Skip to playerSkip to main content
  • 2 days ago
Transcript
00:00Tập 43
00:30Ta thấy gan của người không nhỏ
00:31Người có biết ở đây là đâu không
00:33Phủ Hàng Châu của nhà Thanh
00:35Phủ Hàng Châu
00:36Người nói đúng
00:37Bọn ta là quan sai của Phủ Hàng Châu
00:40Như sợ không
00:41Ta là một người dân lương thiện sao phải sợ quan phủ
00:43Ta chỉ hơi ngạc nhiên
00:45Ngạc nhiên còn đang ở phía sau
00:46Người không biết giỏ công thật sao
00:48Dù ta có giỏ công thì cũng không cần dùng tới
00:52Mấy người các người bị một lão bà
00:54Bây giờ xa nha càng lúc càng tệ
01:00Được chứ còn cứng miệng
01:02Khoan vã
01:02Sao phải sợ hắn
01:03Hắn biết giỏ công còn là cao thủ nữa
01:06Đúng là tức chết được
01:09Đi
01:10Dì nhân Quynh này
01:20Quynh đi chậm thôi
01:22Nói vài lời đi
01:23Tại hạm
01:24Có việc gấp phải đi
01:25Ta chỉ có hai cô
01:26Con người của Quynh thật là
01:28Đã cứu người
01:29Đã đuổi theo đòi cảm tạng
01:30Được đa tạ Quynh
01:31Không phải
01:33Ta không có ý này
01:34Ta thấy Quynh không có chỗ dừng chân
01:37Chỗ ta mới mở tiệm
01:38Ta muốn mời Quynh tới ở
01:40Xin đa tạ lần nữa
01:41Thật không dám giấu
01:42Sợ mổ đang gặp chuyện quan ức
01:44Ngày nào chưa kiện được tham quan
01:46Ngày đó không thấy nhẹ lòng
01:48Hiện giờ tại hạ không có tiền
01:50Nói tiếng đa tạ cũng không đủ nhẹ lòng
01:52Tuy nhiên xin được nói trước
01:54Sau này đòi lại được công bằng
01:56Sợ mổ nhất định tới tận nơi đáp tạ hậu hỉnh
01:59Không
01:59Ta không cần Quynh đa tạ
02:01Chẳng qua ta thấy hiện giờ Quynh
02:03Ta biết dáng giải hiện giờ của ta
02:05Khiến người khác xem thường
02:06Thôi xin được tự biệt
02:08Thật kỳ lạ
02:13Trên đời này có người đáng yêu tới vậy sao
02:16Nói như vậy dạng tới da của chúng ta cũng đã động lòng rồi
02:23Có chút chút
02:25Thật ra ta cũng thấy cô nương đó thần bí kỳ lạ
02:29Vẫn như trước đây
02:31Người ta cạo đầu chúng ta thấy nóng
02:33Thì giờ chỉ mới có người chú tử vào phủ sao
02:38Ta và tiểu đầu hồng đang nghĩ cách chưa vào được
02:40Cô ấy đâu
02:41Đang giận
02:43Từ mình về rồi
02:44Công nhận chỗ của hai người cũng rất rộng rãi
02:48Vậy thì dọn qua ở chung đi
02:51Hơn nữa cũng có thêm người trong trường dạng tuế da
02:54Đừng đẩy qua đây
02:56Đã nói hai người một nhóm
02:58Bọn ta một nhóm
02:59Nếu thắng thì sẽ được dạng tuế da thưởng
03:01Các người không ai xem chuyện của Giang Sơn xả tắt là chuyện nghiêm trình
03:04Lúc làm việc chỉ biết nghĩ tới bản thân
03:07Ta không nghe cái này
03:08Người có bản lĩnh thì nói với dạng tuế da đi
03:11Ta tham quan xong phòng rồi
03:14Ta đi trước đây
03:15Ta đứt tử
03:16Người đừng đi
03:17Ta nên nghĩ người ở lại với ta một lát
03:18Một mình ta rất cô đơn
03:20Người là đại pháp sư mà còn sợ cô đơn sao
03:23Được rồi ở một mình đi
03:25Nếu ta không đi thì hai chúng ta lại cãi nhau
03:28Hơn nửa tiểu đầu hồng đang tức giận
03:30Ta phải về khuyên cô ấy
03:31Ta đứt tử
03:35Lát được dạng tới gia về
03:37Người nói với người là ta có tới thịnh ăn
03:39Ta đứt tử
03:41Được rồi không cần tiện
03:43Ta đứt tử
03:44Mọi người hãy nhìn cho rõ
04:02Thì lấy thức ăn làm trọng
04:09Thời xưa bệnh tổ đã biết lấy ngũ gì để nấu canh
04:13Thịt cá và bắp trộn lẫn với nhau
04:15Không chỉ là gia vị tầm thương
04:17Lửa rất quan trọng
04:19Lửa lớn thì canh khác
04:21Lửa nhỏ thì canh nhạt
04:23Không nóng không nguội canh mới vừa ăn
04:26Không gọi là hầm cũng không gọi là nấu
04:28Là điều gì
04:29Quách sư phụ
04:31Món canh của người có tên là gì?
04:34Gọi sư phụ khó nghe quá
04:36Gọi ta là quách tẩu đi
04:37Món này gọi là canh ngọc đới
04:40Là món của tống lâm chân
04:41Món gia truyền nhưng có cải tiến
04:44Lối mạch cũ rồi
04:48Đổi loại của năm nay
04:50Ăn uống phải chú trọng hơn cả uống thuốc
04:52Nếu không
04:53Tùm một cách đấu
04:54Nhưng đùa dị thì khác hẳn
04:56Quách tẩu
04:58Món canh của tẩu tới giờ cơm dùng được chứ
05:00Nấu lúc chín ngọ
05:04Giữa đúng lúc múc lên
05:06Đúng rồi
05:06Những thứ khác không cần
05:08Nhưng có một thứ không thể thiếu
05:10Là gì?
05:11Mơ muối
05:12Mơ ngâm qua muối
05:13Ba tới ngâm viên
05:16Để lên dĩ nhỏ
05:17Lúc dùng canh thỉnh thoảng dùng thêm
05:19Mau đi tìm đi
05:20Tôi tìm ở đâu?
05:22Các không cần biết
05:23Chắc chắn trong thành hàng châu có
05:25Đẹp hay
05:35Một đoá hoa này
05:37Đúng là đây mà
06:01Đau không?
06:17Động tắc này không phải như vậy
06:18Cô phải hát bằng cái tâm
06:19Nhất định phải hát ra thành tiếng
06:21Chỉ hát bằng miệng thì không được tình cảm
06:24Như vậy
06:25Được rồi đừng hát nữa
06:33Ta còn tự đi lầm chỗ
06:35Tính mở gánh hát sau
06:37Đáng ghét
06:41Người này là ai?
06:43Không cần quan tâm
06:44Chúng ta tập tiếp đi
06:45Tập gì mà tập?
06:46Đi mau ra ngoài
06:47Đừng đi
06:48Đừng đi
06:50Tạm đức tử
06:51Ông làm gì vậy?
06:53Ta làm gì?
06:53Hắn làm gì thì có
06:54Còn đụng tay đụng chân
06:56Như chủ tử đã nói
06:58Ai làm việc nấy
06:59Ông cứ mặc kệ ta
07:00Đào hồng
07:01Mùi mùi của ta ơi
07:02Ta không quan tâm cô
07:03Thì cô đâu có biết
07:04Giang hồ hiểm ác
07:05Hồ Tổng Quảng
07:29Dạ
07:30Nhà bếp có người mới à
07:32Đại nhân
07:34Đại nhân
07:34Ngài hay quá
07:35Giờ mới tuyển một đậu bếp mới
07:37Là nữ sao?
07:44Đại nhân
07:45Ngài tin ý quá
07:46Không cần nhìn
07:47Chỉ ăn
07:48Mà đã nói đúng
07:48Món này tên là
07:51Canh Ngọc Đới
07:52Là Canh Ngọc Đới
07:55Đúng không?
07:56Đúng
07:56Nấu gần giống như mô tả
07:59Là món của Tống Lâm Cung
08:03Nhưng thanh khiếp hơn của người họ Tống
08:07Mùi vị rất thanh nhã
08:10Mơ muối để phối vị cũng rất ngon
08:14Món này vì tao nhã
08:16Có cảm giác của mê núi
08:18Có chút mùi vị của nữ nhân
08:25Hơn nữa
08:26Con không phải là người tầm thường
08:30Hồ Tổng Quảng
08:32Người đâu?
08:34Thay đồ
08:35Đại nhân còn muốn ra ngoài sao?
08:37Không ra ngoài
08:38Được thưởng thức mỹ vị nhân gian
08:40Vậy phải tới nhà bếp nói tiếng đa tạ chứ
08:42Hơn nữa lại là hạng nữ lưu
08:44Đầu bếp là nữ sao?
08:46Đúng là nữ
08:47Đáng tiếc
08:49Bộn lão da chỉ háo ăn
08:53Không háo sắc
08:54Có thể xem vì nấu món ăn ngon như vậy
08:57Là tri kỷ thì còn gì bằng
08:59Đem theo ít bạc
09:02Lão da muôn thưởng cho cô ấy
09:04Nhanh lên
09:08Đồ đã chuẩn bị xong
09:09Tới ngay
09:10Nguyên liệu đã đầy đủ
09:12Các người nghĩ chút đi
09:23Nghĩ chút đi
09:25Chúng tôi không mệt
09:26Các người không mệt nhưng ta mệt
09:29Ta hỏi ngươi
09:31Ngươi đó
09:34Ngươi tin gì?
09:37Dạ
09:38Tôi tên
09:39Thiệu Lý Tử
09:40Thiệu Lý Tử
09:41Ta hỏi ngươi
09:42Tổng đốc của các ngươi có thói quen xuống bếp không?
09:45Dạ có
09:45Mỗi lần có món gì ngon thì nhất định phải xuống bếp
09:49Luận trình độ khen thưởng
09:51Vậy sao?
09:53Tiêu rồi
09:53Ba năm trước trong lời chúc họ của Thái Hậu đã từng gặp mặt
09:58Chỉ e hắn sẽ nhận ra mình
10:00Nhưng đã đến đây rồi biết phải làm sao?
10:03Thiệu Lý Tử
10:09Qua đây
10:10Ngươi đi tìm cho ta một mảnh giải
10:12Ngươi muốn làm gì?
10:14Đừng hỏi nữa
10:15Mau đi tìm đi
10:16Hình như người sợ điều gì đó
10:18Ta sợ cái gì?
10:20Chẳng qua ta không muốn gặp mặt quang
10:22Lão gia
10:32Xin dừng nước cho tôi hỏi thăm
10:34Không được
10:35Tôi đang bận
10:35Chỉ một câu thôi
10:37Nói đi
10:38Đa tạ
10:40Xin ông nói tôi biết
10:42Đời sống của Ba Tánh thành hàng châu này thế nào?
10:44Chỉ hỏi cái này
10:45Chỉ vậy
10:46Người có mắt
10:47Sao không tự nhìn?
10:50Tôi là dùng người ngoài tướng
10:51Nên nhất thời không nhìn ra được
10:53Tốt
10:54Rất tốt
10:54Ba Tánh có ăn có mặt
10:57Ăn cư lạc nhiệt
10:59Không phải chứ
11:03Nhìn cách ăn mặt của ông không được tốt lắm
11:06Hơn nửa tôi thấy trên phố
11:08Có ăn mày
11:09Người có mắt mà
11:11Tự mình nhìn thì không dám tin
11:13Cứ phải nghe ta nói có đúng không?
11:16Cái người muốn
11:16Chẳng phải là lời hay sao?
11:19Ta đã nói một lời hay rồi
11:20Ta đi đây
11:21Sao lão biết tôi muốn nghe lời hay?
11:25Người dùng ngoài à?
11:26Ta vì nhìn đã biết ngư là do quang gia phái đi thu thập lời hay ý đẹp
11:30Hoàng thượng thích đi di hành
11:33Quang bên dưới cũng muốn học theo có đúng không?
11:36Nếu ta nói lời thật lòng
11:38Thì người gặp xui xẻo là ta
11:40Điều này ta còn không hiểu sao?
11:43Muốn nghe lời hay
11:44Cứ tự bịa ra lời giả tạo là được rồi
11:46Cái gì?
11:48Lời hay
11:48Lời giả tạo
11:50Lão gia
11:52Có cần tôi tới nhà bếp thông báo một tiếng không?
11:55Không cần
11:56Ta phải dành cho cô ấy một sự bất ngờ
11:58Cô ấy có người hầu không?
12:00Không có
12:01Chỉ một mình
12:02Vậy tốt quá
12:03Ta nhớ ra rồi
12:09Lão gia
12:11Ngày nhớ ra điều gì?
12:14Không có gì
12:15Nghĩ tới mùi của canh thôi
12:21Người nghĩ đi
12:22Người nấu ra món canh ngon như vậy
12:25Có lẽ phải là một người rất sâu sắc
12:27Ôn hòa
12:29Tự nhiên
12:29Ta vừa mới ăn canh đã muốn gặp người nấu canh
12:34Nếu cô ấy không gặp ta thì sẽ không giao động
12:37Nhưng nếu gặp mặt ta thì sẽ giao động
12:40Giao động rồi
12:42Thì sẽ làm cho vị canh thay đổi
12:45Vậy quá đáng tiếc
12:48Dù cô ấy không thay đổi
12:50Thì tâm trạng của một thực khách như ta cũng rất quan trọng
12:54Nếu cô ấy đẹp thì còn được
12:57Nhưng nếu cô ấy xấu
12:59Chẳng phải sẽ ảnh hưởng tới khẩu vị của ta sao?
13:02Lão gia nói rất phải
13:04Quay lại
13:06Không đi nữa
13:07Không xuống bếp nữa sao?
13:10Đúng
13:10Không đi nữa
13:12Có điều
13:16Có vài việc
13:17Ta phải căng dặn người
13:18Từ từ
13:35Đã đi ba tiệm rồi không có tiệm nào sạch sẽ trang nhã như ở đây
13:54Tiểu thư đã ra ngoài
13:56Thì phải chịu vậy
13:57Nghe rõ đây
14:03Tiệm chúng tôi mới khai trương giá rất mắt
14:06Cũng không lọt cơm nước
14:07Không nhận trẻ con
14:09Không nhận người già
14:10Không nhận trẻ con
14:12Không cần kinh doanh
14:13Người nhận cái gì?
14:14Ta hỏi người nhận thi thể hay không?
14:17Là hai người sao?
14:21Cứ nói lão gia nhà ta đuổi theo các người
14:24Giờ thì các người đuổi tới đây
14:26Nói gì vậy?
14:27Người mở quán
14:28Ta thuê phòng ở
14:28Ai đuổi theo ai?
14:30Bước ra ngoài đem hành lý vào cho ta nói số phòng
14:32Ta nói người biết
14:34Phòng phải hướng nam
14:35Cửa sổ có cây cối
14:36Mền mùng được phải mới
14:38Không có
14:39Không có cửa sổ
14:40Không có cây
14:40Cũng không có mền mùng
14:41Ta nói
14:42Phù mama
14:42Chúng ta đi thôi
14:43Khoan đã
14:44Không gặp mặt hắn
14:46Tôi còn suy nghĩ xem có ở hay không
14:47Những lời nói của hắn khiến lửa giận của tôi bốc lên
14:50Tôi quyết định phải ở lại
14:51Quan trọt kiểu này tôi chưa từng thấy bao giờ
14:53Bà chưa thấy
14:55Thì bây giờ thấy
14:55Đi đi
14:56Phù mama
14:57Chúng ta đi thôi
14:58Kêu bọn ta đi
14:59Thì cũng phải có lý do
15:00Đây phòng rồi sao?
15:02Không có khách
15:03Vậy ngươi muốn kiếm chuyện với bọn ta?
15:05Đúng rồi
15:06Ta muốn kiếm chuyện với các người
15:08Tại sao?
15:09Tại sao?
15:10Là vì lão gia của ta
15:11Người ta nói rõ hơn
15:12Ta không muốn lão gia của ta gặp các người
15:14Ngươi chọc ta tức chết
15:15Phù mama
15:17Dừng tay
15:18Bỏ xuống
15:20Bỏ xuống
15:20Bỏ xuống
15:26Ông nhìn đi
15:27Ta vừa mới mở quán trọ
15:29Sao lại đánh nhau rồi?
15:31Pháp ứng ta hỏi ông
15:32Ngươi hỏi bà ta đi
15:36Ngươi hỏi ta
15:37Dựa vào cái gì mà hỏi ta
15:38Các người mở tiền thì phải hỏi các người chứ
15:40Ngươi nhìn đi
15:41Phù mama chúng ta đi
15:43Tiểu thư
15:43Làm tiểu thư quảng sợ rồi
15:45Ngồi
15:45Mời ngồi
15:46Pháp ứng
15:47Thật ra là có chuyện gì?
15:48Bà ta muốn thuê phòng
15:50Tôi cảm thấy không thích hợp
15:51Nhưng đuổi bà ta không đi
15:52Sao lại không thích hợp?
15:55Họ là khắp thích hợp nhất trên đời này
15:56Ông nhìn đi
15:57Được rồi
15:58Hai dì đã xem phòng chưa?
15:59Xem phòng còn chưa vào cửa
16:01Đã đánh nhau rồi
16:02Làm gì cho xem phòng?
16:03Ngại quá
16:03Bốn tiệm tư nhỏ
16:05Nhưng trên lầu có một phòng
16:06Rất bao nhã yên tĩnh
16:08Chuyện lúc nãy cứ xem như là đùa cho vui
16:11Mời tiểu thư và mama
16:14Theo ta lên đầu xem phòng
16:16Ông chủ này
16:17Lúc nãy ta thấy ngươi không vừa mắt
16:19Nhưng chuyện xảy ra ta lại thấy ngươi không tệ
16:21Mau dẫn lên đầu
16:23Ở lâu mới biết lòng người
16:25Ở thời gian dài mọi người sẽ thấy ta có rất nhiều ưu điểm
16:28Chậm thôi
16:29Pháp ứng
16:33Dọn dẹp dưới đó đi
16:35Đem tay nại của khách linh lầu
16:39Từ từ thôi
16:40Sớm không về
16:43Trễ không về
16:44Canh lúc mình sắp đuổi bà ta đi thì về
16:46Các ngươi còn cần kiệu nữa không?
16:48Không cần
16:49Các ngươi đi đi
16:53Dù sao đánh cũng đánh rồi
16:54Cãi cũng cãi rồi
16:56Sau này nếu nghi chủ tử hỏi tới thật
16:58Ta cũng có thể trả lời
17:00Quách tẩu
17:05Quách tẩu
17:07Có gì canh dặn sao?
17:17Cô là
17:18Lão gia không tới sao?
17:20Tẩu đúng là có tài suy đoán
17:22Biết lão gia định tới sao?
17:24Người nào đã ăn canh ngọc đới của ta
17:26Thì nhất định phải xuống bếp gặp ta
17:28Tẩu đoan đứng rồi
17:30Ban đầu lão gia định tới đây
17:32Đi được nửa đường thì quay lại
17:34Tại sao? Sợ gặp tẩu
17:35Biết là tẩu không sợ gặp ngày ấy
17:37Đói đùa sao?
17:38Sao ta phải sợ gặp ngày ấy?
17:40Tẩu không sợ gặp ngày ấy
17:41Tại sao phải trùm mặt?
17:43Nam nữ có khác biệt
17:45Có khác thì cũng đơn giản thôi
17:48Không nói nữa
17:49Lão gia không tới
17:50Nhưng có gợi tiền
17:51Đa tạ
17:53Tiểu lý tử
17:55Chia cho mọi người đi
17:56Hồ Tổng Quảng
17:58Đồ ăn hôm nay đã chuẩn bị xong
18:00Ta về đây
18:01Ngày mai lại tới
18:02Khoan đã
18:04Đã tới đây thì không được rời khỏi
18:06Nói vậy là sao?
18:08Chẳng lẽ muốn nhốt ta ở đây sao?
18:10Tẩu nghe ta nói
18:11Món canh của tẩu
18:13Đã thu hút được khẩu gì của Tổng đốc Đại Nhân
18:15Một ngày ba bữa
18:17Đều do tẩu lo liệu
18:18Trước tôi chỉ có lòng tốt
18:20Hằng ngày tẩu ra ra dào dào
18:22Thì rất phiền phức
18:23Chỉ bằng tẩu ở lại trong căn phòng sau bếp đi
18:26Sạch sẽ lắm
18:27Tiểu lý tử
18:28Người chăm sóc cho quách tẩu
18:30Sao ông không hỏi ta có đồng ý hay không?
18:35Quách tẩu
18:36Chẳng lẽ tẩu không đồng ý sao?
18:39Dù ta đồng ý
18:40Chưa chắc
18:41Ông đã đồng ý
18:42Tại sao?
18:44Tiền công của ta cao
18:46Không sợ
18:47Lão gia chúng tôi sẵn sàng chi tiền cho việc ăn uống
18:50Vậy cũng được
18:52Dù sao cũng không ở đây lâu
18:53Vậy là có ý gì?
18:55Không có gì
18:56Ta muốn nói
18:57Biết đâu ngày nào đó Tổng đốc không thích khẩu vị này nữa
19:00Đức Giang ơi
19:202-3 tuổi đầu
19:22Mẫu thân mất sớm
19:24Chỉ một lòng đi theo phụ thân
19:26Chỉ sợ là phụ thân cưới kế nương
19:30Cưới kế nương 3 năm sau sinh một đệ đệ
19:34Đào hồng nguội nguội
19:37Màu ăn cơm
19:38Canh sắp nguội rồi sẽ không ngon nữa
19:41Muốn ông thì tự mình ăn
19:42Ta không đói
19:43Sao lại không đói chứ?
19:46Cả ngày nay mụi không ăn gì rồi
19:48Không sợ đói sinh bệnh sao?
19:50Tới ăn đi
19:51Ăn xong chúng ta đi ngủ
19:53Ai ngủ với ông?
19:56Hiểu lầm rồi
19:57Không phải chúng ta ngủ chung
19:58Là ta hầu hạ cho mụi ngủ
20:00Ta muốn hầu hạ chủ tử
20:04Chủ tử không có ở đây
20:06Chủ tử vào trong phủ có một mình
20:08Ông lại không sốt ruột
20:09Đã lúc nào rồi mà ông còn bày cháy dĩa ra
20:12Ta nói tam đức tử
20:16Có phải ông đã chuẩn bị bữa tối này từ sớm không?
20:20Đúng
20:20À không
20:21Mụi không thể nói vậy
20:23Giống như dạng tuyết gia
20:24Nghi chủ tử với hòa thượng đều không có ở đây
20:26Vậy thì chỉ còn cách đợi thôi
20:28Giờ thì đuổi theo kịp rồi
20:32Ông còn muốn đợi
20:33Không có chuyện đó
20:34Tam đức tử ta nếu có đợi
20:37Đâu phải chỉ có thể đợi tối hôm nay
20:40Ngay cả chuyện ta học hát
20:41Ông cũng không cho
20:42Chủ tử không có mặt
20:44Ông còn tâm tư chuẩn bị cả một bàn ăn
20:46Tại đâu có biết
20:48Mụi học hát là muốn tìm cách giao trong phủ
20:50Giá lại
20:51Nếu muốn học
20:52Mụi tìm ta là được rồi
20:54Sao lại tìm mấy lão già đó
20:56Hơn nữa còn đụng tay đụng chân
20:58Ta chỉ sợ mụi bị lợi dụng
21:01Được rồi
21:02Đừng nói nữa
21:02Ăn cơm đi
21:03Ăn xong rồi
21:05Chúng ta sẽ nghĩ cách
21:06Ngày mai chắc chắn sẽ vào trong đó được
21:08Nếu không vào đó được
21:10Tam đức tử ta không mang họ đào nữa
21:12Thơm lắm
21:19Nào ta đút mụi
21:20Ta biết gấp
21:22Để ta tự ăn
21:22Ta đút mụi ăn
21:24Không cần
21:24Ai vậy
21:25Ta
21:26Là ai
21:28Pháp Ấn
21:29Mở cửa đi
21:29Là Pháp Ấn
21:30Mau mở cửa đi
21:31Hắn đến đúng lúc thật
21:33Mau mở cửa
21:34Tới liền
21:36Ta nói nghe Pháp Ấn
21:38Sao ngươi bỏ mặt dạng tuế da
21:39Người đâu cần ta quan tâm
21:41Mắt không thấy
21:42Đỡ bực mình
21:43Nghi chủ tử đâu rồi
21:44Chẳng phải ta nói với ngươi rồi sao
21:45Chủ tử vào phủ rồi
21:47Pháp Ấn
21:48Tới đúng lúc
21:48Ăn cơm chung đi
21:49Nghi chủ tử không có ở đây
21:52Không về
21:53Hôm nay hai người làm nhiều thức ăn như vậy
22:07Lại còn thắp nếm đỏ
22:08Chuyện là vậy
22:11Ta biết chắc chắn người sẽ tới
22:13Nên cố tình nấu cho người ăn
22:15Ta có tới cũng không ăn được mấy món này
22:17Vậy cũng phải
22:19Chứ đâu không
22:20Tới nay hai người ở chung sao
22:22Ta
22:24Pháp Ấn
22:25Đừng nói bậy
22:26Ngươi đừng nói bậy
22:28Không có chuyện đó
22:29Ta nói ngươi nghe
22:30Ban sáng ta đã đắc tội với tiểu đậu hồng
22:33Vì vậy buổi tối ta làm vài món để tạ lỗi với cô ấy
22:36Nghĩ tới ngươi
22:37Biết ngươi sẽ tới
22:37Ngươi xem bọn ta còn chưa ăn
22:39Đang đợi ngươi tới
22:40Đúng vậy
22:40Cùng ăn đi
22:41Ăn gì mà ăn
22:42Khắp nơi đều là ham muốn trần tục
22:44Nói tìm một chỗ thanh tình cũng không có
22:46Ta biết tử tiểu đậu hồng
22:47Ta tới không đúng lúc
22:48Ta đi đây
22:49Pháp Ấn
22:50Đừng đi
22:50Ông không thể đợi ta nói chuyện sao
22:54Hai người nói đi
22:55Nhìn thấy hai người
22:56Chỉ bằng ta quay về
22:57Pháp Ấn
22:58Không có chuyện như vậy
22:59Đừng suy nghĩ lung tung
23:02Người xuất gia như ta sao lại nghĩ lung tung
23:05Các người đợi nghĩ lung tung là được rồi
23:07Ông
23:08Ông
23:10Tâm đức tử
23:14Tới đi
23:15Đào hồng mùi mùi
23:20Ta
23:21Tâm đức tử
23:22Tới đâu hồng
23:30Mùi làm gì vậy
23:32Tối nay ông ngủ ngoài đó
23:34Để tránh được các đàm tiếu
23:35Ta còn chưa ăn cơm mà
23:37Ăn cơm gì chứ
23:37Ông không nghĩ ra cách
23:39Đừng hồng vào đây
23:40Mền mùng của ta
23:41Ta chưa lấy mền mùng
23:43Ông ngủ bên ngoài đi
23:44Để tránh bị dân nghị
23:45Vậy là sao chứ
23:46Đã nấu cơm cho ăn
23:50Giờ lại bị đuổi ra ngoài
23:52Đàm tiếu
23:54Một công công như ta
23:55Thế làm được gì
23:56Thật ra thì hòa thượng
24:01Cũng chỉ là người có lòng phàm
24:02Hôm nay cũng biết ghen tu
24:04Đêm nay ta thật đáng thương
24:09Cại tránh à
24:13Đức giàn ơi
24:14Tiểu thư
24:22Tiểu thư
24:24Giao đi
24:26Nấu xong rồi
24:29Một miếng gừng lớn
24:32Ba muỗng đường tá
24:34Vừa mới nấu sôi
24:35Mời tiểu thư uống
24:37Nhân lúc còn nóng
24:38Đêm đông dài
24:40Lại đang trên đường di chuyển
24:41Trời đất giá lạnh
24:43Người cũng lạnh
24:43Rất dễ bị phong hàng
24:45Con người không sợ bệnh
24:47Chỉ sợ bệnh
24:48Ở nơi quê xa
24:49Bệnh này quả thật là căng bệnh
24:51Khiến cho người ta
24:52Đau từ trong ra ngoài
24:53Lúc này gia nhân đáng thương nhất
24:55Tiểu thư uống đi
24:57Ra mồ hôi sẽ khỏe người
24:59Lúc nãy ta lỡ lời
25:03Không phải ta bệnh
25:04Là phùng ma ma không khỏe
25:07Là phùng ma ma sao
25:12Cũng tốt
25:14Dù là ai cũng không được bệnh
25:17Không được bệnh
25:19Mời tiên sinh ngồi đợi
25:21Ta đem vào phòng trong
25:22Để ta đi
25:23L không tiện
25:25Vậy mời cô
25:25Xin tiên sinh cẩn thận
25:48Xem chút là làm hư
25:55Lúc rảnh rỗi
25:57Tiểu thư cũng đánh đàn
25:58Thỉnh thoảng đàn
26:00Để dạy quay trong đêm dài tỉnh mịt
26:01Có thể đàn tặng một bản không
26:03Hôm nay phùng ma ma không khỏe
26:06Lòng không yên tình
26:07Để hôm khác dậy
26:09Cũng phải
26:10Có một bài thơ nói như vậy
26:12Nếu nói trong đàn có tiếng đàn
26:15Cớ sao đặt vào hộp không kêu
26:17Chắc tiểu thư cũng có
26:19Đọc thơ văn
26:20Xin tiên sinh đừng bàn tới
26:22Ta là người trần tục
26:24Là câu thơ của Dương An Thạch
26:28Hay
26:29Nếu nói âm thanh trên ngón tay
26:35Cớ sao chàng đàn không ra tiếng
26:39Cô chỉ nói đại mà đàn tiếp nối được
26:42Vậy mà nói không biết
26:43Đúng lúc hai câu này nói về đàn
26:45Nên ta còn nhớ
26:46Có điều theo ta nhớ
26:48Hai câu này là cầm thơ của Tô Đông Pha
26:50Không phải của Dương An Thạch
26:52E rằng tiên sinh
26:54Vậy sao
26:56Của Tô Đông Pha sao
26:58Ta nhớ lầm
27:01Ngọc chỉ băng quyền
27:05Di động cung thương ý dĩ truyền
27:08Hai câu này là của Dương An Thạch phải không
27:10Cũng là của Tô Đông Pha
27:13Giảng tự
27:14Hoa Mộc Lan
27:15Hổ thẹn
27:18Hổ thẹn
27:19Tiểu thư chọc gèo tài hạ
27:21Còn nói không biết làm thơ
27:22Hại ta mức mặt
27:24Hôm nay đúng là trổ tài bậy bạ rồi
27:26Trổ tài gì
27:28Đọc tan tự kinh trước mặt thánh nhân
27:31Thỉnh thoảng lỡ lời vậy thôi
27:34Nếu nói âm thanh trên ngón tay
27:38Cỡ sao chàng đàn không ra tiếng
27:41Hai câu này thật tuyệt
27:43Trên tay có tiếng đàn
27:45Tiểu thư
27:46Ngón tay của cô có tuyệt vậy không
27:54Tay của cô rất lạnh
27:56Tại sao cô lại rung
27:59Cô đang khóc sao
28:03Không liên can gì
28:07Thỉnh thoảng nhớ lại chuyện đau lòng
28:10Tiểu thư
28:12Trên khuôn mặt cô đã có một phần bi thương
28:15Sao không nói ra để trút bầu tâm sự
28:23Một lời khó nói hết
28:25Tiểu thư
28:26Tài hạ rất muốn nghe
28:34Tài hạ rất muốn nghe
28:35Giao đi
28:51Tài nói ông nghe
28:54Tiếng này mở ra là vì những người nghèo khổ trong thiên hạ
28:57Mong sao có được trăm ngàn phòng rộng lớn
29:05Có chỗ che chở cho hàng sự
29:08Chính là niềm vui
29:09Trời lạnh giá
29:12Sao ông lại ngủ bên ngoài
29:14Tôi ngủ quen rồi
29:16Là do bọn tham quan ép mà ra
29:19Không được
29:20Tới đây
29:22Ngồi đi
29:24Ngồi đi
29:30Ngồi đi
29:34Pháp ứng
29:52Ông muốn làm gì
29:55Lão gia
29:56Xin lỗi lão gia
29:59Tôi đã uống rượu
30:02Ta nhìn ra được
30:04Con đưa về một vị bằng nghĩa
30:08Ta cũng quen người này
30:10Lão gia
30:16Có phải tôi đã quấy rầy chuyện tốt của người không
30:20Pháp ứng
30:23Ông đúng là lòng phàm chưa dứt
30:26Hôm nay
30:36Ta đã vô tình phá rối hai chuyện tốt
30:38Đây chính là ý trời
30:43A-di-đà-phật
30:50Làm chết đi được
31:09Tiểu đồng hồng mở cửa đi
31:10Trời sáng trôi
31:11Suốt một đêm không cho ta ăn
31:13Cũng không cho ta ngủ
31:14Lạnh quá đi
31:15Đã nghĩ ra cách gì chưa
31:18Ta không nghĩ ra được gì hết
31:20Nếu không bị đó chết
31:21Cũng là lạnh chết
31:21Sao ta xui xẻo vậy
31:23Sinh ra là bị người khác ức hiếp
31:25Ông đừng than trách nữa
31:27Suốt đêm qua ta cũng không ngủ
31:28Tâm đức tử
31:30Để chúng ta không vào trong
31:31Lỡ chủ tử gặp mệnh hệ gì
31:33Hai chúng ta muốn chết cũng không kịp
31:35Vào trong đi
31:36Tiểu đồng hồng
31:40Đợi ta ăn đã
31:40Một miếng cũng không được ăn
31:42Mau nghĩ ra cách trước
31:44Tiểu đồng hồng
31:45Chủ tử không có ở đây
31:46Sao cô còn hơn chủ tử vậy
31:47Được lắm
31:48Ông gạt ta
31:49Còn chưa nghĩ ra cách
31:50Thì không được dạo
31:51Ra ngoài
31:51Đừng đừng
31:52Cô đợi chút
31:53Vậy đi
31:55Cô đi lấy y phục ra đây
31:57Y phục của ai
31:58Của cô
31:59Của ta
32:00Ông muốn giỡn trò gì nữa đây
32:03Ra ngoài
32:03Hoàng đã
32:04Người ta nói hết lời
32:06Cô đợi ta mặc xong đồ
32:08Ta sẽ nói cô biết
32:09Chắc chắn thành công
32:10Thật mà
32:11Đi đi
32:12Xin kính an
32:21Tổng đốc đại nhân
32:22Không cần đa lễ
32:24Ngồi đi
32:27Có một việc
32:32Sau khi bổng quan tới Giang Nam
32:35Đã điều tra ra được
32:37Có một quan chiên
32:38Đích thực là trước đây
32:40Có người tô cáo ngày ấy
32:41Tuy nhiên
32:42Tô cáo thì tô cáo
32:44Chẳng phải các lễ ta
32:46Cũng từng bị tô cáo
32:47Trước điện kim loan sao
32:48Có tô cáo
32:50Cũng không có gì lạ
32:51Nhưng phải tô cáo cho đúng
32:53Cho mức chức
32:54Nếu không
32:55Sẽ trở thành du cáo
32:56Sau khi bổng quan điều tra
32:59Cảm thấy vị quan này là
33:02Quan Thanh Liêm
33:02Rất được lòng dân
33:03Nên đã cố ý đặt
33:05Một tấm biển thư pháp
33:07Để biểu dương
33:07Người đâu
33:09Đem lên đây
33:10Thanh Minh Diễn Bố
33:19Làm người hay làm quan
33:22Cũng phải trông sạch
33:23Liêm khí
33:24Như bốn chữ này
33:25Không chỉ mọi người
33:27Bốn phụ cũng học tập theo
33:29Thành tích của vị quan này
33:31Ta sẽ bẩm báo
33:32Với hoàng hượng
33:33Để người biểu dương
33:35Nào
33:39Khâu đại nhân
33:40Của phủ Hàng Châu
33:41Xin mời bước lên nhận biển
33:43Sao lại là ông ấy
33:46Bà đại nhân
33:48Sao lại là ông ấy
33:50Thế nào
33:55Có gì nghĩ sao
33:58Không có
34:00Chúc mừng
34:00Chúc mừng
34:01Không có thì tốt
34:04Khâu đại nhân
34:05Nhận biển đi
34:06Bà đại nhân
34:07Phủ Hàng Châu
34:15Đã làm tốt như vậy
34:16Mọi người hãy hỏi
34:18Ngài ấy
34:18Và cùng nhau học hỏi
34:20Cứ làm giống vậy là được
34:22Bái đường
34:23Ta đại nhân
34:25Ngươi đừng lau nữa
34:47Đi mua cho ta một ít giấy tiền
34:49Ngươi
34:50Cũng đừng quét nữa
34:51Ra ngoài gọi cho ta một chiếc xe
34:53Đi mau lên
34:55Sở thiên sinh
35:10Đi làm việc với tôi
35:11Tôi nghe theo cậu
35:13Từ từ thôi
35:19Tiểu thư
35:19Cẩn thận dưới chân
35:21Phùng Mama
35:27Tiểu thư xuống lầu rồi sao
35:28Tới đây
35:29Mau ngồi xuống đây
35:32Đa tạ
35:33Hai người tính đi đâu
35:34Ngươi còn không nhìn ra sao
35:36Phùng Mama
35:37Bà thấy đỡ chút nào chưa
35:40Đỡ nhiều rồi
35:41May nhờ có canh gừng của ngươi
35:44Chữ thư
35:46Cô ngồi xuống đi
35:47Xe vẫn chưa tới
35:48Hình như hai người định đi
35:52Mộ địa Tây Hồ
35:55Mộ địa Tây Hồ
35:58Quả nhiên là vậy
36:04Phùng Mama
36:05Bà khoan khóc
36:06Vẫn chưa tới nơi
36:07Khoan khóc đã
36:08Đi thăm ai vậy
36:10Đi thăm Động Lan
36:12Thăm Động Lan
36:16Phùng Mama
36:18Chuyện đau buồn xin cố nén trong lòng
36:21Đừng để người xung quanh
36:22Cũng đau lòng theo chúng ta
36:24Tiểu thư
36:27Không sao
36:29Đi đến mộ địa
36:31Thì chắc chắn
36:32Người đó đã chết
36:33Người đã chết
36:35Không thể sống lại
36:36Bớt đau buồn
36:39Ta rót cho hai người tách trà
36:41Ông chủ Hoàng
36:43Không phải ta muốn khóc trước mặt ngươi
36:46Chúng tôi từ nơi xa xôi
36:48Dội dạ tới đây
36:49Chính là vì chuyện ghé thăm ngôi mộ này
36:51Tiểu thư thê thảm lắm
36:54Một mối nhân viên tốt đã chấm dứt
36:58Cô ấy không khóc được sao
37:01Chấm dứt
37:03Chấm dứt cũng tốt
37:04Cái gì
37:06Ta muốn nói sống chết có số
37:10Phú quý ở trời
37:12Đã không tới với nhau được
37:14Chấm dứt thì chấm dứt
37:15Trên đời này còn nhiều người tốt
37:17Dù gì trên đường đi
37:20Cũng đã gặp rồi mà
37:21Ngươi
37:22Ngươi nói vậy là sao
37:23Ta cho ngươi hay
37:25Đừng có ý đồ bậy bạ
37:27Đêm qua
37:28Ngươi đừng tưởng ta ngủ say không biết gì
37:30Đêm qua
37:31Đêm qua đâu có chuyện gì
37:33Ngươi còn mong có chuyện gì sao
37:35Không phải
37:36Ta chỉ
37:37Xe tới rồi
37:38Phụ mama
37:39Xe tới rồi
37:40Xe tới rồi ta không nói nữa
37:42Tiểu thư
37:43Chúng ta đi
37:43Cẩn thận
37:44Tiểu ly tử
37:54Dạ
37:56Ngươi nói đi
37:56Hai hôm nay trong phủ
37:57Có người mới tới không
37:58Ngoài người ra
38:00Không có người nào mới
38:01Sao họ ngốc quá vậy
38:04Ai ngốc
38:05Không có chuyện của ngươi
38:07Đi làm việc đi
38:08Vụ cá cực này
38:11Khiến ta thành người cô độc mất rồi
38:12Sao tiểu đầu hồng cũng không lo lắng vậy
38:15Các ngươi về đi
38:20Chào quân gia
38:26Xin thịnh an ngài
38:28Không dám không dám
38:30Xin hôn với ngài thế nào
38:31Ta
38:32Họ hùng
38:34Nằm trong trung quân
38:36Hùng gia
38:38Trong phủ có thiếu người không
38:41Thiếu
38:42Thiếu
38:43Cô biết làm gì
38:44Nếu như cô
38:47Muốn làm tú nữ may bá gì đó
38:49Thì ra cổng sau tìm lô lão ma
38:52Những công việc đó
38:56Tôi không biết
38:58Vậy
38:59Cô biết làm gì
39:00Hùng gia
39:02Ngài thiếu người làm gì
39:04Thì tôi biết làm cái đó
39:05Nói thật với cô
39:07Chúc tôi đang thiếu người bưng cơm canh
39:10Tôi giỏi cái này nhất
39:12Không thể nói vậy
39:14Lão gia chúng tôi tính khi khó chịu
39:17Hãy không dự ý
39:18Sẽ mắng sẽ phạt
39:19Cô tuyệt đối không được nói là biết làm cái này
39:22Không sao
39:23Tôi không sợ
39:24Hơn nữa
39:25Nếu có bị phạt thật
39:27Ngài chiếu cố cho tôi là được rồi
39:30Chiếu cố
39:31Chắc chắn chiếu cố
39:34Có điều
39:35Ta không phụ trách chuyện
39:36Ở hậu nha
39:37Ta có ý này
39:39Hay cô xin làm may giá đi
39:41Tới ngay
39:42Là tôi đi
39:43Mẹ ơi
39:44Hù chết ta rồi
39:44Sao nhìn người kỳ vậy
39:46Đừng nhìn diện mạo
39:47Tuy là nôi da không đẹp
39:48Nhưng có tấm lòng tốt
39:49Xin hỏi mama
39:50Có phải đây là hậu qua duyên
39:52Của phụ tổng đốc không
39:53Đúng vậy
39:54Trương lý tỉ tỉ
39:57Mau ra đây xem
39:58Lại có thêm một người tới
40:00Ra xem diện mạo kìa
40:02Chúng ta ra xem đi
40:04Còn xấu hơn tôi nữa
40:08Xấu hay lắm
40:09Ngươi biết làm gì
40:11Gia đình tiểu nữ gặp nạn
40:14Cuộc sống khó khăn
40:15Muốn tìm một đường sống
40:18Không biết
40:19Các dì tỉ tỉ nhìn tôi
40:20Có được không
40:21Tỉ tỉ
40:23Cứ gọi tỉ tỉ
40:24Làm tôi thấy mát ruột
40:25Ngươi biết cái gì
40:29Đúng vậy
40:30Ngươi biết gì
40:30Tôi
40:31Tôi biết hát
40:33Biết múa
40:34Còn
40:36Biết ảo thuật
40:38Vậy để tôi hát cho các dì tỉ tỉ nghe
40:42Cải trắng à
40:46Đất vàng ơi
40:49Được rồi được rồi đừng hát nữa
40:56Khó nghe quá
40:57Giàu đi
40:59Giàu đi
41:00Nghe ngươi hát mà nổi cả da gà
41:03Nói vậy là các tỉ nhận tôi rồi sao
41:06Giàu trong rồi nói
41:07Đa tà các dì ma ma
41:09Giàu rồi thì giàu
41:11Nhận thì nhận rồi
41:12Ngươi không được điên mắt đưa tình với lão gia đâu đó
41:15Đúng vậy
41:16Ta nói ngươi biết
41:17Kiểm điểm bản thân đi
41:19Nếu không hậu viên này sẽ không có chỗ cho ngươi
41:21Tôi chỉ sợ họ theo đuổi tôi thôi
41:25Cũng tại tôi
41:27Là dạng người mê
41:28Đúng
41:29Đuổi theo cắn ngươi
41:31À
Be the first to comment
Add your comment