Skip to playerSkip to main content
  • 2 days ago
Transcript
00:00Tập 46
00:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:00Tập 46
01:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:00Tập 46
02:29Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:59Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
03:30Hòa thượng, sao ở đây yên lặng vậy?
03:32Không liên quan đến ta, mọi người chuyển nhà
03:35Chuyển nhà, để họ đi đi, xong việc thì phải về
03:38Không phải ta nói quá, hãy nhìn bọn ta nè
03:42Giao phủ chưa được mấy ngày, đã làm rõ mọi việc rồi
03:45Thật sao?
03:46Ta nói ngươi đừng giận, tiệm này mở không lâu đâu
03:50Dạng tuyết gia chúng ta, nó nhỏ thôi
03:54Chẳng phải dạng tuyết gia cần chứng cứ sao?
03:57Tối nay sẽ tìm cho người thấy
03:59Người nói có lạ không?
04:04Tổng đốc đại nhân chỉ có một thư phòng, không có phòng ngủ
04:07Trong thư phòng là chỉ có hai cái rương lớn
04:12Hai cái rương lớn, nghe nói ông ta không ngủ sao?
04:16Tối nay chỉ cần tìm thấy phòng ngủ của ông ta thì cái gì cũng tìm ra
04:19Phải, làm rõ rồi
04:22Lão gia
04:26Xin thịnh an người
04:29Miễn lễ
04:31Tam đức tử
04:33Hai người bàn chuyện gì gì?
04:35Dạng tuyết gia
04:36Không có gì
04:36Chỉ nói chuyện du dơ thôi
04:38Chuyện du dơ
04:40Nghe không giống chuyện du dơ
04:42Giống kể thành tích hơn
04:43Thế nào, ba người, các người sắp thắng rồi sao?
04:46Do lão gia với hòa thượng nhường nô tài và mọi người
04:48Hắn còn cho rằng hắn sẽ thắng
04:50Lão gia
04:51Đến lúc đó, người đừng quên lời hứa là được
04:53Hứa gì?
04:55Lời người đã hứa
04:56Người nói quên là quên sao?
04:58Ta nói gì chứ?
04:59Sao ta không nhớ?
05:00Ta nói gì?
05:02Chúng nô tài thắng
05:03Người phải nhường cho chúng nô tài
05:05Người dạy nói với Nghi Phi và Tiểu Đào Hồng
05:08Không thưởng, bình thường
05:09Sẽ thưởng gấp đô
05:11Vậy lão gia
05:12Nô tài không khách sáo
05:14Nô tài về đây
05:15Về đi
05:16Pháp ứng
05:23Hình như ông không vui
05:24Không vui
05:26Cũng chẳng buồn
05:27Bình thường
05:28Hồ nhị
05:40Ngân lượng đây
05:42Huynh ngốc thật
05:43Lại cho tôi ngân lượng
05:44Hay lắm
05:46Ta cho cậu ngân lượng
05:47Cậu còn đứng trước mặt ta nói ta ngốc
05:49Vậy Huynh có ngốc không?
05:50Cầm đi
05:51Có lẽ ngày mai không cần giao rau nữa
05:54Là Huynh không cần giao rau
05:55Hay là tôi không cần giao rau
05:56Cả hai đều không cần giao
05:58Sao vậy?
06:00Xảy ra chuyện gì?
06:02Cứ chờ đi
06:02Lê qua
06:12Lê gói bột hồ tiêu lại đây
06:14Thêm nữa
06:17Tối nay cho chúng ngủ một giấc ngon
06:20Chú tử
06:23Vậy còn bữa khuya
06:25Bữa khuya sẽ có cách của bữa khuya
06:27Ngư yên tâm đi
06:28Chúc ta sắp thắng rồi
06:30Ngư định xin thưởng cái gì?
06:32Chú đào hồng không có mong muốn gì khác
06:34Chỉ mong hậu hạ chú tử suốt đời
06:36Còn một mong ước là tìm lại được
06:39Để đầy lúc nhỏ
06:40Chú tử
06:42Còn ngươi
06:43Ta không có mong muốn gì
06:45Nếu người một hai kêu ta nói ra
06:48Ta sẽ nói
06:50Sau này ra ngoài di hành
06:51Những chuyện như là bắt chuyện với nữ nhi
06:54Cứ để tam đức tử
06:55Và quà thường làm
06:56Ngươi không được nói nhiều
06:58Chuyện này
07:00Chú chắc dạng tế gia đồng ý
07:02Còn nữa
07:04Lần này quen biết tiểu thư uống thuốc gì đó
07:07Không được đưa về cung
07:09Ngươi nghĩ thử đi
07:10Nếu lại đưa về cung
07:12Chẳng phải thánh phi
07:14Dinh phi sẽ cười ta sao
07:15Theo dạng tuyết gia ra ngoài
07:17Không biết cách chừng người
07:19Là dẫn về một người
07:20Không được
07:21Không thể được
07:22Chỉ có hai điều này
07:24Kêu người chọn một
07:25Rao đến đây
07:26Tam đức tử đến rồi
07:28Canh cũng xong rồi
07:29Chúng ta chuẩn bị đi
07:30Chú tử
07:51Không sao
07:53Sấm sát cũng không sợ
07:55Mọi người trong viện ngủ hết rồi
07:57Chỉ còn tổng đốc đại nhân đang đọc sách
07:59Hồ tổng quảng đang rực
08:01Cả linh gác cũng ngủ
08:02Tam đức tử đâu
08:03Đang ở ngoài canh chừng
08:05Các lễ ăn uống kén chọn
08:10Tối nay ta phải nấu ra gì mới cho món canh này
08:13Nếu không hắn sẽ không ăn
08:15Thân thủ không tầm thường
08:36Là bà lão hay tiểu thư
08:38Trọng phải buộc ả hiện hình
08:46Ai đánh đó
08:52Đứng lại
08:54Đằng kia
08:55Trữ tử
08:56Đừng chạy
08:57Đứng lại
08:58Mở cửa
09:05Ai đó
09:08Mở cửa
09:10Muốn ở trọ sao
09:11Đến quán khác đi
09:12Đầy khách rồi
09:13Ở trọ gì chứ
09:14Bắt người
09:15Lão gia
09:17Để ta
09:18Ra ngay
09:19Ra ngay
09:20Lão gia
09:22Ngày làm gì vậy
09:23Lúc này có người vào đây
09:26Quán này đóng cửa sớm
09:29Không có ai vào
09:29Lục xót
09:30Tôi nói
09:33Ngươi là chủ quán sao
09:34Thiện dân hoàng tam
09:35Có biết võ công không
09:36Võ công
09:37Chúng tôi chỉ biết mở quán trọ
09:39Làm gì có võ công
09:40Lục tử
09:42Ráng lên
09:43Trên lầu còn ai nữa không
09:45Không
09:45Không được lên lầu
09:46Trên lầu có hai cách nữa
09:48Không tiện
09:49Không được lên
09:50Tránh ra
09:51Đừng
09:53Tiểu thư
09:54Phụ mama
09:54Hai người mau dậy đi
09:56Hoàng sai tới khám xét
09:57Họ là khách nữ
09:58Xin tôn trọng một chút
10:00Để họ mặc đồ gọn gàng
10:01Hai người mau dậy đi
10:03Ngài đợi một chút
10:04Đợi gì mà đợi
10:05Đợi nửa người chạy mất
10:07Không được
10:07Ai đó
10:08Sao không hiểu chú phép tắc nào vậy
10:10Ở đâu đến đi
10:11Phủ Hàng Châu
10:13Phủ Hàng Châu sao
10:14Ta quen người phụ trách các người
10:16Quen ai cũng vô ích
10:17Quên đệ ta bị người ta đánh
10:19Người thấy trong này ai đánh hắn
10:21Thì cứ để cái đó đi là được rồi
10:23La hét làm gì
10:24Ta cho người biết
10:25Lưu hổ còn phải gọi ta một tiếng
10:27Nải nải
10:28Lưu đầu
10:30Lưu đầu đến cũng vậy thôi
10:31Mọi người đông đủ chưa
10:32Đủ rồi
10:33Phải rồi
10:34Trên lầu còn một tiểu thư
10:36Tiểu thư không cần ra đúng không
10:37Còn tiểu thư sao
10:38Không được
10:39Gặp xong mới đi
10:40Người thành thật quá chứ
10:41Tôi nói quảng gia nghe
10:42Tiểu thư yêu đuối
10:43Đừng nói là võ công
10:44Ngay cả một cục đá
10:45Cũng ném không nổi
10:46Vậy đừng gặp
10:48Không được
10:49Quynh đệ ta không thể bị đánh hoang ủ
10:51Đời đã
10:51Các người ép ta phải đánh sao
10:53Còn không tránh ra
10:55Hôm nay dù là cành giàn lá ngọc
10:57Cũng phải gặp
10:58Đừng gặp
10:58Tôi bảo đảm
10:59Hay là
11:02Người muốn dẹp quán này
11:03Người nói đi
11:03Không không
11:04Phùng ma ma bà xem
11:06Nếu tiểu thư có ở nhà
11:08Cứ mời cô ấy ra cho họ nhìn là được rồi
11:10Ai muốn nhìn còn chưa biết
11:12Người cho rằng tiểu thư không có ở nhà sao
11:14Không cần làm phi cắt gì
11:16Ta tự ra
11:17Tiểu thư
11:20Cô nhìn đi
11:20Không biết quán trọ kiểu gì nữa
11:22Đúng vậy Phùng ma ma
11:23Chúng ta đừng ở đây nữa
11:25Ở đây không ai tin chúng ta
11:26Phải đó
11:27Chúng ta không ở nữa
11:29Ngày thấy chưa
11:29Tôi nói chỉ có một tiểu thư đúng không
11:32Ngày xem
11:32Tiểu thư
11:33Tiểu thư
11:34Làm cô sợ rồi
11:35Xem như tại hạ có lỗi với cô
11:38Không dám
11:40Chuyện quầy
11:47Tất cả mọi người đều có mặt
11:48Đúng không
11:49Đều có mặt
11:50Chẳng phải ngài thấy rồi sao
11:52Quynh đệ ta bị đánh
11:54Không thể bỏ qua như vậy
11:55Chuyện này tôi hiểu chứ
11:57Mời ngài
11:58Mời xuống lầu
11:59Pháp ứng
12:04Lấy ngân lượng
12:08Ngài đợi một chút
12:09Quân gia
12:11Ngài nhận đi
12:12Xin thứ lỗi
12:13Đi
12:14Đi cẩn thận
12:18Các vị đi cẩn thận
12:19Quả đúng là cô ta
12:29Vẫn chưa thay về
12:30Cô ta định làm gì
12:33Lão gia
12:35Người nói gì vậy
12:35Không
12:36Không có nói gì
12:37Ngủ đi
12:38Chú tử
12:48Đến rồi
12:49Tiểu đào hồng
12:50Chút nữa ngươi phải tỏ ra bình thường
12:52Hắn nhất định phải nếm món canh này
12:54Hắn ăn xong
12:55Thì ngươi quay lại báo tin
12:56Sao bên ngoài không có ai vậy
12:59Đem bữa khuya đi
13:01Hồ Tổng Quảng
13:03Sao ông không ăn một chén
13:04Lát nữa để cho ta một chén
13:06Đem cho lão gia trước đi
13:07Ta buồn ngủ rồi
13:09Nhìn lên
13:10Tuồn hát với chiên trống
13:17Gắn liền nhau
13:19Nên gõ
13:21Không gõ
13:22Không nên gõ
13:24Lại gõ
13:25Nên mạnh
13:27Lại đánh nhẹ
13:28Nên mạnh
13:31Lại nhẹ
13:32Lão gia
13:33Canh đem đến rồi
13:34Lão gia ta đọc sách mệt rồi
13:36Kêu cô ta đem vào đi
13:38Dạ
13:38Đừng mở
13:55Ta tự mở
13:56Mùi vị này
14:10Lê hoa
14:13Dạ
14:14Rất ngon
14:16Mời lão gia dùng
14:19Món canh này
14:28Các người đã hào tốn
14:31Không ít công sức
14:32Ta nói đúng không
14:36Món canh này
14:39Quách tẩu đã tốn
14:40Không ít công sức
14:41Cách ăn canh chính là
14:45Ngửi trước
14:47Rồi hỏi thăm
14:48Sau đó
14:49Mới thưởng thức
14:51Nếu không thì
14:52Giống như
14:53Xúc vật uống nước
14:54Không nói nữa
14:57Đưa muỗng cho ta
14:58Ta muốn ăn canh
15:00Ông nói à
15:25Ông dậy đi
15:27Vừa mới ngủ
15:29Bà làm gì vậy
15:30Ông vô tâm quá
15:32Ông có thấy sở hoàng tiểu thư
15:33Giống hạnh nhi bị thất lạc
15:3513 năm trước của chúng ta không
15:36Không phải đâu
15:38Bà nhìn ai cũng thấy giống
15:39Đây là người thứ 8 rồi
15:41Nhưng cô ta lại khác
15:42Có căn cứ gì không
15:46Nguyễn Ngọc cô ấy đeo là của chúng ta
15:49Vốn có một cặp
15:50Vì con miếng kia
15:51Lúc nhà chúng ta túng thiếu đem đi cầm rồi
15:54Phải
15:56Có miếng ngọc bội
15:58Nếu ngọc bội giống nhau
16:01Vậy sẽ đúng là thật
16:02Đúng vậy
16:03Tôi cũng thấy có hơi giống
16:06Ông à
16:08Ông làm gì vậy
16:13Nói chuyện với hòa thượng
16:15Chú tử
16:23Chú tử
16:25Mau
16:25Bên kia
16:28Nô Tài dẫn đường
16:29Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
16:59Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
17:29Ngươi đã biết hết rồi sao
17:31Bộng Quang không chỉ biết
17:33Mà còn biết rất rõ
17:34Muốn nghe không
17:37Đừng ngại
17:39Nói ra đi
17:40Hạ Quang bình sinh rất thích ăn
17:42Không phải loại giả dạng thích ăn ngon học đòi phong nhã
17:46Mà là thích ăn ngon thật
17:48Thích ăn ngon tự động sẽ ăn ra được cảm nhận
17:52Thứ nhất
17:53Thích ăn đã ăn qua nếu là tuyệt phẩm
17:55Thì sẽ không bao giờ được quên
17:57Thứ hai
17:58Lấy danh nghĩa ăn
17:59Biếu hợp thức ăn
18:01Nhận hợp thức ăn
18:02Thật ra cũng đã biết được một số chuyện
18:05Không nên biết
18:06Ý người nói hợp thức ăn trong cung
18:09Ngươi và tên Tổng Quảng
18:11Dạng Liên
18:12Câu kết với nhau
18:13Đúng là Hạ Quang có mấy người bằng hữu trong cung
18:17Ngươi không sợ sao
18:20Nếu sợ
18:21Ta sẽ phải chết
18:22Nếu ta không sợ
18:24Có lẽ ta sẽ sống
18:26Ngươi chủ tử
18:29Ngươi tuyệt đối không nên
18:30Vì háo thắng mà nấu chén canh ngọc đới độc nhất vô nhị của mấy mươi năm trước
18:35Hôm đó chỉ thử một miếng nhỏ
18:39Hạ Quang đã biết
18:40Ngươi vào phủ
18:41Lưỡi của ngươi cũng giỏi lắm
18:43Biết rồi thì sao
18:45Không sao hết
18:47Nhưng nhờ chuyện nhỏ này mà Hạ Quang biết
18:51Ngươi lặng lội từ Kinh Thành đến đây
18:54Không chỉ để nấu cho Hạ Quang một chén canh
18:56Tại sao chủ tử vào phủ
18:59Đương nhiên Hạ Quang hiểu rõ
19:01Đã hiểu rõ sao còn không chịu chết
19:04Chịu thì chết
19:05Không chịu thì sẽ sống
19:07Các lễ
19:08Ngươi và ta là họ hàng xa
19:11Đúng
19:12Xưa nay nhờ ngươi chủ tử quan tâm
19:16Chức quan của Hạ Quang càng làm càng lớn
19:19Nhưng lúc này đây đừng nhận Hạ Quang là người thân
19:22Ngươi đã ăn hết chén canh vừa rồi
19:27Ăn rồi
19:29Nhưng trước khi ăn canh
19:31Ta đã uống thuốc giải
19:33Cá chuyện đêm nay ta vào đây ngươi cũng biết
19:36Có một câu ta muốn nói với ngươi
19:39Ngươi cứ nói
19:40Bọn ta đến làm gì
19:42Không cần ngươi nói cũng hiểu
19:44Ngươi chủ tử sáng suốt
19:46Nếu đã biết rõ
19:47Vậy ngươi không chịu chết cũng không được
19:50Ba bọn ta đến trước
19:51Dạng tuế gia đến sau
19:52Ngươi bắt bọn ta thì có ít gì
19:54Chuyện này ta cũng tính tới
19:57Ở trong cung
19:58Dạng tuế gia là dạng tuế gia
20:00Xuất cung rồi
20:02Cũng chỉ là chủ một quán trọ bình thương
20:05Các lễ
20:07Ngươi to gan
20:07Thế nào
20:08Các dạng tuế gia
20:09Ngươi cũng dám động đến sau
20:11Dáng
20:11Liên quan đến mạng sống
20:13Không dám cũng không được
20:14Ta không nhiều lời nữa
20:16Ba gì thiệt thòi rồi
20:18Khoan
20:18Ta hỏi ngươi câu nữa
20:20Nói vậy
20:21Á tiểu thư bên cạnh dạng tuế gia
20:23Cũng là người của ngươi
20:24Ngươi chủ tử
20:29Quả như nhạy cảm
20:30Nhạy cảm vô cùng
20:32Dạng tuế gia thích cái gì
20:34Ta biết hết
20:35Trói lại
20:37Thả ta ra
20:41Ngoan ngoạn chút đi
20:44Lần này dạng tuế gia
20:45Sa lưới chúng rồi
20:51Lão gia
20:54Để tôi quét
20:54Không sao
20:56Hôm qua ông ngủ không được
20:58Để ta
20:58Lão gia
20:59Ngươi muốn quét
21:00Cũng không quét được
21:01Tiểu thư trên lầu
21:02Đang đợi người lên nói chuyện
21:03Vậy ông quét đi
21:05Ta lên lầu
21:16Lại loạn tâm tính
21:18Cũng không có
21:20Hippe
21:20Let's go.
21:50Let's go.
22:20Let's go.
22:51Từ lúc tiểu thư đến, ta mới cảm thấy mọi chuyện là do ý trời.
22:56Ta đến Hàng Châu mở quán để hội ngộ với tiểu thư.
23:00Tiểu thư đi như vậy, chẳng phải giống như một khúc nhạc chưa được đàn sao?
23:06Lời nói tuy nghe hay, nhưng ta không tin.
23:12Tại sao?
23:13Vì ngài cũng không tin ta, sao cô nhìn ra được?
23:19Ta mượn câu nói của cô, ta không phải hạ người như cô nghĩ.
23:23Ngài là ai?
23:25Vừa mới nói là người có duyên, trong biển người mênh mông, ông trời đã sắp đặt cho ta và cô quen nhau.
23:32Dù ngài có nói gì, ta cũng phải đi.
23:34Tiểu thư, cô không lưu luyến sao?
23:39Lưu luyến thì thế nào?
23:42Những người ta lưu luyến trên đời, đều không thuộc về ta.
23:45Trừ tại hạ, ngài càng không thuộc về ta, ngài là dạng người được định sẵn là sẽ khiến người khác đau lòng.
24:04Lời này, trước đây cũng đã có người nói.
24:12Cải trắng à.
24:16Đức Giang ơi.
24:30Người bán rau? Người bán rau?
24:32Tôi không bán rau, tôi chờ người.
24:34Ta biết cậu đợi người nào, hắn đâu?
24:35Quý nói tình ngốc kia sao?
24:37Ngốc ai? Hắn đúng là ngốc thật.
24:39Hôm qua hắn cho tôi một nén bạc, nói hôm nay không cần giao rau vào phủ, cũng không biết là ý gì.
24:44Tôi thấy trong phủ vẫn bình thường, hắn không những ngốc mà còn điên.
24:48Cả ngày hôm nay cậu không gặp hắn đúng không? Ngay cả bông giá tôi không thấy.
24:51Làm gì vậy?
24:52Nguyên là hồ nhị, tiểu nhân là hồ nhị.
24:54Giao rau cho phủ tổng đốc.
24:55Phải, mỗi ngày hai chi.
24:57Nhìn như còn cho gì nữa.
24:58Đi mau đi.
25:01Sao hôm nay giao rau lại kinh động đến các gì vậy?
25:03Không cần tiếp tôi đâu.
25:05Đi mau, theo ta.
25:06Xảy ra chuyện gì vậy?
25:13Nghi chủ tử.
25:16Tiểu đau hồng.
25:18Nghi chủ tử.
25:22Nghi chủ tử.
25:26Xảy ra chuyện rồi.
25:27Xảy ra chuyện rồi.
25:46Đi rồi.
25:47Xảy ra chuyện rồi.
25:47Ngồi cho dững.
26:04Cứ về quê né tránh trước đi.
26:07Trong lòng tôi cứ cảm thấy rối bời.
26:09Nếu không sao tôi đành lòng để mọi người đi.
26:11Tiểu Linh, Tiểu Dũng nghe lời mẫu thân.
26:13Phụ thân yên tâm.
26:15Đừng quên chuyện đó.
26:16Được.
26:17Đi đi.
26:18Tạm biệt phụ thân.
26:20Tạm biệt.
26:28Sở tiên sinh.
26:29Chuyện này, hòa thượng, không kịp nói với cậu.
26:33Chuyện gì?
26:34Ở đây lộn xộn quá.
26:35Tôi kêu họ về quê trước.
26:36Ông xem ông làm như vậy.
26:38Không phải không tin cậu.
26:39Vậy ông không tin ai?
26:40Tôi nói thật.
26:41Không tin nổi lão gia của cậu.
26:42Đi đúng lắm.
26:48Không tin cũng đúng.
26:49Ta cũng sắp hết tin ngày ấy rồi.
26:51Hòa thượng.
26:53Chuyện gì?
26:54Người tốt mà cả đời tôi gặp.
26:55Gọp lại hết cũng không tốt bằng cậu.
26:57Không nghe thẳng bằng cậu.
26:59Ông quá khen.
27:00Chuyện tôi nói với cậu tôi qua.
27:01Cậu không được nói với người khác.
27:03Ông yên tâm.
27:03Ta không phải người nhiều chuyện.
27:04Còn nữa.
27:07Tôi khen cậu không phải để xin cậu giúp đỡ.
27:11Có điều đúng là có chuyện muốn xin cậu.
27:13Nói đi.
27:15Ở đây có tờ giấy tầm đồ.
27:17Cậu cho tôi mượn 10 lượng bạc.
27:19Tôi đi chuột món đồ đó về.
27:21Có đáng gì đâu.
27:23Đây.
27:27Hòa thượng.
27:27Hình như cậu có chuyện gì?
27:29Không có gì.
27:31Lão già coi trong đó không?
27:32Có.
27:32Tiên sinh ta nói ông nghe.
27:36Nghĩ kỹ lại thì lão già của ta là một người rất tốt.
27:39Có điều không dược qua được chữ sách.
27:40Ngoài ra không có gì xấu.
27:42Tiên sinh đừng để bụng.
27:43Nhớ đó.
27:44Nhớ rồi.
27:54Không thấy nhóm người nghi chủ tử đâu.
27:57Ngài ấy không lo lắng chút nào.
27:59Vẫn còn lòng giả nghe đàn hát đeo đuổi nữ nhi.
28:01Đúng là không có lòng người.
28:06Pháp ứng.
28:08Ông nói với ai vậy?
28:10Lão già.
28:11Người ở đây sao?
28:12Không có gì.
28:13Có người khách không biết phải trái.
28:15Nhìn không giống.
28:16Đang dội dàng.
28:17Một mực đòi lên lầu gặp tiểu thư đánh đàn.
28:19Người đâu?
28:20Người đó đi rồi.
28:21Vậy ngươi lên lầu la hét cái gì?
28:23Tôi báo với tiểu thư người đó bị tôi mắng nên bỏ đi rồi.
28:26Mắng hay lắm.
28:27Có điều sân này muốn mắng thì phải mắng ngay trước mặt để tránh người ta không nghe thấy.
28:31Nói rất phải.
28:32Lão già tôi đang có chuyện tìm người.
28:34Chuyện gì?
28:34Bấm lão già.
28:38Thật ra cũng không có chuyện gì lớn.
28:40Chỉ là nghi chủ tử tiểu đầu hồng Tâm Đức Tử không thấy đâu nữa.
28:43Cái gì?
28:44Sao ông biết?
28:45Thân định hôm nay gặp Tâm Đức Tử ở phố nhưng hắn không đến.
28:48Người giao rau cũng bị bắt đi.
28:50Phủ tổng đốc tăng cường người canh giác.
28:51Thân cho rằng có lẽ ba người họ đã gặp chuyện.
28:55Chuyện...
28:55Chuyện này chẳng không nghĩ đến.
28:58Chẳng lẽ hắn to gan tới vậy sao?
29:01Pháp ứng.
29:02Ông đi thăm dò thử.
29:03Ta sẽ đến sau.
29:06Lão già.
29:07Đừng dội.
29:08Vậy còn chưa gấp sao?
29:09Pháp ứng.
29:10Đi mau.
29:10Biết gấp là được.
29:12Lão già yên tâm.
29:13Dù là hang hùng miễn hổ, tôi cũng phải tìm bằng được ba người họ.
29:19Ở trong cung, muốn làm chuyện gì cũng khó.
29:22Xuất cung rồi, thì không do một người quyết định nữa.
29:26Hồ Tổng Quảng, sai người đáng tin đem bức thư này chuyển nhanh đến Kinh Thành.
29:32Dạ.
29:34Người chờ đã.
29:36Người theo bà 13 năm rồi đúng không?
29:3913 năm tròn.
29:40Rất nhiều việc ta không giống ngươi.
29:44Ngươi là cánh tay trái, tay phải của ta.
29:46Đời tới ngày thiên hạ đại định, người trước tiên được thưởng chính là ngươi.
29:51Các lễ ta tuy không phải là người ngay thẳng.
29:55Thường có người nói ta xấu, nhưng dù ta xấu cỡ nào cũng không hồ đồ.
29:59Sẽ không quên người thân.
30:01Ngươi yên tâm.
30:02Tiểu nhân không có gì phải bất an.
30:04Đại nhân yên tâm.
30:05Tiểu nhân hiểu chuyện.
30:07Được.
30:08Vậy đi mau đi.
30:10Dạ.
30:10Làm gì vậy?
30:31Đưa cơm.
30:32Đưa cơm cho ai?
30:33Không biết.
30:34Giàu trong mới biết.
30:35Ta làm cai ngục lâu rồi, chưa từng gặp người đưa cơm như vậy.
30:40Sao vậy?
30:40Không cho vào.
30:42Không cho vào.
30:45Vậy thì tôi đi.
30:46Không tiện.
30:49Tôi chưa từng làm việc này.
30:51Cho ngài biết chuyện này làm gì bằng hữu.
30:53Đây.
30:56Ngươi lành lẹ đó.
30:58Nếu ta không chỉ bảo ngươi, ngươi sẽ không hiểu ra.
31:01Giàu đi.
31:01Tôi hỏi ngài, ba người hôm qua bị nhốt đâu rồi?
31:08Ba người đầu bếp.
31:09Là đầu bếp.
31:10Vậy ngươi đem cơm về đi, đừng giàu nữa.
31:12Sao vậy?
31:13Họ không ăn được đâu.
31:14Sáng nay bị lôi ra chém rồi.
31:18Cái gì?
31:21Chém rồi.
31:26Sao nhanh vậy chứ?
31:29Chém thật không?
31:31Chém rồi.
31:32Ta đứt tử.
31:34Cũng tại lão gia.
31:38Pháp ứng.
31:40Pháp ứng.
31:41Pháp ứng.
31:42Sợ tiền sinh ông về rồi sao?
31:45Hoàng tâm gia.
31:46Không thấy ông.
31:47Pháp ứng có ở đây không?
31:48Hắn ra ngoài rồi.
31:49Có chuyện gì không?
31:51Tôi có chuyện tìm pháp ứng bằng bạn.
31:53Bằng bạn với ta không được sao?
31:54Sợ ông không thích nghe.
31:55Là chuyện gấp sao?
31:56Không phải chuyện gấp.
31:57Ông làm việc của ông đi.
31:58Được.
31:59Bây giờ ta dội ra ngoài.
32:00Trở về chúng ta nói tiếp.
32:01Tránh ra.
32:11Tránh ra.
32:12Một đĩa Tây Hồ ở đâu?
32:14Ở đằng trước.
32:15Cứ đi thẳng.
32:16Tránh ra.
32:16Nghi chủ tử.
32:22Tiểu đau hồng.
32:29Vì sư phụ này...
32:31Hoa thiện.
32:33Cả đời này chưa có ai gọi ta là sư phụ.
32:36Ngươi thấy rồi đó.
32:36Ta là kẻ giết người.
32:38Không phải giết heo.
32:39Không cần biết là giết gì.
32:56Không cần biết là giết gì.
32:58Hỏi ông một câu.
33:00Nói đi.
33:02Sáng đến giờ ông đã giết ba người rồi sao?
33:05Giết rồi.
33:06Máu vẫn chưa khô.
33:18Hết rồi.
33:19Chết rồi.
33:21Nghi chủ tử.
33:22Tiểu đau hồng.
33:23Xin lỗi ba người.
33:24Tiếng thể chuyển đến nơi nào?
33:34Mộ địa Tây Hồ.
33:35Chết hết rồi sao?
33:37Ngươi nói vậy là sao?
33:38Ta được mọi người tặng cho bị danh là phùng nhất đau.
33:41Ta chém không chết sao?
33:43Cổ ngươi ngư ngấy rồi hả?
33:44Ta chém không chết.
34:14Tạm đức tử.
34:19Tạm đức tử.
34:35Pháp ứng.
34:41Pháp ứng.
34:42Pháp ứng.
34:42Pháp ứng.
34:42Pháp ứng.
34:45Pháp ứng.
34:46Ông sao vậy?
34:48Tao gọi ông tự pha.
34:49Sao ông cứ phớt lờ ta vậy?
34:52Chết hết rồi.
34:53Người xem.
34:54Chết hết rồi.
34:56Ai?
34:58Còn ai nữa?
34:59Là họ.
35:01Ở đâu?
35:03Người nhìn đi.
35:04Nguyệt đào xong rồi.
35:05Đừng khóc nữa.
35:31Ông đi nhìn thử đi.
35:33Người chết hết rồi còn nhìn cái gì?
35:35Ta chờ ông nhìn thì cứ nhìn đi.
35:36Tạm đức tử.
35:52Ta đến nhìn mặt ngươi.
35:54Còn hai người nữ đâu.
36:13Làm gì có nữ?
36:14Toàn là nam.
36:17Toàn là nam.
36:18Không chết.
36:20Lâm rồi.
36:22Cũng tại mình.
36:23Dội quá mất khôn.
36:24Sao mình không hỏi rõ là nam hay nữ?
36:27Tạm đức tử xấu xa.
36:28Còn được gặp mặt ngươi.
36:32Ta khóc vô ít.
36:34Sao ta buồn sớm vậy chứ?
36:36Không có ai hết.
36:37Nếu ngày nào đó mình cũng giống vậy.
36:40Chắc chắn họ cũng sẽ rất sốc ruột.
36:41Thế gian này người độc ác quá nhiều.
36:47Lão gia, đến bây giờ người vẫn không rơi một giọt nước mắt.
36:50Pháp ứng.
36:52Ta không phải loại người như ông nghĩ.
36:54Lúc cần khóc, ta khóc nhiều hơn ông.
36:56Đi thôi.
36:57Còn rất nhiều việc đang chờ chúng ta làm.
36:59A-di-đà Phật
37:04Đúng như suy đoán của lão gia
37:16Đã sử dụng quyết yến thật.
37:20Thứ được gọi là quyết yến
37:22Chính là cái tổ thứ ba
37:24Mà yến Kim Ti đã làm trước mùa sinh sản
37:27Như vậy chất dịch do nó tiếc ra có chứa quyết tơ
37:30Cái này là hàng thượng đẳng của yến sào
37:33Yến sào giống không có mùi vị
37:41Chỉ cần nấu lửa cao
37:44Nguyên liệu là dùng gà dịch
37:46Trân giò sọ khô treo lên cho vị và
37:49Nước cũng rất quan trọng
37:52Phải dùng bọt cuồn cuộn
37:58Của nước suối thiên nhiên
38:01Chén canh hôm nay đáng nhị thượng đẳng
38:12Phùng Mama
38:14Bà nói
38:16Tôi nói có đúng không
38:17Bà đi ra đi
38:19Không sai chút nào
38:21Đúng là lưỡi nhạy
38:23Ăn cái gì cũng nói ra được
38:25Ta dốc hết tâm sức
38:26Nấu cho ngài một chén canh
38:28Ngài chỉ chấm nhị thượng đẳng
38:31Tổng đốc đại nhân
38:32Khẩu vị của ngài
38:33Càng ngày càng cao
38:35Nhị thượng đẳng
38:38Đã là giỏi lắm rồi
38:39Đừng so bì với trong cung
38:41Cách làm trong cung đương nhiên không giống
38:43Ta thấy cũng không có gì khác
38:45Gần giống như là ba tánh
38:47Nam nhân háo sắc
38:49Nữ nhi hay ghen
38:50Chuyện này bà hiểu rõ hơn tôi
38:54Nếu bà không đưa ra ý này
38:56Sao chúng ta dám
38:58Không nói nữa
39:00Quay lại chuyện chính đi
39:01Chén canh ngon của tôi không có gì mới
39:05Phùng Mama
39:07Vẫn phải đợi sao
39:09Đợi
39:10Đừng dội
39:11Thái tử vẫn chưa hồi âm
39:12Tôi thấy không còn đường lui nữa rồi
39:16Phùng Mama
39:17Đến lúc đó bà không thể bỏ mặt tôi
39:20Ngài yên tâm
39:22Ngài với Thái tử là châu chấu núi liền chân
39:24Không ai chạy thoát được
39:26Lần này
39:27Phải đập nồi dìm thuyền
39:29Đừng dội
39:30Chỉ hai ngày nữa thôi
39:32Chú tử
39:46Chú tử
39:48Có gì nói sao
39:49Người chưa ngủ sao
39:51Tới đây không ngủ được
39:53Chú tử
39:57Chúng ta ở đây không lâu đâu
39:59Sao ngươi biết
40:01Ngươi thử nghĩ đi
40:02Dạng tư gia không thấy chúng ta
40:04Ngươi sẽ dội dàng tìm chúng ta
40:06Ngươi nói không sai
40:08Nhưng dạng tư gia sốt ruột
40:11Các lễ càng sốt ruột hơn
40:12Ngươi ở chỗ sáng
40:13Sao bằng các lễ ở trong bóng tối
40:15Dạng tư gia đâu phải người tầm thương
40:17Điều này ta rõ hơn ngươi
40:18Bình thường
40:20Ta hay cho rằng ta không phải người tầm thương
40:22Nhưng không ngờ
40:23Chỉ một chén canh ngọc đới
40:24Mười mấy năm trước
40:25Các lễ đã biết ta vào phủ
40:27Các lễ mới không phải người tầm thương
40:29Chú tử
40:30Chuyện này không thể trách ngươi
40:32Trách tam đức tử
40:33Thứ nhất
40:34Ông ấy quá tranh công
40:35Thứ hai
40:37Chạy ra chạy vô như vậy
40:38Chưa chạy ra khỏi khuôn viên nhà
40:40Người ta đã vội vui mừng
40:41Nếu không tại ở lâu nên hiểu
40:44Đôi ta sẽ nghĩ ông ấy là người của các lễ
40:46Tiểu đau hông
40:48Cô nói ta ngốc
40:50Trách ta
40:50Ta thừa nhận
40:51Cô nói ta là người của tình khốn kiếp các lễ
40:53Là làm tổn thương người khác
40:55Tam đức tử ta không phải như vậy
40:57Một tấm lòng trung có trời soi sáng
40:59Đừng cãi nữa
41:00Đến giờ ta vẫn không đoán ra được
41:03Tại sao dạng tuyết gia lại im hơi lặng tiếng
41:06Các lễ ở phía sau chúng ta
41:08Không đáng sợ
41:09Nếu hắn ở phía sau dạng tuyết gia
41:11Vậy thì
41:13Vậy thì
41:15Là tội lỗi của chúng ta
41:17Thiên hạ đại loạn
41:18Tam đức tử
41:20Chúng ta chọn cơ hội thích hợp
41:23Nhất định phải ra ngoài
41:24Đúng chú tử
41:25Chúng ta đồng lòng sẽ sớm ra thôi
41:27Cai ngực
41:30Đem nước tới đây
41:32Đem nước tới đây
41:33Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Be the first to comment
Add your comment