Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
Truyện Audio Hay || Đừng Để Tôi Bóc Hết Mặt Nạ Nhà Anh || Thiên Thần Dắt Truyện

#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Tôi cúi đầu nhìn tấm đệm quỳ dưới chân.
00:02Xung quanh là tiếng bàn tán rung rả của đám người hóng chuyện.
00:04Dù có xinh đẹp, học đại học thì đã sao.
00:07Muốn gả vào nhà họ tử, thì phải quỳ lệnh cả nhà tôi trước đã.
00:10Đám gái thành phố mềm yếu này, vào cửa là phải răn mặt, không thì không dậy nổi đâu.
00:14Phải đấy, cho nó sợ ngay từ đầu, sau này bảo gì nó mới nghe lời.
00:17Bọn họ nghĩ tôi không hiểu tiếng địa phương, hoặc cố tình nói lớn cho tôi nghe thấy.
00:21Mẹ của từ thân rục, chỉ có 76 người thôi, mỗi người quỳ ba lại, nhanh lên, làm cho xong.
00:26Chuyện không phải ở việc quỳ có mệt hay không, mà ở mục đích ẩn sau hành động đó.
00:29Tôi quay đầu nhìn từ thân.
00:31Tiểu Mẫn, anh ta nhíu mày, đây là quỳ củ nhà anh.
00:33Quỳ rồi mới được tính là người nhà họ tử.
00:35Tôi bật cười vì tức, nói lớn, được thôi.
00:38Từ thân lập tức mừng rỡ, anh biết ngay là Tiểu Mẫn hiểu chuyện nào.
00:41Tôi hất tay anh ta ra, tiếp lời, hôm nay tôi quỳ lệ họ hàng nhà anh.
00:44Ba ngày nữa bên nhà tôi làm tiệc cưới, anh cũng phải quỳ lệ họ hàng nhà tôi.
00:48Nhà tôi cũng không đông lắm, chỉ khoảng 7-80 người thôi.
00:51Mặt từ thân lập tức biến sắc, mẹ anh ta nhảy dựng lên, cô nói bậy cái gì đấy.
00:55Cô gả vào nhà họ tử, là phải quỳ lệ để chúng tôi chấp nhận.
00:58Từ thân đến nhà cô là dễ quý, các người phải cung phụng nó như thượng khách, sao lại phải quỳ lệ.
01:02Những người xung quanh gật gù phụ họa, vậy thì tôi khỏi quỳ.
01:05Không quỳ thì hủy hôn đi, bố từ thân đập bàn.
01:08Chưa cưới mà đã ngông cùng thế này, đúng là đại họa rước vào cửa.
01:11Tôi nhớ mày hỏi từ thân, anh nghĩ sao?
01:13Anh ta cũng không vui vẻ gì, em không quỳ là không nể mặt cha mẹ anh.
01:16Cưới xin gì nữa?
01:17Tiểu Mẫn, đừng làm loạn nữa, vì đám cưới này anh đã mệt mỏi lắm rồi, cơn giận răng lên ngùn ngụt.
01:22Vừa hay từ thân lại tự đưa mặt tới gần.
01:24Tôi không khách khí, dơ tay tát thẳng mặt anh ta một cái trời ráng.
01:27Mặt mũi cha mẹ anh thì có gì ghê gớm?
01:29Nói trắng ra, nếu không vì cưới anh, họ chỉ là những người xa lạ, tôi đi ngang qua cũng chẳng buồn liếc.
01:34Tôi lận lội từ xa tới đây, còn anh thì sao?
01:37Chỉ cần nhức mùng gọi vài cuộc điện thoại, dựng mấy cái bàn, thế là mệt lắm à?
01:40Mệt mùn đấy hả?
01:41Cưới kiểu này, không cưới cũng chẳng sao.
01:43Tự thân ôm má, không tin nổi nhìn tôi, ánh mắt bắt đầu rực lửa.
01:47Lâm Mẫn, em quá đáng quá rồi.
01:49Mẹ anh ta lao đến xem mặt con trai, rồi chừng mắt nhìn tôi, gà trông thì phải theo chồng, cô không biết điều chút nào.
01:54Nhà cô dạy cô kêu gì vậy?
01:56Dám đánh cả đàn ông rồi.
01:57Bố từ thân mặt mày xâm xì, hùa theo, loại phụ nữ thế này nhà họ từ chúng tôi không chứa nổi.
02:02Còn trước cưới đã dám đánh chồng, sau này còn muốn trèo đầu cưỡi cổ chắc.
02:05Họ hàng bạn bè của họ từ cũng hùa vào như đang xem kịch, phải đấy, loại đàn bà này không lấy được đâu.
02:10Ngày xưa mà đánh chồng thì phải bị đánh cho quẻ rồi.
02:12Nhìn đã thấy gian trá, cưới về chỉ tổ rức họa vào nhà.
02:15Gái thành phố được nuông chiều nên mới thế, không biết trời cao đất dày là gì.
02:19Tôi khoanh tay, quét mắt nhìn một vòng.
02:21Các người là cái thá gì mà dám chê tôi không có giáo dục.
02:24Người có giáo dục mà lại bắt người ta quỷ lại à?
02:26Làng họ từ các người là hoàng tộc chắc.
02:27Có ngai vàng nào cần kế vị không?
02:29Cái nơi nghèo rất mồng tơi, nuôi một đứa học đại học còn suýt không nổi.
02:32Giữa khư khư ba ra nhà cũ với năm mẫu đất, ngay cả tiền cưới con trai cũng do nhà tôi chi.
02:37Các người ăn uống từ cưới do nhà tôi bỏ tiền ra, rồi quay lại mắng tôi là vô học.
02:40Đúng là nơi nghèo xinh ác, trong làng có nổi cái gương nào để soi mặt mình không?
02:44Tôi quay lại nhìn cha mẹ từ thân, cười khẩy.
02:47Dù sao thì cũng là con trai ruột các người.
02:49Dù là thứ bỏ đi, vẫn là dòng quý của núi rừng các người.
02:52Có lẽ các người chưa từng bước chân ra thành phố,
02:53nên không biết loại người như từ thân, được nhà tôi cho ăn, cho mặc thì ngoài kia có đẩy.
02:58Con gà sống nhiều vào cám nhà tôi, giờ lại quay ra mổ tay người nuôi nó.
03:02Mà cũng đúng thôi, cha mẹ như nào, sinh ra con như vậy.
03:05Ếch giếng thì đẻ sao ra được phượng hoàng.
03:07Cha mẹ từ thân bị tôi nói đến mức mặt mày tín tái, lắp bắp mãi không thành câu.
03:10Dĩ nhiên rồi, vừa hẹp hòi vừa vụn về.
03:12Có gì mà phản bác nổi?
03:14Từ thân vẫn tự tin vào việc mình có chút học thức, còn dám nói,
03:17Lâm Mẫn, em được bố mẹ chiều hư rồi, đây là dịp gì mà em ăn nói như thế?
03:20Em xỉ nhục bố mẹ và người thân của anh, anh tuyệt đối không cười em.
03:24Tôi bật cười như nghe chuyện cười, vậy thì cảm ơn tổ tiên nhà anh 18 đời.
03:27Nếu thật sự gả vào cái nhà này, ngay ngay phải đối mặt với đám thân thích mặt mốc như vậy,
03:31đúng là ông trời dáng tội tôi thật.
03:33Cả một đám người dám bắt cô dâu quỳ lại, thì có tư cách gì mà đứng thẳng người.
03:36Cha từ thân bị chọc đến không chịu nổi, sắn tay áo định lao lên.
03:39Tôi đúng là được cha mẹ nuôi chiều, nên mấy trò bắt nạt kiểu này tôi không chịu được.
03:43Tôi lật tung bàn tiệc, giật mạnh đồ trang trí trên đầu, ném xuống nứt.
03:46Tiếng động ẩm ý khiến ông ta giật nảy mình, đứng tại chỗ không dám tiến lên.
03:50Tôi quát lớn, hồi yêu từ thân, tôi từng nghĩ anh ta là người tử tế.
03:53Giờ thì hiểu ra rồi, bao nhiêu năm làm từ thiện chẳng qua là dâng trái tim cho một tên khốn.
03:57Cười xin gì nữa, khỏi cần.
03:59Mẹ từ sông đến, tắt tôi một cái nảy lửa.
04:01Cơn đau rát lan khắp nửa mặt, tôi dơ tay lên định đáp trả.
04:04Nhưng từ thân đã ghi chặt lấy tôi, không cho tôi cử động.
04:07Mẹ anh ta tranh thủ tắt thêm cái nữa, mặt mũi hả hê, con tiện nhân.
04:10Hôm nay tao cho mày biết thế nào là gia phong nhà họ đừ.
04:13Loại đàn bà không giữ đạo làm vợ, hôm nay tao đánh mày sống dở chết dở.
04:16Từ thân dù gì cũng là đàn ông trưởng thành, sức lực tôi không thể đọa nổi.
04:19Tôi cắn mạnh vào tay anh ta, đau quá nên anh ta mới chịu buông ra.
04:23Tôi hất anh ta ra, vừa lấy cái bát xứ bên cạnh, đập thẳng vào đầu anh ta.
04:26Máu chảy đầm đìa, mẹ từ hoảng loạn, con ơi.
04:29Con có sao không? Tôi không buồn lướt một cái, quay đầu bỏ đi.
04:32Từ thân ôn đầu, ánh mắt lạnh ngắt đuổi theo.
04:34Mẹ anh dù sao cũng là bậc trưởng bối, tắt em mấy cái thì sao?
04:37Chẳng lẽ ba mẹ em chưa từng đánh em à?
04:40Chưa thấy ai mặt dày đến thế?
04:41Ba mẹ tôi thì sao mà đem so với nhà anh?
04:43Họ nuôi tôi lớn, đóng cả học phí đại học cho anh, còn ba mẹ anh làm được gì?
04:47Trông vào vận may và sự ngu ngốc của tôi chắc.
04:50Ba mẹ tôi từ nhỏ đến lớn chưa từng động vào một sợi tóc của tôi.
04:53Hai cái tắt hôm nay, tôi nhớ kỹ rồi.
04:54Cả nhà các người, đừng mong sống yên.
04:57Nỗi nhục hôm nay, tôi sẽ khắc cốt ghi tầm.
04:59Thấy tôi vẫn bước đi, từ thân cười gượng, ấy ấy, em nói nghiêm trọng quá rồi.
05:03Thôi được rồi, không quỳ cũng được, mấy chuyện nhỏ thôi mà.
05:06Nhưng em chửi cả nhà người ta te tua rồi, xin lỗi một câu cũng đâu quá đáng.
05:10Đám cưới chuẩn bị bao lâu rồi, sao có thể nói không cưới là không cưới?
05:13Tôi nhìn anh ta, trong đầu chỉ hiện lên hai chữ, vô liêm.
05:16Tôi hất tay anh ta ra, cút.
05:18Vừa lên xe, nhìn qua cửa kính thấy đám người ngoài kia mặt mày u ám.
05:21Tôi tự nhủ không được khóc, nhưng tim vẫn ngại lại.
05:23Tôi chưa từng chê nhà anh ta nghèo.
05:25Cũng không ngại đường xa, chỉ vì tin rằng anh ta có trí tiến thủ,
05:28nên đã xin ba mẹ giúp đỡ không ít.
05:30Từ học phí đại học đến tiền học cao học,
05:32kể cả công việc sau tốt nghiệp, cũng là ba tôi nhờ người sắp xếp.
05:35Ban đầu lễ cưới được định tổ chức ở thành phố A,
05:37nơi cả hai làm việc và sinh sống.
05:38Nhưng từ thân nói bố mẹ anh ta lớn tuổi,
05:40sợ lên thành phố quê mùa,
05:41xấu mặt nên nài nỉ tổ chức trước một bữa tiệc nhỏ ở quê để chiều lòng người lớn.
05:45Anh ta còn dặn tôi đừng cho ba mẹ tôi biết,
05:47bảo sợ họ chê nhà anh ta không ra gì.
05:49Tôi cũng không nghĩ ngợi nhiều,
05:50ngất đầu đồng ý, một mình theo anh ta về quê làm đám cưới.
05:53Chỉ vì một đám cưới, tôi lặn lội cả tuần trời.
05:55Tưởng rằng bảy năm tình yêu sắp bước sang trang mới.
05:58Không ngờ lại là một màn kịch nhục nhã cùng hai cái tát ê chề.
06:01Từ thân ả, hồi nãy tôi lẽ ra phải đập anh mạnh hơn mới đúng.
06:04Nhưng tôi ngẩn cao đầu,
06:04kêu hãnh không cho phép bản thân rơi nước mắt.
06:07Tôi chừng chừng nhìn ra ngoài, nhìn từng khuôn mặt đáng ghét đó.
06:09Xong nước mắt vẫn bất chấp tràn ra khóe mi.
06:11Lúc này, một bàn tay đưa cho tôi mấy tờ giấy lau,
06:14giọng anh quay phim vang lên,
06:15cô em xinh đẹp lại có da thế tốt,
06:17sao lại chọn cưới về cái xó xỉnh này.
06:19Tôi làm nghề quay cưới ở đây bao nhiêu năm,
06:21cái làng này tôi biết rõ như lòng bàn tay.
06:23Nheo thì chớ, dân trí lại thấp,
06:24tục lệ lạc hậu, nói ly lẽ cũng vô dụng.
06:26Nhưng cũng nhờ vậy mà cô tỉnh mộng kịp lúc.
06:29Lỡ cưới thật thì có khóc cũng không ai cứu đâu.
06:31Nghe có lý, đúng là bị làm nhục thật,
06:33nhưng còn hơn là phí cả đời.
06:34Tôi thấy nhẹ nhõm phần nào,
06:35thì xe đột nhiên thắng gấp.
06:37Phía trước là một đám dân làng cầm quốc,
06:38gậy gọc đứng chặn đường,
06:40dẫn đầu là mẹ tử, tay trống hông,
06:41miệng hét oang, con tiện nhân kia,
06:43nhà họ tử đã không cần mày nữa,
06:44thì tiền xin lễ phải trả lại chứ.
06:46Tôi không nhịn được, hạ cửa kính xuống,
06:48xin lễ gì?
06:49Lại bị ra cái gì nữa vậy?
06:50Đói đến phát điên rồi hả?
06:52An xin mà còn phải gọi người ta là đại gia hai tiếng,
06:54bà chỉ mở mùm là đòi tiền à.
06:56Mặt mũi bà ta vặn vẹo vì tức,
06:57đồ lừa đảo.
06:58Lừa tình, lừa cưới,
07:00lừa tiền xính lễ,
07:01còn dám mạnh miệng.
07:02Dân làng đâu,
07:03kéo nó xuống đây,
07:04tao phải dạy lại cái miệng mất dạy đó.
07:06Vài người thật sự tiến lại định mở cửa xe,
07:07có người còn thò tay vào định túm tóc tôi lôi ra ngoài.
07:10Tôi đâu phải loại ngồi yên chịu trận.
07:12Gỡ cây châm cài đầu,
07:13ai nhào tới tôi đâm người đó.
07:14Tài xế và anh quay phim cũng nổi đoá,
07:16hét lên,
07:16mấy người còn biết pháp luật là gì không.
07:18Đây là hành vi phạm pháp,
07:19bị bắt đi tù hết đấy.
07:21Còn nữa,
07:21người ta chưa cưới mà ép người ta quỷ lại.
07:23Ai tỉnh táo mà chịu cưới về cái làng này?
07:25Vậy mà còn dám ra chặn đường.
07:27Hai anh đều cao to,
07:28nói xong đám đông cũng bớt hung hăng.
07:30Nhưng mẹ tử thí như điên,
07:31ui giời,
07:32là ai không kéo khóa quần mà thả hai con chó này ra đây thế?
07:35Chuyện nhà họ từ mà mấy người lắm mùng cái gì?
07:37Lâm Mẫn,
07:37con tiện nhân,
07:38xuống xe ngay.
07:39Không đền tiền,
07:40hôm nay đừng mong rời đi.
07:41Hai anh kia tức đến bật chửi thẳng,
07:43lời lẽ thô tục khiến mẹ từ gào thét điên loạn.
07:45Khung cảnh hỗn loạn,
07:46cô bé thợ trang điểm ngồi phía sau sợ đến xanh mặt.
07:48Run bần bật,
07:49tôi thì đã gọi cảnh sát từ lúc nãy rồi.
07:51Chờ đến khi công an tới,
07:52tất cả chúng tôi đều bị đưa về đồn lấy lời khai.
07:54Tôi là người gọi cảnh sát.
07:56Tại đồn,
07:56tôi thẳng thắn nói,
07:57họ đánh hội đồng tôi,
07:58xỉ nhục danh dự cá nhân tôi,
07:59còn định giam giữ tôi trái pháp luật.
08:01Nhiều người còn cầm hung khí,
08:02ý đồ rất rõ ràng.
08:04Khi cảnh sát bắt đầu thẩm vấn mẹ từ,
08:05bà ta lại không hề lúng túng như tôi tưởng.
08:08Cảnh sát à,
08:08con nhỏ này lừa gạt nhà tôi,
08:10nói cưới rồi lại không cưới.
08:11Anh xem,
08:12rõ ràng là lừa cưới,
08:13lừa tiền xính lễ chứ còn gì.
08:15Chúng tôi đâu có muốn giữ nó lại,
08:16chỉ muốn nó trả lại xính lễ rồi đi.
08:18Đó vốn là tiền của nhà tôi,
08:19yêu cầu như vậy có quá đáng gì đâu.
08:21Bà ta nói rành giọt,
08:22lớp lang,
08:23không giống kiểu đồ óc heo như tôi vẫn nghĩ.
08:25Rõ ràng,
08:26trước khi ra chặn xe,
08:27đã có người đứng sau chỉ bài.
08:28Từ thân,
08:29tôi trước đây làm sao mà không nhận ra,
08:30anh,
08:31một người nhìn thì ôn hòa,
08:32thực chất lại có trái tim thối nát đến mức đó.
08:34Nhưng đồ giả thì mãi mãi cũng không thể thành thật.
08:36Tôi rút điện thoại,
08:37đưa cho cảnh sát xem tài sản của mình,
08:39hai căn hộ cao cấp trong nội thành A,
08:40và hai chiếc xe mỗi chiếc trị giá trên 500 triệu.
08:43Anh có thể kiểm tra toàn bộ luồng tiền giữa tôi và nhà họ.
08:45Tôi chưa từng nhận bất cứ thứ gì gọi là xính lễ,
08:47thứ duy nhất tôi giữ là chiếc vòng tay này,
08:49quà cưới tượng trừng.
08:50Tôi tháo vòng,
08:51tiện tay ném trước mặt mẹ từ,
08:53cảnh sát,
08:53nói tôi không phải giàu có gì cho cam,
08:55nhưng anh nghĩ tôi phải vượt núi băng rừng về đây,
08:57chỉ để lừa một cái vòng 12 triệu à.
08:59Mẹ từ chết dững,
09:00mắt láo liên đảo quanh,
09:01rõ ràng đang cuống.
09:02Từ thân không phải ra cát lượng,
09:03dạy cho bà ta vài câu thoại cũng chỉ đến thế là cùng.
09:06Dù sao,
09:06dù sao cô ấy cũng đã nhận tiền cưới rồi.
09:08Hơn cả trăm triệu đấy chứ,
09:10số tiền đó không nhỏ,
09:11nhất định phải trả lại cho chúng tôi.
09:13Nghe vậy mà tôi muốn ói.
09:14Thế thì phiền nhà anh đưa ra bằng chứng.
09:16Nếu nói sung mà thành,
09:17giờ tôi cũng tuyên bố nhà trắng là của tôi luôn đi.
09:19Muốn kiếm sống bằng cách tống tiền
09:21thì cả nhà anh dọn hết ra giữa quốc lộ mà dự sạp đi.
09:23Không đầu lý lại,
09:24mẹ từ tức đến mặt mũi méo sạch,
09:25nghiến răng canh kép mãi cũng chỉ gắt được một chữ,
09:28cô.
09:28Đến đây,
09:29cảnh sát cũng đã nắm được toàn bộ sự việc.
09:31Sau khi thu thập đầy đủ lời khai và chứng cứ,
09:33họ tiến hành cảnh cáo,
09:34đồng thời thông báo rằng mẹ từ có khả năng bị truy tố
09:36vì cố ý gây thương tích,
09:37vù khống,
09:38và cưỡng ép tài sản.
09:39Muốn nhẹ tội,
09:40chỉ có một cách,
09:41phải được tôi,
09:41người bị hại,
09:42tha thứ.
09:43Tù hai cuối đầu,
09:44lựa chọn rất đơn giản.
09:45Thế là người đàn bà chua ngoa ấy đứng trước mặt tôi,
09:47ánh mắt miễn cưỡng nhưng miệng vẫn phải gượng cười nịnh bợ,
09:49khom lưng cuối đầu xin lỗi,
09:50xin lỗi cô,
09:51là chúng tôi sai,
09:52làm cô phải chịu ấm ức.
09:53Sau này tôi không dám nữa đâu.
09:55Cô à,
09:55nghĩ tình cô với từ thân yêu nhau bao năm rồi,
09:57tha cho tôi một lần,
09:58được không?
09:59Sau này,
10:00cả đời này tôi chẳng muốn dính dáng đến bất cứ ai trong cái làng từ gia kia nữa,
10:03nhưng tôi vẫn sẽ tha thứ,
10:05vì thương tích tôi không nặng.
10:06Còn những hành vi kia cũng chưa gây hậu quả nghiêm trọng,
10:08cho dù kiện tụng thật thì bà ta nhiều lắm chỉ bị giam vài hôm là thả.
10:11Thế thì còn quá nhẹ nhàng,
10:12quá tiện nghi cho cái gia đình đó.
10:14Tôi ngẩn đầu,
10:15nhìn thẳng vào mặt bà ta,
10:16được,
10:16tôi tha cho bà một lần này.
10:18Bà già rồi,
10:19sống được bao lâu thì sống yên đi,
10:20đừng có nhảy nhót nữa.
10:21Bước ra khỏi đồn,
10:22tôi bắt gặp từ thân đứng đợi trước cửa.
10:24Mặt anh ta lạnh như băng,
10:25mẹ anh ta lại vên mặt đứng bên cạnh,
10:27nét mặt đầy vẻ tự mãn vì có người chống lưng.
10:29Từ thân xảy bước tới,
10:30giọng nặng nề quát mắng,
10:31lâm mẫn,
10:32em lần này đúng là quá đáng.
10:33Sao lại có thể ăn nói với mẹ anh như vậy?
10:36Dù bà có sai đi nữa,
10:37em cũng không thể mắng bà là kẻ ăn xin.
10:39Bà ấy đã vất vả nuôi anh khôn lớn đấy.
10:41Tôi bật cười,
10:42giọng mỉa mai,
10:43chính vì bà ấy nuôi ra một người như anh,
10:45cho nên tội lại càng nặng hơn.
10:46Ớm,
10:47hóa ra ăn xin còn có lòng tự trọng à?
10:48Nếu thật có tự trọng,
10:49năm xưa đã chẳng quỳ xuống văn xin tôi đóng học phí.
10:52Khi đó anh ta nói hoàn cảnh gia đình nghèo khó,
10:54học hành là con đường duy nhất để đổi đời.
10:56Mà giờ nhìn lại,
10:57học hành chẳng qua chỉ là cái bình phong che đi bản chất ti tiện của anh ta.
11:00Tôi vừa nghĩ đến quãng ký ức tồi tệ đó,
11:02từ thân cũng bắt đầu nổi điên.
11:04Lâm mẫn,
11:04em có ý gì?
11:05Còn muốn sống tiếp không?
11:07Tôi lệ lùng cắt lời,
11:08sống gì mà sống?
11:09Cút đi hộ cái.
11:10Chúng ta còn chưa đăng ký kết hôn,
11:11giờ thì mời anh và cái lũ thân thích nhà anh biến khỏi mắt tôi.
11:14Anh ta chỉ thẳng vào mặt tôi,
11:16giít lên,
11:16cô đừng có hối hận.
11:18Sau này đừng có cầu xin tôi quay lại.
11:19Tôi lồng nguyết một cái rõ rài,
11:21nhắc lại lần nữa,
11:22làm ơn cả làng các người đi mua cái gương,
11:23tự soi lại mình.
11:24Tôi quay lưng bỏ đi,
11:26để lại cả đám người nhà họ từ đứng đó với ánh mắt cam hận.
11:28Tôi tìm một khách sạn,
11:29dự định hôm sau sẽ về thành phố.
11:31Cả đêm tôi trần chọc không ngủ.
11:32Sáng hôm sau vừa bước ra khỏi phòng,
11:34tôi đã thấy lễ tân nhìn mình đầy e rè,
11:36còn mấy người qua đường cứ chỉ trò,
11:37bàn tán.
11:38Có phải là cô ta không nhỉ?
11:40Hình như đúng đấy.
11:41Trời ơi,
11:42xin thế mà đi làm trò lừa đảo.
11:43Nhà họ từ đáng thương quá,
11:45dành cả đời tích góp lo cho con học đại học,
11:47vừa tìm được vợ thì bị lừa mất trắng.
11:48Loại người thất đức như vậy,
11:50không sợ trời phạt sao.
11:51Tôi mang theo một dấu chấm hỏi
11:52to đùng bước ra khỏi sảnh,
11:53bảo vệ khách sạn do dự hồi lâu mới mở miệng.
11:55Cô gái,
11:56tốt nhất là xem tin tức đi.
11:57Không cần đợi anh ta nói tiếp,
11:59tôi đã rút điện thoại ra.
12:00Thông báo đẩy hiện dày đặc,
12:01tất cả đều là tin về tôi.
12:03Cô gái độc ác lâm mẫn,
12:04lừa tình,
12:04lừa tiền,
12:05khiến cả nhà tan nát.
12:06Sốc,
12:07cô dâu bỏ trốn sau khi cưới,
12:08cũng hết tài sản nhà trai,
12:09còn chửi rùa nạn nhân không thương tiếc.
12:11Tôi bấm vào xem,
12:12màn hình hiện lên gương mặt của người nhà họ từ.
12:14Bên trước bàn cũ kỹ,
12:15mẹ từ khóc lóc thảm thiết trước ống kính,
12:17các anh chị không biết đâu.
12:18Nhà tôi sống hiền lành tử tế cả đời,
12:20chỉ mong lo cho con đi người,
12:21lấy được vợ,
12:22có gia đình yên ổn,
12:23ai ngờ lại gặp chuyện thế này.
12:24Cha từ ngồi bên,
12:25vẻ mặt khắc khổ,
12:26thở dài não nể,
12:27đám cưới này tiêu hết tiền dành dụng cả đời.
12:29Xin lỗi còn phải đi vay mượn,
12:31giờ con dâu chạy mất,
12:32tiền cũng không còn,
12:33chúng tôi sống thế nào đây?
12:34Nói rồi ông ta bắt đầu ho sù sụ,
12:36như thể sắp tắt thở đến nơi.
12:37Còn từ thân thì đứng bên,
12:38dáng vẻ đau lòng,
12:39vừa đấm lưng vừa gọi,
12:40cha, cha đừng kích động mà.
12:42Từ thân cũng đứng ra khóc lóc với báo giới,
12:44tôi thật không ngờ cô ấy lại là người như vậy.
12:46Nếu biết trước có ngày hôm nay,
12:47tôi tuyệt đối không bao giờ ở bên cô ta.
12:49Nếu cô ta còn chút lương tâm,
12:51tôi mong cô ấy có thể trả lại tiền sinh lễ.
12:53Tôi thà cả đời không cưới vợ,
12:54còn hơn để ba mẹ mình vì tôi mà chịu nhục,
12:56mang bệnh.
12:57Cả nhà họ từ thay phiên nhau kể khổ trước ống kính,
12:59nhìn vào thì cứ như thật lắm.
13:00Cứ như thế,
13:01thật sự có người phụ nữ nào vì cái vòng tay 12 triệu
13:04mà lặn lội đến cái nơi nghèo sơ sát này để lừa cưới.
13:06Họ nhất trí một lời,
13:07tôi là cô gái thành phố được nuôi chiều từ bé,
13:09vì thăm cái sinh lễ trên trời mà mới chấp nhận gả vào cái nhà này.
13:12Đến khi tôi từ chối việc dâng trả cho bố mẹ chồng,
13:14chẳng những không chịu,
13:15còn to tiếng hỗn hảo.
13:16Sau đó,
13:17họ đưa cho phóng viên vài đoạn video,
13:18có cảnh tôi lật bàn,
13:19có đoạn tôi vung tay định đánh mẹ từ.
13:21Vì quay từ phía sau,
13:22nên đoạn video cắt đúng lúc khiến người ta tưởng tôi đã tát bà ta thật mạnh.
13:26Ngoài ra còn có nhiều đoạn ghi âm của tôi,
13:27tất nhiên đều,
13:28đã bị các ghép ác ý.
13:29Những hành vi tệ hại của họ thì không thấy đâu,
13:31còn lời lẽ tôi phản kháng lại thì được phát rõ ràng từng chữ.
13:34Họ đóng mắt cho tôi là
13:35Cô gái kiêu ngạo,
13:36coi thường nông thôn,
13:37đánh đá hỗn láo,
13:38dân mạng như thường lệ,
13:39thi nhau lên cơn nghĩa hiệp,
13:40loại con gái này sao còn chưa chết đi.
13:42Nhà người ta hiền lành vậy còn đi lừa tiền,
13:44chắc là nghèo quá hóa rổ.
13:45Nhìn là biết chẳng có dạy dỗ,
13:47coi thường nông thôn à.
13:48Quay lại ba đời trước xem,
13:49ai mà chẳng có gốc gác từ nông thôn.
13:51Ai đây?
13:52Bày đặt làm tiểu thư,
13:53nhà giàu chỗ nào mà láo vậy?
13:55Tôi thức đến trợn trắng mắt,
13:56nhà họ từ thật không biết xấu hổ đến mức nào.
13:59Tôi chưa bao giờ khinh thường người nông thôn,
14:00tôi chỉ khinh những kẻ như làng từ gia các người thôi.
14:03Nói trắng ra là khinh người,
14:04mà còn khinh đúng người.
14:05Đúng lúc đó,
14:06ba tôi gọi điện đến.
14:07Tiểu Mẫn,
14:07con có sao không?
14:09Vừa nghe thấy giọng người thân,
14:10những ớt ức mấy ngày qua như vỡ ỏa.
14:12Tôi cố gắng kìm lại,
14:13nhưng vẫn không giấu được sự nghẹn ngào.
14:15Con không sao đâu ba,
14:16có chút chuyện thôi,
14:17hôm nay con về nhà.
14:18Ba im lặng một lúc.
14:19Rồi mẹ dành máy,
14:20giọng nghẹn lại,
14:21tiểu Mẫn,
14:21chuyện của con ba mẹ đều thấy trên tin tức rồi.
14:24Ở đó không an toàn nữa,
14:25con mau về nhà đi.
14:26Dù có chuyện gì xảy ra,
14:27ba mẹ luôn là chỗ dựa của con.
14:29Tôi gật đầu,
14:30nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
14:31Vâng.
14:32Trên đường trở về,
14:33tin tức tiếp tục lan truyền mạnh mẽ.
14:34Video bị phát tán khắp các nền tảng.
14:36Tôi trở thành ác nữ trong mắt cả nước.
14:38Vừa đặt chân về đến nhà,
14:39tiêu đề trên báo đã đổi thành.
14:40Con gái giáo sư phá nát lễ cưới
14:42vì khinh nhà chồng nghèo,
14:43tắt chồng túi bụi trước mặt quan khách
14:44phía dưới bài là hàng nghìn bình luận
14:45truy tìm thông tin bố mẹ tôi.
14:47Thậm chí số điện thoại cơ quan cũng bị lộ.
14:48Điện thoại của gia đình tôi bị gọi cháy máy.
14:50Thậm chí sếp của ba mẹ tôi cũng gọi đến
14:52để tìm hiểu tình hình.
14:53Trong vài ngày sau đó,
14:54ngay cả hàng xóm cũng nhìn gia đình tôi
14:56bằng ánh mắt khinh bỉ.
14:57Hành động của nhà họ từ đã gây ảnh hưởng
14:58nghiêm trọng đến cuộc sống của chúng tôi.
15:00Ngay khi tôi về đến nhà an toàn,
15:01ba lập tức đi tìm luật sư.
15:03Từ đầu đến cuối,
15:04ba mẹ không hỏi tôi đúng sai thế nào.
15:06Họ chỉ đứng về phía tôi một cách tuyệt đối.
15:07Luật sư nói thẳng,
15:08đối phương tung tin thất thiệt,
15:10bôi nhọ danh dự gia đình cô,
15:11hoàn toàn có thể kiện.
15:12Nhưng phải có đủ bằng chứng.
15:14Tôi đáp gọi, tôi có.
15:15Tất cả ảnh và clip lúc rời khỏi làng từ gia tôi
15:17đều giữ lại,
15:18chính là để dùng cho ngày hôm nay.
15:19Ngay sau khi gửi thư mời luật sư đến cho từ thân,
15:21anh ta lỉnh gọi điện đến.
15:23Em kiện anh thật à?
15:24Lâm mẫn,
15:25nhà anh làm gì sai chứ?
15:26Chẳng lẽ em không lừa cưới?
15:27Không khinh thường người nông thôn?
15:29Ra ngoài gặp nhau một lần đi,
15:30dù sao cũng bên nhau nhiều năm,
15:32đừng làm căng quá.
15:33Tôi khinh thường phì cười,
15:34chuyện là do nhà anh tạo ra.
15:36Không phải ai lên truyền hình trước là đúng.
15:37Khi cả nhà tôi bị dư luận tra tấn,
15:39anh ở đâu,
15:40còn nhớ là mình từng yêu nhau à?
15:42Cái nhiều năm tình cảm ấy,
15:43giờ tôi nghĩ lại chỉ thấy buồn nôn.
15:45Không hiểu sao trước đây tôi lại mù quáng mà thích anh được nữa.
15:47Gặp mặt là không bao giờ có.
15:49Có gì thì ra tỏa nói.
15:50Giờ tôi chỉ cần nhìn thấy nhà họ từ thôi là đã thấy bẩn rồi.
15:53Từ thân giận dữ gào lên,
15:54được thôi, kiện đi.
15:56Cô không giữ phép tắc trước,
15:57tôi xem tỏa có dám xử thắng cho loại vô lễ như cô không.
16:00Lúc ấy tôi thật sự bắt đầu nghi ngờ,
16:01tên này thật sự học đại học kiểu gì?
16:03Hay là học bằng ảo tưởng sức mạnh?
16:05Tôi giập máy,
16:06anh ta gọi tiếp mấy cuộc,
16:07tôi chặn luôn.
16:08Ngay ra tỏa,
16:09giọng của mẹ từ vang lên thay thế giữa phòng xử án,
16:11trời ơi quàn lớn ơi.
16:12Ông không biết đâu,
16:13con nhỏ này đê tiện vô cùng,
16:14lừa cưới,
16:15lừa tiền.
16:16Không lấy chồng thì thôi,
16:17tiền cưới một đồng cũng không trả.
16:19Còn hung hăng đến làng tôi đánh cả tôi với con trai tôi.
16:21Loại người như vậy phải bắt nhốt ngay.
16:23Phải bồi thường tiền cưới,
16:24tiền tồn thất tinh thần,
16:25tiền nghỉ việc của chúng tôi.
16:27Trong lúc thẩm phán nhíu mày,
16:28tôi đưa toàn bộ chứng cứ gồm ghi âm từ camera theo xe và clip của cô thợ trang điểm.
16:32Trong đó là hình ảnh nhà họ từ bắt tôi quỷ lại.
16:34Lăng mạ,
16:34ngăn cản tôi rời đi.
16:36Hành vi đe dọa thể chất và tinh thần được ghi rõ,
16:38lời lẽ dành giọt,
16:39không thể chối cãi.
16:40Còn cảnh tôi đánh người ư.
16:41Clip cho thấy tôi chưa từng tắt mẹ từ,
16:43còn những cái tắt dành cho từ thân thì vang dội thật sự.
16:45Xem xong video,
16:46cả nhà họ từ ngương ác như tượng.
16:48Á khổng.
16:49Nhìn thấy tình hình bắt đầu bất lợi,
16:50mẹ từ bật chế độ trợ búa giữa phiên tòa,
16:52gào thét như bị ma nhập,
16:53đều là giả hết.
16:54Con khốn kia ràn dựng hết.
16:55Nhà tôi hiền lành thật thà,
16:57đời nào làm mấy chuyện như vậy.
16:58Mẹ từ vẫn chưa chịu thôi,
16:59tiếp tục gào lên trước tòa,
17:00với lại,
17:01rõ ràng là nó không biết điều trước mà.
17:03Con dâu mới về nhà chồng,
17:04quỳ vai cái thì sao chứ?
17:06Ai mà chẳng phải qua như vậy?
17:07Thưa quý tòa,
17:08bà cũng là phụ nữ,
17:09chị nói xem,
17:10làm dâu ai mà không phải lập quỳ củ?
17:12Chuyện đó chẳng phải rất bình thường sao?
17:14Nó không theo quỳ củ,
17:15thì tôi dạy dỗ nó một chút,
17:16cũng là vì muốn nó trở thành người vợ tốt.
17:18Thẩm phán bị chọc đến đỏ mặt,
17:19lạnh lung chừng mắt nhìn bà ta,
17:21đất nước thành lập đến giờ,
17:22tôi chưa bao giờ nghe nói con dâu mới phải lập quỳ củ bằng cách quỳ lại.
17:25Đây là tòa án,
17:26không phải cái trợ.
17:27Nói to không có nghĩa là đúng.
17:28Vớ vẩn hết sức.
17:30Mẹ từ bị dọa cho cầm nín,
17:31ngậm miệng lại ngay.
17:32Lúc này,
17:33bà tôi đứng lên phát biểu,
17:34việc kết hôn là chuyện của hai người trẻ cùng nhau xây dựng gia đình,
17:36đồng hành suốt đời.
17:37Trong hôn nhân,
17:38nam nữ bình đẳng,
17:39không có chuyện ai phải gả vào ai cả.
17:41Ông nhìn mẹ từ bằng ánh mắt đầy thất vọng,
17:43năm xưa,
17:43con bà không có tiền đi học,
17:45chính nhà tôi bỏ tiền tiết kiệm ra để giúp đỡ.
17:47Có hôm nay cũng là như đó.
17:48Sau đó,
17:49nhà bà không đủ tiền mua nhà,
17:50con gái tôi chỉ vì thấy từ thân có nhân phẩm
17:52nên chúng tôi cũng không tính toán gì,
17:53tự đứng ra trì trả.
17:55Còn những hủ tục nhà các người,
17:56chúng tôi cũng chưa bao giờ lên tiếng.
17:58Đó là vì chúng tôi tôn trọng,
17:59cả nhà bà và cả con bà.
18:01Chúng tôi nghĩ,
18:01đối xử tốt với các người,
18:03thì các người cũng sẽ đối xử tốt với con gái tôi.
18:05Nhưng rồi,
18:05các người đã làm gì?
18:07Mẹ từ bị ông nói cho nghẹn học,
18:08đứng được ra không nói nổi câu nào.
18:10Ba lại quay sang từ thân,
18:11ánh mắt nặng nề,
18:12cậu học đại học bao nhiêu năm,
18:13đến cái đúng sai cân bản cũng không phân biệt được sao.
18:15Từ thân thoáng lộ vẻ xấu hổ,
18:17định mở miệng thì mẹ anh ta đã lại chen vào.
18:19Thôi đi,
18:20đừng giả nhân giả nghĩa nữa.
18:21Lũ học nhiều toàn mùm mép giỏi.
18:23Đừng tưởng tôi không biết,
18:24giờ các người muốn níu kéo tụi tôi,
18:25vì con gái các người thành hàng đã qua tay,
18:27sau này chẳng ai thèm cưới.
18:29Nó lẳng lơ,
18:29không biết giữ mình,
18:30may ra còn gà được cho con trai tôi.
18:32Chứ người khác,
18:33ai mà muốn loại đàn bà thế này?
18:35Nếu các người chịu trả tiền,
18:36nhà tôi còn có thể suy nghĩ lại mà nhận nó.
18:38Nhưng chuyện quỳ lại,
18:39không thể bỏ qua.
18:40Bà tôi tức giận đến mức tháo kính,
18:41chừng mắt,
18:42ban đầu,
18:43tôi nghĩ hai nhà qua lại nhiều năm,
18:44không muốn biến mọi chuyện thành thế này.
18:46Chỉ cần các người nhận lỗi,
18:47xin lỗi một câu,
18:48là xong.
18:49Nhưng giờ thì tôi hiểu ra,
18:50tôi đã quá nhân nhượng,
18:51đánh giá thấp cái bản chất xấu xa của các người.
18:53Nói rồi ông quay sang thẩm phán,
18:55kiên định tôi sẽ kiện họ vu khống,
18:56kiện họ hành hung con gái tôi,
18:58và toàn bộ thiệt hại về danh dự và kinh tế mà họ gây ra,
19:00tôi sẽ kiện đến cùng.
19:01Phiên tòa chuyển sang phần tranh tụng.
19:03Luật sư bên tôi rất cứng,
19:04lại có đầy đủ bằng chứng và nhân chứng.
19:06Tình thế nghiêng hẳn về phía tôi.
19:08Cuối cùng,
19:08mẹ từ bị kết án một năm tù giam,
19:10từ thân chịu án treo hai năm,
19:11và phải bồi thường thiệt hại hơn 500 triệu,
19:13bao gồm chi phí học hành,
19:14cưới hỏi và tổn thất tinh thần.
19:16Mẹ từ mặt trắng bệch,
19:17cha từ lúng túng luống cuống,
19:18còn từ thân thì sắp khóc đến nơi.
19:20Mẹ từ đứng bật dậy,
19:21gượng cười nịnh ngọt,
19:21cô gái à,
19:22xui ra à,
19:23tụi tôi chỉ đùa thôi mà.
19:24Hai nhà sắp thành thông ra,
19:25có cần phải làm căng như vậy không?
19:27Ba tôi lạnh lùng,
19:28muộn rồi.
19:29Ban đầu còn định nề tình,
19:30nhưng bà ta dám mở miệng trời bới trong phiên tòa,
19:32thì kết quả này chính là đáng đời.
19:34Thấy không còn đường lui,
19:35mẹ từ phịch một tiếng quỳ xuống sàn,
19:37vừa đập ngực vừa gào khóc thảm thiết,
19:38là lỗi của tôi.
19:39Không nên bắt con bé quỷ,
19:41nhà tôi sau này nhất định sẽ đối xử tốt với nó.
19:43Nhưng số tiền đó,
19:44sao nhà tôi trả nổi?
19:45Con ơi,
19:46xin con,
19:47bỏ qua cho nhà bác một lần đi.
19:48Tôi ngồi tù cũng được,
19:49nhưng con trai tôi thì không.
19:51Nó còn tương lai phía trước,
19:52mấy người không thể độc ác vậy được,
19:54mấy người đang phá nát đời nó đấy.
19:55Tôi chỉ cảm thấy muốn,
19:56nghe nhạc thay cho bà gào,
19:58thôi dẹp cái trò đạo đức giả đi.
20:00Lúc các người hối nhau làm nhục tôi,
20:01có nghĩ đến hậu quả không?
20:03Mẹ từ đâu phải vì biết sai mà ăn năn,
20:04bà ta chỉ đơn giản là sợ hãi.
20:06Nếu hôm đó tôi không cứng rắn,
20:08bà ta sẽ tiếp tục nghĩ rằng
20:09ai không chịu bị trả đạp thì là người sai.
20:11Rằng con dâu thì phải ngoan ngoãn
20:12làm trông ngựa cho cả họ.
20:13Từ thân cũng khóc,
20:14cố gắng lây động tôi,
20:15tiểu mẫn,
20:15xin em,
20:16vì tình cảm trước kia,
20:17đừng kiện nữa,
20:18anh hứa sẽ thay đổi.
20:19Sẽ không bao giờ làm phiền em nữa,
20:21anh không muốn ngồi tù,
20:22nhà anh đã nghèo thế này.
20:23Nếu bị giam,
20:24coi như đời anh tiêu thật rồi,
20:25tôi bật cười lạnh,
20:26anh nghèo,
20:34bây giờ thì anh cứ vào tù đi,
20:36rồi trông trời trong đất trong mệnh nhé.
20:37Mẹ từ hét toán lên,
20:39đập đất khóc giống,
20:39cô bé.
20:40Tha cho từ thân nhà tôi đi,
20:42tất cả là lỗi của tôi,
20:43là lỗi của tôi.
20:44Từ thân đỏ bừng mặt,
20:45nước mắt ngắn dài,
20:46tiểu mẫn,
20:47làm ơn tha cho anh.
20:48Cha từ cũng ngồi sổm xuống góc,
20:49vừa khóc vừa run.
20:50Cả ba người nhà họ quỳ sụp lại,
20:52như đang đưa tang.
20:53Nhưng tôi không mềm lòng,
20:54bọn họ không đáng thương.
20:55Ngày hôm nay,
20:56là quả báo của chính họ.
20:58Cuối cùng,
20:58mẹ con nhà họ bị cảnh sát áp giải ra ngoài.
21:00Lúc đi ngang qua tôi,
21:01gần như muốn quỳ luôn dưới chân.
21:03Sau phiên tỏa,
21:04tôi đăng kết quả vụ kiện lên mạng,
21:05kèm theo toàn bộ video và ghi âm đầy đủ trong ngày cưới.
21:08Những đoạn clip trước đó đều bị cắt ghép ác ý,
21:10đây mới là bản gốc.
21:11Ai giỏi thì mới kiểm chứng.
21:13Mấy ngày qua tôi lo chuẩn bị hồ sơ kiện tụng nên chưa lên tiếng,
21:15nhưng tôi đã đọc rất nhiều bình luận.
21:17Bây giờ,
21:18tôi chỉ muốn hỏi một câu,
21:19trong khi không biết rõ sự tình,
21:20mọi người có quyền xỉ nhục một người xa lạ
21:21và cả gia đình cô ấy như thế không?
21:23Tôi chỉ là không quỳ lệ vào ngày cưới,
21:25chẳng lẽ thế là sai?
21:26Mong mọi người hãy tỉnh táo,
21:28đừng tiếp tục bị lợi dụng và lừa gạt nữa.
21:29Ngay khi video gốc được tung ra,
21:31rất nhiều cư dân mạng bắt đầu tin tưởng tôi và lên tiếng xin lỗi.
21:34Tuy nhiên,
21:34vẫn có vài kẻ cố chấp,
21:35cứ khăng khăng nói tôi sai.
21:37Nhưng rồi,
21:38những người bạn xung quanh tôi bắt đầu đứng ra bênh vực.
21:40Có người công khai bằng chứng tôi nhiều năm liền đều quyên góp
21:42cho học sinh nghèo vùng cao,
21:43từ tiên tiêu và thời sinh viên đến lương đi làm.
21:45Tôi đều trích một phần để giúp người khác.
21:47Có người chia sẻ câu chuyện của chính họ,
21:48nói rằng họ là bạn tôi và tôi chưa bao giờ có thái độ khinh thường người nông thôn.
21:52Thậm chí,
21:52những người ở các làng lân cận làng từ gia
21:54cũng bắt đầu phơi bày các tập tục lạc hậu ở đó,
21:56như ép con dâu quỷ,
21:57bắt phụ nữ có thai đứng lập quy củ,
21:59tất cả đều là chuyện thường ngày ở huyện.
22:00Ngay cả chú bảo vệ khách sạn cũng không nhịn được mà lên tiếng,
22:02cô gái ấy rất tốt bụng.
22:04Hôm đó tôi bị khách gây khó dễ,
22:06chính cô ấy đã đứng ra giúp tôi.
22:08Tiết đồn nhà họ từ hoàn toàn bị bóc chân.
22:09Đến lúc này,
22:10cư dân mạng không còn lý do gì để không tin tôi nữa.
22:12Ba con chó nhà họ từ thật ghê tờm.
22:14Rất mũi cộng đồng mạng để hại người vô tội.
22:16Đúng là mắt chó như tôi không nhìn rõ,
22:18xin lỗi lâm mẫn,
22:19tôi đã trách oan cô rồi.
22:20Thời đại nào rồi còn bắt người ta quỷ?
22:22Thích quỷ thì đi ăn xin đi.
22:24Mà nghĩ kỹ lại,
22:24từ đầu đến cuối chẳng phải bọn họ chỉ muốn moi tiền lâm mẫn sao?
22:28Đây không phải ăn xin thì là gì?
22:29Sương thật đấy.
22:30Nếu là tôi,
22:31tôi cho thằng cha đó ngồi tù trung thân luôn.
22:33Loại đàn ông này nên bị cách ly khỏi xã hội.
22:35Sau khi sự thật được phơi bày,
22:37xếp của ba mẹ tôi cũng chủ động gọi điện xin lỗi,
22:39hàng xóm cũng đến nói lời xin lỗi.
22:40Gia đình tôi, cuối cùng,
22:42đã có thể quay trở lại cuộc sống yên bình.
22:44Trong thời gian bị án treo,
22:45từ thân đến tìm tôi,
22:46anh ta tiểu tụy,
22:47hốc mắt lõm sâu,
22:48dâu ria mọc đầy mặt như mấy tháng chưa cạo.
22:50Tiểu mẫn,
22:51chuyện trước đây,
22:52anh không trách em,
22:53nhưng em cũng không nên tuyệt tình đến vậy.
22:54Em khiến anh bị đuổi việc,
22:56vậy sau này anh sống sao?
22:57Cả nhà anh còn trông vào anh mà sống.
22:59Tôi khoanh tay,
23:00suýt chút nữa là muốn vung cho một cái tát.
23:02Tới nước này rồi mà còn không biết nhục à.
23:04Tôi sai gì?
23:05Sai vì mù mắt?
23:06Hay sai vì tát anh chưa đủ đâu?
23:08Cái công việc mà anh mất ấy?
23:09Xin lỗi,
23:10là ba tôi xin hộ đó.
23:11Mà tôi cũng chẳng rảnh đi giờ trò sau lưng như anh nghĩ đâu.
23:14Anh là loại người gì trong mắt người khác anh tự hiểu?
23:16Danh tiếng thì nát bét,
23:18nhân phẩm thì thối giữa,
23:19công ty nào muốn giữ hạng người như anh?
23:21Anh tưởng ai cũng giống tôi ngày xưa,
23:22rảnh rỗi đi làm từ thiện chắc.
23:24Lúc bị đuổi việc,
23:25sếp của anh ta còn chủ động gọi cho ba tôi,
23:27nói rằng công ty trọng danh dự,
23:28không thể giữ lại cục nợ như vậy.
23:30Ban đầu người ta nhận vì nể mặt ba tôi,
23:31cho một công việc tử tế,
23:32khỏi phải vất vả từ vị trí thấp nhất.
23:34Vậy mà nghe giọng điệu anh ta,
23:35cứ như đó là điều đương nhiên.
23:37Từ thân đỏ mặt,
23:38lắp bắp,
23:38nhưng, nhưng mà anh không thể không có việc được,
23:40tôi cười khẩy,
23:41thế thì sao?
23:42Không có việc thì tự đi kiếm,
23:44hay là xin tiền mãi thành quen,
23:45tay chân tèo tóp hết rồi.
23:46Mặt anh ta xa xầm,
23:48tức tối,
23:48lâm mẫn,
23:49em nói chuyện quá đáng quá đấy.
23:50Em giúp anh tìm việc thì sao chứ?
23:52Tôi nhìn thẳng vào mắt anh ta,
23:54nhấn từng chữ,
23:54sao à?
23:55Tôi chỉ sợ anh sống thêm ngày nào là lãng phí thêm oxy ngày đó.
23:58Có thời gian đến đây xin sỏ,
24:00sao không tự đi kiếm việc mà nuôi thân đi?
24:02Đừng để chết đói rồi mới tỉnh ra.
24:03Từ thân dẫn đến mức bỏ đi thẳng.
24:05Sau này nghe nói anh ta chạy khắp nơi tìm việc,
24:07nhưng vì có án treo nên chỗ nào cũng từ chối.
24:09Có lẽ tôi đã quá nung chiều anh ta bao năm,
24:11khiến anh vừa kén trọn vừa không chịu bắt đầu từ con số 0.
24:14Còn cha từ thì càng vô dụng,
24:15cả đời chỉ quen sai vặt vợ.
24:17Vợ đi rồi,
24:18đến nấu bữa cơm tử tế cũng không xong,
24:19lại quay sang trách con trai bất tài.
24:21Từ thân rốt cuộc cũng nổi khùng,
24:23con bất tài.
24:24Hồi con đậu đại học,
24:25bố mẹ không nói con là phượng hoàng bay ra khỏi núi à.
24:27Lúc con cưới được cô vợ giàu,
24:29không phải chính miệng bố mẹ nói phải giữ chặt cô ấy sao.
24:31Bây giờ thì hay rồi,
24:32vợ mất,
24:33việc cũng mất,
24:34đều do bố mẹ hết đấy.
24:35Nghe đâu ông từ tức quá mà đổ bệnh.
24:37Và cũng kể từ đó,
24:38chẳng còn ai ở khu vực quanh làng từ ra dám gả con gái cho họ nữa.
24:41Không chỉ nghèo,
24:42mà danh tiếng cũng nát như tương.
24:43Từ thân,
24:44đến vợ cũng không lấy nổi.
24:45Nhưng đó chính là cái giá anh ta phải trả,
24:47thiết lập quy củ cho con dâu à.
24:49Vậy thì nhớ kỹ,
24:50con dâu cũng là người,
24:51cũng có quyền lựa chọn nơi mình muốn gửi gắm cả đời.
24:53Và có những dòng giống,
24:54những hủ tục,
24:55vốn không đáng để tiếp tục truyền đời.
24:56Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Hãy là người đầu tiên nhận xét
Thêm nhận xét của bạn

Được khuyến cáo