Truyện Audio Hay || Tiểu Tam Mãi Chỉ Là Tiểu Tam || Thiên Thần Dắt Truyện
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Đang trên đường được cô ngôn thâm đưa đi cấp cứu, tôi khẽ mở miệng nói ra lời chia tay.
00:04Lâm nhiễm, đến mức này thật sao?
00:06Lục Uyển chỉ là vô tình va vào em một chút, chẳng phải cô ấy cũng đã lên tiếng xin lỗi rồi hả?
00:10Tôi đưa tay chạm vào vết thương trên chán vẫn đang dỉ máu, khóe môi cong lên, cười nhạt.
00:15Đáng, tôi nghiêng đầu nhìn người đàn ông mà mình đã dành chọn 8 năm tình cảm.
00:18Cô ngôn thâm, vờ kịch này tôi đã diễn đủ rồi.
00:21Chiếc mây bách hượng lại, cô ngôn thâm xiết chặt vô lăng, im lặng hồi lâu mới nghẹn ra một câu, đáng thế sao?
00:26Lâm nhiễm, tôi không đáp.
00:28Giọng anh đè nén tức giận, Lục Uyển cũng đã xin lỗi rồi, hơn nữa cô ấy đâu phải cố tình.
00:33Nhìn ánh đèn đường hát qua ô kính, tôi trật thấy tất cả đều trở nên nhạt nhòa vô vị.
00:36Anh còn muốn nói thêm, nhưng khi ngoảnh lại thấy máu trên chán tôi, sắc mặt lập tức thay đổi, thôi, trước hết đưa em đến bệnh viện đã.
00:43Đến nơi, tôi vừa bước xuống xe, Lục Uyển đã vội vàng chạy tới trên đôi giày cao gót, nắm chặt tay tôi.
00:48Chị Lâm, em xin lỗi.
00:50Anh cô nói chị bị thương nặng lắm.
00:52Giọng cô ta ngại ngào, hôm nay em đến căn hộ mới chỉ để lấy ít đồ cho anh cô mang đi công tác, em không biết chị ở đó.
00:57Em cứ tưởng là kẻ trộm, nên mới hoảng loạn mà lỡ tay, tôi bật cười nhạt, rút tay về.
01:02Những lời giải thích đó, cô nói với cô ngôn thâm là đủ rồi.
01:05Giữa tôi và cô, chẳng cần diễn trò.
01:08Cô ta giữ người, lại túng lấy cánh tay tôi, còn định quỳ xuống.
01:11Chị, em thật sự không cố ý.
01:13Không thì chị đánh em đi, em quỳ xuống đây.
01:15Bị cô ta giật mạnh, tôi loạn trọng, đầu càng thêm tróng váng.
01:18Đủ rồi, lâm nhiễm.
01:20Cô ngôn thâm kéo cô ta dậy, giọng điệu nặng nề xen lẫn phiền chán.
01:23Những gì Uyển Uyển nói đều là sự thật, em đừng làm quá được không.
01:26Cô ấy biết mình lỡ tay nên mới gọi cho anh.
01:29Vì lo cho em, bọn anh đã lỡ chuyến bay, phải đổi vé, công việc cũng bị ảnh hưởng.
01:34Anh dừng lại, câu mày, hơn nữa, nếu không phải em tự ý tới đó, thì cô ấy đã chẳng va vào em.
01:39Tôi ngừng đầu nhìn anh, ý anh à, tôi đáng đợi sao.
01:42Đến căn nhà của chính mình, tôi còn phải báo trước cho thư ký của anh à.
01:45Anh cao mày sâu hơn, vừa định mở miệng thì lục Uyển chen vào.
01:48Chị Lâm, chị đừng vì em mà giận anh cố.
01:51Cuối tuần này hai người còn kết hôn mà.
01:53Tôi khẽ cười, kết hôn.
01:54Tôi quay sang nhìn cô ngôn thâm, không cưới nữa.
01:57Sắp mặt anh trật biến đổi, em vừa nói gì.
01:59Tôi nói, không cưới nữa.
02:01Anh gần rọng, Lâm nhiễm.
02:02Hôn nhân đâu phải trò đùa.
02:04Đừng quên, chính vì bà nội anh trước lúc Lâm Trung muốn thấy anh thành thân,
02:07anh mới quỷ xuống cầu xin tôi định ngày cưới.
02:10Tôi gật đầu, đúng thế, nhưng giờ bà đã không còn.
02:12Anh cũng chẳng cần phải miễn cưỡng.
02:14Anh tự do rồi, cô ngôn thâm.
02:16Sắp mặt anh tối hẳn, em thật là vô lý.
02:19Chị Lâm, chị đừng như vậy mà.
02:20Lục Uyển vừa lên tiếng vừa lén lén nhìn nét mặt anh.
02:23Cô ngôn thâm bực bội kéo lỏng cả vạt.
02:25Thôi, giờ em đang kích động.
02:27Đợi bình tĩnh rồi hãy nói tiếp.
02:28Tiếng họ vang bên tai tôi ong ong như mũi vò vè.
02:31Đầu tôi nhức nhối hơn.
02:32Tôi đã nghĩ rất kỹ.
02:33Chưa bao giờ tôi tỉnh táo như lúc này.
02:35Tôi nhìn thẳng vào anh, từng chữ rõ ràng.
02:37Tám năm qua, anh bảo công ty không ổn.
02:40Anh quá bận, quá mệt, chẳng có thời gian.
02:42Hết lần này đến lần khác hoãn hôn lễ,
02:44cho đến khi bà nội qua đời.
02:46Tôi ngắm gương mặt lạnh tanh của anh, khẽ cười.
02:48Nhưng thực tế thì sao?
02:49Anh dư sức cùng cô ta trượt tuyết ở Thủy Sĩ,
02:51ngắm cá voi nơi cực địa, ngắm sao trên hòn đảo xa xôi.
02:54Sắp mặt anh biến đổi.
02:56Ít hầu khẽ động.
02:56Em, sao em biết?
02:58Tôi quay sang nhìn Lục Uyển, cười nhạt.
02:59Chính cô đăng ảnh lên mạng xã hội, chẳng phải chờ đến hôm nay sao.
03:03Chúc mừng cô, cuối cùng cũng được như nguyện.
03:05Rồi tôi nhìn thẳng vào cố ngôn thâm.
03:06Chúng ta, dừng ở đây thôi.
03:08Ánh mắt cố ngôn thâm lé lên.
03:10Những chuyến đi đó chỉ là nhân lúc công tác tiện đường ghé qua.
03:19Tôi, Lâm Nhiễm, rốt cuộc em.
03:21Lục Uyển vội sen vào.
03:22Anh cố, chuyến bay sắp muộn rồi.
03:24Hợp đồng đó rất quan trọng.
03:25Cô ta lại quay sang tôi.
03:26Giọng điệu mềm mỏng.
03:28Chị, chị nghỉ ngơi cho tốt.
03:29Chị thật sự hiểu lầm em với anh cố rồi.
03:31Giữa bọn em không có gì cả.
03:33Cố ngôn thâm nước tôi.
03:34Lẹ lùng bung một câu.
03:35Em nên học Uyển Uyển một chút.
03:36Đừng suốt ngày ở nhà nhàn rỗi rồi nghĩ ngợi lung tung.
03:39Nói xong, anh quay lưng bỏ đi.
03:41Không hề ngoảnh lại.
03:42Chẳng bao lâu sau, Tô Du hùng hổ lao vào.
03:45Vừa thấy băng gạc trên chán tôi.
03:46Mắt cô ấy đỏ hoe.
03:48Thằng khốn đó dám bỏ mặt cậu một mình trong bệnh viện.
03:50Cô ấy nhào tới ôm chặt lấy tôi.
03:52Lâm Nhiễm, cậu bị va đầu đến hỏng não thật rồi sao?
03:55Loại đàn ông rắc rưỡi đó có gì mà tốt đẹp chứ?
03:57Tôi hít một hơi.
03:58Cố gượng cười.
03:59Dù sao cũng không thể bỏ lại một nửa của mình giữa chốn đó.
04:02Vậy mới thật sự đáng sợ.
04:03Im đi.
04:04Tô Du lướt xéo.
04:05Cái điệu cười này còn khó coi hơn cả khóc.
04:07Tôi không cười nữa.
04:08Chỉ thấy sống mũi cay xẻ.
04:10Thấy tôi lặng im quá lâu.
04:11Tô Du đành phá tan bầu không khí.
04:13Thôi nào.
04:13Chẳng phải chỉ là một thằng đàn ông thôi sao?
04:16Ngoài kia còn khối người tốt.
04:17Cậu sớm nên đá hắn đi rồi.
04:19Tôi nói bao lần mà cậu chẳng chịu nghe.
04:21Tôi khẽ ử một tiếng.
04:22Lần này tôi nghe rồi.
04:23Tôi đã chia tay hắn.
04:24Cô ấy sững sờ.
04:25Thật không?
04:26Tôi gật đầu.
04:27Ngay lập tức.
04:28Tô Du như bị châm ngòi nổ.
04:35Các dính lấy hắn.
04:36Ai mà chẳng nhận ra cô ta muốn gì.
04:38Vậy mà cậu chẳng có chút phản ứng nào hết.
04:40Tôi không đáp.
04:41Chỉ ngước nhìn trần nhà.
04:42Trong đầu.
04:43Từng chi tiết mà trước đây tôi cố tình lờ đi lại ủa về.
04:46Tám năm bên cố ngôn thâm.
04:47Rốt cuộc là từ khi nào đã biến chất.
04:49Có lẽ từ ngày anh đưa Lục Uyển vào công ty.
04:51Khi ấy.
04:52Cô ta chỉ là một thực tập sinh.
04:53Đến hợp đồng cũng chẳng biết xem.
04:55Báo cáo sai tới ba lần.
04:56Cố ngôn thâm cao mày.
04:57Móng một trận thậm tệ.
04:59Nhưng mắng thì mắng.
05:00Cuối cùng anh vẫn giữ lại.
05:01Còn từng chút một dãy rỗ.
05:02Rồi thẳng thừng đưa lên làm trợ lý bên cạnh.
05:04Hôm đó tôi còn ngây ngốc.
05:06Thử thăm dò.
05:07Hình như cô ta thích anh.
05:08Anh chỉ cười.
05:09Vòng tay qua vai tôi.
05:10Em nghĩ nhiều rồi.
05:11Tô Du tức muốn nổ tung.
05:13Ngay từ đầu cậu không nên nghe hắn.
05:14Nào là tránh điều tiếng.
05:16Nào là để cậu rảnh rỗi lo cho gia đình.
05:18Cậu vừa rời đi.
05:18Con tiện đó lập tức danh chính ngôn thuận thế chỗ cậu.
05:21Năm đó.
05:22Cố ngôn thâm liên tục mấy ngày lên thức trắng.
05:24Vừa về nhà đã ngất lịn trên sofa.
05:26Tôi sợ đến hồn vía lên mây.
05:27Vội vàng đưa đi bệnh viện.
05:29Bác sĩ nói anh ta vì xã giao quá nhiều.
05:31Dạ dây có vấn đề.
05:32Vì anh ta.
05:33Tôi người chưa từng bước chân vào bếp phải mò mẫm học cách ninh canh.
05:35Học cách dưỡng sinh.
05:37Sau này thậm chí tôi còn dứt khoát nghỉ việc.
05:39Chỉ để toàn tâm chăm sóc anh ta.
05:40Tôi biết.
05:41Tô Du nói đúng.
05:42Nhưng vào thời điểm đó.
05:43Sao tôi có thể lường trước kết cục sẽ thành ra thế này.
05:46Tô Du còn định tiếp tục mắng.
05:47Nhưng ngoảnh lại thì bỗng lạng người.
05:49Khuôn mặt tôi đẫm nước mắt.
05:50Ánh mắt trống rỗng.
05:51Chẳng thốt nổi lời nào.
05:52Sao vậy?
05:53Giọng cô ấy trầm xuống.
05:54Vết thương đau làm sao?
05:56Tôi khẽ gật đầu.
05:57Hít mũi.
05:57Đau.
05:58Dây sau.
05:59Nước mắt triệt để vỡ ả.
06:00Tôi ôm chặt lấy cô ấy mà khóc.
06:02Khóc đến giọng run dày.
06:03Khóc đến mức như ngại thở.
06:05Nhưng Tô Du không biết.
06:06Điều đau nhất không phải vết thương.
06:08Mà là trái tim tôi.
06:09Những ngày dưỡng thương sau đó.
06:10Cô ngôn thâm ngày nào cũng nhắn tin.
06:12Ban đầu.
06:13Toàn những câu trách móc lạnh lùng.
06:14Lâm nhiễm.
06:15Anh thật sự quá thất vọng về em.
06:17Đợi bọn anh trở về.
06:18Em phải xin lỗi uyển uyển.
06:19Cô ấy không phải loại người như em nghĩ.
06:21Sau đó.
06:22Có lẽ vì thấy tôi vẫn im lặng.
06:23Giọng điệu dần đổi khác.
06:24Thôi.
06:25Giờ em còn yếu.
06:26Anh không chấp em nữa.
06:27Hôm nay tiếp khách khó quá.
06:29Anh uống hơi nhiều.
06:30Dạ dày khó chịu.
06:31Thèm cháo em nấu.
06:32Cuối tuần là hôn lễ của chúng ta.
06:33Đừng suy nghĩ lung tung nữa.
06:35Sợ tôi suy sụp.
06:36Tô Du gần như ngày nào cũng ở bên.
06:38Tôi phải canh chừng cậu.
06:39Lỡ đầu cậu nổi dại thì sao.
06:41Hai đứa cùng có do trên sofa.
06:42Bật video ngắn giết thời gian.
06:44Ban đầu còn thoải mái.
06:45Xem phỏng vấn đôi tình nhân trên phố.
06:47Tô Du vừa ăn khoai tây trên vừa cười rũ rượi.
06:49Cho đến khi khung hình tiếp theo hiện lên.
06:51Tay cô ấy khựng lại.
06:52Một giây sau liền vội tắt máy.
06:54Không có gì đâu.
06:55Tôi giành lấy.
06:56Mở lại.
06:56Tôi nhìn thấy rồi.
06:57Trong màn hình.
06:58Cô ngôn thâm mặc áo thun xanh đậm.
07:00Lục uyển mặc phiên bản nữ đồng kiểu.
07:02Hai người đứng sát nhau.
07:03Ráng vẻ thân mật.
07:04Tự nhiên đến mức khó tin.
07:05MC cầm micro cười hỏi.
07:07Đây là một đôi tình nhân phải không?
07:08Trông thật sướng.
07:10Lục uyển che miệng cười.
07:11Khẽ đáp.
07:11Không đâu.
07:12Chỉ là bạn bè bình thường.
07:13Miệng nói bình thường.
07:15Nhưng ánh mắt lại dính chặt trên gương mặt cô ngôn thâm.
07:17Như thể thổ lộ mưu ngàn tình ý.
07:19Cô ngôn thâm cúi đầu cười.
07:20Không phủ nhận.
07:21Bình luận trên màn hình dày đặc.
07:22Bạn bè bình thường mà mặc đồ đôi.
07:24Trà xanh lộ mặt rồi.
07:25Đàn ông các anh đều mù sao.
07:27Thấy vậy.
07:28Tôi ru giật sôi.
07:29Đến cả dân mạng còn nhìn ra cái con tiện kia.
07:31Thằng đàn ông đó chắc não uống nước thật.
07:33Tôi ngả lưng vào sofa.
07:34Ngửa đầu.
07:35Chớp mắt kìm nén.
07:36Anh ta không phải không biết.
07:37Cổ họng ngại lại.
07:38Giọng khàn đi.
07:39Anh ta chỉ đang hưởng thụ thôi.
07:41Điện thoại bỗng rung lên.
07:42Là cô ngôn thâm gọi tới.
07:44Tôi nhìn chằm chằm màn hình vài giây.
07:45Rồi trượt tay nhận.
07:46Đầu bên kia vang lên giọng nói nén giận.
07:48Sao mấy hôm nay em không trả lời tin nhắn.
07:50Lâm nhiễm.
07:51Anh nói lần cuối.
07:52Anh với Uyển Uyển thật sự không có gì.
07:54Tôi thẳng nhiên cắt ngang.
07:55Tôi đã nói rồi.
07:56Cố ngôn thâm.
07:57Chúng ta kết thúc.
07:58Anh với ai thế nào.
07:59Chẳng còn liên quan gì đến tôi.
08:00Giọng tôi khiến anh ta im lặng 2 giây.
08:03Sau đó lạnh bút.
08:03Em còn muốn làm loạn đến bao giờ.
08:05Với tính cách của em.
08:06Ngoài anh ra chẳng ai chịu nổi.
08:08Tôi khẽ bật cười.
08:09Vậy thì khỏi chịu nữa.
08:10Tôi cũng không muốn nhẫn nhịn anh.
08:12Bởi vì.
08:13Trong mắt tôi.
08:14Anh bẩn.
08:14Không để anh ta kịp phản ứng.
08:16Tôi thẳng tay cúp máy.
08:17Ngón tay thao tác dứt khoát.
08:19Số điện thoại.
08:19WeChat.
08:20Tất cả liên lạc tôi chặn sạch sẽ.
08:22Ngay lúc đó.
08:22Điện thoại báo tin nhắn.
08:24Cô Lâm.
08:24Cuối tuần này là hôn lễ của cô.
08:33Lễ Tân cười đứng dậy.
08:34Cô Lâm.
08:35Cô đến để.
08:36Hủy hôn lễ.
08:37Cô ấy chết lặng.
08:38Tay khựng lại.
08:38Nhưng mà.
08:39Chưa kịp nói hết.
08:40Cánh cửa bên hông bị đẩy ra.
08:41Cô Ngôn Thâm và Lục Uyển sóng vai bước ra.
08:43Phía sau là quản lý phụ trách hôn lễ của tôi.
08:45Vẻ mặt khó xử.
08:47Cô Lâm.
08:47Cô Tiên Sinh vừa dặn.
08:48Hôn đó sẽ đổi cô dâu.
08:50Tôi nhớ mày.
08:51Ánh mắt nghĩa mai lướt qua hai người.
08:52Cô Ngôn Thâm hé môi.
08:54Định nói gì đó.
08:55Tôi cười lạnh.
08:55Cắt ngang.
08:56Không cần giải thích.
08:57Anh ta cao mày.
08:58Giọng khó nghe.
08:59Lâm nhiễm.
09:00Em có thể đừng lúc nào cũng châm chọc kiểu đó không?
09:02Tôi nhìn thẳng anh ta.
09:03Giọng đầy chế diễu.
09:04Anh đừng hiểu lầm.
09:05Tôi thật lòng chúc mừng hai người.
09:06Đúng là trời sinh một cặp.
09:08Sắp mặt cô Ngôn Thâm sầm xuống.
09:10Còn khóe môi Lục Uyển thì cười khẽ không giấu nổi.
09:12Ngay giây sau.
09:13Ánh mắt tôi khựng lại.
09:14Từ dưới áo khoác của Lục Uyển.
09:15Lộ ra vạt váy đỏ quen thuộc.
09:17Tôi sấn tới.
09:18Giật phăng áo khoác cô ta ra.
09:20Quả nhiên là bộ váy cưới của tôi.
09:22Từng đường chỉ vàng theo họa tiết phượng hoàng tung cánh.
09:24Giờ đã nhào nhĩ.
09:25Chỉ bung tung tué.
09:26Mấy hạt ngọc chai trước ngực cũng rơi mất.
09:28Lục Uyển ngần ra.
09:29Vội kéo áo khoác lại.
09:30Lý nhí.
09:31Chị.
09:31Chị đừng giận.
09:32Tại em dáng đẹp quá thôi.
09:33Em chỉ thử một chút.
09:34Ai ngờ chất lượng váy kém thế.
09:36Tôi nhìn chầm chầm không nói một lời.
09:38Thấy sắc mặt tôi lạnh lẽo hơn.
09:39Cô ta đỏ mắt.
09:40Lý nhí.
09:41Không thì em đền cho chị.
09:42Cô ngôn thâm lập tức che cô ta lại.
09:44Lâm nhiễm.
09:45Em chặn số.
09:46Không nghe máy.
09:46Chẳng phải vì không muốn cười sao.
09:48Thiệp mời đã phát hết.
09:49Giờ em đổi ý.
09:50Muốn anh bẽ mặt trước thiên hạ à.
09:52Nếu không có Uyển Uyển tốt bụng đứng ra thay.
09:54Anh cũng chẳng biết xoay sở thế nào.
09:56Cô ấy mặc váy cưới của em cũng là vì nghĩ cho em.
09:58Em đừng quá quắt.
09:59Với lại.
10:00Lâm nhiễm.
10:01Chẳng qua chỉ là một bộ đồ.
10:02Đáng gì để em kích động vậy.
10:03Tôi ngẳng đầu.
10:04Ánh mắt băng lạnh.
10:05Đó là váy bà nội tôi.
10:06Trước lúc Lâm Trung đã từng khâu từng mũi.
10:08Ngay trên giường bệnh.
10:09Bà còn lập đi lập lại rằng muốn thấy tôi mặc nó.
10:12Xuất giá.
10:13Từng chữ bật ra.
10:14Giọng tôi lạnh như băng.
10:15Giờ anh lại nói.
10:16Chỉ là một bộ đồ thôi sao.
10:17Cô ngôn thâm câu mày.
10:18Vừa định mở miệng thì tôi đã bất ngờ dơ tay.
10:20Tung lấy mái tóc dài của Lục Uyển.
10:22Lôi cô ta ra khỏi người anh ta.
10:24Cô muốn bồi thường.
10:25Tôi nhìn răng.
10:26Đôi mắt bùng lên lửa giận ngút trời.
10:28Được thôi.
10:28Lấy mạng mà bồi thường.
10:30Một cú đá thẳng vào bụng dưới.
10:31Lục Uyển thét lên thảm thiết.
10:32Quỵ gối ngã rù nất.
10:34Lâm nhiễm.
10:34Em điên rồi à.
10:36Cô ngôn thâm quát lớn.
10:37Xông tới đẩy mạnh tôi ra.
10:38Bộp.
10:39Chán tôi va vào góc bàn.
10:40Lớp băng vừa thay lập tức thấm đỏ máu.
10:42Thế nhưng anh ta chẳng thèm nhìn tôi lấy một cái.
10:44Quay phát sang đỡ lấy Lục Uyển.
10:46Mặt đầy căng thẳng.
10:47Tôi chống bàn chậm dãi đứng dậy.
10:48Đầu ngón tay chạm vào một cục chặn giấy nặng chịch.
10:51Khẽ cười lạnh.
10:51Tôi vung tay ném thẳng về phía đôi cầu kia.
10:54Lục Uyển hét lên.
10:54Cô ngôn thâm chắn trước mặt cô ta.
10:57Chặn giấy sực qua vai anh ta.
10:58Rơi xuống đất vỡ vụn.
10:59Tôi điên rồi.
11:00Cô ngôn thâm.
11:01Giờ mới gọi là điên.
11:03Hai người.
11:03Chuyện này hôm nay chưa xong đâu.
11:05Lục Uyển còn định bước lên.
11:06Nhưng chạm phải ánh mắt lạnh lẽo của tôi.
11:08Chân lề khựng lại.
11:09Trong mắt thoáng hiện nét sợ hãi.
11:11Cô ngôn thâm câu mày.
11:12Giọng đầy phiền chán.
11:13Lâm nhiễm.
11:13Hôm nay em rốt cuộc muốn làm gì.
11:15Tôi từ từ quay đầu.
11:16Lạnh giọng.
11:17Ban đầu tôi chỉ định nghỉ hôn lễ.
11:19Nhưng các người ép người quá đáng.
11:20Đừng trách tôi.
11:21Đúng lúc này.
11:22Cửa chính rầm một tiếng bị đẩy tung.
11:24Tô du xông vào.
11:25Thấy máu ở chán tôi lại dì ra.
11:27Lập tức nổi trận lôi đình.
11:28Cô ngôn thâm.
11:29Tô du gần như gào thét.
11:30Lần trước nhiễm nhiễm vừa bị con hồ ly tinh kia đập đến chấn động não.
11:33Anh chẳng lẽ không biết.
11:34Giờ còn dám ra tay với cô ấy.
11:36Cô ngôn thâm lúc này mới chú ý đến máu chảy ra từ vết thương của tôi.
11:39Sắc mặt trật trầm xuống.
11:40Theo phản xạ định đưa tay đỡ.
11:42Tôi lạnh mặt lùi lại.
11:43Ne tránh động tác đó.
11:44Ánh mắt lục uyển lướt qua cảnh này.
11:46Sắc mặt liền vặn vẹo.
11:55Gào lên.
11:56Tôi với anh cố thì liên quan gì đến cô.
11:58Lo chuyện của mình đi.
11:59Tô du cười nhạt.
12:00Giọng bình thản.
12:01Tôi còn chưa chỉ đích danh.
12:02Cô đã nhảy dựng lên.
12:03Quả thật là tự biết rõ bản thân.
12:05Lục uyển tức điên.
12:06Lao tới định túm tóc cô ấy.
12:08Chát.
12:08Tô du vung tay tát thẳng một cái.
12:10Tôi ngứa mắt cô từ lâu rồi.
12:12Giọng cô ấy sắc lạnh.
12:13Đã tự tìm đến cửa thì đừng trách tôi không khách khí.
12:15Lục uyển loạn trọng lùi mấy bước.
12:17Ôm mặt.
12:17Mắt lập tức rưng rưng.
12:19Đủ rồi.
12:19Tô du.
12:20Cố ngôn thâm gầm lên.
12:22Anh ta vừa bước lên định kéo người.
12:23Tôi đã cầm ngay một món đồ thủy tinh trên bàn.
12:25Trong một tiếng ném xuống ất.
12:27Mảnh vụn bắn tung tué.
12:28Tôi cúi xuống nhặt lấy mảnh sắc nhất.
12:30Dơ thẳng lên.
12:30Chĩa vào ngực anh ta.
12:32Giọng tôi lạnh bút.
12:33Anh thử động vào bạn tôi xem.
12:34Cả không gian đông cứng lại.
12:36Cố ngôn thâm sữ người.
12:37Trong mắt thoáng lên vẻ không thể tin nổi.
12:39Như chưa bao giờ thấy tôi như thế.
12:40Còn Tô du thì nghiêng đầu nhìn.
12:42Mắt sáng lên.
12:43Như nhớ ra điều gì thú vị.
12:44Ôi chào.
12:45Đã lâu lắm rồi tôi mới thấy cậu lộ cái dáng hung hăng này.
12:48Tiếng bước chân vang lên ngoài cửa.
12:49Mấy cảnh sát mặc đồng phục nhanh chóng tiến vào.
12:51Người dẫn đầu quét mắt qua mảnh kính vỡ trên đất.
12:53Lại thấy tôi còn cầm một mảnh sắc trong tay.
12:55Liên cảnh giác.
12:56Anh có bị đe dọa hoặc bị thừa không.
12:58Cố ngôn thâm theo phản xạ chắn trước tôi.
13:00Che đi tầm nhìn của họ.
13:01Môi mắt máy.
13:02Cuối cùng nói.
13:03Không.
13:03Chỉ là hiểu lầm.
13:04Anh ta vừa giất lời.
13:05Lục Uyển lập tức kêu ối một tiếng.
13:07Nhào tới.
13:08Nước mắt rơi lá trá.
13:09Giọng nước nở.
13:10Các anh cảnh sát.
13:11Họ bắt nạt tôi.
13:12Còn đánh tôi.
13:13Tôi thực sự chẳng làm gì.
13:14Vậy mà họ chửi tôi.
13:15Ra tay.
13:16Còn đập kính dọa tôi.
13:17Tôi sợ lắm.
13:18Cô ta chỉ tay về phía tôi và Tô du.
13:20Tỏ ra đáng thương.
13:20Không tin thì hỏi nhân viên đi.
13:22Họ đánh tôi mấy cái liền.
13:24Cảnh sát cao mày.
13:25Nhìn quanh.
13:25Có ai có thể làm chứng tình huống lúc đó không?
13:27Không khí lặng vài giây.
13:29Nhân viên cửa hàng do dự một chút rồi mở miệng.
13:31Tôi thấy cô lâm không sai.
13:32Cảnh sát hỏi.
13:33Cô là.
13:34Tôi là nhân viên của cửa hàng này.
13:35Cô ấy nuốt nước bọt.
13:37Quản lý phụ trách hôn lễ cũng bước ra.
13:39Cắn răng.
13:39Đúng.
13:40Cảnh sát.
13:41Chúng tôi ở đây từ đầu.
13:42Chính họ mới đến gây sự.
13:43Cô luôn chỉ đến hủy hôn lễ.
13:45Sau đó bị chọc giận quả thực là họ quá đáng.
13:47Nghe vậy.
13:48Lục Uyển lập tức đỏ mắt.
13:49Các người nói bậy.
13:50Nhất định là nhận tình của cô ta mới bênh vực.
13:52Nhân viên lạnh rộng.
13:53Cô nói thế là không đúng rồi.
13:55Cửa hàng có camera giám sát.
13:56Ai gây sự trước.
13:57Nhìn một cái là rõ.
13:59Hơn nữa tôi đã nhắc rồi.
14:00Bộ lễ phục đó không phải của cửa hàng.
14:02Mà là đồ riêng của cô lâm.
14:03Cô không được chạm vào.
14:05Chính cô cứ ép mặc thử.
14:06Làm hỏng cả khóa kéo.
14:07Quản lý cũng gửi lạnh.
14:08Tôi làm nghề cưới hỏi 10 năm.
14:10Lần đầu thấy có người rất tiểu tam đến phá đám tân nương trước hồn lễ.
14:13Thế còn gì là không bắt nạt người ta.
14:15Nghe xong các lời chứng.
14:16Sắp mặt cảnh sát dịu đi phần nào.
14:18Tôi nghĩ đôi bên đều có hiểu lầm.
14:19Hôm nay dừng lại ở đây.
14:21Mọi người nên hòa giải.
14:22Hòa giải.
14:23Lục Uyển lập tức nhảy rựng.
14:24Nước mắt vòng quanh.
14:25Gào lên.
14:26Không công bằng.
14:27Cô ta vu khống.
14:28Bôi nhọ.
14:28Còn đánh tôi.
14:29Phải bắt cô ta lại.
14:30Nghe vậy.
14:31Tôi không nhịn được cười khẽ.
14:32Như thể nghe chuyện nực cười nhất đời.
14:34Lục Uyển.
14:35Thôi nghe cái trò tỏ vẻ đáng thương đi.
14:37Có phải bị đặt hay không.
14:38Mọi người đều rõ cả.
14:40Cô dám nói cô không muốn thay thế tôi.
14:41Để cưới cô ngôn thâm.
14:43Cô ta á khẩu.
14:44Mắt hoảng lạn.
14:45Tôi chậm dãi bồi thêm một nhát dao.
14:46Còn nữa.
14:47Nếu thật sự thấy tôi đánh cô.
14:48Bốt ức lắm.
14:49Thì cứ đi bệnh viện kiểm tra đi.
14:51Yên tâm.
14:51Viện phí tôi lo.
14:52Cụ.
14:53Viên cảnh sát đứng bên ho khẽ một tiếng.
14:55Lên tiếng xoa dịu bầu không khí.
14:56Đã nói rõ cả chuyện chi phí chữa trị rồi.
14:58Thì việc này.
14:59Cơ bản cũng không có gì nghiêm trọng.
15:01Anh ta dừng một nhịp.
15:02Nhìn sang cô ngôn thâm.
15:03Giọng nhắc khéo.
15:04Hôn nhân là tự do.
15:05Nhưng làm người làm việc vẫn nên giữ đạo đức.
15:07Đừng để thiên hạ chỉ trò sau lưng.
15:09Mặt cô ngôn thâm thoáng chốc khó coi.
15:10Thấy tôi không sứt mẻ gì.
15:12Lục Uyển tức phát điên.
15:13Bất ngờ túm lấy cánh tay một cảnh sát.
15:15La hét lắp bắp.
15:15Các anh không được đi.
15:17Cô ta điên rồi.
15:18Cô ta thật sự sẽ giết tôi.
15:19Mẹ cô ta là đồ thần kinh.
15:21Cô ta cũng vậy.
15:22Cô ta phát điên lên thì chuyện gì cũng làm được.
15:24Không khí trật lạnh toát.
15:25Mọi ánh mắt đồng loạt đổ rồn về phía tôi.
15:28Sắp mặt cô ngôn thâm đột nhiên đổi hẳn.
15:29Quay đầu quát.
15:30Lục Uyển.
15:31Cô nói linh tinh cái gì.
15:32Tô Du cũng đổ tung.
15:33Mẹ cô nói cái quái gì vậy.
15:35Còn tôi như chốc lát mất tiếng.
15:36Đứng xứng.
15:37Nhìn chầm chầm cô ngôn thâm.
15:39Không ngờ ngay cả chuyện này cô ta cũng biết.
15:41Tôi nói khẽ.
15:41Nhưng giọng đầy gai.
15:43Hóa ra với cô ta.
15:44Anh chẳng giữ bí mật gì cả.
15:45Anh cuống lên.
15:46Không phải anh nói.
15:47Anh chưa từng nhắc đến.
15:48Không quan trọng.
15:49Tôi mỉm cười.
15:50Cất ngang.
15:51Tôi quay sang nhìn Lục Uyển.
15:52Ánh mắt chầm lạnh.
15:53Ừ thì sao?
15:54Đã biết tôi là con của người bệnh thần kinh.
15:56Vậy cô càng phải cẩn thận.
15:57Dù gì.
15:58Ai biết bao giờ tôi phát điên đâu.
16:00Giọng tôi rất bình thản.
16:01Nhưng ánh mắt như lưỡi dao băng chém thẳng vào tim cô ta.
16:04Mặt Lục Uyển tái mét.
16:05Người lùi lại.
16:06Giây sau xoay người định chạy.
16:07Tôi chụp lấy cánh tay cô ta.
16:09Muốn chạy.
16:10Tôi cười lạnh.
16:11Nữa cái váy cưới.
16:12Tôi còn chưa tính với cô.
16:13Cô ta hét thất thanh.
16:15Ra sức rằng ra.
16:16Run lẩy bẩy.
16:16Tôi đền.
16:17Tôi đền không được sao.
16:18Tôi buông tay.
16:19Giọng nạnh băng.
16:20Được.
16:2088 vạn.
16:21Mai vào tài khoản.
16:23Lục Uyển như bị xét đánh.
16:24Trừng mắt.
16:24Cô nói gì.
16:25Cô ta hốt hoảng quay sang cô ngôn thâm.
16:27Giọng thay thế.
16:28Anh cố.
16:29Anh nghe chưa.
16:30Cô ta cố tình làm khó em.
16:31Em chỉ thử có một chút.
16:33Cô ta đã tống tiền.
16:34Tôi nghiêng đầu nhìn cô ta.
16:35Rồi lại nhìn cô ngôn thâm.
16:37Khóe môi mím cười mà giọng nhạt đến đáng sợ.
16:39Bộ giá y này là bà nội tôi.
16:40Trước khi qua đời.
16:41Tự tay khâu từ mũi.
16:42Anh nói xem.
16:43Nó có đáng 88 vạn không.
16:45Sắp mặt cô ngôn thâm cứng lại mấy giây.
16:47Cuối cùng chầm rọng.
16:47Ngày mai chuyển tiền vào thẻ của lâm nhiễm.
16:50Anh cố.
16:51Lục uyển chố mắt nhìn anh ta.
16:52Tôi cười nhạt.
16:53Chậm rãi.
16:54Hiếm thấy đấy.
16:54Tổng cố.
16:55Lần đầu đứng về phía tôi.
16:57Nói xong.
16:58Tôi kéo tô du quay lưng bỏ đi.
16:59Vừa bước ra cửa.
17:00Cô ngôn thâm đã đuổi theo.
17:02Nhiễm nhiễm.
17:03Chuyện của mẹ em.
17:04Anh thề không phải anh nói.
17:05Anh chưa từng muốn làm em tổn thương.
17:07Tôi không dừng bước.
17:08Cũng chẳng ngoành lại.
17:09Thì sao?
17:10Về mà dỗ tân nương của anh đi.
17:11Tổng cố.
17:12Tôi khẽ nói.
17:13Dù sao.
17:14Ngày mai hai người còn phải kết hôn.
17:16Tôi đứng trước gương trong nhà vệ sinh.
17:17Lau vết máu dịn trên chán.
17:19Tô du bên cạnh tức đến rậm chân.
17:20Mà nó.
17:21Biết sớm của ngôn thâm là loại đàn ông cận bã thế này.
17:23Năm xưa cậu đã chẳng nên cứu hắn.
17:25Cậu vì hắn trả giá nhiều như thế.
17:27Đổi lại là cái thứ này hả?
17:29Tôi cục mắt.
17:29Chấm xác khuẩn lên vết thương từng chút một.
17:31Như chẳng hề thấy đau.
17:33Thôi.
17:33Du du.
17:34Giận vì cái đồ đó.
17:35Không đáng.
17:36Tôi nói khẽ.
17:37Giọng mang một thứ mỏi mệt khó gọi tên.
17:39Năm mười tuổi.
17:40Mẹ tôi vì bố ngoại tình mà mất kiểm soát.
17:42Dùng dao gọt hoa quả rạch ông ta.
17:43Cuối cùng tự kết liễu trong bồn tắm.
17:45Ngày đưa tang.
17:46Bố không đến.
17:47Chỉ để lại một lá thư.
17:48Tôi sẽ không nuôi cô.
17:49Tôi sợ cô rồi sẽ giống mẹ cô.
17:51Lúc nào đó đâm tôi một nhát.
17:53Ông quay lưng bỏ đi.
17:54Từ đó không xuất hiện nữa.
17:55Tôi bị đưa đến ở với bà nội.
17:57Bà nói tôi không phải đứa trẻ không ai thương.
17:59Nhưng những năm ấy.
18:00Chẳng ai muốn chơi với tôi.
18:02Thầy cô cũng luôn nhìn tôi bằng ánh mắt cảnh giác.
18:04Tôi đánh nhau.
18:05Trốn học.
18:05Trên mặt lúc nào cũng viết hai chữ lạnh lùng.
18:08Hôm đó.
18:08Ở đầu ngõ.
18:09Tôi thấy mấy thằng oát con vây đánh một cậu con trai.
18:12Cậu ôm chặt chiếc cặp.
18:13Sống chết không buông.
18:14Tôi lao tới.
18:15Đánh đuổi lũ đầu gấu.
18:16Cậu ngừng đầu lên.
18:17Mặt may bầm dập.
18:18Nhưng cười sáng như nắng.
18:19Cảm ơn cậu.
18:20Tớ là cô nguồn thâm.
18:21Cậu tên gì?
18:22Tôi đưa cậu về nhà bà.
18:24Bôi thuốc.
18:24Nấu một bát cháo.
18:26Vừa ăn cậu vừa nói.
18:27Cậu là cô gái ngầu nhất tớ từng gặp.
18:29Nhiều năm sau.
18:29Chúng tôi tái ngộ.
18:31Anh mặc vest đứng trước cửa kính sát đất.
18:32Đưa cho tôi một bó hướng dương.
18:34Lâm nhiễm.
18:34Anh thích em.
18:35Làm bạn gái anh nhé.
18:37Tôi do dự.
18:38Tôi sợ mình sẽ như mẹ.
18:39Bị tình yêu hủy hoại.
18:40Càng sợ sẽ hủy hoại anh.
18:42Nhưng anh nắm tay tôi.
18:43Anh không phải bố em.
18:44Anh sẽ không bỏ rơi em.
18:46Anh sẽ che chở em cả đời.
18:47Tôi đã tin.
18:48Giờ nghĩ lại.
18:49Thật nực cười.
18:50Tôi ru ngồi phịch xuống sofa.
18:52Tuông một ngụm rượu.
18:52Nghiến răng chửi.
18:53Hắn là xúc sinh đội lốt người.
18:55Không.
18:56Còn không bằng xúc sinh.
18:57Tôi nhất môi.
18:58Cụng ly với cô ấy.
18:59Kính đàn ông cạn bá.
19:00Chúc hắn sau cưới hạnh phúc.
19:01Chúng tôi uống suốt một đêm.
19:03Đến tận Bình Minh.
19:04Sáng hôm sau tỉnh lại.
19:05Điện thoại bật lên hai thông báo ngân hàng.
19:07Một khoản 88 vạn.
19:09Ghi chú.
19:09Bồi thường lễ phục.
19:10Khoản còn lại do cô nguồn thâm chuyển.
19:12Chỉ vòn vẹn hai chữ.
19:13Xin lỗi.
19:14Tôi nhìn màn hình mấy giây.
19:15Ngón tay lướt qua dãy số.
19:17Khóe môi cong lên một nụ cười mỉa mai.
19:19Tôi ru ghé mắt nhìn.
19:20Lập tức tròn mắt.
19:21Ôi đệt.
19:225 triệu.
19:22Nhiễm nhiễm.
19:23Đừng có xúc động mà trả lại đấy.
19:25Tôi nhét điện thoại vào túi.
19:26Yên tâm.
19:27Tất nhiên không.
19:28Đây là thứ tôi đáng được nhận.
19:29Tôi vốn nghĩ.
19:30Lục uyển sẽ khoe rầm rộ về hôn lễ trên vòng bạn bè nhẫn kim cương.
19:33Váy trắng.
19:34Và cô nguồn thâm đứng đợi cuối thảm đỏ.
19:36Không ngờ.
19:36Chưa đợi cô ta đang gì.
19:38Đã nghe tin.
19:39Cô nguồn thâm bỏ trốn trước giờ cưới.
19:41Nghe nói hôm đó.
19:42Lục uyển trang điểm song xuôi.
19:43Mọc váy cưới.
19:44Đứng ở hậu đài chờ ra sân khấu.
19:45Khi MC cất giọng.
19:47Xin mời chú rể đón cô dâu.
19:48Chậm rãi bước vào lễ đường.
19:49Cả khán phòng đều xô sao.
19:51Chỉ riêng cố nguồn thâm.
19:52Đứng bứt động trước thảm đỏ.
19:54Anh cúi đầu nhìn bó hướng dương trong tay.
19:56Loài hoa tôi từng yêu thích nhất.
19:57Ngay cả hoa cầm tay trong hôn lễ cũng là nó.
20:00Bựa tượng cho kiên định.
20:01Nhiệt thành.
20:01Không sự khó khăn.
20:02Anh từng nói.
20:03Nó giống tôi.
20:04Lục uyển cuối cùng không nhịn được.
20:06Dây cao gót lộc cột bước nhanh lên phía trước.
20:08Nắm chặt lấy cánh tay anh.
20:09Hạ giọng gấp gáp.
20:10Anh cố.
20:11Anh sao vậy?
20:12Bao nhiêu khách đang nhìn anh kìa.
20:13Anh ngẩn lên nhìn cô ta.
20:15Trong mắt thoáng chốc rỗng không.
20:16Như thể bừng tỉnh khỏi một giấc mộng.
20:18Vài giây trầm mặt.
20:19Anh thấp dọng.
20:20Anh làm không được.
20:21Anh tưởng cô ấy có thể bị thay thế.
20:22Nhưng anh làm không được.
20:24Lời vừa rứt.
20:25Anh hất tay cô ta.
20:26Quay người bỏ đi.
20:27Cả hội trưởng chấn động.
20:28Các đối tác.
20:29Trưởng bối.
20:29Khách mời đồng loạt đứng lên.
20:31Có người thì thầm.
20:32Có người rơi điện thoại quay.
20:33Mặt lục uyển trắng bệch.
20:34Điên cùng kéo lấy anh.
20:35Anh cố.
20:36Anh điên rồi sao?
20:37Bao nhiêu người nhìn vào.
20:38Anh làm thế là khiến công ty.
20:40Khiến em.
20:40Khiến cha mẹ anh.
20:41Khiến tất cả mọi người mất mặt.
20:43Anh biết không?
20:44Cô ta nghiến răng.
20:45Ép giọng đầy tức giận.
20:46Dù trong lòng anh vẫn nghĩ đến lâm nhiễm.
20:47Thì cũng phải nhẫn nhịn.
20:48Tổ chức xong hồn lễ đã.
20:50Đừng nói nữa.
20:51Giọng của ngôn thâm khàn đặc.
20:52Anh mạnh mẽ hất tay cô ta ra.
20:54Anh tháo cả vạt.
20:55Từng nút áo cũng bị kéo tuột xuống.
20:57Như đang lột bỏ mọi lớp giả dối và thỏa hiệp.
20:59Rồi anh quay lưng.
21:00Bước thẳng xuống lễ đài.
21:01Ông kinh máy quay chưa kịp tắt.
21:02Toàn bộ cảnh tượng bị khách mời ghi lại.
21:04Đêm ấy chẳng lan khắp mạng.
21:05Leo thẳng lên hot search.
21:07Chú rể bỏ trốn ngay lễ cưới.
21:08Chỉ vì không quên nổi tình cũ.
21:10Cư dân mạng chế nhạo dần dần.
21:12Tô Du lướt thấy clip.
21:13Cười đến sặc nước.
21:14Gọi điện cho tôi.
21:15Lâm nhiễm.
21:15Cậu xem này.
21:17Con chó cố điên rồi.
21:18Hắn bỏ rơi tiểu tam ngay tại lễ cưới ha ha ha.
21:20Hắn mấy hôm nay đổi đến bốn số điện thoại gọi cho tôi.
21:23Còn muốn thêm WeChat để hỏi thăm cậu ở đâu.
21:25Tôi đều chặn hết rồi.
21:26Tôi cầm điện thoại.
21:27Giọng bình thản.
21:28Loại người đó.
21:29Kể hắn đi.
21:30Đúng rồi đấy.
21:31Tô Du hùng hồn.
21:31Phải để hắn nếm mùi hối hận.
21:33Cút máy.
21:34Tôi cất điện thoại.
21:35Tiếp tục chảy tấm vài áo cưới trước mặt.
21:37Tôi đã cải tạo lại cửa tiệm cũ của bà Thành Nhiễm Tú chuyên may áo cưới thủ công truyền thống.
21:41Ban đầu chỉ là muốn nối tiếp nghề theo của bà.
21:43Không ngờ một tấm ảnh áo cưới cũ sau khi tôi vá lại lại lan truyền khắp nơi.
21:46Trong ảnh.
21:47Bộ áo cưới vắt nghiêng bên cửa sổ.
21:49Chỉ vàng chỉ bạc đan xen.
21:50Những chỗ sờn rách năm nào giờ đã được tôi tỉ mỉ theo vá.
21:52Hoa văn cũng thêm phần tinh tế.
21:54Dự dàng.
21:55Có người bình luận.
21:56Đây mới gọi là áo cưới có linh hồn.
21:57Từng mũi chỉ đều mang theo tình cảm.
21:59Cố ngôn thâm không biết từ đâu nhìn thấy bức ảnh ấy.
22:02Lặng đi.
22:02Ngón tay khẽ lần theo hoa văn trên hình.
22:04Tôi không ngờ cố ngôn thâm lại đến nhanh như thế.
22:06Hôm đó.
22:07Lúc tôi vừa dọn dẹp xong ở sường.
22:09Anh đứng ở cửa.
22:10Nhìn tôi.
22:11Bộ vest nhăn nhúm.
22:12Ánh mắt u ám.
22:13Nhiễm hiếm.
22:14Chúng ta có thể nói chuyện không?
22:15Tôi không đáp.
22:16Chỉ cúi đầu lau bàn.
22:17Không thèm ngừng lên.
22:18Anh đứng yên một lúc rồi nói tiếp.
22:20Ngày đó.
22:21Anh không cưới lục uyển.
22:22Tôi bật cười.
22:23Tôi biết.
22:23Vòng bạn bè náo loạn rồi.
22:25Tổng giám đốc cố hủy hôn lễ.
22:26Cô dâu khóc ngay tại chỗ.
22:28Vui vẻ nhỉ?
22:29Anh mấp mái môi.
22:30Như định giải thích.
22:31Cuối cùng chỉ thốt.
22:32Anh sai rồi.
22:33Ừ.
22:33Tôi lau xong mảnh kính cuối.
22:35Khóa cửa lại.
22:35Anh tự biết là được.
22:37Tôi bước đi.
22:38Cố tình né người anh.
22:39Anh lại thấp dọng hỏi.
22:40Anh phải làm gì?
22:41Em mới chịu tha thứ.
22:42Tôi dừng bước.
22:43Quay đầu nhìn thẳng anh.
22:44Nét mặt thản nhiên.
22:45Nếu thật sự muốn chuộc lỗi.
22:47Thì đừng bao giờ làm phiền đến cuộc sống của tôi nữa.
22:49Làm được thế.
22:50Coi như tôi tha thứ rồi.
22:51Sắp mặt anh cứng lại.
22:52Bước chân vừa nhất như bị đông cứng.
22:54Đứng xững tại chỗ.
22:55Chẳng nói thêm lời nào.
22:56Vài ngày sau.
22:57Mạng xã hội bất ngờ xuất hiện một bài viết hot.
22:59Tình cũ trở lại gây chuyện.
23:01Cước chồng chưa cưới còn giả vờ đáng thương.
23:02Thật ghê tầm.
23:03Đính kèm là đoạn clip tôi cãi vã ở công ty tổ chức cưới.
23:06Đã bị cắt ghép ác ý.
23:07Cố tình bỏ đi cảnh chúng nó mặc thử áo cưới của tôi.
23:10Đánh tôi.
23:11Chỉ giữ lại cảnh tôi mất kiểm soát.
23:12Đập đồ.
23:13Chú Thích.
23:14Dựa hơi từng là bạn gái của cố tổng.
23:15Ngay trước lễ cưới chạy đến quậy phá.
23:17Giờ hôn lễ bị hủy.
23:18Lại quay sang giả vờ thành nạn nhân để nổi tiếng.
23:21Bình luận từng dòng chua chát.
23:22Loại người này giỏi diễn nhất.
23:24Rõ ràng là hồ ly tinh.
23:25Còn bay đặt nạn nhân.
23:26Không biết xấu hổ.
23:27Tiểu tam còn muốn rửa trắng.
23:36Trên mạng không phải thật chứ.
23:37Tôi phải nhẫn nhịn giải thích.
23:39Hết lần này đến lần khác.
23:40Thế nhưng vẫn có kẻ cố ý gọi tới quấy dối.
23:42Nói toàn lời bẩn thiểu.
23:44Thậm chí có người còn tạt cả thùng sơn đỏ lên cửa hàng.
23:46Hai chữ nhiễm tú đỏ lòm trong màu máu.
23:48Biết chuyện.
23:49Tôi ru tức đến hét vào điện thoại.
23:50Lâm nhiễm.
23:51Sao không nói với tôi.
23:53Cậu điên à.
23:54Một mình chịu đựng cái gì.
23:55Tôi bay sang ngay.
23:56Tôi dựa vào ghế.
23:57Dòng khẽ.
23:58Đừng đến.
23:59Cậu quang công việc.
24:06Còn có thêm hai trậu hòa mới.
24:08Tôi thoáng sững sờ.
24:09Ông chủ tiệm bên cạnh giữ cửa nhìn tôi.
24:11Chuyện như thế.
24:12Sau này cậu một mình khó xoay sở.
24:14Cần thì gọi tôi.
24:15Tôi bất ngờ.
24:16Anh ta nhìn chẳng giống người thích lo chuyện bao đồng.
24:18Tôi thử hỏi.
24:19Anh tên gì?
24:20Anh ngập ngừng.
24:21Rồi đáp.
24:21Thẩm nhiễn.
24:22Nói ra cái tên.
24:23Ánh mắt anh thoáng nhìn tôi.
24:24Như chờ phản ứng.
24:26Nhưng tôi chỉ gật đầu.
24:27Lễ phép.
24:27Cảm ơn anh.
24:28Thẩm tiên sinh.
24:29Trong mắt anh lé lên cảm xúc khó tả.
24:31Ngay sau đó cục mi xuống.
24:32Giọng nhạt.
24:33Tiệm ở ngay kế bên.
24:34Có gì cứ gọi tôi.
24:35Chỉ sau một đêm.
24:36Dư luận trên mạng đảo chiều.
24:38Cuối cùng cô ngôn thâm cũng lên tiếng.
24:40Đăng một bản tuyên bố trên tài khoản chính thức.
24:41Kèm theo ảnh chụp chung của tôi và anh ta trước kìa.
24:44Cùng dòng thời gian 8 năm chúng tôi bên nhau.
24:45Hôn lễ bị hủy không phải biến cố bất ngờ.
24:47Là tôi phụ bạc tình cảm 8 năm với Lâm nhiễm.
24:50Lục Uyển chưa bao giờ là bạn gái chính thức của tôi.
24:52Cô ta chỉ là thư ký.
24:54Hiện tại cũng đã bị xa thải.
24:55Với Lâm nhiễm.
24:56Sự ái nái của tôi vĩnh viễn không thể bù đắp.
24:58Cả mạng rúng động.
24:59Rất nhanh.
25:00Lục Uyển bị đào lại loạt chuyện cũ.
25:02Cư dân mạng nuôi ra đoạn phỏng vấn đường phố trước đây.
25:04Nơi cô ta khẳng định mình chỉ là bạn bè bình thường.
25:07Không phải nói chỉ là bạn bè à.
25:09Sao bỗng trúc thành ra cô ta tiểu tam tôi chính thức rồi.
25:11Có câu nào từ miệng cô ta là thật không?
25:13Hashtag leo hot search suốt 3 ngày.
25:16Weibo của Lục Uyển sụp đổ.
25:17Bình luận toàn là chửi rùa.
25:19Ban đầu cô ta đổ lỗi.
25:20Nói rằng bài đăng kia do bạn thân lỡ tay đăng giúp.
25:22Chỉ vì binh vực cô ta mới mất kiểm soát.
25:24Nhưng dân mạng nào phải ngốc.
25:26Lại nhao nhao cười nhạo.
25:27Mắng thẳng mặt.
25:28Cùng lúc đó.
25:29Công ty cố ngôn thâm cũng bị ảnh hưởng.
25:31Khủng hoảng bùng nổ.
25:32Đối tác lần lượt hủy hợp đồng.
25:33Cổ phiếu lao dốc.
25:34Áp lực dư luận đè nặng.
25:35Anh ta buộc phải nhượng lại cổ phần.
25:37Cô thị đổi chủ.
25:38Tôi nghĩ cuối cùng cũng có thể hạ màn.
25:40Nhưng hôm ấy tôi nhận được một tin nhắn đặt hẹn.
25:43Đối phương tự xưng là người câm điếc.
25:44Muốn trao đổi trực tiếp.
25:46Tôi không để tâm.
25:47Hẹn ngày hôm sau.
25:48Người đó đội mũ rộng vành.
25:49Đeo kính dâm.
25:50Khẩu trang.
25:51Bước vào mà chẳng nói một lời.
25:52Tôi cầm thức dây đo vòng eo.
25:54Vừa quay lưng lấy sổ.
25:55Khóe mắt lướt qua gương thấy lé lên ánh kim lạnh lẽo.
25:57Phản xạ.
25:58Tôi chụp lấy cổ tay cô ta.
26:00Hất con dao ra.
26:00Đe thẳng xuống bàn.
26:02Kéo phong mũ và khẩu trang xuống.
26:03Không ngoài dự đoán.
26:05Là lục uyển.
26:05Tôi tung một cú đá vào đầu gối.
26:07Cô ta thét lên ngã quỵ.
26:08Tay chân mềm nhũng.
26:09Chậm rãi.
26:10Tôi rút con dao cắt vải trên bàn.
26:12Xoạch một nhát cắm xuống giữa các ngón tay cô ta.
26:14Lưỡi dao rung bẩn bật.
26:15Gần như chạm vào da.
26:16Tôi cười khẽ.
26:17Cô ngôn thâm chưa nói với cô à.
26:19Tôi lớn lên trong những trận đánh nhau.
26:21Dùng dao với tôi.
26:22Cô cũng xứng.
26:23Mặt lục uyển trắng bệch.
26:24Run dày.
26:24Tôi nói thêm nhé.
26:25Tôi cúi xuống.
26:26Mắt lạnh băng.
26:27Cô chẳng phải biết tôi là con gái của kẻ đen sao.
26:30Mà bệnh đó di chuyển đấy.
26:31Đúng lúc ấy.
26:32Cửa bật mở.
26:33Thẩm nghiễn bước vào.
26:34Cười nhạt.
26:34Cậu vẫn như trước.
26:35Da tay gọn gàng dứt khoát.
26:37Tôi khựng ánh mắt.
26:38Chúng ta từng quen nhau.
26:39Anh ta ung dung tiến lại.
26:40Cúi đầu nhìn lục uyển trên đất.
26:42Đừng vội.
26:43Từ từ rồi sẽ nhớ.
26:44Cảnh sát nhanh chóng đến.
26:45Áp giải lục uyển đi.
26:46Lần này.
26:47Cô ngôn thâm không còn che chở.
26:48Mà còn bỏ tiền thuê luật sư tiếng tăm.
26:50Phối hợp để tỏa xử nặng.
26:52Vài ngày sau.
26:52Tôi nhận được một tin báo chuyển khoản.
26:54Người gửi.
26:55Cô ngôn thâm.
26:56Số tiền.
26:5650 triệu.
26:57Dòng ghi chú vỏn vẹn.
26:58Cảm ơn vì những năm em đã dành cho anh.
27:01Đây vốn là của em.
27:02Xin lỗi.
27:03Anh đã quá muộn để hiểu.
27:04Tôi nhìn dòng chữ thật lâu.
27:05Cuối cùng.
27:06Bấm gọi vào số đã từng chặn từ lâu.
27:08Điện thoại rất nhanh được bắt.
27:10Giọng anh ta run dày.
27:11Run dập như sợ tôi đổi ý.
27:12Nhiễm nhiễm.
27:13Là em sao?
27:14Anh còn quá nhiều điều muốn nói với em.
27:16Tôi bình thản cắt lời.
27:17Cố ngôn thâm.
27:18Đây là lần cuối tôi liên lạc với anh.
27:20Tôi chỉ muốn nói cho anh biết.
27:21Với tôi.
27:22Lâm nhiễm.
27:22Những gì thuộc về tôi.
27:24Chẳng ai cướp được.
27:25Còn những thứ tôi không muốn.
27:26thì sẽ không bao giờ quay đầu lại.
Được khuyến cáo
41:09
|
Sắp Tới
1:08
1:07
29:27
Hãy là người đầu tiên nhận xét