- 7 tháng trước
Chị Em Khác Mẹ - Tập 35
Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Cho enough
00:11em sẽ làm cái gì mà em không thích
00:19em có nhớ anh không?
00:21hỏi gì kỳ lúc nào em cũng nhớ anh
00:25anh nói nghe nè
00:26dạ
00:27em có giận má anh không vậy?
00:30Anh không biết nói sao cho em hiểu tính của bà già anh nữa.
00:34Tính má anh kỳ lắm.
00:40Em không có giận vì má anh hết á.
00:43Mà em thấy má anh nói đúng.
00:47Em suy nghĩ kỹ rồi.
00:49Em sẽ nghỉ làm ở tủ quán.
00:52Em muốn dành thời gian chăm sóc cho anh.
00:56Em nghỉ làm ở tủ quán hả?
00:58Ừ.
00:59Rồi tiền ở đâu mà sống?
01:01Nhiều chi phí lắm.
01:03Em nói cho anh nghe nè.
01:05Em cũng mới tìm được một công việc mới á.
01:07Có tiền, đủ lo cho cuộc sống của hai đứa mình.
01:10Anh không có phải lo nữa.
01:11Vậy hả em?
01:12Ừ.
01:13Mà việc gì vậy?
01:15Em sẽ tới nhà của ông Vinh.
01:17Để làm sổ sách, ghi chép tài liệu.
01:20Rồi giúp ổng làm những việc cần thiết.
01:24Phải tới tận nhà của ông Vinh hả?
01:26Dạ.
01:30Mà thôi.
01:31Nếu như mà em đã quyết định rồi thì em cứ làm đi.
01:39Thì em cứ tới nhà ông Vinh làm việc đi.
01:43Anh sao vậy?
01:45Bộ anh giận em hả?
01:48Anh đâu có giận gì đâu.
01:50Tại anh thua kém người ta.
01:53Anh đâu có kiếm tiền nhiều bằng người ta đâu.
01:56Anh nghèo.
01:58Người ta có nhà cao cửa rộng.
02:00Anh không có gì hết.
02:02Người ta đi xe hơi.
02:04Anh đi xe đạp.
02:06Để cho vợ anh phải khổ cực như vậy.
02:09Coi cái mặt kìa.
02:11Anh, em chỉ làm cho ông ấy để trả bớt số tiền nợ mà mình nợ ổng thôi.
02:16Xong rồi em không liên lạc với ổng nữa.
02:19Em hứa chắc là không liên lạc với ổng nữa?
02:22Ừ.
02:23Nhưng mà đành rằng em không liên lạc với ổng.
02:27Nhưng mà ổng không chịu để yên cho em thì sao?
02:31Anh tự đưa em vào hang cợp rồi anh mất vợ như vậy hả?
02:35Anh nghĩ đi đâu sâu xa dữ vậy?
02:37Mà ông Vinh, ổng không phải là người như vậy.
02:40Nhưng mà anh nghĩ đi.
02:41Anh thấy ông Vinh không?
02:43Ông giàu có, ổng nổi tiếng.
02:46Nếu như mà em muốn chọn, thì em đã chọn từ lâu rồi.
02:49Không phải đến tận bây giờ.
02:52Em chỉ cần trả hết số nợ này,
02:54thì em chả có lý do gì để gặp ổng nữa.
02:57Em sẽ tìm công việc mới.
03:00Thiệt không á?
03:01Ừ.
03:03Em thương anh nhất mà.
03:05Đừng để tôi nghi nha.
03:22Dạ, chào ông.
03:24Ông ngồi đi ạ.
03:26Cô cứ ngồi đi.
03:27Dạ.
03:30Tập hộ sơ này...
03:34Nếu như mà tôi có làm gì sai sóc thì mong ông chỉ dẫn.
03:37Tại vì lâu lắm rồi tôi không bất cầm viết trở lại.
03:41Cô làm rất là tốt.
03:43Chữ nghĩa lại rõ ràng nữa.
03:45Tôi chỉ muốn cô sau luôn cho tôi thêm một bản nữa mà thôi.
03:49Dạ.
03:50Sắp tới tôi sẽ mở thêm một văn phòng trạng sư.
03:54Cô có muốn làm thư ký cho tôi không vậy?
03:58Tôi không có nhiều chữ nghĩa.
04:00Chắc làm thư ký không được đâu.
04:02Cô rất là thông minh.
04:04Để tôi chỉ cho.
04:06Tôi tin là cô sẽ làm được mà.
04:09Nhưng mà...
04:11Chắc là anh Phước sẽ không có đồng ý.
04:14Cuộc đời của mình là do mình quyết định.
04:17Tại sao phải đi hỏi người khác chứ?
04:21Cuộc đời của tôi là cuộc đời của anh ấy.
04:24Sống chết gì tôi cũng là người của anh ấy.
04:27Tôi không muốn làm gì để cho anh ấy buồn hết.
04:39Đây là tiền công tháng này của cô.
04:42Dạ, tôi không lấy đâu ạ.
04:44Tôi còn đang thiếu tiền của ông mà.
04:46Sao tôi nhận tiền này được?
04:48Cô không còn làm việc ở tủ quán.
04:50Cô không nhận tiền của tôi thì lấy gì mà sinh sống chứ?
04:53Cô nhận đi.
04:54Dạ thôi, tôi không có dám nhận đâu.
04:57Thật ra là tôi vẫn còn một ít trang xuất quý.
04:59Nếu như mà bán đi thì cũng đủ tiền để lo cho anh Phước đến khi thi đậu rồi.
05:09Nhờ cô lấy dùm tôi ly nước đi.
05:11Dạ.
05:19Dạ, tôi mời ông.
05:21Cảm ơn cô.
05:28Trà cô pha rất là ngon đó.
05:30Cảm ơn ông.
05:32Thôi, cũng hết giờ làm việc rồi.
05:34Cô về đi.
05:35Dạ, vậy tôi xin phép.
05:49Chào ông tôi về.
06:00Thông báo về một tính.
06:02Anh đậu bằng Thành Trung rồi.
06:05Anh đậu bằng Thành Trung?
06:07Yeah, anh đậu bằng Thành Trung rồi.
06:10Anh đậu bằng Thành Trung thiệt hả?
06:12Đúng rồi.
06:14À, mà anh.
06:16Mình đậu bằng Thành Trung vậy rồi thì bao giờ mình được trở thành thầy thông phán vậy hả?
06:21Phải học thêm nhiều lắm em à.
06:23Học thêm?
06:24Từ bằng Thành Trung á, mình phải trở thành viên chức cao cấp.
06:28Rồi sau đó thì mình mới được bổ nhiệm thành thầy thông phán.
06:34Cho nên là, chắc anh không học tiếp quá.
06:38Sao anh không chịu học tiếp?
06:40Anh nghĩ, anh phải đi làm thêm thôi.
06:43Để đỡ đần cho em nữa chứ.
06:45Không lẽ cứ sống bóng em vậy hoài sao được.
06:48Học lên nữa thì tốn tiền lắm.
06:51Không sao hết.
06:53Tiền bán nhà thì mình xài cũng đã hơn một năm qua rồi.
06:58Nhưng mà em nghĩ là mình có thể xoay sở để lo cho anh ăn học tiếp.
07:03Với lại, người chủ của căn nhà này cũng cho mình ở thêm được năm mà.
07:08Vậy cũng đỡ rồi, cũng nhờ ông Vinh nó giúp hết.
07:12Nhờ ông Vinh hả?
07:13Ừ.
07:16Vinh, Vinh, Vinh, Vinh quài.
07:20Em có thể đừng nhắc tới cái thằng cha đó trước mặt anh được không?
07:26Em chỉ muốn nói cho anh hiểu thôi mà.
07:28Dù gì, ông Vinh cũng coi như là ân nhân của mình rồi.
07:32Làm sao mà anh không hiểu?
07:34Một thằng đậu bằng thành trung như anh làm sao mà không hiểu?
07:38Ông thương em.
07:39Không có, anh nói gì vậy?
07:41Em với ông Vinh không có gì hết.
07:44Không có gì hết?
07:45Ừ.
07:48Anh biết mà, làm sao mà em yêu ổng được?
07:52Một ông vừa già vừa xấu như ổng.
07:55Nhưng mà thật ra, ổng chưa bao giờ nói thích em hết.
07:59Có khi, ổng chỉ coi em như là con cháu trong nhà thôi.
08:04Vậy anh hỏi thiệt nha.
08:05Ừ.
08:06Em có thích ổng không?
08:08Hỏi câu này là em giận đó nha.
08:10Không tin em hả?
08:12Em á, trao hết những gì em có cho anh rồi.
08:15Làm sao mà yêu người khác được chứ?
08:17Nhưng mà em nói anh nghe, là em nể ổng thiệt.
08:20ổng tốt với mình quá mà.
08:22Anh đừng có quên nha, em vẫn đi làm, vẫn nhận lương của ổng đó.
08:27Giữa cái đất Sài Gòn này, ngày một đông.
08:30Thì anh nghĩ đi, mình có may mắn không?
08:34Anh biết mà, em yêu anh.
08:37Thì em còn có thể yêu ai được nữa chứ.
08:39Thì ghét quá đi.
08:43Anh về nha.
08:44Dạ, anh về cẩn thận nha.
08:45Ghét ghê.
08:46Em chào anh.
08:47Dạ, chào anh.
08:48Anh nhớ thường xuyên, có ủng hộ quán em nha.
08:51Dạ.
08:53Dạ.
08:54Anh nhớ tới thăm em đó.
08:56Vô đi.
08:57Ừ.
09:04Nhưng, anh vẫn không thích ông ấy.
09:07Nếu biết mình nhờ ông ấy giúp đỡ, anh ấy sẽ rất giận.
09:12Dạ, chào ông.
09:14Chào bà.
09:34Cô Lệ hả?
09:36Dạ.
09:37Sao cô đứng đây?
09:39À, cô nghỉ làm ở trong rồi hả?
09:42Dạ.
09:43Cô có chuyện gì buồn đúng không?
09:49Anh Nam.
09:52Anh quen biết trong giới nhiều.
09:54Không biết là, anh có biết ai cho dây nặng lãi không anh?
09:58À, tưởng đâu chuyện gì.
10:01Chuyện đó là cô hỏi đúng người rồi đó.
10:04À mà nè, cô hỏi cho cô hay hỏi cho ai vậy?
10:09À, cho tôi.
10:11Cho cô?
10:12Ừ.
10:13Vậy là cô gặp mai rồi.
10:15À, sao lại gặp mai vậy?
10:20À, chuyện là vậy.
10:22Tôi có quen một cái ông đó, ổng cho dây.
10:25Mà ổng lấy lãi rất là nhẹ.
10:27Nếu mà như cô đến gặp ổng á,
10:29hổng chừng ổng hổng có lấy lãi luôn á.
10:32Ừ, đâu có được.
10:34Người ta cho mình dây thì mình phải trả lãi chứ.
10:36Không có sao đâu.
10:38Tôi quen biết ổng rất là thân.
10:40Tôi nói một tiếng là được á.
10:42Thôi, không nói nhiều nữa.
10:44Giờ cô đi với tôi.
10:45Đi.
10:49Đi mà ngại ngần gì nữa.
10:50Đi.
10:58Nè, nhà ổng đây nè cô.
11:04Ông Nhân ơi.
11:05Ông Nhân.
11:11Chiếc xe này quen quá.
11:13Hình như của ông khách hay tới tửu quán.
11:23Mời cô.
11:24Dạ.
11:28Anh Âm.
11:29Hả?
11:30Lẹ lẹ dùm tôi.
11:31Tại tôi không có thời gian á.
11:33Cô yên tâm đi.
11:34Tôi vô trỏng á, tôi kêu ông ra liền.
11:36Dạ.
11:37Uống nước đi cô.
11:40Ông Nhân ơi.
11:49Dạ thưa ông Nhân.
11:50Cô Lệ Hà tới rồi.
11:52Mời ông ra.
11:54À, giới thiệu với cô Lệ Hà.
11:56Đây là ông Nhân, thương gia, giàu nhất dùm này á.
12:00À, ông Nhân, đây là cô Lệ Hà.
12:04Chào cô.
12:06Chào ông.
12:07Tôi có nghe anh Nam nói là
12:09ông cho dây tiền hả?
12:10À, không không.
12:11Tôi không có cho dây.
12:13Tôi không có cho dây.
12:15Tôi không có cho dây.
12:17Tôi không có cho dây.
12:19Tôi không có cho dây.
12:21Không, tôi không có cho dây.
12:25Thật ra thì tôi rất hâm mộ cô Lệ Hà từ lâu.
12:29Được biết cô Lệ Hà đang cần một số tiền.
12:32Cô cần bao nhiêu, cô cứ nói đi.
12:35Tôi có thể cho cô mượn.
12:39Khi nào cô có thì cô trả cũng được mà.
12:42Còn nếu như cô không trả
12:46thì cũng không sao.
12:47Vậy có điều kiện gì không à?
12:52Cô uống nước đi, rồi tôi nói.
13:05Nhưng mà cô phải trả ơn tôi một cách xứng đáng.
13:18À, cho tôi hỏi.
13:22Ý ông nói như vậy là sao hả?
13:40Chỉ cần cô ngủ ở đây với tôi một đêm nay thôi
13:44thì mọi chuyện tôi sẽ lo hết cuộc đời cho cô nha.
13:49Không, tôi...
13:50Nè nè nè, đứng lên.
13:52Đứng lên đây nè, đi vào đây với tôi.
13:55Vào đây, vào đây.
13:57Cô vào đây với tôi.
13:59Chỉ cần một đêm thôi tôi sẽ lo hết cuộc đời cho cô.
14:02Tôi...
14:03Ông buông tôi ra, tôi không phải là hạng người đó mà.
14:05Buông tôi ra, tôi không phải là hạng người đó mà.
14:07Thả tôi ra.
14:15Thả tôi ra.
14:23Hơi thở yếu quá ông ơi.
14:27Thiệt là mất hứng nè.
14:45Cô ơi, cô ơi, cô ơi.
15:05Cô ơi, cô ơi, cô ơi, cô ơi.
15:14Cô ơi.
15:44Cô ơi.
16:05Khuya rồi, cậu tới đây làm gì?
16:07Tìm ai?
16:08Dạ, tôi mới vừa nhặt được cái này.
16:15Đây là chìa khóa, mình đưa cho Lễ Hà mà.
16:29Làm sao cậu có được sao chìa khóa này?
16:42Cô ơi.
16:44Tôi sẽ thưởng cho cậu rất là nhiều tiền, nếu như cậu đồng ý đứng ra làm chứng sự việc này cho tôi.
16:49Dạ.
16:52Cậu yên tâm, có tôi ở đây không ai dám trả thù cậu hết.
17:05Sao đòi cô y tá?
17:06Ông yên tâm đi, cô ấy sẽ nhanh khỏi tôi, chúng tôi đã sơ cứu cho cô ấy rồi.
17:10Dạ.
17:11Cảm ơn cô y tá.
17:12Dạ.
17:15Cảm ơn.
17:36Lễ Hà, cô tỉnh rồi sao?
17:40Cô có nhận ra tôi không vậy?
17:43Ông, ông Vinh.
17:46Cô còn nhận ra tôi là tốt rồi.
17:49Tôi đang ở đâu vậy?
17:52Trong nhà thương.
17:59Tại sao tôi lại ở đây?
18:02Có một người kéo xe, phát hiện cô nằm bất tỉnh ở bên lề đường rồi, rồi chạy về nhà báo cho tôi biết.
18:08Lễ Hà, có chuyện gì xảy ra với cô vậy?
18:13Tôi không biết nữa.
18:17Tôi không nhớ được gì hết.
18:20Nhưng mà tôi, tôi cảm thấy đau đầu quá.
18:27Cô cứ nằm nghỉ đi, cô không nhớ cũng không sao.
18:31Sợ cẩm, họ sẽ biết cách điều tra mà.
18:35Tôi không muốn.
18:37Tại sao cô lại không muốn?
18:43Có chuyện gì, cô có thể nói cho tôi biết được không?
18:57Để tôi đỡ cô.
19:00Lễ Hà, em có sao không?
19:02Ủa, ông là ai mà đụng vô người vợ tôi vậy?
19:05Kìa, ông làm gì vậy?
19:07À, là ông Vinh.
19:09Ông làm gì ở đây?
19:11Còn hỏi vợ của cậu đi.
19:14Ông Vinh là ân nhân cứu mạng em đó.
19:17Ông cứu em?
19:18Ừ.
19:19Em làm gì mà ông phải cứu em?
19:21Mà, em đi đâu mà ông phải cứu em?
19:25Em, em gặp tai nạn.
19:33Anh không tin.
19:35Em nói thiệt mà, em gặp tai nạn.
19:38Nếu như không có ông Vinh đưa em tới đây, em không biết sao nữa.
19:44Anh không tin.
19:49Người nhà của cô tới rồi, tôi xin phép về trước.
19:52Cảm ơn ông.
19:55Cô nhớ giữ Vinh sức khỏe nha.
19:57Ừ.
20:02Chào cậu.
20:09Em, em bị tai nạn hả?
20:12Ừ.
20:13Em có sao không vậy?
20:15Em bị đụng xe.
20:17Rồi, em có biết người đụng em không?
20:21Em không biết.
20:23Nhưng mà, Lê Hạ, em đi đâu vậy?
20:27Sao em không nói cho anh biết?
20:30Anh, nghe em nói nè.
20:35À, anh hiểu rồi.
20:40Lê Hạ.
20:43Em trở lại tử quán là đã thấy nhục lắm rồi.
20:47Bây giờ em còn đi khách nữa.
20:49Em trả lời sao với anh đây?
20:51Không có.
20:52Không có.
20:53Không có.
20:54Không có.
20:55Không có.
20:56Em trả lời sao với anh đây?
20:58Không có.
20:59Em không có đi khách.
21:01Không có à?
21:02À, đúng rồi.
21:03Không có em đi với ông Vinh.
21:05Trộn ta quản em ra đường đúng không?
21:07Anh à, em nói thiệt mà.
21:11Em với ông Vinh không có gì hết.
21:13Em không hề có đi khách.
21:15Ông Vinh là người cứu em mà.
21:17Cứu em cái gì?
21:18Em nói cái gì? Bây giờ anh không tin nữa.
21:20Tôi sẽ không tới nhà em đâu.
21:22Tôi tự lo cho tôi được mà.
21:24Tôi không muốn phải mang tiếng là ăn bám vợ.
21:27Vợ tôi phải đi làm đí để nuôi tôi.
21:29Như vậy nhục lắm, em biết không?
21:34Anh Phương.
21:36Anh nghe em nói đi mà.
21:38Em không có đi khách.
21:39Em buông tôi ra đi.
21:40Em buông tôi ra đi.
21:41Em nói sự thật mà.
21:42Từ nay tôi không tin em nữa.
21:43Em buông tôi ra đi.
21:44Anh Phương.
21:45Từ nay tôi không tin em nữa.
21:46Anh Phương.
21:55Tại sao anh lại nặng lời với em như vậy?
21:59Trong mắt anh em tệ đến vậy sao?
22:02Em biết em là kỹ nữ.
22:05Em không xứng với anh.
22:08Nhưng em yêu anh hơn chính bản thân mình mà.
22:12Anh không cảm nhận được hay sao?
22:25Đô.
22:31Đâm ơi, mở cửa Đâm ơi.
22:36Ủa, chuyện gì vậy cậu?
22:51Cô chê thằng này không có tiền hả?
22:53Thằng này đi cho cô biết.
23:07Nhưng mà bây giờ về quê không có tiền.
23:10Má hỏi một cái thì nhục lắm.
23:19Mà không mang bám thì cũng đã ăn bám rồi.
23:22Không lợi dụng thì cũng đã lợi dụng rồi.
23:25Bây giờ mình còn phải nhờ cô ta nhiều.
23:27Thôi thì cứ ê mặt ở lại đi.
23:31Vừa có chỗ ăn chưa ở.
23:33Vừa có tiền để trang trải mọi thứ.
23:35Cũng tốt mà.
23:45Cảm ơn cậu.
23:46Dạ cảm ơn ông.
23:53Thưa ông mới về.
23:54Ừ.
23:59Thưa ông, nhà có khách.
24:01Ông bà đang chờ ông ở trong đó.
24:04Ông bà?
24:05Dạ.
24:06Người ta có nói tên gì?
24:07Ở đâu không vậy?
24:08Người ta chỉ nói ở Cần Thơ chứ không nói tên.
24:11Cần Thơ?
24:13Dạ chào ông.
24:14Ủa?
24:15Thì ra là cậu Trí và cô Bạch Liên.
24:17Nghe thằng Tú nó nói, tôi chưa nghĩ ra là ai.
24:20Dạ thưa ông, thưa bà, con xin phép vào trong.
24:22Ngoan.
24:23Ngoan nè.
24:25Hai người, ngồi đi.
24:29Thằng Tú, càng lớn thì càng ngoan.
24:32Mặt sáng sủa.
24:33Cảm ơn ông.
24:34Cảm ơn ông.
24:35Cảm ơn ông.
24:36Cảm ơn ông.
24:37Cảm ơn ông.
24:38Cảm ơn ông.
24:39Cảm ơn ông.
24:40Cảm ơn ông.
24:41Mặt sáng sủa chắc là sẽ học giỏi đó.
24:46Sao hai anh em tới đây mà không cho tôi hay biết trước vậy?
24:51Tôi có việc lên Sài Gòn.
24:53Rồi sẵn ghé hỏi ông về việc nhập cản rượu Tây về đây.
24:57Cậu cũng có hứng thú nhập rượu Tây hả?
25:00Xứ mình chẳng phải là xứ của rượu đế hay sao?
25:04Nhưng mà người Tây không thích rượu đế.
25:06Còn những người kinh doanh công chức cao cấp thì họ lại thích rượu Tây.
25:11Nên tôi nghĩ nhập cản rượu Tây về đây bán là hợp thời nhất.
25:16Nhưng mà nhập rượu Tây là giốn nhiều lắm đó nghe.
25:20Tôi có biết chuyện đó.
25:21Nhưng bù lại lời nhiều.
25:23Tôi nghe nói một giốn bốn lời.
25:28Thị trường thì rất tiềm năng nữa.
25:31Với thương gia bây giờ họ chịu chơi lắm.
25:35Cậu khôn lanh hơn là tôi tưởng đó.
25:37Thôi để tôi vô lấy chai rượu ra mời cậu nghe.
25:40Cảm ơn ông.
25:42Tôi đến đây là chỉ hỏi coi ý ông như thế nào.
25:48Nếu như có một lời hứa từ ông thì tôi yên tâm hơn.
25:52Một chút nữa tôi với em gái tôi phải ra chợ mua ít đồ nữa.
25:57Thôi được rồi.
25:59Tôi nói cho cậu biết luôn là tôi ủng hộ quyết định của cậu.
26:05Bây giờ cậu cứ đi tìm nguồn hàng và đầu ra.
26:10Còn thu tục giấy tờ và dẫn chuyển bằng đường biển thì tôi lo.
26:17Vậy thì hay quá. Cảm ơn ông.
26:19Tôi không bao giờ quên ơn ông đâu.
26:21Ơn nghĩa cái gì chứ.
26:24Mà nè.
26:25Từng tuổi này rồi sao chưa đến vợ vậy?
26:28Tôi cũng đã kể cho ông nghe chuyện của nhà tôi rồi.
26:32Nhà tôi có ba anh em.
26:34Nhưng không may em gái ốc của tôi bị thất lạc từ nhỏ rồi.
26:40Tôi tự hứa với lòng mình.
26:42Khi nào chưa tìm được em gái thì tôi sẽ chưa lấy vợ đâu.
26:51Nhưng mà cái việc cậu đi tìm em gái,
26:53và chuyện cưới vợ nó có liên quan gì tới nhau đâu.
26:56Cậu vừa có thể lo cho gia đình,
26:58vừa đi tìm em gái của mình được mà.
27:01Dạ.
27:02Anh hai tôi lo sợ lập gia đình rồi sẽ quên đi chuyện tìm kiếm em gái.
27:07Anh nghĩ trong lúc mình hạnh phúc vui vẻ,
27:10thì em gái tôi lại lang thang ngoài kia thì tội nghiệp cho nó.
27:15Nè.
27:17Tôi có quen với một cô gái.
27:19Có hoàn cảnh giống như là em gái của cậu vậy.
27:22Hay là bữa nào mình sắp xếp,
27:24tới thăm cô ấy thử xem.
27:26Vậy thì tốt quá.
27:27Khi nào ông đưa chúng tôi đi gặp cô ấy được à?
27:30Bây giờ cô ấy đang nằm nhà thương,
27:33tinh thần chưa có ổn định.
27:35Hay là mình chờ cô ấy về nhà,
27:37rồi tới thăm cũng được mà.
27:38Dạ.
27:39Ủa, nhưng mà,
27:41tại sao cô ấy lại nằm ở nhà thương?
27:44Bị tai nạn thông tin.
27:47Bị tai nạn thông thường thôi.
27:50Vậy cô ấy làm nghề gì?
27:54Cô ấy làm kỹ nữa ở tủ quán.
28:02Thôi khỏi.
28:03Tôi không cần gặp cô ấy nữa.
28:05Sao vậy?
28:06Vì tôi nghĩ,
28:07Bạch Lan em gái tôi,
28:09dù có nghèo khổ,
28:11cũng không thể nào làm nghề đó được.
28:13Nhưng mà theo em nghĩ điều đó không có gì la la.
28:16Tại vì Bạch Lan thất lạc gia đình mình,
28:18từ khi còn rất là nhỏ.
28:21Nó bị đẩy đưa vào con đường như vậy,
28:23thì mình phải tìm cách đưa nó ra ngoài thôi.
28:27Em quên là nhà ta gia giáo hay sao?
28:29Cho dù trong hoàn cảnh nghèo khổ,
28:31anh nghĩ Bạch Lan cũng không thể nào làm nghề đáng khinh đó được.
28:35Tại sao em lại nghĩ,
28:36cô kỹ nữ đó lại là Bạch Lan chứ?
28:40À thôi, tôi xin phép tôi về.
28:43Nhờ ông giúp đỡ việc tôi nhập cảnh rượu Tây về nha.
28:48Tôi biết rồi.
28:49Tôi xin phép ông.
28:51Chào cậu.
28:53Chào ông.
28:54Chào ông.
28:55Chào cô.
28:56Mình về thôi.
28:57Dạ.
29:10Tôi không phải hạ tụi nó, buông tôi ra.
29:15Đừng mà, đừng mà.
29:20Đừng mà, đừng mà.
29:23Đừng mà.
29:40Anh Phương.
29:44Tôi không muốn mang tiếng là phải ăn bám vợ.
29:46Vợ, vợ phải đi lập đỉ để nuôi tôi.
29:48Như vậy, nhục lắm em biết không?
29:53Đến bao giờ,
29:57thì anh mới hiểu,
30:04em yêu anh đến vượng nào.
30:10Tại sao?
30:17Tại sao anh không tin em?
30:40Anh nói sao?
30:41Tôi thi đậu rồi.
30:43Tôi được bổ nhiệm làm thầy thông phán.
30:45Mà cô chắc chắn không vậy?
30:47Chắc chắn chứ.
30:48Tôi nghe thông tin là tôi bó anh liền đó.
30:51Cảm ơn anh nhiều lắm.
30:52Mà anh về Cần Thơ làm thầy thông phán,
30:54chứ không phải ở Sài Gòn đâu nha.
30:55Ủa?
30:57Thôi, tôi làm việc nha.
31:03Về Cần Thơ?
31:06Nhưng mà, Lễ Hạ thì sao?
31:10Lễ Hạ?
31:12Mà cô định về sao?
31:13Dạ.
31:15Tôi thấy trong người cũng khỏe lên nhiều rồi,
31:17nên không muốn làm phiền bác sĩ và y tá ở đây nữa.
31:23Có gì đâu mà phiền.
31:25Rồi sao?
31:27Thầy thông phán.
31:29Thầy thông phán.
31:30Thầy thông phán.
31:31Thầy thông phán.
31:32Thầy thông phán.
31:33Thầy thông phán.
31:34Thầy thông phán.
31:35Thầy thông phán.
31:36Thầy thông phán.
31:37Thầy thông phán.
31:39Đó là trách nhiệm của họ mà.
31:43Tôi còn định là đống tiền cho cô ở thêm một tuần để tịnh dưỡng.
31:47Khi nào khỏe hẳn rồi hãy về.
31:49Dạ thôi, không cần đâu.
31:51Như vậy thì tốn kém nhiều lắm.
31:54Dù gì thì tôi cũng ở nhà cũ được một tháng nữa mà.
31:57Về đó nghỉ ngơi cũng được.
31:59Cô đừng có lo.
32:04Đây là số tiền tôi nhân định bù cho cô.
32:08Cảm ơn.
32:20Có đúng cái xe này không?
32:21Dạ đúng rồi, chính là chiếc xe này.
32:30Mở cửa.
32:31Mở cửa.
32:32Chúng tôi có lệnh bắt người.
32:34Chúng tôi có lệnh xét nhà.
32:37Chuyện gì mà ồn ào vậy?
32:39Chúng tôi tình nghi.
32:40Chiếc xe này đã gây tai nạn cho cô Lệ Hà.
32:42Bằng chứng đâu.
32:44Các ông phải có bằng chứng.
32:46Các ông mà du khống như vậy, tôi sẽ thưa ngược lại các ông đó.
32:52Ông muốn có bằng chứng thì chúng tôi sẽ có bằng chứng.
32:56Cậu nói cho ông ấy biết đi.
32:57Dạ, tận mắt tôi nhìn thấy chiếc xe này.
33:01Những người ở trong đó bỏ sát một cô gái ở ngoài lề đường.
33:07Có đúng vậy không?
33:10Hiện giờ cô Lệ Hà đang nằm mê mang trong nhà thương.
33:13Ông có muốn chú Cảnh Binh lối ông vô nhà thương để đối chứng hay không?
33:17Chính ông chút thuốc mê cho cô Lệ Hà.
33:19Với ý định là cưỡng bức cô ấy.
33:21Có doctor làm chứng nữa đó.
33:23Tôi chưa có cưỡng bức à nghe.
33:24Thì cô ấy tỉnh dậy rồi bỏ trải.
33:28Như vậy là ông đã thừa nhận rồi phải không?
33:33Thằng Năm Xèo đã bỏ tốn rồi.
33:35Sao? Năm Xèo bỏ trốn hả? Đúng vậy.
33:39Tội này nặng lắm. Bỏ tù một ông.
33:42Ông theo tôi về bốt.
33:44Khoan, khoan, khoan.
33:46Tôi thừa nhận là tôi có làm chuyện đó.
33:49Nhưng mà tôi chưa có cưỡng bức cô ấy.
33:52Dù sao thì cô Lệ Hà cũng là kỹ nữ.
33:55Chứ đâu phải gái nhà lạnh.
33:57Ông còn dám xúc phạm cô ấy nữa hả?
34:01Tôi không muốn thương lượng gì hết.
34:03Đề nghị cánh binh đưa ông ấy về bốt.
34:05Đi về bốt.
34:06Khoan, khoan, khoan.
34:08Thôi được rồi.
34:10Bây giờ cho tôi bồi thường đi.
34:12Bao nhiêu tôi cũng bồi thường hết.
34:14Đừng có cho tôi ở tù là được rồi.
34:17Bây giờ có nguyên đơn ở đây.
34:19Ông muốn thương lượng gì cứ thương lượng.
34:26Ý ông sao?
34:29Ban đầu tôi tính bắt hắn đưa ra tòa.
34:32Để bắt hắn phải ngồi tù.
34:34Nhưng mà tôi nghĩ lại.
34:36Những kẻ giàu có như hắn.
34:38Sẽ rất dễ dàng lo lót để ra tù sớm.
34:41Dù sao thì mình nhận tiền bộ thường nhẫn hơn.
34:44Dạ.
34:46Cô cấm đi.
34:49Dù sao thì hắn vẫn chưa thực hiện được hành vi đòi bại đó.
34:54Cũng may là cô không sao.
34:56Không ảnh hưởng tới tính mạng.
34:59Dạ.
35:01Ông xử lý như vậy thiệt là quá tốt rồi.
35:04Thật ra tôi không muốn kiện ra tòa đâu.
35:07Báo chí mà biết được và đăng tin thì phiền phức lắm.
35:13Tiền này là để trả cho nhà thương.
35:16Số còn dư cô có thể sống trong vòng một năm.
35:19Ông Vinh.
35:21Ông có thể giữ số tiền này để trừ số tiền nợ tôi đã nợ ông lúc trước được không?
35:27Không cần đâu.
35:28Kiện nào ra chuyện đó, cô có thể trả cho tôi từ từ được mà.
35:34Bây giờ cô có muốn tôi đưa cô về hay không?
35:37Dạ không cần.
35:39Lát nữa anh Phước ghé đón tôi rồi.
35:42Cảm ơn ông.
35:45Cảm ơn ông.
35:50Ly hả?
35:51Anh.
35:52Ủa?
35:55Em có khách hả?
35:57Thôi.
36:00Con Phước đến đón cô rồi, tôi về trước nha.
36:03Dạ.
36:15Công nhận.
36:17Cái thằng cha nhà giàu phách lối thì ghét.
36:21Ủa?
36:22Mà ông làm gì mà cứ bám theo em hoài vậy?
36:26Không có đâu.
36:27Anh hiểu lầm rồi mà.
36:30Ông đưa cái gì cho em vậy?
36:34Ủa?
36:35Tiền?
36:37Ừ.
36:38Ông...
36:40Em mượn tiền ổng hả?
36:42Dạ không.
36:44Số tiền này là lúc trước ổng mượn, nay đem trả em thôi.
36:48Ủa?
36:49Lạ vậy?
36:52Ông nhìn giàu có sang trọng vậy mà đi mượn tiền của em?
36:57Lạ quá ha?
37:00Trời đất ơi!
37:01Nhiều tiền quá vậy?
37:03Ủa?
37:05Em có nhiều tiền vậy sao?
37:07Anh cũng biết lúc trước em có tiết kiệm được một ít mà.
37:13Lê Hà.
37:14Dạ?
37:15Anh định gặp em báo cho em một tin vui.
37:17Tin vui gì vậy anh?
37:20Chẳng lẽ anh thi đậu công trước rồi có quyết định bổ nhiệm rồi hả?
37:25Em thông minh thiệt luôn đó.
37:27Anh được bổ nhiệm làm thầy thông phán.
37:30Thiệt hả anh?
37:31Ừ.
37:32Nhưng mà không phải ở đây.
37:34Ở Cần Thơ lận.
37:37Ừ.
37:38Cần Thơ?
37:39Ừ.
38:04Cần Thơ?
38:05Ừ.
38:06Cần Thơ?
38:07Ừ.
38:08Cần Thơ?
38:09Ừ.
38:10Cần Thơ?
38:11Ừ.
38:12Cần Thơ?
38:13Ừ.
38:14Cần Thơ?
38:15Ừ.
38:16Cần Thơ?
38:17Ừ.
38:18Cần Thơ?
38:19Ừ.
38:20Cần Thơ?
38:21Ừ.
38:22Cần Thơ?
38:23Ừ.
38:24Cần Thơ?
38:25Ừ.
38:26Cần Thơ?
38:27Ừ.
38:28Cần Thơ?
38:29Ừ.
38:30Cần Thơ?
38:31Ừ.
38:32Cần Thơ?
Hãy là người đầu tiên nhận xét