Đi đến trình phátĐi đến nội dung chính
  • 2 tháng trước
Gõ Cửa Thăm Nhà - Tập 266: Từ cậu bé nghèo ham học, bác sĩ Khải thay đổi ánh nhìn tiêu cực về thẩm mỹ

Giới thiệu chương trình: GÕ CỬA THĂM NHÀ là chương trình truyền hình thực tế với nhiều cung bậc cảm xúc về gia đình nhằm mang lại giá trị trân quí về tình cảm gia đình. Chương trình sẽ đến gõ cửa vào đúng bữa cơm của một gia đình để thăm hỏi và tìm hiểu câu chuyện cuộc sống hiện tại của các gia đình, điều hạnh phúc, trăn trở, nuối tiếc, mong ước...

Cuối mỗi tập, chương trình sẽ dành tặng món quà bất ngờ đong đầy những cảm xúc tình thân khiến gia chủ xúc động!

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Hôm nay là có chị ở đây không bà?
00:01Thường là sẽ có ở đây
00:02Nhưng mà làm chung với nhau thì ít khi nào gặp lắm
00:04Ủa?
00:10Bạn em nó mới vô tình nó đi chung đường á
00:13Nó mới thấy ảnh chở em đi học về
00:15Cái hôm sau nó vô nói với em vậy nè
00:17Ơ ơ hôm qua tao thấy ba mày chở mày về á
00:20Ba mày công nhận đẹp trai ghê
00:22Ui là trai
00:23Xong rồi em nghe câu đó em không biết là em nên vui hay nên buồn luôn á
00:26À em ơi là bác là gọi là cái này gọi là mình nuôi vợ từ nhỏ phải không bác?
00:31Trời ơi chị hỏi nói y chang bạn bè của anh luôn
00:33Điện thoại mình nó đầy tin nhắn quá mình xóa bớt đi
00:35Ủa tại sao xóa tin nhắn?
00:39Thì mình lọc tin nhắn là mình xóa hết
00:41Tại sao xóa không biết trả lời sao luôn
00:43Thì trả lời không biết sao cho vừa lọc
00:44Thì trả lời không biết sao cho vừa lọc
00:46Nhưng mà chị có đồng ý với em một chuyện là
00:49Do người ta cho mình cảm giác bất an nên mình mới phải ghen không?
00:52Bác sĩ Khải có thể không thể chia sẻ với mọi người
00:55Có thể nói mọi người không hiểu
00:56Hoặc là có thể ít nói với mọi người
00:58Nhưng với em thì nói rất nhiều
00:59Bao nhiêu cái gọi là cái nỗi lòng, cái tâm tư hay cái gì là
01:03Tuôn ra với em hết, tuôn trào với em hết
01:06Mà khi mà hai vợ chồng mà tối về mà ngồi mà nói chuyện
01:08Là không ai vừa ai đâu chị
01:09Chào mừng quý vị khán giả quay trở lại với chương trình Gõ Cửa Thâm Nha
01:18Cốc cốc cốc, cọc cọc cọc
01:20Và ngày hôm nay mọi người ơi, mọi người thấy sau lưng thở là một cái bệnh viện thẩm mỹ rất là to không
01:25Mọi người có tò mò là hôm nay như Thảo dẫn mọi người đi tư vấn thẩm mỹ không ạ
01:30Ngày hôm nay chúng ta sẽ có một bữa hẹn với một bác sĩ thẩm mỹ rất là trẻ và tài năng
01:35Bây giờ cùng với Thảo đi nha
01:36Cùng nhau đi nào
01:37Hello em
01:43Xin chào
01:44Xin chào em, ngày hôm nay là chị đến từ chương trình Gõ Cửa Thâm Nha
01:47Và có hẹn với bác Khải, với bạn Lan
01:49Dạ, mình cho em xin lại hỏi tên của chị nha
01:51Để em kiểm tra lịch của bác Khải
01:52Chị Phan Như Thảo
01:54Phan Như Thảo
01:54Từ chương trình Gõ Cửa Thâm Nha nha
01:56Hiện tại là bác Khải đang tư vấn ở trên đó
01:58Mình đợi giúp em khoảng 10-15 phút để em hướng dẫn mình lên vào bác Khải nha
02:01Thế đi một vòng thăm quan nha
02:03Dạ, được chị
02:03Dạ, em mời chị đến mình
02:06Một cậu bé sinh ra ở vùng quê nghèo Đức Phổ
02:25Vì hàm họp mà suýt vui mình trong biển lửa
02:28Nhiều năm sau
02:29Cậu bé ấy đã trở thành một trong những bác sĩ thẩm mỹ được săn đón nhiều nhất
02:33Là cái tên gắn liền với sắc đẹp và cuộc sống gia đình viên mãn đủ đầy
02:38Không hành trình nào là trải đầy hoa hồng
02:40Trên đỉnh Vinh Quang vẫn có những góc riêng thầm kín
02:44Mà chỉ có người trong cuộc mới tỏ tường
02:46Hãy cùng gõ cửa thăm nhà bác sĩ Đỗ Quang Khải
02:49Em thì em tiết tác rất là nhiều rồi
02:51Nhưng mà hy vọng bác có thể giới thiệu bản thân
02:53Cũng như là giới thiệu một chút về mình
02:56Cho khán giả của chương trình Ngọc Tự Thâm Nhà nha
02:57Mình là bác sĩ Đỗ Quang Khải
02:59Hiện đang là giám đốc chuyên môn của Bệnh viện Nam An
03:03Vậy là bác Khải mình làm trong công việc được bao lâu rồi bác ha?
03:07Mình tốt nghiệp 2010
03:09Thì cũng được 15 năm
03:1115 năm là khi mà mình học bên y dược
03:13Là mình học về ngành gì
03:14Và nguyên nhân nào mình chọn thẩm mỹ
03:17Và mình đã bắt được thẩm mỹ được bao nhiêu năm hay là 15 năm luôn ạ?
03:19Thật ra thì cái đoạn đường học y rất là dài
03:23Để tốt nghiệp ra thành một bác sĩ
03:26Làm thẩm mỹ và làm tạo hình
03:28Thì nó rơi đâu đó
03:30Thời gian học nó rơi vào khoảng cỡ từ 11 đến 12 năm
03:34Wow, em không biết cái đấy
03:36Học y ra khoa, tức là học cơ bản thôi
03:39Thì là 6 năm
03:41Trước đây thì mình có khoảng thời gian công tác
03:43Tại một bệnh viện lớn
03:45Đi luân khoa
03:47Sau đó mình đến 1 năm
03:49Đã học
03:50Sau đó là về để học thêm chuyên khoa nữa
03:53Thì nó rơi vào khoảng cả 11 đến 12 năm
03:56Đâu đó thì nó cũng bắt đầu mà
03:58Thực hành hành nghề chính
04:00Thì khoa 2013
04:02Ngày xưa lúc mà mình đi học y
04:04Mình chọn chuyên khoa nào á?
04:06Thực ra thì ngành y thì mình sẽ phải học hết
04:07Học hết rồi?
04:08Đúng rồi
04:08Thế là học 6 năm
04:09Sau đó đi thực hành thêm 18 tháng
04:12phải có cái giới hành nghệ chỉ đa khoa thôi
04:14sau đó phải học thêm 2 năm là chuyên khoa nữa
04:17thì cái cơ duyên mà mình chọn là tâm mỹ là ngành chọn nghệ đúng hơn
04:21chứ không phải là mình chọn
04:22thì mình đi lên khoa tại bệnh viện
04:26sau đó sẽ được phân về khoa
04:28thấy khoa này nó cũng khá là hay
04:30thì đầu tiên cái mình muốn làm là làm về tạo hình
04:33tức là làm để tái tạo cho nhân ung thư
04:36những cái ca mà tái tạo vũ như thế nào vậy
04:39thì sau đó mình về khoa mình làm
04:42thì cũng hỗ trợ để công tác trong giảng dạy của trường nữa
04:47thì mình làm một bệnh viện của trường nào
04:50Thế ngày xưa lúc mà mình còn trẻ còn nhỏ
04:52mình cũng muốn học bác sĩ
04:52mình có nghĩ đến chuyện là mình sẽ làm về thẩm mỹ không ạ?
04:55hay là mình nghĩ là bác sĩ thì phải cứu người
04:57mình đi làm bác sĩ để mình chữa bệnh
04:58mình cứu người là mình làm đẹp
05:00Thì ai cũng nghĩ là mình làm thẩm mỹ để có này nọ
05:05nhưng mà thật ra vô giờ mình nghĩ tới chuyện đó
05:07mình làm y thì thật ra một là cái sự kỳ vọng của gia đình
05:11cái thứ hai mình cũng từng nói với ba mẹ rằng
05:14nếu như mà mình làm để kiếm tiền thì chắc chắn mình sẽ không trọng người y
05:18làm vì cái đam mê mình
05:20rồi vì để phục vụ cho bệnh nhân, khách hàng
05:22Vậy thì bác khải khi mà còn nhỏ và cậu bé còn nhỏ thì bác khải là như thế nào ạ?
05:27Tuổi thơ của mình nó khá là dữ dội
05:30Ở vùng quê rất là trên núi mà Quảng Ngãi, rất là xa
05:38thì thời mình lớp 1 thì chưa có đèn, chưa có điện gì cả
05:42thì nói chung ba mẹ cũng rất là khó làm gì giáo viên hết mà
05:47nhưng mà giáo viên cũng phải nuôi heo, cũng phải làm nông
05:51nói chung tối sẽ không có cơ hội để mà học bài
05:54cũng không có cái sách để mà đọc
06:02Ba mẹ thì vẫn là muốn mình có chữ
06:05Cả cái thị trấn đó là chỉ có một mình nhà mình đặt sách thôi
06:09Bác đó chuyển đi phải đạp xe cả tiếng đồng hồ từ cái bưu điện ở thị xã trong này
06:14Chỉ chuyển lên đạp xe lên cái vùng núi để đưa sách cho mình
06:18Đi cái đường nó sẽ rất là khó
06:21Trời ơi, giống như những vùng mà lũ lụt tiền cầu
06:24Nhiều khi trôi mất chỉ có đi cái 2 cái bánh miếng bán
06:28thì cũng phải đi qua đó để mình đi học
06:32Là ở đó người ta nhiều dân cư đó có đông hay là mình ở một nơi không có người rồi
06:36Có trường học không ạ?
06:37Trường học nhưng mà trường nhỏ lắm
06:39Trường thì cái trường cấp 1, cấp 2 thôi
06:42Có đêm thì mình lấy cái đèn dầu đem vô mồng độc quá
06:45Ba mình đem vô xong rồi ngủ quên
06:47Cái dầu nó đổ, cháy mồng
06:49Cháy
06:51
06:52Nguy hiểm quá
06:53
06:54Thì cũng may là phát hiện sớm
06:56Thì rất là nhiều chuyện nhưng mà nhiều khi mình nghĩ tới bây giờ mà không ngờ là
07:00Xưa nó lại khó khăn như vậy
07:02Bây giờ đã ở nhiều rồi
07:03À, đường rộng rãi hơn, xây dựng cũng ổn hơn
07:07Là làm bác ở quê đến khi nào?
07:08Cái cơ duyên mà ba mẹ chuyển vô trong Sài Gòn sống là
07:11Thứ nhất là không thể sống nổi ngoài đó nữa
07:13Năm lớp 2
07:15Thấy cái con người nó cực quá tới mức mà nó cực không chịu nổi nữa
07:20Thì bà thứ hai là mong muốn của ba mẹ là muốn cho cái cuộc sống của đứa con mình nó được tốt hơn về giáo dục
07:28Thì ba mẹ vô kia vô Sài Gòn
07:31Hai bàn tay trắng thôi cũng không có
07:39Vô đây thì cũng rất là khó khăn
07:41Lớp 2 là khi đó là mình cũng mảy tám tuổi rồi mình nhớ được rồi hông đó
07:45Cái đoạn đó là mình từ quê vào cái vùng đó chung núi xa như thế đó
07:48Còn mình đi vào Sài Gòn mình có thấy gì bỡ ngỡ
07:50Còn còn nhớ là cái cảm giác của bác háo hất hay là bỡ ngỡ như thế nào hông ạ
07:53Nhớ, nhớ dữ lắm, ấn tượng
07:55Ví dụ như khi mà mình vô đây thật ra thì mình thấy ở đâu
07:59Sao mà chỗ này mình đông quá độc đúc
08:01Ở người quê thì nơi giống như đông như chợ
08:03Thì nó gọi là đông
08:04Thì mình những lần mình được ba mẹ dẫn đi chợ thì mình thấy sao chỗ này đông quá
08:08Thì vô trong Sài Gòn mình thấy giống như chỗ nào cũng là cái chợ hết
08:11Cái câu này rất là hay
08:13Ở đâu cũng hay là chợ hết
08:14Thì rất là đông
08:15Người tập trung đông, xe đông
08:17Thì cái đó là cái ấn tượng đầu tiên
08:19Sau đó thì mình vô mình ở tái túc
08:21Nhà của em, của bà
08:24Thì cũng rất là cảm ơn những người đã cưu mang
08:29Ngay những giai đoạn khó khăn
08:31Thì một cái nhà hơn 20m2 mà gần 20 người ở
08:36Chỉ có một cái toilet nó nằm dưới sàn cỡ chắc ở phòng này gấp đôi, phòng này một chút
08:47Thì cứ tối về chỉ cần có chỗ ngủ là được
08:50Cứ nằm xếp lớp như cá mòi và ngủ thôi
08:52Thì nói chung là cái giai đoạn nó cũng rất là đáng nhớ
08:58Giúp cho mình nhớ lại, mình cố gắng hơn
09:01Có một số cái mà mình nhớ là ấn tượng là không biết ba mẹ thích như sao hay là có nhớ nghệ không
09:08Trong cái toilet á, nhà ở thành phố Hồ Chí Minh luôn mà vẫn nuôi heo
09:14Tại vì có một cái là người ta gỡ
09:16Người ta gỡ con heo á?
09:18Ừ, mình phải nhận, mình nuôi giùm
09:20Có đường, có chung đường, có chuyện đấy nữa
09:23Thì nó cái gái mình cũng không ngờ
09:25Có con heo đó, mình cứ đi toilet chung với nó
09:27Còn cái cỡ 7-8 tháng á, phải nuôi nó để nó lớn
09:31Khi mà người ta nó lớn đủ rồi đem bán nó đi thì mới không có còn cái chuyện đó nữa
09:37Cái còn chuyện này rất là hay đó bác
09:41Thế thì là bác có nói là sau khi mà bác ra trường thì bác về khoa, khoa của bệnh viện
09:46Và cũng là khoa thẩm mỹ, khoa đạo tạo hình của bệnh viện để mình hoạt động
09:50Em tưởng là đối với bác sĩ thì nằm trong một cái bệnh viện nào đấy nó sẽ tốt hơn
09:53Mà bác lại quyết định ra ngoài mở một cái trung tâm riêng ạ?
09:56Cái lý do mà mình đi ra làm riêng thì thứ nhất là để thoải mãn cái đam mê
10:01Vì đó khi mình muốn một cách là nó tốt hơn
10:04Nó làm hài lòng một cách tốt hơn, ra mình mở riêng
10:08Bác đã ra trường nè, rồi về chuyên khoa của bệnh viện nè
10:11Được bao nhiêu năm thì mình bắt đầu mình ra mình lập nghiệp riêng một trung tâm ạ?
10:15Bảy năm
10:162017, 2018
10:17Cái startup đầu tiên của hai vợ chồng sống ở cái phòng khách đó
10:20Tiền cưới bao nhiêu được ba mẹ cho mình lấy cái gom hết, mở cái phòng khách
10:25Em nghĩ là đối với những ba mẹ bình thường ngày xưa đó
10:28Con học bác sĩ đã rất là tự hào rồi
10:30Và yên tâm nhất là gì là con lại vô một cái bệnh viện
10:33Khi mà mình báo với ba mẹ rằng là ok bây giờ mình không muốn lại cho bệnh viện nữa
10:36Bây giờ mình không muốn lại cho bệnh viện nữa
10:38Mình muốn đi ra ngoài, mình mở thôi
10:39Thì ba mẹ có lo lắng, có cản không bác?
10:41Sốc chứ
10:42Một cái bệnh viện lớn của trường đại học rất là chỉnh chu, bằng học thuật
10:46Rồi mình có cái con đường mình thân tiến về giảng viên
10:49Thật ra thì không chỉ mình sốc mà những người đồng nghiệp cũng sốc, mấy thầy cũng sốc
10:53Mọi người ai cũng cản không ạ?
10:54Có chứ
10:55Chồng của mình là một giáo sư, cũng là người đỡ đồ
10:58Mình hướng dẫn mình đi thì cũng bị sốc, cũng cản
11:01Mình quyết tâm mình làm thôi
11:03Thật ra mình biết cái sự lựa chọn nào nó tốt nhất về mình
11:06Lúc đó thì mới bắt đầu mới quen, nó chưa gần cưới, vợ cũng cản
11:20Theo như em tìm hiểu thì vợ bác là một người rất ủng hộ bác xây dựng hình ảnh cho bác á
11:24Kiểu chăm sóc hết mọi thứ mà lúc đứt đi cản hả?
11:26Thì đúng rồi, thì mới khởi đầu mà
11:28Nhưng mà cái chuyện này tôn trọng ý kiến giống như ba mẹ cũng vậy
11:31Ba mẹ một người thì là nghe nói vậy nhưng mà ba mẹ cũng nghĩ
11:34Ba mẹ tốt, tôn trọng quyết định của con
11:36Mình làm thôi chứ cũng không có nói
11:38Lúc đó vợ chưa cưới, cũng vậy
11:41Bác nói cũng mấy nhưng mà mình một là cái sự quyết tâm mình
11:45Tới hai là cái sự ủng hộ những người xung quanh
11:47Nói trời
11:48Hồi nãy bác có nói là lúc cái thời mà chuẩn bị ra riêng là lúc đó chuẩn bị cưới vợ thôi
11:52Đúng rồi
11:53Chưa có lấy vợ được không ạ?
11:54À hôm nay là có chị ở đây không bác?
11:56Thường là sẽ có ở đây
11:57Nhưng mà làm chung với nhau thì ít khi nào gặp lắm
11:59Ủa?
12:02Ủa?
12:05Thì nói với hai vợ chồng thì vai tròn rất là khác nhau
12:08Vợ thì là về điều hành
12:10Còn mình là chuyên môn là cái gì
12:12Cũng không gặp anh nhau trong bệnh viện
12:14Hay là bây giờ mình đi tìm bạn đồng hành của bác?
12:17Được rồi
12:18Được không ạ?
12:19Hôm nay mình sẽ đi kiếm thử xem ở chỗ nào
12:21Ủa đi kiếm thử ở phòng nào nha
12:22Ok, mình đi thôi
12:24Ok
12:25Cô bé xinh đẹp đang ngồi đây là bạn đồng hành của bác ạ
12:28Ờ đúng rồi đó
12:29Đây là bà xã của mình
12:31Cũng đồng thời là giám đốc điều hành của bệnh viện
12:34Ờ dạ
12:35Chị biết là em là Như Lan đúng không?
12:36Dạ đúng rồi
12:37Ờ ổng mà nhìn trẻ quá ha
12:38Em là em sinh năm bao nhiêu nhờ?
12:39Dạ em sinh năm 95
12:4095?
12:41Dạ
12:42Bác ơi thay đại chồng bác là Trinh là bao nhiêu tuổi đây?
12:44Ờ 9 tuổi
12:459 tuổi
12:46Lúc xưa á chị
12:47Thì khi mà em quen ảnh là em năm 15 tuổi
12:5115 tuổi
12:5215 tuổi
12:5915 tuổi là ảnh 24 tuổi
13:01Là cái lúc đó thì nó thấy nó rất là xa
13:04Ý là giống như là chú cháu vậy á
13:06Chú cháu vậy á
13:07Nhưng mà vào cái giai đoạn này rồi thì lại thấy nó bình thường
13:10Bây giờ còn kêu chú không?
13:12Người 30 người 39 thì nó cũng bình thường chị ha
13:15Bây giờ thấy bình thường nhưng mà cái đoạn 24 thì nó hơi sai sai
13:19Dạ
13:20Chị biết hôm khi mà em ảnh
13:22Em là em học trường Trần Đại Nghĩa
13:24Ở quận 1 á
13:25Thì khi mà ảnh đưa đón em đi học
13:27Thì khi mà ảnh đưa em về á
13:29Đưa trên chiếc xe máy chở em phía sau á
13:31Thì bạn em nó mới vô tình nó đi chung đường á
13:34Nó mới thấy ảnh chở em đi học về
13:36Cái hôm sau nó vô nói với em vậy nè
13:38Hôm qua tao thấy ba mày chở mày về á
13:41Ba mày công nhận đẹp trai ghê
13:44Sao em nghe câu đó em không biết là em nên vui hay nên buồn luôn á
13:48Em ơi là bác gọi là cái này gọi là mình nuôi vợ từ nhỏ phải không bác
13:52Trời ơi chị hỏi nó y chang bạn bè của anh luôn
13:54Rồi nhưng mà bây giờ với cương vị là giám đốc điều hành
13:57Của một cái bệnh viện lớn như thế này
13:59Dạ
14:00Thì cô bé 15 tuổi ngày xưa với hiện tại nó khác với nhau nhiều không hả ba
14:02Khác với
14:03
14:04Thì xưa là 15 tuổi thì còn ngây thơ
14:07Bây giờ thì chắc cũng ngây thơ trong ngoài kép
14:10Bác nãy chị có hỏi bác là bác từ bệnh viện đang an toàn ổn định như thế đó
14:17Dạ
14:18Cái bác quyết định là thôi không làm nữa mình ra ngoài mình mở phòng khám riêng
14:20Bác có bảo là bà lúc đó cản
14:21Chưa cưới mà cản rồi
14:22Là kêu ơi đừng làm
14:23Dạ
14:24Thì cái lúc mà em nghe nói thì cảm giác của em sao em sợ không
14:26Thật ra thì lúc đó em chỉ 15 tuổi mà chị
14:2824 tuổi bắt đầu anh tốt nghiệp
14:30
14:31Anh đi làm
14:32Thì cái giai đoạn đó là anh làm ở trong bệnh viện lớn
14:34Em sẽ phải rất là tự hào
14:35Và đó là cái giống như cái động lực của em để em học vậy á
14:38
14:39Nên là em có cản
14:40Lúc đó là bạn trai chị
14:41Thì lúc đó bạn trai đã quyết định rồi
14:43Thì thôi mình tôn trọng và mình theo cái lựa chọn của bạn trai
14:47Dạ
14:48Thì khi mà anh bắt đầu có cái ý định là làm phòng khám thẩm mỹ
14:51Thì em đã ủng hộ 100% rồi
14:53
14:54Sự nghiệp của em là từ nhỏ này em gặp chồng em nè
14:56Em đi học đại học sau em ra làm việc cho chồng em luôn
14:58Cả sự nghiệp cuộc đời của em là chỉ có ông chồng
15:00Dạ đúng rồi
15:01Ông chồng thì thôi đúng không
15:02Cả sự nghiệp này là chỉ để phục vụ cho chồng thôi đó
15:04Chỉ để phục vụ cho chồng thôi đó
15:06Có thể được như vậy
15:12Với việc mà bác giúp cho nhiều người trở nên tự tin hơn
15:15Trở nên hạnh phúc hơn
15:17Vì họ thay đổi diện mạo của họ thì tất nhiên bác cũng sẽ có rất là nhiều fan hâm mộ đúng không ạ
15:21Em có bao giờ gặp cái trường hợp mà người ta đồng nhiệt quá không
15:29Với bác ý
15:30Thật ra thì nhiều lắm chị
15:31Ôi hả
15:32Cũng trộm với á
15:33Tại vì nếu mà chồng mình mà được mọi người yêu quý thì đó cũng là một cái hãnh diện của mình vậy
15:38Ờ hả
15:39Ờ hả
15:40Mấy bạn mà điều dưỡng á
15:41Mấy bạn điều dưỡng khám bệnh với bác á
15:43Cũng hay mét em chị chị hôm nay á
15:44Ờ có cái chị kia
15:45Không có bị cái gì hết đẹp rồi mà suốt ngày cứ đặt lịch tới tái khám hoài hà chị
15:49Ý là cứ đòi phải đến gặp bác sĩ Khải thì mới được chị
15:52Mà không có bị gì hết á chị
15:53Không biết em kìa
15:54Ủa sao không mét em
15:55Sao không mét em
15:56Sao không mét em
15:57Chị với anh mà
15:58Những bạn đã làm việc với em mà sao không mét anh
16:00Thì ý là nói nhỏ với em vậy á chị
16:02Rồi cung cấp cho em ai
16:04Nhưng mà thật ra thì em nói có thể mọi người không tin
16:06Hoặc là chị không tin
16:07Nhưng mà hồi giờ chưa bao giờ em có cảm giác là em sẽ ghen với khách hàng của mình
16:12Trước đây á em rất là ghen
16:13Nhưng mà em không có ghen trong công việc hay ghen với khách hàng của mình hết
16:16Không bao giờ luôn
16:17Thế sao em nói em là người rất là ghen thì thường thường ghen hút nào hả bác
16:20Để bác Hải nói nè
16:21Dạ rồi anh nói đi anh
16:22Dạ rồi anh nói đi anh
16:23Nhiều
16:24Nhiều
16:25Nhiều
16:26Ôi nhiều
16:27Diễn ra thường xuyên mà không biết lý do tại sao luôn
16:28Không biết phải tại mình không
16:30Là bé Lan sẽ kiểu như là nói cái này nói cái kia
16:33Vành vặt hay là sẽ làm gì bác
16:34Giống như vậy đó
16:35Vành vặt
16:36Nói hỏi
16:37Tại sao
16:38Điện thoại mình nó đầy tin nhắn quá
16:40Mình xóa bớt đi
16:41Ủa tại sao xóa tin nhắn
16:45Thì mình lọc tin nhắn thì mình xóa hết
16:47Tại sao xóa không biết trả lời sao luôn
16:48Thì tả lời không biết sao cho vừa lòng
16:50Thì tả lời không biết sao cho vừa lòng
16:51Nhưng mà chị có đồng ý với em một chuyện đó là
16:54Do người ta cho mình cảm giác bất an nên mình mới phải ghen không
16:57Ta có đồng ý rằng là tại vì người ta không làm cho mình yên tâm
17:00Là mình bất an nên mình mới ghen không
17:02Thực ra thì mình không cần trả lời mình chứng minh bằng hành động thôi
17:05Tích cách hai người khác như thế là trong công việc là
17:07Không có bao giờ gây nhà không bao giờ bất đồng quan điểm hết
17:10Có chứ
17:11Em nghĩ cái chuyện mà bất đồng quan điểm là một cái việc mà nó phải có
17:15Nhưng nếu mà nói không có bất đồng thì em nghĩ nó hơi bất thường á
17:18Rồi bất đồng quan điểm mà một người rất là khó thể hiện được cái gì mình đang suy nghĩ trong lòng như bác
17:23Còn một người thì nói rất là tốt thế này
17:24Dạ
17:26Thì mình sẽ có cách để cho tự hiểu
17:29Gây
17:30Không có đâu chị
17:31Các em nói cho chị nghe một sự thật đó là
17:33Bác sĩ Khải có thể không thể chia sẻ với mọi người
17:36Có thể nói mọi người không hiểu
17:38Hoặc là có thể ít nói với mọi người
17:39Nhưng với em thì nói rất nhiều
17:41Bao nhiêu cái gọi là cái nỗi lòng, cái tâm tư hay cái gì là
17:44Là tuôn ra với em hết, tuôn trào với em hết
17:46Mà khi mà hai vợ chồng mà tối về mà ngồi mà nói chuyện
17:49Là không ai vừa ai đâu chị
17:51Chứ không phải là một cái hình ảnh mà
17:53Điềm đạm và
17:54Không phải có không kìa
17:56Không phải là điềm đạm và trứng chạc như thế này đâu chị
17:59Thái hà là về nhà cũng trải treo rồi bị lá động
18:01Đúng rồi
18:02Cho nên là thật sự em nghĩ chính cái bất đồng nó mới là cái để mà cùng nhau phát triển
18:14Nghĩa là mình đừng có một cái thái độ mà mình tiêu cực hay là mình bỏ đi, mình rời đi thôi
18:20Đấy đó là với bé Lan nè
18:22Còn với bác Hải là bác mỗi lần mất đồng thế bác cảm giác bác thấy như thế nào
18:26Thì mình là một cái người dễ đón nhận cái sự góp ý
18:30Dễ thay đổi để mình cho nó tốt hơn trong cái công việc và cũng như trong cái hành nghề
18:36Thế rồi từ cái lúc mà em xây dựng cho bác một cái hình ảnh ở trên mạng social
18:40Thì có những cái comment, những cái câu nói người ta comment vô nó đôi khi nó cũng gây khó chịu cho mình á
18:45Thì bác có bị ảnh hưởng những câu nói, bác có để ý những câu nói đó không?
18:48Nói không có thì không đúng
18:50Nhưng mà thật ra thì mình làm là phải chấp nhận những chuyện đó
18:54Và thứ hai, những cái góp ý đó là họ quan tâm tới mình thì họ mới góp ý
18:59Trời dễ thương quá vậy nai sứ
19:00Thật là mình để ý hoài thì mình sẽ không có thể nào làm việc được
19:03Rồi mình đón nhận những điều đó bác có bị sốc hay là cảm thấy không muốn làm nữa không?
19:07Thật ra thì nó đến từ từ, mình làm việc, khi mình chỉ quan tâm tới mổ
19:11Thấy mọi người biết mình nhiều hơn thì mình rất là cảm kích chuyện đó
19:14Còn sốc thì mình không thấy hay không? Thấy hơi bất ngờ thôi
19:17Hơi bất ngờ
19:18Rồi bé Lan, hai em làm hình ảnh, em sử dụng hình ảnh của anh rất là tốt
19:22Rồi khi mà anh nhận những cái phản hồi như thế thì em có lo lắng ảnh hưởng gì đến ai đấy không?
19:26Thật ra thì chồng em chính là người cổ vũ em làm mạng xã hội
19:29Thôi vậy hả? Dạ
19:30Hai vợ chồng cũng lập nghiệp lâu rồi chị
19:32Nhưng mà xuất hiện trên truyền thông thì chỉ mới 2 năm gần đây thôi
19:35Và em suy nghĩ đắn đo rất là nhiều
19:37Bởi vì em là một người rất là cá tính
19:39Có thể cái cách giao tiếp của em thì nó như vậy thôi
19:42Nhưng bình thường em sẽ là một người kiểu em hơi hướng nội một chút
19:46Em đi ra ngoài em sẽ khó mà bắt chuyện giao tiếp với một ai
19:49Thì lúc đó chồng em mới là người cổ vũ em
19:52Tại vì em thấy là mạng xã hội bây giờ
19:54Và cái thương hiệu cá nhân bây giờ nó là một tài sản
19:57Ai mà có được cái định hình cái thương hiệu cá nhân á
20:00Thì người đó đã có một tài sản trong tay để có thể gây dựng những cái thứ khác
20:03Cũng tò mò đấy tò mò là cuộc sống của bác sĩ thông nghĩ bận rộng sẽ như thế nào
20:07Em nghĩ là trong những cái video của bác thì mọi người cũng sẽ hiểu hơn rằng
20:12À thì ra không có cứng nhắc như mình tưởng tượng
20:14Không có khó gần như mình tưởng tượng
20:16Đúng không ạ? Bây giờ mình nói chuyện về gia đình đi
20:18Hai vợ chồng bận như thế, một cái trung tâm to như vậy mà chị nghe nói là em sinh ba bé
20:22Dạ
20:23Bác thì bác bao giờ nghĩ là muốn lan ở nhà để ba đứa con xong giữ con ở nhà không?
20:27Không
20:28Không
20:29Thế đó tùy quyết định với vợ thôi à
20:30Lúc hai vợ chồng làm chung thì hầu như là vợ sanh, sanh xong rồi làm
20:34Thật ra thì mình nhìn lại thì thấy vợ làm một cái chuyện kỳ tích
20:41Ồ đúng không, anh nhìn thấy vợ là siêu nhân hả?
20:43Thứ nhất là đi làm tới ngày cuối cùng khi đẻ
20:46Đứa gần nhất là sinh tối thứ sáu thì chiều thứ sáu vẫn đi làm
20:50Rồi tuần sau là đi làm lại
20:52Thường phụ nữ cần cái sự hồi phục sau sanh á
20:56Rất là mệt
20:57Anh thấy vợ mình là một người vượt qua những cái khó khăn á
21:01Thì mình thấy cái đó là cái điều ít có
21:04Bác có hay giữ con cho vợ nghỉ ngơi hay là chơi với con hay là bỏ nhiều thời gian cho gia đình không ạ?
21:11Thường
21:12Thường
21:13Thường
21:14Hiện giờ thì vợ đang đi học cuối tuần
21:16Thì mình thường là sẽ người dẫn ba đứa nó đi chơi
21:20Một mình bác có thể take care được ba đứa luôn vậy hả?
21:22À tụi nó tự take care nhau, mình có cách
21:24Wow, hay vợ chồng hay quá hả?
21:26
21:27Thật ra thì vợ chồng em á
21:29Sẽ có những cái lý tưởng chung
21:32Tất nhiên cuộc sống mỗi ngày ai cũng có 24h thôi
21:35
21:36Nhưng mà vợ chồng em sẽ có những cái nguyên tắc
21:39Và sẽ có những cái cách riêng để mà con mình nó cảm nhận được cái hơi ấm của ba mẹ
21:44
21:45Mặc dù là như chồng mở mắt ra là đi làm tới nhiều khi tới tối mới về
21:48
21:49Rồi em cũng vậy
21:50Mà ví dụ trong một ngày đi thì buổi sáng là cái buổi mà cả gia đình sẽ ngồi quay quần lại với nhau
21:56Ăn sáng
21:57Ăn chưa ăn tối thì không biết có ăn được với nhau không
21:59Cho nên sáng nào cũng sẽ ngồi ăn sáng với nhau
22:01Bắt đầu một cái ngày mới dành thời gian cho con
22:03Con đi học rồi ba đi làm mẹ cũng đi làm
22:05Tối á là con nó sẽ ngủ với em
22:08Những cái bà mẹ hiện đại hiện nay á thì sẽ thấy hơi hơi kì
22:11Nhưng mà em đã nghĩ là ban ngày em đã dành quá nhiều thời gian cho công việc
22:15Thì ban đêm con nó cần mẹ
22:17Em muốn là con em khi nó mở mắt ra là nó sẽ có mẹ kế bên
22:21Và chính những cái khoảng thời gian buổi tối đó là cái khoảng thời gian chất lượng mà em dành cho con em
22:26Em dành cho con em
22:36Con lúc nào nó cũng sẽ cảm nhận được là ba mẹ đang làm
22:40Và đang rất là mệt, đang rất là cực
22:42Và cuối ngày ba mẹ dành thời gian cho tụi con các thứ
22:45Thì em nghĩ cái sự chia sẻ đó nó là cái điều gắn kết gia đình
22:49Chứ còn để mà nói là tụi em mà dành thời gian cho con nhiều để mà chơi với con hay là chăm sóc cho con nhiều thì không có
22:57Không có hả?
22:58Dạ
22:59Còn chồng á thì ngoài việc làm ra là về là sẽ chơi với con, dành thời gian đưa con đi chơi hết, chăm sóc con hết
23:06Bác có thể chia sẻ cái bí quyết riêng của bác để mà có thể quản lý một đàn con thơ như thế
23:11Thứ nhất là con nít mình đôi khi mình phải đối xử nó với một người lớn
23:15Rồi mình nói cuối tuần này mẹ đi làm nha, mẹ đi học
23:20Ba sẽ dẫn tụi con đi chơi
23:23Mình nói cho nó để tụi nó có sự chuẩn bị trước
23:25Nói con lớn thì con sẽ lo cho em nhỏ
23:28Con chuẩn bị đồ của con riêng
23:30Mà con đi 2 ngày thì con cần bao nhiêu bộ đồ đó
23:33Đồ bơi, gì đó, bánh trái gì đó rồi đồ chơi riêng của con
23:38Con sẽ soạn đồ luôn cho em nhỏ nhất
23:41Còn đứa giữa thì con cũng sẽ tự chuẩn bị đồ của con
23:43Rồi con đếm lại, nhờ chị hai đếm
23:46Thì mình sẽ kiểm tra lại
23:47Thực ra thì khi mà những bạn nhỏ, bạn tự lập
23:50Bạn không bao giờ để thiếu
23:52Và thiếu một lần thì lần sau sẽ không bao giờ thiếu nữa
23:55Và mình dẫn đi rất là nhiều chứ không phải chỉ một lần
23:58Cái cách nuôi con này của bác
24:00Là sẽ làm cho bác bật ông bà lo lắng lắm đó
24:03Mẹ cũng lo lắng lắm chị
24:05Từ khi mà em học cách mà em chịu đựng
24:07Em chịu sự sợ hãi và lo lắng
24:09Em chịu đựng cái sự sợ hãi và lo lắng
24:11Và em học cách là em thôi
24:13Để cho cha chơi với con theo cách mà cha muốn
24:16Chứ không phải là mẹ muốn
24:17Tại vì mẹ muốn con được chăm sóc
24:19Nhưng mà ba muốn con làm gì làm đi
24:21Thì để cho ba được chơi với con theo cách đó
24:23Thì em thấy khi đó cha con có thời gian thân thiết với nhau nhiều hơn
24:27Mà con cũng cảm nhận cái sự khác biệt với cha và mẹ
24:31Và con nó cũng có nhiều cái tính cách hơn
24:33Thì sau một thời gian chịu đựng
24:35Thì em lại thấy là em lại xứng đáng với cái thời gian đó
24:38Được hưởng thành quả
24:39Được hưởng thành quả
24:40Từ sự chịu đựng của mình
24:41Dạ đúng rồi
24:42Nói về con cái thì mình có một món quà
24:44Một cái video gợi đến cho hai vợ chồng
24:46Dạ
24:47Bắt đầu từ chuyện con cái thì bây giờ mình xem nha
24:50Thì bác sĩ Khải là một cô bé khéo tay
24:53Thích hay làm thơ
24:55Một cái nọ là Khải mới chơi xa mà
24:57Trong cái mùng trên cái mùng nó kéo xuống rồi
24:59Rách một toát một lỗ
25:02Nhưng mà Khải thì biết vá từ đó luôn
25:06Hồi đó là mới có bảy tuổi á
25:09Mà biết lấy kim, nhíp vá lại mà rất là đẹp luôn
25:13Để nỗi mà về cái gì của Khải á
25:16Tối lại cũng không biết nữa
25:17Trần dòm lên cái ồ sao giống như cái mùng này
25:19Giống như bị rách hay sao mà ai may mà đẹp dữ vậy á
25:23Thì ra hỏi thì là biết Khải lúc đó là nó đã khéo tay rồi
25:27Thường thì trong cuộc sống hoặc là trong công việc
25:29Thì cũng phải có những cái khó khăn
25:32Từ khi mà thành lập bệnh viện thì cũng phải lo lắng nhiều
25:36Nhưng mà ít có khi mà Khải tâm sự với cô lắm
25:40Thường là cô hay nhìn bởi vì thường là ít nói
25:43Ít có tâm sự nhưng mà cô biết, cô cảm nhận được
25:45Thì khi mà cô hiểu được như vậy thì hay giúp những cái việc gì cô làm được thì làm
25:51Ví dụ như là dạy cháu học hoặc là qua chăm sóc cháu
25:56Coi nhắc nhở thì đỡ được phần đó
25:59Cho Khải đỡ lo lắng
26:01Để mà toàn tâm toàn ý mà làm công việc của mình cho tốt hơn
26:06Bác sư Khải bây giờ làm việc quá nhiều
26:08Không có thời gian dành cho mình
26:10Không có thời gian dành cho gia đình con cái
26:12Thì cái lúc mà chưa có lên bệnh viện á
26:16Thì còn có thời gian để mà đi du lịch dẫn con đi chơi
26:20Hai ba tháng thì là đi một lần
26:23Làm việc quá nhiều
26:24Cả vợ cả chồng luôn
26:25Khải có khi mỗi tới 8-9 giờ mới về tới nhà
26:30Có khi là làm cái đêm tới mùa 1-12 giờ mới về
26:34Và không có thời gian để lo sức khỏe cho mình
26:37Và cũng không có thời gian mà lo cho các con
26:40Cho gia đình nữa
26:42Mẹ cũng mong rằng là Khải cũng sắp xếp công việc
26:46Để cho mình có thời gian để lo sức khỏe cho mình
26:49Để mình khỏe mạnh thì mới lo cho con cái được
26:52Riêng mẹ với ba thì là cũng luôn đồng hành
26:57Không phải là đồng hành song song bên con mà phía sau con
27:01Để giúp được gì thì giúp
27:04Ví dụ như là mẹ còn khỏe thì mẹ chỉ dạy
27:08Dạy, lo về học tập cho các cháu
27:13Để cho con yên tâm
27:15Để mà con phát triển công việc của con
27:18Và đưa bệnh viện ngày càng tiến lên
27:21Rất là vui, tự hào về con
27:36Mẹ của bác là một người như thế nào ạ?
27:37Thế nào ạ?
27:38Thì như lúc nãy mình tâm sự á
27:39Mẹ với ba thì là một người rất là định hướng
27:43Hy sinh vì con
27:45Chịu cực khổ thì cũng
27:47Chú ý là có định hướng học hành cho con cái
27:50Và tới bây giờ vẫn nhắc tới là
27:52Bạn muốn dạy cháu
27:53Nghe cái video của bác cá gợi á
27:55Là thấy mẹ của bác là một người rất là từ tốm điềm đạm
27:58Có hơi mắng con đó
28:00Nhưng mà nghe ra nó rất là ngọt ngào
28:01Hơi nhỏ là bác có hay bị mắng
28:03Và hay quầy phá nhiều không ạ?
28:05Nhiều
28:07Mình một đứa rất là nghịch và hiếu động
28:09Thì mẹ là một người ảnh hưởng
28:11Trong cái học hành của mình rất là nhiều
28:14Có được như bây giờ cũng là cái sự hỗ trợ
28:17Của ông bà nội và ông bà ngoại hai bên
28:21Thì rất là may mắn đã được sự hỗ trợ của hai ông bà
28:25Cái chính yếu mà
28:27Trong mắt của mẹ mình 40 tuổi
28:29Vẫn còn một đứa nhỏ
28:31Vẫn lo lắng hả bác?
28:33Lo lắng ngủ không ngon
28:35Không đủ thời gian sức khỏe
28:37Thì mẹ để ý
28:39Thì trước đây thì có thời gian nhiều
28:43Cuối tuần hay vợ chồng hay đi chơi
28:45Bây giờ thì ít hơn
28:47Thì mẹ cũng đang cố gắng làm những gì tốt nhất cho mình
28:52Bác và Vây Lan sẽ chia sẻ được cái định hướng tiếp theo của mình
28:55Về cái tương lai bệnh viện và khách hàng á
28:59Thì mình mong muốn xây dựng cái một là về bệnh viện
29:03Vì một đội ngũ chuyên môn nó sẽ chuẩn chỉnh
29:06Mình cũng muốn giúp cho thế hệ sau
29:09Tới tuổi thì mình nghĩ là 5 năm sau
29:11Mình sẽ truyền đạt những cái mình đang làm tốt nhất cho thế hệ sau
29:18Đào tạo
29:20Và về mặt phía khách hàng thì mình sẽ định hướng cái bệnh viện
29:25Để cho nó giúp cái chất lượng của cái điều trị tốt hơn
29:30Xin cảm ơn hai vợ chồng rất là nhiều luôn đó
29:32Bây giờ mình sẽ cho một câu hỏi cuối cùng
29:34Hỏi bà Lan
29:35Đó là cái giấc mơ với bức tranh
29:37Khi về già về hưu của hai vợ chồng em là như thế nào?
29:39Hai vợ chồng em có một bức tranh thôi vậy?
29:41Ờ hả?
29:42Đi du lịch vòng vòng vòng thế giới
29:43Khi mình là về già đó thì mình thấy như thế nào?
29:45Đó là
29:46Home is whenever when I'm with you
29:48Ngo ơi so sweet hả?
29:50Không phải du này không mà còn mấy nhóc kia nữa
29:53Mấy nhóc kia nữa
29:54Em có nói với ảnh là em muốn gần một cái ngôi nhà to
29:57Không để làm gì hết
29:58Nếu mọi người một phòng
30:00Em cũng không cần phải có quá nhiều nhà cửa
30:02Mình không thể ở hết
30:03Em muốn em có anh và những đứa con
30:07Đi đâu cũng được miễn là đi cùng nhau
30:09Cái giấc mơ, cái bức tranh của tụi em về già là tụi em có thể
30:12Có cái thời gian ở bên nhau để khám phá thế giới
30:15Ờ dễ thương quá
30:17Mình kết thúc chương trình với một cái hình ảnh rất là đẹp
30:21Mình thấy hồng hồng hồng quá cho hai người luôn
30:24Chị cảm ơn Lan rất là nhiều
30:25Cảm ơn Bác Hải rất là nhiều
30:26Bữa chia sẻ rất là dễ thương và thật lòng
30:28Rất là cởi mở của hai vợ chồng
30:30Chương trình ở cửa thăm nhà
30:32Cảm ơn quý vị khán giả đã luôn theo dõi và ủng hộ
30:34Và chương trình sau hôm nay đã kết thúc
30:36Xin chào và hẹn gặp lại nha
31:04Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Hãy là người đầu tiên nhận xét
Thêm nhận xét của bạn

Được khuyến cáo