Đi đến trình phátĐi đến nội dung chính
  • 2 tháng trước
Phụ đề
00:00Mùa mưa đổ xuống rừng rậm Odisha, mùi lá mục và hoa ma hô quện thành thứ hương ngai ngái quen thuộc.
00:08Ban đêm, tiếng ếch đồng reo rắt quanh những thửa lúa mới cấy, còn xa hơn là tiếng cảnh khô bị gãy lắc rắc, dấu hiệu đàn voi đang men theo lối cũ đi ngang dìa làng.
00:17Harry, người đàn ông tóc bạc, đứng ở bia ruộng cùng cháu gái Mera. Ông chỉ vào những dấu chân tròn sâu in trên bùn.
00:23Chúng đi qua đây ba đời rồi. Ông nói nhỏ, như sợ đánh thức điều gì đó.
00:27Trước kia, rừng đến tận giếng làng, bây giờ ruộng đến sát rìa rừng.
00:35Môi làng đã mất đi hai lần mùa vụ vì voi vào phá, lúa đổ sập như ngọn cỏ, khó thóc rỗng rần.
00:42Ở quán trà của Ba Bun, người ta bắt đầu nói về giải pháp.
00:45Văn giết người đàn ông trẻ nóng này, mất trắng vụ trước, đặt cốc xuống bàn đánh cạch.
00:50Không xua, chúng sẽ quay lại. Đêm nay đào một hố, chai lá, giải muối làm mồi, chỉ đề dọa để nó sợ đường này.
00:57Bấy là phạm luật.
01:01Suman, cán bộ kiểm lâm của khu rừng, bước vào.
01:04Áo mưa còn đọng những giọt nước.
01:06Chúng tôi sẽ làm hàng rào điện nghẹ, treo ớt khô, đốt dầu xua.
01:10Nhưng đào hố các anh không kiểm soát được.
01:12Văn giết gần dọc.
01:13Anh có ở đây khi lúa tôi bị dẫm nát không?
01:15Hàng rào, ớt, trống, tất cả đều vô dụng.
01:18Đêm đó, bất chấp cảnh báo, 5 người đàn ông lặng lẽ đào một hố sâu gần bãi chuối, che cành lên, giải muối.
01:27Harry đứng từ xa, ông muốn nói gì đó nhưng giọng nghẹn lại.
01:30Mưa rừng nhỏ dần, gió mang theo mùi nhựa chuối và khói ẩm.
01:33Gần nửa đêm, tiếng sào sạc dìa rừng dày hơn.
01:38Một đàn voi hiện ra trong xương, mấy con voi cái và hai con non.
01:43Đèn đuốc loãng, chỉ thấy thoáng ánh mắt đen như hạt tiêu.
01:46Văn giết ra hiệu giữ im lặng.
01:47Đàn voi rừng ở bãi chuối, chậm dãi kéo từng buồng xuống.
01:51Tiếng rắc khô khốc, mặt đất sụp.
01:53Con voi còn nhỏ hơn, hào ăn hơn, đã đặt chân vào tầm lá che mỏng.
01:57Nó tuột xuống hố, phần đầu đập vào mé đất.
01:59Kêu lên một tiếng rên rĩ, voi mẹ lao đến, thò vòi xuống.
02:02Cô móc con lên, nhưng vảnh hố bùn nhão trượt uột.
02:06Từ phía làng, ai đó chẳng rõ vì sợ hay vì muốn xua đàn voi.
02:09Quang một bó rơm tẩm dầu đang cháy.
02:11Ngọn lửa liếm mép hố, còn non hoảng loạn đập thân vào vách.
02:15Tiếng kêu của nó không giống bất kỳ âm thanh nào con người ở làng từng nghe.
02:19Vừa đau đớn, vừa gọi mẹ, vừa gắt vừa mỏng.
02:24Mera bịt tay, Harry kéo cháu lui lại.
02:28Ở bờ hố, voi mẹ giống một tiếng chầm như đá lăn.
02:31Nó dùng chán hút xuống, dùng chân đào hất, dùng vòi kéo.
02:35Nhưng hố quá sâu, nép quá trơn và ngọn lửa làm mắt nó rát bỏng.
02:39Mùi tóc cháy, mùi bùn và mùi phân non trộn vào nhau.
02:42Lũ người đứng chụp lại, lưng run lên từng nhịp loại lửa.
02:47Nửa giờ sau, tiếng kêu lịm tắt.
02:49Mọi thứ rơi vào im lặng đặc quánh.
02:51Vòi mẹ đứng bên miệng hố rất lâu.
02:53Nó chắp đầu xuống lên đất, hít một hơi thật sâu như muốn khắc ghi từng mùi khói dầu, mồ hôi người, áo ẩm, sợi thường gai, mùi xà phong rẻ tiền.
03:04Rồi quay mình vào rừng, biến mất giữa những thân cây đen xỉ sau mưa.
03:07Ngày hôm sau, ban làng học vội, khuôn mặt ai cũng sáng huyết vì thiếu ngủ.
03:14Harry nói khẽ, chúng ta đã chạm vào sợi dây cấm kỵ.
03:18Suman đến, nhìn vào hố, thở dài, tôi đã nói.
03:22Anh yêu cầu lấp hố, phạt tiền những người tham gia, dặn tất cả tránh xa rìa rừng đêm nay.
03:26Nhưng lời dặn chỉ như bức đèn trong gió mùa.
03:29Đêm kế tiếp, làng tối om vì quốc điện.
03:32Trẻ con được nhốt kỹ trong nhà, đàn ông cầm đuốc, phụ nữ tụ lại trong môi đền nhỏ.
03:37Ở đâu đó, một con cú kêu dài nghe như lời báo trước.
03:40Đúng nửa đêm, con đường đất dẫn vào làng như rung lên.
03:43Một bóng đen lớn hơn tất cả những bóng đêm quanh nó truyền ra khỏi rừng.
03:47Quay mẹ, không có đàn, chỉ một mình nó.
03:50Nó không thèm nhìn cánh đồng, không ghé qua bãi chuối.
03:53Nó đi thẳng như theo một đường mùi đã vẽ sẵn trong trí nhớ.
03:56Bức tường đất của nhà Calia, người cầm thừng đêm qua, đổ sập dưới một cú hút.
04:01Những cái chung nước vỡ tung, nước hòa vào bùn loang lổ.
04:04Trên mái, vệt ngói trượt xuống, vỡ toang như tiếng chửi rùa của một thứ thần linh bị xúc phạm.
04:09Nó dừng ở hiên nhà Văn Dít.
04:11Trên móc treo cạnh cửa, mùi áo len ẩm, mùi dầu hỏa, mùi thuốc lá, tất cả còn mới.
04:17Văn Dít lao ra cửa sau, nhưng tiếng thở nặng như tiếng bể của con vật đã áp sát.
04:22Cánh cổng tre bị nhức bồng như một món đồ chơi.
04:24Văn Dít trượt chân ngã xuống vũng bùn, cố bò về phía đền làng, mắt liếc thấy đôi ngà.
04:29Thứ khiến anh chết lặng là đôi mắt đen không có trỏng trắng rõ, nhưng sáng lấp lóa như giọt nước trên lá ban đêm.
04:35Cô hất đầu hất văng anh vào chân tường.
04:37Văn Dít còn thở, cố lùng cùng gượng dậy thì mái hiên đổ ụp.
04:44Người ta kéo anh ra được khi con vòi đã đi về phía cái giếng.
04:47Dương anh gãy mây chiếc, xương đòn nhô lên dưới da.
04:50Đêm đó, ba ngôi nhà sập, không có người chết.
04:52Nhưng cả làng run lên vì thứ sợ hãi không gọi thành tên, còn vòi nhớ đường, nhớ cổng, nhớ người.
04:58Sáng đến thứ hai, thứ ba, nó lại đến.
05:00Mỗi lần nó đi một lối khác, nhưng đều men theo một chuỗi mùi mà nó đã nhốt vào ký ức dầu thừng, mồ hôi.
05:06Tiếng dày cao su sột soạt, nó không phả vòi vào nồi thóc, không nghịch dưỡng nước.
05:10Nó chỉ phá, những chiếc chày giã gạo nằm lang thang giữa sân như xương gãy.
05:14Càng báo động của làng gieo, việc đánh chống tay run đến bật máu.
05:18Suman mang đến pháo sáng, lựu đạn khói ớt, dựng hàng rào điện hề thấp.
05:22Còn vòi dừng lại trước giải dây thử bằng đầu vòi, giật mình bởi tiê tê, rồi lùi, nhưng không rời đi.
05:28Nó vòng qua hông nhà, hút từ phía khác.
05:30Chúng ta phải rời lối đi của đàn vòi, Suman nói trong cuộc họp khẩn.
05:34Một hành lang qua cánh đồng bỏ hoang, dựng hàng rào ớt, treo ong mật ở rìa.
05:38Ba buôn gắt còn nhà cửa chúng tôi.
05:40Nó trả thù, anh có hướng đi nào cho nỗi thù hận này không?
05:45Harry nhìn mấy người đàn ông vừa đào hố hôm trước, không ai dám ngừng đầu.
05:50Đêm thứ Năm, mưa lớn, tất cả trú trong đền làng, quanh bàn thờ Ganesha bằng đất nung mòn giấu tay.
05:56Họ cầu nguyện.
05:58Ở ngoài kia, tiếng chân nặng nề dẫm lên bờ ruộng.
06:01Lửa không cháy vì mưa, trống ướt không vang.
06:04Còn vòi đi lưỡng thưởng giữa sân nhà Ranzit, như một bóng ma to bằng cả mái nhà.
06:08Nó dừng trước cái hố đã lấp, chạm vòi xuống đất, hít.
06:12Rồi nó bắt đầu làm một việc kỳ lạ, đẩy bùn từ hai bên vào giữa.
06:17Dậm dậm cho phẳng, như thể muốn xóa đi cái miệng hố khỏi thế gian.
06:21Đó là đêm Ranzit chết, không phải vì cố hút đầu tiên mà vì tường nhà lở khi anh cố kéo vợ con ra.
06:32Sau này người ta sẽ bảo, nói chọn đúng nha.
06:35Suman ghi vào sổ, tử vong do sập tường trong lúc vòi quấy phá.
06:38Nhưng trong ký ức của người làng, cái chết ấy có một mùi rất rõ, mùi khói dầu đêm còn non rơi xuống, cả khu vực náo loạn.
06:48Báo chí kéo đến, một nhóm thợ săn trái phép đề nghị giải quyết chỉ trong một đêm, thứ đề nghị lạnh gáy.
06:54Suman phản đối kích liệt, bắn nó khác gì tự kỳ án cho cả đàn.
07:00Anh gọi thêm lực lượng, đem xe phát loa, mở những bản ghi âm tiếng ong.
07:04Tiếng ong thật treo quanh rìa, giải ớt bột khắp lối vào.
07:07Lần đầu tiên, con voi dừng lại lâu hơn, ngước nhìn những thùng ong như cân nhắc.
07:11Tiếng ong vù vù bọc lấy làng như một hàng rào sống.
07:15Một tuần sau, mưa đã bớt. Đêm đó, Harry thức trắng.
07:18Ông không vào đền, mà ngồi ở hiên nhà nhìn về phía rừng.
07:21Con voi lại đến, chậm và nặng.
07:23Nó không đi qua hàng rào ớt, cũng không chạm vào những thùng ong.
07:26Nó rừng giữa sân, đối diện ông.
07:28Hai sinh vật già nua nhìn nhau qua một khoảng mưa mỏng.
07:31Harry đứng dậy, bước xuống buồn, dơ hai tay chân.
07:34Chúng tôi sai.
07:35Ông nói bằng tiếng địa phương, không hy vọng con vật hiểu lời.
07:38Ta đã lấy đi đứa con của mày. Đừng lấy thêm gì nữa.
07:43Voi không hiểu ngôn ngữ, nhưng hiểu khoảng cách và nhịp thở.
07:46Nó nghe thấy tiếng tim người đập chậm, không có mùi dầu, không có mùi sợi thừng.
07:50Chỉ có mùi lá niêm và cam phơ vương trên áo ông từ ngôi đền.
07:54Nó vươn vòi, chạm rất nhẹ vào không khí trước ngược Harry.
07:57Một khoảng cách vừa đủ để nếu có gió thoảng, đầu vòi sẽ chạm vào áo ông.
08:01Rồi nó quay đi, bước về phía rừng.
08:03Sau đêm đó, nó vẫn quay lại đôi ba lần nữa, nhưng chỉ đi dọc bờ ruộng, không vào sâu trong làng.
08:08Giải hành lang mà Sumen đàm phán với xã, con đường đất cũ dẫn qua cánh đồng bỏ hoang, bắt đầu mở ra.
08:19Người ta treo ớt khô thành dèm dọc mép, thả mấy thùng ong ở những điểm voi thường lách vào.
08:24Dần dần, đàn voi chọn lối mới.
08:27Mưa tạnh hẳn, trên nền sân làng, người ta dựng lại những bức tường.
08:30Mira giúp bà đắp bùn lên vách, đàn tay nhỏ in dấu hoa văn ngẫu nhiên.
08:35Đôi khi con bé vẫn giật mình khi nghe tiếng cảnh gãy từ xa, nhưng nó đã dám đi cùng ông ra bìa ruộng.
08:41Những dấu chân tròn sâu vẫn in đều đặn, nối từ rừng sang phía cánh đồng bỏ hoang.
08:45Và một chiều, khi mặt trời sắp chìm sau những đỉnh cây xa la, họ trông thấy một đàn voi lạng lẽ băng qua.
08:54Giữa đàn, một con voi cái đi chậm nhất, thỉnh thoảng dừng lại,
08:57hít một hơi dài như đo một thứ ký ức vô hình nằm dưới lớp đất.
09:01Nó không liếc về làng, không phá gì, chỉ đi và dọc theo lưng nó là một vệt bụi mỏng như sợi khói.
09:06Nếu ra hỏi, nó có quên không ông, Harry xoa đầu nó.
09:09Không, voi không quên, nhưng có lúc chúng chọn một con đường khác.
09:14Nhiều tháng sau, khu rừng xanh lại những mảng non.
09:17Đám đàn ông từng đào hố góp công dựng hàng rào ớt, cột thêm ong mật.
09:22Trên tường đền, người ta đặt cạnh tượng Ganesha một chiếc phòng tay đứt của Ranzit
09:26như một lời nhắc về cái giá của vội vã và giận dữ.
09:30Sổ ghi chép của Suman dày thêm, trong đó có một dòng anh gạch chân, ký ức là bản đồ.
09:35Khi ta thay đường, ký ức có thể dẫn đi chỗ khác.
09:39Nhưng mỗi khi mưa đổ, đất ẩm bốc mùi lên.
09:41Trong làng vẫn còn người giật mình vì nghe đâu đó một tiếng kêu non nớt đã mất.
09:47Họ không gọi nó là tiếng ma, cũng không buộc tội thần linh.
09:49Họ gọi đúng tên, ký ức, và ký ức ấy không chỉ của voi.
09:53Nó nằm trong tay người khi nhấc rẻng đào hố, trong khói đuốc thốc vào đêm, trong tiếng tim đập vội giữa mưa.
09:59Và trong khoảng lặng dài nơi một ông già đứng giữa sân đưa hai bàn tay trần ra trước một sinh linh khổng lồ.
10:05Ở Odisha, người ta vẫn kể lại câu chuyện đó không thêm thất nhiều.
10:11Họ nói có một con voi mẹ, mất con trong một cái hố.
10:14Nó đã trở lại, thì những người đã cướp đi đứa con của nó.
10:19Và xóa cái hố khỏi mặt đất như xóa một vết xẹo.
10:22Rồi một ngày, nó đi qua làng theo lối khác.
10:24Không ai quên được, nhưng chính vì không quên, họ học cách đi vòng để nỗi thù hận không cần phải có thêm lối vào.
Hãy là người đầu tiên nhận xét
Thêm nhận xét của bạn

Được khuyến cáo