Đi đến trình phátĐi đến nội dung chính
  • 2 ngày trước
VÒNG XOÁY TÌNH YÊU - TẬP 72 - VTV3 THUYẾT MINH - PHIM HÀN QUỐC - VONG XOAY TINH YEU

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Bộ phim Vòng Xoáy Tình Yêu
00:05Ít nhất thì Kiên Chun cũng thực hiện được ước mơ.
00:19Cuối cùng nó cũng trở thành chủ tịch, thứ mà nó vô cùng mong mỏi.
00:25Không biết bây giờ nó đang làm gì nhỉ?
00:30Sao em lại nghĩ tới kẻ đê tiện như nó chứ?
00:34Sao mà không nghĩ tới cho được? Nó là con của chúng ta mà.
00:41Em bảo nó tự thú nhé.
00:45Đúng đấy. Chúng ta hãy bảo Kiên Chun đi tự thú đi.
00:50Nó không nghe lời chúng ta đâu.
00:53Đừng nói những lời ngốc ngách nữa mà hãy đi ngủ đi.
00:57Em không ngủ được.
01:00Dù vậy thì cũng phải ngủ chứ.
01:02Êt mình ngủ đi.
01:03Cả mẹ, cả bố, và giờ là cả Shin Do-hi.
01:25Mọi người cắt đứt quan hệ với mình rồi.
01:27Được thôi.
01:33Cuộc đời của một người là tự đến với thế giới này và cũng ra đi một mình mà.
01:39Mình không cần ai chúc mừng mình cả.
01:43Mình có thể tự chúc mừng mình.
01:45Mình không cần ai chúc mừng mình.
02:15Thích quá đi.
02:19Thích quá.
02:20Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
02:50Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
02:55Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
03:01Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
03:07Máy quay của một hiệu thuốc ở gần biến tàu John A đã quay được Park Kỳ Thê.
03:11Rồi đã tận mắt thấy Park Kỳ Thê còn sống.
03:13Hiệu thuốc gần biến tàu John A ư?
03:15Vâng.
03:16Họ nói hắn bị chạo mắt cá chân và đã mua băng thun.
03:20Vậy, người báo tin được cho là đã trốn ra nước ngoài thật sự là Park Kỳ Thê.
03:27Hợp lý đấy ạ.
03:29Dù sao thì tôi cũng sẽ tiếp tục tìm hắn ở khu này.
03:33Vâng.
03:33Vậy là Park Kỳ Thê còn sống phải không?
03:58Sao con lại vào phòng mẹ vậy?
04:00Park Kỳ Thê vẫn còn sống.
04:04Gì cơ?
04:05Máy quay an ninh gần biến tàu John A đã quay được ông ta.
04:09Biến tàu John A ư?
04:11Vâng.
04:12Tôi nghĩ ông ta đã cố trốn ra nước ngoài.
04:16Dù sao thì may mà ông ta còn sống.
04:21Tôi nghĩ bà đang lo lắng nên mới nói.
04:25Con đang ăn ủi mẹ đấy à?
04:30Tôi chỉ nghĩ rằng bà sẽ muốn biết thôi.
04:33Dù sao thì Park Kỳ Thê vẫn còn sống.
04:44Đến Haru không thể bị vu cho tội giết người nữa.
04:50Mẹ uống đi.
04:52Trà này giúp dễ ngủ đấy ạ.
04:53Không biết uống cái này có giúp mẹ ngủ được không nữa.
05:03Park Kỳ Thê vẫn còn sống ạ.
05:05Anh Haru vừa gọi.
05:12Máy quay ở bến tàu John A tại Incheon đã quay được Park Kỳ Thê.
05:15Thật sao?
05:16Vâng.
05:18Bây giờ anh Haru được minh oan khỏi mọi cáo buộc rồi.
05:22Thế tức là tên khốn Kim Chung đó lại nói dối chúng ta.
05:25Sao lại có kẻ đê tiện như vậy chứ?
05:30Tố cáo tên Kim Chung đó với cảnh sát và đuổi nó khỏi vị trí chủ tịch.
05:33Này, chúng ta phải tố cáo Kim Chung thì Hi Ốc sẽ bị điều tra và có thể bị kết tội giết người không thành.
05:58Vậy là chúng ta phải nhìn nó hoành hành theo ý thích sao?
06:01Bà đừng lo ạ.
06:04Cho Kim Chung sẽ bị trừng phạt.
06:31Chúng ta gặp nhau một lát ở công viên đi.
06:42Sao cậu lại, tôi đã thấy tin nhắn cậu gửi?
06:59Tôi đã thấy tin nhắn.
06:59Đừng lo, tôi tới không phải để cãi nhau đâu.
07:07Vậy vì sao cậu lại tới đây để nói chuyện với cậu?
07:09Nghe nói cậu và Trung Kinh Chung li hôn rồi.
07:26Ừ.
07:29Chúc mừng nha.
07:30Ngạc nhiên ghê.
07:34Cậu đâu có muốn tôi li hôn.
07:38Đúng vậy.
07:39Đừng đúng là nhẹ nhõm khi cậu li hôn được với Chô Kim Chung.
07:42Hôm nay tôi đã gặp Chô Kim Chung.
07:47Anh ta thật sự điên tổ.
07:49Nhìn ánh mắt của anh ta rất khác.
07:52Đúng vậy.
07:53Chô Kim Chung bây giờ không được tỉnh táo đâu.
07:58Trong giây lát, tôi đã phải giật mình đấy.
08:02Giống như tôi thấy bản thân ở trong Chô Kim Chung vậy.
08:05Ai cũng nói tôi là tẻ điên.
08:12Tôi thì nghĩ rằng họ mới bị điên chứ không phải là tôi.
08:17Tôi chỉ muốn bảo vệ những gì là của mình thôi mà.
08:25Tôi không hiểu vì sao họ lại lên án tôi.
08:28Nhưng khi nhìn thấy Chô Kim Chung hôm nay, tôi nhận ra.
08:31Tôi cũng bị điên.
08:38Tôi không biết bây giờ phải nói gì với cậu cả.
08:44Đừng nói gì hết.
08:46Tôi tới không phải để nghe cậu nói gì đâu.
08:49Vậy vì sao cậu lại tới đây?
08:53Thì cứ tới thôi.
08:57Tôi muốn nói chuyện với ai đó, ai cũng được.
09:00Nhưng tôi chẳng có ai để nói chuyện cả.
09:05Thế nên tôi mới tới đây.
09:08Vì tôi cần người nghe tôi nói.
09:14Được rồi.
09:15Nói đi.
09:19Tôi sẽ nghe.
09:22Thật sao?
09:24Ừ.
09:24Nếu cứ giữ trong lòng mà không thể giải tỏa, thì sẽ sinh bệnh đấy.
09:31Tôi không muốn thấy cả cậu cũng phát điên.
09:34Nghĩ thôi đã thấy sợ rồi.
09:41Ai cũng bảo tôi li hôn đi.
09:42Nếu như tôi không bao giờ đồng ý li hôn,
09:54thì cậu sẽ làm gì?
09:59Tôi sẽ chờ.
10:03Cho đến khi nào?
10:04Biến là tôi còn sống thì tôi sẽ phải chờ.
10:11Có lẽ là ngay cả khi sang thế giới bên kia.
10:16Cậu thích Park Haru đến vậy ư?
10:21Ừ.
10:21Cậu cũng điên rồi.
10:31Đúng vậy.
10:33Có lẽ là vậy.
10:34Cậu sẽ chờ ngay cả sau khi sang thế giới bên kia ư?
10:54Cậu thật sự cũng điên rồi.
10:56Đúng vậy.
10:56Đúng vậy.
11:04Sori.
11:07Anh xin lỗi.
11:08Anh vừa mới đọc được tin nhắn của em.
11:11Mấy phút trước em vừa gặp Jun A.
11:15Chắc là cô ấy đã thấy tin nhắn em gửi cho anh.
11:19Rồi sao?
11:20Jun A đã nói gì?
11:22Không nói gì nhiều cả.
11:24Cô ấy nói...
11:28Cô ấy tới đây vì không có ai để nói chuyện cả.
11:31Hôm nay cô ấy đã gặp Châu Kiên Chun.
11:36Chắc là việc gặp Châu Kiên Chun đã khiến cô ấy rất sốc.
11:42Chắc là mọi chuyện rất khó khăn đối với Jun A.
11:46Jun A tự chúc lấy mà.
11:48Em đừng thấy thương hại cô ta.
11:50Dù sao thì Jun A cũng đã yêu anh mà.
11:55Rồi sao?
11:56Hãy giúp Jun A rời khỏi anh một cách yên bình nhé.
12:04Không thể sau này có khi anh sẽ hối hận đấy.
12:08Anh không hối hận đâu.
12:10Anh.
12:12Jun A cũng sẽ trở nên giống như Châu Kiên Chun thôi.
12:15Thế mới nói.
12:17Chúng ta hãy giúp cô ấy đi.
12:21Jun A là mẹ của Zepin mà.
12:26Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
12:56Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
13:26Mẹ ơi, con muốn ăn kem.
13:35Mẹ ơi, kem.
13:40Con sẽ ăn kem đấy nhé.
13:42Được thôi.
13:44Vâng, vậy con sẽ tự đi.
13:46Con bé đi đâu rồi nhỉ?
14:00Zepin.
14:02Chờ mẹ đã.
14:02Mẹ ơi, con có bị thương không?
14:24Không, không ạ.
14:27Chú ơi.
14:33Anh Chun Gu.
14:35Anh mở mắt ra đi.
14:37Chun Gu.
14:39Chú ơi.
14:42Ôi không.
14:43Chú ơi.
14:43Chú ơi.
14:45Chú ơi.
14:51Zepin.
14:54Chú ơi.
14:55Chú không sao chứ ạ?
14:58Ừ.
15:01Cháu không sao chứ.
15:03Cháu không bị thương chứ.
15:04Vâng.
15:25Cháu không sao chứ.
15:26Cháu không sao chứ.
15:27Bố có thể thay thế bữa ăn.
15:30Hộp đồ ăn cả nhà ăn sáng.
15:34Hộp đồ ăn một mình tận hưởng.
15:38Hộp đồ ăn bữa tối ấm cúng.
15:43Ômachi quán xá châu Á.
15:44Hộp đồ ăn hàng ngày của bạn.
15:47Sao cơ?
15:48Được rồi.
15:49Bố tới đó ngay đây.
15:53Sao thế?
15:53Có chuyện gì thế?
15:54Xuyên chút nữa thì Zepin đã gặp tai nạn đấy.
15:58Sao cơ?
15:59May mắn là con bé không bị thương.
16:02Nhưng tiềm bối John Woo của Haru thì...
16:04John Woo?
16:06Phải.
16:07Cậu ấy bị thương khi cứu Zepin.
16:09Tôi sẽ nói chuyện với chị khi trở về nhé.
16:13Tôi phải đi đón Zepin đây.
16:15Điện thoại của tôi đâu nhỉ?
16:16Đây rồi.
16:17Trời ơi.
16:17Sao lại thế nhỉ?
16:18Dù sao đi nữa thì cũng thật may mắn.
16:26May là có John Woo ở đó.
16:29Zepin thật sự không sao chứ ạ.
16:32Con bé không sao.
16:34Và tiền bối của con không bị thương nặng quá đâu.
16:37Nên không cần phải quá lo đâu nhé.
16:40Vâng.
16:40Sẽ có sự thay đổi nhân sự lớn đấy.
17:03Tôi cũng định thay thế giám đốc quyền diễn lãng.
17:06Cậu cứ biết thế đi.
17:08Cậu đã trôn Pakite ở đâu hả?
17:13Lại chuyện đó nữa hả?
17:16Tôi cần phải xác nhận xem ông ta có thật sự bị chết vì tôi hay không chứ.
17:21Tôi cũng không biết đâu.
17:23Người báo tin đã bỏ trốn khỏi đất nước này rồi.
17:25Vậy nên tôi không có cách nào biết được.
17:29Không phải là Pakite còn sống đấy chứ.
17:34Cậu đang nói cái gì thế?
17:35Đấy là ước muốn của cậu thôi.
17:38Được thôi.
17:40Đừng...
17:41Nếu ông ta còn sống thì cậu sẽ là người phải chết đấy.
17:54Nếu Pakite xuất hiện trước mặt tôi
17:57thì cuộc đời của cậu coi như chấm dứt.
18:09Tên đó vừa mới đe dọa mình ưu.
18:15Bực thật đấy.
18:16Đừng lo.
18:28Không có chuyện Pakite có thể còn sống mà quay lại đâu.
18:31Mong là tên đó đã xử lý cái xác của Pakite rồi.
18:37Số điện thoại bạn gọi không tồn tại, xin hãy kiểm tra và thử lại.
18:56Không tồn tại ưu.
19:01Lẽ nào tên đó đã lấy tiền và bỏ trốn rồi?
19:06Còn Pakite thì sao?
19:08Ông ta đã chết hay còn sống vậy?
19:10Số điện thoại bạn gọi không tồn tại.
19:18Xếp biên.
19:21Bố.
19:23Xếp biên.
19:25Con ổn chứ?
19:26Con thật sự không bị đau chứ?
19:28Vâng.
19:28Con ổn ạ.
19:30Nhưng chú đã bị thương vì con.
19:33Ôi trời.
19:34Ra là vậy.
19:36Lỡ như chú bị thương nặng thì sao ạ?
19:38Hay là chúng ta cùng nhau cầu nguyện để chú ấy không bị thương nặng nhé?
19:45Vâng ạ.
19:49Jun A đâu rồi ạ?
19:52Chắc hẳn nó đã giật mình và sợ hãi lắm nên vẫn chưa ra khỏi phòng.
19:58Đừng có mắng nó nhiều quá nhé.
20:03Hãy để cho nó thở một chút.
20:04Hãy để cho nó.
20:14Xếp biên.
20:15Cháu có muốn chơi trong phòng bà không?
20:17Bà sẽ đọc chuyện cho cháu.
20:20Vâng ạ.
20:21Đi nào.
20:21Em, em đã không để ý.
20:45Chắc hẳn em thật sự mất trí rồi.
20:47Giờ em cũng sợ chính bản thân em.
20:56Anh.
20:58Em nghĩ...
21:01Em cần phải đi bệnh viện thôi.
21:06Jun A.
21:08Anh.
21:10Em thật thảm hãi.
21:12Em không thể chịu đựng được.
21:13Khi nghĩ về việc xếp biên suýt nữa đã mất mạng.
21:17Em cũng không muốn sống nữa.
21:19Em chắc chắn chết.
21:26Jun A.
21:28Em đừng như vậy nữa.
21:29Thế là đủ tốt rồi.
21:34Đừng khiến bọn trẻ khốn khổ vì chúng ta.
21:37Anh cầu xin em đấy.
21:46Em là mẹ của xếp biên mà.
21:53Cảm ơn con nhiều lắm.
21:55Nếu không nhờ con thì xếp biên đã gặp nguy hiểm rồi.
21:59Bố không cần cảm ơn con đâu ạ.
22:01Con chỉ làm điều nên làm thôi.
22:04Sao vậy ạ?
22:05Để con chăm sóc tốt cho con bé nhé.
22:09Sao ạ?
22:10Xếp biên ấy.
22:13Bố không có mặt mũi nào để nhờ con chăm sóc cả Jun A đâu.
22:17Nhưng xếp biên là máu mũ của con.
22:20Nên con hãy bảo vệ con bé như hôm nay nhé.
22:23Con sẽ làm vậy.
22:24Con cũng định vậy ạ.
22:26Thật chứ?
22:27Tất nhiên rồi ạ.
22:28Con mới là người phải xin phép bố cho con cơ hội để bảo vệ xếp biên ạ.
22:32Chắc chú đã hốt hoảng lắm phải không ạ?
22:44Ừ.
22:45Anh chân gu thế nào rồi ạ?
22:47May là nó không bị thương nặng.
22:50Vâng ạ.
22:52Cháu vào đi. Chú về đây.
22:54Vâng.
22:55Chú về cẩn thận ạ.
22:56Ừ.
22:57Anh thấy sao rồi?
23:10Anh ổn.
23:12Em đã sốc lắm khi nghe tin đấy.
23:15Giờ đang là đợt công ty bận nhất.
23:17Chúng ta phải làm sao đây?
23:20Tạ ơn trở đất là chuyện đã không tệ hơn đấy.
23:24Anh cũng nghĩ vậy.
23:25Anh đã cứu mạng xếp biên.
23:29Anh đã làm một điều tuyệt vời.
23:32Xếp biên là con của anh mà.
23:33Đó là điều anh nên làm.
23:35Sao ai cũng làm đớn chuyện nên vậy chứ?
23:37Phải rồi.
23:38Con bé là con gái của anh mà.
23:42Yuna chắc hẳn đã rất hốt hoảng.
23:44Chắc cô ấy rất đau khổ vì xếp biên suýt chút nữa đã bị thương vì cô ấy.
23:52Anh vẫn thích Jun A sao?
23:57Sao em lại hỏi thế?
24:00Anh vẫn yêu cô ấy rất nhiều đúng không?
24:07Đúng rồi nhỉ.
24:10Đừng có thương hại anh.
24:11Giờ anh đang rất hạnh phúc đấy.
24:14Anh hạnh phúc ư?
24:15Ừ, em nghĩ mà xem.
24:18Một cô con gái đáng yêu như xếp biên đột nhiên lại xuất hiện trước mặt anh mà.
24:22Điều này còn hơn cả chúng số độc đắc còn gì.
24:26Anh nói đúng.
24:29Vậy nên đừng thương hại anh, nhá.
24:31Tất nhiên rồi.
24:34Em rất vui khi biết anh hạnh phúc.
24:42Anh đến đây à?
24:43Em chuẩn bị về sao?
24:44Vâng.
24:45May là anh ấy không bị thương nặng vậy nên chúng ta không cần quá lo.
24:48Ừ.
24:50Jun A thế nào rồi?
24:52Chắc cô ấy khổ sở lắm đúng không?
24:54Đúng vậy.
24:56Em chuẩn bị tới văn phòng à?
24:57Vâng.
24:58Em có việc phải làm.
24:59Trông em mệt mỏi quá.
25:03Anh cũng vậy đấy.
25:06Anh ổn mà.
25:07Đừng có nói dối em.
25:09Hay là chúng ta đi xem bói hay gì đi?
25:13Xem bói ư?
25:14Mọi chuyện cứ dối tung cả lên mà.
25:17Em muốn hỏi thầy bói chuyện gì?
25:20Em chỉ tiện mồm nói thế thôi.
25:24Mọi chuyện sẽ ổn thôi mà.
25:26Đúng vậy.
25:27Mọi chuyện sẽ ổn thôi.
25:29Em ăn uống đầy đủ chứ?
25:34Vâng.
25:35Anh cũng phải ăn uống đầy đủ đấy nhé.
25:38Được rồi.
25:39Anh sẽ làm vậy.
25:41Anh và trong đi.
25:42Em phải đi làm đây.
25:45Cố lên nhé.
25:47Anh cũng vậy nhé.
25:48Anh chọn gu.
25:56Anh mở mắt ra đi.
25:58Anh chọn gu.
25:59Chúa ơi.
26:01Ôi không.
26:02Chúa ơi.
26:03Dùn A đã lo lắng cho mình.
26:08Cô ấy đã lo lắng.
26:12Tiên bối.
26:14Chào em.
26:16Sori vừa mới ở đây xong.
26:18Em biết.
26:19Em đã gặp cô ấy ở ngoài kia rồi.
26:22Sao cậu lại tới đây?
26:23Anh biết em bận lắm mà.
26:24Để cảm ơn anh vì đã cứu con gái em chứ còn gì nữa.
26:27Anh đã cứu con gái mình mà.
26:28Có phải con của em đâu.
26:29Gì thế hả?
26:31Em có hạn biên rồi còn gì?
26:34Đồ ăn cướp.
26:36Anh còn chưa bao giờ thay bìm cho con bé.
26:38Sao anh dám tỏ ra là bố nó hả?
26:40Anh có thể làm điều đó trong tương lai mà.
26:43Làm gì trong tương lai cơ?
26:45Bất cứ điều gì.
26:46Anh có thể làm mọi thứ cho xếp biên.
26:50Thật sao?
26:51Tất nhiên rồi.
26:52Nhìn việc anh đã làm hôm nay mà em vẫn không biết à?
26:54Em biết chứ.
26:56Dù sao thì cũng cảm ơn anh rất nhiều.
27:00Anh đâu cần nghe câu đó.
27:02Vậy thì là gì?
27:04Anh không cần thứ gì khác.
27:06Chỉ cần cho anh gặp xếp biên thôi.
27:11Anh sẽ không đòi hỏi thêm gì nữa đâu.
27:16Em rất mừng.
27:18Về điều gì?
27:20Vì xếp biên có anh.
27:24Vậy mới nói đừng có lo lắng cho con bé.
27:27Anh sẽ bảo vệ con bé.
27:29Bà ơi, cháu đói.
27:40Được rồi, xếp biên ngồi đi.
27:42Cơm xong rồi đây.
27:47Cháu ăn trước đi.
27:49Lát nữa bà sẽ ăn với mẹ cháu.
27:51Bà bảo với mẹ là cháu xin lỗi nhé.
27:57Vì chuyện gì?
27:58Vì cháu đã không nghe lời mẹ nên chú mới bị thương.
28:05Được rồi, từ giờ cháu hãy cẩn thận hơn nhé.
28:10Vâng ạ.
28:10Cháu ăn đi.
28:21Dạ ăn đi.
28:23Con không đói.
28:26Dù có không đói thì cô vẫn phải ăn chứ.
28:28Nếu không ăn thì cô sẽ yếu đi đấy.
28:30Con sẽ lo cho bản thân.
28:34Con xếp biên thì sao ạ?
28:36Con bé đang ăn rồi.
28:39Cảm ơn mẹ vì đã chăm sóc cho con bé.
28:43Tôi biết tôi không có tư cách để nói thế này.
28:47Nhưng có một khoảng thời gian để làm mẹ đấy.
28:52Nếu cô bỏ lỡ cơ hội đó thì sẽ không thể làm vậy dù cô có muốn đi chăng nữa.
28:55Như tôi đây này.
28:57Ý mẹ là sao?
28:58Giờ mẹ đang cố gắng làm mẹ đấy thôi.
29:01Tôi biết.
29:02Nhưng bây giờ thì có ích gì chứ.
29:05Cô nhìn tôi mà không thấy sao?
29:09Bây giờ là lúc xếp biên cần có mẹ nó nhất đấy.
29:13Bọn trẻ con lớn lên nhanh lắm.
29:18Xếp biên bảo tôi nói với cô là
29:20Con bé xin lỗi.
29:22Dòng vụ tai nạn xảy ra vì con bé đã không nghe lời mẹ.
29:26Đừng có trở thành một người mẹ khiến xếp biên phải xấu hổ.
29:30Đừng có hối hận như tôi.
29:38Có chuyện gì vậy?
29:40Bình thấy quá bức bối kia ở nhà nên mình muốn tắm chuyện với cậu.
29:45Ừ, con chào mẹ.
29:46Nếu cô bức bối thì chơi bài hoa nhé.
29:50Để con nói chuyện với Okida.
29:52Được rồi, vậy chúng ta sẽ chơi bài hoa sau khi hai đứa nói chuyện xong nhé.
29:59Vâng ạ.
30:03Chào gì?
30:04Ừ, xếp biên thế nào rồi ạ?
30:07Con bé ổn.
30:08Jun A thì không.
30:10Cô ấy không ổn sao ạ?
30:12Nó cứ nằm im và mềm nhũng như quả bóng bay bị xì hơi vậy.
30:15Ai bảo đặt váy hồng xuống xính
30:25thì không thể chơi bán trượt nhỉ?
30:29Mẹ biết con sẽ theo hết mình
30:31mặc kệ những hoài nghi.
30:33Humoz mới
30:34với dân chất từ sữa chua lên men tự nhiên
30:36và nước ép trái cây.
30:38Bổ sung thêm vitamin B
30:39giúp giải phóng năng lượng.
30:41Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
31:11có thể chứa chất không tốt cho răng của con.
31:14Thử PS trắng răng lanh tính.
31:15Gấp 10 lần theo hồn tính.
31:17Loại bỏ vứt ố
31:17giúp trắng răng lanh tính.
31:19100% được kiểm chứng.
31:20PS trắng răng lanh tính.
31:21Mình chưa bao giờ nghĩ rằng
31:28mình sẽ hạnh phúc khi nghe tin
31:29Park Kite còn sống đấy.
31:33Đúng vậy.
31:36Mà...
31:36Sao Kim Chun lại thay đổi như thế này chứ?
31:40Mình không hiểu nổi.
31:43Misa và anh Đông Man có biết không?
31:46Mình không biết nữa.
31:47Họ đã nuôi dạy con như thế nào vậy chứ?
31:52Người ta nói con cái đôi khi cũng là cái tội cái nợ mà.
31:56Sợ anh Đông Man và Misa sẽ làm gì đây?
31:59Ok.
32:00Ừ.
32:02Mình nghĩ...
32:03Mình nên đi đầu thú.
32:05Cậu không thể làm thế được.
32:06Tại mình mà chúng ta không thể tố cáo Kim Chun còn gì.
32:11Và anh Quang Nam đã mất vị trí chủ tịch rồi.
32:13Mình không thể tiếp tục như thế này được.
32:18Cậu không thể làm thế được.
32:19Sao lại không?
32:20Park Kite còn sống còn gì?
32:22Hắn chưa xuất hiện mà.
32:24Đừng làm gì cả cho đến khi mọi thứ được xác nhận.
32:29Mỗi khi nhìn Haru là mình đau lòng lắm.
32:31Sao mình lại làm chuyện ngu ngốc như vậy chứ?
32:36Mình hối hận phát điên lên được ấy.
32:39Không phải là mình không hiểu.
32:41Nhưng hãy chờ thêm một thời gian nữa đi.
32:53Gì thế?
32:55Cháu đã làm ít xúc.
32:57Cháu muốn mang sang cho Jun A.
32:59Sao cơ?
33:00Cháu đi rồi về ạ.
33:04Sorry, con đi đâu thế?
33:06Con sang nhà bên đường ạ.
33:08Con sẽ về sớm ạ.
33:11Sao cơ?
33:13Sao con bé lại sang đó chứ?
33:16Nó mang súp cho Jun A.
33:19Cho Jun A ư?
33:21Ừ.
33:23Sao con bé lại...
33:25Thật là...
33:26Nó giống ai thế không biết.
33:28Sao nó lại vị thai như vậy chứ?
33:29Còn ai nữa nó giống mẹ nó chứ ai?
33:32Mẹ Haru đang ở đây đấy.
33:35Hy ốc ạ?
33:36Ừ.
33:37Chúng nó đang ở trong phòng nói chuyện thân mật với nhau đấy.
33:43Sao họ lại bỏ qua con mà nói chuyện riêng với nhau kia chứ?
33:47Nếu con chán thì...
33:48Chơi bài hoa với mẹ đi.
33:49Chơi bài hoa với mẹ đi.
33:51Dạ.
34:00Cái gì đây?
34:02Súp bí ngô ngọt đấy.
34:03Tôi đã tự tay nấu.
34:04Ăn cùng với sếp biên đi.
34:05Sao cậu lại làm thế này?
34:09Dì Hy ốc thấy cậu ể hoài nên lo lắng.
34:13Có muốn ăn luôn không?
34:14Không.
34:16Được thôi.
34:17Vậy lát nữa cậu ăn nhé.
34:22Hôm nay cậu không có điều gì để nói à?
34:24Cậu bảo là cậu không có ai để nói chuyện còn gì.
34:29Tôi tới để nghe cậu nói đấy.
34:32Tôi sẽ không nói gì cả.
34:35Cậu có thể nói bất cứ điều gì cậu muốn.
34:41Cậu muốn tôi làm gì?
34:47Cậu muốn tôi ly dị ngay lập tức đúng không?
34:49Cậu muốn sống cùng với Haru và Han Biên đúng không?
34:57Đúng vậy.
34:59Thế thì sẽ thật tuyệt.
35:04Nhưng cũng chẳng phải là cậu sẽ làm thế chỉ vì tôi muốn mà.
35:09Vậy nên hôm nay hãy nói ra điều cậu giữ trong lòng đi.
35:12Tôi nói rồi còn gì.
35:14Nếu cứ giữ trong lòng thì sẽ khiến cậu sinh bệnh đấy.
35:16Cậu nghĩ cậu là bác sĩ trị liệu hay sao?
35:21Không.
35:22Nhưng tôi có đủ kiên nhẫn để lắng nghe cậu.
35:26Vậy nên hãy nói ra suy nghĩ của cậu đi.
35:29Tôi sẽ nghe.
35:37Mình đã trở thành chủ tịch rồi mà.
35:40Sao không có ai tới gặp mình gì?
35:42Thật là cô đơn kia ở trên đỉnh cao với tư cách là chủ tịch.
36:00Có chuyện gì?
36:02Em có đang làm việc chăm chỉ không thế?
36:04Thôi đi, tôi cúp máy đây.
36:06Này.
36:07Anh đang hỏi với tư cách là chủ tịch đấy.
36:10Mọi chuyện ở viện dưỡng lão vẫn ổn chứ?
36:14Ổn.
36:16Mọi chuyện đều ổn nên đừng lo.
36:18Anh đã nói sẽ đưa em lên làm giám đốc mà.
36:21Bệnh nên đừng có tỏ ra bướng bình nữa.
36:23Hãy làm theo lời anh bảo đi.
36:25Sau này đừng có hối hận đấy.
36:27Tôi sắp bỏ việc ở viện dưỡng lão rồi.
36:30Sao cơ?
36:32Tôi sẽ chỉ ở lại cho đến khi đào tạo xong người thay thế tôi thôi.
36:35Anh cứ biết vậy đi.
36:37Xem lại nghỉ việc.
36:38Giờ anh làm chủ tịch rồi cơ mà.
36:40Tôi kết thúc với anh rồi.
36:42Bệnh nên tôi cầu xin anh đấy.
36:43Đừng có gọi cho tôi nữa.
36:47Đổ đáng ghét.
36:48Cô ấy sắp rời khỏi viện dưỡng lão ư?
36:56Xin Đô Hi.
36:58Cô thật sự đang cố chấm dứt với tôi ư?
37:09Phải chờ bao lâu nữa nhỉ?
37:10Ôi trời ơi.
37:11Chào anh.
37:12Vâng xin chào.
37:14Anh ấy mở chi nhánh chân su đấy.
37:15Anh đã đào tạo xong rồi chứ?
37:19Vâng.
37:21Quán của anh chị đông khách quá.
37:22Chắc chắn là quán của anh cũng sẽ làm tốt như vậy thôi.
37:25Tôi thật sự mong là vậy.
37:27Tập đoàn sẽ giám sát chặt chẽ và hỗ trợ bằng rất nhiều cách.
37:30Vậy nên sẽ ổn cả thôi.
37:32Tất nhiên rồi.
37:33Cần gì thì cứ bảo chúng tôi nhé.
37:35Chúng tôi sẽ giúp anh.
37:36Cảm ơn anh chị.
37:39Đây, mình.
37:40Em mỏi hết cả người.
37:47Nếu mệt thì em phải về nhà nghỉ ngơi đi chứ.
37:50Không sao.
37:51Lại sắp tới giờ cao điểm rồi còn gì.
37:56Con tới rồi.
38:00Bố mẹ vẫn khỏe chứ ạ?
38:01Khỏe không hứ?
38:08Chắc là bố mẹ vẫn ổn thôi chứ có chuyện gì đâu.
38:11Ra ngoài đi.
38:14Bố mẹ quá đáng thật.
38:16Con trai của bố mẹ đã trở thành chủ tịch rồi đấy.
38:19Hai người không tự hào về con sao?
38:23Từ trước chủ tịch ngay đi.
38:26Sao ạ?
38:27Hãy từ trước chủ tịch tới gặp cảnh sát và giao nộp Bắc Kỳ Thê đi.
38:34Bố.
38:36Hãy làm đi bố bảo đi.
38:38Mẹ.
38:40Nghe nói Bắc Kỳ Thê đã giết người đấy.
38:43Sao con có thể bao che cho ông ta hả?
38:46Cuộc đời con sẽ chấm dứt một khi chuyện đó bị phát hiện đấy.
38:48Đừng làm thế này.
38:50Cùng mẹ tới gặp cảnh sát đi.
38:54Đã quá muộn rồi.
38:55Sao lại quá muộn?
38:59Bắc Kỳ Thê đã đi rồi.
39:03Ông ta đi đâu?
39:05Ông ta rời khỏi đất nước này rồi.
39:08Sao cơ?
39:09Vậy nên nói với cảnh sát thì cũng không có ích gì đâu.
39:13Đã quá muộn rồi.
39:15Hắn đã rời khỏi đất nước này ư?
39:17Không.
39:19Dù vậy thì cũng hãy tới đồn cảnh sát đi.
39:21Hãy đi nói với họ sự thật đi.
39:23Phải.
39:26Có vậy thì mới có thể giải toàn nỗi hận của người đã mất.
39:29Không.
39:30Con sẽ không đi.
39:33Vậy hay là bố đi tố cáo mày nhé?
39:36Bố đừng có làm thế.
39:38Tao làm thì sao nào?
39:40Con sẽ chết đấy.
39:42Gì cơ?
39:46Chết ư?
39:48Phải.
39:49Con thà chết còn hơn là bị cảnh sát bắt.
39:52Cứu chờ xem.
40:10Sau này hai người sẽ phải hối hận.
40:12Làm sao mà bình bán cái này được đây?
40:30Là tôi, Pakite đây.
40:32Tôi cần anh tiêu thụ một thứ cho tôi.
40:35Là gì ư?
40:36Đây là thỏi vàng nguyên chất 999,9 kg nặng một cân.
40:45Anh từng nghe tới chưa?
40:47Một thỏi vàng nặng một cân đấy.
40:50Con muốn bố đi sao?
40:51Vâng.
40:52Con đi đi.
40:53Đưa theo cả xếp biên nữa.
40:56Là anh nhân cứu mạng con gái con đấy.
40:58Con nên đi cảm ơn đi chứ.
41:02Sao?
41:03Đi ngay đi.
41:04Chú đang ở đây hả mẹ?
41:16Ừ, con hãy mang cái này vào và nói cảm ơn chú nhé.
41:20Còn mẹ thì sao ạ?
41:23Mẹ sẽ chờ ở ngoài này.
41:27Sao thế?
41:29Con muốn đi vào trong đó cùng mẹ cơ.
41:31Mẹ không muốn vào.
41:34Con thích chơi một mình với chú còn gì?
41:40Ông bảo con hãy nắm tay mẹ và cùng nhau vào trong đó.
41:52Chú ơi!
41:53Chào xếp biên.
41:57Chú có đau lắm không ạ?
42:00Không hề.
42:01Không đau chút nào.
42:03Còn cháu thì sao?
42:04Cháu có bị đau ở đâu không?
42:05Không ạ.
42:06Cháu không bị đau chút nào ạ.
42:10Thế thì may quá.
42:12Cảm ơn chú vì đã cứu cháu ạ.
42:16Chú rất vinh dự.
42:19Anh thấy sao rồi?
42:22Anh thật sự ổn mà.
42:24Em đã mang cho anh chút đồ ăn để anh ăn khi đói.
42:33Em đã tự nấu sao?
42:37Vâng.
42:38Em đâu cần phải làm thế.
42:41Cảm ơn anh.
42:45Cảm ơn anh rất nhiều vì đã cứu xếp biên.
42:47Đừng nói vậy chứ.
42:52Đó là điều đương nhiên mà.
42:57Mẹ cháu cũng đọc quyền này đấy.
43:02Vậy sao?
43:03Vâng ạ.
43:05Mẹ cháu thích chuyện tranh lắm.
43:08Mẹ ơi!
43:09Mẹ cũng đọc quyền này nhỉ?
43:11Ừ.
43:13Ra là vậy.
43:14Vậy là mẹ cháu thích chuyện tranh.
43:15Chú cũng thích chuyện tranh đấy.
43:19Nếu chú tới nhà của ông ngoại ở quê
43:21thì sẽ thấy nập phòng chứa đầy chuyện tranh cũ mà trước kia mẹ cháu đã đọc đấy ạ.
43:26Xếp biên.
43:27Thật mà.
43:28Mẹ đã nói mẹ là người nghiện đọc chuyện tranh mà.
43:37Chú cũng vậy đấy.
43:38Chú có một phòng chỉ toàn là chuyện tranh thôi.
43:42Vậy sao ạ?
43:44Ừ.
43:44Chú cũng là người nghiện đọc chuyện tranh đấy.
43:48Ngầu quá ạ.
43:50Con chơi với chú đi.
43:53Em ra ngoài này một chút rồi vào.
44:14Chào anh.
44:18Mời anh ngồi.
44:19Vâng.
44:25Tôi đã tìm thấy người nhập cư bất lợi pháp mà anh nhìn thấy ở nhà kho.
44:29Anh tìm thấy rồi sao?
44:30Vâng.
44:31Vậy anh ta còn sống ơ?
44:34Không.
44:34Hôm nay, sát của anh ta đã được phát hiện.
44:40Anh ta đã thiệt mạng đúng như anh đoán.
44:42Giờ cái sát đã được tìm thấy chúng ta phải báo với cảnh sát thôi.
44:51Anh hãy làm thế đi.
44:53Jun A.
45:10Sao thế?
45:11Tôi thấy bức bối quá.
45:19Tôi tới để nói chuyện với cậu.
45:24Nói đi.
45:25Tôi sẽ nghe.
45:26Cậu biết là tôi rất giỏi lắng nghe và giỏi giữ bí mật mà.
45:36Vậy nên cậu luôn nói với tôi về những bí mật của cậu còn gì.
45:41Đúng vậy.
45:43Tôi đã làm thế.
45:45Cậu cũng đã nói xấu hội bạn của chúng ta rất nhiều trước mặt tôi mà.
45:49Phải rồi.
45:51Và cậu chưa bao giờ nói với ai về bất cứ điều gì mà tôi nói với cậu.
45:56Vậy nên tôi mới có thể thoải mái nói với cậu bất cứ chuyện gì.
46:03Chính xác đấy.
46:05Vậy nên hãy nói với tôi đi.
46:07Cậu nói cậu tới đây vì bức bối mà.
46:14Tôi đang nghĩ tới chuyện chia tay với anh Haru.
46:22Tôi định để cho anh ấy ra đi.
46:24Thật sao?
46:28Phải.
46:31Nhưng tôi không biết nói với anh ấy thế nào.
46:38Tôi phải nói với anh ấy là tôi muốn chia tay.
46:42Nhưng tôi không biết phải nói thế nào.
46:44Tôi cảm thấy tức ngực.
46:52Cảm giác như cổ họng tôi đang bóc nghẹt lại.
46:59Vậy nên tôi mới tới gặp cậu.
47:03Vì tôi cần phải thở trước đã.
47:05Xin lỗi nhé.
47:16Tôi rất xin lỗi vì đã cướp mất anh Haru khỏi cậu.
47:19Tôi sẽ li hôn với anh Haru.
47:39Tôi cảm thấy như thế cuối cùng mình cũng thở được một chút vậy.
47:44Sao đột nhiên cậu lại đổi ý thế?
47:51Suy nghĩ về việc tôi suýt mất xếp biên làm tôi kinh hại.
47:55Tôi cảm thấy như mình đang bị trừng phạt vậy.
48:02Tôi sợ lắm.
48:07Tôi vô cùng sợ hãi.
48:09Giờ thì cuối cùng tôi cũng có thể nói với anh Haru rồi.
48:30Cảm ơn cậu.
48:31Cảm ơn cậu, Jun A.
48:33Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Hãy là người đầu tiên nhận xét
Thêm nhận xét của bạn

Được khuyến cáo