- 2 months ago
Category
🎥
Short filmTranscript
00:00Tập 15
00:01Hà Miên
00:04Hà Miên
00:05Hà Miên
00:05Anh muốn em
00:07Anh muốn có em
00:09Em là của anh mà
00:11Em được đi
00:11Em được đi mà
00:13Mưa to lắm
00:15Em được có đi
00:16Nước
00:17Nước dưng cao
00:18Lũ lụt tới rồi
00:19Cây cầu
00:22Đã bị gãy rồi
00:23Em được đi
00:25Em được đi mà
00:26Hà Miên
00:27Em được có đi mà
00:29Hà Miên
00:30Hà Miên
00:32Bác sĩ
00:33Bác sĩ tới rồi
00:35Bác sĩ
00:36Muốn chích thuốc
00:37Cho Thúy Sang
00:38Bác uống thuốc
00:39Rồi còn nhốt
00:40Thúy Sang lại
00:41Khóa lại nữa
00:42Không được
00:42Không được
00:43Thúy Sang
00:47Thúy Sang
00:52Thúy Sang phải đi tìm chị hai
00:53Cứ Thúy Sang
00:54Tìm chị Hà Miên
00:56Tới đây cứu anh hai
00:58Thúy Sang phải đi tìm chị
00:59Chị ơi
01:01Chị ơi
01:02Mau cứu Thúy Sang đi
01:04Bác sĩ tới rồi
01:06Cứu anh hai nữa
01:07Chị hai
01:08Chị hai à
01:10Chị
01:10Chị hai đi đâu mất rồi
01:14Không có ở trên giường
01:15Chị hai
01:17Chị hai đi mất rồi
01:19Đi mất rồi
01:20Trời tối ôm
01:22Lại mưa nữa
01:23Chị hai thì không thấy
01:25Chị hai đi rồi
01:27Chị hai
01:29Không cần Thúy Sang nữa
01:30Không cần bé Đình Đình nữa
01:33Chị hai
01:35Chị hai
01:38Đình Đình
01:44Đình Đình à
01:45Chị Thúy Sang
01:47Đình Đình
01:47Đình Đình
01:49Thúy Sang
01:50Thúy Sang ơi
01:51Con thấy sợ lắm đó
01:53Thúy Sang cũng vậy
01:56Đừng khóc nữa
01:59Đừng khóc nữa
02:02Có chuyện gì vậy
02:09Hả
02:09Chị hai
02:10Có chuyện gì
02:10Cô Phương
02:11Xảy ra chuyện gì rồi
02:12Tại sao hai đứa lại trốn ở đây ngồi khóc
02:14Mau nói cho cô biết
02:16Đã xảy ra chuyện gì rồi
02:18Anh Bách bị cảm lệnh
02:23Dết thương trên đầu không nghiêm trọng lắm đâu
02:26Nhưng mà
02:28Anh ấy bị cú sốc rất lớn
02:30Thần trí mơ hồ lại sốt cao
02:33Nên mọi người nhớ phải chăm sóc anh ấy chú đáo
02:35Một chút cho anh ấy nghỉ ngơi thoải mái
02:37Và ổn thuốc đúng giờ
02:38Để tránh bình tĩnh trở nặng hơn
02:40Cảm ơn ông
02:43Không có gì
02:44Ờ
02:44Cô Phương đã về rồi hả
02:46Bách giăng đột nhiên trở bệnh
02:50Nhìn giống một kẻ điên vậy
02:51Bác sĩ Luy vừa mới dích thuốc cho anh ấy
02:53Nên bình tĩnh được một chút
02:54Nhưng mà anh ấy rất hay nổi nóng
02:56Giúp tôi vào xem chừng anh ấy đi
02:58Biết đâu anh ấy chịu nghe lời cô
03:00Chị Ái Lâm không có ở nhà
03:02Tôi thật sự không biết phải làm sao hết
03:03Dị này là
03:05Ờ
03:05Của ấy là gia sư riêng của Đình Đình
03:07Bệnh của bác giăng nặng như vậy
03:16Sao không thấy Ái Lâm ở nhà vậy chứ
03:18Thật tội cho dị gia sư này của các dị
03:23Và cũng tội nghiệp cho bác sĩ riêng như tôi vậy nè
03:28Ông chủ
03:28Ông dậy uống thuốc đi
03:30Ra ngoài
03:31Ra ngoài hết đi
03:32Ra ngoài hết đi
03:32Các người rời khỏi phòng của tôi hết đi
03:34Đừng có quấy trầy tôi
03:35Các người cứ ở đây
03:37Thì làm sao mà Hà Miên dám vào đây chứ
03:39Á Châu
03:42Để cho tôi
03:43Anh Bách
03:49Uống thuốc thôi
03:50Cô là ai vậy
03:53Là tôi
03:55Còn có Thúy Sang và Đình Đình
03:57Nhưng mà
03:58Cô là ai vậy
03:59Ba
04:00Ba đừng làm con sợ có được không
04:02Người đây nói với ba là cô Phương
04:04Sao nghe cái giọng của cô Phương
04:05Ba cũng không nghe ra vậy
04:07Vậy sao
04:09Đây là cô giáo Phương thật sao
04:12Vậy là được rồi
04:16Vậy là được rồi
04:18Đình Đình
04:21Dạ
04:21Dìu ba con ngồi dậy
04:22Cho ba con uống thuốc
04:23Dạ
04:24Thúy Sang
04:25Giúp cho chị một tay
04:26Ờ
04:26Nè
04:36Anh Bách à
04:37Anh đừng có sợ
04:38Bác sĩ đã đi rồi
04:40Không có bắt chúng ta nữa đâu
04:42Chị hai
04:44Cho anh uống thuốc
04:45Uống thuốc xong rồi
04:46Anh ngủ một giấc
04:48Thúy Sang từng uống
04:49Nên Thúy Sang biết mà
04:51Ê
04:52Anh Bách
04:52Anh chị hai đang ở đây
04:54Anh chị hai đã về rồi
04:56Mình chúng ta
04:57Anh không phải sợ gì nữa đâu
04:58Khác quá
05:00Tôi khác quá
05:02Tôi mệt
05:18Tôi rất mệt
05:21Con đường dậy đặt bóng tối
05:23Tôi đã quạnh quẻ hơn 10 năm rồi
05:26Tôi mệt lắm
05:29Tôi rất mệt
05:31Thật không dễ gì
05:39Cuối cùng cô cũng cho anh ấy uống thuốc xong
05:41Anh ấy đã ra ngoài dặm mưa rất lâu sao
05:48Đầu của anh ấy sao lại bị thương nặng như vậy
05:50Cô Phương
05:54Con người là loài động vật yếu đuối
05:57Ai có thể chịu được nỗi đau thể sát và tâm hồn của một lúc chưa
06:00Anh rể của tôi đã bệnh nhiều năm nay rồi
06:03Tâm bệnh và dò con người của anh ấy một khi tái phát
06:07Thì đều nghiêm trọng tới như vậy
06:09Chúng tôi cũng không giúp được gì
06:12Anh đi ngủ sớm đi
06:16Sáng ngày mai anh còn phải đi làm nữa
06:19Ừ
06:20Cô cũng vậy mà
06:21Bình thường tôi cũng đã quen ngủ rất khuya
06:24Anh ấy bị bệnh nặng như vậy
06:27Có người ở bên cạnh chăm sóc thì vẫn tốt hơn
06:30Phải đó
06:31Con cũng muốn ở đây với ba con
06:33Con đừng có ở đây nữa
06:35Cô Phương mất công lo thêm cho con
06:36Nè mau đi thôi
06:37Hai người về phòng ngủ đi
06:38Nhanh lên
06:39Ờ
06:40Ờ
06:44Cô có biết không
06:50Nếu chị Ái Lâm biết quan tâm chăm sóc bằng một nữ của cô
06:54Tôi nghĩ bá Văn chắc chắn sẽ có một gia đình im ấm hạnh phúc
07:04Hà Miên
07:05Hà Miên
07:06Anh có cần gì không
07:07Hà Miên
07:08Hà Miên
07:11Hà Miên
07:12Hà Miên
07:13Em đừng đi
07:15Em đừng đi mà
07:16Tôi đâu có đi đâu
07:17Hà Miên
07:18Anh biết là em đang ở đây
07:20Anh biết ngay mà
07:21Em không bao giờ bỏ anh một mình ở nhà quang đâu
07:23Hà Miên
07:24Anh lầm rồi
07:27Tôi không hiểu anh đang nói cái gì
07:29Đây là phòng của anh
07:31Không phải là nhà quang
07:33Tôi là Phương Tiêu Anh
07:36Hà Miên
07:37Hà Miên
07:38Em đang ở đâu vậy
07:40Hà Miên
07:41Hà Miên
07:42Hà Miên
07:43Hà Miên
07:43Anh Bách à
07:45Hà Miên
07:46Hà Miên
07:47Hà Miên
07:48Hà Miên
07:50Hà Miên
07:52Anh không nhìn rõ được
07:55Mưa to quá
07:57Trời ơi
07:58Mưa thật là đáng ghét
08:00Cơn mưa trắng tầm nhìn
08:03Anh không thấy gì hết
08:04Tại sao luôn có thứ gì đó ngăn cản chúng ta vậy
08:07Tại sao anh đã ôm được em rồi
08:10Nhưng mà em cứ đi mất vậy
08:12Hà Miên
08:13Hà Miên
08:14Hà Miên à anh xin em
08:15Anh xin em đừng đi mà
08:17Hà Miên
08:17Hà Miên
08:20Hà Miên
08:24Lòng thương xốt của em đâu
08:26Sự lương thiện của em đâu rồi
08:29Hà Miên
08:31Anh cầu xin em như vậy
08:36Em vẫn không tha thứ cho anh Sơn
08:39Em thật là tàn nhẫn
08:42Em thật tàn nhẫn mà
08:44Không
08:47Không
08:48Anh không thể la em
08:50Anh không thể trách em
08:52Anh sai rồi
08:54Là anh đã sai rồi
08:57Anh đã làm những gì
09:00Rốt cuộc anh đã làm gì chứ
09:03Không
09:05Em đừng đi
09:07Nước dân cao
09:09Núi lở rồi
09:11Cầu đã gãy rồi
09:13Nguy hiểm lắm
09:15Em đừng đi
09:15Em đừng đi mà
09:17Em đừng đi
09:18Hà Miên em đừng đi mà
09:20Đừng đi
09:20Đừng đi
09:21Đừng đi mà
09:21Đừng đi
09:23Anh bắt được em rồi
09:27Anh bắt được em rồi
09:28Đây là tay của em
09:34Là em mà
09:36Anh biết ngay mà
09:38Dòng nước lũ đó không cuốn em đi
09:39Đó không có cướp em đi mất
09:41Em là của anh
09:42Em là của anh mà
09:44Em là của anh
09:45Phải tha lỗi cho anh
09:47Hà Miên
09:48Tha lỗi cho anh đi
09:50Tuy anh làm cho em đau lòng
09:52Hết lần này tới lần khác
09:53Nhưng mà
09:54Anh lại yêu em sâu đậm tới điên cuồng
09:57Anh xin em
09:59Đừng có dùng sự trừng phạt nặng nề này đối với anh
10:01Hà Miên
10:03Hà Miên
10:05Hà Miên à
10:07Hà Miên em đừng có đi mà
10:08Bên ngoài đang gió lớn
10:10Đang mưa to
10:11Em ra ngoài sẽ bị cảm lạnh đó
10:13Cây cầu đó
10:16Chiều nay đã lung lay lắm rồi
10:18Nước lũ dâng cao
10:21Em đừng có đi ra ngoài nữa
10:23Điều như em có chuyện gì
10:26Anh cũng không thể sống nổi đâu
10:28Hà Miên
10:29Hà Miên em đang ở đâu vậy
10:31Hà Miên
10:32Hà Miên
10:34Hà Miên
10:35Hà Miên
10:36Hà Miên
10:38Em không đi mà
10:39Em vẫn còn ở đây
10:40Anh xin em nói gì đi có được không
10:43Xin em hãy nói gì đi Hà Miên
10:45Nếu như em không muốn nói
10:49Thì em đừng nói gì hết
10:51Cứ ở đây là được rồi
10:54Em cứ ở đây là được
10:55Hà Miên
10:57Hà Miên
10:59Hà Miên
10:59Nè
11:03Điều Nguyên
11:05Theo cậu
11:08Tôi và cô
11:09Cô giáo Phương đó
11:11Người nào đẹp hơn
11:12Bà nói Phương với hướng gì vậy
11:15Tôi có gặp qua đâu
11:16Được rồi
11:18Được rồi
11:18Vậy thì
11:20Cậu thấy tôi đẹp không
11:22Bà hả
11:23Tôi cho bà biết nha
11:25Tôi làm ngày này 4 năm rồi
11:26Người đẹp tới mấy tôi cũng đã từng gặp qua
11:28Bà đó
11:29Đẹp chứ
11:30Bà vừa xinh đẹp
11:31Dán giả cân đối
11:32Còn trứt ra dáng phụ nữ nữa
11:34Được
11:38Nè
11:39Qua đây
11:43Rót rượu
11:46Rót rượu
11:46Tôi mời cậu cạn một ly
11:48Xinh đẹp thì sao chứ
11:51Ông chồng của tôi
11:59Không hề nhận ra điều đó
12:01Chỉ một lòng thích
12:03Cái cô giáo Phương tiên quanh quê mùa kia
12:05Đã mù thì vẫn là mù
12:07Tức chết đi được
12:09Rót rượu
12:13Rót rượu
12:14Tối nay tôi cần phải thật say mới được
12:16Nhưng mà
12:18Bây giờ đã là 5 giờ sáng rồi
12:20Với con chờ lâu lắm
12:21Mới tới tối nay được đó
12:22Bà đó
12:23Về ngủ một giấc đi
12:24Còn tôi
12:25Phải dọn dẹp nghỉ ngơi nữa chứ
12:26Uống rượu
12:29Thì phải uống thật say
12:31Uống say
12:32Thì mới đã
12:33Uống để quên sầu
12:36Uống cho thật là đã
12:38Không say không về
12:40Hà Miên
12:41Không say không về
12:43Em đâu rồi
12:43Cạn ly
12:45Hà Miên
12:45Cạn ly
12:46Hà Miên
12:47Uống đi
12:48Tiếp
12:48Em được đi mà
12:49Hãy ở lại với anh đi
12:50Uống tiếp đi
12:51Anh xin em mà
12:57Anh xin em mà
12:58Hà Miên
12:59Hà Miên
13:00Phương Tiên Oanh
13:02Tại sao cô lại ở trong phòng
13:03Của chồng tôi vậy
13:04Tôi vừa vắng nhặt
13:05Còn một đêm
13:05Cô nôn nóng tới nỗi
13:06Muốn thay thế vị trí của tôi sao
13:07Cô nói đi
13:08Chị Bách
13:11Chị nhìn kỹ lại đi
13:12Tối hôm qua
13:13Chồng chị dầm mưa
13:13Nên bị nhiễm phong hàng
13:14Đầu lại bị thương
13:15Cả đêm anh ấy bị sốt cao
13:17Tới bây giờ
13:18Vẫn còn chưa bớt sốt
13:19Cô ở đây chăm sóc anh ấy cả đêm
13:27Không ngủ luôn sao
13:29Chị Bách à
13:31Đúng vậy
13:33Anh ấy không thấy gì
13:36Lại bệnh nặng tới như vậy
13:37Ít ra cũng nên có người cho anh ấy uống thuốc đúng giờ
13:40Vậy sao
13:42Y tá chính của anh ấy không có ở nhà mà
13:45Dĩ nhiên là phải phiền tới cô rồi
13:47Cô là người đa tài lắm
13:49Tôi tin chắc việc nhỏ nhặt này không làm khó được cô
13:52Tôi đoán
13:53Chắc chắn là cô đã làm với một tâm trạng rất vui đúng không
13:56Vì đây chính là cơ hội tốt để hai người gần gũi với nhau hơn
13:59Hàm Yên
14:02Hàm Yên
14:03Hàm Yên
14:07Hàm Yên
14:11Hàm Yên
14:12Hàm Yên
14:13Hàm Yên
14:14Lúc nào anh cũng như vậy hết
14:16Từ sáng tới tối kể cả lúc hôn mê
14:18Anh lúc nào cũng chỉ gọi cái tên này thôi
14:20Hàm Yên
14:21Hàm Yên
14:22Nếu như tình địch của cô
14:25Là một người nào đó
14:27Thì ít ra
14:29Cô còn có thể ăn thua đủ
14:31Còn nếu như là hồn ma
14:34Thì cô làm được cái gì
14:36Chị Bách
14:41Chị đừng có trách anh ấy
14:43Anh ấy đang bị sốt mà
14:44Bị sốt
14:45Anh ấy vì hồn ma đó
14:48Mà bị sốt suốt 10 năm rồi
14:50Tôi hỏi cô
14:59Tối hôm qua
15:00Anh ấy có làm gì với cô không
15:01Tôi không hiểu sao chị lại hỏi như vậy
15:06Tối hôm qua
15:07Anh ấy cứ nằm hôn mê nguyên cả đêm luôn
15:09Không chút nào gọi là tỉnh táo
15:11Cho nên tôi mới hỏi cô
15:12Anh ấy có làm gì với cô không
15:13Tôi không hiểu câu hỏi của chị
15:16Cô thôi đi
15:17Phương Tì Hoành
15:18Từ khi cô bước vào Bách Duyên
15:20Cô chỉ làm mỗi một việc mà thôi
15:22Cô tưởng là tôi không nhìn ra sao
15:24Cô giả Trương Hàm Yên
15:28Cô bài mưu tính kế
15:29Giả là một hồn ma
15:30Tâm trí cô bái giăng không được tỉnh táo
15:33Tên anh ấy gọi
15:33Và nhớ tới chỉ có Trương Hàm Yên thôi
15:35Cơ hội tốt như vậy
15:36Cô chịu bỏ qua sao
15:37Đứng lại
15:41Cô có ý định cướp chồng tôi
15:44Ý đồ quá rõ ràng
15:45Cô chăm sóc anh ấy đi
15:46Chăm sóc cho tôi coi đi
15:48Tôi muốn coi thử giữa hai người rốt cuộc có chuyện gì
15:52Cô Phương
15:54Cô Phương
15:56Cô Phương
15:58Cô vẫn còn ở đây
16:00Tôi xin cô
16:01Cô đừng đi
16:03Cô Phương
16:04Cô Phương
16:07Cô Phương
16:12Tôi thấy anh ấy đang rất tỉnh
16:14Anh ấy không chỉ cần Trương Hàm Yên
16:16Xem ra
16:17Anh ấy cần cô hơn
16:19Đủ rồi
16:20Hãy lòng
16:20Cô Phương
16:24Cô khóc hả
16:25Cô Phương ơi
16:28Cô đừng khóc
16:29Bây giờ chị về phòng của mình trước đi
16:30Rửa mặt
16:31Trụ Linh vừa nằm suy nghĩ thật kỹ
16:33Xem những lời chị vừa nói có đáng là một con người không
16:35Quán Trung
16:36Em cũng binh giật cô ta sao
16:38Dĩ nhiên là binh cô ấy rồi
16:39Tối qua lẽ ra người chăm sóc cho bái văn chính là chị mới đúng
16:42Kết quả thì sao
16:43Chị ra ngoài uống rượu
16:44Hại người ta giấc giả cả đêm
16:45Bản thân chị không làm tròn trách nhiệm một người vợ còn trách người ta
16:48Không những không biết cá mơ mà còn chửi người ta té tát
16:52Chị làm vậy quá đáng lắm
16:53Chị
16:54Chị cái gì mà chị
16:55Anh bái văn đã bình tĩnh hơn nhiều
16:57Chị không thể cho anh ấy nghỉ ngơi thoải mái sao
16:59Đi
16:59Về phòng mau lưng
17:00Quán Trung
17:01Quán Trung
17:02Cô Phương
17:03Cô đừng khóc nữa
17:05Cô Phương
17:07Hay hôm nay chúng ta đừng đi học
17:09Ở nhà la cho ba có được không
17:11Đình Đình
17:15Cô không sao đâu
17:16Qua đây
17:19Con xem
17:23Ba của con đã ngủ say rồi
17:25Ba con ổn rồi
17:26Bây giờ mẹ của con cũng đã về
17:28Con cứ yên tâm tới trường học đi
17:30Bây giờ cô về phòng rửa mặt rồi thay quần áo
17:33Sau đó chúng ta sẽ đi học
17:34Chịu không
17:35Tối qua lẽ ra người chăm sóc cho bái văn phải là chị mới đúng
17:42Kết quả thì sao
17:43Chị ra ngoài uống rượu hại người ta giấc giả cả đêm
17:45Bản thân chị không làm trọn trích như một người vợ còn trách người ta
17:49Mình phải làm cái gì đó
17:54Mình nhất định phải làm cái gì đó
18:07Ai đó
18:08Em đây
18:09Anh thấy sao rồi
18:17Đỡ chút nào chưa
18:20Anh đã uống thuốc chưa
18:29Nè
18:43Em cho anh uống thuốc
18:45Thôi
18:46Đi ra đi
18:47Nhiều người chán lối như vậy
18:49Làm sao Hà Miên chịu vào đây
18:51Ra đi
18:52Đi ra đi
18:54Để cho Hà Miên vào đây
18:56Để Hà Miên vào đây
18:57Anh chết đi bắt bái văn
19:01Anh yêu cô ta tới như vậy
19:03Thì anh nên tới với cô ta luôn đi
19:05Anh chết đi
19:07Chết rồi có thể gặp được cô ta ngay mà
19:09Ông Du
19:14Ông Du
19:16Chuẩn bị xe cho tôi tôi muốn ra ngoài ngay
19:18Ông Du
19:27Anh lô
19:54Cao Lập Đức đi
19:55Xin hỏi ai đó
19:56Lập Đức
19:57Anh mau tới đây
19:59Anh mau tới đây đi
20:00Bái văn
20:01Anh bị sao vậy
20:03Xảy ra chuyện gì hả
20:04Lập Đức
20:06Anh là người duy nhất tôi tin tưởng
20:08Anh hãy tới giúp tôi đi
20:10Tôi thừa biết là
20:12Nước lũ không cuốn trôi cô ấy
20:14Bao nhiêu năm qua
20:16Tôi vẫn luôn có ý nghĩ đó
20:19Nhưng mà tôi không thể chắc chắn 100% được
20:22Bái văn à
20:24Anh có bị điên không vậy
20:25Tôi không hiểu anh đang muốn nói cái gì nữa
20:27Anh cứ nằm nghỉ ngơi đi
20:29Lập Đức
20:30Anh cần phải tới đây
20:31Anh tới ngay đi
20:33Tới liền luôn đi
20:34Được không thì cô ấy sẽ đi mất
20:36Vậy thì
20:38Tôi sẽ không sống nổi đâu
20:41Điều như mất cô ấy nữa
20:43Chắc chắn tôi sẽ chết thôi
20:45Tôi hiểu rồi
20:47Chỗ anh đang xảy ra một chuyện rất nghiêm trọng
20:49Được
20:50Tôi sẽ tới chỗ của anh ngay
20:52Có lẽ chập tối sẽ tới nơi đó
20:53Được không
20:53Cả đêm qua anh không ngủ được
21:08Anh đã suy nghĩ rất nhiều
21:11Nên tranh thủ thời gian trưa nay em nghỉ ngơi
21:15Tới gặp em để nói cho rõ ràng
21:17Và hiển nhiên
21:18Đêm qua em cũng thức trắng
21:21Có đúng không
21:25Anh cảm thấy
21:26Chúng ta còn phải dừng ngay chuyện về dò tinh thần lớn nhau đi
21:29Dũng dĩ
21:31Hôm qua anh định hỏi em chuyện liên quan tới giảng phi phạm
21:35Anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý
21:37Chỉ cần em thừa nhận
21:40Là em thích anh ta
21:41Anh sẽ đặt vé máy bay quay trở về Mỹ ngay
21:44Anh tôn trọng lựa chọn của em
21:47Anh không ép buộc em
21:49Nhưng mà
21:52Em không hề thừa nhận chuyện gì
21:54Với bản tính của em
21:56Nếu em thực sự yêu anh ta
21:58Chắc chắn em sẽ không giấu giếm anh chuyện gì cả
22:00Cho nên
22:02Anh đã loại trừ khả năng em thích giảng phi phạm
22:04Nếu như vậy thì rốt cuộc
22:07Chỉ còn lại Bách Gia mà thôi
22:09Bách Gia là một gia đình rất kỳ lạ
22:15Lần đầu tiên khi anh tới đó
22:17Tâm tư của anh đều hướng về em hết
22:20Nên không chú ý tới họ lắm
22:22Nhưng mà
22:24Bây giờ sau khi nghiền ngẫm tỉ mỉ lại mọi chuyện
22:27Hôm đó
22:28Chỉ có bà Bách là tỏ ra nhiệt tình thôi
22:30Còn ông chủ Bách
22:33Thì quá trầm mặt
22:35Còn đình đình con gái ông ấy
22:37Và cô gái bị kém trí tên là Thúy Sang
22:40Thì càng tỏ ra tuyệt trọng hơn
22:42Bây giờ cuối cùng anh đã hiểu
22:45Ý nghĩa câu nói của giảng phi phạm
22:47Anh ta nói
22:53Ở trong tim em
22:55Không biết anh đang đứng xếp hàng
22:57Ở vị trí thứ mấy nữa
22:57Có thật như vậy không
22:59Tiếng quanh à
23:00Em từng nói
23:04Trong lòng em có một nỗi khổ riêng
23:06Nỗi khổ này xuất phát từ họ đúng không
23:08Bách Bảy Văn
23:09Bách Đình Đình
23:10Thúy Sang
23:12Và cả em
23:13Trước cuộc quan hệ của tất cả mọi người là gì
23:15Bối quan hệ mù mờ này
23:18Rất khó lý giải đúng không
23:19Á lực
23:20Á lực
23:21Chúng ta đã thỏa thuận không ép đi quanh nữa rồi mà
23:24Không
23:25Cô nhầm rồi
23:26Không phải tôi ép cô ấy
23:27Mà cô ấy ép tôi
23:28Đi quanh
23:30Anh không thấy nào quên được
23:32Biểu cảm trên mặt của em hôm đó
23:34Khi anh chứng thức đưa ra đề nghị sẽ đưa em trở về Mỹ
23:37Biểu cảm của em
23:38Cũng tuyệt vọng giống y như họ vậy
23:40Có đúng không
23:41Đừng có ở đó nhìn anh
23:44Anh đang nói với em
23:45Nhiều chuyện em sắp kể dài tới 3 ngày 3 đêm không hết
23:48Anh cũng đủ kêu nhận đi lắng nghe
23:49Cho dù
23:51Em nói thẳng ra một câu vô cùng tuyệt tình
23:53Anh cũng có thể chịu được
23:54Chỉ khi em nói ra
23:56Anh mới biết phải làm thế nào
23:57Em nói đi
23:59Em nói gì đi chứ
24:01Được
24:03Em nói
24:05Em nói
24:07Bất tình đình
24:13Chính là con ruột của em
24:16Đứa bé gái đáng thương đó
24:23Là con gái của em
24:25Là con gái ruột của em
24:27Nếu anh còn muốn biết thêm gì nữa
24:36Mọi chuyện của em
24:38Dịp Sương sẽ nói cho anh biết
24:40Đi quanh
24:41Tạm biệt
24:43Tạm biệt
24:44Ngày mai gặp lại nha
24:57Tạm biệt
24:58Tạm biệt
24:59Nhanh lên
24:59Đi thôi
25:00Đi thôi
25:01Tạm biệt
25:02Anh có chuyện muốn nói với em
25:11Đi với anh được không
25:12Em cần phải nghe những chuyện này
25:15Vì nó liên quan tới một khởi đầu
25:17Hoặc là một kết thúc
25:19Định định
25:25Con cùng về với các bạn được không
25:26Chú phải đưa cô Phương tới một nơi khác
25:28Đi nói chuyện
25:29Không được
25:31Em đang vội về nhà
25:32Không có gì là không được
25:33Em buộc phải đi theo anh
25:34Hôm nay không nói rõ với em
25:36Anh sẽ không buông tha em đâu
25:37Cô ơi
25:42Con đợi cô về ăn cơm tối nha
25:45Được
25:46Nè
25:47Mặc thêm áo ấm vào
25:48Định định
25:56Lát nữa tới nhà
25:57Con ngoan ngoãn làm bài tập trước
25:59Cô sẽ trở về nhanh thôi
26:00Được rồi đó
26:02Con chào chú Giảng
26:03Con chào cô Phương
26:05Định định
26:20Định định
26:21Chị hãy không về cùng với con sao
26:23Đừng có làm ồn ba
26:25Ba đang bị bệnh mà
26:27Định định
26:33Hôm nay cô Phương
26:35Không về nhà cùng con sao
26:36Dạ
26:38Ba
26:39Ba đỡ chút nào chưa
26:41Ba đỡ nhiều rồi
26:43Ba hết sốt rồi
26:45Định định
26:46Con vẫn chưa trả lời câu hỏi của ba
26:48Cô Phương đâu
26:50Cô Phương đi đâu rồi
26:51Ờ
26:52Cô ấy từ chú Giảng đón đi rồi
26:55Chú Giảng sao
26:57Dạ phải
26:59Hôm qua thì chú Trịnh đó tới đón cô Phương đi
27:02Hôm nay thì chú Giảng
27:03Ngày mai
27:04Không biết còn có chú nào tới nữa không
27:06Ba
27:07Liệu có ngày nào đó
27:08Cô Phương được đón đi rồi
27:10Không trở về đây nữa không
27:12Ờ
27:17Ông chủ
27:20Ba
27:21Ông chủ à
27:21Ba không được khỏe hả ba
27:23Trời ơi
27:24Bao nằm xuống đi
27:25Ông chủ
27:25Ông đừng có lo
27:27Chị hai sẽ về nhà mà
27:29Chị ấy không bỏ đi
27:30Chị ấy sẽ trở về mà
27:31Trời vẫn còn chưa tối
27:33Lại không có mưa nữa
27:35Ê
27:36Chị ấy muốn em
27:37Gọi chị ấy
27:38Gọi là
27:39Chị Phương đó
27:40Nên em gọi
27:41Là
27:42Chị Phương
27:43Không gọi nhầm đâu
27:44Chị hứa với em
27:45Sao không bỏ đi
27:46Thật đó ông chủ
27:47Chị không bỏ đi
27:48Chị sẽ trở về mà
27:49Thuy Sang
27:50Thuy Sang
27:51Em vừa nói gì
27:52Em nói lại lần nữa đi
27:53Không gọi nhầm tức là sao hả
27:54Em hãy nói rõ hơn một chút đi
27:57Anh hai
27:58Đừng bắt Thuy Sang
27:59Đau lắm
28:00Thuy Sang không dám
28:01Không dám
28:01Không dám nữa đâu
28:02Thuy Sang à
28:03Em hãy nói rõ hơn một chút đi
28:04Nói đi
28:05Ba làm sao vậy hả ba
28:06Dì Sang trước giờ vẫn vậy
28:08Không nói rõ chuyện gì hết
28:10Trời vẫn còn chưa tối
28:14Trời lại không có mưa
28:16Chị hai
28:17Không bao giờ bỏ đi
28:19Chị hai
28:19Rất thương Đình Đình
28:21Thương Thuy Sang
28:22Chị không bỏ đi đâu
28:24Không bao giờ bỏ đi
28:25Không bao giờ đâu
28:26Đình Đình
28:27Thuy Sang
28:29Ông chủ
28:31Các hai người
28:33Phải dùng hết sức của mình
28:34Để giữ cô Phương lại
28:35Ba thì không thể làm gì được rồi
28:38Nhưng mà
28:40Hai người có thể
28:41Hai người có thể được
28:42Hai người
28:44Chính là những người
28:45Mà cô ấy yêu quý nhất
28:46Nếu cô ấy chính là
28:48Chỉ là giả dụ mà thôi
28:51Hầu như đó là chuyện
28:53Không thể nào chỉ là giả dụ thôi
28:54Đình Đình
28:56Thuy Sang
28:57Hai người nhất định
28:58Phải giúp tôi giữ cô Phương lại
29:00Ba
29:01Cô Phương sẽ không bỏ đi đâu
29:03Có con
29:04Có chị Sang
29:04Và có ba nữa
29:06Chúng ta đều rất thích cô ấy
29:08Chắc chắn cô ấy sẽ không bỏ chúng ta mà đi đâu
29:11Em đang nghĩ gì
29:20Em đang nghĩ
29:23Bệnh của bái văn
29:25Có đỡ chút nào chưa
29:27Anh ấy bệnh à
29:30Đúng vậy
29:32Lại còn bị thương ở đâu
29:34Tối hôm qua
29:37Khi em chạy trốn tới chỗ của anh
29:39Anh ấy vẫn còn ở ngôi nhà quang
29:42Tìm em
29:42Anh cũng bệnh
29:47Anh nói anh cũng bị bệnh
29:52Anh bệnh tới nơi không có thuốc chữa rồi
29:56Vậy em có chấp nhận cứu anh không
29:58Người có tâm lòng Bồ Tát như em sẵn sàng cứu giúp mọi người trên đời
30:02Vậy đối với bệnh của anh
30:04Em có sẵn lòng cứu anh không
30:06Em sẽ cứu
30:11Em cứu mạng anh
30:15Cũng là cứu bản thân em
30:16Rất công bằng mà
30:18Có đúng không
30:19Em không hiểu
30:22Em không hiểu
30:23Em hiểu mà
30:26Anh bày tỏ tình cảm với em một lần nữa
30:28Sao em lại nói không hiểu
30:29Em biết rõ anh cũng đã rơi xuống giật
30:31Là chuyện của Trương Hạm Yên cũng được
30:33Chuyện của Phương Tiêu Quang cũng được
30:34Đầu óc anh hoàn toàn không để ý tới
30:35Tiêu Quang anh cũng không biết cách bày tỏ
30:37Nhưng anh sẽ cho em một câu chuyện mới
30:39Một câu chuyện thuộc về Phương Tiêu Quang và giảng phi phạm
30:42Không
30:46Không
30:47Em nói không như vậy là sao
30:49Em không làm được
30:52Tại sao không làm được
30:54Đừng ép em
30:56Xin anh
30:57Đừng có ép em
31:01Em đừng như vậy Tiêu Quang
31:02Anh không có ép em
31:03Làm sao anh ở ép em
31:05Anh biết tim em đang rất đau khổ
31:08Anh biết trái tim em đang rị máu
31:09Anh rất hiểu
31:10Vì em đã có một giết thương rất lớn
31:12Nhưng em hãy tin anh
31:15Anh sẽ chữa cho em
31:16Anh tin chắc mình sẽ chữa được mà
31:18Tiêu Quang
31:20Đi với anh đi
31:23Chúng ta sẽ cùng rời khỏi nơi này
31:25Cùng nhau trốn khỏi nơi này
31:28Tiêu Quang
31:29Phải
31:30Tương lai của anh hoàn toàn đang nằm trong tay em
31:34Nơi thẳng ra
31:36Anh tới đây mở quán trà
31:39Chủ yếu là để tìm hiểu thân thế của mình
31:41Anh muốn tìm hiểu sự thật về cái chết của mẹ anh
31:44Anh muốn người của Bách Gia phải trả giá cho bi kịch xảy ra trước đây
31:48Trong lòng anh có một ngọn lửa
31:52Ngọn lửa này
31:53Có thể khiến Bách Gia ngày nay
31:54Bị thiêu rùi sạch sẽ giống như hàm yên sơn trang trước đây vậy đó
31:58Những tâm tư của riêng anh
32:02Từ lâu em đã hiểu được một phần
32:05Có đúng không
32:06Nhưng bây giờ
32:08Ông trời cho anh biết em
32:10Em là mắc xích duy nhất nằm ngoài tất cả kế hoạch của anh
32:14Anh không thể kiềm chế
32:16Anh thực sự không thể kiềm chế
32:18Nên anh chỉ còn cách cầu xin em
32:20Đi với anh đi
32:21Vì em anh không cần thứ gì hết
32:24Vì em anh có thể bỏ qua hết mọi chuyện
32:26Chỉ cần em đi với anh
32:28Để chúng ta đi tìm một thiên đường chỉ thuộc về hai chúng ta
32:31Chỉ một câu của em thôi tiêu anh à
32:35Chúng ta có thể kết thúc bóng tối
32:37Bắt đầu một trời ánh sáng
32:39Chỉ một câu của em thôi
32:40Nói đi
32:42Hãy nói em muốn đi với anh đi
32:46Hãy nói chúng ta sẽ cao chạy xa bay
32:48Chúng ta sẽ dùng tình yêu
32:50Kết thúc hết mọi thứ liên quan tới Bách Gia
32:52Và thù hận
32:53Không
32:56Em không thể đi với anh
32:57Phi Phạm
32:59Em xin lỗi
33:01Đây là chuyện không thể nào được
33:04Em cần phải trở về
33:06Đã 10 năm rồi
33:08Dù anh ta đã từng đối xử rất tàn nhẫn với em
33:11Em vẫn không thể quên được tình cũ
33:13Em vẫn còn yêu anh ta
33:15Anh ta vẫn còn đủ sức cuốn khúc em
33:18Khiến em không thể xa anh ta
33:19Có đúng không?
33:23Phi Phạm
33:24Anh ấy thật sự bệnh rất nặng
33:26Sáng nay khi em ra khỏi nhà
33:29Anh ấy dẫn sốt rất cao
33:32Trong nhà không ai lo được cho anh ấy
33:34Em cần phải trở về xem sao
33:36Anh đã nói nhiều tới như vậy
33:40Mà thứ anh nhận được vẫn chỉ là câu này
33:42Được
33:43Anh không nói nữa
33:45Anh không còn gì để nói
33:47Cũng tại em hết
33:53Phi Phạm
33:56Nợ của em đối với Bách Gia
33:59Chắc vẫn chưa trả hết
34:02Phương Ti Quang
34:15Nếu em không đi với anh
34:17Thù hận với anh và Bách Gia
34:19Sẽ được cộng theo một bối thù sâu nặng nữa
34:22Chị Phương
34:30Anh có em bày tỏ với chị rồi đúng không?
34:38Anh ấy có đề nghị với chị chuyện gì không?
34:43Anh ấy muốn chị đi theo anh ấy
34:44Chị có đồng ý không hả?
34:51Chị Phương
34:52Xin chị hãy đồng ý đi mà
34:53Chị biết không?
34:58Bao nhiêu năm qua
34:59Anh ấy có rất nhiều cô gái để ý
35:02Nhưng anh ấy cứ lạnh lùng như đá
35:03Không hề động lòng trước tình cảm của cô nào hết
35:05Cho tới khi gặp chị
35:08Anh ấy mới yêu thật lòng
35:09Chị Phương
35:11Em là em của anh ấy
35:14Em hiểu anh ấy
35:15Và em cũng hiểu rất sâu sắc
35:16Anh ấy đã không yêu thì thôi
35:18Nhưng khi yêu thì yêu hừng hừng và mảnh liệt
35:21Anh ấy thật lòng với chị đó
35:23Thật đó
35:24Anh ấy yêu chị tới phát điên
35:25Chị có hiểu hay không?
35:30Chị Phương
35:31Chị cũng đã biết
35:32Thân thế của anh ấy có đúng hay không?
35:33Trước đây anh ấy vui tư hoạt bác
35:36Không để mình bị gò bó
35:37Nhưng anh ấy thay đổi rồi
35:39Hoàn toàn thay đổi rồi
35:41Chị Phương
35:42Trong lòng anh ấy có ngọn lửa thù hận
35:46Khiến anh ấy thấy rất đau đớn
35:49Em phải dương mắt nhìn anh ấy dễ dụa
35:51Giữa yêu thương và thù hận
35:53Dương mắt nhìn anh ấy dễ dụa
35:54Giữa cái thiện và cái ác
35:55Em thấy rất sợ
35:57Không biết sau này sẽ tiến triển như thế nào
36:00Còn món nợ giữa anh ấy và Bách Gia
36:02Có thể biến thành thứ rất tàn nhẫn
36:05Chị Phương
36:06Bây giờ chỉ có chị mới cứu được anh ấy thôi
36:09Chị không thể
36:12Chị còn lo thân mình không xong
36:14Chị
36:15Vậy sao chị không chấp nhận anh ấy chứ?
36:18Đau buồn của chị
36:19Và đau buồn của anh ấy cũng xóa đi hết
36:21Để chị được hồi sinh
36:23Anh ấy được hồi sinh
36:24Cả em và Quán Trung cũng có cơ hội tìm được hạnh phúc của mình
36:26Em và Quán Trung
36:29Đúng vậy
36:30Với ngọn lửa thù hận mạnh liệt trong lòng anh ấy
36:33Em vào Quán Trung làm sao có tương lai chứ?
36:35Hơn nữa
36:36Em cũng không thể nào bỏ mặt anh của mình
36:38Chị Phương
36:43Chị với một quyết định
36:46Chị có thể cứu được rất nhiều người chị có hiểu hay không?
36:51Còn vậy Bách Bái Dân
36:53Chị cứ giao anh ta cho Âu Ái Lâm
36:55Đó cũng là chọn lừa của anh ta mà
36:58Chị
36:59Chị không thể
37:02Mộng Kha
37:03Em không hiểu đâu
37:05Chị không thể yên tâm giao anh ấy cho Âu Ái Lâm
37:09Anh ấy vừa bệnh
37:11Lại vừa mù
37:13Chị về đây
37:16Chị Phương
37:18Cô Phương
37:21Sao cô cũng ở đây vậy?
37:28Cô ấy làm sao vậy?
37:31Giống như mới bị cú sóc nào đó
37:33Em đã nói gì với cô ấy?
37:37Không có gì
37:37Em chỉ nói thêm vài câu
37:40Còn người đã nói những gì với chị ấy là anh của em
37:43Vậy
37:45Anh của em đã nói gì với cô ấy?
37:48Bày tỏ
37:48Muốn đưa chị ấy cao chạy xa bay
37:50Cùng thoát khỏi bể khổ
37:51Thoát khỏi bể khổ?
37:54Vậy là ý gì?
37:57Câu chuyện này kể ra
37:58Thì dài dòng lắm
37:59Không sao hết
38:02Anh đủ kiên nhẫn đi nghe mà
38:05Đủ kiên nhẫn nghe cũng vô ích
38:08Em không thể nói rõ được
38:10Em làm sao vậy?
38:13Anh cảm thấy như người xung quanh anh đều thay đổi
38:15Người này nói một chút
38:16Người kia nói một chút
38:17Khiến anh có cảm giác sự việc rất nghiêm trọng
38:20Vậy mà không có một ai chịu nói rõ ràng cho anh biết rút cuộc có chuyện gì
38:23Không lẽ mọi người đều biết
38:25Chỉ có mình anh là mơ hộ sao?
38:32Bỏ qua anh của em đi
38:33Đó là chuyện tình cảm của anh ấy và cô Phương
38:36Đâu có liên quan tới chúng ta?
38:38Sao lại không liên quan chứ?
38:40Liên quan rất mật thiết đó
38:41Tức là sao?
38:42Nếu như hai người họ có thể thuận lợi tiến tới với nhau
38:46Thì chuyện của chúng ta cũng sẽ thuận lợi hơn nhiều
38:48Còn nếu không thì sao?
38:53Thì chúng ta tiêu đợi
38:54Không có đâu
38:59Mộng Kha em nghe đi
39:01Anh không quan tâm chuyện này còn có khúc mắt gì
39:04Hay là còn có những dây dưa khó hiểu nào
39:05Cũng không liên quan tới chúng ta
39:07Em hiểu không?
39:08Anh của em phản đối là chuyện của anh ấy
39:10Mẹ nuôi của anh phản đối cũng là chuyện của bà ấy
39:12Chỉ cần chúng ta cứ kiên định
39:14Và nắm chặt tình cảm này
39:16Thì dù có bất cứ ai phản đối cũng không ảnh hưởng tới chúng ta
39:27Đình Đình
39:28Thúy Săn
39:29Hai cô giáo
39:31Chị hai
39:32Sao hai người lại ở đây?
39:34Đình Đình
39:35Dì đã nói với con rồi mà
39:37Chị hai sẽ trở về
39:39Nhìn đi
39:40Chị hai về rồi nè
39:41Chị hai về rồi
39:42Cô ơi
39:44Con thấy sợ lắm đó
39:46Đình Đình
39:46Sao hai người không ở trong nhà ngồi chờ?
39:48Gió lớn như vậy
39:49Tại sao còn ra ngoài để làm gì?
39:52Trong nhà vẫn ổn chứ
39:53Ba của con sao rồi?
39:55Mẹ của con có ở nhà không?
39:56Mẹ không có ở nhà
39:58Chị châu nói
39:58Hôm nay mẹ con lại nổi cơn tanh bành
40:00Rồi bỏ đi
40:02Chắc tối nay
40:03Mẹ không về đâu
40:05Ba đỡ hơn nhiều rồi
40:07Có thể xuống dường được rồi
40:08Cũng không còn sốt
40:10Nhưng mà
40:12Ba con có vẻ như rút nôn nóng
40:14Rất nôn nóng
40:15Về chuyện gì?
40:17Ba cũng giống như con
40:19Rất sợ cô Phương
40:20Bị chú Trịnh hay chú Giảng
40:22Hay là chú nào đó
40:23Đưa đi không về nữa
40:25Trời ơi
40:29Đình đình khờ quá
40:31Thúy sang biết
40:32Thúy sang biết mà
40:33Con nhìn đi
40:34Bây giờ
40:35Trời vẫn còn chưa tối
40:37Cũng không có mưa
40:38Chỉ có gió lớn thôi
40:40Chị hai sẽ không bỏ đi
40:42Như lần trước
40:44Trời tối ôm
40:45Lại mưa to
40:46Thì lúc đó
40:47Chị hai mới bỏ đi
40:49Trời đình đình à
40:51Khờ quá
40:51Chị hai không có bỏ đi đâu
40:54Hay
40:55Con không thể hiểu nổi
40:56Tại sao dì sang
40:58Cứ lấy chuyện gió to
41:00Mưa lớn
41:01Trời tối mà nói về cô
41:03Hai đứa đình có lo
41:13Cứ yên tâm đi
41:14Con xem không phải cô đã trở về rồi sao
41:16Nhưng mà
41:17Nhưng mà
41:18Nhưng mà
41:20Nhưng mà cái gì
41:21Nhưng mà
41:22Cô có thể hứa với mọi người
41:24Cho dù có chú nào đó
41:25Tới đón cô
41:26Cô cũng không bỏ mọi người không
41:28Cô Phương
41:30Cô có biết không
41:31Con và dì sang
41:33Và cả ba con
41:34Đều rất thích cô
41:35Lúc nãy ba con nói
41:37Không cách nào giữ cô lại
41:38Cho nên
41:40Nhìn ba tội lắm đó
41:42Ba con nói
41:44Ba con nói sao
41:46Dạ phải
41:47Dán dẻ của ba
41:49Nhìn tội lắm
41:50Tuy là ba bị mù
41:51Nhưng mà
41:52Bình thường ba không cần
41:54Người khác giúp mình
41:54Chuyện gì hết
41:55Nhưng hôm nay
41:57Ba lại cần con dài dì sang
41:58Giúp đỡ cho ba đó
42:00Con nghĩ là
42:01Chắc ba lại sốt nữa rồi
42:02Đến nổi mụn mịn luôn
42:03Ba còn nhờ dì sang
42:04Giúp nữa chứ
42:05Giúp chuyện gì
42:07Giúp ba tìm cách giữ cô lại
42:11Ê
42:15Chị hai về rồi
42:16Đình Đình
42:17Và Thúy Sang
42:18Đều thấy rất vui
42:20Chị không có nhà
42:21Đình Đình
42:21Và Thúy Sang
42:22Buồn muốn khóc luôn
42:24Á
42:25Thúy Sang không sợ
42:26Không sợ nữa
42:27Chị hai đã về rồi
42:28Thúy Sang biết rõ
42:30Đình Đình cũng biết rõ
42:31Anh hai cũng biết rõ
42:33Trời ơi
42:33Chị xem
42:34Bồ câu cũng biết rõ
42:35Trời cũng biết rõ
42:37Bàn trời cũng biết rõ
42:38Tất cả
42:39Tất cả
42:39Trời ơi
42:40Tất cả đều biết rõ
42:42Thúy Sang
42:42Vậy sao
42:42Thúy Sang
42:44Chị hai
42:45Chị hai đau quá
42:46Đau quá
42:49Đau quá
42:52Anh ấy đưa ra cứu diện mạnh như vậy
42:55Làm sao mình chống đỡ cho được đây
Recommended
43:02
|
Up next
43:07
42:59
43:04
43:14
43:05
43:02
42:31
43:03
40:54
42:59
42:22
50:00
43:16
Be the first to comment