- Hôm kia
Truyện Audio Hay || Gả Nhầm Người, Ta Phải Ly Hôn || Thiên Thần Dắt Truyện
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Sau khi ly hôn với chú khởi chính, tôi lập tức biến thành thứ vô dụng trong mắt bố mẹ.
00:04Ăn trực 3 ngày, chị dâu bắt đầu mắng chó đuổi gà.
00:07Đêm thứ 2 sau khi dọn đến khu nhà thuê giá rẻ, tôi nhìn thấy chiếc xe quen thuộc dưới lầu.
00:12Chú khởi chính mặc áo khoác đen, dựa vào xe hút thuốc.
00:15Tôi coi như không thấy, cuối đầu đi thẳng.
00:17Phi phi, anh ta rụi tắt điếu thuốc, giọng nhạt nhão.
00:21Tôi chỉ đi công tác có 1 tháng, về liên thành người 2 đời vợ.
00:24Em định giải thích thế nào?
00:26Tuần thứ 3 chú khởi chính đi công tác, tôi đã soạn sẵn đơn ly hôn.
00:29Hôn đó bố mẹ chồng đều ở nhà, tôi xuống lầu, đặt bản thỏa thuận trước mặt họ.
00:34Thưa bố, mẹ, con và chú khởi chính cưới mới 3 tháng, không có tài sản chung.
00:39Nên mọi thứ của nhà họ chú, con không cần gì hết.
00:42Hành lý con đã dọn xong, bố mẹ có thể cho người kiểm tra.
00:45Tiền xin lễ, hồi môn mà nhà họ chú tặng con, con cũng đã sắp xếp đầy đủ trên lầu.
00:50Bố mẹ cứ cho người lên kiểm tra.
00:52Đơn ly hôn con đã ký rồi.
00:54Đợi chú khởi chính về ký nữa là làm thủ tục được ngay.
00:573 tháng qua cảm ơn bố mẹ và nhà họ chú đã quan tâm chăm sóc.
01:00Tôi hơi cúi người, nếu bố mẹ không còn gì khác, con xin phép đi trước.
01:04Phi Phi, là khởi chính có làm gì có lỗi với con à?
01:07Bố chồng hỏi một câu, mẹ chồng vội kéo nhẹ áo ông ấy.
01:11Tôi giả vờ không thấy.
01:12Không ạ, chú khởi chính rất tốt.
01:14Nhà họ chú cũng rất tốt.
01:15Là do con.
01:16Đã quyết rồi thì chúng ta cũng không ép.
01:19Phi Phi à, tuy con cưới về chưa lâu nhưng nhà họ chú cũng sẽ không để con thiệt.
01:23Mẹ chồng liếc mắt ra hiệu.
01:24Lát sau có người đưa tới một chiếc thẻ.
01:26Trong này có 2 triệu, con cầm lấy mà mua nhà, tự lo cho mình.
01:30Con không nhận lộc.
01:31Thưa mẹ, con không lấy đâu.
01:33Bố mẹ giữ gìn sức khỏe.
01:35Tôi không nói thêm gì.
01:36Quay người kéo vali mở ra.
01:38Mẹ chồng vội đứng dậy, bảo người làm thu dọn giúp tôi.
01:41Con bé này, lẽ nào chúng ta coi con là ăn trộm à?
01:44Đi chuẩn bị xe đi, đưa Phi Phi về cho đàng hoàng.
01:47Mẹ chồng tiến tôi ra tận cửa.
01:49Thấy tôi lên xe rồi, bà mới thở phào nhẹ nhóm.
01:52Mặt nở nụ cười thật lòng hơn một chút.
01:54Xe của nhà họ chú đưa tôi về hẻm tứ giác.
01:56Mẹ và chị dâu tôi đang tám chuyện với mấy người hàng xóm ngoài đầu ngõ.
02:00Thấy xe đến.
02:012 người vui vẻ chạy ra đón.
02:03Vừa vào nhà, chị dâu đã gọi anh tôi pha trà cho tôi.
02:06Trà còn chưa pha xong.
02:07Nghe tôi nói ly hôn rồi.
02:09Lại tay trắng trở về.
02:10Mặt cả nhà lập tức sầm xuống.
02:12Nhà họ chú quá đáng thật.
02:14Sao có thể không cho mày lấy một đồng.
02:16Cưới 3 tháng đã ly dị.
02:17Tiền cưới tiền hỏi chúng ta không thể trả lại được.
02:20Phi Phi, mày cầm tiền xin lễ về chứ.
02:22Không, tất cả để lại cho họ rồi.
02:25Chị dâu quay lưng hắt luôn chén trà vừa rót vào thùng rác.
02:28Mẹ tôi đứng dậy đi vào phòng.
02:30Sập cửa cái rầm vang trời.
02:31Tôi hơi mệt.
02:32Định nghỉ mấy hôm rồi mới tính chuyện tìm việc.
02:34Thuê chỗ ở khác.
02:36Nhưng từ hôm sau, chị dâu bắt đầu mắng con chó trong nhà.
02:39Mắng cả cháu gái nhỏ.
02:40Chén bát đập loảng soảng.
02:42Đồ ăn bám.
02:43Nuôi mày mấy chục năm mà chẳng mang về nổi cọng lông.
02:45Tao đã nói nó là thứ vô dụng.
02:47Cho người ta ngủ mấy tháng không công.
02:49Đi bán còn hơn bị người ta bóc miễn phí.
02:51Mẹ ơi, đồ vô dụng là gì vậy ạ?
02:54Cháu gái hỏi giọng ngây thơ.
02:56Anh tôi gác chân cười khẩy.
02:57Mày cũng là đồ vô dụng thôi.
02:58Tôi nằm trên chiếc giường đơn chật trội.
03:01Mở mắt nhìn lên chân nhà.
03:02Nước mắt chảy chậm chậm.
03:04Thấm ướt gối.
03:05Ngày thứ ba tôi dọn vào căn hộ giá rẻ.
03:07Lúc đi, chỉ có cháu gái níu tay áo tôi không muốn buông.
03:10Tôi lén nhét cho nó một cái bao lì xỉ.
03:12Dặn nó dư kĩ.
03:14Cô ơi, cô còn về không?
03:16Tôi cười.
03:16Xoa đầu nó mà không trả lời.
03:18Chuyển nhà xong, tôi bắt đầu tìm việc.
03:21Mới tốt nghiệp.
03:21Không kinh nghiệm.
03:22Băng cấp cũng bình thường.
03:24Ngay cả cơ hội phỏng vấn cũng hiếm đến tội.
03:26Xuống xe buýt.
03:27Tôi mệt xã rời.
03:28Ghé cửa hàng tiện lợi mua một cái sandwich.
03:31Tính về chỗ trọ ăn.
03:32Vừa đến dưới lầu thì thấy chiếc xe quen thuộc.
03:34Chân tôi hơi khựng lại.
03:36Gió đầu đông hơi lạnh.
03:37Chu khởi chính mặc áo khoác đen.
03:39Dựa vào xe hút thuốc.
03:40Từ xa tôi chỉ thấy tàn lửa đỏ hát sáng trong tay anh ta.
03:43Lúc mờ lúc tỏ.
03:44Gần đó là Giang Lan.
03:46Thư ký riêng mặc áo chen cốt Burberry và giày cao gót LV mũi nhọn.
03:49Cô ta là thư ký đặc biệt của chu khởi chính.
03:52Gần như lúc nào cũng kè kè bên anh ta.
03:54Tôi nuốt chua sót trong lòng.
03:56Cúi đầu đi thẳng coi như không nhìn thấy.
03:58Phi phi.
03:59Chu khởi chính đột ngột gọi tên tôi.
04:01Anh ta rụi tắt thuốc.
04:02Mắt sơ thẳm nhưng giọng vẫn nhạt nhão như cũ.
04:05Tôi chỉ đi công tác có một tháng thôi.
04:07Sao về cái đã thành người hai đời vợ.
04:09Em không định giải thích à.
04:11Không có gì để giải thích.
04:12Tôi nhìn mũi giày mình.
04:13Bà nội anh mất cách đây một tháng.
04:15Cuộc hôn nhân này là do bà sắp đặt.
04:17Cho nên.
04:18Bây giờ thời đại nào rồi.
04:19Cưới hỏi sắp đặt kiểu này chỉ là tàn dư phong kiến.
04:22Nước cười lắm.
04:23Cưới sắp đặt.
04:24Chu khởi chính hơi nhíu mày.
04:26Cho nên lúc lấy tôi.
04:27Em không muốn.
04:28Chẳng lẽ anh muốn.
04:29Chu khởi chính im lặng.
04:31Tôi bật cười khẽ.
04:32Anh ta cũng chỉ vì hiếu thuận mà cưới tôi thôi.
04:35Chuyện ai cũng biết.
04:36Sao phải giả vờ làm nạn nhân.
04:37Lạnh lắm.
04:38Tôi lên trước đây.
04:39Em ở chỗ này thật à.
04:41Khi cưới chu khởi chính.
04:42Nhà họ chu đưa 888 vạn tiền xính lễ.
04:45Còn mua cho nhà tôi 2 căn hộ trong trung tâm thành phố.
04:48Một căn anh chị tôi ở.
04:49Một căn bố mẹ tôi ở.
04:51888 vạn tôi trả không thiếu một xu.
04:54Bây giờ tất nhiên là tay trắng.
04:55Tiết kiệm.
04:56Gân xanh trên chán chu khởi chính như giật nhẹ.
04:58Nơi này không an toàn.
05:00Em dọn ra đi.
05:01Không cần.
05:02Tôi thấy ổn.
05:03Phi phi.
05:03Anh ký chưa?
05:04Nếu ký rồi thì mai thứ 2.
05:06Chúng ta ra cục dân chính làm thủ tục.
05:08Bà nội mới mất 1 tháng.
05:10Tôi không muốn để bà cụ dưới suối vàng bất an.
05:12Anh sớm cưới một cô vợ ngoan hiền với ý.
05:15Xin mấy đứa con bụ bẫm.
05:16Bà nội anh trên trời cũng yên lòng.
05:18Phi phi.
05:19Là vì dạo này tôi bận quá.
05:20Lạnh nhạt với em nên em mới đòi ly hô sao.
05:23Nói như đùa.
05:24Tôi rậm chân.
05:25Gió lạnh luồn vào tận xương.
05:26Mai gặp ở cục dân chính nhé.
05:28Nói xong tôi quay người đi.
05:29Chu khởi chính bất ngờ nắm chặt tay tôi lại.
05:32Nếu em giận tôi để em cô đơn trong phòng không.
05:34Thì nói thẳng ra đi.
05:35Nói thật thì tôi cũng không nghĩ nhiều đâu.
05:38Dù sao lần đầu cũng thường thôi.
05:39Sắp mặt chu khởi chính lập tức tối sầm.
05:42Thường.
05:42Ngón tay anh ta xếp mạnh.
05:44Gần như nghiến răng.
05:45Nếu không phải em vừa khóc vừa đạp tôi thì sao lại phải kết thúc vội vậy.
05:49Nghĩ đến cái đêm hỗn loạn đó.
05:50Tôi cũng không nhịn được mà đỏ mặt tía tai.
05:52Tôi làm sao mà biết Peter của anh dài to như vậy.
05:55Tôi kìm cứng.
05:56Mút ngược cái chữ đến miệng lại vào.
05:58Tôi nghiến răng.
05:59Cúi đầu bẻ tay anh ta ra.
06:01Sắp ly hôn rồi.
06:02Nói mấy chuyện này vô nghĩa lắm.
06:04Anh buông tay đi.
06:05Tôi mệt cả ngày rồi.
06:06Muốn về nghỉ sớm.
06:08Chuyện ly hôn tôi không đồng ý.
06:09Động tác tay tôi khựng lại.
06:11Ngừng lên nhìn anh.
06:12Là vì chuyện hai đời vợ nghe không hay hả.
06:14Ly hôn xong tôi cũng thành gái hai đời đấy.
06:17Tôi một cô gái trẻ còn không ngại.
06:19Chúc khởi chính giàu có.
06:20Cao cao tại thượng.
06:21Đừng nói hai đời.
06:22Ba đời.
06:23Bốn đời.
06:24Dù khắc vợ khắc con.
06:25Gái muốn gả cho anh ta cũng có thể xếp hàng từ Bắc Kinh tới Paris.
06:29Tóm lại.
06:29Thầm Phi Phi.
06:30Chuyện ly hôn tôi không đồng ý.
06:32Tôi sẽ không làm trái ý nguyện của bà nội.
06:34Chúc khởi chính buông tay tôi ra.
06:36Vén mấy sợi tóc dối bên tay tôi.
06:38Nhẹ nhàng vắt ra sau.
06:39Nếu trước đây cho em trải nghiệm không tốt.
06:41Hoặc tôi làm chồng mà khiến em thất vọng.
06:43Cho tôi xin lỗi.
06:45Nhưng Phi Phi.
06:46Hôn nhân đối với tôi không phải trò đùa.
06:47Tôi mong em cũng bình tĩnh suy nghĩ lại trong thời gian này.
06:50Còn nữa.
06:51Lúc nãy tôi quan sát rồi.
06:53Chỗ em thuê ở rất không an toàn.
06:55Ít nhất em cũng nên tự lo cho an toàn bản thân.
06:57Tôi có một căn hộ nhỏ bỏ không.
06:59Em có thể dọn sang đó ở trước.
07:01Nếu đã quyết định ly hôn.
07:02Tôi sẽ không còn dây dưa với anh hay nhà họ chú nữa.
07:05Tôi đẩy tay anh ta ra.
07:06Lùi lại một bước.
07:08Gió đêm lạnh bút.
07:09Tôi kéo chặt áo khoác trên người.
07:11Trong lòng chua sót.
07:12Ấm ức.
07:12Nhưng lại không thể mở miệng nói thành lời.
07:15Bởi ngay từ đầu.
07:16Tôi đã dặn mình rất kỹ.
07:17Không được dễ dàng yêu thêm một người đàn ông nào nữa.
07:20Cho dù anh ta đã là chồng tôi.
07:22Hơn nữa.
07:23Đã đòi ly hôn rồi mà còn đến ở căn hộ anh ta cho thì ra cái thể thống gì.
07:27Tôi cũng không phải người phụ nữ được anh ta bao nuôi trong phòng khách sạn của Tổng thống suốt 3 năm.
07:31Cũng không thể cam tâm tình nguyện làm chim hoàng yến trong lòng của một người đàn ông.
07:35Phi Phi.
07:36Chú khởi chính dường như mất kiên nhẫn.
07:37Hơi cao mày.
07:38Khoảnh khắc đó.
07:39Thật ra tôi cũng hơi hiểu ý anh ta.
07:41Cưới một cô vợ xuất thân hành kém như tôi.
07:44Chỉ có thể nhẫn nhịn chấp nhận hết thảy tin đồn.
07:46Scandal của anh ta cũng không thể làm cho người phụ nữ anh ta nuôi ở ngoài phải chịu chút bất ức nào.
07:52Đương nhiên, tôi cũng có thể nhờ thân phận bà Chu để vượt qua mấy tầng lớp, đổi đời, hưởng phú quý vinh hoa.
07:58Nhưng tôi không thuyết phục nổi mình.
07:59Tôi không làm được như vậy.
08:01Anh Chu.
08:02Khuya rồi.
08:02Anh nên về đi.
08:04Vừa giất lời.
08:04Giang Lan bỗng cầm điện thoại tới.
08:06Anh Chu.
08:07Điện thoại của anh.
08:08Cầm đi.
08:09Ánh mắt Chu khởi chính tối lại.
08:11Giọng chầm xuống đầy mất kiên nhẫn.
08:12Giang Lan liếc tôi.
08:14Hơi lúng túng.
08:15Là bên khách sạn Intercontinental gọi tới.
08:17Tôi theo phẳng xạ miếng chặt môi.
08:19Nhìn thẳng vào anh ta.
08:20Sắc mặt anh ta thoáng thay đổi.
08:22Cơn giận trong mắt dần tan đi.
08:24Tôi thu ánh nhìn lại.
08:25Khẽ cười.
08:26Quay lưng bỏ đi.
08:27Lên xe.
08:28Chu khởi chính nắm lấy cổ tay tôi.
08:30Kéo thẳng ra chỗ xe đỗ.
08:31Nơi này không an toàn.
08:33Tối nay đi với tôi.
08:34Anh ta dùng sức rất lớn.
08:35Tôi cân bản không rằng ra được.
08:37Cả ngày tôi đã mệt dã rời vì chạy việc.
08:39Bữa tối chưa kịp ăn.
08:41Cũng không còn sức cãi nhau với anh ta.
08:43Đến khách sạn Intercontinental.
08:45Chu khởi chính bảo Giang Lan dẫn tôi lên phòng rồi vội vã rời đi.
08:48Tôi ngồi trong căn phòng rộng lớn.
08:50Lôi chiếc sandwich đã lạnh ngắt từ trong túi ra.
08:52Từng miếng từng miếng nuốt xuống cùng nước lạnh.
08:54Đêm rất khuya.
08:55Anh ta vẫn chưa về.
08:57Tôi dựa vào sofa.
08:58Thiếp đi lúc nào không hay.
08:59Không biết qua bao lâu.
09:00Tôi cảm giác mình rơi vào một cái ôm mắt lạnh còn vương hơi nước tắm.
09:04Tiếp đó thân thể bị đặt lên chiếc giường êm như mây.
09:07Chán ẩm ướt của chu khởi chính cọ nhẹ lên cổ tôi.
09:10Sao không lên giường ngủ.
09:11Tôi theo bản năng định đẩy anh ta ra.
09:13Anh ta lập tức xiết chặt cổ tay tôi.
09:15Cúi đầu hôn xuống.
09:17Tôi nghiêng mặt né tránh.
09:18Đúng là giỏi thật.
09:19Cả đêm bận rộn mà còn dư thừa sức lực như thế.
09:22Phi phi.
09:23Tôi vẫn chưa ký vào đơn ly hôn.
09:24Anh ta nắm chặt cổ tay tôi.
09:26Cúi mắt nhìn tôi chầm chầm.
09:28Trong ánh mắt phẳng phất cơn giận không được thỏa mãn.
09:31Trong thời gian hôn nhân.
09:32Ép buộc quan hệ mà không có sự đồng ý của vợ cũng là phạm pháp đấy.
09:35Dù tôi buồn ngủ đến mụ mị nhưng đầu óc vẫn chưa ngu hẳn.
09:38Đã quyết ly hôn thì ngoài chuyện tiền bạc.
09:40Quan hệ sắc thịt càng không thể dính dáng chút nào.
09:43Kẻo sau này rắc rối không rõ ràng.
09:45Em nghĩ nếu tôi cứng ép thì em ngăn được chắc.
09:48Anh ta xiết chặt khớp tay tôi.
09:50Giọng ẩn chứa vẻ dữ dội.
09:51Tôi chẳng hiểu anh ta phát hỏa từ đâu.
09:53Chắc cái người yếu ớt mong manh kia không làm hài lòng được.
09:56Khiến anh ta không thỏa mãn.
09:58Nhưng cho dù tôi có da dày thịt cứng.
10:00Cũng không vô liêm sỉ đến vậy.
10:01Tôi không nghĩ anh cần phải ép mới được thỏa mãn.
10:04Thật ra trong lòng tôi cũng hơi sợ.
10:06Nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh.
10:07Anh chú cũng không phải loại người thấp hèn như thế.
10:10Đúng không?
10:11Sao em biết tôi không phải?
10:12Chú khởi chính ghé sát.
10:14Đầu gối ép mở chân tôi.
10:15Buộc tôi phải kề sát anh ta.
10:17Mùi sữa tắm mắt lạnh nhạt nhạt quanh người anh ta.
10:20Tôi nhớ rất rõ.
10:21Bất kể về muộn thế nào.
10:22Anh ta luôn tắm ngay khi về.
10:24Tôi cũng không quên lần đó.
10:25Khi chúng tôi mới cưới chưa lâu.
10:27Đã dần có chút ăn ý và thấu hiểu.
10:29Thế mà chỉ vì người phụ nữ ở Intercontinental đó.
10:32Anh ta có thể lý trí.
10:33Lạnh lùng rời khỏi giường cưới.
10:35Để mặc tôi một mình cả đêm.
10:37Tôi mệt mỏi nhắm mắt lại.
10:38Đúng khoảnh khắc anh ta cúi xuống hôn.
10:40Tôi dồn hết sức đẩy anh ta ra.
10:42Chú khởi chính.
10:43Sức khoát đi.
10:44Chúng ta vốn không hợp.
10:46Không hợp chỗ nào.
10:47Ánh mắt anh ta tối sầm.
10:48Nhìn chầm chầm tôi.
10:50Mọi thứ đều không hợp.
10:51Từ xuất thân.
10:52Gia thế.
10:52Diện mạo.
10:53Năng lực.
10:54Cho đến.
10:54Trên giường.
10:55Chẳng có gì hợp hết.
10:56Hay là em có người đàn ông khác.
10:58Tôi dựng lại.
10:59Theo phản xạ lắc đầu.
11:01Không hợp thì dần mà hợp.
11:02Nếu tôi nhớ không nhầm thì đêm trước khi đi công tác em rất hưởng thụ.
11:05Tôi giả vờ.
11:06Giả vờ.
11:07Chú khởi chính như bị chọc tức bật cười lạnh.
11:09Chậm dãi cởi áo tràng tắm.
11:11Lại nắm chặt cổ tay tôi.
11:13Lật người tôi qua.
11:14Vậy tối nay em diễn lại cho tôi xem đi.
11:16Tôi thật không hiểu cái lão đàn ông này ở đâu ra lắm trò như thế.
11:20Rõ ràng đêm tân hôn hôm đó.
11:22Mấy lần anh ta làm tôi đau đến chảy nước mắt.
11:24Cũng chẳng giống người dày dãn kinh nghiệm gì.
11:26Tôi là một cô gái khỏe mạnh bình thường.
11:28Nên đến cuối cùng dứt khoát buông bỏ.
11:30Không chống lại phản ứng sinh lý tự nhiên của cơ thể nữa.
11:33Thấy tôi ngoan ngoãn nghe lời.
11:34Chú khởi chính hình như cũng vui hơn vài phần.
11:37Trên giường, anh ta còn hạ mình dỗ dành tôi một hồi.
11:40Tôi ngủ thiếp đi trong vòng tay anh ta.
11:42Một mạch ngủ đến khi trời sáng choang.
11:44Giấc ngủ tôi vốn nông.
11:45Nên dù chú khởi chính hạ giọng rất thấp khi nghe điện thoại.
11:48Tôi vẫn bị đánh thức.
11:49Thẩm kiến tới công ty tìm tôi.
11:51Nghe thấy tên anh tôi, cả người tôi lập tức căng thẳng.
11:54Lại đòi tiền.
11:55Chú khởi chính dường như khẽ cười khẩy một tiếng.
11:57Cho hắn rồi đuổi về cho xong.
11:59Tôi nhắm mắt nhưng trong lòng ngẹn một nỗi ấm ức và nhục nhã không nói nên lời.
12:03Đó chính là nhà mẹ đẻ tôi đấy.
12:05Bao năm qua, nhờ bà nội chú thương yêu tôi mà họ đã moi được từ nhà họ chú bao nhiêu lợi ích.
12:10Cho dù năm xưa tôi từng có chút ân tình nhỏ nhoi với bà cụ,
12:13nhưng những năm qua bố mẹ và anh chị dâu tôi cũng đã đòi lại gấp 10 gấp trăm lần rồi.
12:17Chưa kể.
12:18Trước khi cưới, nhà họ chú còn mua sẵn hai căn nhà đứng tên tôi,
12:22để tôi tiện trợ cấp cho nhà mẹ đẻ.
12:24Tôi biết bọn họ lòng tham không đấy, mãi mãi là cái hố sâu không lấp được.
12:28Nên sau khi bà nội chú mất, tôi mới thật sự nghĩ tới chuyện ly hôn.
12:32Môn đăng hộ đối vốn đã không có,
12:33cứ tiếp tục thế này chỉ khiến nhà họ chú càng thêm chán ghét.
12:36Còn tôi thì cả đời cũng không ngẩn đầu lên được.
12:39Chú khởi chính cúp máy, rời đi nhưng lại vòng về cạnh giường.
12:42Tôi vừa như vẫn ngủ say.
12:44Anh ta đứng đó nhìn tôi rất lâu.
12:46Cuối cùng cúi xuống, khẽ hôn lên má tôi rồi mới xoay người đi ra ngoài.
12:50Anh ta vừa đi khỏi.
12:51Tôi liền gọi ngay cho bên môi giới nhà đất, đang bán một căn hộ.
12:54Hồi đó, hai căn nhà này là chú khởi chính tự quyết định đứng tên tôi trước hôn nhân.
12:59Khi đó anh và chị dâu tôi cũng hơi khó chịu,
13:01nhưng cũng không dám đắc tội với tôi lúc đó là thiếu phu nhân nhà họ chú.
13:04Giờ thì chính cái đó lại thành đòn bẩy trong tay tôi.
13:07Tôi gọi cho thẩm kiến.
13:09Thẩm kiến, tôi nói lần cuối, đừng có tham lam quá đáng.
13:12Nếu để tôi biết anh hoặc bất kỳ ai trong nhà lại mò tới tìm nhà họ chú xin tiền,
13:16tôi sẽ bán nốt căn còn lại đấy.
13:18Thẩm phi phi.
13:19Con ăn cháo đá bát, đồ vô ơn.
13:22Nhà họ thẩm nuôi mày ủng công à?
13:24Mày dám bán nhà của tao, ông giết mày.
13:26Tôi không thèm nghe hết, sức khoát ngắt máy rồi chặn luôn số.
13:30Tiện tay, tôi cũng chặn hết số của cả nhà.
13:32Nhà đó đăng giá chỉ hơi thấp hơn thị trường, lại ở vị trí tốt.
13:36Xung quanh tiện ích đầy đủ nên rất nhanh có người hỏi mua.
13:38Anh tôi và chị dâu còn tới gây sự mấy lần.
13:41Môi giới gọi báo tôi.
13:43Tôi thẳng thừng báo công an.
13:44Khách mua sợ rắc rối có chút do dự.
13:46Tôi hạ thêm một tỷ.
13:48Cặp vợ chồng trẻ bàn bạc xong liền ký hợp đồng.
13:50Tiền về tay.
13:51Tôi lập tức ra ngân hàng chuyển thẳng cho chú khởi chính.
13:54Nhà họ thẩm vốn là kiểu ức hiếp kẻ mềm mỏng.
13:56Gặp tôi cưng rắn không nể năng lại dám bán đứt nhà như vậy thì cũng bị dọa sợ.
14:00Sợ tôi nổi điên bán luôn căn còn lại.
14:02Cuối cùng đành ngoan ngoãn yên phận.
14:04Tiền chuyển đi chưa đến 10 phút.
14:06Chú khởi chính gọi tới.
14:07Phi Phi, em đang ở đâu?
14:09Vừa ra khỏi ngân hàng.
14:11Tôi đứng cạnh biển quảng cáo bên đường.
14:12Đối diện màn hình LED của trung tâm thương mại đang phát tin nóng.
14:15Giữa bản tin còn chen vào một màu giải trí.
14:18Nam chính là chồng tôi trên giấy tờ.
14:20Còn nữ chính thì không phải tôi.
14:22Ba năm.
14:22Anh ta giấu người phụ nữ đó kỹ không kẽ hở.
14:25Mọi người chỉ đồn anh ta có người phụ nữ trong khách sạn Intercontinental.
14:29Tôi khẽ cười.
14:30Thở ra một hơi.
14:30Ngay cả bà nội cũng bị anh ta lừa mà.
14:33Tôi vẫn còn nhớ rõ những lời bà nội nói với tôi trước khi cưới.
14:36Phi Phi à, thằng khởi chính nó chỉ biết công ty với sự nghiệp.
14:39Chưa từng nghĩ tới chuyện trai gái yêu đương gì đâu.
14:42Nó hơn con mấy tuổi.
14:43Không biết rỗ ngọt tán tỉnh.
14:45Nhưng bà tin nó sẽ là người chồng tốt.
14:47Bà nhìn ra được.
14:48Nó với con không giống với người khác đâu.
14:50Trước kia bà giới thiệu cho nó bao nhiêu cô gái trẻ đẹp.
14:53Nó đều từ chối thẳng.
14:54Không để mặt bà ra này chút nào.
14:56Nói đến đó bà cười tủn tìm.
15:00Mỗi lần con tới thăm bà, chẳng mấy chốc nó cũng về.
15:04Bà đây biết rõ cả.
15:05Khi nghe những lời đó, tôi cũng từng để tâm.
15:08Chú khởi chính bận tối mắt.
15:09Số lần về nhà đếm trên đầu ngón tay.
15:11Nhưng chỉ cần tôi tới thăm bà nội,
15:1310 lần thì ít nhất 6,7 lần anh ta cũng có mặt.
15:16Lúc tôi về, bà nội sẽ bảo anh ta đưa tôi về tận cửa.
15:19Anh ta ít nói lạnh nhạt, dọc đường gần như không mở miệng.
15:23Chỉ khi xe dừng ở đầu ngõ, anh ta mới thấp dọng dặn.
15:26Về tới nhà thì nhắn tôi một tiếng.
15:28Có lần tôi quên không nhắn, anh ta gọi điện hỏi tôi đã về chưa.
15:31Lúc đó tôi mới biết.
15:33Mỗi lần anh ta đợi tôi báo bình an xong mới chịu lái xe rời đi.
15:36Cũng vì mấy chuyện mơ hồ đó mà tôi tự thuyết phục bản thân đồng ý lấy anh ta.
15:40Nhưng giờ nghĩ lại, tôi đã hiểu rõ.
15:42Anh ta chưa từng yêu tôi.
15:44Loại người như anh ta chỉ cần chút thủ đoạn đã có thể khiến người ta tự nguyện chìm đắm.
15:48Em tìm quán cà phê ngồi tạm đi, tôi qua đón.
15:51Chú khởi chính, ký giấy đi.
15:53Phi Phi, nếu anh còn muốn kéo dài, tôi chỉ có thể kiện ra tòa.
15:57Chú khởi chính, anh cũng không muốn ẩm ý thành thế này đúng không?
16:01Bên kia điện thoại im lặng rất lâu.
16:03Tôi đứng bên đường, nghe tiếng xe cộ ồn ào qua lại.
16:06Nhưng trong lòng lại yên tĩnh như mặt hồ không gợn sóng.
16:08Được, tùy em.
16:10Anh ta nói xong thì dập máy.
16:12Chiều hôm đó, thư ký của anh ta mang bản thỏa thuận ly hôn đã ký sẵn tới.
16:16Chính là bản mà tôi đã chuẩn bị.
16:18Chúng tôi ly hôn trong yên ổn, không tranh chấp, không ràng buộc.
16:21Nhà họ thẩm cũng hết cớ tới nhà họ chu vòi tiền.
16:24Nếu họ an phận, căn hộ trong trung tâm thành phố đủ để họ sống yên ổn cả đời.
16:28Còn tôi, không muốn dinh líu bất kỳ thứ gì với nhà họ thẩm nữa.
16:32Ngay từ ngày đỗ đại học, tôi đã chuẩn bị chuyện đi du học.
16:35Tôi chỉ muốn rời khỏi gia đình ghê tẩm đó.
16:37Thoát khỏi những kẻ tham lam vô độ.
16:39Thà làm kẻ phiêu bạt nơi đất khách.
16:41Còn hơn ở lại mà để chính người thân cứa vào tim mình từng nhát.
16:44Đến hôm nay, cuối cùng tôi cũng làm được.
16:47Mọi thứ trong nước thu xếp xong xuôi, thủ tục hoàn tất là 2 tháng sau.
16:51Đêm tôi bay đi, chú khởi chính cũng nhận được tin.
16:54Anh chu, phu nhân, à không, cô thẩm, chuyến bay 11 giờ đêm, biết rồi.
16:59Anh chu, còn gì nữa?
17:00Cô thẩm nói, sau này người nhà cô ấy sẽ không tới làm phiền nhà họ chu nữa.
17:05Cô ấy cũng xin lỗi vì trước kia.
17:06Chú khởi chính cầm bút, khượng lại, biết rồi.
17:09Lát sau, còn chưa đi.
17:11Cô thẩm bảo tôi trả cái này lại cho anh.
17:14Thư ký đưa ra chiếc hộp nhẫn, dè giặt đặt lên bàn.
17:17Chú khởi chính nhìn chầm chầm chiếc hộp ấy nửa phút.
17:19Cuối cùng chỉ chỉ lên mặt bàn.
17:21Để đấy, thư ký đặt xuống rồi lặng lẽ rời đi.
17:24Chú khởi chính không còn tâm trạng làm việc, dứt khoát đứng dậy trong một điếu thuốc.
17:28Đứng thật lâu bên cửa sổ.
17:30Anh ta cúi nhìn đồng hồ.
17:319h30 tối, có lẽ vẫn còn kịp.
17:33Tôi ngồi ở phòng chờ sân bay.
17:36Tới 10h, từ Nam mới chạy tới.
17:38Visa đi Mỹ lần này là diễn kết hôn.
17:40Từ Nam là đàn anh của tôi.
17:42Tốt nghiệp rồi định cư ở Mỹ, đã lấy thẻ xanh.
17:45Anh ấy có người yêu cũng là đàn chị nhưng bị gia đình phản đối kịch liệt.
17:48Suốt mấy năm tranh đấu, họ vẫn không được chấp nhận.
17:51Gần đây người yêu từ Nam còn bị trầm cảm nặng.
17:53Anh ấy bất chấp tất cả để dành chút cơ hội cho họ.
17:56Chỉ cần cưới vợ, nhận nuôi con, nhà họ từ sẽ nhắm mắt làm ngơ.
18:00Mà tôi là người thích hợp nhất.
18:02Tôi không yêu anh ấy.
18:04Anh ấy cũng không yêu tôi.
18:05Nhưng chúng tôi biết rõ bí mật quan trọng nhất của nhau.
18:07Nói là cưới, thực chất chỉ là đối tác.
18:10Tôi có thể rời đi thật xa khỏi người thân ruột thịt độc ác.
18:13Còn từ Nam có thể danh chính ngôn thuận ở bên người mình yêu.
18:16Nói cho cùng, tôi chẳng thiệt thòi gì.
18:18Đi làm thủ tục an ninh thôi.
18:20Từ Nam xoa đầu tôi như hồi còn đi học.
18:23Không ngờ con nhóc lanh tranh như em lại thành vợ anh.
18:25Tôi cũng bật cười.
18:27Em cũng không ngờ.
18:28Mới ly hôn có hai thằng đã lại tái giá.
18:30Phi Phi, ánh mắt từ Nam thoáng xót xa.
18:32Sao phải ly hôn chứ?
18:34Rõ ràng anh ta không muốn mà.
18:36Tôi chậm chậm cuối mắt.
18:37Hồi chưa biết gì.
18:38Thấy ấm ức cũng nuốt được.
18:40Nhưng sau khi biết anh ta có người phụ nữ trong lòng.
18:43Nghĩ tới là đau.
18:44Mất ngủ triển miên.
18:45Anh ta chỉ cần đi ra ngoài.
18:47Em liền nghĩ không biết có phải đi tìm cô ta không.
18:49Em không chịu nổi.
18:51Em sợ mình sẽ hóa điên.
18:52Em không muốn biến thành mụ đàn bà hay cảm giảm oán trách.
18:55Cho dù em đã thích anh ta từ rất lâu.
18:57Cưới càng lâu.
18:58Em càng không buông được.
19:00Thả rất sớm.
19:01Chắc cũng đỡ đau hơn.
19:02Từ Nam lắc đầu thở dài.
19:03Đặt tay lên vai tôi khi thấy tôi cúi đầu rơi nước mắt.
19:06Chắc anh cũng nhớ đến chuyện của chính mình.
19:08Trong mắt cũng ươn ướt.
19:10Sau này anh che chở cho em.
19:11Ở Mỹ thiếu gì trai tốt.
19:13Đợi đấy.
19:14Anh kiếm cho em anh Tây cao to đẹp trai.
19:16Để cho em thằng nhóc lại.
19:17Về nước chọc tức chết thằng họ chú đó.
19:20Tôi còn ngẹn ngào.
19:21Nghe câu đó mà bật cười như hồi đi học mà đấm anh mấy cái.
19:24Sao nói vậy chứ?
19:25Giờ em là vợ anh rồi đó.
19:27Tự tay cắm xửng mình hả?
19:29Giữa chúng tôi là thứ tình bạn trong trẻo như vậy.
19:31Người ngoài nhìn vào thì tưởng đôi tình nhân đùa dỡn.
19:34Chú khởi chính nắm chặt chìa khóa xe.
19:36Đứng đó bất động.
19:37Hai tháng trước tôi còn là vợ anh ta.
19:39Vậy mà lúc này lại đang vừa cười vừa đùa dỡn với một người đàn ông cao gầy.
19:43Nho nhã.
19:44Cho đến khi tử Nam khẽ kéo tay áo tôi.
19:46Phi phi.
19:46Tôi nhìn theo hướng tay anh ấy chỉ.
19:48Chỉ kịp thấy bóng lưng chú khởi chính xoay người rời đi.
19:51Anh ta vốn rất nổi bật.
19:53Giữa đám đông cũng dễ dàng thu hút ánh nhìn.
19:55Cho dù chỉ là một bóng lưng.
19:57Vẫn khiến người ta không thể không dõi theo.
19:59Tôi và anh ta từng là vợ chồng.
20:01Anh ta có giận hay không?
20:02Tôi vẫn nhìn ra được.
20:04Thật ra tôi không ngờ chú khởi chính sẽ đến sân bay tìm tôi.
20:07Dù gì hai tháng sau khi ly hôn.
20:08Anh ta hoàn toàn không có bất cứ tin tức nào.
20:11Thỉnh thoảng tôi cũng từng yếu lòng mà tưởng tượng.
20:13Tưởng tượng anh ta sẽ gọi điện cho tôi.
20:16Tưởng tượng anh ta sẽ như hôn nó.
20:17Đứng chờ dưới lầu chỗ tôi thuê.
20:19Tưởng tượng anh ta dỗ dành tôi đừng ly hôn.
20:22Có khi tôi sẽ mềm lòng mà gật đầu.
20:24Cuối cùng thì giấc mơ đó cũng được nửa phần hiện thực.
20:26Chỉ tiếc là không đúng lúc.
20:28Phi Phi, cần anh qua giải thích với anh ta không?
20:31Không cần.
20:32Dù gì cũng chia tay rồi.
20:33Anh ta chưa từng giải thích với tôi về người phụ nữ trong khách sạn Intercontinental.
20:37Tôi lại cần gì phải giải thích cho anh ta về người đàn ông mới sau khi ly hôn.
20:41Huống hồ, cho dù chú khởi chính có tức giận,
20:44cũng chỉ vì tự tôn bị tổn thương mà thôi.
20:46Vợ cũ của anh ta người dám chủ động đòi ly hôn.
20:48Lại nhanh chóng có bạn trai mới.
20:50Đổi là ai mà chẳng ngẹn.
20:52Anh ta hình như rất tức giận, em không thấy lúc nãy hả?
20:55Anh nhìn rõ, mặt anh ta xanh mét.
20:57Tức giận cũng bình thường thôi, anh ta vốn kiêu ngạo mà.
21:00Từ nam sờ cầm, ngẫm nghĩ rồi nói chậm rãi.
21:03Phi Phi, anh vẫn cảm thấy chú khởi chính không phải hoàn toàn không có tình cảm với em.
21:07Đừng nhắc đến anh ta nữa.
21:09Cho dù có tình cảm thì sao?
21:11Anh nghĩ anh ta sẽ đến cướp hôn làm kẻ thứ bà à?
21:13Tôi cố gắng cười nhạt, nhưng trong lòng lại âm ỉ đau.
21:16Chú bà nội đã từng nói như thế, từ nam cũng nói như thế.
21:20Chỉ có tôi.
21:21Từ đầu đến cuối đều không thể tin nổi.
21:23Rằng chú khởi chính có thể từng thích tôi.
21:25Máy bay cất cánh lên cao, dần ổn định.
21:28Từ nam ngồi cạnh tôi đã thiếp đi.
21:30Tôi mở điện thoại.
21:31Trong album ảnh có một thư mục khóa.
21:33Bên trong chỉ có một bức ảnh chụp màn hình đoạn chat nguy chat.
21:36Thầm Phi Phi, mày tin không?
21:38Cho dù chú khởi chính đang ở trên người mày.
21:40Chỉ cần tao gọi, anh ta cũng sẽ lập tức đến bên tao.
21:43Tôi tất nhiên tin.
21:44Bởi vì sau đó tất cả hành động của chú khởi chính đều chứng minh lời cô ta nói.
21:48Quyết tâm ly hôn của tôi chính là gieo mầm.
21:51Từ khoảnh khắc đó, chỉ cần anh ta có chút do dự.
21:54Chỉ cần đêm đó anh ta không còn đủ lý trí để rời khỏi tôi.
21:57Có lẽ tôi vẫn còn tự lừa mình dối người.
21:59Mãi mãi tự lừa.
22:01Ngày làm lễ.
22:01Với từ nam, tôi vẫn cứ ngẩn người suốt.
22:04Từ nam khẽ hỏi, Phi Phi, em đang đợi chú khởi chính hả?
22:07Tôi không trả lời, nhưng trong lòng biết rõ.
22:10Những ngày này, tôi không ít lần tưởng tượng.
22:12Tưởng tượng chú khởi chính sẽ đến ní, đến ngăn cản hôn lễ.
22:16Chắc tại hồi đi học đọc mấy quyền tổng tài bá đạo nhiều quá.
22:19Mơ mộng cảnh nam chính đáp trực thăng, dẫn mấy trăm xe sang đến cướp dâu.
22:23Còn cười nói được.
22:24Lát trao nhẫn chắc em khỏi khóc nhỉ.
22:26Từ nam nói đùa, nhưng tôi nhìn ra trong mắt anh ấy cũng buồn.
22:29Chúng tôi mặc đồ cưới ngồi cạnh nhau.
22:31Trông chẳng khác gì một đôi vợ chồng gựa ép.
22:34Anh đang nghĩ gì vậy?
22:35Anh đang nghĩ nếu thật sự chú khởi chính tới cướp hôn thì sao?
22:38Anh yên tâm.
22:39Em đã hứa với anh thì sẽ không nuốt lời.
22:41Em tuyệt đối không đi theo anh ta.
22:43Từ nam bật cười.
22:44Nói cứ như chú khởi chính thật sự sẽ đến không bằng.
22:47Ủa, má ơi.
22:48Anh ấy bất ngờ bật dậy khỏi ghế.
22:50Kinh ngạc mà không dám tin.
22:52Thậm chí còn, mừng dỡ.
22:54Hoa cưới trong tay tôi rơi xuống đất.
22:56Tôi ngương ác đứng lên.
22:57Xuyết phấp váy cưới mà té nhào.
22:59Chú khởi chính không từ trực thăng oai phong hạ cánh.
23:01Cũng không dẫn đoàn xe sang rầm rộ đến.
23:04Vẫn là bộ dáng thường ngày.
23:05Vét sẫm màu.
23:06Sơ mi xám nhạt.
23:07Quần tay ủi thẳng nết.
23:09Chỉ khác duy nhất là trên tay không còn chiếc đồng hồ sa sỉ thường đeo.
23:12Mà đeo một chiếc vô danh giá chỉ 80 triệu.
23:15Chiếc đồng hồ đó.
23:16Là tôi mua tặng trước khi cưới.
23:18Tôi chẳng có nhiều tiền.
23:19Không đụng vào sinh lễ hay tiền cưới.
23:2180 triệu ấy là toàn bộ tiền tiết kiệm suốt 4 năm đại học.
23:24Với tôi, đó là cả một gia tài.
23:26Tôi từng do dự cả tháng chỉ để mua đôi giày vài trăm nghìn.
23:29Anh ta chưa bao giờ đeo nó.
23:31Tôi hiểu.
23:32Thứ rẻ tiền ấy thậm chí không bằng giá một chiếc cà vạt của anh ta.
23:35Mang ra ngoài sẽ làm anh ta mất giá.
23:38Tôi hiểu được.
23:38Nhưng nói không buồn.
23:39Không thất vọng.
23:40Thì chỉ là dối mình.
23:42Sự xuất hiện của chú khởi chính khiến người nhà họ từ đều ngạc nhiên.
23:45Dù gì lễ cưới này cũng nhỏ.
23:46Toàn là họ hàng thân thiết.
23:48Có người nhận ra anh ta.
23:50Thì thầm mấy câu với ba mẹ từ Nam.
23:52Ba mẹ từ Nam quay đầu nhìn tôi rồi mới tiến lên khách giáo chào hỏi.
23:55Xin lỗi làm phiền mọi người.
23:57Tôi muốn nói riêng với cô thầm vài câu.
23:59Không biết có tiện không.
24:01Chúng tôi vẫn phải hỏi Phi Phi.
24:02Đương nhiên.
24:03Từ Nam khẽ chạm vào tay tôi.
24:05Em đi không?
24:06Tôi thật muốn có khí phách mà nói không đi.
24:08Nhưng chú khởi chính cứ đứng đó.
24:10Tôi nhìn anh ta.
24:11Mắt đã bắt đầu cay.
24:13Anh ta có lời muốn nói.
24:14Mà tôi cũng có rất nhiều lời muốn hỏi.
24:17Người với người thật kỳ lạ.
24:18Khi còn là vợ chồng.
24:19Chuyện gì cũng giấu trong lòng.
24:21Không dám hỏi.
24:22Giờ đã cạn tình cất nghĩa.
24:23Lại có biết bao điều muốn nói cho ra lẽ.
24:26Đi đi.
24:26Người ta lặn lội đến tận đây rồi.
24:28Từ Nam nhặt hòa cưới.
24:29Đẩy nhẹ tôi một cái.
24:31Chú khởi chính khẽ gọi tên tôi.
24:33Tôi không trả lời.
24:34Chỉ cuối đầu.
24:35Chậm dãi bước về phía đài phun nước gần đó.
24:37Mãi đến khi đứng yên.
24:39Tôi mới mở miệng.
24:40Anh đến đây làm gì?
24:41Phi Phi.
24:42Tôi không coi hôn nhân là trò đùa.
24:44Cho nên.
24:45Việc cưới em.
24:46Tôi đã nghĩ rất nghiêm túc.
24:47Bởi vì tôi rất tiện lợi.
24:49Tôi ngoái đầu nhìn anh.
24:50Không vững bận gia đình.
24:52Nhà mẹ đẻ tham lam dễ dọa nạt.
24:53Đúng không?
24:54Chú khởi chính nhíu mày.
24:56Phi Phi.
24:57Tôi chưa từng tính toán bất kỳ thứ gì ngoài em.
24:59Nghe không hiểu anh nói gì.
25:01Ý tôi là.
25:02Cưới em.
25:02Tôi chỉ nghĩ đến mỗi em thôi.
25:04Chú khởi chính.
25:05Anh có đọc tin tức không?
25:06Có.
25:07Tin lá cải thì sao?
25:08Anh lắc đầu.
25:10Không hứng thú.
25:11Thật sự không biết gì hết.
25:12Phi Phi.
25:13Em có gì thì cứ nói thẳng.
25:15Sốc.
25:16Phó tổng mới của tập đoàn hàng cơ.
25:17Chú khởi chính bị bắt gặp nuôi nhân tình trong khách sạn Intercontinental ngay trong kỳ trăng mật.
25:22Bỏ mặc vợ mới cưới.
25:23Khách sạn Intercontinental.
25:25Nhân tình.
25:26Phải nói.
25:27Chú khởi chính cũng giỏi tóm ý chính thật.
25:29Anh đừng nói với tôi.
25:30Mấy cái tin đó anh chưa nghe gì.
25:32Tôi không cho anh đường chối.
25:34Phòng pháp chế.
25:34Phòng PR của chú thị đâu phải bày cho đẹp.
25:37Anh là người thừa kế duy nhất.
25:38Bất cứ bê bối nào cũng có thể thành đòn công kích của đối thủ.
25:42Chuyện gì trên mạng.
25:43Anh bảo đảm cấp dưới anh đều nắm được đầu tiên.
25:46Những chuyện đó tôi có nghe.
25:47Tháng trước pháp vụ xử lý mấy chục vụ kiện.
25:49Trong đó gần chục cái liên quan mấy tờ báo lá cải bịa chuyện này.
25:52Chú khởi chính nhìn tôi.
25:54Cho nên em giận tôi vì mấy chuyện đó.
25:56Tôi không nên giận à.
25:58Thế mấy cái tin đồn có gán cả Giang Lan với tôi em cũng tin.
26:01Tôi gật đầu.
26:02Em có biết Giang Lan thích phụ nữ không?
26:04Cô ấy không hề hứng thú với tôi.
26:06Nên tôi mới an tâm dùng cô ấy.
26:08Tôi sững sở.
26:09Quả là biết cách tự biện hộ quá nhỉ.
26:11Chú khởi chính.
26:12Anh nghĩ tôi ngu ngốc lắm sao?
26:14Chú khởi chính như mất kiên nhẫn.
26:16Rút điện thoại ra gọi.
26:17Giang Lan.
26:18Tự cô giải thích với Phi Phi đi.
26:20Đàn ông thì có gì hay chứ?
26:22Vừa cứng vừa hôi.
26:23Tôi từ nhỏ đã thích con gái.
26:25Nhất là mấy cô gái xinh xinh.
26:26Nhìn vừa thông vừa dễ thương.
26:28Cô đừng nghĩ lung tung nha cô thầm.
26:30Tôi chưa từng thích anh chú đâu.
26:31Nếu nói tôi thích cô thì còn có lý hơn đấy.
26:34Tôi giật mình đến mức suýt đánh rơi điện thoại.
26:36Vội vàng cút máy luôn.
26:37Chú khởi chính nhìn tôi há hốc mồm.
26:39Đưa tay cầm lại điện thoại.
26:41Những chuyện này sao lúc còn là vợ chồng em không hỏi tôi?
26:44Thế sao anh không tự nói trước?
26:46Tôi tưởng cho pháp vụ dọn sạch lũ truyền thông bịa đặt kia rồi thì em sẽ tự hiểu.
26:50Thế sao tôi không thể nghĩ là anh đang giấu đầu hở đuôi?
26:53Và lại, không có lửa sao có khói.
26:55Khách sạn Intercontinental kia chẳng phải thật sự có người phụ nữ rất thân với anh à?
27:00Phi Phi.
27:01Ánh mắt chú khởi chính nghiêm túc chưa từng thấy.
27:03Chuyện đó liên quan tới một bí mật, một điều, xấu hổ của nhà họ chú.
27:07Vì vậy tôi mới giấu em.
27:09Xấu hổ.
27:09Tôi còn có một người anh ruột cùng mẹ.
27:11Anh ấy từ nhỏ bệnh tật,
27:13quanh năm điều trị ở nước ngoài nên gần như không ai biết.
27:15Ba năm trước, anh ấy treo cổ tự tử trong biệt thự ở Thụy Sĩ,
27:19chỉ cách đám cưới của anh ấy một tháng.
27:21Nói đến đây, giọng anh ta khựng lại.
27:23Tôi thấy mắt anh dần đỏ lên,
27:25môi mín chặt như đang cố kìm nén run dẩy.
27:28Chú khởi chính tôi thật sự không biết chuyện này,
27:30chưa từng nghe ai nói.
27:31Tôi thấy khó chịu, vô thức nắm lấy tay anh.
27:34Cái chết của anh ấy là cú sốc lớn với cả nhà.
27:37Những năm qua người lớn trong nhà đều tránh nhắc tới,
27:39em không biết cũng bình thường.
27:41Chú khởi chính vỗ nhẹ tay tôi,
27:42nén lại hết cảm xúc.
27:44Anh tôi mất rồi để lại một vị hôn thê.
27:46Cô ấy mù côi cha mẹ.
27:48Chúng tôi vốn muốn chia cho cô ấy một nửa tài sản anh tôi để lại,
27:51rồi để cô ấy đi bước nữa.
27:53Nhưng cô ấy không chịu.
27:54Cứ khăng khăng mang cho cốt anh tôi về nước.
27:56Năm đó cô ấy làm phục vụ ở khách sạn Intercontinental,
27:59gặp anh tôi rồi yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên.
28:02Sau khi về nước,
28:03chúng tôi tôn trọng ý nguyện của cô ấy.
28:05Thuê giải hạn hẳn tầng cao nhất khách sạn đó
28:07để cô ấy ở suốt ba năm.
28:09Cô ấy không muốn bị quấy dày,
28:10gần như không ai ở Bắc Kinh biết thân phận thật.
28:13Có lẽ vì tình cảm với anh tôi quá sâu,
28:15mấy năm rồi vẫn chưa vượt qua được.
28:17Hầu như không bước chân ra ngoài,
28:19sống khép kín,
28:19thậm chí còn nói với cha mẹ tôi là sẽ thủ tiết cả đời.
28:22Cảm kích tấm lòng ấy với anh tôi.
28:24Mấy năm nay cha mẹ xem cô ấy như con gái,
28:27còn tôi xem như chị dâu.
28:28Cô ấy trốn tránh mọi người,
28:30lại bị trầm cảm mức trung bình,
28:32thỉnh thoảng còn muốn tự sát.
28:33Phi Phi,
28:34có mấy lần tôi nửa đêm phải chạy qua,
28:36cũng chỉ vì mấy chuyện như vậy.
28:37Anh tôi đi rồi,
28:39bà nội lại bệnh yếu vừa mới mất.
28:41Cha mẹ tôi già rồi,
28:41anh trai chết trẻ luôn là nỗi đau trong lòng họ.
28:44Nên chuyện về cô ấy,
28:46tôi chưa từng nói với họ,
28:47sợ họ buồn thêm.
28:48Lời chú khởi chính nói rành giọt,
28:50mạch lạc,
28:51không chút kẽ hở.
28:52Ban đầu nghe,
28:53tôi thật sự thấy xúc động,
28:54nhưng rồi tôi lại nhớ tới tấm ảnh chụp màn hình kia.
28:57Trong lòng không tránh khỏi sinh nghi.
28:59Ngẫm lại,
29:00cả nhà họ chú đều thương xót,
29:01biết ơn cô ấy như thế.
29:03Một tin nhắn là kia,
29:04có khi chỉ là người ngoài cố ý ly rán cũng không biết chừng.
29:08Nhưng đã nói tới nước này,
29:09tôi cũng không giấu nữa.
29:10Tôi mở điện thoại,
29:11đưa ảnh chụp màn hình ra trước mặt anh.
29:14Anh còn nhớ hồi cưới được khoảng hơn một tháng,
29:16có đêm anh nhận điện thoại rồi mặc đồ rời đi không?
29:19Chú khởi chính nhìn chằm chằm bức ảnh đó,
29:21cả nửa phút.
29:22Tôi nhớ,
29:23khi tôi tới Intercontinental,
29:24cô ấy cắt cổ tay,
29:26cả bồn tắm đầy máu.
29:27Dĩ nhiên tin nhắn này chưa đủ chứng minh gì.
29:29Có thể là người khác cố ý khiêu khích.
29:32Anh cũng nói cô ấy thương anh trai anh đến vậy.
29:34Mấy lời này không giống cô ấy sẽ nói ra.
29:36Chú khởi chính bỗng nhẹ nhàng lắc đầu.
29:38Phi Phi,
29:39tự nhiên tôi nhớ ra vài chuyện.
29:41Anh trả lại điện thoại cho tôi,
29:43nhìn thẳng tôi một lúc lâu rồi đột nhiên ôm tôi thật chặt.
29:45Phi Phi,
29:46đừng cưới sư huynh em.
29:48Chờ tôi vài ngày.
29:49Tôi phải về nước giải quyết xong mọi thứ,
29:51sẽ quay lại tìm em ngay.
29:53Chú khởi chính,
29:53ngoan,
29:54đợi tôi,
29:55có được không?
29:55Anh hai tay nắm lấy vai tôi,
29:57cúi người nhìn thẳng.
29:59Trong mắt đầy văn nài khiến tôi không nỡ lắc đầu.
30:01Khoảng cách gần đến mức tôi thấy rõ từng tia máu đỏ trong mắt anh.
30:05Cả vẻ mệt mỏi hẳn lên gương mặt đó.
30:07Tôi không kìm được,
30:08dơ tay khẽ vuốt mặt anh.
30:09Chú khởi chính,
30:10anh đột ngột nâng mặt tôi lên,
30:12hôn mạnh một cái.
30:13Chờ tôi quay lại.
30:14Tôi đứng nhìn theo bóng lưng chú khởi chính bước đi,
30:17cho đến khi anh đi xa lắm.
30:19Anh dường như muốn quay đầu nhìn tôi một lần.
30:21Nhưng cuối cùng,
30:22lại thôi.
30:23Nước mắt tôi không kìm nổi mà rơi xuống.
30:25Chú khởi chính vừa đi,
30:26từ nam đã bước tới.
30:28Phi Phi,
30:28anh nghĩ thông rồi.
30:30Anh không định tổ chức đám cưới nữa.
30:32Anh đã thay bộ lễ phục.
30:33Anh mất bình tĩnh nhưng rất kiên quyết.
30:35Cưới xin,
30:36vẫn nên là với người mình yêu mới có ý nghĩa.
30:38Phi Phi,
30:39em thấy đúng không?
30:40Anh xoa đầu tôi.
30:41Phi Phi,
30:42anh mong em hạnh phúc.
30:43Cũng mong anh và người anh yêu sẽ được hạnh phúc.
30:46Tôi gật đầu thật mạnh.
30:47Anh là người sư huynh tốt nhất trên đời.
30:49Chắc chắn anh sẽ hạnh phúc.
30:51Tôi biết,
30:51con đường sau này của anh sẽ rất gian nan.
30:54Vì với người Á Đông,
30:55chuyện cưới vợ sinh con nối dõi vốn là chuyện lớn của cả gia đình.
30:58Từ nam sẽ phải chịu biết bao áp lực mới có thể được chọn vẹn.
31:02Sau khi chù khởi chính rời đi,
31:03suốt cả tuần tôi không nhận được tin gì.
31:05Trong khoảng thời gian đó,
31:06Giang Lan có gọi cho tôi 2 lần.
31:08Không hiểu sao,
31:09mỗi lần nghe cô ấy gọi,
31:11lòng tôi cứ thấy lăn tăn.
31:12Cho đến khi biết cô ấy đã có bạn gái xinh xắn đáng yêu,
31:15tôi mới nhẹ cả người.
31:17Tôi cứ thế đi học.
31:18Lên lớp đều đặn như kế hoạch.
31:20Không cưới được với từ nam,
31:21nhưng chuyện học hành thì tôi vẫn nhất định tiếp tục.
31:23Hồi thi đại học,
31:25vì gia đình nên tôi không phát huy tốt,
31:26chẳng vào được trường ưa thích,
31:28cũng không học được ngành mình muốn.
31:30Rồi được học tiếp,
31:31tôi rất quý trọng cơ hội này.
31:32Bài vở nặng thật,
31:34tiếng Anh tôi cũng tạm ổn
31:35nhưng học toàn bộ bằng tiếng Anh vẫn rất vất vả.
31:37Bận rộn như vậy,
31:38tôi cũng chẳng còn nhiều thời gian để nghĩ tới chù khởi chính.
31:41Cho nên,
31:42chưa hôm đó,
31:43khi vừa ra khỏi thư viện mà nhìn thấy anh ta đứng trước mặt,
31:46tôi thật sự rất bất ngờ.
31:47Chù khởi chính không tới tay không,
31:49nhưng thứ anh đưa tôi lại là thứ tôi chưa từng nghĩ đến.
31:52Anh chỉa cho tôi một tờ báo,
31:54đó là tờ nhật báo lớn nhất Bắc Kinh.
31:56Gần nửa trang khổ lớn chỉ để đăng một tin này.
31:58Ngay đầu đề in đậm,
31:59tiết lộ lớn.
32:00Vị hôn thê của cố trưởng tử nhà họ Chu hôm nay rời Bắc Kinh,
32:03tuyên bố không bao giờ trở về nước.
32:05Bên dưới còn có mấy dòng nhỏ kèm ảnh.
32:07Ba năm qua,
32:09cô Triệu sống ở phòng tổng thống khách sạn Intercontinental,
32:12được nhà họ Chu chăm sóc như quả phụ trưởng tử,
32:14dù không lộ rõ mặt,
32:15nhưng qua góc nghiêng cũng thấy đó là một người phụ nữ rất xinh đẹp dịu dàng.
32:19Phi Phi,
32:19trước đây tất cả là lỗi của anh.
32:21Chu khởi chính nắm tay tôi,
32:23chậm chậm kéo tôi vào lòng.
32:24Em cũng có lỗi.
32:26Chuyện gì lẽ ra em nên hỏi thằng anh cho rõ,
32:28nhưng lỗi lớn vẫn là ở em.
32:30Tôi ngẩn mặt nhìn anh,
32:31vì em không chắc anh có tình cảm gì với em,
32:33nên mới thấy mình không đủ tư cách hỏi.
32:36Còn anh,
32:36từ ngày đầu cưới em,
32:38anh đã tự hỏi không biết Phi Phi có thích anh chút nào không.
32:41Nếu không thích,
32:41em sẽ không gả.
32:43Nếu không thích,
32:44anh cũng sẽ không cưới.
32:45Vậy là hai đứa mình cứ thế đoán nhau,
32:47thử nhau,
32:48rồi tự kết luận rằng đối phương không hề thích mình.
32:50Anh cứ tưởng em chê anh khô khan nhàm chán.
32:53Còn em lại nghĩ anh chỉ thấy em ngoan dễ bảo.
32:56Nói tới đó,
32:57chú khởi chính bỗng bật cười.
32:58Tôi định chừng anh nhưng cũng không nhịn được mà cười theo.
33:01Chú khởi chính,
33:02tại sao lại quyết định tiễn cô ấy đi nước ngoài?
33:04Anh chầm ngâm một lúc rồi nói thật,
33:06năm đó,
33:07cô ấy ở Intercontinental không chỉ gặp anh trai anh,
33:09tôi chật hiểu ra ngay,
33:11có phải người cô ấy thật sự vừa gặp đã yêu là anh.
33:14Chú khởi chính không phủ nhận.
33:15Đừng nhắc nữa,
33:16dù sao lúc còn sống,
33:18anh trai anh thật lòng thương yêu cô ấy.
33:20Nếu không cũng đã chẳng vì biết tâm ý thật của cô ấy
33:22mà nhất thời nghĩ quần tự vẫn.
33:24Nhưng dù thế nào đi nữa,
33:25anh vẫn nợ em một lời xin lỗi.
33:27Vì chuyện đó mà khiến em phải chịu ấm ức.
33:29Tôi lắc đầu,
33:30nói ấm ức cũng không hẳn.
33:32Thật ra thoáng chốc,
33:33tôi còn nghĩ,
33:34nếu ngày xưa cô ấy yêu thật lòng chính anh trai anh,
33:36người đàn ông đáng thương và si tình ấy sẽ không chết.
33:39Và tôi với chú khởi chính cũng không đi vòng vèo một đoạn đường ngắn ngủi như vậy.
33:43Nhưng nghĩ kỹ,
33:44thì cũng có cái hay.
33:45Nếu không nhờ vậy,
33:46với tính cưng nhắc như vậy của anh,
33:48đợi anh nói được câu anh thích em chắc phải chờ tới khi tôi bạc tóc.
33:51Chỉ nói xin lỗi là không đủ.
33:53Tôi kiễng chân,
33:54vòng tay ôm cổ anh.
33:56Phải nói anh yêu em.
33:57Thấy chú khởi chính đỏ vành tay,
33:59tôi như vớ được kho báu,
34:00cười vui như Tết.
34:01Phi phi,
34:02lời đó phải để về nhà nói.
34:04Không chịu nói,
34:05nghĩa là không yêu.
34:06Tôi cố ý làm mặt nghiêm.
34:08Anh ta hơi bất lực,
34:09hình như anh bị lừa rồi.
34:10À,
34:11hồi trước trước mặt bà nội em ngoan lắm.
34:13Giờ anh hối hận rồi à.
34:15Hơi,
34:16chú khởi chính.
34:17Hối hận vì đã không đối xử với em tốt hơn,
34:19không cưng chiều em hơn,
34:20không khiến em vui vẻ sớm hơn.
34:22Anh cúi xuống hôn tôi.
34:24Hôm đó thấy em với sư huynh cười dẫn ở sân bay,
34:27phi phi,
34:27anh ghen chết đi được.
34:29Thật không?
34:30Ừ,
34:30cả đêm mất ngủ.
34:32Như thằng con nít thất tình,
34:33uống rượu suốt đêm.
34:34Cảnh đó thật sự không giống anh chút nào.
34:37Tôi khó tưởng tượng.
34:38Nhưng tim thì ngọt lịm.
34:39Em không tin anh làm được mấy chuyện như vậy.
34:42Nếu không thật sự xảy ra,
34:43anh cũng không tin.
34:44Chú khởi chính.
34:45Tôi cười đến không kiểm được.
34:47Quàng cổ anh nhảy cẫn lên.
34:49Em còn muốn thấy anh ghen nữa.
34:50Anh ta lập tức xa sầm mặt.
34:52Em đừng có mà nghĩ mấy thứ đó.
34:54Nhưng về sau,
34:55chú khởi chính vẫn cứ hay ghen.
34:57Ghen với sư huynh từ Nam.
34:58Ghen với Giang Lan.
34:59Về sau,
35:00ngay cả con trai của mình
35:01anh ta cũng ghen đến mức uống giấm cả thùng.
35:04Ngoại chuyện 3 giờ sáng.
35:055 người đàn ông ngồi ngáp ngắn ngáp dài.
35:07Nhìn chú khởi chính ngả người mệt mỏi
35:09trên sofa giít thuốc.
35:10Cậu gọi chúng tôi tới muộn vậy
35:12rốt cuộc để làm gì?
35:13Uống rượu.
35:14Chú khởi chính giọng ủe oài.
35:16Chẳng buồn giải thích thêm.
35:17Anh ta đẩy mấy chai rượu ra.
35:19Mọi người nhìn nhau.
35:20Cuối cùng lục ly hỏi.
35:21Này, cậu vì chuyện ly hôn mà buồn hả?
35:24Ly hôn giờ cũng bình thường mà.
35:26Thời buổi này không ly vài lần
35:27thì có khi còn lạc lõng ấy chứ.
35:29Cậu có 2 đời hay 3 đời vợ
35:30cũng chẳng ảnh hưởng đến địa vị.
35:32Ở Bắc Kinh,
35:33cậu vẫn là đỉnh kim tự tháp đấy.
35:35Cô thẩm kia cũng thật mắt mù.
35:37Treo cao được rồi còn bày đặt.
35:39Lục ly làm nhảm.
35:40Chú khởi chính càng nghe mày càng nhíu.
35:42Cậu lúc trước tự dưng cưới vợ.
35:44Tôi ngạc nhiên chết.
35:44Cô thẩm trông cũng được
35:46nhưng cũng đâu tới mức tuyệt sắc.
35:47Cầm miệng.
35:48Cút ra ngoài.
35:49Chú khởi chính đá văng bàn trà.
35:51Mắt bắt đầu lạnh lẽo.
35:52Được, được.
35:53Không cho tụi tôi nói xấu cô ấy nửa câu.
35:56Lục ly lẳng lặng ngậm miệng.
35:57Giót rượu uống.
35:59Mấy chai cạn nhanh chóng.
36:00Chú khởi chính uống cạn ly này sang ly khác.
36:03Trần Nhậm An không uống giọt nào.
36:04Hôm nay tôi xin kiếu.
36:06Khi hòa ở nhà một mình sợ lắm.
36:08Mai tôi còn mổ tim.
36:09Chú khởi chính gật đầu.
36:10Về đi.
36:11Trần Nhậm An khoác áo đứng lên.
36:17Uống nhiều quá.
36:18Để ý cái dạ dày.
36:19Chú khởi chính lại gật đầu.
36:21Lục ly thở dài.
36:22Lại một thằng sợ vợ.
36:24Tụi bay toàn sâu ân ái trước mặt tôi.
36:26Một thằng cô đơn.
36:27Chú khởi chính xiết ly rượu.
36:28Mắt nhìn vô định.
36:30Anh ta uống xe mềm nhưng vẫn nhớ.
36:32Mấy năm trước.
36:32Ở nước ngoài.
36:33Trần Nhậm An cũng từng uống xe như chết vì một tin về hy hòa.
36:37Lúc đó anh ta không hiểu.
36:38Nhưng giờ anh ta hiểu rồi.
36:40Suốt gần 30 năm sống.
36:41Đời anh ta vô vị khô khan.
36:43Rất sớm đã gánh trách nhiệm.
36:45Học đủ thứ.
36:46Biết gánh nặng mình mang.
36:47Sau đó theo lễ thường học hành.
36:49Làm việc.
36:50Tiếp quản gia nghiệp.
36:51Ngày ngày đều là công việc.
36:52Ngoại trừ một thứ duy nhất làm đời anh ta rực rỡ.
36:55Là thầm phi phi.
36:56Dù bận.
36:57Thế nào cũng cố về chú ra chỉ để được đưa cô về.
37:00Nhìn cô ngồi nghiêm chỉnh như học sinh nhỏ.
37:02Nắm chặt tay áo đến nhăn nhúm.
37:03Vì căng thẳng.
37:05Muốn trêu mà nói đùa cũng không biết cách.
37:06Cứ nhắc.
37:07Vụn về.
37:08Cổ lỗ.
37:09Kể cả khi cưới rồi.
37:10Cô ít cười hẳn.
37:12Anh ta không thể phủ nhận.
37:13Lúc thấy cô và từ nam cười đùa ở sân bay.
37:16Mình ghen muốn điên.
37:17Anh ta cũng muốn được chọc cô cười.
37:19Xoa đầu cô như vậy.
37:20Nhưng khi đối diện cô.
37:21Anh ta chỉ còn khô khan cứng ngắt.
37:23Thậm chí đến chuyện gần gũi cũng vụn về làm cô khóc.
37:26Đi công tác suốt tháng.
37:28Trong đầu chỉ nhớ đến cô.
37:29Lén nhờ Giang Lan chọn bao nhiêu thứ con gái thích để mang về.
37:32Chưa kịp tặng.
37:33Đã nhận được đơn ly hôn.
37:35Anh nghĩ chắc cô không thích anh.
37:39Sao lại thích một gã cổ hủ không biết dỗ dành.
37:41Anh kéo dài không ký.
37:43Mong còn cơ hội.
37:44Nhưng cuối cùng.
37:45Vẫn không nỡ làm khó cô.
37:46Nếu ở bên anh không vui.
37:48Thì để cô tự do.
37:49Nhưng đêm cô bay đi.
37:50Anh vẫn không kìm được mà chạy ra sân bay.
37:53Chúc khởi chính uống cạn ly cuối.
37:54Nhìn đám bạn say mềm.
37:56Anh lào đảo đứng lên.
37:57Nhớ lời lục ly chê Trần Nhậm An và chịu kinh trạch sợ vợ.
38:00Anh lại thấy.
38:01Làm chồng sợ vợ cũng tốt chứ.
38:03Anh cũng muốn làm chồng sợ vợ.
38:05Nhưng vợ anh bỏ đi mất rồi.
38:07Anh còn thảm hơn cả thằng độc thân như lục ly.
38:09Nghĩ vậy mà vẫn gượng dậy.
38:11Bởi Giang Lan từng nói với anh.
38:13Sư huynh của Phi Phi.
38:14Cũng như cô ấy.
38:15Anh lập tức đặt vé sang Mỹ.
38:17Dù gì.
38:18Đó là vợ mình.
38:19Tự đi đón về thì đã sao.
38:20Hãy subscribe cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
Được khuyến cáo
1:08
1:07