Skip to playerSkip to main contentSkip to footer
  • 6 weeks ago
Transcript
00:00Transcription by CastingWords
00:30Ta không muốn lập liên lụy dân gia
00:31Điều duy nhất ta có thể làm
00:33Là làm tốt trách nhiệm của một ngộ tá
00:35Ngài nói thật cho ta biết
00:42Ngài đã bắt đầu thích sở sở từ bao giờ vậy
00:45Thầy à
00:49Tuy rằng ta
00:51Vẫn chưa lập gia thất
00:52Nhưng dù sao cũng đã có tuổi
00:54Những chuyện nam nữ thường tình như vậy
00:56Ngài tưởng ta không nhận ra sao
00:57Thân sắc của ngài lúc bảo vệ sở sở
01:00Cẩn du à
01:02Ngài đúng là quá hồ đồ
01:04Trước mặt của thầy
01:06Cẩn du không giống nguy biện
01:08Hôm nay con bảo vệ cô ấy như vậy
01:10Ngoài lý do câu chuyện còn nhiều quấn khúc
01:12Đúng là con có chút tình cảm riêng
01:15Cẩn du biết có chút không công bằng
01:17Nhưng con đều tình nguyện làm vậy
01:19Nếu thầy có trách mắn
01:21Cẩn du xin nhận hết trách nhiệm
01:23Ngài đúng là
01:25Ta không hiểu ngài đang nghĩ cái gì nữa
01:26Trường An
01:27Có biết bao tiểu thư khuê cát
01:29Nhi nữ hoàng tộc
01:30Tại sao ngài lại thích
01:31Một nữ ngỗ tác như vậy chứ
01:32Nếu như hoàng thượng biết được
01:34Công chúa biết được thì
01:35Ngài nghĩ chỉ trách mắn thôi hay sao
01:36Không phải là con thích mùng ngỗ tác
01:38Ta mặc kệ ngài nói cái gì
01:39Cha mẹ ruột của cô ta cũng làm quan
01:42Nhưng mà
01:43Dù gì cô ta
01:44Cũng được một gia đình ngỗ tác nuôi dưỡng từ nhỏ
01:46Lại còn chạy tới Trường An
01:48Tham gia cuộc thi ngỗ tác của Tam Pháp đi
01:50Tội danh hậu thế của Phản nghịch
01:52Cũng đã lan truyền khắp nơi rồi
01:54Bây giờ cả kinh thành ai cũng biết
01:56Ngài nên hiểu là
01:57Những vết nhơ của cô ta
01:58Rất khó mà trửa sạch được
02:00Nếu như
02:01Ngài vẫn còn cư xử hồ đồ như vậy
02:03Thì ta bắt buộc phải đưa cô ta đi
02:05Cẩn du không hề muốn cãi lời thầy
02:09Nhưng mà con nhất định
02:10Sẽ không giao cô ấy lại cho bất kỳ ai hết
02:12Ngại
02:13Những vết nhơ mà thầy nói
02:14Đều là những thử thách đã rèn luyện cô ấy được như bây giờ
02:17Cẩn du rất trân trọng điều đó
02:19Không nghĩ
02:20Đó là vết nhơ đâu
02:21Huống hồ
02:23Thầy cũng là người xuất thân nghèo khó
02:25Phấn đấu được thành tội như bây giờ
02:26Từ nhỏ Cẩn du đã được thầy dạy bỏ
02:28Số phận của chúng ta không phải do trời quyết
02:30Cũng chưa bao giờ lấy ai vì xuất thân của họ
02:32Những lời thầy nói ngày hôm nay
02:34Quá mâu thuẫn với những gì thầy từng dạy
02:35Cẩn du rất khó hiểu
02:37Mong thầy hãy chỉ dạy cho
02:38Được rồi được rồi
02:40Bây giờ ta không nói nổi ngài nữa rồi
02:42Đã tạ thầy
02:47Đã tạ thầm
02:47Hả
02:48Hả
02:49Hả
02:50Hả
02:51Hả
02:53Hả
02:54Hả
02:55Hả
02:57Hả
02:59Hả
03:01Hả
03:03Hả
03:05Hả
03:07Hả
03:09Hả
03:11Hả
03:13Hả
03:15Hả
03:17Hả
03:19Hả
03:21Hả
03:23Hả
04:55Ý? Cái này là cái thiềm à?
04:59Đưa động vọt.
05:00Đây là ai vậy? Sao lại vẽ người này?
05:04Đây là mẹ cô sợ sợ. Cô ấy khôi phục viện mạo người mẹ nhờ do khung sương sọ của bảy. Đề vẽ bức này dựa trên bức tượng của cô ấy.
05:14Ồ, phải rồi. Hôm mở quan tài, Quynh có nghe cô ấy nói. Nhưng mà thật không ngờ, cô ấy lại có thể khôi phục viện mạo ban đầu. Chỉ nhờ một bộ xương. Sợ cô nương đúng là một ngỗ tác tài năng.
05:26Đề lại không hy vọng như vậy. Nếu cô ấy chỉ là một ngỗ tác thông thường thì không cần phải chịu quá nhiều nguy hiểm để được bình an suốt đời. Đó cũng có thể là một chuyện tốt.
05:35Những lời này không ngờ lại được nghe đệ nói. Xem ra cảnh vật đã nói đúng. Dù kiềm châu, chẳng giàu có đông đúc gì. Nhưng lại rất hợp với lòng người.
05:46Cuộc đời của đệ không ngờ lại được nghe Quynh ghen cảnh vật nói đúng đó.
05:54Xem ra ngày hai người về cùng phe cũng không còn xa nữa rồi.
05:57Sao hắn bị với Quynh được? Quynh mạnh hơn nhiều.
06:01Đệ mang cơm đi. Đệ không ăn uống càng hoàng Quynh sẽ giết thư mách mẹ.
06:05Chuyện ngày mai vào núi tìm Hứa Như Quy, Quynh sắp xếp thế nào rồi?
06:10Đều sắp xếp hết rồi. Đi yên tâm.
06:13Đám thuộc hạ của Quynh cũng khá. Quả không làm lãnh tướng quân mất mặt.
06:17Mấy ngày nay, cãi trang tìm kiếm ở trong núi.
06:20Dù vẫn chưa tìm được tung tích của Hứa Như Quy, nhưng mà cũng tìm thấy vài dấu vết.
06:25Ít, ngày mai đều phải đích thân vào núi à?
06:27Ừm.
06:28Nếu ngày mai tìm được Hứa Như Quy, đệ phải lập tức lên đường về Trường An.
06:33Để nghe cánh vật nói.
06:35Mấy hôm nay Lãnh Nguyệt cứ nhắm vào Quynh.
06:39Từ khi cô ấy biết Thánh Thượng muốn ban hôn cho cả hai,
06:43cô ấy cứ bám lấy Quynh và âm hồn.
06:45Có khi bây giờ đang chợ bên ngoài đó.
06:49Tại sao vậy?
06:50Cô ấy nói nếu Quynh có gan đồng ý lấy cô ấy, cô ấy sẽ có gan lấy mặn Quynh.
06:57Vậy cánh vật đâu?
06:58Đã uống rượu sân trước.
06:59Quynh gọi Lãnh Nguyệt, vô đi.
07:04Ừm.
07:15Đại Nhưng.
07:16Vào đi.
07:21Lui xuống.
07:27Đại Nhưng.
07:28Tình hình ở Quyền Quang Lĩnh thế nào rồi?
07:34Đã bắt được tên thằng dư nghịch đảng chưa?
07:36Vẫn chưa.
07:41Chưa à?
07:42Vậy lúc cuộc đều bắt hai con bắt.
07:43Ta lào tạm cổ tứ để được chút công trạng.
07:46Cuối cùng không được cái gì hết để còn bị thương như vậy.
07:48Hôm nay con sức của ta đổ bể hết rồi.
07:50Đại Nhưng bớt nóng, bớt nóng.
07:51Thiết Thượng Thư ở lại Quyền Quang Lĩnh.
07:53Vẫn chưa về kinh.
07:54Chắc là có sắp xếp khác rồi.
07:57À, tiểu nhân còn ngay ngóng được.
07:59Ngày mai ăn quận Dương sẽ lên núi Phượng Hoàng.
08:01Tìm bác hứa như quy.
08:03Ngài xem...
08:04Ta xem...
08:06Ta xem...
08:07Ta xem...
08:09Đại Nhưng...
08:11Màu cử thêm người.
08:16Trong trường tự kỷ cho ta.
08:17Đi ngay.
08:19Dạ.
08:19Đi ngay đi.
08:20Dạ.
08:26Ta nhất định phải nghĩ cách...
08:29Viết trừ mầm quả triêu cấn vua.
08:31Nếu hai người không muốn bị ban hôn...
08:35Thì phải trả lời thật một câu hỏi của ta.
08:37Đừng nói một câu, một vỏ cũng được.
08:39Thời gian gần đây...
08:41Trong quân doanh của tiết độ sứ, có gì bất thường không?
08:45Đã nhiều năm ta không liên lạc với người đó rồi.
08:47Quân doanh của ông ta có gì bất thường làm sao ta biết được?
08:50Bất thường?
08:51Bất thường gì?
08:51Hoặc có thể nói như thế này...
08:55Thời gian gần đây...
08:56Lãnh tướng quân...
08:58Có tin tức gì về ông ấy không?
09:00Bất cứ là tin gì.
09:02Ý đệ muốn nói...
09:04Chuyện ban hôn có liên quan...
09:05Tới lãnh tướng quân?
09:07Chính ông ta muốn ta thành thân với tiêu cận ly sao?
09:10Nguyên nhân chuyện này...
09:11Hiện giờ vẫn chưa rõ ràng.
09:13Nhưng ta có thể chắc chắn...
09:15Chuyện này nhất định liên quan tới lợi ích của tiết độ sứ kiệm trung đạo.
09:17Không thể nào.
09:21Lúc quân trời khỏi quân doanh...
09:22Mọi chuyện vẫn bình thường.
09:24Khoảng thời gian này...
09:24Cũng không có tin gì từ quân doanh.
09:26Chuyện này vô lý thiệt.
09:29Ta với người đó không có quan hệ gì hết.
09:31Ta cũng tuyệt đối không chấp nhận hôn sự này.
09:34Nếu ông ta muốn ép ta làm vậy...
09:36Cùng lắm ta sẽ trả lại cái mạng này cho nhà hội lãnh.
09:38Ê...
09:38Chuyện này vẫn chưa đâu vào đâu.
09:40Từ từ.
09:41Nghe cẩn vô nói đã.
09:43Lãnh nguyện.
09:45Cô hãy giết một bức thư.
09:46Giết thư?
09:47Giết do ai?
09:48Lãnh tướng quân.
09:52Nghe muốn ta giết cái gì?
09:53Giết đại mấy câu hỏi thăm là được rồi.
09:55Cả cả.
09:56Khi nào lãnh nguyện giết xong...
09:57Quỳnh hãy lập tức cho người gửi thử thư quân doanh.
10:00Trực tiếp đưa cho lãnh tướng quân.
10:01Hỏi thăm à?
10:04Do thám tình hình.
10:06Lãnh nguyện.
10:07Ta không hề có ý sen vào chuyện gia đình cô.
10:09Nhưng chuyện này...
10:10Có liên quan tới an nguyên biên cường Tây Nam Đại Đường.
10:12Cũng liên quan tới tính mạng hành dạng bách tính.
10:14Ở Biên Thụy Tây Nam Đại Đường.
10:16Ta hy vọng cô có thể giúp ta.
10:18Cũng là giúp cho Thái Bình Đại Đường.
10:21Yên tâm đi.
10:22Ta hiểu.
10:24Có điều...
10:25Bức thư này...
10:26Ngài phải giết nháp cho ta.
10:27Ta chép lại.
10:29Đối với người đó ta chẳng giết nổi một câu hỏi thăm nào đâu.
10:31Được.
10:37Ủa đừng dọn dẹp nữa.
10:38Rót ly trà cho ta.
10:39Ngẹn quá.
10:42Hôm nào mà về giờ này...
10:43Cũng bắt người ta nấu cơm cho.
10:45Lần sau ngày còn như vậy.
10:46Ta sẽ nói với vương gia.
10:49Ngô Tức Quân.
10:51Có tin từ Bình Khang Phường.
10:52Không hiểu tại sao Tần Loan...
10:54Lại điều tra chuyện nô tì nghỉ diệt ở phủ công chúa trước kia.
11:00Nô tì nghỉ diệt trước đó.
11:03Phải.
11:04Và lại còn điều tra năm mà vương gia và tiêu tướng quân ra đời nữa.
11:07Vậy phủ công chúa có đồng tính gì không?
11:09Mọi thứ đều ổn.
11:10Không thấy kẻ nào tới gây sự.
11:13Công chúa vẫn chưa biết chuyện này.
11:15Ngày xem...
11:16Có nên báo với công chúa không?
11:18Người hãy cành chân chú hàng trước đã.
11:20Những chuyện khác ta sẽ báo cho vương gia biết.
11:22Rồi tính sau.
11:23Dạ.
11:33Đi.
11:37Công đi.
11:41Đi.
11:44Công đi.
11:46Đi.
11:48Công đi.
11:48Đi.
11:51Đi.
11:53Không đi.
11:55Đi.
11:56Không đi.
12:12Dương gia.
12:14Sao sợ?
12:16Dương gia.
12:16Đây là thuốc mà lãnh cô nương bóc về.
12:19Cô em có gì bận.
12:21Thuốc này là do tôi sắc đó.
12:24Ngày uống cho nóng đi.
12:29Dứt dã rồi.
12:34Cô...
12:34Ta...
12:35Do trông rồi hãy nói.
12:38Dương gia.
12:38Dương gia.
12:50Ta...
12:51Ta đến để nghe dương gia xử tội.
12:55Nghe ta xử tội sao?
12:56Hôm đó đã nói.
12:58Sau khi gặp được thẻ cúng thúc thúc.
13:00Sợ sợ sẽ nghe dương gia xử tội.
13:02Cô đứng lên đi.
13:02Được rồi.
13:06Vậy cô hãy làm cho ta 3 việc.
13:08Xem như đã xử tội cô.
13:09Ừ.
13:10Bao nhiêu gì cũng được.
13:11Thứ nhất.
13:13Cô đứng lên đã.
13:15Hả?
13:16Đơn giản vậy thôi sao?
13:19Vậy...
13:20Coi là một việc rồi à?
13:21Thứ hai.
13:23Thà thứ cho ta.
13:26Làm gì có ai xử tội kiểu này?
13:28Hôm sợ hà ngã xuống sầu.
13:30Ta đã cư xử không đúng.
13:31Tại ta...
13:32Chuyện đó.
13:35Chuyện đó không tính.
13:37Hôm đó tại ta nổi nóng khiến ngài giận.
13:39Phải là ngài tha thứ cho ta mới đúng.
13:41Được.
13:43Vậy thì cùng tha thứ cho nhau đi.
13:50Đó là duyên vật của mẹ cô.
13:52Cô cũng muốn xem không?
13:53Ừ.
13:54Xem đi.
13:55Thì ra mẹ ta...
14:06Thích màu sắc này.
14:12Đây là bức phát quả đường nét khuôn mặt mẹ cô.
14:15Vừa trên bức tượng mà cô làm.
14:16Mới dễ xong đường nét bên ngoài.
14:19Vẫn chưa tồn màu.
14:19Quyên tâm.
14:22Sau này những thứ này đều sẽ trả lại hết cho cô.
14:25Mẹ của ta...
14:27Đẹp quá đi.
14:29Bà ấy còn cười với ta nữa.
14:31Cô thông minh tới như vậy.
14:33Nếu như bà ấy còn sống...
14:35Chắc chắn sẽ rất tự hào.
14:38Sau khi ta tô màu...
14:39Cho bức vẽ này xong.
14:41Sẽ tặng cho cô.
14:45Đa tạ dân gia.
14:47Sợ sợ.
14:48Còn việc thứ ba.
14:51Tuy ta không biết...
14:53Những năm qua cha ta trải qua những chuyện gì.
14:55Nhờ mấy ẩn cưa đi.
14:57Lại mang nhiều bệnh.
14:59Cuộc sống chắc chắn bất tiện.
15:02Ta thân là con trai.
15:04Chưa bảo hiếu cho ông ấy hít được ngày nào hết.
15:06Mà lại là cô.
15:08Luôn ở bên cạnh của ông ấy.
15:10Trong khoảng thời gian ông ấy khó khăn nhất.
15:15Sợ sợ.
15:18Đa tạ cô.
15:19Dương gia.
15:20Ngài làm gì vậy?
15:21Ngài làm vậy ta nhận không nổi đâu.
15:23Ta mới là người.
15:25Phải tạ ơn thẻ cúng thúc thúc mới đúng.
15:27Ông ấy không xa lánh ta như những người khác.
15:30Mà từ nhỏ đã chơi cùng ta.
15:31Kể chuyện cho ta nghe.
15:32Động viên ta.
15:34Ta thật sự biết ơn ông ấy lắm.
15:37Cả đời này.
15:39Cũng sẽ không quên ơn ông ấy.
15:45Cả ngày nữa.
15:48Vậy cô đã suy nghĩ kỹ chưa?
15:52Ta...
15:52Ta cũng không biết.
15:56Cô không biết.
15:56Là vì hiện giờ triều đình.
16:00Muốn bắt cô về hội tội.
16:02Cô sợ liên luyện tới ta.
16:03Sợ ta khó xử đúng không?
16:06Dương gia.
16:07Hay là Ngài giao ta cho họ đi.
16:10Ta tin rằng.
16:11Ngài nhất định sẽ mang chân tướng vụ án này phơi bài trước thiên hạ.
16:15Chỉ là ta...
16:16Về Trường An trước.
16:18Ở trong Đại Lao một thời gian thôi mà.
16:22Ta không sợ đâu.
16:23Sợ sợ.
16:25Cô nghĩ kỹ mà xem.
16:27Ta chỉ mới biết được thân phận của cô mấy ngày trước.
16:29Vẫn còn rất nhiều chuyện.
16:30Cần phải điều tra.
16:32Vậy mà Trường An xa xôi ngàn dặm đã có mệnh lệnh bắt cô về rồi.
16:36Cô có biết điều này có ý nghĩa gì không?
16:42Có người đang nhắm vào cô.
16:44Nhắm vào ta?
16:46Ai vậy?
16:47Đại nội tổng quản.
16:48Tần Loan.
16:50Hắn phát hiện cô có miếng thạch bụi.
16:52Đoán chắc cô có liên quan tới cha ta.
16:55Tần Loan lo sợ.
16:56Chuyện năm xưa sẽ bị bại lộ ra.
16:59Cho nên muốn thông qua cô để tìm cha ta.
17:01Rồi giết ra hai dị khẩu.
17:03Nếu chuyến này cô về Trường An.
17:04Thì chỉ có con đường chết.
17:07Nhưng trước mắt.
17:08Dù án đút tiền lộ ở Kiềm Châu.
17:10Vẫn còn nhiều điểm đáng ngờ.
17:12Dính dáng đến kẻ đứng sau lưng.
17:15Nếu ta vì bảo vệ cô.
17:16Mà cùng về kinh.
17:17Chắc chắn sẽ trúng kế của kẻ đứng sau lưng đó.
17:20Vậy nên sợ sợ.
17:22Nếu như cô cứ muốn ta giao cô cho họ.
17:24Thì mới chính là làm khó ta.
17:26Vậy phải tính sao đây?
17:28Nếu cô tin ta.
17:30Thì cứ yên tâm ở bên cạnh của ta.
17:32Ta sẽ tự biết.
17:33Nói chuyện với thầy.
17:35Hiện giờ chúng ta.
17:36Chỉ có thể cùng tiến cùng lui.
17:39Ta sẽ nghe theo lời dương gia.
17:40Vậy cô có đồng ý.
17:53Trở về bên ta.
17:55Mãi mãi ở bên cạnh của ta cô.
17:56Đương nhiên rồi.
18:03Ta đồng ý.
18:04Ta đồng ý làm ngộ tác cho ngài suốt đời.
18:08Không phải làm ngộ tác.
18:10Sợ sợ.
18:12Ta nguyện ở bên cô mãi mãi.
18:14Quan tâm bảo vệ cho cô suốt đời.
18:17Cô có đồng ý làm vợ của ta không?
18:19Ngài muốn lấy ta làm vợ.
18:26Vậy.
18:26Chú sắp ngủ rồi.
18:35Ngài hãy uống thôi chứ cả.
18:36Chú sắp ngủ rồi.
19:06Cô sao vậy?
19:11Không phải cô đi tạ tội với dương gia sao?
19:13Ngài ấy chưa tha thứ à?
19:16Hay là ngài ấy mắng cô?
19:22Cô đừng khóc nữa.
19:24Hay cô kể với ta đi.
19:25Có thể ta giúp được cô?
19:28Nhớ vầy đi.
19:31Cô uống chút rượu.
19:32Uống rượu xong.
19:33Sáng mai tỉnh về sẽ quên hết phiền muộn.
19:37Ta uống cùng cô.
19:51Dương gia vừa hỏi cưới tôi.
19:57Vậy cô đồng ý chưa?
20:01Ta nguyện làm ngộ tác cho ngài ấy.
20:03Nguyện cùng tiếng cùng lui với ngài ấy.
20:05Ngài ấy kêu ta làm gì ta cũng làm.
20:07Nhưng ta không thể làm vợ ngài ấy.
20:09Tại sao?
20:11Cô không thích ngài ấy à?
20:21Tính tình của dương gia.
20:23Ta cũng biết.
20:24Nếu ngài ấy đã nói với cô như vậy.
20:26Chắc chắn không phải là đùa cực đâu.
20:27Mặc dù chuyện lấy chồng không phải là chuyện quan trọng nhất đời người con gái.
20:32Nhưng nếu bỏ lỡ người mình thích.
20:35Chắc chắn sẽ hối hận cả đời.
20:38Vậy vậy chuyện này có hãy nghĩ cho kỹ.
20:41Tự mình đưa ra quyết định.
20:41Dương gia.
20:48Nửa đêm canh ba gọi tao từ nhà họ sở tới đây.
20:51Làm gì vậy?
20:53Hình như là hôm nay.
20:54Ta đã làm ra một chuyện rất hộ đồ.
20:57Vậy thì ngài hãy rút kinh nghiệm.
20:59Đừng lặp lại lần thứ hai nữa.
21:00Dương gia.
21:03Tây giờ ngài hỏi cứu sở sở.
21:05Cô ấy chưa đồng ý.
21:06Hả?
21:06Ngài hỏi cứu sở sở sao?
21:11Thì ngươi nói trong lòng ta đã có người mình thích.
21:13Nhưng ta suy nghĩ còn gì?
21:14Ta đã nghĩ kỹ rồi.
21:15Người ta thích chính là sở sở.
21:19Nhưng ta có kêu ngài hỏi cứu cô ấy đâu.
21:23Nếu như không hỏi cứu.
21:24Thì làm sao ở bên cạnh cô ấy được?
21:27Ngài hỏi cứu từ bao giờ?
21:28Đã nói như gì rồi?
21:29Mới tối nay.
21:30Cô ấy tới xin lỗi ta.
21:32Vậy là ta nói thật với cô ấy luôn.
21:36Ngươi làm gì vậy?
21:39Ta thấy đầu ngài bị uống nước mất rồi.
21:41Có ai theo đuổi con gái nhà người ta mà vừa tỏ tình xong đã hỏi cưới luôn không?
21:44Bây giờ người ta sợ chạy mất rồi.
21:45Ai thèm đồng ý chứ?
21:47Hình như đúng là cô ấy sợ quá chạy ra ngoài luôn rồi.
21:54Cũng trách ta.
21:55Đáng lẽ phải đưa ngài đi trải sự đời nhiều hơn.
21:58Xem ngài làm những gì kìa.
22:02Nào nào nào.
22:06Sư phụ.
22:24Người đang đốt gì vậy?
22:28Đây chẳng phải hồ sơ lấy về từ Như Huy lâu sao?
22:31Chúng ta đã xử gọn hứa Như Huy rồi.
22:33Mấy cái này đâu cần nữa.
22:34Ờ.
22:38Ngươi từng nói với ta.
22:40Năm đó Tây Bình công chúa sinh đôi hai con trai có đúng vậy hay không?
22:44Con đã căng dặn chua hàng rồi.
22:46Những tin đồn được lan truyền trong kinh thành.
22:50Ngươi hãy kể lại cho ta nghe.
22:52Những nữ nhân thông thường.
22:54Nếu mang thai sinh đôi.
22:55Thì khi đến tháng thứ sáu thứ bảy.
22:58Đại phu bắt mạch chắc chắn sẽ biết được.
23:00Nhưng mà khi Tây Bình công chúa sinh đôi xong rồi.
23:02Vì thấy từng bắt mạch cho Tây Bình công chúa.
23:05Mới báo hỷ cho mọi người trong cung biết.
23:07Lúc đó cũng là lúc tiêu hàng trời kinh thành được một thời gian.
23:11Người nghĩ mà xem.
23:13Những tin đồn đó có tốt đẹp vậy hay không chứ.
23:15Đi báo chú hàng cho người tìm tung tích của mấy kẻ đó cho ta.
23:31Nhất định phải âm thầm bắt sống về đây.
23:35Vì tất cả mình mối đều nằm ở trong đây rồi.
23:40Sư phụ yên tâm.
23:41Con sẽ đi căng dặn chú hàng ngay.
23:42Màu đi đi.
23:47Người tới làm gì?
23:48Ta bảo ngựa thiện phòng làm chút điểm tâm.
23:51Mang đến hiếu kính với tầng công công.
23:52Tiểu báo nè.
23:54Đến đây đến đây.
23:55Dạ.
23:58Đồ nỉnh bở.
24:03Hôm qua Cận Du đã cãi lời thầy.
24:05Là Cận Du lỗ mạng.
24:06Chuyện này, ngài nhất định phải suy nghĩ rõ ràng.
24:09Dạ.
24:10Cận Du đã hiểu rồi.
24:11Chuẩn bị xong hết rồi.
24:19Ý.
24:20Sao không thấy cảnh thiếu khanh đầu hết?
24:22Dương gia.
24:24Dương gia.
24:26Công xong rồi.
24:27Có chuyện gì?
24:28Ca cao của ta.
24:29Quên ấy lại mất tích rồi.
24:30Cái gì?
24:31Sao lại mất tích nữa vậy?
24:33Lúc nãy ta tới đón cô ấy.
24:34Thấy sắc mặt sợ bình hơi lạ.
24:35Hỏi ra mới biết.
24:36Sợ hà ra khỏi nhà từ chiều hôm qua.
24:38Nói đi tìm hứa như Huy.
24:39Kết quả suốt đêm không về.
24:41Đánh nguyệt để cho người đuổi theo rồi.
24:42Khốn kiếp.
24:43Lần trước cũng gì hứa như Huy.
24:45Mãng xém mất mạng.
24:45Bây giờ vẫn chưa khỏe lại mà dẫn đi.
24:47Dương gia.
24:48Cha ta nói.
24:49Ca cao của ta nhất định đích thân bắt hứa như Huy về lấy công trụ tội.
24:51Nếu không quên ấy không còn bằng mũi nào.
24:53Cũng không còn tư cách làm cho nhà môn.
24:56Đừng dội lo lắng.
24:58Người có thể tìm được hứa như Quý ở nơi này.
25:01Ngoài sợ hà ra thì không còn ai.
25:03Ta cử rất nhiều người vào núi tìm mà vẫn không tìm thấy.
25:05Một mình hắn tìm được sao?
25:06Ý của thầy muốn nói là.
25:08Sợ hà còn thông thuộc nơi này.
25:10Hơn các binh lính của tiết độ xứ.
25:12Hắn đi tìm.
25:13Có khi còn dễ hơn nhiều.
25:15Quân cử rất nhiều người đi tìm vẫn không thấy.
25:17Chưa chắc là hắn không tìm thấy.
25:18Nhưng mà.
25:19Những con đường vào núi.
25:20Ta điều cho người âm thành theo dõi.
25:23Thì ta phải biết từ lâu chứ.
25:30Trừ phi vẫn còn một khả năng.
25:33Là hứa như Quý không có ở núi Phượng Hoàng.
25:36Không ở núi Phượng Hoàng.
25:37Nhưng trước đó sợ hà đã nói.
25:39Hắn nhìn thấy hứa như Quý đi về hướng núi Phượng Hoàng không?
25:42Hứa như Quý rất thông thạo nơi này.
25:44Hắn chạy về hướng núi.
25:46Có lẽ chỉ là để.
25:47Che mất những kẻ truy sát hắn mà thôi.
25:49Có lẽ sợ hà đang nghĩ tới điều này.
25:51Đồng thời đoán ra được.
25:52Nơi hứa như Quý ẩn nấp.
25:53Nơi mới một mình tới đó.
25:55Sợ sợ.
25:56Cô hãy nghĩ thử xem.
25:57Trong quỷ này còn nơi nào mà hứa như Quý và sợ hạ.
26:00Đều biết là nơi có thể ẩn nấp không?
26:04Nơi đã ẩn nấp.
26:06Bây giờ hắn đang bị thương.
26:08Chắc là sẽ không chạy dạy khắp nơi.
26:10Mà sẽ tìm một nơi cố định đoán nấp.
26:12Giờ khi chúng ta bỏ cuộc không tìm hắn.
26:14Tưởng chừng hắn đã trốn khỏi quyền quang lĩnh.
26:16Chuyển sang tìm kiếm ở nơi khác.
26:18Thì hắn sẽ nhận cơ hội bỏ trốn.
26:20Vì vậy có lẽ đó là nơi rất thuận tiện để lấy nước và đoán.
26:23Có thể sẽ rất kính đấu.
26:24Có thể là trốn đông người.
26:26Trốn đông người và kính đấu.
26:27Ta biết rồi.
26:41Gửi thư rồi.
26:44Viết những gì vậy?
26:48Liên quan gì tới huynh?
26:49Ta.
26:53Ngày còn nhớ chuyện hôm qua ta nói với ngài chứ.
26:57Ừ.
26:58Nhưng mà ta vẫn thấy hơi...
27:00Nhưng cái gì mà nhưng.
27:01Những lúc này ngài nhất định phải nghe theo ta.
27:03Không sai được đâu.
27:04Đi đi.
27:08Chuyên gia.
27:09Chính là cây cổ thủ trước mặt.
27:14Đi.
27:21Tìm thấy rồi.
27:22Màu.
27:23Trở.
27:24Cha ca.
27:25Từ từ thôi.
27:31Từ từ thôi.
27:38Cha ca.
27:38Từ từ.
27:38Từ từ.
27:39Từ từ.
27:40Một.
27:40Một.
27:40Một.
27:40Một.
27:41Một.
27:41Một.
27:41Một.
27:41Một.
27:42Một.
27:42Một.
27:43Một.
27:43Một.
27:44Một.
27:44Một.
27:45Một.
27:46Một.
27:46Một.
27:47Một.
27:48Một.
27:49Một.
27:50Một.
27:51Một.
27:51Một.
27:52Một.
27:55Don't be afraid.
27:57This is where...
27:59Oh!
28:00This is a kid.
28:01This is a kid from a hundred years old.
28:04It's also a kid in the truyền thuyết.
28:07This is a kid in the house.
28:09It's going to be a good friend.
28:13You are!
28:14You are going to get a good friend.
28:15You are going to get a good friend.
28:19Kaka! You are going to be quiet.
28:21You are going to be quiet.
28:23Tìm được rồi. Kaka là Quỳnh tìm được đó.
28:25Quỳnh xô hắn ngớt rồi.
28:27Quỳnh biết hắn chắc chắn sẽ trốn ở đây mà.
28:31Nơi này có đồ ăn thức uống.
28:33Lại dễ nghe ngóng tin tức.
28:35Chẳng qua Quỳnh nhất thời.
28:36Nhất thời vô ý.
28:37Không để ý cây cỏ rêu xanh cho nên...
28:39Không phải vô ý.
28:40Mà là người có phúc lớn.
28:41Nếu không phải hắn mất máu quá nhiều.
28:43Người làm gì còn mạng mà ngồi đây kêu vô ý.
28:45Nhưng mà ta cũng xô hắn ngớt rồi còn gì.
28:47Được rồi.
28:48Về rồi hãy nói.
28:50Dương gia, vậy chuyện Kaka ta thả hứa như Quỳ trước đó.
28:53Lấy công chủ tội.
28:54Không trách lỗi xưa.
28:55Ta tại Dương gia.
28:56Đưa hứa như Quỳ trở về.
28:58Đi.
28:59Kaka, đứng lên đi.
29:08Dương gia, ta nhớ ra có chuyện này cần nói với ngài.
29:11Là chuyện gì?
29:13Công chúa.
29:28Sao rồi?
29:29Tiên Thiên Giám xem bói cho Tiêu Tướng Quân và Lạnh Cô Nương nói là...
29:34Hợp nhau.
29:36Bây giờ có lẽ chị có chờ Tiết Tiên Sinh về.
29:38Tức nhắc thăng chức cho Tiêu Tướng Quân là sẽ ban hôn cho hai người.
29:49Tên Hàn Tích này.
29:51Rốt cuộc thèm muốn công lao.
29:53Năm lần bảy lượt dòng do Tam Quốc.
29:55Bảo Trẩm dục Tiết giữ thành áp giải tặng dư nghịch đáng về đây.
29:59Đã từng tuổi này rồi.
30:01Mà chỉ vì chút công lao.
30:03Đã làm những chuyện mất hình tượng như vậy.
30:05Hử.
30:06Ờ.
30:07Ờ.
30:08Bê hả.
30:09Lão Nô cho rằng.
30:10Mối lo của Hàn Thượng Thư.
30:12Cũng không hẳn không có lý.
30:14Ờ.
30:15Kỳ lạ thật.
30:17Đây là lần đầu tiên.
30:19Thấy ngươi nói đỡ cho Hàn Tích.
30:21Ờ.
30:22Không phải Lão Nô nói đỡ cho Hàn Thượng Thư.
30:25Mà là Lão Nô lo cho bê hả.
30:28Hử.
30:29Lo cho Trẩm.
30:30Vậy ngươi thử nói xem.
30:32Ngươi lo cho Trẩm điều gì.
30:34Ờ.
30:35Bê hả.
30:36Tiết Nhữ Thành.
30:37Xuất thân nghèo nàng.
30:38Chí là ăn may.
30:39Thi được công danh.
30:41Được các cảnh lão yêu mến.
30:43Lại lưng la lấy lầu Tây Bình công chúa.
30:46Làm thầy có an quận dương và tiêu tướng quân.
30:48Nếu không.
30:49Anh làm gì được như ngày hôm nay chứ.
30:50Ngươi nói những điều này.
30:52Thì liên quan gì đến Trẩm.
30:53Ờ.
30:54Bê hả.
30:55Mối quan hệ.
30:56Của Tiết Nhữ Thành.
30:57Và Tây Bình công chúa.
30:59Không đơn giản.
31:00Hắn.
31:01Chưa biết chừng.
31:02Hắn có suy nghĩ.
31:03Không an phận với công chúa nữa.
31:05Bây giờ.
31:06Ông ta.
31:07Đang.
31:08Thị sát.
31:09Kiềm Châu.
31:10Cho bệ hả.
31:11Nếu.
31:12Ông ta.
31:13Ở Tây Nam.
31:14Do gia tộc Lãnh.
31:15Thị.
31:16Thì.
31:17Ờ.
31:18Vậy hả.
31:19An Quận Dương.
31:20Tiêu tướng Quân.
31:21Cảnh Thiếu Khanh.
31:22Và cả.
31:23Cháu gái duy nhất.
31:24Của Lãnh Bái Sơn.
31:25Hiện giờ.
31:26Cũng đều đang ở Kiềm Châu.
31:28Không thể không phòng đâu ạ.
31:30Ngươi suy nghĩ.
31:31Còn xấu xa hơn cả Hoàng Đê Dư Trẩm ha.
31:34Ờ.
31:35Ờ.
31:36Ờ.
31:37Đó là gì vậy.
31:38Ờ.
31:39Ờ.
31:40Ờ.
31:41Đó là gì vậy.
31:42Ờ.
31:43Ờ.
31:44Ờ.
31:45Ờ.
31:46Ờ.
31:47Ờ.
31:48Ờ.
31:49Ờ.
31:50Ờ.
31:51Ờ.
31:52Ờ.
31:53Ờ.
31:54Ờ.
31:55Ờ.
31:56Ờ.
31:57Ờ.
31:58Ờ.
31:59Ờ.
32:00Ờ.
32:01Ờ.
32:02Ờ.
32:03Ờ.
32:04Ờ.
32:05Ờ.
32:06Ờ.
32:07Ờ.
32:08Ờ.
32:09Ờ.
32:10Ờ.
32:11Ờ.
32:12Ờ.
32:13Ờ.
32:14Ờ.
32:15Ờ.
32:16Ờ.
32:17Ờ.
32:18Ờ.
32:19Ờ.
32:20Ờ.
32:21Ờ.
32:22Ờ.
32:23Ờ.
32:24Nhưng chuyện ông ấy chưa làm xong đã nhất định thay ông ấy hoàn thành.
32:28Lão gia, nếu chuyện này mà bại lộ, e là Tây Nam sẽ càng loạn hơn.
32:33Lãnh bái sơn giống chim bình tĩnh, bây giờ kiềm châu lại xảy ra vô án đốt tiền lâu, e là ông ta, công chế âm mưu, đoạt bên quyền thu độc.
32:43Nếu lãnh bái sơn thật sự có âm mưu đó, vậy thì chẳng phải thiếu gia, thiếu gia của chúng ta sẽ gặp phải nguy hiểm à.
32:50Diệp đến nước này, ta chỉ có thể cược với bọn họ một gian.
32:57Lão gia, ngươi cược gì với bọn họ?
32:59Ông ta đã chiếm được lìa lợi, vì ta sẽ cược thiên thợ, cược nhân quả với ông ta.
33:04Ta mượn chuyển đúng tiền lâu, xin tán thưởng cho họ quyền được ưu tiên hành xử.
33:08Hy vọng An Quận Dương có thể tùy cơ ứng biến, mọi chuyện có lẽ vẫn còn kịp.
33:20Ta chỉ có thể bảo đảm hắn tạm thời không mất mạng, nếu muốn tỉnh lại nói chuyện thì phải mau mời cao nhân khác.
33:30Hôm nay cô dứt dở rồi, mau về nghỉ ngơi đi.
33:34Được.
33:35Hứa Như Quy đã bị bắt rồi, ngài còn ở lại kiềm châu để làm gì?
33:59Kim châu vẫn còn vài việc chưa xong, cô nhất định phải ở lại điều tra rõ ràng.
34:03Tẩn Du à, ngài của anh ta đã nói với ngài rồi sao?
34:07Ở đây thêm một ngày thì sẽ càng nguy hiểm một ngày, ngộ nhở ngài xảy ra chuyện gì, ta làm sao ăn nói với công chúa ở đây chứ?
34:14Thầy à, việc này chưa xong, con không thể ăn nói với triều đình, cũng không thể ăn nói với cha cô.
34:20Chuyện của Lãnh Bái Sơn là quân vũ có điều tra, cũng do binh bộ điều tra, có khó khăn gì mới mời Tam Ti trợ giúp.
34:30Dù là ngài cai quản Tam Ti, ngài cũng không thể xen vào quân vũ được.
34:34Không phải là Cẩn Du, muốn điều tra quân vũ.
34:36Vậy ngài muốn điều tra cái gì?
34:40Lúc trước thuộc hạ của quỳnh trưởng, cải trang vào núi tìm kiếm hứa Như Quy, phát hiện có kẻ hành tung lén lút, không giống như dân thường.
34:49Thưởng là hứa Như Quy bị nhốt ở trong núi, bây giờ xem ra, có lẽ là cô kẻ khác.
34:58Ngài nghi ngờ chuyện gì?
35:01Thầy con nhớ đồng tiền, mà con kêu Ngô Giang đem đến cho thầy, và cảnh các lão không?
35:07Đương nhiên là nhớ.
35:09Lúc trước, con phát hiện đồng tiền lậu khắc chữa kiềm, con đã giao cho thứ sử kiềm châu lý trường điều tra rồi.
35:16Con nghi ngờ, những kẻ lén lút ra vào núi đó, có liên quan tới vụ án đút tiền lậu.
35:22Lính của tiết độ sứ cải trang vào núi, khiến cho bọn chúng lo sợ bại lộ.
35:27Có lẽ, trong núi Phượng Hoàng có manh mối quan trọng liên quan tới vụ án đút tiền lậu này.
35:36Chuyện này, đúng là không thể không điều tra.
35:41Chuyện này, con có một điều kỳ lạ.
35:44Hôm đó, lúc Lý Trương bắt ta, ta thấy tai của ông ta…
35:48Tai của Lý Trương?
35:49Tai của ông ta có rất nhiều vết thương cả mới và cũ.
35:52Vết thương à?
35:56Theo như sợ sợ nói, đó là vết thương do những vật sắc và nhọn gây đơ.
36:01Loài vết thương này nhìn giống với tai của thợ điều khắc.
36:05Chuyện này cũng không có gì lạ. Ta từng nghe nói, Lý Trương xuất thân bần hàng.
36:13Từ nhỏ, hắn đã học nhờ trong miếu, cũng từng học qua nghề điêu khắc để kiếm sống qua ngày.
36:20Theo như ta biết, hình như hiện giờ ông ấy vẫn luôn làm nghề này.
36:24Chuyện này con cũng từng nghe nói, nhưng mà về chuyện đút tiền, con vẫn luôn có một nghi ngờ.
36:30Thầy cũng thấy rồi, những đồng tiền tự đút in chữ kiềm đó, nhìn cứ như thật.
36:37Kỹ xảo làm giả rất tài tình.
36:39Khuôn đồng tiền nhà quan là thứ rất quan trọng, ngay cả thứ sử của một châu cũng không thể tùy tiền sử dụng.
36:44Nhưng nếu từng làm về điều khác, lại từng thấy khuôn đồng tiền đó.
36:48Cố gắng vì nhớ những chi tiết kích thước của đồng tiền, rồi làm giả, y như vậy, thì mọi chuyện hợp lý rồi.
36:56Ngài nghi ngờ, vũ đút tiền lẩu.
37:00Có sự tham gia của lý chương à?
37:05Trước mắt chỉ là suy đoán thôi.
37:07Khi nào tìm được hang ổ rút tiền, thì mọi chuyện sẽ sáng tỏa nghi.
37:12Chuyện của Tam Ti, ta không tiện sen vào.
37:18Ngài tự biết lo liệu là được.
37:20Chỉ là chuyện đưa sở sở về trường An, là ý chỉ của Thánh Thượng, hoặc là đưa cổ đi, hoặc là mang chân tướng của phò mã về bẩm báo.
37:30Xin Thầy thứ lỗi.
37:32Sở sở về chứng cứ vụ án của cha cô, con đều không thể đến người mang đi.
37:37Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
37:42Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
37:47Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:17Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:19Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:24Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:26Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:27Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:28Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:29Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:30乘世间冷漫 唯有你身边 拥抱让我眷恋
38:42闭上眼 又相见 在耳边 拂过你的发现
38:56岁月长 情意间 任世间遗憾
39:03唯有你相伴 多远都走不散
39:10你笑 这一秒 借我一生来守候
39:17只为你牵挂着此生未遇留
39:24人未了 情未了 终于为了你落脚
39:31能借我一生来依靠
39:38远方的 此生的 美好
39:45永远都走不散
39:52永远都走不散
39:54永远都走不散
39:56永远都走不散
40:07永远都走不散
40:08永远都走不散
40:09永远都走不散
Be the first to comment
Add your comment

Recommended