Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 3 ngày trước
#reviewphim #tomtatphim #khophimhay

Review Phim: Một Seoul Chưa Biết Đến | Our Unwritten Seoul 2025 |Tâp 1 - 2
Hai chị em song sinh, chỉ giống nhau ngoại hình song tính cách trái ngược, tráo đổi thân phận giữa những rối ren riêng và bước vào hành trình tìm lại tình yêu và ý nghĩa cuộc sống.

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Misa và Miji là hai chị em sinh đôi.
00:02Trước khi cô em Miji có mái tóc ngắn màu vàng này thì cả hai từng có ngoại hình rất giống nhau.
00:07Họ giống đến mức mà bố mẹ cũng không thể nào phân biệt được.
00:10Dù vậy tính cách của hai chị em lại hoàn toàn trái ngược từ lúc còn rất nhỏ.
00:13Trong khi cô chị Misa có tính nết thùy mị và được mệnh danh là thiên tài toán học,
00:17thì cô em Miji lại mạnh mẽ chẳng khác nào con trai cả.
00:20Học hành thì rất kém và chỉ đam mê những môn thể thao dành cho phái mạnh.
00:23Cô em Miji rất ghét làm toán còn cô chị thì lại ghét uống thuốc.
00:26Chính vì thế mà cả hai đã tráo đổi thân phận cho nhau để thay nhau làm việc đó.
00:30Mọi thứ cứ diễn ra xuân sẻ cho đến một ngày cả hai bị mẹ phát hiện ra.
00:34Và thế là bà ấy đã cắt mái tóc ngắn cho cô em Miji để dễ dàng phân biệt.
00:38Kể từ thời điểm đó cả hai bắt đầu đi hai ngã, Misa dễ dàng trở thành học sinh xuất sắc của trường.
00:42Còn Miji thì đi theo một con đường khác bằng tài năng mà bản thân vốn có.
00:46Cứ mỗi khi tiếng chuông hết giờ vang lên là Miji liền chạy thật nhanh đến nhà ăn như con hổ đói.
00:50Lúc nào cô cũng là người đến đầu tiên và bỏ xa những người còn lại.
00:53Thầy thể dục phát hiện ra tài năng thiên bẩm này của Miji và rồi thầy ấy đã đưa cô vào đội đường kinh của trường.
00:59Chỉ sau 3 tháng tập luyện thì Miji đã giành được vô số các giải thưởng lớn nhỏ.
01:03Căn phòng ngủ bây giờ chỉ toàn là huy chương và quốc vàng.
01:06Hôm đó Miji có một cuộc thi chạy cực kỳ quan trọng.
01:09Việc có trở thành vận động viên quốc gia hay nhận học bổng đại học toàn phần đều phụ thuộc vào cuộc thi này.
01:13Miji dễ dàng bỏ xa các thí sinh khác bằng tài năng thiên bẩm của mình.
01:17Nhưng rồi Miji không thể nào chạm được vạch đích vì một cú ngã bất ngờ.
01:20Cú ngã đó làm thay đổi hoàn toàn số phận của cô cho mãi về sau.
01:23Từ một vận động viên đầy triển vọng thì Miji lại trở thành một cô lao công ở tuổi đời 30.
01:28Thậm chí cô chỉ là một lao công bán thời gian nhờ có mẹ xin vào.
01:31Dù vậy cô vẫn luôn yêu đời trong bất cứ hoàn cảnh nào.
01:34Còn cô chị Mija thì có một công việc ổn định ở thành phố.
01:37Một nhân viên văn phòng đáng mơ ước đối với bao người.
01:39Nhưng với Mija thì không hẳn là như vậy vì vẫn có những góc khuất khác.
01:42Mẹ của Miji cũng đang làm việc tại nhà ăn của trường tiểu học.
01:45Những bà thím đồng nghiệp cho rằng bà Úc Huy nuôi được một cô con gái giỏi giang đang làm việc ở thành phố.
01:50Thế mà chẳng thấy khoe ra bao giờ cả.
01:52Bà Úc Huy cho rằng điều đó thì có gì mà khoe.
01:54Bà cũng phủ nhận mình là một người mẹ giỏi.
01:57Tôi chỉ sinh nó ra thôi còn nó tự lớn lên đó chứ.
01:59Bà Úc Huy chưa bao giờ kể về người con thứ 2 cho mọi người nghe cả.
02:03Dường như bà cảm thấy có lỗi khi không thể cho Miji một tương lai tốt hơn.
02:06Đúng lúc đó bà nhìn thấy Miji đang đứng chờ ở ngoài kia.
02:09Bà Úc Huy trách móc Miji sao không nhắn tin cho mẹ mà đến tận đây làm gì.
02:13Miji cũng hờn trách rằng sao mẹ lại nói dối mẹ chỉ có mỗi một đứa con gái vậy.
02:17Bộ con là người thừa à.
02:18Bà bảo Miji lên chào phó hiệu trưởng đi vì hôm nay là ngày cuối con làm lao công đấy.
02:23Đúng lúc đó cô hiệu phó cũng có mặt ở đây và muốn được nói chuyện với Miji.
02:26Cô hiệu phó nói về việc Miji xin làm lao công ở văn phòng giáo dục nhưng họ đã không nhận cô.
02:31Vì có quá nhiều ứng cử viên cạnh tranh và họ đều có bằng cử nhân cả.
02:34Dù vậy cô hiệu phó hứa sẽ tìm cách để giữ công việc hiện tại cho Miji ở đây.
02:38Nghe đến đây Miji liền từ chối.
02:40Miji biết được người làm trước cô đang nghỉ ốm thế nên cô không muốn cướp đi công việc của người khác.
02:44Cô hiệu phó hỏi Miji thế cháu định làm gì thì Miji bảo là sắp đến mùa thu hoạch rồi nên sẽ có nhiều việc lắm.
02:50Vậy cháu không có ước mơ gì sao.
02:52Cháu không cần nhìn xa mà hãy nhìn chị gái mình chẳng hạn.
02:55Nghe vậy Miji liền bịt tai lại vì không muốn ai đem mình ra để so sánh với chị ấy.
02:59Thế là cô hiệu phó liền lấy cậu con trai hô su nhà mình ra để làm ví dụ.
03:03Hồi hô su hai mấy tuổi thì nó cố gắng gây dựng bằng cách học cho tốt ở trường luật.
03:07Giờ nó đang gặt hái thành quả rồi.
03:09Thế nên cháu cứ đừng bao giờ từ bỏ ước mơ của mình mà hãy luôn phấn đấu.
03:12Trở về Miji làm thêm một công việc bán thời gian ở siêu thị gần nhà.
03:15Thông qua ông chú này thì cô biết được nông trại Trang Ha đang tuyển người chồng dâu Tây.
03:20Nghe họ trả 200.000 won thì Miji liền sáng mắt ra.
03:22Ngay lập tức Miji liền viết đơn xin việc.
03:25Cô không thể tin nổi là làm nông cũng phải viết xin đơn xin sỏ.
03:28Cô chẳng biết phải viết gì vì bằng cấp cũng không mà tài năng thì chẳng có.
03:31Trở về nhà Miji kể cho mẹ nghe về việc cô hiệu phó muốn giữ con lại nhưng con đã từ chối.
03:36Mẹ liền chửi Miji một trận khi cô ấy đã trao cơ hội rồi mà không biết nắm bắt.
03:39Nhưng với Miji thì cô không muốn cướp đi công việc của người đi trước.
03:43Miji tiết lộ cho mẹ biết là đã nộp đơn vào Trang Trại Trang Ha rồi.
03:46Nghe Miji định đi làm nông khiến mẹ càng bực tức hơn.
03:49Con định sống như thế này đến bao giờ nữa.
03:51Không xấu hổ khi thấy chị con à.
03:53Giờ mẹ nuôi con rồi sau này mẹ chết thì sao.
03:55Lúc đó con sẽ phải ăn bám chị đó.
03:58Miji liền khẳng định là mẹ đừng có lo.
04:00Con thà chết chứ không bao giờ làm gánh nặng cho chị ấy đâu.
04:02Ngay sau đó mẹ bảo Miji mang bánh sang biếu cô hiệu phó.
04:06Vì hôm nay là ngày rỗ của chồng cô ấy.
04:08Sau khi đưa bánh cho cô hiệu phó xong thì Miji thấy bức ảnh chụp chung giữa mình và con trai của cô ấy.
04:12Cô hiệu phó tiết lộ là lúc dọn dẹp thấy xinh quá nên đã đóng khung luôn.
04:16Cô hiệu phó chẳng biết là Miji hay Mija nên liền hỏi.
04:19Nhưng Miji bảo là cháu cũng không biết nữa nên cô thử đoán đi.
04:22Đúng lúc đó cô hiệu phó nhận được tin nhắn của cậu con trai.
04:25Cô ấy bảo Miji ở lại ăn tối vì Hosu sắp về rồi.
04:28Miji giật mình khi biết Hosu sắp về.
04:30Thế nên cô liền từ chối rồi chạy thẳng về nhà.
04:33Nhưng ra bên ngoài thì chạm mặt anh ấy ngay trước cổng.
04:35Điều này khiến cô vô cùng bối rối.
04:37Thấy Hosu mang chiếc cà vạt rất lạ nên Miji hỏi rằng hình như cậu thay đổi phong cách rồi.
04:42Mẹ cậu thích thế này sao?
04:43À không mẹ tớ nói là cậu thích như thế này.
04:45Miji chật nhớ ra mấy hôm trước cô hiệu phó có sang nhờ mình tư vấn cà vạt cho Hosu.
04:50Và giờ đây anh ấy mang đúng kiểu mà cô đã chọn.
04:53Trong lúc định ra về thì Hosu lại hỏi Miji về cô chị gái Mija.
04:56Cô thắc mắc là tại sao lại hỏi chị ấy thế?
04:58Cậu tự đi mà hỏi.
04:59Hai người đều sống ở Seoul mà.
05:01Miji cảm thấy bực tức khi Hosu chẳng đà động gì đến mình mà lại đi hỏi thăm chị Mija.
05:06Nhiều năm về trước gia đình của Hosu chuyển đến sống cạnh nhà Miji.
05:09Nhìn thấy cậu bạn chạc tuổi mình nên Miji chủ động trao hỏi.
05:12Thế nhưng Hosu phớt lờ mà chẳng đáp trả lại một câu nào.
05:15Thật trùng hợp khi học sinh chuyển trường Hosu lại vào đúng lớp của Miji.
05:18Chẳng biết lý do gì mà Hosu lại tự xa lánh tất cả mọi người.
05:21Có người thì cho rằng chắc cậu ấy gây ra chuyện gì đó nên mới bị buộc chuyển trường.
05:25Nhưng cũng có người phủ nhận điều đó vì có thông tin Hosu học rất giỏi.
05:29Ngồi ở bàn bên cạnh Miji thật sự tò mò về cậu bạn lạ lùng này.
05:32Cô cố tình vứt cây bút xuống sàn rồi nhờ Hosu nhạt hộ.
05:35Thế nhưng một lần nữa Hosu lại phớt lờ.
05:37Điều này khiến Miji vô cùng tức giận khi chẳng hiểu lý do gì.
05:40Trở lại với thực tại Miji vẫn còn bực tức khi Hosu chẳng thèm hỏi thăm mình sau nhiều năm gặp lại nhau.
05:45Đã thế lại còn hỏi thăm chị Mija nữa chứ.
05:48Cô tự hỏi phải chăng hai người đó đang có tình cảm với nhau.
05:51Đúng lúc đó mẹ bước vào hỏi Miji đã gọi cho chị gái chưa.
05:54Nó nói về thăm bà mà sao chưa thấy về.
05:56Miji bực tức bảo rằng con đâu phải là phát ngôn của chị ấy mà sao ai cũng hỏi chị ấy vậy.
06:01Con và chị Mija không còn thân như trước nữa đâu.
06:03Dù nói vậy nhưng Miji vẫn gọi cho chị gái thế nhưng Mija lại không nghe máy.
06:07Cuộc sống của Mija chẳng mấy xuân sẻ như những gì mà mọi người nghĩ.
06:10Áp lực công việc luôn vây lấy cô.
06:12Cấp trên thì chèn ép còn đồng nghiệp thì soi mói khiến cô cảm thấy khó thở.
06:16Hôm sau chủ trang trại Trang Ha nhận được đơn ứng tuyển của Miji.
06:19Một cô gái trẻ chẳng bằng cấp gì lại đi xin làm nông khiến Sejin thật sự thắc mắc.
06:23Ông chú này tiết lộ rằng tất cả là vì bà ngoại cô ấy cả.
06:2610 năm trước bà ngoại của cô ấy bất ngờ bị đột quỵ nên cô ấy chẳng chịu vào đại học hay đi xin việc gì cả.
06:32Thay vào đó cô ấy chăm sóc người bà của mình nhiều năm liền.
06:34Cô ấy chỉ làm việc bán thời gian để còn tiện chạy đến bệnh viện lúc bà cần nữa.
06:38Nghe xong điều này khiến Sejin thật sự cảm kích và rồi anh ấy muốn được tuyển Miji vào làm việc.
06:43Miji vẫn còn chăm sóc bà ngoại cho đến tận bây giờ.
06:45Nhiều năm trên rừng bệnh khiến bà ấy cũng đang yếu dần.
06:48Tình trạng của bà ấy thật sự bất ổn khi dạo gần đây còn mắc chứng khó nói nữa.
06:52Thấy cô cháu gái chấp nhận vứt bỏ tương lai vì mình khiến bà rất đau lòng.
06:55Bà khuyên Miji đừng đến nữa vì bà không muốn thấy cháu.
06:58Bà luôn nói như vậy mỗi khi gặp Miji nhưng cô chỉ bỏ ngoài tay và cứ đến.
07:02Ngay sau đó Miji gọi cho cô chị gái và lần này Mija đã bắt máy.
07:06Miji bực tức hỏi rằng chị biết bao lâu rồi chị không về thăm bà không?
07:09Nếu không muốn đến thì nghĩ lý do nào khác hay ho đi.
07:11Miji đừng khiến mẹ và bà phải chờ đợi trong khi chị chẳng về.
07:14Em là người chăm bà còn chị chỉ việc đến thăm thôi cũng không được sao?
07:18Đáp lại Mija nói rằng đâu ai bảo em phải sống thế.
07:21Nếu em muốn dừng thì dừng đi, em chọn sống như thế mà.
07:24Rồi Mija đột ngột tắt máy mà chẳng nói gì thêm.
07:26Trở về nhà Miji kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe.
07:29Cô cho rằng chị Mija không muốn về thôi còn muốn thì đã về từ lâu rồi.
07:32Mẹ cho rằng Mija làm ở bộ phận chủ chốt nên đâu dễ suy nghĩ được.
07:36Nó đã làm đủ bổn phận của mình rồi.
07:38Nghe vậy Miji liền bảo mẹ đừng bênh chị ấy nữa.
07:40Chị ấy còn chưa từng gội đầu hay thay bìm cho bà.
07:43Thế tiền thuê điều dưỡng và viện phí ai trả vậy?
07:45Tháng này nó gửi hết tiền thưởng rồi.
07:47Không có chị con thì ta đã mất cái nhà này rồi đấy.
07:50Chị con chăm lo mọi thứ còn con chẳng biết thế giới thật ra sao.
07:53Ngay sau đó mẹ bảo Miji ngày mai đem đồ ăn lên cho chị Mija.
07:56Nhưng cô nhất quyết nói không rồi liền rời khỏi nhà.
07:58Ra bên ngoài thì lại chạm mặt Hosu khi anh mang trái cây sang biếu.
08:02Miji chẳng nói một lời rồi thẳng thần bỏ đi.
08:05Một lát sau Hosu tìm đến Miji, anh muốn hỏi về Mija nhưng Miji không muốn nghe đến cái tên đó.
08:10Rồi cô vô tình hất cánh tay rất mạnh vào tai của Hosu khiến anh chóng váng.
08:14Hosu từng bị một lần như vậy khi Miji đá trái bóng vào trúng tay anh ấy.
08:18Lúc đó cô liền chạy đến hỏi thăm nhưng Hosu có biểu hiện rất lạ.
08:21Anh nắm chặt bàn tay của Miji trong sự hoảng loạn của bản thân.
08:24Nhờ sự chấn an của Miji mà Hosu đã lấy lại được bình tĩnh.
08:27Rồi anh liền rời đi mà chẳng giải thích một lời nào.
08:30Ngay sau đó Miji bám theo Hosu rồi khuyên anh nên đến bệnh viện.
08:33Thế nhưng anh luôn miệng bảo đừng đi theo tôi nữa.
08:35Miji thắc mắc sao cậu lại đi kiểu đó vậy?
08:38Cậu bị chứng thương sọ não à?
08:39Cô không hiểu tại sao Hosu lại ghét mình đến như thế.
08:42Cô cứ bám theo anh để hỏi lý do cho bằng được.
08:44Thấy Hosu không nói gì thì cô bảo rằng cậu bị điếc à?
08:47Lúc đó Hosu bất ngờ té ngã nên Miji liền chạy đến hỏi thăm.
08:50Thế nhưng anh tỏ ra vô cùng tức giận.
08:53Rồi anh bảo rằng chưa đùa tôi như vậy thì thích chứ.
08:55Trong khi Miji chẳng hiểu lý do là gì.
08:58Trở về nhà cô chị Miji ra tiết lộ là Hosu từng suýt chết vì tai nạn xe đấy.
09:01Nửa cơ thể cậu ấy gần như bỏ.
09:03Cậu ấy bị bỏng và suy giảm thính lực.
09:05Chân của cậu ấy là xương nhân tạo.
09:07Nghe xong Miji mới thật sự chết lặng.
09:09Cô không ngờ những hành động hỏi thăm của mình lại làm tổn thương đến cậu ấy.
09:12Cô tự trách bản thân là tại sao mình không biết sự thật này sớm hơn.
09:15Trở lại với thực tại Miji mua đá lạnh để Hosu trường vào tai.
09:19Lúc này anh ấy cũng đã bớt ủ tai đi rất nhiều rồi.
09:22Ngay sau đó Miji hỏi Hosu là lúc nãy cậu định hỏi gì về Mija vậy.
09:25Anh bảo rằng dạo gần đây tôi có gặp cô ấy.
09:28Có vẻ như cô ấy rất mệt mỏi.
09:30Cứ mỗi khi gặp tôi là cô ấy lại bỏ chạy.
09:32Nghe vậy khiến Miji không khỏi ngỡ ngàng.
09:34Hosu khuyên Miji là thử gọi hỏi thăm cô ấy xem sao.
09:37Nhưng cô tiết lộ là hôm nay tôi gọi cho chị ấy rồi.
09:39Nhưng bọn tôi giờ không còn đủ thân nên chị ấy chẳng chia sẻ khó khăn gì với tôi cả.
09:44Hơn một năm nay tôi chưa gặp mặt chị ấy.
09:45Bọn tôi bây giờ còn không bằng người dưng.
09:48Nghe đến đây Hosu tiết lộ một bí mật rằng ngày xưa bà của cậu từng nói cho tôi một chuyện.
09:52Bà nói Mija hồi còn bé phải ở viện quá lâu rồi cả nhà thay nhau vào chăm cậu ấy.
09:56Nhưng bà nói rằng Mija mong cậu đến thăm nhất.
09:59Chắc vì cô ấy thoải mái khi ở bên cậu.
10:01Vì ở bên cậu thì cô ấy có thể thể hiện mặt yếu đuối của mình.
10:03Mỗi khi đau Mija chẳng dám khóc trước mặt ai nhưng đứng trước Miji thì cô ấy có thể thoải mái làm điều đó.
10:09Nghe những gì Hosu nói thì ngay hôm sau Miji quyết định mang thức ăn mà mẹ chuẩn bị lên cho Mija.
10:14Cô chợt nhận ra rằng cả hai chị em đã từng thân thiết đến nhiều nào.
10:17Biết em gái đến công ty tìm mình thì Mija liền chạy vội vàng đến.
10:20Rồi cô giả vờ như vừa bước ra từ văn phòng vậy.
10:23Ngay sau đó Mija liền kéo em gái ra bên ngoài để nói chuyện.
10:26Nhìn khuôn mặt tươi tắn của Mija thì nó khác với những gì mà Hosu từng nói về chị ấy.
10:30Nhưng Mija đang cố tỏ ra mình ổn để Miji không phải lo lắng về mình.
10:34Lúc đó cô nhân viên làm rơi chiếc cốc khiến tay bị thương.
10:37Ông chủ rất quan tâm nên bảo cô ấy đến bệnh viện kiểm tra trước.
10:40Chỉ một điều nhỏ nhặt như vậy cũng khiến Mija cảm thấy ghen tị.
10:43Cô ước gì cấp trên và các đồng nghiệp cũng đối xử nhẹ nhàng như thế với mình.
10:46Miji thắc mắc hỏi chị gái rằng bị thương rồi đến bệnh viện mà cũng ghen tị à.
10:50Đáp lại Mija bảo là nhân viên văn phòng nào cũng như vậy thôi.
10:53Điều đó có thể giúp nhân viên được nghỉ làm.
10:55Thế nên chị nghĩ ra một điều rằng có khi ngã từ độ cao thích hợp nào đó là phương án tốt nhất.
11:00Không đủ nguy hiểm đến tính mạng và không ảnh hưởng đến người khác.
11:03Tầng 2 thì hơi thấp nhưng tầng 3 thì vừa tầm.
11:05Như thế thì chị sẽ có cơ hội để đi thăm bà.
11:07Miji nghĩ rằng đó là những lời nói bông đùa nên cô khuyên Mija nên nghỉ thẳng luôn đi.
11:11Rồi cả hai ta sẽ thất nghiệp giống như nhau.
11:14Mija cũng đang có ý định như vậy.
11:15Cô muốn được rời công ty ám ảnh đó để sang một nơi làm việc tốt hơn.
11:19Nhưng vì có giảng buộc với công ty nên cô không dễ dàng rời đi được.
11:22Một lát sau Miji từ nhà vệ sinh đi ra thì không thấy Mija đâu nữa.
11:26Đồ ăn thì cũng không chịu lấy đi.
11:27Miji gọi điện để hỏi thì điện thoại của Mija lại để quên trên bàn.
11:31Ngay sau đó cô mang điện thoại đến công ty để đưa lại cho Mija.
11:34Nhưng thật bất ngờ khi lễ tân ở đây bảo hôm nay Mija không đi làm.
11:37Miji ngỡ ngàng khi lúc nãy chị ấy nói là vừa đi làm về mà.
11:40Ra bên ngoài Miji cảm nhận có điều gì đó bất thường.
11:43Hôm nay trong Mija có vẻ rất kỳ lạ.
11:45Tại sao chị ấy lại nghĩ đến chuyện tự làm mình bị thương để được xin nghỉ chứ?
11:49Miji giật mình liền chạy thật nhanh đến căn hộ của Mija để xem sao.
11:52Tại nhà thì Mija đang ném những tấm nệm xuống bên dưới.
11:55Với ý định là nó sẽ làm giảm thương tích cho cô.
11:57Lúc Mija định làm chuyện điên rồi đó thì Miji có mặt kịp thời.
12:01Thế nhưng Miji không thể nào giữ tay chị gái mãi được.
12:03Cả hai may mắn đáp xuống tấm nệm nên không bị làm sao cả.
12:06Miji liền buông lời mắng chửi Mija vì kế hoạch ngu ngốc đó.
12:10Chỉ vì muốn nghỉ phép mà cần phải làm đến mức này sao.
12:12Còn Mija thì trách móc Miji sao em lại không chịu buông tay chị ra.
12:16Sao em sợ độ cao mà lại nhảy theo cùng chị.
12:18Nhưng làm sao Miji có thể buông tay được vì Mija luôn là người quan trọng đối với cuộc đời của cô.
12:23Cứ như thế cả hai bật khóc như những đứa trẻ.
12:25Rồi hai chị em ôm chằm lấy nhau trong cơn nước mắt của cảm xúc.
12:29Mija sau đó kể cho em gái nghe hết mọi chuyện.
12:31Ở chỗ làm của cô ấy có một người tiền bối rất khác với tất cả.
12:34Một người không bao giờ lờ đi khi gặp phải chuyện gì đó cần phải làm.
12:37Một người luôn chất đầy rác của người khác vào túi mình.
12:40Sẵn sàng làm việc giúp người khác mỗi khi rảnh rỗi.
12:42Hiêm có ai tử tế và ấm áp như chị ấy.
12:45Nhờ có chị ấy mà lần đầu tiên Mija thấy hạnh phúc vì vào làm ở đây.
12:48Nhưng rồi chị ấy cũng bị bắt nạt ở chỗ làm vì từ chối làm ngơ chuyện sai trái của cấp trên.
12:53Rồi chị ấy dần dần bị mọi người cô lập.
12:55Lúc đó Mija rất muốn đến hỏi han chị ấy.
12:57Nhưng cô lại sợ mọi người sẽ đối xử với mình giống như chị ấy nên cô không thể.
13:01Mija đã suy nghĩ rất nhiều về điều này và cô đã quyết định đứng về phía chị ấy.
13:05Cô báo cáo với ban giám đốc về việc người tiên bối đó bị mọi người trong công ty bắt nạt.
13:09Thế nhưng chẳng có bất kỳ câu chuyện cổ tích nào ở đây cả.
13:12Cứ tưởng người tử tế và dũng cảm sẽ giành chiến thắng nhưng không.
13:15Mija cứ nghĩ người tiên bối tốt bụng đó sẽ đấu tranh cùng mình nhưng chị ấy đã chọn cách bỏ cuộc.
13:19Chiếc bàn chống mà chị ấy để lại giờ lại trở thành của Mija.
13:22Kể từ đó cô bắt đầu hứng chịu mọi thứ như những gì mà người tiên bối đã từng.
13:26Mija thật sự rất muốn nghỉ việc nhưng cô không thể.
13:28Cô đã vay nợ của công ty để gửi về cho gia đình nên muốn nghỉ thì phải trả hết nợ.
13:32Miji hiểu được nỗi niềm của người chị gái nên cô đưa ra một kế hoạch cực kỳ táo bạo.
13:37Miji muốn tráo đổi thân phận với Mija như cả hai từng làm lúc nhỏ.
13:40Cô sẽ đóng giả chị gái để làm việc ở đó.
13:42Còn Mija sẽ trở về quê nhà để sống một cuộc đời như Miji.
13:46Không lâu sau đó cả hai đến tiệm tóc để hóa thân cho nhau.
13:48Cô chị Mija giờ đã cắt tóc ngắn như Miji còn Miji thì nối tóc dài như chị gái.
13:52Vốn dĩ cả hai đã quá giống nhau nên chỉ cần đổi kiểu tóc là chẳng ai có thể nhận ra.
13:57Không những thế cả hai còn đổi điện thoại cho nhau nữa.
14:00Mija bắt cô em gái phải hứa không được gây chuyện và cứ im hơi lặng tiếng cho đến khi cô quay trở lại công ty.
14:05Hôm sau khi đến công ty Miji chẳng khác nào từ hành tinh khác đáp xuống trái đất vậy.
14:09Mọi thứ đều lạ lẫm đối với cô.
14:10Dù trước đó chị gái căn dặn cạn kẽ từng chi tiết nhưng Miji toàn làm ngược lại.
14:14Chị gái bảo phải đến sớm nhưng cô lại đến trễ cuộc họp.
14:16Chị ấy bảo ghế dành cho cô ở cạnh cửa sổ nhưng cô vẫn muốn ngồi ngang hàng với mọi người.
14:21Chị ấy bảo cô phải xem mình như là người vô hình như cô luôn là tâm điểm chú ý.
14:25Miji tự ý lấy cà phê cho riêng mình trong khi thường ngày cô chị chẳng có được đặc quyền đó.
14:29Rồi tên trưởng phòng bất ngờ muốn cô đưa ra ý kiến cho cuộc họp.
14:32Nhưng Miji chẳng biết phải nói gì trong lúc này.
14:34Thật may là cuộc họp đã quá giờ nên giám đốc muốn dừng lại ở đây.
14:38Bên này Mija có một giấc mơ ám ảnh khi bị đồng nghiệp bắt nạt.
14:41Cô giật mình tỉnh giấc vì tiếng gọi của mẹ.
14:43Bà ấy thắc mắc hỏi rằng con nhụm lại tóc rồi à, nhìn đỡ trướng mắt hơn kiểu trước rồi đó.
14:48Và dĩ nhiên là bà ấy chẳng thể nào nhận ra được đây là Mija.
14:51Ngay sau đó Mija trợt nhớ ra rằng mình phải đến bệnh viện để chăm sóc bà ngoại.
14:54Khi trước đó Miji đã giao kèo là một tuần phải đến hai lần.
14:58Nhưng nếu đến đó thì bà sẽ phát hiện ra ngay vì bà là người có thể phân biệt được hai chị em.
15:02Thế nên Mija chọn cách đến trang trại Trang Ha làm việc thay vì bị phát hiện.
15:06Khi đến nơi Mija hỏi anh chàng này là đây có phải là trang trại Trang Ha không?
15:09Anh ấy bật cười rồi tự hỏi con nhỏ này đang muốn diễn trò gì nữa đây?
15:13Nhanh mà bắt tay vào việc, cô đến đây là vì 200.000 quân ấy.
15:16Hô su hỏi cấp trên của mình về vụ tố giác nội bộ của Mija.
15:19Thế nhưng anh ta bảo Hô su bỏ vụ đó đi.
15:21Có vẻ họ đã tự xử lý nội bộ rồi.
15:23Nhưng thật ra anh ta đã cấu kết với bên bị đơn.
15:26Trước đó tên quản lý biết Hô su là bạn học của Mija.
15:29Thế nên anh ta để Hô su đi xử lý vụ này.
15:31Khi đến nơi thì Mija ngại ngùng khi nhìn thấy Hô su và thế là cô đã tự bỏ vụ tố giác.
15:36Bên này Mija ngồi canh giờ tan làm để ra về.
15:38Sau khi đồng hồ chỉ đúng 6 giờ là cô liền tắt màn hình rồi rời khỏi ghế.
15:42Cô hiên ngang rời đi khiến tất cả không khỏi ngỡ ngàng trước sự lạ lùng thường thấy.
15:46Sau một ngày làm việc ở trang trại thì Mija nhận được 200.000 quân.
15:49Vì công việc quá vứt vả nên Mija định nhắn tin cho anh chủ để xin nghỉ.
15:52Đúng lúc đó cô nhận được tin nhắn từ Mija khi đã hoàn thành ngày đầu tiên xuân xẻ.
15:56Thế nên Mija cũng xóa đi dòng tin nhắn định gửi cho anh chủ trang trại.
16:00Mọi thứ cứ thế diễn ra và hai chị em đã vượt qua được ngày thứ tư.
16:03Hôm đó giám đốc Choi gọi Miji vào phòng để trao đổi.
16:06Ông ta bất ngờ giao cho Miji một dự án mật tại khu đất trụ sở mới.
16:10Anh chàng bên cạnh thắc mắc sao giám đốc không giao việc này cho tôi mà giao cho cô ấy vậy.
16:14Nhưng vì anh ta đã làm chậm dự án nên buộc lòng ông phải giao cho người khác.
16:17Hơn nữa ông không muốn nhận đơn khiếu nại chỉ vì ai đó tô cáo bị gạt sang một bên.
16:22Ngay sau đó Miji tìm đến khu đất chuẩn bị xây dự án.
16:24Ở đây có một mảnh đất vàng đang kinh doanh nhà hàng mà bà chủ nhà khó tính không chịu bán.
16:28Nhưng Miji tin là bản thân biết cách đối phó với người già.
16:32Khi đến nơi Miji gọi món rồi ăn uống như một thực khách bình thường.
16:35Sau khi ăn xong và thanh toán thì Miji mới bắt đầu giới thiệu về bản thân.
16:38Biết là nhân viên của tập đoàn quản lý tài chính thì bà liền tiễn khách.
16:41Bà ấy khẳng định chắc định là sẽ không bao giờ bán mảnh đất này nên đừng quay lại nữa.
16:45Trở về nhà Miji mở phần ghi chú mà chị gái để lại cho cô ra xem.
16:49Trong đó là danh sách những người mà cô cần tránh xa.
16:51Cái tên đặc biệt lưu ý chính là ông giám đốc Choi.
16:54Đến đây cô mới biết vì sao ông ta giao nhiệm vụ này cho mình rồi.
16:57Ông ta giả vờ tử tế với cô rồi gài cô vào thế cực kỳ khó.
17:00Dù vậy Miji vẫn không chịu bỏ cuộc.
17:03Miji chăm chỉ tìm đến bà chủ đất để thuyết phục từ ngày này sang ngày khác.
17:06Nhưng đến tận ngày thứ 9 rồi vẫn nhận mỗi cái lắc đầu của bà ấy.
17:09Dù cô đã làm mọi cách nhưng chẳng thể khá hơn.
17:11Bà ấy đuổi Miji chẳng khác nào đuổi tà ma ngoại đạo.
17:14Đang trên đường về thì Miji chạm mặt Hosu.
17:17Anh ấy vẫn nghĩ cô là Mija nên hỏi rằng sao cậu biến mất mà không nghe máy thế.
17:21Cậu chặn số tôi rồi hả?
17:22Ngay sau đó Hosu hỏi về vụ tố giác như thế nào rồi.
17:25Miji chẳng biết là vụ tố cáo nào nên cô cố tránh nhé.
17:28Thấy biểu hiện cô ấy rất lạ nên Hosu bảo rằng trốn tránh thì giải quyết được gì chứ.
17:32Nó liên quan đến cậu thì ít ra hãy nói về nó đi chứ.
17:35Nghe vậy nên Miji muốn hẹn gặp Hosu vào cuối tuần này.
17:38Anh đồng ý như vậy và sẽ gửi địa chỉ cho cô sau.
17:41Ngay lập tức Miji liền gọi điện cho chị gái để hỏi về vụ kiện mà Hosu nhắc đến.
17:45Mija chẳng tiết lộ là vụ kiện gì nhưng khuyên Miji đừng gặp cậu ta nữa.
17:49Nhớ cậu ta phát hiện ra thì sao?
17:51Đúng lúc đó Hosu gửi địa chỉ điểm hẹn cho Miji.
17:53Cô không từ chối mà bảo rằng sao lại gặp gần văn phòng vào cuối tuần.
17:57Anh ấy liền nhắn lại là ở đâu.
17:58Lúc này Miji nhớ đến khoảnh khắc của cả hai thời còn ở trung học.
18:02Lúc đó cô cũng hỏi Hosu là cậu thích địa điểm nào ở Seoul.
18:05Nhưng Hosu bảo là tôi thấy ở Seoul chẳng có gì để xem cả.
18:08Miji đưa cho anh ấy một cuốn sổ để anh ấy tự viết những nơi mà bản thân chưa đến.
18:12Cô cho rằng nếu gặp ở nơi mà cả hai chưa bao giờ đến thì sẽ vui hơn nhiều.
18:16Trở lại với thực tại Hosu đến một nhà hàng để gặp Miji.
18:19Vì mọi người ở đây rất đông nên anh cảm thấy rất ủ tai.
18:22Miji gọi mãi mà anh ấy chẳng nghe gì cả.
18:24Nhận ra điều này nên cô liền lặng lẽ rời khỏi đây.
18:27Hosu chạy theo để hỏi lý do thì cô nói rằng cậu bảo có điều muốn nói nên ở đây không thích hợp để trò chuyện nghiêm túc.
18:32Ngay sau đó cả hai ghé một quán mì nằm bên sông Hàn thơ mộng.
18:35Vì thời ở trung học Miji từng rủ Hosu đi ăn mì rồi nhưng chưa bao giờ thực hiện được.
18:40Ăn xong Hosu cảm nhận là rất ngon.
18:41Anh bảo rằng thảo nào Miji lại thích ăn mì bên sông Hàn đến vậy.
18:45Nghe đến đây Miji thật sự đứng hình.
18:47Một lát sau Hosu thắc mắc hỏi rằng cậu bỏ vụ đó là vì tôi à.
18:50Rồi anh đưa cho Miji xem một tập tài liệu điều tra báo cáo nội bộ công ty của cô.
18:54Khi có người tố giác thì công ty của tôi sẽ can thiệp và điều tra.
18:57Tình cơ là hôm đó tôi được tiến cử đến thay luật sư quản lý của tôi.
19:01Trong những vụ như thế này khi có hành vi quấy dối tình dục.
19:03Đôi khi nạn nhân sẽ bỏ vụ đó vì lo ngại tin đồn sẽ lan ra.
19:06Tôi không biết chi tiết đâu nên cậu đừng quá lo.
19:09Miji liền hỏi rằng ta đang nói về tên giám đốc Choi phải không.
19:12Nhưng Hosu lại bảo rằng tôi tưởng là chuyên viên trưởng sang dòng chứ.
19:15Đến đây Miji mới hiểu tại sao chị Mi ra nhất quyết không cho mình đi gặp Hosu rồi.
19:19Và tại sao chị ấy luôn cố tránh mặt Hosu là vì như vậy.
19:22Cô không muốn Hosu đi sâu vào chuyện của chị gái mình.
19:25Một khi chị ấy muốn từ bỏ thì hẳn là có ly đó.
19:27Thế nên Miji cũng khẳng định luôn là tôi sẽ bỏ vụ kiện cáo đó.
19:31Miji định ra về thì Hosu rủ cô đi xem đài phun nước vì nó sắp hoạt động.
19:35Thế nhưng Miji bảo rằng đài phun nước thì có gì hay chứ.
19:38Điều này khiến Hosu thắc mắc vì lúc anh và Mi ra đi thi thử ở Seoul thì cô từng nói là rất thích xem nó.
19:43Hôm sau mẹ vào phòng thì Mi ra liền dấu đi cuốn sách.
19:46Bà ấy biết được Mi ra đã bỏ công việc ở trang trại rồi.
19:49Thế nên bà ấy muốn Mi ra đến chăm sóc bà ngoại.
19:51Khi đến nơi Mi ra không dám nhìn thẳng vào mắt bà.
19:54Nhưng có làm cách nào đi nữa thì bà vẫn có thể nhận ra cô là Mi ra.
19:57Nghe bà gọi đúng tên mình khiến Mi ra đứng hình.
19:59Rồi cô bảo rằng bà không hỏi vì sao cháu ở đây hả?
20:02Nhưng để làm gì chứ?
20:03Vì bà thừa biết cháu sẽ giấu giếm và cố chịu đựng cho đến khi không thể chịu đựng được nữa.
20:08Nghe vậy Mi ra rơi nước mắt rồi nói rằng cháu không chịu đựng mà là đang chạy trốn bà.
20:12Bà cho rằng đó là điều đúng đắn dù chẳng biết chuyện gì.
20:15Bà luôn miệng cho rằng Mi ra đang làm rất tốt.
20:17Bên này Mi G tiếp tục tìm gặp bà chủ đất để cố thuyết phục.
20:20Bà ấy định rắc muối vào người cô thì cô bảo là cháu làm gì mà đáng bị như vậy.
20:24Cháu cũng đâu làm chuyện gì phạm pháp.
20:26Cháu đang làm việc của mình cũng giống như bà đang kinh doanh quán ăn này mà thôi.
20:29Cả bà và cháu đều cố gắng kiếm sống nên bà không cần đối xử thế với cháu.
20:33Cháu có yêu cầu bà bán 2 ký gì đâu.
20:35Cháu chỉ muốn bà đọc giấy tờ này thôi.
20:37Vừa rứt lười thì bà hỏi đã xong chưa.
20:39Rồi bà không ngần ngại rắc muối thẳng vào mặt của Mi G.
20:42Mi G sau đó lê từng bước ra về.
20:44Một lần nữa cô lại làm hỏng chuyện nhưng lần này lại có cảm giác dễ thở hơn nhiều.
20:48Cảm giác như đã gỡ bỏ mặt nạ vô hình vậy.
20:50Đúng lúc đó cô nhận được tin nhắn từ Hô Su và anh ấy muốn gặp cô.
20:54Mi G đến bên bờ sông Hàn thì Hô Su đã ngồi sẵn ở đó.
20:57Tại đây anh bất ngờ nói ra lời xin lỗi.
20:59Vụ lần trước tôi được tiến cử đến công ty cậu không phải là tình cờ.
21:02Luật sư quản lý của tôi biết chúng ta là bạn học nên cố tình cử tôi đi.
21:06Dù sao mọi chuyện cũng qua rồi nhưng nếu cậu cần hỗ trợ thì tôi sẽ làm mọi điều có thể.
21:10Nhờ có cậu mà tôi mới biết bản thân mình là ai.
21:12Cậu bảo rằng khi tôi vướng mắt gì trong đầu là tôi cứ xử như đứa trẻ bị vướng sỏi trong giày vậy.
21:17Đó là khi tôi nhận ra bản thân đã quên mất mình là ai.
21:20Từ giờ tôi sẽ bắt đầu lần theo bước chân của mình xem tôi có quên điều gì nữa không.
21:24Mi G cũng có những suy nghĩ trong đầu.
21:26Suốt thời gian qua cô luôn nghĩ bản thân hiểu chính mình và Mi G.
21:29Nhưng cô chỉ đoán mò và tự lừa dối bản thân làm mình hiểu.
21:32Còn nhiều việc khác mà không chỉ là tìm ra đáp án đúng.
21:35Đúng lúc đó Mi G bất ngờ nhận được điện thoại từ bà chủ đất.
21:38Bà ấy muốn hẹn gặp cô vào 10 giờ sáng ngày mai.
21:41Dường như bà ấy đã bắt đầu thay đổi suy nghĩ của mình rồi.
21:43Nghe xong Mi G liền bật dậy trong sự vui sướng của bản thân.
21:46Cô vui đến mức liền rủ Hô Su đi ăn mì ăn liền.
21:48Rồi cùng chờ xem biểu diễn phun nước.
21:50Nghe đến đây Hô Su mới nhận ra người đứng trước mắt mình chính là Mi G chứ không phải ai khác.
21:55Anh liền hỏi rằng cậu là Mi G đúng không?
21:57Nghe được điều này khiến Mi G thật sự đứng hình mà chẳng biết phải giải thích làm sao.
22:01Sau khi lấy lại bình tĩnh thì Mi G liền phủ nhận điều đó.
22:04Nhưng sao cách nói năng và cư xử của cậu giống hệt Mi G vậy?
22:07Mi G gắt gỏng bảo rằng ý cậu là tôi không được phép hớn hở khi tôi vui hay phấn khích à?
22:11Cậu hiểu tôi rõ đến thế ư?
22:12Ta chẳng mấy khi gặp nhau sao cậu dám cư xử như thế cậu hiểu con người tôi vậy?
22:17Nghe xong Hô Su chỉ biết nói lời xin lỗi vì đã hiểu lầm.
22:20Nhưng trong thân tâm anh có cảm giác một Mi G đứng trước mắt mình rất khác lạ.
22:23Mi G nhớ đến bản thân mình trong quá khứ.
22:26Người duy nhất hiểu rõ cảm xúc của cô không ai khác ngoài Hô Su.
22:29Lúc còn nhỏ Mi G làm mọi thứ để mẹ chú ý đến mình.
22:32Nhưng bà ấy chỉ quan tâm đến cô chị Mi G mà thôi.
22:34Có lẽ bà ấy phân biệt đối xử vì Mi G là một đứa học giỏi.
22:37Điều này khiến Mi G cảm thấy chạnh lòng.
22:39Nhưng rồi khi Mi G gặp được Hô Su thì mọi thứ lại khác.
22:42Cả hai có thể vui vẻ cười nói bên nhau.
22:44Cả hai cũng có thể thoả mái khóc mỗi khi gặp chuyện buồn.
22:47Kể từ đó Mi G bắt đầu có cảm tình với Hô Su.
22:50Nhưng rồi một ngày kia Mi G bắt gặp Hô Su đi bên cạnh chị gái mình.
22:54Cô nghe mọi người trong trường đồn rằng cả hai đang hẹn hò.
22:56Mi G vẫn chưa thật sự tin vào điều đó cho đến một ngày cô tham gia cuộc thi chạy.
23:00Với tài năng thiên phú thì việc giành chiến thắng chỉ là vấn đề thời gian.
23:03Nhưng rồi mọi thứ sụp đổ ngay tức thì khi Mi G ngước lên khán đài và nhìn thấy chị gái ngã vào lòng của Hô Su.
23:09Cú sốc đó khiến Mi G đổ gục.
23:10Một cú ngã đau đớn mà cô không thể gượng dậy cho đến mãi về sau.
23:14Trở lại với thực tại Mi G tìm đến bà chủ quán rượu vì lời hẹn.
23:17Bà ấy đã đọc xong đề án nhưng từ chối bán lại mảnh đất này.
23:20Bà ấy không nói rõ lý do rồi đuổi Mi G ra về để mặc cho cô cố níu kéo.
23:25Trở về công ty Mi G bị tên trưởng phòng sang dòng khiển trách vì không thuyết phục được.
23:28Anh ta không quan tâm Mi G làm bằng cách nào nhưng nhất định phải mang giấy đồng thuận về đây.
23:33Bên này Hô Su đến công ty thì thấy mọi người đang họp.
23:35Anh thắc mắc vì bản thân chẳng nhận được thông báo nào về cuộc họp này cả.
23:38Cấp trên trẳng giải thích một lời rồi đuổi Hô Su ra ngoài để cuộc họp có thể được tiếp tục.
23:43Tại quê nhà thì Mi G đang chuẩn bị để đến trang trại.
23:45Anh chủ trang trại trong Gu đã xem bản đề xuất kinh doanh giống cây của cô.
23:49Anh ấy cảm thấy rất hay và muốn được hợp tác với cô.
23:52Ra bên ngoài thì anh chàng bạn trai cũ của Mi G có mặt ở trước cổng.
23:55Xe Jin bảo Mi ra lên xe để đưa cô đến trang trại.
23:58Khi đến nơi anh ấy hỏi Mi ra mấy giờ về để còn đến đón.
24:01Vì ngại ngùng nên cô bảo là em tự về cũng được.
24:03Nhưng xe Jin nhất quyết muốn được chở cô về.
24:05Đúng lúc đó anh chủ trang trại trong Gu có mặt.
24:08Anh bảo rằng cô ấy đã không muốn về rồi sao anh cứ trèo kéo mãi vậy.
24:11Hơn nữa trong Gu cũng muốn được đưa Mi ra về sau khi xong việc.
24:15Trong khi đó Mi G lại tiếp tục tìm đến bà chủ quán rượu.
24:17Lần này cô không vào thuyết phục mà ngồi canh chừng bà ấy.
24:20Thấy bà ấy đóng quán để đi đâu đó thì Mi G liền bám theo.
24:23Bà chủ quán rượu tìm đến trung tâm văn hóa để đọc thơ.
24:26Nhân viên ở đây cứ tưởng Mi G là học viên mới nên liền mời vào tham gia thử.
24:29Rồi cô ấy đưa cho Mi G một bài thơ viết về biển sang guồn.
24:33Đọc bài thơ đó làm cho Mi G nhớ đến tình cảnh của mình năm xưa.
24:36Sau khi cô gặp tai nạn trong cuộc thi chạy thì bóng tối như bao trùm cuộc đời của cô vậy.
24:40Mi G chẳng có nơi nào để đi và luôn phải cô đơn một mình.
24:43Cô quyết định vứt bỏ đôi giày như ném đi giấc mơ của mình vậy.
24:46Từ một thủ khoa lớp thể dục thì Mi G rơi xuống hố sâu của sự thất bại.
24:50Đọc những dòng thơ đó thì Mi G dâng trào cảm xúc.
24:53Đúng lúc đó bà chủ quán rượu phát hiện ra Mi G.
24:55Cô hốt hoảng nên liền nhanh chân rời đi nhưng lại va phải cô nhân viên ở đây.
24:59Lúc này bà chủ quán rượu cũng đã ở trước mắt Mi G.
25:01Cô liền giải thích là cháu chỉ tình cờ gặp bà thôi chứ không có theo dõi gì đâu.
25:05Bà ấy biết thừa nên liền rời đi mà chẳng nói một lời nào cả.
25:08Tối hôm đó Mi G kể cho Hô Su nghe mọi chuyện hôm nay khi đã theo dõi bà chủ quán rượu.
25:13Cô muốn biết là theo dõi như vậy có phạm pháp không nếu bà ấy trình báo.
25:16Hô Su cho rằng việc theo dõi ở những nơi công cộng hoặc đường đi thì không phạm pháp.
25:20Nhưng bà ấy có thể buộc tội cậu dình mò nếu cậu liên tục đi theo.
25:23Thế nên cậu nên xin lỗi trước khi bà ấy mất kiểm soát.
25:26Tôi thấy nhiều người phải hầu tòa vì không thể xin lỗi đấy.
25:29Hô Su sau đó tra thông tin bà chủ quán rượu thì anh liền nhận ra bà ấy.
25:32Bà ấy là nhà thơ Dô Sa, từng học chung trường với Hô Su tại khoa xã hội học.
25:36Tác giả của bài thơ Biển Sang Quân chính là bà ấy.
25:39Một bài thơ từng xuất hiện trong đề thi đại học.
25:41Nhưng Mi G đâu có thi đại học mà biết được điều đó.
25:44Không những thế bà ấy còn nổi tiếng với học bổng Kim Dô Sa ở trường của Hô Su.
25:47Học bổng cho tân sinh viên có mẹ đơn thân và chính Hô Su cũng từng được nhận.
25:51Biết Hô Su có quen biết bà Dô Sa nên Mi G năn nỉ anh ấy đến thuyết phục Dô Cô.
25:55Coi như cậu đến chào hỏi thôi vì cậu chưa từng cảm ơn bà ấy sau khi nhận học bổng mà.
26:00Dù Mi G có nói đến cạn lời thì Hô Su cũng đều từ chối.
26:03Đúng lúc đó có một chiếc mô tô lao về phía Hô Su.
26:05Mi G nhanh tay giúp anh ấy né tránh.
26:07Nhân cơ hội này cô bảo là tôi vừa cứu cậu một mạng đấy nên giúp tôi đi mà.
26:11Đáp lại Hô Su bảo rằng cả tôi và cậu đều không giỏi đối nhân xử thế.
26:15Thà cậu đưa Mi G đi còn hơn vì cậu ấy giỏi làm người ta mở lòng.
26:18Nhắc đến chuyện mở lòng thì Mi G lại nhớ đến bản thân mình năm đó.
26:21Sau khi cô đoạt rất nhiều giải thưởng từ cấp trường cho đến thành phố thì có rất nhiều người vây quanh.
26:26Ai cũng muốn được làm bạn với cô cả.
26:28Thế nhưng khi cô gặp tai nạn thì bọn họ đều quay lưng.
26:30Điều đó khiến Mi G càng trở nên tuyệt vọng hơn.
26:33Hôm sau Mi G mang một món quà đến tặng bà Zosa.
26:35Cô đã đọc bài thơ về biển mà bà viết nên cô nghĩ món quà này sẽ rất phù hợp.
26:39Nhưng trên hết là để xin lỗi vì hôm qua đã theo dõi bà.
26:42Tại đây Mi G nói ra hết những gì vừa biết về bà Zosa.
26:45Cô còn tiết lộ rằng cháu có một người bạn từng nhận học bổng của bà đấy.
26:49Cậu ấy bằng tuổi cháu và giờ đã trở thành luật sư có tiếng rồi.
26:52Cậu ấy nói tất cả là nhờ có bà.
26:54Cậu ấy còn muốn đích thân đến cảm ơn bà nữa.
26:56Bà Zosa không tin vào điều đó vì từ trước cho đến nay chưa từng có ai đến cảm ơn bà.
27:00Nghĩ đến đây thôi cũng khiến bà ấy cảm thấy chạnh lòng.
27:03Mi G dùng những lời đường mật để lấy lòng bà Zosa nhưng chẳng thấm vào đâu.
27:07Thế nên cô chuyển sang bằng hành động.
27:09Cô giúp bà ấy lau sàn mặc cho bà ấy chẳng nhờ bà.
27:11Thấy vậy bà Zosa tỏ ra tức giận vì đâu có bảo cô làm.
27:14Công ty bảo cô phải làm mấy cái này hả?
27:17Mi G bảo là không hẳn nhưng cháu chẳng biết phải làm sao cả.
27:20Cháu muốn lấy lòng bà nhưng lại không biết cách.
27:22Nhìn Mi G như vậy bà cũng cảm thấy thương.
27:24Hơn chục năm qua công ty đó vẫn cứ lợi dụng nhân viên làm mấy việc dơ bẩn như vậy.
27:28Bà Zosa khuyên Mi G đừng bao giờ quay lại đây nữa.
27:31Bà không ghét gì Mi G nhưng lại rất căm ghét công ty của cô.
27:34Mi G thẫn thờ rời đi khi cánh cửa để thuyết phục bà Zosa dường như đã đóng chặt lại.
27:38Nó cũng giống như câu chuyện của cô năm xưa vậy.
27:41Trước ngày diễn ra cuộc thi chạy quan trọng đó thì Mi G luôn miệng bảo Hô Su phải đến để cổ vũ.
27:45Nếu như thắng thì tôi có chuyện muốn nói với cậu.
27:48Nhưng sau khi thất bại và nhìn thấy Hô Su bên cạnh cô chị gái thì cô chẳng muốn nói nữa.
27:52Lúc đó Mi G tỏ ra rất tức giận với Hô Su.
27:55Đúng lúc đó một cậu bạn khác cũng có mặt ở đây.
27:57Cậu ấy bất ngờ muốn được hẹn hò với Mi G.
27:59Cô liền đồng ý mà chẳng cần nghĩ ngợi gì cũng chỉ vì muốn cho Hô Su thấy.
28:03Những ngày sau đó Mi G quyết tâm trở lại đường đua nhưng không thể.
28:06Bác sĩ thông báo cho mẹ và bà của Mi G biết là cô không thể nào trở thành vận động viên được.
28:10Cánh cửa duy nhất mà Mi G có được đã đóng chặt lại.
28:13Nghĩ đến đây thôi cũng khiến Mi G cảm thấy buồn lòng.
28:16Bên này Hô Su và đồng nghiệp có một cuộc gặp mặt với phía công ty đối tác.
28:19Bên công ty đối tác còn có một người nữa nhưng chưa thể đến.
28:22Lúc này trong người Hô Su chứa rất nhiều tâm trạng nên xin phép mọi người được về trước.
28:26Ra đến cửa thì anh chạm mặt với người bạn cũ là Ji Jun.
28:29Cô ấy rất muốn gặp lại Mi ra nên bảo Hô Su gọi cậu ấy đến.
28:32Khi Mi G đến nơi thì liền nhận ra đó là người từng quay lưng trở mặt với mình khi mình gặp tai nạn.
28:37Ji Jun hiện tại đang làm việc tại một công ty ở gần đây.
28:39Chuyên tìm các nhà hàng nổi tiếng để làm nội dung và giới thiệu đến mọi người.
28:43Ngồi cả buổi mà Ji Jun chỉ biết nhắc đến công việc và công ty này công ty kia.
28:47Điều này khiến Mi G cảm thấy khó chịu vì cô đâu dành mấy thứ đó.
28:51Thì Mi G trợt nhớ ra mình cầm nhầm chìa khóa nhà vệ sinh của bà Zosa.
28:55Chỗ đó cũng tiện đường với Ji Jun nên cô ấy muốn cho Mi G đi nhờ xe.
28:59Ngồi trên xe Ji Jun bất ngờ tiết lộ rằng tôi rất muốn được gặp lại Mi G vì nhớ cậu ấy quá.
29:04Tôi từng rất ngưỡng mộ cậu ấy dù cậu ấy cứ giữ khoảng cách với tôi.
29:07Không biết tôi đã làm cậu ấy giận chuyện gì nữa.
29:09Mi G thật sự bất ngờ khi nghe được điều đó.
29:12Hóa ra bấy lâu nay cô đã trách lầm người bạn Ji Jun này.
29:15Ji Jun thắc mắc hỏi Mi G sao cậu lại đến quán đó vào giờ này.
29:18Mi G lúng túng bảo rằng tôi có một thứ cần phải gửi lại cho quán.
29:21Chủ quán đó là bà gì của tôi.
29:23Hôm sau giám đốc choi cho Mi G thời hạn một tuần để đưa bà Zosa đến công ty.
29:27Ông ta tiết lộ rằng đợt đánh giá hiệu suất lần này rất quan trọng.
29:30Thế nên đừng làm hỏng chuyện nhé.
29:32Mi G thật sự bối rối vì một tuần là quá ngắn để thuyết phục bà ấy.
29:35Mi G nhận được điện thoại từ Ji Jun.
29:37Cô ấy tiết lộ là đang trên đường đến quán rượu bà gì của cậu đây.
29:40Chủ đề mua sau của bọn tôi là hoài cổ nên tôi thấy quán đó rất phù hợp để hợp tác với công ty tôi.
29:45Mi G hốt hoảng khi nghe được điều đó.
29:47Cô liền nói rằng bà ấy rất ghét nhà hàng ồn ào và đông người.
29:50Bà ấy sẽ ném muối vào mặt khi có người lạ đến đấy.
29:53Biết không thể ngăn cản Ji Jun nên Mi G liền chạy ngay đến đó.
29:56Bên này bà Zosa nhìn thấy tờ ghi chú mà Mi G để lại khi hôm qua đã cầm nhầm chìa khóa.
30:01Đọc xong bà liền nhét tờ ghi chú vào tùi áo.
30:03Khi Mi G chạy đến nơi thì Ji Jun cũng vừa mới đến.
30:06Cô liền giữ chân Ji Jun lại.
30:08Đúng lúc đó bà Zosa mở cửa bước ra.
30:10Ji Jun liền giới thiệu rằng cháu là bạn của Mi G, cậu ấy bảo với cháu.
30:14Bà là Ji của cậu ấy.
30:15Đáng lẽ cháu nên gọi điện cho bà trước khi tới vì Mi G bảo là bà không thích khách lạ.
30:19Mi G khúng dúng trong sự lo lắng rồi hai đôi tay tự cáu vào nhau.
30:23Điều này khiến bà Zosa nhớ đến bản thân mình.
30:25Bà cũng từng làm như vậy trong sự sợ hãi khi đứng trước đám đòi nợ.
30:28Lúc đó có một cô gái đã đứng ra để bảo vệ bà.
30:31Ngay sau đó bà Zosa bất ngờ bảo với Ji Jun rằng một điều thì đúng còn một điều thì sai.
30:35Bà đúng là bà gì của nó.
30:37Nhưng bà không ghét người lạ đến chơi đâu.
30:39Cháu là bạn của cháu gái bà nên hôm khác ghé nhé.
30:41Nghe xong khiến Mi G không khỏi ngỡ ngàng.
30:44Mi G muốn biết tại sao bà lại nói như vậy.
30:46Cô cúi đầu xin lỗi rồi tự thừa nhận cháu không cố ý nói dối như vậy đâu.
30:49Bà Zosa thừa biết khi lời nói dối bị lộ ra thì ai cũng cảm thấy tệ cả.
30:53Bà cũng từng nói dối vì bản thân mình và đó là lý do bà giúp Mi G đỡ phải mất mặt trước người bạn Ji Jun.
31:00Bà Zosa biết thừa công ty lại bắt Mi G làm một việc gì đó và bà muốn biết là gì.
31:06Thật ra công ty muốn gặp bà nên họ bảo cháu hỏi khi nào thì bà đến được.
31:10Sau một chút suy nghĩ thì bà Zosa bảo là thứ 6 tuần này bà muốn tự mình nói với bọn họ thay vì để Mi G phải hứng chịu.
31:16Nghe xong Mi G cảm thấy rất vui.
31:18Cô cúi đầu cảm ơn bà ấy díu dít rồi bà hỏi về chiếc chìa khóa nhà vệ sinh đâu.
31:22Thế bà chưa đọc tờ giấy mà cháu để lại sao.
31:24Cháu nhắn là cháu để ở cửa hàng tiện lợi bên cạnh để cháu đi lấy ngay cho bà.
31:28Khi Mi G vừa rời đi thì Hô Su bất ngờ có mặt ở đây.
31:31Nghe Hô Su giới thiệu là sinh viên từng nhận học bổng Zosa khiến bà rất vui.
31:35Mi G trở về thì nhìn thấy Hô Su tặng quà cho bà Zosa.
31:39Thấy bà ấy vui vẻ như vậy nên cô cũng không muốn cắt ngang.
31:41Mi G đứng ngoài này một lúc thì bà Zosa bước ra rồi lấy lại chùm chìa khóa.
31:46Mi G sau đó mới bước vào nhà.
31:47Kể từ khi cô đặt chân đến đây thì chưa bao giờ thấy bà ấy phấn khởi như vậy cả.
31:51Mi G hỏi Hô Su sao cậu lại đột nhiên đến đây vậy?
31:54Tưởng cậu sẽ không bao giờ tới vì cậu lo xung đột lợi ích gì mà.
31:58Tiện thể đây Hô Su cũng tiết lộ luôn là bản thân đã nghỉ việc rồi.
32:01Giờ tôi có thể làm mọi thứ mà tôi muốn.
32:03Vậy nên từ giờ tôi sẽ giúp cậu.
32:04Vụ Tosa mà cậu không làm đến cùng đó thì tôi sẽ giúp.
32:07Lúc trước tôi đang còn làm cho hãng luật nên không thể tự mình nhận vụ đó được.
32:11Nhưng giờ thì tôi được tự do rồi.
32:12Mi G không quan tâm đến vụ kiện cáo đó mà cô muốn biết tại sao cậu lại bỏ việc.
32:17Anh bảo là chỉ muốn tìm một công ty khác tốt hơn mà thôi.
32:19Tôi cũng không hề hối tiếc về quyết định đó.
32:22Mi G không biết có nên để cho Hô Su xử lý vụ này giúp chị gái hay không.
32:25Vì theo cô thì mỗi loài động vật sẽ có cách sinh tồn riêng.
32:28Sau khi gặp đến cố về vụ tai nạn năm đó thì Mi G liền nghỉ học đến 2 tháng.
32:32Cô giáo thông báo chuyện này cho Mi G vì nếu không có giấy ốm từ bệnh viện thì sẽ không đủ điều kiện tốt nghiệp.
32:37Mi G trở về nhà gọi cửa Mi G nhưng cô ấy không chịu mở.
32:40Ngay sau đó Mi G đành phải cắt tóc mình để đóng giả Mi G.
32:43Rồi Mi ra đến lớp đều đặn để điểm danh thay cho cô em gái.
32:46Kể từ đó Mi G cứ tự nhốt mình trong phòng đến 2 năm liền.
32:49Hẽ ai hỏi về Mi G thì mẹ cô đều bảo là nó lên xeo un chữa trị chân rồi.
32:54Trở lại với thực tại Mi G thông báo cho giám đốc Choi biết là đã lên lịch hẹn với bà chủ đất.
32:58Ông ta liền có lời khen ngợi dành cho Mi G rồi bảo mọi người vỗ tay để khích lệ cho cô ấy.
33:03Ông Choi không phải là một người đơn giản.
33:04Ông ta muốn nâng Mi G lên thật cao.
33:06Phải cho mọi người biết nhờ Mi G mới có cuộc hẹn này.
33:09Để khi gặp chuyện thì mọi sự chú ý sẽ đổ rồn vào cô ấy.
33:12Nếu như hôm đó bà chủ đất không đến thì Mi G sẽ phải hứng chịu tất cả.
33:15Đứng gần đó Mi G đã nghe hết những âm mưu đen tối của ông ta.
33:19Ngay lập tức cô liền chạy đến tìm bà Zosa.
33:21Quán của bà Zosa đang bị dò dỉ nước nên bà có ý định sẽ đóng cửa 3 ngày.
33:25Mi G cũng ghi lại mọi thứ để về còn báo cáo với công ty.
33:28Bà Zosa cho Mi G một túi thức ăn vì tủ lạnh hỏng rồi nên cũng không có chỗ chứa.
33:32Rồi bà nhờ Mi G mang phần canh gà hầm xâm về cho Hosu.
33:35Bà sợ Hosu sẽ suy nghĩ nhiều sau khi bỏ việc nên cần phải ăn uống tử bế.
33:39Ngay sau đó Mi G liền mang nó tới cho Hosu.
33:42Nhìn anh ấy ủ rũ như vậy thì Mi G liền hỏi lý do.
33:45Hosu tiết lộ rằng tôi đã nộp đơn rất nhiều chỗ rồi nhưng không ai chịu nhận tôi cả.
33:49Mi G khuyên Hosu nên nghỉ ngơi một khoảng thời gian đi.
33:51Cậu có thể đi du lịch hoặc làm những việc mình thích chứ đâu cần phải vội như vậy.
33:55Nhưng tôi không có sở thích gì cả.
33:57Những lúc không làm việc thì tôi chỉ ngủ và làm việc nhà thôi.
34:00Nghe vậy Mi G liền rủ Hosu đi đến một nơi này.
34:02Cô ra ngoài chợ mua một cuộn len rồi hướng dẫn Hosu cách đan nó.
34:06Cô cho rằng sức mạnh của việc đan móc là giúp con người ta thư giãn.
34:09Nghĩ về quá khứ chỉ khiến ta nuối tiếc.
34:11Còn nghĩ về tương lai chỉ khiến ta lo âu.
34:13Vậy nên mỗi khi cậu suy nghĩ quá mức thì hãy đan móc.
34:16Hosu thắc mắc rằng nếu tôi trở nên vô dụng thì sao?
34:18Tôi muốn vào một hãng luật tốt hơn và chứng minh là tôi lựa chọn đúng.
34:21Nhưng giờ khi bỏ việc thì tôi thấy hãng luật tôi bỏ là tốt nhất mà tôi xin vào.
34:25Cảm giác không còn nơi nào để đi trừ các hãng kém hơn.
34:28Nhưng Mi G không nghĩ là như vậy.
34:30Dù cậu có đi đâu thì cậu vẫn là Hosu.
34:32Cậu không tệ hơn trước và cũng không hề bị tuột dốc.
34:34Cậu chỉ bỏ việc thôi còn con người cậu thì vẫn như thế.
34:37Nghe xong Hosu thắc mắc sao cậu lại tử tế thế.
34:40Một Mi G mà tôi từng biết chẳng bao giờ an ủi ai.
34:43Mi G liền đánh chống lãng để Hosu khỏi phải thắc mắc những điều như thế.
34:46Hôm đó trong gu mua một chiếc ghế cho Mi G để cô thoả mái ngồi làm việc.
34:50Anh cũng vừa hóng được thông tin là cô có một người chị em sinh đôi nên liền hỏi.
34:53Mi G thừa nhận đúng là như vậy.
34:55Cả hai cùng chứng nên rất giống nhau.
34:57Trong gu còn biết được có một khoảng thời gian cô biến mất tầm 2 hay 3 năm gì đó.
35:01Nghĩ đến chuyện đó của cô em gái thì Mi G ra liền viện mọi lý do để tránh né trả lời.
35:05Bên này Hosu nhận được tin nhắn từ Mi G.
35:07Cô ấy bảo anh đến nhà ga xin đăng vì có công việc mới đang chờ đón.
35:11Hosu liền tìm đến đó rồi ngồi đăn len trong lúc chờ đợi.
35:13Đúng lúc này bà Zosa đi ngang nên nhìn thấy anh.
35:16Hóa ra Mi G muốn Hosu theo chân bà Zosa để phụ việc.
35:19Bà Zosa không muốn như thế vì Hosu đường đường là một luật sư sao có thể làm những việc lật vặt được.
35:24Bà khuyên Hosu quay về nhưng anh bảo là cháu đang thất nghiệp nên rảnh rỗi lắm.
35:28Ngay sau đó anh liền theo chân bà Zosa để đi mua tủ lạnh.
35:31Đúng lúc đó anh nhận được điện thoại từ mẹ.
35:33Chỉ vì muốn khoe đứa con tài giỏi mà bà ấy đã bật loa ngoài cho nhóm bạn học cùng nghe.
35:37Bà ấy hỏi Hosu về công việc dạo này thế nào.
35:39Sau một hồi ngập ngừng thì anh mới tiết lộ cho mẹ biết là con đã bỏ việc rồi.
35:43Nghe xong bà ấy thật sự đứng hình còn Hosu thì liền tắt máy.
35:47Trên đường về bà Zosa bất ngờ muốn thuê Hosu làm luật sư cho mình.
35:50Là người pháp lý của bà trong cuộc gặp mặt công ty của Mi G sắp tới.
35:53Trở về quán thì Mi G đã có mặt ở đây và cô cũng biết được chuyện đó.
35:57Bà bảo với Mi G là kể từ bây giờ cứ có việc gì liên quan đến bà thì hãy báo cho anh chàng luật sư này.
36:02Hosu muốn có tài liệu mua bán vào thứ 2 tuần này trước khi cuộc gặp được diễn ra.
36:06Vì đây là công việc nên Hosu chẳng nề nang gì với Mi G cả dù rằng cả hai là bạn mẹ.
36:10Trên đường về Hosu nhận được điện thoại từ Gijun, cô ấy cảm ơn Hosu vì nhờ có anh mà cuộc phỏng vấn của cô ấy được diễn ra tốt đẹp.
36:17Gijun định ghé văn phòng của Hosu để bàn một số chuyện nhưng anh tiết lộ là đã nghỉ việc ở đó rồi.
36:22Nghe Gijun nhắc đến vụ họp lớp vào cuối tuần này thì Hosu bảo là cậu đã nói với Mi ra chưa.
36:27Thật ra thì tôi cố tình không bảo với cậu ấy vì Mi ra từ khi bỏ thi công trước thì có chịu gặp ai bao giờ đâu nên tôi nghĩ là cậu ấy cảm thấy ngại khi gặp mọi người.
36:35Mi G liền chụp lấy điện thoại của Hosu rồi bảo rằng cả ơn vì đã nghĩ cho tôi nhưng tôi sẽ đến, tôi sẽ đưa Hosu đi cùng và hẹn gặp mọi người ở đó.
36:43Mi G nhất định phải đi, cô không muốn mọi người nghĩ chị Mi ra cố trốn tránh vì trượt kỳ thi công trước.
36:48Cô cũng khuyên Hosu hôm đó phải ăn mặc thật bành bao và không họ sẽ mãi bàn tán về cậu.
36:52Rồi ngày họp lớp cuối cùng cũng đến, lúc Mi G định bước vào thì nhớ đến câu chuyện năm xưa, lúc đó mọi người bàn tán về tương lai của cô sau khi gặp biến cố.
37:00Nào là cậu ta sẽ không vào được đại học đâu, cậu ta sẽ cưới trong gu và cả hai chẳng ai ổn định cả.
37:05Trong lúc đang nghĩ về chuyện đó thì cậu bạn Hyơn có mặt rồi dẫn cô vào.
37:08Mọi người thắc mắc sao chúng tôi chẳng gặp được cậu bao giờ cả, cô liền giải thích là chỗ làm của tôi bận quá nên không thể.
37:14Bên này mẹ thắc mắc về Mi Gia khi đến hạn đóng viện phí cho bà rồi mà chưa thấy gửi về, hay là nó đang gặp vấn đề về tiền bạc nhỉ.
37:21Đứng bên cạnh Mi Gia bảo rằng lần này con trả thay chị ấy cho, con làm ở nông trại có tiền rồi, nhưng mẹ không muốn lấy mà bảo cứ tiết kiệm đi.
37:28Bà ấy luôn nghĩ Mi Gia ở thành phố kiếm tiền dễ dàng hơn, điều này khiến Mi Gia cảm thấy áp lực vì lúc nào mẹ cũng trở đến mình.
37:35Trở lại với buổi họp lớp thì bây giờ Hô Su mới đến, mọi người biết được Hô Su giờ là luật sư nên ai cũng đều ngưỡng mộ cả, có người còn muốn được xin danh thiếp của anh ấy nữa.
37:43Trong lúc đang bối rối thì Ji Jun tiết lộ là cậu ấy đã nghỉ việc ở hãng luật nổi tiếng Gun Gun rồi.
37:48Nghe vậy khiến mọi người càng ngưỡng mộ hơn, Hô Su thì làm luật sư còn Mi Gia là một nhân viên công ty đại chúng, ai cũng đều tẻ giỏi cả.
37:55Ngay sau đó họ lại quay sang nhắc đến Mi Gia, người thì bảo đã từng thấy Mi Gia vận chuyển đồ ở siêu thị.
38:00Người thì bảo là cô ấy làm lao công, nghe đến đây Mi Gia lại nhớ đến câu chuyện bọn họ đã từng chế diễu mình như thế.
38:06Hô Su liền lên tiếng rằng sao chúng ta lại bàn tán sau lưng cậu ấy vậy, nghe xong tất cả đều câm nín, còn Mi Gia thì chỉ biết ôm cục tức trong lòng.
38:13Sau khi tan tiệc Mi Gia cảm nhận Hô Su có chuyện gì đó đang bực ở trong người nên hỏi, anh liền bảo là buổi họp lớp này đâu có gì phải vui.
38:20Hơn nữa Hô Su cảm thấy bực về Mi Gia khi mọi người nói xấu về Mi Gia như thế mà một người chị gái như cô chỉ biết im lặng.
38:27Đến đây Mi Gia mới biết Hô Su luôn quan tâm và nghĩ đến mình.
38:30Trở về nhà Mi Gia nhận được điện thoại từ cô chị gái.
38:33Mi Gia quên nhắc đến chuyện viện phí cho bà thế nên cô muốn Mi Gia chuyển tiền về cho mẹ rồi cứ tiêu số còn lại.
38:38Hơn nữa thứ 6 tuần này về đi vì bà cần được cắt tóc.
38:41Nhưng thứ 6 tuần này Mi Gia có cuộc hạnh quan trọng với bà Zosan nên không thể.
38:44Mi Gia hỏi bận việc gì thì Mi Gia nói dối là có cuộc họp quan trọng ở chỗ làm thôi.
38:48Cô không muốn chị gái phải lo nên không muốn tiết lộ.
38:51Sau khi hai chị em hoán đổi thân phận cho nhau thì họ mới biết được nỗi khổ riêng của mỗi người.
38:55Đặt mình vào vị trí của ai thì họ cũng đều cảm thấy khổ cả.
38:58Nhưng điều đang nói là họ không biết được những gì mà cả hai đang cố gắng làm.
39:02Hôm đó bà Zosan với lấy chiếc túi trên cao thì sợ ý bị ngã.
39:05Cùng lúc này Mi Gia gọi điện đến để nhắc bà về cuộc gặp mặt nhưng bà không thể nghe máy được.
39:10Mi Gia liền gọi điện cho Hô Su để hỏi về bà Zosan.
39:13Nhưng anh bảo là không đi cùng với bà ấy.
39:15Ngay lập tức cô liền chạy đến nhà để tìm.
39:17Vào bên trong thì Mi Gia hốt hoảng khi thấy bà ấy vẫn còn nằm ở đó.
39:20Cảnh tượng này khiến cô nhớ đến người bà của mình từng bị đột quỵ.
39:23Lúc đó Mi Gia cảm thấy rất buồn nôn trong khi bà Zosan chẳng hiểu chuyện gì.
39:27Cùng lúc này Hô Su cũng có mặt ở đây.
39:29Thấy vậy anh liền đi lấy túi cho Mi Gia nôn ói.
39:32Còn bà Zosan sau đó được đưa đến bệnh viện nhưng may mắn chỉ bị thương nhẹ.
39:35Mi Gia nói lời cảm ơn Hô Su khi đã có mặt đúng lúc.
39:38Vì trong quá khứ cô từng rơi vào tình cảnh tương tự.
39:41Lúc đó mẹ cố gọi cửa nhưng không thấy Mi Gia trả lời.
39:43Thế là bà ấy liền phá khóa để vào bên trong.
39:46Bà ấy tức giận khi Mi Gia cứ tự ra mình trong phòng suốt 3 năm trời.
39:49Bà luôn miệng bảo rằng con không chạy được nữa không có nghĩa là cuộc đời con chấm dứt.
39:53Cô thẳng thần bảo là mẹ quan tâm con từ khi nào vậy.
39:56Trước khi con không chạy được mẹ chẳng bao giờ để ý đến con.
39:59Mẹ hãy quay lại lo lắng cho Mi Gia như từ trước đến giờ đi.
40:01Với mẹ thì con chỉ là thứ đi kèm của Mi Gia.
40:04Thế nên mẹ cứ để con yên và lơ con như mọi khi ấy.
40:07Mẹ chỉ có Mi Gia thôi thì mẹ sinh con ra để làm gì.
40:09Vừa rứt lời thì bà liền cho Mi Gia ăn một cái tát đau điếng.
40:12Rồi liên tục chút giận lên người của Mi Gia.
40:14Thấy vậy bà ngoại liền ngăn cản lại.
40:16Ra bên ngoài bà ngoại trách móc mẹ của Mi Gia khi làm như vậy.
40:19Mẹ của Mi Gia trách ngược lại bà ngoại vì lúc nhỏ chiều con bé quá mức để giờ nó sinh hư.
40:24Ngay sau đó bà ngoại lặng lẽ và khuyên bảo Mi Gia.
40:26Bà chẳng mong điều gì cao sang cả.
40:28Bà chỉ mong đứa cháu thân yêu của mình có thể khỏe mạnh và ăn tốt.
40:31Ở cạnh bà như vậy là được rồi.
40:33Bà có đủ tiền để nuôi cháu nên đừng lo gì cả.
40:35Mi Gia bảo rằng cháu nuối tiếc mọi thứ và lo lắng nhiều quá.
40:38Nhiều đến mức không thể làm được gì.
40:40Cháu không muốn bước ra ngoài kia rồi trở thành kẻ vô hình.
40:43Cụ đời của cháu còn dài lắm và cháu bất phương hướng hoàn toàn rồi.
40:46Cháu chẳng khác nào một miếng rể rách cả.
40:48Nhưng bà bảo rằng nếu một con hưu non chạy trốn một con sư tử thì nó có phải là rể rách không?
40:58Cháu cũng như thế.
40:59Dù có thảm thương hay dối loạn thế nào thì mọi thứ cháu làm để sinh tồn đều dũng cảm.
41:03Nghe xong Mi Gia hỏa khóc lớn hơn rồi ôm chật lấy bà.
41:06Người mà lúc nào cũng rang rộng vòng tay để chào đón Mi Gia.
41:09Rồi một ngày kia Mi Gia nghe thấy tiếng động lạ ở bên ngoài.
41:12Cô gọi tên bà nhưng chẳng thấy bà trả lời.
41:14Cô bước ra khỏi phòng thì nhìn thấy bà đổ gục trên sàn.
41:17Cô hốt hoảng gọi bà dậy nhưng không thể.
41:19Đó là lần đầu tiên Mi Gia dám bước ra khỏi nhà.
41:21Cô bước ra vì bà chứa chẳng vì bất kỳ ai cả.
41:24Trong cơn mưa tầm tã Mi Gia đi khắp nhà này đến nhà khác để cầu xin sự giúp đỡ.
41:28Nghĩ đến đây thôi cũng khiến Mi Gia ám ảnh trong khoảnh khắc đó.
41:31Cùng lúc này Hosu tiết lộ là đã nói chuyện với trưởng phòng rồi.
41:34Ta sẽ rời lịch gặp mặt sau khi bà Soja xuất viện.
41:36Nghĩ đến bà Zosa lại khiến Mi Gia nhớ đến bà ngoại mình.
41:39Cô tự trách bản thân nếu như năm đó mình đưa bà đến bệnh viện sớm hơn thì mọi chuyện đã không như vậy.
41:44Nếu như hôm đó người ở nhà không phải Mi Gia mà là một người khác thì bà ngoại đã không bị liệt.
41:48Hosu thắc mắc làm sao chuyện đó lại là lỗi của Mi Gia.
41:51Thì cô liền bảo rằng Mi Gia lúc nào cũng vậy.
41:54Mình nó khốn khổ là không đủ.
41:55Nó phải kéo mọi người khổ cùng.
41:57Thứ tôi ghét nhất là nó cứ sống như vậy đấy.
41:59Hosu thở dài rồi bảo rằng thế chắc bố tôi chết cũng là tại tôi.
42:02Ngày hôm đó tôi khăng khăng đòi ra ngoài.
42:04Tôi không muốn đi với mẹ mà chỉ muốn hai bố con với nhau.
42:07Và rồi chiếc xe của chúng tôi bị đâm nát bởi một tài xế say xỉn.
42:10Nếu tôi không đòi đi hôm đấy thì mọi chuyện đã khác.
42:13Nhưng đó không phải lỗi của cậu mà là do tài xế say xỉn.
42:16Cậu bảo đấy không phải là lỗi của tôi nhưng sao lại cay nghiệt với Mi Gia vậy.
42:19Thế nên điều xảy ra với bà của cậu cũng không phải do cậu ấy.
42:23Bên này mẹ của Hosu rủ Mi Gia đến nhà làm tương ớt.
42:26Thấy Mi Gia cứ nhìn chầm chầm vào bức ảnh kia thì bà liền hỏi đây có phải là Mi Gia không vậy.
42:30Mi Gia liền phủ nhận điều đó nhưng bà không tin.
42:32Bà bảo rằng hiếm có đứa nào chú đáo và tốt bụng như nó.
42:35Hồi còn đi học nó cắt ngán tóc để cô em gái được tốt nghiệp đấy.
42:38Không ai quan tâm đến gia đình như Mi Gia đâu.
42:41Bên kia Mi Gia hỏi Hosu là tại sao cậu lại bảo vệ Mi Gia vậy khi cả hai đâu có thân thiết gì.
42:46Hosu không ngần ngại bảo rằng vì tôi thích cậu ấy.
42:48Cậu cũng biết rồi mà vì Mi Gia là mối tình đầu của tôi.
42:51Nghe được điều này khiến Mi Gia đích thực không khỏi ngỡ ngàng.
42:53Đến đây tập 4 của bộ phim 1 Seoul chưa biết đến cũng đã kết thúc.
42:57Diễn biến câu chuyện ra sao mời các bạn đón xem các tập tiếp theo trong tuần tới nhé.

Được khuyến cáo