Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Không có cha mẹ rồi
00:09Đứt thực tôi phù hợp với điều kiện của hai trưởng cô nữ này
00:16Như Song, Mùi có thể đứt thường đỡ đẻ cho trao lưng
00:19Đúng ra Mùi phải vui mừng mới phải
00:21Mùi biết đàn cầm không?
00:23Cũng nhờ Nghĩa phụ dạy dỗ
00:25Từ nhỏ cầm kì thư quả như Song đều biết tất cả
00:30Giới thiệu rất hay
00:31Vậy Song cô nữ, cô hét đã hàng một khúc
00:33Một mặt để cho mọi người cùng thưởng thức
00:35Mặt khác giúp Tiểu bôn đằng mau chống chào đời
00:38Vậy thì cô thể hướng dẫn cho chúng ta manh mối về bước quả tiên cảnh rồi
00:42Không cần Tướng Nhan lên tiếng
00:44Vì Tiểu bôn đằng và ngũ đại thần khí
00:47Như Song nhất định sẽ cố gắng
00:49Nhưng tiên sinh à, ở những nơi này có thể tìm được đàn ở đâu?
00:55Tôi đã nhìn thấy cây đàn ở trong phòng quán chủ ở Thê Hào quán
00:59Bây giờ để tôi mượn cô quán chủ thử xem
01:19Cô nữ, xin dừng bước
01:26A Dũng
01:28A Dũng
01:29Cô nữ, tôi nghĩ cô nhìn lầm người rồi
01:37Xin lỗi
01:38Bởi vì ông rất giống một người bạn của tôi
01:43Vậy sao? Bây giờ bạn cô đã ở đâu vậy?
01:50Quỳnh ấy không còn trên đời này nữa
01:53Thế sự vô thường, duyên khởi duyên việc
01:56Cho nên cô nữ, đối với chuyện tình cảm đừng đặt nặng quá
02:00À phải rồi, ông kêu tôi có chuyện gì không?
02:04Bộn sân nhân thấy cô nữ diện mạo thanh tú
02:07Là tướng bất phàm hiếm thấy trên thế gian này
02:10Cho nên muốn bói cho cô nữ một quẻ thôi
02:14Không cần đâu, tôi không có tiền
02:17Nói tiền bạc thì mất tình cảm
02:19Không có tiền cũng không có sao
02:20Bộn sân nhân kết duyên với cô
02:22Bói cho cô một quẻ miễn phí
02:24Không cần đâu, tôi phải lên đường
02:26Ê, cô nữ
02:28Người nằm trong quan tài đó không phải là một người tầm thường
02:32Không phải người tầm thường, thì là người gì?
02:35Là một quý nhân
02:37Hơn nữa là người không ngừng có duyên kỳ ngộ
02:42Nè, cô nữ
02:43Tại hạ đoan có đúng không?
02:50Đời người sang hèn giống khó nói trước
02:53Có phải kỳ ngộ hay không cũng là tùy ở mỗi người
02:56Câu nói đó tôi đã nghe nhiều rồi
02:59Ê, cô nữ, cô nữ
03:01Tại hạ còn chưa nói xong mà
03:03Tôi không có thời gian nghe ông nói
03:05Ông đi tìm người khác đi
03:06Cô nữ, nếu tại hạ đoán không sai
03:10Người nằm trong quan tài này
03:13Chắc chắn không phải là người thân của cô
03:16Không phải là người thân của tôi thì là người nào?
03:19Mà là tình nhân của cô nữ
03:23Ông là ai? Ông muốn nói gì?
03:26Ê, cô nữ, khoan giận đã
03:28Cô không nghe người ta nói sao
03:29Quả khí sinh tài, tức giận tàn sát
03:31Tại hạ không có ác ý gì đâu
03:33Chỉ là đoán thấy chuyến đi của cô nữ có thể có nhân duyên đặc biệt
03:37Cho nên mới có ý nói ra
03:39Nó chính là thói quen lo chuyện bao đồng của những tướng sĩ như chúng tôi
03:43Cô nữ đừng có hiểu lầm nghe
03:46Thôi được
03:48Vậy ông thử nói xem tôi có cơ duyên đặc biệt gì
03:52Cơ duyên đặc biệt gì hả?
03:56Thiên cơ
03:58Là thiên cơ không thể tiết lộ
04:03Tôi biết đây chính là thủ đoạn kiếm tiền của các ông
04:07Tôi không muốn nghe ông nói nữa
04:08Ông đi tìm người khác tự mình coi đi
04:11Ê, cô nữ, cô nữ, nếu tại hạ đoán không lầm
04:14Trong lòng cô nương chắc chắn có một người mà cô không muốn gặp nhất, có phải không?
04:24Phải thì sao?
04:26Vậy thì trong lòng cô nương có lẽ cũng có một người mà cô rất là muốn gặp
04:32Nhìn nét mặt của cô nương có lẽ Bổn Sơn Nhân đã đoán trúng rồi
04:38Thật ra ông muốn nói gì?
04:40Ý của Bổn Sơn Nhân muốn nói là cô sẽ mau chóng gặp được hai người này
04:47Không thể nào, tôi không tin
04:50Không tin hả?
04:52Không tin
04:54Không tin
04:56Không tin
04:58Không tin
05:00Không tin hả?
05:02Vậy thì cô nương hạ tất đẩy quang tài đi như vậy
05:06Thật ra có khả năng đó hay không, cô sẽ mau chóng biết thôi
05:11Thật ra ông là ai? Tại sao ông biết tôi?
05:14Bổn Sơn Nhân sống bằng nghề coi bối mà
05:17Nếu không có công lực ở đó làm sao buôn ba trong giang hồ, cô nghĩ phải không?
05:23Có thể cũng như ông đã nói
05:26Nhân duyên từ đầu đã định đoạt rồi
05:30Nhưng mà...
05:33Tôi chỉ muốn tự mình cố gắng
05:36Cô có thể thay đổi được không?
05:44Phải rồi, tiên sinh
05:47Ông có biết có một nơi gọi là quyền môn hương không?
05:50Quyền môn hương hả?
05:52Tao làm nghề coi bối, lý nào có nơi đó mà tao không biết
05:56Ông biết à? Ở đâu vậy?
05:58Quyền môn hương không có tồn tại trong thực tế đâu nha
06:02Không tồn tại trong thực tế?
06:04Đó là tiên cảnh trong truyền thuyết của đạo gia
06:07Người phàm không tài nào dễ dàng bước vào nơi đó được
06:11Người phàm không tài nào dễ dàng bước vào nơi đó
06:14Cô nương đi chuyến này là muốn tìm nơi đó hay sao?
06:19Mẹ cô không tìm được đâu
06:21Cô nương, nghe lời khuyên của bốn sân nhân, đừng đi tìm nữa
06:25Cô phải nâng lên nược thì bỏ xuống được
06:28Như vậy tâm mới có thể tự tại
06:42Luôn quá suy, như xong cô nương, đã mượn được đàn rồi
06:45Số chừng cám ơn cô
06:47Như xong, mượn đàn thử xem
06:49Ừ, để mượn thử xem
06:52Bánh ú, quên làm ơn cố gắng giữ gìn nó, cầm chắc nha
06:56Ờ được được, tôi biết rồi
06:59Bánh ú à, nếu làm bể trứng bông rằn á
07:03Đến lúc đó không tìm đủ ngụ đại thần khí
07:06Nếu là như vậy, ngươi vì tả tội
07:09Thì phải tự động đi làm vật tế cho thiên ma đó
07:13Tôi cầm chắc mà, cầm chắc đó, sẽ rất kỹ á
07:17Như xong, có thể bắt đầu rồi
07:19Dạ tiên sinh
07:49Luôn quá suy, sao rồi?
07:52Không có phản ứng
07:54Như xong, đổi khúc khác đi
07:57Ừ
08:20Vẫn không có phản ứng gì hết
08:25Tiên sinh, có phải đàn cầm không có ít lợi gì cho trứng của bông rằn không?
08:32Ê, không lẽ cô nữ đàn cầm
08:35Giao lương sinh, không phải là ý nghĩa đơn thuần
08:40Không phải là ý nghĩa đơn thuần
08:43Không phải là ý nghĩa đơn thuần
08:46Không phải là ý nghĩa đơn thuần
08:49À
09:20Ê, mọi người coi, có động tính rồi kìa
09:32Quá nhìn không ngoài suy đoán của ta
09:37Sao lại như vậy?
09:50Mọi người nhìn kìa
10:09Đó là Hải Thụy trong truyền thuyết sao?
10:12Quýnh nhớ ra rồi
10:14Quýnh nhớ lúc trước có một truyền thuyết
10:15Nói Hải Thụy là do khí của Giao Thần tạo ra
10:19Nhưng cổ như ngày xưa không có ai tin
10:21Hơn nữa còn ra xuất bác bỏ
10:23Quýnh không ngờ đó là sự thật
10:26Giao Thần chi khí, Giao Lương
10:29Không ngờ giữa hai điều này đều có liên quan với nhau
10:34Tiên sinh, Quýnh coi kìa
10:36Bây giờ cảnh tượng Hải Thụy hiện bên cửa sổ
10:39Nhưng mà nhìn kỹ có vẻ như là
10:41Một bức tranh sơn thủy vậy
10:44Không ngờ tranh trong Ngũ Đại Thần Khí
10:46Là chính là Hải Thụy Thần Lâu
10:48Nhưng không phải là bức tranh cụ thể
10:51Nhưng mà bức tranh này
10:54Có liên quan gì đến cô Lương Thiên Cảnh
11:00Tiên sinh, tiểu bông đàn bay mất rồi
11:02Còn đợi gì nữa, mau đuổi theo
11:04Mau lên
11:06Tiểu bông đàn, là ta đấy
11:11Tiểu bông đàn
11:27Thiền đi
11:29Tiểu bông đàn
11:31Tiểu bông đàn
11:32Biết thì không nhảy đồng
11:33Tiểu bôn đằng! Tiểu bôn đằng!
11:39Tiền sinh tại sao lại như vậy?
11:44Quả hàng công lôn thổ.
11:47Nhưng bức tranh này không phải dùng bức mật để quả.
11:52Không lẽ ý nghĩa của quả hàng công lôn thổ chính là chúng ta nhìn thấy bức tranh này.
11:58Thực ra trong đó chính là tiên cảnh.
12:01Cho nên tiểu bôn đằng mới biến mất trong bức tranh này.
12:04Thực ra nó đã vào trong tiên cảnh công lôn rồi.
12:09Nhưng tiền sinh à, tuy chúng ta nhìn thấy bức tranh,
12:12nhưng mà thực tế không sờ được cảnh vật trong đó.
12:15Thực ra chúng ta phải làm sao mới có thể bước vào cảnh giới đó?
12:31Thích thời dân trữ kiêm di thần.
12:35Quốc thù gia hận, quyết trai thâm.
12:39Yến tự đổ quyên, vô quyết duyên.
12:43Ý ái nữ tử, biệt nhân thê.
12:48Cơ quan toán tầng, thải thông minh.
12:52Vô đại thân nữ, biến thù gia.
12:55Hận tựa xuân thảo, tài các tận.
12:59Bán điểm tinh quả, thiêu cánh thê.
13:04Di tục tội nghiệp, cam thủ quán.
13:08Quyết thường hội mặt, bộ tiên tích.
13:13À cô, cô thưa này chẳng phải, chẳng phải là mình sao?
13:19À cô, cô thưa này chẳng phải, chẳng phải là mình sao?
13:31Tàm công chúa, sao mọi người cũng tới đây vậy?
13:34Bởi vì mọi người nhìn thấy hải thị cho nên nhất thời tò mò tới đây coi thử.
13:38Như sông Cô Nương, sao lại như vậy chứ?
13:41Tàm công chúa, trứng bung đằng đã nở rồi.
13:44Cho nên tiểu bung đằng đã trao đời rồi, đúng vậy.
13:46Cảnh tượng hải thị này là hình ảnh do tiểu bung đằng tạo ra.
13:50Vậy thì bung đằng đâu rồi?
13:52Tiểu bung đằng đã bay vào trong hải thị.
13:57Có thể bước vào hải thị.
14:00Tàm công chúa, ta nghi ngờ cái gọi là hải thị trong bức tranh này chính là tiên cảnh công lôn.
14:08Chúng ta còn đợi gì nữa, mau coi thử đi.
14:13Tàm công chúa, như vậy thì không thể vào được.
14:16Mọi người cũng đang tìm cách, coi thực ra có cách nào mới có thể vào hay không.
14:24Tô Na, cô có mang theo lìa quả kỳ không?
14:27Ừ, đương nhiên là có.
14:29Lưu Quốc Sư, ngài dùng để làm cái gì vậy?
14:31Cô dùng lìa quả kỳ coi thử, có thể làm cho tiên cảnh trong bức tranh này hiện hình không?
14:36Mọi người, lùi lại một chút đi.
14:40Sân xuyên tung hoành quả kỳ bàn, sân xuyên tung hoành quả kỳ bàn, thế sự biến đổi tẩu kỳ cục, thế sự biến đổi tẩu kỳ cục.
14:46Cô biến thật, thật biến hư. Khinh!
14:59Coi bộ lần này lìa quả kỳ không có tác dụng rồi.
15:03Phải làm sao mới có thể vào được hải thị này?
15:07Tiên sinh, tướng Gia, hai người có cách nào khác không?
15:12Tướng Gia, tướng Gia.
15:17Chuyện gì vậy?
15:21Tướng Gia, nghe đang nghĩ gì vậy?
15:25Ta đang nghĩ...
15:29Trong bức biên cảnh hải thị này...
15:32Ớ, ở trong đó có cái gì vậy?
15:38Không lẽ ngoài trường bệnh không ai nhìn thấy cô thưa trong tuyên đồ này sao?
15:43Ý ta là...
15:46Ta đang suy nghĩ...
15:48Làm sao vào được trong tuyên đồ.
15:50Nhưng mà...
15:52Vẫn chưa nghĩ ra.
15:54Nhưng mà tại sao hôm nay cứ nhìn chầm chầm vào bức tranh hải thị không nói lời nào, mà cứ nhìn cả buổi trời?
16:02Bởi vì...
16:04Cảnh đẹp ở trong tuyên đồ á...
16:06Thật sự là...
16:07Khiến người ta kinh ngạc.
16:09Cho nên ta...
16:10Cho nên ta...
16:11Nhìn mê mẩn thôi ạ.
16:14Là như vậy sao?
16:15Tất nhiên.
16:18Ta nghĩ bây giờ mọi người cứ đứng ở đây...
16:20Mắt lớn mắt nhỏ cũng không nghĩ ra được gì.
16:22Chỉ bằng mọi người về đi, rồi suy nghĩ cho kỹ.
16:25Sao ạ?
16:26Nè nè nè, mời mời mời mời.
16:35Những câu thơ hiện lên trên tuyên đồ...
16:38Chứ đừng nhường bí mật của mình.
16:40Mình không thể cho người khác biết được.
17:11À...
17:17Tích thời dương trữ, kim di thận.
17:22Quốc thù gia hận, quyết trai thâm.
17:28Yến tự đổ nguyên, vô quyết duyên.
17:34Ý ai nữ tử, biệt nhân thế.
17:41Cơ quan toán tận, thái thông minh.
17:46Vô nải thân nữ, biến thù gia.
17:53Hận tựa xương thảo, tài các tận.
17:58Bán điểm tinh quả, thiêu cánh thê.
18:04Di tục tội nghiệp, cam thụ quán.
18:09Quyết thường hội mật, bộ tiên tích.
18:19À...
18:20Bài thơ này.
18:23Bài thơ trên tuyên đồ.
18:27Không chỉ nói về quá khứ nửa đời người của mình.
18:31Mà còn...
18:33Mỗi câu đây là nỗi khổ của mình.
18:36Hồ Dĩ Dung mình, năm đó lập chí Phục Quốc.
18:41Nhưng đã mười mấy năm qua rồi.
18:44Nước Nam du lý, vẫn mãi là hồi ức trong gió.
18:50Còn Diễn Đương, người mà Hồ Dĩ Dung ta yêu nhất.
18:56Lại là phi tự của Chúa Nguyên Trương.
19:00Cổ diệt bảo vệ cho ta.
19:02Sau đó...
19:04Đã tự sát ngay tại công đường.
19:10À...
19:12Diễn Đương.
19:14Đứa con sản nhi mà chúng ta cực khổ nuôi lớn.
19:17Và hết mực yêu thương đó.
19:20Không ngờ lại là...
19:22Quyết mạch của Thẩm vạn Tam.
19:26Ta không thể chấp nhận được.
19:29Ta không có an tâm.
19:30Ta không có an tâm.
19:32Tại sao sản nhi không phải là đứa con hoàn toàn thuộc về ta?
19:36Ta không có an tâm.
19:38Ta phải cùng Thẩm vạn Tam cùng nhau tranh giành một địa trí trong lòng sản nhi.
19:49Còn đứa con gái thật sự của chúng ta, Nguyệt Giao.
19:53Cha mẹ nuôi của nó, Lâm Trác Quân.
19:56Và Hoàng Thị.
19:58Vì giữ đồ quý mà gặp quả.
20:01Vì muốn đoạt tụ bảo bồn giúp đỡ cho sản nhi.
20:04Mà ta đã hại họ.
20:07Cả nhà 36 mạ người, một đêm chết thảm.
20:13Nguyệt Giao...
20:15Cũng từ đó hận ta đến tầng Xuân Tủy.
20:19Còn ta...
20:24Còn ta...
20:26Ta không biết thân phận thật sự của Nguyệt Giao.
20:28Mà còn muốn lợi dụng nó.
20:31Tạo ra thù hận và khúc mắt với các Hoàng tử.
20:37Đúng vậy.
20:39Mục đích của ta đã đạt được.
20:43Nhưng mà đổi lại ta được gì?
20:47Là lòng thù hận của Nguyệt Giao đối với ta.
20:50Cho dù thế nào.
20:52Nó cũng không chịu nhận người cha này.
20:55Được thôi.
20:56Con nói đi.
21:02Chính là làm cho 36 mạ người của Lâm gia chúng tôi...
21:06Sống lại toàn bộ.
21:21Bài thơ này...
21:27Bài thơ này nói không sai.
21:33Cơ quan toán tận.
21:37Thái thông minh.
21:42Ta cứ tự cho là...
21:47Kiếp này...
21:49Ta đã nắm tất cả mọi chuyện...
21:51Ở trong lòng bàn tay.
21:53Nhưng mà cuối cùng...
21:57Ta vẫn bị giận mái.
22:01Trêu người.
22:05Bị giận mái vài vò.
22:23Không được.
22:28Ta không thể tiếp tục sống trong đau khổ được.
22:33Ta vẫn còn nhiều việc phải làm.
22:36Ta phải nhanh chóng giải cho được...
22:38Hàm ý của bài thơ này.
22:43Ta phải nghĩ ra cách...
22:46Giao được công đôn tiên cảnh.
22:48Lấy được ngũ sắc thủ.
22:49Dùng ngũ sắc thủ để giá trời.
22:53Nếu không được tháng sau...
22:58Lợi nhân mai giới mở rộng...
23:00Thì không chỉ là bản thân ta...
23:03Không chỉ là Nguyệt Giao...
23:05Mà sản nhiên của ta cũng sắp bị nguy hiểm.
23:10Ta không thể để con của mình...
23:12Bị bất cứ tổn hại nào hết.
23:15Ta không thể để con của mình...
23:17Bị bất cứ tổn hại nào hết.
23:19Ta không thể để con của mình...
23:20Bị bất cứ tổn hại nào hết.
23:28Thầng tựa sương thảo.
23:31Tại cá tận.
23:36Ban điểm tin quả.
23:38Thiêu canh thế.
23:41Di tục tội nghiệt.
23:44Cam thủ quáng.
23:45Thủ quán.
23:48Quyết thường hội mặt.
23:51Bộ tiên tích.
23:56Xem ra,
23:58Muốn vào công đông tiên cảnh.
24:03Khúc mắt giữa mình
24:05Và Nguyệt giáo
24:07Chắc chắn là có liên quan rồi.
24:10Nhưng mà Nguyệt giáo
24:12Đã mang thi thể của chú Yên dân vô tư hại rồi.
24:18Còn mình thì lại vì ngũ đại thần khí
24:21Cố gắng buồn ba ở đây.
24:26Thì làm sao gặp được Nguyệt giáo?
24:32Để giải thích ý của bài thơ này,
24:35Bài thơ đã thể hiện rõ.
24:38Có nghĩa muốn nói là
24:41Nhất định là có căn cứ.
24:46Không lẽ
24:48Nguyệt giáo
24:49Đã tìm ra
24:51Nguyệt giáo?
24:52Nguyệt giáo!
24:54Nguyệt giáo!
24:55Nguyệt giáo!
24:57Nguyệt giáo!
24:58Nguyệt giáo!
25:00Nguyệt giáo!
25:01Nguyệt giáo!
25:02Không lẽ
25:04Nguyệt giáo đã tới Nguyệt châu rồi?
25:09Nhất định là vậy.
25:13Nguyệt giáo đã tới rồi.
25:17Nguyệt giáo!
25:22Con định tới đây
25:24Để gặp cha hả?
25:27Con có biết không?
25:31Cha nhớ con nhiều lắm.
25:40Cái bẩm Thái tử
25:42Mạc tướng mang tấu sơ khẩn
25:44Từ ứng thiên tới.
25:45Mang đi, mang đi, mang đi.
25:47Thái tử, nhưng mà...
25:48Bỗng dư không muốn coi.
25:51Độc tới độc lui toàn những chuyện lạp lạp phạt chán.
25:53Ê!
25:55Các đại thần ở ứng thiên có phải rảnh quá không?
25:57Biết rõ Thái tử ta ngửi giá thân chinh đã mệt lắm rồi.
26:00Mà còn từ sáng tới tối viết toàn những tấu sơ
26:02Khiến cho bỗng dư thấy nhứt đồ.
26:04Ờ, Thái tử.
26:06Nhưng tấu sơ của hôm nay còn nhiều hơn hai ngày qua.
26:09Mạc tướng lo là tình trạng thiên tai càng lúc càng nghiêm trọng.
26:12Nên Mạc tướng cho là...
26:14Cho là sao hả?
26:16Ngươi là Thái tử hay ta là Thái tử đây?
26:19Lạc dương đã đến.
26:22Lạc dương đã lấy thân mình giá trời rồi.
26:25Bỗng dư không tin, thiên tai của ứng thiên còn nghiêm trọng nữa.
26:29Nghiêm trọng cách mấy cũng không nghiêm trọng hơn chuyện của nữ nhiên quất trở thành một cái hố sâu.
26:35Hiện giờ Thái tử đang rất tức giận.
26:37Mình nghĩ mình nên cẩn thận hơn chút.
26:39Phải mở to mắt ra hơn mới phải.
26:45À, Mạc tướng nghĩ Thái tử nói có lý.
26:48Chắc là các đại thường đó đang sống vui vẻ sung sướng quá.
26:52Cho nên hãy gặp chuyện gì là sợ không biết nên xử lý làm sao.
26:55Hỏi một chút là dương sớ làm phiền Thái tử.
26:57Ừ, đúng đó.
26:59Theo bỗng dương thấy, mấy người đó sống sung sướng quá rồi.
27:03Ừ, à, Thái tử.
27:06Nếu như Thái tử không muốn sau này thấy những tấu sớ đó nữa.
27:09Vậy thì Thanh Sơn sẽ lấy chúng ra và dùng lửa đốt hết.
27:13Để Thái tử khỏi phải phiền lòng nữa.
27:15Làm vậy có được không?
27:17À, xin Thái tử yên tâm.
27:20Thanh Sơn sẽ hành động bí mật, sẽ không cho bất kỳ ai biết đâu.
27:24Chuyện này...
27:29Bỏ đi, bỏ đi.
27:31Hiêu rụi hết cũng thấy ngại lắm.
27:33Nói gì đi nữa, bỗng dương là Thái tử còn kiên nhiếp chính dương.
27:37Ít nhiều gì cũng phải đọc qua tấu sớ để tìm hiểu dân tình.
27:40À, vẫn là Thái tử anh Minh.
27:42Ngươi đâu?
27:44Mau trình tấu sớ lên để Thái tử coi.
27:46Dạ.
27:53Còn nhiều giấy sớ.
28:00Phải coi làm sao đây.
28:04Sao mình thông minh vậy? Chọn có là được rồi.
28:08Không đủ thời gian, coi cuốn này trước.
28:15Thần hiếu nho khải bẫm Thái tử, thiên ma gây quạ.
28:20Hoàng thành tai quạ không ngừng, dân chúng lầm thang.
28:23Lo lạ lộng người nổi loạn, đạo tật nhân cơ hội này hoành hành.
28:27Thần nghe nói tướng Hoàng tử trước kia thống lĩnh ngựa lâm quân.
28:31Ngươi đã tìm hiểu.
28:33Hiện giờ đại minh ta và nữ nhi quốc, chiến sự đã xong.
28:37Cố thần dân sớ xin Thái tử điều tướng Hoàng tử trở về Hoàng thành xử lý cơn loạn này để an ủi lòng dân.
28:44Để hoàn thành được yên ổn.
28:46Thần phương hiếu nho kính trình.
28:52Thần hiếu nho kính trình.
28:55Thần hiếu nho kính trình.
28:58Thần hiếu nho kính trình.
29:01Tấu sớ này là sao?
29:04Đầu ốc của dân võ báo qua trong triều chứa gì trong đó vậy?
29:08Muốn bộn dương giao binh quyền của ngựa lâm quân cho chú đệ à?
29:13Bộn dương muốn trả thắng còn không kịp nữa đó. Tại sao có thể giao binh quyền cho hắn?
29:20Tên phương hiếu nho này.
29:23Phương hiếu nho.
29:25Thành Sơn, phương hiếu nho này là lịch thế nào?
29:28Phương Hiếu Nho này là lịch thế nào?
29:34Khải bẩm Thái tử
29:36Bởi vì Thanh Sơn trinh chiến bên ngoài nhiều năm
29:39Với lại dân võ báo quan trong Triều Đông như vậy
29:42Thanh Sơn không biết nhân vật này là ai
29:46À, ngươi nói như vậy là ngươi không quen biết
29:51Là Thanh Sơn hiểu biết hàng hẹp, mong Thái tử xá tội
29:54Ngươi không chỉ hiểu biết hàng hẹp mà giống dĩ là vô tri
29:57Cả quang trong Triều mà cũng không biết nữa
30:00Ngươi là Bổn Dương tích chết mà
30:04Quang võ thì không giải quyết được tai quả bên ngoài
30:07Còn quang giang thì người nào cũng một Bổn Dương xử lý thiên tai
30:11Triều định nuôi dân võ báo quang các người để làm cái gì hả?
30:14À, là Thanh Sơn vô dụng, Thanh Sơn đáng chết
30:17Bây giờ Thanh Sơn lập tức đi chỉnh đống quân kiển
30:20Tăng cường tuần tra biên thành, phòng thủ biên giới
30:22Đi đi đi đi đi, để tránh Bổn Dương thấy ngươi là chán
30:26Dạ, Thanh Sơn cáo luôn
30:44Chơi với vùa như chơi với hổ
30:46Câu nói này nó không sai chút nào
30:49Là Dũng cứ nghĩ Thái tử là người nhân tự động đại
30:52Không ngờ mới làm nhiếp chính Dương không bao lâu
30:55Lại trở nên vui buồn thất thường
30:57Thiệt là phàm việc gì cũng không thể nào ngờ tới được
31:00Tướng quân, ngài đang lẩm bẩm gì vậy?
31:03Bổn tướng quân đang nói cái người...
31:07Cho bỏ đi
31:09Tất cả các người, nghe rồi thì bỏ đi
31:12Coi như ta không nói gì hết
31:14Rõ
31:17Đúng rồi
31:19Dù gì nữ nhi quốc đã quy thuận triều định đại minh chúng ta rồi
31:22Nếu vậy cần gây chắc là rất yên bình mới phải
31:25Tướng quân, đúng là trong lành rất yên bình
31:28Chẳng qua là...
31:29Chẳng qua làm sao?
31:30Tôi nghe người ta nói trong thành xuất hiện một người phụ nữ rất lạ đó
31:34Người phụ nữ lạ?
31:36Kỳ lạ ra sao?
31:37Người phụ nữ kỳ lạ này thường đẩy một chiếc xe
31:40Trên xe có chở theo một cái quang tài
31:42Cô ta cũng sợ bị sát khí
31:44Cô ta đi tới đâu thì đẩy quang tài theo tới đó
31:47Khiến người ta nghi ngờ
31:50Ừ, đúng là kỳ lạ quá
31:54Vậy thì cô ta thường xuất hiện ở đâu?
31:56Còn không mau dẫn bộ tướng đi coi đi
31:59Tôi cũng nghe nói cô ta xuất hiện ở gần đây
32:02Ở gần đây?
32:07Tướng quân, chính là cô ta kìa
32:09Chính là cô ấy
32:16Đó không phải là Lâm Nguyệt Giao sao?
32:18Tướng quân, Tướng quân biết cô ta hả?
32:21Ừ
32:23Lúc trước nghe nói
32:24Hình như Thái tử rất thích Lâm Nguyệt Giao
32:27Còn chọc cho Ngọc Thi biểu tỉ mình dựng xém rút bỏ nhà đi
32:30Hiện giờ Thái tử đang tức giận
32:33Nếu mình mang Lâm Nguyệt Giao dạy dưng lên Thái tử
32:36Nói không chừng tâm trạng Thái tử sẽ đáng hơn
32:40Làm vậy đi
32:43Mà không đúng
32:44Nếu mình làm vậy
32:46Là có lỗi với Ngọc Thi biểu tỉ quá
32:49Từ lúc đó lỡ tỉ ấy lại nổi cơn điên
32:52Với tính của tiện
32:53Mình sẽ bị tỉ ấy làm liên luyện
33:02Tướng quân
33:03Người phụ nữ này cũng rất xinh đẹp nha
33:06Chuyện này cần ngươi nói sao?
33:09Đúng vậy
33:10Người ta nói
33:11ỉu điều thuộc nữ quân tử Hảo Cầu
33:13Sau khi Thái tử đăng cơ
33:15Còn lo là hậu cung không có ba ngàn phí tân sao?
33:19Giúp đỡ Thái tử có được một Lâm Nguyệt Giao thì có đáng là gì?
33:22Cho dù biểu tỉ có giận thì cũng phải tới lúc hết giận
33:26Hơn nữa là Thái tử thích người ta trước mà
33:28Mình làm vậy cũng không có gì là sai hết
33:33Tướng quân
33:34Tướng quân bị kế quan tài ám rồi hả?
33:36Nếu không sao có vẻ hoảng hốc dữ
33:38Người nói lung tung gì vậy?
33:40Đúng là đầu miệng quạ
33:41Tôi không biết tội
33:42Tôi không biết tội đâu
33:45Ta trịnh trọng nói các người biết
33:47Người phụ nữ này
33:49Con lại là rất ghê gớm
33:51Trên đời này
33:52Cũng chỉ có cô ta mới chống đối với Thái tử chúng ta
33:56Nhưng mà
33:57Coi như cô ta không gặp may
33:59Để chúng ta gặp ở Huy Châu
34:01Chỉ cần chúng ta bắt cô ta về dân cho Thái tử
34:04Từ lúc đó
34:05Nhất định sẽ lập được công lớn
34:07Mau đi theo ta
34:08Dõ
34:10Nguyệt giao cô nương
34:12Chúng ta đúng là có duyên
34:14Ở bên ngoài Hoàng thành mà cũng gặp nhau được
34:18Xin chào thưa Tướng quân
34:20Ta nghe nói lúc nào cô cũng đang đẩy theo một cái quan tài
34:23Anh Động cử chỉ rất là khả nghi
34:27Vì Huy Châu là yếu địa biên phòng
34:30Tất cả những người khả nghi
34:32Theo như quân pháp
34:33Để phải đưa về quân doanh
34:34Để xác khỏi kỹ càng
34:35Các người muốn làm gì
34:38Cô không cần căng thẳng
34:40Chỉ cần cô ngoan ngoãn
34:41Theo chúng tôi về quân doanh là được
34:43Nếu như ta không đồng ý
34:45Nguyệt giao cô nương
34:47Mong cô phối hợp với chúng tôi
34:49Đừng làm khó chúng tôi
34:51Đại minh có điều luật nào quy định
34:53Ba tánh không được đẩy quan tài
34:55Các người dự giờ đâu bắt ta về xác hỏi
34:58Cô đừng suy nghĩ như vậy
35:00Chúng tôi sẽ đẩy quân doanh
35:01Để xác khỏi kỹ càng
35:02Bắt ta về xác hỏi
35:04Cô đừng suy nghĩ nhiều quá
35:06Chỉ cần chúng tôi điều tra rõ
35:08Cô thực sự không có chỗ nào khả nghi
35:10Thì tự nhiên chúng tôi sẽ thả cô
35:13Là các người vô cớ gây chuyện
35:14Ta không đi theo các người
35:15Nguyệt giao cô nương
35:17Cô đừng có như vậy
35:18Các người không được qua đây
35:20Trong mắt các người còn có dương pháp hay không
35:22Thái tử có lệnh
35:24Tất cả ai khả nghi
35:25Để phải dẫn về quân doanh xác hỏi
35:27Lời của thái tử nói là dương pháp
35:29Người đó hả
35:30Dạ
35:31Bắt cô ta đi
35:33Tránh ra
35:34Tránh ra
35:35Tránh ra
35:37Đi nhanh lên
35:39Thế bọn ta về
35:40Nhanh lên
35:41Đi
35:42Đi
35:43Nhanh lên
35:44Có tên mình lĩnh tệ minh đất
35:45Thì không ra làm sao
35:46Giữa đường mà dám nguyên diệu bách đánh của nước mình
35:48Đúng đó
35:49Nếu như ở nửa diệt quốc
35:50Thì chuyện này không xảy ra đâu
35:51Thả ta ra
35:53Thả ta ra
35:55Đau quá
35:58Ban ngày ban mặt
36:00Mấy người ị thế đông người
36:01Bắt ngạt người khác
36:02Có phải không vậy
36:05Ơ
36:06Người này không phải là
36:07Phó sứ đại minh từng bỏ chạy sao
36:10Đúng ha
36:11Tôi cũng nhớ rồi
36:13Tên tai sai của thái tử đại minh đây mà
36:17Ai kể dòng hút kia
36:19Dám can thiệp vào chuyện của bọn tướng quân
36:22Giữa đường thấy chuyện mất mình
36:23Làm người khác bực mình
36:24Nguyên tắc của ta là
36:26Giữa đường gặp chuyện mất mình
36:27Thì phải dẹp yên
36:30Cô nương này
36:31Mấy người này có phải là
36:32Vô duyên vô cớ bắt ngạt cô không
36:35Ừ
36:37Đáng ghét
36:38Thủy hồn
36:40Chúng ta phải dạy cho mấy người này
36:41Một bài học mới được
36:42Ừ
36:52Hai người muốn làm gì
36:53Thả ta ra
36:55Hai người dám đánh tao
36:56Sao hả
36:57Muốn đánh thì đánh luôn
36:58Không dám kiếm con
37:03Đi mau
37:04Chạy chạy chạy