Skip to playerSkip to main content
  • 20 hours ago
Transcript
00:00Transcription by CastingWords
00:30Transcription by CastingWords
01:00Transcription by CastingWords
01:30Transcription by CastingWords
02:00Transcription by CastingWords
02:29Transcription by CastingWords
02:59Transcription by CastingWords
03:30Cũng được
03:31Hôm nay ta ban phép lực giúp ngươi một lần
03:34Đợi đến ngày cuối cùng trở về nguyên trạng
03:38Kết thúc kiếp này
03:40Ngươi có chịu không?
03:43Đa tài như vậy đại sư?
03:44Đệ tử vô cùng cảm kích
03:45Họ liền niệm thần chú triển khai phép thuật
03:49Hãy subscribe cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
03:58Hãy subscribe cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
04:02Hãy subscribe cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
04:10Hãy subscribe cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
04:19Hình thế thì cũng giống như một bão vật
04:22Nhưng vẫn còn chưa có lợi ích thật sự
04:24Cần phải khác thêm chữ vào
04:26Khiến người vừa thấy biết ngay đây là bão vật kỳ diệu
04:30Sau đó
04:32Đưa người đến dục đất xương minh long thịnh
04:35Là dọc dõi trăm anh thi lễ
04:37Nơi phồn qua trang lệ
04:39Nơi ấm êm phu quý
04:41Để an cư lạc nhiệm
04:43Không biết người đưa đệ tử đến nơi nào
04:45Mong được chỉ rõ
04:47Để đệ tử không lo
04:49Người khoan hãy hỏi
04:55Lúc đó tự nhiên sẽ hiểu thôi
04:57Người chính là duyên đá bất tài
05:04Muốn được biến hình nhập thế
05:07Nhưng không biết đá này
05:10Rơi rụng xuống đâu đầu
05:13Thái vào nơi nào
05:16Sự diệt ra sao
05:19Không không đạo nhân tỉ mỉ đọc kỹ lần nữa
05:23Qua các triều đại vua chúa
05:26Hàng ngàn viên kỹ
05:27Ông cảm thấy sụp đổ hoàn toàn
05:30Trong thư sách
05:31Toàn là những lời hoang đường
05:33Một dòng lệ chua xót
05:36Đã khiến tác giả quá dại
05:38Ai giải được câu nói
05:41Được ghi trên bia đá kia
05:43Ngày đó ở phía đông nam
05:46Trong một góc nhỏ
05:47Có một người tên Cô Tô
05:49Có thành tên Thành Sương Môn
05:52Là một dùng đất phong lưu
05:54Giàu có
05:55Ngoài thành Sương Môn
05:58Có một con phố thập lý
06:00Trong phố có một ngõ nhân thành
06:02Trong ngõ có một ngôi miếu cũ
06:05Vì đất đai trật hẹp
06:07Nên ai cũng gọi miếu hồ luôn
06:09Cành miếu có một ngôi nhà quê
06:12Họ chân tên phí
06:13Từ sĩ ẩn
06:15Vợ cả phong thị
06:17Do chân sĩ ẩn này bản tím điềm tĩnh
06:20Không ham mê công danh
06:22Lấy uống rượu ngâm thơ làm vui
06:24Là một người có nhân phẩm cao quý
06:26Đến nay tuổi đã 50
06:28Nhưng không có con trai
06:30Chỉ có một người con gái
06:32Tên đứa bé là Anh Liên
06:35Năm nay 3 tuổi
06:36Một hôm
06:38Thời tiết nóng bức
06:39Sĩ ẩn đang ngồi nghỉ trong thư phòng
06:42Tay vừa buông quỷ sách
06:44Định nghỉ ngơi một lát
06:46Không ngờ
06:46Mơ mơ màng màng thiếp đi
06:48Trong giấc mơ
07:03Sĩ ẩn bỗng đến một nơi
07:06Không biết đó là nơi nào
07:08Nhìn từ xa
07:09Thấy có một tăng
07:10Một đạo đang đến
07:11Vừa đi
07:12Vừa nói
07:13Ông cầm vật này
07:15Định đưa tới đầu
07:16Hiện nay
07:17Có một vụ án đang cần phải kết thúc
07:19Tên phong lưu bậc nhất
07:21Vẫn chưa đọc thai nhập thế
07:23Nhưng cơ hội này
07:25Hãy đem vật này cho hắn mang đi cùng
07:27Để cậu ta đi mà nếm thử
07:29Thì ra quan nghiệp phong lưu
07:31Dạo này lại sẽ tạo ra nặng kiếp dạng thế
07:34Nhưng không biết
07:35Nó rơi vào phương nào và nơi nào
07:37Chỉ vì bên bờ Linh Hà
07:40Ở tây phương cạnh đá Tam Sinh
07:41Có một ngọn gián châu thảo
07:43Lại do thần anh
07:45Của cung xích hà canh giữ
07:47Ngày đêm tưới nước cam lộ
07:49Dần dần thoát chất cây cỏ
07:51Đổi được hình người
07:52Và luyện thành một nữ nhi
07:54Chỉ vì chưa đẹp đáp được ơn chăm bón
07:57Vì vậy trong nó
07:58Lưu công một dướng mắt
08:00Kéo dài da dẳng bất tận
08:02Đến ngày nay
08:03Thần anh này lòng phạt sôi sụp
08:05Muốn được hạ phạm
08:07Kết lây ảo duyên
08:08Cảnh ảo hỏi đến cái tình chăm bón
08:11Biết là vẫn chưa trả xong
08:12Gián châu tiêu tử liền đáp
08:14Đó là cái ơn cam lộ
08:16Tôi lại không có nước này để trả
08:18Nếu chàng đã xuống trần thế làm người
08:20Tôi cũng xuống trần thế làm người
08:22Đem hết tất cả nước mắt cả đời
08:24Của tôi để trả
08:25Cũng là trả ơn cho chàng rồi
08:28Vì sự việc này
08:30Đã dẫn đến việc
08:31Bao nhiêu quan gia phong lưu
08:33Theo họ để kết thúc án này
08:35Nhị dị tiên sư khoan đã
08:40Nhị dị tiên sư xin dùm bước
08:42Khi nãy nghe nhị dị nói
08:44Vật ngốc nghếch
08:45Không biết thế nào
08:47Có thể cho tôi ngắm không
08:49Nếu hỏi vật này
08:51Cũng có nhân duyên đó
08:54Chân sĩ ẩn khi vừa nhận lấy nhìn
08:58Thì ra là viên ngọc đẹp trong sáng
09:00Trên đó nét chữ rõ ràng
09:02Có khác bốn chữ
09:04Thông linh bảo ngọc
09:05Phía sau còn có vài hàng chữ nhỏ
09:08Khi ông muốn nhìn kỹ
09:09Đạo sĩ liền nói đã đến ảo cảnh
09:12Và lấy lại viên ngọc rồi bỏ đi
09:14Đến rồi, đến rồi
09:17Khi giả thành thật
09:30Thật cũng giả
09:33Không nằm trong có
09:38Có hoàng không
09:53Trân sĩ ẩn đột nhiên tỉnh lại
09:55Những chuyện đã mơ liền quên hết một nửa
09:58Chỉ thấy con gái
10:00Ngày càng xinh đẹp
10:01Như hoa, như ngọc
10:02Ngoan hiền, vui vẻ
10:04Liền ôm vào trong lòng
10:06Vui đùa với nó một lát
10:08Rồi lại đưa ra phố
10:09Xem cảnh áo nhiệt của lễ hội
10:11Phim 88.com xin ân hạnh giới thiệu đến các bạn bộ phim này
10:16Thi chủ
10:21Thi chủ
10:23Ông đang ôm bên mình một vật vô cùng sâu sô
10:26Liên lưỡi đến cả phụ mẫu
10:28Đưa cho tôi
10:29Đưa cho tôi
10:31Đưa cho tôi
10:33Đưa con chịu con có ít gì
10:37Hương lăng gặp nhẫn tiết gia trang
10:39Nguyên tiêu hội tết sau đêm đó
10:41Tức lúc khói lên
10:42Gặp quả tai
10:43Không cho cũng được
10:45Cũng được, cũng được
10:47Chúng ta cũng đi cho xong
10:48Chia tay tại đây
10:49Không cần đồng hành
10:50Mỗi người một hướng
10:51Sau ba kiếp
10:52Chờ nhau ở Bắc Mạng Sơn
10:54Gặp nhau về Thái Hương
10:55Hoàn cảnh cơ thuốc
10:57Hay lắm
10:58Hay lắm
10:59Hai người này
11:02Ác bố lại lực
11:04Ta nên hỏi thử
11:06Nhưng giờ
11:07Hối hận đã muộn rồi
11:09Lại kể
11:10Trong miếu hồ lô gần nhà chân sĩ ẩn
11:13Có một nho sinh nghèo ở nhờ
11:15Họ giả
11:16Tên quá
11:17Biểu tự thời phi
11:19Biệt hiệu vũ thôn
11:21Giả vũ thôn này
11:22Cũng là dòng tộc thi sĩ quan lại
11:25Vì ông bà cha mẹ căng cơ đã tận
11:27Chỉ cho ông ấy
11:29Một thân áo dại
11:30Vì tiếng kinh
11:32Mưu cầu công danh
11:33Dựng lại cơ nghiệp
11:35Nên tự đi đến đây
11:36Lại ẩn mình ở đây
11:38Tạm ở nhờ trong miếu
11:40Nên thường qua lại
11:41Với sĩ ẩn
11:43Vũ thôn vô cùng cảm kích
11:45Vìm lão già tới thâm
11:47Thư lỗi cho lão đây
11:51Mời ngồi
11:52Lát nữa ta sẽ ra
11:53À
11:54Lão tiên sinh cứ việc tự nhiên
11:56Giáng sinh là khách quen rồi
11:58Chờ chút có sao
11:59
12:00Vũ thôn vừa đưa mắt
12:10Nhìn ra bên ngoài cửa sổ
12:12Thì ra là một cô nhà hoàng
12:14Đang hái qua ngoài đó
12:16Dùng nhàng vô cùng thoát tục
12:18Đôi mắt trong sáng
12:20Tuy không phải xinh đẹp cho lắm
12:22Nhưng lại có nét làm rung động
12:24Vũ thôn bất giác
12:26Gẫn người ra
12:27Người này nhìn cây pháp như vậy
12:32Nhưng mà lại áo giải sơ sài
12:34Có lẽ là
12:36Quỳnh ấy chính là người mà lão già hay nói
12:38Dạ vũ thôn
12:39Tạo nào lại nói
12:42Quỳnh ấy sẽ không ở lâu trong cái nghèo
12:44Vũ thôn thấy cô ngoảnh đầu nhìn
12:50Liền cho rằng cô gái này đã có ý với mình
12:53Nên vui mừng khôn tả
12:55Thầm nghĩ cô gái này biết nhận ra anh hùng
12:58Là tri kỷ trong chốn phong trần
13:01Một hôm
13:04Lại tới ngày Tết Trung Thu
13:06Nhà sĩ ẩn tiệc đã tan
13:08Nhưng vẫn bày thêm một bạn khác
13:10Ở thư phòng
13:11Một mình ông đi bộ đến ngôi miếu
13:14Để mời giả vũ thôn
13:15Mời
13:16Ngọc dấu
13:24Đấy hòm
13:25Chờ giá bán
13:26Thoa nằm trong hộp
13:29Đợi thời bay
13:30Sĩ ẩn
13:32Càng thêm lòng yêu cái tài
13:34Tặng cho 50 lượng ngân lượng
13:36Và 2 bộ áo ấm cho vũ thu
13:39Đợi ngày 19
13:40Là ngày hoàng đạo
13:42Lập tức mua thuyền đi phía Tây
13:43Nói đến canh ba
13:452 người chia tay
13:46Hôm sau
13:49Trân sĩ ẩn
13:50Muốn viết 2 lá thư tiến cử
13:52Đưa vũ thôn mang đến thần đua
13:54Không ngờ giả vũ thôn
13:55Đã vội vàng đi lên kinh rồi
13:57Để lại lời nhắn
13:59Người có học
14:00Không cần ngày hoàng đạo
14:01Hay hát đạo
14:02Không từ mà biệt
14:03Mua thuyền đi về phía Tây
14:05Để dây dựng tiền đồ
14:07Sĩ ẩn nghe được
14:08Cũng chỉ đành chịu
14:10Đúng là ngày tháng trôi nhanh
14:12Chớp mắt lại là Tết Nguyên Tiêu
14:14Trân sĩ ẩn
14:15Lệnh cho người nhà
14:16Quác Khải
14:17Bế theo anh Liên
14:18Đi ngắm hồi Hoa Đăng
14:20Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
14:20Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
15:21Anh Liên ngồi trên bậc cửa của một ngôi nhà.
15:24Tiểu thừa, cô ngồi đây, chờ tôi một lát. Tôi đi rồi về liền.
15:28Anh Liên ngồi trên bậc cửa của một ngôi nhà.
15:58Anh Liên ngồi trên bậc cửa của một ngôi nhà.
16:28Anh Liên!
16:31Anh Liên!
16:34Anh Liên!
16:36Anh Liên!
16:37Anh Liên!
16:42Anh Liên!
16:44Anh Liên!
16:48Quang Khải này cũng không dám trở về gặp chủ nhân,
16:52nên tha hương bỏ trốn.
16:55Vợ chồng chân sĩ ẩn thấy con gái đi cả đêm không về,
16:59dẫn thêm vài người đi tìm kiếm.
17:02Anh Liên!
17:04Khi trở về, vẫn bặc vô âm tính.
17:08Hai vợ chồng họ, nửa đời chỉ có một đứa con,
17:11mất trong phút chốc.
17:13Vì vậy, khóc suốt ngày đêm, gần như muốn tìm cái chết.
17:34Không ngờ ngày 15 tháng 3 này,
17:37biếu hồ lô làm đồ cúng, chảo dầu phát quả, lửa lan gửi sổ.
17:43Người ở vùng này đa phần dùng thùn tranh dách gỗ,
17:47nói chung cũng vì số kiếp.
17:50Thế là, nhà nối tiếp nhà, lửa lan khắp nơi,
17:54khiến cả con khố cháy như quả diệm sơn.
17:57Lúc này, tuy có quân dân dập lửa,
18:00nhưng lửa cháy quá lớn, làm sao mà dập nổi.
18:03Cháy rồi!
18:04Cứ cháy suốt một đêm, cũng không biết thiêu rượu bao nhiêu hộ.
18:08Chỉ tội nghiệp chân da ở sát bên,
18:10đã bị cháy thành một đống ngói dưỡng.
18:20Chân sĩ ẩn đành bàn bạc với thê tử,
18:22bán hạ giá mấy khu điền trang,
18:25rồi dắt thê tử và hai cô nhà hoàng đi đến nhà nhà phù.
18:29Lão da! Lão da!
18:31Tiểu thư về rồi!
18:33Nhà phụ ông tên là Phong Túc,
18:35trong nhà vẫn rất giàu có.
18:37Thấy con rể thảm hại đến đây,
18:39trong lòng có chút không vui.
18:42Sĩ ẩn biết nhờ người không được,
18:44trong lòng có phần hối hận.
18:46Cồng với nỗi đau năm ngoái,
18:48căm phẫn oán hận, tích tụ nỗi đau.
18:51Một người tuổi cao, nghèo bệnh cùng lúc.
18:55Vì thế, dần dần lộ ra quan cảnh hạ thế kia.
18:59Người đời đều cho thần tiên hay,
19:03mà chuyện công danh lại vẫn sai.
19:09Xưa nay, tướng xoáy nơi nào đấy,
19:13một dãy mùa quang, cỏ mọc bề.
19:19Người đời đều cho thần tiên hay,
19:23nhưng hám vàng bạc lòng không khuây.
19:27Suốt ngày những mong chứa cho đầy,
19:31đến lúc đầy rồi nhắm mắt ngay.
19:37Người đời đều cho thần tiên hay,
19:45những thích vợ đẹp lòng không khuây.
19:49Lúc sống ái ân, ngày kề suốt,
19:53lúc chết liền bỏ theo người ngay.
19:57Người đời đều cho thần tiên hay,
20:01muốn đông con cháu, lòng không khuây.
20:07Xưa nay, cha mẹ quá thật khờ.
20:15Con hiền, cháu thảo, ai thấy đi?
20:20Nào, nãy giờ ông nói gì vậy?
20:26Toàn mấy chữ không khuây, không khuây.
20:30Nếu ông nghe được hai chữ này,
20:31có thể xem như đã hiểu.
20:33Phải biết, mọi sự trên đời không khuây là dướng bận.
20:37Nếu như không dướng,
20:39thì cứ gọi là đã khuây.
20:41Nếu muốn khuây thì phải không dướng bận.
20:45Bài này của tôi tên là Hảo Liễu Ca.
20:48Quang đã, cho tôi đem bài Hảo Liễu Ca,
20:52giải thích nó ra, được không nhỉ?
20:55Vậy thì xin mời, xin mời.
20:59Giờ đây nhà trống,
21:02năm xưa hút đầy vườn,
21:05này có ngỗ ngang.
21:08Xưa là...
21:11Ờ...
21:12đời hát mua.
21:14Nhờ anh văn tơ kết đầy xà cố,
21:18màng the trú rưỡi,
21:20ngã bệt bên sông cửa.
21:23Nói gì mà?
21:24Son thì đậm, tấn thì thơm.
21:27Sao lại mái đầu đếm thành sương?
21:30Hôm qua hoàng thổ lúng đầu,
21:33tiễn bạch cốt.
21:34Đêm nay dưới típ liều đỏ ấy có nguyên ương.
21:38Vàng đầy rương, bạc đầy rương,
21:41bỗng thành ăn mày ai cũng mắng.
21:44Đàn thang mạng người khác không thọ,
21:46đâu biết chính mình chết đến nơi.
21:49Biết dạy con,
21:51không đảm bảo ngày sau,
21:53không làm cướp.
21:54Gái kén dọn,
21:56sao ai mà cần lưu lạc tại chốn trăn hoa.
22:00Vì chê ô xa nhỏ,
22:02dẫn đến khoa trồng công.
22:04Hoa chê áo khoát trách,
22:07nay chê áo khoát dài.
22:09Loạn cào cào,
22:11bạn hát xong rồi tôi lên thế.
22:13Nhận ngược quê người là quê tôi,
22:17thân quán đường.
22:22Đến cuối cùng đều giúp người khác
22:26mài áo vui.
22:31Rất xác nghĩa, rất xác nghĩa đây.
22:36Sĩ ẩn cùng đạo nhân điên đi như cơn gió,
22:40ra khỏi phố phường nguyên nào.
22:42Dân chúng xem như là một truyền thuyết mới.
22:45Phong Thị nghe được những lời này,
22:47không đến nỗi chết lên chết xuống.
22:50Bất đắc dĩ,
22:52không thể không sống nhờ vào cha mẹ của bà.
22:54Ông Phong Túc tuy quán trách mỗi ngày,
22:57nhưng cũng đành phải chịu.
22:59Hôm đó,
23:00đại nhà hoàng chân gia Kiều Hạnh
23:02mua chỉ ở trước cửa, bỗng nghe trên phố.
23:05Dân chúng đều nói Tân Thái gia nhậm chức.
23:08Kiều Hạnh chỉ thấy đoàn quan hô hào,
23:10từng đôi từng đôi đi qua.
23:13Lá sau,
23:14Kiều lớn đang khiên một dì quang đội ô sa đỏ tư đi qua.
23:18Vũ Thôn phát hiện liền ngẩn người,
23:20tưởng nghĩ nhà hoàng này rất quen mặt,
23:22rất giống người từng gặp ở nhà của Sĩ ẩn.
23:26Ngày hôm sau,
23:29Vũ Thôn cho người mang đến hai bao ngân lượng,
23:32bốn sắp gắm dốc, đáp tạ phu nhân chân gia.
23:36Lại gửi một bức thư mật,
23:38nhờ Phong Túc chuyển lời hỏi phu nhân chân gia,
23:41muốn nạp Kiều Hạnh làm hồng gì.
23:44Chỉ một năm, liền sinh một con trai.
23:47Nửa năm sau,
23:48vợ cả của Vũ Thôn bỏng lâm bệnh qua đời.
23:51Vũ Thôn liền đưa cô lên làm dì phu nhân chính thức.
23:56Không ngờ không tới một năm,
23:58Vũ Thôn liền bị quang trên tố cáo,
24:00và bị cắt chức.
24:04Giả Vũ Thôn,
24:06trong lòng vô cùng hổ thẹn,
24:08giao phó lại công việc,
24:09đem số giống tức lũy trong mấy năm làm quang,
24:12và lớn nhỏ trong nhà,
24:14đưa về quê cũ.
24:16Nhưng lại một mình,
24:17hóng gió ngắm trăng,
24:19vua ngoạn thắng cảnh khắp nơi.
24:21Hôm đó,
24:30lại vua ngoạn đến vùng đất Duy Dương,
24:33vì nghe nói dì quang Lâm Như Hải,
24:35muốn tuyển một người thầy.
24:37Vũ Thôn muốn giao đó.
24:39Hơn nữa,
24:40tính kế an thân.
24:42Thì ra tổ tiên của Lâm Như Hải này,
24:44từng trong hàng ngũ hầu gia.
24:46Nay,
24:47đến Như Hải,
24:48trải qua năm đời,
24:49tuy là con nhà phú quý,
24:51nhưng cũng là dòng giỏi nho học.
24:54Chỉ tiếc là đời sau Lâm Gia này không thịnh,
24:57con cháu có hạn.
24:58Nay,
24:59Như Hải đã được 40.
25:01Tuy có mấy phòng thê thiếp,
25:04nhưng số ông không có con trai,
25:06chỉ có vợ chính,
25:07giả thị,
25:08sinh một con gái.
25:09Tên là Đại Ngọc,
25:11năm nay 5 tuổi.
25:12Không có con trai,
25:14nên thương như báo vật.
25:16Tiểu nữ giống là con một,
25:19cho nên rất cô đơn,
25:20ngẫu thân của nó lại bệnh suốt năm,
25:22nên càng thêm sầu não.
25:24Cả ngày nó chỉ quyến luyến dây cảnh chim hoa,
25:27lấy nước làm bạn,
25:29lại càng trở nên ít nói.
25:31Vì vậy,
25:32mới mời tiên sinh đến,
25:33để chỉ dạy thêm.
25:35Tôi không mong thân con gái,
25:36có thể có được học vấn hơn người,
25:39chỉ mong là có thể tu tâm dưỡng tánh.
25:41Đừng có quá cô đọc khép mình,
25:44thì tôi mãn nguyện rồi.
25:46Không tự nói nếu muốn tạo nhân tài,
25:49một năm đã là đủ.
25:51Nếu được ba năm, chắc chắn thành tài.
25:54Không tự nói người có tài có đức
25:57gìn giữ nước nhà,
25:58sẽ được dứng bền theo năm tháng.
26:11Ai ngờ Giả Thị Phu Nhân,
26:22mẹ của cô học trò,
26:23làm bệnh qua đời.
26:25Cô học trò xưa,
26:26hầu thuốc than,
26:27nay giữ quan tài.
26:29Gần đây vì đau lòng quá độ,
26:31Dũng đã yếu ớt lắm bệnh,
26:33nên bệnh cũ tái phát,
26:35mấy ngày liền không đến học.
26:37Vũ thôn rảnh rỗi buồn chán,
26:40mỗi khi thiết trời vừa mát,
26:42cơm xong thì ra ngoài đi dạo.
26:48Ây cha!
26:51Trung hợp, thật trùng hợp.
26:54Lâu huynh,
26:56tới đây khi nào?
26:57Sao để không hãy biết?
26:59Về nhà vào cuối năm ngoái,
27:01nay còn phải vào kinh,
27:03sẵn đi ngang qua đây,
27:04tìm một người bạn cũ nói vài câu.
27:07Huynh ấy có tình,
27:09bảo ta ở lại vài ngày,
27:11ta lại không có diễn gấp,
27:12nên đã nhận lại.
27:13Người này là thương nhân đồ cổ trong kinh,
27:15Lãnh Tử Hưng.
27:16Ngày trước quen nhau trong kinh,
27:18Vũ thôn thích nhất là Lãnh Tử Hưng này,
27:20là người ông cho rằng có bản lĩnh lớn.
27:23Lãnh Tử Hưng lại muốn nhờ danh nho sĩ của Vũ thôn,
27:26nên hai người nói chuyện rất ăn ý,
27:28hiểu ý lẫn nhau.
27:30Dạo này trong kinh có tên gì mới hay không?
27:33Thì là người trong dòng tộc cao quý của Lão Đệ đây,
27:36đã xảy ra một chuyện,
27:37cũng là chút chuyện nhò nhỏ.
27:39Dòng tộc đệ không ai ở trong kinh,
27:41sao có chuyện này được?
27:43Hai người cùng họ,
27:44có phải cùng dòng tộc không?
27:46Hả?
27:48Vậy là nhà ai?
27:50Vinh quốc phủ,
27:51trong giả phủ,
27:53cũng xui xẻo không kém gì so với Lão Đệ.
27:57À, thì ra là nhà họ.
28:04Năm ngoái để tới Kim Lăng,
28:07có đi ngang qua nhà của ông ấy.
28:09Phố Đông là Ninh quốc phủ,
28:11phố Tây là Vinh quốc phủ.
28:12Hai nhà nối liền,
28:14chiếm hết cả nửa con đường.
28:16Cách một bức tường nhìn qua,
28:18bên trong đình đài lầu cát
28:19lại còn nhà cao chót gió.
28:21Chỉ một vùng phía sau,
28:23ở trong vườn qua rừng cây núi đá,
28:25cũng mang hơi thở âm tâm xanh mát.
28:28Tại để không biết,
28:29năm xưa,
28:30Đinh quốc công,
28:32Vinh quốc công,
28:33là hai huynh đệ cùng một mẹ sinh ra.
28:36Ninh công là trưởng,
28:37sinh ra bốn người con trai.
28:39Khi Ninh công qua đời,
28:41giả đại quá lên lòng quang,
28:42cũng sinh ra hai con trai.
28:44Lớn là giả phu,
28:47đến tám chín tuổi thì đã chết.
28:50Chỉ còn lại đứa con nhỏ là giả kính,
28:52lên lòng quang.
28:53Bây giờ thì một mực hướng đạo,
28:56chỉ thích luyện đang tu đạo,
28:59chuyện khác đều không bận tâm.
29:01Cũng may,
29:02lúc trẻ có một con trai tên là Giá Trân.
29:05Vì cha ông ta một lòng muốn làm thần tiên,
29:08đã để chức quan cho ông ta.
29:10Một mình,
29:11trong kinh ngoài thành,
29:12trà trộn trong đám đạo sĩ,
29:14tên Giá Trân này đâu chịu ăn học.
29:17Chỉ thích ăn chơi thôi.
29:19Cả một ninh quốc phủ bị ông ta lật ngược lên,
29:22cũng không ai dám lên tiếng.
29:24Ông tổ Giá Trân này lại sanh một con trai,
29:27năm nay 16 tuổi,
29:28tên là Giá Dung.
29:30Nói về Vinh Phủ cho để nghe.
29:33Từ khi Vinh Công qua đời thì,
29:35trưởng tử Giá Đại Thiện lên làm quang,
29:38người này đã cưới tiểu thư Sử Hồ Gia,
29:41công lao hiển hách về làm vợ,
29:43sanh ra hai con trai.
29:45Trưởng tử Giá Xá,
29:46thứ tử là Giá Chính.
29:48Đại Thiện qua đời từ sớm,
29:50thái phu nhân thì còn.
29:52Hướng tử Giá Xá lên làm quang,
29:54còn thứ tử Giá Chính,
29:56từ nhỏ yêu thích đọc sách,
29:58tổ phụ thương nhất,
30:00ở quang thượng,
30:02đặc biệt ban tặng cho chính lão gia này,
30:05phong hàm làm chủ sự khiến ông cố công học tập.
30:09Đến nay,
30:11đã lên làm viên ngoại lan rồi.
30:13Chính lão gia này có phu nhân là Dương Thị,
30:16đứa con trai đầu tiên tên là Giá Châu,
30:1914 tuổi đổ tú tài,
30:21chưa tới 20 tuổi thì đã cưới thê tử,
30:23sanh con trai,
30:24rồi bị bệnh mà chết.
30:26Đứa con thứ là cô con gái,
30:29sanh vào mùng một tháng viên,
30:32vậy đã lạ lạ rồi.
30:34Không ngờ sau đó lại sanh một con trai,
30:37lại còn lạ hơn.
30:39Đứa con trai này vừa mới chào đời,
30:42trong miệng đã ngậm một viên ngọc ngũ sắc,
30:46lấp lánh,
30:47trên đó lại còn có đầy chữ,
30:51đặt tên cậu ta là Bảo Ngọc.
30:54Để nghĩ,
30:56đây có phải là chuyện lạ không?
30:59Quả nhiên lạ,
31:02chỉ e người này,
31:05lai lịch không nhỏ.
31:07Ai ai cũng đều nói như vậy,
31:10vì vậy nãy tổ mẫu quý cậu ta như châu báo.
31:14Vào năm tròn một tuổi,
31:16chính lão già muốn thử chí hướng tương lai cậu ta,
31:19đem dạng vật trên thế gian bài ra trước mặt,
31:22để cậu ta bóc.
31:23Ai ngờ cậu ta không bóc gì hết,
31:25đưa tay ra thì đã bóc,
31:27những thứ như là phấn son trăm bông của con gái.
31:30Cho nên chính lão già nổi giận,
31:35mới nói,
31:37sau này ngươi chỉ là phượng tham mê tửu sắc,
31:40vì vậy mà trở nên không thích nữa.
31:42Chỉ vì có sự lão thái quân vẫn cứ quý như mạng sống.
31:46Đến nay,
31:47đã 7-8 tuổi rồi,
31:49mặc dù vô cùng ngang ngược,
31:51nhưng mà rất thông minh khéo léo,
31:53trăm đứa không bằng mình cậu ta.
31:55Nói năng cũng kỳ lạ,
31:57nói là nữ nhi là xương thịt làm bằng nước,
32:00nam nhi là xương thịt làm bằng bùng,
32:03để thấy có buồn cười hay không.
32:05Sau này chắc chắn là háo sắc rồi.
32:09Trưởng nữ của chính lão già tên là Nguyên Xuân,
32:13vì hiếu hiền tài đức,
32:15đã được chọn vào cung làm nữ quang.
32:18Vị tiểu thơ do thiếp của xá lão già sinh,
32:21tên là Nguyên Xuân.
32:23Tam tiểu thơ do thiếp của chính lão già sinh,
32:26tên là Thám Xuân.
32:29Còn tứ tiểu thơ là em gái của Trân Gia Ninh Phủ,
32:33tên Tích Xuân.
32:34Bởi vì sử lão phu nhân rất là thương cháu gái,
32:37cho nên mấy chị em gái đều có ở bên tổ mẫu,
32:41học chung một chỗ, nghe nói người nào cũng đẹp.
32:45Gia đình bình thường thích dùng nhất là mấy chữ đẹp như Xuân Hồng, Hương Ngọc.
32:49Sao mà giả phủ cũng đi theo lối mòn này vậy?
32:52Ừm, không đâu.
32:54Chỉ vì bây giờ đại tiểu thơ được sinh vào mùng một tháng Giêng,
33:00cho nên đặt là Nguyên Xuân,
33:02còn lại mới đặt theo chữ Xuân này.
33:04Chứ như trưởng bối con gái đều đặt như con trai.
33:07Chứng cơ sẵn đó,
33:09hiện nay quý đông già phu nhân của Lâm Công
33:13là em gái của hai lão già xá chính ở trong Vinh Phủ,
33:17lúc ở nhà tên là Giả Mẫn.
33:19Nếu đệ không tin, quay về tìm hiểu thử.
33:22Hèn chi của học trò của đệ,
33:24cứ chỉ hành động quả thật có khác.
33:27Không giống với những cô gái ngày nay.
33:29Đúng là người mẹ khác thường cũng có con khác thường.
33:32Nay biết là con cháu Vinh Phủ lại càng thấy hy hữu.
33:36Tiếc là tháng trước mẫu thân đã qua đời rồi.
33:43Lúc nãy nói chính lão già này đã có con trai ngậm ngọc,
33:51lại có một cháu Úc trưởng tự nói giỏi.
33:54Vậy xá công không có con trai nào sao?
33:58Nếu hỏi tới xá công,
34:01cũng có hai con.
34:03Trưởng tên là Giả Liễn.
34:05Năm nay cũng khoảng hai mươi tuổi rồi.
34:08Thân thì càng thêm thân,
34:10đã hỏi cưới cháu gái của Dương Thị Phu Nhân chính lão già.
34:14Cưới cũng được hai năm rồi.
34:16Trên người liễn gia này,
34:17cũng mang dòng máu tương tự,
34:19là người không thích học hành.
34:21Ra chốn trường đời,
34:23cơ hội tốt tan biến bơi lời lẻ.
34:25Vì vậy tới nay,
34:26chỉ sống ở nhà của Nhị Thúc chính lão già,
34:29phụ giúp lo liệu diệt nhà.
34:31Mời!
34:36Vũ Thôn à, lẽ nào để không biết?
34:40Trong kinh chuẩn tố,
34:41có ý muốn phục hồi quang cũ sao?
34:44Đã có thiên thời địa lợi như vậy,
34:46sao để không nhờ Lâm Như Hải
34:49chuyển hướng vào kinh,
34:51rồi tìm giả chính?
34:52Không chừng sẽ có quý nhân.
34:55Đà tạ Lão Huynh
34:58Thiên duyên trùng hợp,
35:00vì thê tử qua đời,
35:02nhạc mẫu trong kinh vì sợ tiểu nữ
35:04không có người ở cạnh dạy bảo,
35:06nên sớm đưa thuyền đến đây đón cháu.
35:08Chỉ vì tiểu nữ thân đang đau bệnh,
35:10vẫn chưa có khỏi hẳn,
35:12nên chưa kịp đi.
35:14Tôi đang nghĩ,
35:16tiên sinh có ơn dạy vỗ,
35:18vẫn chưa có đền đáp gì.
35:20Gặp cơ hội này,
35:22có lý nào lại không đền đáp ân tình?
35:24Chưa đã viết một bức thư,
35:26chuyển nhờ nội huynh,
35:28để mà giúp đỡ chú Toàn,
35:30tiên thể tỏ lòng thành.
35:32Vũ thôn không biết lấy gì đền đáp.
35:35Ngày mùa hai tháng sau,
35:37Lâm Đại Ngọc dù không nở rời xa phụ thân,
35:40nhưng nay trên không có thân mẫu dạy bảo,
35:43dưới không có huynh đệ tỉ mùi đỡ nâng,
35:46nay ngoại tổ mẫu có ý đón về.
35:49Đúng lúc có thể giảm bớt nỗi lo cho thân phụ,
35:53ngấn lệ từ biệt lên thuyền mà đi.
35:57Giả vũ thôn ngồi chiếc thuyền nhỏ khác,
35:59dẫn theo hai tiểu đồng,
36:01cùng đưa Đại Ngọc lên đường.
36:03Họ đi qua Dương Châu,
36:13qua Đại Viện Hà đi thẳng ra Bắc,
36:15trải qua mấy tháng,
36:17đến lúc đầu xuân đã đến nơi,
36:19tức là Kinh Thành.
36:21Lúc Đại Ngọc đến bến cảng của Kinh Thành,
36:31liền có kiệu của Vinh Phủ gọi đến,
36:33và có cả xe để chở hành lý chờ sẵn.
36:37Lâm Đại Ngọc thường nghe mẫu thân mình nói,
36:39nhà của ngoại tổ mẫu không giống với nhà khác.
36:43Mấy người tới già mà hôm nay cô nhìn thấy,
36:45ăn mặc, đồ dùng đã là khác lạ rồi.
36:49Huấn hồ người trong nhà họ,
36:51vì vậy cẩn thận từng bước,
36:53luôn luôn để ý,
36:55không chịu tùy tiện nói thêm một câu nào,
36:58đi thêm một bước nào,
37:00chỉ sợ bị người ta cười chê cô.
37:03Tự mình lên kiệu,
37:08qua những con đường phố phồn qua,
37:11bỗng thấy ba cánh cửa lớn hình đầu thú ở phố Bắc.
37:15Trên biển của cửa chính có ghi,
37:175 chữ lớn là
37:19Sắc Tàu Ninh Quốc Phủ.
37:22Lòng Đại Ngọc nghĩ,
37:24đây chắc là nhà trưởng tử của ngoại tổ.
37:27Đi tiếp hướng Tây,
37:29vẫn là ba cánh cửa lớn như vậy,
37:31chính là Vinh Quốc Phủ.
37:37Nhưng không vào cửa chính,
37:39chỉ đi vào từ cửa hông bên trái,
37:42đi qua thẳng một đường,
37:44rồi gần lại lui ra hết.
37:46Mấy bà lão ở phía sau dội đi lên,
37:49lại gánh lấy đòn kiệu,
37:51trong sự bao bọc của những người tới già,
37:54ngôi giường của giả mẫu dần dần hiện ra.
37:58Cảm ơn các bạn đã theo dõi.
38:00Cảm ơn các bạn đã theo dõi.
38:02Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:06Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:08Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:12Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:14Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:32Lâm Tiểu Thư đến rồi
38:33Lão Thái Thái
38:35Lâm Tiểu Thư đến rồi
38:54Nguyễn Tố Mẫu
38:55Đứa cháu cưng của ta
39:01Trong những đứa con của ta
39:14Ta thương nhất là mẹ của con
39:17Bây giờ
39:19Nó lại bỏ ta mà đi trước
39:22Gặp mặt lần cuối cũng không thể
39:27Như vậy sao ta không đau lòng được
39:29Thôi được rồi
39:35Được rồi
39:36Đừng khóc nữa
39:38Đừng khóc quá hại sức khỏe
39:41Đại Ngọc
39:49Bé Kiến ngoài tổ mũ
39:51Đừng dậy
39:53Đừng dậy
39:53Chỉ tại ta không tốt
39:59Rõ ràng đã đến
40:01Mà ta cứ khóc mãi
40:03Làm cho con cũng đau lòng
40:05Ta đúng là hồ đồ đôi
40:08Hãy subscribe cho kênh constant
Be the first to comment
Add your comment

Recommended