Skip to playerSkip to main content
  • 4 months ago
Transcript
00:00Tập 17
00:01Quỳ xuống, quỳ xuống cho ta
00:08Thôi đi mà anh, nói chuyện đàng hoàng với con bé đi
00:11Con nghe không vậy, con mau quỳ xuống cho ta
00:15Nếu con niềm thiệt là hả
00:19Hạ toàn quy này đưa con coi như là vô ích rồi
00:22Con thưa hỏi lương tâm con xem, đứa sĩ với họ hà như vậy có được không
00:25Dân lòng nó cầu hung con
00:27Con không những mở miệng chửi mắng nó thôi
00:29Con xem, mà còn làm cho mình mấy nó bị thương nữa
00:31Con có lương tâm hay không vậy hả
00:33Thưa ba, ý của ba là
00:36Con phải chấp nhận làm vợ của anh sao
00:39Con phải bán linh hồn và thân xác của con vô điều kiện như vậy sao
00:42Như vậy mới là có lương tâm sao, phải không
00:45Em nghe thử coi, em nghe thử coi
00:51Thái độ của nó là sao đây hả
00:53Nó dám cãi lại của ta kìa
00:56Con, con, con
00:57Con muốn ta thức chết, con muốn ta thức chết, con phải không
01:00Ta bỏ tiền ra để cho con vào trường học để học hành
01:03Nhưng mà con lại không coi ta ra gì hết
01:04Coi đi, đúng là cái thứ trong ơn bụi nghĩa mà
01:07Trời ơi, thôi đi đừng có giận nữa
01:09Hà Miên, con không nên nói chuyện với ba con như vậy
01:11Con là một đứa có ăn có học mà
01:14Ba à
01:15Con nói trước là không nên để cho nó đi học rồi
01:18Bây giờ miệng lưỡi nó ghê gớm vì ai mà chịu nổi
01:20Được, để ta nói rõ cho con nghe ha
01:23Nè, con hãy lắng tay nghe kỹ dần cho ta
01:26Dân quốc năm 38, bọn ta từ Đại Lục chạy qua Đài Loan này
01:31Cùng với cha mẹ của con từ miền Bắc chạy sang miền Nam
01:33Lúc đó cha mẹ của con bị bệnh dịch
01:36Mẹ của con chết trước
01:38Cha của con
01:40Trước khi ông ta chết đã quỳ xuống cầu sinh ta
01:42Giao con lại cho ta nuôi
01:44Con hãy biết rằng lúc đó là đá chạy dạc
01:46Không ai biết rằng ta tới Đài Loan rồi làm sao sinh sống đây
01:49Hê, ta đã nuôi một mình văn lông
01:51Cũng đã khổ sở lắm rồi
01:53Bọn ta tự lo cho thân mình hoặc chưa sống
01:55Làm sao lo chuyện của người khác được
01:56Lúc đó ta có thể bồng con cùng với cha mẹ con
01:59Quang xuống sông luôn cho rồi
02:00Đúng vậy
02:02Chúng tôi thấy con tội nghiệp cho nên không đành
02:05Ba của con đã khóc lóc gian sinh chúng tôi
02:08Ông nói ông có một đứa con gái rất dễ thương
02:10Lại nhỏ hơn văn lông nhà này 2 tuổi
02:12Ông kêu chúng tôi nuôi con để làm dâu sau này
02:15Tôi xin thề với trời đất
02:17Chính miệng ba của con đã nói như vậy đó
02:19Tự con hãy nghĩ lại cho kỹ
02:23Ta tới Đài Loan
02:24Khó khăn biết bao nhiêu mới kiếm được việc làm này con biết không
02:28Đã làm 20 năm trời rồi
02:30Tiền lương ít cũng phải làm
02:31À đúng rồi
02:32Còn Xuân Mãng cũng phải đi ra làm việc
02:34Cho nên mới nuôi con và văn lông trưởng thành
02:36Con hãy nói coi
02:37Bọn ta có từng bạc đẩy con hay là không đây
02:40Nè ăn uống đầy đủ không thiếu áo mặt
02:43Không thiếu chỗ ở
02:44Con nói muốn đi học
02:45Thì bọn ta liền cho con đi học
02:47Nuôi con cho tới khi tốt nghiệp đại học
02:50Tại sao bọn ta phải khổ tâm lo lắng như vậy chứ
02:53Ta đã coi con như con dâu hò hà
02:55Vì con của ta từ nhỏ đã thích con rồi
02:57Đúng vậy đó
02:59Hàm Yên
03:00Con là một đứa thông minh
03:02Chúng tôi có nói với con như vậy
03:03Chắc chắn con đã hiểu rồi phải không
03:05
03:06Lao khô nước mắt đi
03:08Đứng dậy xin lỗi ba nuôi con một tiếng
03:10Sự việc này nếu như đã nói ra rồi
03:13Thì đừng kéo dài nữa
03:14Chúng ta hãy lựa ngày tốt
03:15Để làm đám cưới cho con và văn lông
03:17Đứng dậy
03:19Mẹ nuôi
03:20Mẹ để cho con quỳ xuống nói cho hết lời
03:22Lời nói của ba mẹ hôm nay
03:29Con không dám cãi
03:31Có cãi cũng vậy thôi
03:33Tại vì ba mẹ đã cho con học hành
03:37Cho nên
03:38Ba mẹ nuôi cũng giống như ba mẹ ruột
03:41Công nuôi dưỡng
03:44Cũng rất khó đền đáp
03:46Cũng vì con là người có ăn học
03:48Cho nên con biết phải làm như thế nào
03:50Con có quyền quyết định tương lai của con
03:53Cho dù ba mẹ là ba mẹ ruột của con đi nữa
03:57Cũng không thể quyết định thay con được
04:01Thời đại nghe lệnh của ba mẹ này đã qua rồi
04:03Con không thể chấp nhận sự sắp đặt này
04:07Con nói cái gì
04:08Nói thêm lần nữa coi
04:10Con nói
04:12Con không thể nào lấy văn lông được
04:15Tính tình và con người của ảnh
04:18Thật không có điểm nào hợp với con hết
04:20Có thể ảnh là người con tốt của ba và mẹ
04:24Nhưng mà ảnh và con
04:27Có một khoảng cách thật sự rất xa
04:31Con không thể mang hạnh phúc cả đời của con
04:34Đem ra cá cược
04:36Đó là một thảm kịch có thể tiên đoán được
04:39Thưa ba
04:41Thưa mẹ
04:42Cho dù ba mẹ không vì con
04:45Thì xin ba mẹ hãy dị văn lông
04:47Không nên bắt buộc một cuộc hôn nhân miễn cử như vậy
04:51Phi lý hết sức
04:52Cái gì là bi kịch tiên đoán được chứ
04:54Đó là em coi thường anh
04:56Em có tư cách gì
04:57Em là cu nhiên do gia đình của anh nuôi
04:59Còn dám coi thường anh
05:00Để anh đánh cho em một trận
05:02Thôi đi thôi đi đừng có cãi nhau nữa
05:04Hàm Yên
05:09Ba mẹ luôn coi con như là con ruột của ba mẹ vậy
05:12Nếu như con như vậy
05:15Con đúng là không có lương tâm mà
05:18Trương Hàm Yên
05:20Con người của con đúng là thứ giống ơn bội nghĩa
05:22Ông trời sẽ đánh chết con đó
05:24Ta
05:25Ta cho con hay
05:26Sự việc này bất kể con chấp nhận hay là không chấp nhận
05:29Con cũng nhất định phải lấy văn lông
05:30Ê
05:31Là chính con bắt buộc ta phải nói thẳng
05:33Thì ta nói thẳng với con đây
05:34Tình nghĩa của con với nhà họ Hà đây
05:36Bắt buộc phải trả như vậy đó
05:38Bất kể đây là nghiệt duyên hay là thảm kịch
05:40Con cũng phải lấy nó
05:41Không
05:42Con
05:44Ba mẹ nuôi dưỡng con
05:54Có ơn nghĩa đối với con
05:56Ba mẹ bắt con làm trâu làm ngựa
05:59Con cũng sẵn sàng chấp nhận
06:01Nhưng mà về chuyện hôn nhân này
06:03Con không thể bắt buộc chính con
06:04Tại vì con cảm thấy
06:07Những gì đẹp nhất ở trên đời
06:10Chính là tình yêu
06:11Con không thể lấy người con trai mà con không thương
06:15Như vậy sẽ tàn nhẫn lắm
06:16Con thiếu của các người
06:19Con nhất định sẽ trả
06:21Các người muốn con trả như thế nào
06:22Thì con sẽ trả như vậy mà
06:24Em lấy cái gì để trả chứ
06:25Ngày mai em sẽ dọn đi chỗ khác
06:28Em sẽ kiếm việc làm
06:29Em sẽ kiếm tiền
06:30Em sẽ cố gắng hết sức
06:32Để mà trả số nợ mà em đã thiếu các người
06:34Để chuột lại tự do cho em
06:37Được
06:39Đó là do con tự nói đó nha
06:41Được
06:42Hôm nay đã lỡ như vậy rồi
06:43Cũng là ý muốn của con
06:44
06:45Nhà hoa hà bọn ta thật là vô phước quá
06:48Khi không để nuôi con suốt hai mươi năm trời
06:51Công lao của nhà này từ đó tới giờ
06:53Sẽ không thu hồi được
06:54Bọn ta định phải tự trách là có mắc
06:57Mà cũng như mù thôi
06:59Nhưng ta nói cho con biết
07:00Tất cả chi phí của con
07:01Con phải trả cho bằng hết
07:02Xin bà cứ nói
07:05Hai triệu đồng
07:06Một xu cũng không thiếu
07:08Đồng thời trong vòng hai năm con phải trả hết cho ta
07:10Hà Miên
07:14Lời của ba nói chắc em nghe hiểu rồi chứ
07:16Nhưng mà anh cảnh cáo em nha
07:20Em muốn chạy trốn cũng không được đâu
07:23Bạn bè của anh nhiều lắm
07:24Nếu như em giỡn trò
07:25Thì em sẽ biết tai của anh
07:26Nhưng mà anh cho em thêm một cơ hội
07:31Nếu như em chấp nhận lấy anh
07:33Anh sẽ bỏ qua mọi chuyện
07:35Sao hả
07:36Không
07:37Tôi sẽ trả cho các người hai triệu
07:40Cho dù phải hy sinh cái mạng này
07:43Thì tôi cũng phải trả cho các người hai triệu
07:46Tới liền
07:49Lệ lệ cô đó hả
07:51Tôi thật không ngờ
07:57Ông lại tới nơi này
07:59Nhà của cô khó kiếm quá
08:01Muốn lái xe vào cũng không được
08:02Nên tôi đành phải đầu xe ở ngoài hẻm kìa
08:04Mời vào
08:06Cảm ơn
08:06Ông tự nhiên nha
08:07À tôi xin lỗi chỉ có nước lã mà thôi
08:12À không sao đâu
08:13Sao ông lại biết tôi ở đây
08:15Muốn kiếm cô không phải là dễ
08:17Tôi hỏi cô kiếm qua
08:19Cô kiếm qua hỏi cô lệ lệ
08:20Chúng ta có thể nói chuyện được không
08:23Ờm
08:25Ông Bách
08:26Tôi không biết tại sao ông lại tới đây kiếm tôi
08:28Nhưng mà
08:29Ông đã tới nhà của tôi rồi
08:31Thì tôi xin nói thẳng với ông
08:33Tôi
08:34Tôi muốn từ chức
08:35Tại sao vậy
08:43Ông đã từng nói
08:46Là tôi không thích hợp với công việc
08:48
08:49Tôi có việc làm thích hợp cho cô
08:51
08:51Ông Bách
08:52
08:53Giống như ý của cô viết trong giấy
08:59Mình càng nghèo khổ
09:01Thì càng nên tự trọng
09:02Mình càng yếu đuối
09:04Thì càng phải cố gắng hơn
09:06Mình càng nhỏ nhoi
09:07Thì càng nên chịu khó một chút
09:09Hừm
09:10Cô tưởng tôi là người gì vậy
09:13Tôi để cô ngồi trong giang phòng
09:16Giống như cái bình hoa sao
09:17Hừm
09:18Lòng tự trọng của cô
09:19Là từ chối lòng tốt của họ
09:20Một cách vô lý sao
09:21Ừm
09:23Tôi vậy muốn giúp đỡ cô
09:28Cuối cùng lại làm cho cô bị thất nghiệp
09:30Cô từ chối như vậy
09:31Sẽ làm cho tôi khó chịu lắm
09:32Cô không cảm thấy là mình hơi quá đáng sao chứ
09:35Cô không cảm thấy
09:36Cô coi con người của tôi quá phàm tụng sao
09:38Ừm
09:39Ông đừng có nói như vậy
09:40Ông nói như vậy
09:42Giống như là
09:43Muốn buộc tội tôi vô lý vậy đó
09:45Không phải là tôi muốn buộc tội
09:47Mà là tôi cảm thấy như vậy đó
09:48Hình như là tôi đã làm những chuyện sai lầm vậy
09:51Ừm
09:53Vậy thì
09:53Tôi phải làm sao đây
09:55Chấp nhận việc làm tôi đã sắp đặt
09:57Ừm
09:59Tôi không muốn ông tâm trạng bất an
10:01Nhưng mà
10:02Nếu như cô không mong muốn tôi không yên tâm
10:05Thì cô đừng bao giờ nói nhưng mà nữa
10:06Ừm
10:07Nhưng mà tôi
10:08Trời ơi
10:09Lại nói nữa rồi
10:11Thôi được
10:16Chúng ta quyết định vậy đi
10:17Ngày mai cô bắt đầu đi làm việc
10:19Ông thật sự cần một thư ký sao
10:23Cô sợ là tôi không có việc làm cho cô sao
10:27Hay là sợ tiền lương quá thấp
10:28À nè
10:29Tôi quên nói với cô
10:31Mỗi tháng lương 8 ngàn đồng thế nào
10:33Thế nào hả
10:35Rõ ràng là cô cần việc làm
10:39Và cần tiền
10:40Còn tôi thì cần một người giúp việc
10:42Tại sao không làm cho hai bên có lợi chứ
10:44Chẳng lẽ cô nghĩ là một cô thư ký thiệt thòi lắm sao
10:48Nhục nhã lắm sao
10:49Như vậy cô muốn thế nào
10:51Cô muốn như thế nào đây
10:53Ông đã dùng nhiều ngôn ngữ như vậy thuyết phục tôi
11:00Tôi ngoài chấp nhận ra
11:02Không biết phải nói sao nữa
11:04Tôi đã đổi tất cả bàn ghế trong phòng rồi
11:27Hy vọng là ông không cảm thấy bất tiện
11:29Tốt lắm
11:34Rất là tốt
11:35Còn nữa
11:37Tôi đã dời tất cả bàn ghế của ông tới gần cửa sổ rồi
11:42Như vậy sẽ có nhiều ánh sáng hơn
11:44Nếu ông làm việc cảm thấy hơi mệt
11:46Thì ông có thể nhìn ra cửa sổ
11:47Ông sẽ cảm thấy thoải mái hơn
11:48Tôi còn pha cho một bình trà
11:51Cách pha trà này tôi mới dự học của giám đốc Triệu
11:58Nếu như pha không đúng cách
12:00Ông hãy thông cảm cho
12:01Tôi nghe nói ông thích uống trà bao chủng lắm
12:07Nên lửa lá non nhất để pha cho ông
12:09Không biết có đúng ý của ông hay không
12:11Một người con gái lanh lệ
12:21Cùng với đôi bàn tay tinh xảo
12:22Đã làm cho điều bình thường trở thành kỳ diệu
12:24Ông Bách
12:26Xin ông đừng có nói như vậy
12:28Giang phòng làm việc của ông
12:30Lẽ ra là một giang phòng sang trọng
12:32Chẳng qua tôi chỉ ở trong giường hoa của ông
12:33Mang vài bình hoa vào đây thôi
12:35Tại vì tôi thích hoa lắm
12:38Tôi cảm thấy rằng
12:39Đối với thiên nhiên hoa luôn đẹp nhất
12:41Chúng có nhiều màu sắc
12:43Có nhiều mùi thơm
12:45Bất kể là sắp nở
12:47Đang nở
12:48Chưa nở
12:49Cũng có những màu sắc khác nhau của nó
12:51Tôi nói nhiều lắm có phải không
12:57Ông biết không
13:00Thật ra việc làm mới này
13:02Làm cho tôi thấy vấn khởi lắm
13:03Vậy thì cô cứ việc nói
13:05Tôi rất mong muốn hiểu cô nhiều hơn
13:08Nói về con người của cô
13:10Và sở thích của cô
13:11Nhưng mà chúng ta nên bắt đầu làm việc thôi
13:18Nếu như tôi còn nói chuyện với ông
13:20Thì tôi cảm thấy mình có tội đó
13:22
13:23Vậy công việc làm lại trễ hơn 10 phút
13:25Có được không?
13:27Dạ được chứ
13:28Lúc nãy cô nói
13:30Việc làm này khiến cho cô cảm thấy rất phấn khởi
13:32Tại sao vậy?
13:35Vì việc làm này là một công việc rất chính nguy
13:37Ở trong hoàn cảnh làm việc tốt như vậy
13:39Có được một việc làm tốt như vậy
13:42Và có một ông chủ tốt nữa
13:46Hy vọng rằng cô đừng coi tôi như là ông chủ
13:50Tốt nhất cô coi tôi như là một người bạn làm chung với cô
13:53Như vậy sẽ tự nhiên hơn
13:54Tôi đã coi ông như là bạn của tôi rồi
13:58Bây giờ đã hơn 10 phút rồi
14:08Chúng ta lau làm việc đi
14:10Biến đất mà ông cảm thấy thích
14:15Tôi đã kiếm được người chủ
14:17Ông họ ngô
14:18Tôi đã liên lạc với ông rồi
14:19Ông cũng rất muốn bán nó
14:21Đây là số điện thoại của ông
14:23Hy vọng ông nhanh chóng liên lạc với ông
14:25Còn nữa
14:27Sưởng của mình cần phải mua máy mới
14:29Tôi đã liên lạc với ba nhà đại lý rồi
14:31Thời gian cũng đã chia ra rồi
14:33Chiều hôm nay giờ lúc 2 giờ và lúc 5 giờ
14:35Người ta sẽ mang hàng tới
14:36Đem theo tài liệu tới báo cáo cho ông biết
14:38Còn đây là hợp đồng đã viết sẵn
14:41Bây giờ chỉ chờ ông quyết định
14:43Ký hợp đồng với Thắng Đại hay là Hồng Ký
14:45Cả 2 công ty mậu dịch này
14:47Bây giờ đều đang tích cực tranh giành quyền đại lý với nhau
14:49Giám đốc Triệu nói cho tôi biết
14:52Ông lo ngại vấn đề tài chính của họ
14:54Cho nên tôi đã có hỏi ngân hàng
14:55Về tình trạng tài chính của họ như thế nào
14:57Ngoài ra tôi còn thu thập thêm những tài liệu
15:00Về mấy công ty này giao dịch với những công ty khác
15:02Tôi để ở dưới bản hợp đồng này
15:03Ông hãy coi trước đi
15:05Rồi hãy quyết định
15:06Sao hả
15:12Ông thấy không đúng hả
15:13Không đúng
15:15Cô giỏi tới nỗi làm cho tôi kinh ngạc
15:18Làm cho tôi vui mừng
15:19Làm tôi thấy hân hạnh
15:20May mắn lắm tôi mới tuyển được cô
15:22Tôi mong rằng
15:26Không phải là ông an ủi tôi
15:28Không
15:29Tuyệt đối không phải
15:30Để ra tôi muốn dẫn cô đi tham quan xung quanh giường trà và công xưởng
15:34Để cô nắm bắt tình hình nhiều hơn
15:35Nhưng bây giờ tôi nghĩ là không cần thiết nữa
15:37Tại sao lại không cần thiết
15:39Cũng có nhiều chuyện tôi cần phải học hỏi thêm
15:41Tôi mong mình sẽ học hỏi thêm nhiều hơn
15:43Vậy chúng ta không cần phải chừng chờ nữa
15:44Đi thôi
15:45Cô nhất định phải giữ một khoảng cách với tôi sao
16:06Dạ đâu có
16:10Đâu có
16:11Thì vậy thì tới gần tôi đi
16:13Đằng sau của tôi không có gì để nhìn cả
16:16Wow
16:22Trời ơi Hàm Yên đã trở thành thư ký rồi
16:24Nhìn qua ai ghê luôn
16:25
16:26Không biết ông chủ tính dẫn cô ấy đi đâu vậy
16:28Trời ơi
16:29Đâu cần biết người ta đi đâu
16:30Dù sao
16:31Mỗi ngày người ta cũng có dịp gần gũi
16:33Một cô nữ thư ký xinh đẹp
16:34Đi với ông chủ đẹp trai
16:36Sau này nhất định trở thành bà chủ rồi
16:38Trong tiểu thuyết có viết như vậy hết á
16:40
16:41Cần gì phải nói nữa
16:43Cho cô hay nha
16:44Ngày đó khi chương Hàm Yên ngất xỉu
16:46Ông chủ nhỏ của mình
16:47Đã bồng cổ vô trong văn phòng
16:48Thì tôi đã biết trước rồi
16:49Ông chủ mình có ý với cổ
16:51Thật vậy hả
16:52Ê
16:52Nhưng chuyện là sao
16:53Ông chủ đó chứa cổ thế nào
16:54Trời ơi
16:55Dù sao ông chủ cũng rất tốt với cổ
16:57Quan tâm cổ nhiệt tình thấy sợ
16:58Nè nè nè
16:59Cho các người hay nha
17:01Tôi nhìn người rất là đúng đó
17:02Ngày đầu tiên Hàm Yên tới đây
17:04Tôi biết là cổ không đơn giản
17:05Cổ hả
17:06Không giống tụi mình đâu
17:07Đừng có nói bậy
17:09Tôi còn nhớ là cô nói cô ốm yếu
17:11Tay chừng yếu ớt không đủ sức
17:12Làm việc nặng không được
17:14Mai mà có tôi bên cạnh
17:16Và tôi đã binh giật cho cổ
17:17Cho nên cô mới nhận cổ vô làm
17:19Lại lệ
17:19Cô sao hả
17:20Thôi đi thôi đi mà
17:22Bỏ qua đi
17:23Thật là phi lý hết sức
17:24Nhìn cái gì mà nhìn
17:26Mó đi làm đi
17:26Tính làm biến hả
17:27Dường trà của anh lớn quá
17:37Đứng ở đây nhìn
17:38Không thấy chỗ nào trống hết
17:40Nhưng mà
17:41Sản xuất để bán cho khách hàng
17:43Vẫn chưa đủ đó
17:43Cho nên anh muốn mua đất thêm
17:46Để làm dường trà
17:47Không những vậy thôi
17:48Mà phải luôn luôn nghiên cứu
17:49Sản phẩm tốt hơn
17:50Và phương pháp trồng trọt mới
17:51Nâng cao phẩm chất trà của chúng ta
17:53May là tôi có một người giúp việc
17:57Rất là tài giỏi
17:57Dường trà khác
17:58Mỗi năm chỉ thu được 5 lần
18:00Mùa xuân thì 3 lần
18:01Mùa thu 2 lần
18:02Nhưng mà dường trà của tôi
18:04Mỗi năm thu từ 7 tới 8 lần
18:05Mà còn bảo đảm phẩm chất tốt nữa kìa
18:07Cũng là nhờ công lao của ông cao hết
18:09Phải không
18:10Cô cũng biết lập đức à
18:12Bách tiên sinh
18:14Cách đối xử của anh
18:15Về người và việc
18:17Từ khi chưa vào dường trà
18:18Thì tôi đã nghe nói rồi
18:20Nói tôi nghe
18:21Cô còn nghe thấy gì nữa
18:23Tôi còn nghe nói
18:27Tất cả mọi người
18:28Ai cũng kính nể anh
18:29Nể phục anh
18:30Con người của anh
18:32Đối với mọi người
18:33Là một ông chủ trẻ
18:34Có tài năng
18:35Chịu làm việc
18:36Chịu cải tiến
18:37Và là một ông chủ
18:39Biết lo cho công nhân
18:40Chỉ bấy nhiêu thôi sao
18:43Vì cô có từng nghe nói
18:50Cho tới từng bây giờ
18:51Tôi vẫn còn độc thương không
18:52Đồng thời
18:54Kể cả bạn gái cũng chưa có
18:55À
18:59Không phải anh nói
19:00Muốn dẫn tôi đi coi
19:01Sưởng gì đó sao
19:02Bây giờ mình đi đi
19:03Công sưởng này của tôi
19:21So với họ
19:22Là hãng sưởng lớn nhất
19:23Của khu vực miền Trung
19:24Tôi dùng máy móc
19:29Để thay thế cho công nhân
19:30Nên năng suất của chúng tôi
19:31Tăng lên rất là nhiều
19:32Hơn nữa cách làm việc của tôi là
19:35Luôn đầu tư không ngừng
19:36Dùng những số tiền chúng ta đã lời
19:38Dùng để lập thêm hãng sưởng
19:39Mua thêm máy móc
19:40Xây dựng kho lạnh
19:41Dùng thiết bị tân tiến
19:43Và tốt nhất
19:43Tất cả hoàn toàn công nghiệp quá
19:46Cho nên nghiệp vụ của chúng tôi
19:48Mới phát triển một cách nhanh chóng như vậy
19:49Bây giờ
19:52Thì tôi đã hiểu
19:53Không những là anh muốn nắm giữ sự nghiệp của mình
19:56Mà anh còn đang muốn tạo dựng một dương quốc nữa
19:58Tôi nghĩ là
19:59Chắc chắn anh sẽ thành công
20:00Tại vì tiền giống của anh
20:02Thật sự quá hùng hậu
20:03Anh là người trẻ tuổi
20:05Lại chịu tiến lên
20:06Vấn đề quan trọng nhất là
20:08Anh là người hiểu biết sâu rộng
20:09Và lại có tài
20:10Một ông chủ giống như anh
20:17Đem tới cho tôi áp lực không nhỏ
20:19Nếu bớt câu đó đi
20:20Thì lời nói của cô lúc này
20:21Đúng là thập toàn thập mỹ
20:22Nhưng mà
20:24Tôi chỉ nói thật thôi mà
20:25Nói vậy
20:27Cô thật sự không cần phải lo sợ gì
20:29Tại vì cô quá ưu tú rồi
20:31Đầu óc và trí tuệ của cô
20:33Đều là số một
20:34Tôi cảm thấy tôi có thể tìm thấy ưu điểm
20:36Ở nơi cô từng ngày một
20:37Cô không biết sao
20:40Cô giống như là một kho tàn vậy đó
20:42Không thể nào lấy hết được
20:43Anh nói như vậy
20:52Làm tôi cảm thấy xấu hổ lắm
20:53Thật ra thì
20:56Tôi đâu có gì đặc biệt
20:57Tôi rất là tầm thương
20:59Rất là nhỏ nhoi
21:01Thôi được rồi
21:01Đừng nói những lời quá khiêm nhường như vậy
21:03Tôi không có thích nghe đâu
21:04Khiêm nhường quá lố
21:05Hay là kêu ngạo quá lố
21:07Là đồng nghĩa với sự giả dối
21:08Hãy nhớ kỹ câu nói này
21:10Con người của tôi kén nhất là sự giả dối
21:12Cho nên cô đừng bao giờ tự nguy trang mình
21:14Còn nữa
21:18Con người của tôi cũng chịu đầu tư lắm
21:20Vì vậy
21:21Một khi để tôi phát giác ra một kho khoáng sản phong phú
21:24Thì tôi nhất định sẽ đào với bất cứ giá nào
21:26Nè nè nè nè mọi người qua đây
21:32Uống miếng nước nghỉ ngơi đi
21:33Bách tiên sinh
21:35Để anh coi kìa
21:36Nè Bách tiên sinh
21:39Vấn đề này á
21:41Tự nhiên thôi mà
21:42Hả
21:43Tự cổ anh hùng khó hoại mỹ nhân
21:44Cái cô chương hầm yên này á
21:46Tuy ra không phải là một người đẹp xuất sắc gì
21:48Nhưng mà con người rất dễ thương
21:49Vừa ôn quà lại rất tài giỏi
21:51Đặc biệt á
21:52Sao khi cô thai bộ quần áo nửa công nhang ra rồi
21:54Thì giống như hai con người khác vậy
21:55Người con gái té xỉu ngoài sân phơi trà lúc đó
21:58Rõ ràng chính là công chúa Lợi Lem hiện đại mà
21:59
22:00Cái tôn trương ạ
22:01Câu nói này của cô á
22:02Bình như rất chính xác nha
22:03Nè anh có dám cá độ không
22:04Tôi cá trong vòng 2 năm
22:05Cô bé Lợi Lem này sẽ trở thành bà chủ của chúng ta đó
22:07Trời ơi chuyện này khó nói lắm
22:09Bà chủ của chúng ta là người rất khó tánh
22:11Thường được nghe nói
22:12Bà chủ của chúng ta mỗi một tuần đều có chọn con dâu
22:15Cô nghĩ rằng chương hàm miếng này á
22:17Có thấy lọt về mắt xanh của bà chủ sao
22:18Ừ đây mới chính là vấn đề đó
22:20Thiếu gia cậu về rồi
22:34À
22:34Hôm nay cậu về hơi trễ đó
22:35À
22:36Là phu nhân và cao tiên sinh đang ở trong phòng chờ cậu
22:38Hả
22:38Ờ đồ xe dọc ra ra giùm tôi
22:40Dạ
22:41Thiếu gia cậu thay dép đi thiếu gia
22:44À thôi khỏi đi
22:45Lão phu nhân đâu
22:46Dạ ở trên lòng sắp xuống rồi
22:48
22:48Mẹ
22:53Bá Văn
22:54Ngày hôm nay con không có đi tiếp khách
22:56Nhưng tại sao khuyên như vậy mới gì
22:58Chuyện gì làm con chậm trễ gì
22:59À
23:00Vậy vấn đề mua máy móc đó mẹ
23:02Con phải nghiên cứu với hồ
23:04Chào bác
23:12Ông chủ giống như Bái Văn
23:14Đúng là một ông chủ gương mẫu
23:15Luôn luôn là người đầu tiên đi làm
23:17Lại là người đi về sau chốt
23:18Chính vì bản thân tôi đã bỏ ra rất nhiều thời gian và tinh thần
23:21Vậy nên buôn bán mới ngày càng lớn đó
23:24Tiểu dân à
23:26Pha lại trà cho lão phu nhân đi
23:27Luôn tiện mang trà cho cậu hai ra đây luôn
23:30Dạ
23:30Con đó
23:32Trong mắt con biết có sự nghiệp mà thôi
23:34Con thật sự không biết dùng thời gian và tinh thần của mình
23:37Để lo cho chuyện hôn nhân đại sự
23:39Coi kìa
23:43Mỗi lần cư hẹo nói tới vấn đề này
23:45Là con giống như không muốn nói chuyện với mẹ nữa
23:47Mẹ
23:48Đừng nghĩ quan cho con
23:49Con đã nói với mẹ rồi mà
23:51Không phải là con không lo
23:52Mà là vẫn chưa tới lúc
23:53Vẫn chưa tới lúc hả
23:55Con đã gần 30 tuổi rồi
23:57Phải chờ cho tới khi nào nữa
23:59Điều này
24:01Con không biết phải nói làm sao nữa
24:03Kiếm một cô để cưới không phải là chuyện muốn có là có
24:06Huống chi là người vợ của con
24:08Phải cùng sống với con suốt đời
24:09Con cần phải lựa chọn cho kỹ chứ
24:11Phải không mẹ
24:12Muốn gấp cũng đâu có được
24:14
24:14Con còn nói nữa à
24:17Từ lúc con mới 20 tuổi
24:18Mẹ đã bắt đầu
24:19Giới thiệu cho con
24:20Rất nhiều cô gái của những gia đình giàu có
24:22Con lựa đi lựa lại cũng không dừa ý
24:24Mẹ không thể nào hiểu nổi
24:25Suốt cuộc con muốn cái gì
24:27Thưa bác gái
24:32Bác hãy yên tâm đi
24:33Tánh của bái văn là hãy đánh giặt
24:36Là nhất định phải thắng
24:37Bác đừng thấy là anh không lên tiếng
24:39Nhưng mà con nghĩ thế nào rồi
24:41Cũng sẽ có một ngày anh dẫn một người con gái về
24:43Xin bác cho cưới
24:44Con dám cá với bác nha
24:45Với sự khôn ngoan của ảnh
24:47Người con dâu tương lai của bác
24:49Chắc chắn là bác sẽ vừa lòng
24:50Bác chưa nói tới con đó
24:52Lập Đức
24:53Chuyện của con còn lo chưa xong
24:54Con và bái văn hai đứa từ khi học đại học cho tới giờ
24:59Sao ngoài làm việc
25:00Tất cả đầu óc của hai đứa tụi con chỉ biết lo cho cái dường trà
25:03Lập Đức
25:04Con ở nhà chúng ta cũng đã lâu rồi
25:07Bác luôn luôn coi con như con ruột của mình
25:09Bác không những là lo cho bái văn còn lo cho con nữa
25:12Hai đứa đều là đàn ông với nhau
25:14Nhưng không ai chịu khuyến khích ai hết
25:15Tụi con đều là con một
25:17Trách nhiệm nói giỏi là trách nhiệm của tụi con
25:20Mẹ à
25:21Nói giỏi tông đường không phải là mục đích
25:23Mẹ không thể bắt con cưới vợ chỉ là để nói giỏi tông đường thôi
25:26Đám cưới là vì tình yêu
25:28Là sống với nhau suốt đời
25:29Nếu không có một người lý tưởng
25:31Thì con sẽ không cưới vợ đâu
25:33À
25:34Vậy thì con cho mẹ hay
25:36Phải là người con gái thế nào
25:38Mới làm cho con có tình yêu
25:39Mới có thể sống được muôn đời
25:41Cô muốn một người con gái tha thước
25:45Một người con gái trong sạch
25:47Một người hoàng mỹ
25:48Con đang nói chuyện thần tiên sao
25:51Con không thể nghĩ chuyện thực tế sao
25:52Bác ạ
25:55Bác dân có cách nghĩ của ảnh mà
25:57Bác hãy để cho ảnh có một chút thời gian
25:58Để cho ảnh có thể tìm kiếm một người lý tưởng cho mình đi mà
26:01Có kiếm được hay không
26:04Không phải cứ mỗi ngày ở hãng xưởng thì có thể giao thiệp được
26:07Làm sao tiếp xúc được với con gái tốt
26:08Nếu không phải là con gái quá bình thường
26:10Thì là con gái quá tân thể sống buôn thả
26:12Làm sao kiếm được vợ chứ
26:14Mẹ à
26:14Duyên phận có thể gặp chứ không thể tìm được
26:16Ở trong chậu cát
26:18Nói không chừng có thể kiếm được hạt minh châu mà
26:20Có phải gì không
26:20Có thể không
26:22Mẹ thấy cách nghĩ của con không những không thực tế
26:25Mà lại còn quá nghi thơ
26:27Mẹ à
26:28Công bằng chút đi
26:29Bất cứ chuyện gì cũng có đặc biệt mà
26:31Làm sao mẹ chắc chắn được
26:33Con không kiếm được người vợ lý tưởng của con đây
26:35Thôi mà thôi mà
26:36Bác dân à
26:37Đừng có tranh cãi những chuyện chưa tới với mình như vậy
26:39Hả
26:39Bây giờ chưa có chuyện gì hết
26:41Có đúng vậy không
26:41Bác gái à
26:43Bác cứ yên tâm đi
26:44Người đàn ông nào cũng muốn thành gia lập nghiệp
26:46Con và bái dân sẽ để ý nhiều hơn
26:48Có phải không bái dân
26:49Có muốn nói chuyện về cô nương của anh hay không
26:55Cô nương
26:56Người tôi nói không phải là người ở trong chuyện
26:59Mà là vì cô nương ở trong văn phòng của anh kìa
27:02Anh nói Hà Miên à
27:04Tất cả gọi Hà Miên là cô nương sao
27:06Đúng vậy
27:07Cô nương này
27:12Sự xuất hiện của cô thật là đột nhiên
27:15Giống như là ở trong sách vậy
27:17Thực sự có giống một dị cô nương sao
27:20Sau khi thường tiên hóa phép cho cô xong thì
27:24Cô thành nàng công chúa
27:25À
27:27Anh có chuyện lan hoa chưa
27:28Anh đã coi chưa vậy
27:29Tôi chưa từng coi
27:31Vậy thì tôi nói cho anh nghe
27:33Lan hoa là một loại hoa trắng
27:35Rất thanh nhã, tinh xảo và xinh đẹp
27:37Hà Miên giống như lan hoa này vậy
27:38À không
27:39Người con gái đó
27:41Giống như một tác phẩm nghệ thuật vậy đó
27:43Như được dùng những loài ngọc đẹp để điêu khắc ra
27:46Rất tinh xảo, rất tỉ mỉ và rất dễ bể
27:48Anh sẽ cảm thấy cổ
27:51Cao quý bất phàm
27:53Vậy anh cũng sẽ cảm thấy cổ rất đáng thương
27:56Nếu như không cẩn thận
27:57Thì anh sẽ mạo phạm cổ
27:58Làm cho cổ tuổi thân
27:59Cổ là một người con gái rất kỳ lạ
28:03Có nhiều lúc cổ mắc cỡ lắm
28:06Nhưng có lúc lại rất tự nhiên
28:08Có nhiều lúc rất ôn quà
28:09Có nhiều lúc lại rất cố chấp
28:11Có nhiều lúc rất nhiệt tình
28:13Có nhiều lúc lại rất lạng
28:14Nè, nè, nè
28:14Anh nói quá nhiều danh tự nhiên vậy cho tôi nghe
28:17Tôi nghe trí không hiểu gì hết
28:18Anh nói đi
28:19Có phải là vì cô nương đó hay không
28:20À, tên của cổ là Trương Hàm Yên
28:23Trương Hàm Yên
28:25Cái tên này
28:27Quả thật rất là thanh nhã
28:28Anh chưa nhìn thấy cổ đâu
28:30Con người giống y như tên rất là thanh nhã
28:32Bây giờ cổ là
28:34Thư ký riêng của anh hay sao
28:35Đúng vậy
28:36Hơn nữa là một thư ký rất tài giỏi
28:39Vậy
28:40Trương Hàm Yên này
28:41Là một hạt minh châu
28:43Có phải gì không
28:43Ở trước mặt người bạn thân
28:46Mãi mãi không có bí mật gì hết
28:48Anh có nói lộn không vậy
28:49Cổ là một nữ công nhân mà
28:51Ê, tôi cho anh hay
28:52Cổ không phải đâu
28:53Khi anh gặp cổ nói chuyện với cổ thì anh sẽ biết thôi
28:56Cổ hoàn toàn là một người rất có học thức
28:57Quyển chuyển và thực ung hòa dịu dàng
29:00Lần đầu tiên tôi cảm nhận được
29:02Có một đối tượng lôi cuốn như vậy
29:03Cho nên tôi đã quyết tâm
29:05Nhất định sẽ theo đuổi cổ
29:07Cổ là một người con gái như ý
29:09Mà từ xưa tới nay tôi luôn tìm kiếm
29:11Cổ chính là người con gái mà tôi luôn chờ đợi
29:13Nè, anh điên rồi hay sao hả
29:16Chắc giờ anh coi quá nhiều tiểu thuyết
29:18Nên anh tưởng tượng đời người lãng mạn tới như vậy
29:20Tôi cho anh hay
29:21Đây là đời sống thực tế
29:23Chứ không phải là đang giết chuyện đâu
29:24Anh đừng có rơi vào lứa tình mất hết lý trí có được không
29:26Một người con gái giống như anh nói
29:29Ở trên thế gian này không bao giờ có thể tồn tại được
29:31Tại vì cổ đã làm cho anh mê mệt
29:34Cho nên anh mới khen cổ
29:35Đúng là nguy hiểm quá đi mà
29:38Anh cứ đi theo con người ta như vậy hoài
29:40Tôi cảm thấy lo sợ cho anh quá đó
29:42Bây giờ anh không cần phải lo sợ giùm tôi làm vậy đâu
29:45Tại vì
29:48Cuộc tình của tôi và cổ chưa bắt đầu
29:50Bây giờ tôi chỉ thương thầm cổ thôi
29:52Không biết làm sao để mà tỏ bày với cổ đi
29:56Thì ra anh vẫn chưa bày tỏ với cổ hay sao
29:59
30:00Anh đừng có tưởng con người của anh như vậy rồi
30:03Người khác chưa biết là anh đã yêu thương cổ
30:04Cô chương hạm yên này không phải đơn giản đâu
30:07Anh đừng có coi thường
30:08Theo tôi nghĩ ha
30:10Có thể cô đang thả dây dài câu con cá lớn đó
30:13
30:14Anh đừng có hạ nhục hạm yên
30:15Nếu như anh không tin tưởng tôi
30:17Anh có thể đi gặp cổ
30:17À
30:19Tôi cảm thấy tôi rất muốn gặp dị cô nương này
30:22
30:23Nói trước với anh là
30:24Không được dành với tôi đó
30:25À
30:26Chưa có gì hết
30:28Mình đã ghen rồi hay sao
30:29Tôi chỉ mong muốn gặp được cổ một lần mà thôi
30:32Vậy thì khó nói lắm
30:33Tôi nghĩ bất cứ người đàn ông nào thấy rồi
30:35Cũng sẽ thích cổ
30:36Cổ thu hút tất cả mọi người
30:37Tôi chịu thua anh luôn rồi đó
30:40Anh đó
30:41Tôi nghĩ bây giờ anh đã bị tẩu quả nhập ma rồi
30:43
30:44Anh có cần tôi thề danh hay không
30:46Anh Bách
31:03Dị này có phải là ông Cao không
31:06Tôi nghĩ là anh khỏi cần phải mất công giới thiệu rồi
31:10Không không
31:10Tôi cần phải giới thiệu chứ
31:12Hà Miên
31:13Lập Đức không chỉ là trợ thủ giỏi của anh
31:15Mà còn lại tri kỷ với anh nữa
31:16Bởi vì anh ấy thường hay làm việc ở trong giường trà
31:19Nếu có chuyện gì kým anh mà anh đi vắng
31:22Thì giao cho anh quyết định cũng được
31:24Anh yên tâm
31:25Tôi có một thư ký rất tài giỏi và được việc
31:28Dạ không dám
31:30Đó chỉ là lời khuyến khích của anh Bách thôi
31:32Thật ra thì tôi chỉ là một người mới
31:34Sau này phải nhờ ông Cao chỉ dạy giùm cho
31:36Chị Bảo thì không dám
31:37Tôi chỉ biết uống trà
31:39Về vấn đề phục vụ tôi không biết như thế nào hết
31:41Nói thật là
31:42Mỗi lần tôi nhìn thấy quá đơn
31:44Và mấy con số thì tôi cảm thấy nhất đầu lắm rồi
31:46Cho nên
31:47Phải nói là tôi cần cô chỉ Bảo cho ông mới đúng
31:49Ông quá khách sáo rồi
31:51Tôi biết là
31:52Giường trà và hãng xưởng có quan hệ mật thiết với ông
31:54Ông là người trong giường trà
31:56Nói gì thì được nấy
31:58Hả
31:58Tôi xin thú thật
32:01Tôi cảm thấy
32:03Mỗi ngày nhìn thấy những cây trà lớn lên
32:05Và làm những chuyện trong trọt
32:07Trong giường tược như vậy
32:08Ngày nào
32:10Cũng đối diện với những cây cỏ khác nhau
32:11Việc làm này của ông
32:13Không khác gì công việc của một thần tiên
32:15Trong lúc làm việc
32:17Cảm giác của ông rất tốt
32:18Và cảm thấy rất thoải mái
32:19Cái đúng không
32:19Thấy chưa
32:21
32:23Lẽ ra tôi không biết
32:25Việc làm của tôi quan trọng tới mức độ nào đâu
32:27Nhưng mà sau khi nghe cô nói rồi
32:28Tôi mới giác ngộ ra
32:29Thật đó
32:30Cảm giác của tôi vô cùng kỳ diệu
32:33Cho nên tôi mới chấp nhận
32:34Hàng ngày đứng ở giường trà
32:36Chịu mưa, chịu gió và phơi nắng
32:37Mà không hề thang phiền
32:38À
32:39Phải rồi
32:41Tôi có pha một bình trà cúc
32:42Còn rất là nóng
32:43Ê nè
32:44Cô Trương à
32:45Không cần phiền tới vậy đâu
32:46Có cái gì mà phiền
32:47Anh uống ly trà cúc này rồi
32:49Thì đầu óc sẽ thoải mái hơn
32:50Một lát khi ra giường trà
32:51Anh sẽ không cảm thấy trời nóng chịu không nổi
32:54Này không cần thiết
32:55Đừng khách sáo mà
32:56
32:56Khi uống thì uống đi
32:58Đừng có làm khó người ta nữa mà
32:59Hả
32:59Tôi có làm khó ai đâu chứ
33:02Lẽ ra bình trà qua cúc của Hàm Yên Pha
33:04Cố ý là cho anh uống đó
33:06Nên tôi ngại lắm
33:06Nếu như anh đã nói như vậy rồi
33:08Thì tôi cũng không khách sáo nữa
33:10Đi đi đi đi
33:11Đừng có lắm miệng lắm mồm nữa
33:12Cảm ơn
33:16
33:22Bách Báy Giang ạ
33:23Theo tôi thấy ha
33:24Khi rảnh rỗi
33:25Thì tôi sẽ giờ trong này ngồi
33:26Có những ly trà ngon giống như vậy
33:28Lại còn có hoàn cảnh tốt như vậy
33:30
33:30Nói chuyện
33:31Quả thật thoải mái vô cùng
33:32Tuy rằng cô Trương có nói
33:34Gọi tôi là Hàm Yên đi
33:35Tuy rằng Hàm Yên nói
33:37Công việc của tôi giống như thần tiên
33:38Nhưng mà tôi vẫn cảm thấy
33:40Nếu như làm việc ở trong giang phòng này ha
33:42Còn sướng hơn là thần tiên nữa kìa
33:44Báy Giang ạ
33:45Bây giờ tôi mới hiểu rõ
33:46Lan hoa như thế nào
33:48Cho tôi hiểu cái gì là tác phẩm nghệ phẩm
33:50
33:50Anh nói lan hoa gì
33:52Tác phẩm nghệ phẩm gì
33:54À
33:54Câu chuyện lan hoa này để tôi kể
33:56Trà thì anh cũng đã uống rồi
33:57Bây giờ hãy đi giường trà coi họ làm việc đi
33:59Quên là sao chứ
34:00Thôi mà
34:00Nè Hàm Yên
34:01Tôi vẫn phải đi giường trà coi
34:03Chúng ta đi
34:03Đừng mà
34:04Hàm Yên ạ
34:05Tôi nói cho cô biết nha
34:06Đừng mà
34:07
34:10Cười cái gì vậy
34:12Anh cho tôi biết đi
34:14Cô gái đó thế nào hả
34:15Anh còn hỏi tôi cảm thấy thế nào sao
34:17Tôi hả
34:17Giận lắm đó
34:18Tại sao lại giận chứ
34:19Tất nhiên tôi giận rồi
34:20Anh quen một người con gái đẹp như vậy tôi lại không được
34:22Tôi thấy ghen
34:23Sợ với tôi ghen nên tôi mới giận đó
34:24Anh hiểu không
34:25Con người của anh thật là
34:26Không hiểu tại sao lại may mắn quá đó
34:27Thôi được rồi
34:29Anh đừng có làm bộ nữa
34:30Hãy nói chuyện đàng hoàng đi mà
34:31Tôi thấy kỳ lạ thôi
34:33Nữ công nhân của tôi nhiều như vậy
34:34Tại sao không có cô nào té xỉu chứ
34:36Thôi được thôi được rồi
34:39Không có giỡn nữa
34:39Bắt đầu ta bây giờ
34:40Tôi phải nói chuyện đàng hoàng một chút
34:42Tôi thừa nhận
34:45Điều mà anh khen cổ không quá đáng một chút nào
34:48Đồng thời cổ
34:49Là một cô gái quá sức hấp dẫn đi
34:51Hiểu biết nhiều nè
34:52Và thông minh
34:53Là một người con gái lý tưởng
34:55Bảy Nhân à
34:56Tôi ủng hộ anh đó
34:57Bây giờ anh không chửi tôi bị mất lý trí
35:00Tạo quả nhập ma nữa chứ
35:01Người con gái như cổ
35:03Có đáng để tôi theo đuổi không vậy
35:05Nói đi
35:05Tôi đang muốn hỏi anh cái này
35:09Anh có chắc chắn là cổ sẽ chấp nhận anh không
35:12Anh đã nói trúng tâm sự của tôi
35:14Bây giờ thì tôi chưa có nắm chắc gì hết
35:17Đừng tưởng cổ đã từng làm nữ công nhân ở đây
35:20Cổ là một người tự ái cao lắm đó
35:22Cổ còn giữ khoảng cách với tôi
35:24Người con gái này đúng là kỳ lạ
35:27Người con gái này quả thật rất là khác thường
35:31Bái Văn à
35:31Đừng dội bước chân vào trắc trối này chứ
35:33Hãy cho tôi biết anh đã hiểu cổ nhiều hay chưa
35:35Không nhiều
35:37Tôi chỉ biết cách đây khoảng 15 năm trước
35:41Cha mẹ của cổ đã qua đời
35:43Còn nữa
35:45Chỉ vậy thôi hả
35:47Như vậy thì không nhiều rồi
35:50Anh biết còn quá ít luôn đó
35:51Chứ vậy phải làm sao đây
35:53Làm sao hả
35:55Nguy hiểm quá đi anh Hai à
35:57Tôi nghĩ chắc là anh điên đầu rồi
35:59Chẳng lẽ anh không cảm thấy
36:00Người con gái này không tầm thường hay sao hả
36:02Tuổi thì còn trẻ
36:05Nhưng mà đầu óc thì quá dài dặn
36:07Đối xử của họ rất là hay
36:09Bề ngoài cho thấy thì
36:11Rất là hiền lành
36:12Nhưng mà trên thực tế
36:14Là một người vô cùng phức tạp
36:16Ơ
36:18Anh à
36:20Ví dụ như học vấn của cổ đi
36:22Một người đã có bằng cấp chuyên nghiệp
36:24Tại sao lại tới nơi này để làm công nhân chứ
36:26Anh có nghĩ tới vấn đề này hay không
36:28Dĩ nhiên
36:29Tôi có hỏi cổ chuyện này chứ
36:30Rồi cổ trả lời sao
36:31
36:32Cổ
36:33Chuyện đó thì tôi cũng không rõ nữa
36:36Hình như cậu nói là có nỗi khổ gì đó
36:39Vì vậy cho nên
36:40Tôi nghĩ cái đầu của anh chắc chắn là có vấn đề rồi
36:42Trời ơi bái văn à
36:44Anh làm ơn
36:45Hãy dùng đầu óc của anh suy nghĩ một chút đi
36:46Một người có bằng cấp chuyên nghiệp
36:48Chạy tới nơi này để mà làm công nhân
36:50Chẳng lẽ là vì muốn tìm hiểu đời sống kinh nghiệm hay sao hả
36:53Hoặc là cô coi tiểu thuyết quá nhiều đi
36:55Muốn làm gì cực khổ để lấy kinh nghiệm hả
36:57
36:58Anh đang tạc nước vào mặt tôi hả
37:00Anh nói là sao ủng hộ tôi kìa mà
37:01Ủng hộ anh là đứng ở trên phương diện tình cảm mà thôi
37:04Phân tích và thảo luận là đứng ở phương diện lý trí kìa
37:07Hai vấn đề này hoàn toàn khác hẳn nhau mà
37:09Thôi được thôi được
37:10Vậy thì anh nói đi
37:11Còn vấn đề gì nữa
37:12Làm sao mà tôi biết trước chứ
37:14Tôi đâu phải là thầy bối đâu
37:16Nè Quang Đã
37:17Vậy thì anh muốn tôi làm cái gì đây
37:18Đơn giản lắm
37:20Từ từ thôi
37:21Đừng có quá dội dàng như vậy mà
37:22Chính anh cũng đã nói rồi
37:25Cổ kỳ lạ quá có phải gì không
37:26Vậy tại sao anh không quan sát kỹ rồi tính sao hả
37:29Anh đừng có chui đầu vào đó quá sớm đi
37:31Nếu không thì ở sau này anh muốn rút ra cũng không kịp nữa
37:33Xin lỗi nha
37:35Tôi không có lý trí như anh
37:36Bây giờ chân của tôi đã lúng vào rồi
37:38Rút ra không có được nữa đâu
37:40Bái Văn ờ
37:41Hãy nghe tôi nói đi
37:43Cô gái này không hề đơn giản
37:46Cổ giống như là một câu hỏi lớn vậy
37:48Cuối cùng anh đã nói đúng một câu rồi
37:51Chính là vì cổ là câu hỏi
37:52Cho nên đã hấp dẫn tôi
37:54Tôi sẽ tìm đủ mọi cách để giải đáp cho được câu hỏi này
37:57Nói anh ạ
38:03Anh có chuyện gì không
38:05Tôi đang kiếm chương hàm yên
38:06Cổ lạm trong này nè
38:07Ê ế
38:08Anh có thẻ hay không vậy
38:10Sao đây
38:11Kiếm người cũng cần thẻ hả
38:13Chưa từng nghe nói đâu
38:14Nè nè nè anh ạ
38:15Anh không có thẻ tôi không cho anh vào trong đó
38:17Con người của anh kỳ vậy
38:20Chỗ này đâu phải là tù ngục
38:21Vợ sắp cưới của tôi ở trong đó tôi muốn gặp cũng không được
38:24Lấy tư cách gì chứ
38:25Xin lỗi
38:26Đó là luật đại của công ty chúng tôi
38:27Bây giờ không phải lúc nghỉ ngơi
38:29Mà cho dù lúc nghỉ ngơi
38:30Cũng phải do tôi thông báo mới vào được
38:31Ê
38:34Làm gì vậy
38:35Tôi không có thời gian lôi thôi với anh
38:37Nè nè nè anh ạ
38:39Hà Miên
38:39Anh ạ
38:40Tránh ra
38:41Hà Miên
38:41Tránh ra
38:42Không được dạo
38:44Tránh ra đi
38:44Hà Miên
38:45Làm gì vậy đi ra đi
38:47Hà Miên
38:48Đánh ra
38:50Không có hà Miên
38:51Để ra ra ngoài
38:52Trương Hà Miên đâu
38:53Không làm gì vậy
38:54Trương Trương Hà Miên ở đây
38:55Ủa không có lòng việc ở đây đâu
38:56Đi ra đi
38:57Đi ra đi
38:58Đi ra đi
38:58Đi ra đi
38:58Đi ra ngoài
38:59Đửa Trương Hà Miên ra đây
39:00Ra ngoài đi
39:00Bỏ lên
39:01Đi ra ngoài đi
39:02Trương Hà Miên
39:02Ra đây
39:04Đi ra lối nữa
39:05Đi đi
39:05Anh Bách
39:05Tôi xin lỗi tôi ra ngoài một chút nha
39:07Đi ra ngoài
39:10Nè nè
39:10Anh à ra ngoài đi
39:11Anh à ra ngoài đi
39:12Hà Miên
39:12Đi ra đi
39:13Cuối cùng em cũng ra rồi hả
39:14Có chuyện gì vậy
39:15Bách tin xin à
39:16Người này sống vò hãng của mình á
39:17Em cho họ biết
39:18Anh lại đi
39:18Giờ kêu họ thả anh ra
39:19Thôi được
39:24Thả anh ta ra trước đi
39:26Ít ra cũng vậy chứ
39:29Hà Miên
39:30Anh tới trước em về đi
39:32Em đang làm việc mà
39:35Mẹ đang bị bệnh
39:36Mà em còn làm cái gì
39:37Xin ông chủ nghỉ đi
39:38Tôi là ông chủ của cô
39:40Xin hỏi anh lại
39:41Tôi
39:42Anh Bách
39:45Anh là anh nuôi của tôi
39:49Thôi được
39:51Anh có chuyện gì
39:52Đấy dân phòng nói chuyện với tôi
39:54Được rồi
39:55Bây giờ tất cả đi làm việc đi
39:56Anh Bách à
39:59Tôi và anh nuôi của tôi
40:02Ở ngoài này nói chuyện là được rồi
40:03Được
40:05Văn Long
40:12Sao anh lại làm như vậy
40:13Không phải là anh không có số điện thoại của em
40:16Nếu muốn kiếm em
40:17Sao không gọi điện thoại cho em chứ
40:18Gọi điện thoại hả
40:19Cứu người như cứu lửa
40:20Mẹ có bệnh đương nhiên phải tới kiếm em rồi
40:22Gọi điện thoại vô ích thôi
40:23Thôi được thôi được
40:26Nhỏ tiếng một chút đi mà
40:28Anh cần bao nhiêu tiền
40:30Hỏi em đó
40:32Trời đất ơi
40:34Thì ra
40:40Em ở đây
40:42Làm công nhân hả
40:43Văn Long
40:46Em vừa mới làm việc không được bao lâu
40:49Làm sao mà có tiền đưa cho anh được
40:50Lần trước em đã đưa cho anh một số tiền rồi mà
40:53Chỉ có 500 ngàn
40:55Lần trước là lần trước
40:56Tưởng dễ dàng bỏ qua vậy sao
40:57Ý của em không phải là như vậy đâu
41:00Anh cũng phải để cho em thở một chút chứ
41:02Hay là vậy đi
41:05Chừng nào lãnh lương rồi
41:07Thì em sẽ đưa cho anh ngay
41:08
41:09Anh đâu có nói tiếng nước ngoài đâu
41:10Mà em nghe không hiểu
41:11Ý của anh là anh đang cần tiền
41:13Nếu không sao từ xa anh tới đây kiếm em
41:14Để họ coi anh với ăn trộm vậy
41:15Nhưng mà
41:16Nhưng mà bây giờ em chưa có tiền
41:19Không có tiền chứ gì
41:23Ông chủ ở trong này mà
41:26Không có tiền em có thể nghĩ cách
41:29Hôm nay anh không lấy được tiền
41:31Thì anh không về đâu
41:31Em dễ quyết đi ha
41:34Anh muốn lấy bao nhiêu
41:39Ít nhất cũng phải 50 ngàn
41:42Thiếu một xu á
41:43Anh cũng không chịu đâu
41:44Anh tưởng ở đây em làm nghề gì chứ
41:4750 ngàn đâu phải là dễ kiếm đâu
41:49Anh không cần biết chuyện đó
41:50Nếu không chịu làm vợ của anh thì phải đưa tiền
41:52Nếu không thì anh về đi
41:54Anh Bách
42:04Không biết là tôi có thể
42:06Có chuyện cứ nói
42:07Bất kể khó khăn gì
42:09Tôi cũng sẽ giúp cô mà
42:10Có phải là cô cần tiền không vậy
42:13Dạ phải
42:15Tôi có thể lãnh lương trước được không
42:17Ừ đương nhiên là được
42:19Cô cần bao nhiêu tiền
42:2050 ngàn
42:23Nếu như
42:26Nếu như không tiện thì
42:27Đây là tờ chi phiếu 50 ngàn
42:48Cô cầm đi
42:49Mau cầm lấy đi
42:51Để giải quyết vấn đề của cô trước
42:53Cảm ơn
43:00Không biết làm sao để xin lỗi anh
43:04Vì đã lập phiền anh như vậy
43:05Hãy subscribe cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:07Hãy subscribe cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Be the first to comment
Add your comment

Recommended