Skip to playerSkip to main content
  • 2 months ago
Transcript
00:00Tập 37
00:30Tập 37
00:59Tập 37
01:29Tập 37
02:00Chủ bán trà đâu
02:01Sao không tiếp khách
02:04Đây là nơi thưởng thức trà
02:06Dùng từ bán không hay
02:08Cái gì mà hay với không hay
02:09Ta thích nói vậy đó
02:11Có ai bán đồ không
02:14Không phải là người chứ
02:17Đồ của đại tiểu thư
02:20Sống không nổi nữa sao
02:22Tìm ta đi
02:23Sao lại đi bán đồ chứ
02:25Phải nói là thời cơ tới rồi
02:28Dù không phải thời cơ ta cũng mua
02:32Cầm lấy tiền để đồ lại
02:34Có nghèo đói ta cũng không bán cho ngươi
02:36Để tình tên tương số đó đã căng dặn
02:39Ta mới không kiếm chuyện với ngươi
02:41Muốn đem đồ đi sao
02:42Đừng có mơ
02:43Tại sao không bán
02:46Hắn là tên họ phó muốn chiếm đoạt tiểu thư của tôi
02:49Tên ước ít người kia
02:50Trời cao nhìn thấy hết
02:52Ta và ngươi không liên quan
02:53Ngươi dám sao
02:55Đồ sứ của cảnh đức trấn
02:58Ngươi muốn đập thì cứ đập thoải mái
03:00Chút bằng này chỉ đủ đền cái chén
03:02Để đồ lại cho ta
03:03Khoan
03:05Vì tiên sinh này
03:06Ông đã tới trễ
03:07Tôi mua gói đồ này rồi
03:10Tiền
03:11Tôi trả cao hơn ông
03:12Đồng nhi
03:14Về nhà gửi lời hỏi thăm tiểu thư giúp ta
03:17Được
03:17Pháp ứng
03:19Dạ
03:19Tiễn khách
03:20Tiễn ngươi mới đúng
03:21Ai bán đồ vậy
03:26Bán hết rồi
03:27Đi giùm đi
03:28Là ai bán
03:28Bán cho tôi đi
03:30Đi đi
03:30Mau đi thôi
03:31Lão gia đúng là biết buôn bán
03:34Nói là mở tiệm ra
03:36Người tới uống trà không có
03:37Đổi thành cửa hàng đúng hơn
03:39Nếu biết trước thì mở tiệm cầm đồ
03:40Gặp may thôi
03:42Lão gia nhà chúng ta
03:43Xem cho ai cũng kêu đi mua đồ
03:45Nói đi cũng phải nói lại
03:47Món đồ này đúng là hàng tốt
04:00Tiên sinh
04:01Sao vậy
04:03Đại nạn tới chân rồi
04:06Không mua được đồ sao
04:07Tới trễ một bước
04:09Phó Tâm Sơn mua rồi sao
04:10Ông ta cũng trễ như tôi
04:12Nghĩa là sao
04:13Bà chủ tìm ra đã mua
04:15Không sao hết
04:20Chỉ cần có người mua là tốt
04:22Tiên sinh
04:24Ông nói họ tốt hay là tôi tốt
04:26Đều tốt hết
04:28Không sao đâu
04:29Ông không sao
04:30Chỉ cần có người mua là quá giải được
04:32Sao mua nhiều đồ ăn vậy
04:35Mấy ngày nay khẩu vị của Lý Nhật Ngoại không tốt
04:39Tôi dùng đủ cách bắt ông ấy ăn
04:42Tôi làm cai ngục nửa đời người
04:44Chưa bao giờ làm cai ngục kiểu này
04:46Trong lòng còn âm ức sao
04:47Không dám
04:48Không dám
04:50Tiên sinh
04:51Tai quả đổ máu nhà tôi
04:53Khi nào thì mới hết
04:55Không còn lâu nữa
05:01Tự nhiên sẽ ổn thoả
05:03Ngày mai tôi lại tới
05:05Tâm gia
05:12Nhị gia gọi ngài đó
05:14Tụi con chơi đi
05:16Đừng cãi nhau đó
05:18Mùi muốn chơi
05:20Đồ của mùi
05:21Đồ của Quynh mà
05:23Tốt tốt tốt
05:27Quynh đệ
05:28Mấy ngày nay giải mặt của đệ tốt hơn nhiều
05:30Để Quynh chỉnh lại cho
05:32Ca à
05:34Đệ về lần này thật ra là muốn khuyên Quynh
05:37Cuộc sống tốt đẹp kiểu này
05:39Sẽ không tồn tại lâu
05:41Cuộc đời là như vậy
05:43Để nói xem hiểu rõ sự đời là thế nào
05:45Mặc được cứ mặc
05:46Ăn được cứ ăn
05:47Hàng rồng có thể nhảy
05:49Động chó có thể chui
05:50Cái đó gọi là hiểu rõ sự đời
05:53Để xem
05:54Vừa rồi
05:55Rất vừa
05:55Ca nghe đệ nói
05:56Quynh đang nghe
05:57Hôm đệ về tới nhà
05:58Đúng rồi
05:59Quynh nói với Quynh
06:00Hôm cũng tổ tiên
06:01Đệ cũng có mà
06:02Quynh biết lâu rồi
06:03Đệ về đi là người hậu liện báo với Quynh
06:06Nếu không
06:07Sao Quynh về sớm hơn đệ chứ
06:09Ca
06:10Quynh ngồi đi
06:12Đệ thấy huyện thái gia vàng nhất toàn
06:17Người này cũng được
06:17Hiểu lệ nghĩa
06:20Biết làm gì
06:21Ông ta còn khóc dữ dội hơn Quynh
06:23Làm đệ cũng thay đổi suy nghĩ
06:25Quynh đệ
06:27Đệ nói tiếp đi
06:28Đệ đệ của Quynh
06:31Dù sao cũng là nô tài cận thân bên dạng quê gia
06:33Để ở bên cạnh ngày ấy 23 năm rồi
06:3623 năm đó được tính từng ngày từng ngày
06:39Không có công cũng có cá
06:41Đúng
06:42Có nên làm cho nhà chúng ta khá lên không?
06:45Nên
06:46Nói gì cũng là chữ nên
06:47Dạng quê gia chắc người cũng thương đệ
06:50Cho nên chuyện này
06:53Đệ đã nghĩ thông suốt
06:55Quynh đệ
06:56Đây là chuyện thương tin thôi
06:58Mấy ngày nay
07:01Đệ quyết định rồi
07:02Bất kể ngôi nhà này là do địa phương hiếu kính với đệ
07:06Hay là dạng tuế gia thương đệ
07:08Đệ đều nhận hết
07:08Đệ không nặng nề tâm lý nữa
07:11Nếu như phải nợ ân tình của nơi này
07:13Đệ sẽ đền đáp
07:15Nếu nợ ân tình của dạng tuế gia
07:17Tạm tức tử đệ làm trâu làm ngựa
07:19Tận trung là được rồi
07:20Nhìn mọi người sống tốt
07:22Đệ làm vậy cũng rất đáng
07:24Quynh đệ
07:25Những gì đệ nói đều trúng tim đen của Quynh
07:28Đúng là nên làm vậy
07:29Đúng vậy
07:30Các
07:31Phụ thân
07:32Giỡn tụi con đi chơi
07:33Đi ra ngoài chơi đi
07:35Ta tới liền
07:36Để ta nói vài câu đã
07:43Các
07:45Tư sống tiếp vậy đi
07:47Đừng vô trương quá
07:48Không hổ thẹn với lòng
07:49Để dẫn họ đi chơi
07:51Để đi đi
07:52Nào đi thôi
07:54Dạ đi
07:54Đi đi
07:55Chơi đá gà với phụ thân chịu không
07:58Dạ được
08:01Cách này của tầng quảng gia
08:04Đúng là rất tuyệt
08:05Con làm phụ thân té rồi
08:11Cẩn thận đúng
08:13Người một nhà đúng là người một nhà
08:17Đã là người một nhà sao có thể giận nhau được
08:19Ở bên ngoài nhiều năm rồi
08:22Nhà
08:23Không phải bất cứ thứ gì cũng có thể so sánh được
08:26Trách nhiệm của người làm quang
08:30Là tạo phúc một phương
08:32Chữ phúc này
08:34Đối với ba tánh có nghĩa là gì
08:36Chính là có cái ăn cái mặt
08:38Có thể nói là an cư lạc nghiệp
08:40Cả nhà đoàn viên
08:42Đương Kiên Thánh Thượng có nói
08:44Dân là gốc rễ
08:47Giúp cho dân có nơi an cư lạc nghiệp
08:49Có thể nói đây là cách trị thái bình
08:53Ta nói vậy có lý không
08:55Dạ rất có lý
08:57Tốt
08:58Là ông nói có lý
09:00Vậy trong 6 năm làm quang
09:02Có lấy điều này làm gốc rễ không
09:06Câu nào cũng khác ghi trong lòng
09:09Vậy tại sao liên tục có tấu sớ tố cáo ông
09:12Tấu sớ là tấu sớ
09:15Thành tích là thành tích
09:16Mong đại nhân minh xét
09:17Còn nữa
09:18Nhà ở Hà Giang của Đại Tổng Quảng Trong Cung
09:20Cũng cần chi phí điều này là có tránh khỏi
09:23Mong đại nhân minh xét
09:25To gan
09:26Ông nói Tam Công Công với ta làm gì
09:29Lần này ta tới đây với thân phận là Tuần Phủ
09:32Do Thánh Thượng khâm điểm
09:34Tam Công Công
09:35Tam Công Công cũng không thể xem vào chuyện của Tuần Phủ
09:38Ông ta không nể mặt ta cũng không sao
09:41Ông ta không thể không nể mặt Thánh Thượng
09:43Hơn nữa
09:45Nếu như có chuyện
09:48Tam Công Công giúp được ông sao
09:51Ta e là chưa chắc
09:54Trường Hà Giang
09:59Ta thấy ông không những làm quang hồ đồ
10:01Mà làm người cũng hồ đồ
10:04Tuần Phủ Đại Nhân
10:11Hà Quang có chuyện muốn nói
10:13Nói
10:14Vậy
10:16Lui ra
10:18Nguyện Hà Giang
10:29Ông
10:29Dạ
10:30Ông đang
10:31Tuần Phủ Đại Nhân
10:33Trong 6 năm làm quang những gì Hà Quang làm
10:36Hà Quang tự mình hiểu rõ
10:386 năm nay
10:39Mọi người do cùng cảm kích Hà Quang
10:41Bây giờ
10:43Tuy có bạn tham tố
10:45Nhưng Hà Quang cho rằng
10:46Đã có Lông Đại Nhân
10:48Đã có Tam Công Công
10:49Chuyện không tới nổi khó lắm
10:52Lông Đại Nhân
10:53Hà Quang chẳng qua chỉ là con chim trong tay Ngài
10:56Nếu Ngài muốn đập chết nó
10:58Bàn tay
10:59Không tránh khỏi dính máu
11:02Ông
11:06Đứng dậy đi
11:06Tạ Đại Nhân
11:07Bổng quan đã nói
11:11Thì phải nói tới cùng
11:12Ông không nhất thiết
11:15Phải để trong lòng
11:16Sư việt
11:17Có thể có
11:19Cũng có thể không
11:21
11:22Thì có cái lý của nó
11:23Không
11:24Cũng có cái lý của không
11:26Nguyên Hà Giang
11:28Cách giết giòn lúc nãy của ông không hợp lý
11:31Ông không phải là chim trong tay ta
11:35Số tâu sớm này
11:38Mới là con chim trong tay ta
11:40Ta có thể dự lấy nó không thả
11:43Ta cũng có thể mở tay ra
11:45Cho nó bay đi
11:47Ông đi đi
11:50Chỉ lần này thôi
11:52Tạ Đại Nhân phá lệ một lần
11:54Khoan
11:55Còn một chuyện nữa
11:57Phải căng dặn
11:58Số thứ tư qua lại trước kia
12:02Giữa ta với ông
12:03Đại Nhân yên tâm
12:04Đã đốt rồi
12:05Hạ quan tuân lệnh
12:07Đã đem đốt hết
12:08Không còn giữ thứ nào hết
12:10Tiến khách
12:13Cáo từ
12:14Ta vừa mở cái rương ra
12:26Ông ta nhìn thấy đống ngân lượng đó
12:28Cổ hồng bị đống ngân lượng chặn lại
12:30Tiến tự nhiên nhỏ lại
12:32Hơi thở cũng ngắn đi
12:34Cẩn thận đó
12:35Mạng của ông ta đang nằm ở đây
12:37Nắm mạng của ông ta
12:39Là nắm được mạng của chúng ta
12:41Ta còn tưởng ông ta cứng răng lắm
12:44Không ngờ
12:45Ông ta lại lén lút hỏi ta
12:46Đốt hết đồ chưa
12:48Đốt
12:49Sao ta đem đốt mạng của mình chứ
12:52Chưa tới lúc
12:55Ta chưa cho ông ta xem
12:57Không phải
12:59Quang với Quang giúp đỡ lẫn nhau sao
13:01Không sai
13:02Có lúc Quang giúp đỡ Quang
13:04Nhưng cũng có lúc
13:05Quang lại hại Quang
13:07Giảng nhất toàn ta có thể
13:09Sáu năm không ngã ngựa
13:10Một là dựa vào Quang giúp đỡ
13:12Hai
13:13Cũng là dựa vào Quang hại Quang
13:15Ta là Quang nhỏ
13:16Ta không ước hiếp hắn
13:17Hắn ước hiếp ta thì sao
13:19Nếu không
13:19Sao một người có thể lên làm Quang lớn hơn
13:22Đồ đều ở đây hết
13:24Nàng tìm chỗ cất hết đi
13:27Ngài cất đi
13:29Nô tì ra ngoài
13:30Sao vậy
13:32Lão gia tha cho nô tì nói thẳng
13:36Chuyện của lão gia
13:38Tốt nhất là một mình ngài biết
13:39Thêm một người biết
13:40Ngài sẽ đâm ra nghi ngờ
13:42Tại sao
13:43Ngay cả nàng cũng đề phòng ta à
13:45Nô tì không dám
13:47Nô tì nghĩ chuyện này
13:48Ngài làm quá kính kẻ
13:50Nếu lỡ như có sai sót
13:52Nô tì không muốn dính liếu đến chuyện này
13:55Hay là nàng đề phòng ta
13:57Nàng không sợ sao
14:01Biết nhiều mới phải sợ
14:03Không biết lòng sẽ yên tĩnh
14:06Tại sao
14:07Lão gia
14:09Lão gia
14:09Nô tì nói ra
14:11Ngài đừng buồn
14:11Ngài đối xử với mọi người
14:13Nô tì đã thấy nhiều năm
14:15Cũng không biết khi nào thật
14:16Khi nào giả
14:17Được
14:20Được lắm
14:22Vậy ta làm người
14:27Đúng là quá nhàm chán
14:29Đúng vậy
14:31Nàng dám cho rằng bổng quăng không có gì thú gì à
14:37Nàng còn dám nói chuyện thật giả với ta
14:41Tại sao nàng không khóc
14:45Khóc đi
14:46Bóc quẻ chiếc tự
14:51Hôm nay mọi người có khỏe không
15:16Khỏe
15:17Mọi người có chuyện gì mới không
15:24Không có
15:25Mọi người
15:30Hôm nay mới khai trương sao
15:32Khai rồi
15:33Mọi người
15:37Hình như không được vui
15:39Bà dạng tế gia đã nhìn ra
15:42Đúng là không vui rồi
15:46Tiểu đầu hông
15:48Đi dọn cơm cho dạng tế gia
15:50Dạng tế gia
15:51Ăn cơm xong chúng ta nói tiếp
15:52Không cần
15:53Nàng đã nói tới mức này
15:55Sao ta ăn nổi trước
15:56Nói trước đi
15:57Dạng tế gia
15:59Lần này chúng ta tới Hà Giang
16:01Để làm gì
16:02Không có chuyện chính sự gì
16:04Chỉ nghe
16:05Nhìn
16:05Suy nghĩ
16:06Không giống
16:09Dạng tế gia
16:10Thần mong người hỏi một câu
16:11Thần cho rằng
16:13Người tới Hà Giang
16:13Là dịch chuyện của Tâm Đức Tử
16:15Nhưng tới đây đã lâu như vậy
16:17Tâm Đức Tử đi đâu
16:18Ngay cả hỏi người cũng không hỏi
16:19Nếu không phải dịch chuyện này
16:21Thì làm gì chuyện gì
16:22Người nói ra đi
16:23Chúng thần có thể giúp
16:24Thì sẽ giúp
16:25Dạng tế gia
16:27Tha cho Nô Tì nói thẳng
16:28Lúc trước mỗi lần ra ngoài
16:30Tâm trạng đều rất thoải mái
16:31Nhưng lần này ra ngoài
16:32Ba lần bốn lượt
16:33Muốn hỏi người làm việc
16:34Người cứ úp úp mở mở
16:35Nếu làm vậy
16:36Người còn dắt chút
16:37Thần theo làm gì
16:38Không phải mọi người
16:40Vẫn đang giúp ta sao
16:41Mang trà cho ta uống
16:43Dọn cơm cho ta ăn
16:44Còn giúp người mua cái này
16:47Cứ tưởng người vì
16:48Vụ án lớn nào đó
16:49Nên tới đây
16:50Vậy thì
16:50Mấy chuyện nhỏ nhặt này
16:52Vậy thì
16:53Đường kim mũi chỉ
16:55Đẹp thật
16:56Nguyễn Phi
16:56Nàng nhìn kiểu này đi
16:57Còn đẹp hơn
16:58So với phường theo trong cung
17:00Dạng tế gia
17:00Người nghe Nô Tì nói hết đi
17:02Nàng nói đi
17:03Từ đêm ở Nam Thư Phòng
17:05Nghe được tiếng thống khổ
17:06Của nhân gian
17:07Trên đường đi
17:07Có người tặng cẩm bào
17:08Tới hôm nay mua những đồ thiêu này
17:10Và tuyên gia
17:11Hành vi của người không giống
17:12Cự ngụ trí tôn vua của một nước
17:14Nhưng giống cái gì
17:16Giống một thầy tướng số chí tự
17:19Một thuật sĩ
17:19Sa sầu đa cảm
17:21Nghĩ Phi
17:23Trầm đói rồi
17:26Ăn cơm đi
17:27Không phải người đang ngắm
17:29Tác phẩm theo của tú nữ sao
17:30Món đồ này có thể thay ăn cơm sao
17:32Chuyện này người cũng biết sao
17:34Đừng dội
17:35Vẫn chưa nấu cơm
17:37Nô tìm mệt rồi
17:38Lên trên trước đây
17:40Nàng ấy giận sao
17:45Thần không biết
17:47Pháp ứng
17:49Khanh cũng giận sao
17:51Thần không biết
17:53Bây giờ trầm nhớ một người
17:58Tâm Đức Tử
18:00Nếu có hắn ở đây
18:01Đã phải chịu thiệt thòi vậy sao
18:03Cho nên
18:04Người toàn để ý tới người thường
18:06Đám định hót
18:06Người cũng chú ý
18:07Nhưng tư gia
18:08Sao người để mặt thuộc hạ của mình
18:10Kể thế ức khiếp
18:10Người tham lam độc ác
18:11Mà không quan tâm
18:12Pháp ứng
18:13Nhưng tư gia
18:13Người ở đây đi
18:15Thần cũng lên trên lễ Phật
18:16Mấy người không ai hiểu được
18:26Nỗi khổ tâm của trầm
18:27Đó là chuyện
18:29Của Tam Đức Tử
18:30Trầm không thể
18:32Không giữ chút thể diện
18:34Mở cửa đi
18:42Láo gia nhà ta
18:43Mang sinh lệ tới
18:45Đâu ra chuyện đêm khuya
18:49Mang sinh lệ tới
18:50Chúng tôi không nhận
18:51Không nhận
18:52Đêm tới rồi
18:53Không nhận cũng phải nhận
18:56Tiểu thư
18:57Mau chuẩn bị đi
18:58Nếu không đêm nay
18:59Không tránh nổi kiếp nạn này
19:00Mau lên
19:01Láo gia
19:07Không ai trả lời
19:08Chúng ta đem lễ vật tới
19:10Làm gì
19:11Cướp luôn
19:13Chúng ta cứ xong vào là được
19:15Người hiểu cái gì
19:17Đây là tiểu thư của Lý Phủ
19:19Một người nghĩ là thôn nữ Sơn giả sọc
19:22Phó Tam Sơn ta ngày thường không nhắc tới tính cách
19:25Nhưng người này rất có tính cách
19:27Lùi ra
19:28Tiểu thư
19:34Không làm cô sợ chứ
19:37Tiểu sinh Tâm Sơn
19:39Đêm nay đột nhiên mong nhớ
19:41Đúng vào đêm trăng tròn
19:43Vẫn đám huynh đệ đưa sinh lệ tới cho cô
19:46Cô có nghe không
19:50Sao tiểu thư còn ngồi ở đó
19:57Tiểu thư
19:58Mau đi
19:59Mau lên
20:00Đồng nhi
20:01Đừng kéo ta nữa
20:02Ta có chuyện muốn nói
20:03Không kịp để nói chuyện đâu
20:05Mau đi tiểu thư
20:06Đồng nhi
20:07Ta không muốn trốn nữa
20:08Nếu không có ta
20:10Mùi có thể chăm sóc lão gia không
20:11Tiểu thư
20:13Đừng làm rối lên nữa
20:14Có người sốc ở đời là vậy
20:16Nếu không thử hết cách thì đừng nghĩ tới chuyện lùi bước
20:18Đi thôi
20:19Đồng nhi
20:20Mau lên
20:21Người đâu
20:22Bên này
20:23Thầy tứ số đó nói
20:25Ta đừng để tâm
20:26Hoàn cảnh như vậy ta không để tâm sao được
20:28Tới lúc này rồi
20:29Thủ thư còn nghĩ tới chữ đó
20:30Mau trốn phía sau
20:32Đông nam gió lạnh thổi tối
20:35Một đóa hoa thơm nở trên cành
20:38Hậu sinh đương tử hé điện cười
20:45Nụ cười ẩn chứa
20:48Bao nhiêu tư tình
20:49Nụ cười ẩn chứa
20:52Bao nhiêu tư tình
20:54Không chịu mở cửa
21:01Vậy là làm khó cho chúng ta rồi
21:06Làm khó rồi
21:07Vậy làm sao đây
21:09Lão gia
21:10Mời ngài tránh qua một bên
21:12Để cho tôi
21:13Lão gia
21:15Xin mời
21:16Đi
21:17Đi
21:19Đi
21:20Đi
21:23Đi
21:24Đi
21:26Đi
21:30Đi
21:30Đi
21:31Đi
21:31Đi
21:32Đi
21:33Đi
21:33Tiểu thư
21:33Lát nữa chúng ta cắn răng nhắm mắt
21:36Nhảy xuôi dưới
21:37Nhảy
21:39Tiểu thư có sao không
21:42Ta trật chân rồi
21:44Mau lên
21:45Mùi dìu tỉ
21:46Giờ đi đâu
21:47Đúng
21:47Chúng ta phải đi đâu
21:48Ông trời triệt đường người
21:51Đừng nói nữa
21:52Đi thôi tiểu thư
21:53Mau
21:53Uyển phu tiểu thư
22:10Uyển phu tiểu thư
22:12Phóng tâm sơn tôi bay kiến
22:14Uyển phu tiểu thư
22:30Phóng tâm sơn tới bay kiến
22:33Chạy rồi
22:39Mau ra hậu viện tìm đi
22:43Tiểu thư cẩn thận
22:48Đồng nhi
22:50Ta không ổn
22:51Mùi đi trước đi
22:51Ta không chết
22:52Hắn không bỏ qua đâu
22:53Tiểu thư
22:54Cô tuyệt đối không được bỏ cuộc
22:55Ngày thường tôi hay nói
22:57Người anh Dũng không biết sợ mà
22:58Mau đi
22:59Lão già
23:03Nếu đêm nay bắt được họ
23:04Giúp tôi sẽ để ngài động còng
23:06Ngài đã chúng tôi uống rượu
23:07Nói ít vui
23:08Nơi lên
23:09Giận cũng hoang giận
23:21Giận cũng vô ích
23:24Tiểu đào hồng
23:25Cơm chín rồi
23:26Dọn ra đi
23:27Pháp ứng
23:29Chúng ta đừng nghĩ
23:31Đừng hỏi gì hết
23:32Cứ xem như chúng ta tới Hạ Giang
23:34Mở tiệm trà thật đi
23:35Dạ
23:37Thấy vật như thấy người
23:47Bình dị
23:48Tuyệt đẹp
23:49Chỉ có bàn tay như vậy
23:51Đôi mắt như vậy
23:52Mới theo được chiếc khăn
23:53Còn đường kim mũi chỉ như vậy
23:55Món đồ đẹp
23:57Món đồ đẹp
23:57Đủ để trở thành dĩnh cửu
24:01Thử tìm ngọc quý rơi ở đâu
24:03Thử hỏi hương dân ở nơi nào
24:07Đóng cửa rồi
24:12Mai hãy uống trà
24:15Làm ta mức nhả hứng
24:17Mau mở cửa
24:19Tôi là Đồng Nhi
24:20Đức Sáng đã tới
24:21Cầu xin đó
24:22Đồng Nhi
24:23Đợi chút
24:24Đã trễ dậy rồi
24:27Tiểu thư cũng tới
24:29Không còn cách nào nếu đem lại làm phiền
24:31Thật mạo phạm
24:32Đừng nói vậy
24:33Dù là lúc nào cũng hoang nghênh
24:35Mọi người đừng khách sáo
24:36Chú thư vào đi
24:36Mời vào
24:37Thầy tướng số
24:39Đóng cửa đi
24:40Được
24:41Tại sao nói tới thì tới
24:47Chú tử
24:48Để nụ tì xuống
24:49Đừng
24:49Cứ để họ nói
24:50Chúng ta cứ xem đi
24:52Tiên sinh
24:54Tiểu nữ uyển hưu xin đa lễ
24:56Không cần khách sáo
24:57Tiểu thư ghét thăm là vinh hạnh của chúng tôi
25:00Cứ tự nhiên như ở nhà
25:01Nào ngồi đi
25:05Đúng là nhân sinh vô thường
25:09Lúc gặp nạn
25:10Có người giúp đỡ
25:11Ân trọng như núi
25:13Nặng lời rồi
25:15Không giấu tiểu thư
25:16Tôi đang xem thăng theo của tiểu thư
25:18Rất tinh xảo
25:19Tinh xảo vô cùng
25:20Không ngờ đang nghĩ tới
25:22Người thì người tới
25:23Tiểu thư nói đúng
25:25Nhân sinh vô thường
25:26Gặp nhau quen nhau cũng là vô thường
25:29Chủ tử
25:32Người nghe có ghê không
25:34Nói còn khéo hơn trong sách
25:37Ta chẳng thèm giận
25:41Nhưng mà ta nghĩ
25:44Cũng không nên trách dạng thuê gia
25:46Ở đầu ra thứ
25:48Nửa đêm nửa hôm
25:49Gọi cửa như vậy
25:50Đồ mình mua
25:51Nếu là món quà nào đó
25:53Ta còn có thể nhìn
25:54Nhưng chuyện này thì
25:56Ta không thể nhìn được nữa
25:58Trong tiệm trà
26:01Còn có người sao
26:02Đừng lo
26:03Nghĩ ngơi hết rồi
26:05Đúng rồi
26:06Tôi nhớ ra rồi
26:08Người trong tiệm đâu hết rồi
26:09Quynh không phải xem bó chiếc tự sao
26:14Sao lại ở trong tiệm trà
26:16Mau lên
26:19Mau lên
26:20Họ tìm hai người sao
26:22Vậy hai người mau trốn đi
26:24Không được
26:25Quynh kêu người trên lầu xuống
26:26Chào hỏi đi
26:27Để tránh hiểu lầm
26:28Có gì đâu hiểu lầm
26:29Mau trốn đi
26:30Không
26:30Quynh không sợ
26:32Nhưng tiểu thư chúng tôi sợ
26:33Chủ tử
26:34Nhà quàng đó đang nói thật hay giả
26:36Ta cũng không rõ nữa
26:39Cứ đứng đây xem sao
26:41Mau lên
26:43Mau lên
26:44Mở cửa
26:51Đừng sợ
26:54Ai vậy
26:56Phó Tam Sơn
26:58Đóng cửa
26:58Đóng cửa rồi
26:59Đóng cửa rồi
26:59Có chuyện gì mai nói
27:00Không đợi tới ngày mai
27:02Nếu không mở
27:03Ta phá cửa
27:04Hai người đừng sợ
27:06Để ta đuổi họ đi
27:07Hai người tránh mặt đi
27:08Hết định không được để họ giao
27:10Yên tâm đi
27:11Có tôi ở đây
27:12Mọi người cứ coi như có trời ở đây
27:13Mau tránh mặt đi
27:15Đi mau
27:15Tới đi
27:21Chủ tử
27:22Chúng ta
27:22Cứ đứng yên
27:23Muốn diễn tuần sau
27:25Cứ đứng xem
27:26Xem ra hôm nay phải qua hai ải rồi
27:29Đại đầu
27:30Phá cửa
27:31Và các huynh đệ
27:33Nâng
27:33Có chuyện gì vậy
27:39Nơi đêm nửa hôm
27:40Quy động nhiều người tới vậy
27:42Tên đoán chữ
27:44Đúng vậy
27:45Ngươi có đoán ra hôm nay
27:47Ngươi sẽ gặp chuyện không
27:48Không
27:48Tôi đoán chắc hôm nay ông sẽ tay không quay về
27:51Vậy là sao
27:52Hỏi bản thân đi
27:53Ngươi không nói lời này thì thôi
27:56Ngươi đã nói ra rồi
27:57Hôm nay ta vừa đã trích vừa giết
27:59Làm cho phủ Hạ Giang không được yên bình
28:01Một tình trạng sư nhỏ nhoi
28:04Lại có thể hô mưu gọi gió
28:06Tôi nói với ông một câu ông hãy nhớ kỹ
28:09Thiên đạo soi sáng
28:10Làm nhiều chuyện bất nghĩa
28:12Tất tự diệt
28:13Lão gia
28:14Chúng ta phiên lời với hắn làm gì
28:16Xong vào uống trà
28:17Các huynh đệ
28:18Đi
28:19Đứng lại
28:20Nghi
28:22Bà chủ nghi
28:24Bà vẫn chưa nghỉ ngơi sao
28:25Đêm đã khuya
28:26Ở dưới lầu nó là như vậy làm sao ngủ được
28:29Thế nào
28:30Muốn uống trà đêm sao
28:32Làm sao đi
28:36Ai rảnh rỗi uống trà chứ
28:38Tìm người
28:39Tới đây tìm ai
28:41Tiểu thư Lý Gia
28:42Cái gì mà tiểu thư Lý Gia với Dương Gia
28:45Chỗ chúng tôi không có
28:47Không tin tự vào tìm đi
28:49Ngươi qua bên đó tìm
28:52Đi tìm đi
28:59Đừng sợ
29:12Nước này nấu chưa sôi
29:14Đợi chúc tôi pha trà uống cho
29:16Uống không?
29:17Không uống
29:17Phỏng chết tôi rồi
29:19Nhìn rõ chưa
29:20Có không?
29:21Không có
29:22Không có
29:25Pháp ấn
29:31Sao ông không chụp
29:32Đây là túi dôi sống dụng
29:34Để làm túi trái cao
29:35Dính vô mắt là không ổn đâu
29:37Thôi chết tôi rồi
29:40Đại đầu
29:41Tìm được gì không?
29:43Không có
29:43Không có ai hết
29:44Chỉ có ma thôi
29:46Ta đã đánh giá thấp các ngươi
29:51Vậy sao?
29:52Trước giờ tôi chưa hề đánh giá cao ông
29:54Thế nào?
29:54Tự vào tìm đi
29:55Không phải bây giờ
29:57Sau này sẽ biết
29:58Thứ cho tôi không tiện xa
30:03Chàng về rồi sao?
30:32Ta về rồi
30:33Cô chưa ngủ sao?
30:37Đợi chàng
30:38Cô ngủ đi
30:41Ta không sao
30:43Ba ngày cứ chơi với tiểu kim
30:45Tiểu ngân
30:46Không quan tâm nói chuyện với cô
30:48Ta tưởng cô ngủ rồi
30:49Cô cứ ngủ đi
30:51Vậy
30:54Chàng lại đây đi
30:57Không không
30:58Vậy đi
30:59Nếu cô không buồn ngủ
31:01Ta ngồi đây một chút
31:03Chỉ một chút thôi
31:06Vậy
31:13Tiếp cũng vậy luôn
31:16Không cần
31:17Cô nằm xuống đi
31:19Nằm xuống nói chuyện cũng được
31:21Chàng vẫn chê bai tiếp
31:25Không có
31:27Không có chuyện đó
31:28Không phải tại cô
31:30Là ta
31:32Tại ta
31:33Ở trong cung
31:35Ở trong cung
31:35Nói thật
31:36Trong cung cũng có lão công công
31:39Sau khi ra khỏi thành
31:41Được lập gia đình
31:43Là do
31:45Thánh thượng ân điển
31:46Nhưng cô biết sao không?
31:49Đó chỉ là giải ngoài thôi
31:50Tiếp tự nguyện
31:51Tiếp tự nguyện
31:52Nhà tiếp rất nghèo
31:56Ba tuổi mất cha
31:59Bốn tuổi mất mẹ
32:01Từ nhỏ đã bị bán tới bán lui
32:04Nhà hoàng cũng đã làm rồi
32:07Bán tiếng hát cũng đã làm
32:10Ăn mày cũng làm
32:11Cả cuộc đời tiếp không mong gì hết
32:14Được ăn cơm no
32:17Có cuộc sống bình yên
32:19Đó là nhờ
32:23Dông Linh phụ mẫu trên trời
32:24Phụ hộ cho thiết
32:26Tiếp còn muốn gì nữa chứ
32:31Bên cạnh
32:34Còn có tiểu kim tiểu ngân
32:36Tiếp không cần gì nữa
32:41Nếu như ông trời có mặt
32:46Chàng không ghét bỏ mẹ con thiết
32:48Vậy mẹ con thiết
32:50Có phước càng thêm phước
32:52Những chuyện chàng nói
32:55Kiếp này không cần suy nghĩ nữa
32:59Đừng
33:00Cô đừng nói vậy
33:01Người tốt như cô
33:03Đừng để ta quỷ hoại
33:04Ta còn phải về cùng hậu hạ
33:06Dạng tuế gia nữa
33:07Sợ mọi người phí công chờ đợi ta
33:10Đợi bao nhiêu năm cũng không sợ dài
33:13Lúc không gặp chàng
33:15Tưởng chàng rất kêu ngạo
33:18Gặp chàng rồi cảm thấy
33:21Cảm thấy là một người bình thường
33:25Nói ra
33:27Có lẽ chàng không thích nghe
33:29Còn bình thường hơn cả người bình thường
33:33Cả gia nghiệp này do một mình tay chàng dịnh lên
33:36Nhưng dáng vẽ của chàng
33:38Ngay cả nhị gia và tầng quảng gia cũng không bằng
33:41Tầng quảng gia
33:42Sớm muộn gì ta cũng cho hắn nghỉ việc
33:45Không phải vì cái gì
33:46Quá gây chú ý
33:48Lại đi
33:53Lên giường ngồi chút đi
33:55Thật ra ta không có ý đó
34:01Nếu như ta không lên giường
34:03Ta sợ cô lại ghét bỏ cô
34:05Phụ thân
34:08Con muốn đi tiểu
34:10Con cũng muốn đi tiểu
34:12Đừng có khóc
34:13Con nằm xuống
34:14Để tay
34:14Được rồi qua đây
34:15Phụ thân cổng con đi
34:18Tiểu ngân
34:19Qua đây
34:20Con muốn tiểu
34:23Được rồi qua đây phụ thân ẩm con
34:25Đi đi
34:26Hai đứa này đúng là biết chọn lúc
34:29Он đi ở đây
35:01Bây giờ mới nhớ ra vẫn chưa ăn cơm. Tôi đói bụng rồi.
35:07Thuyền thu tiểu thư, cô cũng đói đúng không? Chúng ta ăn cơm đi.
35:14Hiểu đào hồng, làm chút gì ăn trước đi. Mọi người muốn ăn gì thì làm cái đó.
35:19Muốn uống rượu cũng được. Chúng ta uống.
35:21Không dám làm phiền nữa. Đêm nay nhờ có bốn vị cứu giúp thoát khỏi kiếp nạn, vô cùng cảm kích.
35:34Bây giờ xin cáo tư. Đồng nhiên, cảm tạ các vị ân nhân đi.
35:38Tiểu thư, nỗi đêm nửa hôm chúng ta đi đâu đây?
35:41Đúng vậy. Tôi đã nói không cần lo. Hơn đứa bên ngoài cũng không an toàn.
35:50Nhất định phải đi. Đồng nhiên, chúng ta đã liên lụy các vị rồi.
35:54Đi thôi. Các vị, xin cáo tư.
35:56Từ từ. Từ từ. Các người không cần đi. Nếu các người đi, làm sao chịu nổi?
36:07Chịu nổi cả đêm bị dằn dặt chứ. Đúng vậy. Nghi, bà chủ nghi. Tôi biết bà chủ nghi.
36:14Bà chủ nghi nói đúng. Nói như vậy là sao?
36:18Cô nghĩ đi. Chúng tôi đã phí tâm sức để giấu cô. Cho cô trốn.
36:23Bây giờ cô nói đi là đi liền. Vậy tức là có lỗi với nỗi khổ tâm của chúng tôi rồi.
36:28Đúng vậy. Không cần đi nữa. Hơn nữa. Nếu cô đi rồi, chúng tôi cũng không yên.
36:34Đúng. Chúng tôi còn phải lo lắng.
36:37Điều đầu hồng. Người cần nghỉ ngơi thì dọn chỗ nghỉ ngơi. Người ăn cơm thì dọn cơm. Ta lên lầu trước.
36:48Tốt rồi. Hai người cũng lên lầu nghỉ ngơi đi. Tôi ở dưới này ăn cơm. Ăn cơm xong. Tôi nằm đại sảnh làm một giấc. Tôi nằm giữa cửa là tốt nhất.
36:59Đồng nhiên, dìu kiểu thư lên lầu nghỉ ngơi đi. Đi đi.
37:04Mau đi.
37:05Quyền Hà Giang.
37:35Nàng đi đâu?
37:50Nô Tì sang ngoài. Đợi ngài giấu xong, Nô Tì lại vào.
37:54Ta...
37:54Tại sao nàng luôn quay lưng với ta? Nô Tì quay lưng với ngài lúc nào?
37:59Là ngài quay lưng với Nô Tì. Đứng lại, nàng sợ cái gì?
38:02Nô Tì sợ, hay là ngài sợ, một tòa quang nhà rộng lớn, có bao nhiêu là phòng, đồ ngài muốn giấu, đều cất giấu ở mấy phòng này?
38:15Ngài sợ quang tới, hay sợ ăn trộm vào nhà, hay là sợ cái gì khác nữa?
38:22Tuy nhiên ta phải sợ rồi.
38:24Vậy là ngài sợ quang tới.
38:26Cứ xem như vậy đi.
38:28Vậy thì giấu ở một hai căn phòng có tác dụng gì đâu.
38:32Trộm thì lén lúc, trong một hai căn giờ có thể tìm không thấy.
38:36Nhưng quang thì tới ba ngày, lẽ nào họ không tìm ra được.
38:41Giấu như không giấu, có gì khác biệt, Nô Tì ra ngoài.
38:45Đợi chút.
38:48Nàng nói cũng có lý.
38:49Ngày nào ta cũng ở trong phòng này, giấu tới giấu lui thì có ít gì.
38:57Nàng đừng đi, ta không giấu nữa.
39:04Bảo bố, tại nàng không làm quang.
39:07Nếu nàng làm quang, nhất định còn xấu hơn cả ta nữa.
39:11Thái Hòa Lâu
39:20Tam Đức Tử
39:32Chẳng muốn dùng ra.
39:36Trà này, dù uống là biết do nghi phi pha, không ai có thể pha ra vị trà này.
39:59Dạng Tư Gia
40:08Lần này đi Hạ Giang có nhiều nghi hoặc
40:10Dốn cho rằng, tất cả sẽ như trước kia cùng đồng lòng làm việc.
40:15Không ngờ những ngày vừa qua, một việc không thành, mọi việc không rõ.
40:20Nên nghĩ, thôi tiệt về cung.
40:22Không phải vì chuyện của Lý Tiểu Thư mà giận.
40:24Nô Tì không phải hạ người không biết cân nhắc.
40:26Chẳng qua cảm thấy không làm được việc gì.
40:29Chúng thần về đây, ở lại bình an.
40:32Nghi phi, Tiểu Đào Hồng, Pháp Ấn.
40:35Đi hết sao?
40:36Để một mình trầm ở đây.
40:45Pháp Ấn, đợi chút.
40:48Chú Tử, Pháp Ấn, chúng ta cứ bỏ về như vậy.
40:52Chẳng phải đi một chuyến ủng phí rồi sao?
40:55Chú Tử, người hối hận rồi sao?
40:58Vậy thì không phải.
40:59Hơn nữa, đoán chừng rằng tuế gia cũng thức rồi, giấy cũng đã đọc, hối hận cũng vô ích.
41:07Chú Tử, người hối hận thật rồi.
41:10Không nói chuyện này nữa.
41:13Nhà của Tam Đức Tử đi đường nào?
41:15Chú Tử, người lại thay đổi ý định.
41:18Chúng ta không thể đi một chuyến vô ích.
41:22Chúng ta tới thăm nhà Tam Đức Tử.
41:24Nếu thật sự có chuyện gì, chúng ta cũng có thể chia sẻ ưu phí.
Be the first to comment
Add your comment