Skip to playerSkip to main content
  • 5 weeks ago
Transcript
00:00Các bạn hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé.
00:30Các bạn hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé.
01:00Các bạn hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé.
01:29Các bạn hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé.
01:59Các bạn hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé.
02:29Các bạn hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé.
02:31Các bạn hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé.
02:59Các bạn hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé.
03:01Nè, ngồi đi, lại đây, tới trường kiếm tôi không thấy, chứ nên tới nhà phải không?
03:06Không phải, lập đức nói cho tôi biết đó.
03:08Ờ, hôm nay chúng tôi nói chuyện rất nhiều, cô ấy không ngừng đề cập tới em.
03:15Còn anh, thì anh cứ đề cập tới bái văn mà thôi.
03:20Một cuộc hẹn hò này thì...
03:21Nè, nè, nè, nè, hẹn hò với không hẹn hò cái gì?
03:24Tôi chẳng qua chỉ là đi uống cà phê với anh có một lần thôi.
03:26Đừng dùng nhầm chữ, coi chừng bị người ta hiểu lầm đó.
03:28À, thì ra, ngày hôm nay người bà chú Đức đi hẹn hò chính là dì Diệp Sương hả?
03:37Hả? Hẹn hò với tiên sinh hả?
03:40À, đi chơi có vui không?
03:41À, đi chơi có vui không vậy hả?
03:44Anh lập đức này.
03:47Dì Diệp Sương, dì đừng bắt cỡ nữa.
03:50Dì xinh đẹp như vậy, đương nhiên có nhiều người theo đuổi rồi.
03:52Con nói dì biết nha, chú Đức của con tuy là có già một chút, nhưng mà chú ấy là một người rất tốt.
03:58Thật mà, con không nói dối đâu.
04:00Đúng, đúng, đúng, đình đình nói rất đúng.
04:02Thông thường chú đã có nói rồi mà, đình đình là một đứa bé ngoan, vô thanh thật lại còn rất dễ thương nữa chứ.
04:07Hát, dì Diệp Sương tới đây ngồi đi, về ngồi chung với chú Đức đi.
04:11Diệp Sương, ngồi đi, ngồi đi. Anh ngồi đi.
04:18Lập đức à?
04:18Diệp Sương.
04:19Nói đi, nói đi. Hai người cứ việc nói đi.
04:23Nếu như lúc xưa...
04:26Nếu như lúc xưa, tôi biết trên thế gian này còn có một cô Diệp Sương.
04:32Tiêu anh à, đừng có nghĩ bậy nghĩ bạ nha. Người ta chưa có cái gì hết.
04:38Sáng nay Lập Đức trước khi ra khỏi nhà đã nói với tôi một câu.
04:42Nếu 10 năm trước đây giới thiệu cho anh ấy thì tốt biết mấy.
04:44Tôi nghĩ đời người đúng là rất kỳ lạ.
04:49Nếu như 10 năm trước hai người đã quen nhau, thì hôm nay sẽ như thế nào?
04:56Có thể số mệnh của nhiều người có rất nhiều thay đổi.
05:00Đúng vậy đó. Và cả câu chuyện sẽ có nhiều thay đổi.
05:03Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
05:33Lát nữa cô Diệp Sương và Trịnh Tiên Sinh có ở lại nhà ăn cơm hay không?
05:36Nè, đừng có tính tôi trong đó. Tôi không phải là khách đâu.
05:40Rất xin lỗi, tôi tới làm cho mọi người mất vui.
05:43Tiêu anh, ngày hôm nay em đi ăn với anh nha.
05:45Tiêu anh à, bây giờ em đi chung với anh.
06:06Không những là không muốn ăn, cũng không muốn nói chuyện là sao?
06:09Á lực, em...
06:13Đừng nói.
06:16Nếu như em chỉ nói là xin lỗi với anh, thì em đừng có nói ra.
06:21Anh biết là...
06:24Hãy đừng chúng ta sẽ không có tương lai.
06:26Bởi vậy...
06:27Khi xưa anh đeo chiếc nhẫn này cho em.
06:41Nó tượng trưng cho...
06:43Tình yêu của anh mãi mãi không thay đổi.
06:47Nhưng mà bây giờ...
06:49Nó đã không còn sáng như lúc xưa nữa rồi.
06:51Điều còn lại...
06:55Chỉ là vấn đề đạo đức.
06:56Và trách nhiệm thôi.
06:59Bởi vậy...
07:01Anh không muốn dùng nó để trói buộc em.
07:05Anh muốn đi về sao?
07:09Thời gian ở đây đã quá lâu rồi.
07:14Lẽ ra...
07:15Hơn 80% anh đã phải đi về.
07:19Vậy còn 20% thì sao?
07:21Bởi em tưởng là còn 20% sao?
07:25Chứ dù là có...
07:28Một tỷ lệ nhỏ như vậy...
07:31Em nghĩ là có tác dụng gì không?
07:39Anh nói thật cho em biết nha.
07:42Dù là lúc nãy không có...
07:44Không có sẽ ra chuyện đó.
07:47Nhưng khả năng anh phải về...
07:49Đã là 100%.
07:50Không thấy chuyện lúc nãy...
07:54Không phải là 100%
07:55Mà là 120%
07:57Tệ thật.
08:11Chính anh cũng không biết là mình đang nói gì nữa.
08:14Anh muốn hẹn em ra ngoài.
08:17Không phải định nói những lời này với em.
08:18Anh...
08:19Anh là chiếc nhẫn trong tay em ra.
08:41Là vì anh chịu thua.
08:42Tại vì anh đã trễ 10 năm.
08:46Anh đã thua họ tâm phục khẩu phục.
08:50Nên em hãy nghiêng kỹ những lời anh nói.
08:52Kể như là em tự giúp em đi.
08:54Hãy can đảm yêu thương.
08:57Yêu đình đình của em.
08:59Yêu thúy sang của em.
09:01Yêu bách bái giăng của em.
09:02Tình thương này ở trong lòng em.
09:07Đã giống hơn 10 năm nay rồi.
09:10Em tưởng là em còn nhiều thời gian hay sao?
09:12Em đã không còn nhiều thời gian nữa.
09:14Em biết không?
09:15Đừng tưởng em chính là đấng cứu thế.
09:20Em không phải.
09:23Em chỉ là một người phụ nữ.
09:25Một người luôn khao khát yêu thương.
09:26Và cũng cần người ta yêu thương.
09:30Mở về đừng ngốc nữa.
09:32Bây giờ em biết phải làm thế nào chứ?
09:35Em cần phải la lớn lên.
09:36Trịnh á lực cút đi.
09:38Giả phi phạm cút đi.
09:39Hầu ẻ lầm cút đi.
09:40Bây giờ Trịnh á lực đã quyết định bỏ đi rồi.
09:46Hai người còn lại.
09:47Làm sao mà đuổi họ đây?
09:53Em hãy đem cút băng này về nghe đi.
09:56Tin là nó sẽ giúp cho em có thêm sức mạnh.
10:08Chuyên bài của anh vào 2 giờ chiều mai.
10:10Anh sẽ về mi.
10:22Trong cuộc đời tôi.
10:24Sự ân hận và đau khổ lớn nhất.
10:26Là mất đi người vợ của tôi.
10:29Trương Hàm Yên.
10:31Sự an ngủi và tự hào lớn nhất của tôi.
10:34Là đứa con gái.
10:36Do vợ tôi sinh ra.
10:37Định định.
10:40Tôi thầy.
10:42Tôi sẽ thương định định.
10:43Còn hơn thương tính mạng của tôi nữa.
10:47Bởi vì.
10:49Nó là kết tinh tình yêu của tôi và Hàm Yên.
10:51Ở trên người định định.
10:56Bất cứ lúc nào.
10:58Tôi cũng nhìn thấy hình bóng của Hàm Yên.
11:03Nếu như.
11:05Nếu như cuộc đời của tôi.
11:07Đã định sẵn sẽ mất Hàm Yên.
11:11Tôi sẽ không phản đối Hàm Yên đưa định định đi.
11:13Đối với tôi mà nói.
11:18Hai mẹ con cô ấy.
11:21Đều là một nửa tính mạng của tôi.
11:25Dù mất đi một nửa nào.
11:28Cũng đều khiến tôi đau khổ không sống nổi.
11:32Nếu vậy thì mất đi một nửa hay là mất hết tất cả.
11:35Cũng đâu có gì khác nhau.
11:36Hàm Yên.
11:42Nếu như em thực sự quyết định bỏ anh ra đi.
11:46Em cứ dẫn theo định định đi.
11:50Không cần phải dùng tới pháp luật.
11:52Không cần phải thưa kiện.
11:56Lời anh nói chính là bằng chứng.
12:00Tại vì.
12:01Nếu như anh mất em.
12:04Thì anh giống như người không có linh hồn vậy.
12:06Định định đi theo anh.
12:11Chỉ nhiên là sẽ không còn hạnh phúc.
12:15Thà là để nó đi cùng với em.
12:18Đi theo em.
12:22Cầm lấy đi.
12:24Cầm lấy đi cho Hàm Yên nghe.
12:27Đem đi cho Quang Tòa nghe.
12:28Đem đi cho tất cả mọi người nghe đi.
12:31Tôi không cần biết.
12:33Bây giờ tôi không cần biết cái gì hết.
12:36Hàm Yên.
12:37Hàm Yên.
12:38Hàm Yên.
12:39Hàm Yên.
12:40Nếu như em thật sự quyết định bỏ anh ra đi.
13:09Em cứ dẫn theo định định đi.
13:15Không cần phải dùng tới pháp luận.
13:17Không cần phải thưa kiện.
13:21Lời anh nói chính là bằng chứng.
13:25Tại vì.
13:27Nếu như anh mất em.
13:27Thì anh giống như người không có linh hồn vậy.
13:33Định định đi theo anh.
13:36Dĩ nhiên là sẽ không còn hạnh phúc.
13:40Thà là để nó đi cùng với em.
13:43Đi theo em.
13:47Cầm lấy đi.
13:48Cầm lấy đi cho Hàm Yên nghe.
13:52Đem đi cho quang tòa nghe.
13:53Đem đi cho tất cả mọi người nghe đi.
13:56Tôi không cần biết.
13:58Bây giờ tôi không cần biết cái gì hết.
13:59Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
14:29Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
14:59Cậu ấy xúc động lắm có đúng không?
15:03Cậu ấy đã nói gì cho em?
15:05Cậu ấy đã làm em buồn sao?
15:07Cũng không phải.
15:11Anh hiểu rồi.
15:12Là anh.
15:13Lời yêu cầu của anh ngày hôm nay
15:19Làm cho giết thương của em đau thêm.
15:22Làm cho em nhớ lại những chuyện đáng buồn lúc xưa.
15:26Anh thường hay làm những chuyện khiến cho em buồn lắm.
15:29Mười năm trước cũng vậy.
15:31Mười năm sau cũng vậy.
15:32Anh tìm tôi có chuyện gì sao?
15:39Phải.
15:43Anh nói đi.
15:45Đã lâu lắm không nghe được giọng nói dịu dàng như vậy.
15:49Nên anh không bao giờ muốn phá hoại nó.
15:51Làm mất cảm giác của anh.
15:54Thôi được.
15:55Bây giờ anh không có quyền
15:58Bắt buộc em làm bất cứ chuyện gì nữa hết.
16:03Chỉ cần em chịu ở lại đây
16:04Đối với anh đã là một ân quệ rất tốt rồi.
16:08Anh không thể nào
16:09Cầu sinh em thêm bất cứ điều gì nữa hết.
16:14Vẫn là câu nói của sáng hôm nay.
16:16Nhờ tôi đi cứu mẹ anh đúng không?
16:19Em vẫn có thể hiểu được những suy nghĩ trong lòng của anh sao?
16:23Con người của em luôn luôn tỉ mỉ.
16:25Mẩn cảm như vậy.
16:26Và hiểu anh như vậy.
16:30Vậy anh muốn tôi phải làm sao?
16:32Đi nói thật với mẹ anh.
16:33Tôi là người không phải là ma.
16:35Nói hết sự thật với bà ấy.
16:37Không để cho bà ấy phải lo sợ nữa đúng không?
16:39Anh lo sợ tinh thần của mẹ anh sụp đổ sao?
16:45Tuy trước giờ anh không phải là người chồng tốt.
16:49Nhưng mà anh trước giờ
16:50Là một đứa con rất ngoan.
16:55Anh có biết anh làm như vậy hậu quả sẽ như thế nào không?
17:02Bí mật của tôi sẽ từng chút từng chút bị giặt trần.
17:04Đến khi mẹ của anh biết được sự thật xong rồi
17:06Thì Ái Lâm nhất định sẽ biết được.
17:08Tôi không muốn cho Ái Lâm biết đâu.
17:11Anh sẽ xin mẹ của anh đừng có nói ra.
17:12Anh bảo đảm mà.
17:15Anh không bảo đảm được chuyện gì hết.
17:17Em nói đúng.
17:22Anh không thể nào bảo đảm được.
17:25Thôi bỏ đi.
17:32Trời ơi!
17:34Đúng là mệt muốn chết luôn.
17:36Mẹ có sao không vậy?
17:38Mẹ mất ngủ.
17:39Suốt cả đêm nắm chặt tay em không buông ra.
17:41Em nói hoài nói hoài không chịu nghe.
17:44Cho nên em đành thức với mẹ luôn.
17:45Ngồi nghe bà nói chuyện.
17:48Mẹ đã nói gì cho em vậy?
17:49Trời ơi!
17:51Nói chung mẹ nói toàn những chuyện không đầu không đuôi lộn sộn lung tung.
17:54Nói cái gì mà hồn ma của Trương Hàm Yên và Thu Hà tới kiếm mẹ.
17:57Rồi sau đó tự làm cho mình sợ.
17:59Rồi ngồi tụng kinh không ngừng.
18:01Rồi một hồi thì la lớn.
18:02Có ma có ma.
18:04Trời ơi!
18:04Nói chung là làm cho em khó chịu quá.
18:06Không ngủ được.
18:11Tất cả tai quả này đều do phi phạm gây ra.
18:14Sau này em không được đi tìm phi phạm gây phiền phức nữa.
18:16Chuyện của phi phạm cứ để anh xử lý.
18:18Em đừng có xen vào.
18:20Em đâu có thèm phí sức như vậy đâu.
18:22Anh ta đừng có tìm tới em làm phiền.
18:24Em đã cảm ơn trời đất rồi.
18:25Không được không được em phải đi ngủ em mệt quá rồi.
18:34Tôi phải về trường học một chút.
18:37Nè đợi chút đã.
18:38Anh có thể nói với em dạy lời không?
18:43Mẹ của anh.
18:45Bà ấy đã là một người già gần đất xa trời rồi.
18:52Tôi thấy bà ấy còn rất khỏe.
18:54Đi đâu cũng có tiền hô hậu ủng.
18:55Rất là quay phong.
18:56Đó chỉ là bề ngoài thôi.
18:58Bà ấy luôn cố gắng giữ gìn sự quyên nghiêm và tôn nghiêm ở bên ngoài.
19:02Mà tôn nghiêm này.
19:03Khi ở chỗ nhà nuôi bồ câu mẹ em hù bà ấy.
19:06Giờ bà ấy không còn quy nghi gì nữa.
19:09Trên thực tế.
19:10Trong nội tâm của bà ấy.
19:12Đã 10 năm nay.
19:14Bà ấy hối hận lắm rồi.
19:15Sống trong tự trách và luôn thấy sợ hãi.
19:18Bà ấy luôn sống một cách rất là khổ sở.
19:20Thôi được rồi.
19:21Bây giờ tôi không muốn nghe những lời giải thích về mẹ anh nữa.
19:27Từ khi anh biết em là Hà Miên cho tới giờ.
19:30Chúng ta đã kể nhiều chuyện xưa với nhau.
19:33Nhưng mà.
19:34Chúng ta chưa bao giờ nhắc tới.
19:36Tình hình của mẹ anh với anh như thế nào.
19:39Tại vì.
19:41Đó là những chuyện tàn nhẫn.
19:43Tàn nhẫn nhất của đời người.
19:44Sau khi em nhảy xuống sông.
19:47Thì thảm kịch của anh và mẹ anh.
19:49Lúc đó mới bắt đầu.
19:52Hà Miên.
19:53Nhật ký của em để lại đó là.
19:55Cuốn sách.
19:56Từng giọt nước mắt.
19:58Dù là những chuyện thực sự đã xảy ra.
20:00Sau khi anh biết thì tâm hồn của anh đã tan rát.
20:03Và anh đã đẩy mẹ anh.
20:05Đi xuống dưới địa ngục.
20:07Trong thời gian đó.
20:09Bất cứ anh đi tới đâu.
20:11Trong tay cũng cầm sách của em hết.
20:12Buổi sáng cũng coi.
20:15Buổi tối cũng coi.
20:16Còn mẹ của anh.
20:18Thì lại lén lút coi.
20:19Đừng có đụng tay cuốn sách của Hà Miên.
20:46Mẹ đừng bao giờ đụng tay cuốn sách của Hà Miên.
20:52Mẹ không sợ trong đây có máu hay sao?
20:56Mỗi một giọt máu.
20:58Đều là dùng dao cắt từng chút từng chút một.
21:00Mẹ có biết không?
21:02Mẹ dùng mấy ngàn mấy dạng lần dao.
21:04Từng dao từng dao một.
21:05Giết chết Hà Miên của con.
21:08Ở trên đời này có người mẹ nào tan những như vậy không?
21:11Có hay không?
21:12Có hay là không?
21:13Không.
21:14Bái dân.
21:16Con không thể nói như vậy.
21:19Mẹ biết là mẹ sai rồi.
21:21Bái dân.
21:23Hãy tha cho mẹ.
21:24Tha thứ cho mẹ.
21:25Nếu như mẹ có thể làm Hà Miên sống lại.
21:28Thì dù mẹ có chết mẹ cũng chấp nhận nữa.
21:30Bái dân à.
21:31Bái dân.
21:35Bái dân.
21:36Bái dân.
21:38Con lại muốn bỏ mẹ.
21:39Con lại muốn chạy trốn mẹ.
21:41Lần nào con cũng đều tránh mặt mẹ như vậy.
21:43Bái dân à.
21:43Chẳng lẽ con tính cả cuộc đời này sẽ bỏ rơi mẹ hay sao hả?
21:48Bái dân.
21:49Bái dân.
21:50Sau đó.
22:02Mẹ anh bắt đầu tụng kinh niệm Phật.
22:05Bà ấy dùng một căn phòng nhỏ ở Hà Miên Sơn Trang.
22:08Lập ra một Phật đường.
22:10Hy vọng dùng sức mạnh của Bồ Tát.
22:12Giảm bớt nghiệp chướng do bà ấy tạo ra.
22:15Sau khi Hà Miên mất tích rồi.
22:17Điều duy nhất bà ấy làm đúng đó là.
22:20Trước tới giờ bà ấy chưa từng thanh minh cho những sai lầm của chính bà ấy.
22:24Bà ấy nhận lỗi.
22:25Và chuột lỗi của mình.
22:27Còn anh.
22:29Ngay lúc anh phát hiện bà ấy là một Phật đường trong Hà Miên Sơn Trang.
22:33Anh tưởng chừng như muốn phát điên lên.
22:35Tất cả những nỗi quán hận đối với mẹ của mình.
22:38Tất cả tập hợp lại như một con sống lớn cuộn trạng.
22:41Anh sông vô Phật đường.
22:43Hoàn toàn mất hết lý trí.
22:44Chỉ mất trả thù mẹ.
22:45Ai nói Hà Miên Sơn Trang này cần có Phật đường hả?
22:50Ai nói cho mẹ biết là
22:51Mẹ phải phụng thờ Bồ Tát sớm chiều cúng bái hả?
22:55Mẹ.
22:56Mẹ cho con biết đi.
22:58Trong những lúc mẹ hành hạ Hà Miên
22:59Bồ Tát của mẹ đang ở đâu?
23:02Còn những lúc mẹ đổ quan cho Hà Miên
23:04Bồ Tát của mẹ thì đang ở đâu?
23:07Lúc mẹ đang ngắp Hà Miên không còn đường để đi.
23:09Bồ Tát của mẹ đang ở đâu chứ?
23:11Mẹ nói đi.
23:12Mẹ hãy nói đi.
23:13Trong lúc mẹ mất hết lương tâm
23:16Mẹ làm nhộn truy đuổi Hà Miên
23:17Bồ Tát của mẹ đang ở đâu?
23:20Bồ Tát của thế giới này đang ở đâu?
23:23Bồ Tát ở đâu?
23:25Bồ Tát ở đâu?
23:26Ở đâu hả?
23:28Bồ Tát của thế giới này đang ở đâu?
23:31Ở đâu vậy?
23:32Bài rằng mẹ biết là mẹ đã sai.
23:38Nhưng mà mẹ không phải là cố ý đâu.
23:41Mục đích cuối cùng của mẹ là vì mẹ thương con.
23:44Mẹ biết là mẹ đã vui quan cho Hà Miên.
23:47Mẹ có lỗi với Hà Miên.
23:49Mẹ biết chứ.
23:50Mẹ biết chứ.
23:51Nhưng mà.
23:55Mẹ xin thề trước Bồ Tát.
23:57Chỉ vì mẹ quá thương con.
23:59Mẹ sợ con sẽ bị tổn thương thôi.
24:01Thương?
24:02Mẹ.
24:03Mẹ còn dám dùng tới chữ thương này hay sao?
24:06Mẹ còn dám dùng tới chữ này để mà đối phó con?
24:09Mẹ.
24:10Tình thương của mẹ.
24:12Đã làm cho con nhà tan cửa nát mất vợ.
24:15Tình thương của mẹ.
24:16Đã giết chết hạnh phúc của cả đời con.
24:19Tình thương của mẹ.
24:21Đã đẩy con vào vượt sâu của sự đau khổ đó.
24:24Bây giờ.
24:26Mẹ còn lấy chữ thương này mà nói hay sao?
24:29Nếu như những bà mẹ trên toàn thế giới này.
24:31Đều thương con của mình giống như mẹ.
24:33Thì gia đình trên toàn thế giới này đều tan nát hết rồi.
24:39Tình thương của mẹ.
24:40Làm máu chảy đầm đìa.
24:42Tình thương của mẹ là sự tan nhẫn.
24:44Tình thương của mẹ mang tính quỷ diệt mà.
24:47Tình thương của mẹ là con dao tàn bạo.
24:51Mẹ giết chết hàm biên.
24:53Đồng nghĩa với mẹ giết chết con của mẹ đó.
24:55Mẹ hiểu không?
24:59Mẹ hãy nhìn con đi.
25:01Mẹ nhìn con đi.
25:03Dùng tình thương của mẹ mà nhìn con đi.
25:05Mẹ không nhận ra là con tuyệt vọng như thế nào sao?
25:08Mẹ không nhìn thấy con đã bị quỷ hoại hoàn toàn như vậy sao?
25:12Mẹ nhìn đi.
25:14Mẹ hãy nhìn đi.
25:14Mẹ rất hối hận.
25:21Mẹ đang thành tâm thạch y hối lỗi mà.
25:25Nhưng mà bài dân.
25:26Con luôn trách mẹ là một người không công bằng.
25:31Con hãy dùng lương tâm của mình mà nghĩ coi.
25:33Nếu như con hoàn toàn tin tưởng hàm biên.
25:35Đối với nó không có nghi ngờ gì hết.
25:37Phán đoán của mẹ cũng không thể mất ảnh hưởng tới con đâu.
25:41Cho nên.
25:42Cho nên.
25:43Cho nên.
25:44Cho nên mẹ và con hai mẹ con chúng ta liên kết lại để giết chết hàm biên mà.
25:54Con không cần điểm vấn.
25:56Con cũng không được bồ tát.
25:57Không ai có thể tha thứ cho con nữa.
26:00Bài dân.
26:03Con nói cho mẹ biết.
26:05Không ai tha thứ cho chúng ta đâu.
26:07Không ai tha thứ cho chúng ta đâu.
26:09Bài dân à.
26:12Bài dân.
26:15Tất cả những gì mẹ đối xử với hàm biên.
26:18Còn thêm những chuyện con gây ra với hàm biên.
26:20Nên định sẵn là cả hai mẹ con chúng ta.
26:23Sẽ luôn luôn bị quỷ diệt đó.
26:27Không ai có thể cứu được chúng ta đâu.
26:30Mãi mãi mãi mãi mãi cũng không có.
26:33Bài dân.
26:35Con hãy rộng lượng một chút.
26:38Mẹ biết là mẹ đã sai.
26:40Đã sai đã sai đã sai.
26:41Nhưng mà mẹ thật sự không bao giờ ngờ là hàm biên nhảy xuống sông tự dẫn.
26:46Ý của mẹ.
26:47Ý của mẹ chỉ là muốn nó rời khỏi gia đình mình.
26:49Mẹ đâu có muốn ép nó.
26:50Mẹ chết đâu.
26:52Con hãy tin tưởng mẹ.
26:53Hãy tin mẹ.
26:54Mẹ không có đuôn mặt giống như con tưởng tượng chị.
26:56Mẹ đừng kêu con tin nữa có được hay không.
27:01Mẹ đừng nói với con cái gì là sự thật nữa.
27:03Không có cái gì là sự thật hết.
27:06Khi xưa những mưu đồn của mẹ đã làm hại hàm biên.
27:09Hàm biên đã quỳ trên đất cầu xin con.
27:11Xin con tin tưởng cô ấy.
27:13Nhưng mà con lại không chịu tin cô ấy.
27:17Con đã tin tưởng mẹ.
27:18Con đã tin tưởng mẹ.
27:23Con chỉ tin tưởng mẹ của mình thôi.
27:25Lại không tin cô ấy.
27:28Bây giờ.
27:29Mẹ lại muốn con tin tưởng mẹ sao?
27:31Không.
27:32Không.
27:33Con sẽ không bao giờ tin mẹ nữa đâu.
27:35Sẽ không bao giờ nữa.
27:36Bái Vân.
27:36Bái Vân à.
27:37Nghe mẹ nói.
27:38Nghe mẹ nói đi con.
27:39Nghe mẹ nói đã.
27:40Con sẽ không bao giờ nghe theo mẹ nữa đâu.
27:42Con sẽ không bao giờ nghe.
27:43Bái Vân.
27:44Bái Vân.
27:45Chẳng lẽ giữa hai mẹ con chúng ta không còn gì nữa hay sao?
27:48Không còn gì nữa hay sao hả con?
27:53Chúng ta còn một thứ.
27:55Hẳn.
28:00Lúc xưa.
28:01Bà giành chồng với một người phụ nữ.
28:03Nhưng cuối cùng.
28:05Thì bà vẫn cứ mất chồng mình.
28:07Bây giờ.
28:09Bà lại đi giành bái Vân với con.
28:11Không.
28:12Mẹ không thể nào mất con được.
28:14Bái Vân.
28:14Mẹ không thể nào mất con được.
28:17Tôi là người thân duy nhất của mẹ.
28:18Là đứa con duy nhất của mẹ mà.
28:21Mẹ không thể mất con đâu.
28:24Giữa con và mẹ.
28:25Vẫn còn quan hệ quyết thống không thể cắt được.
28:28Trong dòng máu đang chảy này.
28:30Không phải là tình thân.
28:32Không phải là tình thương.
28:33Mà là cảm giác tội lỗi kìa.
28:36Mẹ.
28:37Với tất cả chuyện mẹ đã làm.
28:39Mẹ không cảm thấy tội lỗi hay sao?
28:41Mẹ không có sao?
28:43Mẹ không cảm thấy hay sao?
28:44Mẹ.
28:46Đúng là lỗi của mẹ.
28:48Mẹ chấp nhận mẹ có lỗi.
28:51Bái Vân.
28:53Nói đi con.
28:54Con muốn mẹ làm cái gì con mới chịu tha thứ cho mẹ.
28:57Con hãy nói đi bái Vân.
29:00Con nói đi.
29:01Trước khi là Hà Miên sống lại.
29:04Trước khi Hà Miên trở về.
29:06Hà Miên chết không dám mất.
29:09Cô ấy sẽ về mà.
29:11Mẹ hãy chờ đi.
29:13Cô ấy sẽ trở về tính sổ với chúng ta.
29:16Mẹ hãy chờ xem đi.
29:17Bái Vân.
29:23Bái Vân.
29:23Mẹ buông cô ra đi.
29:26Bái Vân.
29:27Bái Vân.
29:27Con xin Quang Thế Âm Bồ Tát cứu khổ cô nàng.
29:38Xin hãy cứu con về.
29:40Lão Phu Nhân.
30:03Con đánh dấn an bà.
30:06Không.
30:07Không.
30:07Thái Phụ.
30:08Lão Phu Nhân.
30:09Cô có thấy cái gì không?
30:11Cô có nghe thấy cái gì không?
30:12Không nghe thấy gì hết.
30:13Cô nghe thấy tiếng gì không hả?
30:13Đâu nghe thấy gì đâu.
30:15Chỉ nghe thấy tiếng gió thủi thôi hà.
30:18Không.
30:18Không.
30:19Không.
30:19Ê.
30:20Lão Phu Nhân à.
30:21Lão Phu Nhân.
30:22Thái Phụ.
30:23Tôi.
30:23Tôi đã nhìn thấy Hàm Yên.
30:25Tôi đã nhìn thấy Hàm Yên.
30:27Trời ơi.
30:28Lão Phu Nhân à.
30:29Trời còn sáng.
30:30Không có ma quỷ gì đâu.
30:31Không.
30:32Cô không biết đâu.
30:33Hàm Yên.
30:34Hàm Yên nó chết không nhắm mắt.
30:36Nó.
30:39Nó sẽ về bà.
30:40Nó sẽ về để kiếm tôi.
30:41Lão Phu Nhân.
30:41Nó sẽ trở về để kiếm tôi.
30:43Lão Phu Nhân.
30:43Nó sẽ kiếm tôi.
30:57Lão Phu Nhân.
30:59Bà không sợ trên trời có thần linh.
31:02Ở dưới có niệm ngục sao?
31:03Bà không sợ trên trời có thần linh.
31:10Ở dưới có niệm ngục sao?
31:12Thái Phụ.
31:13Thái Phụ.
31:14Thái Phụ.
31:16Lão Phu Nhân.
31:16Lão Phu Nhân.
31:17Nó.
31:17Nó.
31:18Nó lại xuất hiện nữa rồi.
31:19Là ai?
31:20Ai xuất hiện vậy?
31:21Hàm Yên.
31:21Hàm Yên.
31:22Hàm Yên đó.
31:23Đâu có ai đâu.
31:24Lão Phu Nhân.
31:26Sau đó.
31:27Người ta đồn Hàm Yên Sơn Trang của ma.
31:29Càng ngày càng nhiều.
31:31Cũng là bắt đầu từ lúc đó.
31:33Mẹ của anh đã không còn quy nghi như lúc xưa.
31:35Mẹ sợ ma.
31:36Sợ quỷ.
31:38Thậm chí.
31:38Bà sợ anh nữa.
31:40Bà càng ngày càng nhát ghen.
31:42Tinh thần không tập trung.
31:50Hàm Yên.
31:51Em có biết thảm kịch đó đáng buồn như thế nào không?
31:54Một người mẹ và một đứa con.
31:58Chỉ có một chữ hận mà thôi.
32:01Em từng nói.
32:02Tuy anh không phải là một người chồng tốt.
32:04Nhưng là một đứa con ngoan.
32:07Em hiểu không?
32:08Anh đã không phải là một người chồng tốt.
32:10Cũng không phải là một đứa con ngoan đâu.
32:14Sau khi anh ở trong vật đường.
32:16Lao lối ôm sồn với mẹ của anh xong.
32:19Sau đó thì anh đã ít nói chuyện với mẹ của anh.
32:21Chính anh đã đưa mẹ của anh.
32:25Từng bước từng bước.
32:26Tới con đường suy sụp quảng loạn.
32:30Mỗi lần mẹ anh.
32:31Tưởng tượng là có ma có quỷ.
32:33Thì anh lại còn làm quá mọi chuyện.
32:36Anh làm cho tới nổi hàng biên sơn trang.
32:38Sau đó bị cháy.
32:39Chính là vì bản thân anh.
32:44Đẩy mẹ anh vào tình cảnh như vậy đó.
32:47Một đứa con giống như anh.
32:49Làm sao nói là một đứa con có hiếu chứ?
32:55Em thật không thể nào ngờ.
32:57Làm 10 năm sau.
32:59Em vẫn phải đối diện với mẹ của anh.
33:02Ý của em muốn nói.
33:03Là em chịu đi rồi sao?
33:05Em chịu rồi hả?
33:06Sau khi nhiều chuyện đã xảy ra như vậy.
33:13Anh vẫn thuyết phục được em.
33:15Thuyết phục em đi gặp mẹ anh.
33:17Anh vẫn là người con hiếu thảo.
33:23Vậy thì chúng ta đi.
33:36Lão phu nhân.
33:49Lão phu nhân à.
33:49Thiếu gia tới rồi.
33:53Thiếu gia.
33:55Bài dân.
33:56Bài dân.
33:58Mẹ.
33:58Mẹ đừng sợ.
34:00Thái Phụng.
34:01Không còn chuyện của cô.
34:02Cô lên lầu đi.
34:03Tôi đưa lão phu nhân xuống dưới.
34:04Dạ.
34:10Bài dân.
34:12Chuyện mẹ nhờ con làm.
34:13Con làm tới đâu rồi?
34:15Mấy ông thầy đó nói gì?
34:17Chừng nào mới có thể làm pháp sự được.
34:20Mẹ mong cho nó mau một chút.
34:22Nếu không mỗi đêm mẹ đều không ngủ.
34:24Nó quấy rầy mẹ.
34:26Cho nên mẹ không dám đi ngủ.
34:28Nó quấy rầy mẹ không dám đi ngủ.
34:30Mẹ không dám đi ngủ.
34:39Mẹ.
34:40Con dẫn một người tới đây gặp mẹ.
34:41Đó là cô giáo Phương.
34:45Cô giáo Phương.
34:48Cô giáo Phương.
34:50Có phải là cô giáo dạy thêm cô Đình Đình hay không?
34:52Đúng.
34:54Cô ấy là cô giáo Phương.
34:55Tại mẹ không nhìn kỹ mặt cô ấy.
34:56Con mong mẹ hãy nhìn kỹ cô ấy đi.
35:07Lão phu nhân.
35:08Chào bà.
35:09Tôi là Phương Tiên Quanh.
35:13Hàm Yên.
35:14Bà dân.
35:15Mẹ nghe giọng nói của Hàm Yên mà.
35:17Có chuyện gì xảy ra vậy?
35:19Đây.
35:19Đây không phải là cô Phương.
35:21Đây không phải là cô Phương.
35:23Đây.
35:23Đây là ai?
35:24Cô là ai vậy?
35:25Mẹ.
35:25Mẹ.
35:26Mẹ đừng sợ.
35:28Mẹ.
35:29Con đang ở bên cạnh mẹ nè.
35:31Lão phu nhân.
35:32Xin bà đừng sợ.
35:34Con là người không phải là ma.
35:36Xin bà hãy nghe con nói con được không?
35:40Bây giờ.
35:41Con tên là Phương Tiên Quanh.
35:44Mười năm trước.
35:46Con tên là Trương Hàm Yên.
35:47Con đã nhảy xuống sông tự tử.
35:55Nhưng thật ra.
35:56Con không có.
35:59Con đã đi Mỹ.
36:01Bây giờ.
36:03Con lại trở về.
36:05Nhưng con trở về là vì con gái con.
36:08Bái gian đã mù.
36:10Cho nên không nhận ra con.
36:11Cho nên con mới dùng thân phận là cô Phương.
36:15Để vô Bách Duyên ở.
36:17Để sang sóc cho đình đình.
36:22Dạo đêm hôm đó.
36:23Trên nhà nuôi bồ câu.
36:26Con rất xin lỗi.
36:27Đang hẳn cho bà sợ.
36:28Má.
36:34Má.
36:36Má giận cứu mẹ chứ.
36:38Hồn ma của Hàm Yên đi nè.
36:40Hồn ma của Hàm Yên đi nè.
36:42Mẹ.
36:42Mẹ hãy bình tĩnh lại đi.
36:44Lúc nãy người mà mẹ nhìn thấy.
36:46Không phải là ma.
36:47Mà là người đó.
36:48Đó là Hàm Yên.
36:50Mẹ.
36:50Mẹ hãy bình tĩnh lại đi mẹ.
36:51Không không không.
36:52Không không.
36:53Mẹ.
36:54Mẹ hãy nghe con nói.
36:55Mẹ thường nghĩ coi.
36:56Mẹ hãy nghĩ kỹ lại đi.
36:58Khi sự chúng ta đã không tìm thấy sát của Hàm Yên.
37:01Có phải vậy không?
37:02Bởi vì cô ấy vốn dĩ chưa có chết.
37:05Người lúc nãy mẹ nhìn thấy.
37:06Thật sự là người đó.
37:08Mẹ hãy nhìn cho kỹ lại đi.
37:10Cô ấy thực sự chính xác là Hàm Yên.
37:12Cô ấy chưa chết.
37:13Cô ấy đã sống trở về rồi.
37:15Mẹ hãy quan nhìn mặt cô ấy đi.
37:17Mẹ hãy nhìn cho kỹ cô ấy đi.
37:18Không không không.
37:19Lão phụ dân.
37:20Đừng.
37:20Đừng có tới gần tôi.
37:21Mẹ.
37:21Đừng tới gần tôi.
37:22Mẹ à.
37:23Bà hãy giận.
37:24Cô.
37:25Cô dẫn hồ ma của chương Hàm Yên tới đi.
37:27Có phải con muốn bà già này đền mãn đúng không?
37:31Chẳng lẽ trong 10 năm qua.
37:33Tất cả những chuyện mẹ làm không đáng cho con thà thứ hi sao?
37:37Con muốn mẹ phải làm sao đi?
37:39Thật ra con muốn mẹ phải làm sao?
37:43Hàm Yên.
37:43Chắc là cô không muốn ép tôi vào bước đường cùng đâu đúng không?
37:49Tôi đang muốn làm một pháp sự thật lớn cho cô cùng với Thu Hàm mà.
37:54Xin cô hãy nghĩ tới thật yếu của tôi và tha thứ cho tôi đi.
38:00Cô hãy nhìn tôi đi.
38:03Nhìn kỹ đi.
38:05Tôi đã già lắm rồi.
38:07Một bài giả không còn làm được gì hết.
38:11Cô hãy tha thứ cho tôi đi.
38:13Cô có biết hay không?
38:17Tôi đã sống như vậy mệt mỏi lắm rồi.
38:27Lão phu nhân.
38:29Không ngờ bà nhát gan và sợ ma như vậy.
38:32Nhớ khi xưa.
38:33Bà không cho phép con gọi bà mẹ.
38:35Bà bắt con phải gọi là lão phu nhân.
38:37Bà bắt vụ con mỗi ngày phải tới phòng bà để dấn an bà.
38:41Trong lúc đó.
38:42Bà rất là quay phong.
38:43Con còn nhớ Thúy Sang đã gian sinh dùm cho con.
38:48Nhưng bà tức giận đuổi Thúy Sang đi.
38:49Bà còn nhớ bà đánh Thúy Sang không?
38:51Lúc đó con nhìn bà rất là quay phong.
38:55Tha lão phu nhân.
38:59Bà còn nhớ sợi dây trân châu đó không?
39:02Bà đã làm cho số trân châu đó rớt xuống đất.
39:05Bà bắt con lưỡng từng hộp một.
39:06Con người của bà lúc đó rất là quay phong.
39:08Không.
39:26Con còn nhớ lúc trước con mang thai.
39:28Con đã cầu xin bà nghỉ tình mà tha thứ cho con.
39:31Nhưng bà nói
39:32kể cả làm công cụ sanh con con cũng không có tư cách.
39:35Con người của bà lúc đó quay phong cỡ nào?
39:37Vẫn thương người như cô
39:39dù là có sanh con đẻ cái cho Bách Gia
39:41cũng làm Bách Gia xấu hổ mà thôi.
39:50Con còn nhớ con đã quỳ xuống đất.
39:52Khấu đầu nhận lỗi.
39:54Lý do là gì bà chính là mẹ chồng của con?
39:57Con là con dâu của bà.
39:58Trong lúc đó con nhìn bà
39:59quay phong biết bao.
40:05Hà Biên
40:05không cần phải quỳ xuống mà.
40:07Mẹ
40:08À
40:09Hai lão phu dân
40:10Con còn nhớ bà không ngừng đưa ra
40:14thí dụ con là chú Thu Hà.
40:16Kể cả mang thai sinh con
40:17con cũng giống như chú Thu Hà.
40:19Bắt buộc con chịu tội không giữ trinh tiết.
40:21Trong lúc đó con người của bà
40:23thật sự rất quay phong.
40:25Đừng có nói nữa
40:26đừng có nói nữa
40:27tôi cầu xin cô
40:28đừng có nói nữa mà.
40:31Tất cả những chuyện xưa
40:32đã trở thành quá khứ rồi.
40:34Hà Biên
40:34hôm nay em tới không phải để chỉ trích mẹ.
40:37Có phải gì không?
40:39Sợ gì em kể một đống chuyện xưa
40:41không phải là muốn tính sổ
40:43cũng không phải là em muốn nói ra cho đỡ tức.
40:49Mà em muốn nhắc nhở lão phu nhân
40:50một người khi xưa quay phong như vậy
40:53một người kêu ngạo tự phủ như thế nào
40:55tại sao bây giờ lại nhát gan rung rảy như vậy
40:58xa xuống tới mức này.
41:01Lão phu nhân
41:01quyền quy của bà đâu
41:03thể diện của bà đâu
41:04Khi xưa con từng nghĩ là
41:07dũng dĩ không có ai ở trên thế gian này
41:09có thể đoạt được quyền quy và tôn nghiêm của bà.
41:13Đúng rồi
41:14quyền quy của tôi ở đâu
41:16thể diện của tôi ở đâu
41:19tại sao bây giờ tôi lại sợ hãi như vậy.
41:22Lão phu nhân
41:24bà hãy nhìn con đi
41:26hãy nhìn cho thật kỹ đi
41:27con không chết dễ dàng như vậy đâu
41:29con là người sống đây mà
41:32Lão phu nhân
41:33bà hãy nhìn con
41:35bà hãy nhìn con cho thật kỹ
41:36con có hình thể
41:37con có nhiệt độ
41:38có máu và có thịt
41:39con là người
41:40con không phải là ma
41:41con còn sống
41:43tại vì con không căm tâm phải chết vì bà
41:45con muốn sống trở về
41:47để nhìn coi bà còn quay phong như lúc xưa không
41:49bà không thể làm cho con thất vọng được
41:51
42:07bà dân
42:07có phải là hàm yên không cô
42:11thật sự là hàm yên đó mẹ
42:12là hàm yên còn sống phải không
42:20là hàm yên vẫn còn sống mẹ
42:22hàm yên vẫn chưa chết
42:25hàm yên vẫn chưa chết
42:29chỉ có con mới biết
42:36những chuyện xưa xảy ra như thế nào
42:37có phải không
42:38có thể lời nói của con hơi nặng một chút
42:42nhưng cũng vẫn phải nhắc nhở
42:44trí nhớ của bà
42:45bà coi
42:48bây giờ con biết nói chuyện
42:50hơn 10 năm trước rồi
42:51có phải không
42:52hàm yên
42:55hàm yên
42:56bồ tát phù hộ con
43:02trời đất đã phù hộ cho con
43:04con vẫn còn sống
43:05con vẫn còn sống đi
43:07còn sống một cách khỏe mạnh
43:09bây giờ lúc ta còn sống
43:11con được nhìn thấy mặt con
43:12con chứa ta cũng không có gì hối tiếng
43:15thả thư cho ta
43:23hàm yên
43:26thả thư cho ta
43:28thả thư cho những lỗi
43:29làm hết lần này
43:30tới lần khác của ta
43:31bây giờ ta có thể đối diện con
43:34nói chuyện với con được
43:36đi
43:37là do trời Phật phù hộ
43:40con không hận bà nữa
43:43lão phu nhân
43:45con thật sự không còn hận bà nữa
43:48ông Du à
44:01cho xe nổ máy trước đi
44:02dạ
44:02cám ơn em
44:15cô Phương à
44:30mời cô lên xe à
44:31ừm
44:32tôi không thể về chung với hai người được
44:33tôi có chút chuyện riêng
44:35chiều nay hai giờ á lực
44:38phải đi máy bay về Mỹ
44:39dù sao
44:41tôi cũng phải đưa tiện anh ấy
44:43như vậy anh đưa em đi nha
44:45không
44:45anh hãy mau về nhà đi
44:47tôi đi là được rồi
44:48đúng hai giờ chiều nay á lực sẽ bay về Mỹ
44:56điều này chứng tỏ hàm yên
44:58cuối cùng đã trở về với tôi rồi phải không
45:00anh hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
45:02anh hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
45:03anh hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Be the first to comment
Add your comment

Recommended