Đi đến trình phátĐi đến nội dung chính
  • 4 tháng trước
Chuyện Chưa Kể - Tập 122: Mơ những GIẤC MỘNG TÂM LINH, cựu học sinh giỏi KHỦNG HOẢNG không lối thoát

Chuyện Chưa Kể là nơi mà các khách mời chia sẻ những câu chuyện tình, những chuyện chưa được kể, những lời khó nói và mong muốn được tư vấn, giải tỏa tâm lí. Bạn có thể chia sẻ về cuộc sống hôn nhân (trước và sau khi kết hôn), câu chuyện hành trình tìm con của các bà mẹ bỉm sữa, các nạn nhân bị miệt thì, bạo lực gia đình, học đường, bị bạo lực mạng xã hội. Hoặc những câu chuyện để lại cho bạn một ấn tượng và rút ra được bài học cho mình. Đến với chương trình khi mình chia sẻ câu chuyện mình có thể chọn lộ diện mặt hoặc không đều được. Với sự dẫn dắt của tiến sĩ tâm lý Tô Nhi A, hy vọng "Chuyện Chưa Kể" có thể mang những câu chuyện 'Đặc biệt' tiếp cận gần đến quí vị khán giả.

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Em tới đây để làm gì?
00:06Mục đích em đến đây là em mong muốn rằng em có thể tìm được một con đường mà em thoát ra khỏi cái cảm giác
00:17cũng như là trạng thái lúc nào em cũng tiêu cực và không biết làm gì.
00:23Nhưng mà đây không phải là một phiên tham phân tâm lý.
00:30Tuy nhiên cũng xin nhắc lại những điều rất là quen thuộc sau đây là đây không phải là một phiên tham phân tâm lý chuẩn mật
00:36và chúng ta đang gặp gỡ nhau để được lắng nghe câu chuyện kể từ một ai đó đến với chương trình.
00:43Và mục tiêu của việc lắng nghe này là để người kể cảm thấy được chia sẻ và người nghe như chúng ta
00:49thì sẽ có thêm những cái thông tin, có thêm những cái góc nhìn về những diễn biến trong cuộc sống.
00:54Tại sao em lại ký thác cái mong muốn đó vào chương trình này?
01:00Chúng ta lại gặp nhau ở khu vực quen thuộc của tối hôm nay
01:15và dĩ nhiên rồi, điều mà chúng ta mong chờ nhất đó là được lắng nghe câu chuyện đến từ nhân vật của chương trình tối nay
01:21và câu chuyện đó là gì? Có trải nghiệm ra sao?
01:25Thì rõ ràng là khi nào mà nhân vật lên tiếng thì chúng ta mới biết được.
01:28Tuy nhiên cũng xin nhắc lại những điều rất là quen thuộc sau đây là đây không phải là một phiên tham phân tâm lý chuẩn mật
01:34và chúng ta đang gặp gỡ nhau để được lắng nghe câu chuyện kể từ một ai đó đến với chương trình.
01:40Và mục tiêu của việc lắng nghe này là để người kể cảm thấy được chia sẻ
01:45và người nghe như chúng ta thì sẽ có thêm những cái thông tin, có thêm những cái góc nhìn về những diễn biến trong cuộc sống.
01:52Ngay bây giờ thì chúng ta sẽ đến với nhân vật của tuần này. Chào em!
01:55Dạ, chào cô ạ!
01:56Mình có thể gửi lời chào đến khán giả đang theo dõi chương trình ha?
02:00Lời đầu tiên cho phép em xin gửi lời chào đến quý vị khán giả đang theo dõi chương trình.
02:05Em tên là Thanh Nhã. Em rất vui được trò chuyện cùng với cô Tô Nhi A ngày hôm nay.
02:12Ngay từ đầu chương trình thì mọi người đã thấy là em ngồi ở một cái góc máy là không có lấy được cận mặt, rõ mặt của mình.
02:20Vì sao em đưa ra cái yêu cầu này khi mà kể câu chuyện của mình?
02:24Với mong muốn rằng là bản thân mình có thể có một bí mật đời tư nhất định.
02:35Ừ, muốn được an toàn.
02:37Dạ.
02:37Và dĩ nhiên là điều này nó vô cùng chính đáng rồi.
02:40Thế thì bây giờ thêm một vài thông tin về bản thân đi.
02:43Để mọi người có thể hình dung được câu chuyện của mình rõ ràng hơn.
02:45Dạ.
02:46Nhã năm nay là bao nhiêu tuổi?
02:47Năm nay em 20 ạ.
02:50Câu chuyện của mình ngày hôm nay được kể bởi một cô bé 20 tuổi.
02:54Hiện giờ là mình ở tại thành phố Hồ Chí Minh.
02:56Dạ, em mới lên thành phố Hồ Chí Minh sinh sống được khoảng nửa năm nay thôi ạ.
03:02À.
03:02Dạ.
03:03Điều này có nghĩa là có thêm một chất liệu nữa để làm cô gái trẻ sống xa nhà.
03:07Dạ.
03:08Thế thì bây giờ câu chuyện của mình sẽ là câu chuyện gì đây?
03:11Trong cái trải nghiệm của một cô bé 20 tuổi.
03:13Bây giờ mình cho một cái từ khóa.
03:15Nó mang tính chủ đề đi.
03:17Đối với em thì có hai từ.
03:19Thứ nhất là về mặt tâm linh.
03:22Và thứ hai là về mặt tinh thần.
03:29Tâm linh và tinh thần.
03:32Cả hai nó đều là những cái vấn đề thuộc về ý niệm.
03:36Không rõ ràng.
03:37Dạ.
03:37Không phải là yếu tố vật chất.
03:38Để mọi người có thể thấy được cái gọi là cái sự hiển thị của hai cái từ đó.
03:42Bây giờ mình bắt đầu câu chuyện của bản thân mình từ chỗ nào đây?
03:45Đối với em thì em thấy rằng là bản thân mình mang hai nguồn năng lượng.
03:53Dạ một là tâm linh.
03:55Và thứ hai là về vấn đề sức khỏe tinh thần.
03:58Em thì đang phải đối mặt với những vấn đề về tâm lý.
04:06Cũng như là những cái vấn đề xoay quanh tâm lý đó của em.
04:12Những vấn đề này mình bắt đầu cảm thấy nó có vấn đề là từ năm mình khoảng bao nhiêu tuổi?
04:19Bắt đầu từ năm lớp 10.
04:20Điều gì diễn ra để mình cảm thấy những cái sự bất ổn này?
04:23Dạ.
04:24Lúc đó thì việc học, việc gia đình, bạn bè và những thứ xung quanh em trở nên tiêu cực và đen tối.
04:31Ví dụ đi.
04:32Đến điểm là năm lớp 10.
04:34Thì em lúc đó em vẫn không biết được là bản thân mình đang phải mắc một cái căng bệnh nào cả.
04:45Hoặc là em không tin rằng là bản thân mình đã lúng vào cái suy nghĩ tiêu cực đó.
04:52Đến một khoảng thời gian em nhận ra rằng là mình thực sự là có những hành động mất kiểm soát
04:59cũng như là những cái suy nghĩ dạ dục.
05:03Những cái sự kiện cụ thể nó diễn ra như thế nào?
05:15Dạ.
05:16Từ năm lớp 10 đến bây giờ thì em mất kiểm soát bản thân em bằng cách là em cắn vào khắp tay của em.
05:28Lúc đó em nghĩ rằng là nó có thể một phần nào đó giúp mình chữa lành bên trong của mình.
05:36Dạ.
05:36Những cái hoàn cảnh, những cái tình huống mà nó xảy ra cái hành vi đó
05:40tức là khi mà mình muốn cắn vào tay của mình vào một vài những cái chỗ trên cơ thể để mình giải tỏa
05:47thì thường những cái lúc đó là em gặp cái chuyện gì trong cuộc sống mà em sẽ có cái xu hướng thực hiện cái hành động đó.
05:52Bản thân em tự xuất phát trong cá nhân và tự làm đau luôn ạ.
05:58Không có một vấn đề gì.
05:59Ví dụ nè, lúc đấy điểm của mình nó có đúng với sở nguyện của mình không?
06:03Ví dụ mình học và mình gặp điểm kém.
06:05Dạ.
06:05Thì mình sẽ làm gì?
06:07Lúc mà em gặp điểm kém thì em chỉ suy nghĩ buồn và khóc thôi ạ.
06:12Rồi quan hệ bạn bè tại thời điểm đó thì sao?
06:14Quan hệ bạn bè lúc đó của em thì cũng không được xuân xẻ.
06:20Không được xuân xẻ có nghĩa là sao? Có nghĩa là mình không kết bạn được.
06:24Hay là mình có bạn rồi bạn lại không chơi với mình.
06:27Dạ.
06:27Hay là mình bị nói xấu.
06:29Hay là mình bị bắt nạt học đường.
06:32Dạ.
06:33Bạn bè đối với em thì bình thường nhưng mà trong thâm tâm em, trong suy nghĩ của em rằng là
06:38các bạn không thiệt sự là phù hợp với bản thân em nên là em tự xa cách cũng như là tự cô lập chính bản thân em.
06:46Ừ, em tự tách ra.
06:47Dạ.
06:47Mặc dù là mình tự tách ra nhưng mà mình cảm thấy rất là buồn của bạn bè.
06:51Dạ đúng.
06:52Quan hệ gia đình thì sao?
06:53Nhà em có mấy người?
06:54Dạ.
06:54Nhà em có 4 người.
06:57Ừ.
06:57Dạ.
06:58Quan hệ gia đình của em thì may mắn rằng là ba mẹ luôn là người bên cạnh em đồng hành và hỗ trợ em hết mình.
07:064 người thì là ba mẹ em cùng với ai?
07:09Dạ.
07:10Cùng với em gái của em.
07:11Em gái.
07:11Em gái cách mình bao nhiêu tuổi?
07:13Dạ.
07:135-6 tuổi.
07:15Ừ.
07:15Dạ.
07:15Tại cái thời điểm năm lớp 10 mà mình có những cái hành động ví dụ tự cắn tay mình.
07:19Những cái hành vi mà trong tâm lý học gọi là tự hoại đó.
07:22Dạ.
07:22Thế thì khi mà em làm những hành vi đó nó để lại những cái vết tích trên cơ thể.
07:26Thì phản ứng của phụ huynh em như thế nào?
07:28Ba mẹ cũng rất là buồn và không hiểu vì sao.
07:31Có lý do vì sao mà con gái của mình có thể có những cái hành động dạy dụt như vậy.
07:37Phản ứng của ba mẹ khi thấy những cái vết đó thì họ làm gì với em?
07:42Ba mẹ em khóc rất là nhiều và ba mẹ ngăn cản lại những hành vi đó của em cũng như là luôn luôn quan tâm em cũng như là bên cạnh em hầu như là cả ngày và họ không thể làm.
07:58Họ không thể đi làm.
08:00Thế thì khi em đi học thì sao?
08:02Khi em đi học thì may mắn thì lúc đó em cũng có một người bạn đồng hành chung với em.
08:08Và em cũng có chia sẻ cũng như là ba mẹ em cũng quan tâm và liên hệ bạn để nhờ bạn hỗ trợ em trong vấn đề học tập cũng như là vấn đề tâm lý.
08:22Dạ.
08:23Thế thì cái người bạn đó có hỗ trợ được mình không?
08:26Em nghĩ là không thể nào bạn chỉ đồng hành bên cạnh còn về...
08:35Thì thiệt ra là đi sâu vào trong bản thân em thì bạn không thể hết.
08:39Đi sâu vào trong bản thân em thì bạn không thể hết.
08:41Điều gì diễn ra tiếp vào năm 11 và 12?
08:52Nó cứ như thế?
08:53Dạ.
08:53Nó vẫn như vậy và điểm số của em bắt đầu đi xuống một cách không ngừng.
08:59Năm cấp 2 thì em luôn là một học sinh giỏi nhất lớp.
09:02Và lên năm cấp 3 thì em cảm thấy bản thân mình tụt dốc không phanh.
09:08Và em không thể tin được rằng là đó là mình.
09:11Em không thể tìm lại chính mình trong môi trường học tập nữa.
09:16Em cảm thấy trở nên áp lực bản thân mình hơn.
09:18Khi em vào cấp 3 thì vì sao mỗi lần mà mình bắt đầu tiếp cận với việc học,
09:22cái cảm giác của mình như thế nào mà mình không có duy trì được động lực học tập?
09:25Cảm giác lúc đó của em rằng là em không thể tiếp thu được bất cứ nội dung nào của bài học.
09:32Em không thể hiểu được những kiến thức đó.
09:35Tại vì đối với em lúc đó nó ngoài khả năng của em.
09:41Mặc dù ngay ban đầu khi mà bước vào một môi trường cấp 3,
09:44cũng là một trường top của thành phố,
09:46thì em cảm thấy là bản thân mình có thể dư sức
09:51và có thể làm hơn những gì mà mình mong đợi.
09:54Nhưng không.
10:00Lịch trình của em vào những năm tháng cấp 3 nó diễn ra như thế nào trong một ngày?
10:04Em vẫn thức dậy và đi học bình thường,
10:07tham gia những lớp học thêm.
10:09Nhưng em nhận thấy rằng là em không thể học được.
10:15Và em cảm thấy mình đang quá là tốn công sức
10:18và tốn tiền bạc của cha mẹ vào việc học thêm.
10:23Mà bản thân em lại không nhận được bất kỳ một cái cơ hội nào từ việc học đó.
10:28Thế thì với những cái sự diễn biến như vậy á,
10:31vì sao em lại gán hai chữ tâm linh vào trong trải nghiệm nào?
10:34Lúc đó thì em cảm thấy là mình có những cái giấc mơ
10:45nó rất là khủng khiếp.
10:48Em mơ về thế giới thâm linh rất là nhiều.
10:50Ví dụ mình thấy được điều gì trong giấc mơ?
10:52Và em hay mơ thấy một đoàn người lạ mặt đi táo mộ.
11:00Và em mơ thấy có sự chết chóc rất là nhiều.
11:07Cũng như là em có thể thấy rằng mình đi đến những ngôi đền nó rất là sợ.
11:13Thì em cũng có chia sẻ cho ba mẹ em.
11:15Thì ba mẹ em hỏi là tại sao mà không nói sớm
11:19để ba mẹ có thể có cái hướng giải quyết khác song song đó cho em.
11:25Và sau khi mà em nói ra thì ba mẹ cũng đã kết hợp hai giải pháp.
11:31Thứ nhất là về tâm linh.
11:32Và thứ hai là về khoa học giải pháp tâm linh.
11:35Tìm cho em một người thầy để mà có thể coi được là mình đang gặp vấn đề gì.
11:41Song song đó thì ba mẹ em vẫn chở em đi khắp các bệnh viện
11:46để mà có thể thăm khám và điều trị.
11:49Vậy thì với cái tác động theo cái hướng tâm linh
11:51thì mình đã được hướng dẫn để làm gì rồi?
11:54Không hẳn là hướng dẫn.
11:56Mà em đã thực hiện những cái nghi lễ, trừ vong chẳng hạn.
12:01Và lần đó trở đi thì cuộc đời em lại có những cái giấc mơ đó
12:06và có những cái năng lượng rất là vô hình xung quanh em.
12:11Em không thể nhìn thấy nhưng mà em có thể cảm nhận được
12:13cơ thể em bắt đầu có những cái dấu hiệu
12:16cũng như là những hành động không thể kiểm soát.
12:18Thì lúc đó thì một người gì, gì đó là gì ruột của em
12:22cũng có tâm sự với mẹ em rằng là
12:25đem ra một người thầy quen.
12:28Ba em thì không có đồng ý giải pháp tâm linh này nữa
12:32bởi vì ba em tin rằng em chỉ đang mắc bệnh thôi
12:35và chỉ cần điều trị thuốc là khỏi.
12:37Thì bản thân em cũng đinh ninh rằng là mình chỉ đang mắc bệnh thôi
12:40và em không hề thích cúng kiến hoặc là làm những cái nghi lễ như vậy.
12:46Lúc đó mà em nói là đi ra để đi du lịch
12:49em cứ ngồi trên xe thôi
12:51thì mẹ em cũng thuyết phục em
12:53mà em có thể bước xuống chiếc xe đó
12:55và em nói là chỉ là coi thôi và không làm gì cả.
12:58Thì lúc đó em mới đồng ý để đến xem xong
13:02thì mẹ em lại tiếp tục dẫn em đến một thầy khác
13:08ở trong thành phố. Em cũng rất là sợ bởi vì là
13:11người ta nói về việc là em có một vong nam đi theo
13:16có một vong nam đi theo
13:19và lúc đó thì ở nhà thì ba em thì vẫn không đồng ý
13:26và mong muốn rằng là mẹ em có thể dẫn em về
13:30để tiếp tục điều trị bằng phương pháp là dùng thuốc.
13:33Và sau khi mà dùng thuốc tại một bác sĩ tư
13:37bệnh tình của em cũng thuyên giảm đi một phần nào
13:41nhưng đỉnh điểm là khi em lên đại học
13:45em không thể nào sử dụng thuốc của bác sĩ đó được.
13:49Em cảm thấy là sau khi em dùng thuốc
13:51mà em bỏ một buổi hoặc là em uống trễ
13:56thì người em sẽ cảm thấy là rất là choán ván
14:00đau đầu cũng như là xuất hiện những dư chấn về thần kinh
14:04xuất hiện những cái rung động ở trong cái đầu em
14:09cũng như là mắt em, em không thể nhìn thấy rõ.
14:11Ừ, dạ.
14:14Khi mà em nói về cái việc là tiếp cận khoa học
14:17ý của em là cái việc là mình đi khám bác sĩ và đủ uống thuốc.
14:20Dạ.
14:20Thế thì khi đi khám thì người ta khám cái gì cho em?
14:23Lúc mà em cầu khám ở bác sĩ tư thì
14:25bác sĩ chỉ hỏi vài câu hỏi về nguyên nhân tại sao như vậy
14:31biểu hiện của em là gì
14:32thì em chỉ nói rằng là
14:34em không thể nào tích cực được trong cuộc sống
14:39cũng như là không thể nào có một cái suy nghĩ vui vẻ
14:45như các bạn đồng trang lứa khác
14:47em không thể tiếp thu kiến thức nào cả
14:49và em luôn nghĩ đến sự kiện không hay về cuộc đời mình
14:55cũng như là vấn đề về *** chẳng hạn.
15:02Rồi sau đó là người ta cho thuốc.
15:13Dạ đúng ạ.
15:13Ngoài cái việc người ta chỉ định là cho thuốc
15:15thì người ta còn có thêm những cái chỉ định khác
15:17trong cái việc là sắp xếp lại cuộc sống của em
15:20sắp xếp lại mối quan hệ của em
15:22hay là gia đình của em phải thay đổi một cái cách vận hành nào đó
15:25nó có những cái chỉ định này đi kèm không?
15:27Em cũng không rõ về vấn đề đó bởi vì là sau khi mà em được hỏi
15:32và bác sĩ kê đơn thuốc cho em
15:35thì bác sĩ có mời em ra ngoài để nói chuyện với lại phụ huynh
15:40thì em cũng không biết nội dung là gì
15:42nhưng mà cứ theo đơn của bác sĩ
15:44và bác sĩ dặn là khi nào mà hết thuốc
15:47thì cứ quay lại thăm khám và để kê đơn thêm.
15:51Tính từ lúc bắt đầu cho đến hiện tại thì em uống thuốc bao nhiêu lâu rồi?
15:55Lúc đó ở bác sĩ tư thì em uống thuốc được khoảng hơn nửa năm
16:00Sau khi lên đại học thì nó bắt đầu trở nặng hơn
16:03em bắt đầu xuất hiện những cái biểu hiện như là khóc một mình rất là nhiều
16:08em không thể kiểm soát được cảm xúc của em
16:12không có một chút dopamine nào trong người em
16:14và em cảm thấy rất là buồn bã
16:16em có nhắn tin để tâm sự với bố mẹ
16:19Ngay trong hôm đó thì bố mẹ em đã bay vào
16:24để mà dẫn em đến bệnh viện tâm thần của thành phố để thăm khám
16:31và nhận được kết quả thì em bị trầm cảm nặng
16:35Bác sĩ cũng đưa một cái đơn thuốc mới
16:38Có nghĩa là tính đến thời điểm hiện tại
16:40khi em đang ngồi đây là em vẫn đang uống thuốc?
16:42Dạ đúng ạ
16:43Cái lộ trình để bác sĩ nói về cái việc là em sẽ có thể ngưng thuốc
16:52Mọi người có nói cho em nghe là trong trường hợp nào em sẽ được ngưng thuốc không?
16:55Dạ
16:55Em chỉ nghe là bác sĩ nói là cứ tiếp tục uống thôi
17:00Uống thuốc này đến 2-3 năm nữa
17:03Và không có một cái chỉ định nào về điều trị hành vi?
17:06Dạ đúng
17:07Dạ
17:08Thế thì lịch trình của em hiện giờ một ngày nó bao gồm những cái việc gì?
17:11Một ngày thì đa phần
17:13Nếu như mà không có sự kiện nào hoặc không có những cái hoạt động nào
17:17thì em dành cả ngày chỉ để em ngủ và lướt điện thoại
17:21Em cảm thấy em luôn trong tinh thần cũng như là trạng thái là mệt mỏi và buồn ngủ
17:28Và em không thể có sức sống để làm bất kỳ điều gì cả
17:32Thì giờ là em đang ở tại thành phố Hồ Chí Minh để em đi học?
17:35Dạ hiện tại thì em ở thành phố Hồ Chí Minh để đi làm công việc
17:40Thêm để kiếm sống cho bản thân
17:44Vì sao mình lại ngưng việc học?
17:46Em cảm thấy em không thể tiếp thu kiến thức
17:49Nên em mới quyết định trao đổi với bố mẹ để dành thời gian chữa lành
17:55cũng như là dành thời gian để em có thể thật sự là reset lại cái suy nghĩ của em
18:02Và em chuẩn bị, sẵn sàng
18:06Khi nào mà em sẵn sàng thì em sẽ quay lại môi trường để học
18:09Em hiểu thế nào về từ chữa lành?
18:11Đối với em chữa lành có nghĩa là em sẽ quay về bản thân em
18:20Và quay về lại những cái nguồn năng lượng ban đầu em sẵn có
18:24Em có thể vui vẻ với cuộc sống mà trong trạng thái bình thường
18:28Không phải là trong trạng thái lúc nào cũng buồn bã
18:31Và em mong muốn rằng là sau khi chữa lành thì bản thân em sẽ một phần nào đó
18:39Vui vẻ hơn, cười nhiều hơn và cũng như là hạnh phúc hơn với những gì em đang có trong cuộc sống
18:44Mình sẽ làm điều đó bằng cách nào?
18:46Đến bây giờ thì em thử rất nhiều cách
18:49Nhưng mà đa số là một ngày, ngày qua ngày hôm sau là em không có đủ kiên nhẫn để có thể duy trì
18:57Thì em có thể tự viết cho em một vài bài nhạc
19:05Hoặc là em giờ đây thì em cũng có xin những công việc
19:10Gọi là không nặng về vấn đề chuyên môn
19:15Để em có thể làm việc như là phục vụ ở các nhà hàng hoặc các quán cà phê
19:24Tính đến thời điểm hiện tại thì mình cũng chỉ đợi công việc hay là mình đã đi làm rồi?
19:29Giờ hiện tại thì em cũng có đi làm
19:31Mình quay một tí lại về thời nhỏ, thời thơ ấu của mình đi
19:36Dạ
19:37Năm em bao nhiêu tuổi thì em có em?
19:39Năm em lớp 1 thì em có em
19:41
19:41Quan hệ giữa em với em gái của mình như thế nào?
19:44Hai chị em em thì rất là thương nhau
19:47Hai chị em em rất là vui vẻ cũng như là hay tâm sự cùng với nhau
19:51Và chia sẻ cho nhau những cái nội dung cũng dễ thương và tích cực trong cuộc sống
19:59Bởi vì là em thì không hy vọng rằng em gái em cũng sẽ vào cái tình trạng như em
20:08Vì sao em lại nghĩ rằng khả năng em gái mình cũng sẽ như vậy?
20:17Tại vì là bản thân em đã trải qua như vậy
20:20Nên em mới không muốn em gái em cũng như vậy
20:24Em không có lý do nào khác ngoài cái vấn đề tượng bản thân em áp đặt
20:29Hiện giờ trong cái quan sát của em về cuộc sống của em gái mình
20:34Thì em thấy con bé như thế nào?
20:38Dạ
20:38Em gái em thì vẫn sinh hoạt bình thường
20:43Đi học đi học thêm thì vui vẻ và không có những cái vấn đề nào khác xảy ra
20:50Những năm em học cấp 1 và cấp 2
20:52Dạ
20:53Đương nhiên là cái sức học của mình rất là tốt
20:55Dạ
20:55Ba mẹ của mình đón nhận cái sức học của mình ra sao?
20:59Ba mẹ em thì không có áp lực em về điểm số cũng như là học tập
21:05Ba mẹ em thì luôn động viên em bằng cách là đứng thứ 2 cũng được
21:10Không nhất thiết phải đứng nhất
21:11Vì sao phải là đứng thứ 2 thôi cũng được mà không phải là đứng thứ mấy trong lớp không quan trọng
21:15Mà phải là thứ 2
21:16Lúc đó thì cuối cấp thì em mới đạt được cái mục tiêu của mình là đứng nhất
21:27Đối với ba mẹ em thì không quan trọng về vấn đề học tập
21:30Nên là có học sinh khá hoặc là học sinh giỏi hay xuất sắc gì đó
21:34Cũng là một danh hiệu rồi
21:36Vậy tại sao hồi cấp 2 cái việc mình đứng thứ 2 nó làm cho mình buồn?
21:40Em nghĩ là tham vọng
21:45Là một người giỏi trong một cộng đồng
21:49Và em muốn được giỏi nhất trong cái môi trường
21:54Bất kỳ môi trường nào mà em đang làm việc và học tập
21:59Ngoài việc học ra thì em yêu thích việc gì?
22:02Bây giờ hay là
22:03Em có thể kể bất cứ giai đoạn nào cũng được
22:05Dạ
22:06Thì ngoài việc học thì lúc đó thì em cũng tham gia những cái lớp học về năng khiếu
22:16Những cái lớp năng khiếu mà mình từng trải qua là những cái lớp gì?
22:19Dạ những cái lớp về học nhạc như piano hoặc là loại nhạc cụ khác
22:26Có một cái lớp vận động nào đó không?
22:27Thời đó thì em không có lớp vận động nhiều
22:33Em chỉ tham gia vào đội tuyển bóng rổ của trường
22:37Trải nghiệm của mình ở trong đội tuyển bóng rổ như thế nào?
22:40Trải nghiệm lúc đó của em thì em thấy mình không có được giỏi
22:44Cảm nhận là em chỉ đang tham gia
22:46Đang tham gia và không có một cái thành tích nào nhất định ở trong đội tuyển
22:56Mình ở trong đội tuyển được bao lâu?
22:59Dạ một năm lúc đó em học lớp 8
23:02Và nên lên năm lớp 9 thì em đã nghĩ
23:05Mình tự giác nghĩ hay là nó liên quan đến cái việc là nhà trường sắp xếp lại nên nghĩ?
23:11Dạ lúc đó em tự em nghĩ rằng là
23:14Em nghĩ là lớp 9 thì em nên tập trung vào học tập để vào một ngôi trường cấp 3 mà em không muốn
23:19Em có bao nhiêu người bạn, bạn thân đến đến thời điểm này?
23:24Để mà nói là thân thì em có 5 người bạn thân bằng tuổi và một chị bạn gọi là rất rất thân với em
23:36Lớn hơn em một tuổi
23:38Chị ấy đang ở đâu?
23:40Dạ chị ấy đang ở quê của em lúc đó thì chị cũng đồng hành trong quá trình mà Phật em dạy khỏi những cái tình huống như vậy
23:49Chị ấy đã Phật mình dạy bằng cách nào?
23:52Mẹ em thì biết em như vậy nên là cũng hay nhắn tính với chị và vợ chị giúp đỡ em
23:58Khi mà em buồn thì em tự nhiên khóc á
24:02Thì mẹ em vẫn luôn bên cạnh nhưng mà cũng nhắn tính cho chị
24:05Và chị thì rất là thương em và có thể cấp học và đi về nhà để em chơi với em
24:11Nói chuyện với em cũng như là chơi em đi chơi
24:14Em cảm thấy là được xoa nhiều, nhiều phần mà sau khi đi chơi về với chị thì em cảm thấy cũng rất là vui
24:22Mà không có chị thì em lại cảm thấy cũng hơi chạnh lòng một xíu và dường như là không có ai bên cạnh em mặc dù là ba mẹ em vẫn ở đó
24:31Nếu như một ai đó tả về em ở những năm tháng cấp 1 và cấp 2
24:35Thì em nghĩ rồi là người ta sẽ tả cái gì?
24:38Em nghĩ là bằng những tính từ
24:39Ví dụ?
24:41Năng động
24:41
24:42Thông minh
24:43Đó là những cái mà mình nghĩ là mọi người sẽ tả về mình
24:45Ở thời gian đấy
24:46Dạ
24:47Kế hoạch tương lai của em là gì?
24:48Hiện tại thì em không có định hướng nào rõ ràng với bản thân em
24:53Khi mà em suy nghĩ rằng là không biết là ngành này có thực sự là phù hợp với em hay không
24:58Thì ngay lập tức là có một suy nghĩ nào đó chặn lại
25:02Em vẫn luôn hỏi nghi về những cái giấc mơ của em cũng như là những mục tiêu của em
25:09Em mong muốn là trong tương lai em có thể trở thành một MC cũng như là một diễn viên chuyên nghiệp
25:18Em đã làm gì để có thể thực hiện cái mong muốn đó?
25:21Em đã tham gia những khóa học như là từ các học viện đào tạo
25:27Em cũng tìm kiếm những cái workshop để mà em tham gia để có thể tiếp thu kiến thức
25:33Và tìm được những cái nơi mà để em có thể bắt đầu thực hiện ước mơ của mình
25:38Nếu như em làm MC thì em nghĩ em sẽ muốn dẫn những cái bản tin gì?
25:42Hiện tại thì em cảm thấy là
25:44Mình có thể phù hợp với lại giọng nói về dẫn bản tin truyền hình
25:50Truyền hình nó có nhiều bản tin lắm
25:52Mình sẽ dẫn bản tin nào của truyền hình?
25:54Tài chính, kinh tế, chính trị, lịch sử, văn hóa, xã hội, chính luận
25:59Em dẫn chương trình thời sự chuyển động nhanh
26:03Và em rất là thích việc là mình có thể biết được từng chút từng chút ít
26:11Của những cái kiến thức kinh tế hoặc là y tế
26:14Tất cả em đều muốn biết
26:15Nên là đâm ra rằng là em không biết là em thật sự là giỏi cái gì trong lĩnh vực gì
26:23Và em cũng không tìm được một định hướng nhất định đối với em
26:28Em tới đây để làm gì?
26:35Mục đích em đến đây là em mong muốn rằng em có thể tìm được một con đường mà em thoát ra khỏi cái cảm giác
26:45Cũng như là trạng thái lúc nào em cũng tiêu cực và không biết làm gì
26:51Nhưng mà đây cũng phải là một phiên tham phân tâm lý
26:53Tuy nhiên cũng xin nhắc lại những điều rất là quen thuộc sau đây
27:02Là đây không phải là một phiên tham phân tâm lý chuẩn mật
27:04Và chúng ta đang gặp gỡ nhau để được lắng nghe câu chuyện kể từ một ai đó đến với chương trình
27:10Và mục tiêu của việc lắng nghe này là để người kể cảm thấy được chia sẻ
27:15Và người nghe như chúng ta thì sẽ có thêm những cái thông tin
27:19Có thêm những cái góc nhìn về những diễn biến trong cuộc sống
27:22Tại sao em lại ký thác cái mong muốn đó vào chương trình này?
27:31Em...
27:32Khi mà biết đến chương trình
27:34Em thấy được một điểm sáng
27:39Có thể một phần nào đó khi đến với chương trình
27:42Em chia sẻ câu chuyện của em ra
27:45Thì em cũng một phần
27:47Nhiều phần
27:48Giải tỏa được cái nỗi lo trong em
27:52Với hàng loạt những cái sự tác động
27:54Mà mình tiếp cận ở góc độ tâm linh
27:56Thì ở góc độ của em thôi
27:57Từ cái trải nghiệm của em thôi
27:59Em có tin là mình là một cái người có gắn bói với yếu tố tâm linh không?
28:01Em tin
28:02Vì sao em tin?
28:03Sau khi mà trải qua những việc như vậy
28:05Thì tâm linh cũng là
28:07Một giải pháp mà có thể
28:09Đã một phần nào giúp em thoát ra
28:12Những cái
28:14Vấn đề trong cuộc sống của em
28:17Nên em luôn tôn trọng và
28:19Biết ơn
28:20Cũng như là tin vào giải pháp tâm linh
28:22Ví dụ mình đã làm gì trong giải pháp tâm linh?
28:24Ngoài câu chuyện tới cúng và trục vong
28:27Thì từ góc độ của em khi em tin
28:29Và em chấp nhận
28:30Làm một cái gì đó
28:31Thì em đã làm cái gì ở góc độ này?
28:33Em đã
28:34Đi lễ ở
28:35Điện
28:36Các điện
28:37Trình đồng
28:38Và em cũng
28:39Đã đi
28:41Hậu đồng rồi
28:42Ừm
28:42Em hậu được bao nhiêu giá rồi?
28:44Tính đến nay thì em vẫn là một
28:46Tân đồng
28:47Nên em
28:48Chỉ mới hậu được
28:50Một lần
28:52Ở điện thầy của em thôi
28:54Thế thì khi mà mình quyết định
28:56Vào đạo mẫu
28:57Hậu đồng
28:58Thì
28:58Em ứng với
29:00Mẫu nào?
29:01Hay là ứng với Thánh nào?
29:02Dạ
29:02Em có là lính ghế của
29:05Mình sẽ có Quang Tuần Tranh
29:08Quang Hoàng Mười
29:10Quang Bảy
29:11Mình đã hậu ở đâu?
29:13Dạ em hậu ở
29:14Huế
29:16Ừm
29:17Em nhớ rồi
29:19Em là
29:20Căng của Quang Thầy
29:22Đệ Tam Giám Sát
29:24Ừm
29:25Thầy Đệ Tam
29:26Dạ
29:26Trải nghiệm của mình trong cái phiên hậu đó như thế nào?
29:29Em được
29:30Thỏa mãn cái nguồn năng lượng của em
29:32Và em cảm thấy bản thân em cũng
29:35Vui vẻ hơn
29:36
29:37Mãn nguyện hơn
29:38Sau các giá hậu
29:39Em có thể
29:40Trở về
29:41Em của
29:42Bình thường
29:43Nhưng mà
29:44Sau khi mà
29:46Hậu được
29:47Một
29:48Canh hậu
29:49Ở Huế
29:49Đến bây giờ
29:50Khi mà em vào thành phố Hồ Chí Minh
29:52Thì em cũng đã
29:53Bỏ lỡ
29:55Cũng như là
29:55Không thể
29:56Quay trở về Huế
29:57Để
29:58Tham dự
29:59Có thể là
30:00Ơn trơn cho em
30:01Một cái dấu hiệu
30:01
30:02Bác em là phải
30:03Tiếp tục với
30:04Công việc
30:05Với cái bổn phận
30:06Trách nhiệm của em
30:07Chắc không phải là ơn trên bác đâu
30:09Mà em phải hiểu đúng
30:10Về
30:10Cái thế giới tâm linh
30:11Mà em tự gán mình vô
30:13Đạo mẫu khác với những đạo khác
30:15Ghế hầu
30:16Gọi là
30:17Gọi là
30:17Đồng hầu
30:18Cô đồng nè
30:19Cô đồng cậu đồng
30:21Ghế thánh
30:22Là một cái dạng
30:24Mà ở đó
30:25Cái đường tu của các bạn
30:27Nó nhập thế
30:27Chứ không phải là nó xuất thế
30:29Vậy là người ta vẫn phải làm
30:30Rất tốt cái công việc
30:31Trần tục của người ta
30:33Và các bạn hãy nhìn
30:34Tất cả những cái biểu tượng
30:35Của đạo mẫu
30:36Trong tất cả những cái
30:37Phủ
30:38Những cái đền
30:39Thì cái công việc của họ
30:40Để họ lên được
30:41Cái vị trí
30:42Là mẫu
30:43Là thánh
30:44Là cái công việc
30:44Họ phải nhập thế
30:45Họ phải làm nhiều
30:46Cô đôi thượng ngàn
30:48Hay là quan tuần tranh
30:50Hay là quan đệ tam
30:51Hay là quan hoàng mười
30:53Các mẫu
30:53Họ đều
30:54Đã từng phải làm
30:55Rất tốt việc của nhân gian
30:57Thì họ mới lên được
30:58Cái vị trí đó
30:59Ở trong cái hệ thống đạo mẫu
31:00Như vậy thì nhìn
31:01Ở cái góc độ tâm linh
31:02Em cũng chưa có tròn được cái
31:04Nếu như có
31:05Thì cũng chưa có tròn được
31:06Cái ý
31:07Mà ơn trên
31:08Người ta muốn
31:09Rồi
31:10Tuy nhiên đó là một cái ẩn số
31:12Cô thì cô không có cái khả năng
31:14Tương thông với thế giới đấy
31:15Mình không đủ khả năng
31:17Tức là mình không đủ sức
31:19Mình cũng không đủ duyên
31:20Và cũng có thể là phước của mình
31:21Cũng không đủ dài
31:22Để mình có được cái căng đấy
31:24Nên bây giờ mình sẽ nói
31:25Những chuyện thuộc về thực tế đi ha
31:26Dạ
31:27Cái mà em bị
31:28Ở những năm tháng cấp 3
31:29Là cái gì
31:30Bởi vì đây không phải là
31:31Một phiên tham vấn chuẩn mực
31:32Đây cũng chưa có được
31:34Xảy ra những cái
31:35Nguyên tắc thuộc về
31:36Trận đoán lâm sàng
31:37Cho nên những cái gì
31:39Mà cô chuẩn bị nói với em
31:40Nó không được nói với góc độ
31:42Của một nhà tham vấn tâm lý
31:43Dạ
31:43Mà nó đang được nói với góc độ
31:45Của một cái người mà
31:46Ở đó cô là một người học
31:48Và cô cảm thấy
31:49Nó có thể rơi vào những vấn đề sau đây
31:51Dạ
31:51Và nó đang rất rõ em thôi
31:53Đầu tiên là em bị
31:54Cái dư chấn của tuổi dạy thầy
31:55Em bước vào cấp 3
31:57Tuổi dạy thầy là một cái độ tuổi
31:58Mà ở đó các bạn rất lo hãi
32:00Về vị thế của mình
32:01Một mặt các bạn rất muốn
32:02Mọi người thừa nhận mình
32:03Rất muốn mọi người tôn trọng mình
32:05Rất khao khát
32:06Cái việc là mình phải có thành tựu
32:07Cái thành tựu đó nó ở nhiều góc độ lắm
32:09Nhiều khi đó là thành tựu
32:10Về nhan sắc
32:11Nhiều khi đó là thành tựu
32:12Về học tập
32:12Nhiều khi đó là thành tựu
32:14Về mối quan hệ xã hội
32:15Nói chung là tôi phải là
32:16Một người có spotlight
32:17Ở một lĩnh vực nào đấy
32:19Đó là cái khao khát
32:20Của tuổi dạy thầy
32:20Nhưng mà độ tuổi này
32:21Thì các bạn lại không có
32:22Chính về mặt năng lực
32:23Không chính về kỹ năng xã hội
32:25Cho nên nó luôn tạo ra
32:26Một cái điểm trên
32:27Cái điểm trên đó
32:28Làm cho em hụt hơi
32:28Một mặt em rất muốn
32:29Là mọi người phải tập trung
32:31Cái spotlight vào em
32:32Đặc biệt
32:33Cái này em đã từng trải nghiệm
32:34Ở những năm tháng cấp 2
32:35Nhưng mà vô cấp 3 nó khác
32:36Vô cấp 3
32:37Quần tinh hội tụ
32:38Cái trường cấp 3 của em
32:39Là cái trường mà
32:40Anh hùng hào kỳ
32:40Của cả cái tỉnh
32:42Có thể về đấy học
32:43Nếu như nó là
32:44Một cái trường
32:44Thuộc trường top của tỉnh
32:45Thì ở đó nó cũng là
32:46Những quần tinh hội tụ
32:47Từ nhiều trường cấp 2 tới
32:49Em chỉ là một ngôi sao sáng
32:50Của một trường cấp 2
32:51Và khi em bước vào trường cấp 3
32:53Em ở chung một cái dãy ngân hạ
32:54Với rất nhiều ngôi sao khác
32:56Em lo chứ
32:57Cái sự lo hãi đó
33:04Nó làm cho em cảm thấy
33:04Bị hụt hơi
33:05Bên cạnh đó
33:06Nó lại là một cái môi trường
33:07Hoàn toàn mới
33:08Để mình có thể khó
33:09Có khăn trong việc kết bạn
33:10Hiểu những bạn khác
33:11Mà bạn của em
33:12Trong độ tuổi đó
33:13Cũng là những cái người bạn
33:14Mà ở đó đứa nào
33:15Cũng có cái tôi
33:16Cũng rất là cao
33:17Cũng có thành lũy
33:18Rất là cao
33:19Về vị thế của mình
33:20Cái sự hụt hơi này
33:21Nó làm cho em cảm thấy căng thẳng
33:23Môi trường cấp 3
33:23Và lượng kiến thức cấp 3
33:24Khác hoàn toàn với cấp 2
33:26Chưa kể tới
33:26Cái phương pháp học tập
33:27Cũng khác ở cấp 2
33:28Chưa kể tới sự cạnh tranh
33:29Trong lớp
33:30Giữa những cái người
33:30Cùng giỏi tương đương với mình
33:32Nó làm cho em cảm thấy
33:33Lúng túng trong phương pháp học tập
33:34Cái phương pháp mà mình
33:35Đã từng xài
33:36Ở cấp 2 lên tới cấp 3
33:37Nó không còn hiệu quả
33:38Cho nên mỗi ngày
33:39Mình đến lớp
33:39Mình không còn cái cảm giác
33:40Của sự chiến thắng tri thức nữa
33:42Mà khi mình không chiến thắng tri thức
33:44Thì những cái đứa kia
33:44Nó đang là đối thủ
33:45Rất mạnh của mình
33:46Tất cả những cái điều này
33:47Nó làm cho em cảm thấy
33:48Bị căng thẳng
33:49Gia tăng
33:49Hình dung được chưa
33:56Dạ
33:56Rồi
33:57Cái trải nghiệm thực tế
33:58Mà mình từng được trải nghiệm
33:59Là chí ít là mình từng đứng thứ nhì
34:00Là mình đã quạo rồi
34:01Sau đó mình lên hàng thứ nhất
34:02Có nghĩa là một cái cảm giác
34:03Mà mình thực sự làm mình
34:04Mình được tỏa sáng
34:05Mình bling bling
34:06Nhưng mà lên tới cấp 3
34:07Với cái sự cạnh tranh khốc liệt
34:09Mà cô vừa mới mô tả
34:10Thì em không còn bling nữa
34:12Và dù cho cấp bling đi chăng nữa
34:13Thì nó không nhiều như cấp 2
34:14Tại vì cái sự ghi nhận đó
34:15Được chia đều ra
34:16Cho rất nhiều học sinh khác
34:17Và đó là căng nguyên
34:18Về mặt tâm lý
34:19Của những giấc mơ
34:20Mà em thấy
34:20Về cái chết
34:21Và đoàn người đưa tay
34:22Ai chết
34:23Em chết
34:23Ai chết
34:24Em chết
34:25Em một thời hào hùng
34:32Đã chết
34:33Trong ý niệm của em
34:33Trong sự căng thẳng của em
34:35Cái đứa chiến thần
34:36Ở cấp 2 lên tới đây
34:37Là tử trận
34:37Và điều đó
34:38Em đưa nó vào trong
34:40Những cái hình ảnh
34:41Mã hóa của giấc mơ
34:42Và vì em căng thẳng
34:43Mỗi ngày
34:43Trên giờ lên lớp
34:44Mà em lại không thay đổi
34:45Hoặc là không tìm kiếm
34:46Một phương pháp học tập mới
34:47Cho nên cái kết quả
34:48Học tập của mình
34:49Nó không có được cải thiện
34:50Và cứ càng ngày
34:51Nó càng tuột dần
34:52Tuột dần
34:52Tuột dần
34:52Mà khi kết quả học tập
34:54Nó tuột dần
34:54Thì mình lại càng mất động lực học tập
34:56Mà càng mất động lực học tập
34:58Thì lại càng không hiểu bài
34:59Thì cái giấc mơ đó
35:00Nó cứ lập đi lập lại
35:01Lập đi lập lại
35:01Nhiều hơn
35:02Là từng có cảm giác này đúng không
35:04Em đã từng chia sẻ với ba mẹ
35:14Ba mẹ em không sai
35:15Ba mẹ em không hề sai
35:17Trong quan điểm giáo dục con cái
35:18Là không muốn con mình nặng nề
35:19Về thành tích
35:20Nhưng mà
35:20Trên cái quan điểm đó
35:21Thì ba mẹ em lại lựa chọn
35:22Một cái cách
35:23Bỏ qua sự căng thẳng
35:24Theo kiểu
35:25Đồng hành là
35:26Không sao đâu
35:27Kệ
35:27Nghĩa là em không tìm kiếm được
35:29Cái sự hỗ trợ hành động
35:31Từ phụ huynh
35:31Tại vì phụ huynh của em
35:32Cho phép em
35:34Thục lùi
35:34Nhưng mà vấn đề là
35:35Em không muốn thục lùi
35:36Nhưng mà khi em
35:37Bọc lộ cái sự căng thẳng này
35:39Với phụ huynh
35:39Thì phụ huynh em lại nghĩ rằng là
35:41Giải phóng cho em ra khỏi sự căng thẳng
35:42Ra khỏi cái thành tích đó
35:43Thì chắc là hạnh phúc hơn
35:44Cho nên họ dành cho mình
35:46Một cái tác động là
35:46Thôi không sao đâu
35:47Kệ đi
35:47Vấn đề là em không muốn kệ
35:49Bản thân em không muốn kệ
35:50Do đó cái căng thẳng này
35:51Nó vẫn được tiếp tục
35:52Nó kéo dài
35:53Trong mối quan hệ với em gái
35:55Thành tích của em
35:55Được coi là một thế mạnh của em nữa
35:57Hình ảnh của một chị hai
35:58Đã từng được em ngưỡng mộ
36:00Đã từng được gia đình
36:01Nhắc tới về những cái sự lẫy lừng
36:03Và đó được coi là quyền lực
36:04Thì khi mà em
36:05Không có hiểu bài
36:06Em bị tuột thành tích
36:07Thì đồng nghĩa với
36:08Vì cái quyền lực này
36:08Càng ngày em càng cảm thấy là
36:10Mình cũng bị mất đi
36:11Mình chỉ còn lại
36:12Cái tình cảm đơn thuần
36:13Của hai chị em gái thôi
36:14Nhưng mà quyền lực
36:15Của một người chị
36:15Mình bắt đầu cảm nhận
36:16Là nó không còn nhiều
36:17Mình lo âu
36:19Kết bạn với những người bạn
36:22Trong lớ
36:22Em cảm thấy khó khăn
36:23Em tự tách ra
36:24Bởi vì em cảm thấy
36:25Cái tôn nghiêm của mình
36:27Vì tổn thương
36:28Em muốn em được
36:29Ghi nhận
36:30Em muốn em giỏi
36:31Bởi chỉ khi nào em giỏi
36:32Em mới có sự tự tin
36:33Em chơi với mọi người
36:34Vì em muốn chơi với mọi người
36:36Theo kiểu mọi người
36:36Thừa nhận em
36:37Mà thừa nhận
36:38Ở một cái vị trí đầu bản
36:39Ở một cái vị trí
36:40Được ngưỡng ngộ
36:41Được tôn vinh
36:42Còn bạn bè chơi bình thường
36:43Bằng vai phải lứa
36:44Và đôi khi mình cũng tệ hơn
36:45Tụi nó về kết quả học tập
36:46Mình không muốn chơi
36:47Mình không có muốn ở
36:49Trong cái vị thế đó
36:50Trong quan hệ bạn bè
36:51Cái mình ít nói
36:52Mà mình ít nói
36:53Thì tụi nó cũng đâu có
36:54Thiết tha
36:54Phải đi kiếm chuyện với mình
36:55Để nói
36:56Và mình lại càng căng thẳng
36:57Là vì mình có cảm giác
36:58Là mình cũng không được coi trọng
36:59Và tụi nó cũng không chơi
37:00Với mình hết lòng
37:01Hết dạ
37:01Theo cái định nghĩa của mình
37:03Cái mình lùi ra
37:04Mình lùi ra
37:04Thì mình lại mất thêm
37:05Một cái kết nối nữa
37:06Với học đường đó
37:07Là quan hệ bạn bè
37:08Tất cả những cái điều này
37:09Nó làm cho em cảm thấy
37:10Học tập không còn là niềm vui nữa
37:11Nhưng mà hành động cụ thể
37:13Thì em không hành động
37:14Ví dụ em cũng không đi học
37:15Thêm luôn
37:15Em cứ cho rằng
37:16Thôi kệ đi
37:17Em mặc định
37:18Không có thành tích
37:19Cũng không sao
37:19Về mặt ý thức
37:20Nhưng mà về mặt tìm thức
37:22Ở bên trong
37:23Thì mình rất khao khát thành tích
37:25Cho nên là mình không có cải tổ
37:26Phương pháp học tập
37:27Mà mình buông xuôi
37:28Em nghĩ về sự chữa lành
37:30Theo kiểu đó là
37:30Em muốn đi tìm lại
37:31Cái nhóm năng lượng ngày xưa
37:32Tại sao định nghĩa chữa lành của em
37:34Là tìm lại
37:35Cái nhóm năng lượng ngày xưa
37:35Bởi vì đó là
37:36Cái năng lượng làm em tự tin
37:37Cái năng lượng của người đầu bản
37:39Cái năng lượng của sự chiến thắng
37:40Cái năng lượng của cái việc đó
37:41Là mình luôn luôn
37:42Làm đâu được đó
37:43Chỉ ít là mình cũng được
37:45Không khen ngợi quá đà
37:46Thì mình cũng có
37:47Một cái sự tự hào
37:48Khái niệm chữa lành của em
37:49Lại là khái niệm
37:50Tìm về với cái cảm giác đó
37:51Ước mơ của em
37:52Về nghề nghiệp tương lai
37:53Là một ước mơ ở đó
37:54Được tôn vinh
37:55Được chú ý
37:56Như vậy thì có thể cho thấy
37:57Xuyên suốt một sợi chỉ đỏ
37:59Ở bên trong của em đó là gì
38:00Đó là
38:01Cái việc mình mất đi vị thế của mình
38:03Là cái tổn thương tâm lý
38:04Vô cùng lớn
38:05Cho nên bây giờ hiểu về chữa lành
38:06Cũng hiểu sai
38:07Cho nên bây giờ hiểu về chữa lành
38:08Cũng hiểu sai
38:09Nghĩ về tương lai
38:15Một cái nghề nghiệp
38:16Cũng nghĩ về câu chuyện
38:17Là mình phải là một cái người
38:18Mà ở đó có được sự
38:19Vỗ tay của khán giả
38:20Và điều tệ hại nhất
38:22Là em không làm gì cả
38:23Để chữa lành
38:23Nếu như em thật sự
38:25Muốn bước ra khỏi câu chuyện này
38:26Em phải về
38:27Em nhìn lại lịch trình
38:2824h một ngày của em
38:29Cái này cô hỏi một câu
38:30Nó cũng hơi tế nhị
38:32Nhưng mà thật ra
38:32Nó rất là quan trọng
38:33Là trước đây cân nặng của em
38:35Sau với bây giờ nó như thế nào
38:36Cân nặng của em
38:37Bây giờ thì
38:39Gọi là mất kiểm soát
38:40Và trước đây thì
38:42Thông hình em rất là cân đối
38:44Và gọi là hơi
38:46ỡm một xíu
38:48Còn bây giờ thì
38:49Em đã mất kiểm soát
38:51Và hiện tại thì em cũng
38:53Tham gia những cái lớp
38:54Về
38:55Cải thiện
38:57Tình trạng
38:58Về sức khỏe như là
39:00Em có đi tập
39:01Gym
39:02Và đó là hiệu ứng của thuốc
39:04Vừa là câu chuyện căng thẳng tâm lý
39:06Nhưng đồng thời nó là tác dụng phụ của thuốc
39:08Sẽ rất tệ nếu như chúng ta dùng thuốc trầm cảm kéo dài
39:11Bởi vì bản thân của thuốc trầm cảm là thuốc ức chế hay thần kinh
39:14Để ở đó các bạn có được một cái sự
39:16Không suy nghĩ lung tung
39:17Hoặc là không xuất hiện những cái ảo giác
39:19Không có ai khuyến cáo việc trầm cảm kéo dài
39:22Được sử dụng thuốc liên tục cả
39:23Bởi vì
39:24Thứ nhất
39:25Nó sẽ nảy sinh tác dụng phụ
39:27Đầu tiên là bây giờ trên cơ thể
39:28Trên cân nặng của mình
39:29Trong cái sự sẵn sàng về năng lượng là mình đã thấy nó không ổn rồi nè
39:33Cái điều thứ hai
39:33Là vấn đề của em nó phải được cải thiện từ hành vi và nhận thức
39:37Chứ em có xài thuốc cả đời đi chăng nữa
39:38Thì câu chuyện không giải quyết được gì
39:40Chứ em có xài thuốc cả đời đi chăng nữa
39:42Thì câu chuyện không giải quyết được gì
39:43Lịch trình của mỗi người là sẽ khác nhau
39:45Cường độ là sẽ khác nhau
39:46Nhưng mà nếu như em không có được những cái chỉ định cụ thể
39:50Thì em không làm được gì cả
39:51Và vấn đề của em bây giờ mọi thứ nó mơ hồn
39:53Thế thì bây giờ giải quyết thì bắt đầu từ đâu
39:55Bắt đầu từ việc là phải làm cho mọi thứ nó cụ thể
39:58Cái cụ thể nhất mà mọi người đều có thể làm được
40:01Đó là một ngày 24h
40:03Nhìn lên đồng hồ là thấy
40:05Này khỏi chối cả dịch
40:07Bây giờ là 7h
40:08Bây giờ là 6h
40:10Bây giờ là 9h đêm
40:11Bây giờ là 10h đêm
40:12Cái này là một cái chỉ báo của khách quan
40:15Mình cứ theo tự nhiên mà mình tính trước
40:18Thứ nhất sáng mấy giờ thức dậy đặt đồng hồ
40:20Em đừng để giấc ngủ của em làm một cái giấc ngủ khi nào thích thì dậy
40:24Không có chuyện gì trên đời này nó khó
40:26Cái khó nhất đó là đi làm thôi đó
40:27Chứ còn làm rồi thì cái gì cũng làm được
40:29Tại vì làm không được là mình đã không làm rồi
40:31Ví dụ hiện giờ bình thường mấy giờ con thức dậy
40:33Dạ bình thường con dậy lúc
40:3510h
40:37Đó
40:37Là thấy bất ổn ha
40:39Dạ
40:39Nhưng mà ngày mai lùi đồng hồ lại 9h30 cho cô đi
40:42Lùi lại đúng 9h30 cỡ 3 ngày
40:44Lùi tiếp lại 9h
40:46Tức là con cho phép con 1 tháng rưỡi
40:48Để điều chỉnh cái giờ thức dậy từ 10h sáng
40:51Mà nó xuống 6h sáng
40:52Chứ không có nghĩa là bữa nay tới đây gặp tôi
40:54Cái ngày mai thức 6h
40:55Không bao giờ con thức được
40:57Và khi vì con không thức được
40:59Nên con càng củng cố cái niềm tin là
41:00Mình làm không được để mình thoát ra
41:02Mà quên mất rằng là mình đang làm sai cách
41:04Nhớ đây là một hành trình
41:06Mà mình đã gọi là mình
41:07Mình xa rời gia đình
41:09Mình ở đây
41:09Mình tìm lại tương lai đời mình
41:11Thì đây là bài tập
41:12Mà bài tập này đáng lẽ ra
41:13Con phải trả tiền cho cô đó
41:15Nhưng mà đã không phải trả tiền rồi
41:16Thì về làm đi
41:18Nhưng mà cô nghĩ mục tiêu trước mắt
41:20Quan trọng nhất
41:21Bỏ thuốc càng sớm càng tốt
41:23Nhưng dĩ nhiên muốn bỏ là phải có chỉ định của bác sĩ
41:25Không có tự dưng mà quăng thuốc không uống
41:27Ngoài cái mong muốn của mình
41:28Về việc đi tìm một lời giải đáp
41:29Thì từ cái trải nghiệm của con
41:31Khi mà con xuất hiện ở đây ngày hôm nay
41:33Có cái thông điệp nào mà con muốn chia sẻ với khán giả
41:36Dạ thưa con cũng muốn gửi đôi lời
41:39Con biết là con là một thành phần
41:42Đại diện cho số đông các bạn
41:44Đang mất vấn đề về tâm lý
41:47Con hy vọng rằng là
41:48Qua buổi gặp mặt cũng như trò chuyện
41:51Hiểu rõ hơn
41:52Thì các bạn có thể một lần nữa
41:54Sống lại với những gì các bạn đã mất
41:57Con hy vọng rằng
41:58Qua câu chuyện của con
41:59Thì cũng sẽ một phần nào đó
42:02Đồng hành cùng với các bạn
42:03Xoa dịu các bạn
42:05Các bạn có thể thấy bản thân các bạn trong con
42:07Và nhận được những lời giải đáp
42:09Những lời khuyên sâu sắc
42:12Hơn cả một liều thuốc chữa lành
42:13Hơn cả một liều thuốc chữa lành
42:15Cô hy vọng là
42:23Con sẽ có đủ kỷ luật
42:25Để xây lại mọi thứ
42:28Từng chút một
42:29Con có đủ tố chất để làm MC
42:30Con có sự linh hoạt về ngôn ngữ
42:32Có thể bước đi trên con đường này từ bây giờ được rồi đó
42:35Quan trọng là con phải làm nha
42:37Cảm ơn nhé
42:39Thưa quý vị khán giả
42:40Trong nhiều vai trò mà chúng ta đang lắng nghe câu chuyện tối hôm nay
42:43Có thể có những bạn trẻ
42:44Có thể có phụ huynh
42:45Có thể có những bạn bớt trẻ một chút rồi
42:48Nhưng mà chúng ta vẫn đang rất là
42:49Hoang hoãi trên cái con đường nghề nghiệp
42:51Thì mình hy vọng rằng câu chuyện của Thanh Nhã tối hôm nay
42:54Nó cũng đã gợi mở cho quý vị
42:55Nhiều góc nhìn
42:57Trong những cái vai trò đấy
42:58Để mình có thể cẩn trọng
43:00Và liệu có thể thay đổi điều gì đó chăng
43:02Trong cái cuộc sống của mình mỗi ngày
43:04Để mình có thể giải quyết
43:05Và triệt tiêu đi những cái điều tiêu cực
43:08Mà nếu như mình không có ý thức chủ động
43:10Ngay từ bây giờ
43:11Sau này có thể nó sẽ
43:12Lớn hơn
43:13Nó phức tạp hơn
43:14Và chúng ta khó giải quyết hơn
43:16Một câu chuyện như một cái tiếng chuông
43:18Để chúng ta đủ giật mình
43:20Ra sát lại tất cả những gì
43:22Mà chúng ta đang trải nghiệm
43:23Còn bây giờ thì chúng ta phải tạm biệt nhau rồi
43:25Bởi vì
43:26Thời lượng ngày hôm nay đến đây là hết rồi
43:28Cảm ơn quý vị khán giả đã luôn đồng hành cùng với chúng tôi
43:30Và bây giờ thì xin chúc mọi người ngủ ngon
43:35Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
44:05Hẹn gặp lại các bạn trong những video tiếp theo
Hãy là người đầu tiên nhận xét
Thêm nhận xét của bạn

Được khuyến cáo