Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Ngài vẫn quyết định đưa nữ dương đi tìm hay sao?
00:05Ừ.
00:17Sala, cậu suốt đời luôn siêu tình với ta.
00:24Tuy hòa thượng ta không thể dùng tình cảm để đáp trả,
00:31nhưng ít ra ta vẫn có thể làm chút gì đó cho cổ.
00:38Ta đang nghĩ có thể là duyên phận của ta và cổ đã tới lúc cần phải kết thúc.
00:47Cũng rất có thể Phật tổ muốn ta dùng cách thức này để kết thúc duyên phận giữa ta và cổ.
00:59Chỉ cần Sala còn chút hơi thở, chỉ cần hòa thượng ta còn chút hơi thở, ta tuyệt đối không bỏ cuộc.
01:10Được. Nếu Ngài đã cương quyết như vậy, ta chúc mừng Ngài.
01:23Cảm ơn Sư Phụ. Nga tạ Ngài. Nga tạ Ngài đã giúp cho Mẫu Hoàng của ta.
01:32Cả đời Mẫu Hoàng đau khổ vì tình. Đối với người mà nói Ngài chính là vị Bồ-Tát của Mẫu Hoàng ta đó.
01:45Cô đừng nói hòa thượng ta tốt như vậy.
01:50Bây giờ ta chỉ hy vọng trời cao thương sót mau trống ban cho nước mắt mạch độ mẫu trị bệnh cho Mẫu Hoàng của cô.
02:02Để cô mau trống được tỉnh lại, sau đó ta sẽ có thể đưa cô cùng đi tu hành.
02:13Cảm ơn Sư Phụ. Ngài chữ định khi nào lên đường đây?
02:19Càng nhanh càng tốt. Ta định ngày mai ta sẽ lên đường.
02:25Ngày mai? Với con chuyện giá trời?
02:32Bây giờ Sa-La chỉ có thể trong cậy hòa thượng ta cứu giúp, xịt thả thứ cho ta.
02:38Chuyện giá trời này ta phải tạm thời rút lui. Nhưng mà, hãy ta chữa bệnh cho Sa-La xong, ta lập tức quay về giúp mọi người.
02:51Được. Ta chúc Ngài mọi việc thuận lẫn.
03:02Sa-La. Ngày mai, ta sẽ đưa nàng dân vô tứ hại. Bây giờ nàng chỉ cần cố gắng nghỉ ngơi thôi.
03:13Sa-La. Ngày mai, ta sẽ đưa nàng dân vô tứ hại. Bây giờ nàng chỉ cần cố gắng nghỉ ngơi thôi.
03:32À...
03:41Đây là... bạch độ mẫu đã được khai quang.
03:46Con Thành Tâm Thạch Ý khởi sinh bạch độ mẫu tự bi, màu trống ban cho nước mắt, để mẫu quàng có thể được hồi sinh.
04:02Mẫu quàng. Người cứ yên tâm theo câu bân sư phụ đi tìm nhân duyên của người. Không cần lo cho chúng con. Bệnh của con đã khỏi rồi. Người coi, con đã có thể ra phơi nắng rồi.
04:24Nữ dư, Nguyễn đã tha thứ cho Số Trân. Số Trân đã gọi bao năm nay, thật sự không thể sửa miệng được.
04:34Cả đời Số Trân, luôn coi chuyện hầu hạn người là ý nghĩa để sinh tồn. Không bao giờ rời khỏi người nửa bước.
04:44Vì sự tự biệt của hôm nay, nhiều quá Thần đã suy nghĩ cả đêm. Cuối cùng cũng nghĩ ra Số Trân nên tặng cho người cái gì.
04:59Số Trân nghĩ, tại sao người xuất gia luôn phải số tóc? Có phải trong mỗi một sợi tóc đều có một phần tình cảm không?
05:08Số Trân cắt một mũi tóc xanh, ý nói lên sự thật lòng đối với nữ dư. Hy vọng có thể cầy cần bên cạnh người. Hy vọng người mau chúng quay trở về.
05:22Cả bệnh dương hậu, ngài hãy mang sợi bánh nửa nhi nể bên cạnh. Dọc đường đi, ngài và nữ dương có thể ăn.
05:33Dương hậu, việc ngài chăm sóc cho Hoàng dì giùm tôi. Ngài nhất định phải mau chóng chữa trị cho dì, mau chóng đưa dì về cho mọi người.
05:52Ta biết mà.
05:55Nữ dương, Thu Na thường làm người buồn bực, lúc nào người cũng trách thần. Người nhất định phải nhanh chóng hồi phục nguyên khí của người để có thể tiếp tục trách thần.
06:07Thu Na suốt ngày cứ ăn ăn ăn ăn, chuyện gì cũng làm không xong hết. Nữ dương, người nhất định phải hồi phục nha.
06:22Cảm ơn dương hậu, vô hộ thân này là tấm lòng của tất cả mọi người. Hy vọng nữ dương có thể mau chóng mình phục.
06:32Được rồi, ta sẽ thay Sala nhận dùng.
06:41Sắp tới giờ rồi, ta phải đi đây.
06:51Cảm ơn sư phụ, ta có một chuyện muốn nói với ngài.
07:01Lưu quốc sư, là chuyện gì?
07:04Hôm qua, ta đã bối cho hai người một quẻ. Quẻ bối cho thấy, chuyến đi của hai người sẽ nhanh chóng có kết quả.
07:13Có phải thật không? Ngài nói như vậy có phải muốn ăn ủi ta không?
07:19Đương nhiên là thật rồi. Lúc ta bối quẻ này, ta cảm thấy bất ngờ lắm. Nhưng mà, ta thật sự mừng cho hai người.
07:29Dạ phải, cám ơn sư phụ. Sala nữ dương là một diện nữ dương nhân từ. Tôi tin là trời cao nhất định phù hộ các nữ dương.
07:37Hùng hồ, tiên sinh đã bối được một quẻ tốt. Ngài nhất định phải mau chóng, giúp cho Sala nữ dương biến thành một diện nữ dương hoàn toàn khỏe mạnh, mau chóng đoàn tụ với mọi người.
07:49Được rồi, ta sẽ mau chóng quay về đoàn tụ với mọi người. Không chần quà thượng ta còn về kịp lúc mọi người chống lại thiên ma đó chứ.
08:01Được, chúng tôi đợi ngay.
08:09Được rồi, ta phải lên đường đây.
08:19Chúc mừng con điện nữ dương.
08:35Các vị xin bảo trọng A-di-la-phật. Phật tổ phù hộ cho mọi người.
08:48Các vị xin bảo trọng A-di-la-phật. Phật tổ phù hộ cho mọi người.
09:00Các vị xin bảo trọng A-di-la-phật. Phật tổ phù hộ cho mọi người.
09:13Dương Sông, trên cảnh này, làm mình nhớ lại đêm qua lúc mùi điếu tế của Dương Cha.
09:24Điếu văn mà mùi đồng.
09:27Có phải là giới lộ không?
09:34Giới thượng lộ.
09:36Hạ dị hiên.
09:40Lộ hiên.
09:42Minh triều cánh phục lạc.
09:45Nhân tự nhất hứa.
09:48Hạ thời quy.
09:51Cửu Dương Cha.
09:54Sa-la nữ dương.
09:58Ta tuyệt đối không phụ sự hy sinh và cống hiến của hai diện.
10:03Ta nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ giá trời này.
10:12Tù đa lợi. Tù đa lợi. Ma tâm sinh mà dẫn ma khí. Ma khí quá âm trợ quyết ngưng.
10:29Đỗ rằng ta đã giết chết Chu Chấn Cương rồi. Tại sao tâm kiếm vẫn có thể xuất hiện? Đã thừa nguyên khí của ta. Đáng ghét. Thật sự xảy ra chuyện gì?
11:00Tâm kiếm!
11:14Quả nhiên. Trần Ký là khách tin của ma giới.
11:19Xem ra lần này ta bị thương. Cần phải ở lại đây tình dưỡng một thời gian mới được. Không lẽ mọi chuyện đều nằm trong tính toán của Lubaon sao?
11:37Không sao. Nửa tháng sau, cánh cửa của ma giới sẽ mở ra. Đến lúc đó, giết thương của ta cũng đã lành lại rồi. Đến lúc đó, ta sẽ tìm từng người, từng người một để hỏi tội.
12:07Hay lắm. Sala đã bị trọng thương. Coi bộ lần này không phải mình không có kết quả. Sala bị thương. Gia các võ sách sẽ không tài nào hoàn thành.
12:32Đám người Lubaon cũng không tài nào tìm đủ ngũ đại thần Ký. Bước vào tiên cảnh công luôn tìm ngũ sách thổ để giá trời.
12:46Đợi cánh cửa của ma giới mở toàn, ta sẽ có thể xưng bá thiên hạ.
13:03Hồ Tương Gia, phiền ngài bỏ tay ra, tôi đóng cửa.
13:09Lũ quân sư, ngài làm vậy tức là sao? Chẳng những bỏ mặt ta, còn những những bỏ về phòng. Bây giờ còn không cho ta vào đây nữa.
13:19Lũ quân sư, ngài làm vậy tức là sao? Chẳng những bỏ mặt ta, còn những những bỏ về phòng. Bây giờ còn không cho ta vào đây nữa.
13:29Tương Gia, không muốn cho ngài vô, ngài cũng đã bước vô rồi. Ngài muốn mất tích thì mất tích, muốn xuất hiện thì xuất hiện.
13:37Xảy ra chuyện gì, trong lòng ngài biết rõ vô cùng. Ta không có tâm trí đùa với ngài đâu, xin tự nhiên.
13:45À, ý ngài muốn đuổi ta đi hả?
13:49Tương Gia, nếu ngài không đi, thì chúng tôi đi. Chỉ cần có ngài ở đây, thì tất cả mọi người đều cảm thấy rất nguy hiểm.
13:59Tứ Hoàng tử, Hoàng tử quá lời rồi, chuyện có nghiêm trọng đến vậy không?
14:03Nhưng vậy vẫn chưa đủ nghiêm trọng sao? Hôm đó ở hình trường, Tương Gia đã xuất hiện một cách khó hiểu.
14:08Xem chú Khải tiên sinh Tứ Hoàng tử và Cao Bân sư phụ bị Thái tử trảm thủ, nhưng vậy cũng chưa đủ nguy hiểm sao?
14:15Mọi người cho rằng ta đã hạm hại Tứ Hoàng tử, Lưu Quốc sư và Cao Bân sư phụ bị Thái tử trảm thủ à?
14:21Tương Gia, chẳng lẽ không phải là ngài sao?
14:24Tự nhiên không phải rồi. Ê, Tứ Hoàng tử à, thật sự là quán ức vô cùng.
14:36Nè, tất cả mọi người mở to mắt nhìn ta chầm chầm trước là sao đây?
14:41Đang đợi hội kết thúc.
14:43Đương nhiên ta phải nói tiếp rồi. Tứ Hoàng tử, Lưu Quốc sư, các vị đã tưởng lập ân nhân thành kẻ thù rồi.
14:50À đúng là chó cắn...
14:55Lữ Động Tân cắn chó, không biết làm chó tốt.
14:58Hồ Tướng Gia, chẳng phải người ta thường nói chó cắn Lữ Động Tân, không biết làm người tốt sao?
15:04Sao ngài nói là Lữ Động Tân cắn chó, không biết làm chó tốt?
15:08Tô Na, Tướng Gia không dám dí Tứ Hoàng tử là chó, cho nên mới nhanh trí thay đổi, nói là Lữ Động Tân cắn chó.
15:17À, vậy tôi biết rồi. Tướng Gia, ý của ngài muốn nói, Tứ Hoàng tử và Lưu Quốc sư họ đều là Lữ Động Tân, còn ngài chính là...
15:25Chó!
15:30Thí dụ vậy thôi, chỉ là một thí dụ thôi.
15:33Tướng Gia, ngài vui lòng giải thích giùm ta, tấm lòng tốt của chó.
15:36Thật ra, thủ yếu là đối với ngài, ta thực sự là có tấm lòng tốt.
15:42Tướng Gia cứ nói.
15:44À, ê, Tứ Hoàng tử, ngài đã trách quan thần rồi.
15:49Thật ra lúc đó, thần nghe nói là Lưu Quốc sư bị Thái tử bắt giữ, đòi trảm thủ.
15:55Thần vũ đi gặp Thái tử là muốn cầu sinh cho Lưu Quốc sư.
15:58Ngài đi cầu sinh?
16:00Ừ.
16:01Bố Hoàng tử cho rằng, thực tế là ngài hãm hại Quốc sư.
16:04Nếu không thì chuyện Quốc sư thông báo với đàn phâm cứu ta, sao Thái tử biết được?
16:08Ây...
16:10Ê, Tứ Hoàng tử, e trọng Hoàng tử coi thường Thái tử quá.
16:14Thái tử chứng kiến Lưu Quốc sư nguyên linh xuất khồn, cũng không chỉ là một, hai lần.
16:18Giống như lần trước chỉ muốn tìm vô ảnh phủ khái thiên lập địa, cứu Hoàng hậu nương nương.
16:21Lưu Quốc sư đã thi chuyển nguyên linh xuất khồn.
16:24Thái tử không phải là gã khờ, động não một chút suy nghĩ là biết ngài.
16:27Chắc chắn lần này cũng do Lưu Quốc sư thi chuyển nguyên linh xuất khồn để báo với đàn phâm công chúa để cứu Tứ Hoàng tử thôi.
16:32Lúc đó Lưu Quốc sư đứng trước mặt Thái tử, ai kêu ông ta thừa nhận, tựa ông ta thừa nhận mà.
16:37Nếu có đánh chết ông ta cũng không nhận, Thái tử cũng không làm gì được ông ta.
16:41Tướng gia, ngài nói như vậy là không đúng rồi.
16:44Với năng lực của ngài, như song biết, chắc chắn ngài có thể đoán được, chắc chắn tuyên sinh sẽ không chối cãi.
16:49Ây...
16:51Như song cô nương à, nếu ta đoán chính xác có ý muốn hại Lưu Bá Ôn á,
16:54chi bằng ta đi ngăn cản Sala Nữ Dương, không cho bà ta quy thuận đại minh là được rồi, càng đỡ mất công.
16:59Lúc đó khi ở hình trường, nếu ta làm Thái tử, không chấp nhận thỉnh cầu của Sala Nữ Dương,
17:04không cho bà ta quy thuận đại minh, thì ta có nhiều cách lắm à.
17:08Tướng gia, thí dụ thử xem.
17:11Thí dụ như, ta sẽ nói, bây giờ Nữ Như Quốc đã bị quỷ diệt rồi,
17:16do Sala Nữ Dương lâm vào đường cùng nên mới quy thuận thôi,
17:19cho nên tuyệt đối bà ta không thật lòng, lý do đó có đủ hay không?
17:23Ta còn có thể nói, bởi vì trước đó Sala Nữ Dương đã đề cao bản thân quá để tấn công đại minh,
17:29bây giờ lại hạ thấp bản thân mình đến như vậy, đòi quy thuận đại minh, chắc chắn là có âm mưu.
17:34À, mọi người, thấy lý do đó có đủ chưa?
17:37Đúng là lý do đó đủ lắm rồi.
17:39Ê, bởi vậy mới nói, dưới tài nội của ta,
17:43Nếu như ta muốn nhăn cản Sala Nữ Dương quy thuận đại minh,
17:46để Thầy Tự lập tức trả thù Lưu Quốc Sư, thì đó có phải là một việc khó hay không?
17:51Đúng vậy.
17:53Đúng thế không? Nếu ta làm vậy, thì bây giờ Lưu Quốc Sư làm sao có thể cùng với Tứ Hoàng Tử ngồi ở đây,
17:58để đổ qua lý do đó?
18:00Đúng vậy.
18:02Nếu như ta muốn nhăn cản Sala Nữ Dương quy thuận đại minh,
18:05để Thầy Tự lập tức trả thù Lưu Quốc Sư, thì đó có phải là một việc khó hay không?
18:09Đúng vậy.
18:11Tứ Hoàng Tử ngồi ở đây để đổ quan cho người tốt này chứ!
18:17Tương Gia, tích thực là ta đã đổ quan cho ngài.
18:21Ngài không chỉ trách quan ta, ngài không chỉ trách quan người tốt mà còn lấy quán trả ơn nữa.
18:25Ngài nên nhớ, lúc đó khi Nữ Dương dân biểu quy thuận đại minh,
18:29ai đã đứng ở bên cạnh khuyên Thầy Tự nhất định phải đón nhận.
18:33Nếu không, dây cá tính của Thầy Tự rất có thể đã thẳng tay ném vào lò, còn cắn hơn nữa đó.
18:40Tương Gia, ý ngài nói là ngài sao?
18:43Ha ha ha ha, đương nhiên là ta.
18:45Vậy làm sao ngài thuyết phục được Thái Tử?
18:47Ta đã mời Hoàng Thượng đến.
18:49Ta nói với Thái Tử, chuyện này không thể giấu Hoàng Thượng được.
18:53Nếu Hoàng Thượng biết được Thái Tử không chịu chấp nhận, chắc chắn Hoàng Tử sẽ nổi trận lôi định.
18:57Thái Tử không dám gánh chịu trận lôi định này của Hoàng Thượng, đương nhiên là Thượng ta đón nhận.
19:04Tương Gia, báo ôm ra tạ ơn cứu mạng của ngài đối với ta.
19:09Lù quân sự đã tạ ta, ta không dám cầu mong.
19:12Chỉ mong là sau này ngài đừng nên chó cắn lửa động tân là được rồi.
19:16Hả? Tương Gia, sao lại biến thành chó cắn lửa động tân nữa vậy?
19:22Ngài cho tôi hỏi thăm, bây giờ ngài là lửa động tân hay là chó?
19:26Bây giờ nữ dương đang hôn mê bất tỉnh, gia các giở sách lại không toàn diện, bây giờ chúng ta phải tính sao?
19:31Nữ dương đã cố gắng rồi, đến cuối cùng nữ dương vẫn giết lại gia các giở sách.
19:36Có điều lực mất tồn tâm, không thể nào hoàn thành.
19:41Sô Trân, nội dung nữ dương giết lại có thể cho ta coi không?
19:46Ừ.
19:58Hả? Nữ dương!
20:00Hoàng Di Bế Hạ!
20:07Có nhìn thấy gì không?
20:09Hả?
20:16Sô Trân, đây là quyết cạo của nữ dương, thôi thì cô cất giữ đi.
20:24Đây là món đồ cuối cùng của nữ dương để lại, sao chưa nhất định cất giữ suốt đời?
20:30Ừ.
20:32Tiếp theo mình phải làm sao? Chúng ta làm sao tiếp tục trìm kiếm thần khí cuối cùng là tranh đây?
20:40Hả? Vậy...
20:43Quốc sư, hiện giờ tình trạng sức khỏe của Đàn Phân không tốt, ta cần phải chăm sóc cổ.
20:48Cho nên chuyện đi tìm tranh, ta không thể nào giúp được ngài.
20:52Phải làm phiền quốc sư.
20:54Tứ Hoàng tử, Hoàng tử đừng nói vậy. Hoàng tử chăm sóc Đại Công Chúa là lẽ đương nhiên.
20:57Mong Hoàng tử yên tâm, chuyện tìm tranh cứ giao cho thần và tướng gia.
21:01Đã tập quốc sư.
21:11Cung thiện Tứ Hoàng tử.
21:16Tâm Công Chúa, Tô Na, Từng Lý, chúng ta lo việc của chúng ta đi.
21:21Tâm Công Chúa, Tô Na, Từng Lý, chúng ta lo việc của chúng ta đi.
21:24Để lưu quốc sư và mọi người tập trung bằng bạc làm sao để tìm được tranh.
21:27Ừ, bậu xưng khô, chúng ta đi thôi.
21:30Lưu quốc sư, dạy chúng tôi lo việc của chúng tôi nha.
21:33Ừ.
21:34Thần tướng gia, thấy thì ra ngài là một con.
21:37Gâu gâu gâu, một chó.
21:50Để tìm trang trình đối với chúng ta.
22:02Ờ, nhớ ghi lại nha.
22:04Ờ, ờ, đi.
22:06Trời ơi, thấy ghê quá.
22:07Công động quá.
22:08Công động quá.
22:09Thôi đi đi, nhanh lên.
22:10Đi đi.
22:11Ờ, ghê quá.
22:12Tự nhiên đẩy tới đây à, trời ơi, trời đấy...
22:20Tiểu Nhị, làm ơn cho tôi một chán trà.
22:22Ờ được, tới liền.
22:24Ờ, tuyệt quá.
22:31Thải phân tiền.
22:36Cảm ơn.
22:37Không có gì. Cảm ơn.
22:45Cho hỏi, ông có phải là Dương Bản Xứ hay không?
22:48Phải, chúng tôi sống ở đây đã ba đời rồi.
22:51Vậy thì tôi có thể hỏi ông một nơi không?
22:53Không thành vấn đề.
22:54Cứ việc hỏi dân chúng xung quanh hai trăm dậm này.
22:57Mỗi nhà mỗi hộ, ở đâu có cây, ở đâu có giếng, tôi đều hiểu rõ.
23:00Ông có biết nơi nào tên là Quyền Môn Hương không chị?
23:03Cô nương, có phải cô nhầm lẫn không?
23:06Làm gì có Quyền Môn Hương? Không có.
23:10Vậy sao?
23:11Tôi dám chắc không có.
23:12Ở Quy Châu thì có Nhãn Môn Hương, Nghĩa Môn Hương, Thổ Môn Hương.
23:16Nhưng không có nơi nào là Quyền Môn Hương.
23:17Ông chắc chắn chứ?
23:18Chắc chắn không có sai.
23:23Cô nương, có phải cô nhầm lẫn không?
23:25Cô thử tới nơi khác tìm đi.
23:29Cảm ơn ông.
23:30Không có gì đâu.
23:34Trời ơi, đúng là đáng sợ quá đi.
23:36Trời ơi, thiệt là ghê quá.
23:38Ừ, ghê quá.
23:41Trời ơi, thiệt ghê quá, coi kìa.
23:43Thật là đáng sợ quá.
23:46Ông chủ, đâm thêm nước đi.
23:48Ừ, tới liền, tới liền.
23:55Nguyệt Phương Đặc Sứ, sao cô tới nhà bếp?
23:57Có phải Nữ Dương gọi cô tới tìm tôi?
24:00À, tôi đang nói gì vậy?
24:02Nữ Dương đã đi rồi.
24:05Phải, Nữ Dương đã đi rồi.
24:07Tôi không phải tới truyền chỉ lệnh, tôi đến đây...
24:10À, Nguyệt Phương Đặc Sứ, cô tới đây làm gì vậy?
24:14Tôi định tới đây xem thử coi có chuyện gì cần tôi phụ không?
24:18Phụ hả?
24:19À, không cần đâu.
24:20Nguyệt trong nhà bếp cho tôi và Thủy Hồ là được rồi.
24:23Phải đó.
24:24Bây giờ không còn chiến tranh nữa,
24:26hai chúng tôi sợ suốt ngày rảnh rỗi sẽ trở nên lười biến,
24:28cho nên tới đây làm phụ thôi.
24:31Phải.
24:32Hơn nữa, Nguyệt Phương Đặc Sứ, cô là quý tộc,
24:34chuyện trong nhà bếp không thích hợp với cô lắm đâu.
24:36Đừng nói quý tộc gì hết.
24:38Bây giờ, nữ như quốc này đã biến thành phiên tục của Đại Minh rồi.
24:42Trong nữ như quốc này không còn quý tộc nữa.
24:45Từ nay mọi người đừng gọi tôi là Nguyệt Phương Đặc Sứ gì nữa,
24:48gọi tôi là Sứ Trân được rồi.
24:50Đành là nói như vậy,
24:52nhưng mà bất thình lệnh kêu chúng tôi sửa miệng,
24:55chúng tôi không quen lắm.
24:56À, chuyện trong nhà bếp,
24:59cứ giao cho chúng tôi làm là được rồi,
25:01không có vấn đề gì đâu.
25:02Cô không cần phải gắt sáo.
25:04Ê, Nguyệt Phương Đặc Sứ!
25:06Vậy sao được?
25:07Những công việc năng nhộn như vậy, tôi sợ cô lạc không nổi.
25:10Ừ, đúng rồi đó.
25:11Tôi thường nói với hai người,
25:13thật ra mấy ngày qua tôi luôn thấy bất an.
25:16Bởi vì từ nhỏ tôi đã mù coi mẹ,
25:18chính nữ dương để giữ tôi ở bên cạnh chăm sóc.
25:22Bây giờ người đã đi rồi,
25:24tôi đánh rỗi suốt ngày sẽ nghĩ đến trưởng dương,
25:27hay nghĩ đến người thì tôi khó chịu lắm.
25:30Cho nên mới tới đây tìm công việc gì đó để làm.
25:34Thì ra là vậy.
25:35Cũng phải ha.
25:37Lúc trước nữ dương thương yêu Nguyệt Phương Đặc Sứ như con ruột của mình vậy đó.
25:42Người thân nhất với nữ dương chỉ có cô thôi à.
25:45Bây giờ nữ dương ra nồng nổi này,
25:49tôi thấy ngoại trưởng Đại Công Chúa và Tâm Công Chúa,
25:52người đau khổ nhất chính là cô.
25:55Nguyệt Phương Đặc Sứ, sao cô không nói sớm?
25:57Thật ra hai chúng tôi chạy đôn chạy đáo trong nhà bếp này cũng bận lắm.
26:01Chúng tôi còn nhiều thứ cần ghiêng.
26:03Cô coi, cô coi, cái này nè.
26:04Trời ơi, nặng quá à.
26:07Khiên cũng, khiên không có nổi nữa.
26:10Với lại, những lúc này rất là người vụ.
26:13Cô có nhầm lẫn không vậy?
26:15Hôm qua tôi thấy cô đã khiên hết mấy bao rồi mà đi tới đi luôn cũng đâu có mệt.
26:20Hơn nữa, cái bao này đâu có nặng đâu.
26:24Có gì nặng đâu, nhẹ tên à.
26:28Cô làm vậy tức là sao chứ?
26:30Tao cố tình làm cho Nguyệt Phương Đặc Sứ coi đó.
26:33À, mấy cái bao này nặng quá à.
26:36Nặng, nặng, nặng quá à.
26:38Sắp khiên không nổi rồi.
26:45Bể hết rồi.
26:46Cẩn thận.
26:48Nguyệt Phương Đặc Sứ, tay của cô chảy máu rồi kìa.
26:51Thủy Hồ, cô coi kìa, làm cho Nguyệt Phương Đặc Sứ bị thương rồi.
26:55Xin lỗi nha, cũng tại tôi.
26:58Không sao đâu, chỉ bị thương nhẹ thôi mà.
27:02Ơ...
27:09Bị thương rồi, bị thương thật rồi.
27:11Không thể phân biệt nặng nhẹ gì nữa.
27:14Ơi...
27:16Ê, đó là...
27:17Ê, ê, ê, ê...
27:25Ê...
27:26Là cái gì vậy?
27:29Là cái gì vậy?
27:40Hả?
27:41Mày lấy ta ra đâu?
28:01Động thiên lại đã do giọt nước tạo thành tiếng đàn.
28:05Cho nên lúc đó, trên họp ngọc...
28:07có thể thay đổi địa hình
28:09cho nên mới có câu thơ quả kỳ tẩu băng dai
28:13và các giọ sách
28:15có thể hướng dựng chúng ta tìm được ngũ đại thần khí
28:17đồng thời giúp chúng ta bước vào tiên cảnh
28:19cho nên mới nảy sinh câu thơ
28:21MỘC THƯ CHỊ TIÊN CẢNH
28:25Tương gia
28:27thật ra trong mỗi một câu thơ này
28:29trong đó đều có hạ mi của nó
28:31Vậy thì chúng ta cứ xem thử
28:33quả hàng CÔN LÔN THỔ
28:35Chữ hàng này
28:37hàng
28:39thiên kê
28:41xích vụ giả
28:43Trong lễ ký cũng có nói
28:45Cổ của chim muôn dài
28:47gọi là hàng
28:49Không lẽ tranh này có liên quan
28:51đến chim muôn sao
28:55Nhưng trong đàn cung biên cũng có ghi chép
28:57Nhung sự thừa hàng
28:59tính dụng bạch
29:01Không chừng chữ hàng này
29:03chỉ chim muôn
29:05Khoan đã
29:07Thiên sinh à
29:09Hai người nói liên tu bất tận
29:11Sao tôi không hiểu được câu nào hết
29:13Cho nên phiền hai người nói đơn giản chút được không
29:17Bến Ú
29:19Trong cổ thơ
29:21đề cập rất nhiều chữ hàng này
29:23Tướng gia đang suy đoán
29:25Trong thi cú
29:27Ngũ Đại Thần Ký
29:29Chữ hàng này thật sự có ý nghĩa nào khác không
29:31Lúc nãy tướng gia đưa ra câu thơ đó
29:33Hoàn toàn là muốn nói hàng có liên quan
29:35đến lông dũ của chim muôn
29:37Nhưng ta cho rằng chữ hàng này
29:39Không nhất thiết có liên quan đến chim muôn
29:41Không chừng ám chỉ
29:43Bạch mãn
29:45Nhưng mà
29:47Trong thi kinh cũng có nói
29:49Dương lửa thang thang
29:51Như phi như hàng
29:53Chữ hàng này
29:55Có lẽ có nghĩa là bay cao
29:57Cái này không phải chim
29:59Nhưng mà nó lại biết bay
30:03Ta cho rằng bay cao
30:05Không nhất thiết phải giải thích như vậy
30:07Có lẽ chúng ta
30:09Nên giải thích là hàng mực
30:13Tào Phi có nói
30:15Cổ nhân thời xưa
30:17Gửi thương cho hàng mực
30:19Ý kiến gửi biên tập
30:21Trên đời này
30:23Có bức tranh nào mà không cần dùng bút mực để dẻ
30:25Nếu dùng hàng mực để giải thích
30:27Có khi nào đơn giản quá không
30:29Như sông còn biết
30:31Chữ hàng còn có nghĩa là
30:33Thảo mộc và canh chi
30:35Có khi nào bức tranh đó
30:37Được khắc ở trên cây không
30:41Bây giờ không có giỏ sách chỉ dẫn
30:43Chúng ta chỉ có thể dùng câu thơ
30:45Trên hộp ngọc để mà suy đoán
30:47Lúc nãy những gì chúng ta nói đều có lý
30:49Nhưng không có điều nào mà chúng ta có thể cẳng định
30:53Ồ tôi nghĩ ra rồi
30:55Ê
30:57Tiên sinh
30:59Ngài có thể bốc huệ xem thử
31:01Mỗi lần Ngài gặp khó khăn gì
31:03Chà phải luôn dùng huệ bói để xem sao
31:05Bốc huệ?
31:07Không cần bốc huệ nữa
31:09Mấy ngày qua ta đã âm thầm bói nhiều lần rồi
31:11Mỗi lần giải thích đều rối tung kể lên
31:13Không có lần nào giải thích chỉnh tề
31:15Giải thích hoàn hảo
31:17Nè nếu bốc huệ có ích
31:19Ta và Lưu Quốc Sư không cần phải đứng đây
31:21Dắt óc suy nghĩ
31:23Ta nghĩ đó là do thuộc bói huệ
31:25Liên quan đến sự dựng hành của dạng dựt trong thiên hàng
31:29Nhưng công lôn tiên cảnh này
31:31Không phải thuộc về tục thế
31:33Cho nên dù bói thế nào cũng không có kết quả
31:37Sao lại như vậy
31:39Tức là bây giờ chúng ta không còn manh mối gì sao
31:41Trứng bôn đằng lại phát sáng nữa
31:43Gần đây số lần phát sáng của nó càng lúc càng nhiều
31:45Nhưng mà sao đến giờ vẫn chưa có tín hiệu gì hết
31:47Như sông cô nương à
31:49Bây giờ là lúc nào chứ
31:51Cô còn quan tâm tới cái trứng đó
31:53Đương nhiên là phải quan tâm rồi
31:55Tôi đã hứa với bôn đằng
31:57Phải chăm sóc con của nó đàng hoàng
31:59Ờ
32:01Bây giờ là lúc nào chứ
32:03Cô còn quan tâm tới cái trứng đó
32:05Đương nhiên là phải quan tâm rồi
32:07Tôi đã hứa với bôn đằng
32:09Phải chăm sóc con của nó đàng hoàng
32:11Ờ
32:13Tiên sinh, bây giờ ta không tìm được tranh
32:15Vậy thì Quỳnh có thể dành chút thời gian
32:17Để coi dù mùi tại sao bôn đằng vẫn chưa có nở ra không
32:19Có phải là nó có vấn đề gì không
32:21Ừ
32:25Mẹ
32:27Nè
32:35Trứng bôn đằng này đã nứt rồi
32:37Con nửa ánh sáng từ trong rảnh nứt phát ra
32:41Quỳnh nghĩ tiểu bôn đằng
32:43Chắc là sắp trao đời
32:45Có chứ không
32:47Trứng bôn đằng
32:49Đợi người bấy lâu
32:51Cuối cùng người cũng trao đời rồi
32:55Bây giờ là lúc nào
32:57Một cái trứng sắp nở ra mà làm như
32:59Sẽ ra chuyện gì nghiêm trọng lắm vậy
33:01Sợ là nữ dương à
33:03Nếu như bà hôn mê bất tỉnh
33:05Thì làm ơn viết xong giỏi sách mới hôn mê đi có được không
33:07Không có thi cứu trong giỏi sách giúp đỡ
33:09Thật ra còn cách nào để có thể làm chứ
33:13Ừ
33:15Đợi nãy giờ rồi
33:17Sao nó vẫn chưa ra vậy
33:19Không lẽ dao lưng sắp trao đời
33:21Cần phải có thời cơ gì sao
33:23Thời cơ
33:25Thời cơ gì chứ
33:27Không chừng dao lông trao đời
33:29Cần phải có trợ lực gì đó
33:31Giúp dao lưng phá võn
33:33Ờ
33:35Hay là để tôi lấy thiết truy tới gõ thử coi sao
33:37Không cần
33:39Tôi không muốn bạo hiểm như vậy đâu
33:41Lỡ tiểu quân đàn sở ý bị đập trúng thì sao
33:43Ờ đúng rồi
33:45Đập chết càng tốt chết bớt con nào đỡ con đó
33:47Tướng cha
33:51Tôi không có nói à
33:53Tôi không có nói gì hết
33:55Ừ
33:59Luân quốc sư
34:01Chuyện này đã hoàn hảo rồi
34:03Hả
34:05Vậy nghĩa là sao
34:07Rộng nhiên võ sách này phát ra hào quang
34:09Sao nó tự động lấp đầy những chữ ở trên đó
34:11Ờ
34:13Sao lại như vậy
34:15Trước khi nó phát ra hào quang
34:17Có xảy ra chuyện gì không
34:19Chuyện là như vậy
34:21Bởi vì tay của tôi bị cắt trúng
34:23Dù tình là máu rơi vào võ sách
34:25Sau đó thì phát quang
34:27À được rồi được rồi con nói chuyện đó đã
34:29Tao lấy võ sách ra cho mọi người coi thử đi
34:31Được
34:43Đúng là có thi cứu
34:45Lần này tao đã nhìn thấy rồi
34:47Hay lắm
34:49Nhưng mà Nguyệt Phương đặc sứ
34:51Ý cô nói
34:53Sau khi võ sách chạm vào máu của cô
34:55Nó liền tự động phát ra hào quang
34:57Nó tự động bù lấp võ sách này sao
34:59Ờ
35:01Nếu nói như vậy
35:03Máu của Nguyệt Phương đặc sứ
35:05Đã làm cho võ sách có sự thay đổi
35:07Ừ
35:09Đúng là có khả năng đó
35:13Tiến sinh
35:15Vậy tức là sao
35:17Ta nghĩ
35:19Trong quá trình nữ dương hoàn thành ra các võ sách
35:21Thì giống như là làm phép
35:23Cho nên nữ dương
35:25Mới tổn hầu chân nguyên của mình
35:27Cuối cùng nữ dương dùng máu của mình
35:29Để giết ra các võ sách
35:31Có nghĩa là trong quá trình làm phép
35:33Đã còn thêm sức mạnh của máu
35:35Vậy thì biến thành quý chú
35:37Quý chú chưa được hoàn thành
35:39Bị nhun máu sẽ sinh ra sức mạnh mới
35:41Tự động hoàn thành toàn bộ
35:43Quá trình làm phép này
35:45Giết hết toàn bộ ra các võ sách
35:47Nhưng mà
35:49Muốn khởi động quý chú này
35:51Cần phải là người có hoài niệm rất sâu sắc
35:53Với chủ nhân của quý chú này
35:55Thì mới có thể làm được
35:57Từ khi nữ dương đi đến nay
35:59Đức thực lúc nào xóa chân
36:01Cũng mong giấu đến nữ dương
36:03Nhưng mà chuyện của tôi cũng quan trọng
36:05Bây giờ quan trọng nhất là mong chúng
36:07Giải được bí ẩn thi cuối trong võ sách
36:09Như vậy mới không phụ
36:11Sự hy sinh của nữ dương
36:13Ừ
36:17Nhìn thi cuối trên này
36:19Mấy câu đầu
36:21Đều là những chuyện chúng ta đã trải qua
36:23Hai câu cuối cùng này
36:25Dục dứng tiên cảnh
36:27Đồ hạ tải
36:29Cô nữ đàn cầm
36:31Dao lưng sinh
36:33Tức là
36:35Cũng dính liếu đến dao lưng
36:37Không lẽ cầm này
36:39Là môi giới để cho dao lưng
36:41Trao đầy hay sao
36:43Cột cô nữ
36:49Cô nữ
36:51Bệnh ưu à
36:53Trẻ thơ mất cha
36:55Hay là người không cha không mẹ
36:57Thì gọi là cô
36:59Nè
37:01Thật ra ngươi hiểu chữ này hay không
37:03Đương nhiên là hiểu rồi
37:05Hiểu hả
37:07Vậy tao hỏi ngươi
37:09Cô nữ có nghĩa là gì
37:11Cô nữ hả
37:13Đương nhiên là cô gái không có cha mẹ rồi
37:19À
37:21Đức thực tôi
37:23Phù hợp với điều này