Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:00Hôm nay chúng ta chẳng lẽ phải bỏ mạng ở đây sao?
02:02Minh Đạn!
02:04Cửu Như! Đừng qua đi!
02:06Cửu Như!
02:08Cửu Như!
02:20Là chương Hoài Ngọc! Là chương Hoài Ngọc!
02:30Là chương Hoài Ngọc!
02:48Thế tử?
02:50Thế tử không sao chứ?
03:00Mọi người không sao chứ?
03:02Không sao! Đa dạ!
03:24Chương...
03:30Chương Hoài Ngọc!
03:36Sao cô không gọi cửa?
03:38Ta chẳng phải tiểu thương quê cát!
03:40Có gì mà không dám cho người khác thấy?
03:42Cô đến làm gì?
03:44Quynh bị thương rồi! Ta đến bôi thuốc cho Quynh!
03:48Ta tự làm được rồi!
03:50Không dám làm phiền bạch tiểu thương!
03:54Chương Hoài Ngọc!
03:56Quynh ngại ngùng hả?
03:58Ta, ta đường đường là nam ly, có gì mà phải ngại, đại hiển ta xưa nay coi trọng danh tiếc, luôn tung theo lễ giáo nam nữ, hai chúng ta, nam chưa vợ nữ chưa chồng, cứ thẳng thẳng với nhau thế này e là không ổn, ta là nghĩ cho sự trong sạch của cô, đương nhiên nếu cô nhất quyết muốn bồi thuốc cho ta, thì cũng không phải không được.
04:20Quynh nói cũng đúng, bạn tiểu thư rồi cũng phải gã đi, nếu đã vậy, tự lực cánh sinh đi.
04:26Cô này, đến cũng đến rồi, thấy cũng thấy rồi, một mình ta quả thật không tiện lắm.
04:34Vậy thì làm phiền bạch tiểu thư, không tuân thủ lễ giáo nam nữ nữa hả?
04:40Đại trưởng vu, không cô này tiểu tiếp.
04:43Quynh đó, võ công không ra gì, còn cứ xông lên phía trước.
04:47Ta võ công không ra gì hả? Hôm nay nếu không có ta, các người đều phải được khiêng về rồi.
04:56Đau, đau, đau.
04:59Ta, ta sẽ cố gắng nhẹ tay, đau quá.
05:03Ta biết rồi, ta đau, đau, đau quá.
05:06Ta biết chừng mực mà.
05:07Cô nhẹ tay một chút, đau quá, ta cố nhẹ tay lắm rồi.
05:12Là cô bảo Dương Phi đến đây.
05:14Dương Gia tha tội.
05:17Cửu Nhu, việc này không liên quan đến mụi, ngược lại là điển hạ.
05:23Vì điều tra án, lại để Cửu Nhu dấn thân vào nguy hiểm, làm mọi những vụ hung thủ xuất hiện.
05:28Cục viện hôm nay, nếu xảy ra biến cố, ai có thể bảo đảm thế nào?
05:31Ta.
05:36Bản Dương đã sắp phép chú Toàn đương nhiên.
05:39Nếu không phải Dương Thế tự ra tay cứu giúp, chúng ta đã gặp nguy hiểm từ lâu.
05:43Đó là kế hoạch của chàng sao?
05:45Chú Toàn ở đâu? Thọa đáng cho ai chứ?
05:47Không phải, ta đây.
05:49Điển hạ hành sự sao có thể tùy tiện như vậy?
05:51Dương Phi người hiểu lầm rồi.
05:53Điển hạ kế hoạch chủ đáo đã sớm âm thầm bảo vệ.
05:56Là Cửu Nhu quản loạn mất cơ.
05:57Làm hỏng chuyện.
05:59Cửu Nhu.
06:01Mỗi không cần phải bao biện cho chàng ấy.
06:03Hành động hôm nay của Điển hạ, rõ là bất chấp an nguy của người khác,
06:06không mang hậu quả được mất.
06:08Ta đã bàn bà kỹ lưỡng với cô ấy.
06:10Sao lại không tính tới hậu quả?
06:12Là do thần nữ không làm theo kế hoạch.
06:14Không thể trách Dương Gia.
06:16Cửu Nhu.
06:18Mỗi lần nữ như Khuê Gác gặp nguy hiểm, đương nhiên sẽ sợ hãi.
06:21Quản loạn mất bình tĩnh cũng là điều dễ hiểu.
06:23Chàng ấy muốn điều tra án, thì cứ điều tra.
06:24Lôi kéo mũi dao làm gì?
06:26Dương Phi.
06:28Dương Gia làm vậy, thật ra là muốn tạo cho thần nữ một cơ hội lập công.
06:31Để xin tha cho thần nữ và mẹ.
06:33Trước mặt thanh thượng và các triệu thần.
06:35Tránh khỏi tội liên đới.
06:49Dương Phi không vân trắng đen phải trái.
06:51Trách tội bản Dương Gia.
06:52Có biết hậu quả là gì không?
06:55Cửu Nhu.
06:57Bàn nảy mũi đã hoảng sợ không ít.
07:00Ta đưa mũi đi nghỉ ngơi nha.
07:02Dương Phi, thần nữ không sao.
07:04Ta nói mũi có sao mà.
07:06Bàn nảy mũi ngã không nhẹ.
07:08Phải xem có bị thương không.
07:10Đi thôi.
07:23Để ta.
07:27Ta đây.
07:31Chiếu Hoài Ngọc.
07:36Mẩn Mẩn.
07:38Sao cô lại đến đây?
07:40Đã dùng bữa tối chưa?
07:42Có muốn dùng chung không?
07:48Ta nghĩ rằng,
07:49canh gà ác là bộ mau nhất.
07:51Nên đặc biệt mang tới cho Trân Thái Tử một chén.
07:53Nhưng chỗ của Trân Thái Tử đây,
07:55thập toàn đại bộ thứ gì cũng có.
07:57Xem ra không cần nữa rồi.
07:59Ta, ta, ta.
08:01Mẩn Mẩn, Mẩn Mẩn.
08:03Thập toàn đại bộ gì,
08:05cũng không bằng canh gà ác của cô.
08:07Thủy Doanh, dọn hết những thứ này đi.
08:09Ta đang muốn uống một chén canh gà ác.
08:11Thật trùng hợp, canh gà ác đã đến rồi.
08:20Canh này là do cô tự tay nấu sao?
08:24Để ta xem nào.
08:30Canh này chỉ nhìn màu sắc và ngửi mùi thơm,
08:33đã thấy vô cùng thơm ngon hấp dẫn,
08:35khiến người ta thèm nhỏ dãi.
08:38Vậy Trân Thái Tử mới ăn đi.
08:40Vậy, ta xin làm phiền Mẩn Mẩn.
08:43Mắn Mẩn, Mắn Mẩn.
08:45Mắn Mẩn, Mắn Mẩn.
08:46Vậy, ta xin làm phiền Mẩn Mẩn.
08:55Bên cạnh Win, đầy rẫy Thủy Doanh, Vũ Doanh, Tuyết Doanh,
08:58đâu cần đến ta.
09:00Bây giờ ta đi gọi Thủy Doanh cho Win nha.
09:02Đừng, đừng, đừng, không phải, không, không.
09:04Không đâu, không cần đâu.
09:06Gọi cô ấy đến, phá hổng không khí lắm.
09:10Ta, ta không phải ta bị thương,
09:12không tiện sao?
09:14Vậy hả?
09:16Sao ta nhớ là Win bị thương ở lưng mà,
09:18treo tay lên giải giờ cái gì?
09:21Chuyện này, Thái Y nói không được cử động cánh tay.
09:29Nè.
09:37Sao hả?
09:41Ngon không?
09:43Món canh này,
09:45độ lửa của nó,
09:48thực ra rất vừa tới.
09:51Nhưng có lẽ là muối
09:54cho hơi nhiều một chút.
09:58Cánh này nếu có thể thêm một chút tiêu say,
10:01thêm chút dầu mè,
10:03thì vị sẽ...
10:05Đừng uống nữa.
10:07Không, không, ta...
10:14Định Bắc Dương đã đem cuốn sổ của Cố Tiến Trung
10:17giao cho Trưng Khiêm rồi.
10:19Hạ quan giò la được,
10:21trong cuốn sổ chỉ là một số quan viên kinh trịu doãn
10:24đã hối lộ Cố Tiến Trung,
10:26hoàn toàn không liên quan gì đến tướng già.
10:28Xem ra, là Cố Tiến Trung vì cứu con trai mà vô trưng thanh thế,
10:32đánh cực một phên.
10:34Cố cử Nhu là phận con gái,
10:36có lẽ không biết thực hư cuốn sổ,
10:38nhưng Định Bắc Dương vừa nhìn là biết ngay.
10:41Thế cục hôm nay,
10:43hắn định dùng kế thả con sang sắt bắt con cá rô
10:46lôi ra kẻ chủ mưu đứng sau.
10:48Đúng là lắm mưa nhiều kế.
10:50May mà hắn chưa thành công.
10:52Chuyện của Cố Tiến Trung
10:54cũng coi như đã hoàn toàn kết thúc.
10:57Tướng già,
10:59việc cấp bách nhất hiện nay
11:01là chiếc kinh trịu doãn không thể để trống quá lâu.
11:04Lần trước có nhắc đến
11:06Giang Dương Hồ,
11:08cho dù là lai lịch uy vọng hay ân sủng của bề trên
11:11nhưng hắn không phải là ai sánh bằng.
11:13Chỉ là người này tính tình quá cân nhắc,
11:16sau này e là khó khống chế.
11:20Giang Dương Hồ khó khống chế không sao?
11:23Có một người
11:25có thể để tướng gia kiểm soát.
11:30Người nào vậy?
11:32Con trai trưởng của Giang Dương Hồ,
11:34Cao Thâm.
11:36Cao Thâm mới mất thầy tử kết thúc năm ngoái,
11:38đang dội tìm người tiếp theo.
11:39Con này luôn là mối bận tâm lớn của Giang Dương Hồ.
11:42Nếu tướng gia có thể kết thông gia với ông ta,
11:44mối quan hệ này
11:47sẽ không còn tầm thương nữa.
12:10Chuyện nhỏ này,
12:12cứ giao cho tố tâm là được rồi.
12:14Không cần làm phiền điện.
12:16Đau?
12:18Điện hả nhẹ tay thôi.
12:20Bây giờ biết đau rồi sao?
12:22Lúc đi tìm cố cửu Như,
12:24sao không nghĩ sẽ có nguy hiểm?
12:27Cửu Như là bằng hữu từ nhỏ của ta.
12:29Mùi ấy độc nhưng rời kinh.
12:31Ta lo cho mùi ấy.
12:33Cửu Như là bằng hữu từ nhỏ của ta.
12:35Ta lo cho mùi ấy.
12:36Cửu Như là bằng hữu từ nhỏ của ta.
12:38Mùi ấy độc nhưng rời kinh.
12:40Ta lo cho mùi ấy.
12:42Tất nhiên phải đi tìm.
12:44Ta nào biết sẽ nguy hiểm như vậy?
12:46Dương Phi thật là lưu thiện.
12:48Bản Dương hôm nay rời cùng,
12:50cũng không ở trong thành.
12:52Sao không thấy Dương Phi lo lắng cho Bản Dương như vậy?
12:55Chuyện đó...
12:59Điện hả ngày ngày bông ba bên ngoài
13:02cũng chưa từng báo cho Vũ biết
13:04hành trình nơi đến của chàng.
13:06Dương Phủ ngày nào cũng lo lắng đi tìm.
13:08Chẳng phải cả Dương Phủ đều không được yên ổn sao?
13:11Dương Phi nói gì cũng đúng.
13:19Còn bị thương ở đâu nữa không?
13:36Đau.
13:38Xin lỗi.
13:40Hơi mạnh tay rồi.
13:59Đây...
14:01thật sự là chàng ấy sao?
14:03Dịu dàng săn sóc,
14:04chú đáo tỉ mỉ.
14:08Chuyện nhỏ này hay là để ta tự làm,
14:10không dám làm phiền điện hả?
14:13Vết thương của nàng không được dính nước.
14:15Bản Dương lau mặt cho nàng.
14:18Nào.
14:20Điện hả không cần như vậy.
14:22Nếu để người khác nhìn thấy,
14:24sẽ không hay đâu.
14:26Có gì không hay?
14:28Chỉ là...
14:29Điều đó.
14:34Tại sao Dương Phi lại thấy,
14:36nếu để người khác nhìn thấy,
14:38sẽ không hay?
14:40Điều không hay này,
14:42suốt cuộc là không hay như thế nào?
14:47Mong Dương Phi,
14:49nói cho rõ,
14:51Bản Dương xinh lắm nha.
14:59Giờ khuya,
15:01điện hả sớm tắm rửa,
15:03nghỉ ngơi đi.
15:05Ta hôm nay cũng...
15:07bông ba hơi mệt,
15:09muốn nghỉ ngơi sớm.
15:11Được.
15:13Người đâu?
15:15Chuẩn bị nước,
15:17tắm rửa.
15:19Dạ.
15:22Dương gia cũng không nói rõ,
15:24suốt cuộc là mấy người tắm?
15:26Nước này là chuẩn bị cho một người,
15:27hay là chuẩn bị cho hai người?
15:29Còn thùng nước,
15:30là chuẩn bị một thùng,
15:31hay là chuẩn bị hai thùng?
15:33Chuyện này còn phải hỏi sao?
15:35Phu thê tắm chung,
15:36làm gì có chuyện dùng hai thùng?
15:38Hả?
15:39Hả cái gì mà hả?
15:41Người không thấy,
15:42là Dương gia chủ động để nghỉ sao?
15:44Đúng ha?
15:46Sao ta không nghỉ ra?
15:48Xin mời Dương Phi trước.
15:50Trước?
15:54Tú Tâm,
15:56lần này ngươi chú đáo quá rồi.
16:03Bạn này,
16:04Dương gia đã nói,
16:06giới thường của ta không được dính nước.
16:08Ồ.
16:10Vâng.
16:12Vâng.
16:14Vâng.
16:15Vâng.
16:18Nếu vậy thì,
16:19bạn Dương không khách sáo nữa.
16:21Hả?
16:23Chuyện này,
16:24ta,
16:25điện hạ đỉnh làm gì?
16:26Không phải Dương Phi,
16:27muốn bạn Dương tắm rửa nghỉ ngơi trước sao?
16:30Hả?
16:31Ta,
16:32ta...
16:33Ta...
16:44Dương Phi định,
16:46xem bạn Dương tắm sao?
16:59Có gì đáng xem đâu,
17:00dù sao cũng đâu có xài được.
17:03Dương...
17:04Dương...
17:05Dương...
17:06Dương...
17:07Dương...
17:08Dương...
17:09Dương...
17:10Dương...
17:11Dương...
17:12Dương...
17:13Dương...
17:14Dương...
17:15Dương...
17:16Dương...
17:17Dương...
17:18Dương...
17:19Dương...
17:20Dương...
17:21Dương...
17:22Dương...
17:23Dương...
17:24Dương...
17:25Dương...
17:26Dương...
17:27Dương...
17:28Dương...
17:29Dương...
17:31Dương...
17:32Dương...
17:33Dương...
17:34Dương...
17:35Dương...
17:36Dương...
17:37Dương...
17:38Dương...
17:39Dương...
17:40Dương...
17:41Dương...
17:42Dương...
17:43Dương...
17:44Dương...
17:45Dương...
17:46Dương...
17:47Dương...
17:48Dương...
17:49Dương...
17:50Dương...
17:51Dương...
17:52Dương...
17:53Dương...
17:54Dương...
17:55Dương...
17:56Dương...
17:57Dương...
17:58Dương...
17:59Dương...
18:00Dương...
18:01Dương...
18:02Dương...
18:03Dương...
18:04Dương...
18:05Dương...
18:06Dương...
18:07Dương...
18:08Dương...
18:09Dương...
18:10Dương...
18:11Dương...
18:12Dương...
18:13Dương...
18:14Dương...
18:15Dương...
18:16Dương...
18:17Dương...
18:18Dương...
18:19Dương...
18:20Dương...
18:21Dương...
18:22Dương...
18:23Dương...
18:24Dương...
18:25Dương...
18:26Dương...
18:27Dương...
18:28Dương...
18:29Dương...
18:30Dương...
18:31Dương...
18:32Dương...
18:33Dương...
18:34Dương...
18:35Dương...
18:36Dương...
18:37Dương...
18:38Dương...
18:39Dương...
18:40Dương...
18:41Dương...
18:42Dương...
18:43Dương...
18:44Dương...
18:45Dương...
18:46Dương...
18:47Dương...
18:48Dương...
18:49Dương...
18:50Dương...
18:51Dương...
18:52Dương...
18:53Dương...
18:54Dương...
18:55Dương...
18:56Dương...
18:57Dương...
18:58Dương...
18:59Dương...
19:00Dầu
19:08Dương...
19:09Chắc
19:26Thần ca bẩy thứ
19:29Mặt đẹp như ngọc, mọi cử chỉ đều hút hồn ngươi.
19:34Nếu không có bệnh kho nói, đúng là thập toàn thập mỹ.
19:51Dương Phi mặt đỏ bừng.
19:54Có phải không khỏe trong người không?
19:59Ta chỉ hơi nóng thôi.
20:01Dương Phi không có gì.
20:03Muốn hỏi bạn Dương sao?
20:06Ta không có.
20:11Nhưng bạn Dương...
20:14Có chuyện muốn nói với Dương Phi.
20:18Chàng ấy định thẳng thắn với mình sao?
20:21Cũng không cần vội vàng như vậy chứ.
20:23Những gì bạn Dương sắp nói, mong Dương Phi lắng nghe từng chữ, ghi nhớ trong lòng.
20:37Điện hạ cứ nói.
20:40Bạn Dương thân thể khỏe mạnh.
20:43Không hề có bệnh khó nói.
20:49Bạn Dương trước đây tuy không gần nửa sắc.
20:54Nhưng về Đạo Phu Thi, hoàn toàn bình thường.
21:03Bình thường?
21:06Cái gì bình thường?
21:12Nàng nói xem, cái gì bình thường?
21:15Vậy là...
21:17Phu Quân của ta hoàn toàn bình thường.
21:20Muốn bình thường bao nhiêu?
21:23Có bấy nhiêu?
21:30Phu Quân sao biết ta biết những chuyện này?
21:34Dương Phi sau này, nếu còn những chuyện,
21:38ta sẽ nói với Dương Phi.
21:39Dương Phi sao biết ta biết những chuyện này?
21:42Dương Phi sau này, nếu còn nghi ngờ gì,
21:45cứ trực tiếp đến hỏi ta.
21:48Bạn Dương rất sẵn lòng.
21:50Giải đáp thắc mắc cho Dương Phi.
21:53Suy cho cùng nghe lời đồn thổi.
21:57Đoán già đoán non.
22:00Không giải quyết được phiền muộn của Dương Phi.
22:09Dương Phi...
22:39Dương Phi...
23:09Dương Phi...
23:40Việc kết thúc vụ án thừa ân hồ.
23:43Các khanh dẫn cần
23:45đồng tâm hiệp lực.
23:47Tuyệt đối không để lại hậu quả.
23:50Thần tuân chỉ.
23:53Lại bộ đã tố trình
23:55danh sách ứng cử viên cho chức kinh triệu Doãn.
23:58Trẩm đã xem qua từng người.
24:02Hai vị tướng gia,
24:04có lựa chọn nào ưng ý không?
24:05Bệ hạ,
24:06thần cho rằng trong số những người này,
24:08Giang Dương Hầu nổi bật hơn cả.
24:10Ngài ấy kinh nghiệm dài dặn,
24:11đứt cao giọng trọng.
24:12Thực sự là lựa chọn số một cho chức kinh triệu Doãn.
24:16Bệ hạ,
24:17Giang Dương Hầu liêm khiết chính trực.
24:19Giữ mình ngay thẳng.
24:20Tuy ở đất thuộc nhiều năm,
24:21nhưng vẫn có quy tính ở kinh thành.
24:23Thần cho rằng,
24:24để ngài ấy cai quản kinh triệu Phủ,
24:26quả thực là lựa chọn tốt nhất.
24:28Nếu hai tướng gia đã đồng lòng,
24:30thần cho rằng,
24:31quả thực là lựa chọn tốt nhất.
24:33Nếu hai tướng gia đã đồng lòng,
24:35việc này cứ quyết định vậy đi.
24:43Bệ hạ,
24:44thần còn một việc muốn tôn.
24:46Tỉnh An Hầu,
24:47thống lĩnh Giang Tây Lộ nhiều năm,
24:49Định Bắc Dương lại là chúa sói của Định Bắc Quân.
24:52Cả hai đều nắm giữ binh quyền lớn.
24:54Nay, hai nhà kết thân,
24:55lẽ ra nên có sự kiên kị.
24:57Thần xin bệ hạ,
24:58vì xã Tát Giang Sơn,
25:00thay đổi chức thống xói Giang Tây Lộ,
25:02điều động tỉnh An Hầu.
25:07Các dị ở trường Minh Điện quen võ mờm rồi.
25:10Cho rằng làm chủ xói một đội quân
25:12cũng dễ dàng tuy tiện như lợi can gián.
25:14Nói thay là thay được sao?
25:16Giao binh phù,
25:17chẳng qua chỉ là một thủ tục.
25:19Nhưng thử hỏi trong triều,
25:21ai có thể nhận được binh phù này?
25:23Giữa những được lòng của đại quân,
25:26trấn áp được giặt ngoại xâm đăng lắm lẽ?
25:30Thần xin bệ hạ,
25:31vì xã Tát Giang Sơn,
25:33điều động tỉnh An Hầu.
25:35Các dị ở trường Minh Điện quen võ mờm rồi.
25:38Cho rằng làm chủ xói một đội quân
25:40cũng dễ dàng tuy tiện như lợi can gián.
25:42Nhưng thần xin bệ hạ,
25:44vì xã Tát Giang Sơn,
25:46điều động tỉnh An Hầu.
25:48Cho rằng làm chủ xói một đội quân
25:50cũng dễ dàng tuy tiện như lợi can gián.
25:52Nhưng thần xin bệ hạ,
25:54vì xã Tát Giang Sơn,
25:56điều động tỉnh An Hầu.
25:58Dù thống xói Dương Tây Lộ,
26:00thần tuyệt không dám chuyên quyền.
26:02Xin bệ hạ, hãy chọn người tài đức khác.
26:04Giao phó trọng trách.
26:08Mình khanh trấn giữa Dương Tây Lộ nhiều năm.
26:10Dễ dàng điều động.
26:12Quả thực không ổn.
26:14Hơn nữa,
26:16việc chọn thống xói mới
26:18tuyệt đối
26:20không phải chuyện một sớm một chiều.
26:22Cho nên,
26:24tạm thời mọi việc vẫn như cũ.
26:26Đợi khi người ký niệm thống xói được định đoạt.
26:28Mình thanh,
26:30hãy giao lại binh phù,
26:32điều động về kinh.
26:34Thần tuân chỉ!
26:36Bệ hạ!
26:38Bệ hạ đã có quyết định.
26:40Về việc điều động tỉnh An Hầu
26:42cũng nên bàn bạc trước.
26:44Thần cho rằng,
26:46tỉnh An Hầu trấn thủ Dương Tây Lộ
26:48nhiều năm công lao to lớn.
26:50Lần này ở lại kinh thành
26:52không nên giám chức quá nhiều
26:54tránh làm tổn thương
26:56lòng quân sĩ miền cương.
26:58Điều này là đương nhiên.
27:00Dưới xuôn mật diện có 12 phòng,
27:02Nam Diện phòng và Hà Đông phòng
27:04vẫn còn chỗ trống.
27:06Hay là khi đó,
27:08điều tỉnh An Hầu vào xuôn mật diện
27:10bổ nhiệm làm phó sướng 2 phòng này?
27:12Đề nghị này
27:14rất hợp lý.
27:18Thần tạ ơn Bệ hạ!
27:24Công tử!
27:26Đêm trước Ngài đại hôn của Ngài,
27:28Liễu Thị Lan Quả Thực ra khỏi thành
27:30hôm sau mới trở về.
27:42Ngoài ra theo lệnh của công tử,
27:44thuộc hạ đã tra được Liễu Mạnh
27:46trong hồ sơ giáp khốn.
27:48Cuộc đời y chỉ mới có 3 tuổi.
27:50Ngài đã trở về.
27:52Cuộc đời y chỉ mới có
27:54ghi chết từ sau 12 tuổi
27:56khi bước vào kinh thành.
27:58Trước đó chỉ có vài dòng sơ sài.
28:00Chỉ nói sau khi cha mẹ mất,
28:02y lưu lạc vào kinh.
28:04Tiếp tục điều tra.
28:06Không ai có thể xóa sạch
28:08hoàn toàn quá khứ của mình.
28:10Dạ!
28:16Trong này có một ít lỗ ví.
28:18Ta nghe nói mẫu thân mùi.
28:20Hai ngày nay bị bệnh
28:22nên đã bảo tố tâm
28:24thêm một ít thuốc bổ vào đây.
28:26Cửu Như và mẹ xin tạ ơn Dương Phi.
28:28Cửu Như,
28:30giữa chúng ta không cần phải tạ ơn.
28:32Nếu không có Dương Gia và Dương Phi,
28:34Cửu Như và mẹ chắc chắn
28:36không còn đường sống.
28:38Xin Dương Phi thay ta chuyển lời đến Dương Gia.
28:40Cảm ơn Ngài ấy.
28:42Cảm ơn Ngài ấy
28:44đã cho ta và mẹ một cơ hội tái sinh.
28:46Ta nhất định sẽ chuyển lời.
28:50Chỉ là không biết
28:54chúng ta có còn cơ hội
28:56gặp lại nhau không?
28:58Dương Phi yên tâm.
29:00Ta và mẹ sau này
29:02nhất định sẽ chăm sóc tốt cho bản thân
29:04sống những ngày yên ổn.
29:06Nếu như có rảnh,
29:08ta nhất định sẽ ghi khư cho Dương Phi.
29:10Hiện giờ ta cũng không có
29:12giật gì đáng giá.
29:14Chỉ có chiếc khăn tay
29:16tự tay theo này tặng Dương Phi.
29:18Coi như chút lòng thanh.
29:26Chiếc khăn tay này
29:28ta nhất định sẽ giữ gìn cẩn thận.
29:32Dương Phi,
29:34thời gian không còn sớm.
29:36Cựu Nhu xin cáo tử trước.
29:38Dương Phi bảo trọng.
29:48Ngoài tổ mẫu,
29:50không gã,
29:52còn coi chết cũng không gã đâu.
29:54Ta cũng là dì tốt cho con.
29:58Ngoài tổ mẫu,
30:00nếu thật lòng dì tốt cho con,
30:02sao lại bắt con làm vợ thí?
30:04Hơn nửa tên cao thăm đó
30:06là kẻ quen thói trăng qua ông bướm,
30:08rõ ràng là một tên hao sắc.
30:10Còn mà gã cho hai người,
30:12sao lại bắt con làm vợ thí?
30:14Hơn nửa tên cao thăm đó
30:16là kẻ quen thói trăng qua ông bướm,
30:18rõ ràng là một tên hao sắc.
30:20Còn mà gã cho hắn,
30:22nửa đời sau của con
30:24coi như bị quỷ quại rồi.
30:26Im miệng.
30:28Thần Tham Kiến Thái Hậu Nương Nương.
30:30Quận chúa.
30:32Cựu gia.
30:34Xin cựu gia làm chủ cho niệm từ.
30:36Ngoài tổ mẫu cứ ép con gã cho con trai
30:38của Giang Dương Hồ làm vợ thí.
30:40Con Đường Đường là quận chúa,
30:42sao có thể chịu thiệt gã thấp như thế?
30:44Quận chúa,
30:46mỗi hôn sự này,
30:48dù đối với con
30:50hay là đối với túc gia,
30:52đều đã là sự sắp đặt tốt nhất.
30:58Thì ra các người đã bàn bạc Phong từ lâu,
31:00chỉ có con là bị che mắt.
31:04Hôm nay con có, khóc lóc cũng dụ ích.
31:06Chuyện này không do con quyết định.
31:14Thánh Thượng đã quyết định
31:16để Giang Dương Hồ kế nhiệm
31:18chức kinh triệu Doãn.
31:20Hôn sự của quận chúa Gia Cao Thâm
31:22không được phép có sai sót gì.
31:24Ta sẽ tìm cách sắp phép
31:26cho niệm từ Gia Cao Thâm gặp mặt.
31:28Nhất định sẽ khiến hai đứa
31:30thuẫn lợi thành đôi.
31:44TẬP 3
31:50Á Đàng!
31:52Sao mũi còn mua cho Dương Gia nhiều đồ như vậy?
31:54Ngày ấy đã như vậy rồi
31:56mà mũi không chê sao?
31:58Đều là hiểu lầm thôi.
32:00Dương Gia đã giải thích rõ ràng với ta rồi.
32:04Chàng ấy không có vấn đề gì hết.
32:08Ta nói rồi mà, chắc chắn là hiểu lầm.
32:10Mây tan sương tỏ, như vậy rất tốt.
32:12Ta cũng không cần lo mũi
32:14gặp phải người không tốt nữa.
32:18Lần trước về thăm nhà,
32:20ta có nghe cửa cửa nói,
32:22cửa cửa và cửa mẫu đã xếp xếp
32:24rất nhiều công tử để tỷ xem mắt đó.
32:26Họ dội chọn rễ hì,
32:28thì tự đi mà chọn đi.
32:30Chứ ta không có dội, ta không thèm đâu.
32:32Như vậy sao được?
32:34Chuyện hôn nhân đại sự sao có thể xem thường?
32:36Hơn nữa, phải cho chính tỷ hài lòng.
32:38Cửa cửa và cửa mẫu mới có thể yên tâm.
32:40Trừ vì
32:42tỷ đã có người trong lòng,
32:44thì lại là
32:46chuyện khác nữa.
32:50Ai có người trong lòng chứ?
32:52Đừng có nói bậy.
32:54Không có thật hả?
32:56Thật sự không có sao?
32:58Được rồi, ta đi.
33:00Ta đi là được chứ gì?
33:02Vậy lần xem mắt sao? Ngồi đi cùng ta đi.
33:04Tuân lệnh.
33:06Trời còn sớm.
33:08Chúng ta đi nghe hát đi.
33:10Gần đây có giỡn nào mới không?
33:12Không rõ nữa.
33:14Chứ Hoài Ngọc nói
33:16chỉ cần ta đến, vị trí tốt nhất của dân đào khác
33:18là dành cho ta.
33:20Xem tỷ đắc ý chưa kìa?
33:22Thằng bé này, sao không nhìn được?
33:24Xin lỗi.
33:26Đứa bé này đã mấy ngày nay
33:28chưa được ăn gì.
33:30Đói đến chân rung lẫy bẫy.
33:32Nó, nó không cố ý đâu.
33:34Xin lỗi.
33:36Tố tâm, lấy ít tiền ra đây.
33:38Mau mau mau.
33:40Mau quỷ xuống, quỷ xuống.
33:42Đa tạ quý nhân, thẩm này.
33:44Đa tạ quý nhân, đại ân đại đức của quý nhân.
33:46Mau đứng dậy đi.
33:48Đa tạ quý nhân.
33:50Được rồi, thẩm này.
33:52Chúng ta đứng dậy trước đã, đứng dậy đi.
33:54Các quý nhân tỷ tỷ, xin hãy cho đệ ít tiền nữa.
33:56Đệ còn nhiều thuốc thẩm thẩm, cũng lâu rồi chưa được ăn gì.
33:58Bạn đệ khó khăn lắm ơi.
34:00Đến được kinh thành, chúng ta thật sự không muốn chết đói ở đây.
34:02Nào, nghe lời tỷ tỷ đứng dậy trước đi.
34:04Tố tâm, lấy thêm ít tiền nữa.
34:06Dạ.
34:08Quý nhân thật sự là tấm lòng Bồ Tát.
34:10Đa tạ, cảm ơn tỷ tỷ.
34:12Cho ta hỏi thăm, các vị đến từ đâu?
34:14Chúng ta từ Lợi Châu chạy nạn đến đây.
34:16Lợi Châu?
34:18Ta đang...
34:26Làm ơn làm phước, cho chút lương thực đi.
34:32Vâng.
34:38Kinh thành từ khi nào mà có nhiều người tị nạn như vậy?
34:40Đúng đó.
34:42Mấy hôm trước ra phố, ta cũng không để ý.
34:46Mau đi mua ít đồ ăn đi.
34:48Mau đi thôi.
34:50Đa tạ, có đồ ăn rồi.
34:52Mau đi thôi.
34:58Cẩn thận nha.
35:00Cẩn thận.
35:02Dương Gia.
35:06Đây là đang làm gì vậy?
35:08Bẩm Dương Gia là Dương Phi dặn chúng tôi
35:10tiền dọn dẹp những đồ vật không dùng đến trong phủ,
35:12đem đi cứu tí dân bị nạn.
35:20Đi chậm thôi.
35:30Đi chậm thôi.
35:40Ráng chịu chút nữa nha.
35:44Cảm ơn, của người.
35:46Uống chút nước đi.
35:48Đây, cầm lấy.
35:50Đa tạ.
36:00Cảm ơn.
36:20Điện Hạ sao lại đến đây?
36:22Nghe nói Canh Thành gần đây
36:24tràn vào một lượng lớn người tị nạn
36:26biết tên Dương...
36:28biết tên phu nhân ở đây
36:30nên ta đến xem thử.
36:32Có đồ ăn rồi, họ đều từ Lợi Châu đến.
36:34Nhưng cho trẻ con, Lợi Châu lũ lục
36:36nghiêm trọng, dân chúng lầm thang.
36:38Thứ sử địa phương lại chỉ nghĩ đến
36:40việc lừa trên dấu dứ, che dấu chuyện này.
36:42Nào, cầm lấy. Họ đến Canh Thành.
36:44Chính là muốn tố cáo
36:46thứ sử, đòi lại công bằng.
36:48Tìm một con đường sống.
36:50Đa tạ quý nhân.
36:52Đa tạ quý nhân.
36:54Đa tạ ân nhân.
36:56Tất cả vùng dường của chúng ta bị ngập hết.
36:58Nhà cửa cũng bị phá quỷ.
37:00Ngay cả lương thực cũng mất sạch.
37:02Bọn quang lại đó.
37:04Không những thấy chết không cứu,
37:06còn chẳng đường đi của chúng ta.
37:08Chúng ta chạy thoát.
37:10Xin âm dọc đường đến đây.
37:12Cứ tưởng sẽ đòi được công bằng.
37:14Nhưng nhà môn Canh Thành
37:16hoàn toàn không đối quải đến chúng ta.
37:18Khi mưa dầm liên miên,
37:20công bộ đã tố trình
37:22về nạn lục ở Lợi Châu.
37:24Cứ tưởng nạn lục đã được giải quyết.
37:26Không ngờ hôm nay tận mắt thấy.
37:28Mới biết Lợi Châu đã lâm vào
37:30cảnh nước sôi lửa bỏng.
37:32Vị quang nhân này
37:34không lẽ đang làm quang trong triều.
37:36Đại nhân phải làm chủ cho chúng ta.
37:38Xin Thanh Thiên Đại Lão Gia
37:40làm chủ cho chúng ta.
37:42Nếu Ngài có tiếng nói trong triều,
37:44nhất định phải thay chúng ta.
37:46Trần tình kêu quang.
37:48Giúp chúng ta với.
37:50Đại nhân.
37:52Nạn lục Lợi Châu
37:54kéo dài đến nay
37:56đã thành thảm quả.
37:58Hoàng Dương Lợi Châu
38:00chết hết rồi sao?
38:02Các thanh cũng biết hết rồi sao?
38:04Tại sao trong triều không có chút tin tức nào?
38:06Bệnh hạ.
38:08Trước đó hộ bộ thô rằng
38:10tiền và lương thực cứu trợ đều đã được phân phát.
38:12Có thể giải quyết được nhu cầu cắp bách
38:14của Bách tính Lợi Châu.
38:16Nhưng theo những dị thần thấy hôm nay,
38:18hộ bộ thực sự có dấu hiệu khiêu quân.
38:22Bệnh hạ minh giám.
38:24Trên dưới hộ bộ tuyệt đối không giám khiêu quân.
38:26Thần cũng chỉ mới biết chuyện này
38:28khi được Bệnh hạ trự kiến.
38:30Có lẽ là Hoàng Dương Lợi Châu cố ý che giấu.
38:32Nhưng hộ bộ có sợ xuất,
38:34khó tránh khỏi trách nhiệm.
38:36Xin Bệnh hạ giám tội.
38:38Bệnh hạ ngu dẫn.
38:40Thần cho rằng
38:42việc cắp bách nhất là cử người đến Lợi Châu cứu trợ,
38:44cứu dân chúng khỏi cảnh dầu sôi lửa bỏng.
38:48Hoàng Dương Lợi Châu trên dưới đều che giấu không báo.
38:50Trong đó nhất định có ẩn tình.
38:54Nếu Bệnh hạ tin tưởng Thần,
38:56con trai thứ hai của Thần không được.
39:00Chuyến đi Lợi Châu này, dù là Phụng chỉ đến,
39:02cũng có thể gặp bại ám sát hoặc tập kích.
39:04Thư Nghị Lan không biết rõ,
39:06tuyệt đối không thể mạo hiểm đi.
39:10Bệnh hạ, nếu tạm thời điều động quang viên,
39:12e rằng người không quen gì,
39:14khó mà bắt tay vào làm.
39:16Hơn nữa dù bị thiên tai thường có giặt cướp.
39:18Nếu không có quân đội hộ tống,
39:20e rằng tiền nông lương thực sẽ gặp chuyện giữa đường.
39:22Do đó, Thần cho rằng,
39:24có một người là ứng cử viên số một cho chuyến đi Lợi Châu.
39:26Người nào?
39:30Tỉnh An Hồ.
39:32Tỉnh An Hồ lần này về kinh báo cáo công việc,
39:34đang dẫn theo một đội quân dân kê lộ,
39:36đóng quân ở ngoại ô Kinh Thành.
39:38Mấy năm trước ngày ấy,
39:40từng chủ trì việc cứu trợ Tây Châu,
39:42có nhiều kinh nghiệm.
39:44Thần tin rằng với tài năng của Tỉnh An Hồ,
39:46chúng Lợi Châu tái thiết dùng thiên tai.
39:48Tuy là việc gấp,
39:50nhưng hộ bộ nhất định sẽ chuẩn bị thông tiền,
39:52lương thực, dật tư ngay trong đêm,
39:54giúp Tỉnh An Hồ sớm lên đường.
39:56Cũng đành phải như vậy thôi.
39:58Truyền khẩu vũ của Trẩm,
40:00ban kiếm lệnh của Trẩm ra lệnh cho Tỉnh An Hồ,
40:02lên đường ngay trong đêm.
40:04Dạ.
40:12Ngày mai,
40:14chúng ta sẽ đem hết đồ ăn,
40:16đồ dùng trong vũ,
40:18đem đến đây,
40:20giúp được một người thì hay một người.
40:22Nhưng đây cũng không phải kế lâu dài.
40:24Dù chúng ta có dốc hết của cải,
40:26đối với những người tị nạn,
40:28vẫn chỉ như múi bỏ bể.
40:32Nếu chúng ta có thể quyên góp được một số giúng,
40:34kinh doanh một số nghề lâu dài,
40:36cho dạy cho những người tị nạn,
40:38họ có thể tự cung tự cấp.
40:40Nhưng mà làm sao để quyên góp được giúng?
40:42Còn gái nhà lành chẳng qua lạ bán một ít đồ theo.
40:44Nhưng mà ta,
40:46ngày thường chỉ lo giết truyện,
40:48hoàn toàn không biết mai giá theo thùa.
40:52Giết truyện là một ý hay đó.
40:54Tỉ nghĩ đi,
40:56những giở kịch ở giăng đào khác diễn bao nhiêu năm rồi,
40:58ngày nào cũng vẫn có người xem.
41:00Nếu tỉ có thể giết ra một giở khác biệt,
41:02lúc định sẽ gây tiếng giang lớn,
41:04kiếm được bổn tiền.
41:06Đúng là một ý hay.
41:08Chỉ là, làm sao để giết cho khác biệt đây?
41:12Nếu là để cưu tế người tị nạn,
41:14đương nhiên, lấy đề tài này là tốt nhất.
41:16Nhưng nếu,
41:18không có chút gì đó độc đáo,
41:20như chuyện tình cảm nam nữ,
41:22thì khó mà thu hút người nghe.
41:24Độc đáo?
41:26Chuyện tình cảm nam nữ hả?
41:28Ada, hay là,
41:30ta lấy chuyện của mội gia dương gia nhà mội,
41:32làm nguyên mẫu cho truyện, thêm thắt thành một câu chuyện mới?
41:36Ta thấy,
41:38ý này cũng không tệ.
41:40Như vậy cũng có thể giúp dương gia,
41:42thay đổi phần nào tai tiếng.
41:44Vậy ta cung cấp câu chuyện, tị giết,
41:46thế nào hả?
41:48Không thành vấn đề.
42:04Nghe nói Dương Phi và Bạch Tiểu Thương,
42:06cùng nhau giết truyện.
42:10Điện hạ sao biết chuyện này?
42:12Khi giợi phủ có nghe Phúc Thúc nhắc đến.
42:18Kinh thành đột nhiên tràn giao lượng lớn người tiện nạn,
42:20cũng không biết tình hình ở Lợi Châu thế nào.
42:24Các tiểu thư quyên góp tiền từ thiện,
42:26ta và Mẫn Mẫn cũng nên góp một phần công sức.
42:30Ngoài ra, ta còn muốn trích một phần lợi nhuận từ Thác Kim Cát
42:32và Cẩm Tú Phương để cứu tiến người tiện nạn.
42:34Mong Điện hạ đồng ý.
42:36Dương Phi lương thiện,
42:38thường xót giận chúng.
42:40Bản Dương đương nhiên đồng ý.
42:42Đa tạ Điện hạ.
42:46Nhưng trước đó,
42:48Dương Phi cần phải ăn uống cho đàng hoàng.
42:50Nếu ngay cả bản thân cũng không chăm sóc tốt,
42:52thì làm sao giúp đỡ người khác được?
42:54Phim được chiếu thuyết minh tại
42:56bit.ly.tvgim
43:18Nhưng...
43:24Nhưng...
43:34Thánh thượng đã chỉ định Nhạc Phụ đến Lợi Châu cứu trợ.
43:36Tối nay sẽ lên đường.
43:38Bản Dương phải đi tiện Nhạc Phụ.
43:40Dương Phi có muốn đi cùng không?
43:46Lợi Châu không xa.
43:48Chắc phụ thân không lâu sẽ trở về.
43:50Ta không đi nữa.
43:52Cái đồ gối bằng lông trồn mà ta mua mấy hôm trước ra đây.
43:54Dạ.
44:00Lợi Châu lũ lục nghiêm trọng.
44:02Vết thương cũ ở chân của cha E là sẽ tái phát.
44:04Xin Điện hạ mang bịch đồ gối này cho cha.
44:06Dạng cha nhất định phải bảo trọng.
44:10Được.
44:22Hạnh Phúc Máu
44:52Hạnh Phúc Máu
45:22Hạnh Phúc Máu
45:26Hạnh Phúc Máu
45:30Hạnh Phúc Máu
45:34Hạnh Phúc Máu
45:38Hạnh Phúc Máu
45:42Hạnh Phúc Máu
45:46Hạnh Phúc Máu
45:52Hạnh Phúc Máu
45:58Hạnh Phúc Máu
46:12Hạnh Phúc Máu
46:18Hạnh Phúc Máu
46:22Ai ở bên tôi
46:28Một giấc mơ hay là em
46:36Đừng sợ tôi sẽ đi cùng em
46:52Đừng sợ tôi sẽ đi cùng em