- 2 days ago
Category
🎥
Short filmTranscript
00:00.
00:02.
00:04.
00:06.
00:08.
00:10.
00:12.
00:14.
00:16.
00:18.
00:20.
00:22.
00:28.
00:30.
00:32.
00:34.
00:36.
00:38.
00:40.
00:42.
00:44.
00:46.
00:48.
00:50.
00:52.
00:54.
00:56.
00:58.
01:00.
01:02.
01:04.
01:06.
01:08.
01:10.
01:12.
01:14.
01:16.
01:18.
01:20.
01:22.
01:24.
01:26.
01:32.
01:34.
01:36.
01:38.
01:40.
01:42.
01:44.
01:46.
01:48.
01:50.
01:52.
01:54.
01:56.
01:58.
02:00.
02:02.
02:04.
02:06.
02:08.
02:10.
02:12.
02:14.
02:16.
02:18.
02:20.
02:22.
02:24.
02:26.
02:28.
02:30.
02:32.
02:34.
02:36.
02:38.
02:40.
02:42.
02:44.
02:46.
02:48.
02:50.
02:58.
03:00.
03:02.
03:04.
03:06.
03:08.
03:10.
03:12.
03:14.
03:16.
03:18.
03:20.
03:22.
03:36.
03:38.
03:40.
03:42.
03:44.
03:46.
04:00.
04:02.
04:04.
04:06.
04:08.
04:10.
04:12.
04:14.
04:16.
04:18.
04:20.
04:22.
04:24.
04:26.
04:28.
04:30.
04:32.
04:34.
04:36.
04:40.
04:41Dạ phải!
04:41Nói Vy Tử Nhân
04:44Cô chỉ theo lữi cô nương về tướng phủ lấy chút đồ thôi
04:47Sẽ không ở lại lâu
04:48Căng nhận tỷ nhân đừng có bỏ đi
04:50Cho nên Tiểu Nhân đã chờ ở cổng lớn
04:52Nếu mà công chúa đi từ cửa sau
04:54Thì Tiểu Nhân không có biết đâu
04:57Cám ơn nhiều
04:58Tiểu Nhân cao lui
05:04Đại ca
05:05Tại sao công chúa lại khi không rời khỏi tướng phủ
05:07Bà cửa sau chứ
05:09Chỉ có một giả thuyết
05:11The mess, the peopleicks or the Huw Nui don't have to bring or not.
05:17The relationship with the Lửa Ngân Dung and the Lửa Bất Di is fine, huh?
05:20Take a minute.
05:21I have to tell your mother that he didn't make the Lửa Cô Nương.
05:25I don't have to wait for the Lửa Cô Nương.
05:27I'm afraid to wait for the other people to look at.
05:30Take a minute, the Lửa Cô Nương will be for the Lửa Bất Di?
05:35Now if you want to find a kind of rape, then I must have to have this.
05:392.
06:091. The women were killed in the Lửa Phủ and from the side of the side.
06:123. The women were killed in the side.
06:14The women were killed in the side and was killed for the side.
06:18If women were killed in the side then they would be killed?
06:22If women were killed in the side?
06:25You know, it wasn't true.
06:26So we must be talking about two things.
06:29First, the women will get the war from the side.
06:33And second, the women will be killed in the side of the side.
06:38Who is going to go to Lửa Phu?
06:42Now you can confirm that
06:43Lửa Phu is going to do something in Lửa Phu.
06:50What?
06:51The Thái Phu wants to go to Lửa Phu to go to Lửa Phu?
06:57I know that Lửa Phu is not good.
07:00But I have to pay for you, and I have to kill you.
07:03What?
07:04Phu An.
07:06Hôm xưa, Trinh Nhi khi làm con tin ở Triệu Quốc,
07:09Công Chúa đã từng có ơn cho Trinh Nhi.
07:10Bây giờ Công Chúa bị kẻ gian hãm hại.
07:12Chúng ta thiệt nên Rửa Phu An trả thù cho Công Chúa mới phải.
07:16Phải.
07:17Nhưng mà...
07:18Trinh Nhi tuyệt đối tin rằng Lửa Phu là một người hiểm biết lý lẽ.
07:21Nhất định không phản đối đâu.
07:23Lửa Phu, có đúng không?
07:25Hạn thấy Phu bị mất chí yêu, nỗi đau trong lòng.
07:28Di Thần đương nhiên là thấu hiểu được.
07:30Chỉ nhưng mà, Di Thần là trọng thần của triều đình.
07:34Bây giờ cho người ta tới trong phủ để mà lùng xét.
07:37Chuyện này nếu mà tuyên viên ra ngoài, Di Thần còn mặc mũi gì nữa.
07:41Lửa Phu, Thủ tướng nói đúng.
07:43Hạn Thái Phu...
07:44Đại Dương, không biết là ngài còn nhớ.
07:46Hôm xưa ngài đã hứa với Hạn Thiếu Long.
07:47Nói là khi ta kiếm được triệu một về,
07:49Thì nhất định sẽ có thưởng hậu.
07:51Không biết cái câu này còn hữu hiệu không đây?
07:54Một khi trầm mở miệng, thì quyết không thể nuốt lời.
07:57Đại Dương nói như vậy thì được rồi.
07:59Bây giờ Hạn Thiếu Long mong là được xét phủ đệ của Lửa Thủ tướng,
08:02Coi như là thượng thí cái công lào đó.
08:06Đại Dương,
08:08Tại biết lần này xét phủ Thủ tướng,
08:10Sẽ gây ra nhiều điều bất tiện cho Thủ tướng.
08:13Hạn Thiếu Long này hứa là,
08:15Nếu như điều tra ra chuyện này không bắt mớ tới Thủ tướng,
08:17Tại sao công gai xin tội với Thủ tướng?
08:21Hạn Thái Phu nói thiệt là có lý đó.
08:22Chưa biết Lửa Thủ tướng nghĩ sao đây?
08:25Nếu như Đại Dương và Hoàng tử thấy chuyện này không có tổn hại gì,
08:32Thì Di Thần không có gì để nói nữa.
08:34Chỉ nhưng mà,
08:35Nếu mà Hạn Thái Phu,
08:37Hệ cách dài ba bữa,
08:38Là tới phủ của ta xét này xét nọ,
08:41Thì Di Thần làm sao mà có nghề yên ổn?
08:42Lửa Thủ tướng nói như vậy cũng rất đúng.
08:48Hạn Thái Phu,
08:49Bây giờ trảm cho người thời hạn ba ngày,
08:52Tới phủ của Thủ tướng tiến hành điều tra.
08:54Và sau ba ngày,
08:56Mặc kệ kết quả như thế nào,
08:58Cũng không thể tới phủ Thủ tướng để quấy rậy thêm nữa.
09:03Ta còn nhớ,
09:04Hôm xưa công chúa dựa mây xong các áo cưới,
09:07Nhưng phát hiện không có trang sức hợp ý,
09:09Rồi thì dẫn công chúa về Thướng Phu,
09:10Định là chọn một số nữ trang thích hợp với cổ.
09:15Trước khi công chúa bỏ đi,
09:16Ta đã tặng cho cổ một con thỏ con,
09:19Vì ta phải ra giúp cha tiếp khách,
09:21Giai lại công chúa,
09:21Cô nói là cô biết đường đi,
09:23Cho nên ta không có đưa cổ.
09:26Rõ ràng ở đây trước đó có một cái chậu bồng lớn hơn để chỗ này.
09:40Sao con thỏ con ở đây vậy?
09:49Coi coi,
09:51Con thỏ con này là ta đã tặng cho công chúa.
09:54Sao cô dám khẳng định là của cô tặng cho công chúa?
09:56Cái chân có một cái dấu đỏ.
09:58Phải đó.
09:59Đứa cô nương,
10:00Cô có ngày hợp tác với ta không hả?
10:02Ta muốn gọi tất cả những người ở trong lưỡng phụ ra đây.
10:04Ta phải bắt những người này chứng minh là họ có chứng cớ,
10:06Không có mặt ở hiện trường.
10:07Ta đã làm theo lời dặn của đại ca.
10:11Cùng với kinh tuấn để hỏi tất cả những người trong phụ.
10:14Trong ngày công chúa xảy ra chuyện,
10:16Từ lúc công chúa bước vào trong lưỡng phụ,
10:18Hai canh giờ sau thì công chúa bị bất tích.
10:20Có tám người không có cách nào chứng minh được,
10:22Lúc đó họ có phải ở trong lưỡng phụ hay không?
10:25Kể ra cô lại,
10:27Ngoài trừ mấy nữ phó gia tướng ra,
10:29Và lộ khai,
10:31Và kể cả lưỡng cô đường.
10:33Tiếng đã nghe được hẹn ông thiếu lòng,
10:34Nói giúp tướng già phải xếp từng căn phòng một.
10:37Cho nên tướng già nhờ tiểu nhân tới thông kỳ.
10:40Xin lỗi già ở lại tướng phụ,
10:41Đừng có ra ngoài.
10:44Được rồi, không có chuyện có người.
10:45Ra ngoài đi.
10:46Dạ.
10:46Hạng thiếu lòng thật là hổn lâu.
11:03Người coi lưỡng phụ là một nơi nào.
11:05Bộn tướng nghĩ tình công chúa có người bị chết bất tử.
11:08Rồi thì đòi xét bộn tướng phụ.
11:09Ta cũng bỏ qua cho người.
11:11Bây giờ ngay cả quê phòng con gái của ta người cũng đòi xét.
11:13Xin lỗi tướng già bớt giận.
11:15Hôm qua ta đã cho người thông báo với ông rồi.
11:17Bởi vì trong phủ của ông có tổng cộng 8 người không thể đầy công chứng cớ là không có mặt ở hiện trường.
11:21Cho nên chúng tôi mới trở lại xét thêm một lần nữa thôi.
11:24Và lưỡng cô nương lại là một trong 8 người này.
11:27Hổn lâu.
11:28Phòng của ai cũng có thể xét được.
11:30Nhưng phòng con gái của ta không thể xét được.
11:33Thưa cha,
11:34Con không có bí mật gì không thể công khai.
11:36Cho cho họ xét đi.
11:37Hướng chỉ bây giờ đã chứng thực công chúa bị mất tích ở trong tướng phụ của mình.
11:42Cô cũng muốn giúp cho hạng thái phụ.
11:43Kiếm ra nguyên nhân mất tích của công chúa.
11:45Dùng nhi.
11:47Tướng gia,
11:48Có thể cho phép ta nói dạy lời với hạng thái phụ hay không?
11:52Được.
11:53Nói đi.
11:55Đáng lẽ hạng thái phụ vì muốn kiếm nguyên nhân cái trích của công chúa.
11:58Để mà ta xét thừa tướng phụ.
11:59Không có gì không hợp.
12:00Chỉ là trong thâm tâm của ta có một chuyện không hiểu.
12:05Tại sao hạng thái phụ khẳng định người giết chết công chúa là người của thừa tướng phụ?
12:09Công chúa bị giết chết ở trong tướng phụ.
12:11Đương nhiên là người ở trong tướng phụ lầm.
12:14Nếu như mà ta không đoán lầm.
12:16Hạng thái phụ khẳng định người giết chết công chúa là người ở trong tướng phụ.
12:20Là theo cung tự của một phù xe của hạng thái phụ phủ.
12:24Không sai.
12:25Là tại vì hắn có thể đề cùng chứng cớ sau khi công chúa vô tướng phụ đã không có hề bước ra bên ngoài.
12:30Vậy tại sao người khẳng định người này không có nói lắm?
12:36Muốn hỏi người này có thể hay không?
12:38Phải hỏi coi có chứng cớ hiện trường hay không thì đã biết.
12:40Hắn cứ chờ đợi ngoài cổng tướng phụ.
12:42Sao lại không có chứng cớ tại hiện trường?
12:44Dạ phải đó. Hôm đó tiểu nhân cứ chờ ngoài cổng của tướng phụ.
12:47Không có rời khỏi.
12:49Có nhân chứng nào có thể chứng minh điều này không đi?
12:53Không có chứng cớ thì người muốn nói sao cũng được.
12:56Ta cũng có thể nói hôm đó trên đường đưa công chúa về người để giết chết công chúa.
13:02Tái phụ à.
13:03Tiểu nhân không có thể làm chuyện này.
13:04Cái bước kết tâm này là hôm đó công chúa tới tướng phụ.
13:30Ta đã tặng cho công chúa.
13:31Nhưng mà các người lại phát hiện cô trong xe ngựa.
13:33Không như vậy chứng minh công chúa đã lên xe ngựa.
13:36Người nói nếu công chúa không phải bị người giết vậy là ai?
13:38Không phải tiểu nhân.
13:39Còn có phải hả?
13:40Không cần xét nữa.
13:42Hắn nhất định là động lòng háo sắc.
13:44Vô lại với công chúa.
13:45Ai dạy công chúa không chịu.
13:46Cho nên hắn đã giết công chúa.
13:47Ờ tôi không có.
13:48Tiền quay cho tôi lắm.
13:49Quay cho tôi lắm.
13:49Giết người ta.
13:52Quốc cung quốc pháp.
13:53Gia có gia quỳ.
13:55Các người cũng thể lạm dụng tư hình.
13:56Ta bảo đảm cho các người.
14:00Ta sẽ dạm lại người này trước.
14:02Được xử lý theo pháp luật.
14:05Tiểu nhân đã theo lời dặn của lộ nhà.
14:07Mua chuột một một chút.
14:09Bảo đảm phu xe đó không qua được tối nay.
14:14Người khẳng định không ai nhìn thấy người bỏ món đồ đó.
14:16Ở trong xe ngựa của hàng phủ hả?
14:18Đại gia yên tâm đi.
14:20Tiểu nhân làm việc rất là cẩn thận.
14:26Của người.
14:29Đại gia.
14:31Xin hỏi.
14:33Trễ ít hả?
14:35À.
14:35Tiểu nhân không dám.
14:36Nhưng mà.
14:38Đại gia cũng biết.
14:39Sau chuyện lần này rồi.
14:40Coi bộ tiểu nhân không thể ở lại Hàm Dương nữa đâu.
14:44Cho nên.
14:45Tiểu nhân mong là đại nhân.
14:46Có thể thưởng thí thêm cho tiểu nhân.
14:48Để tiểu nhân có thể đủ cướp phí.
14:49Rời khỏi Hàm Dương mà thôi.
14:50Đúng mà.
14:58Giúp người giúp tới cùng.
15:00Tao cũng không ngại đưa người lên đường.
15:09Thật ra chừng nào mình mới về được đi.
15:13Có phải chờ ngân chánh lên ngôi sông thì mới có thể về không hả?
15:15Nếu như còn ở lại.
15:21Thì không biết sẽ ra chuyện gì nữa.
15:25Để rồi phải hại thêm một người khác.
15:34Thật không ngờ.
15:35Chỉ là một con đường đá sỏi nhỏ thôi.
15:38Mỗi ngày đi trên đó nửa canh giờ.
15:40Thì lại có hiệu quả thần kỳ như vậy.
15:42Hờ.
15:43Hạng thái phụ thiệt là kỳ tài.
15:44Ờ phải.
15:47Tâm trạng của hạng thái phụ hai hôm nay đã dịu lại chưa?
15:51Trắm thì không ngờ.
15:53Hắn lại có tình sâu nặng với công chúa như vậy.
15:55Sáng nay hắn mới nói với Trắm.
15:57Hắn từ chối cái chức trưởng thị dệ nội định.
16:02Vậy à.
16:03Cái chức trưởng thị dệ nội định.
16:05Trách nhiệm rất trọng đại.
16:06Không có nên bỏ trống lâu.
16:09Ờ phải.
16:09Đại Dương.
16:11Ngài còn nhớ lần trước.
16:12Chù cơ đã tìm một nhân tuyển thích hợp với ngài hay không?
16:15Nãy được tướng gia coi nặng.
16:16Nếu như mai này có cơ hội.
16:18Lộ khai nhất định sẽ đành đáp ân nghĩa đào tạo của tướng gia.
16:22Nâng đỡ.
16:23Bộn tướng có tài đức gì?
16:26Nếu mà xét tuổi trẻ có tài.
16:28Thì bộn tướng làm sao mà bằng lộ khai người được?
16:31Tướng gia nặng lời rồi.
16:32Nếu như không.
16:35Thì tại sao qua quý phụ nhân lại cực lực đề danh ngươi với Đại Dương làm chức trưởng thị dệ nội định được chứ?
16:42Qua quý phụ nhân làm như vậy cũng vì nghĩ tình của tướng gia mà thôi.
16:46Dù sao cũng được.
16:49Bây giờ ngươi có thể trèo lên rồi.
16:54Thì ngươi phải nắm những cơ hội ngàn năm một thủa nè.
16:58Đừng bao giờ sợi ý té xuống trở lại.
17:01Và phải nhớ kỹ.
17:02Đừng bao giờ khiến cho bộn tướng bị thất vọng nữa.
17:04Cảm ơn tướng gia bận tâm.
17:09Ngươi phải nhớ kỹ là.
17:11Một con diều.
17:13Cho dù thả bay cao tới đâu đi nữa.
17:16Thì cũng có sợi dây buộc nó lại.
17:18Chỉ cần nắm sợi dây kéo lại.
17:20Thì thế nào nó cũng phải rớt xuống thôi.
17:24Lời lẽ dàn so của tướng gia.
17:26Lộ khai này nhất định ghi nhớ trong lòng.
17:31Thường lãng chi thủy thanh hài.
17:33Khả nhỉ tạc ngã anh.
17:35Thường lãng chi thủy tục hài.
17:37Khả nhỉ tạc ngã túc.
17:42Hoàng tử.
17:44Hả? Chuyện gì?
17:47Mấy câu thơ vừa rồi.
17:48Do lý thi đọc.
17:49Hoàng tử hiểu được ý nghĩa hay không?
17:54Ngươi vẫn chưa giới tích tuần tận.
17:55Sao bốn hoàng tử lại hiểu được chứ?
17:57Dạ.
18:00Mấy câu thơ vừa rồi.
18:01Do thi nhân sợ quốc quốc nguyên giết đó.
18:03Nói là khi nước trồng.
18:05Mình có thể dùng để giặt áo quần.
18:07Khi nước đục.
18:09Chúng ta chỉ có thể rửa đôi chừng.
18:12Dĩ nhiên.
18:13Không lẽ lấy nước dơ đi rửa mặt hay sao?
18:14Nói khác đi.
18:16Làm ngươi cũng vậy.
18:18Ngươi muốn người ta đối đại với ngươi sao?
18:20Trước tiên.
18:21Ngươi phải là một người ra sao?
18:23Nếu ngươi là một người đức cao trọng dọng.
18:26Ngươi khác dĩ nhiên kính trọng yêu chuộng.
18:29Nếu như ngươi là một kẻ bị mang tiếng xấu.
18:31Thì người khác dĩ nhiên muốn lánh né ngươi thôi.
18:33Hẹn chí ta sợ gặp ngươi như vậy.
18:40Xin quàng tử chỉ dạy.
18:43Ờ không có gì.
18:44Tiếp tục đi.
18:45Dạ.
18:47Như vậy làm sao thành một người đức cao trọng dọng?
18:50Quàng tử giang phúc.
18:51Là ngươi.
18:52Nhìn thấy ngươi thiệt là hay quá.
18:54Bốn quàng tử đang luyện một bộ kiếm pháp mới đây.
18:56Chưa biết lộ khai.
18:57Có thể chỉ dạy cho hay không?
18:58Phúc nhật không sao chứ?
19:26Không sao.
19:29À chánh nhi.
19:31Sao con lại ở đây luyện kiếm với lộ thi dạy trưởng vậy?
19:34Mẹ chưa có biết đâu.
19:37Sau ngày công chú qua đời.
19:38Hạng thái phụ ít ra phụ.
19:40Đã mấy bữa nay.
19:41Không có giàu cung.
19:42Không có ai luyện kiếm với chánh nhi.
19:44Mỗi ngày chánh nhi chỉ biết đọc sách.
19:46Thiệt là chán chết đi.
19:47May là nhiều rồi gặp được lộ khai.
19:49Chánh nhi nhờ lộ khai dạy kiếm cho con.
19:52Nếu như mà chánh nhi thích.
19:54Có thể nhờ lộ thi dạy trưởng.
19:56Mỗi ngày tôi luyện kiếm với con.
19:57Con đừng để kiếm nghệ bị lùi bước.
20:02Cảm ơn phụ nhân đã đề cử với đại dương.
20:04Tuy chức thì cập kích vô cùng.
20:06Bốn cung còn tưởng là
20:07sau khi lộ khai làm thi dạy trưởng
20:09đã quên đi bốn cung rồi chứ.
20:12Làm gì có.
20:13Chỉ là trong cung bận rộng nhiều việc.
20:15Muốn kiếm cơ hội tỏ lòng cảm ơn với phụ nhân
20:17thì không phải dễ dàng.
20:18Nếu như có lòng
20:20dĩ nhiên sẽ kiếm được cơ hội.
20:31Đại dương dạng phúc.
20:32Đại dương.
20:34Nghe chánh nhi nói sức khỏe của Khanh không khá.
20:36Có phải có chuyện này không?
20:39Đại dương ngại lo trăm việc.
20:41Sao lại để ý tới
20:42chủ cơ có khỏe hay không?
20:43Vậy trăm cũng nên
20:46truyền ngữ y cho ái Khanh chứ.
20:49Nếu như đại dương thực bận tâm
20:50với chủ cơ
20:50thì không nên
20:52tối ngại chứ lo cai quản trưởng chánh
20:54mỏ mặt người ta như vậy.
20:57Ê
20:57Sao trăm lại bỏ mặt ái Khanh được?
21:00Chỉ là thời gian gần đây
21:01trị định có nhiều việc
21:02cần phải có trăm xử lý.
21:04Cho nên mới
21:05Chủ cơ bỏ mặt
21:07Chủ cơ bắt đại dương ngày mai
21:09phải đưa chủ cơ tới Lệ Sơn
21:10để ngầm xuống nước nóng.
21:12Ngày mai
21:13tới Lệ Sơn
21:13để ngầm xuống nước nóng.
21:15Thực ra
21:15Chủ cơ cũng biết
21:16mình như là người si giới mộng.
21:18Sao đại dương
21:19lại giúp bỏ trịu tránh
21:20để ngầm xuống nước nóng
21:21với người ta chứ?
21:23Khanh thiệt là cố lòng
21:24làm khó chẩm rồi.
21:27Đại dương
21:28sau khi chủ cơ
21:29về tới Hàm Dương
21:30chưa có hề
21:32rời khỏi tầng cung nữ bước.
21:35Người ta
21:36vẫn mong
21:36như được hôm xưa
21:37ở trịu quốc.
21:40Được cùng với đại dương
21:41lên núi
21:41để ngắm phong cảnh.
21:43Và ngầm xuống nước nóng.
21:46Chẩm thì không thể bỏ đi mà.
21:48Ờ
21:49hay là như vậy
21:50Chánh Nhi
21:51từ nhỏ tới lớn
21:52ở triệu quốc
21:52chưa bao giờ được
21:53ngắm cảnh đẹp
21:54ở tầng quốc mình.
21:55Hay là như vậy
21:56để Chẩm
21:57kêu Chánh Nhi
21:58đưa ái Khanh
21:59tới Lệ Sơn nha.
22:01Sao hả?
22:02Chủ cơ
22:03chứ cần đại dương
22:03chứ không phải Chánh Nhi.
22:06Chẩm quả thật là
22:07bận rộn chánh sự mà.
22:08Chẩm hứa với Khanh
22:10lần này để Chánh Nhi
22:12đưa Khanh đi
22:12nhưng lần sau
22:13Chẩm nhất định
22:14đích thân đưa Khanh đi.
22:16Vậy được rồi chứ.
22:18Thì tùy ý của đại dương đi.
22:19Nói chuyện đi
22:30Tại sao lại không nói chuyện
22:33Có phải nhớ công chúa không đây
22:36Tao cũng vậy
22:46Đại ca
22:46Tặng cho ngươi
22:47Thổ con
22:49Ta thấy con thổ của ngươi
22:52bị lẻ lôi
22:52nên mua thêm một con
22:53để tôi nói kết bằng
22:54Coi ta đem gì tới cho anh nè
22:56Tuấn
22:56Ngươi
22:57Vì Khanh cũng đi mua thổ hả?
22:59Biết vậy ta không cần mua
23:00Bây giờ đã dừng con rồi
23:01Ta hiểu được tâm ý
23:03của hai ngươi mà
23:04Ta không sao
23:05Sư phụ
23:07Quang tử
23:08Ngươi cũng đi mua thổ
23:11Mua thổ gì?
23:13Không gì
23:14Sư phụ à
23:16Ngày mai có một chuyện đặc biệt chứ
23:17Không
23:19Vì thế hay quá
23:20Tránh nhi định cùng với mẹ lên lộ sơn
23:22ngầm suối nóng đó
23:23Định rủ sư phụ đi chung
23:24Tao không đi
23:25Ngươi đi chơi chơi vui vẻ chút nha
23:28Bác thi dạy trưởng
23:41Đích thân hậu tống
23:42Hoàng tử với bổn cung lên núi
23:44Ta thật thấy ái ngại
23:45Bảo vệ qua quý phu nhân
23:47và Hoàng tử tránh
23:47Là bổn phận của thi chức mà
23:49Thưa mẹ
23:50Hôm nay mình làm cái gì đây?
23:53Chỗ này nổi tiếng là suối nóng
23:54Mình tới đây dĩ nhiên là
23:56Để ngâm suối nước nóng
23:57Nhưng mà ngâm suối nóng
23:58Cũng đâu có thể ngâm cả ngày
23:59Tiên chức nghe nói
24:01Ở dùng lệ sơn
24:02Có nhiều tranh cầm dị thú
24:03Nếu như Hoàng tử tránh
24:04Thay hứng thú
24:04Tiên chức có thể đưa
24:05Hoàng tử lên núi săn bắn
24:06Tiên chức xin đi chuẩn bị các thứ
24:08Qua quý phu nhân có cần thêm chút qua thơm hay không?
24:25Bổn cung chưa có nhà hứng
24:26Các người lượt xuống hết đi
24:28Dạ phu nhân
24:29Triều câu
24:48Có nô tài
24:50Ngươi đi hậu hào Hoàng tử
24:51Tấm rửa nghỉ ngơi đi
24:52Nô tài tuân lĩnh
24:54Hoàng tử mời
24:57Thưa lúc trời chưa tối hẳn
25:08Bổn cung muốn ngâm suối nóng thêm một lần nữa
25:22Phu nhân
25:22Hãy để tiên chức hậu tống bà nhờ
25:25Vậy thì ta làm phiền thị dạy trưởng
25:29Còn bắt trầm phải chờ bao lâu?
25:45Đại dương
25:46Ngài hãy nhấn nại một chút mà
25:47Miễn là hộ cơ đảm bảo
25:49Nhớ định sẽ có một mạng hay cho đại dương coi đó
25:51Thị dạy trưởng
26:02Sao ngươi lại dừng bước?
26:04Nam nơi có gì biệt?
26:06Tiên chức e rằng không có tiền đi vào
26:08Ngươi không hậu tống bổn cung vô
26:11Lỡ như trong đó có thích khách
26:13Tính mạng của bổn cung rất là nguy hiểm
26:15Ở trong suối nóng
26:17Sao là có thích khách chứ?
26:18Nếu như mà trong đó có mảnh thú
26:22Ngươi không lo là con thú đó làm thịt bổn cung hay sao?
26:27Nếu như mà phụ nhận
26:28Đại dương quyết như vậy
26:29Thì chức chỉ đành tuân lệnh thôi
26:32Nô tài có chuyện khởi tấu
26:44Vô đi
26:45Sao ngươi trễ quá vậy?
26:52Xin tú lệ phu nhân thức tội
26:53Nô tài vừa nhìn thấy qua khuyết phu nhân
26:56Với lộ khai đi vào phòng suối nóng
26:58Đã lập tức tới báo tin
27:00Ngươi đã nhìn thấy cái gì
27:05Thì cứ nói với đại dương đi
27:06Dạ
27:07Bấm cáo đại dương
27:09Nô tài chính mắt nhìn thấy qua phía phu nhân
27:11Cùng với lộ khai
27:12Cùng nhau
27:13Đi vào ngâm suối nước nóng nữa
27:14Nước suối rất là ấm
27:37Thầy dạy trưởng
27:39Người có muốn xuống đây thử hay không?
27:41Phu nhân
27:43Bà làm gì đến khi?
27:46Tại sao lộ thị dạy trưởng
27:47Trước sau như hai người vậy?
27:50Không lẽ trong mắt của thị dạy trưởng
27:51Bốn cung không đáng biết tới hay sao?
27:54Dĩ nhiên không phải
27:55Phu nhân ở trong thâm tâm của ta
27:57Thiệt là thiên hương quốc sắc
27:59Xinh đẹp tuyệt trận
28:00Chỉ thiệt là
28:02Bốn cung hỏi ngươi thêm một lần
28:06Ngươi có xuống đây hay không?
28:07Tham diễn đại dương
28:18Tham diễn đại dương
28:19Sao đại dương
28:31Khi không lại tới đây vậy?
28:35Lộ khai đâu?
28:35Lộ khai?
28:39Thần tiếp thì không hiểu lắm đó đại dương
28:41Có người nhìn thấy lộ khai đi vào đây
28:45Nếu như đại dương thấy
28:50Thần tiếp với lộ khai có gian tình
28:52Được
28:53Thì xin đại dương cứ xếp ở nơi này
28:55Coi lộ khai có ở đây hay không?
29:02Nếu như mà đại dương không tin
29:03Trù cơ có thể lấy chết
29:06Để giữ trong sạch
29:07Ái Khanh
29:09Làm vậy đấy làm gì?
29:12Ái Khanh
29:12Ái Khanh
29:13Ái Khanh à
29:15Ái Khanh
29:16Ái Khanh phải nghe trầm giải thích mới được chứ
29:18Ái Khanh
29:20Ái Khanh
29:21Ái Khanh
29:23Sao phụ hoang ở nơi này?
29:28Vừa rồi
29:28Mẫu hổ với phụ hoang
29:29Cũng tại có con tú lệ phu nhân này
29:32Ái Khanh
29:35Ái Khanh
29:36Ái Khanh
29:36Ái Khanh
29:39Ái Khanh
29:42Ái Khanh à
29:43Ái Khanh
29:44Nghe trầm giải thích cũng được không vậy?
29:46Ái Khanh
29:47Xin đại dương thí chứ cho chú cơ
29:49Ái Khanh à
29:52Đứng về đi
29:52Đứng lên
29:53Nếu như không
29:54Thì xin đại dương
29:56Hải đại chú cơ làm lê dân
29:57Tại sao trầm phải làm vậy chứ?
30:01Ái Khanh
30:01Chú cơ sao ngày trở về hạm dương
30:04Cứ bị người ta đồn này đồn nọ
30:06Lại khiến
30:07Phiên hoàng thư bị mang tiếng
30:10Đại dương hay trộn xuất chú cơ
30:12Ra khỏi cuối cùng đi
30:14Ái Khanh à
30:15Đứng dậy đứng dậy
30:16Đứng dậy
30:16Đứng dậy đi
30:17Hề
30:18Cũng tại trầm hộ đồ nhất thời
30:21Đi nghe lời xàm tấu của tú lệ phu nhân
30:23Được
30:24Bây giờ trầm hứa với Ái Khanh
30:27Sẽ không có lần sau nữa
30:28Tú lệ phu nhân
30:31Lâu nãy
30:32Thiệt là căm thù thần thiếp
30:34Nếu như đại dương
30:36Còn giữ chú cơ bên cạnh mình
30:38Chỉ khiến cho tú lệ phu nhân
30:40Càng không được vui thôi
30:42Những chuỗi ngày mai này
30:44Chú cơ thiệt thế khó chịu
30:46Cũng tại cái con tị nhân đó
30:51Tối ngày bị chuyện để sanh sự mà
30:53Thì là không muốn thiên hạ được thái bình
30:54Được
30:55Trầm xe đài bà
30:56Vô lãnh cung
30:57Phu nhân à
31:00Như vậy bà đã hài lòng rồi chứ
31:02Lỗ khai
31:06Ngươi thiệt là tài giỏi chứ hả
31:08Thì chứ không hiểu ý của phu nhân lắm
31:11Bốn cung hỏi ngươi
31:13Lần trước
31:15Ở suối nóng Lệ Sơn
31:17Sao ngươi lại biết
31:19Tú lệ phu nhân sẽ dẫn đại dương tới đó
31:21Nói đi
31:21Thật ra đơn giản thôi
31:24Tú lệ phu nhân lâu nay đã chăm chích bà đó mà
31:27Nếu như để bà biết được
31:28Phu nhân đang ở Lệ Sơn
31:30Tư tình với người tình
31:31Thì bà nhất định sẽ dẫn đại dương tới Bắc Giang tình
31:33Nói khác đi
31:36Cả câu chuyện này
31:38Là do ngươi đã ăn bài ngắm ngầm đó hả
31:40Có thể nói như vậy
31:42Ngươi thiệt to găng
31:43Dám giấu cả bụng cùng về cái chuyện này
31:46Thật ra ta làm như vậy
31:48Cũng là nghĩ cho tương lai của phu nhân
31:49Do hoàng tử tránh mà thôi
31:50Về chuyện này
31:52Có quan hệ gì với tránh nhi
31:53Bây giờ đại dương đã dăm tú lệ phu nhân vào lãnh cùng
31:55Nói khác đi
31:57Bây giờ bên cạnh đại dương
31:58Chỉ còn phu nhân mà thôi
32:00Chỉ cần thế lực mai này của phu nhân được củng cố
32:03Cơ hội mà hoàng tử tránh lên làm thái tử
32:05Sẽ được nâng lên rất cao
32:07Nhớ năm xưa
32:09Lữ bất vệ giỡn chiêu kỳ quá khả cư
32:11Hôm nay
32:13Lộ khai ngươi
32:14Lại giỡn cái chiêu này
32:16Chỉ lo là vì lợi ích
32:19Cả bổng cung
32:20Cũng phải bị người lợi dụng
32:22Người không phải có cây
32:24Tâm ý của phu nhân
32:25Sao ta lại không hiểu
32:26Chỉ là việc mà ta cầu mong
32:28Không phải chỉ là du sướng một đêm
32:30Mà là thiên trường địa cửu
32:31Phu nhân xin tin ta
32:33Những chuyện mà hôm nay ta làm
32:35Là điều gì lót đường cho mai này của chúng ta thôi
32:37Sớm muộn
32:39Có ngày phu nhân sẽ được tòa nguyện mà
32:41Chỉ tiếc là
32:45Chủ cơ không biết
32:46Phải chờ tới ngày nào
32:48Hai người yêu nhau
32:54Đầu chấp nhất một số một chiều
32:56Chủ cơ không biết
32:58Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
33:02Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
33:32Để trở về Hàm Dương
33:36Lần này ta với dũng phù trở về Hàm Dương
33:39Là muốn hỏi ngươi
33:40Cho rõ chuyện xảy ra ở Triều Quốc hôm xưa
33:42Không ngờ
33:44Được tin buồn công chú Triều Thiện đã qua đời
33:46Cho nên mới tới đây thôi
33:57Nếu ta không phải bổ cổ một mình đã lại Hàm Dương
33:59Hay là nếu như
34:03Nếu như ta không đi Triều Quốc
34:07Có lẽ công chúa không có bị chết
34:11Nếu như mỗi câu chuyện đều giữ biết kết quả
34:14Thì sống trên đời
34:16Đâu có hỷ nội ái lạc chứ
34:18Sở chữ ở trên mộ bia kỳ lạ quá vậy
34:39Tôi chưa đọc ra là Triều Thiền Chi mụ
34:41Hai chữ trước đó là
34:43Là vợ yêu
34:53Người đã thành hôn chứ công chúa
35:05Nếu không phải dì ta
35:06Thì công chúa không tới nông nội này
35:10Tuy là bây giờ cô đã đi rồi
35:14Nhưng ta vẫn muốn cho cô một danh phận
35:17Ngươi dị tự trách
35:21Cho nên sau khi cô qua đời
35:23Cô muốn cô có danh phận
35:24Đã nợ của cô thiệt quá nhiều
35:28Công chúa biết ngươi xử dạy cho cô
35:35Ở nơi số chàng biết được
35:37Nhất định là sẽ thấy ăn ngủi
35:39Ta nghĩ tất cả những người bận tâm tới ngươi
35:46Đều không mong nhìn thấy ngươi u buồn như vậy
35:52Nếu như không phải dì ta
35:53Thì công chúa không tới nông nội này
35:57Nhà phụ nhân bị như vậy
36:00Công chúa cũng bị như vậy
36:02Bây giờ cả đình phương ở đâu ta cũng không biết
36:05Hay là cô dạy ta đi
36:07Dạy ta làm sao tích cực lại đi nhớ
36:10Các cháu ăn rồi
36:22Các cháu ăn rồi
36:23Các cháu ăn rồi
36:24Quang quang
36:25Dạ lại cháu ăn rồi nè
36:27Từ từ đừng chăn lớn nha
36:29Cháu ăn rồi nè
36:29Á Thúc à
36:30Lại nấu cháu nữa hả
36:32Nấu lỏng như vậy
36:33Họ ăn không có nò đâu
36:35Gần đây hoàng trùng lỏng quả khắp đời bị đói
36:46Gạo của mình không còn bao nhiêu
36:47Phải nấu cháu lỏng như vậy mới duy trì được 2 ngày
36:50Ngày mốt là hết ăn rồi
36:51Chỉ đành nấu canh rau rừng để chống đỡ
36:58Bọn nhỏ không thể chịu đói đâu
36:59Lấy cháu của mình chia cho họ nha
37:01Còn mình thì ăn rau rừng
37:02Giải quyết được bữa này
37:06Lại còn có bữa sau
37:07Cứ chịu đói như vậy thì không có được đâu
37:10Nhưng tham quan ở trong trấn
37:12Không có chịu mở kho
37:13Mà còn câu kết cho những dân thương
37:15Chứ dù có tiền cũng không có mua được lương thực
37:17Coi bộ vì cái đám khỉ này
37:19Phải làm một lần buôn bán không có tiền
37:21Dùng màu đẹp đẻ
37:24Chỉ là cho những đại gia trả nổi tiền ngắm thưởng mà thôi
37:27Theo lệ cũ
37:29Giá cao sẽ được
37:30Tề nhị nương
37:32Bà lại giỡn trò cụ kiếm con gà rừng tới nói là Phượng Hoàng hả
37:35Ây do quyện phủ đại nhân sao lại nói vậy
37:37Các vị cô nương đây đều do tự nhị nương này dài
37:40Có ai không phải là gà rừng thành Phượng Hoàng đâu
37:42Nếu không phải
37:44Sao đại nhân lại thường hay tới đây chưa phải không
37:46Miễn là phải coi hàng trước rồi mới định giá sao
37:49Trả giá trước rồi coi hàng sau
37:51Chị để bổn công tử coi coi là thứ hàng gì
37:54Chị công tử này thiệt vui lĩa
38:01Quá như là một người đẹp
38:04Tự nhiên ương
38:06Ta trả 5 lạng vàng
38:07Thì quá có ai trả tàu hơn hay không
38:09Ta trả 10 lạng vàng
38:11Còn có ai trả tàu hơn không
38:13Ta trả 11 lạng
38:14Ta trả 15 lạng
38:1620 lạng
38:17Ồ dữ vậy á
38:18Cảm ơn
38:21Mỹ Nhân
38:24Cô đã thuộc về bổn công tử
38:26Khoan để
38:27Ta trả 40 lạng kim
38:29Thầy quá
38:3040 lạng một đêm
38:31Ta lo là tới tay cũng bị giảm thọ
38:34Hê hê hê hê
38:40Nhìn lại đây
38:41Thế
38:42Đêm dài đăng đẳng
38:44Nóng lòng để làm gì
38:45Uống vài ly với ta đi
38:46Thì không có tình điệu chút nào
38:48Đúng đúng đúng
38:49Phải uống vài ly trước mới được
38:51Không được
38:54Để ta đốt cho người uống
38:57À đúng rồi đúng rồi
38:58Vậy mới có tình điệu
38:59Không đầy 3 chén
39:10Sao lại tỏ thành ý được
39:11Còn 2 chén được
39:12À được được được
39:13Được
39:15Được
39:15Đúng
39:16Nóng lòng
39:18Nóng lòng
39:20Hả
39:23Cô làm gì
39:24Tao muốn cẩy áo cho người
39:27Ồ
39:29Thì ra cô còn nóng lòng hơn ta
39:31Để ta cử đồ cho cô thì đúng hơn
39:33Ê
39:33Khoan đó
39:33Nếu người bịt mất lại
39:35Bà bắt được to
39:36Thì phạt ta cử áo trước
39:38That's why I think it's so good!
39:42But don't go too far! I'll be able to catch you!
39:46Let's go!
39:47Let's go!
39:49Let's go!
39:51Let's go!
39:53This way?
39:55Don't go!
40:01Let's go!
40:03Let's go!
40:06Let's go!
40:09Let's go!
40:10I'll go!
40:11Let's go!
40:13Let's go!
40:15I'll go!
40:17Let's go!
40:25Are you OK?
40:27Oh
40:57Không thể đổ xuống đất như vậy đâu
41:06Các em có biết không
41:07Chị định phương đã bỏ nhiều công sức
41:09Mới có thể lấy được lương gạo về đó
41:11Quan trọng nhất là
41:13Do nông phu bỏ công cực khổ
41:14Mới thu hoạch về được
41:15Các em không có tiền lãng phí có biết chưa
41:17Mình phải quý mến họ
41:19Chúng ta lượm lại thường hạt gạo nha
41:20Dạ
41:21Thiệt là vô dị
41:25Tới lưu của mấy món điểm tâm này thôi
41:27Đem đổ đi
41:28Dạ
41:29Chắc hoàng tử chưa biết
41:33Bây giờ các nơi đều có nạn đói
41:35Bá tánh buồn dần
41:37Cả việc ăn mặc cũng không nò
41:38Nếu như hoàng tử lãng phí thực phẩm như vậy
41:41Thì làm trái thiền đức
41:42Sẽ bị trời đại đó
41:44Hoàng tử cũng đã chịu cực khổ của dân gian
41:46Phải biết quý mến lương thực chứ
41:48Điểm tâm này
41:51Đem về nhà bếp trước đi
41:53Đợi lúc ta đói
41:55Thì ta sẽ lấy ăn
41:56Nô tài tuân lãnh
41:58Này thấy hoàng tử chịu nghe lời của tiểu nhân
42:03Tiểu nhân to gàng nói thêm một lời
42:05Được
42:06Ngươi nói đi
42:08Thường ngày hoàng tử thích đọc bình sách
42:10Khen thưởng về đạo lý cường bình
42:12Nhưng mà phải biết
42:13Cường bình thì phải phú quốc trước
42:15Phú quốc phải trọng nhà nông
42:17Nếu không gặp những nằm đói
42:19Không lẽ bắt bình sĩ chịu đói mà đi đánh giặc
42:22Đây là thẹt chốt của lý lẽ
42:23Lấy nồng dưỡng bình mà tiểu nhân thường nói
42:26Lý thì
42:27Ngươi tài giỏi học cao
42:29Bây giờ chỉ là một quan chức nhỏ
42:31Hầu độc cho bốn hoàng tử
42:32Thiệt là
42:33Khó xử cho người
42:35Tiểu nhân không dám giấu hoàng tử
42:39Lý thì thì có cảm giác khó nói rộng hoài bảo
42:42Nhưng mà tao ngộ như vậy
42:45Cũng đạch chịu thôi
42:46Hay là
42:47Ta đi nói với phụ quen
42:49Để ngươi làm một chức
42:50Màu thần hay là trưởng lợi nha
42:52Lý thì cảm ơn ý đẹp của hoàng tử trước
42:54Nhưng mà hoàng tử
42:56Suy nghĩ cũng quá đơn giản rồi
42:57Bây giờ bên cạnh của đại dương
42:59Đều là người của lữ tướng già
43:01Người ngoài
43:02Giống không có thể chen dạo
43:03Trừ phi mai này
43:06Hoàng tử lên làm thái tử
43:08Người mà do thái tử đề dành
43:09Thì lữ tướng già
43:11Cũng không tiện phản đối
43:12Được
43:13Ta hứa với người
43:14Mai này
43:16Nếu ta làm thái tử
43:16Ta nhất định nâng đỡ người
43:18Ta ơn hoàng tử
43:19Suy khảo suy
43:21Trung châu tốt
43:23Chi thần thiên đầy hậu linh
43:25Thiết bình
43:27Suy lần lâu chuyên hoàng tử
43:31Suy mô suy
43:35N不錯 của cạnh có thể phim
43:38Em đã thức là
Recommended
12:41
|
Up next
44:10
44:18
43:55
44:27
44:23
44:28
43:59
43:50
44:20
44:15
44:14
44:06
44:08
44:21
44:12
44:14
43:42
44:21
44:07
44:02
44:23
44:13
44:16
Be the first to comment