Tập 6 - Yêu Anh Tổng Tài Oan Gia (Thuyết minh)_DV Ngô Trác Hy, Lý Thấm
Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00:00Nếu như tôi làm đành với Hạ Minh, thì tôi sẽ giống như chai rượu này.
00:00:16Cô sao vậy? Bây giờ thì đừng quay lại đây.
00:00:19Điều chuyện thì đừng có.
00:00:20Cô đừng lan nữa được không?
00:00:21Đừng cãi nhau nữa, đừng cãi nhau nữa.
00:00:23Ăn cơm đi, đừng cãi nhau nữa.
00:00:25Lúc lợi tiền thì lúc nào cũng đòi chị con.
00:00:28Nhưng khi xảy ra chuyện, thì cũng lôi trễ ra.
00:00:30Không có chị thì cái nhà này được như bây giờ sao?
00:00:32Đừng nói nữa, sĩ uyên.
00:00:35Còn...
00:00:38Còn cái gì mà chị con?
00:00:39Mắt con bị mù hả?
00:00:41Chị con là ai?
00:00:42Con cũng chẳng biết đâu.
00:00:43Bố nói con biết như vậy.
00:00:44Ông nói linh tinh gì vậy?
00:00:46Gì mà nói linh tinh chứ?
00:00:47Không thích nghe à?
00:00:48Cút, bố nói con biết.
00:00:49Thằng nhóc như con sớm muộn cũng sáng mắt ra thôi.
00:00:53Đi hết rồi à?
00:00:54Đi rồi à?
00:00:56Uống rượu đi.
00:00:58Tôi...
00:01:01Uống con khỉ.
00:01:29Cậu nói xem, có phải là tôi không nên làm vậy không?
00:01:33Nhưng thực sự tôi không ngờ là...
00:01:36sẽ khiến cô ấy đau khổ như vậy.
00:01:58Hà Ninh!
00:02:00Anh là đồ khốn!
00:02:02Anh là trẻ vô lương sĩ nhất mà tôi từng gặp.
00:02:06Tại sao anh không yêu Binh Ngã Gia đi?
00:02:09Tại sao anh cứ phải treo đồ tôi?
00:02:11Anh nghĩ là tôi dễ bắt đạt phải không?
00:02:14Nói cho anh biết, tôi là cô gái không sợ trời, không sợ nước của vùng này.
00:02:19Chỉ cần tôi tác một cái,
00:02:20thì anh sẽ bị tôi tác rơi hết trăng cho mà xem.
00:02:25Anh tưởng rằng mình vừa giàu có vừa đẹp trai,
00:02:28thì tôi nhất định sẽ thích anh sao?
00:02:32Dựa vào cái gì chứ?
00:02:35Tôi ghét anh, tôi cực kỳ ghét anh.
00:02:38Từ ngày đầu tiên, từ lúc anh tan xe với tôi,
00:02:41là tôi đã vô cùng ghét anh rồi.
00:02:44Anh tự cao tự đại,
00:02:45tất cả các nhiệm điểm của con người thì anh đều có cả.
00:02:49Nhưng tôi cũng chẳng biết tôi bị sao nữa.
00:02:55Tôi chỉ là sức thích ở bên cạnh anh.
00:03:00Tôi thích anh treo đồ tôi.
00:03:04Tôi thích anh đối xử kiểu ngang ngược với tôi.
00:03:09Tôi có cảm thấy như chúng ta đã quen nhau sau một năm.
00:03:14Nhưng tôi không biết,
00:03:16tôi có cảm thấy như chúng ta đã quen nhau rất lâu rồi vậy.
00:03:20Tôi cũng chẳng biết tôi bị sao nữa.
00:03:25Chỉ là tôi sức thích anh.
00:03:34Sức thích được ở bên cạnh anh.
00:03:46Nhưng tôi không thể hứa với anh.
00:03:53Tôi không thể hứa với anh được.
00:04:15Tôi không thể hứa với anh được.
00:04:37Đinh Ngã Gia!
00:04:42Đinh Ngã Gia!
00:04:43Con về ngay đi!
00:04:44Ai đó?
00:04:45Ai đó?
00:04:46Ai đó?
00:04:48Nói lại!
00:04:49Nói lại!
00:04:50Nói lại!
00:05:01Cô?
00:05:03Cô biết là cô không?
00:05:05Nhanh lên!
00:05:06Nhanh lên!
00:05:10Tôi đang nói với cô.
00:05:11Tôi đang nói với cô.
00:05:12Cô có nghe thấy không?
00:05:15Cô vẫn còn khóc à?
00:05:17Đinh Ngã Gia!
00:05:18Cô nói con biết.
00:05:19Cô không phải là một người bán cá.
00:05:21Cô là một chủ tịch tạp đoàn Đinh Thị.
00:05:23Con gái cưng của Đinh Hoài Diễn.
00:05:24Mỗi hành động là của con.
00:05:25Mỗi hành động là của con.
00:05:26Điều liên quan đến Đinh Thị chúng ta.
00:05:30Ông nội sắp quay về rồi.
00:05:31Con hãy sốc lại tinh thần đi.
00:05:35Ông nội...
00:05:37Ông nội về rồi.
00:05:39Ông nội quay về rồi.
00:05:42Ông nội...
00:05:45Ông nội về rồi.
00:05:50Cô biết trong lòng con không vui.
00:05:52Cô biết việc...
00:05:53Ngư Ấu Diê thước đi Hàng Minh khiến con không phục.
00:05:57Nhưng mà...
00:05:58Con cứ nhốt mình trong phòng.
00:05:59Cho hành hạ bản thân thế này...
00:06:01Cũng chẳng ít gì.
00:06:02Như vậy thì Hàng Minh sẽ quay lại bên con sao?
00:06:15Thật ra...
00:06:16Con đã thắng Ngư Ấu Diê rồi.
00:06:18Con có gia đình.
00:06:19Có địa dị.
00:06:21Con còn sợ...
00:06:22Con không giành được Hàng Minh về sao?
00:06:24Cô ơi...
00:06:25Anh Hàng Minh còn muốn quay về bên cạnh con sao?
00:06:31Vậy thì phải xem...
00:06:32Sau này con ra sao.
00:06:35Nhưng...
00:06:37Con không thể...
00:06:38Không thể...
00:06:39Không thể...
00:06:40Không thể...
00:06:41Không thể...
00:06:42Không thể...
00:06:43Nhưng...
00:06:44Con không biết nên làm thế nào nữa.
00:06:47Con không biết nên làm thế nào nữa.
00:06:53Cô ơi...
00:06:56Hãy nhớ kiểm...
00:06:57Cảm giác sợ hãi mất đi tất cả này.
00:07:00Chỉ có như vậy...
00:07:01Con mới ngày càng mạnh mẽ.
00:07:04Để cho những người từng làm tổn thương con.
00:07:08Phải sợ con.
00:07:10Rồi trả lại tất cả những gì mà bọn họ nợ con.
00:07:19Cô ơi...
00:07:40Tất cả những gì tao vừa nói...
00:07:42Có phải mày nghe hết rồi không?
00:07:44Nói mày đó.
00:07:45Chính là mày.
00:07:46Có phải mày...
00:07:47Nghe hết bí mật của tao rồi không?
00:07:49Cho mày biết.
00:07:50Mày nhất định phải giữ bí mật cho tao.
00:07:52Nếu như mày không nghe lời...
00:07:53Có tin tao chặt mày...
00:07:54Đem làm cục bùm không hả?
00:07:58Thôi...
00:08:00Dù sao cũng bị mày nghe hết.
00:08:02Những bí mật cất giấu lâu như vậy rồi.
00:08:04Hay là tao cho mày biết thêm một bí mật nhé?
00:08:07Mày có biết vì sao...
00:08:09Tao không đồng ý làm bạn gái của anh ấy không?
00:08:12Thật ra không chỉ vì Đinh Ngãi Gia.
00:08:15Nếu như tao đồng ý làm bạn gái của anh ấy...
00:08:18Thì như vậy...
00:08:19Chính là đem cho A.J.Nam cho hàng thị rồi.
00:08:22Ít nhất...
00:08:23Cũng phải xứng minh tao không phải là người ăn trộm A.J.Nam.
00:08:28Còn nữa...
00:08:29Tao không muốn...
00:08:30Mày có nghĩ sao?
00:08:32Mày có nghĩ sao?
00:08:33Còn nữa...
00:08:35Tao không muốn...
00:08:36Bởi người khác nói là tới dân ấy vì tiền.
00:08:39Tao tin rằng trong tương lai...
00:08:42Sẽ có một ngày...
00:08:43Tao sẽ trở thành người treo thuyền bườm...
00:08:45Vĩ đại nhất thế giới.
00:08:48Có thể kiếm thật nhiều tiền.
00:08:49Tới lúc đó...
00:08:50Tao hy vọng tất cả mọi người ủng hộ tao.
00:08:53Tất cả mọi người đều nói...
00:08:54Người ấu di...
00:08:55Vô cùng xứng đối với dân ấy.
00:09:00Cảm ơn mày đã lắng nghe tao tâm sự.
00:09:03Nói chuyện với mày lâu như vậy...
00:09:06Tâm trạng tao tốt lên nhiều rồi.
00:09:08Tao nhất định sẽ tiếp tục kiên trì.
00:09:10Nhất định không bị khuất phục.
00:09:12Tao cũng nhất định sẽ điều tra rốt cuộc...
00:09:14Là ai đã hạm hại tao.
00:09:23Thôi muộn rồi.
00:09:24Tao phải về đây.
00:09:26Sau này chúng ta làm bạn nhé.
00:09:28Tao sẽ tới thăm mày thường xuyên.
00:09:30Tạm biệt.
00:09:33Tạm biệt.
00:09:51Người ấu di...
00:09:52Cô hãy nghe cho rõ đây.
00:09:55Tôi muốn ở bên cô.
00:09:58Cho dù người khác có nói như thế nào.
00:10:00Cho dù cô đồng ý hay không.
00:10:04Tôi sẽ làm vậy.
00:10:14Ông nội không biết anh lấy tập tài liệu này chứ.
00:10:17Nghe nói chủ tịch đang cho người tiệm khắp công ty.
00:10:21Lần này người ấu di được cứu rồi.
00:10:23Anh thực sự muốn đôi cho người ấu di à?
00:10:26Chúng ta đấu với nhà họ Linh lâu dài rồi.
00:10:28Nếu như Đinh Thị biết phương án...
00:10:30Và báo giác của chúng ta...
00:10:31Thì tổn thức của chúng ta lớn lắm đó.
00:10:32Anh... Đinh Thị sẽ vui lắm đó.
00:10:35Anh không khen tôi thì cũng được.
00:10:36Ít nhất...
00:10:38Cũng khen tôi một câu chứ.
00:10:41Suốt cuộc...
00:10:42Nên làm thế nào để chứng minh mình trong sạch đây?
00:10:51Tôi đã tìm được cách rồi.
00:10:53Tại sao lại anh chứ?
00:10:55Không phải tôi nói với anh rồi sao?
00:10:57Việc của tôi không cần anh quan tâm.
00:10:58Anh nghe không hiểu à?
00:11:03Trả điện thoại đi.
00:11:05Không trả.
00:11:06Anh làm như vậy không trả.
00:11:08Không trả.
00:11:09Trả điện thoại đi.
00:11:17Anh mở cửa ra.
00:11:19Trả điện thoại đi.
00:11:22Cô hãy lên xe đi.
00:11:23Rồi tôi trả lại cho.
00:11:25Tôi lên xe của anh làm gì chứ?
00:11:27Anh làm như vậy tôi hét lên đó.
00:11:29Cô hét đi.
00:11:30Nếu có người tới đây...
00:11:31Tôi nói với họ là...
00:11:33Tôi đưa bạn gái tôi đi dạo.
00:11:36Mọi người nhìn gì chứ?
00:11:37Chưa thấy đôi trẻ cả nhau à?
00:11:42Ai là một đô danh?
00:11:45Tôi không có quen anh ta đâu.
00:11:47Người này bị thần kinh đó.
00:11:48Mọi người đừng hiểu lầm.
00:11:49Cô ấy là bạn gái của tôi đó.
00:11:51Tôi nói cô biết.
00:11:52Công viên này trung bình một phút có khoảng 20 người đi qua đi lại.
00:11:55Mười phút có khoảng 200 người.
00:11:57Một tiếng đồng hồ thì có khoảng 1.200 người qua lại.
00:11:59Nếu như cô không muốn lên xe, tôi cứ ôm cô thế này.
00:12:02Dù gì tôi cũng chẳng sợ.
00:12:06Bạn gái tôi.
00:12:07Bạn gái tôi.
00:12:09Biết rồi xinh lắm.
00:12:18Cô ấy đúng là bạn gái của tôi mà.
00:12:20Không có gì đâu.
00:12:21Được rồi.
00:12:23Cô quá đáng.
00:12:29Cô quá đáng.
00:12:49Đây là cái gì?
00:12:51Đây là phương án đấu thầu và báo giá của hàng thị chúng tôi.
00:12:55Anh đưa tôi làm gì?
00:12:56Cứu cô đấy.
00:12:58Cứu tôi?
00:13:01Phương án này có liên quan gì tới tôi chứ?
00:13:05Dự án này chúng tôi đã tranh giành với Đinh Trì rất lâu rồi.
00:13:08Ai lấy được thì người đó có lời.
00:13:11Cô hãy đưa thứ này cho Đinh Trì.
00:13:13Tôi nghĩ bà ấy sẽ không kiện cô nữa.
00:13:18Anh lấy được ở đâu vậy?
00:13:20Tôi lấy ở chỗ ông nội tôi.
00:13:22Không phải các anh sẽ thua sao?
00:13:24Tổng thức công ty rất lớn đó.
00:13:26Cô không cần quan tâm đâu.
00:13:28Chúng tôi không phải Đinh Trì.
00:13:29Chúng tôi có thua cũng không sao.
00:13:31Chỉ mất đi một dự án thôi.
00:13:32Nhưng nếu một ngày ông nội anh phát hiện ra là anh đã bán đứng ông ấy.
00:13:38Không sao đâu.
00:13:39Suy cho cùng tôi vẫn là cháu của ông.
00:13:41Ông sẽ không làm gì tôi đâu.
00:13:57Cô làm gì vậy?
00:13:58Cô làm gì vậy hả?
00:14:10Cô làm gì vậy?
00:14:11Thứ này có thể cứu được cô đấy.
00:14:13Tôi không thích mất lợi người khác.
00:14:17Tới lúc mà cô đã bán đứng ông ấy.
00:14:19Cô đã bán đứng ông ấy.
00:14:21Cô đã bán đứng ông ấy.
00:14:23Cô đã bán đứng ông ấy.
00:14:25Tới lúc này rồi tại sao cô lại muốn như vậy?
00:14:28Tôi cứ vậy đấy.
00:14:30Nếu anh không thích thì thôi.
00:14:33Tôi đi là được.
00:14:35Âu Di
00:14:38Cô có biết tôi không bao giờ để người khác đổ qua cho cô không?
00:14:42Tôi không muốn thấy cô phải ngồi tù.
00:14:46Tôi vẫn còn một bản kế hoạch.
00:14:48Cô nhất đi tôi lại phô tô thêm.
00:14:50Nếu cô không đưa cho Đinh Trì tôi sẽ tự mình đi nói chuyện.
00:14:53Nhất định tôi sẽ khiến bà ấy bãi nại.
00:14:59Tôi không hy vọng vì tôi mà quan hệ với anh và ông nội căng thẳng.
00:15:04Ông ấy là ông nội của tôi. Không sao đâu.
00:15:06Tôi sẽ tìm cách để chứng minh sự trong sạch của mình.
00:15:10Nếu anh dám đi đàm phán với Đinh Trì tôi sẽ đi nhận tội ngay lập tức.
00:15:16Cô việc gì phải khổ như vậy?
00:15:18Bởi vì đây chính là con người của tôi.
00:15:20Người Âu Di.
00:15:24Ngại Gia.
00:15:25Mẹ.
00:15:26Mẹ tới làm gì vậy?
00:15:27Con thực sự muốn đối phó với Âu Di.
00:15:30Sao lại đối phó Âu Di?
00:15:31Mẹ đang nói gì vậy?
00:15:33Cô còn giỡn mẹ?
00:15:34Thì mẹ đang lùm đàn mỹ lên kia kìa.
00:15:36Mẹ!
00:15:37Mẹ!
00:15:38Mẹ!
00:15:39Mẹ!
00:15:40Mẹ!
00:15:41Mẹ!
00:15:42Mẹ!
00:15:43Mẹ!
00:15:44Mẹ!
00:15:45Mẹ!
00:15:46Mẹ!
00:15:47Mẹ!
00:15:48Mẹ!
00:15:49Mẹ!
00:15:50Mẹ!
00:15:51Chuyện này đang lùm đàn mỹ lên kia kìa.
00:15:53Đừng tưởng là mẹ không biết.
00:15:57Mẹ.
00:15:58Mẹ tới tìm con.
00:15:59Vì người Âu Di thua sao?
00:16:05Con người đó.
00:16:06Mẹ hiểu rõ.
00:16:08Nó sẽ không giỡn trò gì.
00:16:10Chuyện của tập đoàn Linh Thị chúng ta.
00:16:12Hay là...
00:16:13Được điều tra nội bộ nữa.
00:16:16Mẹ.
00:16:17Mẹ nghe con nói.
00:16:18Chuyện này không phải con đang đối phó với Âu Di.
00:16:20Là công ty muốn kiện cô ta.
00:16:22Hơn nửa bên trong có rất nhiều chuyện con không rõ.
00:16:24Trong huỷ họp báo là cô bảo con nói.
00:16:27Nếu mẹ không rõ.
00:16:28Thì hãy đi hỏi cô đi.
00:16:30Cô đang ở giam phòng đó.
00:16:31Con có hẹn.
00:16:32Con đi trước đi.
00:16:35Ây da!
00:16:36Ây da!
00:16:39Ây da!
00:16:51Đợi sau khi tổ danh của Âu Di thành lập.
00:16:53Thì có thể cho cậu nghỉ vài ngày rồi.
00:16:55Tới lúc đó cậu có thể đi Mỹ.
00:16:57Để đoàn tụ với con trai rồi.
00:17:00Nhân đốc Linh nè.
00:17:01Tôi vẫn hơi lo.
00:17:02Tôi không biết giữa cô và ông Âu Di.
00:17:04Có cút mất gì.
00:17:06Tôi cảm thấy sự việc này.
00:17:07Nếu để toàn bộ số liệu của an sinh năm.
00:17:09Thì có thể không tính ra được.
00:17:13Phương Túng.
00:17:14Đây không phải việc của anh.
00:17:17Anh chỉ cần quan tâm.
00:17:19Anh chỉ cần hoàn thành tốt công việc tôi giao làm được rồi.
00:17:22Nhưng không nhân nhị gì cả.
00:17:24Đứng làm người tốt.
00:17:26Thì phải buông bỏ rất nhiều thứ.
00:17:28Anh tự hỏi mình xem.
00:17:29Anh làm được không?
00:17:32Có thời gian.
00:17:33Hãy nghĩ tới vợ của anh.
00:17:35Nghĩ tới khoảng diện phí trị giá.
00:17:37Mười ngàn tề của cô ấy.
00:17:39Khoảng đó.
00:17:40Là ai giúp anh trả?
00:17:50Phương Túng.
00:17:51Sao anh để chứng cứ quan trọng như vậy?
00:17:53Ở trung tâm nghiên cứu.
00:17:54Tôi nói với anh bao nhiêu lần rồi.
00:17:56Chứng cứ này rất quan trọng cho chúng ta.
00:17:58Có nó.
00:17:59Có thể dùng người Âu Di vào chỗ chết.
00:18:00Được rồi.
00:18:01Tự lấy nó về nhanh đi.
00:18:02Ngày mai chính thức.
00:18:03Khởi kiện người Âu Di rồi.
00:18:08Diễn tốc Đinh à.
00:18:09Vậy là thế nào chứ?
00:18:11Chẳng có gì cả.
00:18:12Diễn một bàn kịch thôi.
00:18:15Được rồi.
00:18:16Đi làm việc của anh đi.
00:18:17Khỏi tới chỗ độ thuyền nữa.
00:18:19Cái dính kề còn lại tôi tự giải quyết.
00:18:21Được, tôi đi trước đi.
00:18:46Đi.
00:19:05Alo.
00:19:07Là Âu Di phải không?
00:19:09Dì Dương.
00:19:11Dì đang ở đâu vậy?
00:19:13Dì đang ở trung tâm nghiên cứu phát triển.
00:19:15Tôi nói với cô.
00:19:16Tôi biết bây giờ.
00:19:17Ai giết cô ấy rồi.
00:19:18Cô ấy...
00:19:22Dì Dương.
00:19:24Alo.
00:19:25Dì Dương.
00:19:42Cô.
00:19:44Dì Dương.
00:19:45Em biết chuyện AJ5 bị lộ khiến Dì rất giận.
00:19:48Dì cũng không cần làm loạn trung tâm nghiên cứu lên thế này chứ.
00:19:54Không đâu, không đâu.
00:19:55Tôi đâu có làm vậy.
00:19:57Em nói Dì có làm là có làm.
00:20:10Cô làm gì vậy?
00:20:11Tôi không làm.
00:20:12Bảo vệ.
00:20:13Người đâu?
00:20:14Bảo vệ.
00:20:15Bắt giải lại, mau đi.
00:20:16Bắt giải lại, mau.
00:20:17Người phụ nữ này nãy lên cân điên rồi.
00:20:19Mau đưa giải đi ngay đi.
00:20:20Mau đưa đi.
00:20:21Nhanh lên.
00:20:23Tôi không điên.
00:20:24Tôi không điên mà.
00:20:26Tôi không điên.
00:20:37Người Âu Di.
00:20:38Cô đã không còn là nhân viên của tập đoàn Đinh Thiện.
00:20:40Cô đến đây làm gì chứ?
00:20:42Trong đó xảy ra chuyện gì vậy?
00:20:44Không liên quan tới cô.
00:20:45Bà nãy dì Dư gọi điện cho tôi.
00:20:47Kêu tôi tới trung tâm nghiên cứu.
00:20:50Đừng nói nữa.
00:20:51Bà nãy bà Đinh phát bệnh.
00:20:53Nên được ngưỡng của bệnh viện đưa đi rồi.
00:20:55Đang tự nhiên sao lại phát bệnh chứ?
00:20:57Làm sao mà tôi biết được?
00:21:00Tôi phải vào đó một lát.
00:21:02Tôi phải vào một lát mà.
00:21:03Cô làm gì vậy?
00:21:04Cho tôi vào đi.
00:21:05Đi thôi.
00:21:06Đưa cô ấy đi.
00:21:07Dì Dư, canh bui ra đi.
00:21:08Dì Dư à, là cháu.
00:21:10Âu Di đi.
00:21:11Nhanh lên.
00:21:12Đang tự nhiên sao lại phát bệnh vậy?
00:21:15Làm sao mà tôi biết được?
00:21:16Canh, cho tôi vào đi.
00:21:18Chỉ một lát thôi mà.
00:21:19Đi đi.
00:21:20Người này không chờ đón cô.
00:21:22Bỏ tôi ra.
00:21:23Bỏ tôi ra đi.
00:21:27Phụ nhân.
00:21:42Phụ nhân.
00:21:55Có ai ở nhà không?
00:21:57Có ai không?
00:22:01Dì Dư.
00:22:11Có ai ở nhà không?
00:22:15Dì Dư.
00:22:17Dì Dư.
00:22:41Dì Dư.
00:22:47Trời.
00:22:49Sao ở đây lại có cảm giác quan thủ thế nhỉ?
00:22:56Có lẽ nhà của người có tiền đều là như vậy ư?
00:23:03Dì Dư.
00:23:11Dì Dư.
00:23:27Dì Dư.
00:23:32Dì Dư.
00:23:34Dì Dư.
00:23:39Dì Dư.
00:23:40Dì Dư sao vậy hả?
00:23:41Là ai đã tró dì lại chứ?
00:23:43Dì Dư.
00:23:44Dì Dư.
00:23:47Cháu là Ú Dì đi.
00:23:49Không phải chị muốn nói cho biết là ai ám hại cháu sao?
00:23:55Dì Dư.
00:24:00Phương.
00:24:04Phương Túng.
00:24:08Phương Túng.
00:24:11Nhưng mà anh ấy đã đối xử với cháu rất tốt mà.
00:24:13Tại sao anh ta lại làm như vậy?
00:24:18Anh ta...
00:24:41Anh tới rồi à?
00:24:48Thời gian anh lái xe chỉ có 5 phút.
00:24:52Sắp nhanh hơn tốc độ ra khỏi đồn rồi.
00:24:56Là em cho người báo cho anh.
00:24:59Ú Dì đang ở đây đúng không?
00:25:01Em chỉ muốn biết là...
00:25:03Anh hôn tâm cô ấy thế nào?
00:25:06Ú Dì sao rồi?
00:25:12Đúng là quan tâm cô ấy thật đấy.
00:25:15Anh không hề hỏi xem...
00:25:17Tại sao cô ấy đục dập vào nhà của em?
00:25:19Suốt cuộc cô ấy muốn làm gì?
00:25:23Anh tin là Ú Dì không có ý xấu.
00:25:26Nhưng Ú Dì...
00:25:35Em biết.
00:25:36Anh yên tâm.
00:25:37Em nói rõ với cảnh sát rồi.
00:25:40Nếu như anh hôn tâm cô ấy như vậy...
00:25:42Thì em chúc phúc cho hai người.
00:25:45Được làm em gái của anh cũng rất tốt mà.
00:25:48Nhưng...
00:25:50Chúng ta cũng có thể như trước đây.
00:25:52Cùng nhau ăn cơm, tâm sự.
00:25:54Đương nhiên rồi.
00:25:55Anh đảm bảo sẽ như trước đây.
00:25:57Thật sao?
00:26:00Anh Hàng Minh.
00:26:02Anh thật sự rất tốt.
00:26:05Chỉ sao vậy?
00:26:07Không sao.
00:26:09Đi thôi.
00:26:25Ngại gia.
00:26:27Anh rất cảm ơn em.
00:26:28Anh vào tìm Ú Dì.
00:26:30Được.
00:26:42Người Ú Dì...
00:26:44Bây giờ ai thắng hay thua còn chưa biết đâu.
00:26:47Cô đừng có ý xấu.
00:26:59Chị.
00:27:02Chị.
00:27:04Chị sao vậy?
00:27:08Chị mua điện thoại một chút.
00:27:12Điện thoại chị đâu?
00:27:14Nó gọi số của chị, anh ấy không nghe đâu.
00:27:17Chị mua điện thoại.
00:27:19Chị mua điện thoại.
00:27:21Chị mua điện thoại.
00:27:23Chị mua điện thoại.
00:27:25Chị mua điện thoại.
00:27:26Nó gọi số của chị, anh ấy không nghe đâu.
00:27:31Chị muốn gọi cho ai?
00:27:32Phương Tuấn.
00:27:33Phương Tuấn là ai?
00:27:35Là người có thể chứng minh chị vô tội.
00:27:47Thời ba của khách vừa gọi, chị không liên lạc được.
00:27:49Xin vui lòng gọi lại sau.
00:27:56Đi, tới đội thuyền.
00:28:03Cô dẫn không thôi à?
00:28:05Sao lại là cô nữa?
00:28:06Anh à, anh nghĩ tôi muốn tới sao?
00:28:09Giám đốc Phương tìm tôi đó.
00:28:10Giám đốc Phương, đúng vậy.
00:28:12Anh ấy có một số việc phải nói cho rõ.
00:28:17Anh ơi, giám đốc Phương vừa tới mà.
00:28:20Nên là tôi phải chào trong để gặp anh ấy.
00:28:23Tôi bảo này, người ấu duyên.
00:28:24Nếu cô muốn lùa người ta, cô cũng không nghe ngóng xem.
00:28:27Giám đốc Phương không tới đây mấy hôm nay rồi.
00:28:28Làm sao mà anh ấy gọi cô đến được?
00:28:30Có phải cô lại đến để ăn cắp bí mật không?
00:28:33Cô đừng có hại tôi đấy.
00:28:35Tại sao ta lại không tới vậy?
00:28:37Làm sao mà tôi biết được?
00:28:39Đi đi, đừng có gây rối ở đây nữa.
00:28:46Vậy là Phương Tuấn có vấn đề rồi.
00:28:48Tôi phải tìm thấy anh ta.
00:28:55Cô không đợi được nữa.
00:28:57Con chỉ hận không thể lập tức làm cho người ấu duyên biến mất.
00:29:00Được rồi.
00:29:02Luật sư đã làm thủ tục rồi.
00:29:04Giờ chỉ đợi khởi tố thôi.
00:29:05Giờ tất cả chứng cứ cho thấy người ấu duyên ăn cắp bí mật thương nghiệp.
00:29:10Lần này cô ta đừng hỏng thoát.
00:29:14Vậy, vậy Phương Tuấn thì sao?
00:29:18Có thể sao chứ?
00:29:20Anh ta đưa hết chứng cứ cho cô rồi.
00:29:25Phương Tuấn
00:29:36Em xem.
00:29:38Chị làm gì vậy?
00:29:40Tìm xem nhà của Phương Tuấn ở đâu?
00:29:42Phương Tuấn lái xe đi làm mất khoảng nửa giờ.
00:29:45Chị đã chạy xa tất cả những nơi các công ty nửa giờ lái xe lên bản đồ đây rồi.
00:29:49Sau đó thì sao?
00:29:50Thêm liễu tử mỹ.
00:29:52Đi tìm từ nhà thôi.
00:29:54Chị còn in thêm một số tội sơ tìm người.
00:29:56Chúng ta cũng tìm đi.
00:29:58Chị cứ tìm như vậy có mặt tới sang năm cũng không xong.
00:30:01Hai hôm nữa cảnh sát lập án rồi.
00:30:03Không thể không làm gì.
00:30:05Lẽ nào ngồi yên chờ chết sao?
00:30:07Chị sẽ đi tìm tài liệu của Phương Tuấn.
00:30:09Chị không tin không tìm được anh ta.
00:30:21Chị ơi tôi tới cứu chị cậu.
00:30:24Cậu hãy ra gặp tôi đi.
00:30:26Cậu ngừng, đừng để cô ấy biết.
00:30:36Cậu biết password của email chị cậu không?
00:30:39Anh muốn làm gì?
00:30:41Vinh thị sẽ kiện cô ấy sớm thôi.
00:30:43Chuyện này có liên quan gì tới password?
00:30:45Không.
00:30:46Ngày mai tôi đi tự thú.
00:30:48Tôi đã hack vào email của Ấu Duy.
00:30:50Email là do tôi gửi.
00:30:52Không liên quan tới Ấu Duy.
00:30:54Tôi tin cảnh sát sẽ điều tra tôi thôi.
00:30:56Vì thế tôi cần password email của Ấu Duy.
00:30:59Anh làm vì chị tôi à?
00:31:01Đã hết cách rồi.
00:31:03Tôi không thể tìm được người hại Ấu Duy.
00:31:05Chắc chắn phải có người đứng ra nhà trách nhiệm.
00:31:07Nhưng người này không thể là Ấu Duy.
00:31:09Bởi vì cô ấy không hề làm.
00:31:11Chị sẽ đi tìm.
00:31:13Chị sẽ đi tìm.
00:31:14Bởi vì cô ấy không hề làm.
00:31:17Anh...
00:31:19Anh thực sự thích chị tôi sao?
00:31:26Cái này cậu không cần biết.
00:31:28Chỉ cần gửi tôi password email của chị cậu là được rồi.
00:31:31Chị ấy có biết anh đi tự thú không?
00:31:34Nếu để cô ấy biết, tôi cần gì tìm cậu chứ?
00:31:40Món nữa này sau này tôi sẽ trả cho anh.
00:31:43Password email thì tôi không biết.
00:31:45Nhưng cho dù tôi biết, tôi cũng không cho anh đâu.
00:31:48Chuyện tôi với anh không có quan hệ gì.
00:31:50Sau này xin anh đừng quan tâm tới gì của chuyện tôi nữa.
00:31:56Shi Yuen.
00:31:58Shi Yuen.
00:32:00Chị.
00:32:02Chị.
00:32:03Chị đi đâu vậy?
00:32:04Đi tìm Phương Tuấn.
00:32:05Tìm anh ta ở đâu?
00:32:07Chị đứng lại ở cửa Đinh Thị.
00:32:09Chị không tin cả đời này, anh ta không tới đó nữa.
00:32:12Vậy nếu anh ta không tới thật thì sao?
00:32:14Chị không thể ngồi yên không làm gì.
00:32:16Đợi anh ta hẳn hại chị sao?
00:32:24Tối qua hàng Minh.
00:32:27Đã tìm được anh ta rồi.
00:32:29Nhưng anh ta không biết.
00:32:31Anh ta không biết.
00:32:33Anh ta không biết.
00:32:35Anh ta không biết.
00:32:37Anh ta không biết.
00:32:39Anh ta không biết.
00:32:41Anh ta không biết.
00:32:43Anh ta mới tìm em.
00:32:47Tìm em làm gì?
00:32:49Anh ta không cho em nói với chị.
00:32:51Nhưng em đã nghĩ thông suốt một đêm.
00:32:54Em nghĩ là em cần nói chị biết.
00:32:56Sao vậy?
00:32:58Anh ấy...
00:32:59Anh ấy làm sao?
00:33:04Anh ấy muốn đi tự thú.
00:33:07Tự thú?
00:33:14Chắc chắn phải lấy được password email của người Ấu Di.
00:33:17Còn nữa, báo phóng dân biết.
00:33:19Hập tức mở cuộc họp báo.
00:33:20Để thông báo về việc tôi đi tự thú.
00:33:22Trước khi cảnh sát đưa tin.
00:33:23Tuyệt đối không được để trong nồi tôi biết.
00:33:25Cứ như vậy đi.
00:33:43Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:33:59Ấu Di, cô sao vậy?
00:34:01Anh nghĩ sao mà tự thú thay tôi chứ?
00:34:03Tại sao anh cứ thích tuổi của tình thay tôi như vậy chứ?
00:34:06Anh nghĩ anh là ai?
00:34:08Nghe tôi nói trước đã.
00:34:09Tôi không nghe.
00:34:11Tôi nói với anh bao nhiêu lần rồi.
00:34:12Xin anh hãy tránh xa tôi một chút.
00:34:15Làm ơn đi.
00:34:16Tôi thật sự rất là ghét anh.
00:34:17Sợ anh lại không nghe tôi.
00:34:26Bởi vì anh yêu em.
00:34:32Anh yêu em.
00:34:35Anh không muốn nhìn em chịu bất kỳ khúc ức nào.
00:34:38Càng không muốn nhìn thấy rõ ra là em thích anh.
00:34:40Mà lại giấu trong lòng.
00:34:43Em đừng gây do bản thân nữa có được không?
00:34:49Nếu đã hết yêu, thì hà cớ gì phải theo đuổi?
00:34:56Mưa vừa rơi.
00:34:59Thoáng chóc đã lạnh lẹo, muốn về.
00:35:03Mà anh vẫn chờ để gặp em.
00:35:06Nỗi nhớ nhung là âm thanh nhẹ nhàng.
00:35:11Ai đang lắng nghe.
00:35:13Em nơi phương xa ấy, có cảm nhận được.
00:35:19Hoài nghiện, cảnh xưa.
00:35:23Chiếc lá rơi xuống tay anh.
00:35:27Như tiếng thị thầm dịu dàng của em bên tay.
00:35:31Không thể quay về quá khứ.
00:35:34Anh sẽ cắt sâu hình ảnh em.
00:35:41Em xin lỗi.
00:35:44Ban này em hơi mạnh tay.
00:35:49Vẫn đau lắm phải không?
00:35:52Không sao.
00:35:55Em biết.
00:35:56Vẫn đau lắm phải không?
00:35:59Không sao.
00:36:01Có cái ôm ban nảy của em.
00:36:03Thì dù xảy ra bất cứ chuyện gì, anh cũng đều thấy đáng.
00:36:10Em nói nghiêm túc đây.
00:36:13Nếu anh tôn trọng em, thì mong anh đừng làm loạn.
00:36:19Bởi vì em là bạn gái của hàng Minh.
00:36:21Nên anh tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai làm hại em.
00:36:24Sao anh lại ích kỷ như vậy?
00:36:26Anh còn ông nội anh cơ mà.
00:36:28Còn tập đoàn hàng thị nữa.
00:36:30Bọn họ đều cần anh.
00:36:31Làm sao mà anh nói kể là kể được?
00:36:35Anh chỉ là chủ tịch tạm thời thôi.
00:36:36Công ty là của ông nội anh.
00:36:38Không có anh thì ông sẽ làm.
00:36:40Nhưng em thì khác.
00:36:41Nếu em không có anh, thì em chẳng có gì hết.
00:36:47Tại sao ông nội lại giao lại công ty cho anh?
00:36:50Bởi vì anh là toàn bộ niềm hy vọng của ông ấy.
00:36:53Bây giờ anh thấy, anh đi nhận tội thai cho một cô gái đánh cá.
00:36:57Ông ấy có vui được không?
00:36:58Em đừng nói bản thân mình chỉ là một cô gái đánh cá nữa.
00:37:01Em có tên mà.
00:37:02Em đang nói nghiêm túc mà.
00:37:07Được thôi.
00:37:09Vậy anh cũng nghiêm túc đây.
00:37:12Anh đi tự thú.
00:37:13Bởi vì em là bạn gái của hàng Minh.
00:37:17Còn nữa, ông nội anh nhất định sẽ vì chuyện này mà đàm phá với Đinh Gia.
00:37:21Chỉ cần ông nội ra mặt.
00:37:23Nếu bọn họ không cách nào để từ chối các điều kiện,
00:37:25thì anh tin là Đinh Gia sẽ bãi nài thôi.
00:37:29Anh như vậy vẫn là vừa dẫm do ông nội anh.
00:37:31Anh cảm thấy như vậy có được không?
00:37:33Ông ấy đã sống hơn nửa thế kỷ rồi.
00:37:35Anh còn bắt ông ấy đi cầu sinh Đinh Gia.
00:37:37Vậy có được không hả? Anh có vui không?
00:37:39Đó không phải là cầu sinh.
00:37:40Đó chính là đàm phán.
00:37:41Ông ấy và Đinh Gia đã có quan hệ hợp tác từ lâu.
00:37:44Em đừng lo nữa được đó.
00:37:45Sao mà không lo được chứ?
00:37:47Nếu anh thực sự làm như vậy, có phải em rất đau lòng không?
00:38:02Anh muốn em đau lòng đấy.
00:38:04Như vậy anh mới có thể giữ được em,
00:38:06không để người khác cướp mất em.
00:38:08Em có biết không?
00:38:09Đã là lúc nào rồi anh còn đùa được nữa?
00:38:13Được rồi, được rồi.
00:38:14Anh không treo em nữa.
00:38:16Anh hứa với em.
00:38:17Sau khi chuyện này kết thúc,
00:38:19em nói gì anh cũng nghe.
00:38:22Được không?
00:38:37Shiyu!
00:38:38Shiyu!
00:38:41Shiyu!
00:38:42Chị biết em ở đây mà.
00:38:43Chị bảo này, chị tìm được rồi.
00:38:45Chị tìm được rồi.
00:38:47Tìm được rồi.
00:38:48Tưởng nghĩ, tại sao chị lại tốt với em như vậy?
00:38:51Chị...
00:38:55Chẳng gì sao cả.
00:38:57Chị thích làm thế thôi.
00:38:58Một cô gái bình thường, không phải được thích người như Hàng Minh sao.
00:39:02Đẹp trai, có tài, da cẳng tốt.
00:39:05Quan trọng nhất là có tiền.
00:39:08Có năng lực.
00:39:10Một kiểu tưởng nhẹ như tôi,
00:39:12chẳng có tiền, chẳng có năng lực gì hết.
00:39:17Còn có một người bố tù tôi.
00:39:20Trong nhà xảy ra chuyện gì,
00:39:22em cũng chẳng giúp được.
00:39:24Shiyu!
00:39:25Em không đủ nói với mình như vậy.
00:39:27Sao em lại không có năng lực chứ?
00:39:29Không phải là nên được đại học nổi tiếng ở nước ngoài,
00:39:31nhận vào học rồi sao?
00:39:34Đúng.
00:39:36Hàng Minh ấy à,
00:39:37anh ta rất ưu tú,
00:39:39và anh ta có rất nhiều thứ.
00:39:41Đó là bởi vì,
00:39:42có một gia đình rất tốt.
00:39:44Nhưng mà,
00:39:45chị tin rằng,
00:39:48trong tương lai em nhất định sẽ còn tốt hơn nữa.
00:39:56Với lại trong mắt của chị,
00:39:58em đẹp trai hơn Hàng Minh rất nhiều.
00:40:01Thật sao?
00:40:02Đương nhiên.
00:40:05Chị của em có nghĩ như vậy không?
00:40:10Em nói như vậy?
00:40:13Không có gì.
00:40:14Ba mẹ chị hỏi em gì án gì.
00:40:19Quên mất.
00:40:22Xem nè.
00:40:23Chị đã tìm được các kỳ tài liệu
00:40:25ở trong nhà xảy ra.
00:40:27Xem nè.
00:40:28Chị đã tìm được rất nhiều tài liệu ở trong này.
00:40:30Ở trong này,
00:40:31có rất nhiều dụ án giống của Âu Phi.
00:40:33Hơn nữa,
00:40:34còn có thông tin của một số lực sử giỏi.
00:40:36Chị cảm thấy chúng ta có thể xem qua.
00:40:38Em xem nè.
00:40:40Em xem.
00:40:41Chị thấy cũng được đó.
00:40:42Tiểu Mỹ.
00:40:44Trực sự cảm ơn chị.
00:40:52Ôi trời à.
00:40:54Đừng có thất kí với chị như vậy chứ.
00:40:57Nào nào nào.
00:40:58Em xem đi.
00:40:59Chọc một cái đi.
00:41:00Xem nè.
00:41:01Xem cái này nữa.
00:41:03Cũng được đó.
00:41:05Xem tiếp cái này đi.
00:41:07Cái này.
00:41:23Cái này.
00:41:47Sao cậu còn chưa ngủ?
00:41:48Ờ.
00:41:50Ờ.
00:41:51Mình đang chuẩn bị
00:41:53quà sinh nhật lần thứ 22 cho Sì Uy.
00:41:57Mấy hôm nay,
00:41:58cậu luôn giúp mình tìm phương tính.
00:42:00Cậu chẳng về nhà.
00:42:02Cậu thử xem đi.
00:42:05Mình ở đâu mà chẳng được.
00:42:08Hơn nữa,
00:42:10ở đây
00:42:11có thể ở gần Sì Uy hơn.
00:42:15À.
00:42:16Có điều
00:42:18sinh nhật 22 tuổi của Sì Uy
00:42:22còn tận 8 tháng nữa cơ mà.
00:42:24Cậu chuẩn bị sớm như vậy làm gì?
00:42:30Nếu như
00:42:31mình có thay đổi tốt,
00:42:33có trễ được thả sớm,
00:42:36có thể sẽ kiếm sinh nhật nó
00:42:37cùng Sì Uy ăn mừng sinh nhật lần thứ 25.
00:42:43Cậu nói lên chân như vậy,
00:42:45cậu vô tội mà.
00:42:46Cảnh sát sẽ không đổ quan cho người tốt đâu.
00:42:49Hơn nữa,
00:42:51không phải có hàng bên giúp cậu sao?
00:42:56Mình không muốn mất nợ người ta quá nhiều.
00:42:58Nhưng mà
00:42:59người ta thực sự là muốn giúp cậu mà.
00:43:02Cậu không ngăn được đâu.
00:43:05Hơn nữa,
00:43:06cậu không thể nào chạy đến người cảnh sát
00:43:08mà ngăn người ta được.
00:43:10Cậu cũng ngủ sớm đi,
00:43:12đừng thức uy quá đó.
00:43:15Ngủ sớm đi.
00:43:21Chị,
00:43:23em sẽ không để chuyện gì xảy ra với chị đâu.
00:43:30Tài liệu của Đinh Thị có chấn kỳ,
00:43:32làm đối thủ của họ 10 năm.
00:43:35Chị sẽ không để chuyện gì xảy ra với chị đâu.
00:43:39Nhất định tôi sẽ có cơ hội đánh bại họ.
00:43:42Nhưng tại sao lại dùng email của Âu Phi
00:43:44để gửi đi tài liệu mật chứ?
00:43:47Chuyện này nói ra dừa phức tạp là dừa không phức tạp.
00:43:50Tôi thì bận họi nhất định sẽ tìm được người chịu tội thay.
00:43:54Mọi người hiểu chứ?
00:43:55Tôi là người vừa kéo quá hạt tiền,
00:43:57vừa đẹp trai, vừa có tiền.
00:43:59Đối với một người chịu thiệt giỏi như Âu Phi,
00:44:01tôi rất thích.
00:44:05Dựa theo tư duy thông thường,
00:44:06chúng ta có thể cảm thấy
00:44:08người Âu Phi sẽ bớt kép mọi thứ
00:44:10để làm việc vì tôi.
00:44:21Sao hả?
00:44:36Sao hả?
00:44:50Ông, không phải ông bị ngã sao?
00:44:52Sao lại đang dậy thế này?
00:44:54Bác sĩ nói ông lêu dận động,
00:44:57ông dậy là để dận động mà.
00:45:01Thấy ông không sao thì cháu yên tâm rồi.
00:45:03Ông nghỉ sớm đi, cháu về đây.
00:45:06Cháu hỏi xem ông ngã thế nào à?
00:45:11Ông à, sao ông lại ngã?
00:45:14Cái này là tại lão trương,
00:45:15ông ta hẹn ông đi đánh tennis.
00:45:17Lúc ở trên sân,
00:45:18lúc đó ở trên sân,
00:45:20có một tên quấn bóng rất nguy hiểm.
00:45:22Ông bước lên một bước,
00:45:24rồi trùng tay thế này.
00:45:27Vậy là ngã.
00:45:29Đánh tennis phải không?
00:45:31Ông à, lần sau ông có thể
00:45:33bị ra một câu chuyện hay hơn được không?
00:45:35Cho dù là ông bị lấy ruộng van,
00:45:37thì cũng phải cần trèo lên cao như vậy mà.
00:45:39Nhưng ông trèo lên cao như vậy,
00:45:40thì không phới tới.
00:45:41Hơn nữa, ông trèo lên là để trèo lấy sức khỏe mà.
00:45:44Ông à, bây giờ cả ngày,
00:45:46lý do ông đưa ra càng mới mẻ nhỉ?
00:45:48Toàn lòng không cẩn thận,
00:45:49thì làm sao cháu yên tâm để ông ở một mình được?
00:45:51Cháu nói vậy là sao?
00:45:52Ý cháu là,
00:45:53bây giờ cháu đủ lòng đủ cánh rồi,
00:45:55nên muốn đi hả?
00:45:56Cháu định để một người già vô đơn,
00:45:57một mình ở cái biển thường to thế này,
00:45:59có phải cháu có ý đó không?
00:46:00Cháu không hề.
00:46:01Ý cháu là như vậy mà.
00:46:02Cháu không hề có ý đó.
00:46:03Cháu chính là có ý đó.
00:46:04Ông nghe cháu nói nè.
00:46:05Ông nghe nè.
00:46:06Bình tĩnh.
00:46:07Ông à, sau này cháu sẽ ở bên cạnh ông,
00:46:08chăm sóc cho ông, được không?
00:46:09Sao lại sau này?
00:46:10Hôm nay phải ở lại đây.
00:46:11Ừ, hôm nay cháu sẽ ở lại đây với ông.
00:46:16Để ông đi,
00:46:17mở lại chạy ruộng van cho cháu.
00:46:18Không cần, không cần đâu.
00:46:19Bạn nãy ông nhảy khá mệt rồi.
00:46:21Cháu đi lấy hộ cho ông.
00:46:22Ông ở đây đợi cháu.
00:46:46Ông à, cháu đến Nhật Tỳ đây.
00:46:53Ông, đi đâu vậy?
00:46:55Lấy ruộng.
00:46:56Lấy ruộng?
00:46:57Ông bị gã vậy phải làm sao?
00:46:58Ông không sao đâu.
00:46:59Ông cứ đứng yên,
00:47:00cháu đi lấy giúp ông.
00:47:01Lợi Lafayette gì?
00:47:03Lợi 582 ấy, 582.
00:47:06Ông cứ ngồi yên đi,
00:47:07đừng đi đâu cả.
00:47:09Được, ông ngồi đi.
00:47:23Đã mấy chục tuổi đầu rồi,
00:47:24mà vẫn còn uống nhiều rượu chứ vậy?
00:47:53Ông!
00:47:54Sao mày nhốt sách vậy?
00:47:56Hôm nay, cháu từ Hồng đến đường Cục An.
00:47:59Cháu hoang hoãn,
00:48:00mà ở trong đó suy nghĩ đi.
00:48:02Sao ông biết vậy?
00:48:04Ai nói cho ông biết,
00:48:05có phải thư vị Dương không?
00:48:06Cháu đừng quan tâm ai nói cho ông biết.
00:48:08Thư vị Dương!
00:48:09Thư vị Dương!
00:48:10Thư vị Dương!
00:48:11Thư vị Dương!
00:48:12Thư vị Dương!
00:48:13Thư vị Dương!
00:48:14Thư vị Dương!
00:48:15Thư vị Dương!
00:48:16Thư vị Dương!
00:48:17Thư vị Dương!
00:48:18Thư vị Dương!
00:48:19Thư vị Dương!
00:48:20Thư vị Dương!
00:48:21Cháu biết,
00:48:22bên trong có đồ ăn đó.
00:48:24Mang mạng ở đó đi.
00:48:25Ông!
00:48:26Ông mở cửa ra,
00:48:27nếu không cháu sẽ đập hết rượu của ông đó.
00:48:29Mở cửa!
00:48:30Chơi đập đi.
00:48:31Trong đó toàn là dai rỗng thôi.
00:48:34Thích chơi ta à?
00:48:40Chủ tịch thang!
00:48:41Chủ tịch thang!
00:48:42Chủ tịch thang!
00:48:45Chứng cứu ngài cân.
00:48:47Đều ở đây.
00:48:52Về ngay xem.
00:49:01Không thể.
00:49:03Đúng là hậu phủ sinh hậu tử.
00:49:05Cậu còn được việc hơn cả ba của cậu nữa.
00:49:07Đâu có, đâu có.
00:49:08Làm nghề của chúng ta,
00:49:09cháu chỉ chia sẻ nỗi lo với ông chủ.
00:49:11Làm sao cháu có thể trơ mắt
00:49:12nhìn tổng giám đốc hàng làm chuyện dạy gột được.
00:49:14Được rồi.
00:49:16Cậu đi thêm một chút nữa.
00:49:18Cứ bảo là tôi nói.
00:49:19Bảo tăng lương cho cậu.
00:49:21Cảm ơn chủ tịch.
00:49:22Cảm ơn chủ tịch.
00:49:23Còn nữa,
00:49:24do cậu tiêu quỷ toàn bộ đống này,
00:49:26cháu lập tức làm ngay,
00:49:27không để lại bất cứ thứ gì.
00:49:29Dạy cháu đi trước.
00:49:31Được, hỏi thăm ba cậu giúp tôi.
00:49:33Cảm ơn chủ tịch.
00:49:34Cảm ơn chủ tịch.
00:49:35Dạy cháu đi trước đây.
00:49:50Đại công cao thanh.
00:50:06Alo, tôi là Hàng Tuệt Căng.
00:50:09Cậu nghe tôi nói nè,
00:50:10tôi đã ngăn được hàng Minh rồi.
00:50:14Rất cảm ơn ông.
00:50:16Tốt quá rồi.
00:50:18Cô thật sự không cần đoàn lực sư của chúng tôi sao,
00:50:21để biện hộ cho cô sao?
00:50:23Tôi nói cô nghe,
00:50:24bọn họ đều rất có tiến tâm đó.
00:50:26Nếu như cô cần,
00:50:27thì tôi có thể bảo họ giúp cô miễn phí lần này.
00:50:31Cháu rất cảm ơn ông.
00:50:32Có điều,
00:50:33cháu không cần đâu ạ.
00:50:36Vậy được,
00:50:37tôi tôn trọng quyết định của cô.
00:50:40Cô nhớ kỹ,
00:50:41chuyện này,
00:50:42chỉ cần đúng là cô không làm,
00:50:44thì cảnh sát sẽ giúp.
00:50:45Cháu cảm ơn.
00:51:04Thực ra em sợ nhất,
00:51:05là câu không thể của anh.
00:51:10Có thể cách xa,
00:51:12có thể cách xa,
00:51:13cả chân trời,
00:51:14mới gặp được nhau.
00:51:19Mới sáng sớm,
00:51:20đã chạy đi đâu rồi?
00:51:25Ngay thơ,
00:51:26cờ dài.
00:51:32Ngay thơ,
00:51:33nên mới càng sợ,
00:51:34câu không thể của anh.
00:51:39Dĩ uyên.
00:51:41Sinh nhật tuổi 22 vui vẻ.
00:51:44Hy vọng lần sau,
00:51:45mô hình này chị làm,
00:51:47sẽ là em thiết kế.
00:51:50Chị tin em trai của chị,
00:51:52nhất định sẽ thành câu,
00:51:53trở thành một giàn thiết kế tuyên bường giỏi nhất.
00:51:56Lúc chị không có nhà,
00:51:58nhất định em phải bạn mẹ,
00:52:01chăm sóc cho ba mẹ.
00:52:05Hãy tha lỗi cho chị,
00:52:06chị không thể đón sinh nhật cùng em.
00:52:09Nhưng em hãy tin rằng,
00:52:10cho dù chị ở đâu,
00:52:12chị trong lòng chị,
00:52:13luôn bên cạnh em và ba mẹ.
00:52:17Chị thương yêu của em.
00:52:29Cô gọi tụi ông của thằng Nga à?
00:52:30Đừng sợ,
00:52:31là tôi.
00:52:32Cậu bị điên hả?
00:52:33Đừng tránh ra,
00:52:34tôi cho cậu biết.
00:52:41Cậu có thấy túi của tôi không?
00:52:46Tôi có cậu ở đây.
00:52:48Nhưng tài liệu bên trong,
00:52:49tài liệu bên trong sao?
00:52:51Chủ tịch bảo tôi hủy rồi,
00:52:53không thể để lại trang nào.
00:52:55Cậu có biết là,
00:52:56đó là một tài liệu duy nhất của của Ấu Phi không?
00:52:58Cậu là đồ phản bội.
00:53:00Nhưng mà,
00:53:01tôi không hề làm gì ông ấy nói.
00:53:04Cậu bị giận ghê nhỉ?
00:53:06Cậu có biết,
00:53:08cậu bị giận ghê nhỉ?
00:53:10Dám chơi với ông tôi?
00:53:16Xin lỗi,
00:53:17tôi là cảnh sát đây.
00:53:23Cậu điên hả?
00:53:28Vô văn đạo phải không?
00:53:29Trừ một cái lương của cậu.
00:53:31Cả lương của cảnh sát mà cậu cũng dám trừ sao?
00:53:35Đồ ác quỷ.
00:53:38Bộ tính bộ nhiễm.
00:53:44Alo?
00:53:48Ông nói sao?
00:53:49Không thấy Hằng Binh đâu nữa?
00:53:51Ông y tâm,
00:53:52tôi sẽ đến phục an để anh ấy.
00:53:54Tôi sẽ không để anh ấy vào trong,
00:53:55không để anh ấy làm chuyện gì ngu ngốc đâu.
00:54:02Cậu dội dàng đi đâu vậy?
00:54:03Mình quay lại ngay.
00:54:04Sĩ Uy đâu?
00:54:05Bác ngư đang tìm em ấy.
00:54:06Cậu gọi cho nó hộ mình.
00:54:08Điện thoại.
00:54:10Âu Phi.
00:54:11Trời ạ.
00:54:12Âu Phi.
00:54:15Âu Phi.
00:54:16Chính là chị Bình không gọi được,
00:54:17nên mới hỏi cậu mà.
00:54:21Chứ thật là không thể tin nổi cậu.
00:54:26Tôi biết bác cuộn email của người Âu Phi.
00:54:28Tôi đã lén trục email của chị ấy
00:54:30để gửi tên lượng bởi cậu.
00:54:32Tất cả những gì cậu nói là thật sao?
00:54:34Là thật.
00:54:37Nếu không có vấn đề gì,
00:54:38thì cậu hãy ký vào đây.
00:54:40Nếu như những gì cậu nói là bịa đặt,
00:54:42thì cậu phải chịu trách nhiệm trước pháp luật đó.
00:54:56Sao em lại ở đây?
00:54:58Tại sao?
00:55:00Sao em lại ở đây?
00:55:04Anh không được vào đâu.
00:55:05Nếu không vào thì hết cách cứu em.
00:55:07Cuộc chuyện của em, em sẽ tự giải quyết.
00:55:09Anh đừng quan tâm nữa.
00:55:10Không phải hôm nay chúng ta đã nói rồi sao.
00:55:12Anh sẽ không sao đâu.
00:55:14Nếu như anh thực sự đi vào đó,
00:55:15em sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa.
00:55:17Em đừng có quậy nữa được không?
00:55:18Em không đùa đâu.
00:55:19Em nói thật đó.
00:55:21Anh nghe em nói.
00:55:22Đừng Âu Phi.
00:55:23Đừng vào.
00:55:24Tránh ra.
00:55:25Cậu đúng là kẻ tán tưởng nâng tâm.
00:55:28Người Âu Phi.
00:55:30Tôi đã làm gì có lỗi với cậu?
00:55:32Cậu có thù gì với nhà chúng tôi?
00:55:34Cậu hại vì nhà cậu tù.
00:55:36Bây giờ, cậu hại cả Sủy Y cũng ngồi tù.
00:55:43Sủy Y.
00:55:46Sủy Y làm sao?
00:55:48Sủy Y.
00:55:49Sủy Y bị giận tội thay cậu đó.
00:55:51Sủy Y.
00:55:56Sủy Y.
00:56:01Không thể nào.
00:56:03Sao nó lại làm ra chuyện như vậy chứ?
00:56:06Băng nảy cục cảnh sát gọi điện tới.
00:56:08Nói là Sủy Y vừa mới tự thối.
00:56:11Được rồi.
00:56:12Đừng nói nữa.
00:56:13Chắc chắn là cô.
00:56:14Là cô.
00:56:16Cô đã nói gì với nó?
00:56:18Hại nó làm chuyện ngu ngốc này.
00:56:20Để nó gánh tội thay cô.
00:56:23Không hề.
00:56:24Cô chẳng nói gì với nó cả.
00:56:27Sao Sủy Y lại ngu ngốc như vậy chứ?
00:56:29Sao nó nên làm như vậy?
00:56:36Sủy Y.
00:56:37Sủy Y.
00:56:38Sủy Y.
00:56:39Sủy Y.
00:56:40Sủy Y.
00:56:41Thôi đi bỏ ra.
00:56:42Mau đi thôi.
00:56:43Sủy Y.
00:56:44Sủy Y.
00:56:45Bình tĩnh đi.
00:56:46Bình tĩnh đi.
00:56:47Thôi không được lên xe.
00:56:48Sủy Y.
00:56:49Sủy Y.
00:56:50Sủy Y.
00:56:51Ông Bi.
00:56:52Sủy Y.
00:56:53Sủy Y.
00:56:54Sao em lại làm như vậy?
00:56:55Tại sao em làm như vậy chứ?
00:56:58Sủy Y.
00:56:59Con trai.
00:57:00Xin mọi người bình tĩnh.
00:57:01Anh cảnh sát.
00:57:02Em trai tôi vô tội.
00:57:03Xin anh hãy thả nó ra.
00:57:04Xin anh hãy thả nó ra.
00:57:05Được không?
00:57:06Cô yên tâm.
00:57:07Anh ta có tội hay không?
00:57:08Chúng tôi sẽ điều tra rõ.
00:57:09Anh cảnh sát.
00:57:10Xin lỗi đồng chí cảnh sát.
00:57:11Xin anh hãy thả nó ra.
00:57:12Xin anh hãy thả nó ra được không?
00:57:13Anh cảnh sát.
00:57:14Em trai tôi vô tội.
00:57:15Sủy Y.
00:57:16Sủy Y.
00:57:17Sủy Y.
00:57:18Ông Bi.
00:57:19Sủy Y.
00:57:21Sủy Y.
00:57:22Sủy Y.
00:57:24Ông Bi.
00:57:25Các anh bình tĩnh.
00:57:26Các anh bắt nhầm người rồi.
00:57:29Người các anh bắt phải là tôi.
00:57:35Các anh bắt nhầm rồi.
00:57:36Không phải là Sủy Y đâu.
00:57:39Không phải em ấy.
00:57:40Ông Bi.
00:57:43Ông Bi.
00:57:44Em bình tĩnh đi.
00:58:13Xin lỗi Tiểu Mỹ.
00:58:20Mình cũng không biết.
00:58:22Sủy Y bây giờ ra sao rồi?
00:58:25Đã ăn cơm chưa?
00:58:28Ngủ có ngon không?
00:58:32Cậu nói xem ở phòng gian thì có mấy người ở một phòng.
00:58:35Em ấy có ngủ được hay không?
00:58:36Cậu biết không?
00:58:38Lỡ như...
00:58:39Lỡ như có người bắt nản nó.
00:58:41Thì...
00:58:42Thì...
00:58:43Có người bắt nản nó.
00:58:46Sủy Y...
00:58:47Làm sao mà chịu nổi chứ?
00:58:52Cậu đừng lo lắng quá.
00:58:54Cậu yên tâm.
00:58:56Mình nhất định sẽ chứng minh sự trong sạch của Sủy Y.
00:59:02Chúng ta đi tìm Phương Tuấn.
00:59:03Nhất định phải tìm được Phương Tuấn.
00:59:05Đúng.
00:59:06Đi tìm Phương Tuấn.
00:59:08Thực ra mình rất bối rối.
00:59:10Tại sao Phương Tuấn lại hại mình?
00:59:13Nếu chỉ nói là vì tiền...
00:59:15Thì anh ta có thể bán luôn SG5 cho hàng tỷ mà.
00:59:21Hai người...
00:59:22Có phải cậu nắp tội với anh ta không?
00:59:24Cho nên anh ta mới hại cậu.
00:59:26Mình không có mà.
00:59:27Hơn nữa...
00:59:28Bình thường Phương Tuấn đối với mình khá tốt.
00:59:30Lúc đó...
00:59:31Cũng là Phương Tuấn tuyển mình vào...
00:59:33Từ khâu sửa chữa đến khâu nghiên cứu...
00:59:35Anh ta giúp mình rất nhiều.
00:59:36Vậy...
00:59:37Vậy là ai chứ?
00:59:38Mình cảm thấy...
00:59:40Nhất định có người đứng đằng sau xa khiến anh ta.
00:59:45Cậu...
00:59:46Có phải ở đội thuyền cậu nắp tội với ai?
00:59:48Mau nghĩ đi.
00:59:49Cậu tự nghĩ kỹ đi.
00:59:50Nghĩ ra ai...
00:59:51Thì lại bắt đi tìm người đó.
00:59:52Bảo mình cậu xin thế nào cũng được.
00:59:54Chỉ cần cậu có thể thả tiền quý.
00:59:55Cậu mau nghĩ đi.
00:59:56Nếu tiểu hủy...
00:59:57Cậu bình tĩnh đi.
00:59:59Người đầu tiên bây giờ chúng ta phải tìm là Phương Tuấn.
01:00:05Nhưng đã lâu như vậy rồi...
01:00:07Mày cảm thấy phóng dáng anh ta.
01:00:09Làm sao bây giờ?
01:00:12Cũng cho dù là ở đâu...
01:00:14Mình cũng sẵn sàng tìm được anh ta.
01:00:22Thời gian này...
01:00:23Không phải Bảo Anh đừng xuất hiện sao?
01:00:25Tổng giám đốc Đinh.
01:00:26Nếu như em trai cô ta giận tội thay cô ta rồi...
01:00:29Bọn họ cũng chẳng phát hiện ra quan hệ với chúng ta.
01:00:31Tôi nghĩ...
01:00:32Tôi không cần phải trốn nữa.
01:00:34Tôi muốn ngừng Úc Viên ngồi tù.
01:00:35Chứ không phải là ăn mình vì bọn họ phát hiện ra.
01:00:38Anh cứ trốn đi.
01:00:39Tôi không dặn dò gì thì đừng ra ngoài.
01:00:54Bình tĩnh đi.
01:00:56Tôi đã tưởng anh ta đối xử với em khá tốt.
01:00:59Nhưng em vậy mãi cũng không hiểu.
01:01:01Tại sao anh ta lầy hại em như vậy?
01:01:05Những thông tin về anh ta chỉ có bấy nhiêu?
01:01:10Em không tin là anh ta được sinh ra từ tảng đá.
01:01:18Em bình tĩnh.
01:01:21Anh ta có bạn học không?
01:01:22Anh ta có bạn bè không?
01:01:23Chúng ta bắt đầu điều tra từ bạn bè của anh ta.
01:01:25Em không tin không tìm được anh ta.
01:01:34Thưa ký trương.
01:01:35Lập tức điều tra tất cả nhà tiên.
01:01:37Hỏi họ xem...
01:01:38Cao em biết người tốt nghiệp cấp 88 chuyên ngành thuyền vườn.
01:01:41Phương Tuấn không?
01:01:42Lập tức làm ngay.
01:01:43Cứ như vậy nhé.
01:01:47Đi nào.
01:01:51Đi nào.
01:01:54Tổ trưởng Trường.
01:01:55Tôi muốn hỏi em một chút.
01:01:56Anh quen Phương Tuấn sao?
01:01:57Chúng tôi là bạn học.
01:02:00Vậy anh có biết...
01:02:01Bây giờ anh ta ở đâu không?
01:02:02Anh có cách gì liên hệ với anh ta không?
01:02:05Hai hôm trước anh ta có về trường chúc mừng.
01:02:07Nhưng bây giờ anh ta ở đâu thì tôi không rõ.
01:02:10Hai hôm trước?
01:02:12Trường?
01:02:14Phải đó.
01:02:15Hình như là hôm kia.
01:02:18Tôi vẫn còn lưu tấm hình chụp với anh ta nè.
01:02:24Anh cho tôi xem được không?
01:02:40Người này là ai?
01:02:42Đó là vợ của Phương Tuấn.
01:02:43Vợ tốt nghiệp trung với chúng tôi.
01:02:46Nghe nói khi hai người họ vào đại học thì bắt đầu yêu nhau.
01:02:49Sau khi tốt nghiệp liền kết hôn.
01:02:51Nhưng mà...
01:02:52Sức khỏe của vợ anh ấy không tốt.
01:02:54Đa số thời gian để ở bệnh viện.
01:02:55Phương Tuấn tự tâm chăm sóc.
01:02:57Không rời nửa bước.
01:02:58Còn rời thành một giai thoại nữa.
01:03:02Bệnh viện?
01:03:04Anh có thể gửi cho tôi tấm hình này không?
01:03:06Được chứ.
01:03:11Được, tôi gửi rồi đó.
01:03:12Cảm ơn anh.
01:03:52Cảm ơn.
01:04:02Bệnh viện này không rẻ đâu.
01:04:03Sao anh cứ mở miệng ra là nói đến tiền vậy?
01:04:05Ông Vi.
01:04:07Anh nghĩ là anh biết Phương Tuấn tại sao lại hại em rồi.
01:04:121403.
01:04:14Chính là đây rồi.
01:04:22Anh làm gì vậy?
01:04:24Em làm gì vậy?
01:04:25Anh làm gì vậy?
01:04:26Đến rồi sao không chào hỏi một câu?
01:04:28Em bị ngốc hả?
01:04:29Sao người ta lại có thể nói địa chỉ nhà
01:04:31cho hai người để truyền ra chồng cô ấy chứ?
01:04:33Vậy em thấy phải làm sao?
01:04:41Có rồi.
01:04:42Đi.
01:04:43Đi.
01:04:50Alo, xin chào.
01:04:51Xin chào, có phải bệnh viện dân ái không?
01:04:53Phải.
01:04:54Khiến cô chuyển máy giúp tôi đến phòng bệnh 1403.
01:04:56Được, cô chờ một chút.
01:05:05Alo.
01:05:06Alo, cô Trương Mận phải không?
01:05:07Đúng.
01:05:08Cô là ai?
01:05:10Tôi ở công ty điện nước.
01:05:11Sáng nay tôi đến kiểm tra đồng hồ nước
01:05:13thì phát hiện ra chồng cô bị ngứt.
01:05:15Sau khi tỉnh lại thì tôi bảo đưa anh ấy đến bệnh viện.
01:05:17Anh ấy nói không muốn đi đâu cả.
01:05:19Cùng mau về nhà xem xem.
01:05:20Sao lại như vậy?
01:05:21Tôi về ngay.
01:05:24Tiếp theo phải dựa vô anh rồi.
01:05:25Không thành chính địa.
01:05:42Anh ơi.
01:05:45Em à, sao em lại về đây?
01:05:46Anh còn sao chứ?
01:05:47Bệnh viện nước nói anh bị ngứt.
01:05:49Giám đốc Phương.
01:05:51Số tù cũng tìm được anh.
01:05:58Nghe cô nói một hồi.
01:06:00Tôi đã tìm được anh rồi.
01:06:02Nhưng anh vẫn còn không biết.
01:06:04Anh không biết.
01:06:05Anh không biết.
01:06:06Anh không biết.
01:06:07Anh không biết.
01:06:08Anh không biết.
01:06:09Anh không biết.
01:06:10Tôi thật sự không biết hai người muốn nói gì.
01:06:13Không cần anh ra mặt.
01:06:14Chỉ cần anh nói cho tôi biết là ai bảo anh làm như vậy là được.
01:06:19Tôi cũng rất muốn nói với cô.
01:06:21Nhưng tôi cũng chẳng có cách nào.
01:06:23Anh có biết là nếu anh không giúp tôi.
01:06:25Thì tương lai của em trai tôi sẽ bị quỷ không?
01:06:28Tôi còn có việc.
01:06:29Hai người về đi.
01:06:31Giám đốc Phương.
01:06:32Tôi luôn coi anh là thầy giáo của tôi.
01:06:35Hồi ở đội truyền.
01:06:36Anh từng nói với tôi.
01:06:37Muốn làm một thuyền thủ trèo thiệt giỏi.
01:06:39Không chỉ có kỹ thuật tốt.
01:06:40Còn nữa là phải chú đáo tỉ mỉ.
01:06:42Tôi luôn đi nhớ trong lòng những câu nói của anh.
01:06:44Tôi luôn tính trọng anh.
01:06:46Nhưng thực không thể ngờ.
01:06:48Anh lại đi giúp người khác để hại tôi.
01:06:53Cảm ơn cô đã coi trọng tôi.
01:06:55Có điều tôi chẳng thể giúp được gì.
01:06:57Hai vị.
01:06:58Mời về cho.
01:07:00Để giám đốc Phương.
01:07:01Ông Phi.
01:07:02Chúng ta đi.
01:07:03Lại phiền anh rồi.
01:07:07Phương.
01:07:08Đi thôi.
01:07:17Anh làm gì vậy?
01:07:18Sao anh lại kéo em đi?
01:07:19Đi thôi.
01:07:23Thực không ngờ.
01:07:24Quán nướng này ngon thật đó.
01:07:27Mời chung.
01:07:28Cảm ơn.
01:07:33Em ăn chút gì đi.
01:07:34Viên cà này ngon lắm đó.
01:07:36Ăn gì bộ đấy.
01:07:37Ăn đi.
01:07:41Đưa em chút thôi.
01:07:42Đâu đâu.
01:07:44Ăn xong chúng ta đi tìm chứng cứ.
01:07:50Nếu như Phương Tuấn không muốn nói.
01:07:55Thì...
01:07:57Em đừng lo.
01:07:58Anh đã có cách khiến Phương Tuấn nhận tội rồi.
01:08:01Cách gì?
01:08:02Thực ra cũng không muốn làm vậy đâu.
01:08:04Nhưng cả Phương Tuấn này cố chắc quá.
01:08:07Chúng ta đã tiêu thấy hắn rồi mà vẫn không chịu khai.
01:08:10Anh nói nhiều như vậy làm gì?
01:08:11Trước cuộc là có cách gì vậy?
01:08:13Lần này anh sẽ không cho em biết.
01:08:15Nếu em lại làm hổng viện.
01:08:16Thì anh chẳng cứu em được nữa đâu.
01:08:18Em, em sẽ không phá hổng đâu.
01:08:20Chắc chắn em sẽ phá hổng.
01:08:33Ai đó?
01:08:34Điều điên sao cho ai ngủ à?
01:08:36Cậu hỏi tôi là ai à?
01:08:38Bây giờ tôi đếm đến 3.
01:08:39Nếu cậu không dậy.
01:08:40Thì tôi sẽ trự lương.
01:08:411, 2, 3.
01:08:43Ông chủ.
01:08:44Có chuyện gì vậy?
01:08:46Cậu giúp tôi điều tra một chuyện.
01:08:48Một sinh viên đại học ở Yale ở Mỹ.
01:08:51Được.
01:08:52Không thành vấn đề.
01:08:53Dành lên đó.
01:09:03Nào ăn đi.
01:09:16Tập trung đốc hàng.
01:09:17Tài liệu anh cần đây.
01:09:24Cậu buồn ngủ à?
01:09:26Không có.
01:09:27Không buồn ngủ.
01:09:33Cảm ơn.
01:09:48Cậu có muốn làm gì không?
01:09:50Tôi muốn nói chuyện với anh.
01:09:56Thật ra tôi tìm anh.
01:09:57Chỉ là hy vọng anh có thể đi nói chuyện với cảnh sát.
01:10:00Ai là cửa đứng sau sẽ khiến anh?
01:10:03Hôm qua tôi đã nói rõ rồi.
01:10:06Chuyện này tôi không thể giúp gì được.
01:10:08Tôi hy vọng sau này cậu đừng đến tìm tôi nữa.
01:10:10Tập trung đốc hàng.
01:10:28Không phải nhà này có một du học sinh sao?
01:10:31Thật không ngờ tổng giám đốc hàng lại có hướng điều tra như vậy.
01:10:35Trong này có quy định trả.
01:10:37Giám đốc bộ phận kiên cung phát triển không được tiết xuất kiên với bất kỳ doanh nghiệp nào.
01:10:41Để phòng bị tiết lộ bí mật.
01:10:43Bây giờ theo bức đương mà Đinh Thủy trả cho anh.
01:10:45Thì anh không thể nào trả được học ví của con trai mình.
01:10:49Nhất định bên trong còn có nguồn khác.
01:10:58Anh làm việc công quỹ.
01:10:59Việc để có thể khiến anh ngồi tù 10 năm đó.
01:11:03Không cần lo lắng.
01:11:04Tôi sẽ không đi tố cao anh cho hội đội quản trị đâu.
01:11:07Cảm ơn tổng giám đốc Đinh.
01:11:08Đừng cảm ơn tôi rồi.
01:11:09Sau này vẫn còn cần anh làm giúp viện cho tôi.
01:11:14Tôi biết anh có nỗi khổ riêng.
01:11:16Nếu như anh nói sự thật.
01:11:18Thì tôi có thể đáp ứng 3 điều kiện của anh.
01:11:20Thứ nhất.
01:11:22Tôi sẽ mời lực sư giỏi nhất biện hộ cho anh.
01:11:24Để có điều phán quyết thấp nhất.
01:11:26Thứ hai.
01:11:28Trong thời gian anh thi hành án.
01:11:30Học phí thạc dự của con anh.
01:11:32Tôi sẽ lo.
01:11:34Thứ ba.
01:11:36Đợi sau khi anh ra tù.
01:11:37Nhắc chắn không có tiền nào muốn giận anh.
01:11:39Nhưng tôi đảm bảo.
01:11:40Hàng thị sẽ mời anh về làm việc.
01:11:42Anh thấy sao?
01:12:01Phương Tuấn.
01:12:02Tội do hạm hại Dù Âu Phi thành lập.
01:12:05Đồng thời.
01:12:06Anh phát biến một thư kiện của công ty.
01:12:09Viết tên Phương Tuấn.
01:12:10Chủ động dân tội.
01:12:11Phái độ thành khẩn.
01:12:12Sử 2 năm tù.
01:12:14Ngày 15 tháng 05.03.1985.
01:12:16Chủ tịch của công ty.
01:12:18Học phí phát hiện.
01:12:19Học phí thạc dự.
01:12:21Chủ tịch của công ty.
01:12:23Học phí phát hiện.
01:12:25Học phí phát hiện.
01:12:28Sửng 2 năm tù
01:12:30Đưa sửng ghi cho lời khán giả bằng chứng giả
01:12:33Phạm 3 tháng tù xem xét phương diện phạm thuật lần đầu
01:12:36Đến được cuộc áp treo, xử uyên
01:12:41Cuối cùng em cũng ra rồi
01:12:43Tiểu Mỹ, chị làm gì vậy?
01:12:45Chị làm gì vậy?
01:12:51Chị em đâu?
01:12:54Ở đây
01:12:59Chị em
01:13:05Sửng uyên
01:13:06Đi thôi, anh ấy đến đây làm gì?
01:13:11Anh ấy biết chị lo cho em
01:13:13Đừng sau khi ra khỏi tòa án
01:13:15Anh ấy đưa chị qua đây đón em
01:13:16Ai cần anh ấy thương hại chứ
01:13:18Em tự về
01:13:20Em đi bộ thì đến bao giờ chứ
01:13:22Em có sợ mày không đủ lo lắng sao?
01:13:24Hơn nữa, em có thể ra sớm như vậy
01:13:27Hàng bên cũng giúp nhiều lắm đó
01:13:29Em đừng có dở tính trẻ con như vậy nữa
01:13:31Em đâu có trẻ con
01:13:32Được rồi, không phải trẻ con
01:13:35Người ta đã đánh đón em rồi
01:13:37Thôi thì nể mặt chút đi
01:13:39Em không
01:13:40Đi thôi, đi thôi
01:13:42Em không cần
01:13:43Đi thôi, đi thôi mà
01:13:45Nghe lời đi
01:13:46Mai lên
01:13:47Mở cửa
01:13:49Bao, lên xe đi
01:13:52Đi thôi
01:13:53Mở cửa
01:13:57Đi
01:14:10Chị có thể thả anh ra được không?
01:14:12Chị không đó, làm chị hết hồn
01:14:14Chị cứ tưởng sẽ không gặp được em nữa
01:14:18Tao nào, nói gì hả?
01:14:21Ồ, đúng, đúng, đúng
01:14:23Mình nói linh tinh, nói linh tinh
01:14:25Shui, đợt địa tiểu Mỹ lo cho em lắm đó
01:14:28Ngày nào cũng ngồi trong phòng em khóc
01:14:30Còn nữa, may bà có cậu ấy đó
01:14:33Em phải đối xử tốt với người ta đó
01:14:36Nghe thấy chưa hả?
01:14:40Không cần đâu, không cần đâu
01:14:42Là những chuyện nên làm mà
01:14:45Ophi, vậy còn anh thì sao?
01:14:49Việc em hứa với anh, đừng có quên đó
01:14:52Anh yên tâm, ngư đại tiểu Thư em nói là giữ lời
01:14:56Có em cầu gì, cứ nói
01:14:58Vậy thì tốt
01:14:59Nghĩ ngư đại tiểu Thư hứa với người khác một chuyện thật là không dễ dàng
01:15:03Anh không thể tỉ tiện nói ra được
01:15:05Đợi em nghĩ kỹ rồi, sẽ nói cho em
01:15:10Xem bộ dạng của anh
01:15:13Không phải định tắt em làm gì xấu đó chứ
01:15:15Anh là loại người đó sao?
01:15:17Đương nhiên rồi, anh nghĩ xem
01:15:19Đâu toàn nghĩ chuyện xấu
01:15:20Nếu không, anh dùng cách gì để cứu Sĩ Quy vậy?
01:15:23Anh đó, đương nhiên rồi, anh còn bảo không à
01:15:26Dừng xe
01:15:29Sao vậy?
01:15:30Chẳng sao cả, dừng xe
01:15:31Nè, em làm gì vậy?
01:15:33Tôi bảo dừng xe, anh có nghe thấy không?
01:15:38Rốt cuộc em muốn làm gì?
01:15:40Về nhà
01:15:42Sĩ Uy
01:15:44Sĩ Uy
01:15:48Sĩ Uy
01:15:50Sĩ Uy, đợi đã
01:15:51Sĩ Uy
01:15:55Chị đừng kéo em
01:15:58Sĩ Uy, có chuyện gì vậy?
01:16:10Khóc, đừng khóc nữa
01:16:18Bà cũng khóc à?
01:16:21Khóc thì ít gì
01:16:23Khóc có thể khiến con trai quay về không?
01:16:27Điều tại con ganh đó
01:16:30Tương lai của con không cần ba lo
01:16:34Con có tay có chân
01:16:35Có thể tự kiếm tiền đuôi bản thân
01:16:37Còn ba, ba thôi buộc phí để đòi tiền chị con
01:16:40Sẽ ra chuyện thì đổ hết trách nhiệm lên chị ấy
01:16:43Bà không xấu hổ à?
01:16:44Bà xem, đây đây
01:16:46Ăn nói cái gì vậy?
01:16:48Con nói sai à?
01:16:51Mày mà hồi đó ba ngồi tù
01:16:52Nếu không cái nhà này sớm đã bị ba phá nát rồi
01:16:54Con, Sĩ Uy
01:16:55Sọt gram này
01:16:56Đừng mất dạy
01:16:57Sĩ Uy
01:16:58Ông làm gì vậy?
01:16:59Ủa con tao đùa mày
01:17:00Sĩ Uy
01:17:01Nào, đánh đi
01:17:02Tao
01:17:05Ba dự dụng cái gì mà đánh con?
01:17:07Phí điều trị của con đều là do chị tự kiếm về
01:17:10Con có thể trưởng thành
01:17:11Con có thể đi học
01:17:12Đều là do chị con
01:17:17Trừ chị con ra
01:17:18Không ai có tư cách đánh con
01:17:24Sĩ Uy
01:17:25Con đừng đi
01:17:26Ông làm gì vậy?
01:17:27Sĩ Uy
01:17:28Đợi chị chơi
01:17:29Bỏ tôi ra
01:17:30Mày quên lấy đó cho tao
01:17:31Mày
01:17:33Điều là cô dạy nó phải không?
01:17:35Dự định là do cô
01:17:37Cô
01:17:38Dự định là cô dạy nó
01:17:40Tôi
01:17:41Tôi
01:17:47Cô có chuyện phải ra ngoài
01:17:49Ba mẹ căn cơm đi
01:17:50Đừng đợi con
01:17:57Cô đi đi
01:17:58Thái độ gì hả?
01:18:00Đừng có quay về đây nữa
01:18:02Đừng có quay lại nữa
01:18:03Chúng mày cút hết cho tao
01:18:05Đừng có quay lại nữa
01:18:08Tao
01:18:17Cảm ơn
01:18:22Cảm ơn
01:18:23Cảm ơn
01:18:34Mình thực sự không hiểu
01:18:36Mình đã đắc tổ với sếp nào ở công ty
01:18:42Vậy lúc gặp Phương Tuấn lần cuối
01:18:45Anh ta không nói là ai à?
01:18:48Anh ta chẳng nói gì cả
01:18:50Chỉ cho hàng bên nói với mình
01:18:52Mình không được đắc tổ với người đó
01:18:55Anh ấy nói người đó chỉ có một yêu cầu
01:18:58Là muốn mình dịch nhiễm rời khỏi đội truyền Đinh Thị
01:19:00Sau này
01:19:01Mãi mãi cũng không được xuất hiện ở Đinh Thị nữa
01:19:05Còn Nguyên Bình
01:19:06Thôi thì bỏ đi
01:19:08Đừng chiến cuốn nữa
01:19:09Cuốn nữa?
01:19:13Được rồi đó
01:19:23Liệu Tiểu Mỹ
01:19:26Cậu nói xem có phải mình rất tệ không?
01:19:31Nếu không chuyện này
01:19:32Sao cứ đổ lên đầu mình chứ?
01:19:36Tại sao cứ đổ lên đầu của mình chứ?
01:19:39Cậu bị hâm hả?
01:19:42Đã phán quyết xong rồi
01:19:45Đã rửa sạch hoang rồi
01:19:47Cậu còn lấn tấn cái gì nữa?
01:19:51Nhưng nếu mình không làm rõ chuyện này
01:19:54Thì thực sự ngủ không ngon
01:19:58Mình biết
01:20:01Không phải cậu muốn quay về đội truyền Đinh Thị sao?
01:20:04Mình ủng hộ
01:20:10Cậu thực sự cảm thấy
01:20:14Mình nên về đó?
01:20:16Đương nhiên rồi
01:20:17Đối một là một
01:20:19Trong mắt không thể trốn một phong cách nào
01:20:22Đây chính là phong cách làm việc của người ông ri cậu mà
01:20:27Mình đấy hả?
01:20:28Chẳng cần nghĩ cũng biết
01:20:30Chắc chắn cậu sẽ về đó
01:20:32Rồi làm ra rõ chuyện này
01:20:36Hơn nữa
01:20:37Cho dù mình không cho cậu quay lại
01:20:39Thì cậu có nghe mình không?
01:20:48Vẫn là cậu hiểu mình
01:20:51Đương nhiên
01:20:54Cậu nói rất đúng
01:20:55Ngư ông viên mình đây dù phải chết
01:20:58Cũng phải chết một cách trong sạch
01:21:00Tuyệt đối không để mơ hồn như vậy
01:21:02Đúng
01:21:08Cháu chỉ hy vọng
01:21:09Ông có thể đồng ý với cháu một việc
01:21:11Cho người ấu vi quay lại đồi thuyền
01:21:13Chuyện này không ổn lắm đâu
01:21:15Cứ quyết định vậy đi
01:21:16Em hứa với anh
01:21:17Mau rồi khỏi rinh thị đi
01:21:19Ba thật sự muốn
01:21:20Nhìn con mất đi tất cả sao?
01:21:22Tôi làm như vậy
01:21:24Sẽ triệt hơn một chút
01:21:26Ấu Mỹ của tôi
01:21:28Sẽ không phải lo lắng nữa
01:21:30Sẽ không phải lo lắng nữa
01:21:36Cậu kêu cháu giết người ấu vi sao?