Truyện Audio Hay || Gặp Trai Làng Cao To Đen … Mà Đẹp || Thiên Thần Dắt Truyện
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Tối 30, tôi chỉ định ăn miếng thịt cho ấm bụng
00:02Ai rẻ ăn nhầm vé xuyên sách hạng thương gia
00:04Mở mắt ra đã thấy mình là tiểu kiều thê
00:06Của một anh nông dân to như bức tường gạch
00:08Cơ bụng kẻ ô vuông thẳng hàng
00:09Nói câu nào là dung cửa sổ câu đó
00:11Tôi chạy, anh đuổi, tôi vấp, anh vác
00:14Tôi đòi ngồi nghỉ, anh hiểu nhầm thành ngồi
00:16Ban chuyện người lớn
00:17Hệ thống trong đầu thì lại nhảy như loa phường giờ cao điểm
00:20Hoàn thành tình tiết đi rồi tính
00:21Còn tôi, mới 45kg, tim yếu chân run
00:24Chỉ mong đừng bị thể dục nhịp điệu cường độ cao đến
00:27Nấc gụt
00:27Vốn chỉ định 30 tết ăn một chút thịt
00:30Ai ngờ vừa tỉnh dậy đã thấy mình thành nữ chính trong chuyện
00:32Nghĩ đến việc mình sắp phải yêu đương với một gã nhà quê thô kịch
00:35Tôi thật sự không thể khóc to hơn được nữa
00:37Khó khăn lắm mới được xuyên sách một lần
00:39Tôi thích đỉnh lưu, thích tổng tài cơ
00:41Cùng lắm thì một chàng phi công trẻ cũng được mà
00:43Tôi vừa lau nước mắt
00:45Vừa phản kháng với cái hệ thống đã ép buộc chói định thành công với tôi
00:47Ôi chao, quả nhiên vẫn còn quá trẻ
00:50Không biết cái hay của đàn ông thô kịch
00:51Hệ thống bất lực lắc đầu
00:53Ra vẻ như tôi được hời mà còn làm cao
00:55Rốt cuộc là tôi không hiểu hay nó không hiểu chứ
00:57Tôi chỉ là một cô gái nhỏ yếu đuối nặng có 45kg thôi mà
01:00Nên tôi phải chạy trốn để giữ mạng
01:02Nam chính Trần Kính là người đàn ông được yêu thích nhất trong làng này
01:05Do mấy lần bỏ trốn trước đây đều vào lúc đêm khuya
01:07Nên ấn tượng của tôi về anh vẫn chỉ là vài dòng miêu tả ít ỏi trong sách
01:11Nhưng điều đó cũng không còn quan trọng nữa
01:13Bởi vì tôi chắc chắn phải rời khỏi người đàn ông này
01:15Tôi thuần thục trèo lên bức tường nhà Trần Kính
01:17Đúng lúc này giọng nói ồn ào của hệ thống lại vang lên bên tai
01:20Ký chủ, vẫn may thế này không phải ai cũng có đâu
01:23Cô chắc chắn không định gặp nam chính trước rồi mới quyết định có chạy hay không à
01:27Tuy bối cảnh của Trần Kính là một gã nhà quê thô kịch
01:29Nhưng cô cứ thử thì sẽ biết
01:30Chắc chắn hữu dụng hơn mấy cậu ấm trong giới nhà giàu nhiều
01:33Nó tiếp tục lại nhảy
01:35Một tiếng hay hai tiếng
01:36Không phải chứ ký chủ
01:38Thế này mà cô vẫn không hài lòng à
01:39Tôi thực sự không thể nhịn được nữa
01:41Thở hông học mà đáp trả
01:43Chẳng phải tôi nhát gan nên mới muốn chạy sao
01:45Tôi không muốn chết trên giường ở tuổi 20 đâu
01:47Trần Kính thường về nhà vào lúc chạng vạng
01:49Vì vậy, chỉ cần tôi chạy thoát trước khi anh về
01:52Tôi sẽ hoàn toàn được giải thoát
01:53Tôi hít một hơi thật sâu
01:54Lấy ra tinh thần thi chạy 800m hồi đó
01:57Cắm đầu cắm cổ lao về phía cổng làng
01:59Nhưng rõ ràng cổng làng đã ở ngay trước mắt
02:01Mà tôi lại không tài nào chạy ra được
02:03Hệ thống, ngươi lại giờ cho quỷ gì thế
02:05Tôi gào lên, nhưng nó vẫn đồng đình
02:07Ký chủ, phải hoàn thành tinh tiết chuyện
02:09Mới có thể mở khóa nhiệm vụ tiếp theo
02:11Cái gì, còn có nhiệm vụ nữa sao
02:13Tôi vừa nghe đã thấy nóng mắt
02:15Nhưng hệ thống vẫn cứ giữ cái ráng vẻ chậm rãi đáng ăn đòn
02:17Chỉ khi hoàn thành tinh tiết với Trần Kính
02:19Cô mới có thể rời khỏi ngôi làng này
02:21Và bắt đầu nhiệm vụ với nhân vật chính tiếp theo
02:23Ở đây, cô có thể làm bất cứ điều gì mình muốn đấy
02:26Biết đâu còn có những tuyến chuyện phụ bất ngờ nữa
02:28Tôi tức đến mức vừa lấy viên gạch bên cạnh ném về phía hệ thống
02:31Ngươi coi chú tư tư ta là loại người gì hả
02:33Ấy thế mà cái hệ thống chết tịt này còn tỏ ra oan ức
02:36Tối qua cô đâu có nói thế này
02:38Là ai tối qua hưng phấn đến mức nửa đêm không ngủ được
02:40Còn muốn trải nghiệm niềm vui làm một nữ chính ống ẹo cơ chứ
02:43Mặt da của tôi đỏ ứng
02:44Tôi nhỏ giọng phản bác
02:4620 tuổi rồi còn độc thân
02:47Chẳng lẽ không được nói cho sướng miệng một chút à
02:49Chạy bộ một quãng dài cộng thêm việc cãi nhau với hệ thống
02:52Tôi mệt đến thở không ra hơi
02:54Lại phát hiện hai chân mình không tài nào dừng lại được
02:56Hệ thống, ta không chạy nữa
02:58Mệt chết đi được, mau cho ta dừng lại
03:00Nhưng hệ thống lại lắc đầu, ra vẻ bất lực
03:02Tình tiết yêu cầu thế, không dừng được đâu
03:04Nó còn dọa dẫm
03:06Nhiều nhất là một phút nữa, nam chính sẽ phát hiện cô bỏ trốn
03:09Rồi sẽ đuổi theo
03:10Anh ta sẽ ép cô về nhà
03:11Còn trừng phạt cô một trận tàn nhẫn nữa đó
03:13Nói đến cuối, nó còn kéo dài rộng
03:15Nghe chẳng khác gì một tên lưu manh giả
03:17Nhưng tôi thật sự không còn sức để cãi nhau với nó nữa
03:20Hai chân nặng như đeo bao cát, hơi thở cũng hồn hền
03:22Để không trở thành nữ chính đầu tiên trong lịch sử chết vì chạy bộ
03:25Tôi quyết định xuống nước với hệ thống
03:27Chỉ là lời còn chưa kịp chuẩn bị xong
03:29Phía sau đã vang lên một giọng nam chầm ưu ám
03:31Chú tư tư, đây là lần thứ 10
03:33Tôi nhận ra có chuyện chẳng lành
03:35Vội vang quay đầu lại, vừa vặn đối diện với đôi mắt sắc bén và sâu thảm kia
03:38Là chân kính đuổi đến rồi
03:40Anh ta như một ngọn núi
03:41Che khuất cả mặt trời phía sau
03:43Bao bọc tôi hoàn toàn trong bóng của mình
03:45Quả nhiên cao lớn vạm vỡ như trong sách miêu tả
03:47Làn da màu lúa mì khỏe khoắn
03:49Đường nét gương mặt cương nghị, lông mày rậm ngang
03:51Nói chuyện mang một khí thế không giận màu y
03:53Không ngờ chân kính này trông cũng khá đẹp trai
03:55Tôi nhất thời không biết nên mở lời thế nào
03:57Để tán tỉnh được kiểu xoái ca này
03:58Hoàn toàn quên mất mình vẫn đang trong trạng thái bỏ trốn mệt như chó
04:02Cho đến khi cơ thể bỗng mất trọng lực
04:03Tôi bị một đôi tay mạnh mẽ vác lên vai
04:05Ngay sau đó, mong bị vỗ một cái thật mạnh
04:07Không ngoan là sẽ bị phạt đấy
04:10Quả nhiên sau khi nhìn thấy mặt
04:11Mấy cái chiều trò xến xúa thế này
04:13Cũng khiến tôi không nhịn được mà mặt đỏ tim đập
04:15Nhất là khi đôi môi vô tình cứ hết lần này
04:17Đến lần khác lướt qua lồng ngược rắn chắc của anh
04:19Cả trên môi và trong lòng
04:20Đều ngứa ngái
04:21Trong đầu tôi không khỏi nhớ lại một đoạn ký ức từ tối qua
04:24Và hệ thống đã im lặng hồi lâu bỗng đúng lúc chen vào
04:26Đúng đúng, chính là như vậy
04:28Có phải là thiện cảm với nam chính tăng vọt không
04:30Tiết lộ một bí mật nhé
04:32Sau này cô sẽ càng thích anh ta hơn đấy
04:34Nó tiếp tục cười gian
04:35Còn bây giờ mà
04:36He he he
04:37Bên tai toàn là tiếng cười gian xảo của hệ thống
04:39Tôi sợ đến mức vội vàng dùng ý niệm giao tiếp với nó
04:42Chỉ sợ nó nói ra mấy lời đáng xấu hổ khiến tôi đau tim
04:45Tuy nhiên, giây tiếp theo
04:46Một trận trời đất quay cuồng
04:47Tôi vậy mà đã bị trần kính đưa về nhà nhanh đến thế
04:50Lúc này đang bị anh ép vào góc tường
04:52Đôi chân vốn đã dã rời run lên như cầy sấy
04:54Vậy mà anh lại hoàn toàn không để ý
04:56Đôi mắt đỏ ngầu nhìn tôi không chớp
04:58Rốt cuộc phải làm thế nào em mới chịu nghe lời
05:00Không ngờ gã đàn ông cao hơn tôi cả một cái đầu
05:03Một tay gần như có thể vặn gãy cổ tôi này
05:05Lại chịu xuống nước với tôi
05:06Một cảm giác tuổi thân dâng lên trong lòng
05:08Chân tôi càng run dữ dội hơn
05:10Rồi tôi oa một tiếng bật khóc
05:11Muốn ngồi
05:12Mà trần kính đối diện thì hơi thở bỗng ngẹn lại
05:14Ngay sau đó nhanh chóng cởi phăng áo trên người
05:16Để lộ ra một thân cơ bắp cuộn cuộn săn chắc
05:19Tôi gần như bị thu hút ngay lập tức
05:20Không nhịn được mà nhìn theo những đường cơ mượt mà
05:22Một múi, hai múi, tám múi bụng thẳng hàng tam tắp
05:26Tôi nuốt nước bọt
05:27Ánh mắt tiếp tục rời xuống dưới
05:28Cùng lúc chố mắt kinh ngạc
05:30Tôi liếc nhìn cánh tay mình
05:31Trời đất ơi, tôi phải chạy
05:33Tuy nhiên, tôi vừa đứng dậy đã đâm sầm vào lồng ngược rắn chắc của anh
05:36Ánh mắt anh sâu thẳm mang theo sự nguy hiểm tột độ
05:38Anh cúi người sát lại bên tay tôi
05:40Nhẹ nhàng nói
05:41Được, nghe lời em
05:42Cho đến khi những lời nghẹn trong miệng bị nuốt chừng hết
05:44Tôi mới hiểu ra
05:45Trần Kính
05:46Tôi nói là tôi muốn ngồi xuống
05:48Ký chủ
05:49Chìm đắm đi nào
05:50Lúc thế này mà không hưởng thụ
05:51Đúng là phí của trời
05:53Đại não tôi hỗn loạn
05:54Chỉ nghe thấy tiếng hệ thống ồn ào trong đầu
05:56Những ngón tay xét chặt rồi lại buông ra
05:58Cuối cùng trước mắt chỉ còn thấy bóng đèn trên đầu cứ quay mỏng mỏng
06:01Ánh nắng trói trang xuyên qua khung cửa sổ ọp ẹp
06:04Không chút che chắn mà dọi thẳng lên người tôi
06:06Tôi khẽ cử động cơ thể đau nhất
06:07Chật
06:08Nhưng kể ra Trần Kính cũng có lương tâm
06:10Đã giúp tôi thay quần áo sạch sẽ rồi
06:11Mặc dù đối với tôi thì nó là cỡ siêu lớn
06:14Bụng đã rỗng tuyết từ lâu
06:15Tôi lê tấm thân nặng trịch vào căn bếp cũ kỹ của nhà Trần Kính
06:18Vừa vào cửa đã thấy bóng dáng quen thuộc mà cao lớn kia
06:21Anh cao gần 1m9
06:22Đang khom lưng bận rộn trước bếp lò
06:24Trước người còn buộc một chiếc tạp dề màu hồng chẳng hề ăn nhập
06:27Xấu thật
06:28Tôi không nhịn được mà buộc miệng chê bai
06:30Nhưng ngay giây sau đã đối diện với đôi mắt cực kỳ có tính công lửa kia
06:33Cơm còn chưa chín mà đã dậy rồi à
06:35Xem ra là anh chưa đủ cố gắng
06:37Mà tôi vụt một cái đỏ bừng
06:38Trong đầu toàn là cảnh tượng đơn giản thô bạo của anh tối qua
06:41Vậy mà anh còn dám nói là chưa cố gắng
06:43Tôi vịn vào cái eo gần như muốn gãy của mình
06:46Tức đến không nói nên lời
06:47Anh bỗng bật cười khẽ
06:48Dự dàng ôm lấy tôi
06:49Được rồi
06:50Không trêu em nữa
06:51Anh cưng chiều véo nhẹ má tôi
06:53Ngay sau đó một bát mì nóng hổi xuất hiện trước mắt
06:55Lần đầu anh làm
06:56Em ăn tạm nhé
06:57Quả trứng ốp la méo mó sọc sạch
06:59Nhưng vẫn có thể nhìn ra đó là hình trái tim
07:01Thấy tôi mãi không động đũa
07:03Anh gắp một đũa mì đưa đến bên miệng tôi
07:05Chỉ có đôi mắt là từ đầu đến cuối
07:06Cứ cẩn thận nhìn chằm chằm vào mặt tôi
07:08Tôi nhai ngấu nghiến
07:09Cùng lúc nuốt xuống
07:10Khóe miệng anh cong lên một nụ cười gần như không có
07:13Lòng tôi ấm áp lạ thường
07:14Nhất là khi cuối đầu liếc thấy vết bỏng trên tay phải của chân kính
07:17Căn phòng nhỏ hẹp nhanh chóng nóng lên
07:19Mặt tôi lại một lần nữa đỏ bừng
07:21Để tránh bầu không khí vừa ngại ngùng vừa mập mờ này tiếp diễn
07:24Tôi ngập ngừng chuyển chủ đề
07:25Hôm nay không cần ra đồng sao
07:27Anh nghiêng đầu nhìn sắc trời bên ngoài
07:29Khẽ đáp
07:29Sợ em đói nên muốn nấu cơm cho em rồi mới đi
07:32Bây giờ thật sự phải đi rồi
07:33Tối nay anh có thể không về kịp
07:35Buồn ngủ thì cứ ngoan ngoãn đi ngủ trước nhé
07:37Anh miệng thì nói đi
07:39Nhưng phải đợi đến khi nhìn tôi ăn hết sạch một bát mì lớn
07:41Mới quay người đi về phía cửa
07:43Chỉ là chân trước vừa bước qua ngưỡng cửa
07:45Lại không yên tâm quay đầu lại nhìn tôi
07:47Từ từ
07:47Đợi anh về
07:48Tôi ma xuôi quỷ khiến thế nào lại đáp một tiếng
07:51Vâng
07:51Anh lúc này mới yên tâm rời đi
07:53Ôi rồi ôi
07:54Không nỡ rồi à
07:55Không ngờ cô lại xa ngã nhanh thế
07:57Chật chật
07:58Một phút cũng không nỡ rời xa người ta rồi chứ gì
08:00Tôi thật không hiểu
08:01Sao mình lại vỡ phải một cái hệ thống lắm mồm thế này
08:04Nhưng làm người
08:05Dù tức giận đến đâu cũng phải văn minh
08:07Vì vậy
08:07Tôi nghiến răng nghiến lợi hỏi nó
08:09Xin hỏi
08:10Ngươi có thể cút được không
08:11Không phải chứ ký chủ
08:15Nhưng là có bổ quên hết mọi thứ
08:16Đáng đời cô phải xuyên sách làm nhiệm vụ
08:18Dám lơ cả bản hệ thống này
08:20Được thôi
08:20Vậy thì mấy tấm ảnh đẹp tôi chụp tôi qua đành phải tự mình ngắm thôi
08:24Ảnh ư
08:24Tôi bất giác quay đầu lại
08:26Không nhìn thì thôi
08:27Vừa nhìn huyết áp đã vọt lên 180
08:29Khốn kiếp
08:30Ngươi cái đồ hệ thống thái biến
08:31Ngươi dám chụp ảnh riêng tư của ta
08:33Tin ta kiện ngươi không
08:34Tôi vừa xấu hổ vừa tức giận lao đến giật lấy mấy tấm ảnh trong tay hệ thống
08:38Nhưng nó như đã nhìn thấu hành động của tôi từ trước
08:40Vừa linh hoạt né tránh đòn tấn công của tôi
08:42Vừa tấm tắc hèn
08:43Chụ tư tư
08:44Không nhìn ra nha
08:45Người cô gầy gò mà cũng có da có thịt phết
08:47Tấm này
08:48Tấm này cũng không tồi
08:49Nhìn đường nhân ngư tuyệt vời của chân kính này
08:51Nhìn đôi chân dài này
08:52Nó còn nói thêm
08:53Có điều cô hơi yếu một chút
08:55Không sao
08:56Có bản hệ thống ở đây
08:57Lần sau đảm bảo cô sẽ trở thành nữ chính mềm mại và yêu kiều nhất
09:00Những lời khiến người ta máu huyết rôi trào cứ tuôn ra không ngớt từ miệng hệ thống
09:03Tôi tối sầm cả mắt
09:05Cuối cùng đành phải xuống nước với nó
09:06Hệ thống A
09:07Cầu xin ngươi
09:08Xóa đi
09:09Nó lộ ra ánh mắt đắc thắng
09:10Còn thuận thế dơ tay chữ V với tôi
09:12Không thành vấn đề
09:13Nhưng ảnh cần phải nộp để hoàn thành nhiệm vụ
09:16Ngoài việc hoàn thành các tình tiết cụ thể
09:17Cô còn cần phải trích in các cảnh kinh điển
09:19Ví dụ như đêm nồng cháy trong nhà gỗ tối qua
09:22Và sắp tới là đêm mưa ấm áp
09:23Trên cánh đồng lúa mì
09:24Á á á á á
09:26Tiếng gào khóc thảm thiết của tôi cắt ngang lời của hệ thống
09:28Ngay sau đó tôi nhìn nó với ánh mắt đầy oán hận
09:30Hệ thống
09:31Bây giờ tôi rút khỏi nhiệm vụ còn kịp không
09:33Trần Kính nói tôi không về
09:35Quả nhiên là không về thật
09:36Tôi nhìn trời bên ngoài đã tối mịt
09:38Chuẩn bị khóa cửa đi ngủ
09:39Nhưng hệ thống lại cứ khuyên tôi đừng vội
09:41Đợi thêm chút nữa đi
09:43Biết đâu lại có bất ngờ gì thì sao
09:44Quả nhiên một phút sau
09:46Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa
09:48Lẽ nào là Trần Kính về rồi
09:49Tôi không nghĩ ngợi gì mà lao ra
09:51Nhưng vừa mở cửa
09:52Tôi đã ngây người
09:53Người đàn ông ngoài cửa có làn da trắng nõn
09:55Rõ ràng cũng cao ít nhất 1m85
09:57Nhưng lại mang một vẻ thư sinh yếu đuối
09:59Đẹp trai thì đẹp trai thật
10:00Nhưng so với Trần Kính của tôi
10:02Nhàn sắc cỡ này tôi hoàn toàn không để vào mắt
10:04Anh bạn
10:05Đi nhầm cửa rồi
10:06Tôi định đóng sầm cửa lại
10:07Nhưng anh ta lại ý mình gầy
10:09Vèo một cái đã lách vào trong nhà
10:10Tôi thầm kêu không hay
10:12Cái nhà rách nát này mà cũng có trộn viếng thăm
10:14Đúng lúc tôi chuẩn bị quyết một trận sống mái với anh ta
10:16Lại phát hiện anh ta cứ nhìn tôi chầm chầm
10:18Vành mắt hơi đỏ
10:19Như thế phải chịu an ức lớn lắm
10:21Từ từ
10:22Em vẫn còn giận anh đúng không
10:23Một người kêu ngạo như em làm sao
10:25Có thể để mắt đến một kẻ thô kịch như Trần Kính
10:27Anh biết trong lòng em vẫn còn có anh
10:29Anh sai rồi
10:30Chúng ta làm lành có được không
10:31Cái gì
10:32Tôi ngưng ác nhìn anh ta
10:34May mà hệ thống kịp thời giải thích cho tôi
10:36Người đàn ông này là tình cũ của nữ chính
10:38Thiếu ra nhà giàu chú khôn
10:39Tiếc là gia đình anh ta phản đối cuộc hôn nhân của hai người
10:42Nên anh ta mới nhẫn tâm đề nghị chia tay
10:44Và cô chính là lúc đó trong cơn tức giận đã gả cho Trần Kính
10:47Đúng là một tên tôi muốn nối lại tình xưa
10:49Sớm không làm đi
10:50Lẽ nào bây giờ gia đình anh ta đồng ý cho anh ta cưới một cô gái nhà nghèo
10:54Lại còn là đã qua một đời chồng sao
10:56Tôi thấy anh ta chỉ muốn lừa gạt sắc đẹp của tôi thôi
10:58Tôi vừa lấy cây trổi bên cạnh vung về phía chú khôn
11:01Bà đây đời này ghét nhất là loại đàn ông tôi không có trách nhiệm
11:04Còn dám tự mình mò đến cửa xem bà có đánh chết người không
11:07Tôi vừa mắng vừa đánh
11:09Còn hệ thống thì cứ lại nhảy căn ngăn bên cạnh
11:11Ký chủ bình tĩnh
11:12Anh ta vẫn còn yêu cầu
11:13Hơn nữa trong kịch bản gốc lúc này hai người đúng là đã làm lành rồi
11:17Tôi vừa nghe càng thêm tức giận
11:19Hóa ra còn là một tên ẻo là giỏi ăn nói
11:21Tôi đánh chết anh
11:22Để anh không còn đi hại con gái nhà người ta nữa
11:24Tôi đánh anh ta đến mức lăn lộn dưới đất cầu xin
11:27Cuối cùng vẫn là hệ thống không nhìn nổi nữa
11:29Ra tay ngăn tôi lại
11:30Hệ thống
11:31Ngươi bị bệnh à
11:32Ngăn ta làm gì
11:33Đánh tên tồi này đi chứ
11:34Tôi nói một cách đầy phẫn nộ
11:36Nhưng hệ thống lại hiếm khi tỏ ra nghiêm túc
11:37Không được đánh
11:38Đây là nam chính
11:39Cái hệ thống nhà ngươi có thể đáng tin một chút không
11:42Hôm qua ngươi còn nói Trần Kính là nam chính cơ mà
11:44Nó nhìn tôi chầm chầm
11:46Chậm dãi nói
11:46Cô chưa đọc hết chuyện
11:48Nhớ đâu là xong nam chủ thì sao
11:49Tôi kinh ngạc đến mức miệng há thành hình chữ o
11:52Còn nó vẫn tiếp tục bình tĩnh nói
11:53Hiện tại Chu Khôn thuộc tuyến tình cảm phụ
11:55Nhưng nữ chính trong nguyên tác thực ra chỉ ham muốn thân thể của Trần Kính
11:58Còn với ánh trăng sáng Chu Khôn này mới là tình yêu đích thực
12:01Hơn nữa đây là thế giới tiểu thuyết
12:03Chúng ta hoàn toàn có thể mở rộng tư duy một chút
12:05Kiểu mạnh mẽ vạm vỡ chúng ta cũng cần
12:07Kiểu yếu đuối mong manh chúng ta cũng có thể không từ chối
12:09Chỉ cần cô gật đầu
12:11Hệ thống tôi đây tuyệt đối không có vấn đề gì
12:13Tôi phỉ nhổ
12:14Ngươi không có vấn đề
12:15Nhưng ta đây còn có vấn đề
12:16Bà đây đọc chuyện
12:18Xưa nay chỉ ủng hộ một phê một song khiết
12:20Tôi tức giận đến mức lại nhặt cây trổi dưới đất lên để đánh
12:22Nhưng không ngờ tên Chu Khôn này gan to hơn rồi
12:25Chỉ trong hai phút ngắn ngủi đã học được cách phản kháng
12:27Cây trổi bị anh ta giật mạnh lấy
12:29Còn tôi cũng vì lực kéo này mà lao thẳng về phía anh ta
12:32Chán tôi đập mạnh vào ngực anh ta
12:33Nhưng người gầy yếu như anh ta lại chẳng hề nhíu mày
12:36Chỉ cuối đầu nhìn tôi không động đậy
12:37Tôi nhìn theo ánh mắt của anh ta
12:39Một cảm giác xấu hổ lập tức dâng lên trong lòng
12:41Chiếc áo rộng thùng thình của Trần Kính trên người tôi đã bị sọc sệt
12:44Bờ vai trắng ngần nhỏ nhắn hoàn toàn lộ ra trước mặt Chu Khôn
12:47Đáng ghét
12:48Nhưng ngay lúc tôi chuẩn bị kéo lại áo
12:50Ngoài cửa vang lên một loạt tiếng bước chân rồn rập
12:52Từ từ, em sao rồi
12:54Lại là Trần Kính trở về
12:55Ông quần anh dính đầy bùn đất, chán lấm tấm mù hôi
12:58Nhìn là biết đã vội vã chạy về
13:00Nhưng vừa về đã thấy vợ mình áo quần khâu trình tề
13:02Đang rằng co với người đàn ông khác
13:04Mà bên cạnh, Chu Khôn còn không sợ chuyện lớn
13:06Vẻ mặt đầy phẫn hận nhìn Trần Kính
13:08Hoàn toàn ra vẻ anh ta mới là kẻ thứ ba
13:10Trần Kính, anh về đúng lúc lắm
13:12Người trong lòng tư tư vẫn luôn là tôi
13:14Tôi khuyên anh đừng tự mình đa tình nữa
13:16Đối mặt với sự khiêu khích của Chu Khôn
13:18Đôi mắt đen lấy của Trần Kính dần chuyển sang màu đỏ rực
13:20Tranh thủ lúc Chu Khôn không để ý
13:22Tôi vội vàng chạy về trong lòng Trần Kính
13:24Thuận thế chẳng lên cổ anh, nũng hiệu nói
13:26Anh Kính, người xấu này muốn bắt nạt em
13:28Tôi giả vờ sợ hãi mà run rảy trong lòng anh
13:31Diễn xuất rất giả
13:32Nhưng Trần Kính lại rất hưởng thụ
13:33Anh thân mật hôn lên má tôi một cái
13:35Ngay sau đó vung tay đấm thẳng vào mặt Chu Khôn
13:37Nắm đấm của người quanh năm làm nông đúng là lợi hại
13:40Cảm giác như anh còn chưa dùng sức mấy mà quầng mắt trái của Chu Khôn đã thâm đen
13:43Trần Kính, mày dám động tay động chân với tao
13:46Mày có biết tao là ai không
13:48Nhưng Trần Kính đâu dễ bị dọa thế
13:49Anh nhớn mày một cách bất cần
13:51Giọng điệu vô cùng ngang ngược
13:52Mày có là trời đi nữa
13:54Dám có ý đầu với tư tư của tao
13:56Tao cũng đánh cho mày không nhận ra miệng mày
13:58Lời vừa rước
13:59Lại là một trận đấm đá tới tấp
14:00Nếu không phải hệ thống nương tay cho Chu Khôn
14:02E là tối nay anh ta đã có thể nhận cơm hộp rồi
14:05Chu Khôn vừa khóc vừa la mà chạy ra khỏi sân
14:07Trần Kính còn định đuổi theo
14:08Nhưng bị tôi níu lấy vạt áo
14:10Sao thế?
14:11Đau lòng à
14:12Tôi biết anh cố tình nói vậy để chọc tức tôi
14:14Tôi cũng không giận
14:15Thuận theo lời anh mà đáp
14:16Đau lòng
14:17Em đau lòng cho tay anh thôi
14:19Khi tôi vút về lòng bàn tay thô giáp của anh
14:21Tôi cảm nhận được cơ thể anh khẽ run lên
14:23Ngoài cửa bỗng nổi gió lạnh
14:24Ngọn đen nhỏ vàng vọt trong nhà khẽ lai động
14:26Anh cứ thế nhìn tôi từ trên cao xuống
14:29Còn bóng của chúng tôi thì cuốn quyết không rõ ràng trên tường
14:31Anh
14:31Sao anh lại đột ngột về vậy?
14:33Tôi là người phá vỡ sự im lặng trước
14:35Anh vẻ mặt không đổi
14:36Nhưng tôi lại tình ý phát hiện ra
14:38Giái tay anh đã hơi ửng đỏ
14:39Sắp mưa
14:40Sợ em sợ
14:41Nên anh chạy về
14:42Anh vừa rước lời
14:43Ngoài nhà đã vang lên một tiếng sấm rền
14:45Tôi sợ đến mức nhảy tót vào lòng anh
14:47Anh cười khẽ
14:48Dùng hai cánh tay rắn chắc ôm lấy tôi
14:50Chán bị dâu của anh cọ vào ngưỡng ấy
14:52Anh ôm tôi ngày càng chặt
14:53Cuối cùng hơi thở cũng trở nên rồn rập
14:55Từ từ
14:56Còn được không?
14:57Giọng anh quyến rũ như tiếng bass chầm ấm
14:58Tôi bị mê hoặc đến bảy phần hồn vía
15:00Sớm đã mất hết lý trí
15:02Mà hệ thống bên cạnh lại tưởng tôi định từ chối
15:04Vội vàng la lớn
15:05Chú từ từ
15:06Đừng có óng ẹo nữa
15:07Lên cho tôi
15:08Cảnh kinh điển đêm mưa sắp được check in rồi
15:10Hệ thống này máy ảnh cũng đã chuẩn bị xong
15:12Cô không được làm hỏng chuyện đâu đấy
15:14Sắp hoàn thành nhiệm vụ rồi
15:15Ký chủ cố lên
15:16Tôi gật đầu lia lia
15:18Ngay sau đó là những nụ hôn tới tấp của Trần Kính
15:20Ngoài trời mưa lạnh không ngớp
15:22Nhưng chẳng hề ảnh hưởng đến không khí nóng bỏng trong nhà
15:24Đầu óc tôi như một mớ hồ
15:26Trong cơn mê man chỉ nghe thấy một câu của hệ thống
15:28Tuyệt vời
15:29Nhiệm vụ hoàn thành 70%
15:31Tôi đã thức dậy vào cái giờ sớm nhất trong đời mình
15:33Chỉ vì Trần Kính lo chu khôn lại đến làm phiền
15:35Nên muốn đưa tôi cùng ra đồng làm việc
15:37Anh
15:38Người xưa nay toàn đi bộ
15:39Vậy mà sáng sớm đã kiếm đâu ra một chiếc máy cày
15:41Lại sợ máy cày làm tôi sóc
15:43Anh đã chảy đến ba lớp chăn bông dày trong thùng xe sau rồi mới để tôi nằm lên
15:47Sau đó lại chất lên một bình nước lớn
15:49Còn mang theo cả dưa chuột và cà chua tươi vừa hái trong vườn rau
15:52Tôi không dám tin mà hỏi anh
15:53Em thật sự là đi ra đồng làm việc à
15:55Mà anh thì gật đầu một cách chắc nịch
15:57Cho đến khi đến bên một cánh đồng lúa mì vàng óng
16:00Trần Kính ôm cả chăn lẫn tôi
16:01Đặt lên đầu bờ ruộng
16:03Sau đó như răng vật báu mà đặt hoa quả trước mặt tôi
16:05Dưới ruộng bẩn
16:06Em cứ ở đây nhìn anh là được
16:08Đói thì ăn chút gì lót dạ
16:09Nói xong anh cởi phăng áo
16:11Rồi bước vào cánh đồng lúa mì
16:13Tôi ngưng ác nhìn bóng lưng anh
16:14Thì ra cái việc ra đồng làm việc của tôi lại là làm theo cách này
16:17Tôi ngồi từ sáng sớm đến lúc mặt trời lên cao
16:20Trần Kính chỉ sợ tôi buồn chán
16:21Lúc thì chạy lại hỏi tôi có khác không
16:23Lúc thì chạy lại kể cho tôi một câu chuyện cười
16:25Tôi chỉ có thể nói rằng sự lo lắng của anh hoàn toàn là thừa thái
16:28Vừa được ăn dưa chuột xanh sạch không thuốc trừ sâu
16:31Vừa được xe màn biểu diễn lao động của một anh chàng cơ bắp cởi chân
16:34Tôi vui muốn chết đi được
16:35Chỉ là niềm vui này tôi còn chưa tận hưởng đủ
16:37Đã có một kẻ đến phá đám
16:39Trần Kính
16:39Là chú khôn
16:40Thật không ngờ anh ta có thể đuổi đến tận ruộng
16:43Nhưng anh ta cũng biết điều
16:44Do dự nhìn tôi một hồi lâu
16:46Cuối cùng vẫn không dám đến gần làm phiền tôi
16:48Trần Kính vừa thấy người đến là chú khôn
16:50Liên ném dụng cụ trong tay xuống
16:52Xảy bước về phía anh ta
16:53Rõ ràng khi thế này đã dọa chú khôn không nhẹ
16:55Anh ta che lấy con mắt trái vẫn còn thâm tím
16:57Nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp
16:59Tôi có tìm chú tư tư đâu
17:01Anh không được đánh tôi nữa
17:02Hôm nay tôi đến
17:03Là có chuyện muốn bàn với anh
17:04Có chuyện ừ
17:05Tôi và Trần Kính bất giác nhìn nhau
17:07Chúng tôi thật sự không nghĩ anh ta có thể có chuyện gì đứng đắn
17:10Quả nhiên vừa mở miệng
17:12Mặt Trần Kính đã sầm lại
17:13Trần Kính
17:14Để được ở bên tư tư
17:15Tôi đã đoạn tuyệt quan hệ với gia đình rồi
17:17Tối qua tôi đã suy nghĩ cả đêm
17:19Vì hai người đã kết hôn trước
17:20Vậy anh là anh cả
17:21Anh làm lớn
17:22Tôi làm nhỏ
17:23Sau này ba chúng ta cùng nhau sống tốt
17:25Như vậy được rồi chứ
17:26Trong đầu tôi tự động hiện lên một câu thoại kinh điển
17:28Tôi không đến để phá hoại các người
17:30Tôi đến để gia nhập cùng các người
17:32Tôi không nhịn được
17:33Bật cười thành tiếng
17:34Mặt Trần Kính càng đen hơn
17:36Chú tư tư
17:36Em thấy sao
17:37Gân xanh trên cổ anh nổi lên
17:39Lúc nói chuyện có thể nghe thấy
17:40Loáng thoáng tiếng anh nghiến rằng
17:42Đây không phải là đang đe dọa tôi
17:43Một cách trắng trợn sao
17:44Nhưng mà
17:45Tôi thích
17:46Tôi đứng dậy đi lại gần chú khôn
17:47Nói rõ ràng từng chữ một với anh ta
17:49Tình cảm của chúng ta đã là quá khứ rồi
17:51Bây giờ trong lòng tôi chỉ có một mình Trần Kính
17:54Không thể chứa thêm bất kỳ ai nữa
17:55Sự mong đợi trong mắt chú khôn lập tức tắt ngấm
17:58Anh ta không cam lòng mà gào lên
17:59Trần Kính một gã nhà quê thô kịch
18:01Anh ta có gì tốt
18:02Rốt cuộc cô thích anh ta ở điểm nào
18:04Tôi cười một cách bí ẩn với anh ta
18:06Sau đó ghé sát vào tay anh ta nhẹ nhàng nói
18:08Anh ấy có thể chống đẩy một tay cả đêm
18:10Anh làm được không
18:11Mặt anh ta đỏ bừng
18:13Không dám tin mà nhìn về phía Trần Kính
18:15Tuy nhiên
18:16Giây tiếp theo
18:16Đã vừa xấu hổ vừa tức giận mà chạy đi mất
18:19Lúc này
18:19Hệ thống vốn luôn bênh vực chú khôn
18:21Quả nhiên lại lên tiếng
18:22Cô quá đáng thật
18:23Lại đi làm tổn thương một người đàn ông yêu cô sâu sắc đến thế
18:26Lãng tử quay đầu quý hơn vàng
18:28Rốt cuộc cô có hiểu không
18:29Tôi bất lực nhét mép
18:30Làm gì có lãng tử quay đầu nào
18:32Tôi chỉ biết qua cái làng này thì không còn cái quán đó nữa
18:35Đàn ông mà
18:36Thà thiếu chứ không ẩu
18:37Mắt Trần Kính nhìn tôi sáng rực
18:39Rõ ràng là tưởng câu nói này dành cho anh
18:41Vừa rồi em nói trong lòng chỉ có một mình anh
18:43Là thật sao
18:44Tôi khẽ xử người
18:45Rồi gật đầu
18:46Mà cảm xúc của anh trở nên vô cùng kích động
18:48Gương mặt màu đồng cổ nhụm một lớp hồng
18:50Ngay cả đôi môi cũng khẽ run dày
18:52Từ từ
18:52Anh muốn nghe em nói lại một lần nữa
18:54Không ngờ gã trai quê cũng thích nghe lời ngon tiếng ngọt đến thế
18:57Vì vậy
18:58Tôi rất phối hợp mà ngừng đầu lên
19:00Nghiêm túc lặp lại
19:01Trong lòng em chỉ có một mình Trần Kính
19:03Bây giờ là vậy
19:04Sau này cũng là vậy
19:05Trần Kính kích động ôm tôi vào lòng
19:07Nhưng hệ thống bên cạnh lại rất phá đám mà nói
19:09Ký chủ
19:10Tôi khuyên cô nên cẩn trọng lời nói
19:11Đây mới chỉ là người đàn ông đầu tiên của cô
19:13À không
19:14Mới là nhiệm vụ đầu tiên thôi
19:15Tương lai rất có thể còn có chú Kính
19:17Thẩm Kính
19:18Nhưng tôi hoàn toàn không để tâm đến lời của hệ thống
19:20Tôi không tin còn ai có thể tốt hơn Trần Kính của tôi
19:23Ngón tay vô tình lướt xuống
19:25Rơi trên lòng ngược rắn chắc của anh
19:26Mỗi người thấy mùi lúa mì thoang thoảng
19:28Cùng với mùi hóc môn đặc trưng trên người anh
19:30Tôi liếc nhìn cánh đồng vàng óng xung quanh
19:32Nghĩ đến hình như còn có nhiệm vụ chức in ở cánh đồng lúa mì
19:34Tôi đang do dự làm thế nào để tiến hành bước tiếp theo
19:37Lại không ngờ Trần Kính còn gấp hơn cả tôi
19:39Anh đặt tôi lên tấm chăn bông đã trải sẵn
19:41Ngay sau đó những nụ hôn dày đặc rơi xuống
19:43Từ từ
19:44Ngoài trống đẩy một tay ra
19:45Anh còn biết những thứ khác nữa
19:47Tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái hố để chui xuống
19:50Thì ra những lời tôi nói với Chu Khôn lúc nãy
19:52Anh đều đã nghe thấy hết
19:53Lúc tôi và Trần Kính về đến nhà
19:55Trời đã dần tối
19:56Chỉ là lúc đi tôi đã tận mắt thấy Trần Kính khóa cửa
19:59Vậy mà bây giờ cửa lại mở toang hoàng
20:01Anh ra hiệu cho tôi đừng lên tiếng
20:03Cẩn thận che chở tôi sau lưng
20:04Trong nhà đèn đuốc sáng trưng
20:06Còn thoang thoảng mùi cơm chín
20:07Hai chúng tôi càng thêm nghi hoặc
20:09Cho đến khi cả hai bước vào bếp
20:10Thấy gã Chu Khôn kia đang buộc chiếc tạp dề màu hồng của Trần Kính
20:13Bưng đồ ăn lên bàn
20:14Chu Khôn
20:15Đối với việc Chu Khôn không mời mà đến
20:17Trần Kính rõ ràng đã tức giận
20:19Nhưng Chu Khôn lại chẳng hề để tâm mà vẫy tay với chúng tôi
20:22Là vợ và anh cả về rồi à
20:24Hai người vất vả rồi
20:25Không tôi nấu xong rồi
20:26Mau vào rửa tay ăn cơm đi
20:27Ghê thật
20:29Gã này đã tự động đến nhà chúng tôi ở rể rồi
20:31Đối mặt với một người mặt dày như thế
20:33Tôi thật sự rỡ khóc rỡ cười
20:34Nhưng Trần Kính thì không có tinh khí tốt như vậy
20:37Anh hùng hổ đi về phía Chu Khôn
20:38Ngay sau đó túm lấy cổ áo anh ta
20:40Mắt trái hết đau rồi nhỉ
20:42Tôi và Chu Khôn còn chưa phản ứng kịp anh ta có ý gì
20:45Anh ta đã đấm thêm một cú vào mắt phải của Chu Khôn
20:47Vốn chỉ có mắt trái thâm quầng
20:49Giờ thì hay rồi
20:50Thành hẳn một cặp kính râm
20:51Trần Kính còn định đánh tiếp
20:53Dọa Chu Khôn phải vừa lăn vừa bò chạy đến chân tôi
20:55Vợ ơi cứu anh
20:56Trần Kính ỉ mình được cưng chiều nên bắt nạt anh
20:59Em không thể chiều hư anh ta như vậy được
21:01May thử gọi cô ấy thêm một tiếng vợ nữa xem
21:03Chu Khôn vẫn chưa biết mình sắp chết đến nơi
21:05Còn ngây ngô hỏi
21:06Hai người đồng ý rồi à
21:08Vậy bây giờ tôi gọi nhé
21:09Vợ ơi
21:10Vợ ơi
21:11Vợ yêu của anh
21:12Trần Kính ra tay quá nhanh
21:13Tôi còn chưa kịp nhìn rõ động tác
21:15Đã thấy một chiếc răng của Chu Khôn bay ra ngoài
21:17Anh ta biết tôi không bảo vệ được mình
21:19Ôm đầu chạy ra ngoài cửa
21:21Vừa chạy còn vừa quay đầu lại hết
21:22Vợ ơi
21:23Đợi anh
21:24Anh nhất định sẽ trở về
21:25Chu Khôn bị đánh thành ra như vậy
21:27Trần Kính vẫn cảm thấy chưa hả giận
21:29Anh một mình đứng ở góc tường vò vặt áo
21:31Hờn dỗi
21:32Nhìn những món ăn vẫn còn bốc hơi nóng
21:34Tôi có chút buồn cười mà gọi anh
21:35Mau đến ăn cơm đi
21:37Rau và gạo là của nhà chúng ta
21:39Không thể lãng phí được
21:40Nghe tôi nói vậy
21:41Anh mới miễn cửa ngồi xuống bàn ăn
21:42Chỉ là khi lướt nhìn những món ăn đen thui trên bàn
21:45Lại vụt một cái đứng dậy khỏi ghế
21:46Em chắc cái này ăn được à
21:48Rau ngon thế này
21:49Bị thằng nhãi đó phá hỏng hết cả
21:51Màu sắc món ăn đúng là hơi tệ một chút
21:53Độ chín dường như cũng hơi quá
21:55Nhưng so với những món ăn chế biến sẵn thời hiện đại
21:57Cho không biết bao nhiêu chất phụ ra
21:58Thì món này lành mạnh hơn nhiều
22:00Ăn được
22:01Sao lại không ăn được
22:02Rau nhà mình xanh sạch không ô nhiễm
22:04Tôi gắp một miếng rau đã xào đến
22:05Không còn nhìn ra hình dạng gì cho vào miệng
22:07Nhưng vừa chạm đến vị giác
22:08Tôi đã không nhịn được mà nôn ra
22:10Đừng ăn
22:11Rau xanh sạch đến mấy cũng không chịu nổi sự tàn phá của chú khôn
22:14Khó ăn quá
22:15Tôi nghi ngờ anh ta muốn đầu độc chúng ta để báo thủ
22:17Tôi và Trần Kính vừa mắng vừa đổ hết thức ăn cho gà trong nhà
22:20Và bàn bạc với nhau
22:21Sau này gặp anh ta một lần
22:23Đánh anh ta một lần
22:24Mấy ngày liền
22:25Trần Kính đều bận rộn ngoài đồng đến rất muộn mới về
22:28Mà tôi cũng mới biết trong hai ngày nay thôi
22:30Trần Kính đúng là một gã nhà quê làm nông
22:32Nhưng anh lại sở hữu hơn 300 mẫu đất
22:34Gần đây đúng vào mùa gặt lúa mì
22:36Anh thuê không ít chai tráng trong làng đến làm
22:38Bản thân anh không chỉ nhàn hơn rất nhiều
22:40Mà còn có thể về nhà thăm tôi mỗi ngày
22:41Còn về phần chú khôn
22:43Vì đã gây sự với gia đình
22:44Trên người lại không có tiền
22:45Nên gần như cứ 3 ngày 2 bữa lại chạy đến đây ăn trực uống trực
22:48Mà giới hạn của Trần Kính là
22:50Ăn uống thì được
22:51Còn ở lại thì không có cửa đâu
22:52Tôi đối với chú khôn cũng không còn ác cảm như trước
22:55Dù sao thì trước đây tôi coi anh ta là một tên tồi
22:58Nhưng giờ tiếp xúc rồi
22:59Anh ta cũng không có nhiều tâm tư dối dám đến thế
23:01Người thì ngốc
23:02Lại nghe lời
23:03Chỉ biết tuân theo mệnh lệnh của tôi
23:04Bảo anh ta trẻ củi
23:06Anh ta có thể vui vẻ bận rộn cả ngày
23:08Mà thù lao chỉ là một bát cháo loãng với hai cái bánh bao
23:11Cộng thêm việc cho phép anh ta ngồi ngắm tôi cười ngây ngồ
23:13Đương nhiên
23:14Cũng khó cho Trần Kính thỉnh thoảng phải cười với anh ta một cái
23:17Chỉ là khi biết được Trần Kính dựa vào trồng trọt
23:20Một bước trở thành người giàu nhất làng
23:21Anh ta lại bắt đầu ngứa ngái
23:22Trần Kính
23:23Anh giàu thế sao không đổi cho tư tư một căn nhà lớn hơn
23:26Tốt nhất là thuê thêm một người giúp việc
23:28Nhưng người khác thì tôi không yên tâm
23:29Chuyện này anh tốt nhất nên tìm tôi
23:31Tôi à
23:32Sau này sẽ ở đây
23:33Như vậy lúc anh không có nhà
23:35Có tôi ở bên cạnh tư tư
23:36Cô ấy cũng sẽ không sợ hãi
23:37Tôi đối với tư tư tốt nhất
23:39Lẽ nào anh còn không yên tâm về tôi sao
23:41Tôi thường xuyên nghi ngờ não của Chu Khôn có vấn đề
23:44Có phải là Trần Kính hai ngày không đánh anh ta
23:45Một trận là anh ta khó chịu không chịu nổi
23:47Về những lời anh ta nói
23:49Trần Kính đều đã hoàn thành từng việc một
23:51Chúng tôi đã mua một căn nhà lớn ở thị trấn
23:53Trần Kính sợ tôi mệt
23:54Đã thuê một gì giúp việc chuyên chăm sóc tôi
23:56Còn về phần Chu Khôn
23:57Lúc anh ta ngủ say vào ban đêm
23:59Trần Kính đã để lại cho anh ta một khoản tiền không nhỏ
24:02Sau đó chúng tôi tranh thủ lúc đêm khuya trăng thanh
24:04Chuyển đến nhà mới
24:05Cuộc sống ở đây thật quá vui vẻ
24:07Nếu không phải thỉnh thoảng hệ thống lại hiện ra nói vài câu
24:10Tôi đã quên mất mình đang ở trong thế giới tiểu thuyết ảo
24:12Lại một mùa hè oi ả nữa đến
24:14Lúc này tôi đã xuyên vào sách được tròn một năm
24:16Hệ thống nói tình tiết và nhiệm vụ của tôi đều đã hoàn thành viên mãn
24:19Bây giờ chỉ còn thiếu một thời cơ
24:21Tôi không dám hỏi
24:22Thời cơ này có phải là đại diện cho việc tôi phải ra đi
24:25Phải chia xa với Trần Kính hay không
24:26Đối với anh
24:27Người có vẻ ngoài thu kịch nhưng thực chất lại là một người đàn ông dịu dàng
24:30Tôi đã sớm đặt anh sâu trong trái tim mình
24:32Bây giờ
24:33Giá trị tài sản của anh cũng đã tăng gấp đôi
24:35Từ người giàu nhất làng
24:37Anh đã trở thành một nhân vật có số má ở thị trấn
24:39Việc kinh doanh của anh ngày càng lớn mạnh
24:41Còn mở cả tử lầu và quán trà
24:43Người tìm anh giúp đỡ nhiều đến mức có thể xếp hàng từ thị trấn về đến làng
24:47Thế mà Trần Kính lại cứng rắn không chịu
24:49Không nể mặt ai
24:49Hãy có thời gian là lại ở nhà cuốn quyết với tôi
24:52Vì vậy
24:53Những người đó coi tôi như hòn đá gõ cửa để mở cánh cổng nhà Trần Kính
24:56Bà Lâm ở phố Đông mời tôi chơi mặt trược
24:58Tôi biết lại có người cầu xin Trần Kính
25:00Đã tìm đến cửa nhà tôi
25:01Nhưng khi tôi đến địa điểm đã hẹn
25:03Lại mãi không thấy bóng dáng bà Lâm đâu
25:05Thay vào đó lại xuất hiện một người đàn ông trung niên còn cao to hơn cả Trần Kính
25:08Bà Trần
25:09Tôi cũng là bất đắc dĩ mới phải dùng cách này mời bà đến đây
25:12Bà có thể giúp tôi cầu xin một tiếng
25:14Để ông Trần nhà bà dơ cao đánh khẽ
25:16Cho quán trà họ lý chúng tôi một con đường sống được không
25:19Ông ta vừa khóc vừa kể lề
25:20Đầu gối khịu xuống
25:21Quy thẳng trước mặt tôi
25:22Chuyện của quán trà họ lý
25:24Tôi đã từng nghe Trần Kính nhắc qua
25:26Lúc chúng tôi mới chuyển đến thị trấn
25:28Ông chủ họ lý đã nhiều lần gây khó dễ
25:30Vù hoan cho chúng tôi
25:31Trà thi dùng hàng kém chất lượng
25:32Lừa gạt người dân để kiếm tiền bất chính
25:34Bây giờ quán trà họ trần chúng tôi vừa khai trương
25:37Giá cả không những thấp mà còn chú trọng hàng thật giá thật
25:39Đáng đồng tiền bát gạo
25:40Người dân cũng không ngốc
25:42Qua lại vài lần
25:42Chiêu trò của họ lý tự nhiên bị vạch trần
25:44Việc kinh doanh chắc chắn thảm đạm hơn trước rất nhiều
25:47Ông chủ lý
25:48Chuyện quán trà của ông có lẽ chồng tôi không giúp được đâu
25:50Quán trà họ lý từng huy hoàng một thời
25:52Tại sao lại thảm hại như bây giờ
25:54Tôi nghĩ nguyên nhân trong đó ông rõ hơn ai hết
25:56Nói xong tôi quay người định rời đi
25:58Nhưng ông chủ lý đã tức giận đến hóa rồ
26:00Nắm chặt lấy tay tôi không chịu buồn
26:02Con đàn bà chết tiệt này
26:03Mày tưởng Trần Kính tại sao lại căm ghét nhà họ lý tao đến thế
26:06Chẳng phải là cái ngày chúng mày mới chuyển đến thị trấn
26:09Tao chỉ nói một câu muốn mày tiếp mấy anh em tao
26:11Trần Kính lập tức lật mặt
26:13Còn cố tình mở quán trà để đối đầu với tao ở mọi nơi
26:15Ông ta gầm lên
26:16Bây giờ mày nói không giúp là không giúp à
26:19Vậy tao nói cho mày biết
26:20Tao không sống yên ổn
26:21Thì chúng mày cũng đừng hòng
26:23Trần Kính không phải cưng chiều mày nhất sao
26:25Để tao xem
26:26Mày mà mất đi cái mặt này
26:27Nó còn cưng chiều mày thế nào
26:29Tôi nhận ra có chuyện chẳng lành
26:30Dùng hết sức để dãy ra
26:31Khổ nỗi sự tranh lệch về chiều cao và thể hình quá lớn
26:34Dù tôi có dễ dụa thế nào
26:36Trước mặt ông ta cũng đều là vô ích
26:37Tôi bị ông ta lôi đến chiếc bàn đá bên cạnh
26:39Ấm trà trên bàn bị ông ta ném mạnh xuống
26:41Trà nóng bắn tung tué
26:43Mặt tôi lập tức nóng rát
26:44Nhưng tôi không kịp kêu đau
26:45Bởi vì tôi thấy ông ta đang cầm mảnh vỡ sắc nhọn của ấm sứ từ từ tiến lại gần mặt tôi
26:50Trần Kính
26:50Cứu em
26:51Trong lúc nguy cấp
26:52Tôi hét lên tên Trần Kính
26:54Dây tiếp theo
26:55Một bóng người từ phía xa lao tới như bay
26:57Hất văng ông chủ lý đang đè trên người tôi xuống đất
26:59Vợ ơi
27:00Mau chạy đi
27:01Anh ta lo lắng hết về phía tôi
27:03Nhưng khi tôi nhìn rõ gương mặt quen thuộc đó
27:05Tôi giữ người
27:05Lại là Chu Khôn gần một năm không gặp
27:07Trên gương mặt trắng trẻo của anh ta dính đầy vết bẩn
27:10Bộ quần áo đã không còn nhìn ra màu gì rách mấy lỗ lớn
27:13Chu Khôn
27:13Anh
27:14Chỉ là lời tôi còn chưa nói xong
27:16Ông chủ lý đã lật người lại
27:17Ngồi đè lên người Chu Khôn
27:18Đánh một cách tàn nhẫn
27:19Mau đi
27:20Đi
27:21Anh ta bị đánh đến mức nói không rõ lời
27:23Nhưng vẫn kiên định nhìn tôi
27:24Bảo tôi chạy trốn
27:25Nước mắt làm mờ đi tầm nhìn
27:27Tôi cảm thấy một nỗi đau và sợ hãi không thể nói thành lời
27:29Tôi sợ một kẻ ngốc đơn thuần như vậy
27:32Vì cứu tôi
27:32Mà bị đánh chết ngay trước mặt mình
27:34Hệ thống
27:35Hệ thống
27:36Bây giờ có phải là thời cơ mà ngươi nói không
27:38Chu Khôn vô tội
27:39Tha cho anh ấy có được không
27:40Ngươi cứu anh ấy đi
27:41Ta không thể liên lụy anh ấy được
27:43Tôi không biết còn ai có thể đến cứu anh ta
27:45Chỉ có thể thông qua ý niệm
27:47Hết lần này đến lần khác cầu xin hệ thống
27:49Tiếc là
27:49Hệ thống không cho tôi câu trả lời mà tôi muốn
27:52Nó thở dài
27:53Bất lực lắc đầu
27:53Ta là hệ thống
27:55Nhưng hệ thống cũng có quy định của hệ thống
27:56Bây giờ nhiệm vụ của cô đã hoàn thành
27:58Tình tiết yêu cầu cô phải rời khỏi thế giới này như vậy
28:01Ta cũng không có cách nào ngăn cản được
28:03Hệ thống không thể cứu Chu Khôn
28:04Bây giờ người anh ta có thể trông cậy chỉ còn lại tôi
28:07Nhìn anh ta trước mặt đã bê bết máu
28:09Tôi không biết lấy đâu ra dũng khí
28:11Nhặt mảnh xứ dưới đất lên thọt về phía ông chủ lý
28:13Máu tươi tố ra
28:14May mà ông ta đã dừng tay đánh Chu Khôn
28:16Ông ta ôm lấy vết thương
28:18Khung tợn lao về phía tôi
28:19Một cái tát dáng xuống
28:20Tôi tôi sầm cả mắt
28:22Mất đi ý thức phản kháng
28:23Tôi không biết mình đã bị đánh bao lâu
28:25Chỉ cảm thấy toàn thân dần dần không còn chút đau đớn nào
28:27Trong cơn mưa hồ
28:29Tôi thấy Chu Khôn người đầy máu ôm tôi khóc lớn
28:31Và cả Trần Kính vội vàng chạy đến
28:32Gương mặt anh mang vẻ hoàng hốt mà tôi chưa từng thấy
28:35Đôi mắt đào hoa xinh đẹp ngấn đầy nước mắt
28:37Trần Kính
28:38Anh là gã trai quê mà
28:39Trai quê không được khóc
28:41Toàn thân nhẹ bẫng
28:41Không còn chút sức lực
28:43Tôi biết tôi sắp rời khỏi thế giới này
28:45Nhưng đối với Trần Kính
28:46Lòng tôi đau như cắt
28:47Tôi gắng sức dơ tay lên
28:49Muốn chạm vào mặt anh một lần nữa
28:50Nhưng chỉ còn một chút xíu nữa thôi
28:52Một chút xíu nữa thôi
28:53Tay tôi đã vĩnh viễn bung thóng xuống
28:55Em đi rồi
28:56Trần Kính
28:56Còn cả Chu Khôn nữa
28:58Vẫn chưa kịp nói với anh một lời xin lỗi
29:00Tôi nhìn linh hồn mình thoát ra khỏi thể xác
29:02Nhưng tôi không thể làm gì được
29:03Bên tai toàn là tiếng khóc gào thảm thiết của Trần Kính
29:06Nước mắt không tự chủ mà rơi xuống
29:08Ngay khoảnh khắc nhìn thấy hệ thống
29:09Tôi không nhịn được mà ôm lấy nó khóc nức nở
29:11Không thể để ta đi muộn hơn vài năm được sao
29:13Ngươi nói đi
29:14Ta đi rồi Trần Kính phải làm sao
29:16Nào ngơ hệ thống lại cười lạnh một tiếng
29:18Nói
29:19Làm sao à
29:20Đương nhiên là cưới một người khác rồi
29:22Ngày nay năm sau
29:23Bà xã mới sẽ về nhà
29:24Cô gái đó có gương mặt y hệt cô
29:26Nói là thế thân
29:27Nhưng anh ta đã sớm phản bội cô cả về thể xác lẫn tinh thần rồi
29:30Nó mắng tôi
29:31Chú tư tư đổ não yêu đương
29:33Cô lại động lòng thật trong một nhiệm vụ xuyên sách
29:35Nhưng thôi
29:36Xét thấy cô không có kinh nghiệm
29:37Tôi không cười nữa
29:38Bây giờ bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo
29:40Cơ thể tôi một trận trời đất quay cuồng
29:42Tôi không nhịn được mà than thở
29:43Không thể để tôi nghỉ ngơi một chút được à
29:45Này
29:46Ngươi còn chưa nói đi đâu
29:47Mấy nơi thái biến quá tôi không đi đâu
29:49Hệ thống cười hì hì với tôi
29:51Để lộ ra một hàm răng trắng đều tam tắp
29:53Nơi tốt
29:54Thế giới thú nhân
29:55Đảm bảo cô đến rồi sẽ không muốn về
Được khuyến cáo
41:09
|
Sắp Tới
1:08
1:07
29:27
Hãy là người đầu tiên nhận xét