- yesterday
Category
🎥
Short filmTranscript
00:00Transcription by CastingWords
00:30Transcription by CastingWords
01:00Transcription by CastingWords
01:30Transcription by CastingWords
02:00Transcription by CastingWords
02:30Transcription by CastingWords
03:00Transcription by CastingWords
03:30Transcription by CastingWords
03:59Transcription by CastingWords
04:29Transcription by CastingWords
04:31Transcription by CastingWords
04:33Transcription by CastingWords
04:35Transcription by CastingWords
04:37Transcription by CastingWords
04:39Transcription by CastingWords
05:11Transcription by CastingWords
05:13Nếu như
05:15hôm nay
05:17Nói
05:19Nói
05:21Nói
05:23Nói
05:25Nói
05:27Nói
05:29Nói
05:31Nói
05:33Nói
05:35Nói
05:37Nói
05:39Nói
05:41Nói
05:43Nói
05:45Nói
05:47Nói
05:49Nói
05:51Nói
05:53Nói
05:55Nói
05:57Nói
05:59Nói
06:01Nói
06:03Nói
06:05Nói
06:07Nói
06:09Nói
06:11Nói
06:13Nói
06:15Nói
06:17Nói
06:19Nói
06:21Nói
06:23Nói
06:25Nói
06:27Nói
06:29Nói
06:31Nói
06:33Nói
06:35Nói
06:37Nói
06:39Nói
06:41Nói
06:43Nói
06:45Nói
06:47Cạnh Thiếu Khanh
06:49If you have news
06:50Hạ Quang immediately bấm báo ngay
06:52Đàm Quyền Thừa
06:54Ông nên biết là
06:55Ông nói dối
06:56Ta có thể nhìn ra được
06:58Hạ Quang không dám
07:01Có hồi âm
07:03Nhưng mà không phải cho ta
07:04Mà là cho ông đúng không
07:06Đã xác thực được thân phận của sở sở
07:09Là cảnh các lão không muốn
07:10Chuyện này dính liếu tới ngài
07:11Mong ngài đừng phụ sự lo lắng của ngài ấy
07:13Chuyện gì mà không thể dính liếu tới ta được chứ
07:16Không phải các ngươi muốn làm gì sở sở đó chứ
07:20Cạnh Thiếu Khanh
07:20Chuyện này Hạ Quang đã làm rất nhiều lần rồi
07:24Không cần Cạnh Thiếu Khanh phải lo lắng
07:26Trong nhà Hạ Quang hiện đang có tan
07:29Nhiều việc phải lo
07:31Hạ Quang cáo lưu trước
07:41Công chúa
07:42Hôm nay thần gặp được một thế cờ rất thú vị
07:46Trong nghĩ người là một người kỳ thú cờ tướng điều luyện
07:49Để tới thỉnh giáo
07:50Công chúa đã từng gặp thế cờ nào như vậy chưa
07:54Quả thật ta chưa thấy bao giờ
07:59Mong cảnh các lão chỉ giáo
08:02Mở công chúa
08:09Cảnh các lão
08:11Ta còn nhớ lúc ngài và phu nhân thành hôn
08:15Mẫu phi ta
08:16Từng tặng hai người một cặp trăm cài
08:18Dàn hình qua bách hộp để chúc mừng
08:20Không biết trăm cài đó
08:22Bây giờ còn đang ở trong phủ không
08:24Công chúa làm khó thần quá
08:28Quân dân của thần
08:30Người còn không biết sao
08:31Trăm cài cứ mua hàng đống hàng núi
08:33Đến cả đũa trong bếp còn không nhiều bằng trăm cài nữa
08:36Chúng trọng điều na ná như nhào
08:38Thần sao có thể phân biệt được
08:40Sao công chúa lại hỏi chuyện này vậy
08:43Mấy hôm trước ở chợ qua
08:49Ta thấy có người cài một chiếc giống như vậy
08:52Nên mới nhớ lại thôi
08:53Ta nghĩ cảnh phu nhân
08:55Có phải đã tặng nó cho ai rồi không
08:57Mới tiện miệng hỏi một câu
08:59Vậy thần về hỏi lại bà ấy
09:01Rồi bám báo lại với công chúa
09:03Thần biết
09:04Công chúa
09:05Rất lo lắng cho hôn sự của tiêu tướng quân già
09:08Kiên kim lãnh phủ
09:10Hôm nay thần quyết công chúa thêm một câu
09:13Mong công chúa mau chóng dùng dáng cho hôn sự này mau thật
09:16Lương duyên do trời định
09:23Con người đâu thấy gượng ép được
09:25Lương duyên do trời định
09:29Nhưng hành sự là do người
09:30Chuyện này sống bản thành cũng tốt hơn muộn
09:33Đa tạ cạnh các lão quan tâm
09:36Qua mấy ngày nữa
09:37Ta sẽ đi xem ngày sinh cho hai đứa nó
09:40Rồi bàn bà kế thánh thượng về chuyện này
09:43Trời ơi
09:50Công chúa tình thông kỳ nghệ
09:53Đại hạ đâm phục khẩu phục
09:56Cạnh các lão nương tai rồi
09:59Đừng nhìn nữa
10:13Bây giờ người đang ở trong nhà quyền quang lĩnh
10:15Ta
10:16Sao ta lại ở đây chứ
10:17Sở sở
10:19Sở sở đâu
10:21Ta muốn gặp sở sở
10:22Ta muốn gặp mũi mũi
10:25Nó đang ở đâu
10:27Ngươi còn coi cô ấy là mũi mũi sao
10:31Nó đương nhiên là mũi mũi của ta
10:36Chẳng lẽ
10:37Lẽ nào sở sở chưa nói cho người biết
10:39Cha ruột dân dịch của nó
10:41Là tội nhân hạ chết phụ thân của hai quân đệ tiêu cẩn du à
10:44Bây giờ bọn chúng chắc chắn là muốn công báo thử thù
10:47Ngài đã giết chết sở sở rồi hả
10:49Ta nói cho ngài biết
10:52Nếu ngài dám đụng vào một sợi tóc của sở sở
10:54Sở hạ ta sẽ liều mạng với ngài
10:56Liều mạng
10:57Muốn lấy cái này
11:01Để liều mạng với bốn dương sao
11:04Ngài
11:18Ngươi luôn miệng nói sở sở là mũi mũi của ngươi
11:21Ngươi là hảm hại mũi mũi của mình như vậy
11:22Ta nói ngươi biết
11:23Bây giờ sở sở đang ở nhà
11:25Báo cho người nhà biết là ngươi vẫn bình an
11:27Cô ấy cái gì cũng tốt
11:30Chỉ là suýt chút bị ngươi hại chết với dòng xung
11:32An quận dương à
11:39Chuyện này đều do một mình ta gây ra
11:41Không liên quan gì tới sở sở hết
11:44Cũng không liên quan gì tới người nhà ta cả
11:46Ngươi đã làm gì
11:47Ta
11:50Ta nghe nói
11:54Người bắt cóc sở sở
11:56Chính là cậu ruột của sở sở
11:58Hứa Tông Phương
12:00Ta vốn chỉ muốn hỏi cho rõ
12:02Ruột của ông ta có phải là người nhà của sở sở hay không
12:05Trong nhà sở sở còn có những ai
12:06Nhưng mà
12:09Ông ta nói với ta
12:15Cha của sở sở
12:18Là phản tật đã hại chết cha của ngài
12:22Nói rằng hai quân đệ ngài
12:24Đưa sở sở đi
12:25Chính là muốn giết chết sở sở
12:26Như tin lời của tên đó sao
12:28Ta không có tình
12:29Ta sợ là
12:33Ta sợ là lỡ như
12:36Lỡ như ngài biết được những chuyện này
12:38Chắc chắn là ngài sẽ giam sở sở lại
12:40Để tra hỏi
12:41Đây đã là chuyện của nhiều năm về trước
12:43Ngài có thể điều tra ra được gì chứ
12:45Nà ông ta nói cũng có lý
12:47Nếu như ngài tin lời của ông ta
12:50Cho rằng sở sở là con
12:52Của kẻ thù giết cha ngài
12:53Vậy thì sở sở phải chịu hàm qua hắn rồi
12:55Vậy nên ngươi mới đưa cho hắn lưỡi dao này
13:00Giúp hắn trốn thoát
13:01Sở sở là mùi mùi của ta mà
13:05Con bé đó vô tội
13:07Ta không thể nào không cứu nó
13:10Ngươi làm vậy là hại quấy
13:11Sở hả
13:15Cho dù ngươi không tin phẩm hành của bộ dương
13:18Nhưng ngươi có từng nghĩ qua
13:19Nếu tình đó nói nhăn nói cụi
13:21Dù dỗ ngươi kể trốn cho hắn
13:23Như hành động hồ đồ
13:24Hay sở sở nguy hiểm tức là bất nghĩa
13:26Nếu tình đó nói đúng sự thật
13:27Ngươi thả hắn
13:28Dắt sở sở bỏ trốn
13:29Sở sở tội trồng thêm tội
13:31Sở gia các người đều phải chịu tội cùng
13:33Nếu tình đó thành công trốn thoát
13:35Ai chết sở gia nhà ngươi
13:36Ai chết bất tính vô tội
13:38Sở hạ ngươi của gánh nổi không
13:39Sở sở của gánh nổi không
13:40Thân là ngỗ tác của nhà quyện
13:43Cũng được gọi là người trốn trốn làm quan
13:45Mà là hành xử ngu ngốc như vậy
13:48Ổn phí sở sở luôn nói
13:49Sở gia các người đời đời trung lương
13:51Hành động của người hôm nay
13:53Luôn miệng nói là việc sở sở
13:55Bây giờ người còn mặt mũi
13:56Nói là một lần nữa trước mặt của sở sở hay không
13:58An Quận Dương à
14:01Ta lúc đó quá nôn nóng
14:03Nên hồ đồ
14:04Người trách tội ta thế nào cũng được
14:06Ta đều nhận hết
14:07Nhưng mà xin đừng trách tội sở sở
14:09Và người nhà của ta mà
14:11Ngươi biết sai là tốt
14:22Ta cũng không giấu người
14:25Những gì mà tên đó nói
14:27Sở sở đều biết hết rồi
14:29Hơn nữa còn nói hết với ta
14:31Sở sở
14:32Đã nói gì với ngài
14:33Sở sở và ta
14:37Đều là người trốn trốn làm quan
14:38Sở sở tin tưởng ta
14:40Ta cũng tin tưởng cô ấy
14:41Chuyện này ta nhất định
14:43Sẽ điều tra một cách công bằng
14:45Dạch trần chân tướng
14:46Chắc chắn sẽ không quan ức cho sở sở
14:48Nghiên tâm đi
14:50Nhưng mà ngươi cũng phải nhớ
14:52Sau này đừng có làm chuyện ngu ngốc như vậy
14:54Nếu không người chịu hình phạt
14:56Tuyệt đối không phải chứ có mình ngươi
14:57Không đâu không đâu
14:58Sau này ta không dám nữa đâu
15:00Ta hỏi ngươi
15:04Tại sao lại rơi xuống sổ
15:06Sau khi ta đưa lửa dao cho hứa Như Quy
15:12Thì luôn quan sát động tỉnh
15:14Ở thưởng làm quan tài
15:15Ta phát hiện hứa Như Quy
15:16Bỏ chạy
15:17Sau khi giết người
15:18Còn có hai kẻ khác
15:20Đang đuổi theo hắn nữa
15:20Người đang vào đấu với chúng sổ
15:26Không có không có không có
15:27Ta chạy theo chúng
15:29Từ khoảng cách rất xa
15:30Bọn chúng rất cẩn thận
15:31Xuyên chút nữa
15:32Ta bị phát hiện luôn rồi
15:33Sau đó ta không cẩn thận
15:34Bị trượt chân rớt xuống sông đâu
15:36Vậy ngươi có nhìn rõ
15:38Bọn chúng chạy theo hướng nào không
15:39Hướng Đông Bắc
15:41Hình như là hướng đi
15:42Về phía núi Phượng Hoàng
15:44Ngươi đứng dậy đi
15:50Tạ An Quận Dương
15:53Chuyện này tuy là ngươi hành động quan đường
16:01Nhưng niệm tình ngươi cũng đã nhận sai
16:02Xuyên chút nữa mất mạng dư sông
16:04Cũng coi như là một bài học
16:06Ta không trách ngươi
16:08Ta hỏi theo một chuyện
16:09Ngươi phải trả lời thành thật
16:11Ngài cứ hỏi
16:12Sở hại nhất định biết gì nó đó
16:14Trước đây ta nghe trình quyền lệnh nhắc tới
16:16Khi quyền quan lĩnh nối cầu với bên ngoài
16:19Là chuyện xảy ra 5 năm trước
16:20Trước đó
16:21Ra vào quyền quan lĩnh rất khó khăn
16:23Đúng là có chuyện này không
16:25Dạ có dạ có dạ có
16:27Chuyện xây cầu là thứ sử đại nhân diện trợ xây
16:29Đây là chuyện tạo phước cho bá tánh cáo quyền
16:32Vậy ngươi có nhớ
16:36Lúc dị thầy cúng ở sau nhà ngươi khi rời khỏi
16:39Cây cầu này đã xây xong chưa
16:42Ờ vẫn chưa xong
16:43Chuyện này ta nhớ rất là rõ
16:45Lúc đó cả nhà ta đang rất buồn đầu
16:47Dị thầy cúng này đi lại rất khó khăn
16:49Dũng không thể ra khỏi quyền
16:50Sao đột nhiên thoáng một cái
16:52Đã không thấy đâu nữa
16:53Công chúa
16:56Hôm nay chơi cờ với cảnh cát lão lâu như vậy
16:59Người mệt rồi chứ
17:00Nô tì đã dặn do người chuẩn bị nước nóng
17:02Để lát nữa công chúa ngâm mình thư giãn
17:04Lần này cảnh trí tới
17:06Ê là không chỉ để cùng ta chơi bàn cờ này
17:10Trong lòng ta
17:12Luôn có cảm giác thấy không được yên
17:14Theo nô tì thấy
17:15Là cảnh cát lão
17:17Tới thúc giục công chúa
17:18Tổ chức hung lễ cho lãnh cô nương
17:20Ông ta càng thúc giục
17:21Càng chứng tỏ hôn lễ
17:23Không thể tổ chức
17:26Hy vọng lần này tiết tiên sinh tới Kiềm Châu
17:28Có thể giải tỏa được nỗi tâm tư này của thánh thượng
17:31Công chúa đang lo lắng
17:33Tiêu tướng quân và lãnh cô nương thành hôn
17:35Sẽ ảnh hưởng tới binh quyền của lãnh tướng quân sao
17:37Cũng không hẳn là gì như vậy
17:41Chỉ nghĩ tới lợi ích mà hôn sự này ảnh hưởng tới
17:43Thì lãnh nguyệt gã cho cẩn du
17:46Đương nhiên sẽ có lợi hơn
17:47Dù không ảnh hưởng đến binh quyền của lãnh thì
17:49Dù có thể giúp lãnh thị
17:52Tiếp tục trở thành cánh tay đắc lực cho cẩn du ở trong triều
17:55Ta đang lo lắng cho bản thân tiểu nguyệt
17:57Con bé từ nhỏ đã đi theo cẩn du
17:59Chuyện gì cũng nghe theo nó
18:01Ta nghĩ trong lòng của nó sắp đã có cẩn du rồi
18:03Chỉ là đứa trẻ cẩn du này
18:05Một lòng chỉ nghĩ đến công việc
18:07Ta vẫn luôn muốn tìm cơ hội
18:09Nói chuyện với cẩn du
18:11Để nó đừng phụ lòng của tiểu nguyệt
18:13Ai ngờ chưa tìm được cơ hội này
18:16Là xảy ra cớ sự này
18:18Bây giờ là phải để tiểu nguyệt trở thành tẩu tẩu của cẩn du
18:21Công chúa yên tâm
18:25Chuyện này chẳng phải đã có tiết tiên sinh trợ giúp rồi sao
18:28Hơn nữa Dương Gia đang ở Kìm Châu
18:30Từ nhỏ Dương Gia đã suy nghĩ chu toàn
18:33Nếu ngài ấy biết chuyện này
18:34Chắc chắn sẽ nghĩ ra một cách tốt nhất cho cả đôi bên
18:37Ngươi đã đi hỏi Ngô Giang chưa
18:39Gần đây cẩn du có tin tức gì không
18:41Nó tì hỏi rồi
18:42Ngô Giang nói Dương Gia đang ở nhà sở cô nương ở quyện Quang Lĩnh
18:45Ai?
18:47Chính là nữ ngộ tác đó
18:48Ngộ tác?
18:50Ngươi có gặp qua ngộ tác đó chưa?
18:53Trông ra sao?
18:54Trông như
18:55Cũng tạm là thanh tú
19:01So với lĩnh nguyện nhà chúng ta thì sao?
19:05Làm sao mà so sánh được
19:06Tứ mạo của lãnh cô nương xinh đẹp
19:08Đứng nhất đứng nhịa thành trường an này
19:10Cô nương đó
19:11Trông thì đáng yêu hơn lãnh cô nương một chút
19:14Nhưng xét về tứ mạo
19:16Thì chỉ là thanh tú thôi
19:17Không thể sánh được với lãnh cô nương đâu
19:20Lanh lợi đáng yêu
19:22Ừ
19:23Ngươi nói cẩn du này
19:27Lại thích kiểu lanh lợi đáng yêu đó chứ hả?
19:30Dương gia luôn bảo vệ mình
19:52Nói mình là ngộ tác giỏi nhất
19:54Nhưng mà
19:57Tại sao người ấy lại nói những lời đó với mình?
20:01Kêu cô quay về thì quay về đi
20:02Nếu cô thật sự xem mình là ngộ tác của Tam Pháp Ti ta
20:04Thì phải nghe lời của Bổng Dương dặn vô
20:06Nếu như cô cảm thấy lời của Bổng Dương không đáng nghe theo
20:08Thì không cần ở lại đây chịu đựng nữa
20:10Tam Pháp Ti của ta không thiếu ngộ tác
20:12Sợ sợ
20:36Cha
20:39Con đang nghĩ gì vậy?
20:40Không có gì
20:41Con
20:41Con chỉ đang nghĩ
20:44Người bỏ trốn đó
20:45Liệu ông ta có thể trốn đi đâu?
20:48Sợ sợ
20:48Con đã biết
20:51Người đó là ai rồi có đúng không?
20:54Ừ
20:55Con biết rồi
20:56Người đó
20:57Chính là cậu của con
20:59Cha
21:00Cha cũng biết rồi đúng không?
21:05Ca ca của con
21:06Không cẩn thận nghe được người của dì đại nhân đó nói mấy câu
21:09Tối hôm đó nhưng lúc mang nước cho họ
21:11Ta đã nhìn thấy người đó
21:12Tuy ông ta bịt mặt che miệng
21:14Nhưng mà cha vẫn nhận ra được
21:16Đó là lão da của hứa da
21:17Ta sợ ca ca con nhất thời kích động gây chuyện
21:21Nên không dám nói với nó
21:22Chỉ nói với ông nội con
21:24Sợ sợ
21:26Con đừng nghĩ lung tung
21:28Hứa Tông Phương là hứa Tông Phương
21:30Con là con
21:31Cho dù ông ta làm những gì
21:32Cũng không liên quan tới con đâu
21:34Con biết chưa?
21:35Con biết rồi
21:36Cha
21:36Cha yên tâm
21:37Con sẽ không để sợ da mất mặt đâu
21:40Mất mặt cái gì?
21:42Bây giờ con là ngỗ tác của An Quận Dương
21:44Đây là niềm tự hào của sợ da
21:46Đúng không?
21:47Con đừng nghĩ lung tung nữa
21:48Ừm
21:49Nhưng da
22:02Lãnh cô nương và trịnh quyền lệnh đã tới
22:04Dương da
22:08Dương da
22:09Dương da
22:10Ừm
22:12Mời Trinh quyền lệnh
22:16Vào trong đều một lát
22:17Dạ
22:18Có chuyện
22:23Sao ngài biết ta có chuyện?
22:27Nếu cô không có chuyện
22:28Lấy thuốc rồi thì nên đến nhà bếp trước
22:30Chứ không ở đây chặn người ta lại
22:33Có chuyện gì?
22:38Có một chút
22:39Chuyện nhỏ
22:40Ta hơi tò mò
22:41Muốn hỏi một chút thôi
22:43Vậy ta sẽ lắng nghe một chút
22:44Dương da
22:46Quyện thừa đàm quý
22:47Có phải là người gì của ngài không?
22:49Người gì của ta?
22:50Ví dụ như là
22:51Thân tính hay
22:53Mật binh của ngài?
22:56Tại sao cô lại hỏi gì?
22:58Ngài nói cho ta biết trước
22:59Rốt cuộc có phải không?
23:00Không phải
23:00Thật sự không phải?
23:03Không phải
23:03Nếu hắn ta là thân tính của ta
23:06Tại sao tới tận bây giờ
23:07Ta mới biết hứa nhiều quy
23:08Chính là hứa tông phương chứ?
23:12Được rồi
23:12Cô đã tiện miệng hỏi rồi
23:15Ta cũng đang nghe rồi
23:16Mau mang thuốc tới nhà bếp
23:18Xoay người xác thuốc
23:19Rồi mang cho sở hạ đi
23:20Rồi mang đồ ăn cho hắn
23:22Để hắn ta khỏe một chút
23:23Để hắn mau chốn về nhà
23:24Tránh sở gia lo lắng
23:26Dương da
23:29Ngài không hỏi ta
23:30Tại sao lại hỏi chuyện này sao?
23:34Đợi cô nghĩ thông rồi
23:35Sẽ tự nhiên nói cho ta biết
23:37Ngài đã biết rồi à?
23:40Biết cái gì hả?
23:42Biết là cảnh vực theo dõi ta
23:43Biết là cảnh vực
23:45Sau lưng ta truyền tin về kinh thành
23:48Hay là biết được
23:50Cô phát hiện người cảnh vực
23:51Lên lúc gặp sau lưng ta
23:52Chính là đàm quý
23:53Ngài đã biết hết rồi
23:56Ta biết không phải là một chuyện lạ
23:58Cảnh vực luôn quanh quẩn trước tàu mắt của ta mỗi ngày
24:01Quay đi quay lại đã gần 20 năm
24:03Cậu ấy làm gì
24:04Không có làm gì
24:05Ta nhìn là biết ngay
24:06Ta phải biết cậu ấy đã làm những gì
24:08Trong lòng cậu ấy cũng biết trở
24:11Dương da
24:12Chuyện này chắc chắn có gì đó hiểu lầm
24:14Ngài biết cảnh vực tuyệt đối không hãm hại ngài
24:16Ta biết
24:17Điều kỳ lạ là tại sao cô lại biết những chuyện này
24:21Cô đang theo dõi cậu ấy
24:23Ta
24:25Lúc trước khi ta theo dõi sợ sở
24:27Ta từng bắt gặp cảnh vực theo dõi ngài và sợ sở
24:30Ta giống tưởng là cảnh vực chỉ theo dõi sợ sở
24:34Sợ cảnh gia sẽ lợi dụng sợ sở làm những chuyện gì
24:36Ta lo cho sợ sở
24:37Nên mới âm thầm quan sát quân ấy mấy lần
24:40Trước kia
24:41Ta tình cờ phát hiện quân ấy một mình đi gặp một người
24:44Ta không nhìn rõ người ấy là ai
24:46Nhưng ta nhìn thấy dấu chân của người ấy
24:48Lúc nãy nhìn thấy đàm quý
24:50Ta mới biết
24:51Người cảnh vực đi gặp chính là hắn ta
24:54À dân gia
24:55Ngài nói xem cảnh vực đang làm gì vậy
24:57Đừng lo lắng
24:58Trên đời này cần cảnh vực lo liệu
25:03Không chỉ có những việc mà ta giao
25:05Cũng như đạo lý ta sẽ không giao hết tất cả
25:09Mọi việc cho một mình cội
25:10Nếu cần thiết
25:12Tự cội
25:13Sẽ cho ta một lời giải thích
25:15Dân gia
25:17Đa tạ ngài
25:18Đa tạ cái gì
25:19Đa tạ ngài đã tin tưởng cảnh vực
25:21Cô đa tạ nổi sao
25:26Dân gia
25:28Ngài
25:29Dân gia
25:32Dân gia
25:34Hạ Quang
25:37Mạo mũi
25:38Có gì chưa nói
25:39Chuyện lạ
25:40Xảy ra chuyện lạ rồi
25:42Hạ Quang không biết
25:46Phải làm sao định đoạt
25:47Nên xin ăn quận Dương
25:48Chỉ giáo cho
25:49Vừa nãy sở hà nặng nặp
25:51Đòi hạ Quang
25:52Một miếng gỗ đó
25:54Đòi cái gì hả
25:55Một miếng gỗ
25:57Hắn muốn chịu đòn
25:58Nặng nặp đòi tạ hạ
26:00Đánh hắn một trận
26:01Tự mình đòi đánh
26:02Tại sao
26:02Vậy thì hạ Quang không biết
26:05Hạ Quang hỏi
26:06Tại sao vậy
26:07Hắn sống chết không trả lời
26:08Cứ nói
26:09Hắn đáng tội
26:10Dân gia
26:11Vậy hạ Quang
26:12Phải làm sao bây giờ
26:15Hắn ta muốn được đánh
26:16Thì cứ cho hắn ta được tội nguyện
26:17Cứ như vậy lấy miếng gỗ đánh hắn ta
26:20Vậy được coi là gì
26:21Coi là hắn ta tự nhận cây đăng
26:22Hắn ta muốn đánh bao nhiêu
26:25Thì cứ đánh hắn bấy nhiều đi
26:27Ước chừng sức mạnh vừa phải
26:28Để hắn ta chịu chút đau đớn ngoài da được rồi
26:30Nhớ kỹ
26:31Ông được làm tổn thương tới gần cố
26:33Dạ
26:35Dạ cũng nhớ
26:36Những lời mà ta đã nói với người
26:38Không được để cho người khác biết
26:39Còn đứng đó làm gì hả
26:41Coi như người chưa từng đến đây
26:43Vẫn còn chưa hiểu sao
26:44Dạ
26:46Hình như là
26:48Hiểu rồi
26:49Hiểu rồi
26:51Vân gia
26:53Vậy thuốc này cho sở hà
26:55Có cần phải sát nữa không
26:57Hàng thượng thư quả là có tài quan sát
27:04Nữ ngỗ tác đó
27:05Chỉ là tham gia một cuộc thi ở Tam Pháp Ti
27:08Đã bị ngài điều tra ra tường tận thân thế
27:10Và hậu thế của phản nghịch
27:12Đúng vậy đúng vậy
27:13Hàng thượng thư lợi
27:14Cẩn thận lời nói
27:15Là tình nghi thôi
27:17Hả
27:18Chỉ là tạm thời
27:20Tình nghi là hậu thế của phản nghịch
27:23Vẫn cần thánh thượng đưa ra phán quyết
27:26Bất có thể định đoạt được
27:27Nhưng mà
27:28Người làm quan chúng ta
27:30Phải luôn ghi nhớ lời dạy của An Quận Dương
27:32Không thể phạm sai lầm trong chuyện này được
27:35Nếu không thì ngại ý
27:36Có vô số cách
27:37Để khiến chúng ta nhớ lâu đó
27:39An Quận Dương
27:43Vẫn xói vào nhà mà không tự biết
27:45Nếu không phải ngài
27:46Phát hiện ra thân phận hậu thế
27:48Của kẻ phản nghịch này
27:49Hay là ngài ấy
27:51Chẳng còn mạng để quay lại kinh nữa đâu
27:53Hơn nữa
27:54An Quận Dương
27:55Chưa dùng hậu thế của phản nghịch
27:56Sau khi về kinh
27:57Ngài ấy cũng phải tự trị tội
27:59Không biết nhìn người của mình mới phải
28:01Phải
28:02Phải
28:02Phải
28:02Việc này chỉ lỡ cho tiếc Nhữ Thành
28:07Nếu không phải ông ta trùng hợp phụng chỉ
28:09Thế kiềm châu xử lý công việc
28:10Thanh thượng cũng không để cho ông ta tiện đường điều ra việc này
28:13Bắt người lại
28:14Rõ ràng công lao này đã bị ông ta cướp mất
28:16Được rồi được rồi
28:18Có cái gì đâu chứ
28:19Chỉ ra con thỏ là người
28:22Bắt được thỏ là chó
28:24Trong lòng hoàng thượng
28:25Tự khắc sẽ có cán cân
28:27Chúng ta hạ tất phải tranh giành công lao này chứ
28:29Hơn nữa tên hậu thế phản nghịch này
28:32Quy hiếp tính mạng quan quận dương
28:33Tiết Nhữ Thành tự nhiên không dám làm lơ
28:35Đối với chúng ta không phải chuyện tốt hay sao
28:38Không cần trực tiếp gây mâu thuẫn gian quận dương
28:41Chúng ta là còn đỡ phải giấc giả đi xa một chuyến
28:44Vậy là tốt quá rồi còn gì
28:46Đúng rồi
28:47Hay thật
28:47Nhanh tay lên
28:57Nhanh tay lên đi
28:58Bài biến đồ ăn ra
29:00Để làm ảnh hưởng đến thời gian dùng bữa
29:02Hả?
29:11Hàng thượng thư
29:12Tần công công
29:14Chúc mừng hàng thượng thư
29:16Điều tra ra được hậu thế của phản nghịch
29:19Đây là chuyện
29:21Bốn quan nên làm thôi
29:22Hà hà hà hà hà hà hát
29:24Hà hà hà hà hà hà hà hando
29:25Đúng đúng đúng
29:25Hả?
29:26Đây là cái gì vậy?
29:28Cái này sao mà ăn được
29:29Tần công công
29:30Ông mang nhầm đồ ăn đồ có phải không?
29:31Âm
29:31Không có nhầm
29:32Không có nhầm
29:33Hôm nay các vị sẽ ăn món này.
29:36Thánh Thượng nói đại đường khó khăn lắm mới có Ngài yên ổn như hôm nay.
29:40Các vị đều là trụ cộng quốc gia.
29:42Nên lo nghĩ cho mối nguy ngay cả trong thờ bình.
29:45Không được có chút mãi mãi đắc ý nào mà quên mất ẩn điển, đánh mất trách nhiệm.
29:49Hàng Thượng Thư, Ngài nói có phải không?
29:53Ờ, đúng, anh chắc đúng.
29:57Được, được, dùng bữa, dùng bữa, dùng bữa thôi.
30:01Dùng bữa đi.
30:03Ừ, chuyện này nếu nói có lợi cho hạng tích thì chi bằng nói là hạng tích đã giúp chúng ta giải quyết được việc khó khăn này.
30:24Vẫn là sư phụ nói có lý à.
30:27Từ khi nữ ngỗ tác này đến thành trường an, chưa có một ngày nào được yên ổn.
30:33Hà, lần này nếu môi được bất cứ lời nào từ miệng của ả thì phải trút hết cơn giận ra, quyết không để cho ả chết thoải mái được.
30:44Vậy ngươi phải tranh thủ thời gian nghĩ thử xem phải để cho ả chết như thế nào.
30:50Ta nói cho người biết, chưa đầy vài ngày nữa thôi.
30:54Ả sợ ngày trước mặt chúng ta.
30:55Tốt quá đi.
30:59Bạn đang xem phim được chiếu tại tv2.org
31:09Tiêu cẩn ly.
31:26Lãnh nguyệt.
31:30Sao đây cho lỡ đi?
31:31Ban ngày thấy hắn ta chặn sở cô nương trên đường hỏi chuyện.
31:34Ta đã cảm thấy không ổn.
31:36Lúc nãy nhìn thấy hắn ta lén lút ra khỏi quyện nhà trong đêm tối.
31:38Sợ hắn ta hãm hại mọi người nên theo dõi hắn ta.
31:40Kết quả, thấy hắn ta mai phục gần sở gia đi theo sở cô nương tới đây, định ra ta với sở cô nương.
31:45Nhưng không ngờ, lại là lãnh nguyệt.
31:49Nói, ngươi muốn làm gì?
31:52Ta phải giết chết sở sở.
31:53Trả thù cho cha ta.
31:55Thảo nào.
31:56Sáng nay ngươi hỏi sở cô nương cho anh ngươi chết như thế nào.
31:58Cô ấy nói lại với ta.
31:59Ta nói lại với anh quận dương.
32:01Vẫn là sở cô nương thông minh.
32:02Cô ta nói chỉ khi kẻ sống muốn làm chuyện xấu mới không muốn để anh quận dương biết.
32:06Quả như ngươi giả nhân giả nghĩa.
32:07Cận du, chúng ta nghĩ giống nhau phải không?
32:09Để bảo lãnh nguyệt đóng giả sở sở cũng là muốn bắt tại trận phải không?
32:14Bị ổi.
32:16Vô liêm sỉ.
32:16Ngươi nói gì?
32:17Ta sẽ chém bay đầu ngươi.
32:18Tiêu cận ly, ở đây không có chuyện của ngài, ngài đi đi.
32:20Sao lại không có việc của ta?
32:21Ta vừa cứu cô đó.
32:22Ai bảo lãnh cứu ta chứ?
32:24Ta.
32:24Được rồi.
32:26Chuyện này cũng không cần giấu của nấy nữa.
32:27Có chuyện gì giấu ta?
32:32Đàm quý.
32:33Hẳn là người đã biết trộn.
32:35Tại sao ta tìm người đóng giả sở sở?
32:40Tuy cách này có hơi lộ liễu một chút.
32:43Nhưng ta chỉ có thể làm như vậy.
32:44Mới có thể dụ được người ra ngoài.
32:46Nói cho rõ mọi chuyện.
32:47Lời an quận dương nói.
32:49Ta nghe không hiểu.
32:51Nghe không hiểu sao?
32:53Ngươi cố tình kiếm sở sở trước mặt quân trưởng ta.
32:55Cố tình giả bộ thần bí hỏi về cái chết của cha ngươi.
32:57Còn đặc biệt dặn dò cô án.
32:59Đừng nói việc này với ta.
33:01Mục đích chính là đảm bảo ta có thể biết được
33:03ngươi đã từng hỏi về cái chết của cha ngươi có phải không?
33:06Như vậy dù ngươi có ra ta thành công hay không.
33:08Những cái này đều trở thành chứng cứ của hiệu lực nhất.
33:11Để giải thích cho lý do ngươi giết sở sở.
33:13Vậy là ý gì hả?
33:14Ta nghe không hiểu.
33:15Đúng rồi.
33:16Đã tới lúc đau rồi.
33:19Mà còn sảo biện làm gì nữa.
33:21Chưa đủ là mất mặt cha ta sao?
33:25Giết sở sở ứng là người nhà ta bảo hắn làm gì?
33:28Cảnh thiếu khanh.
33:28Ngài không thể.
33:30Đại cao.
33:30Không được.
33:31Tiếp cận liên ngày điên rồi.
33:32Ta thấy cảnh gia nhà ngươi phiền lâu rồi.
33:34Luôn dở trò lén lút sau lưng.
33:35Nói.
33:36Các người có mơ đồ gì?
33:37Chuyện này không liên quan tới cảnh thiếu khanh.
33:39Người cắm miệng.
33:40Nói.
33:40Tại sao muốn giết sở cô nương?
33:42Nói đi.
33:42Tại sao phải giết sở sở?
33:44An Quân Dương.
33:45Tiêu tướng quân.
33:47Sở sở là con gái của kẻ thù giết hại cha hai người.
33:50Cái gì?
33:52Cảnh thiếu khanh.
33:53Ngài còn nhớ vết ấn trước đây của trăm cài tóc mà mẹ sở sở để lại cho cô ấy không?
33:57Đó chính là trăm cài mà năm xưa bãi đã tặng cho hôn thê của dân dịch võ tướng quân.
34:01Tiết độ sứ kiếm nam để làm quà mừng hôn.
34:03Sở sở chính là con gái của dân dịch.
34:06Cũng chính là hậu thế của phản nghịch.
34:07Năm đó ta thi khoa cử, được nhận vào cửa quan của cảnh các lão, quay về Kiềm Châu.
34:13Chính là để giúp ngãi tìm kiếm và diệt trừ những tội nhân còn sót lại, báo thù cho phò mã.
34:18Tại sao các người lại ngăn cản ta?
34:20Cảnh thiếu khanh.
34:21Ngài làm vậy ta nói sao với cảnh các lão đây?
34:23Ta không cần nói gì với ông ấy.
34:25Ông ấy giết sở sở là vì người thân thiếu như quân đệ của ông ấy.
34:27Ta không để ông ấy giết sở sở.
34:30Cũng là vì người thân thiếu như quân đệ của ta.
34:34Sự gì không giống, nhưng nội tình giống nhau.
34:37Cha ta cũng sớm biết được ta sẽ làm vậy.
34:39Nên mới luôn giấu ta, giao cho ngươi làm những việc như vậy.
34:41Không cần nói nhiều.
34:43Ta tin ngươi.
34:45An Quận Dương.
34:47Tất cả những việc cảnh các lão làm là để báo thù cho phụ thân của ngài.
34:50Đó là phụ thân của ngài đó.
34:52Tại sao ngài bảo vệ cho con gái của kẻ thù?
34:55Ngài có thể bảo vệ cho cô ấy một lần.
34:57Nhưng cho dù ta không nói, họ không nói.
35:00Sớm muộn có một ngày, cũng có người công khai thân phận của cô ta.
35:05Đến lúc đó, tụi danh bảo che tàn dư phản nghịch của ngài thành sự thật.
35:08Như vậy có ít gì cho ngài?
35:10Ngài còn mặc mũi gì gặp công chúa phò mã nữa.
35:13Tiêu tướng quân, ngài cũng bỏ qua cho tàn dư phản nghịch sao?
35:16Cho dù cô ấy là hậu thế của phản nghịch,
35:20Sử lý của cô ấy cũng là việc của nhà mô.
35:22Cảnh các lão không dùng tư hình được.
35:26Đam Nguyên Thừa,
35:28Nếu ngươi đã là người của cảnh các lão,
35:30Thì phải biết mục đích của ta tới Tây Nam lần này là gì.
35:32Cảnh các lão kêu ngươi giết sợ sở là muốn trả thù cho phụ thân ta.
35:36Nhưng nếu phụ thân của ta muốn ngươi bỏ qua cho cô ấy,
35:38Ngươi có sẵn sàng tạm quản gì giết sợ sở,
35:41Để nói lại lý do nội tình cho cảnh các lão biết không?
35:43Ý ngài nói phò mã...
35:45Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
36:15Cảnh các bạn để ăn đăng ký kênh Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
36:15吹不散 剪不断 没遇见 是对你的想念
36:35月光寒天色晚 尘世间冷漫 唯有你身边
36:45拥抱让我眷恋
36:50闭上眼 又相见 在耳边 拂过你的发现
37:04岁月长 轻易见 任世间遗憾
37:11没有你相伴 多远都走不散
37:18你笑 这一秒 借我一生来守候
37:25只为你牵挂着此生未预留
37:31人未了 情未了 终于为了你落脚
37:38能借我一生来依靠
37:44远方的此生的 美好
37:51只为你 childcare 没有你
38:04只为你带着此生未来
38:08Amen.