- 2 days ago
Category
🎥
Short filmTranscript
00:00Tập 47
00:03Phùng Mama, các lễ tôi không có gì quý tặng Mama, chỉ có đôi dòng này tặng Mama.
00:19Ngài cứ giữ đi, ta nhận không tiện.
00:23Còn có đôi bông tai cho sở hoàng tiểu thư.
00:26Phùng Mama, cứ giữ đi. Hiện ta không thể nói gì. Xong việc rồi, ta còn chê ít đó.
00:32Được.
00:34Xong việc gấp 10 lần chỗ này.
00:38Muốn hỏi câu này, mấy hôm nay lo liệu ra sao rồi?
00:44Phải thêm lửa.
00:46Nghĩa là sao?
00:47Giống như nấu canh vậy.
00:49Ngon hay không phải nhìn lửa cuối.
00:51Bây giờ ta không thể nói sợ với Ngài.
00:53Cho ta mượn mấy người.
00:55Người thì tôi có. Cần người thế nào?
00:57Giữ tận, khỏe mạnh. Nhìn không phải người tốt.
01:00Vậy chỗ tôi nhiều lắm.
01:02Ngài qua đây, ta nói Ngài nghe.
01:05Rõ chưa?
01:07Chưa hiểu.
01:08Khiến ai yêu thương.
01:09Đương nhiên là Hoàng Tam gia rồi.
01:11Chỉ cần ông ta yêu, chuyện này sẽ xong.
01:13Bảo đảm Ngài không mất một binh một tốt nào.
01:16Để bà gia này lo chuyện ông ta.
01:18Vậy Mama phải khiến ông ấy yêu.
01:31Tạm gia, nghe chuyện thân thế của tôi khiến ông cũng buồn theo tôi.
01:36Không phải vậy.
01:41Chuyện ông vừa kể làm ta nghĩ đến một chuyện khác.
01:45Sở tiên sinh, ông đừng lo chuyện gì hết.
01:48Cứ làm tốt công việc của ông ở quán trọ.
01:50Pháp ứng, đừng khóc nữa.
02:02Thay quần áo, theo ta ra ngoài.
02:05Tối dậy rồi còn đi đâu?
02:07Ta muốn đến một nơi xem thử.
02:09Xem xong, ta mới quyết định.
02:20Động Thu Tài, nếu ngươi thật sự nằm dưới lớp đất này,
02:27Trẩm có gì không phải, xin thư lỗi, cũng là gì bất đắc dĩ.
02:31Ai chỉ đạp Phật, Pháp ứng, bắt đầu.
02:41Dạng thứ da, là mộ trông, không có gì hết.
02:44Không có thì tốt.
02:47Trẩm nhìn rõ rồi.
02:48Pháp ứng, theo ngươi, sở tiên sinh là người thế nào?
02:53Sở tiên sinh không phải người xấu.
02:55Phải, nếu ông ấy không xấu, thì chắc chắn có một kẻ xấu.
02:59Đi.
03:15Hoàng tử.
03:16Hoàng tử.
03:18Không thấy hai dì lão gia dưới lầu, chỉ có một mình sở tiên sinh.
03:22Họ đi đâu rồi?
03:23Không biết.
03:26Họ đi đâu vậy?
03:31Có chuyện gì sao?
03:32Ta đã nói với con rồi.
03:35Lần này chúng ta ra ngoài không phải để yêu đương.
03:37Tất cả chỉ là diễn tuồn.
03:40Người sống cả đời, có lúc nào không diễn tuồn đâu.
03:43Không muốn diễn cũng được.
03:45Chúng ta diễn xong màn này, sẽ không diễn nữa.
03:49Con, lần này diễn không tốt.
03:51Sao ma ma lại nói vậy?
03:56Diễn thật quá.
03:57Ma ma không hiểu rõ con sao?
04:00Không nói chuyện trước đây nữa.
04:02Ngày mai phải diễn thật tốt.
04:04Có hiểu không?
04:05Ngủ đi.
04:06Ma ma, con hỏi ma ma một chuyện, nói đi.
04:11Lúc con còn nhỏ, đã từng sống ở Hàn Châu, đúng không?
04:15Đúng thì sao?
04:16Không đúng thì sao?
04:18Một tay phụ ma ma nuôi con khôn lớn, không bằng phụ mẫu mười mấy năm không gặp mặt của con sao?
04:25Sao con lại nghĩ đến chuyện này vậy?
04:27Ngủ đi.
04:27Tiểu thư cô lạnh sao?
04:56Để tôi xoay người đem áo cho cô.
04:58Hòa thượng, tiểu thư nhà ta bị lạnh, kêu tâm gia các người đem áo khoác lên.
05:02Ta có việc.
05:03Chuyện đại sự gì ngư cũng phải đi.
05:04Mau lên, ta không đi.
05:05Ngư nhanh lên, ngư đi hay không?
05:07Đừng đẩy.
05:09Đáng ghét.
05:11Tiểu thư, chúng ta qua bên kia đi.
05:24Lại tức giận nữa.
05:26Gặp hồ nhị rồi sao?
05:27Giờ chưa gặp, nhưng lại gặp.
05:29Không nói nữa.
05:31Phụ ma ma lầu trên kêu người đem áo khoác cho tiểu thư.
05:34Nói sáng sớm vội đi, quên đem theo, sợ tiểu thư bị lạnh.
05:40Họ đúng là biết sai người, đúng không?
05:42Được.
05:44Ta sẽ đem đi.
05:45Lão gia, ngư đi thật sao?
05:52Đừng nói gì hết, ta biết tại sao ngươi tức giận.
05:55Biết rồi, thần nói thêm một lần nữa thì đã sao?
05:57Vì chủ tử, thần đứa tử đến giờ vẫn chưa biết tương tích của họ.
06:01Không cần tìm, chẳng có ghế.
06:03Đương nhiên chúng cũng có ghế.
06:05Như canh trường quá trọ, ta đem áo khoác cho người ta.
06:11Đúng là khó hiểu.
06:12Tiểu thư, cô xem qua này thế nào?
06:19Tôi cài cho cô.
06:20Lấy một bông, bao nhiêu tiền?
06:22Không mắc, không mắc.
06:24Bà chủ, qua này bán sao?
06:27Năm đồng một bông, đẹp lắm.
06:30Người sai rồi đại ca.
06:32Không phải qua thơm, mà là người thơm.
06:35Vì công tử này có mua không?
06:36Đại ca, không sao chứ?
06:43Tiểu tử, đúng là khung kiếp.
06:45Ngày ngày dùng mũi nói chuyện sao?
06:48Cứ thang rảnh rỗi thì có chuyện cho vui rồi.
06:51Mama, bà nói đúng.
06:53Ta không chỉ dùng mũi,
06:55mà còn dùng tay.
07:03Đồ của tôi.
07:06Tiểu thư tránh đi, để tôi cảnh chúng.
07:10Hôm nay ra ngoài, không xem ngày, gặp phải chó rồi.
07:17Chạy đi đâu?
07:19Đánh xong vẫn còn chuyện khác nữa mà.
07:25Phùng Mama!
07:28Phùng Mama!
07:35Phùng Mama!
07:36Phùng Mama!
07:42Ta đến đây!
07:48Bỏ ta ra!
07:50Hoàng Pham!
07:51Mau lên!
07:52Bỏ về tiểu thư!
07:54Tiểu thư!
07:55Ta đến đây!
07:57Bỏ ta ra!
08:00Cảnh rạc!
08:00Ta đến đây!
08:01Tiểu thư, đã có ta!
08:10Tiểu thư!
08:12Ngươi không chịu nổi đồng,
08:13mà còn đòi cứu ngươi.
08:19Ngươi có giỏi,
08:20thì đánh ta đi!
08:21Đừng làm ngại tiểu thư!
08:23Còn nhiều chuyện nữa sao?
08:24Đứng lên!
08:30Nhiều chuyện!
08:35Đừng đánh nữa!
08:37Đừng đánh nữa!
08:38Đánh ra!
08:40Đừng đánh nữa!
08:43Tiểu thư!
08:45Có ta đây!
08:46Tiểu thư!
08:46Mau lên!
08:53Mau lên!
08:55Không ngờ,
08:56không cứu được tiểu thư,
08:57để để tiểu thư cứu.
09:00Ngài không bị thương chứ?
09:02Không sao!
09:03Không chịu mấy cô đánh,
09:04sao thấy được lòng nhiệt tình của tiểu thư?
09:06Ngài cũng vậy thôi!
09:08Còn không mau đi!
09:10Đi!
09:10Đi!
09:10Phùng ma ma!
09:18Thật khiến bọn ta không ngờ!
09:19Chút chuột giặt giảnh có đáng gì đâu!
09:21Không đáng gì sao?
09:23Không ngờ ngươi vô dụng tới như vậy!
09:26Còn chưa phân thắng bại,
09:28chúng đã chạy mất!
09:29Đâu mất rồi!
09:31Đừng để người ta cười!
09:32Nghe lời ta mau về đi!
09:33Về đi!
09:34Được!
09:35Đi về!
09:36Từ từ thôi!
09:37Giống định khiến hắn thương sót tiểu thư!
09:43Không ngờ ngược lại,
09:45tiểu thư thương sót hắn!
09:49Tên Hoàng Tam này,
09:50đúng là kính kẻ mà!
09:58Đau không?
09:59Đau!
10:01Nhưng đau cũng đáng!
10:02Không ngờ ngài không biết võ nghệ!
10:04Lúc nhỏ ta có luyện đôi chút,
10:06nhưng không ngờ đám người này đều là người luyện giỏ!
10:10Ta cũng đánh trúng mặt trúng một hai cái!
10:13Đừng rồi đừng nói nữa!
10:19Ta thấy ngài không có bản lãnh gì khác,
10:21chỉ giỏi chịu đánh!
10:23Có đánh mấy lần cũng không sao!
10:25Ta chủ đoàn vì ai chứ?
10:27Vì tiểu thư!
10:29Dù có phải nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng không chối tự!
10:32Đừng dễ dàng nói vậy!
10:33Chuyện nhân sinh
10:36đa phần là diễn tùn!
10:41Tùn này nếu diễn tiếp nữa
10:43sẽ không còn là tùn!
10:47Cô khóc sao?
10:48Nước mắt nóng hay lạnh ta phân biệt được
11:01Nước mắt nóng xuất phát từ trái tim
11:04Vậy, nước mắt của ta nóng hay lạnh?
11:10Cái này chắc cô biết rõ
11:11Ngài tin không?
11:16Tại sao không tin?
11:18Phải tin thì mới có thật!
11:21Cô nhiệt tình như vậy ở trên phố
11:23vì muốn bảo vệ ta
11:24mà ngăn cản là hét cứu giúp
11:26Nếu ta không tin
11:28vậy thì thế gian này còn gì đáng tin?
11:31Thế gian không đáng tin
11:32thì sống còn có ý nghĩa gì?
11:35Ngài biết tự lừa gạt mình
11:39Tôi cam lòng tự lừa gạt mình vì cô
11:43Mong khoảnh khắc này kéo dài mãi mãi
11:55Đêm nay
12:02nhà Ai Dông thuyền nhỏ
12:04Trăng sáng lầu cao
12:09Nổi tương tư
12:10Khoảnh khắc tốt đẹp của con người đến
12:16Chỉ khoảnh khắc đau buồn cũng kéo đến
12:19Nếu như mất hết tất cả
12:22Vậy thì đời người còn có ý nghĩa gì?
12:25Nhất chân lên đi
12:44Hòa thượng
12:49Ngươi chăm chỉ quá
12:49Chăm chỉ là Mỹ Đức
12:51Ta hỏi ngươi một chuyện
12:54Nói
12:55Hoàng Tam Gia không biết dọa công sao?
12:58Ai nói không biết?
12:59Nói vậy là ngài ấy biết
13:01Biết mới lạ đó
13:02Đứng lên đi
13:03Hòa thượng
13:06Ta hỏi ngươi câu nữa
13:08Thật ra hắn biết hay không?
13:10Nói biết thì biết
13:11Nói không biết thì không biết
13:12Ở giữa biết và không biết
13:14Bà muốn thấy dọa công gì?
13:17Đứng lên đi
13:18Theo ta thấy
13:21Ngoài chuyện yêu đương ra
13:22Hắn không biết gì hết
13:24Lần này xem như bà nhìn rõ rồi
13:26Ngươi xuất gia như ngươi
13:28Sao không khuyên giải hắn đi?
13:31Ngươi xuất gia
13:32Không hỏi chuyện hồng trần
13:33Đứng lên
13:34Đứng lên đi
13:35Ta dời ghế
13:42Hòa thượng
13:42Ta hỏi ngươi câu nữa
13:44Ba người bạn hiểu gì đó của ngươi
13:46Sao không thấy nữa?
13:48Không thấy có lý do của không thấy
13:53Ta còn chưa hỏi bà
13:54Bà hỏi ngài ấy làm gì?
13:56Tránh ra đi
13:56Cứ làm gì vậy?
13:58Tránh ra đi
13:58Làm gì vậy?
14:00Ngươi đúng thật là
14:01Đáng ghét
14:18Làm gì vậy?
14:21Im lặng chút đi
14:22Sắp tìm tới cái chết
14:24Đúng là hèn hạ
14:25Tiểu đồ hành
14:29Nào qua đi
14:30Hát đi
14:31Hát đi
14:32Ta hát đi
14:33Đừng ngại
14:37Cứ hát hết mình
14:38Ta nghĩ kỹ rồi
14:40Dạng thư gia không đến cứu chúng ta
14:43Chúng ta không ra được
14:45Nếu dạng thư gia đến cứu
14:47Chúng ta sẽ mất mặt
14:49Tốt nhất
14:49Tự mình thoát ra ngoài
14:51Hát đi
14:51Được
14:52Nô tay hát
14:53Hát gì đây?
14:57Tâm Đức Tử
14:58Bắt nhịp cho ta
14:59Ta hơi căng thẳng
15:00Có gì mà căng thẳng?
15:01Nghe ta đây
15:02Cải trắng à
15:04Cải trắng à
15:06Đức Giàng ơi
15:07Đức Giàng ơi
15:09Hai ba tuổi đầu
15:11Mẫu thân mất sớm
15:13Chỉ một lòng đi theo phụ thân
15:15Chỉ sợ là
15:16Phụ thân cưới kế niên
15:19Cưới kế niên
15:21Ba năm sau
15:22Sinh một đệ đệ
15:24Cải trắng à
15:25Đức Giàng ơi
15:26Hai ba tuổi đầu
15:27Mẫu thân mất sớm
15:29Chỉ một lòng đi theo phụ thân
15:31Chỉ sợ là
15:32Phụ thân cưới kế niên
15:35Cưới kế niên
15:36Ba năm sau
15:37Sinh một đệ đệ
15:39Ta nói sao mà giống mèo kêu đêm vậy?
15:54Thì ra là tên bán nam bán nữ nhà ngươi
15:56Xem ngài nói kìa
15:57Ngài không biết chuyện trăng gió sao?
15:59Biết trăng gió
16:02Cũng không biết với người
16:03Cái ngục
16:05Nhanh
16:06Sao nữa đây?
16:08Mau lại đây
16:09Mắt ta hơi nhói rồi
16:11Mau lấy đèn lòng so cho ta
16:13Ở đây nhiều rận lắm
16:14Để ta xem thử
16:15Xin lỗi hai vị tử thư
16:19Hai người xem cho nhau đi
16:21Ta là quân tử
16:22Nhìn được
16:23Nhưng không động tay
16:25Không sao
16:26Đây là chỗ nào chứ?
16:29Sao để ý nhiều như vậy?
16:31Nào
16:31Đến đây
16:33Qua đó
16:35Thì nó sẽ khiến trong lòng ta thay ngư ngấy
16:38Không qua
16:39Ta đâu có ngốc
16:40Mấy người đều biết võ công
16:42Nếu ta thò tay vào đó
16:44Nói không chừng sẽ mất mạng
16:46Chúng ta cứ đứng đây nói chuyện
16:48Xin lỗi
16:50Thật ra
16:51Ta cũng là người thương qua tiết ngục
16:54Nhìn thấy rồi
16:55Nhưng ngài đúng là đa nghi
16:57Tôi nói tai ngục nghe
16:59Ngài qua đây tôi giúp ngài xem
17:01Đi đi
17:02Không cần ngư xem
17:03Ta biết
17:04Mạng ta quý hơn ngư
17:06Sao nói vậy?
17:07Còn phải hỏi sao?
17:09Ngươi ở trong lao
17:09Ta ở ngoài lao
17:10Ngươi tính thử đi
17:12Ngươi còn sống được mấy ngày
17:13Ngươi
17:15Hát tiếp đi
17:17Đức Giang ơi
17:21Cải Trắng ơi
17:22Hát đi
17:23Dù sao cũng không sống được mấy ngày nữa
17:25Tam Đức Tử
17:30Ngươi nói Hòa Thượng có đến cứu chúng ta không?
17:35Nếu Hòa Thượng không đến
17:36Ba chúng ta ra ngoài sẽ không tha cho hắn
17:39Cho ta hỏi
17:48Thấy người dao rau không?
17:50Không thấy
17:50Không thấy sao?
17:54Hồ Nhĩ
17:55Hồ Nhĩ
17:56Ta tìm thấy cậu rồi
18:00Hôm đó cậu lạ lắm
18:02Làm mọi người lo lắng
18:03Ta cứ lo cho cậu
18:04Không sao chứ
18:05Không sao
18:06Không sao thì tốt rồi
18:07Nếu có chuyện sao còn dao rau?
18:09Họ chỉ nói
18:09Tôi dao rau trễ quá
18:11Hồ Nhĩ nói thật với cậu
18:12Người hôm đó giúp cậu dao rau là bằng nữ của ta
18:14Ta thấy hắn rất lo lắng
18:16Vậy đi
18:16Hôm nay ta dao rau thay cậu
18:17Không được
18:18Chuyện này không được
18:19Sẽ chút nữa khó phiền phức
18:20Không sao đừng ngại
18:21Chỉ một ngày thôi
18:22Ta có nén bạc
18:23Cậu cầm đi
18:23Đa tạ
18:24Chuyện
18:25Chuyện này là sao?
18:30Người thời nay sao thích nghề dao rau quá vậy?
18:32Ngốc
18:32Còn ngốc hơn người trước đây
18:34Hòa thượng
18:40Cậu làm gì vậy?
18:41Dao rau
18:42Không cần hỏi
18:43Ta đang định tìm ông
18:44Tôi đi với cậu
18:45Không cần
18:45Chút nữa ông đứng xa xa
18:47Canh chừng trước cửa phổ tổng đốc
18:49Nếu một canh giờ sau ta đi ra
18:50Chúng ta không có gì để nói
18:52Nếu sau một canh giờ mà ta vẫn chưa ra
18:54Ông lập tức về báo tin với tam gia
18:56Kêu ông ấy mau về kinh thành
18:57Tôi vào với cậu
18:59Sở tiên sinh đừng tranh cãi
19:01Chuyện này rất gấp
19:01Tiên sinh nhanh lên
19:02Lát nữa có chuyện gì ông chạy trước
19:07Sở tiên sinh
19:07Ông cứ ngồi ở đây
19:08Đừng động đậy
19:09Được
19:10Làm gì vậy?
19:16Dao rau
19:17Hồi nhị đâu?
19:19Cậu ấy bệnh rồi
19:20Sao bệnh hoài vậy?
19:22Đúng vậy
19:22Sao lại kêu hòa thượng tới dao rau?
19:26Vì ruộng rau của cậu ấy rất gần chùa chúng tôi
19:29Được
19:30Giao đi
19:31Đa tạ
19:31Phiền ngài chỉ đường cho
19:38Vào cửa kẹo trái
19:40Được
20:01Phùng Mama
20:02Các đại nhân
20:03Không thể chờ được nữa
20:04Xin lỗi
20:05Vừa có gì
20:05Thái tử của Thư sao?
20:07Không đợi Thư nữa
20:08Đợi nữa sẽ không kịp
20:09Chúc ta cứ làm vậy đi
20:10Được
20:11Cứ làm theo Mama nói
20:13Dạng tới da đúng thật không phải người tầm thương
20:15Ta sợ chờ thêm mấy ngày nữa
20:17Người phát hiện ra thì sẽ không kịp
20:19Bên ta sẽ tùy thời cơ hành động
20:21Hôm nay phải tiến hành
20:22Bên ngài đều động binh
20:24Bây giờ không được nữa rồi
20:25Phải kiên quyết
20:27Phùng Mama
20:28Bà biết đó
20:31Chuyện này không chỉ liên quan đến một mạng người
20:35Cứu tộc cũng không thể đem ra làm trò đùa
20:38Tiểu thư bên đó
20:39Yên tâm
20:40Phải hợp lý mà làm
20:42Ta nói thẳng với ngài luôn
20:43Việc thành thì không có gì để nói
20:45Còn thất bại
20:46Người bất lợi đầu tiên chính là ngài
20:49Bọn ta chỉ giúp ngài thôi
20:51Chuyện này tôi hiểu
20:54Sau này thái tử sẽ có trọng thưởng
20:56Nói thêm với Phùng Mama
20:59Hạ Quang nghĩ kỹ rồi
21:01Tới sau cùng chỉ là cá chết lưới rách
21:03Đất này
21:04Dù sao cũng không phải là tử cấm thành
21:06Luka nấu đi
21:09Luka
21:10Quynh vào trước
21:11Quynh nấu đi
21:11Đừng làm ôn nữa
21:13Nữ đồ bếp giỏi mới chấp mắt đã không thấy đâu
21:15Thức ăn cô ta nấu
21:16Lào gia chưa từng chê bai
21:18Cô ta đi rồi ai dám nấu chứ
21:20Làm không xong bị la là chết
21:21Mấy chuyện nhỏ
21:22Mấy chuyện mức mạng tôi không làm
21:24Quynh không nấu thì ai nấu
21:25Có đẩy cũng không nấu
21:27Hoặc là bóc thăm
21:29Hoặc là các người nấu
21:30Không bóc thăm
21:31Hôm nay nếu Quynh không nấu
21:33Chứ tôi cũng không nấu
21:34Lào gia không có cơm ăn
21:35Muốn phạt thì phạt chung
21:37Đúng không
21:37Phải
21:38Muốn phạt thì phạt chung
21:39Không được
21:40Giao rau đến rồi
21:43Giao rau đến rồi
21:45Người giao rau đến rồi
21:49Kiểu hắn nấu
21:50Kêu hắn nấu đi
21:52Nhìn cho kỹ
21:56Tôi đến giao rau
21:57Không phải đợi nấu xong mới về
21:59Giao rau xong thì phải nấu
22:00Đừng khách sá
22:01Bọn ta sẽ hụt ngươi
22:03Thấy ngươi là người xuất gia
22:04Chắc chắn biết làm món cây
22:06Nấu đi
22:07Biết thì biết
22:09Mọi người để tôi nấu thật sao
22:11Ngươi nấu đi
22:13Tôi nấu cũng được
22:15Nhưng có một chuyện tôi phải hỏi cho rõ
22:18Ngươi nấu đi
22:19Ở đây vốn có một nữ đầu bếp
22:22Có biết đi đâu rồi không
22:23Biết
22:24Biết
22:25Biết sao
22:28Vậy nói tôi nghe
22:29Nấu xong bữa cơm này
22:32Sẽ nói ngươi biết
22:33Phải
22:35Nấu đi
22:36Được
22:36Vậy tôi nấu
22:37Nhiều người như vậy chỉ phụ một mình tôi thưa sao
22:40Nào
22:40Hai miếng đậu hủ
22:41Một lá đậu hủ kia
22:43Hai cân nấm hương
22:43Hai cân măng
22:44Được
22:45Cắt miếng
22:48Được
22:48Nào
22:49Ngài sao vậy
23:18Tiểu thư
23:19Ta bị đau đầu
23:21Đau muốn bể đầu
23:24Nằm xuống càng đau
23:29Trời đất quay cuồng
23:30Không biết ngày đêm
23:32Sống không bằng chết
23:34Vậy ta mời đại phu cho Ngài
23:36Ta chính là đại phu
23:38Cần gì mời đại phu nữa
23:40Có cách nào hay không
23:43Sóc một thang thuốc
23:46Chỉ một thang thuốc
23:48Biết quyết tổ truyền
23:49Một thang là hết
23:50Cô nhìn đi
23:53Không còn ai bên cạnh ta
23:55Lúc cần người thì bỏ đi hết
23:57Nghĩa xem từ ngày ta đối đại họ ra sao
24:01Đúng thật là
24:02Tôi sắc giúp Ngài
24:04Không được
24:11Chẳng phải lúc nãy cô tính ra ngoài sao
24:14Ta quên hỏi cô
24:16Cô tính đi đâu
24:17Thôi đi
24:18Ta chịu đựng được
24:19Không có chuyện gì quan trọng
24:20Hương nữ chẳng phải Ngài
24:21Cũng từng sắp thuốc cho ta sao
24:23Ta cần phải nhớ
24:24Ngày thường Ngài đối xử với ta ra sao
24:27Cô nói như vậy
24:30Chẳng phải chúc ta xa lạ lắm sao
24:32Tiểu thư
24:35Những lời ta vừa nói
24:37Không phải nói cô
24:38Không biết tại sao
24:40Có lúc ta cảm thấy
24:42Ta và Ngài là hai người hiểu nhau
24:44Nhưng xa lạ
24:45Sao lại như vậy
24:46Ngài là quan tâm thật sao
24:48Phải
24:48Ta vẫn luôn không thể thốt nên lời
24:50Sao vậy
24:51Vì ta có cảm giác Ngài không phải
24:55Một người nghe cả họ tin thật
24:58Cũng không thể nói
24:59Ta lại dễ dàng hứa hẹn
25:01Ta luôn cho rằng mình đang diễn tuần
25:05Không ngờ
25:06Ngài diễn còn giỏi hơn ta
25:07Thật ra Ngài là ai
25:12Ta là quan tâm
25:13Cô rất tin tưởng
25:17Nếu không phải vì cô
25:19Giữa tuần này đã ngưng từ lâu
25:21Ngài nói vậy ta hiểu rồi
25:23Ngươi Ngài nghĩ đến không phải là ta
25:26Mà là bản thân Ngài
25:27Tiểu thư
25:31Đúng là khó hiểu mà
25:42Kỳ lạ
25:55Phùng Ma Ma có quan hệ gì
25:57Với phụ tổng đốc chứ
25:59Bản thân Ngài
26:24Let's go.
26:54Phải, người ở đây xào rau, làm khóa mọi người rồi.
26:58Bàn hữu của tôi họ sở, bảo dương ta là tôi không sao, rất tốt, cứ ngồi đợi ở cửa đi.
27:03Được, tôi xào tiếp đi, ta đi.
27:05Nào, xào rau.
27:11Quân gia, tôi tìm một người, đi đi.
27:14Có ai họ sở không? Có ai họ sở không?
27:18Bàn hữu của ông đang ở bên trong nấu ăn, kêu ta báo dương một tiếng.
27:24Nói dối, định lét trốn đi mà.
27:32Phụ mama, bà đi đâu vậy?
27:57Sở tiên sinh, ông đi đâu vậy?
27:59Không có gì, dạo chơi.
28:02Lúc nãy, nhìn thấy ta rồi phải không?
28:04Lúc nãy bà đi đâu, tôi không nhìn thấy.
28:07Sở tiên sinh, ta nói với ông câu này.
28:10Lão bá tánh phải cẩn thận sống qua ngày, không nên nhiều chuyện.
28:13Sốp được là nhờ giả tạo quá của ông.
28:17Phụ mama, bà lo cơ nói chuyện gì sao?
28:21Ta không sợ gì hết.
28:23Muốn nói gì cứ nói trong hôm nay.
28:24Ngày mai không cho ông nói nữa.
28:26Xem ra bà không giống một lão bà.
28:32Vậy ta giống ai?
28:35Giống thám tử.
28:36Ông nói đúng lắm.
28:37Bà ta không phải là một lão bà.
28:46Cuộc đời của bổn quan chú trọng sống hiền lương đông hậu.
28:50Là một người bình thường.
28:52Là một quan bình thường.
28:54Không đắc tội bên trên.
28:56Không ước hiếp kẻ dưới.
28:58Lúc làm quan nghĩ tới bá tánh.
29:00Làm bá tánh lại muốn làm quan tốt.
29:03Trên dưới đều nghĩ đến.
29:05Vì vậy, mọi chuyện đều thuận lợi.
29:08Được dạng tới gia trọng thưởng.
29:12Hơn nữa, bổn quan xưa nay không dấu diếm mình thích ăn ngon.
29:17Sống một đời.
29:19Hưởng niềm vui ăn ngon cả đời.
29:23Không có gì là sai.
29:24Chỉ một mình đã ăn ngon thì ăn được bao nhiêu?
29:27Mọi người cũng có thể ăn ngon.
29:30Thời khắc then chút.
29:32Nên lấy quốc gia làm trọng.
29:35Hôm nay, gọi các vị lại.
29:38Trước là mượn binh.
29:39Sau là an dân.
29:41Gần đây thành Hàng Châu rất bất ổn.
29:45Nên cho các vị có cơ hội chào hỏi.
29:48Thứ nhất,
29:49từng vị phải thể hiện lòng trung thành với bổn quan.
29:54Dù chết nguyện trung thành với Tổng đốc Đại Nhân.
29:57Thứ hai,
29:58bổn quan xong vị.
29:59Tất nhiên sẽ làm ăn lòng phát vị.
30:02Thêm thử từng người.
30:04Tạ Đại Nhân.
30:05Ta nhắn rồi.
30:10Nhắn thật rồi.
30:12Được, cơm tôi cũng đã làm xong.
30:14Tôi muốn hỏi, nữ đồ bếp vốn nấu cơm ở đây đã đi đâu?
30:17Sao các người chạy hết vậy?
30:23Ta hỏi người, nữ đồ bếp đó đi đâu?
30:25Tôi không biết.
30:26Ta hỏi người,
30:27ở đây có địa lao cho quan nhân không?
30:29Vậy tôi càng không biết.
30:30Phải hỏi người đánh canh.
30:31Người đánh canh ở đâu?
30:33Tôi mới tới.
30:34Người đánh canh ở đâu?
30:57Má ma.
30:59Sao con không đi theo ta?
31:01Đột nhiên có chuyện phải ở lại.
31:04Chuyện gì?
31:06Ta đã nói rõ với con rồi.
31:09Lần này chúng ta ra ngoài không phải để tìm Lan Quân, tìm Phu Tế.
31:12Con đừng hát giả làm thật với hắn nữa.
31:15Sao vậy?
31:16Lại lươi cái đó hết ra?
31:17Đưa cho ta.
31:19Chưa hết ý định tìm phụ mẫu ruột thịt sao?
31:22Ta nói với con rồi.
31:23Đứa ta không đón con về.
31:25Không chừng con phải chịu tội ở Thanh Lâu.
31:28Phụ mẫu ruột thịt của con vốn đã định bán con.
31:31Con không đưa cho ta.
31:34Phụ mama, cho con giữ cái này lại đi.
31:36Sao này không lấy ra nữa?
31:38Đã nói với con rồi.
31:39Dù gặp nhau nhận nhau thì cũng không có gì tốt.
31:42Đến lúc đó đừng trách ta không để tình.
31:43Sở tiên sinh, trùng hợp quá.
31:50Tôi đem nước cho bà.
31:53Sao ông biết ta cần nước?
31:56Vừa mới nấu, tôi nghĩ phải đem lên cho bà.
31:59Trên đời này sao nhiều chuyện trùng hợp vậy?
32:01Sao cứ để chúng ta chạm mặt nhau?
32:04Không lẽ ông đang theo dõi ta sao?
32:07Không có.
32:08Tôi theo dõi bà làm gì?
32:10Nếu bà không cần, tôi đem xuống dưới.
32:12Khoan.
32:13Đưa ta.
32:15Dứt giả cho bà.
32:21Dứt giả cho bà.
32:22Hoàng Tâm Gia.
32:35Hoàng Tâm Gia.
32:37Hoàng Tâm Gia.
32:41Hoàng Tâm Gia.
32:44Chắc chắn bà lão này không phải người tốt.
32:48Mình phải trói bà ta lại.
32:50Không được.
32:50Bà ta biết rõ.
32:53Vậy phải làm sao?
32:59Mình cho bà ta một gậy trước.
33:02Để bà ta không chịt trở tay.
33:04Đúng.
33:04Không hay rồi.
33:22Hoàng Tâm Gia.
33:23Tiểu thư ngất xỉu rồi.
33:25Mau gọi đại phu.
33:27Hoàng Tâm Gia.
33:29Mà mà.
33:30Bà đừng gọi nữa.
33:31Hoàng Tâm Gia đi vắng.
33:32Có chuyện gì bà cứ căng dạng tôi.
33:35Không có ở đây à?
33:40Sao hắn không ở đây chứ?
33:45Ông mau đi tìm đi.
33:46Không có hắn không xong gì.
33:47Có chuyện gì tôi không giúp được sao?
33:52Ông không được.
33:54Mau đi tìm đi.
33:55Tôi đi.
33:57Phùng ma ma.
33:58Bà đừng lo.
33:59Tôi đi đây.
34:01Mau lên.
34:02Tôi đi đây.
34:03Hồ Tổng Quảng.
34:08Hồ Tổng Quảng.
34:11Lão Gia.
34:12Ngài gọi tôi.
34:13Người trong ngục sao rồi?
34:14Vẫn còn.
34:15Canh rất nghiêm ngặt.
34:16Được.
34:17Nhất định phải cẩn thận.
34:18Đây là chuyện thiên hạ đại sự.
34:21Ta có lọ thuốc.
34:22Đến đêm đưa cho chúng bắt chúng uống.
34:25Người chết rồi.
34:26Thì lập tức canh ba hành động.
34:28Đừng để lại dấu vết.
34:29Và nhớ.
34:30Còn nữa.
34:31Tới đây.
34:36Hai cái chương này.
34:38Rinh ra khỏi phủ.
34:39Ngay trong đêm.
34:40Đem đến nhà cũ ở Kinh Thành.
34:42Ta đã nghiêm phong kỹ rồi.
34:44Lão Gia.
34:44Cần tôi áp tài không?
34:46Ông không cần đi.
34:47Tìm một người được việc.
34:49Hồ Tổng Quảng.
34:50Ông yên tâm.
34:51Ta sẽ không xử tệ với ông.
34:53Đi mau đi.
34:54Dạ.
34:54Khoan.
34:55Dân cơm đi.
34:56Ta đói rồi.
34:57Dạ.
34:59Tiểu thư.
35:06Tiểu thư.
35:07Đừng la nữa.
35:08La nữa ta chém.
35:09Làm gì vậy?
35:10Ông làm gì vậy?
35:12Nói hay lắm.
35:13Đợi ta siết chặt rồi nói.
35:14Ta là bà lão.
35:15Ông trói ta làm gì?
35:16Bà lão.
35:17Ta thấy bà không giống.
35:19Một bà lão đến phụ tổng đốc làm gì?
35:22Ta thấy bà không phải người tốt.
35:23Ngoài việc này ra còn có chuyện lớn.
35:25Nhận ra không?
35:26Mười ba năm trước, bên bờ Tây Hồ, bà giả làm ăn mày.
35:33Đứa con gái nhỏ đáng thương của ta, nó thương bà.
35:37Lấy thức ăn trong nhà, đưa cho bà.
35:39Bà đã lừa nó đi mất.
35:42Trời xanh có mắt mà.
35:44Giờ chồng ta đã khóc mười ba năm.
35:47Hôm nay đến lượt bà khóc.
35:50Nhận ra miếng ngọc này hay không?
35:57Không liên quan đến ta sợ tiên sinh.
35:59Hôm nay ông thả ta ra.
36:00Ta giúp ông tìm con gái.
36:02Quyết không nuốt lời.
36:04Làm chuyện gì?
36:05Hại người sao?
36:08Cho bà biết.
36:09Bà cấu kết với phụ tổng đốc.
36:11Khi dù không được gạt con gái ta thì cũng là kẻ thù của ta.
36:14Muốn ta thả ra sao?
36:15Đừng hông.
36:16Ta phải bịch miệng bà lại.
36:18Đừng bịch.
36:19Đừng bịch miệng ta.
36:20Đã không cho ông bịch.
36:21Đừng bịch.
36:26Ta phải giấu bà.
36:30Tới chừng tam gia trở về.
36:32Xem mềm lòng thả bà ra.
36:36Ông ấy không đàng hoàng.
36:38Ông ấy là cái gì chứ?
36:42Ông ấy không hiểu lý lẽ như hòa thượng.
36:45Tuy ông ấy không xấu.
36:47Nhưng ông ấy không xứng với con gái ta.
36:56Ra ngay.
36:57Ra ngay.
37:00Ra ngay.
37:02Hoàng tâm gia.
37:03Ông làm gì vậy?
37:05Không có gì.
37:06Tôi dời sọt khoai tây.
37:08Pháp ứng đâu?
37:10Pháp ứng.
37:12Tiêu rồi.
37:13Tôi quên mất chuyện này.
37:15Chuyện gì?
37:17Tam gia không ổn rồi.
37:19Pháp ứng vào phủ giao rau.
37:21Không biết có bị người ta gian không?
37:22Phải.
37:24Phải.
37:25Ông ấy chuyển lời cho ngài.
37:26Nói gì?
37:27Nói cái gì?
37:28Tôi quên mất rồi.
37:31Pháp ứng cũng đi giao rau.
37:33Giao rau làm gì chứ?
37:35Cẳng phải đi làm mồ cho người ta sao?
37:37Giữ đầu hồng.
37:54Bây giờ là ngày hay đêm?
37:57Có lẽ là ban đêm.
37:59Là ban ngày.
38:00Sao quýt biết?
38:01Chuột không bò ra.
38:03Ban ngày chuột đi ngủ.
38:04Tới túi mới ra chơi.
38:07Ta một đời tranh giành hao thắng.
38:11Bây giờ nghĩ lại.
38:12Có lúc tranh giành du lý.
38:14Giàng tư gia nói cá cược.
38:16Chúng ta lại làm thật.
38:17Các lễ có thể lật đổ hai vị ngựa sử hạch tội hắn.
38:20Chắc chắn phải có điểm hơn người.
38:22Còn thêm chuyện.
38:24Ngày ngày đem chức ăn vào cung.
38:25Đem ra đem vào truyền tin nhau.
38:27Mọi chuyện của giàng tư gia.
38:29Lẽ nào hắn lại không biết?
38:31Lỡ như bà lão và chữ thư kia đều là người của các lễ.
38:34Vì thông lộng này không chỉ có một.
38:36Cái này trồng vào cái kia.
38:38Giàng tư gia cũng xếp vào trong.
38:42Tham quan ác nhân.
38:43Có nhận biết tư vậy sao?
38:46Chỉ có không muốn tìm hiểu.
38:48Chứ không khó nhận biết.
38:49Giàng tư gia bảo vệ các lễ ngay trên kim loan điện.
38:52Người đã biết sai rồi.
38:54Đem mới tới đây tìm hiểu.
38:56Nhận sai thì cũng phải làm theo cách của người.
38:58Chú Tử, nói vậy là sao?
39:02Rõ ràng quá rồi.
39:04Ta sống như dạng tư gia một đời.
39:06Suy tính cho người.
39:08Người tầm thường sao có thể hiểu được.
39:09Người không chỉ muốn xong chuyện.
39:11Mà còn muốn bịt miệng mọi người.
39:13Bịt kiểu này có phần hơi nguy hiểm.
39:16Nghe Chú Tử.
39:17Nói đi.
39:18Tiếp theo.
39:19Chú ta đừng suy nghĩ gì hết.
39:21Nghĩ cách ra ngoài thôi.
39:22Ra ngoài hay không là trong đêm nay.
39:23Nghĩ kỹ rồi làm.
39:33Ta có chuyện muốn nói với cô.
39:36Người chia làm thiện ác.
39:38Có kẻ đáng giúp.
39:38Và có kẻ không đáng giúp.
39:40Người không biết không có tội.
39:42Cô không biết ta.
39:42Nhưng ta biết cô.
39:43Ta cũng đang định nói với ngài như vậy.
39:45Tốt.
39:45Sao không vào phòng nói chắc mọi chuyện.
39:47Đứng lại.
39:48Ngài đi mau đi.
39:49Kiếm sức lạnh.
39:50Hình như chưa từng dây máu.
39:56Ta đi rồi.
39:57Cô phải làm sao?
39:58Ta đã là người sương gió phong trần.
40:00Ta thế nào liên quan gì đến ngài?
40:03Đừng ép ta.
40:04Đi mau đi.
40:05Sao cô muốn ta đi?
40:06Ngài thật sự không biết.
40:07Hay giả bộ không biết?
40:09Ngài không nhận ra có người muốn hại ngài sao?
40:11Người muốn giết ta có rất nhiều.
40:13Chỉ cần không phải cô là được.
40:14Không muốn biết ta là ai thật sao?
40:16Tốt nhất không nên biết.
40:17Ngài đi mau đi.
40:18Có cô ở đây.
40:19Sao ta có thể đi?
40:21Ngài không đi.
40:22Ngài không đi thì sẽ hối hận.
40:29Thật tình chậm thấy hơi khó hiểu.
40:36Hành thương bốn cộng nắm hương năm cái.
40:39Được.
40:40Kim châm một nhĩ.
40:41Mỗi thứ một lạng.
40:43Được.
40:43Sắc xong đem đến.
40:45Được.
40:45Ta hỏi ngươi.
40:47Món buổi trưa ta nấu.
40:48Lão già các ngươi ăn không?
40:49Ăn rồi.
40:49Nói thế nào?
40:51Nói ngon.
40:52Nói ngon.
40:53Nói thường ngày ăn mặn.
40:54Hiến khi ăn chay.
40:55Vì rất ngon.
40:56Cả.
40:57Chẳng phải quýnh nói lão già không ăn miếng nào.
41:00Nói không muốn ăn dọn xuống hết sao?
41:01Nói vậy để gạt hắn nấu thêm một bữa.
41:03Ngon.
41:04Ngon.
41:04Các ngươi kêu người lạ nấu cơm không sợ ta bỏ thuốc sao?
41:13Rau là bọn ta chọn.
41:15Nguyên liệu bọn ta phối.
41:16Đồ bọn ta sắt.
41:17Còn ngươi bọn ta theo dõi.
41:19Làm xong ngươi nếm trước.
41:21Nếu bỏ thuốc chắc chắn phải thuốc ngươi chết trước.
41:23Các ngươi làm gì vậy?
41:28Ta dựng cho nấu xong mà.
41:29Ta mắc quá.
41:30Cái gì?
41:32Mắc quá.
41:33Nguyên tiểu tiện.
41:34Mắc quá không hiểu.
41:35Thì là tiểu tiện.
41:36Tiểu tiện thì nói tiểu tiện đi.
41:38Còn mắc quá.
41:39Nấu ăn mà tiểu tiện.
41:41Ngươi sạch sẽ thật đó.
41:43Luca.
41:44Đi theo.
41:45Được.
41:46Không cần.
41:47Ta tự biết tiểu tiện.
Recommended
12:41
|
Up next
1:40:52
41:39
41:39
41:44
41:35
41:46
41:55
41:36
41:48
41:46
41:59
41:31
41:26
41:28
41:40
41:51
41:39
41:23
41:42
41:31
1:40:27
1:40:27
1:33:25
Be the first to comment