- 13 giờ trước
Lớp học Chuyên đề
Danh mục
📚
Học tậpPhụ đề
00:00:00Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:00:30Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:01:00Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:01:29Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:01:59Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:02:29Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:02:31Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:02:33Oh, I've seen a place
00:02:48Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:02:50Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:02:52Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:02:56Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:02:58Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:03:02Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:03:04Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:03:34Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:04:04Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:04:06Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:04:08Hôm nay chúng ta có buổi chia sẻ từ chị Sê Lu
00:04:13Chị Sê Lu có rất nhiều trải nghiệm
00:04:35Và chủ đề của mùa này đó là
00:04:39Trở thành người trao tặng giống như người cha
00:04:43Và ngày hôm nay chị sẽ làm rõ hơn về chủ đề này
00:04:49Trở thành người trao tặng
00:04:51Để nỗ lực mạnh lỉ
00:04:55Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:04:57Cicero Ni is Tug Kyan 30 years before in Australia
00:05:01And she's now a national coordinator of Hong Kong
00:05:05And she also brings a lot of experience with her
00:05:08So it's a beautiful session we're going to have now
00:05:12Cảm ơn các bạn đã theo dõi và hẹn gặp lại.
00:05:42Cảm ơn các bạn đã theo dõi và hẹn gặp lại.
00:06:12Dựa theo chủ đề này, các lớp học, các buổi phỏng vấn đều bám theo chủ đề này.
00:06:24Và chủ đề ngày hôm nay của tôi đó là
00:06:30trở thành người trao tặng để nỗ lực nhanh.
00:06:38Vậy thì làm thế nào chúng ta có thể trở thành người nỗ lực nhanh
00:06:46bằng cách là hãy trở thành người trao tặng?
00:06:50Tôi nhớ trong bài Aviak Muli gần đây nhất của bà bà vào ngày Chủ nhật.
00:07:00Trong bài Muli này, bà bà đưa ra ba ý chính cho việc trở thành người trao tặng.
00:07:08Điểm đầu tiên đó là
00:07:14Đừng bao giờ nghĩ rằng
00:07:18người kia phải thay đổi, người này phải thay đổi.
00:07:22Nếu người kia thay đổi thì tôi mới thay đổi.
00:07:24Nếu người kia thực hiện thì tôi mới thực hiện.
00:07:28Nếu người kia không thực hiện thì làm sao?
00:07:31Tôi lại thực hiện chứ.
00:07:34Cứ để người kia thực hiện trước.
00:07:37Người kia thực hiện thì tôi mới thực hiện.
00:07:39Điều này giống như là
00:07:41chúng ta trở thành an mày vậy.
00:07:44Chúng ta muốn người kia thực hiện trước.
00:07:48Nhưng người trao tặng thì không bao giờ nói như vậy.
00:07:53Người trao tặng không bao giờ nói
00:07:55nếu người kia thay đổi thì tôi mới thay đổi.
00:07:57Nếu người kia thực hiện thì tôi mới thực hiện.
00:08:00Mà bản thân người trao tặng là người thực hiện trước.
00:08:03Vì vậy, bà bà nói
00:08:06Bà bà nói
00:08:10Trong phục vụ
00:08:12Được rồi.
00:08:14Bạn trước.
00:08:16Có khi nỗ lực thế
00:08:22tôi nên là người đầu tiên.
00:08:24Vì vậy, tôi phải thay đổi
00:08:26để làm cho người khác thay đổi.
00:08:32Tôi phải trở nên giống như người cha.
00:08:36Vì vậy, tôi phải thay đổi trước
00:08:40và làm cho người kia thay đổi.
00:08:46Có thể là người kia không có đủ lòng căng đảm để thay đổi.
00:08:50Vì vậy, tôi hãy trở thành người trao tặng tôi thay đổi bản thân mình trước.
00:08:56Từ đó tạo cảm hứng cho anh ta thay đổi.
00:09:00Đó chính là điểm đầu tiên bà bà nói
00:09:04trong việc trở thành người trao tặng.
00:09:06Và ý thứ hai
00:09:08Bà bà trao
00:09:10Tôi hy vọng mọi người đều nhớ
00:09:12trong bài mũ ly ấy.
00:09:14Bà bà nói
00:09:16Con phải trở thành linh hồn hài lòng
00:09:20nếu con muốn là người trao tặng.
00:09:24Chúng ta không thể trở thành người trao đi cho tới khi chúng ta
00:09:28có điều đó.
00:09:30Chúng ta đều có những giá trị ấy.
00:09:40Mỗi một linh hồn đều có giá trị.
00:09:44Liên quan đến tiền, nếu mình không có tiền thì mình không thể trao cho đi được.
00:09:52Còn khi mà ai đó nói là hãy trao cho tôi bình an, tôi có thể trao bình an không?
00:09:58Thông qua suy nghĩ, lời nói, hành động của mình
00:10:02Thông qua cảm nhận của mình
00:10:04Thông qua ánh nhìn
00:10:06Thông qua hành vi cư xử
00:10:10Thông qua ngương mặt
00:10:12Tôi có thể trao bình an. Tại sao lại không chứ?
00:10:16Và theo chức lý về hành động
00:10:20Tôi trao đi điều gì thì tôi nhận lại điều đó.
00:10:26Vì vậy, nếu bản thân mình còn muốn có bình an thì hãy trao đi bình an.
00:10:32Chúng ta đã có bình an rồi.
00:10:34Nếu chúng ta chia sẻ nó thì bình an trong chúng ta càng gia tăng.
00:10:38Giá trị mà càng chia sẻ thì giá trị tăng gấp đôi.
00:10:44Hạnh phúc trao đi, chia sẻ thì hạnh phúc càng gia tăng cấp đôi.
00:10:48Vì vậy, tôi có niềm hạnh phúc bên trong tôi.
00:10:52Tôi hãy chia sẻ niềm hạnh phúc ấy với người khác.
00:10:56Bởi vì chúng ta có
00:10:58Cho nên bản thân chúng ta phải là linh hồn hài lòng.
00:11:02Tôi hài lòng
00:11:06Khi đó tôi có thể trao đi.
00:11:10Còn nếu như tôi cũng mong cầu thì tôi không thể trao.
00:11:16Và ý thứ ba ba ba nói đó là
00:11:18Chúng ta phải phục vụ như là người phục vụ vô vị lợi.
00:11:22Đừng bao giờ thắc mắc
00:11:24Người ấy có trao cho tôi điều gì đâu.
00:11:28Tại sao tôi lại trao cho người ấy?
00:11:30Đây chính là kẻ keo kiệt, bốn xỉn.
00:11:33Nếu người ấy trao cho tôi thì tôi mới trao.
00:11:36Tôi có tất cả mọi thứ nhưng tôi lại không muốn trao đi bởi vì người kia đâu có giúp gì cho tôi.
00:11:42Tôi không... người ấy có trao gì cho tôi đâu.
00:11:45Nếu người ấy trao cho tôi thì tôi mới trao.
00:11:48Như thế này có nghĩa là tôi đang kỳ vọng điều gì đó.
00:11:53Kỳ vọng nhiều hơn là tôi có thể trao.
00:11:57Tôi hãy để cho mình trở nên vô vị lợi.
00:12:00Hãy không có sự vị kỷ cá nhân nào.
00:12:04Cứ chia sẻ niềm hạnh phúc, bình an, tình yêu thương, bất cứ điều gì mà linh hồn kia mong mỏi.
00:12:12Và tôi có vô vàng những điều này.
00:12:17Bởi vì tôi chính là linh hồn, là hiện thân của những điều này mà.
00:12:20Vì vậy, tình yêu thương khi được chia sẻ thì tình yêu thương tăng gấp đôi.
00:12:26Hạnh phúc chia sẻ, hạnh phúc tăng gấp bội.
00:12:29Nhưng giá trị này càng chia sẻ thì nó lại càng gia tăng nhiều hơn.
00:12:35Không phải là chúng ta ít kỷ.
00:12:39Tôi chia sẻ tôi có được nhiều hơn.
00:12:43Rồi tôi là người phục vụ vô vị lợi.
00:12:46Vì thế tôi phải là người trao đi đầu tiên.
00:12:49Tại sao tôi trao đi đầu tiên?
00:12:52Bởi vì tôi là con của đứng băng tặng mà.
00:12:55Đứng băng tặng tối cao ấy không cần bất cứ điều gì từ tôi.
00:13:02Trên con đường thờ cúng,
00:13:09chúng ta cố gắng giao dịch với Thượng Đế.
00:13:13Thượng Đế nếu mà gửi cho con cái này thì con sẽ dân lên cho người điều gì đó.
00:13:18Nếu người làm điều này thì con sẽ làm điều này cho người.
00:13:23Đó chính là ít kỷ đấy.
00:13:25Vị kỷ cá nhân đấy.
00:13:27Là giao dịch mặt cả đấy.
00:13:30Là ăn xin đấy.
00:13:32Nếu người trao cho con thì con sẽ trao cho người.
00:13:36Nhưng người trao tặng thì không suy nghĩ như vậy.
00:13:41Tôi phải trao đi.
00:13:43Bà bà nói con đang trở thành Thánh Thần.
00:13:48Trong tiếng Hindi Deti, Thánh Thần có nghĩa là Datta.
00:13:53Chúng ta trở thành Thánh Thần.
00:13:55Ai có thể trở thành Thánh Thần?
00:13:58Chính là cái người Detta, Detta.
00:14:01Có nghĩa là trao đi.
00:14:04Tôi không được trở thành người muốn, muốn, tôi muốn, muốn.
00:14:13Sau đó thì cái tôi sẽ đến.
00:14:15Vì vậy tôi phải là linh hồn hài lòng.
00:14:18Tôi phải nhận lấy từ bà bà.
00:14:20Không từ bất kỳ con người nào.
00:14:23Tôi sẽ không nghĩ đến việc mong muốn nhận lấy từ bất cứ con người nào.
00:14:32Bản thân tôi có những giá trị này rồi.
00:14:35Tôi là con của đại dương.
00:14:40Với tất cả những giá trị này.
00:14:42Tôi có quyền đối với những giá trị này.
00:14:44Vì vậy chắc chắn tôi có thể trao đi.
00:14:48Tôi là linh hồn.
00:14:51Mãng nguyện.
00:14:53Tôi không mong muốn người khác thay đổi.
00:14:59Rồi tôi mới thay đổi.
00:15:00Tôi là người nỗ lực nhanh.
00:15:02Bởi vì tôi là người nỗ lực nhanh.
00:15:05Cho nên tôi là người thực hiện trước.
00:15:07Bà bà cũng nói rằng
00:15:10thời gian thì rất ngắn.
00:15:13Con không thể chờ đợi người khác thay đổi.
00:15:17Sau đó con mới thay đổi.
00:15:19Bởi vì nếu con cứ chờ đợi như vậy
00:15:22người kia không thay đổi.
00:15:24Rồi con cũng không thay đổi luôn.
00:15:28Sau đó con không nhận được quả trái nào cả.
00:15:32Không nhận được phần thưởng nào quả.
00:15:35Bởi vì con chỉ nhận được quả trái khi con trao.
00:15:38Con gieo nó.
00:15:40Tôi phải thực hiện điều đó trước.
00:15:43Tôi không được có bất kỳ kỳ vọng nào
00:15:46là người kia nên thay đổi trước.
00:15:48Nếu tôi thực hiện trước thì bản thân tôi sẽ đầy.
00:15:53Tôi phải làm cho bản thân mình trở nên mạnh mẽ.
00:15:55Tôi không nên có bất kỳ kỳ vọng nào từ người khác
00:15:58rằng người kia nên trao cho tôi điều gì đó.
00:16:01Không, bởi vì tôi là người trao tặng mà.
00:16:04Đó là những gì mà Brahma Baba thực hiện.
00:16:10Ông không bao giờ có suy nghĩ là
00:16:13hãy để cho những đứa con trao cho ta trước.
00:16:16Không, để ta hãy trao đi trước.
00:16:19Thượng đế được gọi là đứng băng tặng.
00:16:22Ba Ba luôn trao đi.
00:16:25Ba Ba không bao giờ nhận lấy.
00:16:27Ba Ba không bao giờ nhận lấy mà người luôn trao đi.
00:16:31Chúng ta nhận lấy rồi chúng ta quên đi.
00:16:38Thông thường chúng ta quên đi rằng ai đó đã làm gì đó tốt đẹp cho tôi.
00:16:45Chúng ta quên đi điều đó.
00:16:47Thậm chí chúng ta còn không cảm ơn người nữa.
00:16:50Với những gì mà người trao cho tôi.
00:16:53Thế vì tôi cầu xin ở người nhiều hơn.
00:16:59Chúng ta có được
00:17:02Vậy thì chúng ta nên cảm ơn người
00:17:08cho tất cả những gì mà người đã làm cho tôi.
00:17:12Nhưng Thượng đế thậm chí còn không mong cầu
00:17:17những lời cảm ơn như vậy.
00:17:19Bởi vì người cứ liên tục trao đi người là đại dương mà.
00:17:23Giống như đại dương.
00:17:26Nó không bao giờ nói
00:17:28trao cho ta trước thì ta mới trao cho người.
00:17:31Không.
00:17:32Đại dương là đại dương.
00:17:34Ba Ba là đại dương.
00:17:36Là đứng ban tặng.
00:17:38Mặt trời cũng không bao giờ đòi hỏi là
00:17:41phải trao cho nó trước thì nó mới trao ánh sáng cho chúng ta.
00:17:44Ba Ba nói
00:17:46Con là con của đứng ban tặng.
00:17:49Vì vậy đừng hỏi xin bình an.
00:17:53Trong mưu ly Ba Ba có nói
00:17:56Mọi người mong muốn có bình an.
00:17:59Thượng ế Đế ơi hãy trao cho con bình an.
00:18:02Chúng ta mong cầu bình an từ Thượng Đế nhưng Thượng Đế nói
00:18:05Không. Đó là quyền sinh ra đã có của con.
00:18:09Bình an là quyền sinh ra đã có của con con có thể đạt được.
00:18:12Bình an tự ta như là quyền sinh ra đã có của con.
00:18:17Chúng ta sẽ không nói Ba Ba ơi làm ơn hãy trao cho con bình an.
00:18:20Ba Ba ơi con bất an quá Ba Ba ơi hãy trao cho con bình an đi.
00:18:24Chúng ta sẽ nói gì?
00:18:26Ba Ba ơi con là linh hồn bình an.
00:18:28Người là cha của con là đại dương của bình an.
00:18:32Con là cư dân của nơi trốn bình an.
00:18:37Vì vậy Ba Ba ơi con đang trải nghiệm bình an trong sự đồng hành với người.
00:18:44Con nhận được bình an như là thẩm quyền.
00:18:47Bởi vì con là con của đại dương bình an và con là linh hồn bình an.
00:18:52Theo cách này tôi có thể chia sẻ bình an với những người khác bằng cách xem họ cũng là linh hồn bình an.
00:19:01Ai đó có thể nóng giận bực bội vào khoảnh khắc này.
00:19:07Tôi có thể trao cho người ấy mong ước tốt lành, mong bạn bình an trở lại.
00:19:16Điều này không làm cho tôi tiêu tốn bất cứ điều gì.
00:19:21Nếu chúng ta mua cái gì đó, chúng ta mua thì chúng ta phải trả tiền.
00:19:30Nhưng khi mà chia sẻ các giá trị với nhau, chúng ta không phải trả tiền cho những giá trị này.
00:19:38Bởi vì những giá trị này thì rất dồi dào bên trong chúng ta.
00:19:42Cũng có câu chuyện về điều này.
00:19:47Lần nọ một người nghèo, người ấy rất là đói và người ấy đi đến một cái cửa hàng bán bánh ngọt.
00:19:56Và người ấy xin người chủ cho tôi cái bánh ngọt nào đó đi, tôi đói quá.
00:20:05Và cái người chủ kia quát nạt, cái người này đuổi đi ra khỏi cửa tiệm.
00:20:15Người này thoá mạ, người chủ này thoá mạ người ăn mày kia.
00:20:22Và khi mà người ăn mày rời đi, người ấy nói là nếu mà không cho tôi bánh ngọt thì ít ra thì cũng nói những lời ngọt ngào với tôi chứ.
00:20:32Lời nói ngọt ngào thì đâu có tiêu tốn bất cứ điều gì đâu.
00:20:39Nói những lời ngọt ngào thì không hề tiêu tốn tiền bạc.
00:20:43Và đây chính là bài học lớn dành cho người chủ ở cửa hàng.
00:20:48Và cũng là một bài học dành cho chúng ta.
00:20:51Chúng ta không nên đòi hỏi những giá trị này từ Baba.
00:20:54Chúng ta nên cảm ơn Baba vì Baba đã trao cho chúng ta sự hiểu biết này.
00:21:01rằng tất cả chúng ta đều là linh hồn bình an.
00:21:05Trong bài Murli ngày hôm nay, Baba có nhắc đến ba câu chuyện trên con đường thở cúng.
00:21:11Câu chuyện về sự bất tử.
00:21:14Câu chuyện về con mắt thứ ba.
00:21:17Và câu chuyện về việc trở thành Narayan thật sự.
00:21:21Và ba câu chuyện này đều gói gọn trong kiến thức.
00:21:26Baba trao cho chúng ta kiến thức về linh hồn.
00:21:30Và với kiến thức về linh hồn,
00:21:33chúng ta hiểu được là chúng ta là linh hồn bất tử như thế nào.
00:21:40Chúng ta không bao giờ chết đi, chúng ta không bao giờ được sinh ra.
00:21:43Chúng ta là vĩnh hẳn, chúng ta là bất tử, chúng ta là bất diệt.
00:21:48Khi tôi biết được tất cả những điều này, tôi chinh phục được cái chết.
00:21:55Cái từ chết mang đến nhiều đau khổ, nhưng cái chết thì không bao giờ đến với tôi.
00:22:04Cái chết thì không dành cho linh hồn, cái chết chỉ dành cho cơ thể thôi.
00:22:10Cơ thể thì dù gì cũng tạm bỡ.
00:22:12Nó chỉ là một bộ yêu phục.
00:22:14Tôi là vĩnh hẳn.
00:22:16Tôi không bao giờ được sinh ra và tôi cũng không bao giờ chết đi.
00:22:24Và khi mà chúng ta có ý thức này, chúng ta trở thành người chinh phục cái chết.
00:22:29Bởi vì chúng ta biết chúng ta là vĩnh hẳn, đó là lý do vì sao trong thời ghi vang, mọi người đều là người chinh phục sự gắn kết.
00:22:39Gắn kết thì gây ra đau khổ.
00:22:42Nhưng nếu chúng ta có kiến thức rằng chúng ta là linh hồn, vĩnh hẳn, linh hồn chỉ là rời bỏ cơ thể này và đi vào cơ thể bới mà thôi.
00:22:54Linh hồn rời khỏi bộ yêu phục này và nhận lấy bộ yêu phục khác mà thôi.
00:23:00Vì vậy tôi không cảm nhận đau khổ hay bất hạnh.
00:23:04Thậm chí tôi còn không có sự gắn kết nữa.
00:23:07Tôi biết rằng tài khoản của tôi với linh hồn này chỉ có chừng thế thôi.
00:23:13Vì vậy không còn gắn kết nữa.
00:23:15Không có nỗi sợ, không phải thắc mắc.
00:23:19Không phải kinh ngạc nếu như ai đó rời bỏ cơ thể.
00:23:23Bởi vì đó là cách nó diễn ra trên thế giới mà.
00:23:28Người nào được sinh ra thì một ngày nào đó phải qua đời.
00:23:33Vì vậy không còn người nào có thể là...
00:23:36Dù gì thì cũng không có người nào mà sống mãi trên thế giới này.
00:23:40Tuy nhiên linh hồn là bất dị, trải qua chu kỳ.
00:23:43Chúng ta hiểu rằng...
00:23:45Sự viễn hàng này giúp chúng ta vượt thoát khỏi nỗi sợ đối với cái chết.
00:23:52Chúng ta trở nên bất tử trong thời kỳ vàng.
00:23:55Chúng ta trở nên...
00:23:57Chúng ta trở thành người chinh phục sự gắn kết.
00:24:00Rồi bà bà nói...
00:24:02Các con nhận được con mắt thứ ba của sự thông tuệ.
00:24:07Chúng ta có con mắt thứ ba chúng ta nhìn thấy được ba khí cảnh thời gian.
00:24:12Bởi vì chúng ta có thể nhìn thấy ba khí cảnh thời gian cho nên chúng ta hiểu bất cứ chuyện gì đang diễn ra đều được ấn định.
00:24:21Không thắc mắc gì cả, không ngạc nhiên gì cả.
00:24:26Chúng ta trở nên ổn định vững vàng.
00:24:29Và trong trạng thái ổn định vững vàng ấy, tôi có thể liên tục trao đi.
00:24:34Bởi vì tôi không bao giờ trở thành người mất mát.
00:24:38Nếu tôi trao đi thì tôi cũng nhận lại được.
00:24:41Không có sự mặc cả gì ở đây.
00:24:47Tôi nhận được thì tôi trao đi thôi.
00:24:50Tôi là người trao tặng.
00:24:52Từ đó tôi trở thành vua.
00:24:54Vua là người trao tặng mà.
00:24:57Thật là thú vị.
00:25:01Có một câu chuyện rất thú vị về điều này.
00:25:06Có hai người.
00:25:08Họ sám hối.
00:25:10Và Thượng Đế làm thỏa lòng họ.
00:25:14Thượng Đế mới hỏi họ là các người muốn điều gì.
00:25:17Nói cho ta biết.
00:25:18Các người muốn gì.
00:25:19Và ta sẽ trao cho các người điều đó.
00:25:22Điều đó.
00:25:23Có một người nói là
00:25:24Thượng Đế ơi.
00:25:25Hãy trao cho con thật nhiều của cải.
00:25:30Để rồi con có thể tiếp tục trao đi.
00:25:35Và người kia thì xin.
00:25:38Con muốn có thật nhiều của cải.
00:25:42Và con mong muốn là liên tục nhận được, nhận được.
00:25:46Một người mong muốn có được của cải để trao đi.
00:25:49Còn một người mong muốn có nhiều của cải để nhận lại.
00:25:53Thượng Đế sẽ làm gì?
00:25:55Cái người mà nói là muốn có để giữ lại thì người làm cho anh ta trở thành ăn mẩy.
00:26:04Bởi vì bàn tay anh ta lúc nào cũng ngửa ra xin mà.
00:26:09Lúc nào bàn tay anh ta cũng ngửa ra để mà anh ta có thể được trao.
00:26:13Có cái người mong muốn có được nhiều để trao đi thì Thượng Đế làm cho anh ta trở thành một người giàu có để rồi anh ta có thể liên tục trao đi, trao đi.
00:26:23Chúng ta thật giàu có những giá trị này.
00:26:27Vì vậy chúng ta phải liên tục trao đi.
00:26:30Khi trao đi như vậy thì mình không bao giờ trở nên mất mát.
00:26:36Mà nó càng gia tăng.
00:26:39Nhưng giá trị này càng gia tăng nhiều đến mức chúng ta trở thành chủ nhân trong suốt 21 kiếp.
00:26:45Ở đó chúng ta không cần phải cầu xin bất cứ thứ gì.
00:26:49Đó chính là điều mà Thượng Đế làm cho chúng ta trở thành.
00:26:53Thượng Đế làm cho chúng ta trở thành người trao tặng.
00:26:56Làm cho chúng ta trở thành Narayan thật sự.
00:26:58Để làm được điều đó, bà bà nói, ta chỉ cho con cách hướng đến sự giải thoát và giải thoát trong cuộc sống.
00:27:05Mọi người nghĩ rằng là ta không nên...
00:27:08Mọi người nghĩ rằng là họ không nên quay trở lại thế giới này bởi vì đây là thế giới đau khổ.
00:27:14Nhưng bà bà nói thế giới này là thế giới hạnh phúc.
00:27:17Nhưng nếu con muốn trải nghiệm hạnh phúc thì con phải chia sẻ niềm hạnh phúc ấy.
00:27:21Con không thể cứ giữ riệt cái điều đó bên trong bản thân con.
00:27:25Con cứ giữ nó bên trong bản thân con.
00:27:28Con có được thành quả.
00:27:30Nếu con cứ giữ nó thì chuyện gì xảy ra?
00:27:34Thì đến một ngày con không thể ăn được cái quả ấy.
00:27:38Để một lúc nào đó nó bị hư hỏng đi.
00:27:41Nhưng nếu con cứ ăn, con giúp đỡ người khác, con trao nó người khác.
00:27:45Rồi con lại gieo cái hạt thì nó lại lớn thành cái cây.
00:27:49Rồi con lại có được cái cây.
00:27:51Và cái cây nó không bao giờ bị kết thúc.
00:27:55Đó là những điều mà bà bà trao cho chúng ta, dạy cho chúng ta để chúng ta thực hiện.
00:28:01Bằng cách trao đi thì chúng ta nhận được.
00:28:03Và điểm sau cùng mà bà bà nói đó là
00:28:06Shri Baba đi vào cơ thể của Brahma Baba.
00:28:09Baba chỉ cho Shri Baba.
00:28:13Con đang trở thành chủ nhân của thế giới.
00:28:18Con đang trở thành người có thẩm quyền trong thế giới thời kỳ vàng.
00:28:24Và khi Brahma Baba nhìn thấy những điều đó,
00:28:29thì Brahma Baba cảm thấy những điều mà ông ấy có chẳng là gì cả.
00:28:33Và ngay lập tức ông ấy dân nộp hết cho Shri Baba.
00:28:36Ông ấy cảm thấy là
00:28:39cái công việc kinh doanh kim cương
00:28:42nó giống như là đá vậy.
00:28:44Và ngay lập tức ông trở nên bản quang vô hạn.
00:28:48Và dân nộp hết cho Shri Baba.
00:28:51Bởi vì ông biết là ông sẽ nhận được rất nhiều từ Shri Baba.
00:28:56Shri Baba là đứng mang tặng.
00:28:58Vì vậy chúng ta không nên sợ hãi
00:29:01là nếu mình trao cho Baba rồi mình mất mát,
00:29:04mình không có gì cả.
00:29:06Thậm chí là với của cải, tôi biết có nhiều anh chị
00:29:10cũng đã trao trải nghiệm đó là
00:29:13khi họ bỏ vào hộp Baba
00:29:16là thành quả quay trở về với họ gấp trăm lần như thế nào.
00:29:20Bởi vì họ làm cái công việc hảo tâm
00:29:25đó là bỏ tiền vào trong hộp Baba giúp cho công việc của Baba.
00:29:29Và Baba nói không có các con.
00:29:31Thì làm sao ta có thể tạo nên thế giới thời kỳ vàng đây?
00:29:35Các con được cần đến để rồi tạo nên thế giới thời kỳ vàng.
00:29:39Vì vậy chúng ta tự hào, chúng ta nói rằng là
00:29:42chúng tôi là người giúp đỡ cho Thượng Đế,
00:29:45chúng tôi đang giúp cho Thượng Đế
00:29:47để kiến tạo nên thế giới mới,
00:29:49tạo nên thế giới thời kỳ vàng.
00:29:51Để làm được điều đó, chúng ta phải trở thành,
00:29:53bản thân chúng ta hãy trở thành người trao tặng giống như người cha.
00:29:57Được không ạ?
00:30:10Rồi bây giờ chị Rony sẽ đặt câu hỏi và tôi sẽ trả lời.
00:30:15Đây là một chủ đề thật thú vị trở thành người trao tặng để là người nỗ lực nhanh.
00:30:32Một mặt là chúng ta nói đến việc là trở thành người trao tặng,
00:30:36tôi là người đồng hành của Thượng Đế
00:30:40trong việc trao đi điều gì đó.
00:30:43Nhưng để là người nỗ lực nhanh thì tôi là học trò của Thượng Đế
00:30:47làm thế nào chúng ta cân bằng giữa hai điều này?
00:30:53Trở thành người trao tặng và nỗ lực nhanh
00:30:59nó sống hành cùng với nhau.
00:31:02Các em không thể trở thành người nỗ lực nhanh cho đến khi chúng ta là người trao đi.
00:31:09Nếu các em không phải là người hảo tâm,
00:31:13nếu các em không hài lòng từ bên trong
00:31:16thì các em thật sự không thể là người nỗ lực nhanh.
00:31:20Để nỗ lực nhanh,
00:31:22các em phải hài lòng từ bên trong trước.
00:31:27Nếu tôi không hài lòng từ bên trong,
00:31:30làm sao tôi có thể nỗ lực nhanh cho được?
00:31:33Nếu tôi muốn chạy nhanh, tôi phải có sức mạnh thể chất.
00:31:39Nếu tôi không có sức mạnh thể chất thì làm sao tôi chạy nhanh?
00:31:44Tôi chạy nhanh.
00:31:46Nếu tôi muốn bay, tôi nên có đủ tiền để bay.
00:31:50Nếu tôi không có đủ tiền,
00:31:52thì làm sao tôi có thể bay?
00:31:54Tôi phải mua một chiếc vé đắt tiền.
00:31:58Tôi cần có tiền.
00:32:00Vì vậy, để làm người nỗ lực nhanh,
00:32:04trước tiên, tôi phải có tất cả những phẩm chất này bên trong bản thân tôi.
00:32:10Em không thể là người nỗ lực nhanh nếu như em không có những phẩm chất ấy.
00:32:15Làm thế nào tôi có thể có được những phẩm chất ấy khi tôi nhìn thấy ba bà?
00:32:19Tôi nhận ra những giá trị của bản thân mình.
00:32:23Nếu tôi không nhận ra những giá trị của mình,
00:32:26tôi không thể là người nỗ lực nhanh.
00:32:30Nếu tôi không nhìn thấy bà bà, tôi không thể là người nỗ lực nhanh
00:32:34bởi vì bà bà luôn ở đó để giúp cho tôi.
00:32:40Tôi phải có lòng căng đảm trước.
00:32:44Tôi căng đảm trước chỉ khi đó tôi mới có được sức mạnh ý chí
00:32:50và sức mạnh ý chí sẽ đến thông qua sự tự nhớ đến bà bà.
00:32:55Vì vậy bà bà nói là để trở thành người nỗ lực nhanh,
00:32:59Trước tiên, con phải là người trao tặng.
00:33:03Đừng bây giờ nghĩ,
00:33:05Ồ, tôi phải trao đi
00:33:09bà bà
00:33:11trao cho chúng ta gấp
00:33:13trăm lần má.
00:33:15Bà bà cảm kết điều này.
00:33:17Bởi vì khi chúng ta dân nộ cho bà bà,
00:33:19chúng ta không dân nộ cho bất kỳ con người nào.
00:33:23Nếu chúng ta dân nộ cho con người thì sẽ lại có thắc mắc,
00:33:29Ồ, ở bao lâu thì người kia mới giúp cho tôi đây?
00:33:33Bởi vì bản thân người kia cũng mất cả của cải mà,
00:33:36cho nên người ấy không thể nào giúp được cho tôi.
00:33:39Nhưng Thượng Đế là đấng tối cao.
00:33:43Người là đại dương.
00:33:49Của cải, đức hạnh của người thì không bao giờ kết thúc.
00:33:53Vì vậy, của cải ấy không bao giờ cạn kiệt.
00:33:55Người không bao giờ ngừng giúp cho tôi.
00:33:59Bởi vì tôi luôn đồng hành cùng với người cha tối cao,
00:34:03người thầy tối cao,
00:34:05người luôn dạy cho tôi.
00:34:07Và người cũng là Satguru tối cao,
00:34:11người luôn truyền cảm hứng cho tôi.
00:34:13Để tôi vượt thoát cho nên tôi không có gì để mất cả.
00:34:17Khi tôi nói điều này với bản thân mình,
00:34:21nói điều này với bản thân mình thì tôi có thể trở thành người nỗ lực nhanh.
00:34:25Bởi vì tôi là linh hồn hài lòng.
00:34:27Tôi có thể nỗ lực nhanh.
00:34:29Nhưng nếu tôi không cảm thấy hài lòng,
00:34:35tôi hờn dỗi,
00:34:37tôi trở nên buồn bã, tôi trở nên bất hạnh.
00:34:41Mà nếu mà mình không bất hạnh,
00:34:43nếu mình bất hạnh mà mình buồn bã, mình hờn dỗi,
00:34:47thì mình không thực sự trở thành người nỗ lực nhanh.
00:34:49Để trở thành người nỗ lực nhanh,
00:34:53cùng với sức mạnh,
00:34:55tôi cũng cần có lòng nhiệt tình.
00:34:57Tôi cần có sức mạnh ý chí.
00:34:59Tôi cần tất cả những điều đó.
00:35:01Khi tôi nhận ra,
00:35:03tôi có được điều đó khi tôi nhận ra.
00:35:05Bởi vì tôi nhận thức là điều quan trọng.
00:35:09Ý thức ở đó, nhận thức ở đó.
00:35:13Vâng, tôi là như thế.
00:35:17Tôi chính là những điều mà Baba kỳ vọng tôi trở thành.
00:35:21Tôi là như thế.
00:35:23Tôi có thể là như thế.
00:35:25Tôi không mất đi hy vọng.
00:35:27Tôi không mất đi lòng diệt tình của mình.
00:35:31Tôi có thể thực hiện việc đó.
00:35:33Tôi sẽ thực hiện.
00:35:35Tôi sẽ làm tròn hy vọng của Baba.
00:35:39Tôi sẽ làm tròn những mong muốn.
00:35:43Baba tôi muốn tôi thực hiện.
00:35:45Rồi tôi, sức mạnh ý chí sẽ đến
00:35:47và chúng ta sẽ trở thành người nỗ lực nhanh.
00:35:51Những điều chị chia sẻ thì thật là truyền cảm hứng cho chúng em.
00:35:55Baba cho chúng ta rất nhiều tức hiệu.
00:36:01Và chúng em cũng rất thích những tức hiệu này.
00:36:05Nó chạm đến trái tim của chúng em.
00:36:07Nhưng vẫn có cái khoảng cách lớn giữa những tức hiệu mà Baba trao cho chúng em.
00:36:13Những tức hiệu mà Baba trao cho chúng em.
00:36:18Và cái lòng tự tin của chúng em vào những điều Baba nói.
00:36:22Có sự nghi ngờ ở bản thân.
00:36:28Vì vậy có một câu hỏi đó là
00:36:32Tôi có phải là như thế này không? Tôi có thể làm được việc này không?
00:36:38Từ đó nó tước đi lòng hăng hái nhiệt tình của chúng ta.
00:36:42Tôi có thể thực hiện không?
00:36:45Tôi có phải là người sẽ thực hiện việc này không?
00:36:49Tôi có khả năng không?
00:36:51Những câu hỏi này không nên xuất hiện.
00:36:53Chúng ta nghĩ sao?
00:36:55Câu hỏi này có nên gia tăng không?
00:36:59Tôi có thể thực hiện được hay không?
00:37:03Những ai nghĩ rằng là câu hỏi này nên xuất hiện thì cứ dơ tay lên.
00:37:12Không ai dơ tay lên.
00:37:13Có nghĩa là câu hỏi này không gia tăng.
00:37:15Bởi vì chúng ta có thể thực hiện mà.
00:37:17Tôi có thể thực hiện. Tôi sẽ thực hiện.
00:37:20Tôi không phải là đơn độc.
00:37:23Baba luôn ở bên tôi.
00:37:25Tôi có câu hỏi là tôi không biết tôi có thực hiện được hay không bởi vì là do chúng ta đơn độc.
00:37:33Nhiều tình huống xuất hiện do chúng ta nghĩ mình đơn độc.
00:37:36Bà nghĩ mình đơn độc.
00:37:38Làm sao tôi có thể thực hiện đây?
00:37:40Nhưng chúng ta có rất nhiều cánh tay hỗ trợ mà.
00:37:46Thì câu hỏi này sẽ không xuất hiện.
00:37:48Không.
00:37:49Ở đây Baba luôn ở bên chúng ta.
00:37:52Chúng ta luôn ở trong sự đồng hành cùng với Thượng Đế.
00:37:55Chúng ta đâu có đơn độc đâu.
00:37:57Chúng ta kết hợp cùng với Baba.
00:37:59Vì vậy khi chúng ta làm điều gì
00:38:02thì Baba hàng ngàn cánh tay của Baba hỗ trợ cho chúng ta.
00:38:07Baba là bạn đồng hành của chúng ta.
00:38:09Vì vậy chẳng có gì phải sợ hãi.
00:38:13Không ai có thể làm tổn hại tổn thương chúng ta.
00:38:16Không ai có thể làm tổn hại tôi.
00:38:20Tôi không sợ hãi tôi có thể làm việc đó.
00:38:24Chúng ta thấy khi mà chúng ta sợ hãi.
00:38:28Khi làm điều gì?
00:38:31Bởi vì nỗi sợ đấy từ bên trong nếu mà ai đó mạnh mẽ.
00:38:35Ở bên mình thì mình sẽ không thấy sợ nữa.
00:38:38Cũng có những câu chuyện thú vị về điều này.
00:38:43Một người cha và một đứa con đi đến một đám đông lớn.
00:38:47Và người cha bảo đứa con rằng
00:38:49con ơi nắm lấy tay cha.
00:38:51Nắm lấy tay cha nếu không con sẽ bị lạc.
00:38:53Đấy.
00:38:54Người cha mới bảo đứa con là không, cha hãy nắm lấy tay con.
00:38:58Vậy thì có, người cha mới hỏi là có điều gì khác biệt giữa việc cha nắm lấy tay con và con nắm lấy tay cha.
00:39:05Đứa con mới bảo là cậu cha ơi tay của con thì nhỏ xíu à.
00:39:09Nhưng nếu mà cha nắm lấy tay con thì...
00:39:12Nếu mà con nắm lấy tay cha thì nó sẽ bị trượt mất.
00:39:15Nhưng mà nếu mà người nắm lấy tay con thì nó vững vàng.
00:39:18Không phải là chúng ta...
00:39:20Ở đây chúng ta không phải là chúng ta nắm lấy tay bà bà mà bà bà nắm lấy tay chúng ta.
00:39:28Bà bà luôn làm cho chúng ta tiến lên.
00:39:31Vậy thì chúng ta có gì để mà lo lắng chứ?
00:39:35Rồi thắc mắc là có thể thực hiện được hay không?
00:39:38Những câu hỏi như thế này sẽ không xuất hiện.
00:39:41Và chúng ta hãy nhìn vào thời gian xem tôi không nên lãng phí thời gian của mình trong những chuyện khác, trong việc tán gỗ, trong những chuyện của thế giới đời thường.
00:39:54Chúng ta không nên lãng phí thời gian của mình cho những chuyện như vậy bởi vì thời gian đang lao đi rất nhanh.
00:40:01Trong khi đó chúng ta lại có đích đến rất là cao.
00:40:05Thời gian thì không còn nhiều.
00:40:08Chúng ta phải phi nước đại, chúng ta phải tiến lên thật nhanh, chúng ta phải tăng tốt lên.
00:40:13Chúng ta chỉ có thể tăng tốt khi chúng ta sử dụng thời gian của mình theo cách hiệu ích.
00:40:18Chúng ta đang sử dụng năng lượng của mình theo cách hiệu ích.
00:40:23Chúng ta sử dụng suy nghĩ của mình theo cách hiệu ích.
00:40:26Nhưng nếu chúng ta lãng phí tất cả những điều đó thì chúng ta lãng phí mất thời gian của mình.
00:40:33Chúng ta không thể tiến đến đích của mình vào đúng lúc.
00:40:36Bà bà cũng nói rằng,
00:40:38Con cần có một nỗ lực trong suốt khoảng một thời gian dài.
00:40:42Cần có sự thực hành trong suốt một thời gian dài.
00:40:45Đừng nói rằng là bà bà ơi con sẽ thực hiện vào lúc cuối.
00:40:48Vào lúc cuối, con sẽ phi nước đại.
00:40:53Con sẽ làm tròn mong muốn của người ở con.
00:40:58Bà bà nói là vào lúc cuối, con sẽ không thể làm những chuyện như vậy.
00:41:02Giống như nếu mà học trò nói, giống như học trò nói rằng là
00:41:07Cậu ấy sẽ học thật là chăm chỉ trước kỳ thi.
00:41:12Cậu ấy lãng phí rất nhiều thời gian.
00:41:14Nhưng khi mà kỳ thi đến, cậu ấy phải gắn sức mà học.
00:41:18Nhưng mà không thể học được bởi vì cậu ấy sợ, cậu ấy hồi hộp.
00:41:22Và nếu như ai đó mà học hành chuyên cần,
00:41:27Nếu kỳ thi có đến thì người ấy cũng không lo lắng.
00:41:30Người ấy biết rằng là mình sẽ thi đậu với điểm số cao bởi vì người ấy đã học hành thật là chăm chỉ.
00:41:36Đó là lý do vì sao bà bà mới nói là nỗ lực trong suốt một thời gian dài.
00:41:41Nếu con đã đến trễ rồi, có thể là mình mới đến cách đây một năm, cách đây sáu tháng.
00:41:48Nhưng bây giờ mình có thể tiến lên nhanh.
00:41:54Chúng ta đến trễ nhưng không phải là quá trễ.
00:41:56Với những ai đến vào lúc cuối, bà bà cũng sẽ trao cho điểm cộng thêm.
00:42:02Bà bà trao một lời chúc phúc thật đẹp đó là những đứa con đến sau, đi nhanh thì sẽ về trước.
00:42:13Vì vậy, có nhiều em ở đây, chúng ta mới đến được với kiến thức bà bà được một năm.
00:42:21Chúng ta đến được kiến thức được một năm, hai năm.
00:42:25Chúng ta không gặp được Daddy Prakashmani, Daddy Shanki, Daddy Gulza.
00:42:31Thậm chí không được gặp Aviyak, Bap Dada.
00:42:35Nhưng ai không gặp được Aviyak, Dap Dada thì dơ tay lên ạ?
00:42:41Cũng nhiều ạ.
00:42:48Những ai mà chưa bao giờ gặp Daddy Shanki, dơ tay lên.
00:42:54Những ai chưa bao giờ gặp Daddy Gulza dơ tay lên?
00:43:02Những ai chưa bao giờ gặp Daddy Gulza dơ tay lên?
00:43:10Didi Nirmala từng là người điều hành Gansarova.
00:43:20Bây giờ Didi Mohini là hiệu trưởng mới của học viện của chúng ta.
00:43:27Bà bà nói, thời gian đang trôi qua rất nhanh.
00:43:30Nhưng bà bà sẽ trao điểm cổng thêm cho những đứa con mới.
00:43:36Không thành vấn đề nếu mà mình là đứa con mới mình có thể phi đức đại.
00:43:39Những anh chị lớn cùng ở bên chúng ta.
00:43:44Bà bà vẫn chưa rời đi, việc học thì vẫn đang tiếp tục diễn ra, học viện thì vẫn còn ở đây.
00:43:50Mỗi ngày các em hãy học.
00:43:53Các em có thể phi nước đại và dẫn đầu kể cả những ai đã đến với kiến thức cách đây nhiều năm.
00:44:01Các em vẫn có thể dẫn đầu.
00:44:04Cũng giống như là có trò chơi là chiếc giành ghế, bậc nhạc giành ghế vậy.
00:44:15Nhưng ai chạy nhanh thì có thể có được.
00:44:20Chưa quá trễ đâu.
00:44:23Và khi mà quá trễ rồi, khi nào thì chúng ta không thể nỗ lực được nữa.
00:44:31Nhưng bây giờ chúng ta vẫn có thể nỗ lực.
00:44:33Vì vậy chúng ta hãy làm cho mọi thứ được sử dụng theo cách hữu ích.
00:44:37Bây giờ chúng ta vẫn còn cơ hội suy nghĩ, cảm nhận, hơi thở của chúng ta, tiền bạc của chúng ta.
00:44:46Bà bà nói là hãy tiết kiệm.
00:44:48Chúng ta phải tiết kiệm với mọi thứ.
00:44:51Bởi vì thời gian thì ngắn.
00:44:53Cuộc đời này cũng ngắn.
00:44:55Và vợ kịch thì sắp kết thúc.
00:44:58Vì vậy chúng ta phải nỗ lực nhanh.
00:45:01Bà bà nghĩ rằng ta phải tiến lên trước.
00:45:07Đó là lý do vì sao mà bà bà trở thành người nỗ lực nhanh nhất.
00:45:15Bà bà không bao giờ lãng phí thời gian của mình.
00:45:17Bà bà không bao giờ lạng tán gỗ về bất cứ điều gì với bất kỳ ai.
00:45:21Bà bà sử dụng mỗi một khoảnh khắc theo cách hữu ích.
00:45:24Sử dụng mỗi một suy nghĩ theo cách hữu ích.
00:45:27Và bà bà cũng đưa ra phương pháp cho điều đó.
00:45:30Nếu suy nghĩ lãng phí đến, hãy nói không.
00:45:34Và đặt.
00:45:36Thắng một cái, phanh một cái.
00:45:39Không để cho suy nghĩ lãng phí cứ tiếp diễn ngay lập tức.
00:45:44Chúng ta nhận ra rằng là mình đang lãng phí thời gian.
00:45:47Vì vậy chúng ta hãy nỗ lực trong suốt một thời gian dài.
00:45:50Chúng ta phải luôn luôn sẵn sàng.
00:45:53Bởi vì bà bà nói bất cứ điều gì cũng có thể diễn ra một cách bất ngờ.
00:46:00Nó không báo trước.
00:46:02Quả bom có thể rơi xuống.
00:46:05Ngay cả vào lúc này, bất cứ chuyện gì cũng có thể diễn ra ở bất cứ nơi nào.
00:46:10Và bất cứ khi nào.
00:46:12Được rồi.
00:46:14Cứ để cái chuyện mà bom rơi đạn lạc nó qua một bên.
00:46:18Ngay cả, ngay lập tức tôi có thể bị suy tìm và tôi chết đi mà.
00:46:23Không ai biết được.
00:46:25Cái chết có thể đến một cách dễ dàng.
00:46:28Ngay cả đến trẻ nhỏ, những người thanh niên, những người trẻ.
00:46:31Họ đang sống sờ sờ đấy.
00:46:33Nhưng mà họ có thể chết bất cứ khi nào.
00:46:37Chẳng điều gì được đảm bảo.
00:46:38Không ai có thể nói.
00:46:40Họ có thể sống được đến 100 tuổi.
00:46:42Bất cứ chuyện gì cũng có thể diễn ra đối với bất kỳ ai, bất cứ nơi đâu, bất cứ khi nào.
00:46:46Vì vậy, tôi phải luôn luôn sẵn sàng.
00:46:48Và để luôn luôn sẵn sàng, tôi phải thực hành trong suốt một thời gian dài.
00:46:55Bởi vì mọi thứ đều bất ngờ.
00:47:02Từ lâu bà bà đã nói,
00:47:05Con đã nỗ lực trong suốt một thời gian dài rồi.
00:47:10Hầu như là đã 65 năm rồi.
00:47:13Một điều đó là trở thành người trao tặng.
00:47:26Thứ hai là là người nỗ lực.
00:47:28Và điều thứ ba là,
00:47:30Con phải là con đã làm rất nhiều công việc phục vụ khác nhau rồi.
00:47:34Vì vậy,
00:47:36Giống như ngày hôm nay bà bà nói,
00:47:42Con biết phương pháp rồi.
00:47:44Con biết phương pháp để nỗ lực rồi.
00:47:47Có sự khác.
00:47:56Cuộc đời Brahmin có thể được xem là nó khô, nó chán.
00:48:01Làm thế nào để duy trì được lòng hăng hái nhiệt tình trong ngần ấy năm?
00:48:05Của chị.
00:48:09Điều đầu tiên đó là,
00:48:11Các em phải có tình yêu thương vĩ đại dành cho Muli.
00:48:17Đây là điều quan trọng đấy.
00:48:19Có tình yêu thương vĩ đại dành cho Muli.
00:48:21Nếu mình yêu bà bà thì mình yêu muli của bà bà luôn.
00:48:25Tôi đừng bao giờ bỏ lỡ bất kỳ bài muli nào.
00:48:29Chúng ta thấy Brahmapapa
00:48:33Bà bà rất quan tâm chú ý đến Muli
00:48:37Mỗi ngày khi những đứa con đến với Maduban.
00:48:39Chúng họ sẽ gặp bà bà.
00:48:41Bà bà sẽ đặt câu hỏi
00:48:43Con
00:48:45Con nghe những điểm Muli ngày hôm nay không?
00:48:49Ai đó nói rằng là không.
00:48:51Con muốn gặp bà bà.
00:48:53Con tắm xong một cái là con chạy ngay đến để gặp người.
00:48:57Bà bà nói đầu tiên con hãy đi đọc Muli đi.
00:48:59Đọc Muli đi rồi sau đó quay lại gặp ta.
00:49:01Bà bà rất quan trọng Muli
00:49:03Bởi vì Muli
00:49:05Đó là nguồn nuôi dưỡng thật sự của chúng ta.
00:49:11Nguồn nuôi dưỡng thật sự cho linh hồn.
00:49:13Bà bà nói nếu con bỏ lỡ một bài Muli nào
00:49:17Con sẽ mất mát rất nhiều.
00:49:19Vì vậy chúng ta không nên bỏ lỡ bất kỳ một bài Muli nào.
00:49:21Và ngày nay rất dễ để có được Muli của bà bà.
00:49:27Chúng ta ở đây có đọc Muli bà bà mỗi ngày không?
00:49:33Chúng ta có đọc và nghe Muli bà bà mỗi ngày không?
00:49:37Dơ tay lên.
00:49:39Ai mà không đọc thì tôi không hỏi đâu.
00:49:45Yên tâm đi.
00:49:47Ít nhất là
00:49:49Ngày nay khoa học đã giúp cho chúng ta rất nhiều.
00:49:53Thông qua WhatsApp,
00:49:55thông qua Internet,
00:49:57thông qua rất nhiều phương tiện,
00:50:01chúng ta có thể nhận được Muli của bà bà.
00:50:03Tôi nhớ vào khoảng thời gian diễn ra dịch Covid.
00:50:09Thì khoa học đã giúp cho chúng ta rất nhiều.
00:50:15Khoa học đang giúp cho chúng ta.
00:50:19Khoa học đang diễn phần vai rất tốt.
00:50:23Và sẽ đồng hành cùng với chúng ta trong thời kỳ vàng.
00:50:25Và chúng ta hãy nhận lấy lợi ích từ khoa học.
00:50:27Khoa học chính là một cái điềm lành.
00:50:33Và đồng thời khoa học cũng có thể là một cái điềm gỡ lời nguyện.
00:50:37Những ai có tình yêu thương cho Thượng Đế.
00:50:41Khoa học sẽ trở thành cái điềm lành cho chúng ta, hỗ trợ cho chúng ta.
00:50:45Để đưa chúng ta đến thời kỳ vàng.
00:50:47Để thay đổi thế giới.
00:50:49Vì vậy, chúng ta hãy sử dụng khoa học một cách hiệu ích.
00:50:55Sử dụng cho, để chúng ta tiến bộ tốt hơn.
00:50:59Sử dụng khoa học cho sự tiến bộ của bản thân mình.
00:51:03Tạo nên trạng thái cho chúng ta.
00:51:05Chúng ta có thể vì nước đại.
00:51:07Tiến lên nhanh về đích trước.
00:51:13Tôi hãy yêu mù ly của bà bà.
00:51:19Không phải là đọc một lần, hai lần, ba lần.
00:51:21Tôi đọc rất nhiều lần.
00:51:23Mama đọc nhiều lần.
00:51:25Daddy cũng đọc nhiều lần.
00:51:27Khi tôi đi vào phòng của Daddy Janki, tôi thấy lúc nào Daddy cũng ngồi đọc mù ly.
00:51:32Mặc dù là bản thân họ không được học hành nhiều.
00:51:37Không có được bằng cấp của thế giới này.
00:51:40Nhưng mà họ lại cực kỳ thông thái.
00:51:44Họ thông thái.
00:51:48Và thông thái không phải là một từ nhỏ.
00:51:52Họ tràn đầy kiến thức và mạnh mẽ.
00:51:54Và tất cả đều xuất phát từ mù ly.
00:51:57Vì vậy, mù ly của bà bà thật là quan trọng.
00:51:59Bởi vì mù ly trao cho chúng ta sức mạnh cho suốt cả ngày.
00:52:04Rồi Amrit Vela nữa.
00:52:06Amrit Vela rất quan trọng cho người nỗ lực nhanh.
00:52:10Thỉnh thoảng bà bà nói nếu con muốn trở thành Rajai.
00:52:15Rajai có nghĩa là vương quốc.
00:52:19Nếu con muốn có vương quốc thì con phải từ bỏ Rajai có nghĩa là cái chăn.
00:52:25Vào khoảnh khắc Amrit Vela mình phải vứt bỏ cái chăn của mình.
00:52:34Bốn giờ sáng là khoảng thời gian Maya có thể khiến cho chúng ta mất đi.
00:52:44Mất mát nhưng vào lúc đó thì mình sẽ nói với Maya là người không thể nào khiến cho ta lười biến ngay lập tức thức dậy.
00:52:55Bởi vì bà bà đang trao cho ta vương quốc thiên đường.
00:52:59Làm sao mà ta có thể không nhận lấy vương quốc này thế là mình tự bỏ đi cái chăn kia.
00:53:06Mình thức dậy và tỉnh táo nhớ đến bà bà.
00:53:13Bất cứ điều gì bà bà đã bảo với chúng ta, bất kỳ Mariada, giới luật nào, kỷ luật nào bà bà nói với chúng ta,
00:53:21nó đều mang lại lợi ích cho chúng ta.
00:53:24Ăn thức ăn thanh khiết là điều cần thiết bởi vì ngày nay có quá nhiều những cái chất bảo quản thực phẩm.
00:53:33Bà bà nói là con hãy nấu bằng đôi tay của con, nếu mà con không có thời gian,
00:53:40thì những đứa con Brahmin của bà bà có thể giúp cho con hãy ăn thức ăn được nấu trong sự tự nhớ đến bà bà.
00:53:47Hãy ăn trong sự tự nhớ đến bà bà, rồi con sẽ có được sức mạnh, cơ thể sẽ có được sức mạnh, tâm trí cũng được làm cho mạnh.
00:53:58Rồi đồng hành tốt cũng là điều quan trọng.
00:54:02Chúng ta phải lưu ý đến đồng hành, người đồng hành của mình.
00:54:06Tôi nên loại bỏ đi đồng hành với ai?
00:54:10Chúng ta phải lựa chọn.
00:54:12Bà bà nói là, hôm nay bà bà nói là phim ảnh, bà bà nhắc đến phim ảnh.
00:54:19Daddy Prakashmani cũng từng nói, cinema là mẹ của tội lỗi.
00:54:26Cine, cinema là mẹ của tội lỗi.
00:54:34Phim ảnh ngày nay thì đầy bạo lực, tức giận, sắc dục.
00:54:40Bất cứ điều gì xảy ra trên thế giới, nó chính là những cái cảnh trong phim đều là những cảnh giống như trong phim.
00:54:51Chúng ta đều là diễn viên trên sàn diễn thế giới này, chúng ta không cần phải đi xem những bộ phim kia.
00:55:00Bây giờ chúng ta không cần phải đi xem phim nữa.
00:55:04Ngày nay thì cái gì cũng có trên chiếc điện thoại, nhưng chúng ta không được lãng phí thời gian để xem những bộ phim như vậy.
00:55:10Thậm chí là không cần phải đọc những tin tức chính trị, những tin tức này, tin tức kia.
00:55:18Tôi nhớ có một lần, tôi đang đọc báo.
00:55:23Và có một người em nước ngoài đến, nói, ôi chị, chị đang đọc tin tức của Ravana.
00:55:33Chị đang đọc tin tức của Ravana.
00:55:38Những gì mà xuất hiện trên báo chí bây giờ chỉ có sắc dục, tham lam, tức giận, gắn kết, tham nhũng, ghen tị, ghét bỏ, ám sát, v.v.
00:55:49Tin tức ngày nay là như thế đấy.
00:55:51Tại sao chúng ta lại xa vào những điều như vậy?
00:55:57Chúng ta hãy tận hưởng ở trong lòng của Baba, nhớ đến Baba.
00:56:00Đó chính là nỗ lực nhanh, thật sự của chúng ta đấy.
00:56:05Baba bảo chúng ta là hãy nói theo gương cha Brahma.
00:56:11Và một trong những tức hiệu mà Sư Baba trao cho Brahmapaba đó là
00:56:15Brahmapaba chính là Arjuna.
00:56:18Arjuna.
00:56:20Arjuna nghĩa là người tiên phong.
00:56:24Tôi có thể hỏi thêm cho rằng,
00:56:26vì thường thì tôi cũng không thể thấy
00:56:30khả năng cao vậy,
00:56:34vì những tức hiệu của người đó hoặc
00:56:36làm hiệu quả của them
00:56:38và làm hiệu quả của họ.
00:56:42Nhưng chứ,
00:56:44những tức hiệu của một Arjuna là
00:56:46Ý nghĩa của việc trở thành Arjuna nghĩa là chúng ta tiên phong, khi tôi đọc Mooli, tôi biết là Mooli này dành cho tôi, khi tôi nghĩ như thế thì tôi sẽ tỉnh táo, Mooli này dành cho tôi không phải là dành cho tất cả mọi người nói chung.
00:57:08Nếu mà tôi nghĩ theo cách như thế này, tôi sẽ trở thành Arjuna thực sự, tôi là người tiên phong, hãy là học trò của Thượng Đế.
00:57:20Tôi là con của Thượng Đế, tôi là học trò của Thượng Đế, tôi là môn đồ của Thượng Đế, tôi theo một sát guru, theo người thầy, theo người cha.
00:57:32Bà bà nói là con hãy đặt bước chân của con vào bước chân của ta.
00:57:38Brahmapapa làm gì thì tôi phải làm theo y như vậy.
00:57:42Nếu bà bà thực hiện thì tôi thực hiện, nếu Brahmapapa ở đây thì tôi cũng ở đây, tôi phải làm y như vậy.
00:57:50Khi mà có suy nghĩ nào đến, tôi nghĩ rằng là, ủa bà bà có làm cái điều này không? Nếu bà bà làm, tôi sẽ làm.
00:58:02Hãy luôn có ý thức như vậy.
00:58:04Khi chúng ta có ý thức như vậy thì chúng ta sẽ nỗ lực nhanh, bởi vì chúng ta theo, nối gót theo bước chân của cha Brahmapapa.
00:58:10Bước chân của cha Brahmapapa.
00:58:12Theo cha Brahmapapa, đi theo người cha có nghĩa là gì?
00:58:18Chúng ta luôn nhìn thấy người cha, bởi vì bà bà trao cho chúng ta rất nhiều sức mạnh.
00:58:24Chúng ta nhìn là nhìn vào sĩ Brahmapapa, chúng ta theo là theo những điều Brahmapapa làm.
00:58:32Trong vòng một giây, Brahmapapa dân nộp cho sĩ Brahmapapa, một sĩ Brahmapapa không ai khác,
00:58:40và không có lấy một suy nghĩ thứ hai.
00:58:42Đó là những điều Brahmapapa nói.
00:58:44Tất cả chúng ta đều là những Arjuna, chúng ta là những người tiên phong.
00:58:50Chúng ta là học trò thực sự của Thượng Đế, đó là cách Brahmapapa trở thành Arjuna.
00:59:00Trong ngày hôm qua, trong lời chúc phúc của bà bà, bà bà bảo là hãy nhắc nhở người khác về người cha thông qua các cơ quan.
00:59:19Cơ quan giác quan của con.
00:59:24Đó là một cấp độ phục vụ thật là sâu sắc.
00:59:28Nhắc nhở người cha thông qua các cơ quan giác quan của con có ý nghĩa sâu sắc.
00:59:32Khi mà ai đó nhìn vào chúng ta, nhận được ánh nhìn trustee của chúng ta thì họ nên nhớ đến người cha.
00:59:39Khi mà ai đó nói với các em, các em hãy nói với người ấy, nhưng hãy để những lời chúc phúc từ người cha tuôn ra.
00:59:48Để rồi người ấy được nhắc nhở về người cha khi người ấy gặp gỡ các em, người ấy nói chuyện với các em.
00:59:57Người ấy nhìn vào các em, người ấy mỉm cười với các em, các em mỉm cười lại với người ấy.
01:00:03Khi cái hành động đấy cũng nhắc nhở họ về người cha.
01:00:06Bất cứ điều gì mà mình làm cũng nên nhắc nhở người ấy về người cha thông qua hành động, lời nói, suy nghĩ của mình.
01:00:14Chắc chắn là theo đó thì mình sẽ trở thành người nỗ lực nhanh.
01:00:32Một câu hỏi liên quan đến những linh hồn trong đội quân tiên phong.
01:00:40Những linh hồn trong đội quân tiên phong có nghĩa là những linh hồn đã nhận lấy, trong gia đình Brahmin của chúng ta đã rời bỏ cơ thể và nhận lấy kiếp sinh mới.
01:00:48Khi Baba nói trong bức thông điệp dân bốc cho anh Prishmohan.
01:00:58Điều đó nằm trong vòng tay của Baba, trong tay của Baba.
01:01:01Baba có thể gọi bất kỳ ai đến.
01:01:04Họ đã nhận lấy kiếp sinh rồi nhưng mà Baba vẫn có thể gọi họ về đến vùng tinh tế và gặp gỡ những người đi tiếp.
01:01:12Và việc này nằm trong tay Baba.
01:01:14Không cần phải thắc mắc, không cần đặt câu hỏi về chuyện này.
01:01:17Không cần đặt câu hỏi.
01:01:18Nó nằm trong tay Baba.
01:01:20Baba nói, ta không trao cái chiếc chìa khóa này cho bất kỳ ai.
01:01:25Ngay cả linh ảnh ta cũng không trao chiếc chìa khóa này cho bất kỳ ai.
01:01:29Tại sao Baba lại trao chiếc chìa khóa này, trao chiếc chìa khóa linh ảnh này cho những đứa con?
01:01:35Bởi vì, đến cả những đứa con còn mất của cải của ta thì làm sao mà nó không đánh mất được cái chiếc chìa khóa linh ảnh này chứ?
01:01:45Thế nào nó cũng sẽ làm bất chiếc chìa khóa này?
01:01:47Thôi, ta giữ lấy chiếc chìa khóa này và ta sẽ giữ cho những tiến đồ thấy linh ảnh.
01:01:54Vì vậy, ta không trao chiếc chìa khóa linh ảnh này cho bất kỳ ai.
01:01:58Vì vậy, cái chuyện Baba gọi ai đến vùng tinh tế thì nó nằm trong tay của Baba.
01:02:03Chúng ta không cần phải thắc mắc.
01:02:05Những linh hồn trong đội quân tiên phong dĩ nhiên là họ đang ở trong hình dáng thầm lặng, không nghi ngờ gì cả.
01:02:14Họ vẫn đang hỗ trợ cho chúng ta.
01:02:18Các Daddy thỉnh thoảng có đến và trao chúng ta anh nhìn Drishti.
01:02:24Có thể là mình không biết được.
01:02:27Baba đến Baba trao Drishti, mình còn không biết nữa mà.
01:02:31Baba đến Baba nói với mình nhiều khi mình còn không biết nữa mà.
01:02:35Thậm chí là có người còn nói hôm nay Daddy chia sẻ lớp học hay quá.
01:02:43Nhưng mà...
01:02:45Nếu ai đó ca ngợi mình thì đừng bao giờ chấp nhận lời ca ngợi ấy.
01:02:51Cứ luôn nói là...
01:02:53Ồ, đó là nhò Baba nhờ vào Baba.
01:02:57Là nhò Baba nhờ vào Baba.
01:02:59Tôi không nhận lấy vơ lấy cho bản thân mình.
01:03:03Bởi vì hôm nay tôi mà nhận lấy lời ca ngợi thì ngày mai tôi phải chấp nhận cả lời phỉ bán.
01:03:09Không chấp nhận lời ca ngợi và cũng không chấp nhận lời phỉ bán.
01:03:13Tất cả là do Baba nhờ vào Baba.
01:03:15Nếu tôi không thành công thì cũng có điều gì đó tốt đẹp dành cho tôi.
01:03:23Đến từ Baba tôi không cần phải lo lắng.
01:03:25Thất bại cũng là trụ cầu của thành công.
01:03:31Tôi có điều gì đó để học hỏi trong mỗi bước đi.
01:03:33Đó là lý do vì sao tôi không cảm thấy phiền lòng.
01:03:37Chúng ta luôn ở bên Baba chúng ta...
01:03:39Luôn có Baba ở bên mình.
01:03:41Chúng ta không hề đơn độc.
01:03:43Vì vậy chúng ta có thể nỗ lực nhanh.
01:03:45Tại sao chúng ta lại không thể chứ?
01:03:47Chúng ta có thể nỗ lực nhanh.
01:03:49Nếu có bất kỳ ai nghĩ là thật khó để nỗ lực nhanh dơ tay lên xem.
01:03:53Có ai không?
01:03:55Không, không khó chút nào.
01:03:57Bởi vì thời kỳ chuyển giao thì vẫn còn đang diễn ra.
01:03:59Cả Yagya vẫn còn đang ở đây.
01:04:03Và chúng ta luôn được đón chào đến Madhuman.
01:04:05Madhuman là ngôi nhà của các em.
01:04:07Baba luôn ở bên các em.
01:04:09Dạ.
01:04:11Cả Yagya luôn ở bên các em.
01:04:13Baba mở trung tâm ở khắp mọi nơi cho bất kỳ ai.
01:04:17Các em cũng có thể trở thành người tiên phong mở ra trung tâm.
01:04:23Baba nói mỗi ngôi nhà đều có thể là trung tâm.
01:04:27Bất kỳ ai đến mình đều có thể trao cho họ bức thông điệp của Thượng Đế.
01:04:33Bởi vì đó là những gì cần vào lúc này.
01:04:35Được không ạ?
01:04:37Có ai thắc mắc gì nữa không?
01:04:41Rồi chúng ta hãy nhớ đến Baba bất cứ điều gì chúng ta nghe được.
01:04:55Vào ngày hôm nay chúng ta hãy nghi ngẫm.
01:04:59Trở nên mạnh mẽ đến mức.
01:05:01Chúng ta có thể trở thành người nỗ lực nhanh.
01:05:05Và trở thành người trao tặng.
01:05:07Om Shati.
01:05:09Rồi chúng ta hãy thiền thật mạnh mẽ.
01:05:19Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Được khuyến cáo
1:08:35
|
Sắp Tới
38:05
1:18:37
10:56
4:03
1:19:30
29:49
1:00:21
1:28:56
9:48
6:16
10:25
30:14
30:34
30:34
30:43
59:58
1:20:38
5:06
8:23
15:03
9:05
Hãy là người đầu tiên nhận xét