HOÀI MONG Từng giọt lệ mờ trong sương Chờ ai cơn mộng xưa đã phai mờ Từ khi em qua chốn này Những ân tình hay có anh đợi mọng...
Từng giọt lệ mặn đắng môi Tình xa nên mùa thu cũng qua rồi Thuyền lênh đênh trên bến vắng Gió ơn xin đừng cho anh vấn vương mùa trăng
ĐK : Tình gọi ai trên bờ vai Thương kiếp hoa sao không ngày mai ( tàn phai) Người yêu ơi còn đâu câu hát ngàn năm Rồi giọt nắng vẫn trầm ngâm Hát vang lên câu nhạc rộn ràng Vắng em nên mùa thu cũng qua dần
Tình gọi ai trong mù khơi Thương nhớ nên con tim mồ côi Người yêu hỡi về đâu giây phút mặn nồng có đôi Mùa hạ trắng vẫn trầm ngâm Giấc mơ ơi! đâu là cuộc đời Ánh trăng vàng tươi luôn có ta ......hoài mong.
HOÀI MỘNG (CUỘC TÌNH TRONG CƠN MƯA) Thời gian trôi nhanh như giấc mộng Có tiếng chim líu lo buổi sáng mù sương Hỡi em đừng khóc làm gì cho nhạt phai giấc xuân buồn. Cuộc đời mình nào có hay nụ cười thật hư vô, Dìu nhau giữa cơn mê có anh thắp lên cơn sầu
Rồi ta đưa nhau về cõi nào Phố ấy mưa vẫn rơi người vẫn vui Vắng em thành phố thật buồn Cơn mộng giăng kín tâm hồn Anh ngồi một mình giữa quán khuya Nhìn lại giòng sông Chiều nay có một người hát trong bóng đêm âm thầm.
ĐK : Ai về xin nhớ cho anh mộng hoài đêm nay Đến bên anh tình hỡi xin em đừng buồn khi kỷ niệm cũ Ai về xin nhớ có anh hoài mộng suốt đời Vòng tay vẫn mơ câu hạnh phúc một đêm viễn xứ Uống hết ly ruợu cay, tình anh là con sóng hải hồ Gió hỡi có mơ gì không ngày mai xin gọi lại đời nhau.
Be the first to comment