- yesterday
Category
😹
FunTranscript
00:00Người của công ty Bên Ný phản hồi
00:02Nói cậu Nam Chin
00:03Có phong cách làm việc khá giống với cô Trôi ngày xưa
00:06Tôi sao?
00:09Tâm cao, niềm tự hào của công ty
00:11Rất tốt đứa Nam Chin à
00:23Thế giới này thật hỗn loạn
00:26Những việc cần hoàn thành
00:29Vẫn phải hoàn thành
00:31Có phải giờ chị Xuôi
00:34Ngủ ở phòng chủ nhân không kỳ cục
00:37Siêu và Chin A
00:38Nên ngủ ở phòng đó
00:39Chứ không phải là chị ta đâu
00:41Hả?
00:44Tôi nói sai ở chỗ nào
00:45Siêu là đứa con hợp pháp
00:47Nên căn nhà này phải là của nó chứ
00:49Đã để lại căn nhà này cho Nam Chin đó
00:52Tại vì lúc đó
00:54Chủ tịch tưởng Nam Chin là cháu trai hợp pháp của ông ấy
00:57Vì Nam Chin và Siêu là anh em cùng cha khác mẹ
01:02Nhưng còn phòng chủ nhân thì không được
01:05Mẹ Chin A
01:06Theo cảm nhận riêng của tôi
01:10Chị ở đây nói những chuyện liên quan tới căn nhà này mới là kỳ cục
01:15Sao chị không nhìn lại
01:16Chị lại nói như vậy hả?
01:17Ba mẹ của Siêu mất hết rồi
01:19Tôi là người thân duy nhất của cậu ta nè
01:22Rồi sao?
01:23Chị nổi giận vì Nam Chin là con trai của vợ bé đúng không?
01:27Trời ơi!
01:28Cái bà Chin này thiệt thật
01:29Đất ơi!
01:30Tôi có làm gì quá đáng đâu
01:31Trời đất ơi!
01:33Không biết khi nào Chin A mới về nhà đây nữa
01:35Thiệt là
01:36Trời ơi!
01:36Cái bà Chin này thiệt là
01:38Cuộc hợp đã diễn ra rất thuận lợi
01:56Thích mẫu thiết kế của cả hai đội chúng ta
01:58Tuần tới sẽ tổ chức lại ký kích hợp đồng
02:01Cảm ơn sự cố gắng của mọi người
02:03À!
02:07Chin A và cô Ly Trung Chu
02:08Hai người thân
02:09Hôm nay tôi phải về sớm rồi mọi người
02:12Tôi phải đưa bà cho về nhà
02:14Mọi người tiếp tục làm việc đi nha
02:17Anh ta nói là
02:23Ờ đúng rồi
02:23Tôi cũng nghe chính xác là như vậy mà
02:25Thế nào họ cũng phải hòa giải thôi
02:29Một giọt máu đào hơn ăn nước lã mà ha
02:32Ờ!
02:34Rồi Chin A cô có biết gì không?
02:37Mẹ với con trai á
02:38Thì đâu cần hòa giải gì chứ
02:40Ồ!
02:44Quảng gia Hơ
02:45Gọi làm gì vậy trời?
02:49Quản lý Ly Sang Hun nghe đây
02:51Cô xinh đẹp nói đi
02:53Ờ!
02:56Sau khi làm việc xong
02:57Anh về nhà được không vậy?
02:59Sao vậy?
03:00Có chuyện gì hay sao?
03:01Mẹ của tôi
03:03Bây giờ chúng tôi không biết phải làm sao nữa
03:05Rốt cuộc thì chị ta làm gì
03:08Mà ép hai người vào chân tường vậy hả?
03:11Anh qua đây anh sẽ thấy
03:13Bây giờ cô Giang cũng bó tay là giỏi hơn anh đâu
03:17Được rồi!
03:21Tôi hứa là sẽ lo liệu vụ này thật là ổn thoát
03:24Ừ! Chúc gặp anh nha!
03:27Có tới không vậy?
03:28Ừ! Anh ta nói
03:29À! Nhưng mà
03:30Anh Ly Sang Hun
03:32Làm gì để có thể chịu đựng được mẹ Chin A vậy?
03:36Ừ! Cô cũng biết là
03:38Trước đây mẹ của Chin A định cho Chin A lấy đề siêu đúng không?
03:42Ừ! Tôi có nghe...
03:43Sớm truyền tay nhau là mẹ Chin A bán con cái trả nợ
03:45Tới khi chuyện này
03:48Tới tay của mẹ Chin A thì cô ta không chịu được
03:51Sau đó cô ta đã đun đùn chạy tới chỗ của tôi
03:55Rồi đổ má đó
03:57Ôi trời!
03:59Sao cô ta có thể ngang ngược như vậy được chứ?
04:02Ờ! Rồi sao nữa cô Giang?
04:04Rồi chú Ly Sang Hun
04:05Biết được chuyện này cho nên tức quá
04:07Chạy lên quỹ ban cộng đồng nói ở trong
04:09Nói rằng Chin A bị ép và lấy đề siêu để trả nợ
04:13Thì hãy tới thẳng quỹ ban đối chức với chú ấy ngày
04:16À! Anh ta như vậy mới là loan tin đó
04:21Ừ! Chin A nhìn thấy chú Ly là kiếm đường
04:25Né đi chỗ khác liền
04:26Hả?
04:36Dạ đúng vậy
04:40Nhà của ai vậy?
04:48Về nhà của mẹ có
04:49Mẹ của mẹ chắc đang chờ mẹ ở nhà
04:53Lời nguyện cầu từ chốn xa
05:01Mong ước mẹ hiền từ từ nắng mai
05:06Ấp ôm con tháng ngày
05:08Nhìn cánh đồng xa xanh
05:13Con nhớ thương
05:23Này cô thấy là sao rồi
05:25Này cô thấy là sao rồi
05:25Tình trạng đang tồi tệ hơn
05:33Bà ta đã bỏ hết thuốc mà bác sĩ đã kê cho uống
05:36Bác sĩ dặn bà ta cần tránh bị áp lực và nghỉ ngơi thật nhiều
05:42Mẹ cũng có nói dài chuyện liên quan tới xung chú
05:48Rồi mẹ chinh à cũng cãi nhau
05:50Bạn đang xem thêm đồ dưới tại TV2.org
06:01Hôm nay nhờ có bác trai
06:15Mà bác mới cười được một bữa sảng khoái
06:17Có chuyện như vậy bác
06:18Sau khi nổi soi
06:21Bác trai còn những con chán
06:23Đó tuyên bố về tình yêu không?
06:25Tuyên bố với ai vậy?
06:27Với mẹ hả?
06:28Còn ai ngoài dân chi nữa
06:30Hả?
06:32Con hả?
06:34Bà yêu con dâu của bà
06:36Đi lặp lại như vậy hơn 30 lần
06:38Em bị làm sao vậy hả?
06:40Em làm anh xấu hồi trước mặt hai đứa nhỏ quá
06:43Anh thấy như bị bỏ rơi vậy đó
06:46Con là con của bà mà bà
06:49À con không chỉ bỏ rơi con mà con bỏ rơi mẹ
06:52Thôi đủ rồi
06:54Đương nhiên là anh yêu em và đê siêu rồi
06:57Anh chỉ là
06:58Thường dân chi hơn thôi mày
07:00Dạ
07:03Ba mẹ hãy nghỉ ngơi ở đây
07:06Cho tới khi có kết quả kiểm tra sức khỏe đi
07:08À được rồi
07:10Ba mẹ sẽ làm kim chi cho các con ăn mỗi ngày luôn
07:13Con về đâu đây?
07:17Chào con rễ mới về nhà
07:19Sao có mình con vậy?
07:21Gina đâu con?
07:23Gina nói là có chỗ cần đi
07:24Nó đi đâu vậy?
07:26Ở Seoul con bé có biết đi đâu đâu?
07:29Con có hỏi
07:29Ừ con lên đi ha
07:31Thiệt là
07:34Con bé đi đâu không biết nữa
07:36Để lại một mình mình ở đây là sao?
07:39Lâu rồi không gặp mọi người
07:41Ồ trời
07:42Tôi tới đây là để xử lý
07:46Một con cá dính đầy bùng
07:47Đến từ Oppo
07:49Đang làm ngôi nhà này rối tung lên đó
07:51Con cá dính bùng đến từ Oppo
07:53Anh đang nói tôi phải không?
07:56Rất là nhanh đó
07:57Cái này anh
07:58Thiếm Giang đi ra ngoài rồi hả?
08:02Cô Choi sao rồi?
08:04À thì sau khi một người nào đó chọc tức
08:06Cô Giang chỉ nằm nghỉ ngơi thôi
08:08Còn cô Choi chỉ là có người làm cho cô Choi không chịu đựng được
08:12Hỡi trời đất ơi
08:13Tôi còn chưa làm gì luôn đó
08:15Để có bây giờ tôi nên làm sao đây ta?
08:20Khu này đâu có quỹ ban cộng đồng gì
08:23Một tấm outfit thật là khổng
08:26Đúng là trước cửa quỹ ban phường xã và công an quận luôn
08:29Thì mới mong giải quyết được chuyện này
08:31Vậy thì anh ở lại chơi vui nha ha
08:33Đúng là trước cửa quỹ ban phường xã và công an hệ quá
08:36Tại sao rồi?
08:38Hỡi trẻ quý bùng khác
08:39Hỡi trẻ quý của bình thức
08:40Không chúng ta không chỉ là
08:41Hỡi trẻ
08:42Bình thức
08:43Hỡi trẻ quý búng tức
08:44Đi hỡi trẻ quý bình thức
08:46Cô ở thì thật dựa
08:47Bình thức
08:50Hỡi trẻ quý bình thức
08:53Hỡi trẻ quý bình thức
08:56Nhanh nha
08:56Deh có
08:57Hỡi trẻ quý
08:58Hỡi trẻ quý bình thức
09:01Cô ở thức
09:03Ai bấm chuông vậy?
09:19Là Gina hả?
09:23May là cô có ở nhà.
09:25Tôi không báo trước vì sợ có khi cô không có ở nhà.
09:30Sao cô lại tới đây?
09:31Tôi nghĩ cô cần có ai đó nói chuyện và tán gỗ là cách làm cho người ta dư dễ nhanh nhất.
09:47Ở ngoài cửa lâu chưa vậy? Con không biết xung chuông về nhà rồi hả?
09:52Dạ con không biết.
09:54Ờ, cậu có muốn uống trà không?
09:56Dạ không, cảm ơn nhiều.
09:58Ừ.
09:58Chú nghĩ là bây giờ con nên làm gì đây?
10:05Cái đó làm sao mà chú biết được?
10:08Con hỏi chú thì cũng đâu có thay đổi được ý định của xung chuông đâu.
10:13Cô ấy không trả lời điện thoại với cô ấy là tụi con có thể ra ở riêng.
10:16Nhưng mà cô ấy vẫn không chịu.
10:20Có lẽ là xung chuông không còn sự lựa chọn nào khác.
10:24Con bé cứ suy nghĩ rằng mình làm như vậy là tốt nhất cho cậu đó.
10:29Dạ.
10:30Làm sao mà tôi có thể sống với mẹ chồng mà mỗi khi gặp tôi thì bấy là trở nên kỳ lạ được chứ?
10:39Hai đứa có thể dọn ra ngoài.
10:41Không được.
10:43Tôi không thể nào tàn những bắt anh đấy các đứa quan hệ với mẹ đẻ của mình chỉ vì tôi được đâu.
10:49Nếu như vậy thì lý do tại sao cô lại chia ta với Nam Jin hả?
10:53Cô đã yêu cậu ấy như vậy, cô nên chịu đựng mọi chuyện.
11:00Nếu như tôi không chia tay bây giờ thì Nam Jin sẽ chịu đựng nhiều hơn nữa.
11:05Anh ấy sẽ không thể làm gì nếu như bị kẹt.
11:07Cách này là tốt nhất rồi.
11:14Tất cả những gì xung chuông nói không sai có phải không?
11:19Nếu hai đứa lấy nhau trong tình cảnh này, được kẹt sẵn thời gian.
11:23Con cũng không biết lý do tại sao mọi chuyện lại phức tạp như vậy.
11:26Con vẫn yêu xung chuông nhiều như trước đây.
11:30Con không thể hiểu được tại sao mọi chuyện lại như vậy nữa.
11:33Chỉ vì biết được sao.
11:37Hồi con làm chủ cửa hàng may sử quần áo.
11:40Tôi đã ước gì mình có thể nói với ai đó cảm giác của mình.
11:45Tôi nghĩ bây giờ cô cũng có cảm giác như vậy.
11:48Anh Nam Jin vẫn khỏe chứ.
11:51Giờ anh Nam Jin đang rất mệt mỏi.
11:55Cô cũng biết anh ấy mà.
11:59Lúc nào thì anh ấy cũng không để cho người khác, không muốn khiến người khác lo lắng.
12:03Nên cười đùa nhiều hơn và giấu đi cảm xúc của mình.
12:09Nhưng mà dạo gần đây thì tôi không thấy anh ấy đùa với mọi người nữa.
12:13Sáng nay tôi lỡ nói với mẹ mất rồi.
12:24Gì?
12:26Tôi nói muốn dọn ra sáng.
12:28Và nếu như bà ấy đối xử không tôn trọng,
12:32thì tôi sẽ dọn đi.
12:33Chắc là bà Choi ngạc nhiên lắm, có phải không?
12:40Thực sự sẽ chia tay với Nam Jin sao?
12:45Ừm.
12:47Tôi không muốn khiến cho anh ấy chịu đựng nhiều hơn nữa.
12:51Tôi rất bất ngờ đó.
12:53Tôi cứ nghĩ, tôi nghĩ là cô sẽ biết cách đối đầu và làm lành với mẹ lúc cần thiết.
12:57Rồi hai người sẽ dần dần trở thành người nhà của nhau.
13:04Có lẽ bà Choi và tôi
13:05sẽ không bao giờ sao mà chịu đựng được.
13:17Anh thấy hơi lo chàng đó.
13:20Em đang ở đâu?
13:22Siêu hả?
13:24Ừm.
13:26Tôi không có nói là tôi tới đây.
13:28Đừng làm cho anh ấy lo nữa.
13:29Cô đi về đi.
13:30Ngày mai tôi còn phải đi làm nữa.
13:33Đi làm?
13:34Tôi quyết định đi làm ở công ty của ba tôi thôi.
13:38Công việc bận rộn chắc là sẽ làm cho tôi
13:40không nhớ tới anh ấy nữa.
13:44Tôi tin chắc cô và Nam Jin sẽ không kết thúc như vậy đâu.
13:47Lần nữa đi.
13:51Không đâu.
13:53Chúng tôi kết thúc rồi.
13:54Tình yêu chỉ cần có hai người thôi.
13:59Nhưng mà hôn nhân đòi hỏi nhiều hơn.
14:01Tình của Choi không được tốt hơn sao?
14:04Ừ.
14:04Sau khi cô ấy cãi nhau với mẹ của Chin A vào ngày hôm qua,
14:08tình hình của cô ấy có dấu hiệu xấu đi.
14:10Tôi cũng vậy.
14:13Vì Sung Chu,
14:15nếu cô ấy không trở nên mất trí vậy,
14:17thì Nam Jin và Sung Chu đã có thể lấy nhau
14:20mà không có chuyện gì xảy ra hết.
14:26Quảng gia Hơ à,
14:28nếu có thì cô lấy cho tôi một chai được không vậy?
14:30Hả?
14:30Khi nào chúng ta có quá nhiều chuyện để suy nghĩ,
14:33thì lúc đó uống một chút là được.
14:36À, vậy được không?
14:37Chờ một chút nha.
14:38Tôi đi chuẩn bị cơm tối cho cô Choi đây.
14:41Cơm tối của chị Xuôi cứ để tôi làm cho.
14:44Ôi trời đất ơi.
14:45Chị đang muốn chuột lỗi đúng không?
14:47Cũng tại chị khiến cho cô ấy bị áp lực.
14:49Trong khi công ty đang có một dự án lớn,
14:52dàn giờ có thể sắp mất rồi chị biết không?
14:54Những gì?
14:54Chin A.
14:55Cháo đậu đỏ tôi đem tới cô để đâu rồi?
15:00Cháo đậu đỏ hả?
15:01Nấu cho cô Choi sao?
15:02Ừ.
15:03Chờ tôi một chút.
15:04Ờ, mẹ ơi.
15:06Ờ.
15:07Bây giờ con đi.
15:08Bây giờ mẹ sẽ chuẩn bị cơm tối cho mẹ của con nè.
15:12Dạ, con cảm ơn mẹ.
15:14Con đi về liền.
15:16Ờ.
15:25Chị Xuôi ơi, ăn một chút gì đi?
15:31Tôi không muốn ăn đâu.
15:34Không muốn ăn.
15:38Món gì vậy chứ?
15:40Là cháo đậu đỏ đó.
15:42Chị nói không tốt cho phụ nữ mang thai.
15:44Tôi nấu đem qua nhiều lắm.
15:46À, đúng rồi.
15:55Ờ.
15:57Hay là...
15:58Chị đổi phòng của chị với vợ chồng Si U đi.
16:01Nói thật thì Si U nên đổi phòng lớn nhất trong nhà này.
16:05Bụng của Chin A cũng sẽ to nhanh thôi.
16:08Nếu phải đi lại xuống cầu thang với cái bụng to như vậy thì sẽ bớt tiện dữ lắm.
16:14Có nói vậy không?
16:15Ồ, Chin A nó không có nói như vậy đâu.
16:18Tôi nói vậy vì tôi nghĩ trong tình cảnh này làm như vậy là thích hợp nhất.
16:24Tình cảnh gì vậy hả?
16:26Chị suy nghĩ đi.
16:28Lòng mà nói chị là người không có máu mũ gì với cái nhà này hết.
16:32Đáng lẽ ra từ khi biết được mọi chuyện thì chị nên nhường phòng này cho tụi nó.
16:37Hoặc là nhẹ nhàng rời khỏi ngôi nhà này.
16:41Là ai?
16:42Mà lại nói với tôi như vậy?
16:43Tôi hả?
16:46Tôi là mẹ của Si U và là mẹ của Chin A là người đang mang thai cháu của nhà này.
16:53Chị xui à?
16:54Chị không có quan hệ ruột thịt gì cả.
16:56Chị khinh thường chúng tôi vì chúng tôi nghèo rồi chị sẽ nhận được quả báo thôi.
17:05Đi ra.
17:06Mà chị làm cái gì vậy?
17:12Tôi nói là chị đi ra ngay đi.
17:17Trời ơi.
17:18Nè nè nè nè.
17:19Sao vậy?
17:22Đi ra.
17:24Chị đừng có đứng ở trước mặt của tôi nữa.
17:27Chị.
17:27Chị đúng là điên thật rồi đó.
17:29Chắc chắn chị bị điên rồi.
17:31Trời đất ơi tôi phải làm sao đi.
17:34Mày là có con ở đây rồi.
17:37Người đàn bà ở đây.
17:38Nói mẹ phải rời khỏi ngôi nhà này.
17:40Chị nghĩ là tôi sẽ bỏ qua cho chị hả?
17:43Bà hãy bình tĩnh lại đi.
17:46Là Xuân Chu.
17:47Đây.
17:48Để đuổi mẹ ra khỏi nhà có đúng không?
17:50Tôi xin bà đó bà trôi.
17:53Xuân Chu.
17:54Chia tay tôi là vì bà đó.
17:59Hả?
18:00Sao bà lại khiến mọi người
18:01đều trở nên cầm ghét bà như vậy hả?
18:07Đủ lắm đâu đó.
18:08Xin mẹ hãy tỉnh táo lại đi mà.
18:21Được rồi.
18:21Mẹ đã hiểu rồi.
18:26Mẹ sẽ không nói gì nữa hết.
18:27Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:28Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:29Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:30Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:31Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:32Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:33Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:34Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:35Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:36Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:37Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:38Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:39Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:40Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:41Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:42Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:44Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:45Mẹ sẽ không nói gì nữa hả?
18:46Chào anh bảo vệ
19:00Ủa chào anh
19:02Anh chuẩn bị về ha
19:04Ừ phải
19:05Ủa trời
19:07Sao tôi khỏe mà
19:09Bộ tối nay anh chưa ăn gì ha
19:12Cậu nhìn sắc mặt của anh nhợt nhạt lắm luôn
19:17Giống như chưa ăn gì
19:17Ủa anh chưa ăn gì thiệt ha
19:19Tôi thấy lo cho anh lắm đó
19:24Anh lúc nào cũng ở trong văn phòng
19:27Từ sáng tới tối
19:28Còn làm việc cuối tuần nữa
19:30Sao anh có thể sống
19:31Một cuộc sống nhàm chán như vậy chứ
19:34Đừng sang
19:35Cuộc sống như vậy là nhàm chán
19:37Cả anh và tôi
19:40Đều có cuộc sống nhàm chán như nhau
19:42Và một ngày đẹp trời
19:45Trời gì mà đẹp quá
19:48Thực sự quá nhàm chán
19:49Cuộc sống chúng ta quá bình yên
Recommended
19:55
|
Up next
19:53
19:56
19:57
19:57
39:22
36:47
39:25
19:58
19:53
19:55
19:58
19:40
19:56
19:53
19:52
19:54
19:41
19:52
19:52
19:53
19:53
19:57
19:51
19:52