Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm nay
Nguyên tác Phù Bạch Khúc | Kịch truyền thanh "Nguyện lấy giang sơn làm sính lễ" - Tập một, mùa một

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00TẬP CÁCH CÁC BẠN ĐẾN VỚI CÁC BẠN
00:31Mẹ đã chết trở lại.
00:33Mẹ còn không có con.
00:35Em...
00:37Em muốn trở lại như con của em không?
00:41Được.
00:45Khoảng một tháng sau,
00:47mẹ Yên Phế đã có con.
00:49Cảm ơn mẹ đã giúp em.
00:53Vào năm 12,
00:55Vũ Trọng đã bị phá hoại.
00:57Vũ Trọng đã giúp em.
01:01Em...
01:02Em muốn trở lại như con của em không?
01:17Anh đang nghĩ gì vậy?
01:21Không có gì.
01:23Nói chung là mùa xuân của Vũ Trọng rất là nguy hiểm.
01:25Mùa xuân này không từng dừng lại trong một tháng.
01:28Anh.
01:30Mùa trà.
01:36Hãy dừng cửa sổ.
01:38Nó lạnh.
01:41Trọng Sơn.
01:42Tôi có kỹ thuật.
01:44Tôi không có kỹ thuật.
01:46Được rồi.
01:49Nếu có một con hoa,
01:51nếu có một con tàu,
01:53tôi sẽ không có kỹ thuật.
01:59Ở đây, tôi chỉ có mùa xuân
02:01và mẹ Yên Phết.
02:09Tôi sợ lắm!
02:12Nếu không đi uống đồ ăn,
02:14ai sẽ sợ lắm?
02:17Anh nhìn này.
02:18Chúng chỉ cho tôi những món ăn,
02:19rồi bắt tôi trở lại.
02:21Những người giam giữ nhà quân
02:23thật là quá nhiều.
02:24Thật ra chúng ta cũng là quốc gia.
02:26Ngay cả nếu bị quý vị
02:27đưa vào quốc gia,
02:28chúng cũng là quý vị.
02:29Nhưng họ thật sợ lắm.
02:31Những người của quốc gia
02:33thật là nguy hiểm.
02:34Với quý vị...
02:35Trọng Sơn.
02:38Họ thật sợ lắm,
02:40chỉ vì tôi không có kỹ thuật.
02:42Tôi quá sợ lắm.
02:44Vào quốc gia một tháng,
02:45tôi không biết quý vị như thế nào.
02:49Trọng Sơn.
02:50Nếu tôi trông tốt như thế này,
02:52chắc chắn quý vị sẽ yêu thích tôi.
02:56Trọng Sơn.
02:57Anh không thể làm quý vị bất ngờ.
02:59Quý vị là quý vị.
03:01Trọng Sơn.
03:04Tôi không bất ngờ.
03:06Mọi người muốn có một cuộc sống tốt.
03:08Tôi cũng muốn.
03:10Một người phải chết vui,
03:12hay phải sống vui.
03:14Tôi không thể bị bất ngờ.
03:17Hãy lấy cái áo cũ của tôi.
03:20Hả?
03:21Ngoài này lạnh lại.
03:23Sao quý vị đi ra ngoài?
03:25Điên lạc.
03:26Trong lúc thường,
03:27quý vị không dùng nhiều áo cũ.
03:29Anh nghĩ tại sao quý vị
03:31sử dụng quá nhiều áo cũ hôm nay?
03:33Hả?
03:34Tại sao?
03:37Nghe rõ,
03:38quý vị và mẹ của quý vị
03:40đều sống cùng nhau trong lửa.
03:42Và lửa của chúng tôi
03:44là chặng đường
03:45đến lửa của quý vị.
03:49Lửa của quý vị.
03:51Lửa của quý vị có thể trở lại
03:54và trở lại thế giới.
03:57Nhưng tôi có thể trở lại không?
03:59Tôi phải xem lửa tiếp theo.
04:03Giống như lúc nhỏ,
04:05tôi trông như một cơ hội
04:07đến lửa của Yen Fei.
04:11Ông,
04:12quý vị đang đi đâu vậy?
04:16Đi tìm lửa.
04:26Phố Phú Bải,
04:28Tây Nguyên,
04:29Phố Phú Bải,
04:30Tây Nguyên,
04:31Tây Nguyên,
04:32Tây Nguyên,
04:33Tây Nguyên,
04:34Tây Nguyên,
04:35Tây Nguyên,
04:36Tây Nguyên,
04:37Tây Nguyên,
04:38Tây Nguyên,
04:39Quân phải phắt bó
04:40Quân phải phắt bó
04:43với contained
05:09Ai đã thấy đủ khả năng để ngăn chặn tôi?
05:16Dừng lại.
05:17Dừng lại!
05:22Cậu là ai?
05:24Tên tôi là Wei Lian.
05:25Chào quý vị.
05:29Wei Lian?
05:32Đây là tên của Chúa Chúa.
05:35Bệnh nhân đã được gửi vào trường.
05:40Tại sao cậu lại ở đây?
05:45Cái giọng nói này...
05:47...cũng không giống như những bài thuyết.
05:52Mùa xuân đầy mưa.
05:53Mùa xuân đầy mưa.
05:54Mùa xuân đầy mưa.
05:55Tôi thấy vui.
05:56Tôi thấy vui.
05:57Tôi thấy vui.
06:00Mùa xuân đầy mưa?
06:04Đừng nói gì.
06:07Ngài Quiền.
06:08Quý tế, Wei Lian đã nói sai chuyện chứ?
06:11Bình tĩnh đi.
06:14Mùa thu da đầy mưa.
06:16Đầy mưa của quốc của Việt Nam.
06:19Tổ chức của Chúa Giáp đã được bỏ ra để gửi cậu lại.
06:21Tổ chức của Chúa Giáp đã đạt được gửi cậu lại.
06:22Cậu chỉ là tự hận đây là quốc gia.
06:24Cậu chỉ là tự hận đây là quốc gia.
06:25Cậu chỉ là tự hận đây là quốc gia.
06:28Giải vỡ bọn quốc gia?
06:30Giải vỡ bọn quốc gia?
06:31góp mắt đến bại gì?
06:33Nếu nói gì,
06:35Giê-i Lái Kình là lý do Chúa Tử
06:37bị thả hắn ra nơi
06:39chết như vậy,
06:41Chúa Tử không thể
06:43tìm ra lý do
06:45để cho con
06:47giữ mắt của bạn.
06:49Chúa Tử,
06:51tôi xin xin lỗi,
06:53tôi đã nói nói lời đúng.
06:55Thế giới của Chúa
06:57không dài,
06:59Ngày trước, tôi thường với bà mẹ chơi bóng.
07:02Bây giờ, tôi chỉ còn một mình.
07:04Tôi thấy bóng, nhưng không thấy bà mẹ.
07:09Tôi có cảm giác buồn.
07:12Thấy bóng, nhưng không thấy bà mẹ.
07:17Chuyện không phải như thế.
07:20Cảm giác buồn.
07:23Có vẻ bà mẹ đã giữ bóng.
07:26Nếu bà mẹ thích bóng,
07:29thì bà nên ở đây,
07:31về với bóng.
07:34Đi nào, Li Fuquan.
07:37Cái gì?
07:39Đi nào!
07:49Nói nghe tốt là sao?
07:52Không thể nói được gì.
07:53Không thể nói được gì.
07:57Thầy của Thái.
07:59Chỉ là một người bà mẹ.
08:01Có vẻ bóng thôi.
08:03Vậy.
08:05Nói như là thầy,
08:06nhưng về nhà chỉ đợi một tháng.
08:08Vậy, bây giờ cũng không thể chịu bỏ khổ,
08:09nên ra đây dòng bóng.
08:11Vậy.
08:12Cảm giác thầy thích bóng.
08:13Tại sao bà mẹ thích một người đàn ông?
08:14Vậy.
08:15Cảm giác thầy thích bóng.
08:16Vậy.
08:20Cảm giác thầy thích bóng.
08:23Vậy.
08:34Nói như là,
08:36từ lúc trước,
08:37có một người tàu sông.
08:41Thầy của Thái,
08:42sao bà không nói nữa?
08:43Đến lúc bà ra ngoài rồi.
08:47Yêu ơi,
08:48hôm nay không nói câu chuyện nữa.
08:51Bên ngoài đã mưa.
08:52Chúng ta đi thăm người tàu sông sao?
08:54Được.
08:56Đi nào.
08:59Thầy của Thái,
09:00đợi tôi.
09:02Thầy của Thái.
09:03Thầy của Thái có lệnh,
09:04không thể để bà ấy trở lại.
09:06Đem bà ấy ra ngoài.
09:07Thầy của Thái, đợi tôi.
09:09Thầy của Thái.
09:10Thầy của Thái.
09:12Đồ khốn.
09:13Thầy thích con trai của bà,
09:14muốn bà ấy trở lại,
09:16thì bà phải chết.
09:18Càng đau khổ nữa cũng không có lợi.
09:21Thầy của Thái.
09:26Thầy của Thái.
09:41Giờ là lúc nào?
09:43Thầy của Thái,
09:44bây giờ là lúc ngủ.
09:46Mưa đã mưa.
09:47Thầy của Thái,
09:48thầy có muốn ngủ ở trong khu gió hôm nay không?
09:54Thầy của Thái,
09:57khi còn nhỏ,
09:58Thầy thường với bà ấy ngủ một lúc.
10:00Giờ là bà ấy bỏ mắt.
10:03Thầy có thể nhìn thấy bà ấy,
10:04nhưng không có thầy của Thái.
10:06Thầy có cảm giác lạ.
10:11Thầy của Thái.
10:18Vợ ta nói là mẹ của Huy Liện đó là thật hay không?
10:21Nghe Tân tìm báo,
10:23Huy Liện đã bỏ mẹ trẻ trẻ trống,
10:25từ nhỏ đến lớn, được bắt đầu bà Yén.
10:27Nhưng bà Yên không lâu sau,
10:29bà ấy được đem ra một con trẻ,
10:30và bà ấy không còn như trước.
10:34Bạn không là người của bà,
10:36mà bà ấy vẫn còn gần như vậy.
10:38Li Phu Quyền,
10:40bà nói rằng, bà ấy đã nổi lớn,
10:42nếu người đang nằm chạm lên một đêm,
10:44bà ấy sẽ bị chết hả?
10:47Thưa ngài.
10:50Được rồi.
10:56Quay về trung tâm.
10:57Vâng.
10:59Hãy bảo vệ trung tâm.
11:09Đi nào.
11:17Hãy bảo vệ trung tâm.
11:38Cô ấy thực sự đã đến.
11:41Hãy bảo vệ trung tâm.
11:44Hãy bảo vệ trung tâm.
11:55Ngài.
11:57Phương thủ.
12:00Hãy bảo vệ trung tâm.
12:03Làm ơn.
12:05Hãy bảo vệ trung tâm.
12:07Vâng
12:14Hắn đang cười
12:18Thật là
12:20Cơn gió đổ mắt, gió đổ bóng
12:24Tôi thấy vui lòng
12:29Lên đây
12:32Vâng
12:38Vâng
12:47Sao tay em lạnh thế?
12:49Em đã ngồi ở xe đá 2 giờ
12:52Và em cũng lạnh
12:54Cảm ơn
12:58Vâng
13:03Cảm ơn
13:07Cảm ơn Vâng Thầy
13:09Nếu em nói thế
13:12Em sẽ không bỏ lỡ
13:15Nóng quá
13:17Nóng quá
13:19Đi
13:21Đi nào
13:34Thầy
13:35Thầy đã đến
13:38Vâng
13:44Em
13:50Nóng quá
13:55Gọi thầy
13:56Vâng
14:00Cảm ơn
14:02Vâng
14:06Thầy
14:16Cái mặt trời quá mềm
14:29Cái mặt của bệnh viện này
14:32Tại sao Thầy lại ở đây
14:37Thầy thực sự không vệnh lạc
14:41Tại sao thầy vẫn không đi?
14:44Thầy sẽ ở đây chỉ để kiểm tra tôi không chứ?
14:50Vâng Thầy
14:52Được rồi
14:55Tôi xin lỗi
14:59Cho anh ấy xem
15:00Vâng.
15:07Cái tay này...
15:08...có vẻ như là một con gà.
15:11Cái tay của cô gái...
15:12...có vẻ như là một con gà.
15:16Nhưng cái tay này...
15:18...cái tay của cô gái...
15:20...có vẻ như là một con gà.
15:24Đây.
15:26Theo những thông tin của Chúa Tổ.
15:28Tại sao có một cái sắt...
15:29...không có súng gió của hắn?
15:32Có phải là tại vì mà hắn...
15:33...đã chiến thắng với tôi?
15:39Thưa Ngài.
15:41Sao?
15:42Chúng tôi rõ ràng.
15:44Chúng tôi đã thượng dùng...
15:45...thơm thơm mà này để chứa...
15:46...vì vậy nên hắn bị cháy.
15:48Vậy nên tôi sẽ tập giường một vụ giúp đỡ...
15:50...cho hắn một tiếng và họ sẽ làm tốt.
15:53Hắn còn có gì phải cào bào?
15:54Bộ đau bên ngờ của vũ khí của Bệnh viện chính là của quỷ nhân của vũ khí.
16:00Dù trông như vụn vẹn hơn, nhưng cơ hội là là một tòa thuận đầu mặt.
16:05Để phân tài vũ khí, người ta sẽ có thể chấp nhận.
16:08Vậy hãy giúp tôi cho vũ khí nhé?
16:10Tôi…
16:12Tôi không cần cảm giác.
16:13Cô chỉ cần tôi giúp vũ khí cho vũ khí.
16:15Vệ thủ.
16:16Vụ vũ khí nằm vũ khí, tôi sợ tôi phải đau.
16:20Nếu dùng bánh mì tương tự,
16:22nó sẽ không bị đau,
16:23và sẽ chảy nước.
16:24Vị trí cũng sẽ không còn bóng hỏng.
16:27Vậy thì, thưa Bạn…
16:29Bánh mì tương tự không thể tìm được nữ tư.
16:32Vậy nên,
16:33nó cũng không xứng đáng cho một người tử.
16:35Được rồi.
16:37Bảo Vũ,
16:38lời nói của bà,
16:40bà nói gì đó,
16:41bà nói gì đó,
16:43bà nói gì đó,
16:44bà nói gì đó,
16:45bà nói gì đó,
16:46bà nói gì đó,
16:47bà nói gì đó,
16:48bà nói gì đó,
16:50Cái quái gì đây?
16:52Sao nó đau thế?
16:55Không,
16:56tôi phải tìm cách.
17:04Mẹ…
17:07Mẹ…
17:13A Linh đau quá.
17:20Bỏ ra.
17:22Bù Số,
17:24bà không thể để lại A Linh.
17:30Bà rất yêu bà,
17:32tôi rất buồn.
17:37Được rồi,
17:38cho anh ấy dùng dầu dưới
17:40để anh ta nghe.
17:41Được rồi,
17:42cho anh ấy dùng dầu dưới
17:43để anh ta nghe.
17:44Được rồi,
17:45cho anh ấy dùng dầu dưới
17:46để anh ta nghe.
17:47Được rồi,
17:48cho anh ấy ngừng.
17:50Được rồi.
18:05Anh sẽ dùng dầu dưới
18:06để anh ta nghe bao lâu?
18:08Đừng nghe.
18:10Đừng nghe.
18:12Mẹ…
18:15Mẹ…
18:18Mẹ bánh sát
18:20có một ông gái
18:21không bao giờ
18:22canh cách với anh.
18:23không bao giờ
18:24canh cách với anh.
18:25Anh không cần
18:26nhớ được
18:27một người
18:28mẹ hay mẹ,
18:29em đẹp.
18:31Nếu anh không bài hát,
18:32tôi sẽ không biết.
18:41Cái gì?
18:48Sống rồi.
18:50Mở nước cho bắn nha.
18:53Cậu...
18:55Đã không cháy rồi.
18:57Mở nước.
18:59Nếu không, thì ra khỏi đây và ngồi lại 2 giờ nữa.
19:02Được.
19:11Nếu bạn muốn ngủ, thích như xốt
19:15sao với tôi
19:18Bệnh trưởng
19:19Bệnh trưởng chữa làn của bệnh trường đã chết
19:20Cho vào
19:22Vâng
19:28Hãy giúp bệnh trường
19:31Tôi không muốn nói điều này
19:34Bệnh trường
19:36Bệnh trường
19:37Bệnh trường
19:38Chờ nữa
19:40Bệnh trưởng
19:41Giúp tôi với thuốc. Đi đi.
19:43Đã rõ.
19:53Mua thuốc.
19:57Tôi không muốn mua thuốc này.
19:59Cậu nói gì vậy?
20:00Tôi có thấy mùi khô.
20:02Tôi không muốn mua.
20:03Nếu không muốn mua thì ngồi xuống.
20:04Tôi không muốn.
20:054 giờ.
20:06Cậu hãy cho tôi tiếp tục ngồi xuống.
20:10Tôi thích ngồi chết mà không mua thuốc.
20:12Cậu làm như vậy là vì muốn tôi ăn cho cậu.
20:19Nếu không mua thuốc,
20:20thì đừng để sợ hãi.
20:23Đừng để sợ hãi.
20:24Đừng để sợ hãi.
20:26Đừng mua.
20:29Thật lạ.
20:31Nhưng...
20:32Nhưng...
20:33Nhìn như đây là phần kết thúc của mình.
20:39Mua hết rồi.
20:45Mua đi.
20:47Một cái bảo vệ?
20:48Cái này là gì?
20:51Một cái bảo vệ?
20:52Một cái cái bảo vệ?
20:53Một cái khô không đủ.
20:55Tôi muốn một cái.
20:59Chiếc này này...
21:01Nó hơn thú vị hơn tình hình.
21:04Vậy quý vị thích cái này hả?
21:08Vậy...
21:09Còn thêm gì không?
21:12Có.
21:14Nhưng cậu phải nằm xuống trước,
21:15rồi quay lại.
21:18Được.
21:32Cái nước nằm đã sẵn sàng.
21:33Cậu phải nằm xuống trước,
21:34rồi quay lại.
21:36Tôi không muốn ai nằm xuống trước.
21:38Cậu hãy ra ngoài.
21:40Được.
21:48Nước nằm rất lớn.
21:52Cậu phải nằm xuống trước,
21:53rồi quay lại.
21:55Cậu phải nằm xuống trước,
21:56rồi quay lại.
21:58Cậu phải nằm xuống trước,
21:59rồi quay lại.
22:01Cả cây của Tòa Nhà Văn Hóa
22:04thật là một cây trên một cây dưới.
22:07Thầy Văn Hóa thật là thích thích.
22:16Thật là mọi điều tốt
22:18phải bởi mình.
22:23Văn hóa của Thầy Văn Hóa
22:24thật là tội nghiệp.
22:26Nhưng văn hóa của Thầy Văn Hóa
22:28thật là thật.
22:31
22:33Văn hóa của Thầy Văn Hóa
22:35thật là tội nghiệp.
22:42Vào lúc nãy,
22:43để không cho ai thấy rắc rối,
22:45tôi không dùng sức mạnh
22:46để giữ cơ thể.
22:48Tôi chết rồi.
22:55Ai?
22:57Ai là mọi người?
22:59Tôi nói rồi, không phải ai giữ cơ thể.
23:02Thầy Văn Hóa,
23:03tôi là Li Phú Quyền.
23:10Thầy Li,
23:12cái gì đây?
23:15Thầy Văn Hóa sẽ được giữ cơ thể.
23:16Cảm ơn Thầy Văn Hóa.
23:18Nhưng
23:19cái chuyện giữa đàn ông và đàn ông
23:21phải cho Thầy Văn Hóa biết.
23:24Tôi đã tìm được một người
23:25để giúp Thầy Văn Hóa chuẩn bị.
23:28Đừng sợ, Thầy Văn Hóa.
23:29Chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng,
23:31chắc chắn là
23:32Thầy Văn Hóa sẽ chết.
23:35Cái gì?
23:37Chỉ là một đàn ông,
23:39mà Thầy Văn Hóa đang đối xử với tôi.
23:42Tôi nên giết tất cả chúng.
23:45Thầy Văn Hóa,
23:46Thầy Văn Hóa đang ở trong trường.
23:48Tôi làm những điều này
23:50cũng vì Thầy Văn Hóa.
23:56Thầy Văn Hóa nói đúng.
23:59Đây là Thầy Văn Hóa.
24:01Đó là quốc hội tổ chức của hai quốc gia.
24:05Tôi không có lý gì để đối xử với họ.
24:10Thầy Văn Hóa đã sống,
24:11tại sao Thầy Văn Hóa không trốn đi?
24:13Trốn đi?
24:14Trốn đi đâu?
24:16Nếu Thầy Văn Hóa có thể trốn đi,
24:18nếu Thầy Văn Hóa có thể nhận được
24:20nếu Thầy Văn Hóa có thể trốn đi.
24:22Nếu Thầy Văn Hóa nên mất,
24:26mọi quốc gia sẽ giúp Thầy Văn Hóa.
24:30Với lại, nếu Thầy Văn Hóa trốn đi,
24:33Thầy Văn Hóa sẽ làm cuộc chiến.
24:36Sẽ chết hàng trăm trăm người chúng của Chủ tịch.
24:40Yù Zhi,
24:41Chủ tịch là Thầy Văn Hóa.
24:43Vì vậy Thầy Văn Hóa không thể trốn đi.
24:45Thầy Văn Hóa không thể trốn đi,
24:46Nhiều người này sẽ không bỏ cuộc.
24:50Đi cùng tôi để giúp ông đại diện.
24:53Được rồi.
24:56Giúp tôi.
24:57Mực như con gà.
24:58Bỏ tôi đi.
24:59Bỏ tôi đi.
25:00Đang lỡ gặp.
25:01Tinh tế!
25:02Mực này không đúng cho ông.
25:06Cái này quá nhiều tiền.
25:08Giúp tôi.
25:09Cái này là đàn ông.
25:10Chúng ta em quá.
25:12Chúng ta có cái này không đúng...
25:14Bây giờ thì sao?
25:15Sửa cô gái nhỏ,
25:17Cứu tôi với!
25:23Đừng!
25:26Cái quái gì vậy?
25:28Cứu tôi với!
25:29Cứu tôi với!
25:30Cứu tôi với!
25:39Mẹ...
25:40Mẹ...
25:41Mẹ...mẹ...
25:42Ah...
25:43Ah...
25:44Ah...
25:58Này T citizenship
26:01Này T Linhienia
26:05Cứu tôi với!
26:07Li Fuquan, anh đã theo tôi 12 năm, trung tâm có thể nhìn thấy, tôi sẽ không giết anh.
26:14Chỉ cần đừng nghĩ rằng anh đã theo tôi nhiều năm, thì anh có thể nhìn thấy địa điểm.
26:19Đi, tự luyện 30 lần.
26:23Cảm ơn Bảo Vệ.
26:26Còn những gì còn lại, đem đi bệnh trị.
26:30Đi.
26:32Bảo Vệ, anh bị bắt đầy.
26:35Bảo Vệ, anh bị bắt đầy.
26:40Đừng trả lời.
26:42Bảo Vệ, anh bị bắt đầy.
26:43Bảo Vệ, anh bị bắt đầy.
26:46Bảo Vệ, anh bị bắt đầy.
26:49Bảo Vệ, anh bị bắt đầy.
26:51Bảo Vệ, anh bị bắt đầy.
26:54Vô tình mà không bắt đầy.
26:57Nói ra, Vũ Kỳ thật sự là một người nguy hiểm.
27:06Đại dịch của chúng tôi hoàn toàn, nhưng một tên tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
27:10Bảo Vệ, anh bị bắt đầy.
27:13Vô tình mà không bắt đầy.
27:22Bảo Vệ, anh bị bắt đầy.
27:26Vô tình mà không bắt đầy.
27:42Đại dịch của chúng tôi hoàn toàn, nhưng một tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
27:46Bảo Vệ, anh bị bắt đầy.
27:48Vô tình mà không bắt đầy.
27:50Đại dịch của chúng tôi hoàn toàn, nhưng một tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
27:54Bảo Vệ, anh bị bắt đầy.
27:56Vô tình mà không bắt đầy.
27:58Đại dịch của chúng tôi hoàn toàn, nhưng một tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
28:01Bảo Vệ, anh bị bắt đầy.
28:03Vô tình mà không bắt đầy.
28:05Có người đứng trước cửa để nghe bóng gió.
28:10Hồng mê địa lọa, nơi xa xa.
28:16Một tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
28:21Đại dịch của chúng tôi hoàn toàn, nhưng một tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
28:27Một tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
28:32Đại dịch của chúng tôi hoàn toàn, nơi xa xa.
28:37Một tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
28:42Đại dịch của chúng tôi hoàn toàn, nơi xa xa.
28:48Một tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
28:54Đại dịch của chúng tôi hoàn toàn, nơi xa xa.
29:01Đại dịch của chúng tôi hoàn toàn, nơi xa xa.
29:06Một tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
29:11Đại dịch của chúng tôi hoàn toàn, nơi xa xa.
29:18Một tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
29:23Một tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
29:32Một tên nhỏ như anh không có nghĩa để đánh thấy.
29:38Nếu anh không đánh thấy, anh sẽ chết.
29:44Tôi muốn anh giết Chính phủ.
29:49Chính phủ.
29:51Chính phủ có một vị trí đặc biệt.
29:54Nhưng anh không có.
29:58Những giấc mơ trôi qua như mùa xuân.
30:03Tôi chẳng quên bất kỳ nơi nào.
30:08Thế giới có thể nhìn thấy.
30:13Những giấc mơ trôi qua như mùa xuân.
30:18Tôi chẳng quên bất kỳ nơi nào.
30:22Thế giới có thể nhìn thấy.
30:26Những giấc mơ trôi qua như mùa xuân.
30:31Tôi chẳng quên bất kỳ nơi nào.
30:36Thế giới có thể nhìn thấy.
30:42Những giấc mơ trôi qua như mùa xuân.
30:45Tôi chẳng quên bất kỳ nơi nào.
30:48Thế giới có thể nhìn thấy.
30:53Những giấc mơ trôi qua như mùa xuân.
30:56Tôi chẳng quên bất kỳ nơi nào.
31:02Thế giới có thể nhìn thấy.
31:08Những giấc mơ trôi qua như mùa xuân.
31:12Tôi chẳng quên bất kỳ nơi nào.
31:16Thế giới có thể nhìn thấy.
31:21Những giấc mơ trôi qua như mùa xuân.
31:24Tôi chẳng quên bất kỳ nơi nào.
31:27Thế giới có thể nhìn thấy.
31:33Thế giới có thể nhìn thấy.
31:39Những giấc mơ trôi qua như mùa xuân.
31:44Tôi chẳng quên bất kỳ nơi nào.
31:47Thế giới có thể nhìn thấy.
31:54Thế giới có thể nhìn thấy.
32:02Thế giới có thể nhìn thấy.

Được khuyến cáo