00:00Có những buổi chiều thành phố im ắng đến mức bạn có thể nghe được cả tiếng thở dài của một tâm hồn đang mỏi mệt.
00:06Có những đôi mắt trẻ nhưng trong đó không còn thấy ánh sáng của tuổi trẻ, chỉ còn những vết nhăn của lo âu và nỗi buồn không tên.
00:14Mark Twain đã từng nói, chẳng có cảnh nào đáng buồn hơn là thấy một người bi quan trẻ tuổi.
00:20Câu nói ấy không chỉ là một lời cảnh tỉnh mà là một lời khẩn thiết dành cho thế hệ đang lớn lên giữa những cơn bão của kỳ vọng, thất bại và những đêm dài không ngủ.
00:30Trong video hôm nay, chúng ta sẽ cùng bước vào thế giới của một câu nói, nhưng không chỉ để hiểu mà để cảm, để soi mình và có lẽ để tìm lại ánh sáng.
00:40Phần mở đầu, ánh sáng đầu ngày và bóng tối chưa kịp tan.
00:44Tuổi trẻ vốn được ví như bình minh rực rỡ, nơi bắt đầu của hy vọng, của khám phá và cả những sai lầm đáng yêu.
00:52Đó là khoảng thời gian con người ta có thể mơ mộng đến những điều phi thường mà không bị siềng sích bởi thực tại khắc nghiệt hay nỗi sợ thất bại.
01:01Thế nhưng, giữa thời đại phát triển vũ bão ngày nay, người ta không khỏi chạnh lòng khi bắt gặp ánh mắt mỏi mệt của những người trẻ.
01:08Mới 18 đôi mươi đã sớm hoài nghi về cuộc đời, buông xuôi trước thử thách hoặc chối bỏ ước mơ của chính mình.
01:16Mark Twain, nhà văn hài hước mà sâu cay của nước Mỹ, đã từng thốt lên một câu nói đầy ám ảnh.
01:22Chẳng có cảnh nào đáng buồn hơn là thấy một người bi quan trẻ tuổi.
01:26Câu nói ấy không chỉ là một nhận định mà là hồi chuông cảnh tình rằng xã hội đang có điều gì đó không ổn khi người trẻ mất đi niềm tin, thậm chí trước cả khi cuộc đời kịp bắt đầu.
01:38Hành trình dưới đây sẽ là một cuộc đối thoại giữa bạn, người đọc và chính trái tim mình để lần nữa soi lại ánh sáng bên trong và biết rằng tuổi trẻ không đáng để bị giam cầm trong bóng tối bi quan.
01:50Phần 1. Bi quan trẻ tuổi. Vết dạng đầu tiên trên tấm gương rực rỡ.
01:551. Những khuôn mặt lặng lẽ trong đám đông.
01:59Câu chuyện đầu tiên tôi muốn kể là về Duy, một cậu sinh viên đại học năm nhất tôi từng gặp khi tham gia một hoạt động tình nguyện.
02:05Duy là người ít nói, ánh mắt hay nhìn xuống đất, miệng thường cười gượng.
02:10Trong một buổi sinh hoạt, khi mọi người chia sẻ về ước mơ, Duy đã nói một câu khiến cả căn phòng lặng thinh.
02:16Em không biết mình sống để làm gì và có lẽ cũng chẳng ai để ý nếu em biến mất.
02:21Câu nói ấy khiến tôi nhớ mãi.
02:24Duy không bị tổn thương bởi một biến cố khủng khiếp nào.
02:27Em đến từ một gia đình bình thường, học hành không tệ, sức khỏe ổn định.
02:31Nhưng em cảm thấy vô nghĩa bởi sự so sánh, bởi cảm giác thua kém,
02:36bởi mạng xã hội vẽ nên một thế giới hoàn hảo mà em mãi chẳng với tới được.
02:40Và điều đau lòng là em mới chỉ 19 tuổi.
02:442. Khi mạng xã hội trở thành chiếc gương méo mó.
02:47Chưa bao giờ người trẻ lại có quá nhiều công cụ để kết nối và thể hiện bản thân như ngày nay.
02:53Nhưng nghịch lý thay, tỷ lệ trầm cảm, lo âu và mất phương hướng ở giới trẻ cũng đang ở mức báo động.
02:59Mạng xã hội vốn là nơi để sẻ chia lại trở thành đấu trường ngầm của những so sánh hơn thua.
03:05Khi bạn nhìn thấy bạn bè mình check in ở resort cao cấp,
03:08thanh tích học tập rực rỡ, những mối quan hệ lung linh,
03:11bạn sẽ dễ quên mất rằng đằng sau bức ảnh kia cũng là con người với tổn thương và thiếu sót riêng.
03:17Thế nhưng nhiều người trẻ không đủ thời gian, trải nghiệm và sự hỗ trợ tinh thần để nhận ra điều đó.
03:22Họ kết luận, tôi là kẻ thất bại.
03:253. Những dấu hiệu thầm lặng.
03:27Sự bị quan không phải lúc nào cũng ồn ào.
03:30Nó có thể đến bằng việc bạn thôi không chia sẻ,
03:32không còn viết nhật ký, không còn thiết tha với chuyện học hành hay ra ngoài gặp gỡ.
03:38Nó có thể là việc bạn nằm dài hàng giờ trên giường dù công việc chất đống,
03:42hoặc chỉ đơn giản là cảm giác trống rỗng không thể gọi tên.
03:46Và khi sự bị quan định hình nhân cách,
03:48nó trở thành chiếc lồng vô hình giảm giữ toàn bộ tiềm năng của tuổi trẻ.
03:53Phần 2. Gốc dễ của sự bị quan trẻ tuổi.
03:561. Áp lực từ kỳ vọng xã hội và gia đình.
03:59Tuổi trẻ ngày nay sống giữa quá nhiều áp lực vô hình.
04:03Một mặt, họ được nhắc nhở phải là chính mình, phải sống thật, phải theo đuổi đam mê.
04:08Nhưng mặt khác, xã hội, gia đình, thậm chí chính người thân yêu lại gán lên họ vô vàn kỳ vọng.
04:14Phải giỏi, phải thành công, phải nổi bận.
04:17Hân, một cô gái tình lẻ, từng thi đại học 3 lần chỉ vì bố mẹ muốn cô trở thành bác sĩ.
04:23Cô không thích ngành y, cô yêu văn học và muốn trở thành biên tập viên.
04:27Nhưng trước ánh mắt kiên quyết của cha mẹ và câu nói như găm vào tim,
04:31còn không thấy bác sĩ là nghề cao quý nhất à, cô gật đầu.
04:35Mỗi ngày đi học với Hân là một lần kéo lê đồi trần nặng nề.
04:39Đến năm 3, cô bỏ học, bị coi là đứa cứng đầu và rời vào khủng hoảng trầm trọng.
04:44Áp lực từ gia đình đôi khi không đến từ sự độc đoán mà từ tình yêu mù quáng.
04:49Và người trẻ, thay vì được là chính mình, lại trở thành sản phẩm của những kỳ vọng không thuộc về họ.
04:552. Tổn thương tuổi thơ không được chữa lành
04:57Mình là một chàng trai 24 tuổi, làm kỹ sư công nghệ.
05:02Nhìn bề ngoài, mình là người thành công.
05:05Nhưng trong lòng, cậu luôn thấy mình không xứng đáng với bất kỳ điều gì.
05:09Lý do, từ bé, mình luôn bị đem ra so sánh với anh trai.
05:12Anh con học giỏi thế, sao con lại kém còi như vậy?
05:17Đó là câu cửa miệng của cha mẹ mình.
05:19Dù có cố gắng bao nhiêu, cậu vẫn cảm thấy mình không đủ tốt.
05:23Tâm hồn cậu bị khuét một lỗ hồng từ những năm tháng thơ ấu,
05:26nơi sự công nhận và yêu thương có điều kiện khiến cậu đánh mất giá trị bản thân.
05:31Bì quan không phải chỉ vì hiện tại khó khăn,
05:34mà vì ký ức đã in sâu sự kém còi giả tạo vào tiềm thức.
05:383. Thiếu kỹ năng đối mặt với thất bại và cảm xúc tiêu cực
05:42Hệ thống giáo dục hiện tại quá chú trọng đến chi thức, điểm số, thành tích,
05:47mà quênh mắt rằng con người cần học cách sống,
05:50không chỉ để thành công mà còn để thất bại.
05:53Người trẻ không được dạy cách kiểm soát cảm xúc,
05:55cách nói ra nỗi buồn, cách nhận diện nỗi sợ.
05:58Khi bị điểm kém, họ cho là mình dở.
06:01Khi bị từ chối tình cảm, họ nghĩ mình vô giá trị.
06:03Không ai nói với họ rằng thất bại là một phần của cuộc sống,
06:07như mùa đông là một phần của năm.
06:09Tâm lý phải luôn vui vẻ, phải luôn tích cực,
06:12đôi khi trở thành áp lực độc hại.
06:15Khi người trẻ quần, họ sợ bị chê yếu đuối.
06:17Họ giấu nỗi đau, đẻ nén cảm xúc,
06:20cho đến khi tất cả bùng nổ hoặc lụi tàn.
06:224. Môi trường sống thiếu kết nối thật sự
06:25Chúng ta đang sống trong thời đại siêu kết nối,
06:28nơi mà một nút like có thể đến từ nửa vòng trái đất.
06:32Nhưng có nghịch lý là người trẻ cô đơn hơn bao giờ hết.
06:35Bạn có thể có hàng nghìn người theo dõi,
06:38nhưng khi đêm xuống, không có ai để gọi.
06:41Bạn có thể kể mọi chuyện trên story,
06:43nhưng không dám nói thật lòng với một ai.
06:46Các mối quan hệ bị rút ngắn thành cuộc trò chuyện vài dòng,
06:49thành thói quen xin không rep.
06:51Người trẻ không thiếu người để nói chuyện,
06:53nhưng thiếu người để lắng nghe.
06:55Mà nỗi bi quan thường bắt đầu từ sự im lặng kéo dài.
06:585. Nhận diện sai về thành công và giá trị bản thân
07:02Trong một xã hội lấy thành tiệu làm thức đo,
07:05người trẻ dễ rơi vào cái bẫy tự so sánh.
07:08Họ nghĩ mình chỉ đáng giá khi có bằng cấp tốt,
07:10công việc lương cao, ngoại hình nổi bật.
07:13Huy, một sinh viên mỹ thuật,
07:15từng đạt nhiều giải thưởng nhưng luôn thấy mình vô dụng
07:17vì gia đình và xã hội xung quanh coi nghệ thuật là thứ phụ.
07:21Cậu suyết bỏ học vì cảm thấy đam mê của mình không được công nhận.
07:25Giá trị bản thân không nằm ở thứ bạn có,
07:28mà nằm ở con người bạn là.
07:29Nhưng phải có đủ trải nghiệm, đủ yêu thương và dẫn dắt
07:33người trẻ mới hiểu điều đó.
07:35Nếu không, họ sẽ sống cả đời như những kẻ đi vay sự công nhận
07:38và chẳng bao giờ thấy mình đủ.
07:40Phần 3. Khi tuổi trẻ lấy lại ánh sáng
07:431. Hành trình trở lại của những trái tim từng tắt lửa
07:47Tôi đã từng gặp Tuấn, một cậu học sinh lớp 12
07:51từng rơi vào khủng hoàng sau khi thi trượt kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố.
07:55Với em, đó là cả thế giới.
07:58Tuấn tự nhốt mình trong phòng suốt 2 tuần,
08:01không ăn uống, không nói chuyện với ai.
08:03Em từng viết trong nhật ký rằng
08:05mình là sự thất vọng của gia đình
08:07và cái bóng không ai cần.
08:10Nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra
08:12nhờ một hành động nhỏ.
08:13Cô giáo chủ nhiệm,
08:14một người không mấy nổi bật trong lớp,
08:16đã để lại cho Tuấn một bức thư tay.
08:19Trong thư, cô không nói về thành tích,
08:21mà chỉ kể về ngày cô cũng từng thất bại như thế nào
08:24và vì sao cô chọn làm giáo viên.
08:27Cuối thư, cô viết,
08:28em có thể gục ngã,
08:30nhưng đừng bao giờ tin rằng mình là người thừa.
08:33Tuấn đã bật khóc.
08:35Đó là điểm bắt đầu cho hành trình quay trở lại của em,
08:38không phải để trở thành một người giỏi nhất,
08:40mà là một người biết yêu chính mình.
08:432. Sức mạnh của việc được lắng nghe.
08:45Có một mô hình tâm lý cộng đồng tại Hà Nội
08:48mang tên Người Lạ Ơi,
08:50nơi bạn có thể đến,
08:51ngồi với một người không quen biết
08:53và kể hết mọi chuyện trong lòng.
08:55Người đối diện sẽ không phán xét,
08:57không tư vấn,
08:58chỉ đơn giản là lắng nghe.
09:00Một cô gái tên Linh,
09:02sinh viên năm 2,
09:03từng chia sẻ rằng,
09:04buổi trò chuyện đó là lý do
09:06khiến cô từ bỏ ý định nhảy cầu.
09:08Linh nói,
09:09lần đầu tiên có người để tôi nói thật
09:11và họ không bỏ đi.
09:13Chúng ta không cần luôn có câu trả lời.
09:16Đôi khi,
09:17sự hiện diện trọn vẹn của một người
09:18cũng đủ để cứu lấy một tâm hồn.
09:213. Niềm tin là ngọn đèn,
09:23không phải là phép màu.
09:26Đừng nghĩ rằng lạc quan là phủ nhận nỗi buồn.
09:28Niềm tin không làm cho khó khăn biến mất,
09:31nhưng nó là ngọn đèn nhỏ
09:32đủ để bạn không vấp ngã trong bóng tối.
09:35Bạn có thể vẫn thi trượt,
09:37vẫn bị từ chối,
09:38vẫn cô đơn.
09:39Nhưng nếu bạn tin rằng
09:40sáng mai vẫn có mặt trời,
09:42thì bạn sẽ còn đủ lý do
09:44để tiếp tục bước đi.
09:46Người trẻ cần học cách tin
09:47không phải vào những điều phi thực tế,
09:50mà là vào chính khả năng đứng dậy của mình
09:52sau mỗi lần gục ngã.
09:54Mỗi lần bạn vượt qua một ngày ưu ám,
09:56bạn đã chiến thắng chính mình.
09:584. Tuổi trẻ
09:59là chấp nhận cả ánh sáng
10:01lẫn bóng tối trong mình.
10:03Chúng ta thường nghĩ tuổi trẻ
10:05phải rực rỡ,
10:06phải sôi nổi,
10:07phải hạnh phúc.
10:07Nhưng đó là một áp đạt nguy hiểm.
10:10Tuổi trẻ cũng có quyền mệt mỏi,
10:12quyền yếu đuối,
10:14quyền được không ồn.
10:15Trong bộ phim nổi tiếng
10:17The Purse of Being a Wallflower,
10:19nhân vật Charlie đã viết,
10:21Chúng ta chấp nhận tình yêu
10:22mà ta nghĩ mình xứng đáng.
10:25Nhưng sâu xa hơn,
10:26đó là một lời cảnh tình.
10:28Nếu bạn không thấy mình xứng đáng với hạnh phúc,
10:30bạn sẽ luôn chọn nỗi buồn.
10:32Thầy John Ketting
10:34trong Dead Poets Society
10:36đã đứng lên bàn và nói,
10:38Hãy nhìn cuộc đời từ một góc khác.
10:40Đó là lời kêu gọi người trẻ
10:42hãy thử bước ra khỏi
10:43khung nhìn chật hẹp về chính mình.
10:46Ánh sáng chỉ hiện ra
10:47khi bạn dám mở mắt,
10:49kể cả trong đêm tối.
10:515. Cách mỗi chúng ta có thể giúp nhau
10:53Nếu bạn là một người trẻ
10:55đang đọc những dòng này,
10:57hãy nhớ rằng
10:58bạn không cần phải một mình
10:59vượt qua tất cả.
11:00Hãy học cách tìm đến ai đó,
11:03một người bạn,
11:04một giáo viên,
11:05một truyền viên tư vấn
11:06hoặc đơn giản là một người biết lắng nghe.
11:09Nếu bạn là cha mẹ, thầy cô,
11:11hãy học cách hỏi
11:12con ổn không
11:13bằng một trái tim mở
11:15không phán xét.
11:16Đừng chỉ hỏi về điểm số,
11:18thành tích.
11:19Hãy hỏi về cảm xúc.
11:21Nếu bạn là bạn bè,
11:22đôi khi điều bạn cần làm
11:24không phải là đưa ra lời khuyên,
11:25mà là ngồi lại và nói
11:27tờ ở đây.
11:28Và nếu bạn đã từng vượt qua
11:30những giai đoạn tâm tối
11:32trong cuộc sống,
11:33xin hãy kể lại hành trình ấy.
11:35Bạn không biết đâu,
11:36câu chuyện của bạn
11:37có thể là chiếc phao cứu sinh
11:39cho ai đó
11:40đang chơi với
11:41giữa biển bi quan.
11:42Phần kết
11:43Thay cho một cái ôm,
11:44gửi bạn trẻ
11:45đang bi quan.
11:47Bạn thân mến,
11:48nếu bạn đang đọc những dòng này,
11:50có thể bạn đã từng,
11:52đang,
11:52hoặc sẽ một lần nào đó
11:53đi qua vùng tối
11:54trong lòng mình.
11:55Có thể bạn đang mang theo
11:57một vết thương mà không ai thấy,
11:59một nỗi đau mà không lời nào diễn tả được,
12:01hoặc đơn giản là một nỗi mệt mỏi
12:03kéo dài chẳng rõ lý do.
12:05Nhưng tôi muốn nói với bạn
12:07một điều quan trọng,
12:08thật sự quan trọng.
12:09Bạn không cô đơn.
12:11Bi quan không phải là bản chất,
12:13nó là một trạng thái,
12:15và giống như mọi trạng thái khác,
12:16nó có thể thay đổi.
12:18Có thể bạn không thấy lối ra
12:19ngay lúc này,
12:21nhưng điều đó không có nghĩa là
12:22con đường không tồn tại.
12:23Đôi khi, ánh sáng ở cuối đường hầm
12:26chỉ xuất hiện khi ta dám bước tiếp
12:28thêm một đoạn nữa.
12:29Cuộc sống sẽ có những ngày lạnh,
12:31có những mùa chẳng hoa nở,
12:33có những khoảng trống
12:34tưởng như không thể lấp đầy.
12:36Nhưng bạn biết không,
12:37chính những vết nứt ấy
12:38lại là nơi ánh sáng có thể len vào.
12:41Nếu bạn đang gục ngã,
12:42đừng xấu hổ.
12:43Ngã xuống không có nghĩa là bạn yếu đuối,
12:45mà là bạn đã đủ can đảm để bước đi.
12:48Và mỗi lần đứng dậy,
12:50bạn mạnh mẽ hơn chính mình của ngày hôm qua.
12:52Bạn không cần phải là người giỏi nhất,
12:55bạn không cần phải chiến thắng tất cả.
12:57Bạn chỉ cần tiếp tục,
12:59từng chút một.
13:00Hãy chăm sóc bản thân
13:01như cách bạn chăm sóc một người bạn yêu quý,
13:04với sự kiên nhẫn,
13:05lòng chắc ẩn
13:06và một niềm tin rằng
13:07bạn xứng đáng có mặt trên đời.
13:09Nếu bạn đang khóc,
13:11hãy khóc.
13:11Nếu bạn cần nghỉ ngơi,
13:13hãy nghỉ ngơi.
13:14Nhưng xin đừng từ bỏ.
13:15Tuổi trẻ,
13:17dẫu có mưa rông,
13:18vẫn là kho báo không gì thay thế được.
13:20Bạn là một phần của thế giới này,
13:22và sự tồn tại của bạn mang ý nghĩa,
13:25cho dù bạn chưa nhìn thấy ngay lúc này.
13:27Hãy viết tiếp câu chuyện của mình.
13:29Có thể bạn chưa biết chương tiếp theo sẽ ra sao,
13:32nhưng hãy để nó có cơ hội được viết.
13:34Bởi đôi khi,
13:35những chương đẹp nhất
13:36lại đến sau những trang tối nhất.
13:38Tôi và rất nhiều người ngoài kia
13:40tin rằng bạn sẽ ổn.
13:42Không phải ngay hôm nay,
13:44nhưng sẽ ổn,
13:45rồi sẽ ổn.
13:46Và cho đến lúc đó,
13:48hãy ôm lấy chính mình thật chặt,
13:50vì bạn xứng đáng.
13:51Bi quan không sai,
13:53nhưng cam triệu bi quan
13:54mới là điều đáng tiếc.
13:56Tuổi trẻ không cần phải lúc nào cũng rực rỡ,
13:59nhưng tuổi trẻ
13:59cần dám tin,
14:01dám thử,
14:02dám gượng dậy sau những lần ngã.
14:04Thế giới ngoài kia khắc nghiệt,
14:06nhưng bên trong bạn
14:06luôn có một vùng trời
14:08chưa bao giờ thổi rộng mờ.
14:10Hãy sống như thế,
14:11bạn còn cả một hành trình
14:12để viết lại kịch bản của mình
14:14với ánh sáng,
14:15với hy vọng
14:16và với một trái tim không đầu hàng.
14:18Nếu bạn thấy mình trong video này,
14:20hãy để lại một bình luận,
14:22chia sẻ một lần bạn từng bi quan
14:23và cách bạn vượt qua nó.
14:25Đừng quen thả tim,
14:27chia sẻ cho những người bạn
14:28cần nghe điều này
14:29và đăng ký kênh
14:30để cùng nhau đi tiếp
14:31hành trình khai phá nội tâm
14:32sâu thẳm nhất của tuổi trẻ.
14:34Bởi chẳng có cảnh nào buồn hơn,
14:36nhưng cũng chẳng có gì đẹp hơn
14:38một người trẻ dám đứng dậy
14:39giữa hoang tàn
14:40mà nở nụ cười.