Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm kia

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00:00Tiểu sư mùi sinh ra phản cốt, nữ chính rớt hố, nàng lấp đất
00:00:09Tập 2
00:00:10Edit nghe truyện cùng vàng
00:00:12Vừa bước vào cửa hàng, dáng vẽ kêu ngạo là đệ tử thân truyền của tô tiện lập tức biến mất không tâm tích, cái tính nghèo rất mồng tơi của hắn lộ ra ngay lập tức.
00:00:21Chỉ thấy hắn chẳng dám nhìn về phía tiểu nhị của cửa hàng, chỉ dám lén lút ghé tai lục Linh Du nói nhỏ.
00:00:26Mấy cửa hàng kiểu này đều yêu cầu cao lắm đó, sơ sẩy một chút là khó mà nói chuyện được. Hay là chúng ta đi thôi. Nhưng đang dược trước đó đều bán cho Bách Chi Đường mà.
00:00:36Tô tiện nghe vậy thì ngớ người, Bách Chi Đường vậy mà lại để mắc đến mấy loại hàng nhái mà lục sư mùi làm ra sao?
00:00:42Nếu đúng là như vậy, vậy thì đang dược mà lục sư mùi luyện ra, có lẽ, có lẽ, so với những gì hắn nghĩ còn tốt hơn một chút.
00:00:49Ít nhất thì ngay cả dược sư của Bách Chi Đường cũng bị hù dọa.
00:00:53Bên kia, lục Linh Du đã nói rõ ý định của mình với tiểu nhị của cửa hàng, tiểu nhị liền khách khí mời bọn họ lên lầu 2 vào một trà thất, sau đó đi mời trưởng quầy.
00:01:01Tô tiện nhân lúc đó liền hỏi lục Linh Du về giá cả của đang dược mà nàng đã bán cho Bách Chi Đường trước đó.
00:01:07200 bình đang dược đổi được 2 viên linh thạch hạ phẩm.
00:01:10Tô tiện gật gù, cái giá này cũng không tệ, lục sư mùi cứ yên tâm, chẳng phải mùi nói lần này chất lượng tốt hơn lần trước sao?
00:01:17Sư Huynh nhất định sẽ giúp mùi bán được giá tốt.
00:01:20Là một người nghèo rất mồm tơi, khi làm khách hàng, hắn không tự tin trước mặt Bách Chi Đường, nhưng hiện tại bọn họ không phải đến mua đồ mà là đến bán đồ.
00:01:28Tô tiện cảm thấy tự tin hơn hẳn.
00:01:30Lục Linh Du nghe vậy cũng phấn chấn tinh thần, đệ tử thân truyền của Thanh Miệng đã lên tiếng giới thiệu, Bách Chi Đường sao có thể không nể mặt chứ?
00:01:38Tô sư Huynh có chắc sẽ nói được giá bao nhiêu không?
00:01:40Giá càng cao thì phần của Huynh cũng càng nhiều đó.
00:01:43Chúng ta tổng cộng mang theo 1.000 bình, dựa theo giá cả lần trước của mùi, cũng chỉ được 10 viên linh thạch hạ phẩm.
00:01:49Tô tiện tự tin dơ tay lên, hôm nay ít nhất cũng phải khiến bọn họ trả 15 viên, nếu vận may tốt, có khi được 20 châu cũng nên.
00:01:57Nét mặt chờ mong của Lục Linh Du trong nháy mắt vỡ vụn.
00:02:00Ta luyện chế lần này còn tốt hơn cả loại họ đang bán trong tiệm.
00:02:03Lục Linh Du nhắc nhở.
00:02:04Loại họ bán trong tiệm là 10 lượng bạc 1 lọ, theo tiêu chuẩn định giá thông thường, giá thu vào khoảng 5 lượng bạc là hợp lý.
00:02:131.000 bình là 50 viên linh thạch hạ phẩm.
00:02:15Húng chi loại nàng mang đến lần này còn tốt hơn loại của bọn họ.
00:02:19Vậy, giữ giá 20 viên, cố gắng thương lượng lên 30 viên.
00:02:23Lục Linh Du nhăn mặt, nhỏ giọng nói, tô sư huynh, có thể đáp ứng ta một chuyện được không?
00:02:28Chuyện gì?
00:02:29Lát nữa có thể không nói gì thì đừng nói.
00:02:32Tô tiện.
00:02:33Hỏi chấm.
00:02:34Lục cô nương.
00:02:36Đúng lúc này, một nam tử trung niên kinh hỷ vội bước vào.
00:02:39Lục Linh Du tập trung nhìn kỹ.
00:02:41Hắc.
00:02:42Đúng là không trung hợp thì không thành chuyện mà.
00:02:44Người này chẳng phải là trưởng quầy của Bách Chi Đường ở Lạc Phong thành sao?
00:02:48Trưởng quầy, không phải ngài ở Lạc Phong thành sao?
00:02:51Sao lại ở thanh phong trấn này?
00:02:53Vị trưởng quầy trung niên cười tủng tiễm ngồi xuống trước mặt bọn họ, ta vốn dĩ là người ở thanh phong trấn này, chẳng qua là trước đó vừa đi Lạc Phong thành xử lý chút công việc thôi.
00:03:02Tiểu lý nói có một cô nương đến tìm ta bán đan dược, ta vừa đoán đã biết là ngươi.
00:03:06Lục cô nương, sao ngươi cũng tới thanh phong trấn?
00:03:09Ngày đó ngươi không về, ta còn tưởng ngươi có việc gì nên trì hoãn, còn dặn tiểu nhị nếu ngươi quay lại thì nhất định phải báo cho ta biết, ai ngờ lại gặp ngươi ở đây.
00:03:18Triệu Chí Kỳ cười ha hả nói.
00:03:20Ông ta cũng không nói dối, cô nương này luyện đan dược tuy không có linh khí, nhưng hiệu quả lại thật sự rất tốt, giá cả lại phải chăng, ngay cả một số tán tu cũng mua không ít.
00:03:29Lúc ông ta rời lạc phong thành, 200 bình đều đã bán gần hết.
00:03:33Nếu sau này không có nữa thì thật sự có hơi đáng tiếc.
00:03:36Chỉ là điều ông ta không nói ra chính là, ông ta cũng không cho rằng nàng có việc gì trì hoãn, mà là cảm thấy đối phương có thể đã gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.
00:03:44Dù sao thì một tiểu cô nương 12-13 tuổi, thực lực lại không đủ, ở lạc phong thành cái nơi cá lớn nuốt cá bé, như vậy, gặp phải chuyện gì cũng là điều có khả năng.
00:03:53Ta hiện tại đã là đệ tử của Thanh Miễu Tông, sau này cũng luôn ở đây.
00:03:57Lục Linh Du cười tủng tiễn giải thích.
00:03:59Ồ, thì ra là thế, chuyện tốt, chuyện tốt đó, chúc mừng Lục cô nương.
00:04:04Triệu Chí Kỳ là một người làm ăn không khéo, không hề xem thường Lục Linh Du vì tuổi còn nhỏ.
00:04:10Triệu Chí Kỳ lại liếc mắt nhìn Tô Tiện bên cạnh Lục Linh Du, ánh mắt ngay lập tức dừng lại ở bộ quần áo đệ tử thân truyền trên người hắn.
00:04:17Đây là Tô Sư Huynh.
00:04:18Lục Linh Du giới thiệu.
00:04:20Tô Công Tử.
00:04:22Triệu Trưởng Quầy.
00:04:22Tô Tiện chào hỏi, dưới ánh mắt, nhìn chầm chầm của Lục Linh Du, hắn nuốt những lời tiếp theo vào bụng.
00:04:29Triệu Chí Kỳ thấy vậy, rất có nhãn lực không tiến lên bắt chuyện, ông chuyển hướng Lục Linh Du, vậy, Lục cô nương lần này tới là.
00:04:36Đương nhiên vẫn là bán đan dược, lần này ta chuẩn bị một ít đan dược mới, phẩm chất và hiệu quả so với lần trước tốt hơn.
00:04:42Ta đi một vòng tới đây, nhìn thấy rất nhiều cửa hàng đan dược, nhưng vừa nhìn thấy bách chi đường của các vị, ta liền không thèm để ý tới những hiệu thuốc kia.
00:04:50Triệu Chí Kỳ cười tủng tiễm, trong mắt ánh lên ti tinh quang.
00:04:53Nhà đầu này nhìn tuổi không lớn, nhưng thật ra rất tinh ranh.
00:04:57Nói thẳng là không xem xét nhà khác, thực tế là muốn nói cho ông biết, bên ngoài hiệu thuốc có rất nhiều, nếu ông đưa ra giá cả không hợp lý, tin rằng tiểu cô nương này có thể quay đầu bỏ đi ngay.
00:05:07Bất quá ông làm buôn bán chính là coi trọng sự lâu dài và danh tiếng, cũng không đến mức đến mức lừa gạt một đứa trẻ.
00:05:13Triệu Chí Kỳ cười tủng tiễn chấp tay, vậy đa tạ lục tiểu hữu chiếu cố, ngươi cứ việc yên tâm, bách chi đường ta ở toàn bộ tứ hải năm châu đều là tiếng lành đồng xa, nhất định cho ngươi tin tưởng.
00:05:23Ừ, ta biết đại ca ca là người tốt.
00:05:25Lục Linh du cười, hai mắt cong cong như vần trăng non, sư huynh, đem đan dược đều lấy ra đây đi.
00:05:31Tô tiện nhìn hai người như đôi bạn thân nhiều năm, mặt không cảm xúc lấy đan dược từ giới tử không gian ra.
00:05:36Nghe được cách Lục Linh du sưng hô, ánh mắt Triệu Chí Kỳ lại lé lên, cho đến khi Lục Linh du lấy bình đan dược ra, ngài xem, thứ này có thể so với lần trước tốt hơn nhiều.
00:05:45Thanh hương của dược liệu lan tỏa, biểu cảm của Triệu Chí Kỳ chấn động.
00:05:49Ông đổ ra hai viên, cẩn thận ngửi ngửi, sau đó trực tiếp đặt vào miệng nếm thử, nhắm mắt lại cảm nhận một lát, không tệ.
00:05:56Tiểu Lý, đi mời ngô sư phụ lại đây xem.
00:05:59Vâng.
00:06:00Chẳng bao lâu sau, một lão nhân râu tóc bạc phơ bước vào.
00:06:04Lão nhân hiển nhiên là người có kinh nghiệm, cầm lấy đan dược ngửi ngửi hương vị liền nói, nếu linh khí này đủ thêm một chút, có thể tính là hạ phẩm dưỡng nguyên đan.
00:06:12Bất quá cũng coi như không tồi, hiệu quả trị liệu so với lần trước còn tốt hơn, à không đúng, còn mang theo một tia linh tức sinh cơ.
00:06:19Ồ, ngô sư phụ ngài chắc chắn.
00:06:22Triệu Chí Kỳ sắc mặt trịnh trọng rất nhiều.
00:06:24Ông biết lấy bản lĩnh của ngô sư phụ, sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này, ông chỉ kinh ngạc đan dược do một tiểu nha đầu chế tạo ra cư nhiên sẽ mang sinh cơ linh tức, đây chính là rất nhiều linh đan trung phẩm đều không nhất định có thể có.
00:06:36Đều là bên trong thượng phẩm và cực phẩm linh đan mới tương đối thường thấy.
00:06:40Ngô sư phó gật đầu, sẽ không sai.
00:06:43Triệu Chí Kỳ nói, vậy lô đan dược này có thể được coi là hạ phẩm dưỡng nguyên đan.
00:06:47Hoàn toàn có thể.
00:06:49Tô Tiện vẫn luôn im lặng, trên thực tế cả người hắn đều có chút ngơ ngát.
00:06:53Bọn họ đang nói cái gì vậy?
00:06:55Bọn họ đang nói về đan dược do lục sư mùi luyện sao?
00:06:58Tô Tiện không rành về các loại đan dược mà bách chi đường bán cho người thường, nhưng đối với ba chữ dưỡng nguyên đan thì hắn lại hiểu quá rõ.
00:07:05Trên con đường tu hành, việc phải đấu với trời, với người khác và bị thương là chuyện quá bình thường.
00:07:10Mà dưỡng nguyên đan, chính là lựa chọn của hơn chính phần tu sĩ.
00:07:14Hạ phẩm dưỡng nguyên đan lại đặc biệt.
00:07:16Phổ biến.
00:07:18Rốt cuộc không phải ai cũng giàu có như Lăng Vân Cát và Huyền Cơ Môn.
00:07:21Hạ phẩm dưỡng nguyên đan giá cả thấp, có thể chữa trị phần lớn ngoại thương, là một trong những loại đan dược mà mọi người đều chuẩn bị.
00:07:28Nhưng cho dù là hạ phẩm dưỡng nguyên đan rẻ nhất, một lọ cũng phải một viên linh thạch hạ phẩm.
00:07:33Mà lần này họ mang một ngàn bình xuống núi, nghĩ đến đây, tô tiện không khỏi hít một hơi.
00:07:38Tô tiện thầm nghĩ, lục sư mụi dùng mấy nguyên liệu thô sơ trộn lẫn nặng thành thuốc viên, thật sự có thể đáng giá nhiều tiền như vậy sao?
00:07:45Bên kia, triệu trưởng quầy đã cùng lục linh du bàn bạc xong giá cả, và dùng hành động để đáp lại sự nghi ngờ của tô tiện.
00:07:51Thật có giá.
00:07:53Dưỡng nguyên đan hạ phẩm, giá bán ra của Bách Chi Đường là một lọ một viên hạ phẩm linh thạch.
00:07:57Khi thu mua từ lục linh du dùng một nửa giá, một viên hạ phẩm linh thạch mua được hai bình đan dược.
00:08:03Tổng cộng họ mang một ngàn bình, vậy tổng cộng là năm trăm viên hạ phẩm linh thạch.
00:08:07Triệu trí kỳ lệnh cho tỉ nhị đi lấy linh thạch.
00:08:10Lục linh du nghỉ ngợi một lát rồi lấy ra một chiếc bình nhỏ, triệu đại ca có muốn xem thử cái này không?
00:08:16Thứ nàng lấy ra chính là đan dược mà trước đó tô tiện đã truyền linh khí thuộc tính hỏa vào.
00:08:20Vốn dĩ nàng không định lấy ra, mà muốn giữ lại dùng cho bản thân.
00:08:24Dù sao nàng cũng có linh căng thuộc tính hỏa, nên có thể chịu được dược tính của loại đan dược này.
00:08:29Tuy nhiên, nếu một ngàn bình đan dược kia đã được xác định là dưỡng nguyên đan, vậy có nghĩa là chúng được bán cho các tu sĩ sử dụng.
00:08:36Nếu là tu sĩ dùng, vậy đan dược có chứa thuộc tính hỏa này, bán cho tu sĩ có linh căng hỏa thuộc tính chẳng phải rất tốt sao?
00:08:43Triệu trí kỳ và ngô lão lại ghé đầu vào nhau xem xét và nến thử.
00:08:46Không tệ không tệ, đan dược này hiệu quả trị liệu tốt, linh khí cũng đủ, tuyệt đối có thể coi là hạ phẩm dưỡng nguyên đan, hơn nửa càng khó có được chính là, còn có hỏa linh khí, nếu là tu sĩ hệ hỏa dùng, hiệu quả sẽ tăng gấp bội.
00:08:59Loại này, có thể thu mua với giá một viên hạ phẩm linh thạch một lọ.
00:09:03Mặc dù linh tức sinh cơ quý hiếm hơn, nhưng vì lục linh du chỉ là luyện khí tầng 3, linh khí nàng truyền vào cũng không khác gì đan dược phế phẩm mà bắt chi đường bán cho người thường.
00:09:12Mà linh tức sinh cơ dung hợp từ linh khí tam thuộc tính thủy một thổ lại càng hiếm hoi.
00:09:16Nhưng thứ tô tiện truyền vào lại là hỏa linh chi tức chính hiệu, theo nhận biết của triệu trí kỳ và ngô lão, thứ này phải được thêm vào ít nhất là linh dược trung phẩm hỏa hệ mới có hiệu quả.
00:09:25Cái giá này đã rất công bằng rồi, lục linh du cũng không dây dưa, bảo tô tiện lấy hết chỗ còn lại ra, cùng nhau đổi thành linh thạch.
00:09:32Một ngàn bình dưỡng nguyên đang mang linh tức sinh cơ đổi được 500 viên.
00:09:36200 bình dưỡng nguyên đang thuộc tính lửa đổi được 200 viên.
00:09:39Chuyến xuống núi này, bọn họ kiếm được tổng cộng 700 viên hạ phẩm linh thạch.
00:09:44Theo thỏa thuận chia 3-7, lục linh du giữ lại 490 châu, đưa cho tô tiện 210 viên.
00:09:49Đây là của huynh.
00:09:51Hả? Tô tiện giật mình, 000 lục sư mùi, ta không thể nhận.
00:09:56Vì sao lại không nhận?
00:09:57Ta cũng không giúp được gì nhiều.
00:09:59Huynh đã giúp ta tìm chỗ, giúp ta mượn đan lô, còn cùng ta hái thuốc luyện dược, đây là phần huynh xứng đáng nhận được, chẳng phải chúng ta đã nói rõ rồi sao?
00:10:08Khuôn mặt tuấn tú của hắn ứng đỏ, ta suýt chút nữa đã khiến mùi bán đan dược với giá phế phẩm.
00:10:14Nếu thật sự theo giá hắn đưa ra, lục sư mùi sẽ thiệt thòi rất nhiều.
00:10:18Chẳng phải đã bán được với giá tốt rồi sao?
00:10:20Lục Linh Du nhìn thiếu niên trước mắt đang ấp úng, ái nấy, trong lòng nàng thầm nghĩ, cốt truyện trong tiểu thuyết viết hắn là một kẻ gây rối, một tên ngốc 259 hiệu, chỉ vì ghen ghét dịp trăng trăng mà luôn tìm cách gây phiền phức cho nàng, thủ đoạn lại bị ổi, ác độc, bị độc giả mắng không thương tiếc.
00:10:36Nhưng người trước mặt nàng rõ ràng là một người hiền lành, chất phát.
00:10:39Có lẽ vì ái nấy nên hắn không muốn nhận thù lao xứng đáng.
00:10:42Thật ra cũng nhờ có tô sư huynh, nếu không cũng không bán được với giá cao như vậy.
00:10:47Hả?
00:10:48Tô tiện ngơ ngác, ta có làm gì đâu?
00:10:51Nói xong hắn chật nhận ra, à, hắn nghe theo lời lục sư mùi, từ đầu đến cuối không hề lên tiếng.
00:10:56Thật khó xử.
00:10:58Huynh không cần làm gì cả, chỉ cần ngồi đó với ta thôi đã là giúp đỡ lớn rồi.
00:11:03Ở thanh phong trấn này, ai dám đắc tội với đệ tử thân truyền của thanh miễu tông chứ?
00:11:07Hơn nữa, tô sư huynh chưa từng nghe câu này sao?
00:11:10Câu gì?
00:11:11Không nói gì mà vẫn ngầu lòi là trí mạng nhất, ta chỉ muốn người khác đoán không ra, như vậy mới thần bí và lợi hại.
00:11:17Người khác không đoán được chúng ta sâu cạn thế nào, tự nhiên sẽ không dám hãm hại chúng ta.
00:11:22Lời này đã thành công an ủi được tô tiện.
00:11:25Mắt hắn sáng lên, dịu kế.
00:11:27Lục sư mùi nói hay quá.
00:11:29Với 210 viên linh thạch hạ phẩm, một con số không nhỏ đặc biệt là một đệ tử thân truyền nghèo khó như tô tiện, thì đây chẳng khác nào một vận may trời gián.
00:11:37Tô tiện cười không khép được miệng, vừa đi vừa tấm tắt khen lục linh du, sư mùi à, mùi đúng là thiên tài.
00:11:43Cũng thường thôi.
00:11:45Lục linh du ngượng ngùng đáp lại.
00:11:47Ở thế giới khác, cuối cùng cũng nghe được những lời nói tương tự.
00:11:50Phải, đây mới chính là đại ngộ mà lục linh du, lục liều vương, nên nhận được.
00:11:54Lục linh du vừa mới đắc ý chưa được bao lâu thì đã nghe tô tiện nói, ta nhất định sẽ nói cho lý trưởng lão, để ông ấy lại khen ngợi mùi một lần nữa, cho mọi người đều biết mùi là thiên tài.
00:12:05Lục linh du nhớ tới lần thông báo khen ngợi, chấn động toàn tông môn thì chỉ biết câm nín.
00:12:10Tuyệt đối không thể.
00:12:12Lục linh du vội vàng ngăn cản.
00:12:14Tô tiện khó hiểu, vì sao?
00:12:16Mùi lợi hại như vậy, lẽ ra nên để mọi người đều biết chứ.
00:12:20Ta là người tương đối kim tốn, không thích được mọi người chú ý đến.
00:12:24Tô tiện nghe vậy thì thật sự không hiểu nổi.
00:12:27Tại sao lại có người thích kim tốn chứ?
00:12:29Được người khác sùng bái, được người khác khen ngợi chẳng phải là rất sản khoái sao.
00:12:33Ngay cả khi người khác ghen ghét hắn, hắn cũng cảm thấy sung sướng tận mây xanh.
00:12:37Tuy nhiên, vì lục sư mùi không muốn, hắn cũng không tiện ép buộc.
00:12:41Hắn đành tiếc núi nói, vậy thì thôi.
00:12:43Nếu ngày nào đó ngồi đổi ý, cứ nói với ta.
00:12:48Sẽ không có ngày đó, lục linh du thầm nghĩ.
00:12:51Mấy cái thông báo phê bình, à không, thông báo khen ngợi gì đó, nàng xin phép cho kẻ bất tài này được miễn.
00:12:57Có được khoản tiền ngoài ý muốn, tô tiện vui vẻ hẳn ra, nhất quyết đòi dẫn lục linh du đi dạo phố.
00:13:02Hai người đầu tiên đến tủ lầu ở phố Nam, gọi một bàn đầy áp thức ăn.
00:13:06Kể từ khi đến thế giới này, lục linh du còn chưa được ăn một bữa cơm tử tế.
00:13:11Ở Lạc Phong Thành, nàng theo đám tiểu nhị của hiệu thuốc ăn cháo trắng rau xào qua ngày.
00:13:15Đến thanh miễu tông rồi thì ngày nào cũng chỉ có màn thầu, bánh bao với dưa muối và canh rau nhạt nhẽo.
00:13:21Bụng nàng đã sớm trống rỗng.
00:13:23Lúc này, nàng chẳng để ý gì đến hình tượng, hai má phồng phồng, miệng bóng nhảy.
00:13:28Tô tiện cũng không hề kém cạnh.
00:13:30Tu sĩ phải đạt tới cảnh giới kim đan mới có thể hoàn toàn tích cốc.
00:13:33Sau trúc cơ, có thể tự dùng tích cốc đan, nhưng đối với người còn ham ăn uống mà nói, hương vị của tích cốc đan thì ai ăn người đấy biết.
00:13:41Hai người xử lý gọn gàng hai bàn thức ăn, lúc này mới rời khỏi tủ lầu trong ánh mắt kiếp sợ của tiểu nhị.
00:13:46Tiếp theo đi đâu?
00:13:48Về tông môn sao?
00:13:49Về tông môn có gì thú vị chứ?
00:13:51Đi, sư huynh dẫn mụi đi mở mang hiểu biết về chợ đen thanh phong trấn.
00:13:56Chợ đen à, vừa nghe đã thấy là chỗ tốt rồi.
00:13:58Đương nhiên là phải đi.
00:14:00Chợ đen nằm ở chỗ giao giới giữa phố Nam và phố Đông, có một khu chợ rất lớn, bên trong giao dịch đủ loại hàng hóa, chủng loại còn nhiều hơn cả cửa hàng ở phố Đông.
00:14:09Lục Linh Du theo tô tiện chanh chúc trong con hẻm chật chội, nhìn thấy hai bên còn có biểu diễn linh khí hướng huyệt tại chỗ.
00:14:15Chủ tiện vừa thấy ánh mắt tò mò của Lục Linh Du, nhanh chóng mở miệng, tiểu cô nương, lại đây xem thử đi.
00:14:20Đây là bí quyết gia truyền mười mấy đời nhà ta, chuyên trị các vấn đề linh căng yếu kém, tốc độ tu luyện chậm chạp, kinh mạch hẹp.
00:14:28Đảm bảo hiệu quả, không hiệu quả hoàn tiền ngay.
00:14:31Cô nương cứ yên tâm thử xem, đảm bảo sẽ hài lòng.
00:14:34Lục Linh Du nghe vậy thì trận mắt há ngồm, ôi, cái kịch bản quen thuộc này.
00:14:38Đừng nghe hắn.
00:14:40Tô tiện vội kéo nàng đi, mấy kẻ này toàn là lừa đảo.
00:14:43Lục Linh Du gật gật đầu, đương nhiên nàng biết cả kia là lừa đảo rồi.
00:14:48Nếu vấn đề linh căng dễ giải quyết như vậy thì mấy đại tông môn đã chẳng xem đệ tử có đơn linh căng và song linh căng là bảo bố.
00:14:55Nàng chỉ tò mò một điều, hắn không sợ bị người ta đánh sao.
00:14:58Dưới chân núi thanh miễu tông, người hiểu biết hắn là rất nhiều, vậy mà dám trắng trợn lừa đảo như vậy, thật không sợ bị người ta vạch trần sao.
00:15:05Tô tiện chẳng thèm quay đầu lại, đáp, những người tìm đến hắn, mùi cho rằng trong lòng họ không rõ ràng sao.
00:15:11Ba chấm.
00:15:13Được thôi, nàng đã hiểu.
00:15:14Những người tìm đến hắn, phỏng chừng đều ôm một tia hy vọng mong manh, còn chuyện hắn nói không hiệu quả sẽ hoàn tiền, chắc cũng là thật.
00:15:21Gặp phải một hai khách hàng thích sao đo, hắn liền trả tiền, dù sao hắn cũng chẳng tổn thất gì.
00:15:27Càng đi sâu vào, đồ vật trên sạp càng thập cẩm đủ loại, có những thứ thậm chí chẳng thể coi là phế đang, nhưng lại được gọi là hạ phẩm dưỡng nguyên đang.
00:15:35Cũng có những thứ vừa nhìn đã biết là vũ khí trung phẩm, người bán trào giá lên trời.
00:15:39Lục Linh Du thậm chí còn nhìn thấy cả dịch vụ cho thuê.
00:15:42Cho thuê vũ khí, cho thuê yêu thú, cho thuê chính mình, thậm chí còn có cho thuê nội đang.
00:15:48Nội đang cũng có thể cho thuê sao?
00:15:50Lục Linh Du dừng lại hỏi hang, mới biết hóa ra người bán cho thuê chính là nội đang của yêu thú mà hắn đã khế ước.
00:15:56Yêu thú mạnh mẽ có nội đang tương đương với nguyên anh của tu sĩ loài người, chúng có thể cảm nhận và điều khiển từ xa.
00:16:02Một số yêu thú có khả năng thiên phú chữa lành vết thương, một số khác có thể truyền tu vi của mình cho tu sĩ, và thậm chí có những loài có thể gánh chịu nội đau thay tê sĩ.
00:16:11Chỉ cần đặt nội đang vào cơ thể tu sĩ và chủ nhân yêu thú ra lệnh, chúng có thể điều khiển nội đang để hoàn thành nhiệm vụ được giao.
00:16:17Ngay cả Lục Linh Du, một người có hiểu biết hạn chế về giới tu chân, cũng biết rằng việc này gây bất lợi cho yêu thú.
00:16:24Ngay cả khi ký kết khế ước chủ tớ, yêu thú cũng sẽ phản kháng.
00:16:27Hơn nữa, số lượng yêu thú mà mỗi tu sĩ có thể khế ước là có hạn.
00:16:32Họ chỉ hy sinh yêu thú của mình trong những tình huống nguy hiểm đến tính mạng hoặc khi có lợi ích lớn.
00:16:36Vì chút Linh Thạch mà làm đến mức này sao?
00:16:40Điều này mụi không hiểu rồi, mụi chỉ thấy những giao dịch bình thường, còn không thấy được những chuyện đen ăn đen, khi sao?
00:16:46Nội đang trong cơ thể tu sĩ muốn hoạt động, cần tu sĩ hoàn toàn thả lỏng, không phòng bị.
00:16:51Ai biết được đám yêu thú kia có thể sẽ không khống chế nội đang, phá hủy đang điền của người nọ, rồi lại nuốt luôn tu vi, giết người đoạt bảo.
00:16:59À, ra vậy.
00:17:00Thế giới này lại đen tối như vậy sao?
00:17:03Bọn họ làm loạn như vậy, thanh miễu tông không quảng sao?
00:17:06Thanh phong trấn dù sao cũng coi như là địa giới của thanh miễu tông.
00:17:09Cũng không hẳn là làm bậy hoàn toàn.
00:17:12Nếu thực lực đủ mạnh, bọn họ dù muốn đen ăn đen cũng không làm được.
00:17:16Nội đang khi rời khỏi cơ thể vốn dĩ rất yếu ớt, chỉ cần tu vi cao hơn đại yêu kia, một ý niệm thôi cũng có thể hủy hoại nội đang trong cơ thể hắn.
00:17:24Bất quá, những khách hàng giao dịch kiểu này thường được trào giá trên trời, cơ bản là để bù lại tổn thất cho yêu thú, đồng thời kiếm thêm một khoảng lớn.
00:17:31Thôi được.
00:17:33Hôm nay coi như mở mang kiến thức.
00:17:35Lục Linh Du chăm chú tinh thần tìm tòi, lại quan sát một hồi lâu, đột nhiên ánh mắt nàng sáng lên.
00:17:40Tô Sư Huynh, vị lão da da mặc áo xám bên kia có phải là người có địa vị rất cao không?
00:17:45Nếu ta muốn mua những thứ tốt mà không thể mua được bằng con đường bình thường, có phải tìm ông ấy là được hay không?
00:17:51Trong truyền thuyết, mỗi chợ đen đều có một đại lão bí ẩn.
00:17:54Người này thực lực cao cường, danh tiếng vang dội, quan hệ rộng rãi.
00:17:58Bất cứ thứ gì ngươi muốn, ông ta đều có thể tìm cho ngươi.
00:18:01Ngươi muốn tìm ai, ông ta cũng có thể giúp ngươi tìm ra.
00:18:05Có thể ông ta có dung mạo bình thường, có thể trông như một người nghèo khổ hoặc ăn mày.
00:18:09Nhưng ông ta chính là định hải thần châm của mỗi chợ đen.
00:18:13Cô tiện hơi ngạc nhiên trước ánh mắt tinh tường của lục linh du, sao mụi nhìn ra được.
00:18:17Ông ta chẳng hề tiến rao hàng.
00:18:19Hơn nữa, khi dẫm phải đồ của người khác cũng chẳng tỏ vẻ ấy nấy.
00:18:23Vừa rồi, lão già kia dẫm lên một số vũ khí trên sạp của người khác, rồi lại tùy tiện dùng mũi chân đá trúng sang một bên.
00:18:29Thậm chí còn chẳng buồn lít mắt nhìn lấy một cái.
00:18:32Đây đâu giống dáng vẻ muốn làm ăn gì cả.
00:18:35Tô tiện gật đầu, không sai, nhưng mụi muốn mua gì.
00:18:38Tạm thời không mua.
00:18:39Đồ của lão nhân kia bán nàng cũng không mua nổi.
00:18:44Lục linh du ghi nhớ diện mạo của lão nhân, sau đó kéo tô tiện đi chỗ khác.
00:18:48Hai người không để ý, ngay lúc họ quay người, ánh mắt của lão giả mà họ vừa bàn luận đã chuyển sang.
00:18:54Đôi mắt lóe lên ti tinh quang, chật, đám nhóc con bây giờ, thật là tinh quái.
00:18:58Thứ lục linh du muốn nhất bây giờ, đơn giản chính là linh thạch và túi trữ vật.
00:19:02Đệ tử ngoại môn phải hoàn thành một số nhiệm vụ nhất định trong một năm mới có thể lĩnh một tui trữ vật loại nhỏ ở trưởng ấn đường.
00:19:09Hiện tại nàng không có túi trữ vật cái gì cũng bất tiện.
00:19:12Ví dụ như khi hái thuốc chỉ có thể dùng sọc, xuống núi bán đang dược cũng chỉ có thể mượn, không gian giới của tô tiện.
00:19:18Việc lục linh du muốn mua một chiếc túi trữ vật là hoàn toàn hợp lý.
00:19:22Tuy nhiên, việc lựa chọn một chiếc túi trữ vật phù hợp cũng rất quan trọng.
00:19:25Túi trữ vật trên thị trường có rất nhiều loại, từ loại nhỏ, chất lượng kém, đến loại lớn, chất lượng tốt.
00:19:32Chợ đen tuy đầy rảy những kẻ lừa đảo với giá cả trên trời, nhưng vẫn có thể trả giá.
00:19:38Dừng lại trước một cửa hàng bán không gian pháp khí, cầm lấy một chiếc túi trữ vật nhỏ nhất, thủ công cũng kém nhất.
00:19:44Ông chủ, cái này bán bao nhiêu?
00:19:4610 linh thạch trung phẩm.
00:19:48Tay lục linh du rung lên, ngay lập tức ném trả nó về.
00:19:51Nếu không phải nàng và tô tiện đều là những tiểu gà mờ, chỉ có tu vi kim đan, nàng thật muốn túng lấy đối phương mà chất vấn, sao ngươi không đi cướp đi?
00:19:59Một viên trung phẩm linh thạch, đổi được 100 hạ phẩm linh thạch.
00:20:02Mà nàng, toàn bộ tài sản cũng chỉ có hơn 400 châu hạ phẩm linh thạch ít ỏi.
00:20:07Không nói 2 lời, nàng lập tức quay người rời đi.
00:20:10Này này này, tiểu cô nương xin dừng bước.
00:20:13Bớt cho ngươi 2 phần, giảm 2 phần là 8 linh thạch trung phẩm.
00:20:16Nếu không, 5 viên thôi, 5 viên cũng được coi như ta không kiếm lời.
00:20:214 viên.
00:20:223 viên, giá thấp nhất rồi.
00:20:24Ê y, đừng chạy chứ, làm gì mà chạy nhanh vậy?
00:20:273 viên nói không hề nói thắt ngụi.
00:20:30Tô tiện chậm rãi nói, nếu mua ở cửa tiệm, ít nhất cũng phải 4 linh thạch trung phẩm.
00:20:35Lục linh du kiên quyết lắc đầu.
00:20:373 viên hay 10 viên cũng vậy, nàng đều không mua.
00:20:40Nàng chỉ có hơn 400 linh thạch hạ phẩm để ăn cơm và tu luyện tới luyện khí tầng 4 thôi đó.
00:20:45Lục linh du thở dài, khó trách người ta nói lăng vân cắt và huyền cơ môn dầu nứt đố đổ vắt.
00:20:51Một cái túi trữ vật nhỏ xíu, đơn sơ vậy mà cũng đắt cắt cổ.
00:20:55Hay là cứ đợi thêm, kiếm thêm chút tiền rồi mua sau.
00:20:58Đợi nàng luyện khí tầng 4, kiếm thêm chút đan dược bán lại nói.
00:21:02Nếu mụi không gấp mấy ngày nay thì ta tặng cho mụi.
00:21:05Tô tiện đột nhiên nói một câu như vậy.
00:21:07Hả?
00:21:08Lục linh du kinh nhạc nhìn sang.
00:21:10Tô tiện ngẩn mặt lên, để mặt ngạo kiều, ta chưa nói với mụi sao.
00:21:14Ta là song tu hai đảo kiếm khí, nếu mụi không gấp, chúng ta đi mua chút tài liệu,
00:21:18tranh thủ mấy ngày nay giúp mụi luyện chế ra.
00:21:21Trong tiểu thuyết không nói hắn là song tu hai đảo kiếm khí nàng không biết,
00:21:24nàng ấn tượng chỉ dừng lại ở việc hóa 250, đồ ngốc, như thế nào,
00:21:28tìm đường chết, như thế nào bị ổi ác độc mà thôi.
00:21:31Tô sư huynh, liệu huynh có thể chế tạo ra một cái túi trữ vật tương tự như cái vừa rồi không?
00:21:36Dù sao thì cũng chỉ là trúc cơ kỳ, chắc là mới nhập môn khí đạo thôi.
00:21:40Đừng coi thường người khác như vậy, chưa nói đến cái khác,
00:21:43ít nhất cũng tốt hơn cái túi rách kia của gã.
00:21:46Vậy thì tốt quá, người một nhà tự làm, tiết kiệm được tiền công,
00:21:49phải biết rằng tiền công chế tạo đang dược và pháp khí chiếm đến một nửa chi phí trở lên.
00:21:54Ngại quá!
00:21:55Nàng ấp úng, không chắc mấy trăm viên linh thạch hạ phẩm kia có đủ cho nàng tiến giai luyện khí tầng 4 không,
00:22:00hay là để mấy hôm nữa được không, đợi lần sau chúng ta bán thêm chút đang dược.
00:22:04Ta đã bao giờ bảo mụi phải trả tiền sao?
00:22:07Tô tiện trừng mắt, bất mãn hừ một tiếng, đã nói là tặng cho mụi,
00:22:10nói đến tiền của ta cũng là mụi đưa.
00:22:13Cuối cùng, tô tiện vẫn chạy thẳng tới chỗ bán vật liệu luyện khí,
00:22:16mua thiên cách ti và bột đá không gian.
00:22:19Vừa nhận được hơn 200 viên linh thạch, khoáng chốc đã tiêu gần một nửa.
00:22:23Ta là sư huynh, mụi là sư mụi, nhận chút đồ vật thì có gì lạ.
00:22:27Sau này nếu có chuyện làm ăn kiếm tiền, đừng quên sư huynh là được.
00:22:31Đa tạ tô sư huynh.
00:22:32Huynh là người tốt.
00:22:34Lục Linh Du thật lòng nói lời cảm tạ.
00:22:37Nàng hiện tại đúng là đang rất cần túi không gian,
00:22:39nên cũng không từ chối, đợi sau này có cơ hội nhất định sẽ báo đác ân tình này.
00:22:44Ta dương nhiên là người tốt, người thanh miễu tông chúng ta đều là người tốt.
00:22:48Cảm tạ cái gì chứ, mau đi.
00:22:50Ta còn phải tranh thủ trở về luyện khí đây.
00:22:53Lục Linh Du và tô tiện sau khi trở lại thanh miễu tông,
00:22:56mỗi người đều vội vã bế quan.
00:22:58Tô tiện thì luyện chế túi trữ vật không gian,
00:23:00còn Lục Linh Du thì dốc lòng đột phá luyện khí tầng thứ tư.
00:23:03Trước lạ sao quen, lần này,
00:23:05tốc độ nàng dung hợp 5 loại linh khí nhanh hơn hẳn.
00:23:08Lùng linh khí màu xám theo kinh mạch tuần hoàng,
00:23:10kinh mạch cũng đã quen với loại linh khí hỗn hợp này nên không còn cảm giác khó chịu.
00:23:14Một cảm giác ấm áp, nhẹ nhàng lan tỏa,
00:23:17Lục Linh Du nhanh chóng nhập định.
00:23:19Lùng linh khí theo kinh mạch lớn nhỏ luôn phiên vận chuyển,
00:23:21tốc độ càng lúc càng nhanh,
00:23:23linh khí trong đan điền cũng nhanh chóng tiêu hao.
00:23:25Cơ thể tự động hấp thu linh khí xung quanh,
00:23:27những viên linh thạch đặt bên cạnh cũng dần trở nên xám xịt,
00:23:30vỡ vụn, hết viên này đến viên khác.
00:23:33Không biết qua bao lâu,
00:23:34Lục Linh Du chỉ cảm thấy trong đầu cầm một tiếng,
00:23:36cuối cùng cũng đột phá.
00:23:38Lùng linh khí đang vận chuyển điên cùng dần dần bình tĩnh trở lại,
00:23:41cuối cùng theo kinh mạch trở về đan điền.
00:23:43Lục Linh Du thở ra một hơi,
00:23:45còn chưa kịp vui mừng thì ngay sau đó liền ngây ngẩn.
00:23:48Lần này nàng đã nhìn rõ ràng,
00:23:49không phải là ảo giác,
00:23:50ngay sau khi nàng đột phá,
00:23:51những ban ngân xám xịt trên linh căng của nàng lớn hơn một vòng.
00:23:55Ban đầu trên mỗi linh căng chỉ có ban ngân lớn bằng hạt châu,
00:23:58sau khi tiến dai thì biến thành ban văn lớn bằng ba hạt châu.
00:24:01Lục Linh Du
00:24:02Nàng kiểm tra lại cơ thể mình một lượt,
00:24:04ngoại trừ những ban văn xám xịt kia lớn hơn
00:24:06thì dường như không có gì bất thường.
00:24:08Sau khi tiến dai,
00:24:09cường độ kinh mạch so với trước kia đã tăng lên,
00:24:12linh khí trong đan điền cũng đầy đủ hơn,
00:24:14linh khí lưu chuyển cũng thông suốt và nhanh chóng hơn.
00:24:17Nhưng vì sao những ban văn xám xịt kia vẫn cứ lớn lên?
00:24:20Nghĩ mãi cũng không ra,
00:24:21lục Linh Du quyết định đợi có dịp sẽ tìm người thỉnh giáo.
00:24:24Trong số những người nàng quen biết,
00:24:26hình như chỉ có tô tiện là có khả năng biết được điều này.
00:24:29Nhưng tô tiện lại ở tận chủ phong,
00:24:30mà từ chỗ ở của đệ tử ngoại môn đến chủ phong cũng không phải là gần.
00:24:35Nếu đi bộ thì chắc cũng mất cả ngày trời chỉ để đi đường.
00:24:38Hơn nữa, tô tiện trước đó đã nói là muốn luyện khí,
00:24:41nếu bây giờ qua đó cũng chưa chắc đã gặp được người.
00:24:44Nghĩ đến đây, nàng đành nén lại những nghi hoặc trong lòng,
00:24:47quyết định đợi tô tiện chủ động đến tìm mình vậy.
00:24:50Nhờ kinh nghiệm nhập định lần trước,
00:24:51lần này nàng đã chuẩn bị sẵn mấy loại linh quả và linh thạch,
00:24:54tranh thủ nhét tạm vào miệng một ít để xoa dịu cơn đói khác đang cùng cào,
00:24:58sau đó chuẩn bị kiểm kê lại số linh thạch còn dư.
00:25:00Rồi sau đó,
00:25:02nàng chỉ thấy trước mặt một đống bột phấn trắng xóa.
00:25:05Hết sạch, đến nửa viên linh thạch cũng không còn.
00:25:08Che lại trái tim nhỏ bé vừa trải qua liên tiếp những cú sốc,
00:25:10nàng bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
00:25:12Vì sao người khác chỉ cần mười mấy viên linh thạch là có thể tiến dai,
00:25:15còn đến lượt nàng thì lại cần đến hơn 400 viên.
00:25:19Cho dù nàng là phế vật ngũ linh căng,
00:25:21có cần chuẩn bị nhiều hơn người khác một chút thì cũng đâu cần nhiều đến vậy chứ.
00:25:25Cũng may lục linh du từ trước đến nay không phải là người có thói quen
00:25:28chìm đắm trong những cảm xúc tiêu cực vô ích.
00:25:30Dù sao thì sốt ruột cũng chẳng giải quyết được gì.
00:25:33Nàng lấy lại tinh thần, ghé vào phòng bếp lấy mấy cái bánh bao,
00:25:36rồi khoát lên lưng cái giỏ tre tiếp tục lên núi hái thuốc.
00:25:40Mặc kệ việc tu luyện có xảy ra sự cố gì hay không,
00:25:42có thêm chút linh thạch vẫn hơn.
00:25:44Nàng lặng lẽ hái thuốc trên núi,
00:25:46thỉnh thoảng có mấy đệ tử đi qua chỉ nhìn nàng vài cái rồi vội vàng rời đi.
00:25:50Mọi người đều rất bận rộn,
00:25:51ngoài lúc đầu hơi ngạc nhiên ra thì cũng không có nhiều tinh lực
00:25:54để lãng phí vào mấy chuyện bác quái hay tò mò.
00:25:57Lục linh du hái xong hai sọt đầy,
00:25:58chuẩn bị mang dược liệu đến phòng chất củi thì Tô Tiện đạp lên trường kiếm về một cái bay tới.
00:26:03Ta đến phòng ngươi không thấy ai, đoán là mụi.
00:26:06Ở đây.
00:26:08Tô Tiện cười tủng tiễn đưa cho nàng một cái túi trữ vật màu xanh nhạt,
00:26:11nè, luyện xong rồi.
00:26:12Quên hỏi mụi thích màu gì, ta thì thích màu xanh lá cây.
00:26:16Màu xanh lá cây rất đẹp.
00:26:18Lục linh du cũng không để ý lắm đến màu sắc,
00:26:20nàng chỉ quan tâm đến việc nó có dùng được hay không.
00:26:23Nhưng màu này quả thật rất đẹp,
00:26:24kiểu dáng và đường may cũng không tệ,
00:26:28nàng đánh dấu ấn ký linh khí, dùng thần thức thăm dò thì lập tức kinh ngạc,
00:26:33không gian lớn như vậy.
00:26:34Lớn hơn cái ở chợ đen ướt chừng gấp đôi.
00:26:37Với không gian lớn như vậy,
00:26:39nàng đi hái thuốc sẽ không cần phải mang theo cái sọc nữa.
00:26:42Lục linh du rất nể tình dơ ngón tay cái với hắn, giỏi.
00:26:45Tô Tiện vẽ mặt ngạo kiều, hừ, tay nghề của tiểu gia, còn cần phải nói sao.
00:26:50Mụi hái bao lâu rồi?
00:26:52Nếu mệt để ta hái thay một chút, tranh thủ lần này hoàn thành luôn 3.000 bình.
00:26:55Chỗ kia không cần đi nữa đâu, mới có mấy ngày mà,
00:26:59chỗ chúng ta đưa cho bọn họ chắc còn chưa bán xong đâu.
00:27:02Vậy thì bán cho mấy cửa hàng đang dược khác,
00:27:04đâu phải chỉ có một mình bọn họ.
00:27:06Tô Tiện hiển nhiên là nghèo đến phát điên rồi,
00:27:08cứ có cơ hội kiếm tiền là y như được tiêm máu gà.
00:27:11Thôi được.
00:27:13Lục linh du bất đắc dĩ đồng ý,
00:27:15dù sao một lần làm nhiều một chút,
00:27:17là có thể có một khoảng thời gian dài chuyên tâm đi giải quyết vấn đề linh căng rồi,
00:27:21nhiều đang dược coi như tạm thời bán không xong,
00:27:23cũng có thể để dành.
00:27:24Hai người thở hồng hộc hái thuốc,
00:27:26vẫn luôn hái đến tối mịt,
00:27:27lại từ tối mịt đến hừng đông,
00:27:29rồi đến khi mặt trời lên cao,
00:27:30mới hái xong toàn bộ dược liệu trên đỉnh núi.
00:27:33Cuối cùng hai người dìu nhau xuống núi.
00:27:35Lục linh du thảm hơn một chút,
00:27:37nàng eo đau, chân đau,
00:27:38đã đói bụng đau, còn đầu ván mắt hoa.
00:27:41Hai người khập khiển chạy tới thiện đường,
00:27:43ăn uống thả cửa một bữa,
00:27:44lục linh du lúc này mới xoa bụng mở miệng.
00:27:47Tô sư Huynh, Huynh có biết nhiều về tình huống linh căng có khuyết tật không?
00:27:51Tô tiện biết linh căng của nàng có khuyết tật,
00:27:53sao vậy?
00:27:54Mụi muốn chữa trị linh căng sao?
00:27:56Theo ta biết,
00:27:57có một số linh căng thông qua đan dược và linh thảo,
00:27:59có thể cải thiện một chút,
00:28:00có loại thì không có cách nào.
00:28:02Về tình hình của lục sư Mụi,
00:28:04thật ra hắn đã sớm hỏi qua sư Tôn Mình,
00:28:06tình hình của Mụi,
00:28:07có thể sẽ phức tạp hơn một chút,
00:28:09e là
00:28:09sẽ khó cải thiện.
00:28:11Ta muốn hỏi,
00:28:12liệu có khả năng trong quá trình tu luyện hoặc tiến dai,
00:28:15có thể tăng thêm khuyết tật cho linh căng không?
00:28:17Hả?
00:28:18Câu hỏi này thật sự làm tô tiện khó xử.
00:28:21Sao Mụi lại hỏi như vậy?
00:28:23Mụi gặp sự cố gì trong tu luyện sao?
00:28:25Tô tiện dùng thần thức cảm ứng một chút,
00:28:27không phải Mụi đã đạt luyện khí tầng 4 rồi sao?
00:28:30Cũng không biết có tính không,
00:28:31ta đích thực đã đột phá,
00:28:33nhưng sau khi đột phá,
00:28:34diện tích ban ngân trên linh căng của ta lại mở rộng.
00:28:36Sao có thể như vậy?
00:28:39Ta chưa từng nghe nói đến trường hợp này.
00:28:41Lục Linh Du nhăn mặt nhỏ nhắn,
00:28:43đến Huynh cũng không biết sao.
00:28:44Ai, thôi vậy, kệ đi.
00:28:47Cứ quan sát thêm đã,
00:28:48trước mắt cũng không ảnh hưởng đến việc tu luyện của ta.
00:28:51Sao có thể kệ được?
00:28:52Tô tiện đứng phát dậy,
00:28:54kéo Lục Linh Du đi ra ngoài,
00:28:55đi, ta đưa Mụi đi hỏi sư tôn.
00:28:58Ông ấy chắc chắn sẽ biết.
00:28:59Như vậy có ổn không?
00:29:01Đó chính là trưởng môn đó,
00:29:02trăm công nghìn Việt,
00:29:03liệu có để ý đến chuyện của một đệ tử ngoại môn không?
00:29:07Tô tiện vỗ ngực,
00:29:07yên tâm đi, sư tôn ta tốt bụng lắm.
00:29:10Mau lên, đứng vững vàng.
00:29:12Tô tiện điều khiển trường kiếm,
00:29:14vèo vèo bay lên đỉnh núi,
00:29:15thẳng tiến đến chủ phong.
00:29:17Phía dưới núi lớn,
00:29:18từ không trung nhìn xuống chỉ thấy một đám chấm nhỏ màu xanh lục.
00:29:22Lướt nhanh qua vài sườn núi,
00:29:23Tô tiện phanh gấp,
00:29:24trường kiếm xoay 180 độ dừng ngay trước đại điện chủ phong.
00:29:28Lục Linh Du vỗ về trái tim nhỏ bé,
00:29:30vừa từ trên trường kiếm xuống,
00:29:31liền nhìn thấy trước cổng lớn không biết từ lúc nào đã có hai nam tử đứng đó.
00:29:35Một người trong ngoài 40 tuổi,
00:29:37đầu tóc trối bù với vài sợi tóc bạc,
00:29:39vốn dĩ là một bộ dạng nho nhã hiền hòa,
00:29:41nhưng hiện tại khuôn mặt ông lại dữ tợn,
00:29:43giận dữ rống lên,
00:29:44hôm nay nếu ngươi không đáp ứng thu đồ đệ,
00:29:46ta sẽ chết cho ngươi xem.
00:29:48Một người khác trong khoảng 30 tuổi,
00:29:50khí chất lạnh lùng ngạo mạng,
00:29:51đang tỏ vẻ không phục.
00:29:53Nghe thấy tiếng động,
00:29:54hai người đồng thời quay đầu nhìn về phía nàng và tô tiện.
00:29:57Nam nhân lãnh ngạo khoảng 30 tuổi chỉ vào Lục Linh Du,
00:30:00mở miệng nói,
00:30:00nếu nhất định phải thu đồ đệ,
00:30:02vậy thì thu nàng đi.
00:30:043.
00:30:05Lục Linh Du bị gió lạnh thổi rối tung tóc,
00:30:07trên tráng chậm rãi hiện lên một dấu chấm hỏi.
00:30:10Lục Linh Du còn chưa kịp phản ứng lại,
00:30:12thì nam tử trung niên nho nhã kia đã dậm chân.
00:30:14Ngươi đùa giỡn cái gì vậy?
00:30:16Ông ta chỉ vào nam tử lãnh ngạo,
00:30:18râu tóc dựng đứng vì tức giận,
00:30:19một mình ngươi hồ đồ thì thôi đi,
00:30:21còn lấy một đứa trẻ ra treo đùa là sao?
00:30:24Ta thật sự xấu hổ thay cho ngươi.
00:30:26Lãnh ngạo nam tử vẽ mặt nghiêm túc,
00:30:28ta không có nói giỡn,
00:30:29nếu sư huynh lấy chết ép buộc,
00:30:30một hai phải bắt ta thu đệ tử,
00:30:32ta đây liền chọn nàng.
00:30:34Họ đang nói về ta đúng không?
00:30:36Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Linh Du
00:30:37không có bất kỳ biểu cảm nào,
00:30:39trông như thể người bị dọa ngốc.
00:30:41Không sai đâu,
00:30:41chắc chắn không phải nói ta rồi,
00:30:43ta đã là đệ tử của sư tôn.
00:30:44Tô Tiện nhúng vai.
00:30:47Vậy hắn là ai?
00:30:48Rất lợi hại sao?
00:30:50Đó là sư thúc mạnh vô ưu,
00:30:51sư thúc vô ưu đương nhiên là lợi hại rồi,
00:30:53hắn chính là người lợi hại nhất
00:30:55toàn bộ thanh miễu tông ngoại trừ sư tôn.
00:30:57Thật ra xét theo nghĩa nghiêm ngặt mà nói,
00:30:59sư thúc trẻ hơn sư tôn,
00:31:01tu vi còn cao hơn sư tôn một chút,
00:31:03nhưng trong mắt Tô Tiện,
00:31:04đương nhiên là sư tôn nhà mình lợi hại nhất rồi.
00:31:06Ừm, vậy được.
00:31:08Lục Linh Du gật đầu.
00:31:10Tô Tiện, đương nhiên là được,
00:31:11không đúng, được cái gì mà được.
00:31:14Tô Tiện vừa xoay người,
00:31:16liền thấy thân ảnh nhỏ nhắn mảnh khảnh
00:31:17của tiểu cô nương đã vụt ra ngoài,
00:31:19xông thẳng tới trước mặt mạnh vô ưu,
00:31:21thịt một tiếng quỳ xuống,
00:31:22bang bang, dập đầu ba cái.
00:31:24Sư phụ ở trên, xin nhận một lệ của đệ tử.
00:31:27Trên trời rơi xuống bánh có nhân,
00:31:29không nhặt là người ngốc.
00:31:30Cái bái lệ này của Lục Linh Du,
00:31:32thật sự làm cho những người ở đây đều kinh sợ.
00:31:35Chưởng ngôn ngụy thừa phong trồng mắt đều sắp trận ra,
00:31:37từ đâu ra con nha đầu không có mắt nhìn vậy.
00:31:40Tô Tiện miệng có thể nhét vừa quả trứng gà,
00:31:42lục sư mùi thật dũng cảm.
00:31:44Mạnh vô ưu mặt lạnh như băng trong nháy mắt
00:31:46xuất hiện vết nứt,
00:31:47bất quá ngay sau đó liền lộ ra vẻ mặt vừa lòng,
00:31:49biểu tình nhỏ dễ dậy.
00:31:51Đứng lên đi, từ hôm nay trở đi,
00:31:53con chính là đại đệ tử của bổn tọa.
00:31:55Mạnh vô ưu tự mình nâng nàng dậy,
00:31:57vừa lòng vỗ vỗ vai nàng.
00:31:59Đồ nhi tốt, đây là đệ tử lệnh đại hành ngô phong của ta,
00:32:02lát nữa con liền dọn đến chỗ vi sư đi.
00:32:05Lục Linh Du muốn ngoan ngoãn bao nhiêu
00:32:06thì ngoan ngoãn bấy nhiêu,
00:32:07nàng cung cung kính kính tiếp nhận đệ tử lệnh,
00:32:09xin tuân lên sư tôn.
00:32:11Mặt ngụy thừa phong tái mét.
00:32:13Lục Linh Du nghe được tiếng nghiến răng của ông ta,
00:32:15sư đệ, đùa giỡn cũng phải có chừng mực,
00:32:17đừng quên ngươi đã đáp ứng gì trước mặt sư tôn rồi.
00:32:20Mạnh vô ưu trấn an vỗ vỗ đầu lục Linh Du,
00:32:23sư huynh, đã bảo là ta không hề đùa giỡn mà.
00:32:26Nguyễn Thừa Phong cười lạnh,
00:32:27ngươi đến tên người ta là gì cũng không biết,
00:32:29đã đòi thu làm đại đệ tử,
00:32:30còn nói không phải đùa giỡn sao.
00:32:33Mạnh vô ưu tự tin cười,
00:32:34ai nói ta không biết nàng tên gì.
00:32:36Nàng tên Lục Linh Du,
00:32:37nửa tháng trước gia nhập Thanh Miễu Tông,
00:32:39trước đây từng là đệ tử của vô cực Tông.
00:32:42Có phải không?
00:32:43Ba chấm.
00:32:44Nguyễn Thừa Phong bị nghẹn hỏng,
00:32:46không nói được gì.
00:32:47Người sư đệ này của ông,
00:32:48cả ngày trong đầu trừ bỏ tu luyện vẫn là tu luyện,
00:32:50bắt hắn thu một đệ tử chẳng khác nào muốn lấy mạng hắn.
00:32:54Bản thân ông đã thu 5 đệ tử thân truyền,
00:32:56còn hắn một mình giữ đại hành ngô phong,
00:32:58một đệ tử cũng không có.
00:33:00Bao lần nói với hắn hãy để ý một chút
00:33:02đến những hạt giống cốt mới gia nhập,
00:33:03thấy hợp nhãn thì nhận lấy.
00:33:05Kết quả thì sao?
00:33:06Hắn cứ như người mù kẻ điếc,
00:33:08đối với đệ tử mới vào không hề quan tâm.
00:33:11Mặc kệ ông ân cần dạy bảo không biết bao nhiêu lần,
00:33:14thậm chí tự mình đưa người đến trước mặt hắn,
00:33:16kết quả người ta đầu nguẹo một cái,
00:33:17không quen biết, chưa từng nghe qua,
00:33:19không muốn thu.
00:33:21Hiện tại hắn muốn thu cái đệ tử ngoại môn ngũ
00:33:22Linh Căng Linh Căng có tì vết này,
00:33:24chẳng lẽ không phải do chính mình bước đường
00:33:26cùng lung tung với đại một người cho đủ số,
00:33:28mà là thật sự trước đó đã tìm hiểu qua sao?
00:33:31Ngươi cùng ta tiến vào.
00:33:32Nguyễn Thừa Phong đẩy mạnh cửa,
00:33:34ầm một tiếng, đại môn đóng sầm trước mặt
00:33:36Tô Tiện và Lục Linh Du.
00:33:38Đồ Nhi chờ một lát,
00:33:39vi sư cùng chưởng môn sư bá nói chút chuyện.
00:33:42Thanh âm của mạnh vô ưu từ khe cửa truyền ra.
00:33:45Lục Linh Du Ngoan không thể ngoan hơn,
00:33:46ơn sư tôn.
00:33:48Vừa đóng cửa lại,
00:33:49Nguyễn Thừa Phong liền lập tức thiết lập cấm chế,
00:33:51những gì họ nói chuyện không ai nghe được.
00:33:53Sư đệ, đệ nói thật với ta,
00:33:55trốt cuộc vì sao muốn thu nha đầu kia?
00:33:57Ta giới thiệu cho ngươi bao nhiêu mầm non tốt như vậy,
00:34:00trong số các đệ tử mới thu năm nay,
00:34:02có một người mang một hệ đơn linh căng,
00:34:04tư chất thực sự không tệ,
00:34:05vì sao đệ không thu hắn mà lại muốn thu nha đầu này?
00:34:08Không vì cái gì cả,
00:34:09nha đầu này vừa vạn hợp mắt ta.
00:34:12Mạnh vô ưu không chút để ý,
00:34:13nếu muốn tìm một lý do để nói,
00:34:15thì chính là nha đầu này đủ nỗ lực.
00:34:17Nghe nói mới nhập môn đã nhập định,
00:34:19lúc nàng mới vừa tiến tông môn là luyện khí tầng 3 thì phải,
00:34:22vừa rồi ta thấy nàng đã là luyện khí tầng 4 rồi.
00:34:25Trong thời gian ngắn ngủi nửa tháng,
00:34:27đã đột phá một tiểu dai,
00:34:28với tư chất của nàng,
00:34:29có thể thấy được mức độ nỗ lực này.
00:34:32Ngươi không phải còn bảo lão lý khen ngợi nàng trước toàn tông sao?
00:34:35Hiện tại ta thu nàng làm đồ đệ,
00:34:37có thể làm cho cả tông môn đệ tử đều nhìn thấy.
00:34:40Chỉ cần cũng đủ nỗ lực,
00:34:41không chỉ có thể lấy tì vết ngũ linh căng tiến bộ nhanh chóng,
00:34:44còn có thể được phá cách thu làm thân truyền đệ tử.
00:34:47Cứ như vậy,
00:34:47những đệ tử lười biến nằm yên,
00:34:49cả ngày không làm việc chính sự kia,
00:34:51hẳn là sẽ có chút động lực.
00:34:53Sư huynh ngài nói có phải ý này rất hay không?
00:34:55Nguyễn Thừa Phong
00:34:563.
00:34:57Cho dù phải dùng nàng để khích lệ các đệ tử,
00:35:00cũng không đáng làm như vậy.
00:35:02Tuy nhiên,
00:35:03nếu lời đã nói ra hết rồi,
00:35:04sư đệ dù sao cũng là một phong chủ,
00:35:06cũng không tiện đổi ý.
00:35:08Vậy ngươi lại nhận luôn chút tâm đi.
00:35:11Chỉ cần chịu mở miệng thu đồ đệ,
00:35:13Nguyễn Thừa Phong cảm thấy mình cũng không phải không thể dung túng.
00:35:16Nha đầu kia tư chất kém một chút,
00:35:17nhưng đích xác rất có lòng cầu tiến,
00:35:19thu thì thu vậy.
00:35:21Vậy thì không được.
00:35:22Mạnh vô ưu lắc đầu như trống bỏi.
00:35:24Sư huynh,
00:35:25ta không an hiểu dạy dỗ đồ đệ,
00:35:27ta cũng chỉ có thể dẫn dắt linh du nha đầu,
00:35:29tư chất tốt như vậy ta sợ làm lỡ người ta.
00:35:32Tu vi của ngươi so với ta còn cao hơn,
00:35:34sao có thể làm lỡ.
00:35:35Ta không có thời gian mà,
00:35:37thời gian của ta cũng chỉ vừa đủ chỉ đạo một linh du nha đầu tư chất như vậy thôi.
00:35:41Nguyễn Thừa Phong trong nháy mắt đã hiểu.
00:35:43Tuyệt vời.
00:35:45Đây là đoạn văn được diễn đạt lại một cách tuyển chuyển hơn mà vẫn giữ nguyên ý nghĩa.
00:35:49Bảo sao sư đệ của ông sao đột nhiên lại thỏa hiệp,
00:35:51còn kể ra một đống chuyện ma quỷ gì mà khích lệ mấy đệ tử khác ố gắn,
00:35:55trên thực tế nguyên nhân chân chính chính là
00:35:57nhận một đệ tử để báo cáo kết quả công tác cho ông,
00:36:00miễn cho ông nói hắn ngang bướng hồ đồ,
00:36:02lại vừa muốn bớt việc mà không chậm trễ chuyện của hắn.
00:36:05Thu một đệ tử tư chất kém,
00:36:07không có tiền đồ gì,
00:36:08lại hiểu được tự nỗ lực,
00:36:09chẳng phải hắn có thể ung dung làm phủi tay làm trưởng quầy thôi sao.
00:36:13Nghĩ kỹ những điều này,
00:36:14lão nhân lập tức vai rủ xuống,
00:36:16lời cũng không muốn nói.
00:36:17Ông vô lực xua xua tay,
00:36:19thúc đi.
00:36:20Ông vốn không nên ôm hy vọng.
00:36:22Gần đây đừng để ta thấy ngươi.
00:36:24Tuân lệnh sư huynh.
00:36:26Mạnh vô ưu mở cửa đại điện đi ra,
00:36:27liền thấy đại đệ tử mới vừa thu của hắn ngoan ngoãn đứng ở nơi đó chờ hắn.
00:36:32Sư tôn,
00:36:32ngày cùng trưởng môn sư bá nói chuyện xong rồi ạ.
00:36:35Tiểu cô nương ngoan ngoãn lại xinh đẹp,
00:36:37trong mắt mang theo sự ngưỡng mộ đối với hắn,
00:36:39nói chuyện còn mang theo chút giọng trẻ con,
00:36:41một tiếng sư tôn mềm mại kia,
00:36:42khỏi nói,
00:36:43thật đúng là làm mạnh vô ưu đột nhiên đã hiểu tâm tình của sư huynh mình khi thu đồ đệ mà không chê phiền.
00:36:49Hắn như củ khuôn mặt lạnh lùng,
00:36:50nhưng là mặt mày lại nhu hòa hơn,
00:36:52đi thôi,
00:36:52theo bản tôn về đại hành ngô phong.
00:36:55Vâng,
00:36:55sư tôn.
00:36:56Lục linh du nhảy lên trường kiếm của sư tôn mình,
00:36:59quay đầu hướng tô tiện còn ngơ ngác đứng ở cửa đại điện vẫy tay.
00:37:02Tô sư huynh,
00:37:03ta đi theo sư tôn trước,
00:37:04hôm nay cảm ơn huynh,
00:37:05say này lại ta mời huynh ăn cơm.
00:37:12Đực còn chưa kịp thốt ra,
00:37:14trước mắt nơi nào còn có thân ảnh của sư thuốc và lục sư mụi.
00:37:17Lúc Nguyễn Thừa Phong đi ra,
00:37:19liền nhìn thấy tô tiện lén lút đứng ở cửa nhìn xung quanh.
00:37:22Nhìn phương hướng đúng là đại hành ngô phong.
00:37:24Lập tức giận sôi máu.
00:37:26Đồ hỗn trướng,
00:37:27còn đứng ở đó làm gì?
00:37:29Là kiếm đạo đã hiểu rõ?
00:37:31Hay là nhiệm vụ luyện khí bố trí cho ngươi đã hoàn thành?
00:37:34Tô tiện rụt rụt cổ,
00:37:35còn chưa?
00:37:36Vậy ngươi còn ngơ ngác ở đây,
00:37:38tìm đánh đúng không?
00:37:39Tô tiện túng túng nuốt nước miếng,
00:37:41cái kia.
00:37:42Sư tôn,
00:37:43ta chỉ là tò mò,
00:37:44vô ưu sư thuốc thật sự đem lục sư mụi thu làm đại đệ tử thân truyền sao?
00:37:48Nhắc tới chuyện này Nguyễn Thừa Phong càng thêm tức giận,
00:37:50còn dám cùng lão tử đề cái này,
00:37:52ngươi cái đồ hỗn trướng,
00:37:53ngứa da đúng không?
00:37:54Ngươi nói,
00:37:55không có việc gì mang nha đầu kia đến đây làm gì?
00:37:58Ngươi ăn no rửng mỡ,
00:37:59cả ngày không làm việc đàng hoàng,
00:38:00đi tư quá ngai tỉnh táo lại cho lão tử.
00:38:03Ách ách!
00:38:04Đã tự xưng lão tử,
00:38:06xem ra thật sự rất tức giận.
00:38:08Tô tiện bị sư tôn mình phun cho đầy mặt nước miếng,
00:38:10bất quả hắn lúc này cũng nhớ tới mục đích chở lục linh du lại đây.
00:38:14Ta mang lục sư mụi đến đây,
00:38:15là có việc muốn thỉnh giáo sư tôn.
00:38:18Tô tiện không dám ở trước mặt sư tôn đang ở trạng thái táo bạo mà dài dòng,
00:38:21nhanh chóng nói,
00:38:22thời điểm sư mụi tu luyện,
00:38:23không biết xảy ra vấn đề gì,
00:38:25nàng đột phá luyện khí tầng 4 sao,
00:38:27thường khuyết tật linh căng giống như mở rộng.
00:38:29Cái gì?
00:38:30Nguyễn Thừa Phong kinh ngạc,
00:38:32cái gì khuyết tật mở rộng?
00:38:33Chính là
00:38:34Tô tiện gãi gãi đầu,
00:38:36lục sư mụi ngũ linh căng trung gian không phải có mấy điểm tạo thành ban ngân sao?
00:38:40Nàng nói ban ngân đó hình như lớn lên.
00:38:42Nguyễn Thừa Phong hai mắt trừng lớn,
00:38:44chuyện này không thể nào.
00:38:45Ngay sau đó không biết nghĩ đến cái gì,
00:38:48lại vội vàng hỏi,
00:38:49thân thể nàng có cái gì không khỏe hay không,
00:38:50đang điền, kinh mạch, có vấn đề không?
00:38:53Tô tiện lắc đầu,
00:38:54lục sư mụi nói trên người vấn đề gì đều không có.
00:38:57Sư tôn, lục sư mụi đây là tình huống như thế nào,
00:39:00sẽ không thật sự tu luyện xảy ra sự cố chứ?
00:39:03Nguyễn Thừa Phong nhất thời không nói chuyện,
00:39:05ông Vốt Trâu suy nghĩ một lát,
00:39:06không thể nàng nói thân thể không thành vấn đề liền không thành vấn đề,
00:39:09con chắn chắn là không có.
00:39:12Tô tiện cũng có chút không chắc chắn,
00:39:13chắc là thật sự không có vấn đề gì đâu,
00:39:15ta thấy hơi thở của nàng ổn định,
00:39:17cảnh giới cũng củng cố, kinh mạch thông thuận,
00:39:20những thứ khác con cũng không nhìn ra được,
00:39:21nhưng từ hôm qua đến tận bây giờ,
00:39:23lục sư mụi vẫn luôn ở cùng con,
00:39:25không phát hiện có gì khác thường.
00:39:27Nguyễn Thừa Phong hít sâu một hơi,
00:39:29cũng không thể áp chế được sự kích động trong lòng,
00:39:31ông Hưng Phấn nói, nếu thân thể không có gì khác thường,
00:39:34nhưng dấu vết trên linh căng lại mở rộng,
00:39:36vậy chỉ có một khả năng.
00:39:37Nguyễn Thừa Phong nghĩ đến điều gì đó,
00:39:39đột nhiên cười ha ha, không tệ,
00:39:41thực sự không tệ, sư thúc của con quả nhiên
00:39:43là người có con mắt tinh đời.
00:39:45Sư đệ luôn muốn nhận một tên tiểu phế vật
00:39:47để chê cười mình, nằm mơ cũng không nghĩ tới,
00:39:50sẽ gặp may mắn thu được một thiên tài.
00:39:52Tưởng tượng đến biểu cảm của sư đệ
00:39:54khi biết tình hình thực tế,
00:39:55Nguyễn Thừa Phong liền nở hoa trong lòng.
00:39:57Đương nhiên, trong tông môn có thể có thêm một thiên tài,
00:40:00ông cũng rất vui vẻ.
00:40:02Thời buổi này, đệ tử tư chất tốt
00:40:03thật sự quá khó tìm.
00:40:05Cho dù có hạt giống tốt,
00:40:07người khác cũng sẽ ưu tiên xem xét vô cực tông
00:40:08và thanh dương kiếm tông.
00:40:10Sư tôm, vậy lục sư mụi không có việc gì chứ?
00:40:13Nếu không có gì bất ngờ xảy ra,
00:40:15có lẽ còn là chuyện rất tốt.
00:40:17Sự tình có thể có chuyển biến tốt,
00:40:19hiện tại biểu tình Nguyễn Thừa Phong
00:40:20từ nhìn đồ hỗn trướng,
00:40:21lại biến trở về đệ tử yêu quý.
00:40:24Không tệ, may mắn hôm nay con đã mang ngàn đến đây,
00:40:26đồng môn chi gian mà,
00:40:27chính là muốn lẫn nhau kính lẫn nhau yêu thương mới đúng.
00:40:31Tô tiện.
00:40:32Chấm hỏi.
00:40:33Người vừa rồi đâu phải nói như vậy.
00:40:35Vậy tư quá ngai.
00:40:37Có đi nữa không?
00:40:38Tư quá ngai cái gì?
00:40:40Được rồi, con cũng đừng ở chỗ này lợn lờ,
00:40:43không có chuyện gì nói thì đi theo đại sư huynh
00:40:44của con luyện kiếm đi,
00:40:46hắn hai ngày nay đang nhìn kiếm phong có tân ngộ,
00:40:48nguyên nơi đi thỉnh giáo hắn đi.
00:40:50Dạ.
00:40:51Đã biết.
00:40:52Phải nói là,
00:40:53đám thân truyền đệ tử này của họ,
00:40:54trong mắt người khác,
00:40:55chính là con nhà người ta,
00:40:57cực kỳ lợi hại kiểu đó,
00:40:58mà đại sư huynh,
00:40:59chính là con nhà người ta trong con nhà người ta.
00:41:02Cái gì đại sư huynh lại tiếng dai rồi,
00:41:04đại sư huynh lại ngộ đạo rồi,
00:41:05kiếm pháp đại sư huynh lại tinh tiếng rồi,
00:41:07những điều này đều thành cơm bữa thường ngày,
00:41:09tô tiện thật sự không ngạc nhiên nổi.
00:41:12Thanh miễu tông tuy thực lực không bằng vô cực tông,
00:41:15nhưng đại sư huynh của họ vẫn là một kỳ tài hiếm thấy,
00:41:17chưa đến 50 tuổi đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh,
00:41:20đủ sức áp đảo tất cả đệ tử thân truyền
00:41:22của vô cực tông và thanh dương kiếm tông lần này.
00:41:24Hắn nhỏ giọng phản bác,
00:41:26kỳ thật con cũng không phải là không có việc gì làm,
00:41:28chẳng phải đợt này con đang cùng lục sư mụi luyện đang sao?
00:41:31Con kiếm được không ít linh thạch đấy,
00:41:33đủ tiền tài liệu luyện khí đều có đủ.
00:41:35Cái gì?
00:41:37Nguyễn Thừa Phong ngoáy ngoáy tai,
00:41:38nhà đầu đó còn biết luyện đang.
00:41:40Nghĩ đến bộ dạng lục sư mụi vụn về nặng đang dược,
00:41:43tô tiện nhăn mặt một cái,
00:41:44nhưng vẫn gật đầu,
00:41:45chắc là coi như biết đi,
00:41:46mấy hôm trước chúng ta cùng nhau luyện 3 lò đang dược
00:41:48dưỡng nguyên đang hạ phẩm,
00:41:50bách chi đừng thu mua hết.
00:41:51Hít!
00:41:52Nguyễn Thừa Phong hít một mụn khí lạnh.
00:41:55Chuyện linh căng có thể nói là do người vô cực tông mắt mù không nhìn ra,
00:41:58dù sao linh căng ngũ hành trưởng thành cũng là thứ gần như chỉ có trong truyền thuyết,
00:42:02lần xuất hiện gần nhất cũng là chuyện từ hơn vạn năm trước.
00:42:05Nhưng còn bản lĩnh luyện đang này thì?
00:42:07Nhà đầu kia còn chưa đến 13 tuổi đúng không?
00:42:10Với tuổi chưa đến 13,
00:42:11tu vi luyện khí tầng 3,
00:42:13lại có thể luyện ra hạ phẩm dưỡng nguyên đang,
00:42:15đây không phải thiên tài đang đạo thì là gì?
00:42:17Phải biết rằng, phần lớn đang tu,
00:42:19ở giai đoạn luyện khí, đều chỉ có thể luyện tập với linh thực,
00:42:22đây là giai đoạn duy nhất đang tu phải đầu tư,
00:42:24một khi đặt tới trúc cơ là có thể luyện đang thành công,
00:42:27từ đó một đường kiếm tiền.
00:42:29Nhưng thiên tài đệ tử của Lăng Vân Cát,
00:42:31hình như cũng phải đến luyện khí tầng chính mới có thể luyện đang.
00:42:34Vô cực tông thật sự không có vấn đề gì sao?
00:42:37Lại bỏ qua một thiên tài như vậy,
00:42:39không bồi dưỡng tử tế mà để người ta làm đệ tử ngoại môn,
00:42:41cuối cùng còn mơ màng hồ đồ để người ta chạy mất.
00:42:44Đại hành Ngô Phong
00:42:49tử thủ vệ dùi dùi mắt, trời à, vị phong chủ nổi tiếng là chết cũng không thu đồ đệ này vậy mà đã nghĩ thông suốt rồi sao?
00:42:56Lại còn mang về một cộng giá đổ nữa chứ?
00:42:59Phong chủ, vị này là?
00:43:01Đây là đại đệ tử của bổn tọa.
00:43:03Mắt đệ tử sáng lên, quả nhiên là vậy, chào tiểu sư tỉ.
00:43:07Lục Linh Du thân thiện gật đầu chào lại.
00:43:10Thanh miễu tông cũng giống như vô cực tông,
00:43:12nếu đều là đệ tử ngoại môn hoặc nội môn,
00:43:14thì sẽ dựa theo thứ tự nhập môn trước sau mà xưng hô,
00:43:16nhưng thân truyền lại là trên hết so với đệ tử bình thường,
00:43:19cho nên dù nàng tuổi còn nhỏ,
00:43:21tư lịch còn non nớp,
00:43:22cũng vẫn xứng đáng nhận một tiếng sư tỉ
00:43:24từ các đệ tử nội môn và ngoại môn.
00:43:27Mạnh vô ưu dẫn nàng đi một đường lên núi,
00:43:29vừa đi vừa giới thiệu.
00:43:30Đại hành Ngô Phong hiện giờ ngoài việc
00:43:32cưới cây quét nhà và quản lý đệ tử ra,
00:43:34cũng chỉ có hai chúng ta, phòng ốc ở đây,
00:43:36con có thể tùy ý chọn,
00:43:38vị sư sẽ ở trên đỉnh núi.
00:43:40Đây là phòng luyện công, có thiết lập tụ linh trận,
00:43:42linh khí ở đây nồng đậm hơn những nơi khác một chút,
00:43:45bình thường ngươi có thể đến đây luyện công.
00:43:47Với tính tự giác của tiểu đồ đệ,
00:43:49chắc chắn sẽ tự mình đến đây tu luyện,
00:43:51hoàn toàn không cần hắn đốc thúc.
00:43:53Nếu con quen luyện công ở chỗ ở,
00:43:55lát nữa vị sư sẽ giúp con bố trí lại
00:43:56một cái tụ linh trận.
00:43:58Ừm, hắn cũng là một sư tôn tâm lý.
00:44:01Đây là thư lâu, đều là những công pháp
00:44:03mà vị sư tự mình tìm được cùng với
00:44:04một số thư tịch giảng giải về khắp bốn biển năm châu,
00:44:06giải này là công pháp, thân pháp và kiếm quyết
00:44:09của kỳ luyện khí, vị sư đã chọn cho con
00:44:11những thứ thích hợp nhất với con,
00:44:12bên trong còn có tâm đắc của vị sư khi tu luyện
00:44:15năm đó, đều đặt ở phía trước,
00:44:16nếu con cảm thấy hứng thú, những công pháp
00:44:18khác phía sau cũng có thể xem.
00:44:20Hàng thứ hai là thư tịch công pháp sau trúc cơ,
00:44:23hàng thứ ba là những thứ có thể tu luyện
00:44:24ở kỳ kim đan.
00:44:26Ừm, tiểu đồ đệ e rằng cả đời nhiều nhất
00:44:28cũng chỉ đặt tới kim đan, những công pháp này
00:44:30hoàn toàn đủ dùng, sau này hắn cũng không cần
00:44:32phải lo lắng về vấn đề công pháp của nàng nữa.
00:44:35Mạnh vô ưu lại lấy ra
00:44:36một chiếc nhẫn trữ vật, trong không gian giới
00:44:38tử này có một ít linh thạch, đan dược,
00:44:40linh thực, còn có một ít thịt yêu thú,
00:44:42hiện tại con còn chưa tích cốc, nếu muốn ăn
00:44:44thì tự mình xử lý một chút, thịt yêu thú
00:44:46có một chút linh khí, ăn vào cũng tốt cho
00:44:48cơ thể con. Đan dược có loại
00:44:50dùng khi tiến dai, còn có một ít bổ
00:44:52linh đan, ngưng thần đan, dưỡng nguyên đan,
00:44:54cố nguyên đan và bồi nguyên đan,
00:44:55con xem khi nào cần thì tự mình dùng.
00:44:58Đúng rồi, còn có vũ khí.
00:45:01Mạnh vô ưu không biết
00:45:02từ đâu lấy ra một thanh trường kiếm,
00:45:04thân kiếm trắng như tuyết sáng lấp lánh,
00:45:06quanh thân quấn quanh ánh quang hoa nhàng nhạt.
00:45:08Thanh huyền kiếm này con dùng tạm,
00:45:10với tu vi hiện tại của ngươi,
00:45:11linh kiếm e là không thể khống chế.
00:45:14Kiếm trên luyện nguyệt đại lục được phân loại
00:45:15theo phẩm cấp từ thấp đến cao là
00:45:17thiết kiếm, thanh kiếm, huyền kiếm,
00:45:19linh kiếm, và cao nhất là phát bảo cấp linh kiếm.
00:45:22Đừng nói nàng chỉ là tu vi luyện khí,
00:45:24ngay cả khi đặt tới kim đan,
00:45:26cũng chưa chắc đã điều khiển được linh kiếm.
00:45:28Hơn nữa, hoài bích có tội,
00:45:30vật báo mang bên mình sẽ gây họa,
00:45:31nếu nàng mang một thanh kiếm tốt như vậy
00:45:33đi khoe khoan khắp nơi,
00:45:34chẳng khác nào đứa trẻ con ôm vàng đi giữa chợ.
00:45:37Nhìn những viên linh thạch lấp lánh
00:45:38trong không gian giới tử kia,
00:45:40nhiều đến mức hoa cả mắt,
00:45:41tất cả đều là thượng phẩm linh thạch.
00:45:43Điều này khiến lục linh du,
00:45:45người đã phải vất vả lắm mới kiếm được
00:45:46vài trăm viên hạ phẩm linh thạch,
00:45:48không khỏi cảm tháng.
00:45:49Quả nhiên là, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa.
00:45:52Thanh miễu tông dù nghèo túng đến đâu,
00:45:54thì những người đứng đầu kim tự tháp
00:45:55cũng không hề nghèo.
00:45:57Vị sư tôn tiện nghi này vừa ra tay
00:45:58đã là hơn một ngàn thượng phẩm linh thạch,
00:46:00thật sự khiến nàng chấn động.
00:46:02Lục linh du nào biết rằng,
00:46:03những linh thạch này không sai biệt lắm
00:46:05đã là gần một nửa tài sản của mạnh vô ưu,
00:46:07đường đường là một phong chủ
00:46:08mà chỉ có chút tài sản như vậy,
00:46:10hắn không nghèo rất mồm tơi
00:46:11thì ai nghèo rất mồm tơi.
00:46:13Đa tạ sư tôn.
00:46:15Đồ nhi nhất định sẽ tu luyện thật tốt,
00:46:16không phụ sự kỳ vọng của sư tôn.
00:46:19Ừ.
00:46:20Mạnh vô ưu hài lòng gật đầu.
00:46:22Những gì cần chuẩn bị đều đã xong,
00:46:23hắn cảm thấy cho dù hắn có bỏ mặt
00:46:2510 năm 20 năm,
00:46:26đệ tử này hẳn là cũng có thể tự lực cánh sinh.
00:46:29Được rồi, con còn có gì không rõ thì cứ hỏi,
00:46:32tranh thủ lúc vi sư còn ở đây.
00:46:34Mạnh vô ưu cũng chỉ thuận miệng nói vậy thôi,
00:46:36không ngờ lục linh du lại thật sự nghiêm túc suy nghĩ,
00:46:38đồ nhi đích xác có chút vấn đề
00:46:40muốn thỉnh giáo sư tôn.
00:46:42Ừ, con nói đi.
00:46:43Thôi thì, đã nhận đệ tử rồi,
00:46:45hôm nay sẽ chỉ điển cho nàng một chút,
00:46:47cũng chỉ là mấy vấn đề nhập môn đơn giản thôi.
00:46:50Từ lâu tầng 2 đệ tử có thể lên được không?
00:46:53Lúc nãy mạnh vô ưu giới thiệu,
00:46:55nàng đã đại khái nhìn qua,
00:46:56tầng 1 sách coi như là tương đối đầy đủ,
00:46:58bất kể là công pháp thân pháp kiếm quyết,
00:47:00hay là thư tịch về phù trận đăng ký đều có.
00:47:03Nhưng nàng lục linh du là người dễ dàng thỏa mãn như vậy sao?
00:47:06Đương nhiên là càng nhiều càng tốt rồi.
00:47:09Mạnh vô ưu trầm ngâm một chút,
00:47:10nếu sách ở tầng 1 con đều đã xem xong rồi,
00:47:12thì tầng 2 cũng có thể vào.
00:47:14Tuy rằng sách ở tầng 2 không phải là thứ
00:47:16mà một tiểu đệ tử như nàng có thể hiểu được,
00:47:18nhưng nàng dù sao cũng là đại đệ tử của hắn,
00:47:21chút thể diện này vẫn là phải có.
00:47:23Lục linh du lại lần nữa bái tạ,
00:47:24sau đó còn nói thêm, còn một chuyện nữa,
00:47:27linh căng của đồ nhi hình như có vấn đề,
00:47:29mong rằng sư phụ giải thích nghi hoặc.
00:47:31Tiểu nhà đầu là ngũ linh căng,
00:47:33chuyện linh căng có khuyết tật hắn đều biết,
00:47:34cũng biết tình huống của nàng thuộc loại cơ bản là
00:47:36vô vọng chữa trị, phỏng chừng là muốn hắn an ủi.
00:47:40Đệ tử là ngũ linh căng,
00:47:41có ba ngân ở giữa đang lớn dần.
00:47:43Con cũng không cần quá lo lắng,
00:47:45nếu đã như vậy không bằng nghĩ thoáng một chút.
00:47:47Cái gì?
00:47:48Vẽ mặt hòa ái của mạnh vô ưu cứng đờ trong dây lát,
00:47:51con nói linh căng của con ở giữa có vết ba ngân.
00:47:54Đúng vậy.
00:47:55Ngoài việc màu sắc thay đổi,
00:47:56thân thể dường như cũng không có gì bất thường,
00:47:59đồ nhi ngu dốt,
00:47:59không biết vấn đề nằm ở đâu.
00:48:01Sắc mặt mạnh vô ưu như là bị đánh đổ cả bảng màu,
00:48:04vô cùng đặc sắc,
00:48:05ước chừng qua ba giây đồng hồ,
00:48:07hắn mới vương tay,
00:48:08đặt lên đỉnh đầu lục linh du,
00:48:09không cần phản kháng,
00:48:10vi sư giúp con xem.
00:48:12Lục linh du cảm giác một đạo linh khí ấm áp
00:48:14từ đỉnh đầu trực tiếp tiến vào kinh mạch của nàng.
00:48:17Đi dọc theo toàn thân kinh mạch của nàng một vòng,
00:48:19cuối cùng dừng lại ở đang điền một lúc lâu.
00:48:21Mạnh vô ưu thu tay về,
00:48:23điểu tình vừa khiếp sợ lại vừa khó nói hết,
00:48:25con chắc chắn là so với trước kia đã lớn hơn.
00:48:28Con chắc chắn,
00:48:28hiện tại đã so với trước khi tiếng dai đã lớn bơn một phần ba.
00:48:31Sư Tôn, thế nào, có vấn đề sao?
00:48:35Đương nhiên là có vấn đề.
00:48:37Hắn rõ ràng muốn thu một tiểu phế tài bất lo làm đồ đệ,
00:48:39như thế nào lại nhoán một cái đã biến thành thiên tài?
00:48:42Còn có thể vui sướng thả rông được không?
00:48:45Hành miễu tông, đại điện chủ phong.
00:48:47Đệ tử này ta không thể thu.
00:48:50Nàng ngoại ngũ hành linh căng trưởng thành,
00:48:52còn là thiên tài luyện đan,
00:48:53luyện khí tầng ba đã có thể luyện chế hạ phẩm dưỡng nguyên đan.
00:48:57Ta cũng không thể thu.
00:48:58Lễ bái sư đều đã xong ngươi hiện tại nói không thu.
00:49:01Sao ngươi lại lãnh khốc như vậy,
00:49:03vô tình như vậy, vô cớ gây rối như vậy?
00:49:06Ta lãnh khốc chỗ nào, vô tình chỗ nào,
00:49:08vô cớ gây rối ở đâu?
00:49:10Ngươi chỗ nào không lãnh khốc,
00:49:11chỗ nào không phải vô tình,
00:49:12chỗ nào không phải vô cớ gây rối?
00:49:15Sư huynh nếu không lãnh khốc,
00:49:16không phải vô tình,
00:49:17không phải vô cớ gây rối,
00:49:18vậy huynh thu nàng thì có làm sao?
00:49:20Mấy ngàn năm khó gặp một linh căng ngũ hành trưởng thành,
00:49:23sư huynh chẳng lẽ không muốn nhìn xem cuối cùng
00:49:25mọc ra biến dị thiên linh căng thế nào?
00:49:27Ngươi thu nàng làm đồ đệ ta cũng có thể thấy.
00:49:30Đó không giống nhau,
00:49:31sư huynh nhận nàng,
00:49:32vậy cái này ngũ hành trưởng thành thiên linh căng thiên tài chính là huynh dạy dỗ ra.
00:49:36Giọng nam nho nhã trầm mặt một chút,
00:49:38ngươi thu đều thu rồi,
00:49:39còn một hai phải đẩy ra ngoài,
00:49:41thu một đệ tử rốt cuộc có gì không tốt?
00:49:43Sư huynh chỉ lớn hơn ta ba tuổi,
00:49:45huynh thu năm đệ tử,
00:49:46sau đó huynh già rồi,
00:49:48còn bị hói nữa.
00:49:49Đồ hỗn trướng,
00:49:50ngươi ngứa ra đúng không?
00:49:52Sư huynh,
00:49:52huynh đánh không lại ta.
00:49:54A a a,
00:49:55lão tử liều mạng với ngươi.
00:49:57Sau một hồi ẩm ỉ.
00:49:59Sư huynh,
00:49:59ta thật sự không có thời gian,
00:50:01đừng để một thiên tài tốt đẹp bái ở môn hạ của ta mà bị chậm trễ.
00:50:05Ba chấm.
00:50:06Trong đại điện trải nhau,
00:50:07đấm đá nhau.
00:50:09Bên ngoài đại điện,
00:50:10tô tiện nghe được thì trận mắt há mồm.
00:50:12Lục sư mụi không phải phế vật.
00:50:14Lục sư mụi là thiên linh căng ngũ hành trưởng thành trong truyền thuyết,
00:50:17thiên phú không thua gì mình.
00:50:19Lục sư mụi còn là luyện đan thiên tài.
00:50:21Đáng tiếc những hào quan này chẳng có tác dụng gì.
00:50:24Lục sư mụi bị sư thúc kết bỏ.
00:50:26Hiện tại muốn trả hàng ném cho sư phụ.
00:50:29Mất hơn nửa ngày để tiêu hóa xong những tin tức này,
00:50:31tô tiện quay đầu nhìn về phía tiểu cô nương bên cạnh.
00:50:34Lục sư mụi,
00:50:35nếu để mụi chọn,
00:50:36mụi muốn ai làm sư tôn?
00:50:38Lời này của hắn vừa dứt,
00:50:39hai người trong đại điện còn đang phun nước bọt,
00:50:42chân tay loạn xạ lập tức im lặng như gà.
00:50:44Nguyễn Thừa Phong hung tợn trừng mắt mạnh vô ưu,
00:50:46người cư nhiên đã quên thiết cấm chế.
00:50:49Mạnh vô ưu mặt lạnh trừng lên,
00:50:50đây là địa bàn của huynh,
00:50:51huynh không thiết cấm chế còn trách ta.
00:50:54Ba chấm.
00:50:56Hai người đồng thời dời mắt,
00:50:57mặt già đỏ bừng,
00:50:58đồng thời dựng tai lên muốn nghe câu trả lời bên ngoài.
00:51:01Muốn ai làm sư phụ?
00:51:02Tô sư huynh,
00:51:03có thể có một loại khả năng,
00:51:05hai người ta ái đều muốn.
00:51:07Liều vương,
00:51:07lựa chọn gì?
00:51:09Đương nhiên là tất cả đều muốn.
00:51:11Một sư tôn có kinh nghiệm,
00:51:12có kiên nhẫn,
00:51:13một sư tôn có thực lực lại hào phóng,
00:51:15cái nào cũng không thể từ bỏ.
00:51:17Tô tiện vừa mới khép miệng lại lần nữa há to.
00:51:20Lắp bắt nói,
00:51:21nhưng
00:51:21chính là
00:51:22một ngày vi sư,
00:51:24chung thân vi phụ,
00:51:26một ngày làm thầy cả đời làm cha.
00:51:28Lục linh du rụt rè gật đầu,
00:51:29ừ, ta không ngại có thêm cha.
00:51:31Ba chấm.
00:51:33Tô tiện lão đảo một cái,
00:51:34thiếu chút nữa quỳ xuống.
00:51:36Không hổ là mùi.
00:51:37Trong bầu không khí vui vẻ,
00:51:39xấu hổ,
00:51:39lục linh du lại một lần nữa làm lễ bái sư.
00:51:42Chính thức trở thành tiểu đệ tử dưới trướng trưởng môn thanh miễu tông,
00:51:45cùng với đại đệ tử dưới trướng phong chủ đại hành ngô phong thanh miễu tông.
00:51:49Mị thừa phong cười ha hả vuốt râu,
00:51:51đồ nhi tốt,
00:51:52mau mau đứng lên.
00:51:53Tuy nói kết quả này có hơi xấu hổ một chút,
00:51:55nhưng mình đã có một đồ nhi tốt,
00:51:57lại phá vỡ tiền lệ dưới trướng sư đệ không có một đệ tử nào,
00:52:00còn không cần chậm trễ tiền đồ của một đệ tử tốt,
00:52:02trong lòng ông thật sự rất vui mừng.
00:52:05Ông móc ra cái chung màu bạc,
00:52:06nhét vào tay lục linh du.
00:52:08Huyển tử ngân chung.
00:52:09Tô tiện kinh hô một tiếng.
00:52:11Sư tôn cũng thật chịu chi.
00:52:13Mị thừa phong cười ha hả,
00:52:15đây là huyển tử ngân chung,
00:52:16khi thúc giục có thể mê hoặc tu sĩ dưới nguyên anh cảnh,
00:52:19thời gian mê hoặc phụ thuộc vào tu vi của con,
00:52:21cũng như tu vi và ý chí lực của đối phương.
00:52:24Mắt lục linh du sáng lên,
00:52:25vậy chẳng phải là vừa có thể tấn công vừa có thể phòng thủ sao?
00:52:29Đúng là đồ tốt.
00:52:30Đa tạ sư tôn.
00:52:32Nàng ngoan ngoãn hành lễ.
00:52:33Ừ.
00:52:34Nguyện thừa phong càng thêm hài lòng.
00:52:37Nhị sư huynh của con hiện giờ đang bế quan,
00:52:39tam sư huynh và tứ sư huynh ra ngoài làm nhiệm vụ rồi,
00:52:42đây là đại sư huynh cẩm nghiệp của con.
00:52:44Lục linh du theo ánh mắt của Nguyện thừa phong nhìn sang,
00:52:46một người như bước ra từ tranh vẽ,
00:52:48khí chất lỗi lạc tuấn giật Mỹ Nam tự xuất hiện trước mắt.
00:52:51Đại sư huynh quả không hổ là người có năng lực áp đảo
00:52:54nhóm thiên kêu thân truyền của bảy đại tông môn,
00:52:56đúng là nam phụ thâm tình, điển hình.
00:52:59Phải biết rằng,
00:53:00nữ chủ dịp trăng trăng trước khi gặp được vị thánh chủ ma tộc kia,
00:53:03và trước khi hiểu rõ tình cảm của sở lâm dành cho mình,
00:53:05đã từng trung động trước cẩm nghiệp,
00:53:07hai người đã có một thời gian ái mội không hề ngắn.
00:53:10Thêm vào đó,
00:53:11hắn còn trẻ mà đã đạt tới tu vi nguyên anh kỳ.
00:53:14Có thể thấy được cẩm nghiệp ưu tú đến mức nào?
00:53:16Đáng tiếc,
00:53:17lục linh du nghĩ đến kết cục của hắn trong tiểu thuyết,
00:53:19vì dịp trăng trăng mà sống chết,
00:53:21muốn gì được nấy,
00:53:22kết quả dịp trăng trăng lại thông đồng với thánh chủ ma tộc,
00:53:25hắn liền trở thành lốc xe dự phòng,
00:53:26cuối cùng còn rơi vào kết cục vì dịp trăng trăng mà bỏ mạng cho thú dữ.
00:53:30Cải trắng tươi tốt đều bị heo củng.
00:53:32Cũng lành động dùng mỏm ủi,
00:53:34đào bới của lợn.
00:53:35Gặp qua đại sư huynh.
00:53:37Nàng theo thường lệ ngoan ngoãn hành lễ với cẩm nghiệp.
00:53:40Cẩm nghiệp ôn nhuận cười,
00:53:41tiểu sư mùi.
00:53:43Lễ vật của đại sư huynh mùi cũng đừng mong đợi gì nhiều.
00:53:46Tô tiện không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh lục linh du,
00:53:49nói.
00:53:50Hả?
00:53:51Lục linh du còn chưa kịp hiểu ra thì cẩm nghiệp đã lấy ra lễ vật.
00:53:54Tiểu sư mùi,
00:53:55đây là bộ đề kiểm tra tập hợp lý thuyết kiếm trận phù đăng ký 5 đạo,
00:53:59giúp mùi nắm bắt tốt hơn những kiến thức trong sách vở và những điều các trưởng lão đã giảng.
00:54:03Chúng ta cứ xây nền móng vững chắc,
00:54:05sau này tu luyện mới có thể làm ít mà hiệu quả nhiều.
00:54:08Tô tiện tỏ vẻ mặt,
00:54:09ta đây đã đoán trước,
00:54:10rồi nói,
00:54:10ta đã nói rồi mà.
00:54:12Bốn người sư huynh để bọn họ khi bước vào cửa đều nhận được món quà hậu hình này từ đại sư huynh.
00:54:17Đây chẳng phải là phiên bản tu tiên của 5 năm học, 3 năm thi thử, sao?
00:54:22Một bộ sách ôn thi đại học của Trung Quốc.
00:54:24Có lẽ hầu hết đám học sinh ngoài kia sẽ tăm ghét thứ này đến tận xương tủy,
00:54:28nhưng lục linh du thì khác.
00:54:29Nàng yêu thích món quà này vô cùng.
00:54:32Như thể nhận được bảo vật,
00:54:33lục linh du hai mắt sáng lấp lánh,
00:54:35nâng niu ngọc giảng,
00:54:36đa tạ đại sư huynh,
00:54:37ta quá thích món quà này.
00:54:39Đại sư huynh quả là tri âm của nàng.
00:54:41Ánh mắt tiểu sư mùi tràn ngập sự cảm kích chân thành,
00:54:44không hề giống với 4 vị sư đệ,
00:54:45quan gia kia,
00:54:46nghĩ một đằng nói một nẻo.
00:54:48Cẩm nghiệp nhìn thấy thế liền mềm lòng.
00:54:50Chẳng trách người phàm nhân giới thích nuôi con gái,
00:54:52tiểu sư mùi quả là ngoan ngoãn,
00:54:54hiểu chuyện và khiến người khác yêu thương hơn hẳn đám sư đệ.
00:54:57Ừm, sau này có gì không hiểu,
00:54:59cứ đến tìm ta bất cứ lúc nào.
00:55:01Vâng, đại sư huynh.
00:55:02Nguyễn Thừa Phong lại chỉ sang tô tiện,
00:55:06tị ngũ sư huynh này của con chắc không cần ta giới thiệu nữa nhỉ.
00:55:09Vân vân, ngũ sư huynh.
00:55:11Lục.
00:55:12Tiểu sư mùi.
00:55:14Tô tiện vắt ốc suy nghĩ hồi lâu,
00:55:15cuối cùng lấy ra một chiếc mục diêu được chạm trổ tinh xảo.
00:55:18Tiểu sư mùi,
00:55:19đây là pháp khí phi hành ta dùng khi còn chưa học được ngự kiếm.
00:55:23Một viên linh thạch hạ phẩm có thể bay được 2 canh giờ.
00:55:26Tuy là đồ vật hao linh thạch,
00:55:27nhưng đối với lục linh du hiện tại mà nói,
00:55:29lại vô cùng phù hợp.
00:55:31Nàng không thể lúc nào cũng di ké phi kiếm của tô tiện,
00:55:34nhỡ khi hắn không ở bên cạnh,
00:55:35thì ít ra cũng không cần phải chạy bằng 2 chân.
00:55:38Đa tạ ngũ sư huynh,
00:55:39món quà này rất hợp với ta.
00:55:42Về chuyện linh căng của linh du,
00:55:43tạm thời chúng ta mấy người ở đây biết là được,
00:55:45trước mắt không cần nói cho người khác.
00:55:47Nguyễn Thừa Phong lại dặn dò thêm.
00:55:50Ông và sư đệ đều đã dùng linh lực để kiểm tra,
00:55:52việc tiểu đệ tử sở hữu linh căng ngũ hành trưởng thành cơ bản đã là chắc chắn.
00:55:56Nhưng dù sao thì nó cũng chưa hoàn toàn phát triển,
00:55:59nếu như xảy ra bất kỳ biến cố nào,
00:56:01việc tùy tiện đồn đoán bây giờ,
00:56:02nhỡ đâu nó không phát triển,
00:56:04sau này tiểu đệ tử phải đối mặt với những lời bàn tán vô căn cứ có thể còn nhiều hơn.
00:56:08Dù sao cũng là một đứa trẻ,
00:56:10chưa chắc đã có thể chịu được loại trên lệch này.
00:56:12Lục Linh Du không phải là một đứa trẻ thực sự,
00:56:15đương nhiên hiểu được lý do sư phụ trưởng môn làm vậy,
00:56:17trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp.
00:56:19Bắt đầu từ ngày mai,
00:56:21con sẽ đến nghiêm luật đường học tập,
00:56:22ở Thanh Miễu Tông chúng ta, kiếm đạo là bắt buộc,
00:56:25còn trận pháp, luyện đan, luyện khí và chế phù,
00:56:27tốt nhất cũng nên chọn một môn để học.
00:56:30Con có thiên phú đặc biệt trong luyện đan,
00:56:32vậy hãy chọn luyện đan đi.
00:56:34Sau này cũng giống như ngũ sư huynh của con,
00:56:36cứ nửa tháng một lần,
00:56:37vi sư sẽ kiểm tra bài vở của các con.
00:56:40Nghiêm luật đường là nơi các đệ tử nội môn theo học.
00:56:43Thân truyền đệ tử dù sao cũng chỉ là số ít,
00:56:45các phong chủ và sư phụ cũng không thể ngày ngày
00:56:47nhìn chầm chầm vào việc học tập và tu luyện
00:56:49của các đệ tử,
00:56:50cho nên chương trình học cơ bản vẫn là học
00:56:51cùng với các đệ tử nội môn khác,
00:56:53sư phụ chủ yếu đóng vai trò phụ đạo
00:56:55bổ sung kiến thức bên ngoài.
00:56:57Lục Linh Du gật đầu tỏ vẽ đã hiểu.
00:57:00Ha ha, vậy thì tốt quá,
00:57:02chúng ta có thể cùng nhau đi học rồi.
00:57:04Muốn tìm mụi cùng nhau xuống núi
00:57:05cũng không cần phải chạy đến tận ngoại môn nữa.
00:57:08Tô Tiện nói.
00:57:10Tuy rằng ngự kiếm không tốn quá nhiều thời gian,
00:57:12nhưng dù sao cũng khá phiền phức.
00:57:13Thằng nhóc kia, cho ta thành thật một chút,
00:57:16suốt ngày chỉ biết chạy xuống núi,
00:57:18không được làm hư sư mụi của ngươi.
00:57:20Hoang ủng cho con, sư tôn à,
00:57:22rõ ràng là.
00:57:23Tiểu sư mụi bảo hắn xuống núi mà.
00:57:25Còn dám cãi lại, ngưng kiếm quyết học xong chưa?
00:57:28Bài tập lần trước giao cho ngươi đã hoàn thành chưa?
00:57:31Tối nay kiểm tra.
00:57:33Tô Tiện lập tức sợ rung.
00:57:35Hắn cười nịnh nọt với Nguyễn Thừa Phong,
00:57:36sư tôn tha mạng, người thư hả cho con mấy ngày,
00:57:39chỉ mấy ngày thôi, con nhất định học xong,
00:57:41hắc hắc hắc, vẫn là sư tôn và sư thúc anh minh sáng suốt,
00:57:44nhìn xa trong rộng,
00:57:45tiểu sư mụi vào thanh miễu tông chúng ta là quá đúng đáng rồi,
00:57:48nếu không rời khỏi vô cực tông,
00:57:50không chừng còn ở cái ngoại môn kia phí
00:57:51thời gian năm tháng ấy chứ,
00:57:53đến chỗ chúng ta thì được làm thân truyền luôn,
00:57:55lại còn là thân truyền của hai phong nữa chứ.
00:57:57Lời này thành công lấy lòng Nguyễn Thừa Phong,
00:57:59tuy rằng việc nhận tiểu đệ tử chỉ là ngoài ý muốn,
00:58:02nhưng không ảnh hưởng đến việc ông thích nghe đồ đệ nịnh hót.
00:58:04Lục Linh Du lại chấp chấp mắt,
00:58:06vậy, có phải là con chưa nói không,
00:58:08con ở vô cực tông cũng là thân truyền.
00:58:11Ba chấm.
00:58:12Bốn khuôn mặt ngơ ngác đồng thời xuất hiện.
00:58:14Cái gì?
00:58:15Mụi ở vô cực tông cũng là thân truyền.
00:58:18Tô tiện kinh ngạc đến lạc trả giọng.
00:58:20Vậy mụi làm sao mà rời đi được?
00:58:22Không phải, con rời đi như thế nào?
00:58:24Vô cực tông có thể thả người sao?
00:58:27Lục Linh Du lạng lẽ cách xa hắn một chút.
00:58:29Nàng lời ít ý nhiều kể lại
00:58:30vì sao rời khỏi vô cực tông của Lục Linh Du
00:58:32bằng vài câu ngắn gọn. Thật nực cười.
00:58:36Nguyễn Thừa Phong phất tay áo,
00:58:37giận dữ nói, loại người như vậy,
00:58:39không xứng làm sư tôn.
00:58:41Tô tiện gật đầu, phụ họa theo,
00:58:43mấy vị sư huynh của muôn cũng quá đáng.
00:58:45Muôn yên tâm, ở thanh miễu tông chúng ta,
00:58:47tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện như vậy đâu.
00:58:50Đừng nói là đẩy mụi ra ngoài gánh tội thay,
00:58:52nếu mụi có chuyện gì,
00:58:53sư huynh ta đây sẽ gánh hết.
00:58:56Tô tiện ho khang một tiếng,
00:58:58nhỏ giọng bổ sung, đương nhiên,
00:58:59chỉ trong phạm vi ba thước quanh sư tôn thôi.
00:59:02Lục Linh Du
00:59:023. Ừm, có yêu thương.
00:59:06Nhưng không nhiều lắm.
00:59:08Hai vị sư phụ và hai vị sư huynh
00:59:09thay phiên nhau an ủi nàng một hồi.
00:59:12Tiếp theo là quy trình thường lệ.
00:59:14Nguyễn Thừa Phong sai đại sư huynh,
00:59:15cùng với ngũ sư huynh đưa nàng đi làm quen
00:59:17với các đỉnh núi và nơi ở, đương nhiên,
00:59:19chỗ ở tại đại hành ngô phong cũng được giữ lại cho nàng.
00:59:22Nàng muốn ở đâu thì ở đó,
00:59:24điều này khiến tô tiện cũng có chút ngưỡng mộ.
00:59:26Lục Linh Du quyết định ngày thường vẫn sẽ ở lại chủ phong bên này,
00:59:30dù sao thì mấy vị sư huynh đều ở đây,
00:59:32có chuyện gì cũng dễ dàng trao đổi.
00:59:34Còn vị sư tôn, bù nhìn,
00:59:35vô ưu của nàng, e rằng chỉ mong nàng
00:59:37đừng đến làm phiền hắn là hơn.
00:59:39Tuy nhiên, chỗ ở tại đại hành ngô phong
00:59:41có thể biến thành nơi luyện đan của nàng và tô tiện.
00:59:44Đất rộng, ít người,
00:59:46không ai quản thúc họ.
00:59:47Nói là làm ngay, sau khi sắp xếp ổn thỏa
00:59:49chỗ ở, hai người liền mang theo dược thảo hái
00:59:51được trong hai ngày này, nhanh chóng chạy đến
00:59:53đại hành ngô phong.
00:59:55Đại sư huynh hơi ngỡ người, lúc nãy tiểu sư mụi
00:59:57nhận lễ vật của hắn rõ ràng là rất vui vẻ,
01:00:00sao quay đầu đã cùng ngũ sư đệ
01:00:01làm bậy rồi.
01:00:03Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, dù sao cũng chỉ 12-13 tuổi,
01:00:06mình vẫn là không nên quá khắc khe
01:00:07với nàng, đợi đến ngày mai chính thức đi học
01:00:09rồi hãy nói sau.
01:00:11Đăng trên kênh nghe chuyện cùng vàng.
01:00:13Mọi người like và bình luận để mình biết bộ nào
01:00:15được ủng hộ để ưu tiên ra audio nhanh hơn nhé.
01:00:17Đừng quên đăng ký kênh để nhận thông báo.

Được khuyến cáo