Skip to playerSkip to main content
  • 2 days ago
Transcript
00:00Tập 41
00:30Tập 41
01:00Tập 41
01:30Đợi một chút
01:32Tam công công còn gì sai bảo
01:38Ông làm rớt đồ rồi
01:40Nhìn ông hình như hơi mệt
01:46Có chỗ nào không khỏe sao
01:48Nhớ tiệm đại phu khám
01:50Tạ tam công công quan tâm
01:53Đi đi
01:54Đi thôi
01:59Mùi mùi
02:10Tỉ nghe nói mùi trượt thật không ăn uống gì
02:13Chỉ thấy mùi làm như vậy rất hay
02:15Không ăn là đúng
02:16Hoàng thượng như vậy phải chết cho người coi
02:19Để xem ai lưu luyến ai
02:21Tiểu đầu hồng
02:22Ngươi lấy miếng bánh cho ta đi
02:24Đứng đó một hồi thấy hơi đói
02:27Bánh thơm quá
02:34Con kêu tỉ tới đây khuyên mùi
02:40Tỉ tới thì tới
02:41Nhưng sẽ không khuyên mùi
02:42Vì tỉ tắn thành với mùi
02:45Sống mà chịu thiệt
02:46Thôi thì chết đi cho rồi
02:48Chết cho thanh tịnh
02:51Mặc kệ người muốn thương ai thì thương
02:54Không nhìn thấy thì khỏi bực mình
02:56Chú tử nhìn kia
03:03Tiểu A-ca thì đã sao
03:09Do mình sinh ra nhưng là con của người
03:12Nếu ngày nào đó tỉ muốn chết
03:14Thì cũng không thèm quan tâm thập nhị thật lục A-ca
03:17Chúng sống được là mạng của chúng
03:19Lỡ bị người khác ức hiếp thì cũng đáng đời
03:21Lương Phi, Dân Phi, Huệ Phi
03:26Họ đang mong chúng ta chết sớm
03:30Được
03:33Vậy thì cho họ đắc ý một lần
03:35Khi chết cho họ xem
03:37Mùi mùi
03:39Mùi làm đúng rồi
03:41Nếu là tỉ
03:43Tỉ sẽ không tuyệt thực
03:45Tỉ sẽ kiếm sợi dây treo cổ
03:48Vậy thì sẽ chết nhanh hơn
03:51Mùi mùi
03:53Từ từ thôi
03:55Ăn từ từ
03:56Coi chuyện nghẹn
03:57Từ từ thôi
03:59Quý nhi
04:01Mau
04:01Hầm nóng cháo cho ta
04:03Tiểu đạo hồng
04:05Người đem nước tới đây
04:06Ăn từ từ thôi
04:07Coi chuyện nghẹn
04:09Tỉ tỉ
04:10Mùi đổi ý rồi
04:12Mùi không muốn chết nữa
04:14Mùi chết không có ít lợi gì
04:19Mùi phải sống thật lâu
04:21Sau này không nghĩ tới cái chết nữa
04:23Tỉ tỉ
04:24Mùi đa tạ tỉ
04:27Quý nhi
04:28Nấu xăm cao ly cho ta
04:30Ta cần tắm bổ
04:32Tốt rồi
04:33Cuối cùng cũng khuyên được mùi
04:35Nước tới rồi
04:36Mùi uống đi
04:37Giờ tỉ đi đây
04:39Tỉ tỉ
04:42Chuyện này mùi hiểu rồi
04:44Mùi đa tạ tỉ
04:46Đi đi
04:46Không cần đa tạ
04:48Mùi chịu ra
04:49Tỉ phải đa tạ mùi mới đúng
04:50Ăn đi
04:51Cứ ăn đi
04:52Tiểu đạo hồng
04:54Để ta
04:54Để trẩm bưng
04:55Giảng tui da
04:56Để nô tài
04:57Nghi phi à
04:58Nô tì không dám nhận
05:00Ngồi đi
05:03Trước giờ trẩm rất muốn rác trà cho nàng
05:05Nhưng không có cơ hội
05:06Hôm nay rót ly trà cho nàng xem như tạ lễ
05:09Nào nào
05:14Uống trà đi
05:15Uống trà
05:16Nàng làm cách nào mà khuyên được Khánh Phi
05:19Chỉ cho trẩm đi
05:20Xem kìa
05:23Lên mặt rồi
05:25Mấy chuyện khuyên người
05:27Có đôi lúc
05:29Người càng khuyên
05:30Thì họ càng làm tới
05:31Phải làm ngược lại
05:33Giống như
05:35Phu thê cãi nhau
05:36Nếu không có ai khuyên càng
05:38Một lát sau
05:40Hai người họ làm quà
05:41Chàng chàng thiếp thiếp
05:42Thiếp nhường chàng
05:43Chàng nhường thiếp
05:45Uống nước trà
05:46Mà giống như uống nước đường
05:47Nhưng
05:49Nếu có người khuyên vào
05:50Yêu ngay
05:52Cãi giả
05:53Biến thành cãi thật
05:55Nói đùa
05:56Cũng thành nói thật
05:57Như vậy là sao
05:58Thì là diễn tuồn cho người ta xem
06:01Nếu có người xem
06:02Thì phải diễn cho hết tuồn
06:04Cãi khuyên giận qua
06:07Tổng cộng 4 màng
06:09Chiếu 1 màng cũng diễn không xong
06:11Nếu không có người khuyên
06:13Chỉ 2 màng
06:15Đầu giường cãi
06:16Cuối giường qua
06:17Đúng đúng
06:20Nghi Phi à
06:22Hình như nàng từng trải qua cuộc sống của ba tánh
06:24Chưa từng trải qua
06:26Nhưng cũng gần giống như vậy
06:27Có 1 loại khuyên
06:29Hãy khuyên là được
06:31100 lần đều đúng
06:32Khánh Phi
06:34Không phải mũi ấy không muốn ăn sao
06:36Được
06:36Vậy nô tì khuyên mũi ấy đừng ăn nữa
06:39Thôi thì
06:40Đói chết cho dạng tuế da sen
06:42Mũi ấy vừa chết
06:44Thì sẽ có người vỗ tay
06:45Vì đã nhường hậu cung của mình cho người khác
06:47Nàng
06:50Nàng khuyên người bằng cách này sao
06:52Đúng vậy
06:53Nghe thì không giống khuyên
06:55Nhưng còn hiệu nghiệm hơn là khuyên
06:57Nô tì còn chưa nói hết
06:59Mũi ấy đã ra khỏi giường
07:00Không chỉ đòi ăn cháo
07:02Còn đòi uống canh xăm cao ly
07:03Người nói có hiệu quả không
07:06Hiệu quả thì có
07:07Có điều thâm sâu quá
07:09Nghi Phi
07:10Nhưng lần sau trảm đối với nàng cũng
07:12Không phải Nghi Phi tự khen mình giỏi
07:14Một là
07:15Đôi khi nô tì không biết điều
07:17Hai là
07:18Nếu lỡ như có ngày đó thật
07:20Khuyên cũng vô ích
07:22Được được
07:24Chẳng đa tạ nàng lần nữa
07:26Đây
07:27Đây
07:27Kiểu đa tạ này
07:29Là một trăm lần thiếp cũng biết
07:31Chỉ rong nước thôi mà
07:32Được
07:33Vậy nàng nói ta biết chuyện đôi đũa đi
07:35Bấm dạng tươi da
07:37Thiếp hỏi rồi
07:37Từ xu tết nay không có chuyện đưa thức ăn mà kèm theo đũa
07:41Đâu phải đưa thức ăn cho người nằm dưới đất
07:44Đây là đưa thức ăn vào cung
07:45Trừ khi dùng làm chuyện khác
07:47Dùng làm chuyện khác
07:53Nói có lý
07:54Ngự thiện phòng
07:57Cẩn thận
08:00Không sao đâu
08:01Ngài yên tâm
08:02Hư bào ra lò rồi
08:06Đem trả toàn bộ thức ăn do các đại nhân đưa tới
08:12Sau này đừng tới Ngự thiện phòng
08:14Lấy hộp đựng thức ăn nữa
08:15Dạ
08:16Tạm đức tử
08:34Thì ra những thức ăn trong hộp trước giờ chẳng chưa từng ăn
08:37Tại sao họ vẫn cứ đưa vào
08:39Chuyện này bấm dạng tươi da
08:42Những thứ đó dùng để làm gì
08:44Nâu tài cũng không rõ
08:46Những hộp thức ăn này
08:53Đưa vào rồi lại đưa ra
08:55Ngoài trừ thức ăn trong đó
08:57Không lẽ còn có gì khác sao
08:59Dạng tươi da
09:01Người nghĩ như vậy sao
09:02Nghĩ vậy thôi
09:04Tạm đức tử pháp ứng
09:09Dạ
09:09Hai người mau tới Ngự thiện phòng
09:11Gọi tổng quản dạng liên tới đây cho trầm
09:14Dạ
09:15Mau lên
09:16Khoan
09:18Dừng lại
09:20Ai kêu đem ra ngoài
09:21Bẩm tâm cung công
09:23Làm dạng tổng quản
09:24Dạng tổng quản
09:25Ông ấy đâu
09:25Vừa mới ở đây
09:27Ra ngoài rồi
09:28Mở ra
09:29Mở hết ra
09:30Dạng tổng quản
09:41Giang tổng quản đi đâu
09:42Ở vườn qua
09:43Mau dẫn đi
09:44Dạ
09:45Qua lẽ
10:05Dạng liên
10:06Uống thuốc độc
10:16A-di-đà Phật
10:21Hắn chết rồi
10:27Biết trước như vậy
10:28Không nên trả cho hắn
10:29Mau
10:32Đi điều tra thức ăn trong Ngự thiện phòng
10:34Đi
10:34Đã điều tra Ngự thiện phòng rồi
10:44Dạ
10:44Điều tra xong rồi
10:45Từ trên xuống dưới
10:46Không có gì khác thường
10:47Vậy tại sao hắn chết
10:50Sao hắn phải chết
10:53Pháp ứng
10:56Có phải hôm đó
10:58Chẩm xử
10:58Hai người sự đó
10:59Có hơi dồi dàng không
11:00Giang tứ gia
11:02Ý người nói
11:03Tối hôm đó
11:04Hai người họ
11:04Thật sự bị cướp
11:05Chẩm cũng không rõ
11:08Có điều
11:10Các đại nhân bị dạch tội
11:11Nhưng không hề quảng sợ
11:13Chẩm ngồi trên kim viện
11:15Đã 40 năm
11:16Chưa từng thấy
11:17Người nào gặp chuyện lớn như vậy
11:19Mà vẫn giữ được bình tĩnh
11:20Hoặc là hắn
11:24Không làm chuyện gì thật
11:25Không thì
11:26Hắn thừa biết
11:27Chẩm không thể làm gì hắn
11:28Hắn hiểu rõ
11:29Chẩm cứ như hiểu rõ
11:31Chính mình
11:31Hiểu rõ tới vậy
11:33Chắc chắn
11:35Hắn đã cài người bên cạnh Trẩm
11:37Chúng lâu tài
11:40Trẩm không có nói hai Khanh
11:43Không phải hai Khanh
11:45Ngoài cửa có người trượt đêm không?
11:50Dạ có
11:51Khanh có dám nói ở đây không có người của hắn hay không?
11:55Thấy chưa?
11:59Trẩm muốn trốn cũng không được
12:01Họ nhìn thấy Trẩm rõ mồm một
12:03Tạm đức tử
12:04Có nô tài
12:06Bây giờ phải làm sao?
12:07Bấm dạ tôi ra
12:08Nô tài không biết phải làm sao
12:09Pháp ứng Khanh nói đi
12:10Dạ tôi ra
12:11Làm như trước đi
12:12Tạm đức tử
12:14Mau đi thông báo cho người chủ tử và tiểu đào hồng
12:17Chúng ta làm như trước
12:18Chúng ta đi đâu?
12:21Ở đây nói không tiện
12:22Đợi ra khỏi cung rồi nói
12:24Nhưng theo Trẩm thì
12:26Không điều tra ra tham quan
12:28Có hết được một thanh quan
12:29Vậy thì càng tốt
12:31Mời vào trong
12:36Xin mời
12:37Khách quan
12:39Mời dùng trà
12:40Thật không ngờ
12:43Lại có nhiều người qua lại tới vậy
12:45Tiểu đào hồng
12:50Đi gọi hai người đó tới đây
12:52Dạ
12:52Ông chủ
12:55Nhanh một chút đi
12:56Tàm gia gọi hai người
12:59Nhanh lên đi ông chủ
13:02Uống trà đi
13:04Láo gia
13:05Chuyện gì vậy?
13:06Mọi người nghe đây
13:07Chúng ta đi chung nhiều như vậy
13:09Hình như không tiện
13:11Nô tì cũng cảm thấy hơi chậm
13:13Tàm gia
13:14Nô tì có ý này
13:16Ý gì?
13:17Chúng ta chia nhau đi
13:18Chia thế nào?
13:19Người dẫn một nhóm người
13:22Nô tì dẫn một nhóm người
13:23Chúng ta chia nhau đi hàng châu
13:25Học theo câu chuyện sở hán tương tranh quyết chiến cai hạ
13:28Tới lúc đó
13:29Người nào giải quyết phong việc trước
13:31Người đó là anh hùng
13:32Làm vậy không được
13:35Ta không yên tâm
13:36Có gì mà không yên tâm
13:37Lần nào theo người ra ngoài cũng đi chung
13:40Lần này đổi cách khác
13:42Nếu là như vậy
13:44Ta thắng không tính
13:46Nếu nàng thắng
13:47Về cung ta trọng thưởng
13:49Không cần thưởng
13:50Chỉ cần người hứa với Nô tì một việc là được
13:53Việc gì?
13:54Lát nữa mới nói
13:54Được
13:55Vậy
13:57Nàng chọn hai người đi
13:59Tiểu đầu hồng
14:00Tâm Đức Tử
14:01Tiểu đầu hồng
14:06Được
14:07Vậy quà thượng theo ta
14:08Qua đêm nay
14:09Ngày mai chúng ta chia tay nhau được không?
14:12Ta đứng cử
14:13Mau đi xem đã có phòng chưa?
14:15Lâu quá
14:15Dạ
14:16Dưỡng quầy
14:19Có phòng chưa?
14:21Có ngay có ngay
14:22Lão gia
14:23Người lại muốn đi đâu?
14:24Ta muốn ra cửa xem thử
14:26Pháp ứng
14:26Ông không cần đi theo
14:28Chiến nhị
14:34Thêm nước
14:35Tới ngay
14:36Ta nói dưỡng quầy à
14:39Lấy số phòng mà sao chậm chạp
14:41Giống như đi thi làm quang vậy
14:42Sổ sách cũng tính chứ không xong
14:44Có biết làm ăn không?
14:45Dạ
14:46Chưởng quầy
14:46Mau lại đi
14:48Ngày tới rồi à?
14:51Phòng của ngài đã chuẩn bị rồi
14:53Nè con ở đây thì sao?
14:56Khách gì vậy?
14:57Sao gấp gáp vậy?
14:58Coi thường người khác quá
15:00Tiếng đi
15:02Nào
15:03Người theo ta qua đây
15:04Người nói số ta kết sổ dùm cho
15:08Chuyện nhỏ mà cũng không xong
15:10Bọn ta đang gấp
15:11Làm phiền phu nhân tôi nói nha
15:13Ông chủ lý
15:15Ba ngày
15:16Bốn phòng
15:17Ăn uống một ngày
15:18Nửa lượng
15:19Tiền phòng nửa lượng
15:20Ông chủ dương
15:22Hai ngày
15:22Bốn phòng
15:23Ăn uống một ngày
15:25Một lượng
15:25Tiểu thù ly tứ
15:37Chuẩn bị xong hết rồi chưa?
15:39Bà yên tâm
15:40Chuẩn bị xong hết rồi
15:41Bà thường xuyên tới đây đâu phải là khách lạ
15:43Bà không tin cả
15:44Tiểu thù tôi sao?
15:45Chính vì ngươi nên ta mới không tin được
15:47Tiểu thù tránh ra đi
15:49Tôi đỡ cũng được mà
15:50Ta cho ngươi đỡ là nấy mặt rồi
15:52Còn đòi đỡ tiểu thù
15:53Tránh ra đi
15:54Tiểu thù
15:58Từ từ thôi
15:59Tiểu thù quảng sợ rồi
16:20Nè nè
16:21Đâu ra nằm nhân thâu lỗ vậy
16:23Nói ôm là ôm
16:24Phù mama
16:25Sao nói chuyện như vậy được?
16:27Cũng tại bà không đỡ được
16:28Đánh ra
16:29Đừng nhiều chuyện
16:30Tiểu thù không sao chứ
16:31Không sao
16:32Để tôi coi
16:32Cẩn thận
16:33Đa tạ hiền sĩ giúp đỡ
16:36Chỉ là chuyện nhỏ
16:38Không cần khách sáo
16:39Chỉ sợ là
16:40Gió sương quỷ
16:41Quại qua
16:42Còn gian dẻ nữa
16:44Màu lo sắp xếp đi
16:45Tiểu thù chúng ta đi thôi
16:47Ra ngoài nhớ đừng có nói chuyện với người lạ
16:50Nhìn thì tưởng là trùng hợp
16:52Không dừng
16:52Lại là một cái bể
16:54Đi thôi
16:57Lão gia
17:01Có phòng rồi
17:02Có số phòng nhanh vậy
17:05Lúc nãy người còn nói chậm mà
17:07Người chủ tử
17:08Tính ban tính một hồi
17:09Mọi thứ ổn thỏa ngay
17:11Lão gia
17:13Nếu người thấy không tiện
17:14Đô tài đổi giới hòa thường
17:17Để đi theo hầu hạ người
17:18Không cần
17:19Hột mình ta xong
17:20Pha thiên hạ cũng đâu có gì ghê gớm
17:22Hơn nữa
17:22Hòa thường cũng không tệ
17:24Đúng là trùng hợp
17:28Chuyện đời như vậy mới thú vị
17:30Mùi hương vẫn còn
17:39Lão gia
17:41Nhưng cũng có lúc hòa thường
17:42Ngăn bướng lắm
17:43Không đâu
17:45Không phải hắn nói
17:46Không hỏi tới chuyện hồng trần sao
17:48Mời người
17:49Ông chủ
17:53Đây là tiền đã thu
17:55Đây là sổ sách đã ghi
17:56Còn phòng chúng cũng chọn xong
17:58Ông xem lại đi
17:58Không cần
17:59Rõ ràng rồi
18:00Ba tạ phu nhân
18:01Tiểu nhị
18:02Sở tiên sinh
18:07Chừng nào mới thanh toán vậy
18:09Làm gì gấp vậy
18:10Sợ đại gia không có tiền sao
18:12Gì mà sợ chứ
18:14Nếu ông có tiền
18:16Thì lấy ra cho chúng tôi xem
18:17Ngày mai ta đi
18:19Lúc đó sẽ trả cho người
18:20Đã có phòng chưa
18:27Có rồi
18:28May nhờ có phu nhân
18:29Và có phu nhân
18:30Chỉ trong chấp mắt đã xong xuôi hết
18:32Xin hỏi
18:33Mọi người cũng mở tiệm phải không
18:35Mở tiệm
18:37Đúng rồi
18:37Có mở
18:38Đã mở một tiệm lớn
18:40Đi đi
18:40Nghi phi
18:42Cháu
18:43Cháu
18:43Thú
18:43Trà
18:44Chúng ta đều đã mở tiệm
18:45Lần này chúng ta phải mở quán trọ
18:47Tiếp đại những khách qua lại Nam Bắc
18:49Chắc là rất náo nhiệt
18:51Được đó
18:51Chỉ cần người ra tiền
18:53Đi
18:54Đi
18:55Tao đứt tử
18:57Mau lên
18:58Người đi trước đi
18:59Lát người ta tới sao
19:00Nhanh lên
19:01Chú Quảng cho ta hỏi
19:03Tiểu thư vừa xuống xe lúc nãy là tiểu thư nhà ai vậy
19:06Thấy không tầm thường đúng không
19:10Cho ông biết
19:11Là tiểu thư từ Kinh Thành tới
19:13Không hề tầm thường
19:15Ông đừng mơ tưởng tới
19:17Không với tới đâu
19:18Không tầm thường
19:21Vậy ông không nhìn ra bọn ta cũng không tầm thường sao
19:24Cũng chỉ mở tiệm thôi mà
19:27Còn mắt của người
19:29Không ra làm sao
19:31Xin thỉnh an Tổng đốc Đại Nhân
19:34Đứng lên đi
19:35Mời ngồi
19:37Tạ Đại Nhân
19:39Lần đầu bổng quan tới Giang Nam
19:44Còn rất nhiều việc không hiểu
19:46Vì nước dì dân
19:47Xin nguyện sẽ dốc hết sức
19:49Sau này
19:50Còn phải nhờ các Đại Nhân giúp đỡ cho
19:53Tổng đốc Đại Nhân khiêm tốn quá
19:56Ai không biết Đại Nhân là người thân cận của Đương Kim Hoàng Thượng
19:59Những việc làm của Đại Nhân lúc nhậm chức ở Sơn Tây
20:03Chúng tôi đã từng nghe tới
20:04Việc của Giang Nam
20:06Phải nhờ cậy Đại Nhân rồi
20:08Nói tới dạng tuyết gia
20:11Bổng quan cũng không có gì phải khiêm tốn
20:14Ra làm quan
20:17Không phải người nào cũng nói
20:19Ngài là người tốt
20:20Chắc mọi người cũng nghe
20:22Trước khi bổng quan tới đây
20:24Từng bị
20:25Hai vị ngựa sử
20:26Làm viên kiều và thái trân tham tấu
20:28Đúng không
20:29Từ không
20:31Thành có
20:32Đâm đặt thêm thắt
20:34Dạng tuyết gia đúng là anh minh
20:36Viên kiều thái trân
20:39Một chết
20:41Một hả
20:42Mượn câu nói của người khác
20:45Để nói về bổng quan như vậy
20:48Bổng quan chính là
20:51Tấm bình phong trước mặt dạng tuyết gia
20:54Vừa có thể che mưa tranh gió
20:56Lại vừa có thể ngắm nhìn
20:59Nếu muốn tháo tấm bình phong đó đi
21:03Vậy trước tiên
21:04Phải hỏi dạng tuyết gia có đồng ý không
21:06Bổng quan
21:11Không sợ người ta kiện
21:13Không sợ
21:14Hai ngựa sử này tham tấu
21:16Dù ở đâu bổng quan cũng có thể ngồi yên
21:18Và ngồi cao
21:20Đúng vậy
21:21Dạng tuyết gia có nói
21:26Nước ở đâu cũng sạch
21:27Nói đi
21:28Thì phải nói lại
21:30Chúng ta làm quan
21:31Thì phải làm một thanh quan
21:34Trong thời gian thự nhiệm
21:39Nếu bổng quan điều tra ra có người tham ô
21:42Nhất định sẽ phạt nặng
21:45Đại nhân nói rất đúng
21:47Nói rất đúng
21:48Chúng tôi không dám
21:50Tốt
21:51Các vị quan viên
21:52Chúng ta đã gặp mặt
21:54Cũng đã nói chuyện xong
21:55Giải tán đi
21:57Tạ đại nhân
22:00Ông đi sau
22:06Đúng vậy
22:07Tránh ra
22:25Sở tiên sinh
22:27Ông về nhà sao
22:28Phiêu bạc bên ngoài đã lâu
22:31Tới lúc về nhà rồi
22:32Đúng
22:33Trăng ở quê hương luôn tròn hơn
22:36Và nhà bao giờ cũng yên tâm hơn
22:38Kết sổ nha
22:39Kết sổ
22:40Đã tính xong cho ông
22:41Mười lương bạc chẳng
22:43Đã bớt số lẻ
22:43Được
22:44Cho mượn giấy bút
22:45Mượn giấy bút làm gì
22:47Ông ở trò trả tiền
22:48Trả tiền là xong
22:50Không có tiền
22:51Tạm viết giấy nợ cho ngươi
22:52Sau này sẽ trả gấp đôi
22:54Tiểu nhị qua đây
22:55Ta có chuyện hỏi ngươi
22:57Lão gia xin đợi một lát
22:58Để tôi giải quyết xong chuyện này
22:59Sở tiên sinh
23:01Giấy nợ của ông đâu phải là ngưng phiếu
23:02Của tiền trang
23:03Tôi không lấy
23:03Mười lương bạc
23:04Đưa tiền rồi đi
23:05Không đưa
23:06Đừng hòng bước ra khỏi cửa
23:07Ngươi
23:08Ngươi tưởng ta không có tiền sao
23:10Ai mà không biết ta có mười mấy ca nhà lớn
23:16Ở Hàng Châu
23:17Tiếp là bị thăm quan
23:19Cường hào chứng đoạt
23:20Nhưng ta có khí ức nhà
23:21Nếu còn sợ ta không trả tiền nổi sao
23:23Sở tiên sinh
23:25Ông đừng kích động
23:26Ta nghe hết rồi
23:27Ông cứ giữ giấy tờ đi
23:29Bọn ta không xem cái này
23:30Ông có tiền thì trả tiền rồi đi
23:32Không có tiền
23:33Bọn ta cũng không xem cái này
23:34Nếu ông không có tiền trả thật
23:36Ta buộc phải đưa ông tới nhà mua
23:39Đúng là xã hội xa xúc
23:44Tại sao người bây giờ lại biến thành người không biết phân biệt đúng sai
23:48Không màn chính nghĩa
23:50Không có tiền đừng nhiều lời
23:52Đừng nói nhiều nữa
23:54Một là trả tiền
23:55Hai là đi gặp quan
23:55Tiền không có
23:56Quan cũng không đi
23:57Được chúng ta đi
23:58Chúng ta tới nhà mua nói chuyện
24:00Chưởng quay
24:01Qua đây đi
24:02Ta có chuyện muốn nói với người
24:03Đợi một chút
24:04Ông không thấy có chuyện sao
24:05Đi chúng ta tới nhà mua
24:06Thời thế gì vậy
24:08Không cho người lương thiện
24:10Còn được sống sao
24:11Quá coi thường người khác
24:14Chẳng lẽ
24:15Sở chư kỵ ta giết tờ giấy nợ
24:16Cũng không được sao
24:17Xem ta làm người gì
24:19Nếu là lúc trước
24:22Đừng nói là 10 lượng
24:23Cho dù là 100 lượng
24:24Cũng không đáng là gì
24:26Câu nói này đâu thể thay thế tiền
24:28Đưa tiền đi
24:29Không có
24:30Không có
24:31Vậy chúng ta tới nhà mua nói chuyện
24:33Đi
24:33Tham quan càng tham
24:35Thì càng làm cao
24:36Chiếc đồ thì là cướp
24:37Cướp chiếc quyền lại là chư hầu
24:38Đây là thời thế gì đây
24:39Ta không có tiền
24:40Khoan đã
24:41Vì lâu ra này
24:42Ông ở trọ không có tiền trả
24:44Nói vài câu dễ nghe cho xong chuyện
24:45Sao ông lại ở đó
24:46Chửi đạo lý này nọ
24:48Không có tiền thì nói không có tiền
24:49Đừng nghe ngược mà
24:50Tiền hả
24:51Bị đã tham quan cướp hết rồi
24:52Có bản lĩnh
24:53Thì tới chỗ tham quan lý đi
24:54Ta đi tìm tham quan lý
24:56Nghe thấy đó
24:57Không nói lý lẽ đi
24:58Chúng ta tới nhà mua
24:59Khoan đã
25:00Khoan đã
25:00Vươn tay ra làm gì vậy
25:02Nghe ta nói đi
25:03Ông ấy thiếu bao nhiêu tiền
25:04Mười lượng
25:06Mười lượng
25:07Cho ông ấy đi đi
25:08Cho đi sao
25:09Tiền này ta trả
25:10Chỉ có mười lượng
25:12Đâu cần phải đi gặp khoan
25:14Được được
25:15Chữ quầy
25:16Cứ tính vào phần của ta
25:17Được
25:18Sao phải nhờ tới ngươi
25:20Ta không lấy tiền của ngươi
25:21Lão già nghe chưa
25:23Làm người tốt cũng không được
25:24Đi
25:24Chúng ta tới nhà mua
25:26Khoan
25:26Đợi chút
25:27Nghe ông ấy nói đi
25:28Ta sao không lấy tiền của ta
25:29Chẳng lẽ ta cũng là thăm quan sao
25:31Tiền này
25:33Coi như ta mượn
25:36Ông dư kỷ
25:50Tờ giấy mượn tiền
25:51Mai này sở dư kỷ
25:54Ta có tiền
25:55Nhất định trả lại
25:56Đa tạ
25:58Xin hỏi tên tuổi của nghị sĩ
26:00Nói ông biết cũng vô dụng
26:02Ông biết ta ở đâu mà tìm
26:03Dù là chân trời gốc biển
26:05Ta cũng sẽ tìm cho được ông để trả lại
26:06Sở dư kỷ cáo tư
26:08Lão già
26:18Ta thấy ông dư thừa quá
26:20Ta cũng thấy vậy
26:21Nhưng mà
26:22Người như vậy đúng là
26:23Có chút đáng yêu
26:24Đúng rồi
26:27Sáng ngày
26:29Có gặp tam gia của chúng tôi không
26:32Lão già các người à
26:34Sáng sớm đi rồi
26:35Đi tìm xe
26:36Là tìm chiếc xe hôm qua
26:37Ông ấy không ngờ
26:40Người ta đã đi từ sớm
26:41Ông ấy và dì Hòa Thượng
26:44Đi chung với các người đã đi trước
26:46Dạng ta báo với mọi người một khi
26:48Lần này có lẽ ông ấy sẽ đuổi kịp
26:49Đừng nói nữa
26:51Đửa theo ai
26:51Chú tử
26:52Không đửa theo ai hết
26:53Vì Lão già muốn chiến thắng
26:54Nên đã đi trước
26:55Ta nói trễ rồi mà
26:58Ta biết tự mau thanh toán
26:59Chúng ta cũng đi
27:00Đi không vũ tr—
27:01Đi không vũ tr—
27:02Đi không vũ tr—
27:03Đi không vũ tr—
27:25N procedures
27:26Tạm khả thử
27:27À
27:27Nhi
27:28Nhi
27:29Let's go.
27:59Let's go.
28:29Let's go.
28:59Bây giờ nhà cửa tài sản cũng không còn.
29:02Số của con khổ quá.
29:04Bồ Tát ơi.
29:08Miếu này hiếm khi được thanh tịnh.
29:11Tiểu thư, chúng ta ra phía sau đi.
29:14Phụ mama, đợi một chút.
29:15Có gì phải đợi.
29:16Đi thôi.
29:17Chúng ta đi.
29:24Tiểu thư, chúng ta đi thôi.
29:26Tạm gia, dân hương.
29:38Ông dân trước đi.
29:39Ta ra phía sau xem thử.
29:41Đi đi.
29:41A-di-đa-phật.
29:47Nhiên mạc đông tịch dĩnh, lẫm lệ, hàng khí thăng.
30:03Đi diệt hướng thần lạc, trường phong chấn điều hưng.
30:08Tiểu thư, chúc ta quen nhau.
30:13Nam nữ có khác biệt.
30:14Xin hiền sĩ dừng bước.
30:16Nam nữ phân biệt, thơ không phân biệt.
30:19Trời đông lạnh lẽo như vậy.
30:21Đàm thơ luận đạo, chẳng phải rất thi dị sao?
30:24Những lời nói bay bỏng.
30:26Từ nay không hề phân biệt nam nữ.
30:28Xin hỏi danh tính tiểu thư.
30:29Lần trước, nhờ hiền sĩ giúp đỡ, vẫn chưa biết danh tính là ta thất lễ.
30:36Không phải.
30:38Phải là ta nói trước mới đúng.
30:39Tài hà hò hoàng, tên Tam, cứ gọi ta hoàng Tam là được.
30:43Xin hỏi tiểu thư.
30:44Bèo nước gặp nhau, hà tất phải bận lòng.
30:47Hiền sĩ không biết cũng không sao.
30:49Tiểu thư nói vậy sai rồi.
30:51Tiểu thư và ta gặp nhau hai lần, trong biển người mênh mông này.
30:55Như vậy không được tính là trùng hợp sao?
30:57Nếu đã là trùng hợp, thì không nên né tránh ý trời.
31:04Hiền sĩ hình dung quả là sinh động.
31:06Tài hạ hò.
31:08Cường đầu to gan, dám dù lễ ngay tại miếng đường.
31:11Tiểu thư, đừng nói chuyện với hắn.
31:13Tiểu thư, có làm cô sợ không?
31:15Phụ mama lo lắng quá rồi.
31:17Tiểu thư.
31:20Lại là ngươi.
31:21Sao ngươi lại đuổi theo tới tận đây?
31:24Sao không nhìn xem mình có xứng đáng không?
31:26Đi thôi.
31:32Ta không xứng sao?
31:42Tâm Đức Tử.
31:46Chúng ta đã đuổi theo nửa ngày trời, sao vẫn chưa thấy họ?
31:50Có thể chúng ta đã qua mặt họ.
31:53Được.
31:54Đỡ ta xuống đi.
31:56Dạ.
31:57Từ từ.
32:04Sau khi vào thành, chúng ta nghĩ cách vào phủ tổng đốc.
32:08Dù các cực này do ta đưa ra.
32:10Tiểu đồng hồng Tâm Đức Tử.
32:12Chúng ta, một là phải nhanh, hai là phải giải quyết xong việc này.
32:16Đúng rồi, Tâm Đức Tử.
32:18Sáng ngày, các ngươi nói dạng tuy da đuổi theo ai?
32:21Không.
32:22Là đuổi theo...
32:24Đúng rồi.
32:25Đuổi theo ăn mày.
32:28Tâm Đức Tử.
32:30Ngươi có biết, tại sao lần này ta chọn ngươi đi theo ta không?
32:33Nô Tài biết, do nô Tài làm được việc.
32:36Nghĩ hay quá.
32:36Đó cũng là một lý do.
32:41Nhưng, chủ yếu là, ngươi đi theo dạng tuy da, ta không yên tâm.
32:46Sao vậy?
32:47Còn phải hỏi sao?
32:48Ông đi theo dạng tuy da toàn làm chuyện xấu.
32:51Ta...
32:52Để quà thường đi theo ta thấy yên tâm.
32:54Hắn sẽ không để dạng tuy da làm bậy.
32:57Sao chủ tử lại vô quan cho nô Tài?
33:01Nè!
33:01Dừng lại!
33:02Đứng lại!
33:04Ai cho ngươi chạy?
33:05Chú Tư cẩn thận.
33:08Đừng lo.
33:09Có nô Tài đuổi theo rồi.
33:21Phạm ứng.
33:22Chuyện ở sông miếng.
33:23Ngươi nhìn thấy rồi đúng không?
33:24Đã thấy.
33:26Nhìn thấy sao không giúp ta một tay?
33:28Người xuất gia không hỏi chuyện hồng trần.
33:31Không chi chúng ta ra ngoài.
33:32Chẳng phải là để điều tra tham quan sao?
33:35Ngươi không giống tâm đức tử một chút nào.
33:40Thần giống hắn thì biến thành thai giám rồi.
33:43Lão gia!
33:44Lão gia!
33:46Chúng ta tới Hàng Châu rồi.
33:48Chúng ta tìm chỗ dừng chân đi.
33:49Không cần gấp.
33:50Ta tìm họ lần nữa.
33:52Ra khỏi cung thì quên luôn việc lớn.
33:54Không chừng gắt để dẫn là một thanh quan.
33:57Người trẩm biểu dương sẽ không làm trẩm mất mặt.
33:59Bận rộ một chút lại trở thành thanh quan.
34:05Há Kiều!
34:28Xin vào báo lại là tri phủ Hàng Châu Bái Kiến Tổng đốc Đại Nhân.
34:32Chỉnh!
34:37Mời!
34:38Mau!
34:38Mau!
34:47Phủ Tổng đốc!
34:48Lão gia biết nấu ăn thật kìa.
35:01Lão gia giỏi.
35:02Đúng vậy.
35:03Sao cải cũng giống như làm quang.
35:16Dạng cây da giống như lửa lớn.
35:19Còn quang trường thì giống như dầu nóng trong chảo.
35:22Chúng ta là người ăn bổng lọc.
35:25Phải biết mượn lửa, mượn dầu, sao ra dĩ cải mà mình có thể ăn được.
35:29Thì đó mới gọi là coi bản lĩnh.
35:31Các ngươi đừng coi cười món giá xào.
35:35Món này của ta đầu tiên nhúng qua trứng gà, xào qua dầu, sau đó thêm gà sợi, thịt hùng khói sợi, ớt sợi.
35:44Những thứ đó không mắc tiền.
35:46Nhưng cách làm cầu kỳ.
35:47Các ngươi nhìn thấy đơn sơ phải không?
35:50Nhưng khi ăn thì mùi vị hoàn toàn khác.
35:53Sẽ có cảm giác thanh mát tùy mới.
35:55Tốn người lượng cũng không mua được.
35:57Nhìn đi.
35:58Bên ngoài lạc, bên trong có mùi vị.
36:03Lão già, nói, tri phủ Hàng Châu đợi trong thư phòng lâu rồi.
36:09Vậy sao?
36:10Hắn không tới tay không chứ?
36:12Dạ không, có mang hộp thức ăn tới.
36:16Biết điều.
36:18Bổng quan hàm ăn không phải điều quá đáng.
36:21Thuộc hạ tặng thức ăn, cũng đâu có gì không hợp lý.
36:26Dạ đúng.
36:27Để hắn đợi đi.
36:27Món này bị ngùi sẽ không ngon.
36:30Người đâu?
36:31Dạ.
36:32Lấy cho ta chén cơm gạo thơm tới đây.
36:35Có đồ ăn không có cơm, không phải là thực khách hượng đẳng.
36:38Dạ.
36:38Ghi chú tử.
36:46Chúng ta tới trước cửa phụ tổng đốc nhìn sơ qua, đúng không?
36:49Đúng.
36:50Nhìn sơ qua rồi tìm chỗ dừng chân.
36:54Tránh ra.
36:56Ta nói người đó, mau tránh ra.
36:59Ta nói người tránh ra đi.
37:01Bị điếc hay sao?
37:02Hay là uống nhầm thuốc?
37:04Người.
37:04Chào, chúc ta quen nhau mà.
37:08Ta không quen người.
37:10Không quen?
37:11Thời buổi này đúng là không thể làm người tốt.
37:14Ông nhớ lại đi.
37:15Mấy ngày trước ta đã giúp ông trả tiền phòng.
37:18Ông tạ ơn tới tạ ơn lui.
37:21Còn đưa ta khế ước nhà nữa.
37:23Giờ ông nói không quen là không quen sao?
37:26Tạp Đức Tử.
37:27Có chuyện gì?
37:27Chủ tử, Lô Tài nhất định phải cãi với hắn mới được.
37:34Nếu không Lô Tài sẽ thấy khó chịu.
37:36Lô Tài sẽ bực đội suốt đường đi.
37:39Người chờ một lát, Lô Tài sẽ quay lại ngay.
37:41Đứng lại, Tạp Đức Tử, đứng lại.
37:42Ông đi đâu vậy?
37:44Đợi đã.
37:44Tôi vào trong xem sao.
37:59Lão Gia, chúng ta đi thôi.
38:01Pháp ứng, lần này không tới lượt ông chuyên ta.
38:04Lần trước là ta tìm người, bây giờ là tình cờ gặp.
38:07Chúng ta cứ ăn ở đây.
38:08Lão Gia, người coi ở đây hết chỗ rồi.
38:10Chúng ta đi chỗ khác, cứ ăn ở đây.
38:11Hai vị, hết chỗ rồi.
38:13Chú lòng tìm chỗ khác.
38:14Tại sao?
38:16Vì hết chỗ rồi.
38:17Hoặc là ngài đứng ngoài đợi đi.
38:19Không, ta không đi, cũng không đợi.
38:24Xin hỏi tiểu thư, ghế này có ai ngồi không?
38:28Không, không có người ngồi.
38:31Có điều không tiện cho lắm.
38:34Chúng ta đi chỗ khác thôi.
38:35Tiểu thư nghĩ nhiều rồi.
38:40Đời người hiếm khi gặp nhau.
38:42Lúc trước chúng ta chỉ là trùng hợp.
38:43Bây giờ quả thật là có duyên.
38:46Chữ duyên này quả thật không dám nhận.
38:48Mong hiền sĩ rút lời lại.
38:50Tiểu thư nói sai rồi.
38:52Thế giới rộng lớn.
38:54Chúng sinh bao la đâu chỉ ngàn dạng.
38:57Chuyện trong dân gian, một lần là ngẫu nhiên, hai lần là trùng hợp, ba lần.
39:02Không phải là duyên phận sao?
39:03Chỉ sợ không có duyên.
39:07Nếu thật sự có duyên, tiểu thư không muốn nhận.
39:10Có trốn cũng không trốn được.
39:12Hiền sĩ tới quán nhỏ nơi thôn giả chỉ để nói chuyện duyên phận sao?
39:17Vậy thì không đúng.
39:18Tới để ăn cơm.
39:20Tuy nhiên là tới để ăn cơm.
39:22Đã tới ăn cơm.
39:23Nếu thật sự không còn chỗ,
39:25Vậy thì miễn cử ngồi chung.
39:28Tuy nhiên, lúc này nói chuyện duyên phận.
39:31Chi bằng ăn cơm sẽ thực tế hơn.
39:33Cho nên không nói cũng không sao.
39:35Đúng, đúng.
39:36Nghĩ lại thì, nơi này có phải do ta quyết định đâu.
39:39Ý trời đã muốn vậy.
39:41Con người không muốn cũng không được.
39:43Nghĩ sao nói vậy?
39:44Tai hai là người thẳng thắng.
39:46Nói ra cũng đâu có gì.
39:47Đâu thể nào suốt ngày né tránh y tốt của trời.
39:52Tiểu thư, nàng đi đâu vậy?
39:55Có thật không tiện nói.
39:58Tiểu thư.
40:04Trùng hợp.
40:05Trùng hợp thật.
40:07Trùng hợp quá đúng không?
40:11Vì mama này, bà cũng nghĩ đúng không?
40:14Ta không nghĩ gì hết.
40:15Người, mau sang bàn khác cho ta.
40:18Bà.
40:20Vì mama,
40:22Bà nhìn đi, bàn đầy hết rồi.
40:24Không có chỗ nào ngồi được nữa.
40:25Vậy mới gọi là trùng hợp, đúng không?
40:27Phùng mama.
40:28Tiểu thư yên tâm.
40:29Dù hắn nói bao nhiêu đi nữa.
40:31Có mama ta.
40:34Có mama ở đây.
40:35Hắn có người ở đây cũng không thể làm gì.
40:39Tiểu thư qua đây.
40:41Ta dựa cô qua bên đây ngồi.
40:44Ta ngồi ở giữa hai người.
40:46Chỉ cần ngươi nhìn tiểu thư của ta,
40:49Thì ta sẽ nhìn ngươi.
40:50Lão già, tôi đi gọi đồ ăn.
41:12Tiểu nhị, qua đây.
41:14Tiểu nhị, người có mua kiếm tiền không?
41:17Nằm mơ cũng muốn.
41:18Có thấy tiểu thư bàn bên đó không?
41:21Nhìn thấy.
41:22Người nghĩ cách đuổi hai người họ đi.
41:24Lão già, chúng ta mở quán đâu thể đuổi khách đi.
41:27Nếu muốn, thì đuổi gì lão già đó.
41:29Không được.
41:30Hơn nữa, có muốn đuổi cũng không được.
41:35Cầm lấy.
41:37Không cần biết đuổi ai.
41:39Tách ba người họ ra càng sớm càng tốt.
41:42Được.
41:42Dạ.
41:43Tạm biệt.
41:44Tạm biệt.
41:45Tạm biệt.
41:45Được.
41:46Được.
41:46Tạm biệt.
Be the first to comment
Add your comment