- 2 days ago
Category
😹
FunTranscript
00:00詞曲 李宗盛
00:30即使一氣 某盒卻又順利
00:34分隔兩地 一夜掛唱壽味
00:38再各自結身寬 卻暗地拿你去
00:42比較現有的 始終偏歎你
00:46有心愛你卻愛不到
00:50抱緊了你卻又未想中路
00:55再等到與對方失散以後
00:59就會知道原來誰最好
01:03愛不到只會更傷愛
01:07抱緊了你我又無心葬災
01:11我跟你也破不到男與女之間
01:18無心葬災
01:22無心葬災
01:37何故有些財管
01:39哪有什麼財管
01:42有些財管
01:44無心葬災
01:45手製所有財管
01:46手取出
01:47你可可不可以
01:49手下
01:50Let's go to the first place
01:52To eat the rice and then come back
01:54Yes, I'm not
01:55Oh, my brother, my brother, my brother
01:57What's that? What's that?
01:59Trái, trái, trái, trái, trái, trái, đừng quên vệ trái đây, mau sáng ra, trái
02:03Trái, trái lớn lắm, nhưng tại sao lửa vào khói đêm bóng lên
02:07Trái đi, trái đi, trái đi, trái dữ quá, trái ra, trái ra đi, trái ra đi
02:12Trái ghê quá
02:14Trái lửa lớn vậy tôi nghĩ chắc lẽ trái đến sáng luôn rồi, trái dữ quá
02:18Làm cái con sông đỏ rực luôn
02:20Anh à, hả, anh cho tôi hỏi, có phải là tàu bị trái không?
02:24Dạ phải, vừa rồi con tàu chưa ra khỏi cảng Châu Giang thì đã bị trái dữ dội, thiệt tình tôi chưa từng thấy trái lớn đó vậy
02:30Chị à, chị cho hỏi con tàu nào bị trái vậy?
02:34Con tàu trái lớn lắm, hình như là tàu chở hàng đó
02:38Hôm nay chúng ta có tàu ra biển không?
02:40Có, là Đông Thăng Hiệu
02:42Ba tới đằng trước coi
02:44Anh Hiến, anh sao rồi?
02:46Đông Thăng Hiệu
02:48Anh Hiến, anh đừng có đi
02:50Sức khỏe của anh quan trọng hơn, anh đừng có cẩn trương quá
02:52Để em đi coi được rồi
02:54Một mình em đi coi hả?
02:56Anh Cẩm, anh đưa ông chủ về nhà đi
02:58Anh Hiến, anh về nhà uống thuốc
03:00Đừng lo lắng quá nha
03:02Có tin tức gì phải báo ra ngay
03:04Em biết rồi
03:06Có chuyện, có chuyện rồi anh Hai
03:10Đông Thăng Hiệu bị trái rồi
03:12Hả?
03:14Vậy mau kêu thêm vài người chữa trái
03:16Đi dập lửa đi
03:18Tốn bao nhiêu tiền cũng không có sao
03:20Nhất định là phải cứu được chiếc tàu
03:22Bây giờ làm sao mà cứu cho nổi
03:24Tại sao lại không cứu nổi?
03:26Anh Hai, anh hỏi dâu tương lai tốt của anh kìa
03:28Nó sợ chiếc tàu lớn của hãng tàu chúng ta không có chìm
03:30Đó thấy chưa, bây giờ bị trời trừng phạt
03:32Tận kê, ti thần và mái cũng đòi gái
03:34Để người đàn bà đó làm chú sao được
03:36Thật ra Ngọc Khanh đã làm chuyện gì?
03:38Ngọc Khanh đã sai người tăng gấp đôi số diên liệu trên tàu
03:40Tại sao như vậy?
03:42Chú ba, Ngọc Khanh là đàn bà không biết chuyện
03:44Nhưng mà chú biết chuyện mà
03:46Tại sao chú lại để cho nó làm như vậy chứ?
03:48Trời ơi chị hai, giờ chị trách em sao?
03:50Bây giờ em cũng tức muốn chết nè
03:52Hãy hỏi Minh Thiên cơ ngoan của chị đi
03:54Nó đã quỷ quyền cho Ngọc Khanh làm chủ
03:56Nó nói một là một, hai là hai
03:58Em làm gì được nó?
04:00Phải đó chị hai, đừng trách làm người tốt
04:02Bây giờ đúng là làm người tốt rất khó
04:04Không những phải nhìn mặt mũi người ta
04:06Có lúc thấy không đúng, nói vài lời bị người ta nạt nộ vô mặt rồi
04:09Bây giờ em phải trợn mắt đứng nhìn tài sản của nhà họ trâu bị người ta xẻ ra từng mảnh vậy
04:13Em cũng đau buồn, cũng xót, cũng nóng lòng chứ
04:16Người đàn bà đó có người chống lưng mà
04:18Nếu để Ngọc Khanh quản lý kiểu này nữa
04:20Sớm muộn gì hãng tàu cũng sụp đổ
04:22Ông à, như vậy không phải là cách tốt đâu
04:25Cô Ngọc Khanh, anh bài
04:35Cô Ngọc Khanh, cô Ngọc Khanh, cô Ngọc Khanh
04:38Mọi người không sao chứ
04:40Cẩn thận
04:41Cẩn thận
04:42Anh Xuyên, giết thương anh sao rồi
04:43Giết thương tôi không nặng
04:44Còn giết thương những người khác sao rồi, có nghiêm trọng không?
04:47Giết thương của họ cũng không nghiêm trọng lắm
04:49Nhưng mà, chiếc tàu thì, xin lỗi cho cô Ngọc Khanh
04:55Tôi có lỗi với ông chủ châu
04:56Tôi biết chuyện này không liên quan đến anh
04:58Tàu được tăng thêm nhiên liệu cho nên bị cháy đến mức không thể nào cứu nổi
05:01Anh đừng có tự trách mình nữa
05:03Tôi đã liên luyện mọi người bị thương
05:08Là tôi có lỗi với mọi người mới phải
05:10Điều quan trọng bây giờ là, mọi người hãy điều dưỡng cho mau bình phục
05:15Hãng tàu đang đợi mọi người về giúp đỡ đó
05:17Hãng tàu kinh doanh đã 50 năm
05:21Chưa bao giờ bị tình trạng này
05:23Đông Thăng Hiệu là chiếc tàu lớn nhất của hãng chúng ta
05:27Bị cháy rụi hết
05:29Tại sao là như vậy chứ
05:32Em đã tính toán chưa
05:35Thật ra chúng ta bị thiệt hại bao nhiêu
05:37Kiểm hết rồi
05:39Chiếc tàu bị cháy
05:41Cộng với số tiền đền cho chủ hàng là
05:44Khoảng 45 ngàn đồng
05:4645 ngàn
05:4845 ngàn
05:50Người nào ra lệnh bỏ nhiều nhiên liệu trên tàu vậy
05:52Có phải là chú ba không
05:54Không phải
05:56Là quyết định của em
05:58Lần này là em sai
06:00Chính em đã khiến cho hãng tàu bị thiệt hại một số tiền lớn
06:04Em xin lỗi anh Hiên ạ
06:12Em xin lỗi
06:14Em đỡ anh ngồi xuống nha
06:18Bây giờ em đừng có lo gì hết
06:34Em hãy mau đến hãng tàu
06:38Lo mấy gì còn lại đi
06:40Dạ em biết rồi
06:42Đi đi
06:46Anh không sao đâu
06:48Em đi đi
06:50Hiện giờ tình trạng của hãng tàu thế nào
06:54Sau chuyện chiếc tàu chở hàng bị cháy
06:56Rất nhiều công ty không thèm hợp tác với chúng ta nữa
06:58Xem tại phim.media để ủng hộ khi làm sớm hơn
07:02Tôi đề nghị phải là hãng tàu chúng ta giảm giá đi
07:04Khi giọng có thể giữ lại khách hàng
07:06Có được không
07:08Anh Hai à
07:09Em cũng tán thành giảm giá
07:10Bởi vì tình hình bây giờ em nghĩ không giảm giá thì chắc cũng không được đâu
07:14Không được hạ giá
07:16Mà còn phải lên giá
07:18Anh Hai à
07:20Chứ tình hình bây giờ mà còn lên giá thì không hay lắm đâu
07:22Hãy nghe lời anh
07:24Anh cứ việc lên giá
07:26Phải lên một nửa
07:28Có thật là Minh Hiên có quyết định vậy không
07:30Anh Hai
07:32Minh Hiên nó giỏi mà
07:34Nhưng bây giờ nó bị bệnh nó nổi mơ mơ mà mà ăn nói lung tung
07:38Hiện giờ hãng tàu gặp hoàn cảnh này
07:40Nó không những không giảm giá mà còn tăng giá
07:42Anh không nên tin tưởng nó nữa
07:44Thật là không ngờ
07:46Thật là không ngờ
07:48Nó còn trẻ tuổi mà lại mắc căng bệnh này
07:52Anh Hai à
07:54Anh hãy mau kêu nó làm gì chút đi
07:56Ít ra cũng có em đứng ra chèo chóng
07:58Đợi Thiên Tướng đến 25 tuổi thì em sẽ giao trả lại cho nó hết
08:00Anh cũng đâu có muốn ba ngàn mấy công nhân của hãng tàu thất nghiệp đúng không
08:04Anh còn trận trưởng vậy hãng tàu sụp đổ
08:06Anh Hai
08:08Anh Hai
08:10Anh Hai
08:12Anh Hai
08:14Anh Hai à
08:16Gần đây chú ba cứ buộc bắt hai
08:18Kêu anh là phải lập vi chút
08:20Ông nói là
08:22Phải đem hết toàn bộ cổ phần của anh
08:24Cho ổng quản lý
08:26Anh mệt lắm
08:28Anh Hai à
08:30Chú ba bắt tụi em bày tỏ sự ủng hộ ổng
08:32Tụi em không biết phải làm sao hết
08:34Anh chỉ tụi em đi
08:35Phải anh
08:36Mệt lắm
08:38Đức Dung à
08:42Bản thảo vi chút của Minh Hiền
08:44Chú viết xong rồi
08:45Bây giờ
08:46Nói bệnh nó nổi mơ mơ mà
08:48E rằng
08:49Con phải quyết định thay nó
08:50Chú đọc cho con nghe nha
08:5250% cổ phần mà Minh Hiền sở hữu của hãng tàu
08:56Toàn bộ sẽ giao cho Thiên Tứ
08:58Nhưng mà tạm thời sẽ do chú quản lý
09:00Đến khi Thiên Tứ nó hay
09:02Chú ba đừng nói nữa
09:03Trong lòng con rất buồn bực
09:04Chuyện làm ăn
09:06Chú không biết chú có quyết định đi
09:08Tóm lại thế nào cũng được
09:09Một xung cũng không cho người đàn bà đó
09:11Luật Sư Dương đang ở nhà đó
09:25Đi
09:26Anh Hiền
09:48Anh thấy sâu rồi
09:49Đi
09:53Đi
10:03Ông ba
10:04Có chuyện gì vậy
10:13Mọi người làm gì vậy
10:14Tôi mệt lắm
10:17Binh Hiền à
10:19Con đang bệnh nặng
10:20Đúng ra
10:21Không nên nói với con chuyện này
10:23Nhưng mà bây giờ hãng tàu đang ở giữa sự sống và cái chết
10:27Không thể không nói
10:28Tôi mệt lắm
10:30Binh Hiền
10:33Bây giờ Thiên Tứ còn nhỏ
10:36Không biết làm ăn
10:37Mọi người đều tán thành
10:39Tạm thời chuyển giao số câu phần cho chú quản lý
10:42Cho đến khi
10:43Thiên Tứ nó 25 tuổi thì mới giao lại cho nó
10:47Chỉ còn thiếu chữ ký của con
10:49Tôi rất mệt
10:50Ông ba
10:52Hiện giờ tinh thần của anh Hiền không được tốt
10:55Anh không thể đưa ra quyết định gì cả
10:57Mà ngửi ra ngoài trước đi
10:59Ở đây cô có quyền gì lên tiếng
11:01Cũng chính vì cô quyết định sai
11:03Mới khiến cho hãng tàu ra nông nổi này
11:04Mới khiến Minh Hiền ra nông nổi này
11:05Hai hôm trước nó còn khỏe mạnh mà
11:13Ba
11:15Ba tán thành làm như vậy sao
11:17Ba cũng đầy
11:20Phải tán thành thôi
11:21Bởi vì không còn cách học khác
11:26Đức Dung
11:29Em cũng tán thành làm như vậy sao
11:31Em nghĩ
11:33Hãng tàu không thể rơi vào tay người khác
11:39Minh Quy Minh Phụng
11:43Hai em cũng tán thành làm như vậy sao
11:46Mọi người đều tán thành
11:50Tụi em đành phải tán thành
11:55Được
11:58Mọi người đều tán thành
12:00Minh Hiền à
12:03Mọi người đều tán thành
12:05Con ký tên vào đi
12:07Ký tên đi
12:08Con ký vào đi
12:12Ai không phải người nhà họ Châu
12:13Thì làm ơn rong nổi
12:14Ai không phải người nhà họ Châu
12:15Thì làm ơn rong nổi
12:16Ai không phải người nhà họ Châu
12:21Thì làm ơn rong nổi
12:22Ai không phải người nhà họ Châu
12:24Thì làm ơn rong nổi
12:26Thì làm ơn rong nổi
12:35Tất cả mọi người đều tán thành
12:41Người nào người nấy đều tán thành
13:13Bình Phụng, Bình Quỳ, hai em khiến cho anh rất thất vọng, rất đau lòng.
13:30Đã theo anh bao nhiêu năm, đã học được điều gì?
13:37Chả học được điều gì.
13:41Chỉ học được có hai câu.
13:43Mọi người đều tán thành.
13:48Tụi em cũng đành tán thành.
13:51Vậy mọi người tán thành thâm lãm tiền công mưu đoạt hãng tàu này, có phải hai đứa cũng tán thành không?
13:57Chẳng có ra cái gì hết.
14:04Không tiến bộ một chút nào.
14:06Ứng phí công sức được dùng.
14:18Anh không phải là đàn bà.
14:27Anh không biết đàn bà mấy em hay nghĩ gì.
14:29Giống như anh và em, không thù quán không nên vợ chồng.
14:37Hãng tàu và em có thù quán sao?
14:41Có phải đàn bà mấy em nắm lấy hai chữ ganh tị thì có thể làm săn làm bậy hay không?
14:47Sau này ba ngàn mấy công nhân đều bị mất việc làm.
14:54Có phải em cũng không đau buồn không?
14:55Hãng tàu của nhà họ châu và bá hiệu bị đập bể có phải cũng không liên quan đến em hay không?
15:02Không phải.
15:02Làm người là không thể như vậy.
15:04Minh Hiên à, thật lòng thì cả nhà không muốn làm như vậy.
15:09Nhưng mà Ngọc Khanh là phụ nữ, nó làm sao có thể quản lý được hãng tàu hả con?
15:15Ba, trên đời này không có ai làm việc mà có thể là nói câu bảo đảm.
15:22Cả châu Minh Hiên này cũng vậy.
15:25Ba đừng nghĩ con qua hết khó khăn này đến khó khăn khác rất thuận lợi.
15:30Đừng nghĩ con luôn nắm phần thắng.
15:33Con đâu phải là thần thắng.
15:37Nắm phần là nhờ nhân sự.
15:40Nắm phần là nhờ trời.
15:44Làm việc là nói tấm lòng.
15:48Tấm lòng đó ba.
15:49Mọi người đừng nghĩ mấy hôm nay, tôi cứ nằm liệt.
15:57Tinh thần không được tỉnh táo, như là sắp chết vậy.
16:03Thật ra là tôi, tôi muốn chừa sức lực để chửi cho mấy người tỉnh ra.
16:08Đồng thời con cũng muốn chứng minh cho ba má coi, ai là người ai lập hả?
16:16Tính tại phim.media để ủng hộ thêm làm sớm hơn.
16:21Rốt cuộc bây giờ đã lòi.
16:25Lòng tham của Sài Lan, đuôi của Hồ Ly đều đã lộ ra hết.
16:30Còn tệ đến nỗi buộc một người sắp chết, giết Di Trúc.
16:36Giớt đớt thì giớt.
16:38Chiếm được bao nhiêu thì chiếm.
16:41Đừng nói chi, đám người này không có bản lãnh gì.
16:45Cho dù họ biết bay,
16:47mọi người cũng không nên tính họ.
16:49Không được tính họ.
16:55Anh Hai ơi, để em nghe cho.
17:00Alo, tìm ai vậy?
17:05À, Triển Bằng hả?
17:06Anh đợi chút nha.
17:08Anh Triển Bằng, anh nói có chuyện muốn tìm anh.
17:11Hỏi cậu ấy có chuyện gì?
17:12À, Triển Bằng.
17:16Ông chủ biểu tôi hỏi anh có chuyện gì?
17:24Được, được, được.
17:25Được, được, tôi nói liền với ông chủ.
17:28Anh Hai, Triển Bằng nói,
17:30ông chủ của ba hãng Lợi Đức Vĩnh Nghĩa
17:32với các tính đang ở hãng Tàu.
17:34Họ quyết định tiếp tục làm ăn với chúng ta.
17:36Bây giờ, họ đòi ký hợp đồng kìa.
17:40Anh là trợ lý kêu anh ký đi.
17:43Triển Bằng ơi,
17:45ông chủ nói anh hãy lấy thân phận
17:46là trợ lý giám đốc hãng Tàu.
17:48Cứ ký hợp đồng với họ là được rồi.
17:50Ừ, vậy đi nghe.
17:52Tôi rút cục đã giữ được thê cẩn.
18:02Kế hoạch này,
18:05do tôi và Ngọc Khanh đã nghĩ ra.
18:06Quảng Châu có ba hãng Tàu lớn.
18:12Thực lực của chúng ta hùng hậu
18:14và quy tính nhất.
18:17Vậy tại sao họ đòi rút lại
18:18việc làm ăn không cho chúng ta làm?
18:21Mục đích là muốn chúng ta hạ giá.
18:24Chúng ta không hạ,
18:25mà là phải tăng.
18:29Tôi phải cho họ biết,
18:31trong tay chúng ta có rất nhiều hợp đồng.
18:32Không phải lo một cái điều gì.
18:40Đúng vậy.
18:42Lần này Ngọc Khanh làm sai.
18:44Nhưng có ai chưa từng làm sai?
18:47Quan trọng là biết cách cứu về anh.
18:53Gần đây sức khỏe tôi không được tốt.
18:55Tôi biết.
18:57Tôi cũng nên lập di trúc.
19:00Nhưng không phải lập một di trúc
19:02bị cưỡng đoạt.
19:07Ba,
19:08luật sư Đàm đến.
19:13Các di,
19:15phần di trúc này
19:16được lập theo ý nguyện
19:17của ông Châu Minh Hiên.
19:20Về 50% cổ phần
19:21của ông Châu ở hãng Quảng Dận
19:23sẽ được chia làm hai phần.
19:25Trong đó có 20%
19:26sẽ giao cho cô Ngũ Ngọc Khanh.
19:29Còn 30% còn lại
19:30giao cho anh Châu Thiên Tứ.
19:33Nhưng 30% này
19:35tạm thời sẽ do cô Ngũ Quảng Lý
19:37cho đến khi anh Châu Thiên Tứ
19:39được 25 tuổi.
19:41Ông Châu,
19:42nếu không có gì
19:43xin ông ký tên vào đây.
19:44Ngọc Khanh,
19:58bắt đầu từ bây giờ
19:59em là cổ đông lớn
20:01của hãng Quảng Dận.
20:03Đương nhiên,
20:03chức tổng giám đốc
20:04cũng phải do em đảm nhiệm.
20:09Đây là con dấu
20:10của hãng Quảng Dận.
20:11Con dấu mãn
20:13dùng giao dịch tài khoản
20:15với ngân hàng
20:15và chìa khóa
20:18của tất cả kết sắp
20:19anh đều giao hết cho em.
20:22Quyết định vậy đi.
20:25Thiên Tứ,
20:28Ngọc Khanh,
20:29đi thưa ba.
20:30Ngọc Khanh,
20:38anh muốn nhờ em
20:38giúp cho anh một việc
20:39là dạy dỗ Thiên Tứ
20:42nên người.
20:44Bắt đầu từ bây giờ,
20:45việc công hay việc tư,
20:47tất cả gánh nặng
20:48đều dồn hết vào em.
20:52Anh Hiên, anh yên tâm.
20:54Em sẽ làm hết khả năng.
20:56Em hy vọng khỏi đợi
20:57Thiên Tứ 25 tuổi
20:58thì có thể giao toàn bộ
20:59chìa khóa
20:59và con giấu lại cho nó.
21:02Ba,
21:04con hứa con sẽ nên lười.
21:09Có phải trời đang xoay không?
21:13Ba lại thấy chóng mặt hả ba?
21:14Anh Hiên, anh sao rồi?
21:16Con dự ba trong phòng.
21:18Thiên Tứ,
21:19dự ba qua đó ngồi đi.
21:20Dạ, dạ.
21:21Anh Hiên,
21:22anh ngồi xuống đi.
21:23Con đi gọi bác sĩ nghe.
21:25Chân, không cần.
21:29Chân của anh bốn rũng.
21:32Lần này anh lại bị hôn mê rồi.
21:35Không biết có tỉnh lại được không nữa.
21:37Để anh nói tạm biệt hai người trước nha.
21:40Tỉnh ba, anh sẽ tỉnh.
21:41Thiên Tứ à, ba tạm biệt.
21:43Ngọc Khanh à, tạm biệt.
21:45Ba nhất định sẽ tỉnh lại.
21:46Cô, cô, cô muốn nói tạm biệt với ba.
21:48Đưa nghịch ngợm này.
21:50Mau nói tạm biệt với ba đi.
21:52Ngọc Khanh, tạm biệt anh đi.
21:53Ba, tạm biệt.
22:00Anh Hiên, anh Hiên, tạm biệt anh Hiên.
22:17Anh Hiên, anh tỉnh rồi hả?
22:18Anh Hiên, anh tỉnh rồi.
22:20Anh Hiên.
22:20Sao đông người quá vậy?
22:25Bác sĩ nói con nhọc nhằn quá.
22:27Phải nghỉ ngơi cho nhiều đó.
22:31Miệng con khô quá.
22:34Để em rớt nước cho anh uống nha.
22:36Không uống nước.
22:40Muốn uống trà sữa.
22:42Anh thích uống trà sữa.
22:43Đem đi pha cho anh uống nha.
22:48Mọi người đi ngủ đi.
22:51Đã khuya rồi.
22:54Mọi người đều đã mệt.
22:57Đức Dung.
22:58Dạ.
22:59Em đưa ba má về phòng.
23:03Ở đây có Ngọc Khanh và Thiên Tứ được rồi.
23:05Cô đi đâu vậy?
23:26Tôi pha ly trà sữa đem vào cho anh Hiên uống.
23:29Lúc này là lúc nào.
23:30Anh Hiên bị bệnh rất nặng mà còn pha trà sữa cho anh uống.
23:32Cô muốn hại chết anh à?
23:33Chị Dung.
23:34Anh Hiên rất thèm uống trà sữa.
23:37Chị làm ơn tránh ra.
23:38Chị Dung à.
23:48Chị Dung à.
23:48Chị Dung có xích mít gì đi nữa.
23:51Bây giờ xin chị Dung đồng tránh ra.
23:53Để tôi đem tách trà sữa cho anh Hiên uống.
23:56Thật tình anh rất muốn uống tách trà sữa này mà.
23:58Tôi không tránh ra.
23:59Tôi sẽ không cho cô đi.
24:02Xong rồi.
24:02Tất cả pha xong rồi hả?
24:04Pha xong rồi.
24:05Thiên tứ hả đem vào cho ba đi.
24:17Thơm quá.
24:20Uống từ từ thôi.
24:22Đừng có dội.
24:25Ba.
24:26Nếu như uống chưa đã có thể pha thêm một ly.
24:28Ông từ xa đến tìm ông Bỉnh quá cố có chuyện gì vậy?
24:44Trong lòng tôi có một chuyện ấp ủ đã hai mươi mấy năm.
24:50Hai mươi mấy năm này tôi luôn cảm thấy ân hận.
24:55Tôi tự trách.
24:56Lúc bấy giờ
25:00tôi mới đến hãng tàu làm việc
25:02giúp ba tôi làm ăn
25:05làm quảng đốc.
25:10Còn chú Bỉnh
25:11và năm công nhân khác
25:14ở trên tàu rửa ông Khói.
25:19Lúc đó ông Bỉnh ngày nào mình mấy cũng đầy bụi bẩm
25:21mà còn để lõ dính đầy mặt nữa.
25:24Hai tay ổng rửa sao cũng không trắng được.
25:28Ông làm việc xiên năng lắm.
25:31Không ngờ
25:32ổng lại đi sớm quá
25:34bỏ lại chúng tôi
25:36cô Nhi Quả Phụ.
25:39Thật ra từ đầu tôi đã biết
25:41quanh năm rửa ông Khói
25:44hít rất nhiều khí thải và mồn thang.
25:48Như vậy đối với Phội rất có hại.
25:56Phội bị hư
25:57đó là chuyện sớm muộn.
26:04Lúc đó hoàn cảnh hãng tàu chúng tôi
26:06cũng không được tốt cho lắm.
26:10Một đồng một xu
26:11đều phải tiết kiệm không quyết định được gì.
26:18Cho nên là phải mở mắt ngồi nhìn chú Bỉnh và mọi người.
26:22Mắc bệnh rồi lần lượt phải nghỉ việc.
26:29Nhưng tôi cũng không thể làm được gì.
26:30Lúc đó
26:35tôi không có căng đảm đề xuất
26:39với ba tôi.
26:43Kêu ba đưa chút tiền bồi thường
26:45cho chú Bỉnh và mọi người.
26:54Bao nhiêu năm nay
26:55tôi luôn cảm thấy ân hận
26:58luôn tự trách mình.
27:00Xem tại phim.media
27:02để ủng hộ Kim Làm Sớm Hương.
27:03Tôi cảm thấy tôi có lỗi với họ.
27:08Nhưng tôi không biết làm sao mà buồn đắp.
27:12Cũng không biết làm sao đối mặt với gia đình họ.
27:27Mọi người đừng có hiểu lòng.
27:30Đây không phải là sự bồi thường cho mọi người.
27:33Bởi vì tôi biết sự thiệt hại
27:35của mọi người ở đây
27:37dù trả bao nhiêu tiền
27:39không thể nào buồn đắp được.
27:40Món tiền này là hãng tàu chúng tôi nợ chú Bỉnh
27:46nợ tất cả mọi người.
27:50Mọi người xứng đáng để nhận.
27:57Tôi không dám yêu cầu mọi người tha thứ cho tôi.
28:00Tôi chỉ hy vọng
28:01Mọi người nhận số tiền này.
28:15Tôi xin lỗi.
28:23Tôi xin lỗi.
28:24Chị Dung, chuyện gì vậy?
28:47Chị Dung, chị làm gì vậy?
28:48Chị Dung, chị bình tĩnh lại đi.
28:51Bỏ tay ra đi.
28:52Có gì tôi nói mà.
28:53Đê tiện như cô, bỏ tay ra đi.
28:54Đừng có đụng vô tôi.
28:56Chị Dung.
28:57Cô đừng có nghĩ là anh Hiên thương cô
28:58thì không coi ai ra gì hết.
28:59Tụi nó cho cô biết tôi mới là mợ hai của nhà hội chồng.
29:02Cô biết không?
29:02Cô chỉ là cô rửa chân thôi.
29:04Đê tiện.
29:05Chị Dung.
29:07Không lẽ đến bây giờ chị vẫn không hiểu?
29:09Thật ra là tôi không hề nghĩ sao dành với chị.
29:11Hơn nỗi chúng ta không đâu có gì để mày dành anh Hiên anh cùng.
29:13Không có gì dành.
29:14Sao nè cô đi dẫn.
29:18Chúng tôi...
29:19Cô rất ác độc, rất ngang ngược.
29:21Cho đến bây giờ cô còn muốn chiếm hữu anh Hiên.
29:24Cô đừng có mơ.
29:25Cô chỉ là người rửa chân thôi.
29:27Còn tôi mới là bà chủ của nhà hội châu.
29:30Người cực anh Hiên đến phong quốc cũng là tôi.
29:32Tôi là vợ của anh.
29:33Cô chỉ là người rửa chân thôi.
29:38Chị Dung à.
29:40Thật sự tôi không muốn cãi nhau với chị.
29:42Nếu như chị cứ nhớ quyết gây sự với tôi thì...
29:44Tôi cảnh cáo cô.
29:45Cô đừng có lấy bà chồng tôi ra vợ tôi.
29:46Tôi sẽ không sợ cô đâu.
29:48Cô đừng có đắc ý quá.
29:49Tôi tên ông trời có mắt.
30:01Alo.
30:01Có phải Thiên Tứ không?
30:02Ủa?
30:03Sao hỷ là em hả?
30:05Sao nghe thấy tiếng em thì hút quảng vậy?
30:07Ờ đâu có, đâu có hút quảng.
30:09Mừng cậu không có hết đó chứ.
30:10Anh làm sao vậy?
30:12Không đi học cũng không ra gặp người ta.
30:14Sao hả?
30:16Anh muốn trốn tránh không gặp em có phải không?
30:18Tại sao anh phải trốn tránh em chứ?
30:20Không sao em nghĩ kỳ vậy.
30:22Nếu không thì bây giờ lập tức ra gặp đi.
30:24Nói đi.
30:27Anh, bây giờ anh không có ra ngoài được.
30:32Anh gặp em hả?
30:34Đại thức gia nhà anh được ra ngoài, ai không dám cho anh ra chứ?
30:36Có người đập ghế chân anh sao, có người trối anh lại sao, ở quảng trâu này rất lớn.
30:40Người mà duy nhất không cho anh ra cũng chỉ là bản thân của anh thôi.
30:43Em nói nguyền hơi nói xong chưa?
30:45Em nghe em nói đi, thiệt tình anh ra ngoài không có được.
30:48Tại sao phải không?
30:49Nhà anh có chuyện.
30:52Ba anh bị bệnh.
30:54Ông chủ châu Cung được khỏe hả?
30:55Bị bệnh gì vậy?
30:56Trời ơi, trong điện thoại không nói rõ được.
31:00Anh đừng có gạt em nha.
31:02Anh biết anh gạt em sẽ có hậu quả gì rồi đó.
31:04Nhìn gì anh không có gạt em rồi, tại sao anh phải nói dối làm chi?
31:06Chứ là cho dù anh khùng tới mấy cũng đâu có đem cái chuyện ba bị bệnh ra làm cớ để từ chối em chứ.
31:11Bộ tốt lành lắm sao?
31:12Vậy đi, ngày mai anh hãy dành chút thời gian ra gặp em, em có chuyện muốn nói với anh.
31:16Ngày mai cũng chưa chắc gì được đâu em ơi.
31:19Anh phải coi tinh thần của ba làm sao đã.
31:21Coi sao là sao? Ngày mai 10 giờ anh nhất định phải ra, nhất định phải ra được.
31:25Dạy nè.
31:32Dạy cho hỏi mấy người ạ.
31:34Em.
31:37Hẹn 10 giờ bây giờ mới đến, bộ không gặp một thời gian thay đổi luôn hả?
31:40Không phải, không phải.
31:41Tại vì anh phải coi tình trạng sức khỏe và tinh thần của ba anh như thế nào thì anh mới dám ra ngoài.
31:46Anh cố gắng dữ lắm rồi đó hỷ.
31:48Dạy cho hỏi uống gì ạ?
31:49Cho anh cố đấm sừng trâu đi.
31:50Nè, cho bánh mì sừng trâu đi với lại sẵn cho ly cà phê sữa ha.
31:53Dạ được.
31:57Sao? Em hẹn anh đến có chuyện gì?
31:59Ngày mai là sinh nhật của em, em muốn anh đi chơi với em.
32:02Sinh nhật em dĩ nhiên là phải đi chơi với em rồi, em muốn nhận hòa gì?
32:06Chỉ hai chữ, bất ngờ.
32:08Bất ngờ.
32:10Có suy nghĩ hả? Hồi trước khi anh chọc nghẹo em tại sao không có suy nghĩ đi?
32:14Bây giờ kêu tạo chút bất ngờ cho em lại suy nghĩ chứ.
32:17À được rồi, được rồi.
32:18À được rồi, bất ngờ vừa bất ngờ vừa mừng cho Hà xong hỷ chứ gì.
32:22Nhất định anh sẽ làm được mà, yên tâm đi anh sẽ làm được.
32:25Dạ, bánh sườn trâu và cà phê.
32:27Ừ, cũng nhanh quá ha.
32:29Ê, ăn bánh sườn trâu đi.
32:31Ăn đi.
32:32Ừ.
32:35Cậu tứ hẹn cô gái, có lẽ đã cập bồ với nhau.
32:38Ừ, thằng quỷ này đúng là trưởng thành rồi, bày đặc bồ bịch nữa.
32:43Cô gái này là ai vậy? Chúng tôi có quen không?
32:45Dạ quen.
32:46Quen.
32:47Là ai?
32:48Hà xong hỷ.
32:49Hà xong hỷ?
32:50Dạ.
32:51Có thần là Hà xong hỷ không?
32:53Vậy là ông trời có mắt rồi.
32:56Phúc của tổ tiên đã chọn Hà xong hỷ làm bạn gái của nó.
32:59Vậy sau này có người trừng địa nó, có người quản lý nó.
33:02Hà xong hỷ cũng là một cô gái tốt.
33:04Nhưng không ngờ cô đã cập bồ với thiên tứ.
33:07Liệu có phải là lần trước anh giải nó tới nhà cho cô đánh nên đánh được mối lương duyên này?
33:12Vậy đúng là giai thoại nhân duyên của Roi May rồi.
33:15Thằng khỉ này không có gì giỏi.
33:17Nhưng mà thứ này thì giỏi hơn bà nó.
33:19Mới quen thì đã quen được cô gái hợp với nó.
33:22À phải.
33:23Có nghe được tụi nó nói gì không?
33:25Ngày mai là sinh nhật của Hà xong hỷ.
33:28Cậu muốn cậu tứ cho cổ một bất ngờ thôi.
33:30Thằng khỉ này chọc ghẹo người ta thì nó rất là giỏi.
33:36Nhưng mà vỗ ngộ con gái không biết có được không?
33:41Dạ cô, xin hỏi cô gọi gì nữa không?
33:50Bạn tôi còn chưa đến.
33:51Đợi một lát nữa đi.
33:52Cô à, nếu cô không có gọi gì nữa vậy thì ngại quá.
33:55Tối nay ông chủ tôi có chuyện nên phải đóng cửa sớm đó cô.
33:58Tên phát của đánh kép này tôi mới gặp được anh trong ít tay.
34:05Ý cô ơi, cô bỏ quên đồ.
34:09Cô bất ngờ không?
34:15Cô, cô nữ hả?
34:51It's not enough.
34:53That's why it's not surprising.
34:55If you're thinking about it, it's not surprising.
35:13I think he has shot the ball.
35:17You can see if he's not surprised.
35:19I think it's beautiful.
35:22The sky is bright and bright.
35:25I think it's beautiful.
35:36It's beautiful!
35:49Happy Birthday to you!
35:54Send to the media to the media.
35:59Bánh kèm!
36:01Happy Birthday!
36:04Happy Birthday!
36:07Happy Birthday!
36:17Go away!
36:18Go away!
36:37Lеру
36:43Em đoán coi thiền tử và Song Hỷ có kết quả không?
36:50Tụi nó có nắm tay nhau không?
36:53Con nguyệt lão như anh
36:54Do dù trước đi chưa nắm tay
36:56Qua khỏi đêm nay hai đứa sẽ nắm chặt tay nhau
36:59Không ai tách rời được đâu
37:07Hey, I'm fine. I'm fine.
37:11That's so bad.
37:14It makes me feel like I'm feeling.
37:17What about you?
37:20I think that today is...
37:22I think that Khỉ is going to kill him?
37:26Do you think?
37:29I think it's going to kill him.
37:33What do you think?
38:35We're right back.
Recommended
45:10
|
Up next
41:22
45:00
43:45
45:08
44:19
44:10
44:16
44:17
44:26
44:27
44:11
44:21
44:00
44:23
44:19
44:26
43:50
43:55
44:19
42:48
44:16
44:04
44:10
44:19