Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 22/4/2025

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Có bao giờ bạn tự hỏi vì sao trong cuộc đời mỗi người luôn có hai đứa trẻ ở hai thời điểm khác nhau, một đang lớn lên và một đang dần trở lại?
00:13Một đứa trẻ mới một tuổi, vô tư tè dầm, được người lớn lau khô và vỗ về bằng nụ cười.
00:18Không ai trách đứa trẻ ấy bởi ta biết nó chưa nhận thức, chưa đủ trí khôn để kiểm soát thân thể mình.
00:23Ta chấp nhận sự ngây thơ ấy một cách đầy bao dung.
00:26Nhưng cũng là một hành động đó, nếu xảy ra ở một người đã 70 tuổi thì thường bị nhìn bằng ánh mắt ái ngại, thậm chí là lời trách móc sao không giữ gìn.
00:35Sao lại làm phiền con cháu, một hành vi, hai số phận.
00:39Cùng là người nhưng ở hai đầu của dòng đời, sự thấu cảm lại trở nên bất công đến lao lòng.
00:44Trẻ con được ấm bồng, nâng niu vì được xem là mầm sống.
00:48Còn người già những tàn lá cuối mùa lại thường bị lãng quên bởi họ được xem là hết thời.
00:53Đứa bé chưa biết lo nghĩ vì có cha mẹ bảo bọc.
00:56Người già lại hay chăn trở bởi không chắc có ai phụng dưỡng mình những năm cuối đời.
01:01Trẻ con lớn dần lên, được khích lệ từng bước.
01:04Người già chậm dần lại, bị suốt ruột từng ngày.
01:07Thế nhưng có mấy ai nhìn thấy điểm trung lặng lẽ giữa hai thái cực ấy.
01:11Người già không thật sự lầm cầm, họ đang trở về.
01:13Trở về với sự đơn sơ, trở về với tâm hồn không vướng mắt.
01:16Trở về với trạng thái nguyên thủy mà tâm thức con người sau một hành trình dài mang vác khổ đau, trải nghiệm, vọng tưởng và bàn ngã đã bắt đầu xóa bỏ chính mình.
01:25Như là một tiến trình tự nhiên của sự buông giả.
01:28Phật giáo gọi đó là vô ngã.
01:30Chúng ta thường hiểu vô ngã như một lý thuyết chiết học, nhưng người già lại đang sống nó một cách chân thật nhất.
01:35Họ không còn giữ lại những danh sưng mà đời đã gắn cho mình, ông giám đốc, bà giáo, người chủ gia đình, chủ cột xã hội tất cả rồi sẽ rơi rụng.
01:44Như chiếc lá cuối thu không níu lại nhành cây.
01:46Khi chỉ nhớ mở đi, khi dáng đứng cong lại, khi từng bước chân run dày, thì cái tôi từng một thời kêu hãnh cũng trở nên vô nghĩa.
01:53Sự thật là, khi người ta không còn nhớ mình là ai, họ lại gần hơn với chân ngã một bản thể thuần tịnh, không tên gọi.
02:00Chúng ta thường khó chịu trước sự lập lại, quên trước quên sau của người già.
02:04Nhưng có bao giờ ta nghĩ rằng họ không quên vì trí tuệ kém đi, mà bởi tâm trí họ đang gột sửa chính mình, họ đang lột bỏ từng lớp bản ngã đã tích tụ qua năm tháng.
02:13Đang buồn những nỗi đau, niềm vui, vinh nhục từng in sâu trong trí nhớ để linh hồn nhẹ nhàng ra đi mà không còn vướng bận.
02:20Trong quá trình ấy, họ trở nên mong manh như trẻ thơ.
02:23Nhưng đau đớn thay, thế gian đã hết kiên nhẫn để yêu thương họ như từng yêu thương một đứa bé.
02:28Bởi lẽ, khi đứa trẻ trao đời, cha mẹ còn sống, có người đón nhận.
02:33Còn người già, khi yếu dần, thì những người từng tư mang họ này đã không còn.
02:38Sự cô đơn ấy không phải chỉ là thiếu người chăm sóc, mà là thiếu vắng sự thấu hiểu thiếu một cái nhìn đủ sâu để thấy rằng người già không đang lùi lại mà là đang trở về.
02:46Cái chết với người nhìn bằng đôi mắt phàm phu là đoạn kết.
02:52Nhưng với ánh nhìn đạo Phật, đó chỉ là cánh cửa mở sang một kiếp sông mới.
02:57Khi thân xác giã rời trả lại cho đất, nước, gió, lửa thì thần thức sẽ tiếp tục chu ru trong vòng luân hồi, tùy theo nghiệp lực mà tái sinh.
03:04Người già ra đi như chiếc lá lìa cành, nhưng có ai biết được, ngày mai họ sẽ trở lại với giáng hình một người bé khác, một vòng lập mới bắt đầu.
03:12Như mặt trời lặn rồi mọc, như sóng sô rồi rút.
03:15Nếu chúng ta hiểu được như vậy, liệu còn ai dám thờ ơ với những người đang ở bên kia sườn dốc cuộc đời?
03:21Nếu ta từng dịu dàng với đứa trẻ chỉ vì nó yêu đuối và non nớt, thì tại sao lại không dịu dàng với người già khi họ cũng đang trở lại với hình hài ấy?
03:30Họ không phải là cánh nặng.
03:31Họ là bài học sống động về vô thường, về vô ngã, về tình thương không điều kiện bài học mà không sách vở nào dạy được, chỉ có thời gian và lòng chắc ẩn mới hiểu được.
03:40Người già không cần nhiều.
03:42Họ chỉ cần được thấy, được nghe, được cảm nhận bằng một trái tim người, một trái tim còn biết sung lên vì những điều vô hình.
03:48Cuối cùng rồi, đời người chỉ là một chuyến đi tròn.
03:51Ta sinh ra trong tiếng khóc và có thể sẽ rời đi cũng trong tiếng nức nghẹn ngào.
03:55Giữa hai điểm đó, nếu không học cách thương lấy nhau thì tất cả vinh hoa, thành tiệu, bản ngã liệu còn có ý nghĩa gì?
04:01Ta đã từng là trẻ thơ, rồi sẽ một ngày làm em bé một lần nữa.
04:06Và khi ấy, mong rằng ta không chỉ được chăm sóc mà còn được thấu hiểu.
04:09Bởi vì tình thương chỉ có ý nghĩa thật sự khi đi kèm với sự giác ngộ.
04:14Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn

Được khuyến cáo