Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 3 tuần trước

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Tập 13
00:01Tôi xin lỗi
00:09Tôi không biết tại sao lại nói những lời đó với anh
00:12Tôi nghĩ
00:14Hôm nay tôi có điều không phải
00:17Á lực đột nhiên xuất hiện
00:19Khiến tôi không biết phải làm sao
00:21Anh là chồng sắp cưới của cô
00:23Sao cô lại nói là không biết làm sao
00:25Chẳng lẽ cô không mong anh xuất hiện sao
00:30Anh từ Mỹ xa xôi về đây tìm cô
00:31Đêm đến không phải là sự vui mừng hay sao chứ
00:34Không lẽ anh phải tìm hiểu kỹ càng từng chuyện của tôi như vậy sao
00:38Anh muốn truy hỏi cặn kẻ đến cùng phải không
00:40Tôi xin lỗi
00:43Cho tôi mạo mụi hỏi câu này
00:45Tâm trạng cô buồn bã như vậy
00:47Hai người đã cãi nhau phải không
00:48Đúng vậy
00:53Anh ấy đã giận tôi
00:55Nhưng mà
00:58Cuối cùng chúng tôi cũng đã làm lành
01:00Cô không hề yêu ảnh
01:03Cô không yêu ảnh có đúng vậy không
01:05Nếu không
01:08Cô sẽ không rời xa ảnh
01:10Cô sẽ không ở lại thị trường nhỏ này chừng chừ không chịu về miễn
01:13Càng không chỉ sự xuất hiện của ảnh
01:15Khiến cô cảm thấy kinh ngạc và phiền phức
01:17Được rồi
01:19Tôi xin anh đừng có nói nữa
01:21Sao vậy
01:22Trên á lực đó đã khiến cô đau khổ vậy sao
01:24Người khiến tôi đau khổ không phải chỉ một mình anh ấy
01:28Còn có dạng phi phạm
01:32Còn có anh
01:37Anh Bách
01:38Ông Trương
01:42Ông Trương à
01:43Tôi ở đây có chuyện gì
01:45Có chuyện này tôi nói cho ông biết
01:47Người đứng ngoài kia không biết là ai nữa
01:49Đúng rồi
01:49Hai ngày nay tôi cũng có để ý mà
01:51Nhưng có cần nói cho bà chủ biết không
01:53Nhưng
01:54Có chuyện gì
01:54Lão phu nhân
01:57Cô nói
02:01Đã xảy ra chuyện gì
02:03Lão phu nhân
02:06Ở trước cửa lớn nhà chúng ta
02:08Hai ngày nay có một người đàn ông đứng ở đó hoài à
02:10Người đó ra sao
02:14
02:16Cả 30 tuổi gì đó
02:18Người này có vẻ đứng đáng đàng hoàng lắm
02:20Nhưng mà
02:21Nhưng mà
02:22Cứ nhìn vào trong nhà của chúng ta hoài
02:23Làm cho chúng tôi khó chịu lắm
02:25Lẽ ra tôi không có nói đâu
02:27Nhưng mà
02:28Ông Trương cũng thấy rồi
02:29Đúng vậy lão phu nhân
02:31Tôi cũng đã nhìn thấy nhiều lần lắm
02:33Người này cứ đứng ở trước cửa hoài
02:35Bây giờ lại còn tới đây nữa
02:37Tôi nghĩ
02:38Chắc không bình thường đâu đó
02:40Không cần phải sợ
02:43Hai người hãy ra ngoài kia hỏi thử coi
02:45Hỏi thử hắn ta muốn gì
02:47Dạ lão phu nhân
02:48Dạ lão phu nhân
02:49Đi
02:49Ông coi
02:59Ở bên đó kìa
03:00Ông là ai
03:10Tới đây làm cái gì
03:12Tôi không có làm chuyện bậy
03:15Cho nên tôi chẳng bao giờ sợ hãi cả
03:17Bây giờ cũng đang là ban ngày
03:19Không có gì đáng sợ
03:20Ông yên tâm đi
03:25Tôi không phải là kẻ xấu đâu
03:26Tôi là chủ của Thính Du Hiên
03:28Giảng Phi Phạm
03:29Là anh của cô Mộng Kha
03:31Những món đồ trong hòm này
03:36Đưa cho bà chủ Bách
03:37Mong rằng bà ấy sẽ nhận lấy
03:39Ờ xin lỗi ông
03:41Bà chủ của chúng tôi
03:42Không có nhận quà bừa bãi đâu
03:43Bà mang vào trong đó
03:45Sau khi coi xong
03:46Thì bà ấy sẽ nhận liền
03:47Đừng có sợ mà
03:48Không phải là thuốc nổ đâu
03:50Lão phu nhân
04:05Ở trong đó còn có miếng giấy nhỏ nữa
04:07Còn mỗi sen tàn hống tiếng mưa
04:18Còn nhớ qua sen ngày thu ấy
04:21Tàn tải thế nào không
04:22Ở kìa lão phu nhân
04:25Có sao không vậy
04:26Lão phu nhân
04:27Lão phu nhân
04:28Lão phu nhân
04:28Lão phu nhân
04:29Hôm nay
04:36Hôm nay là ngày mấy gì
04:39Lão phu nhân
04:40Hôm nay là ngày 22 tháng 2
04:42Ngày 22 tháng 2
04:49Hôm nay là ngày vỗ của Thu Hà bà
04:52Hôm nay là ngày vỗ của Thu Hà bà
04:59Ông Trương
05:01Chuẩn bị xe nghề
05:03Chúng ta cần phải đi thính Vũ Hiên
05:05Dạ
05:06Ông Trương
05:19Dạ
05:19Mẹ nuôi
05:31Ta tới tiệm anh của con giảng phi phạm
05:36Không ngờ anh của con đã đi tìm mẹ
05:39Phải nói là
05:42Ta đã biết được mục đích của con
05:44Tại sao lại gần gũi với quán trung
05:45Hai anh em tụi con bất chấp thủ đoạn
05:47Con đúng không
05:48Mẹ nuôi
05:49Xin mẹ đừng có hiểu lầm
05:51Con biết là anh con và nhà họ bách
05:53Có một câu hỏi chưa giải đáp được
05:54Nhưng mà con vào quán trung
05:56Chúng con thương nhau thật lòng
05:57Xin mẹ nuôi hãy tin tưởng con
05:59Đừng gọi ta là mẹ nuôi
06:01Ta không dám nhận đâu
06:02Bây giờ chuyện gì cũng đã sáng tỏa hết rồi
06:06Hai anh em mấy người tới đây
06:07Không phải là kẻ hiền
06:09Con và quán trung thương nhau thật cũng vậy
06:12Mà không thương nhau thật cũng vậy thôi
06:14Đối với bà già này
06:15Không có một chút liên quan nào hết
06:16Dù ta có muốn can thiệp cũng không được
06:18Hôm nay ta tới
06:21Không phải vì con
06:23Mà là tìm anh hai của con
06:24Nó ở đâu rồi
06:26Anh của con đang ở phòng làm việc
06:31Con kêu ảnh ra đây nha
06:32Chào bà Bách
06:45Thành thật xin lỗi bà
06:47Làm phiền bà phải tới đây
06:49Tôi cảm thấy rất ngại
06:50Mình phải nói chuyện cho rõ ràng
06:54Tất nhiên
06:55Nhưng mà
06:56Ở chỗ này người nhiều miệng nhiều
06:59Tôi nghĩ tới phòng làm việc của tôi
07:00Nói chuyện thích hợp hơn
07:01Đồng thời
07:02Tôi muốn mời bà vào để cho biết
07:04Lão phu nhân
07:08Lão phu nhân
07:09Thái Phụng ông Trương
07:10Lão phu nhân
07:11Hãy chờ tôi
07:12Dạ
07:13Hôm nay
07:37Là ngày vũ thứ 29
07:39Từ khi mẹ tôi qua đời
07:40Thật đáng tiếc
07:42Tôi không biết dung mạ mẹ tôi thế nào
07:44Nên tôi đành phải dùng bông sen
07:46Để thay thế
07:47Dạng phi phạm
07:53Một cái dĩa bông sen
07:55Cùng một tấm giấy
07:56Một cái linh bài
07:58Tôi đã quá hiểu thân phận của cậu rồi
08:01Cậu không cần bày trò đói với tôi đâu
08:03Tôi biết rồi
08:04Cậu là con của Thu Hà và Đào Hù
08:08Bà Bách à
08:11Cha của tôi tên là Giảng Minh Nguyên
08:13Đào Hù chỉ là biệt danh của ổng mà thôi
08:15Khi xưa ổng là một nghệ thuật gia nghèo
08:18Ổng lang thang tứ xứ
08:19Bán đồ để kiếm sống
08:20Nên người ta gọi ổng là Đào Hù
08:22Thậm chí còn tưởng rằng là ổng họ Đào
08:24Nhưng mà tôi tin rằng
08:26Bà biết rõ tên thật của ổng
08:29Cho nên xin bà ở trước mặt tôi
08:30Sưng hồi tên tuổi của cha tôi cho đúng tên
08:32Thì sao là Đào Hù họ Giảng
08:37Không phải là họ Đào
08:38Điều này tôi thật sự không biết rõ
08:42Tôi chỉ nghe Thu Hà gọi ổng là anh Nguyên
08:45Được
08:47Là họ Đào hay họ Giảng cũng vậy
08:50Cậu cũng là con của hai người họ
08:53Cậu là đứa bé mất tích cách đây 20 năm về trước
08:56Bây giờ tôi mới biết đứa bé đó vẫn còn sống
08:59Bây giờ cậu có thể cho tôi biết
09:04Cậu tới nơi này để làm gì không
09:06Bà Bách à
09:07Lẽ ra là bà phải trả lời tôi
09:09Cậu có ý gì
09:12Cha của tôi
09:14Mới qua đời năm ngoái
09:16Trước khi cha của tôi chết
09:20Ông ấy đã kể tất cả cho tôi nghe
09:22Cho nên tôi mới tới nơi này
09:27Đúng ra tôi tính là trực tiếp đi gặp bà
09:29Nhưng sau khi tôi suy nghĩ kỹ
09:32Tôi quyết định quan sát trước rồi tính sau
09:34Tôi phải có một vài quân cờ trong tay chứ
09:40Có phải không
09:41Cậu nghe đi
09:43Bất kể cậu có con cờ gì
09:45Cũng không liên quan tới nhà họ Bách
09:46Tốt nhất cậu đừng có nên nghĩ bậy bạ
09:48Tại vì cậu sẽ không được gì hết
09:50Bà Bách à
09:51Thứ của tôi cần rất là đơn giản
09:54Tôi chỉ muốn bà nói cho tôi biết
09:55Tại sao mẹ của tôi lại chết
09:56Giờ ngày vỗ của bà ấy
09:59Ở trước mặt bậy
10:00Tôi muốn bà nói ra sự thật với tôi
10:02Được
10:17Tôi cho cậu biết
10:20Ba mươi năm trước
10:31Mẹ của cậu là chú Thu Hà
10:34Là một cô vũ nữ nổi tiếng
10:36Chồng của tôi
10:39Rất là mê bà ấy
10:40Ông nhất định đòi cưới bà ấy
10:43Làm vợ bé cho được
10:44Tình thế bác buộc
10:49Nên tôi phải chấp nhận
10:50Nhưng trong khi Thu Hà
10:52Bước vào nhà chúng tôi
10:53Thì trong bụng bà ấy
10:55Đã có mang một thai nhi
10:56Thu Hà vào nhà tôi không bao lâu
11:00Thì bà ấy đã sanh một đứa bé trai
11:02Chồng của tôi là Bách Dân Sanh
11:08Chiếu theo tên tuổi của gia phả
11:10Đặt tên cho đứa bé này là
11:13Bách Bái Đức
11:15Ông coi đứa bé này
11:19Giống như là con ruột của ông
11:20Nhưng bà Thu Hà
11:24Sau khi cô ta tới nhà chúng tôi
11:26Vẫn không chịu yên phận mà sống
11:28Sự liên hệ của bà ấy
11:30Giống đào hồ
11:31Càng ngày càng thân thiết
11:33Cuối cùng bị tôi phát giác
11:36Hai người lén lút giao du với nhau
11:37Với sự truy hỏi của tôi
11:41Quả nhiên Thu Hà đã thừa nhận với tôi
11:44Đứa con đó là con của ông Đào Hồ
11:47Không phải là cô chồng tôi
11:49Sau khi chuyện này bị bại lộ
11:53Thu Hà chắc cũng đã biết
11:56Không thể nào ở lại Bách Gia được
11:59Hoặc là bà ấy quá thương yêu ông Đào Hồ
12:02Không thể nào xa ông ta được
12:07Cho nên
12:09Ngày hôm nay của 29 năm trước
12:12Thu Hà đã dẫn đứa bé này
12:15Bỏ nhà ra đi với người đàn ông đó
12:18Dân sanh rất tức giận về chuyện này
12:25Cho tất cả người nhà đi tìm kiếm
12:28Kể cả người làm ở giường trà
12:30Vào khoảng lúc nửa đêm
12:33Cuối cùng cũng bắt được ba người đó về nhà
12:36Bách Dân sanh
12:45Nếu anh là Nam Vy Hậu Hán
12:47Thì đừng có đoạt người yêu của người ta
12:48Hãy trả thu hạ lại cho tôi
12:49Đánh nó đi
12:50Đánh nó chết đi
12:52Dạ
12:52Đánh cho mày chết đi
12:56Anh ơi
12:56Cho mày chết nè
12:57Anh đi
12:58Cho mày chết nè
12:59Chết đi
12:59Dân sanh
13:01Chết đi
13:04Chết đi
13:05Dân sanh
13:06Anh hãy tha cho tụi em đi
13:07Em quyền xuống lại anh
13:09Hãy tha cho vợ chồng em
13:10Cho cả nhà em
13:11Gia đình em sẽ mang ơn anh suốt đời
13:13Dân sanh
13:15Xin hãy tha cho tụi em đi
13:17Lại còn dám xin tôi tha thứ cho cô à
13:20Đừng có nằm mơ
13:21Chú Thu Hà
13:24Cô hãy nghe rõ cho tôi
13:27Cả cuộc đời này tôi cũng không tha thứ cho cô
13:31Không bao giờ tha cho cô
13:33Cho tới khi cô già
13:35Cô chết
13:36Cũng là vợ của Bách Dân sanh này
13:39Cho dù là bắt buộc tôi phải nhốt cô lại
13:42Trói cô lại
13:43Tôi cũng phải nhốt cô suốt cả đời này
13:45Cô lại cũng vô ích thôi
13:48Cô quỳ cũng vô ích thôi
13:49Cô tự tử cũng vô ích thôi
13:51Dĩ nhiên là anh không tha cho em
13:56Tại vì anh biết trái tim của em đã thuộc về anh Nguyên
13:59Cả người em thuộc về anh Nguyên
14:02Như vậy anh còn giữ em để làm gì
14:03Anh là một nhân vật quan trọng
14:06Em cầu xin anh hãy dơ cao đánh kẻ
14:08Hãy tha thứ cho em đi
14:09Để tôi cho cô hay
14:11Tại sao tôi không tha thứ cho cô được
14:12Bởi vì cô chính là người của tôi
14:16Là người mà tôi thương yêu
14:19Trường hợp cô có muốn chết thì được
14:22Nhưng tôi không để cho cô đi theo người đàn ông khác đâu
14:26Thu Hà
14:27Đừng có xin hắn
14:28Xin hắn cô vô ích thôi
14:30Em hãy nhìn cho rõ đi
14:31Anh đi trước đây
14:33Một ngày nào đó anh sẽ trở về đây báo thù
14:35Anh Nguyên
14:36Anh Nguyên
14:37Anh Nguyên
14:38Anh Nguyên
14:39Chết đi Hữu Hà
14:41Bách dân sanh
14:43Anh không tha thứ cho em từng sau
14:45Thả đào hồ ra
14:51Cho hắn đi đi
14:52Xem thử chừng nào hắn có thể quay trở lại
14:54Về rồi thử coi hắn làm được cái gì
14:57Cho hắn đi đi
14:58Cũng đi
14:59Bách dân sanh
15:01Anh nhất định đòi tụi em chia tay
15:03Không được ở bên nhau phải không
15:05Em không bao giờ để cho anh đạt được mục đích
15:08Em nhất định không để cho anh đạt được mục đích
15:11Anh Nguyên
15:12Em sống không được làm vợ của anh
15:14Vì chết nhất định sẽ là ma của anh
15:15Thu Hà
15:16Thu Hà
15:31Thu Hà
15:33Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
15:45Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
15:56Không được
15:58Ông Trương
15:59Họ mau cho người đưa theo Đạo Hồ
16:01Đừng để hắn bọn bá rứt chạy đi
16:02Đừng để hắn dẫn con tôi đi
16:04Đừng có rượt theo
16:05Đó không phải là con của già Hò Bách
16:06Đó không phải là con của anh
16:07Đó là con của Đạo Hồ
16:09Đó là con của Đạo Hồ
16:10Đó là câu chuyện của mẹ cậu và người cha của cậu
16:30Ngày hôm nay có 29 năm về trước
16:37Đêm đó đối với cả nhà chúng tôi
16:39Thật là một đêm hết sức đau khổ
16:41Thu Hà đã chết ngay trong đêm hôm đó
16:45Dân xanh cũng bị bệnh tim tái phát tại đêm hôm đó
16:50Sau đó ông không ngồi dậy được nữa
16:54Dạo đúng 3 tháng sau
16:59Dân xanh cũng qua đời
17:02Tấn thẩm kịch này
17:11Không phải chỉ có 3 người chịu mà thôi
17:14Cũng là thẩm kịch của cả nhà Hò Bách
17:16Chuyện phải nói
17:26Tôi đã nói hết rồi
17:28Mẹ của cậu
17:32Tuy rằng không giữ bổn phận
17:36Nhưng tôi bắt buộc phải chấp nhận
17:39Bà ấy đã chết một cách thi thẩm
17:42Đó là chuyện đã xảy ra ngày hôm đó
17:48Cậu còn muốn biết thêm cái gì nữa
17:50Sự thật
17:56Chẳng lẽ tôi nói không phải là sự thật sao
18:00Chuyện tôi nghe không phải là như vậy
18:01Bà có tài kể chuyện rất hay
18:04Cách bà thuyết phục rất là hay
18:06Nhưng mà
18:07Bà không hề nói ra sự thật cho tôi biết
18:12Chuỗi Phật trong tay bà đang cầm
18:15Bà ấy sợ từng hộp từng hộp một
18:17Giống như sợ lưng tâm của bà vậy
18:18Bà có dám lấy chuỗi Phật này ra để thề
18:20Lời nói của bà là sự thật hay không
18:22Bà có dám đứng trước tượng quan âm Bồ Tát
18:24Thề rằng lời nói của bà hoàn toàn là sự thật hay không
18:26Giáng phi phẩm
18:30Bà Bách à
18:32Những chuyện mà tôi đã nghe thấy
18:34Là mẹ của tôi bị người ta sát hại
18:38Bà ấy từ trên sân thượng
18:39Bị người ta để xuống chết ngay tại chỗ
18:41Thực ra cậu muốn làm gì
18:47Tôi muốn sự thật
18:50Ai đó
19:02Mẹ con là bái văn đi
19:04Bái văn à
19:07Con mau vào đi
19:09Mẹ à
19:11Đã xảy ra chuyện gì vậy mẹ
19:12Mẹ gọi điện cho con lúc này làm con sợ quá
19:15Không biết là đã xảy ra chuyện gì nữa
19:16Bái văn
19:17Con phải cẩn thận
19:19Con nhất định phải coi chừng
19:20Thì ra giảng phi phạm của Thánh Vũ Hiên
19:22Chính là con trai của Đạo Hồ và chú Thu Hà
19:25Mẹ đã từng tới Thánh Vũ Hiên
19:28Và có nói chuyện với nó
19:30Mẹ xác định nó chính là con của Đạo Hồ
19:32Mẹ
19:33Mẹ muốn nói
19:34Phi phạm chính là bái đứt sao
19:36Chính là em của con sao
19:38Không
19:38Không
19:40Nó không phải em của con
19:41Nó chính là con của Đạo Hồ
19:43Nhưng mà
19:44Nhưng mà nghe nói là nó đã chết rồi mà
19:47Nó đã mất tích nhiều năm như vậy
19:52Ai cũng tưởng rằng nó đã chết
19:54Sự diệt này đã cách đây 30 năm rồi
20:00Mẹ nghĩ là hai cha con của nó
20:03Sẽ không còn xuất hiện nữa
20:05Nhưng không ngờ
20:08Cuối cùng nó đã trở về
20:10Nó là bái đứt
20:12Thì ra nó là bái đứt
20:14Cho nên nó tới mở quán trà
20:17Cho nên nó ăn nói Thanh nhã
20:19Mẹ
20:20Nó đã nói gì với mẹ vậy
20:22Nó đã hỏi mẹ
20:26Tại sao chú Thu Hà chết
20:29Mẹ đã kể câu chuyện đó cho nó nghe
20:32Cho nó biết chú Thu Hà đã tự dẫn
20:34Rồi nó nói thế nào
20:35Nó không tin
20:38Bái dân
20:39Mẹ cũng không biết là trước khi Đạo Hồ chết
20:41Đã nói gì với nó
20:42Hôm nay nó đã nói với mẹ
20:44Thu Hà do chính mẹ hại chết đó
20:45Hại chết
20:48Đúng vậy
20:49Cho nên mẹ dội dàng
20:50Nói chuyện này cho con biết
20:51Cái tên giảng phi phàm này
20:53Là một người rất nguy hiểm
20:55Mẹ nghĩ chắc chắn
20:56Nó sẽ không chịu bỏ qua chuyện này
20:57Nó cố ý muốn bắt người nhà họ Bách
20:59Chịu tội sát hại Thu Hà
21:00Mẹ nghĩ chắc chắn nó có mục đích
21:02Mẹ nghĩ
21:03Nó muốn lấy điểm này
21:04Để đe dọa con
21:05Đe dọa con
21:06Mẹ
21:07Ý mẹ muốn nói là gì vậy
21:09Nó muốn phân chia tài sản của con
21:11Hoặc là nó
21:12Nó muốn lấy giường trà của con
21:14Rất có thể là như vậy
21:16Con nhất định phải chuẩn bị về mặt tâm lý
21:18Coi chừng đối với loại người này
21:20Nhưng mà
21:22Tên giảng phi phàm đó
21:24Có thể là một người giả mạo
21:26Tất cả những người biết được chuyện của Chú Thu Hà
21:29Đều có thể tới nói với ta là con của Chú Thu Hà
21:32Không phải sao
21:33Nhưng mà
21:36Ý chí mạnh mẽ tỏa ra trong cặp mắt của nó
21:40Thật sự giống Chú Thu Hà
21:43Không ngờ là như vậy
21:45Không ngờ phi phạm chính là
21:47Thật là không thể nào tưởng tượng được
21:51Câu chuyện này thật là rất rối
21:53Hèn gì
21:55Hèn gì khi con và nó gặp nhau
21:58Có một cảm giác rất là đặc biệt
22:00Tuy rằng mới quen nhau
22:02Nhưng mà giống như đã quen lâu vậy
22:04Bái dần
22:05Lời của mẹ nói cô có nghe thấy hay không
22:07Nó không phải là em con
22:09Cô không có em trai
22:10Nó chính là con của Đào Hồ
22:11Hơn nữa nó không phải tới đây để làm bạn với con
22:14Nó tới đây để trả thù
22:15Có phải đề phòng nó một chút chứ
22:17Mẹ
22:18Mẹ đừng có lo lắng
22:19Tuy rằng con và phi phạm chỉ gặp mặt dài lần
22:22Nhưng mà
22:23Cách nói chuyện với con người của hắn cho thấy
22:26Con người của dãn phi phạm này
22:28Tuyệt đối không phải là người nham hiểm xảo trá
22:29Trên thực tế
22:31Con đứt kính phục tài năng của hắn
22:33Mặt khác thì con cũng thích con người của hắn
22:35Con muốn làm bạn tri kỷ với hắn nữa
22:37Thật sự không thể nào ngờ
22:41Thân phận thật sự của hắn lại là như vậy
22:43Những chuyện mà con không ngờ còn rất nhiều
22:46Bái văn
22:47Con nhất định phải nghe lời của mẹ
22:49Đừng bao giờ coi thường nó nghe chưa
22:51Bây giờ con đi kiếm hắn ngay
22:52Con cần nói chuyện với hắn cho rõ ràng
23:00Anh bái văn
23:00Bộng Kha
23:02Phi phạm có nhà không
23:04
23:05Chất nhiên là có
23:07Ngày hôm nay tôi đặc biệt đóng cửa lại không buồn bán
23:10Mục đích của tôi là chờ người nhà họa bách tới đây
23:12Từng người từng người một tới đây
23:14Phi phạm
23:16Chúng ta có thể nói chuyện chứ
23:18Dĩ nhiên là được
23:19Mộng Kha
23:21Pha trà
23:22Dạ
23:23Thôi khỏi đi
23:24Hôm nay tôi tới không phải để uống trà
23:26Nếu như cô cho phép
23:28Tôi muốn nói chuyện riêng với phi phạm một chút
23:30Được
23:33Hai người nói chuyện đi
23:37Mời ngồi
23:39Tôi nghĩ
23:54Hay là để tôi mở miệng trước sẽ dạy nói chuyện hơn
23:57Tôi đoán chắc anh đã biết được thân phận của tôi rồi
24:01Có đúng không
24:02Đúng vậy
24:03Tôi rất kinh ngạc
24:05Chỉ có kinh ngạc thôi à
24:08Dĩ nhiên
24:10Tôi cũng có câu hỏi
24:12Phi phạm
24:13Cho tôi biết đi
24:15Thật ra anh muốn biết thêm chuyện gì
24:16Anh có thể cho tôi biết chuyện gì đấy
24:19Chẳng lẽ
24:20Anh cũng có cách né tránh à
24:22Có cách né tránh
24:24Tôi hiểu rồi
24:28Chắc chắn vì anh không tin lời mẹ tôi nói với anh là sự thật
24:32Có phải không
24:34Đúng vậy
24:35Tôi không hề tin một chữ nào hết
24:37Vấn đề trùng hợp duy nhất đó là
24:39Người mẹ của tôi chết ở ngoài sân nhà họ bách và chết ngay tại chỗ
24:43Còn một cách nói chuyện khác
24:46Là cha của anh nói có phải không
24:48Anh không cần biết là do người nào nói ra
24:51Dẫu sao
24:52Câu chuyện của tôi nghe thấy khác hẳn những gì mẹ anh nói
24:54Còn anh
24:56Chỉ có nghe một người nói
24:57Tính theo thời gian
25:02Trong lúc đó anh chỉ là một đứa bé cỡ khoảng mười mấy tuổi
25:04Cho nên anh không phán đoán được
25:06Con người của anh sống từ nhỏ cho tới lớn
25:09Luôn nghe lời của mẹ anh nói
25:11Tất nhiên là anh không khách quan
25:12Cho nên anh không cần phải tranh cãi với tôi
25:14Nhưng mà
25:15Anh không thể nào hoàn toàn xác nhận được
25:17Những lời mẹ của tôi nói hoàn toàn không phải là sự thật
25:20Tôi có thể
25:25Tại vì tôi hiểu con người mẹ anh là con người như thế nào
25:27Bảy Văn
25:28Anh đã đến thân trải qua rồi
25:30Chắc anh càng hiểu nhiều hơn
25:32Không phải sao
25:33Anh
25:34Anh đang nói cái gì vậy
25:38Anh biết rõ tôi đang nói cái gì mà
25:40Câu chuyện của Trương Hàm Yên
25:44Không phải là một bằng chứng cụ thể với anh à
25:46Anh
25:47Anh
25:49Anh không thể nào nói như vậy được
25:54Tại sao không nói được
25:55Chuyện của Trương Hàm Yên rõ ràng là câu chuyện của chú Thu Hà tái diễn
25:58Nhiều điểm giống nhau
25:59Rốt cuộc cũng bị thảm giống như nhau
26:01Thậm chí kể cả nhân vật cũng có điều giống nhau nữa
26:03Thật ra anh muốn nói cái gì đây
26:04Anh cứ nói ra đi
26:05Anh đừng có dòng do Tam Quốc nữa
26:07Tất nhiên là tôi phải nói
26:09Nhưng mà điều duy nhất khác nhau trong câu chuyện này
26:11Chính là cha của tôi Giảng Minh Nguyên
26:13Và bạn thân của anh Cao Lập Đức
26:15Cha của tôi bị người ta đoạt vợ một cách quan ức tức tử
26:22Nhưng Cao Lập Đức thì bị người ta hiểu lầm là đoạt vợ của người ta
26:25Tôi đã phạm một sai lầm rất lớn
26:31Là tôi không nên quá coi thường anh
26:34Anh đã làm cho tôi quá đau lòng
26:36Đó là vì anh ép tôi
26:40Bởi vì tôi chỉ muốn nói cho anh biết
26:44Người mẹ của anh đã từng áp bức
26:45Hai người đàn bà một cách tàn nhẫn vô cùng
26:47Một trong hai người là phải trả báo cho đứa con của bà
26:50Tôi không tội nghiệp anh
26:54Tại vì anh đã từng giúp bảy một tay
26:56Anh đã giúp mẹ của anh giết chết chương hàm yên
26:58Đừng có nói nữa
26:59Đừng có nói nữa
27:06Bà Giang
27:16Anh có phiền não của mình
27:19Tôi có phiền não của tôi
27:21Anh có thể sống một cách mù quán
27:25Nhưng tôi thì không được
27:36Tôi cũng biết là tôi tới đây làm phiền các gì nhiều lần như vậy
27:46Thực sự là vô phép quá
27:48Nhưng mà tôi không thể nào hiểu nổi
27:50Còn có chuyện gì mà tiên quanh không thể nào buông bỏ được
27:53Thưa chị Bách
27:54Chị có thể nào cho tôi biết được không
27:56Tôi nghĩ là có thể tôi hiểu một chút
28:00Cô vợ sắp cưới của anh
28:01Quả thật không phải là một người đàn bà bình thường
28:04Anh Lực à
28:08Tôi nghĩ vấn đề của anh và Ti Oanh
28:10Hai người tự giải quyết thì tốt hơn
28:12Anh cứ quấy rạy bà Bách như vậy
28:14Thực sự không ổn lắm
28:15Không có gì đâu
28:17Không có gì
28:18Dù sao thì cô Phương đây cũng là gia sư của con tôi được vài tháng rồi
28:21Anh có vấn đề gì
28:23Cứ việc hỏi tôi là được
28:25Nếu như tôi biết được chuyện gì tôi sẽ không giấu
28:27Chị Bách à
28:29Vậy tôi xin hỏi thẳng
28:30Ti Oanh lúc ở đây có liên quan tới vấn đề tình cảm hay không?
28:34Nếu như anh muốn hỏi
28:38Cô Phương của chúng tôi ở trong thị trấn này
28:41Có người theo đuổi cổ hay không?
28:43Tôi nghĩ anh nên đi Thính Vũ Hiên một chuyến
28:45Chị Bách à
28:52Chị nói như vậy là có ý gì?
28:55Thính Vũ Hiên là chỗ nào vậy?
28:58Thính Vũ Hiên là một quán trà duy nhất ở thị trấn
29:00Không có quán nào nữa hết
29:02Nếu như hai dị cảm thấy thích uống trà
29:03Tới đó uống thử đi
29:05Kể cả trà của nhà họ Bách cũng phải thua quán đó
29:08Ông chủ của Thính Vũ Hiên là giảng phi phàm
29:11Là một nghệ thuật gia rất hiếm có
29:13Điêu khắc
29:14Làm đồ sứ
29:15Dẻ tranh
29:16Nghề gì cũng biết hết
29:17Nghe nói anh ấy rất hợp với cô giáo Phương
29:19Hai người thường hay uống trà
29:21Rò chuyện với nhau
29:22Ây Lâm
29:24Em bớt nói về câu thì cũng đâu có bệnh chứ
29:26À
29:28Anh lại nghe lén à
29:29Em đang nói chuyện với anh Trịnh và cô Sương đây
29:31Em thích nói gì thì nói đó thôi
29:33Mắc mới gì tới anh
29:34Tại sao vừa vào cửa lại la em chứ
29:36Anh mới là bị bệnh đó
29:37Ây Lâm
29:38Em
29:38Em cái gì chứ anh nói đi
29:40
29:40Xin lỗi xin lỗi
29:41Cũng tại chúng tôi quá nhiều chuyện
29:43Cho nên mới làm cho anh chị đây không được vui
29:45Tôi nghĩ tôi phải xin phép hai người được rồi
29:47Á lực chúng ta đi thôi
29:49Đi
29:49Mình mau đi thôi
29:51Dịp Sương à
29:53Cô coi đó
29:54Tôi đã nói với cô rồi
29:55Chắc chắn là có chuyện gì rắc trối
29:56Quả thật là không sai mà
29:58Tự nhiên là có tên Giảng Phi Phạm
30:00Để dành Thi Quanh với tôi
30:01Bây giờ cuối cùng tôi đã hiểu
30:03Tại sao Thi Quanh là không chịu theo tôi trở về Mỹ
30:05Ở nước ngoài thì có trình á lực
30:08Ở trong nước thì có Giảng Phi Phạm
30:10Bây giờ tôi đã hiểu
30:13Phương Thi Quanh
30:15Chỉ với bách viên nho nhỏ của chúng tôi
30:17Tôi muốn giữ cũng không giữ được
30:18Bái Văn
30:22Anh có muốn phát biểu ý kiến gì không
30:25Anh thì có ý kiến gì được chứ
30:27Đối với tất cả những chuyện xảy ra
30:29Anh không thể làm được gì hết
30:30Tất cả những chuyện xảy ra
30:32Bái Văn
30:35Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì mới hôm nay sao
30:37Sáng sớm hôm nay mẹ kêu anh qua đó
30:39Đã xảy ra chuyện gì rồi à
30:41Nếu như tụi mình đã biết Giảng Phi Phạm của tính Vũ Hiên
30:46Thì bây giờ còn đứng ở đây làm gì nữa
30:47Được rồi đi thôi
30:48Cho dù có phải lật hết cả thị trấn này lên
30:50Tôi cũng phải kiếm ra Giảng Phi Phạm
30:51Anh Bách à
30:53Chị Bách
30:53Chúng tôi xin phép nha
30:55Anh Trịnh à
30:56Nếu như tôi là anh
30:58Thì tôi không thấy quấy rầy Giảng Phi Phạm đó đâu
31:00Tại sao vậy
31:02Hắn là một người ghê gớm ba đầu sáu tai
31:04Không thể đụng tới sao
31:05Anh không phải là ba đầu sáu tai
31:08Mà là một người khác với mọi người
31:09Một người có thân thế đặc biệt
31:12Dĩ nhiên luôn mẩn cảm và tỉ mỉ hơn người khác
31:15Quả thực ảnh có một sức mạnh rất đặc biệt
31:19Tôi khuyên anh đừng có đi
31:22Không phải là dì Giảng Phi Phạm như thế nào
31:24Mà là lập trường của anh không dẫn
31:26Lập trường của tôi không dẫn là sao
31:28Anh nói vậy là có ý gì
31:30Tôi là chồng sắp cưới của Ti Oanh khi mà
31:32Cho dù là chồng sắp cưới của Phương Ti Oanh
31:37Nhưng mà không giữ được Phương Ti Oanh ở bên cạnh
31:40Thì kể như bản thân mình thất bại
31:42Cô đi tìm người khác cũng vô ích mà thôi
31:45Chủ nhân nhà họ bắt chúng tôi
31:59Luôn là người không thích nói nhiều
32:00Nhưng mà không ngờ hôm nay anh lên tiếng
32:02Kể cả những lời phi bình người ta anh cũng nói luôn
32:04Thật là kỳ lạ
32:05Anh Trịnh à
32:08Cô Diệp Sương
32:08Xin đừng trách anh ấy
32:10Tôi nghĩ ngày hôm nay chắc là anh đang bực mình
32:12Bất kể đối với người nhà hay là khách
32:14Cũng hơi bất lịch sự một chút
32:15Tôi thấy lời của anh Bách nói cũng rất có lý
32:18Anh Lực à
32:19Tôi nghĩ là chúng ta không nên tìm Giảng Phi Phạm nữa
32:21Không được
32:22Càng nghe nói như vậy
32:23Thì tôi càng muốn đi gặp cái người Giảng Phi Phạm này cho biết
32:25Anh Bách à
32:27Chị Bách
32:28Tôi xin phép
32:29Dạ xin chào
32:32Chúc mọi sự được thuận lợi nha
32:35Ai lầm
32:35Em còn chê thế giới này chưa đủ hỗn loạn sao
32:38Anh mới chính là người chê thế giới chưa đủ hỗn loạn
32:41Anh coi em là thứ người gỗ
32:44Kẻ ngốc
32:44Đần độn sao
32:45Anh coi em còn thua Thúy Sang nữa
32:47Anh đừng tưởng là em không biết tình cảm của anh và cô giáo đó là như thế nào
32:50Được
32:51Kể từ bây giờ em nói rõ cho anh biết luôn
32:53Thế giới chưa có loạn
32:54Chỉ có phương tiên quanh loạn mà thôi
32:56Một người là chồng sắp cưới
32:58Một người tinh giảng Phi Phạm
32:59Chỗ nào cô cũng có trai theo
33:00Nếu cộng thêm Bách Bái Văn Anh đây
33:03Thì có nhiều trò khác nữa đó
33:05Tại sao lại trở nên hỗn loạn như vậy
33:20Không ngờ Phi Phạm là Bái Đức
33:22Người em mà tôi tưởng là đã qua đời lâu rồi
33:24Còn hắn
33:26Bây giờ đang theo đuổi phương tiên quanh
33:29Giảng Phi Phạm
33:35Anh tới nơi này để làm gì
33:37Đột nhiên
33:39Anh lại ló đầu ra
33:40Biến thành khói đất hoàng hồn
33:43Điều nhanh có thể sống lại được
33:46Tại sao Hàm Yên không thể sống lại được chứ
33:49Phương tiên quanh có phải là chương Hàm Yên không
33:53Trời ơi
33:54Hai người này có phải còn một người không
33:57Tại sao hai người này thực sự có quá nhiều điểm giống nhau
34:00Hàm Yên
34:03Em đã về rồi có phải không
34:05Trời ơi
34:08Tôi rất cần một người để nhận ra cô ấy là ai
34:11Mẹ nhận được
34:14Nếu như mẹ tới đây
34:21Thì mẹ nhất định sẽ nhận ra cô ấy là ai
34:23Lần trước mẹ vừa tới
34:25Là cô ấy bỏ đi ngay
34:26Không thể nào kêu mẹ tới
34:28Nếu phương tiên quanh chính là Hàm Yên
34:30Thì mẹ xuất hiện
34:32Cô ấy sẽ bỏ chạy thôi
34:33Không thể làm cho cô ấy sợ được
34:35Không thể làm cho cô ấy bỏ chạy được
34:37Tôi cần có con mắt nhìn
34:41Tôi rất cần một người bạn
34:43Trời ơi chờ một chút thôi cũng không được nữa
34:48Alo
34:51Đừng có gọi điện thoại hoài như vậy tôi đã tới công trường rồi
34:54Hả
34:55Alo
34:56Tại sao lại không nói chuyện vậy
34:58Lập Đức à
35:00Bái Văn
35:02Bái Văn
35:04Là anh đó hả
35:05Chà
35:06Thật sự không ngờ nha
35:07Lần này lại chính là anh gọi cho tôi
35:09Anh nói đi
35:10Chuyện gì đó làm cho anh phải gọi điện thoại cho tôi vậy hả
35:12Những chuyện trong quá khứ tôi
35:14Bái Văn à
35:16Anh có sao hay không
35:17Anh có sao không vậy
35:18Tại sao giọng nói của anh nghe kỳ cục vậy
35:21Anh gặp khó khăn gì phải không
35:23Đúng vậy
35:24Tôi có một khó khăn không thể nào giải quyết
35:26Tôi cần có một cặp mắt
35:27Lập Đức à
35:31Tôi thật là hối hận
35:33Khi xưa không chịu giải phẫu cặp mắt của tôi
35:35Bây giờ tôi cần nhờ anh giúp tôi một chuyện
35:38Anh có thể đi lên trên này gặp tôi không
35:40Chuyện này
35:41Sợ là không được rồi
35:43Mấy ngày nay nông trường của tôi đang hết sức bận rộn
35:46Tôi không thể nào bỏ đi được
35:47Bái Văn à
35:48Nếu như là giường trà của anh có vấn đề
35:50Thì anh kêu quán trung tới đây kiếm tôi
35:51Tôi sẽ giúp đỡ cho anh nghe
35:53Không
35:54Không có liên quan tới giường trà chút nào hết
35:56Nếu vậy
35:57Là vấn đề tinh thần của anh có phải gì không
35:59Anh lại bị rơi vào tình trạng tinh thần không ổn định chứ gì
36:03Không
36:04Không phải là vấn đề gì tinh thần
36:06Tuyệt đối không phải đâu
36:07Thôi được rồi
36:09Để tôi cố gắng trong vòng 2-3 ngày
36:12Làm hết công việc ngoài nông trường của tôi
36:13Sau đó tôi tới gặp anh Sơn
36:15Được
36:15Anh hứa rồi nha
36:17Xin chào hai dị
36:20Chào cô
36:21Mời hai dị vào
36:22Thưa cô chúng tôi muốn
36:24Chúng tôi muốn một bình trà
36:26Đi
36:26Đi nhanh lên
36:27Đi
36:27Ngồi xuống
36:28Ngồi xuống đây đi
36:29Ngồi xuống
36:30Cô à
36:33Xin hỏi hai chị muốn dùng trà gì
36:35Chúng tôi vừa từ nước ngoài về
36:37Không hiểu biết gì về trà
36:38Tôi nghĩ là cô giới thiệu dùm sẽ tốt hơn
36:40Uống trà ổ lông có được hay không
36:43Đó là trà mùa đông vừa mới có
36:45Tôi nghĩ hai người sẽ dự ý
36:46Được thôi
36:48Vậy cho một bình trà ổ lông đi
36:50Dạ được sẽ có ngay
36:51Dạ cám ơn
36:52
36:54Xin lỗi
36:55Anh có phải lòng chủ quán này không
36:57Đúng vậy
36:59Tôi hỏi giảng
37:00Giảng phi phạm
37:01Được
37:03Người tôi tìm chính là anh
37:05Anh Lực
37:07Cô đừng ồn cô được không
37:09Tôi có rất nhiều chuyện muốn nói
37:10Cậu phải khởi đầu đi chứ
37:11Hãy để tôi khởi đầu dùm cho
37:13Anh Hội Trịnh
37:15Tên Trịnh Á Lực
37:16Vừa mới từ bên Mỹ về đây
37:18Anh Giảng
37:22Đây là anh Á Lực
37:23Tôi nghĩ hai người nên ngồi xuống nói chuyện
37:25Á Lực
37:30Có cần tôi tự giới thiệu hay không
37:40Hay là anh đã biết tôi là ai rồi
37:41Tôi không biết cô là ai
37:44Tôi hỏi Diệp
37:46Tôi là Diệp Sương
37:47Tôi là bạn thân của Tiêu Anh
37:49Ngày 2 tháng 7
37:51Hôm nay tôi lại đi tìm Diệp Sương
37:53Ở trước mặt cô
37:55Những sự chịu đựng của tôi đã trở thành nước mắt
37:57Nước mắt giống như là nước sông không bao giờ ngừng chạy
38:00Cô luôn nhắc nhở tôi hai chữ
38:03Chạy trốn
38:04Chạy trốn
38:05Anh Giảng à
38:09Đúng vậy
38:11Cô Diệp Sương
38:12Tôi biết rồi
38:13Tôi biết là cô
38:15Được có đổi qua đề tài khác được không
38:19Nói đi
38:20Anh còn biết gì về tôi
38:21Tôi cũng biết
38:25Anh là chồng sắp cưới của Tiêu Anh
38:27Được
38:31Tốt lắm đó
38:32Điều này thấy rằng Tiêu Anh đã có nói ý của cô
38:35Nhưng anh còn cố theo đuổi cô nữa
38:38Lý do là gì sao
38:38Anh làm vậy là đang hỏi tội tôi có phải không
38:42Tôi không dám tới đây để hỏi tội anh
38:44Mà tôi muốn tới để tìm hiểu tình hình
38:46Được
38:48Giờ tôi sẽ nói tình hình cho anh biết
38:50Phương Tiêu Anh là một người phụ nữ rất dễ thương
38:52Tôi không thể nào kiềm chế được
38:54Tôi đã thích cổ
38:55Tôi mến cổ
38:56Tôi không thể nào bỏ cổ được
38:57Cho nên
38:57Cổ là vợ sắp cưới của anh cũng vậy
38:59Hoặc là vợ của anh cũng vậy
39:00Tôi sẽ theo đuổi cổ
39:01Chỉ có bấy nhiêu đó thôi
39:03Anh
39:04Con người của anh vô lý quá
39:07Vấn đề tình cảm
39:10Dũng như đây là vô lý rồi
39:11Rõ ràng trong lòng anh cũng biết
39:13Không phải anh mất Tiêu Anh bây giờ đâu
39:15Anh Trịnh à
39:16Ở trong lòng của cô Tiêu Anh
39:18Tôi nghĩ anh không còn là người quan trọng nữa
39:20Chẳng lẽ anh không cảm giác được chút nào hay sao
39:22Anh Giảng à
39:25Tôi nghĩ là tôi cần phải nhắc nhở cho anh biết
39:28Hiện giờ Tiêu Anh đang ở trong tình trạng
39:31Là một gia sư
39:32Nhưng mà trên thực tế
39:34Thì nhà của cổ vẫn còn bên Mỹ
39:36Và đồng thời công ty ở bên Mỹ
39:38Nơi mà cổ đang làm việc bây giờ
39:39Họ vẫn đang giữ chỗ cho cổ
39:42Chờ cổ trở về
39:43Cho nên
39:45Tôi cảm thấy anh hơi mạo hiểm
39:47Tiêu Anh không phải là người đơn giản
39:51Giống như anh nghĩ đâu
39:52Nếu như anh không hiểu rõ cổ
39:54Thì tốt nhất là anh nên
39:55Tại sao cô biết tôi không hiểu rõ cổ
39:56Cổ rất thích uống lệ trà qua hồng
40:01Cô thích mặc áo màu vàng
40:03Cổ là một người rất thích qua hồng màu vàng lắm
40:07Cổ dưới chữ rất là đẹp
40:10Cổ là người thích những bài thơ Trung Quốc
40:12Thậm chí cổ
40:14Thậm chí cổ lại còn diễn xuất
40:19Một giở kịch tên là Hoàng Hồ
40:21Cô Diệp Sương
40:24Cô nghĩ tôi hiểu cổ không được nhiều sao
40:26Anh phi phạm
40:29Anh quả thật là bất phạm
40:32Anh hai
40:38Lần đầu tiên em thấy
40:40Anh nói thẳng tình cảm của anh ra
40:42Em rất lấy làm hãnh diện
40:44Ít ra thì
40:46Anh hiểu cái gì là tình cảm
40:48Anh có càng đảm theo đuổi tình cảm của chính anh
40:50Tuy rằng
40:53Chúng ta không phải là anh em trùn
40:54Nhưng mà đối với chuyện tình cảm
40:56Chúng ta không hề khác nhau
40:57Không biết là anh có muốn người khác giống như anh hay không
41:01Thôi được
41:04Tôi đã hiểu được ý của anh Giảng rồi
41:07Tôi nghĩ là có nói nhiều cũng vui ích thôi
41:09Những điều quan trọng là thuộc về bản thân Ti Oanh
41:11Diệp Sương à
41:13Chúng ta đi thôi
41:15Tới trường học kiếm Ti Oanh
41:17Anh Giảng à
41:19Tiền trà là bao nhiêu vậy
41:21Trà vẫn chưa có pha
41:23Tất nhiên là miễn phí
41:24Cảm ơn anh
41:25Không
41:26Nó kêu rồi thì phải trả tiền
41:28Mộng Kha
41:32Trả lại họ đi
41:33Anh à
41:36Cô Diệp Sương
41:37Mộng Kha
41:37Cô Diệp Sương
41:40Mộng Kha
41:40Cô tới làm gì
41:51Ờm
41:53Tôi tới xin lỗi anh
41:55Giảng phi phạm
42:02Từ nhỏ tới lớn
42:05Bất kể tôi có lý hay phi lý
42:06Tôi đều chưa bao giờ xin lỗi người ta
42:09Ngày hôm nay tôi tới
42:11Rất có thành ý xin lỗi anh
42:12Thật sự hôm đó tôi không thể kiềm chế được tính nóng của mình
42:17Đó là lỗi của tôi
42:18Vì mộng Kha tôi càng không nên ra tay với anh
42:21Cho nên
42:23Xin anh tha thứ cho tôi
42:25Tôi có thể đưa cậu ra ngoài không
42:29Đi đi
42:55Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
42:59Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:01Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:03Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:07Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:11Hẹn gặp lại các bạn trong những video hấp dẫn
Hãy là người đầu tiên nhận xét
Thêm nhận xét của bạn

Được khuyến cáo