- 11 hours ago
Category
🎥
Short filmTranscript
00:00Bác sĩ, bệnh nhân na châm im, mẹ tôi cứ khóc mãi, lúc nãy có vẻ vui lên một chút xong lại khóc.
00:27Trong trường hợp tổn thương não do chấn động, bệnh nhân có thể đột nhiên cười, khóc hoặc đột nhiên trở nên buồn bã, buồn trồn.
00:36Khi nói, có thể gặp khó khăn trong việc cấu tạo câu hoặc lựa chọn từ ngữ dẫn đến khó khăn trong sao tiếp và có thể bị suy giảm trí nhớ.
00:43Đôi khi sẽ có những hành vi không phù hợp đột ngột xuất hiện.
00:47Đó là tình trạng trí nhớ, khả năng suy nghĩ và nhận thức bị tổn thương.
00:51Sau một thời gian thì có thể hồi phục hoàn toàn không ạ?
00:55Tùy thuộc vào từng người và mức độ tổn thương.
00:57Đừng phải cố gắng phục hồi chức năng và điều trị tốt.
01:01Sao chuyện này lại xảy ra với chúng tôi chứ?
01:04Con bé này là đứa thông minh nhất làng đấy.
01:09Tôi nên bắt đầu tìm hiểu từ đâu ạ?
01:12Hãy nói cho tôi biết tất cả những gì có thể giúp mẹ tôi, thức ăn, sách, tập luyện, bất cứ thứ gì ạ.
01:19Giám đốc đã làm gì vậy?
01:23Cậu biết mà.
01:24Tại sao tôi lại làm vậy?
01:26Tại sao?
01:28Giám đốc đã lợi dụng cậu Móc Chan.
01:32Tôi phải bảo vệ gia đình mình.
01:35Còn Móc Chan phải bảo vệ ước mơ của chị cậu ta.
01:37Đúng lúc, cậu ta vừa mất một khoản tiền lớn vì tiền ảo.
01:45Đây là vấn đề liên quan đến tính mạng và cả đời người.
01:48Đô Hiên à.
01:50Nghĩ theo cách khác.
01:54Đây có thể là khoảnh khắc lịch sử để ước mơ, tình yêu và tham vọng lâu nay của cậu được thực hiện hóa.
02:0124 năm trước, mẹ tôi bán hàng rong ở chợ.
02:13Thứ duy nhất tôi có là danh hiệu thủ khoa của khoa quản trị kinh doanh Đại học Hàn Quốc.
02:19Làm sao một người như tôi có thể trở thành con sể của Chủ tịch John Sang Trân,
02:27người nổi tiếng là khó tính của công ty xây dựng Mưu Trân?
02:33Làm sao tôi có thể trở thành chồng của John Mee Kang, người đã có người yêu, đã hứa hôn?
02:49Cậu nói tôi là hình mẫu của cậu, đúng không?
02:58Công tố viên Moon Do Hiên, đây chính là cơ hội của cậu.
03:04Hãy vượt qua tôi một cách ngoạn mục đi.
03:07Hãy vượt qua tôi một cách ngoạn mục đi.
03:37Cái này thì không thể là ăn kiêng, sao lại tuyệt thực chứ?
03:42Phụ nhân, ôi trời ơi, phụ nhân.
03:47Mẹ, nào, mẹ hám miệng ra.
03:50Mẹ nói chữ A đi, một lần thôi.
03:55Ôi, tức quá đi.
03:56Phải uống thuốc mới nhanh khỏi chứ.
03:59Bác sĩ bảo phải uống thuốc và chăm chỉ tập phục hồi chức năng cơ mà.
04:02Mẹ ơi, cái này không đáng tím nào đâu ạ.
04:06Đứa mẹ uống thuốc ngoan thì con sẽ cho mẹ đồ ăn vặt.
04:09Nào, một viên thôi.
04:15Trời ơi, bao nhiêu tuổi rồi mà uống một viên thuốc cũng làm khổ người khác thế này.
04:20Có mau hám miệng ra không?
04:22Nghe lời đi.
04:22Chị Xuân Dân.
04:32Con danh chết tiệt, đứng lại mau.
04:40Con chân im đâu rồi?
04:42Em ấy không chạy qua đây.
04:44Chắc là chạy ra đằng sau rồi ạ.
04:46Con danh đó cứ để tôi bắt được xem.
04:49Tôi sẽ đánh nó tan sát.
04:51Na chân im.
04:52Đói lắm hả?
05:06Chị Xuân Dân.
05:31Chị Xuân Dân.
05:32Đuổi bà già đó đi.
05:35Mẹ.
05:36Xuân Dân là ai nữa?
05:38Ôi trời ơi, phải làm sao đây?
05:42Chị Xuân Dân, chúng ta đi đi.
05:44Em sợ bà này lắm.
05:47Em thích chị Xuân Dân nhất.
05:50Cháu ghét bà.
05:50Đến rồi à?
06:01Vào đi.
06:06Bánh kem mà phu nhân thích đây.
06:08Ồ, bắt đúng đúc ghê.
06:12Bắt giỏi quá.
06:13Mẹ ơi, đây là cái nhẫn ạ.
06:14Cái này...
06:15Mẹ ơi, cái này con mua để tặng mẹ và bố.
06:29Mẹ nhìn kỹ cái này đi.
06:30Mẹ nhìn kỹ đi.
06:31Mẹ ơi, người đang nằm kia là chồng của mẹ.
06:45Người đàn ông mà mẹ yêu nhất trên đời đấy.
06:48Người bố tuyệt vời nhất của con.
06:50Cô là người nhà của bệnh nhân Xuân Dân phải không?
07:00Vâng.
07:01Tôi là con gái của ông ấy ạ.
07:02Bác sĩ điều trị muốn gặp cô.
07:20Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
07:50Anh Đô Hiên, khác biệt giữa phóng hỏa và sơ suất gây hỏa hoạn là gì?
08:08Nói đơn giản thì phóng hỏa là cố ý, còn sơ suất gây hỏa hoạn là vô ý.
08:14Vậy, còn em, Sena, đừng nghĩ linh tinh.
08:18Vì có người bị thương nên dù là vô ý cũng không thể tránh khỏi bị trừng phạt.
08:25Vì vậy, dù có chuyện gì xảy ra, em cũng phải nói là không có mặt ở hiện trường.
08:30Rõ chưa?
08:32Được.
08:33Em biết rồi.
08:34Giám đốc, bố cháu cuối cùng đã được chuyển từ phòng chăm sóc đặc biệt sang phòng bệnh thường rồi ạ.
09:02Thật tốt quá.
09:04Tốt quá, Junson.
09:08Bố của Junson đã ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt rồi.
09:11Tình trạng đã tiến triển tốt hơn nhiều rồi sao?
09:14Đúng vậy.
09:15Đó là nhờ sự động viên và ủng hộ của giám đốc và chủ tịch ạ.
09:20Thật sự tốt quá.
09:22Bậy thì giờ có thể đến thăm bệnh rồi nhỉ?
09:25Vâng ạ.
09:27Được rồi, vậy chúng tôi cũng phải đi thăm chứ.
09:29Thăm cả mẹ cháu nữa.
09:31Vâng, cháu cảm ơn ạ.
09:32Chăm sóc bố mẹ chắc vất vả lắm.
09:35Đứa ăn uống đầy đủ để không bị suy nhược cơ thể nhé.
09:38Vâng ạ.
09:47Thầy ơi, buổi biểu diễn sắp diễn ra rồi nên em không thể đến thăm sau khi tan làm.
09:53Vì vậy em đến chào buổi sáng đây ạ.
09:56Em sẽ phát trực tiếp vở con đường mùa xuân trên Youtube nên thầy nhớ xem nhé.
10:01Bằng con mắt tin tưởng của thầy.
10:02Tôi sẽ bật cho bố xem đúng giờ.
10:10Giờ chỉ còn việc hồi phục thôi nên thầy hãy mong chóng khỏe lại nhé.
10:17Em rất muốn sớm được xem tác phẩm do thầy đạo diễn.
10:32Dài dẳng thật.
10:50Thấy tình trạng của thầy thì tôi nghĩ thầy sẽ sớm khỏe lại thôi.
10:58Đừng lo lắng quá, nhớ ăn uống đầy đủ nhé.
11:02Cảm ơn anh.
11:02Dùn y chang.
11:16Mối nghiệt duyên của chúng ta kết thúc ở đây thôi.
11:19Đừng biết làm sao đây.
11:29Người vợ tin tưởng và binh vực anh nhất trên đời giờ lại trở thành một người ngốc ngất không thể nhận ra anh nữa rồi.
11:36Còn chuyện này nữa.
11:49Đứa con gái mà đi đâu anh cũng rất tự hào đó.
11:53Đứa ăn uống đầy đủ nhé.
12:02Tôi đi đây.
12:04Cảm ơn anh.
12:05Anh đi cẩn thận.
12:06Nó đã trở thành đứa con mất hiếu, phóng hỏa giết cha mẹ.
12:36Để chiếm đoạt số tiền bảo hiểm khổng lồ rồi.
12:44Dù sao thì cũng sẽ có đủ thời gian để nói lời ly biệt.
12:48Cứ từ từ, dần dần mà ra đi nhé.
13:18Bác sĩ, bác sĩ, bác sĩ.
13:30Bác sĩ, bác sĩ, bác sĩ, bác sĩ, bác sĩ...
13:47Bác sĩ của bác sĩ als c합니다.
13:51Your body is still alive.
13:56You're dead.
14:01Your body is still alive.
14:06My body is dead.
14:10Your body is dead.
14:14We'll see you next time.
14:44Kang Chihuan, Kang Chihuan, sao cô lại thế?
14:55Mày đã giết người.
14:56Mày không phải là con người.
14:58Mày giết người vì phát điên lên vì tiền.
15:00Chính là mày.
15:03Bỏ ra, bỏ ra.
15:06Chị Xuân Dân, bỏ ra.
15:09Mày đã giết chị Xuân Dân.
15:11Kang Chihuan, mày bỏ cái này ra.
15:14Chị Xuân Dân đáng thương.
15:19Cả tao và Hê Yên nữa.
15:21Mày đã giết người vì phát điên lên vì tiền.
15:23Kang Chihuan.
15:26Kẻ giết người ở đây.
15:28Kẻ sát nhân ở đây.
15:29Sao cô lại thế chứ?
15:35Hắn ở đây.
15:35Hãi.
15:39Hãi.
15:47Hãi.
15:48Nhanh lên
16:07Mở cửa đi
16:10Đi đi
16:14Đi đi
16:16Vâng
16:16Đi đâu rồi
16:38Chân im
16:41Chân im
16:44Tối qua mẹ còn bảo ghét nhẫn
16:47Kiên quyết từ chối mà không hiểu sao lại biết bố sẽ chuyển phòng bệnh
16:51Sáng nay mẹ đã nhận nó một cách bất ngờ
16:55Mẹ cứ ngồi yên như thế
16:57Cứ nghĩ phải đợi đến sinh nhật năm sau mới dám thử lại
17:00Bố buồn ngủ à?
17:11Bố mệt ạ
17:12Sao hôm nay trông bố mệt thế?
17:17Tối qua bố ngủ không ngon sao?
17:19Bố không khỏe ạ
17:21Phòng bệnh có bị khô quá không?
17:30Vâng, bà
17:31Mẹ cháu có ở đó không?
17:33Không ạ
17:34Mẹ cháu bảo bà đi mua sữa dâu tây
17:36Bà ra cửa hàng tiện lợi rồi về thì mẹ cháu biến mất
17:39Tìm xem mẹ cháu đang ở đâu
17:42Chờ cháu một lát cháu sẽ ra ngoài tìm ạ
17:45Chắc là mẹ nhớ bố lắm
17:50Con đi tìm mẹ rồi quay lại nhé
18:12Mẹ, mẹ ơi, mẹ ơi
18:39Có ai ở đó không?
18:42Làm ơn giúp tôi với
18:43Mẹ ơi, mẹ ơi
18:45Ai đó giúp tôi với
18:47Mẹ ơi
18:49200
18:50Sốc điện 200 dun
18:53Bỏ tay ra
18:54200 dun sốc
18:56Còn chuyện này nữa
19:03Đứa con gái mà đi đâu anh cũng rất tự hào nó
19:07Vã trở thành đứa con bất hiếu phóng hỏa
19:11Giết cha mẹ
19:11Để chiếm đoạt số tiền bảo hiểm khổng lồ rồi
19:15Son à
19:19Bố xin lỗi
19:22Đáng lẽ bố phải giúp đỡ và bảo vệ con
19:25Nhưng bố không đủ sức nữa rồi
19:29Bố mệt quá
19:30Liên lạc ngay với người nhà
19:34Vâng, tôi đã rõ
19:35Mẹ
19:36Mẹ ơi
19:37Mẹ mở mắt ra đi
19:38Mẹ
19:39Alo
19:43Bố tôi à
19:48Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
20:18Son à
20:33Dù ai có nói gì thì con vẫn là con gái của bố
20:37Dù có ở đâu con vẫn là đứa con gái đáng tự hào của Jun Y chang
20:42Bố yêu con
20:44Con gái
20:45Jun Son
20:46Bố ơi
20:52Chắc là mẹ nhớ bố lắm
20:56Mẹ đã tự đi tìm bố và bị ngã cầu thang nên bị thương nặng
21:02Mẹ chảy rất nhiều máu
21:05Mẹ phải phẫu thuật
21:08Con đã chạy đến ngay sau khi nhận được điện thoại của bác sĩ
21:16Nhưng con đã đến quá muộn rồi sao
21:22Chắc bố đã rất khó khăn khi chỉ có một mình
21:27Con xin lỗi vì đã để bố chờ đợi một mình
21:39Con xin lỗi bố ơi
21:44Bố ơi
21:46Con yêu bố
21:52Bố ơi
21:59Bố yêu con con gái
22:24Người đồng hành của con là bố
22:27Bố thuộc phe của Sun
22:32Cả vận mệnh cũng sẽ về phe của Sun
22:35Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
22:37Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
22:41Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
23:11Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
23:41Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
23:44Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
23:46Lúc đó chúng ta đi tuần trăng mật luôn nhé
23:49Đi đâu nhỉ
23:51Thụy Sĩ.
23:53Okay, five years later we will go to Thụy Sĩ.
24:21Thụy Sĩ.
24:51Thụy Sĩ.
25:21Thụy Sĩ.
25:41Có chắc chắn là cầu thang thoát hiểm của bệnh viện đó không có camera không?
25:46Vâng, cái đó thì chắc chắn ạ.
25:50Sao người đã chết lại có thể sống lại được nhỉ?
25:53Có lẽ giám đốc quá căng thẳng nên đã nhìn nhầm.
26:00Tôi nói đó chắc chắn là Na chân im.
26:02Vâng, chắc chắn là giám đốc đã nhìn đúng rồi ạ.
26:05Dĩ nhiên rồi ạ.
26:06Vâng, cô ta nhìn thẳng vào mắt tôi, gọi chính xác tên tôi.
26:11Chắc chắn là cô chân im còn sống rồi.
26:15Sao rồi, cháu đã điều tra.
26:24Không có bệnh nhân nào tên là Na chân im ở bệnh viện đó.
26:27Không phải, không phải đâu.
26:28Tôi đã nhìn thấy rõ ràng.
26:29Cô ta gọi tôi là Kang Chihuan, Kang Chihuan và còn nói chuyện với tôi mà.
26:39Thay giả đó có một bệnh nhân tên Na chân hy là vợ của Jun y chang và mẹ của Jun xôn.
26:58Đúng là cô chân im rồi giám đốc.
27:00Thư ký Na đúng không?
27:02Cô ấy thực sự còn sống.
27:07Vậy thì cô gái này là cô bé đã được đưa đi lúc đó sao?
27:13Không rõ có phải không, nhưng tuổi thì bằng nhau.
27:18Cùng tuổi với Li Hê-in lúc đó.
27:23Gì?
27:26Chẳng lẽ…
27:31Sao vậy ạ?
27:33Không.
27:35Không sao.
27:37Nếu là đứa bé đó,
27:39thì dù sao cũng là đứa lẽ ra không nên được sinh ra.
27:42Đáng lẽ nó phải chết theo số phận.
27:45Chỉ nghĩ đến gia đình mình, con gái Sena của mình thôi.
27:49Chỉ Sena thôi.
28:01Nguyên nhân tử vong là gì?
28:03Hãy yêu cầu khám nghiệm tử thi.
28:05Đây là vụ giết người do phóng hỏa và thuốc ngủ đã được tìm thấy trong chai rượu vang nên đương nhiên phải khám nghiệm tử thi.
28:11Ông Jun Y Chang đã qua đời.
28:18Công tố viên Moon.
28:20Đây là một vụ án trời không sung đất không tha.
28:25Khi con cái âm mưu giết cha mẹ để chiếm đoạt tiền bảo hiệp.
28:29Tội này chẳng phải là án tù chung thân sao?
28:33Cậu nghĩ sao công tố viên Moon?
28:42Khám nghiệm tử thi ư?
28:44Bố tôi đã phải chịu đựng rất nhiều đau đớn.
28:46Trải qua cả phẫu thuật và vụ hỏa hoạn rồi qua đời.
28:50Tôi không muốn để ông ấy phải chịu thêm đau đớn nào nữa khi ra đi.
28:53Phải khám nghiệm tử thi.
28:54Tại sao lại phải làm như thế?
28:56Người nhà phản đối như vậy có lý do gì bắt buộc phải làm không?
29:01Vì đây là vụ giết người do phóng hỏa chứ không phải là tai nạn.
29:10Chúng tôi mong được hợp tác để điều tra chính xác nguyên nhân tử vong.
29:13Khám nghiệm tử thi là rất cần thiết cho người đã khuất.
29:15Ý anh là sao?
29:17Vụ giết người do phóng hỏa là sao?
29:20Đang trong quá trình điều tra nên sẽ dần được làm sáng tỏa.
29:24Đi thôi.
29:25Khoan đã.
29:31Vâng, bà...
29:33Cô cứ nghe đi, tôi ra xem thế nào.
29:39Bundo Hiên, nói chuyện với tôi một lát.
29:44Các anh đi trước đi.
29:46Bộ này là cậu phụ trách sao?
29:51Ừ.
29:53Trùng hợp gì mà khéo thật đấy.
29:57Ý cậu là sao?
29:58Đô Hiên à?
29:59Bố của Jun Son đã qua đời.
30:01Tại sao cậu lại nói với Gia Quyến là vụ giết người do phóng hỏa?
30:06Giết người là sao?
30:07Chỉ vì có quan hệ cá nhân.
30:09Tôi không biết quan hệ giữa tôi và cậu có thể được coi là thân thiết đến mức nào.
30:18Đừng dù sao tôi cũng không thể nói về một vụ án đang được điều tra với một người quê.
30:22Ít nhất hãy coi đó là sự quan tâm đến Gia Quyến.
30:25Làm sao mà biết đó là Gia Quyến hay là nghi phạm?
30:27Gì?
30:28Nghi phạm ư?
30:30Này Moon Do Hiên.
30:33Cậu nói gì thế?
30:35Tôi đã nói rồi.
30:36Đừng hỏi và đừng nói chuyện về vụ án đang được điều tra dựa trên mối quan hệ cá nhân nữa.
30:41Sau khi chuyển thuốc bổ và ngủ một giấc, con cảm thấy khỏe khoắn và như được sống lại rồi.
30:58Bố ơi, chắc sắp có tim vui rồi.
31:01Giấc mơ của con rất đẹp.
31:03Thật sao? Con cũng phải ăn uống đầy đủ, tập thể dục chăm chỉ và lấy lại tinh thần.
31:15Bố ơi, con nghĩ sắp có tim vui từ anh y chang rồi.
31:22Con cũng muốn được sống hạnh phúc, êm ấm.
31:28Chị Hoa Sun.
31:29Vâng.
31:30Làm cho tôi món gì ngon ngon đi.
31:34Vâng.
31:37À không, con cũng phải bắt đầu học nấu ăn từng món một mới được.
32:00Vâng.
32:01Vâng.
32:02Vâng.
32:03Vâng.
32:04Vâng.
33:05Rất đáng ngờ.
33:07Cậu ta cứ nhìn xung quanh, bà hình như đang tìm kiếm cái gì đó.
33:16Có nên báo cảnh sát không?
33:23Ai vậy?
33:24Nhân viên mới Jun Son, chắc cô đang rất đau lòng.
33:32Giám đốc à?
33:33Sao giám đốc lại ở đây?
33:38Tôi không biết phải an ủi thế nào.
33:41Tôi muốn hỏi thăm tình trạng của mẹ cô.
33:46Mẹ tôi không được khỏe lắm ạ.
33:48Ngay sau khi phẫu thuật, không biết bà ấy có bị ngã cầu thang không mà bị thương nặng.
33:53Khốn nỗi chỗ đó lại không có camera và mẹ tôi lại không thể giao tiếp được nên tôi rất khó chịu.
33:58Ôi, sao lại xảy ra chuyện như vậy?
34:04Cô là đứa bé Li Hê-in đó sao?
34:07Đưng ở công ty không ai biết phòng nhập viện của mẹ tôi.
34:11Sao giám đốc lại biết được ạ?
34:13À, tôi đã cố gắng tìm hiểu.
34:21Chuyện lớn như thế này xảy ra với gia đình nhân viên mới.
34:25Làm sao tôi là cấp trên mà có thể giả vờ không biết và chỉ lo làm việc được.
34:31Tôi đau lòng quá nên không làm được việc gì cả.
34:35Cô là đứa bé Li Hê-in đó phải không?
34:37Dù sao thì tôi thành tâm cầu nguyện cho mẹ cô nhanh chóng bình phục.
34:48Vậy tôi đi đây.
34:53Nhưng mà giám đốc,
34:56chuyện này thật kỳ lạ.
34:59Senna cứ hỏi cảnh sát đã hỏi gì
35:01và giám đốc là bố của Senna
35:04cũng tò mò về điều gì đó.
35:08Tôi đã xin phép không tiết lộ phòng nhập viện của mẹ tôi với công ty
35:11vì tôi không muốn công khai.
35:13Vậy mà giám đốc lại cố tình tìm hiểu.
35:18Tại sao Senna và giám đốc lại cố tình tìm đến tôi để hỏi han,
35:22xem xét và tò mò như vậy?
35:25Lý do là gì?
35:27Hai người đang muốn xác nhận điều gì?
35:32Tôi không biết Senna đã làm gì với cô.
35:34Nhưng việc một cấp trên đến thăm bệnh với tấm lòng tử tế mà lại bị cô nghi ngờ và chất vấn như vậy thì thật là khó chịu.
35:46Cha mẹ cô đã dạy cô cư xử như vậy sao?
35:49Ông cố tìm kiếm cái gì như thể làm rơi tờ 50.000 uôn vậy?
35:53Tìm kiếm cái gì chứ?
35:55Ông đã tìm kiếm mà, cứ nhìn ngó xung quanh mãi.
35:57Đây là thái độ mà cô dành cho cấp trên đến thăm bệnh của mẹ cô sao?
36:01Sao cô dám trựng mắt và cãi lại từng lời như vậy?
36:06Tôi xin phép hỏi một cách lễ phép.
36:09Người đến thăm bệnh đang tìm kiếm thứ gì ạ?
36:12Xin hãy nói cho tôi biết.
36:14Rốt cuộc ông tìm kiếm cái gì, thưa giám đốc?
36:19Bệnh viện Hàn Quốc.
36:22Tôi cảm thấy tức giận.
36:24Những chuyện vô lý và không thể chấp nhận, cứ chất trồng lên.
36:33Tôi cũng vậy.
36:36Vì thế tôi hoàn toàn hiểu cảm giác của cô Jun-sun.
36:41Rõ ràng bố đã khỏe hơn và được chuyển phòng bệnh.
36:45Nhưng đột nhiên tình trạng xấu đi và qua đời.
36:49Tôi còn không kịp nhìn mặt lần cuối.
36:54Tôi cũng không biết tại sao mẹ đột nhiên bị thương nặng như vậy.
37:05Vụ cháy, khu nghỉ dưỡng cũng có quá nhiều điều khó hiểu.
37:09Tôi không biết phải bắt đầu tìm hiểu
37:10và điều tra những chuyện xảy ra ở bệnh viện từ đâu.
37:15Tôi sẽ giúp cô.
37:18Tôi sẽ đồng hành cùng cô từ đầu đến cuối.
37:21Hãy cùng nhau tìm hiểu và đào sâu từng chút một
37:27cho đến khi mọi chuyện được làm rõ.
37:30Hãy xem hoa đi.
37:32Tôi sẽ đồng hành cùng cô từ đầu tìm hiểu.
37:33Tôi sẽ đồng hành cùng cô từ đầu tìm hiểu.
37:41Hãy xem hoa đi, không có ý gì thì?
37:46Hãy xem video này nó không.
37:49I don't know.
38:19I don't know.
38:49Có nhiều điểm đáng ngờ, hãy tập trung điều tra.
39:19Mặc niệm nào.
39:25Này Jun Ichang, anh đã nuôi dạy con gái rất thông minh đấy.
39:38Nó chất vấn tôi, hỏi tôi tìm cái gì.
39:42Tôi đã rất bất ngờ.
39:44Nhưng mà làm thế thì được gì chứ? Đằng nào thì nó cũng sẽ bị tủ trung thân thôi.
39:49Dấu vân tay của Jun Son và thành phần thuốc ngủ được tìm thấy trong chai rượu vang, cùng với việc van bình ga bị mở một cách cố ý.
40:07Tổng hợp lại cho thấy đây chắc chắn là một vụ phóng hòa có chủ đích.
40:13Nhi phạm có khả năng cao nhất là Jun Son, con gái của Jun Ichang và Na Trần Hi.
40:19Chị xong.
40:20Đã xác định được số tiền bảo hiểm nhân thọ của hai nạn nhân mà Jun Son là người thụ hưởng chưa?
40:26Xong rồi, tổng cộng là 1,2 tỷ won.
40:29Mỗi tài khoản 600 triệu won.
40:321,2 tỷ won.
40:36Đây là tin nhắn của bà Na Trần Hi.
40:39Mẹ cô ấy, có thể thấy những tin nhắn như con có ổn không?
40:43Dừng lại đi, đột đơn thuê việc đi, ra ngoài với mẹ.
40:47Cô Jun Son có thể cảm thấy đây là sự ám ảnh đáng kể.
40:52Anh nghĩ sao?
40:56Đây không phải là mức độ hỏi thăm bình thường rồi.
41:00Áp lực bắt cô ấy nghỉ việc là rất lớn.
41:03Đây là tình yêu hay là sự ám ảnh?
41:09Kể từ giờ phút này, cô Jun Son chính thức bị chuyển từ nghi phạm sang bị can trong vụ phóng hỏa khu nghỉ dưỡng
41:15và âm mưu giết cha mẹ.
41:17Do có nguy cơ bỏ trốn, hãy gửi yêu cầu bắt giữ lên tòa án và phát lệnh bắt giữ khẩn cấp.
41:22Nhanh lên.
41:22Cô là Jun Son phải không?
41:30Vâng, đúng vậy.
41:32Cô Jun Son, cô bị bắt khẩn cấp vì tội danh phóng hỏa và âm mưu giết cha mẹ.
41:43Mời cô đi cùng chúng tôi.
41:45Phóng hỏa ư?
41:46Sao tôi lại phóng hỏa?
41:48Không phải tôi.
41:50Không phải tôi.
Recommended
46:17
|
Up next
8:03
49:58
29:52
26:11
40:56
44:25
Be the first to comment