Đi đến trình phátĐi đến nội dung chính
  • 9 giờ trước
Gõ Cửa Thăm Nhà tập 274: Đằng sau profile “khủng” của nữ dân quân du kích miền Nam A80

GÕ CỬA THĂM NHÀ là chương trình truyền hình thực tế với nhiều cung bậc cảm xúc về gia đình nhằm mang lại giá trị trân quí về tình cảm gia đình. Chương trình sẽ đến gõ cửa vào đúng bữa cơm của một gia đình để thăm hỏi và tìm hiểu câu chuyện cuộc sống hiện tại của các gia đình, điều hạnh phúc, trăn trở, nuối tiếc, mong ước...

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Ngày mai nó đi không biết chiều về mẹ mẹ
00:02Mẹ thấy đi diễn binh đẹp không mẹ
00:04Ừ đẹp con
00:04Mẹ thấy người ta đi về đẹp không mẹ đẹp con
00:07Mẹ ngày mai con đi
00:08Nó nói ngày mai con đi cho nó đi rồi con
00:11Chính mình cũng xúc động luôn
00:13Rồi là con gái nó đi về
00:14Là ông thượng đúng cha vắng mấy tháng trường
00:19Dạ
00:19Mẹ giờ đi hợp con bà
00:20Ôm con gái ôm
00:21Cô tự hào với con
00:23Tranh đứa con lớn
00:24Học giỏi không biết
00:25Có bằng thạc sĩ luôn á
00:26Công ty riêng
00:27Hai đứa sau là bác sĩ con
00:29Tới nàng này
00:30Con biết trời ơi
00:32Học rồi con biết làm nghề thiết kế
00:34Con nói
00:34Trời ơi làm thiết kế ngộ ta
00:36Tối ngày cô thấy nó làm giấy
00:37Làm giải
00:38Làm quấn tùm lum tà la
00:39Thì con biết đậu cái vèo lên thủ hoa
00:42Rồi bắn sớp
00:42Bắn gì tùm lum có không
00:43Tết hai vỗ quải thường về lắm
00:45Bên vợ
00:46Nhưng mà cái
00:47Hai năm ba năm
00:49Vì nó
00:49Ba năm không về nhà
00:50Cô biết đây của chi mà làm như bên Mỹ
00:52
00:53Tại vì
00:53Khổ quá không vậy
00:54Cái đứa xa thứ hai là
00:56Mình về bụng đói
00:57Đâu có về được
00:58Đâu có điều kiện lý
00:59Nghe giờ
01:00Xin chào cả nhà
01:08Trong dịp mà đại lễ 2 tháng 9
01:10Nếu mà cả nhà mình có theo dõi
01:12Thì cả nhà mình sẽ thấy
01:13Một bức ảnh rất là viral như thế này
01:15Và hiện tại bây giờ là
01:16Tuyên đang có mặt
01:17Tuyên đang đi tìm chủ nhân
01:19Của tấm hình này
01:20Cô bé đó đang đứng bên này nè
01:22Hello
01:23Anh Tuyên chào Thư
01:23Dạ em chào anh Tuyên ạ
01:25Đông An Thư
01:27Cô gái Gen Z sinh năm 2000 này
01:29Là hình mẫu của một thế hệ mới
01:31Vừa tài năng
01:32Vừa kỳ luật
01:33Lại giàu lòng nhân ái
01:34Với tinh thần khởi nghiệp mạnh mẽ
01:36Cô không chỉ xuất sắc
01:37Tốt nghiệp thủ khoa
01:38Ngành thiết kế thời trang
01:39Đại học Tôn Đức Thắng
01:40Và giành được học bổng thạc sĩ toàn phần
01:43Mà còn là ba chủ trẻ
01:44Điều hành thành công
01:46Hai quán cà phê
01:46Tại thành phố Hồ Chí Minh
01:48Nhưng cuộc đời của Thư
01:49Không chỉ xoay quanh
01:50Giảng đường
01:51Và công việc kinh doanh
01:52Cô gái trẻ này
01:53Đã chọn một con đường khác
01:55Để thể hiện tinh thần yêu nước
01:56Tự nguyện tham gia đội hình A80
01:58Diễu binh ngày 2 tháng 9
02:00Từ bản vẽ thiết kế
02:02Đến kỷ luật thép trên thao trường
02:04Thư đã rẻ luyện nên một bản lĩnh thép
02:06Một niềm tự hào
02:07Và ý chí phục vụ cộng đồng
02:09Và sau tất cả
02:10Cô vẫn âm thầm lan tỏa điều tử tế
02:13Qua những hoạt động thiện nguyện không ngừng nghỉ
02:15Đình điểm là bộ tranh ký họa
02:17Về bão Yagi
02:188 bức vẽ đơn sơ
02:19Nhưng đã lây động hàng triệu trái tim
02:21Khắc họa một cách chân thực
02:23Và ấm áp tình người Việt Nam
02:25Giữa muôn vàn khó khăn
02:26Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:28Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:29Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:32Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:34Tại vì anh Tuyên tìm hiểu trước mắt là một tấm hình rất là viral trong dịp đại lễ 2 tháng 9 A80.
02:41Thứ nhất, thứ hai nữa là anh Tuyên tìm hiểu em là một cô bé rất là giỏi, ý chí, kiên cường.
02:46Cô bé ấy là chủ nhân của tấm hình kia và cũng là chủ nhân của chiếc quán cà phê xinh xắn như thế này.
02:52Em sẽ mời anh Tuyên một ly nước nha. Anh Tuyên có muốn chọn món nào không?
02:56Em làm bartender luôn hả?
02:58Bình thường em không làm nhưng mà bữa nay là anh Tuyên ghé đến cho nên là em sẽ tặng tay.
03:02Vinh hạnh quá. Bây giờ em mới làm như vậy anh uống cái đó.
03:05Dạ, ok. Vậy anh Tuyên đợi em một xíu nha.
03:07Ok.
03:20Vậy là xong một ly trà matcha. Món này thì thường thường với Hân nhà anh thích hơn.
03:27Ngon quá.
03:27Ở trong này thì nó đúng nghĩa bí mật luôn. Tại vì em cần một không gian cực kỳ yên tĩnh để cho các bạn ở đây có thể học bài.
03:36Rồi mấy bạn đang học qua đó mình vô có bị phiền không?
03:38Chắc em sẽ xin mấy bạn một xíu để...
03:40Chắc em xin mấy bạn một xíu.
03:41Xin mọi người quay hình một xíu nha.
03:44Xin mọi người thỏng cảnh quay hình một xíu.
03:46Xin lỗi. Anh biết là không gian này đang rất là im ấm để tụi em học bài.
03:52Nhưng mà bây giờ cho anh là chị Thư ở đây làm phiền mấy đứa tí xíu nha.
03:56Nó hơi ồn nha. Coi như là mình dạy trí 10 phút đi.
04:00Chỉ cần đóng cái cửa lại là không gian ở đây nó rất là chill.
04:04Và mình có phụ phí thêm một cái khoảng nào không?
04:06Dạ. Cái khu vực bên trong đây là sẽ là bán theo giờ chứ không có bán theo ly nước.
04:13Thì giá rất là phải trăng.
04:14Chỉ tầm 6 nghìn một giờ cho các bạn có phong gian học bài.
04:186 nghìn một giờ?
04:19Dạ.
04:20Anh ơi quá tuyệt vời luôn.
04:21Phong gian máy lạnh và rất là nhẹ nhàng và chiêu chiêu dễ học bài.
04:27Dạ. Bàn ghế cũng được thiết kế theo cái công năng học bài.
04:30Các bạn ở đây đều sẽ có không gian học một mình.
04:34Học theo nhóm và học nhóm bốn người.
04:36Thì ở bên đây sẽ là không gian mà các bạn thích học một mình.
04:40Dạ.
04:41Các bạn sẽ đi một mình và...
04:43Đèn mình tự trang bị cho các bạn luôn?
04:45Dạ. Đèn trang bị cho các bạn đầy đủ luôn.
04:47Đó. Một góc đều có đèn riêng và cả hình chân trí tiên ở đây.
04:53Thôi vậy anh sẽ cảm nhận là cái này em làm giống như là em hỗ trợ, em giúp các bạn thôi.
04:57Chứ đâu phải là thu phí gì.
04:59Mà cả nhà mình cứ hình dung đi 6 nghìn một giờ.
05:01Rồi tiền điện thì máy lạnh thì tất cả mọi thứ luôn.
05:04Thì bù vô đâu có là bao nhiêu đâu.
05:06Dạ. Tại giờ em cũng hiểu tâm lý sinh viên của các bạn.
05:10Do em cũng đã từng trải qua cảm giác này nên là em muốn tạo một không gian cho các bạn khỏi mái nhất khi mà học.
05:17Đấy là không gian học bài nhóm.
05:20Các bạn có thể học nhóm.
05:22Xin chào các em nha.
05:23Xin lỗi ơi làm phiền các em xíu.
05:25Cứ học đi ha Cân.
05:26Có khu học 2 người, học 4 người là rất là nhiều.
05:29Tổng không gian ở đây mình được nếu mà full các bạn sinh viên thì nó cũng phải 4-50 người không em?
05:36Dạ hơn.
05:37Hơn?
05:38Dạ.
05:38Mặt bằng ở đây là em phải thuê hay là mặt bằng nhà?
05:41Dạ mặt bằng nhà em.
05:42Của ba mẹ?
05:43Dạ của ba mẹ.
05:43Thì em nghĩ là chắc có mặt bằng nhà thì mới làm được điều đó thôi chứ mà mình thuê thì chịu không nổi đâu.
05:48Dạ.
05:49Khi mà ba mẹ biết cái ý tưởng này của em thì ba mẹ cũng rất là hỗ trợ.
05:52Tại vì là một cái ý tưởng tốt là cũng giúp cho mọi người đó.
05:56Những cái sách này là mình trang trí để đó là mình có hỗ trợ gì được cho các bạn không em?
06:00Sách này là điều rất là đặc biệt trong quán của em đó là sách mà mẹ em giữ của 4 anh chị em học 25 năm qua.
06:09Vâng.
06:09Dạ là sách học của 4 em từ lớp 1 cho tới bây giờ.
06:12Anh có thể xem em ví dụ thử một quyển nha.
06:15Đây là sách lịch sử của An Thư lớp 64 trường Trung Mỹ Tây 1.
06:23Mẹ của An Thư là giữ lại tất cả mọi thứ.
06:25Thứ nhất là kỷ niệm.
06:26Thứ hai nữa là mình có hỗ trợ được cái gì thì hỗ trợ.
06:29Dạ.
06:30Chữ của em viết đây hả?
06:31Dạ.
06:31Từ năm lớp 6.
06:32Sách lịch sử nha cả nhà.
06:34Văn học.
06:35Là của chị hai em.
06:36Văn học lớp 6.
06:38Chị hai sinh năm mấy?
06:39Dạ chị hai sinh năm 94.
06:40Cô ơi.
06:41Tất cả những quyển sách này của 4 anh chị em của An Thư đi học là cô giữ lại hết tất cả.
06:47Rồi bây giờ cô trang trí ở đây.
06:48Làm sao cô giữ được dạy hay vậy?
06:50Tại thấy mình nhớ quá cái con của mình đã học.
06:52Thấy giỏi quá cái nào cũng đem vô.
06:55Bằng khen tụi nó.
06:56Đương giờ đứa thùng cô để bệnh á.
06:58Từ nhỏ tới lớp 12 luôn á.
06:59Bỏ đứa năm mấy cái bằng khen á.
07:01Là từ đó giờ mình ở đây luôn hả?
07:02Mình có dọn nhà tới rồi.
07:03Là giờ ở đây luôn hả con?
07:04Dạ ở đây luôn hả con.
07:05Giờ giữ làm kỷ niệm hết luôn.
07:07Từ nhỏ tới lớn không bắt cuốn nào mà cũng bỏ cuốn nào luôn.
07:09Từ lúc nó học dễ lòng luôn á.
07:11Giết ô y.
07:12Hay quá.
07:13Con cảm ơn cô.
07:16Hello.
07:17Xin chào chị ba.
07:17Cả nhà ơi gọi chị ba là chị ba theo bế thư thôi.
07:24Chứ thật ra là chị ba sanh 94.
07:26Chị ba còn nhỏ xíu à.
07:27Chị ba 96.
07:28Chị ba 96.
07:29Chị ba 96 dạ.
07:30Ủa 96 là nhỏ hơn thiên hơn 10 tuổi á.
07:34Xin lỗi em tên gì?
07:35Em tên Khoa.
07:36Em tên Khoa.
07:37Hình như là đang theo học bác sĩ đúng không?
07:39Dạ em đang học bác sĩ nội trú gia liệu.
07:41Là học ở đó bao lâu mình mới ra lần em?
07:44Thường thì học 6 năm y.
07:45Sau rồi mình sẽ học liên tục 3 năm lần trú nữa.
07:48Bạn 9 năm đến 10 năm.
07:509 năm tới 10 năm.
07:51Rồi bây giờ em học được mấy năm rồi?
07:53Dạ em học được 10 năm rồi.
07:5410 năm rồi hả?
07:55Vậy là sắp ra làm bác sĩ rồi đúng không?
07:57Dạ đúng không?
07:58Hay quá.
07:59Đứa em kế là con trai?
08:01Dạ đúng không?
08:02Vậy giờ là gia đình mình ba gái một trai?
08:04Dạ ba gái một trai.
08:05Bạn kia cũng có theo học bác sĩ luôn?
08:06Dạ đúng không?
08:07Mẹ kia là bác sĩ phẫu vật tạo hình thẩm mỹ.
08:10Nhà em hay gẹo là em là đứa học giỡn nhất nhà.
08:13Tại vì ba anh chị của em quá khủng.
08:15Quá khủng hả?
08:16Mà ba anh chị em quá khủng.
08:17Ừ cuối cùng em là trùm cuối em khủng hơn nữa.
08:20Giờ chị ba em cũng sắp đi làm đó.
08:22Có gì là...
08:23Ủa em đi làm luôn rồi hả?
08:24Dạ.
08:25Em tốt nghiệp rồi.
08:26Tốt nghiệp rồi.
08:27Dạ.
08:27Dạ.
08:27Hiện tại giờ công việc em là ở đâu?
08:29Dạ em đang nằm ở cú nhuộn.
08:31Còn với ba chị ba nha.
08:32Dạ chị ba.
08:33Ủa mà quên nữa.
08:34Chưa gì hết sao?
08:35Chưa hết ba mẹ muốn bán em rồi.
08:37Lúc nãy là mẹ nói là mấy đứa con có ai quen không?
08:40Giới thiệu nó.
08:41Cho nó đi dùm cô luôn đi.
08:43Học 10 năm lâu quá.
08:45Không ai đợi được.
08:47Dạ em chào mọi người nè.
08:48Rồi thôi anh Tuyên gửi lời chúc em lúc nào cũng mạnh khỏe.
08:51Tinh thần tuôn vui vẻ như thế này nha.
08:53Sớm lấy chồng cho ba mẹ vui.
08:54Trước đó là em đã từng có một quá trình gì để mà em hoạt động
08:59hay là đụng cái em thích, em muốn được đi tham gia Diễu Binh như vậy?
09:05Cái điều mà khiến em quyết tâm đăng ký đi A80 đó là
09:08em là người ngồi bên đường xem Diễu Binh vào lúc A50, 30 huyến 4.
09:1430 huyến 4.
09:14Dạ.
09:15Và em phải nói là em bị thu hút bởi cái vẻ đẹp đội hình, đội ngũ của các anh chị đi Diễu Binh ngoài đường.
09:22Phải là quá đẹp, quá xuất sắc.
09:23Và trong đầu em lúc đó chị nghĩ là mình có thể là họ không ta?
09:29Mình cũng muốn cái cảm giác mà đi trong vòng tay nhân dân là như thế nào?
09:34Cho nên là sau cái đêm 30 huyến 4 đó là em về em tìm hiểu.
09:37Cho nên là em đã có thể đăng ký từ xã của em lên.
09:43Cho tới khi mà em trở thành một chiến sĩ chính thức của A80 luôn.
09:47Vậy là em may mắn đó.
09:47Nhiều người cũng đăng ký mà đâu có được đi đâu đúng không?
09:50Sau khi đi về thì em hả không giác như thế nào?
09:53Quá đổi tự hào.
09:54Quá đổi tự hào.
09:55Cái khoảnh khắc mà được Diễu Binh ngang lăn bát nó giống như là mọi thứ nó lắng động tại đó.
10:02Nó không phải biết dùng từ nào diễn ra nữa.
10:04Con biết ngày mai nó đi, con biết chiều vài mẹ mẹ.
10:07Mẹ thấy đi diễn binh đẹp không mẹ?
10:09Ờ đẹp con.
10:10Mẹ thấy người ta đi về đẹp không mẹ?
10:11Đẹp con.
10:12Mẹ ngày mai con đi.
10:14Nó nói ngày mai con đi, cái nó đi rồi con.
10:17Nó không nói tiếng nào luôn á.
10:18Vậy là bé Thư đã có sự sắp xếp trước đó rồi.
10:20Con không biết luôn.
10:22Dạ đúng.
10:22Em thường hay thông báo hơn là em xin phép.
10:25Và em biết cái điều em làm là đúng là tốt.
10:28Cho nên là em cũng biết là ba mẹ cũng sẽ ủng hộ.
10:31Câu khóc.
10:33Câu khóc.
10:34Bây giờ cô lại khóc nữa kìa.
10:37Điện thoại về nó kêu đem đồ ra.
10:38Ông xã đoại mãi cái cô đem ra.
10:40Cái ông nói chuyện cô.
10:42Ông nói cô mừng hỏi gì.
10:43Con bé nó đi nữa dạng hãnh viện lắm.
10:45Cô nói chú ơi giờ tôi không biết hãnh viện là gì hết.
10:48Nó bỏ tôi nó đi hết rồi chú ơi.
10:50Thời gian đó là chị hai em đã lấy chồng.
10:53Nên là ở nhà chồng rồi.
10:54Chị ba với anh nhỏ của em thì làm bác sĩ.
10:57Cho nên là đi liên tục mà ít ở nhà lắm.
10:59Thì em là một đứa mà giống như là em hay ở nhà nhiều nhất.
11:02Tại em làm công việc freelance đó nên em hay hay ở nhà.
11:05Cái đôi một cái em cũng nói mẹ em đi luôn.
11:07Cái mẹ em hay giỡn là bốn đứa bỏ từ đi hết trơn rồi.
11:12Bỏ lại hai ông bà già.
11:13Bé Thư mình cũng là một kiểu tiểu thư chưa từng ra chạm nhiều hay là sao cô?
11:19Nó cũng tiểu thư con.
11:20Cũng tiểu thư.
11:21Nó như nhà như nhảnh mà cũng đậm đảnh mà nó cũng nhóm nhẽo nữa con.
11:24Dạ.
11:25Bà mạnh mẽ nữa.
11:26Nhưng mà em đi vậy rồi cô có lo không?
11:28Lo chứ.
11:28Bụi con.
11:29Bản thân con cũng thèm được đi như vậy.
11:33Nó đi với con thì mình vui với con.
11:35Nhưng mà ý là nó đi cái con biết độc ngọt xa lâu quá.
11:40Dạ.
11:41Lo.
11:41Con biết nhiều khi có điện thoại hỏi con cơm chưa?
11:45Ừ.
11:45Hỏi hoài.
11:45Đúng là làm ba làm mẹ cho dù con mình có lớn cỡ nào thì đối với mình cũng như một đứa bé mình cũng phải lo liên tục như vậy.
11:53Đúng rồi con.
11:53Đúng rồi.
11:54Đúng rồi.
11:54Đến giờ chú vẫn còn khóc rồi.
11:56Không cái cảm xúc như vậy thật sự ra thì tôi nhìn thấy là nó khác với anh chị nó khác với ba mẹ đó.
12:04Nó mạnh mẽ.
12:05Có bản lịch.
12:06Bản lịch thành mẹ.
12:08Mà quyết đoán nữa.
12:09Mà tiểu thư nữa.
12:10Mà gia đình là tiểu thư.
12:12Chứ ngoài đời, ngoài rừng, ngoài hòa, ngoài rừng, xã hội thì không phải tiểu thư đâu.
12:17Nhà kêu nó bằng út bánh mì không à.
12:19Như con cút.
12:20Ở nhà như con cút.
12:22Như con cút vậy ha chú.
12:23Để được chăm sóc yêu thương.
12:25Ông đứa nó vậy con nó đi ra ngoài nó mạnh mẽ về nhà cứ cú ôm cô hôn từng đứa từng đứa.
12:31Đến nỗi đứa có chồng cũng vậy đi rồi cái về cái cú ôm nó hôn.
12:35Bữa trong những túi có cái cảm giác mà quay lại tôi thấy rất thật.
12:39Tôi thấy rất chính mình cũng xúc động luôn.
12:41Rồi là con gái nó đi về là ông thật đúng cha dắn mấy tháng trường.
12:47Dạ.
12:47Đi hợp bữa rồi ôm con gái hôn.
12:50Thì thật có gian sướng.
12:51Đi đầy đủ.
12:53Em đi về và em nói xạo ba mẹ em là con còn lâu lắm con mới về ba mẹ ơi.
12:57Con phải ở Hà Nội trả ơn mọi người đã giúp đỡ con mấy tháng nay đó.
13:01Xong rồi ba gọi em thấy ba buồn hiu à.
13:04Tuổi lắm kiểu nhớ con quá mà xong rồi không chịu về.
13:06Nó cho mình tuột dốc.
13:08Cảm xúc mình tuột xuất rồi.
13:09Cái đàn hà nó về nó hòa lên.
13:11Là cố tình nên tạo ra mất ngờ cho ba.
13:14Con biết nó về cô cũng không biết nữa.
13:15Cô ngồi trong quán cô ngó ra cái cô thấy sao mà có ba đứa.
13:19Đứa ôm bong.
13:19Đứa ôm cái gì cũng nói chắc mấy đứa này đã vô nó ăn sinh nhật.
13:23Nghĩa nó vô nó tại trước sinh nhật đây con đang ăn hát.
13:27Xong cái hồi tuổi nói bé Thư về cái mười mới bỏ chạy ra ôm nó.
13:32Đi đất ba tháng trời.
13:34Mà mấy tháng ở đây nữa.
13:36Mấy tháng ở đây nữa.
13:39Về lại nó cứng rắn hơn.
13:40Cứng rắn hơn.
13:41Mà nó cũng minh mẻ hơn nữa.
13:43Với lại cũng bớt chay ra làm biến hơn rồi.
13:47Sao anh nói sống gái em.
13:51Không có.
13:51Anh chơi vậy là sống nha.
13:52Đừng vì mẹ anh.
13:53Không như mọi khiên ở nhà thì.
13:55Muốn con mà đâu có làm gì đâu.
13:57Cha mẹ hết.
13:57Giao hết.
13:58Cái cảm giác mà.
14:00Tôi nói thật sự ra tôi khóc.
14:01Thì.
14:03Con tôi nó.
14:04Tự ý nó.
14:05Nó lấy cái đồng tiền mà.
14:08Cái tiền trợ cấp gì đó.
14:09Nó như đi.
14:10Gửi cho mấy trường hợp mà khó khăn hơn.
14:14Dạ.
14:15Tôi cảm thấy xúc động vô cùng luôn.
14:17Mặc dù mình không có khá giả gì nhiều.
14:19Nhưng mà.
14:19Nó biết sang sẻ cái chuyện đó.
14:22Cái đó là tự nó làm.
14:23Chứ không phải mình cha mẹ nhắc nhở.
14:24Không biết mừ.
14:25Hai dạ chồng không biết vậy con.
14:26Tôi xúc động vô cùng luôn.
14:27Nước mắt trời ra.
14:27Tại cái chương trình nó quay phương cái ông này cũng thấy không khóc à.
14:30Cảm giác nó đưa về cho mình coi.
14:32Cảm giác có một cái tâm tốt.
14:35Mà mình cũng yên tâm.
14:37Mình nghĩ.
14:39Bớt nó nghĩ về cái tương lai nó hơn.
14:41Là nó sống tốt sẽ sống tốt.
14:43Đây là số tiền đồng chí Đồng An Thư nhận được sau A80.
14:47Và hôm nay mình sẽ sử dụng số tiền này để.
14:58Sao với Thư có thể làm được điều đó?
15:00Tại sao không phải là những hoàn cảnh khác mà em lại đi chọn cho các bé như vậy?
15:03Sau A80 thì tụi em có được chở cấp.
15:06Và em nghĩ là em đã được bước chân dưỡng bên ngang quảng trường qua đình lịch sử đó.
15:12Thì em quá mãi nguyện với cái điều đó rồi.
15:15Thì em nghĩ là mọi thứ còn lại thì em nên dành cho những người cần hơn.
15:19Giống như là cái số tiền đó em nghĩ là dành cho người cần hơn.
15:22Nhìn các em nhỏ trong cái trường hợp mà mình hoạn rất là thương.
15:28Phần nữa là em rất là thích con nít.
15:30Em rất là thích trẻ nhỏ.
15:31Cho nên là khi mà nhìn những cái hình ảnh mà các em vượt qua con bệnh đó.
15:39Ở trên mạng xã hội hoặc là nhìn ở trực tiếp bên ngoài đó thì kiểu em không kiềm lòng được.
15:45Cho nên là khi mà em vừa có suy nghĩ đó là em làm ngay luôn.
15:49Em không nói với ai hết đó.
15:51Em cầm...
15:51Nhà con biết cứ dặn mấy đứa con là phải sống cho tốt.
15:56Không có ấy làm gì dù cho cha có mẹ cũng vậy.
16:00Không cha mẹ về bất cứ nơi đâu.
16:02Tụi con đừng làm ba mẹ buồn là tụi con sống tốt là đủ rồi.
16:06Ba mẹ chỉ nhiều đó thôi.
16:08Con biết nuôi bốn đứa con biết khổ lắm chứ bụng.
16:11Ngang tài ngang sức với nhau con.
16:13Không đứa nào mà nó chịu nghe phục đứa nào con.
16:16Con biết thai gì.
16:17Cô cho đứa lớn đi học.
16:18Tón thì về nói xe tiền là mấy đứa này.
16:20Nhưng mà không.
16:21Con không học chị hai đâu.
16:22Con học thầy.
16:23Từ nhỏ tới lớn là cô không cho xe điện thoại.
16:26Cô cứ cho một hộp sữa, hộp cơm, sách đi ăn.
16:29Sáng là cô đưa mấy đứa trưa cô rước về tới chiều luôn.
16:33Không cho xe tiền luôn.
16:34Con biết tới lớn luôn.
16:35Tới 12.
16:36Thì đậu đại học bắt đầu cô mới dẫn ra cho mua cái điện thoại.
16:41Cô muốn điện thoại nào mới mua cho cái đó.
16:43Rồi xong con biết đi học thì ở dưới quần 7 sáng á.
16:46Vậy thì chở cô đi xuống quần 7.
16:48Xong cô theo đi cái dụng học cô ngồi trong ngóc vậy.
16:52Xong con biết trưa ra anh về anh chở cô về.
16:55Cái ngày mai nó dậy anh đi anh chở cô đi nữa.
16:57Ngày nào cũng vậy hết hả cô?
16:58Dạ.
17:00Khi lúc đó là em chưa có.
17:01Nhưng mà nó chưa lấy dẫn.
17:03Cô sợ không biết chừng nào.
17:04Nó dẫn rồi cái con mới buồn.
17:06Nó là 4 đứa luôn á.
17:07Từ ở đây mình chở gì đó?
17:08Đó.
17:09Nó chở cô đi.
17:09Cô bán buồn vậy á.
17:11Khách đồng cái này ra anh nói.
17:12Mẹ đứa con đi học thêm.
17:14Là con biết cô bỏ liền.
17:16Đưa đi cái mấy khách người ta nói là.
17:18Trời ơi thờ buổi nào rồi mà chị Mưu còn phải đưa đón á.
17:21Mua cho mỗi đứa chiếc xe đi.
17:23Để tự nó đi.
17:24Cái cô nói.
17:25Thôi ông ơi.
17:26Tui khổ 12 năm tui sướng cả đại.
17:28Giờ tui sướng 12 năm tui khổ cả đại.
17:30Thôi để tui đưa cho nó đi học.
17:31Đi để xe à.
17:32Tui sướng.
17:33Hồi xưa có một cái chuyện là.
17:35Ba mẹ hay rước em trễ.
17:36Thôi đúng rồi.
17:38Giận dỗi.
17:39Thần hực thần hực.
17:40Đi bộ về.
17:41Em hả hả?
17:42Em.
17:44Nhiều lúc mà ba mẹ đưa rước hoài như vậy á.
17:46Em có cảm giác bị gò bó.
17:48Vì khó chịu.
17:48Dạ có.
17:50Lúc là tầm đó là khóa đi chơi.
17:51Em chỉ muốn đi chơi bạn ơi.
17:53Đi học về là bạn rủ đi ăn đi uống này kia là thấy bạn bè đi chơi.
17:57Còn mình là sao phải đi về.
17:58Rồi lúc con muốn nổi loạn không?
17:59Dạ có em.
18:03Cái gì đó bình thường.
18:04Con biết làm gì thầy con.
18:06Hay con thấy tội con mà giờ ba đứa kia nó một lúc thì con đưa đó nó rất là
18:10chứng mực còn nó nó rớt lại sao.
18:12Con biết lúc đó con ngán rồi sao tự nhiên nó rớt lại.
18:15Giờ đi rước con thì khách ào vô mua đồ.
18:17Con biết đoán hay quên nó luôn.
18:18Mà con biết từ từ một điểm mà anh đi về tới đây con.
18:22Con biết làm sao không con?
18:23Thật không hả?
18:24Con qua cái cuộc lúc đó con biết nó lấy cái cặp nó rầm cái tăng vô cái yên xe con á.
18:28Giận hả?
18:29Giận hả con?
18:30Vài cái đóng cửa nhiều buồn con biết.
18:32Nấu cơm nó không ăn.
18:33Đưa xe nó không đi nhưng mà nó đưa tiền cho bạn nó mua đồ ăn tấy vô trên đó á.
18:37Ba mẹ đẻ em muộn so với ba mẹ quá.
18:41Em với ba mẹ khác thế hệ quá.
18:44Em sẽ làm những cái mà ba mẹ sẽ không hiểu em làm gì cả.
18:47Nhưng mà Trung Huy là ba mẹ luôn cố gắng hiểu em và luôn luôn ủng hộ những điều em làm.
18:52Cô tự hào với con.
18:54Danh đứa con lớn.
18:55Học giỏi con biết có bằng thạc sĩ luôn á.
18:57Công ty riêng.
18:58Hai đứa sau là bác sĩ con.
19:00Cái cô nói chết rồi anh ơi.
19:01Hai đứa lớn giờ nó đầu bác sĩ mà giờ điều kiện mình không có.
19:05Giờ không biết làm sao đây.
19:07Cái chú cũng buồn.
19:08Cái có cái âm chụm sớm không chạy lại.
19:09Cô cũng nói chúc mừng cô với chú nha.
19:11Hai đứa con đầu bác sĩ.
19:12Cái anh ơi đậu em mừng nhưng mà em chắc không có điều kiện lo cho hai con.
19:18Cái ông nói thấy thương lắm con.
19:19Cô nói cô với chú yên trí.
19:20Miệng hai đứa con nó học được thì cô chú lo được.
19:23Mà đúng thật sự con.
19:24Tới nàng này.
19:25Con biết trời ơi học rồi.
19:27Con biết làm nghề thiết kế.
19:28Con nói trời ơi làm thiết kế ngộ ta.
19:30Tối ngày cô thấy nó làm giấy, làm giải, làm quấn tùm lâm tà la.
19:33Thì con biết đậu cái vèo lên thủ khoa.
19:36Rồi bắn sớp.
19:37Bắn gì tùm lâm cơ không?
19:37Bắn sớm quần áo đi lắm huyết.
19:40Con nói ồ sao mình cũng được gì vậy ta?
19:43Sao con mình lại giỏi dữ vậy?
19:45Không cô cũng giỏi mà cô giỏi cái lĩnh vực khác.
19:48Cô giỏi con.
19:48Cô đi cô mới được về.
19:50Cô đi cô mới được về.
19:52Cô đi là cô thẳng.
19:54Cô quẹo thôi.
19:54Con đừng quẹo nữa.
19:55Con quẹo nữa là cô quẹo luôn.
19:57Con thấy cái giỏi nhất của cô là gì không?
19:59Gì con?
19:59Cô lấy được chú.
20:00Đúng rồi.
20:01Đúng rồi.
20:03Em có văn anh nha.
20:04Mình có hai đứa bác sĩ.
20:07Nhưng mà hoàn cảnh thời điểm nó rất khó khăn.
20:09Làm sao để có tiền uống tiền đi.
20:11Nghe họ đồn vô nữa.
20:13Tốn tiền lắm.
20:14Nhiều tiền lắm.
20:14Cũng động viên mình tích cực lên.
20:16Mình hiểu được vấn đề là.
20:18Tới bây giờ mình mới chiêm nghiệm ra.
20:19Là mình cũng kiếm đủ tiền.
20:21Dài đủ tiền.
20:22Làm sao đủ tiền.
20:23Mà đóng học phí cho lần mấy chục triệu.
20:25Trường cũng chia nhắc nhắc ra là cái nghĩa là cho thiếu.
20:27Cho xe dai.
20:28Cái gì cũng có cách giải quyết của nó hết.
20:30Nhưng mà đừng có suy nghĩ tiêu cực thôi.
20:36Ông nói cái tự nhiên mình có cái măng chó.
20:39Cái động viên tinh thần.
20:40Hai chồng phấn trắng lên.
20:41Cũng không có lo nữa.
20:42Thời điểm mà em cũng bước vào đại học.
20:44Là em có ý thức được là.
20:46Cuộc sống gia đình mình đang như vậy.
20:48Là ba mẹ phải lo.
20:49Ba anh chị đang học rồi.
20:50Rồi mình phải tốn kém rồi này nọ không?
20:52Em cũng ý thức luôn.
20:53Vừa năm nhất đại học là em bắt đầu đi làm thêm luôn.
20:56Là mình trang trải phụ.
20:58Dạ.
20:58Tuy là nó không nhiều.
21:01Tại vì luôn sinh viên làm part time.
21:03Nó cũng mười mấy nghìn giờ thôi.
21:05Nhưng mà nó đủ cho em tự mua mấy cái cá nhân của em.
21:09Nhiều khi thấy em thấy tội không?
21:10Giờ con bốn đứa mà.
21:12Mỗi lần đi là mỗi lần sợ.
21:13Con biết như giờ cũng vậy nè.
21:15Mấy Thư ơi con đi mà ai kêu con đừng nghe nha.
21:18Ai lấy gì con đừng nghe rượu nữa.
21:19Mà đã bắt con đã bán Campuchia chết mẹ chết quá.
21:23Hồi xưa tụi con đi học mẹ con còn đưa tội bỏ vô trong cặp nữa kìa.
21:26Thì con biết con trai mười đi học con biết 5 cái túi là mười bỏ 5 túi tiền.
21:31Lỗi mất túi này còn túi này mất túi này còn túi này.
21:34Vậy là cô chú dễ thương lắm à.
21:39Hai chị với một anh là giỏi quá rồi.
21:41Thì em có bị áp lực về cái chuyện mình phải giỏi cho bằng anh chị không?
21:45Cấp 3, cấp 2, cấp 1 thì em bị áp lực rất là nhiều luôn.
21:48Tại vì em cảm thấy là do cái tính cách của em nó khá là nổi loạn.
21:53Em không có theo kịp các anh chị và cũng không giỏi bằng anh chị luôn.
21:58Nên là em rất là áp lực cái việc mà do mình lệt quá với ba anh chị.
22:02Rồi sẽ bị người ta so sánh là nhà có bốn đứa, ba đứa thì giỏi quá trước này sao nó kỳ vậy ta?
22:06Dạ đúng.
22:06Như lại một phần nữa là ngày xưa em đi học toàn là em tham gia văn nghệ đi ca đi hát ở huyện xã không có la học.
22:14Và ba mẹ cũng rất là buồn rầu về cái việc đó.
22:17Lâu lâu ba mẹ cũng áp lực là anh chị con học vậy đó thì con cũng phải cố gắng hết sức của con.
22:24Có thể không bằng anh chị nhưng mà vẫn phải hết sức của em.
22:26Sau khi mà em lên cấp 3 thì em mới ý thức được là việc học nó như thế nào.
22:31Tại vì em thấy anh chị của em học tốt và anh chị của em có một cái tương lai rất là sáng.
22:38Lúc đó là em mới bắt đầu chuyên tâm.
22:40Đúng nghĩa là học hết sức của em.
22:41Chứng tỏ là khi mình đã định hình được rồi thì cái khả năng giỏi của mình nó có trong người mình chứ không phải là không.
22:47Thật sự thì trước khi tới đây anh Tia có tìm hiểu ngoài cái chuyện mà em đi Diễu Binh A80
22:51thì em đã từng là một cô sinh viên được học bổng toàn phần.
22:55Sau khi mà em tốt nghiệp thủ khoa thì trường sẽ tặng học bổng hạt sĩ 100% cho thủ khoa.
23:01Binh Ý?
23:02Dạ ở tại trường.
23:03Còn khoa du học Ý đó chính là một khoa du học ngắn hạn để trao đổi với các trường nước bạn.
23:11Nó nâng cao cái công việc của mình hơn hả sao?
23:13Dạ cái kiến thức về sáng tạo nghệ thuật của em hơn.
23:16Và em cũng đổ học bổng của đi cái khoa du học Ý đó luôn.
23:20Không phải 100% nhưng mà cũng là một cái học bổng nhỏ.
23:23Là em cũng đã hoàn thành luôn cái khoa học đó luôn hả?
23:25Dạ hoàn thành rồi ạ.
23:26Ngoài cái chuyện mà mở quán cà phê này em có còn làm xem công việc gì tốt cho cái việc học của mình trước đó không?
23:31Hiện tại thì em đang là stylist của các anh chị nghệ sĩ trong showbiz luôn ạ.
23:37Ủa?
23:37Dạ.
23:38Thiệt đó hả?
23:38Vừa qua thì em có làm stylist cho anh Lê Dương Bảo Lâm, chú Tự Long, cô Quân Dung.
23:46Wow, bây giờ anh mới biết luôn á.
23:49Vậy là những cái đồ mà của Lê Dương Bảo Lâm với các cô chú anh chị đó mặc là em là người đi tìm stylist phù hợp cho mọi người trong từng chương trình như vậy.
23:58Dạ.
23:58Cái đó là mình đi thuê hay là mình tự mua ai em?
24:00Đa phần là sẽ mua nếu như phù hợp, còn nếu như mà yêu cầu của kịch bản và bên đối tác cao hơn thì em sẽ may.
24:09Bây giờ anh Thiên mới biết luôn á.
24:10Dạ đó là công việc chính thức của em làm tới hiện tại và vẫn làm.
24:14Hiện tại bây giờ vẫn đang, vẫn đang làm công việc đó.
24:16Dạ vẫn đang vận hành, công ty gọi em ở job nào thì em sẽ làm job đó.
24:18Em muốn làm cho anh luôn nha.
24:19Dạ đâu biết, em đang đến đó luôn.
24:22Anh Thiên biết trước đây là em có một bộ ảnh rất là hot đúng không?
24:26Nói về cái trận bão đó.
24:27Cái bộ ảnh đó không liên quan tới thời trang lắm.
24:29Đó là một bộ tranh vẽ Việt Nam tử tế mà em vẽ trong Cơn Bão Gia Ghi năm ngoái.
24:36Em nhớ tầm đó là bão và em không có đi làm và em ở nhà.
24:40Thì tầm đó là em chỉ có lướt mạng xã hội và cập nhập thông tin về bão thôi.
24:45Hình ảnh đầu tiên mà em thấy đó là hình ảnh chiếc xe cuốn khỏa và có một anh lính đằng sau
24:51đang chạy trên cầu và trắng bão cho người đi xe máy.
24:55Hình ảnh đó rất là đẹp, em thấy rất là văn minh và tử tế.
24:59Thì em chỉ đơn thuần là em nghĩ là mình sẽ vẽ lại cái đường nét của cái hình ảnh tử tế này thôi.
25:07Sau khi vẽ một bước thì em tự thấy là cái hình ảnh này nó quá đẹp đi.
25:12Và sau khi em lướt những cái trang mạng xã hội khác thì em thấy nhiều hình ảnh cũng đẹp ngang ngửa.
25:16Cho nên là em cũng vẽ thêm và em ít lên kênh trang cá nhân của em.
25:21Rất là may mắn và được mọi người hữu ứng và trân trọng bộ ảnh của em rất là nhiều.
25:26Thật sự thì em cũng biết được qua bộ ảnh đó.
25:28Lúc em vẽ chắc là em đặt hết tất cả những gì là tâm huyết của mình hả?
25:31Dạ.
25:32Vài bức tranh đầu tiên thì mà em vẽ và nó viral và em được các bên mạnh thường quân gọi là
25:39nếu mà bức tranh này mà được lan tỏa nhiều hơn thì em sẽ có thể nhận được tiền từ các mạnh thường quân sau khi mà triển lãm.
25:47Thì sau khi mà em nghe được cái thông tin đó thì em đã cố gắng vẽ nhiều hơn nữa.
25:52Em mong muốn là chút nét vẽ của em là có thể tạo được một chút đóng góp nhỏ nhoi cho mọi người trong cơn bão đó.
25:59Nên là em vừa vẽ mà em vừa nhìn hình ảnh các chú bộ đội, các chú công an cố gắng giúp dân mà em rất là thương mọi người.
26:07Cho nên là em cố gắng vẽ thật là tốt và thật là nhanh để có thể đóng góp giúp mọi người.
26:13Thật sự là được trò chuyện với em, anh cảm nhận được là em là một cô bé có một tâm hồn rất là đẹp.
26:19Những cái suy nghĩ đó rất là hay.
26:20Dạ.
26:21Khi mà em được sống trong một điều kiện gia đình giàu tình thương như vậy, em cảm nhận như thế nào?
26:27Em thấy đó là một sự may mắn lớn nhất mà em có trong đời.
26:30Đó là em được sống trong tình thương của gia đình.
26:32Đó là một nền tảng rất là cứng cáp để em ra đời và em tự tin và làm tất cả mọi thứ.
26:38Bởi vì em tin rằng dù có chuyện gì xảy ra thì em luôn có gia đình bên cạnh.
26:42Em nghĩ gia đình nó sẽ là một nền tảng giúp con người mạnh mẽ làm mọi thứ và phát triển rất là tốt.
26:49Và những bạn nào mà được sống trong vòng tay yêu thương với gia đình như vậy thì thật sự anh tin cảm giác rất là may mắn.
26:54Ba có nói là ở nhà em như là một con cuốn con người đó.
26:58Đúng không?
26:58Nhưng mà anh tin cảm nhận không ạ?
27:00Anh phía sau em là một người con gái rất là mạnh mẽ.
27:03Ba em thấy em giống cuốn tại vì ba em quá thương em.
27:06Ba em thương em hơn anh chị nhiều luôn á.
27:08Tại vì em là con út của ba.
27:09Đúng không? Thường thường con út cũng được thương nhiều.
27:11Lúc nào ba cũng thấy em nhỏ và cần phải bảo vệ hết.
27:14Ngày hôm nay em có thấy ba khác mỗi ngày không?
27:16Khi nãy ba vừa nói mấy câu là em có khóc.
27:18Bởi vì lần đầu tiên em thấy ba em nói mấy lời này với em.
27:22Cái lúc mà em đi học xa hay là
27:30Cái lúc mà em đi ạ tấm mươi là
27:32Ba rất là nhớ em.
27:36Nhưng ba không gọi, ba không nói luôn.
27:38Và ba không có giỏi về công nghệ.
27:43Nhưng mà ba vẫn kiếm cách để gọi được cho em.
27:47Nhưng mà ba gọi thôi và ba nói là
27:49Ba lỡ gọi cho con.
27:50Nhưng mà rõ ràng là em biết là ba nhớ em
27:53Để ba mới gọi.
27:55Lần nào cũng vậy á.
27:56Thường trong A80 là em sẽ có giờ học
27:59Và giờ được nghỉ.
28:00Thì trong giờ học không có được gọi.
28:02Em có dặn là nếu mà trong giờ học
28:03Mà lỡ gọi thì con không có bắt máy được.
28:05Nhiều khi là con sẽ bị phạt.
28:07Từ đó là ba sợ em bị phạt
28:08Nên là ba không gọi nữa.
28:11Ba rất là nhớ.
28:13Tính ba là
28:14Cho dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra
28:16Thì ba cũng không bao giờ ba nói hết.
28:18Ba chỉ im, ba giữ trong lòng thôi.
28:20Nên là
28:20Khi mà nãy em nghe ba chia sẻ
28:22Và em
28:23Là ba thấy
28:24Giọt nước mắt của hạnh phúc
28:29Ngày hôm nay mới cảm nhận được hết
28:31Những cái tình cảm của ba dành cho mình như thế nào
28:33Ba trải lòng hết tất cả mọi thứ
28:35Và anh Tuyên đã
28:36Thấy được những giọt nước mắt của chú
28:37Dạ
28:38Thường là ba khóc vì ba buồn
28:41Và em hơi hay sao đó
28:42Nhưng mà lần này là
28:43Ba khóc vì ba thấy em mạnh mẽ
28:45Để là em rất là
28:46Rất là bất ngờ
28:49Mấy nãy ba nói với em
28:50May mắn anh Tuyên đã được làm ba rồi
28:52Dạ
28:53Thì anh Tuyên mới cảm nhận được hết những cái đó
28:55Cái tình cảm của ba mẹ dành cho mình trước đó như thế nào
28:57Từ nãy giờ trò chuyện anh Tuyên cảm nhận là
28:59Em cũng là một con bé cực kỳ tình cảm
29:01Thương ba mẹ
29:01Cứ nhắc tới ba mẹ là
29:03Rơi nước mắt
29:03Mình có bốn em
29:08Thì chắc chắn thời điểm đó kinh tế khó khăn lắm cô chú ha
29:10Sanh bé đầu tiên là
29:12Bé Khánh
29:13Bé lớn năm 994
29:14Ủa nhưng nghỉ xe trước hả
29:16Nghỉ trước anh
29:17Đó
29:17Cũng như xe năm 93
29:19Cho đến khoảng được vài tháng
29:21Cứ giờ không vài tháng là nghỉ xe
29:23Tại vì xe mình cũ hết đáy rồi
29:24Bán cái xe được mấy triệu
29:25Rồi hết đáy rồi
29:27Rồi bắt đầu đi bán cà đem
29:29Bán xe lôi á
29:30Bán dạo á
29:31Vợ bán cái mấy dạo
29:32Ủa sao cái bên vợ nhìn
29:34Ủa sao thằng Đấm nói
29:35Qua thấy đi xe hơi
29:36Đi bán cá
29:38Đi bên vợ
29:38Cũng tinh thần
29:41Mà lúc đó mình không có suy nghĩ
29:43Mình chỉ nghĩ chủ yếu
29:44Cứm tiền cuộc sống mình thôi
29:45Dạ
29:46Mà bên vợ thì lại
29:47Cho câu này là
29:49Cứ đại gia
29:51Nhà giàu xe hơi
29:52Đó nghĩ vậy
29:53Sao bây giờ thấy ông này như vậy
29:54Đôi
29:54Tình hình xác
29:56Nên vợ cũng tuổi
29:57Buồn
29:58Với câu dài không biết là
30:01Nghe nói
30:01Đó tụi bay thấy chưa
30:02Tụi bay thấy ốt không
30:03Tụi bay nói
30:04Lớn tuổi là ở giá đâu
30:05Đó bây giờ nó lấy chồng đại gia đó
30:07Cái con biết xong
30:08Cái về chú
30:09Ta đi xe đạp không có
30:11Xe hôm đa không có
30:12Còn cô đi về xe hơi không à
30:13Cái chú trẻ
30:14Bính xe của chi
30:15Cái cô về nhà
30:16Cái chú rước về
30:17Cứ vậy á
30:18Con biết có con
30:19Có con rồi
30:20Con biết cái đứa thứ nhất
30:22Đi chợ
30:23Cái má chồng
30:23Vô làm mặt cho con
30:25Cái đứa thứ hai
30:25Cái má chồng
30:26Vô làm mặt con
30:27Đứa thứ ba
30:28Cái cũng làm mặt
30:29Cái đứa thứ tư
30:30Đứa thứ này
30:30Cái bà nội chết
30:31Cái hết là mặt
30:31Cái là khổ luôn á con
30:33Cô bán đủ thứ
30:34Bán quán cơm
30:35Bán nước mía
30:36Mà con biết cô
30:37Mía nó không ăn
30:37Mà cô dám ra bán quán cơm
30:39Đấy cho mình
30:41Cũng có duyên lành á
30:42Con biết quán quán cơm
30:43Nít mà nhỏ nhau ra
30:45Dành nhau ăn đói
30:47Con kiểu như khổ mà
30:48Con biết cô để em mâm trứng gà
30:49Để cái nó ra
30:50Mấy chị em
30:51Em lấy trứng này
30:52Em lấy trứng này
30:53Cái con can
30:53Ui trứng em nặng hơn
30:55Nước chai
30:55Trứng này ta bỏ hơn
30:57Nhỏ nít đó con
30:58Cái con cầm
30:59Rất cái bùm
31:00Rất cái bùm
31:01Rất cái bùm này
31:02Cái con nói thôi
31:03Cái con nói thôi
31:03Cái bầu mà
31:04Mấy tháng ta nghỉ đi rồi
31:05Qua nó sanh xong
31:07Bán lại con biết
31:08Trời ơi
31:09Sanh ra nó nhỏ xíu
31:10Nó nhỏ xíu
31:10Mà nên thui à
31:11Trâm nó 12 tháng
31:12Nó đi nó không đi còn
31:13Rất 15 tháng
31:14Trời ơi sao cái con này nó không đi
31:16Mà con biết nó lấy
31:17Giỏi lắm
31:17Con biết nó lấy theo mấy chị
31:19Nó mà cô cũng khủng quán
31:20Con biết ba chị em thì chạy
31:22Cái con nói lấy
31:22Cái chú nó mua một cá lóc
31:23Tao bài đó con
31:24Mua cá lóc đập hai bên
31:25Cũng không đi
31:26Trong 18 tháng
31:27Mua hai con cá lóc
31:29Đập một chân
31:29Cũng không đi
31:3020 tháng đập không đi
31:32Còn biết trở thành 4 tháng
31:33Nó đứng vậy nó đi
31:34Cái cô bán không biết
31:35Cái liệu luôn
31:36Cô bán là từ con số 0 đi lên đó con
31:38Dạ
31:39Nó chung vốn không có nhiều
31:40Nhưng mà
31:41Bây giờ đi cho bù lại
31:42Bắt được vợ về
31:46Xong
31:47Cứ Tết
31:49Hai vỗ quải thường về lắm
31:51Bên vợ
31:51Nhưng mà cái
31:52Hai mục nãy
31:54Hai năm ba năm
31:54Vì tôi
31:55Ba năm không về nhà
31:56Con biết tay của chi
31:57Mà làm như bên Mỹ con
31:58Tại vì
31:59Khổ quá không vậy
31:59Cái đường xa
32:00Thứ hai là
32:01Mình về
32:02Bụng đói
32:02Đâu có về được
32:03Đâu có điều kiện lý
32:05Trên ở dưới phải
32:07Ở trên đó phải
32:08Xuống thăm
32:09Xuống thăm
32:10Rồi thấy tình hình như vậy đó
32:12Rồi đổ lúa xuống
32:13Đem gạo xuống cho ăn
32:14Đem gạo xuống cho ăn
32:14Đem gạo xuống cho ăn
32:17Rồi mẹ con
32:18Trang như cô
32:19Trời
32:19Khổ đúng con
32:20Thí dụ nhà con đây
32:22Nhà ngoại con bên này
32:22Xét bên nhau vậy đó
32:23Con có để ý
32:25Những lúc mà thích nhất
32:26Mẹ không dám về
32:27Rồi sau này
32:29Tụi con lớn lên
32:30Thì tụi con mới để ý là
32:32Hỏi mẹ tại sao như vậy
32:34Mẹ nói về mà không có tiền
32:36Thích nhất cũng phải có tiền tặng
32:37Đúng rồi
32:37Hoặc là lì xìm
32:39Mấy đứa cháu
32:39Mấy bà chị xuống nói ông này
32:42Tao gã em tao
32:43Tao có bán em tao cho mày đâu
32:44Mà mấy năm mày cũng dẫn về nhà
32:46Nhưng mà lỡ nói lần rồi
32:47Thôi cháu nói nữa
32:48Chị ơi chị đừng dẫn tụi em
32:50Tại em khổ quá
32:51Mỗi con bốn đứa nheo nhóc làm sao
32:53Ba đứa
32:54Chợ hai đứa trước
32:56Hai đứa ba đứa
32:57Hai đứa trước
32:59Đứa sao ôm
33:00Không biết cái xe đam
33:01Rồi cái cùi
33:01Lấy cái tụng á
33:02Cô nhận dọn đồ vô
33:04Cứ cứng
33:04Cứ đẩy em trước
33:05Ông trời
33:07Không bằng không
33:08Mình cứ cố gắng
33:10Thì cuối cùng bây giờ
33:11Cô chú đã được cuộc sống như thế này
33:12Có thể là so với người khác
33:14Mình không giàu
33:15Mình không làm gì hết
33:15Nhưng mà
33:16Tinh thần mình thoải mái
33:17Mình không còn phải chụp vật
33:19Lo từng miếng ăn như ngày xưa nữa
33:21Thấy đỡ thôi
33:22Và bây giờ
33:23Ngoài cái chuyện đó
33:24Con biết là cô chú còn có thể
33:25Chia sẻ sang sẻ
33:26Những cái của mình
33:28Để tặng cho những người
33:28Có hoàn cảnh khó khăn hơn mình
33:30Em An Thư á
33:31Thì đúng là
33:32Tiền trảm hậu tấu
33:33Thì đôi lúc cô chú
33:34Có hơi bị bất ngờ thiệt
33:35Nhưng mà
33:36Con cảm nhận là
33:37Em đã lường trước được mọi chuyện rồi
33:39Em biết được cái chuyện gì
33:40Nên làm không nên làm
33:41Nói không lo
33:42Thì mình cũng không đúng
33:43Đúng rồi con
33:43Nhưng mà cứ yên tâm ở em
33:45Tại vì đã làm 1, 2, 3 cái
33:47Chúng không 1 cái đâu
33:47Nhiều bước nó thảy ra rồi
33:49Dạ
33:50Cho nên nhiều lúc
33:51Thấy lo là lo vậy đó
33:52Nó làm xong
33:53Ngày mai đó
33:53Đi năm nay nó nói
33:54Em nó cá tính quá
33:56Cá tính lắm
33:56Bây giờ là do con xin phép
33:58Đừng mời em Thư vào
33:59Đừng mi tâm lý
34:00Tiền trảm hậu tấu nữa nè
34:02Lâu lúc mà con không tặng quà
34:05Cho ba mẹ
34:05Thì đợt vu lan rồi
34:08Con cũng không có
34:09Ở nhà để giữ vu lan luôn
34:11Và con đi cũng lâu quá rồi
34:13Nên là con có
34:15Chuẩn bị 1 quán quà nhỏ
34:16Do con tự đi làm
34:18Để con tặng cho ba mẹ
34:19Và con viết 1 bức thư
34:22Nhỏ cho ba mẹ
34:22Thì ba mẹ nhắm mắt lại nha
34:25Không có khóc chưa gì mà
34:26Nhắm mắt lại để con ra
34:28Con lấy thôi con điêu vô nha
34:29Em làm anh tò mò theo quá
34:31Không có gì đâu
34:33Không có sợ nha
34:34Không có sợ nha
34:35Dạ rồi
34:36Cái này là 1 cái tiểu cảnh
34:42Có hình Phật ở đây
34:43Con tặng ba mẹ
34:46Đây là 1 cái đèn luôn
34:47Để mẹ đọc kinh
34:49Hay là ba có xài gì trong phòng
34:51Thì sử dụng xài
34:53Cái này trước thân em tự làm luôn á hả
34:55Em thương ba mẹ
34:56Con làm được hả
34:58Con đi làm ba mẹ đâu biết đâu
35:01Con tới chỗ người ta chỉ cho con làm
35:03Vậy có 1 cái bức thư nhỏ con viết cho ba mẹ
35:08Ba mẹ hay nói với mọi người rằng
35:124 đứa con chính là ông trời ban bằng cho ba mẹ
35:18Nhưng đối với tụi con
35:20Kiếp này là con của ba mẹ
35:23Chính là phép màu
35:25Ba mẹ hãy yên tâm về 4 đứa con nha
35:29Tụi con sẽ luôn yêu thương nhau
35:33Hòa đồng và trở thành chỗ dựa cứng cáp của ba mẹ
35:39Ba mẹ nhớ không bỏ bê sức khỏe nha
35:444 đứa con thương ba mẹ lắm
35:47Con
35:48Con biết làm từ giấy nó kêu
35:53Kêu là tự dạo viết
35:55Tự trầm viết
35:56Phải hứa ăn cơm đúng rồi
35:58Cảm ơn
35:59Cảm ơn
36:00Thực sự ba mẹ
36:02Với 4 đứa con là phép màu
36:05Cảm ơn cả phép màu
36:10Đến đời này nữa
36:15Con biết là con vẻ bảy
36:18Sống bao nhiêu kiếp tốt
36:20Để có thể gặp được ba mẹ ở đây nữa
36:22Nên là ba mẹ phải nhớ là
36:26Tụi con sẽ
36:27Luôn yêu thương nhau
36:28Nhưng mà
36:29Như cách mà
36:30Mẹ luôn dặn con là
36:324 con chị em
36:33Dù có chị gì xảy ra
36:34Vì vẫn phải yêu thương nhau
36:35Thì ba mẹ
36:37Yên tâm về điều đó
36:39Về tụi con
36:40Chỉ cần ba mẹ giữ sức khỏe
36:42Là tụi con cần như đó thôi
36:43Tụi con không cười gì hết
36:45Ba yên tâm khi
36:46Mà các con có
36:47Thêm một tiếng nói
36:49Lời nói
36:50Động viên cho ba biết
36:51Ba gì là
36:52Bố nó không
36:53Lúc nào cũng phải đồn
36:54Cái thương yêu nhau
36:55Đùm bọc nhau
36:56Vì vậy là ba mừng lắm
36:58Mẹ cũng mừng lắm
37:00Ngày hôm nay con được ngồi ở đây
37:01Con cảm ơn cô chú
37:02Cảm ơn bé Thư
37:03Cảm ơn gia đình mình
37:04Con được chia sẻ
37:05Con được nạp thêm
37:06Những nguồn năng lượng
37:07Rất là tích cực
37:08Em cũng
37:11Chúc cho
37:12Anh Tuyên
37:13
37:14Đầu tiên là anh Tuyên
37:15Và gia đình nhỏ của mình
37:16Sẽ thật là nhiều sức khỏe
37:18Phải có nhiều hạnh phúc
37:19Và may mắn
37:20Trong cuộc sống
37:21Ngày hôm nay Tuyên biết ơn
37:22Biết ơn quý vị khán giả
37:23Đã lắng nghe
37:24Và nghe cuộc trò chuyện
37:26Chia sẻ của Tuyên
37:27Cũng như là tất cả
37:27Của gia đình cô chú ở đây
37:29Và cầu chúc cho tất cả mọi người
37:30Mình lúc nào cũng mạnh khỏe
37:32Công việc thuận lợi
37:32Bye bye
37:33Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
37:35Bye bye
37:38Hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh mình nhé.
Hãy là người đầu tiên nhận xét
Thêm nhận xét của bạn

Được khuyến cáo