Skip to playerSkip to main content
  • 2 days ago

Category

😹
Fun
Transcript
00:00詞曲 李宗盛
00:30即使引起 某盒卻又順利
00:34分隔兩地 一夜掛唱首尾
00:38再各自結身寬卻暗地拿你去
00:42比較現有的始終偏探你
00:46有心愛你卻愛不到
00:50抱緊了你卻又未想綜碼
00:54再等到與對方失散以後
00:59就會知道原來誰最好
01:03愛不到只會更想愛
01:07抱緊了你卻又無心葬葬
01:11我跟你也破不到男與女之間
01:18ngồi前天
01:20đánh sâu
01:22
01:39He's not a bad thing.
01:40I really like that girl.
01:42And he's still a bad thing.
01:44He's a bad thing.
01:45He's a bad thing.
01:47I'm not a bad thing.
01:48He's not a bad thing.
01:57You're not a bad thing.
01:59Why are you so sad?
02:01I was a bad thing.
02:02I was a bad thing.
02:04I was a bad thing.
02:09Alo
02:11Are you going to meet the Tiến Tứ?
02:15Tiến Tứ, I don't know
02:18I'm your father, what's wrong with you?
02:21It's not something special, I'll see you
02:24I'm your father, what's wrong with you?
02:38It's so sad
02:42I'm looking at all the opportunities
02:45You said you want to give him a gift, but you want to play.
02:52Why are you so bad?
02:57The hospital.
02:59The hospital.
03:01The hospital.
03:03The hospital.
03:05The hospital.
03:07The hospital.
03:09The disease is in the last decade, according to the scientific level.
03:15We are not sure about this disease, but we will do all the best.
03:20The doctor has been trained for you, and you are saying that you are not afraid of it.
03:31You are not afraid of it.
03:33You are afraid of it.
03:35I am really afraid of it.
03:36That's right, the disease is...
03:38Don't ask for a long time, just ask for anything else.
03:43The doctor said that the disease is not just simple.
03:46You need to keep the treatment,
03:48and you need to go to the hospital.
03:50You need to go to the hospital,
03:52so you can go to the hospital.
03:54Minh Phùng,
03:58the doctor told you about the Quảng Châu
04:02and told you about the disease.
04:06Don't worry about it.
04:08Don't worry about your mother.
04:14And I'll tell you about her.
04:18I'll tell you about Ngọc Khan.
04:22The disease...
04:25Don't worry about it.
04:28My father...
04:29My father...
04:32My father...
04:34My father...
04:35My father...
04:36Don't worry about it.
04:37Don't worry about it.
04:40Or...
04:41Do you want to find a doctor?
04:44I'll tell you what.
04:45Let me go.
04:46I'm calm down.
04:48The house of Châu,
04:49in the Quảng Châu.
04:50This is the report of the doctor.
04:52The doctor, the wife and the wife,
04:53let me see her.
04:54Ngọc Khanh,
04:55the woman.
04:56I'm too.
04:57That's fine.
04:58What is the matter?
04:59My father...
05:00What's the matter?
05:01My father...
05:02How did you say?
05:03What is it?
05:04What's the matter?
05:05What's the matter?
05:06What's the matter?
05:07What's the matter?
05:08How did you say?
05:09What's the matter?
05:10He said,
05:11that we were in Thượng Hải.
05:12He said,
05:13that we have been very seriously.
05:14But she had to deal with one hour.
05:18What's the matter?
05:19My father, I found that there is a good thing about you, why did you need help?
05:23It's not my fault, I think I need to go to Thượng Hải and see what he is doing.
05:28If I go to Thượng Hải, then you can help me.
05:31You don't have to be a doctor.
05:33You're not a doctor.
05:35You're not a doctor.
05:37You're on a website.
05:38I want to help you.
05:40He's a doctor.
05:41You're not a doctor.
05:43You're a doctor.
05:48Your hand is very light.
05:52I'm going to get out of my heart.
05:55I'm really scared of you.
06:00The Lord.
06:01The Lord,
06:03I'm going to go to the next day,
06:05I'm going to tell you what's going on.
06:06I'm going to tell you what's going on.
06:08I'm going to tell you what's going on.
06:09No, no.
06:11I was in my bed,
06:14but I forgot what's going on in my bed.
06:16I remember my life, I was so scared.
06:20I felt very scared.
06:23I know that I can do everything, but I can't do anything.
06:28But when I was a wedding, I would be gone.
06:32I'm sure it's very sick.
06:35I think that I have to be sick and sick.
06:37It's not, it's not.
06:39It's not, my son will not be sick and sick.
06:41It's not.
06:43Don't do it, tomorrow we will find a lot of doctors to ask them.
06:47If they are sick, they will be sick.
06:51They will be sick.
06:53Don't worry, three children will be fine.
06:57Then go to bed, go to bed.
07:00I don't want to sleep alone.
07:02I'm going to sleep with my aunt.
07:04Yes, I can sleep with my aunt.
07:08You can sleep with my aunt.
07:11Let me see.
07:12The queen.
07:15The queen.
07:16My aunt.
07:17My aunt.
07:18You still have to sleep with my aunt?
07:20It's not that she has been sick.
07:22You can decide to sleep with my aunt.
07:25I'll tell you.
07:26Come back to me.
07:27My aunt.
07:29My aunt.
07:30You're still talking about wedding.
07:33You're not sick, she doesn't take care of her.
07:37She has knocked out a mess and said that she will take care of her.
07:41The last time you went to the house, he told me to go to the wedding.
07:49He told me that he was going to leave the wedding.
07:52But he didn't know where he was going to leave.
07:57He wanted to go to the house before, and he went to the house and decided.
08:01Now, he is very sick.
08:04He really doesn't know how to do it.
08:06So, he still has to be careful about the wedding.
08:10Okay, okay, okay.
08:12If you like it, I don't have any idea.
08:15You, let's go to the house and ask the doctor.
08:20What's the disease?
08:25Thượng Hải.
08:40Good girl.
08:41Good girl.
08:42Let's go.
08:43Good girl.
08:44Good girl.
08:46Take me!
09:00You got me!
09:04Don't even let me go!
09:08I got you!
09:10I got you!
09:13Why are you doing it?
09:18Why are you feeling so bad?
09:20I'm calling the doctor to go for you.
09:22Let's go.
09:24Let's go.
09:26I think it will be a moment.
09:29The doctor said he had done this.
09:33If he had done this,
09:37if he had done this,
09:39he would not be a problem.
09:43What do you mean?
09:46What's the problem?
09:47The normalcyonist is.
09:49What's the problem?
09:50What's the problem?
09:52What's the problem?
09:53But you said that you still have to go for a divorce.
09:56You're not going to go for a divorce.
09:59You're not going to go for a divorce.
10:01But you said that you have to go for a divorce.
10:04Yes, you're right.
10:06You're right.
10:08You're right.
10:09I'm going to go to Quảng Châu.
10:12You're right.
10:13You will go.
10:15I'm going to go to Quảng Yourself.
10:16When I go for a divorce.
10:17Even if we have my wife.
10:19Then I'll try it.
10:20Here is my mother.
10:22Thanks.
10:23My mother was Tất acknowledge me.
10:25My mother is very anxious.
10:27My mother went back to us to Into过�.
10:29I'm going to help my wife with her so badly, I'm going to talk to my mother and my mother.
10:36I'm going to be afraid of her.
10:39When I'm home, I'm going to meet Ngọc Khan.
10:46I'm going to tell you that this is the châu Minh Thiên that this has been determined to leave the hôn lễ.
10:53I'm going to tell you that you don't have to worry about her.
10:57I said that the situation that Châu Minh Hiên will not change.
11:06I don't understand why.
11:08Maybe the age of 3 is starting to grow.
11:10When the age of 3 changes, I see them a few hours.
11:13Or like that, let's buy some xuyên bối for you to drink.
11:18You two, I'll go to the train at 9am and you can go to sleep.
11:22I have to bring you two to the hospital.
11:24I have to bring you to the hospital.
11:27You don't need to worry about it.
11:29And then, I'll go to the hospital a little bit.
11:34Chị hai.
11:37Chị hai.
11:41Chị hai, why are you crying?
11:45Chuyện của anh hai, chị đừng lo quá.
11:47Y học bên Thượng Hải rất hiện đại,
11:49he doesn't have anything.
11:54Trong lòng của anh chỉ có,
11:57chỉ có một người thôi.
11:59Đó chính là Ngũ Ngọc Khanh.
12:02Trái tim của anh đã dành hết cho Cổ.
12:04Còn chỉ không chiếm được một chút nào.
12:06Chị đừng như vậy mà.
12:09Dù xảy ra chuyện gì đi nữa,
12:11người đầu tiên anh nghĩ đến là Ngũ Ngọc Khanh.
12:15Anh bắt chị đích thân về Quảng Châu,
12:18nói với Cổ quỷ bỏ hôn lễ.
12:20Chị cái gì?
12:21Anh sợ sẽ phụ lòng cổ sau suốt đời phải ân quá.
12:24Chị hai.
12:27Vì mà anh còn làm bổ làm tình,
12:29kêu chị về nhà chăm sóc cho ba má.
12:31Anh còn phải nhớ ba má anh.
12:32Chỉ nhớ người đàn bà đó thôi.
12:35Anh hai không có ý đó đâu.
12:36Chị đừng nghĩ anh như vậy mà chị hai.
12:38Em thấy đúng.
12:39Bệnh của anh đã trở nên rất nặng.
12:41Đến sau cùng,
12:42trong đầu anh chỉ có một mình Ngũ Ngọc Khanh.
12:45Anh nhớ người đàn bà đó.
12:47Tại sao không kêu em về Quảng Châu?
12:49Tại sao không kêu em nói đi chứ?
12:51Tại sao lại bắt chị nói chứ?
12:52Tại sao lại bắt chị nhìn thẳng vào bộ mặt cổ
12:54nói quỷ bỏ hôn lễ chứ?
12:56Anh sợ chị không biết.
12:57Sợ chị không hiểu.
12:59Trong lòng anh chị yêu có một mình Ngũ Ngọc Khanh.
13:02Nhưng mà,
13:03nhưng mà tại sao lại bắt chị đích thân nói chứ?
13:05Có khác nào nói cho chị biết?
13:07Anh nhớ cổ biết mấy, thưa cổ biết mấy?
13:11Không phải đâu.
13:12Anh hai muốn em ở lại đây
13:13vì hãng tạo có rất nhiều chuyện
13:14phải nhờ em làm.
13:15Em phải đánh điện báo nè,
13:16phải giải quyết nhiều việc nè.
13:18Bệnh của anh rất nặng.
13:21Bất cứ lúc nào cũng gặp nguy hiểm.
13:25Nhưng anh lại không cho chị ở lại chăm sóc cho anh.
13:29Không cho chị nhìn thấy anh.
13:32Trong lòng của anh,
13:33chỉ có Ngũ Ngọc Khanh.
13:35Điện gì của chị trong lòng anh,
13:37là em gái cũng không bằng.
13:42Quảng Châu.
13:43Bình Hiện à, phải đi xa một thời gian.
13:46Bản thân chúng ta là trưởng bối,
13:47đành phải chịu cực chút không?
13:49Ra sức chút đi.
13:51Chúng ta đều muốn hãng tạo tốt.
13:53Chúng ta đều chung một tấm lòng mà, đúng không?
13:56Vụ làm ăn này,
13:57là do tôi khó khăn lắm mới nhận về được.
13:59Hãng lợi nhất là khách hàng lớn,
14:01hợp tác dài lâu nữa.
14:03Ông ba,
14:05hãng tàu của chúng ta sẽ không chuyển hàng giùm hãng này đâu.
14:09Họ không những thanh toán chậm,
14:11mà còn hay đặt điều,
14:13luôn biêu xấu hãng tàu chúng ta.
14:15Cô nói cái gì vậy?
14:17Này vụ làm ăn này, tôi đã nhận lời người ta hợp đồng cũng ký luôn rồi.
14:21Anh Hiên đã khăn gặn hãng tàu sẽ do tôi quản lý.
14:25Tôi không có ký tên phê duyệt,
14:27thì hãng tàu sẽ không thừa nhận cái hợp đồng này.
14:29Cô nghe đây,
14:31tôi cũng là ban quản trị hãng tàu này.
14:33Bây giờ Minh Hiên không có ở đây,
14:35tôi ký hợp đồng không được sao?
14:37Trước khi anh Hiên đi Thượng Hải,
14:39đã nói hãng tàu sẽ do tôi làm chủ.
14:41Lúc trước anh cũng có căng dặn là không được hợp tác với hãng này.
14:45Cho nên hợp đồng này tôi sẽ không phê duyệt.
14:49Nếu Minh Hiên nó không trở về được thì sao đây?
14:51Có phải mọi việc dừng lại hết,
14:53hãng quản vẫn công nhận hợp đồng không làm gì hết?
14:55Phải rồi, lâu nay Minh Hiên rất tôn trọng tụi tôi.
14:59Cô không duyệt thì anh Sương ăn nói làm sao với người ta đây.
15:03Tóm lại việc này là do anh Hiên căng dặn.
15:05Tôi chỉ làm theo ý của anh thôi.
15:07Trời ơi, tài quá à.
15:09Minh Hiên, Minh Hiên, Minh Hiên, hỡi chút lấy Minh Hiên đầy dọa tôi.
15:13Tưởng mình là bà chủ nắm toàn quyền hết tôi khinh.
15:17Minh Hiên đã nói là không đám cứ với cô.
15:19Người của nhà Hội Châu cũng không có ai tán thành.
15:21Chưa gì cũng bước vào nhà làm bà chủ nắm hết quyền hành.
15:24Đừng có nằm mơ.
15:26Thì đó, cô tưởng cô thật sự có thể làm chủ hết sao?
15:29Tôi chóng mắt chờ coi cô ra sao đây nè.
15:40Chúng ta hợp tiếp đi.
15:42Cô Khanna, đây là mức doanh thu trong tháng này của chúng ta.
15:47Doanh thu của tháng này cũng rất khác.
15:52Tuy là ông chủ đã qua Thượng Hải nhưng chúng ta cũng không được buông lên.
15:55Chúng ta cũng không được buông lên.
15:58Lão Gia.
16:11Chị Đức Dung.
16:13Chị Đức Dung sao chị lại ở đây?
16:15Anh Hiên đâu?
16:16Có phải anh Hiên cũng trở về không?
16:24Chị Dung.
16:25Bệnh của anh Hiên sao rồi?
16:26Bác sĩ nói thế nào?
16:28Tại sao chị lại về đây?
16:30Ở đây có một sách thiệp.
16:31Vừa rồi có người đem đến.
16:33Chị Dung à.
16:34Thật ra Bệnh Tình Quân Hiên sao rồi?
16:35Thật ra Bệnh Tình Quân Hiên sao rồi?
16:36Để ủng hộ thêm làm sớm hơn.
16:37Ai kêu cô anh Hiệp chị?
16:38Chị Dung chị nói cho tôi biết đi.
16:39Anh Hiên thế nào rồi?
16:40Tôi hỏi cô ai sai cô đi in thiệp?
16:46Cô có biết xấu hổ không?
16:48Anh Hiên đã nói cùng đám cưới với cô mà cô còn đi in thiệp nữa.
16:51Cô có biết xấu hổ à?
16:53Tôi nói cho cô biết.
16:55Cô không thể nào làm châu nhà họ Châu.
16:57Hãng Tàu cũng không do cô làm chủ.
16:59Suốt đời này cô không phải người họ Châu.
17:03Đã nói cô đừng lo chuyện đám cưới.
17:04Tại sao còn lo chứ?
17:06Trừ khi là anh Hiên chính miệng.
17:08Chính miệng anh ấy nói với tôi là Nguyễn bỏ hôn lễ.
17:11Nếu không thì tôi vẫn tiếp tục chuẩn bị.
17:14Cô giới quyết bắt anh phải đám cưới với cô sao?
17:16Có phải cô bố lấy chồng để nổi phát đi không?
17:18Đừng có cãi nhau nữa.
17:26Lão gia.
17:27Bây giờ trong lòng ba rất là bối rối.
17:29Hai đứa còn cãi nhau làm cái gì?
17:31Không được cãi nhau.
17:33Ngọc Khanh à.
17:35Ông không thể hiểu con.
17:37Tại sao con nhất định phải lo?
17:40Con nghe lời của ông đi.
17:42Chuyện đám cưới đừng có lo nữa con.
17:49Anh Hai.
17:51Anh Hai, anh xuống đây rồi hả?
17:53Ừ.
17:54Ở nhà có điện báo nè.
17:56Ai gửi tới vậy?
17:57Là chị Khanh gửi tới.
17:58Là chị Khanh gửi tới.
18:00Cô nói cái gì?
18:05Nói đi.
18:07Chị nói, chị tiếp tục lo chuẩn đám cưới với anh và chị.
18:10Hãy nói là đừng có lo nữa.
18:12Dạ.
18:13Còn nữa.
18:16Nhờ cố làm giúp anh một việc.
18:20Còn nhớ anh Thủy không?
18:24Người đã làm bốc giác trong kho hàng đó.
18:27Có một hôm anh và Ngọc Khanh đến kho hàng.
18:31Vợ của anh Thủy dắt đứa con mang cơm đến nhà cho anh ăn.
18:35Anh hứa với con trai anh tháng sau khi nó nhập học.
18:39Anh sẽ tặng cây chiếc và khạch táp cho nó.
18:42Chuyện đã hứa với con nít.
18:44Không thể không làm được.
18:47Cô Khanh, cô tới chơi hả?
18:54Dạ phải anh Thủy.
18:58Tôi vào nhà được không?
19:00Thật là ngại quá.
19:02Quên mời cô Khanh vào nhà ngồi chơi.
19:04Mời cô vào.
19:08Trên kia chiếc này đẹp quá.
19:10Còn cái này nữa.
19:12Cảm ơn.
19:13Tạm ơn hả?
19:14Dạ phải.
19:15Ông chủ nói ông ấy hứa với bé Minh.
19:17Khi nào bé Minh nhập học sẽ tặng cây chiếc và cặp táp cho bé Minh.
19:22Ông chủ thật là khách sáo quá.
19:24Hiện giờ ông chủ bị bệnh.
19:26Đã ở bên Thượng Hải trị bệnh.
19:28Mà vẫn nhớ con trai của tôi sách nhập học.
19:32Ông chủ nói chuyện đã hứa với trẻ con thì phải làm thôi.
19:36Cặp táp với cây chiếc này thật sự là rất đẹp.
19:39Tốn kém quá.
19:41Chúng tôi thật lòng không biết làm sao cảm ơn ông chủ châu đi.
19:44Ông chủ còn nhờ tôi nói với bé Minh.
19:47Khi bà Minh cố gắng học hành.
19:48Nhất là học tiếng Anh cho thật giỏi.
19:50Đợi sau khi bé lớn thì có thể cùng ba đến hãng tàu làm việc.
19:53Bé Minh, cô nghe rồi đó.
19:56Phải cố gắng mà học hành.
19:58Không biết rồi.
20:00Phải cố gắng.
20:12Let's go.
20:42I'll take the drink for you.
20:44Just let me go.
20:49Lão Gia.
20:53Ngọc Khan, you still have to talk about the relationship with you?
20:57Yes.
21:04Lão Gia, you have to drink this drink.
21:06You'll be drinking it.
21:08Just let me go.
21:12Ngọc Khanh,
21:13ông thật không hiểu con.
21:15Con biết làm như vậy,
21:17Đức Dung và Phu Nhân nhất định sẽ không vui,
21:23mà còn làm cho cả nhà ôm sợ.
21:27Minh Hiền đã đánh điện báo,
21:30và cũng nhờ Đức Dung nói với con,
21:32đừng có lo đám cưới.
21:34Nó nói không đám cưới, không cử hành hôn lễ.
21:38Con tiếp tục làm vậy,
21:40Minh Hiền nó sẽ rất bực bội đó con.
21:44Bây giờ nó đang bị bệnh nặng.
21:47Tại sao con lại không nghĩ cho nó?
21:49Tại sao con lại không nghe lời nó nói?
21:52Cho dù con không để tâm đến sự bệnh yên của nhà họ Châu,
21:59không để tâm đến việc Minh Hiền có bực bội hay không,
22:03con cũng nên nghĩ cho bản thân mình.
22:07Bệnh của Minh Hiền đã bước qua giai đoạn nghiêm trọng.
22:11Cả nhà cũng đã chuẩn bị tâm lý,
22:14chưa chắc nó đã có thể trở về nhà được.
22:20Ngọc Khanh à, con nên nghĩ cho mình,
22:23bên ngoài có rất nhiều lương duyên đang đợi con.
22:27Có lẽ con muốn suốt đời ở quá ở nhà họ Châu sao?
22:33Ngọc Khanh à,
22:35thật ra lý do gì mà Minh Hiền không đám cưới với con,
22:39có lẽ con cũng hiểu rõ rồi.
22:42Ngọc Khanh à,
22:45con hãy nghe lời Lão Gia,
22:47đừng có lo chuyện đám cưới nữa.
22:51Lão Gia,
22:53xin cho phép con được tiếp tục lo chuyện đám cưới,
22:55xin cho con được đám cưới với anh Hiền.
22:58Con ngờ con lại cố chấp đến như vậy,
23:00quyền thế nào cũng không chịu nghe.
23:02Con ra ngoài, ra ngoài đi.
23:04Lão Gia.
23:05Ra ngoài đi.
23:12Anh Hiền,
23:21tuy là anh cứ luôn miệng nói,
23:24bệnh tình anh không có nghiêm trọng.
23:27Nhưng mà,
23:29bức điện báo đầu tiên của anh,
23:38nói quỷ bỏ hôn lễ.
23:40Thì em đã biết,
23:44bệnh của anh,
23:47bệnh của anh,
23:51đã trở nên rất nặng.
23:56Khi ai tin mặc dù em rất đau lòng,
23:59nhưng em vẫn thật lòng,
24:05muốn đám cưới với anh.
24:12Không coi nữa,
24:13không coi nữa.
24:14Sau này có nhận điện báo,
24:16em đừng đưa cho anh coi.
24:17Bệnh anh rất nặng,
24:20còn đám cưới với cổ.
24:22Muốn cổ ba mươi mấy tuổi phải ở quá sao?
24:24Đó là việc làm của người đàn ông có trách nhiệm sao?
24:28Em hiểu rất rõ.
24:32Lý do mà anh quỷ bỏ hôn lễ.
24:35Nhưng mà em rất hi vọng.
24:37Anh cũng hiểu.
24:39Lý do em cương quyết lo chuyện đám cưới.
24:43Anh ơi.
24:45Lý do em cương quyết lo chuyện đám cưới.
24:48Anh ơi.
24:49Kiều cố đừng làm phiền anh nữa.
24:52Khi mà châu Minh Hiên này đã quyết định sẽ không bao giờ thay đổi.
24:56Anh sẽ không bao giờ đám cưới với cổ.
24:59Anh Hiên.
25:01Anh cứ để em tiếp tục lo chuyện đám cưới của chúng ta đi.
25:05Ông Châu.
25:12Quá trình điện liệu của ông đã kết thúc.
25:15Sau này ông phải ráng giữ gìn sức khỏe.
25:17Ăn nhiều những thứ có chất dinh dưỡng.
25:20Như vậy thì thể trọng và thể lực của ông sẽ từ từ hồi phục.
25:23Còn giờ sau này có ta phát hay không thì...
25:26Bác sĩ.
25:28Tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý.
25:30Cũng đã tính vì mặt xấu nhất.
25:33Tôi quyết định trở về quả chồng.
25:35Cậu hai nó về rồi.
25:51Cậu gọi mọi người ra phòng khách kìa.
25:53Cậu hai về rồi.
26:02Phải đó.
26:03Sao lại về độc ngột vậy hả?
26:04Ờ Minh Hiên à.
26:05Hai con về rồi hả?
26:06Ba má.
26:07Trời ơi Minh Hiên.
26:08Sức khỏe con sao rồi.
26:10Bác sĩ nói sao vậy con?
26:11Vì trời vậy không sao hả?
26:12Bác sĩ nói tình trạng hiện giờ của con thế nào?
26:17Anh Hiên.
26:22Anh Hiên.
26:23Xem tại phim.media để ủng hộ team làm sớm hơn.
26:26Anh Hiên.
26:28Ngũ Ngọc Kỳ.
26:29Tôi đã theo ý của anh Hiên.
26:31Cố tình trở về nhà nói với cô từng chữ rút rõ ràng.
26:34Kêu cô đừng lo chuyện đám cưới.
26:36Cô lại không nghe.
26:37Con nói là phải đợi anh Hiên chính miệng nói với cô mới chịu tình.
26:40Được rồi.
26:41Bây giờ anh Hiên đã trở về.
26:42Cô lắng nghe kỹ anh nói sao với cô.
26:49Chú Toàn.
26:50Dạ.
26:52Kêu tất cả mọi người về phòng ngủ đi.
26:57Dạ cậu hai.
26:58Mọi người về phòng ngủ đi.
27:06Hôm nay tôi kêu mọi người ra đây.
27:10Là có chuyện muốn nói rõ với mọi người.
27:14Bác sĩ ở Thượng Hải.
27:19Đã xác định bệnh gan của tôi ở thời kỳ cuối.
27:23Chỉ còn có thể sống được 3 tháng.
27:26Không sống được bao lâu.
27:29Anh Hiên.
27:30Vì vậy tôi đã quyết định không tổ chức đám cưới nữa.
27:36Bởi vì tôi sắp chết rồi.
27:44Tôi sẽ không đám cưới với Ngũ Ngọc Khanh.
27:49Tôi cũng không cưới Ngũ Ngọc Khanh làm vợ chính thức.
27:53Chuyện gì mà Châu Minh Hiên đã quyết định sẽ không thay đổi nữa.
27:57Nhưng mà anh Hiên à em.
27:59Đừng nói nữa.
28:00Đừng nói nữa.
28:01Anh sẽ không đám cưới với em.
28:05Anh Hiên.
28:07Không đám cưới với em.
28:08Em đừng cố chấp quá.
28:10Tại sao em lại cố chấp như vậy?
28:13Em không để tâm.
28:14Em đừng cố chấp quá.
28:16Tất cả mọi chuyện bắt đầu thì giây phút này đã kết thúc.
28:20Kết thúc.
28:21Đừng anh à.
28:23Em nghe anh nói.
28:26Chuyện đám cưới không được tiến hành nữa.
28:35Được.
28:36Anh Hiên.
28:37Chỉ cần chính miệng anh nói với em.
28:38Thì em sẽ nghe theo.
28:40Em sẽ nghe theo.
28:41Em sẽ quỷ bỏ.
28:42Hết tất cả việc chuẩn bị.
28:43Ngọc Khanh à.
28:44Cô khoan đi đã.
28:45Minh Hiên.
28:46Cô hãy nghe bà nói vài câu.
28:49Trước giờ bà không hề nghĩ con làm sai chuyện gì.
28:53Nhưng là ngày hôm nay.
28:54Cô có thể nghe con làm sai chuyện gì.
28:56Nhưng là ngày hôm nay.
28:58Chuyện đó.
28:59Cô có thể nghe bà nói vài câu.
29:01Ngọc Khanh à.
29:03Cô khoan đi đã.
29:08Minh Hiên.
29:10Cô hãy nghe bà nói vài câu.
29:13Trước giờ bà không hề nghĩ con làm sai chuyện gì.
29:18But this is my fault.
29:22What did you say?
29:24What did you say?
29:27What did you say?
29:30What did you say?
29:32What did you say?
29:33When my daughter was still living.
29:37What did my daughter do?
29:39She was always good for her.
29:44Học Học là một người vợ tốt, là con dâu tốt của nhà Họ Châu!
29:53Còn họ muốn cưới người vợ tốt như nó, nhưng bà muốn có con dâu tốt như nó...
30:00Mình thuyền là... tâm nguyện của Ngọc Khanh là muốn làm đám cưới như con, tâm nguyện này cũng là tâm nguyện của con.
30:09Two people have been living for twenty years.
30:11Two people have been loving each other.
30:15If you can't do this for two people,
30:18then in your heart,
30:20in your heart, your heart will not be able to love each other.
30:25You...
30:27You...
30:29You...
30:30You...
30:31You...
30:32You...
30:33You...
30:34You...
30:35You...
30:36You...
30:37You...
30:38You...
30:39You...
30:43You...
30:43You...
30:43You...
30:44You...
30:46You...
30:47You...
30:48You...
30:48You...
30:49You...
30:50You...
30:54You...
30:55Vậy mà con lại nói với con Albert là cố chấp
30:57Tại sao lại không nói mình cố chấp
31:00Tại sao ba nói mà con không hiểu vậy
31:03Do you understand it or not?
31:12Lão Gia!
31:24Nọ Khanh, the truth of con.
31:28Lão Gia, the truth of con has caused you to worry about it.
31:32Ngọc Khanh, Lão Gia có chuyện để trong lòng, nếu không nói ra.
31:38Nếu không nói thì trong lòng, trong lòng sẽ rất là khó chịu.
31:47Ngọc Khanh à, con là đứa con dâu tốt.
31:54Con mãi mãi là con dâu của ta.
31:57Con hãy hứa với ta, cho dù nhà Họ Châu này có xảy ra chuyện gì,
32:05suốt đời này con cũng phải,
32:08phải ở lại nhà Họ Châu của ta.
32:13Con biết rồi Lão Gia, con biết rồi.
32:16Nửa tháng sau.
32:33Anh Hiên à, đây là danh sách khách mời, anh hãy coi còn thiếu ai hay không.
32:37Nếu không còn thiếu thì em sẽ đi phát thiệp.
32:39Em phát đi.
32:41Em làm việc rất tỉ mỉ, sao mà sai được.
32:44Ngọc Khanh à,
32:50sau khi chúng ta cử hành hôm lễ,
32:53sẽ đến Hàng Châu hứng tuột trăng mặt.
32:55Anh đã mượn căn nhà của người bán ở Hồ Tây,
32:58ở đó non xanh nước biếc,
33:00phong cảnh rất là đẹp.
33:03Chúng ta có thể sống những ngày yên tĩnh.
33:07Điều quan trọng bây giờ là anh phải nghỉ ngơi cho khỏe.
33:10Từ Hàng Châu đến Thượng Hải khám bệnh cũng gần hơn.
33:14Bác sĩ nói hiệu quả điều trị cho anh rất là tốt.
33:18Hơn nữa bây giờ anh vẫn tiếp tục uống thuốc.
33:20Chị Khanh,
33:23bác,
33:24để đoán con đây là gì?
33:26Là ảo cưới đó.
33:27Đến đây coi có đẹp không?
33:30Hít.
33:31Để coi đã.
33:34Chà, đẹp lắm hết.
33:37Cô dâu mặt gì cũng đẹp hết.
33:39Cũng phải rồi.
33:39Hít.
33:40Anh Hiến.
33:45Bác.
33:46Anh Hiến,
33:47anh sao rồi?
33:48Thiên Tứ,
33:49đỡ ba qua bên đó ngồi đi.
33:50Từ từ bác.
33:53Vẫn thật,
33:54em đi lấy thuốc.
33:55Còn đi rốt nước nha.
33:57Đưa tay.
33:59Đưa tay cho anh.
34:03Đưa tay cho bà.
34:05Thiên Tứ.
34:06Thiên Tứ đưa tay.
34:07Ngọc Khánh.
34:18Tạm biệt em.
34:22Thiên Tứ.
34:24Tạm biệt.
34:25Bà, bà nói gì vậy?
34:26Sao lại tạm biệt?
34:27Anh Hiến à,
34:28thật ra là chuyện gì vậy?
34:29Tại sao lại nói ra tạm biệt?
34:32Thật ra ở Thượng Hải
34:33cũng từng có nhiều lần
34:35anh đột nhiên ngất xỉu.
34:42Trước tiên là chân bủng rủng.
34:45Sau đó thì mắt tối sập.
34:48Không nhìn thấy gì cả.
34:49Giống như đi vào giấc ngủ
34:55không có ý thức gì hết.
35:01Cũng may mỗi lần bác sĩ đều cứu sống anh.
35:05Nhưng anh rất sợ.
35:08Anh sợ
35:09có lần nào đó ngất xỉu rồi
35:13sẽ không bao giờ tương lai.
35:15Không có đâu.
35:17Không, không có chuyện đó đâu.
35:18Bà đừng có nghĩ lung tung bác.
35:20Hay là chúng ta
35:21hãy giao kèo trước.
35:26Mỗi lần mà chân anh bủng rủng
35:27anh muốn ngất xỉu
35:30chúng ta hãy nắm tay nhau
35:34nói lời tạm biệt.
35:37Cả hai cũng phải nói với anh
35:40lời tạm biệt.
35:44
35:44Hứa với bà
35:47Hứa với bà
35:52Hứa với anh đi
36:04Phải cười lên chứ
36:05Xem tại
36:08phim.media
36:09để ủng hộ team làm sớm hơn.
36:14Không có người làm chủ là không được
36:15để tôi làm đỡ cho.
36:17Ngồi, ngồi, ngồi, ngồi, ngồi đi.
36:19Đã đến lúc các lão thành chúng tôi
36:21cống hiến công sức cho hãng Tàu rồi.
36:23Cần chứ cần.
36:24Con người sẽ chết
36:25nhưng hãng Tàu sẽ không sụp đổ đâu.
36:27Chống trội nổi
36:28còn chúng tôi
36:29sao mà chống trội không nổi chứ.
36:33Thôi được rồi.
36:34Từ nay, ba người này
36:36sẽ cùng giữ buổi họp.
36:38Tại sao vậy?
36:40Chị Khanh có biết không?
36:41Ờ thôi.
36:42Nào, bây giờ tôi tuyên bố.
36:44Do dạo này
36:44việc hoạt động của hãng Tàu
36:46rất là lộn xộn
36:47nên bây giờ tôi có sự điều động
36:49về mặt nhân sự.
36:51Trường trí nhân
36:51sẽ chuyển qua bộ phận kinh doanh
36:53làm trưởng phòng.
36:55Triệu Đại Hào
36:56phụ trách kho hàng.
36:57Chú Nhất Văn
36:58thì theo tôi
36:59phụ trách quản lý sổ sách
37:01của hãng Tàu
37:02làm chủ nhiệm kế toán.
37:04Có sự điều động
37:04nhân sự mới như vậy
37:05có phải tình bằng bạc
37:06với chị Khanh trước hay không?
37:08Hơn nửa
37:08ông chủ đã trở về rồi.
37:10Ông chủ?
37:11Bây giờ ông chủ
37:12đang sống vợ trên vợ.
37:14Ngọc Khanh
37:14vì bệnh của nó
37:15suốt ngày
37:16chạy đuông chạy đáo
37:17lo cả hai bên
37:18cực nhọc lắm rồi.
37:20Nè,
37:20chuyện này còn làm phiền
37:21đến cổ.
37:22Có phải cậu muốn cổ
37:23làm đến nổ phát bệnh
37:24cậu mới hài lòng không?
37:25Nhưng mà trong một lúc
37:26thằng chức nhiều người như vậy
37:28có vẻ hơi hấp tấp quá.
37:29Anh hai đã dàn
37:30những việc của hãng Tàu
37:31sẽ do chị Khanh quản lý
37:32chứ không phải là chú đâu.
37:34Tuy là nói vậy
37:35nhưng mà thông qua được sao?
37:36Đó,
37:37hôm nay hợp cũng đến trời.
37:38Hãng quản dẫn này
37:39phải dừng lại để đợi cậu.
37:40Không phải rồi.
37:41Làm ăn mỗi một phút
37:42cũng là tiền bạc.
37:44Đợi cậu đến
37:45chuyện gì cũng khỏi làm rồi.
37:46Chuyện này đã quyết định rồi.
37:48Nè,
37:49cậu Nhân.
37:50Lâu nay cậu dẫn theo tôi
37:51tôi biết cậu rất được việc.
37:53Nhưng mà gần đây
37:54việc làm ăn của hãng Tàu
37:55không khả quan cho lắm.
37:57Tôi hy vọng là
37:57sau khi cậu làm
37:58chủ nhiệm kinh doanh
37:59nổi trong một tháng
38:00phải có thành tích
38:01cho tôi coi ha.
38:01Ông chủ châu xin yên tâm.
38:03Tôi chắc định sẽ làm được việc.
38:04Còn cậu?
38:06Xin lỗi nha.
38:09Tôi cũng xin lỗi.
38:10Đã ngồi ghế của cô.
38:12À, không sao.
38:13Tôi ngồi đâu cũng vậy thôi.
38:18Cảm ơn Minh Quy.
38:21À, phải.
38:22Ông gọi ba người này
38:23vào đây bàn bạc gì vậy?
38:24Đang nói đến chuyện
38:25điều động nhân sự của công ty
38:27
38:27Trương Trí Nhân
38:29là chủ nhiệm
38:30của bộ phận kinh doanh.
38:32Triệu đại hào
38:33thì phụ trách kho hàng.
38:35Chủ nhất văn
38:35thì quản lý sổ sắc
38:36của công ty.
38:37Sự sắp xếp này
38:38tôi...
38:39Tôi không tán thành
38:39ông làm như vậy.
38:40Anh Hiên đã quỷ thác
38:41tôi thay thế tổng giám đốc.
38:43Vậy tức là
38:43mọi nghiệp vụ của hãng Tàu
38:44và điều động nhân sự
38:45cũng không thể làm khác
38:46với phương châm
38:47mà lâu nay anh Hiên đã sắp đặt.
38:49Nói đúng hơn là
38:49không thể có sự thay đổi nào hết.
38:51Chúng ta hãy trở lại
38:55với vấn đề chính.
38:56Dạ, chị Khanh.
38:58Triễn bằng
38:58anh bằng bạc
38:59với hãng Nhất Đức thế nào rồi?
39:00Dạ, Nhất Đức.
39:01Khoan đã.
39:02Bả người ra ngoài trước đi.
39:05Nếu mấy anh không ra ngoài
39:06Triễn bằng
39:08nói với thủ quỷ
39:09hãy tính tiền lương tháng này
39:10cho họ.
39:11Cô giỏi lắm.
39:21Cô rất quay mà.
39:32Sao hả?
39:34Chú rể này có đẹp trai không vậy?
39:36Ba mặt áo không vậy có đẹp không?
39:37Nói là hết chỗ chê đó.
39:38Hà hoa phong nhã lịch sự tuấn tú.
39:41Ba coi.
39:42Cô dâu cười đến họ tuê tét.
39:43Vậy thì biết.
39:44Rất vui lấy chú rể tương lai này rồi.
39:45Thằng cậu trai này
39:46không có gì giỏi.
39:48Chỉ giỏi nói ngon
39:49và nói ngọt thôi.
39:50Nhưng mà đâu có bằng ba.
39:51Ba ngồi xuống đây đi.
39:53Con giúp ba thử dài mới.
39:54Ba sắp làm chú rể
39:55lần thứ nhì rồi.
39:56Khi nào đến phiên con đây hả?
39:58Sau khi không lời bắt qua chuyện của con.
40:01Tật pháp của con
40:03chưa bỏ được.
40:03Còn lâu lắm ba.
40:05Ba thấy gần đây con rất là ngoan.
40:08Con biết nghĩ về mình
40:09từ hồi nào vậy hả?
40:13Sao vậy?
40:15Có lẽ đôi dài này
40:16mua số nhỏ.
40:18Chắc dạo này
40:19ba ngồi nhiều quá
40:20chân hơi bị phụ.
40:22Nhưng không sao.
40:23Dù gì thì
40:24ngày mai ba cũng đi ra ngoài dạo.
40:27Độc Hành à.
40:29Gần đây em
40:29cứ chạy đôn chạy đáo
40:31vừa chăm sóc anh
40:32vừa lo chuyện của hán tàu
40:35mặt mày cũng hốc hát đi.
40:38Vậy đi.
40:40Ngày mai em nghỉ một ngày
40:41cùng anh ra ngoài
40:42mua một đôi dài mới
40:44để tiệp với bộ đồ chú rể
40:47đẹp trai này chứ.
40:48Hả?
40:50Vậy đi.
40:51Quyết định vậy đi.
40:53Ngày mai ra ngoài mua dài mới.
40:56Mua dài mới xong
40:57chúng ta đi uống trà chiều.
41:00Nè!
41:01Nghĩ tới nó thấy vui rồi.
41:02Hơ hơ hơ hơ.
41:05Nghĩ tới thấy nó vui ghê à.
41:08Tổng giám đốc ngủ
41:09hãy ký hết tài liệu này
41:11dùm tôi.
41:11Cần gấp.
41:12Mẹ anh nói tiếp đi.
41:13Tôi có thể theo kiệm.
41:14Dạ.
41:16Hãng Vĩnh Minh quỷ thác
41:17chúng ta chuyển
41:1780 thùng tơ lụa
41:18đến Thượng Hải.
41:20Thời gian thì hơi gấp gáp.
41:21Hơn nữa bây giờ
41:22đang vào mùa mưa gió.
41:23Cho dù Đông Thăng Hiệu
41:24là một chiếc tàu lớn
41:25lịch tàu cũng chưa chắc chính xác.
41:27Có lẽ sẽ bị chậm trễ.
41:29Hay là chúng ta quỷ tiền cầu
41:32Nếu như chúng ta quỷ tiền cầu
41:35thì chúng ta phải đền tiền gấp đôi.
41:39Quỷ tiền cầu đi.
41:40Nghĩ gì nữa.
41:42Lỡ chậm trễ lịch tàu của người ta
41:44gặp cơn bão
41:44làm ướt hết hàng
41:45đến chừng đó chết.
41:47Không phải rồi.
41:48Đâu phải chưa từng quỷ tiền cầu đâu.
41:50Hồi đó Minh Hiên cũng...
41:51Nếu Đông Thăng Hiệu chạy không ngừng
41:52và nên ba tăng gấp đôi nhiên liệu
41:54khởi hành chạy xuất trên biển
41:56thì thời gian sẽ dư dã khoảng 10 ngày.
41:58Cho dù trễ mấy ngày cũng kịp.
42:00Mọi người cảm thấy sao?
42:02Chí Khanh à.
42:02Anh hai gọi điện đến
42:03hỏi chị có thể đi được chưa?
42:04À.
42:05Được rồi.
42:05Chị sắp đi đây.
42:08Khi hết xong chưa
42:08tôi còn phải đi giao gấp
42:10mà mất công ảnh hưởng
42:10lên danh tiếng công ty.
42:12Không sao đâu.
42:13Sẽ không trễ đâu.
42:14Sẵn tay ký luôn phần này đi.
42:17Nếu như mọi người không phản đối
42:18thì chuyện Đông Thăng Hiệu
42:19quyết định như vậy đi nha.
42:23Xin lỗi.
42:24Tôi phải cùng anh Hiên đi mua giày.
42:25Tôi về trước nha.
42:26Lát nữa tôi sẽ quay lại.
42:28Được rồi.
42:28Chuyện của Đông Thăng Hiệu
42:33quyết định như vậy hả?
42:34Mọi khi đâu có như vậy đâu.
42:36Liệu có chuyện gì hay không?
42:38Mắc mơ gì đến cậu.
42:40Tổng giám đốc
42:41nói được thì được.
42:42Cậu chỉ làm công
42:43thôi lo nhiều quá làm gì.
42:44Phải đó.
42:46Đã quyết định rồi.
42:47Cho dù có chuyện
42:48thì cũng là chuyện
42:49của tổng giám đốc thôi.
42:51Mau làm việc đi.
42:52Nếu làm không kịp
42:52sẽ bị la nữa đó.
42:54Nè nè.
42:55Đừng nói tôi không nhắc nhở cậu.
42:57Cổ và Minh Hiên
42:58giống hệt nhau.
42:59Không có nể mặt.
43:00Không có thương lượng đâu.
43:03Nhưng mà.
43:03Nhưng mà cái gì?
43:04Nhưng, nhưng, nhưng.
43:06Nói tụi nó mệt hơn.
43:07Thải rồi.
43:08Nè tới Đại Tham Nguyên đi.
43:09Hả?
43:09Đi.
43:10Đặt rổ rồi.
43:11Đi.
43:18Vậy làm sao đây?
43:20Tôi cũng rất lo lắng.
43:21Nhưng mà đã quyết định rồi.
43:25Thì bảo với Đông Thân hiểu đi.
43:27Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Ghiền Mì Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
43:57I'll see you next time.

Recommended