- 2 ngày trước
--------------------------------------------------------
Để có thêm kinh phí duy trì page, bạn có thể ủng hộ qua:
Momo: 0776811262
TPBANK: 0000 5848 693
Paypal: saigoncraft262@gmail.com
Để có thêm kinh phí duy trì page, bạn có thể ủng hộ qua:
Momo: 0776811262
TPBANK: 0000 5848 693
Paypal: saigoncraft262@gmail.com
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Ngay buổi học đầu tiên thì cậu ấy đã bị thầy giáo gọi lên bảng, thế mà cậu ta lại đầy tự tin và không hề do dữ viết ra đáp án chính xác.
00:07Thầy giáo vô cùng kinh ngạc rồi gặng hỏi cậu làm sao có thể làm được điều đó, tôi không biết, tôi chỉ làm thôi.
00:12Thầy tức giận đỏ mặt bởi vì đây là đề bài ông ta đã nghiên cứu suốt nửa đời người, vậy mà chàng trai Ấn Độ này lại có thể nhẹ nhàng giải ra đáp án.
00:20Trí tuệ vượt trội như thế khiến ông cảm thấy bị xúc phạm, cậu nhóc, để tôi nói cho cậu biết điều này.
00:25Cậu không được phép làm mấy trò đó trong lớp tôi, cậu không thuộc về nơi này và hãy nói với thầy Haddy của cậu.
00:30Tôi đã nói rõ điều đó và giờ thì biến đi, mới sáng nay thôi thì cậu còn đang hân hoan đầy hào hức.
00:35Vì đây là ngôi trường cổ kính nhất thế giới và cũng là một trong những nơi danh giá nhất, đó là Đại học Cambridge.
00:40Cậu ấy lại chỉ là một chàng trai nghèo, không có bằng cấp cũng chẳng có thân thế.
00:44Được bước chân đến đây hoàn toàn nhờ lời giới thiệu của một người, đó là Harold Haddy giáo sư toán học tại Đại học Cambridge.
00:50Là gương mặt tiêu biểu của phái phân tích Anh thế kỷ 20, cũng được ca ngợi là một trong những nhà toán học thiên tài nhất thời đó.
00:56Tất cả bắt đầu từ một lá thư do chàng trai Ấn Độ gửi ông.
00:59Bên trong chứa những công thức toán học mà Haddy chưa từng thấy trong đời, chỉ cần chứng minh được một trong số đó cũng đủ để làm dung chuyển cả giới toán học và giành lấy danh hiệu Việt sĩ.
01:07Haddy lập tức viết thư hồi đáp cho cậu, mời cậu đến Đại học Cambridge để cùng ông nghiên cứu những công thức ấy.
01:13Không ngờ chàng trai trẻ mang cả dép lê mà đến.
01:15Vì đôi giày trường phát cho cậu đi không vừa, Haddy đề nghị cậu nên học qua vài lớp toán cơ bản, mặc dù trình độ của cậu đã vượt xa nhiều giảng viên đại học thông thường.
01:23Nhưng nếu muốn được công nhận ở đây thì cậu phải chứng minh được những phát hiện của mình là chính xác.
01:27Chàng trai Ấn Độ điềm đạm nói rằng, tôi đến đây là để công bố các công trình của mình, chứ không phải để lôi ông chết chung với tôi.
01:34Sau đó thì cậu lôi ra một quyển sổ dây cộp ghi toàn bộ kết quả nghiên cứu.
01:38Bên trong chứa rất nhiều bài toán hóc búa đã làm đau đầu giới toán học suốt nhiều năm.
01:41Một khi được công bố thì chắc chắn sẽ là phát hiện mang tính bước ngoặt.
01:45Haddy hoàn toàn không ngờ tới, ngay cả Lito Út, một trong những nhà toán học hàng đầu khác, cũng phải bàng hoàng đến mức không nói nên lời.
01:51Chuyện này có thể mất cả đời để chứng minh, à không có lẽ là hai đời.
01:55Thế nhưng ngay ngày học đầu tiên thì cậu lại bị giáo sư mắng té tát.
01:58Toàn học thì chàng trai Ấn Độ bơ vơ lạc lõng và vô tình bước vào thư viện Gen nổi tiếng, nơi có nhiều tượng điêu khác bằng ngọc.
02:04Tất cả đều là những nhân vật vĩ đại trong lịch sử văn minh nhân loại, đã để lại dấu ấn không thể phai mờ trong khoa học thế giới.
02:10Cậu đặt tay lên chân bức tượng của Newton.
02:12Bên dưới có dòng chữ người thông minh nhất thế gian, cậu tin rằng mình và Newton có linh hồn tương đồng.
02:17Có lẽ chỉ khi Newton sống lại thì ông mới thật sự thấu hiểu được cậu.
02:20Điều đó không phải vì cậu ngạo mạn, bởi ngay cả nhà toán học lừng danh nước Anh Littlewood cũng từng nói,
02:25Sự tồn tại của cậu ấy chính là một điều kỳ diệu, tài năng của cậu ấy đã vượt xa sức tưởng tượng của tôi.
02:31Đừng nói là Kazakobi, cậu ta thậm chí có thể sánh ngang với Newton, cậu chính là người Ấn Độ vĩ đại nhất trong giới toán học suốt một nghìn năm qua.
02:38Cùng với Thánh Gandhi và Thi Hào Tago được tôn vinh là biểu tượng trí tuệ Ấn Độ, cậu chính là Ramanujan.
02:44Nhưng ai có thể ngờ được một thiên tài nghìn năm có một như vậy, từng bị đuổi học hai lần vì học lệch quá nặng, sống cảnh nghèo đói,
02:50thất nghiệp và không nơi nương tựa, chính như sự tiến cử của Hadi mà Ramanujan đã được mời đến Đại học Cambridge.
02:55Đích thân Littlewood ra đón tiếp cậu, bước chân vào ngôi trường mà các thi sĩ ngưỡng vọng bấy lâu, ngắm nhìn những tòa nhà cổ kính đậm chất lịch sử.
03:02Trong lòng Ramanujan trào dâng cảm xúc mạnh mẽ, chi thức vĩ đại thường bắt nguồn từ những nơi khiêm nhiều nhất.
03:07Littlewood còn đặc biệt dẫn cậu đến cây táo huyền thoại, nơi mà Newton đã phát hiện ra định luật vạn vật hấp dẫn, lúc này Hadi và các giáo sư khác đang chờ trong phòng họp.
03:16Nhưng ngoại trừ Hadi và Littlewood thì những người còn lại đều tỏ vẻ coi thường Ramanujan, thậm chí họ còn nghĩ rằng việc để một thanh niên Ấn Độ không có bằng cấp nào.
03:24Được bước chân vào Đại học Cambridge đối với họ là một sự xúc phạm, bước vào phòng họp thì Ramanujan cuối cùng cũng gặp được Hadi, nhưng không như cậu tưởng tượng.
03:32Hadi chẳng hề thân thiện, thái độ thì hờ hững và thậm chí còn từ chối bắt tay với cậu, cảm giác như đôi giày không vừa chân hôn trước.
03:39Ramanujan cũng chẳng tìm được chỗ đứng ở Cambridge, các món ăn trong canteen đều được nấu bằng mỡ heo, rất không phù hợp với một người ăn chay như cậu.
03:46Trên lớp thì không được giáo viên ưa chuộng, tan học lại không hòa nhập nổi với bạn bè.
03:50Nhưng điều khiến cậu đau đầu nhất là Hadi vẫn trần trừ không chịu công bố các công trình nghiên cứu của cậu, Ramanujan cảm thấy bị xúc phạm sâu sắc.
03:57Nhưng điều Hadi bận tâm lại là làm sao Ramanujan lại biết được những công thức đó.
04:02Ramanujan đáp rằng chúng nằm trong đầu tôi, tôi không hiểu tại sao lại phải phí thời gian để chứng minh chúng.
04:07Hadi giải thích rằng tôi hiểu các công thức của cậu và chúng hoàn toàn đúng, nhưng chỉ dựa vào trực giác là chưa đủ.
04:12Cậu phải đưa ra lời giải thích, giải thích cho cả những kẻ tầm thường kia để họ có thể hiểu được.
04:17Tôi tin là cậu biết Euler và Jacobi.
04:19Euler là nhà toán học năng suất nhất thế kỷ 18, phần lớn thành tựu của ông được hoàn thành khi ông đã mù.
04:24Jacobi cũng xuất thân nghèo khó giống như cậu, nhưng thành tựu thì gần như sánh ngang với Euler.
04:29Và giờ tôi nghĩ cậu hoàn toàn cùng đẳng cấp với họ.
04:31Các cậu đều mang trong mình một tình yêu với sự kiến tạo, nhưng tôi phải hỏi rằng tại sao cậu lại viết ra được những điều này.
04:37Cậu sáng tạo ra những thứ này cho chính bản thân mình.
04:40Những công thức ấy là tác phẩm nghệ thuật do chính cậu tạo ra.
04:43Và như mọi tác phẩm nghệ thuật chân chính, chúng phản ánh chân lý.
04:46Chân lý là thứ duy nhất khiến tôi phân khích và cũng là ngôi đền thiêng của tôi.
04:49Còn cậu thì giống như Moza có thể nghe cả bản giao hưởng trong đầu, cậu luôn khiêu vũ với cái đẹp.
04:54Nhưng nếu chỉ dựa vào điệu nhảy đó thì không đủ, chỉ riêng vẻ đẹp nghệ thuật đó.
04:58Không thể khiến những người cho rằng chúng ta chỉ là kẻ chơi trò ảo thuật bắt đầu trân trọng chúng ta.
05:03Điều đó là bất khả thi, nó giống như việc buộc những kẻ vô thần phải tin rằng Chúa tồn tại.
05:07Khi cậu lại không thể đưa ra bất kỳ bằng chứng nào, chúng ta đang thách thức một lĩnh vực mà biết bao người đi trước đã từng cố gắng,
05:13và chúng ta không được phép sai sót dù chỉ một chút.
05:16Vì vậy tôi muốn cậu tiếp tục đi học và đừng xúc phạm các giáo sư của mình.
05:20Hãy tiếp tục chứng minh các công thức, nếu không thì mọi nỗ lực của chúng ta sẽ kết thúc trong tuyệt vọng.
05:24Nếu chúng ta công bố các công thức đó ngay bây giờ, chắc chắn chúng ta sẽ bị tống vào nhà thương điên.
05:29Nói rồi ông đưa Ramanujan đến thư viện và nói với cậu rằng,
05:32trong cuộc đời này có rất nhiều con đường để giành được vinh quang,
05:35còn với chúng ta thì trở thành viện sĩ cũng là một hình thức vinh danh.
05:38Nhưng theo tôi thì sau khi chúng ta qua đời, nếu có thể để lại một di sản trong thư viện gen thì đó mới là điều vĩ đại nhất.
05:44Nơi đây lưu giữ thư tử của Newton và cả bản kinh thánh Swin Morgan của Milton.
05:48Đối với những người làm toán như chúng ta,
05:50thứ quan trọng nhất là cuốn nguyên lý toán học của chức học tự nhiên của Newton.
05:53Newton là hiện thân vật chất của ngành chúng ta, còn các ghi chép của cậu là biểu tượng chiều tượng.
05:58Ngay cả Newton cũng phải mất rất nhiều năm để chứng minh công trình của mình,
06:01nên chúng ta có nghĩa vụ phải chứng minh những điều này và nếu ta thành công.
06:04Tôi tin rằng một ngày nào đó thì những trang ghi chép này cũng sẽ có chỗ trong nơi này.
06:09Điều mà Hadi muốn nói với cậu ấy là, dù công thức có vĩ đại và chính xác đến đâu,
06:13nếu không có lời chứng minh thì cũng không thể được thế giới công nhận.
06:16Vẻ đẹp hoàn mỹ và thiêng liêng ấy cũng chỉ tồn tại trên bề mặt.
06:19Ramanujan đã hiểu ra điều đó.
06:21Nhưng cậu vẫn không ngừng viết ra những công thức mới,
06:23và Hadi vẫn luôn lặp lại rằng hãy đưa ra chứng minh.
06:26Điều đó khiến Ramanujan cảm thấy vô cùng khó chịu.
06:29Khi cậu rời đi thì Hadi nhặt tờ giấy cậu để lại.
06:32Một lần nữa ông lại sững sở.
06:33Ramanujan đã viết ra được công thức cho bài toán phân hoạch số nguyên.
06:36Cái gọi là phân hoạch số nguyên là cách sắp xếp và tổ hợp một số nguyên.
06:40Ví dụ số 4 có 5 cách phân tách khác nhau.
06:42Nghe thì có vẻ đơn giản,
06:43nhưng nếu số cần tách là 100 thì sẽ có đến 204.226 cách phân tách khác nhau.
06:48Đây là con số mà nhà toán học Mark Mahon phải mất nhiều tuần để tính tay.
06:52Thế nhưng Ramanujan lại đưa ra một công thức.
06:54Chỉ cần thay bất kỳ số nguyên dương nào vào là sẽ ra ngay kết quả cuối cùng.
06:58Cứ như thế là một trò ảo thuật khiến người ta khó mà tin nổi.
07:01Trước khi cậu viết ra công thức này thì giới toán học từng tin rằng điều đó là không thể.
07:05Thậm chí là vô nghiệm.
07:06Muốn ra kết quả chỉ có thể ngồi tính tay mà thôi.
07:09Nhưng Hadi lại quyết định không công bố kết quả này.
07:11Bởi vì chính Hadi cũng không thể chứng minh được rằng công thức này luôn luôn đúng.
07:15Ông F. Ramanujan phải tự chứng minh các công thức của mình.
07:18Thậm chí còn chỉ ra nhiều lỗi nhỏ trong quá trình chứng minh.
07:20Điều này khiến Ramanujan cảm thấy vô cùng thất vọng bởi vì có một số công thức ngay cả bản thân cậu cũng không biết cách chứng minh.
07:27Dù vậy thì cậu vẫn một mực yêu cầu Hadi công bố các kết quả đó vì cậu rất cần chúng để chứng minh giá trị của mình.
07:33Nhưng Hadi vẫn giữ vững quan điểm.
07:35Ông là người vô thần và ông không tin ai có thể bỏ qua bước chứng minh mà lại đi thẳng tới đáp án.
07:39Nếu Ramanujan không thể chứng minh được những công thức đó đến từ đâu thì các thành quả của cậu sẽ không thể được công bố.
07:45Ramanujan nổi giận.
07:46Cậu nghĩ rằng Hadi ghen tị với tài năng của mình.
07:49Ghen tị vì thượng đế đã chọn cậu chứ không phải ông và Hadi đang cố tình kìm hãm cậu bằng cách đó.
07:54Nhưng rồi Hadi lấy ra một bài báo.
07:56Ông đã chứng minh xong một trong các công thức của cậu và đã công bố bài báo đó.
08:00Tên tác giả được ghi là Ramanujan với sự đồng tác giả Hadi.
08:03Cảm ơn ông.
08:04Chính bài báo đó đã giúp Ramanujan tỏa sáng tại hội toán học.
08:07Thế nhưng chẳng bao lâu sau thế chiến thứ nhất bùng nổ, một số người Anh bảo thủ không thể chấp nhận việc.
08:12Một người Ấn Độ lại được phép nghiên cứu tại Đại học Cambridge, trong khi họ phải ra chiến trường và đối mặt với cái chết.
08:18Ramanujan đã bị họ đánh đập dã man.
08:20Đây là nước Anh của chúng ta và đừng bao giờ quên điều đó.
08:23Thực ra Ramanujan hoàn toàn có thể không ra khỏi khuôn viên trường.
08:26Nhưng vì cậu là tín đồ bà Lamôn nên phải ăn chay nghiêm ngặt, trong khi ở Cambridge lúc đó dù thực phẩm còn đủ nhưng lại thiếu nghiêm trọng rau củ.
08:33Ramanujan buộc phải ra chợ tự mua thức ăn, nhưng một thiên tài toán học như cậu lại chẳng biết nấu ăn.
08:38Nhiều ngày ăn uống thất thường khiến cơ thể dần trở nên suy kiệt vì thiếu dinh dưỡng.
08:42Chẳng bao lâu thì làn sóng phân biệt chủng tộc lan vào cả trường học.
08:44Có người còn muốn đuổi Ramanujan khỏi Đại học Cambridge.
08:48Hadi bất chấp mọi áp lực mà vẫn kiên quyết bảo vệ cậu.
08:50Khi cuộc chiến ngày càng ác liệt và thậm chí đến cả Lito Út cũng phải ra chiến trường, anh đã viết thư gửi cho Hadi và anh ấy nói hai điều.
08:57Thứ nhất về định lý dãy số tự thuật của Ramanujan tuy trực giác rất đúng, nhưng thực tế là không chính xác.
09:03Thứ hai về sự tồn tại của Ramanujan chẳng khác gì một phép màu.
09:06Tài năng của cậu ấy đã vượt xa trí tưởng tượng của tôi.
09:09Đừng nói đến Jacobi mà cậu ấy thậm chí có thể sánh ngang Newton.
09:12Tôi bắt đầu tin rằng với Ramanujan thì mỗi một số nguyên dương đều là người bạn thân thiết của cậu ấy, và vì thế anh cũng có một trách nhiệm.
09:19Anh phải chăm sóc cậu ấy và đảm bảo rằng các công trình của cậu ấy sẽ có giá trị.
09:23Lito Út gửi gắm Hadi rằng dù có khó khăn đến đâu cũng đừng bỏ rơi Ramanujan, nhưng Hadi đã không làm được điều đó.
09:29Ông chỉ quan tâm đến những công thức của Ramanujan, chưa từng quan tâm đến cuộc sống của cậu ấy.
09:34Ông không biết Ramanujan là người ăn chay.
09:36Luôn ăn uống thất thường và đói no bất định, anh đang bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng.
09:40Cũng không biết phòng ký túc xá của cậu không có lò sửa, mỗi đêm đều lạnh đến không ngủ nổi, mà tất cả những điều đó ông chỉ cần nói một câu là xong.
09:47Thậm chí Hadi còn giả vờ không thấy những vết thương trên mặt cậu, nhận được thư của Lito Út khiến ông lập tức gọi Ramanujan đến văn phòng.
09:54Nghiêm dọng nói với cậu rằng, định lý số tự thuật của cậu là sai rồi, trực giác chỉ có thể đưa cậu đến đây thôi.
10:00Ramanujan cuối cùng cũng không thể nhẫn nhịn thêm nữa, tôi không thể nghe thêm gì về cái gọi là trực giác nữa, ông nói từ đó như thế nó chẳng là gì cả.
10:08Với ông thì nó chỉ có vậy thôi sao, tất cả những gì tôi làm là vì điều gì.
10:12Ông chưa bao giờ thực sự nhìn thấy tôi là ai, chứ đừng nói là hiểu tôi.
10:16Ông là người không có đức tin, căn phòng này của ông đến cả một tấm ảnh cũng không có.
10:20Ramanujan gào lên đầy út ngẹn, ông có biết tôi đã hy sinh những gì để đến được đây không?
10:24Tôi gần như mất hết tất cả rồi, ông không nhìn thấy những vết thương trên mặt tôi sao?
10:29Ramanujan tức giận đến vậy, không chỉ vì thái độ lạnh lùng và kiêu ngạo cố hữu của Hadi,
10:33mà còn vì cậu đang một mình nơi đất khách quê người, và suốt thời gian qua luôn kiên trì nhờ sự động viên của người vợ,
10:39nhưng giờ không hiểu vì sao vợ cậu đã rất lâu không hồi âm lá thư nào.
10:43Ramanujan vẫn nhớ rõ vào một đêm trước khi rời Ấn Độ,
10:45vợ cậu ngồi nhìn quyển sổ ghi chép đầy những công thức toán học như từ trên trời rơi xuống,
10:49rồi hỏi rằng mấy cái này dùng để làm gì.
10:52Ramanujan mỉm cười nói rằng, em có thể tưởng tượng nó như là
10:55một bức tranh không có màu sắc, có thể với em nó chẳng đẹp gì cả,
10:59nhưng với anh thì đó là tất cả.
11:01Dù không hiểu hết nhưng cô vẫn rất thích nghe anh nói,
11:03Ramanujan giải thích rằng giống như cát trên tay em đó.
11:06Nếu em nhìn gần vào sẽ thấy chúng là những hạt riêng biệt rất lớn,
11:09hãy nghĩ mà xem, vạn vật đều có quy luật của nó,
11:12từ màu sắc trong ánh sáng, đến sự phản chiếu trên mặt nước.
11:15Trong toán học thì tất cả những quy luật đó đều có thể biểu đạt bằng công thức.
11:19Thật sự rất đẹp, vẻ đẹp của toán học là vẻ đẹp trừ tượng,
11:22là một bức tranh không có màu, là một bài thơ không có lời,
11:25và giờ đây thì cậu cô độc nơi xứ lạ.
11:27Cậu ăn không đủ no và mặc không đủ ấm,
11:29lại còn thường xuyên thức đêm làm việc,
11:31cộng thêm sự đè nén trong lòng nên chẳng bao lâu đã ngã bệnh.
11:34Thế nhưng Hattie vẫn chẳng để tâm,
11:36ngay cả người ngoài cũng nhận ra,
11:37ông ấy chưa bao giờ xem Ramanujan như một con người thực thụ.
11:40Có lẽ vì nhận ra tâm trạng của Ramanujan bất ổn,
11:43Hattie bắt đầu cảm thấy ai nái.
11:45Ông quyết định giới thiệu cậu với trưởng khoa toán là ngài Mark Mahon,
11:48người được xem là cha đẻ của tổ hợp học thời đó.
11:55Ramanujan 1639 là bao nhiêu? 242, 242 cái gì cơ?
11:59Là 242.1549, 090, Mark Mahon cũng đề nghị cậu thử đặt câu hỏi ngược lại.
12:05Ramanujan liền cầm cuốn sổ tay toán lên.
12:07Bình phương của con số 5 chữ số vừa rồi, Mark Mahon cũng đọc ra ngay lập tức.
12:12Một thử thách đơn giản nhưng chứng minh rõ tài năng của cả hai.
12:14Dù vậy thì Mark Mahon vẫn không tin công thức phân hoạch là chính xác,
12:18vì thế hai người đã thống nhất.
12:19Ramanujan dùng công thức của mình, còn Mark Mahon tính tay từng bước.
12:23Mỗi người tự ra kết quả, nếu Ramanujan sai thì cậu sẽ rời khỏi Đại học Cambridge.
12:28Ramanujan chỉ mất đúng một đêm đã tính xong đáp án.
12:30Mark Mahon vô cùng sững sờ, vì sai số của kết quả chỉ chưa đến 2%.
12:34Mark Mahon không thể tin vào mắt mình.
12:37Ông bắt đầu nhìn chàng trai Ấn Độ này bằng con mắt khác.
12:39Nhưng đúng lúc Ramanujan được lãnh đạo khoa công nhận và chuẩn bị vươn mình tỏa sáng.
12:43Cậu lại đổ bệnh và căn bệnh ấy chính là thứ từng được xem là án tử.
12:47Cậu mắc lao phổi nhưng Ramanujan giấu nhẹn bệnh tình.
12:50Tiếp tục chứng minh các công thức phân hoạch và đã đạt được tiến triển to lớn.
12:53Hadi quyết định dùng kết quả ấy để đề cử Ramanujan làm ứng viên viện sĩ.
12:57Ramanujan vô cùng biết ơn.
12:59Đây chính là vinh dự mà cậu hàng mơ ước.
13:01Thế nhưng thật không may, hội đồng học viện đã không chấp thuận đơn đề cử của Ramanujan.
13:05Chính giáo sư Hadi đã đích thân đến thông báo kết quả này cho cậu.
13:08Ngay trong đêm hôm đó thì Ramanujan ho ra một búng máu lớn.
13:11Nửa đêm cậu lên cơn sốt cao, cậu thấy hàng loạt công thức đang bò dưới làn da và như thế sắp xé tọc cơ thể mà chui ra.
13:17Chúng dường như cũng đang hoảng sợ.
13:19Nếu Ramanujan chết đi thì những công thức đó cũng sẽ bị trôn vùi mãi mãi.
13:23Ramanujan cố gắng lê bước đến bệnh viện tạm của trường và giữ lại được mạng sống.
13:27Nhưng bác sĩ thông báo bệnh tình của cậu đã chuyển biến nặng và có lẽ thời gian còn lại không nhiều.
13:31Thế nhưng Ramanujan lại không chịu nằm viện để điều trị.
13:34Sáng hôm sau thì cậu rời khỏi bệnh viện.
13:36Cậu nhớ đến lá thư gần đây của vợ vì không nhận được thư hồi âm từ cậu nên cô ấy đã về nhà mẹ đẻ.
13:41Một thiên tài bị trôn vùi, mất liên lạc với vợ, bệnh nặng và không thể trở về nhà.
13:46Nhiều cú sốc cùng lúc ập đến khiến Ramanujan bắt đầu cảm thấy cuộc sống không còn ý nghĩa.
13:50May mắn thay cậu được nhân viên phát hiện kịp thời, nghe tin Ramanujan đã ở giai đoạn cuối của bệnh lao.
13:56Lúc này Hadi mới nhận ra sự thờ ơ và vô tâm của ông, tính kiêu ngạo và khắt khe suýt nữa đã hủy hoại một thiên tài.
14:02Sau khi Ramanujan đổ bệnh thì Hadi mới lần đầu bước vào ký túc xá của cậu
14:06và mãi đến lúc này ông mới biết nơi ở của cậu lạnh lẽo đến thế nào, không khác gì một căn phòng hoang.
14:11Ông mang theo cảm giác tội lỗi và nói trong ăn năn, tôi đã không thể trở thành một người bạn đúng nghĩa với cậu.
14:15Tôi biết cậu cần một người như thế nhưng tôi lại không giỏi việc đó, tôi chưa bao giờ giỏi.
14:20Với tôi thì cuộc sống luôn chỉ là những con số và công thức.
14:23Trong những lời nói đó thì Ramanujan cảm nhận được một chút ấm áp, cậu chủ động thổ lộ rằng
14:27Thầy vẫn luôn muốn biết tôi lấy cảm hứng từ đâu đúng không, thật ra tất cả đều đến từ thần linh của tôi, là thần Namagiri.
14:34Chính Ngài đã nói cho tôi biết, khi tôi ngủ say thì Ngài sẽ đặt các công thức đó lên đầu lưỡi tôi.
14:39Đôi khi tôi nhận được những công thức đó khi đang cầu nguyện, Hadi vẫn rất khó tin điều đó.
14:43Ông không thể tin bất cứ điều gì mà không thể chứng minh được.
14:46Ramanujan nói rằng vậy thì thầy sẽ không thể tin tôi, chẳng lẽ thầy không hiểu sao,
14:50một phương trình với tôi là vô nghĩa nếu nó không phản ánh được ý chỉ của thần linh.
14:54Hadi là một người theo chủ nghĩa duy vật, ông không tin vào Chúa và cũng chẳng tin vào trí tuệ cổ xưa phương đông.
15:00Nhưng ông lại tin vào Ramanujan, tin rằng trên đời này thật sự có người chép lại được ý trời,
15:04tin rằng thế gian này vẫn có thiên tài cứu thế.
15:07Và chàng trai trẻ trước mặt ông chính là người khiến ông có niềm tin ấy.
15:10Cảm ơn thầy, dù bệnh đã rất nặng nhưng Ramanujan vẫn không hề từ bỏ.
15:14Chẳng bao lâu sau thì cậu đã hạ tỷ lệ sai số xuống dưới 0.04.
15:18Sau khi có được kết quả thì giáo sư Hadi lập tức không ngừng nghỉ tìm kiếm danh dự cho cậu.
15:22Nếu Đại học Cambridge không trao danh hiệu viện sĩ,
15:25thì ông sẽ trực tiếp đề cử Ramanujan vào hội hoàng gia.
15:28Trước hội đồng tuyển chọn viện sĩ, Hadi đã đứng ra bảo chứng cho công trình của Ramanujan.
15:32Ban đầu chính ông cũng từng không tin rằng có người có thể không cần chứng minh mà lại có được những công thức ấy.
15:38Nhưng Ramanujan đã khiến ông thay đổi quan điểm đó.
15:40Chúng ta không phát minh ra những công thức này vì chúng đã tồn tại sẵn rồi
15:43và chỉ chờ đợi những bộ óc sáng suốt nhất tìm ra chúng như Ramanujan.
15:47Vậy nên cuối cùng tôi buộc phải tự hỏi chính mình.
15:50Chúng ta là ai mà dám nghi ngờ Ramanujan?
15:52Hãy để cậu ấy dẫn lối thượng đế.
15:54Ramanujan đã vượt qua cuộc bỏ phiếu của hội đồng, trở thành viện sĩ hội hoàng gia Anh.
15:58Cậu cũng là người châu Á đầu tiên nhận được vinh dự cao quý này.
16:01Tài năng và nỗ lực của cậu cuối cùng cũng được công nhận.
16:04Cùng lúc đó thì vợ cậu cuối cùng cũng nhận được thư hồi âm.
16:07Thì ra là mẹ của Ramanujan đã chặn tất cả thư tử.
16:10Bà sợ con dâu sang Anh rồi thì con trai sẽ không bao giờ quay về nữa.
16:13Hiểu lầm được hóa giải thì Ramanujan chỉ mong sớm được trở về nhà.
16:17Cậu nóng lòng không chờ nổi để được trở về Ấn Độ.
16:19Lần này thì giáo sư Hadi không phản đối nữa.
16:21Ông đã hiểu rằng đối với một thiên tài.
16:23Cách duy nhất để bảo vệ họ là hãy yêu thương họ hết mực có thể.
16:26Trước khi rời đi thì trường Trinity cũng chính thức phong tặng Ramanujan làm viện sĩ.
16:31Là một hội viên hội hoàng gia rồi thì họ còn có thể nói gì nữa.
16:34Khi Ramanujan bước vào thì tất cả viện sĩ đều vỗ tay gõ bàn chào đón.
16:38Ramanujan chính thức trở thành viện sĩ của trường Trinity.
16:41Từ giây phút này thì cậu đã tạo nên lịch sử.
16:43Trở thành hội viên của cả hội hoàng gia Anh lẫn viện sĩ của trường Trinity thuộc Đại học Cambridge.
16:48Chào anh Srinivasa Ramanujan được bầu làm viện sĩ của trường Trinity.
16:52Ngay rời đi thì giáo sư Hadi tiễn cậu ra ga.
16:54Ông than phiền với Ramanujan rằng biển số xe hôm nay không may mắn khiến ông bị đến trễ.
16:59Ramanujan hỏi đó là số mấy?
17:01Hadi đáp là 1729.
17:03Ramanujan lập tức nói đó là một con số rất thú vị.
17:06Vì nó là số nhỏ nhất có thể biểu diễn bằng tổng của hai số lập phương theo hai cách khác nhau.
17:10Số nhỏ nhất có tính chất đó.
17:12Hadi lại một lần nữa kinh ngạc.
17:13Bởi vì kết luận này dù có tính xui cũng rất khó ra được.
17:16Vậy mà Ramanujan lại suy ngược mà tìm được.
17:18Tài năng này quả thực vượt ngoài sức tưởng tượng.
17:21Nhưng chỉ một năm sau đó thì Hadi nhận được tin Ramanujan đã qua đời.
17:25Cậu lên cơn nguy cấp trên tàu trở về Ấn Độ và mất vì bệnh chỉ một năm sau đó.
17:29Khi ấy cậu chỉ mới 32 tuổi.
17:31Đối với Hadi mà nói thì đây là cú sốc lớn nhất đời ông từng trải qua.
17:34Ông vô cùng ân hận vì đã không chăm sóc tốt cho thiên tài ấy.
17:37Để rồi khiến cậu ra đi ở độ tuổi sung sức nhất và khi đang rực rỡ nhất.
17:41Năm 1976 một cuốn sổ tay thất lạc được tìm thấy.
17:44Trong đó là những công thức Ramanujan phát hiện ra trong năm cuối đời.
17:47Chúng là những công thức đột phá mang tính cách mạng.
17:50Tầm quan trọng sánh ngang với giao hưởng số 10 của Beethoven.
17:53Một thế kỷ sau thì những công thức ấy đã được dùng để giải mã bí ẩn của Hồ Đen.
17:56Trong một cuộc phỏng vấn, Hadi được hỏi rằng đóng góp lớn nhất của ông cho toán học là gì.
18:01Hadi không chút do dự trả lời là đã phát hiện ra Ramanujan.
18:04Ông gọi mối quan hệ hợp tác giữa họ là một trong những điều lãng mạn nhất đời ông từng trải.
18:08Ramanujan đã chứng minh rằng tài năng có thể đến từ bất kỳ đâu.
18:11Miễn là có đam mê và lòng kiên trì, bộ phim cũng càng ngợi tình thầy trò.
18:15Sự tôn trọng trí tuệ và sức mạnh của trí thức vượt lên mọi rào cản.
18:18Từ địa lý, tôn giáo cho đến định kiến xã hội.
18:21Đây không chỉ là câu chuyện về toán học,
18:23mà còn là hành trình của một tâm hồn phi thường tìm được nơi thuộc về trong thế giới rộng lớn.
18:27Bạn có suy nghĩ gì về Ramanujan?
18:29Đừng quên để lại bình luận nhé.
18:31Còn bây giờ thì xin chào và hẹn gặp lại.
Được khuyến cáo
1:35:07
|
Sắp Tới
1:39:49
1:36:53
1:31:14
1:15:28
1:35:17
1:52:06
1:40:52
1:34:46
Hãy là người đầu tiên nhận xét