The Divorced Billionaire Heiress Full Episode
Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00:00Các bạn hãy đăng kí cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:00:06Cô Moore! Cô Moore, xin lỗi! Đi về nhà đi! Hãy trả tiền cho gia đình của bạn!
00:00:15David, dừng lại đi!
00:00:18Bạn biết tại sao tôi không về nhà.
00:00:20Nó đáng để tôi sống một cuộc đời khó khăn nếu có nghĩa là với Carson.
00:00:25Tôi đã tổ chức một nhiệm vụ tiền bắt giá 1 triệu ngàn trốn cho bồn bạn với nhóm Jacobs.
00:00:30Nhóm Jacobs?
00:00:32Vì vậy! Nhóm đông nhất trong New York!
00:00:34Bạn sẽ có sự thuộc về tình cảm.
00:00:36Bạn không cần phải giải quyết sự thông minh của bạn.
00:00:38Bạn là con gái người đông nhất trong Mỹ, cô Moore!
00:00:42Tôi sẽ nói chuyện với Carson hôm nay.
00:00:44Với bạn, tôi muốn bạn tìm ra giá mới và mua nó cho ông ấy như sự lưu trang.
00:00:49Chúng tôi hiểu!
00:00:50Ồ, thật tuyệt vời.
00:00:54Cửa hàng thành phố nơi chúng ta gặp lần đầu tiên.
00:00:56Nơi này là một nơi không thể quên
00:00:58cho kỷ niệm tháng 3 của chúng ta.
00:01:00Carson, em yêu anh.
00:01:17Ryan Jacobs, 26 tuổi.
00:01:19Ph.D. trong trung tâm trường Wharton
00:01:21và chủ tịch của nhóm Jacobs.
00:01:23Đó là cái xe mới của em
00:01:25mà em lấy hôm nay.
00:01:27Được rồi, tuyệt vời.
00:01:29Và em là...
00:01:35Em là Isabella, 25 tuổi.
00:01:39Không có đại học hay Ph.D. nhưng...
00:01:41Em là một nhà cục.
00:01:43Đừng làm nhiều tiền.
00:01:49Được rồi, không quan trọng.
00:01:51Hãy tham gia tham gia.
00:01:55Xin lỗi?
00:01:57Thôi nào, chúng ta đã nói rồi.
00:01:59Tôi sẽ cho em 20.000 đồng một tháng
00:02:01để tham gia với em một năm.
00:02:03Làm ơn đừng lãng phí thời gian của em.
00:02:08Thưa ngài, tôi nghĩ anh phải
00:02:10lựa chọn người khác.
00:02:12Cảm ơn.
00:02:18Đây là cho anh.
00:02:28Cô ấy là ai?
00:02:30Cô ấy là Anna.
00:02:33Cảm ơn.
00:02:41Cái gì đây?
00:02:43Isabella, chúng ta đang tham gia.
00:02:45Tôi đã đủ với cô.
00:02:47Cái gì?
00:02:49Đây là một kế hoạch 1 triệu đô la.
00:02:51Carson đã đăng ký với nhóm Jacobs.
00:02:55Bạn ơi, công việc là...
00:02:56Đừng gọi tôi là bạn.
00:02:57Anh làm tôi cảm thấy thất vọng.
00:02:59Cảm ơn.
00:03:03Ngài Kingsley.
00:03:05Bạn đã lựa chọn sai lầm.
00:03:07Tôi là con gái của người mạnh nhất
00:03:09trong Mỹ.
00:03:11Cảm ơn.
00:03:13Cảm ơn.
00:03:15Tôi đã yêu cầu giúp đỡ của cô.
00:03:17Tôi là người đã giúp đỡ Carson.
00:03:19Cảm ơn.
00:03:21Cảm ơn.
00:03:23Cảm ơn.
00:03:25Cảm ơn.
00:03:27Cảm ơn.
00:03:28Bạn không có gì đối với cô ấy.
00:03:30Nếu chúng ta không ở bên nhau,
00:03:32cô ấy sẽ không biết tên tôi.
00:03:36Sarah.
00:03:38Bạn sẽ làm bạn bạn của tôi ở trò chơi?
00:03:43Đây là một triệu đô la.
00:03:45Hãy đăng ký kế hoạch và bạn sẽ lấy nó.
00:03:50Nghĩ về nó, Isabella.
00:03:52Bạn không thể làm như thế cả trong đời.
00:03:55Đừng cười, Isabella.
00:03:57Bạn phải tốt hơn.
00:04:06Mong là bạn sẽ không nhớ chuyện này.
00:04:08Về tiền...
00:04:11Tôi không cần nó.
00:04:17Này.
00:04:18Bạn muốn giải hóa không?
00:04:20Tôi chỉ muốn giải hóa với một người đồng hồ.
00:04:23Và chồng của bạn...
00:04:25Nó có rắc rối không?
00:04:27Đừng lo về anh ấy.
00:04:28Tôi không cần tiền của bạn.
00:04:29Tôi sẽ làm điều đó tự do.
00:04:31Được rồi.
00:04:33Khoan đã.
00:04:35Bạn sẽ phải giải hóa trước.
00:04:37Này, anh.
00:04:39Đi đây.
00:04:41Tôi nghĩ tôi có thể giúp anh.
00:04:43Isabella, tôi biết giải hóa làm anh đau lòng.
00:04:47Xin lỗi, tôi là người đông nhất ở New York.
00:04:50Tôi xin lỗi.
00:04:52Bạn là Ryan Jacobs?
00:04:54Tôi là.
00:04:56Tuyệt thật.
00:05:00Cô ta có tên to nhau.
00:05:02Tôi thấy.
00:05:04Nhưng bởi vì chúng ta không bao giờ gặp nhau,
00:05:06cô có thể nói gì cũng.
00:05:08Thế nào cũng được.
00:05:10Chúng ta sẽ gặp Ryan ở bán quà tiền hôm nay.
00:05:12Đó sẽ cho tôi biết bạn là ai.
00:05:14Và anh không có đồng hồ hả?
00:05:16Tôi không có đồng hồ.
00:05:18Ồ, và anh không có đồng hồ hả?
00:05:20Thôi nào, Carson.
00:05:22Đồng hồ, bây giờ.
00:05:34Chà, có vẻ như bọn khốn này sẽ phải dựa vào nhau từ bây giờ.
00:05:38Tôi không đợi được gặp mặt của cô ở bán quà tiền hôm nay.
00:05:40Khi cô thực sự thấy tôi là ai.
00:05:44Bạn có cơ hội.
00:05:45Đừng gặp nhau nữa.
00:05:47Bạn có cơ hội.
00:05:51Tôi đã yêu thương và ủng hộ anh ấy trong bí mật trong 3 năm.
00:05:56Và vẫn lại anh ấy bỏ rồi.
00:06:01Chà, bây giờ là năm quà của chúng ta.
00:06:05Thôi nào, đừng lo lắng về bán quà tiền hôm nay.
00:06:08Anh có thể tham gia với tôi.
00:06:10Và anh không phải trông như là Ryan Jacobs.
00:06:14Tôi là Ryan Jacobs.
00:06:16Nhưng đối với bạn, chúng ta sẽ...
00:06:17Tôi không cần một identity phù hợp.
00:06:24David, nhớ những món quà tôi đã yêu cầu anh để chuẩn bị cho Carson không?
00:06:27Không, không, không phải cho anh ấy.
00:06:29Hãy đưa chúng đến bán quà của Jacobs hôm nay.
00:06:33Chúng là cho mẹ của Ryan Jacobs.
00:06:37Cảm ơn.
00:06:43Xin chào, vợ.
00:06:44Xin chào, Isabella.
00:06:45Tôi bị kẹt trong trạng trạng, tôi sẽ cần vài phút.
00:06:47Được rồi, anh không phải lấy tôi.
00:06:49Tôi có thể đến đó.
00:06:51Nhưng cô không có một thông tin.
00:06:52Tôi không cần thông tin.
00:06:53Với anh, anh có thể nói với họ rằng anh đang theo dõi...
00:06:56Nhưng gia đình tôi đang trở nên khó khăn.
00:07:00Xin chào, vợ.
00:07:02Anh ấy vẫn trông như là Ryan Jacobs.
00:07:09Cô ấy vẫn trông như là cô Moore.
00:07:11Xin lỗi, cô Moore.
00:07:14Xin lỗi, cô Moore.
00:07:15Tôi đang tự hỏi nếu có thể đưa tôi đến trạng trạng của Jacobs?
00:07:20Khoan, anh là một trong những người giàu...
00:07:22Tôi biết, nhưng tôi vẫn không có gì.
00:07:25Tôi mong là tôi có thể gặp anh.
00:07:29Được rồi.
00:07:30Đi với tôi.
00:07:40Xin lỗi, tôi cần thông tin của cô.
00:07:41Tôi không có thông tin.
00:07:42Tôi sợ là tôi không thể để anh thắng.
00:07:44Anh có nghĩ là anh không thể để chúng ta thắng không?
00:07:46Đừng làm một bộ phim.
00:07:47Chúng tôi rất buồn.
00:07:49Khoan một chút.
00:07:51Anh Burnwood?
00:07:52Vâng.
00:07:53Tôi là anh ấy.
00:07:54Anh Burnwood.
00:07:55Anh đang có năng lượng ở New York.
00:07:57Nhưng so với gia đình chúng tôi, anh không có năng lượng.
00:08:00Làm ơn.
00:08:02Có lẽ tôi không có năng lượng.
00:08:04Nhưng anh biết cô ấy là ai không?
00:08:06Hoặc là cô ấy vô dụng?
00:08:08Cô ấy là...
00:08:09Cô ấy không có năng lượng.
00:08:11Chúng tôi không quan tâm.
00:08:12Cô ấy từ gia đình của Donald Moore.
00:08:17Tất nhiên rồi, hả?
00:08:18Cô ấy là gia đình mạnh nhất và nổi tiếng nhất trong Mỹ.
00:08:21Đúng rồi.
00:08:22Cô có nghĩ là cha của cô ấy là Donald Moore?
00:08:24Thật hài lòng.
00:08:26Anh không tin được.
00:08:27Đó là Aaron Blake cho tôi.
00:08:30Tốt lắm.
00:08:31Tốt lắm.
00:08:32Tốt lắm.
00:08:33Chào mừng đến với nhà của cô.
00:08:39Chào mừng đến với nhà của ông Kingsley.
00:08:42Cô Moore.
00:08:43Ông Verwell.
00:08:44Tại sao cô không vào đây?
00:08:46Bởi vì nói chuyện không hiệu quả.
00:08:48Đây là lời khuyên của tôi.
00:08:49Không cần gì, ông Kingsley.
00:08:50Aaron đã nói rằng cô là một người khách đặc biệt.
00:08:52Chúng tôi sẽ chắc chắn là cô sẽ chăm sóc nó.
00:08:55Ôi, Wade.
00:08:56Tôi nhớ lần cuối cùng cô đã bắt tôi ra ngoài.
00:08:59Cô đã có chuyện đó.
00:09:01Cảm ơn tôi đã không gọi bọn tôi đến với cô.
00:09:03Khoan, đừng bắt cô, Sarah.
00:09:05Xin lỗi.
00:09:07Cô Moore.
00:09:08Tất nhiên rồi.
00:09:09Chúng ta đã thỏa thuận rồi.
00:09:10Cảm ơn.
00:09:14Thằng nhỏ.
00:09:16Cô không có gì mà không có giúp đỡ của cô Moore.
00:09:19Không có gì.
00:09:21Cô Philistine.
00:09:22Cô đã trợ mọi thứ cho cô Moore.
00:09:25Mọi thứ.
00:09:28Cô đã thỏa thuận cho cô?
00:09:32Cô đã thỏa thuận cho cô vì một người khách đặc biệt?
00:09:35Cô nên xin lỗi.
00:09:37Và đừng nói tôi xin lỗi cho cô.
00:09:40Cô biết gì?
00:09:41Ông Kingsley.
00:09:42Bình tĩnh.
00:09:43Cô hãy ra khỏi đây ngay bây giờ.
00:09:49Cô ổn chứ?
00:09:54Cô ổn chứ?
00:09:55Isabelle.
00:09:56Cô vẫn giữ vụ này không?
00:09:57Vâng.
00:09:58Gucci không phải là một thứ mà cô có thể tiền được.
00:10:00Cô đã tiền hết tiền của Carson trên New Gigolo?
00:10:03Vũ khí của ông ấy có hơn 5 triệu.
00:10:05Ai quan tâm về tiền của Carson?
00:10:08À, cô sẽ giới thiệu với bác sĩ không?
00:10:11Trừ khi ông ấy không...
00:10:13Nếu ông là ông Jacobs, tôi cũng sẽ là JP Morgan.
00:10:17Thấy chưa?
00:10:18Tôi đã nói với cô đừng cười quá nhiều.
00:10:20Chúng không biết bác sĩ là ai.
00:10:21Và nó đáng buồn.
00:10:22Đó không phải lỗi của tôi.
00:10:23Aaron làm sai lầm rồi.
00:10:24Bác sĩ có cơ hội làm sai lầm với Aaron không?
00:10:26Aaron là bác sĩ của gia đình tôi.
00:10:29Đó là nhiệm vụ của tôi.
00:10:30Làm sai lầm với anh ấy nếu anh ấy làm sai lầm.
00:10:32Được rồi, tôi sẽ gọi Aaron.
00:10:36Thưa ông Kingsley, chuyện này có thể trở nên rõ ràng.
00:10:38Bác sĩ có thể vào trước không?
00:10:48Cảm ơn, bác sĩ.
00:10:50Bác sĩ thật lạ.
00:10:51Ryan!
00:10:52Dừng lại!
00:10:53Bác sĩ thật lạ!
00:10:55Cái quái gì? Bác sĩ đang cố gắng bị bắn?
00:10:57Bác sĩ đang bị bắn?
00:11:05Bác sĩ Jacobs, bác sĩ có lời xin lỗi thật sự.
00:11:08Là do bác sĩ.
00:11:09Và bác sĩ không thể bảo vệ bác sĩ.
00:11:12Vậy bác sĩ thật là Ryan Jacobs.
00:11:14Bác sĩ không nói dối bác sĩ.
00:11:17Bác sĩ Jacobs.
00:11:18Chúng ta cuối cùng gặp lại.
00:11:21Tất cả những gì tôi nói với bác sĩ là thật.
00:11:23Và Aaron, không phải là lỗi của bác sĩ.
00:11:25Nhưng bác sĩ đang nói dối bác sĩ.
00:11:30Bác sĩ không thể xử bác sĩ như thế.
00:11:32Thưa ông, xin lỗi vì tôi hỏi câu hỏi này.
00:11:36Nhưng bác sĩ này có thể là ai?
00:11:39Đây là vợ tôi.
00:11:42Thật vui được gặp bác sĩ Jacobs.
00:11:46Xin lỗi bác sĩ và bác sĩ Jacobs.
00:11:48Bác sĩ và bác sĩ Jacobs.
00:11:50Bác sĩ xin lỗi.
00:11:53Bác sĩ vẫn giận hả?
00:11:55Không.
00:11:56Để chúng đi.
00:11:58Uhm, Ryan, có một vấn đề thôi.
00:12:00Bác sĩ có thể muốn xem.
00:12:05Đi với Wade và tôi sẽ gặp bác sĩ bên trong, được chứ?
00:12:08Và bác sĩ Jacobs, bác có biết tôi không?
00:12:10Nhìn bác sĩ.
00:12:11Nó như...
00:12:16Bác sĩ.
00:12:18Ryan, bác sĩ gửi đến trước đã đến rồi.
00:12:21Bác sĩ yêu cầu tôi gặp bác sĩ bên trong.
00:12:24Bác sĩ Moore đang đến.
00:12:34Bác sĩ Moore.
00:12:35Tuyệt vời là bác sĩ Jacobs là bác sĩ đầu tiên.
00:12:38Bác sĩ nổi tiếng nhất của Pantheon.
00:12:40Và bác sĩ của bác sĩ này thật tuyệt vời.
00:12:42Ừ, không sao đâu.
00:12:44Tuyệt vời, bác sĩ Jacobs thật tuyệt vời.
00:12:48Chuyện này rất tốt.
00:12:51Carson, tôi mong bác sĩ có thể gặp bác sĩ như thế này với tôi.
00:12:56Tôi chưa gặp bác sĩ Jacobs.
00:12:58Này, đừng bỏ lỡ.
00:13:00Bác sĩ của bác sĩ Jacobs.
00:13:03Nếu có gì, bác sĩ sẽ là bác sĩ tối nay.
00:13:07Sarah, chỉ bác sĩ có thể hiểu tôi.
00:13:10Tại sao tôi được may mắn với bác sĩ?
00:13:12Cảm ơn bác sĩ.
00:13:14Này, tại sao bác sĩ lại ở đây?
00:13:17Tại sao bác sĩ đã bị bỏ ra rồi?
00:13:19Nó không phải là Wayne Burwood?
00:13:21Ừ.
00:13:22Và cô gái đó là ai?
00:13:24Ngay cả Wayne có vẻ như là bác sĩ của bác sĩ.
00:13:26Bác sĩ không có ai cả.
00:13:28Bác sĩ chỉ là một người vợ nhà.
00:13:30Ồ, không sao đâu.
00:13:32Bác sĩ có vẻ lạ.
00:13:33Làm sao bác sĩ có thể vào đây?
00:13:36Isabella, bác sĩ thật có năng lượng để trở thành bác sĩ của bác sĩ Jacobs.
00:13:41Chà, tất cả đều là cho tôi.
00:13:43Vậy tại sao bác sĩ lại không ở đây?
00:13:45Bác sĩ nói trận hành là cho bác sĩ.
00:13:48Đáng ngờ.
00:13:52Chuyện gì đang xảy ra ở đây?
00:13:57Bác sĩ, cô gái này đang bắt bác sĩ của tôi.
00:14:00Không ai bắt bác sĩ của tôi.
00:14:02Đừng lo, bác sĩ đã chết rồi.
00:14:07Đây là Laurent, trung tâm an ninh của nhóm Jacobs.
00:14:10Sarah, cô biết tất cả mọi người.
00:14:13Mời mời bác sĩ vào.
00:14:14Bác sĩ biết đây là một trận hành không?
00:14:16Bọn này đã vào trước khi bác sĩ đã mời bác sĩ vào.
00:14:19Tôi không có bác sĩ.
00:14:20Bác sĩ đáng lạ.
00:14:21Và bác sĩ không muốn biết chuyện này sẽ xảy ra với ai đó như bác sĩ.
00:14:23Trời, bác sĩ tệ lắm.
00:14:25Nếu chuyện này xảy ra, mọi người sẽ vào ngay.
00:14:27Bắt bác sĩ ra khỏi đây.
00:14:29Bác sĩ là bác sĩ của tôi.
00:14:30Ryan Jacobs là vợ của tôi.
00:14:32Cái quái gì?
00:14:34Bác sĩ thật là một tên tội nghiệp.
00:14:37Người tôi gặp hôm qua là một tên tội nghiệp.
00:14:39Tôi vẫn chưa nhận ra.
00:14:42Isabella, tôi biết các bạn đau khổ, nhưng...
00:14:45Làm ơn thương nhau một chút.
00:14:48Chuyện này không quá lớn.
00:14:51Bây giờ, hãy ra khỏi đây.
00:14:53Này, dừng lại.
00:14:55Tôi đã nói dừng lại.
00:15:01Xin lỗi, tôi lại sớm.
00:15:02Tôi đã lấy nó từ đây.
00:15:04Người của Jacobs đang tìm kiếm một tên tội nghiệp mới.
00:15:07Tôi sẽ nói chuyện với anh về chuyện đó sau.
00:15:09Tất nhiên rồi, bác sĩ Jacobs.
00:15:11À, cô Moore.
00:15:13À, tôi có nghĩa là bác sĩ Jacobs.
00:15:15Tôi sẽ gặp cô sau.
00:15:19Được rồi.
00:15:20Mặc quà tuyệt vời.
00:15:22Cảm ơn.
00:15:23Bác sĩ và tôi có ai đó quan trọng để được gặp.
00:15:27Chà, anh trông đẹp đấy.
00:15:29Anh thấy anh ấy quan trọng không?
00:15:31Không.
00:15:33Anh ấy không quan trọng.
00:15:35Cô ấy không quan trọng.
00:15:36Chỉ là việc.
00:15:38Tại sao anh ấy lại ở đây?
00:15:39Có khi anh ấy đã trả tiền cho mẹ của cô ấy.
00:15:41Cô ấy sẽ trả tiền cho bất kỳ gì cho đến khi cô ấy vui vẻ.
00:15:49Đừng lo lắng về cô ấy.
00:15:50Cô ấy đã như thế.
00:15:54Nhưng...
00:15:58Bác sĩ của cô ấy tốt.
00:16:00Một người thú vật.
00:16:02Một bộ phim tuyệt vời.
00:16:03Không, chuyện đó không xảy ra mỗi ngày đâu.
00:16:05Sarah, cô đang làm gì vậy?
00:16:07Cô đang nói chuyện với bác sĩ Jacobs như thế này sao?
00:16:09Bác sĩ, anh có nghĩa gì vậy?
00:16:12Nói xin lỗi.
00:16:21Không, tôi sẽ không bao giờ...
00:16:24Tôi thất bại họ.
00:16:26Họ luôn luôn thất bại tôi.
00:16:30Tôi...
00:16:33Tôi rất xin lỗi, bác sĩ Jacobs.
00:16:35Tôi...
00:16:36Tôi sẽ không làm bất kỳ lỗi nào.
00:16:42Đi nói chuyện với Aaron.
00:16:47Hắn là Ryan Jacobs?
00:16:49Tại sao hắn với Isabella?
00:16:51Chuyện đó không thể thật.
00:16:54Bác sĩ, đừng bắt tôi.
00:16:56Tôi ổn với chuyện đó.
00:16:58Nhưng...
00:17:00về Isabella...
00:17:02Cô ấy là vợ tôi và bác sĩ không thể xử lý cô ấy như thế.
00:17:05Isabella thực sự là vợ của bác sĩ?
00:17:07Cô ấy là.
00:17:10Giờ thì xử lý đi.
00:17:19Các quý ông và quý bà.
00:17:21Chúng tôi có hai thông tin để xử lý.
00:17:24Đầu tiên.
00:17:26Hợp tác giữa nhóm Jacobs và quý bà Kinsley
00:17:28đã kết thúc.
00:17:30Đó là lỗi đầu tiên.
00:17:32Bây giờ, các quý ông có thể quyết định cuối cùng
00:17:34và tận hưởng ngày mai.
00:17:36Bác sĩ, chúng ta sẽ làm gì đây?
00:17:38Bác sĩ Jacobs đã kết thúc hợp tác.
00:17:41Và thứ hai.
00:17:43Tôi muốn giới thiệu với các quý ông
00:17:45bác sĩ của tôi,
00:17:47vợ tôi,
00:17:49Isabella.
00:17:54Cô ấy là ai?
00:17:56Không có tiền, không có sức mạnh.
00:17:58Tại sao bác sĩ Jacobs thích cô ấy vậy?
00:18:00Tôi đã mất gì?
00:18:02Không thể.
00:18:04Ôi, bác sĩ.
00:18:06Bác sĩ nên dừng tôi.
00:18:12Rai, các bác sĩ,
00:18:14sao bác sĩ có thể hòa hợp với cô ấy
00:18:16mà không nói với ai?
00:18:18Bác sĩ đã hòa hợp với cô ấy.
00:18:20Bác sĩ đã hòa hợp với cô ấy.
00:18:22Chris, tôi sẽ cần bác sĩ
00:18:24để cho bác sĩ nhận sự tôn trọng.
00:18:26Bởi vì bác sĩ đó bây giờ là bà mẹ của bác sĩ.
00:18:28Ai quan tâm với bác sĩ Kinsley?
00:18:30Chúng ta làm chuyện này cho bác sĩ Moore.
00:18:32Và ai sẽ bị bỏ lỡ để lấy tất cả những phần? Bác sĩ?
00:18:34Mọi người biết rằng bác sĩ Kinsley
00:18:36không thể xử lý kế hoạch.
00:18:38Và về bác sĩ Moore, tôi sẽ xử lý nó
00:18:40khi cô ấy đến.
00:18:42Cái quái gì? Được rồi, nhìn này.
00:18:44Tôi cần giới thiệu với bác sĩ.
00:18:46Bác sĩ vẫn đang hòa hợp với Cara Robbins.
00:18:48Tôi không bao giờ đồng ý với điều đó.
00:18:50Đó là kế hoạch.
00:18:52Gặp ai đó mà ai đó không thích là khó.
00:18:54Không lẽ bác sĩ đang rất nhanh chóng.
00:18:56Nhìn này.
00:18:58Tôi không quan tâm.
00:19:00Đây không phải lựa chọn của bác sĩ.
00:19:02Chris.
00:19:04Bác sĩ có thể để gia đình
00:19:06giải quyết cuộc sống của bác sĩ.
00:19:08Nhưng theo tôi biết, tôi là
00:19:10trung tâm của nhóm Jacobs.
00:19:12Và tôi sẽ làm lựa chọn của mình.
00:19:14Tôi sẽ để bác sĩ nói chuyện này với bác sĩ.
00:19:18Kế hoạch.
00:19:24Cảm ơn bác sĩ.
00:19:30Ryan.
00:19:32Anh nghĩ anh có thể gọi một cô gái
00:19:34để không phải hòa giới với bác sĩ của tôi?
00:19:36Bác sĩ, tôi không biết anh đang nói gì.
00:19:38Ồ, dừng lại.
00:19:42Nghe này, tôi sẽ giới thiệu với bác sĩ.
00:19:44Tôi là Bác sĩ Robin.
00:19:46Cậu yêu cậu. Ryan Jacobs đây.
00:19:49gia đình Robbins.
00:19:51Họ là ai?
00:19:52New York có 4 gia đình.
00:19:54Robbins và Jacobs là một trong số họ.
00:19:56Phá hủy họ tệ hơn là phá hủy Jacobs.
00:19:59Nhưng, chuyện này có thể là tin tốt.
00:20:02Kara the Head, cô ấy khó khăn.
00:20:05Có lẽ chúng ta có thể thuyết phục cô ấy giúp chúng ta,
00:20:07bởi vì Isabella đã lấy tiền bạc của cô ấy.
00:20:10À, tôi hiểu rồi.
00:20:13Ông Jacobs chắc chắn sẽ không bao giờ cảm ơn ai như cô ấy.
00:20:18Cô ấy nghĩ rằng giúp gia đình Jacobs tốt hơn là giúp cô ấy.
00:20:23Nhưng ông Jacobs dùng cô ấy như một trang trạng.
00:20:26Bây giờ cô ấy đang gặp rắc rối.
00:20:31Isabella.
00:20:32Tôi chắc chắn sẽ không bao giờ cảm ơn cô ấy.
00:20:34Xin lỗi, cô ấy không phải phụ thuộc vào chuyện này.
00:20:37Và về cô ấy, tôi sẽ không bao giờ cảm ơn cô ấy.
00:20:41Bởi vì yêu thương không thể phụ thuộc vào chuyện này.
00:20:43Tôi nghĩ ông không biết cô ấy có thể phụ thuộc vào chuyện này.
00:20:46Và nếu tôi không muốn xin lỗi...
00:20:52Đầu tiên, tôi đề nghị anh ngừng hỏi câu hỏi.
00:20:55Làm sao ông có thể chọn cô ấy như một trang trạng?
00:20:59Điều này là ngu ngốc.
00:21:00Ông Jacobs đang thù hại chúng ta hay gì?
00:21:02Không, chúng không.
00:21:03Tôi hứa là chúng ta là đồng nghiệp.
00:21:05Tôi sẽ không để chuyện này xảy ra.
00:21:06Và tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra.
00:21:07Và tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra.
00:21:09Ông hiểu chứ?
00:21:10Thù hại Brian sẽ không giúp ông bình tĩnh.
00:21:13Nó sẽ không làm ông tốt nào.
00:21:15Ông hiểu chứ?
00:21:16Và tại sao tôi cần phải bình tĩnh?
00:21:18Luba, không cần phải bình tĩnh.
00:21:21Brian!
00:21:23Baron, tôi sẽ không bao giờ hẹn với anh.
00:21:27Và Chris...
00:21:29Nếu anh muốn làm gì đó cho gia đình, tôi hứa anh làm điều đó.
00:21:33Nếu Chris sợ tôi, tôi sẽ không.
00:21:37Và tôi sẽ làm gì đó để bảo vệ gia đình tôi.
00:21:40Vậy anh sẽ làm gì về chuyện đó?
00:21:42Anh sẽ làm gì về chuyện đó?
00:21:44Anh sẽ làm gì về chuyện đó?
00:21:45Anh sẽ làm gì về chuyện đó?
00:21:47Bảo vệ?
00:21:49Đừng bỏ lỡ.
00:21:55Brian, sao anh lại thù hại anh em của tôi?
00:21:58Anh là một người ngoài kia.
00:22:00Anh là một người ngoài kia, Kara.
00:22:01Bọn khốn nạn này đang cố phá tôi.
00:22:03Nói đi, Baron.
00:22:06Anh có thể nói chuyện với anh em của anh như thế này sao?
00:22:09Hãy đưa anh ấy về nhà.
00:22:13Kara...
00:22:15Tôi sẽ không hẹn với anh.
00:22:17Brian...
00:22:18Cố gắng là nguy hiểm.
00:22:20Ngoài ra, tôi rất thích anh.
00:22:26Tôi đã hẹn với anh.
00:22:28Tôi không ngu.
00:22:31Để Brian đi bây giờ và anh sẽ có 10 triệu đồng.
00:22:34Tôi hứa.
00:22:36Ngoài ra, nếu anh nhận ra sự sai lầm,
00:22:39và đánh mặt trước mọi người,
00:22:41thì sẽ có 10 triệu đồng nữa.
00:22:43Cô Robbins, 20 triệu đồng là một thỏa thuận.
00:22:46Cô Robbins, 20 triệu đồng là một thỏa thuận.
00:22:47Cô không rất già.
00:22:49Và tôi sẽ không để Brian đi.
00:22:52Đó là cả hai.
00:22:53Một cô gái đặc biệt.
00:22:55Tội nghiệp.
00:22:58Cô rất tội nghiệp, Isabella.
00:23:00Tôi chỉ làm điều này bởi vì cô là vợ của Brian.
00:23:03Nhưng bây giờ...
00:23:06Tôi sẽ không để cô gặp vợ của tôi.
00:23:08Tôi sẽ cố gắng.
00:23:10Cô Robbins.
00:23:18Cô Robbins, tôi rất vui khi gặp cô.
00:23:23Cô Jacobs.
00:23:24Cô gái, Brian đã quyết định gặp một cô gái đặc biệt
00:23:27mà không nói với chúng ta.
00:23:31Cô Robbins, tôi xin lỗi cho Brian.
00:23:34Cô gái, tôi không làm gì sai.
00:23:38Chà, cô Robbins, tôi nghĩ cô biết
00:23:42tôi đã gặp một vị khách rất quan trọng
00:23:44trong trò chương trình này.
00:23:46Vì vậy, tôi mong cô sẽ không làm bất ngờ gì.
00:23:49Tất nhiên rồi.
00:23:50Tôi chỉ muốn cho cô thấy tôn trọng.
00:23:53Và giữ...
00:23:56sự liên lạc giữa chúng ta.
00:24:05Đưa vào giá trị.
00:24:12Cô gái.
00:24:14Đây là một đoạn giá trị.
00:24:18Mỗi đoạn giá trị
00:24:20là hơn sáu đồng.
00:24:23Trong tâm trạng tôi,
00:24:25đây là đoạn đáng giá trị của cô.
00:24:28Mỗi đoạn giá trị là sáu đồng?
00:24:31Chắc là một triệu đô la.
00:24:33Tôi hứa,
00:24:34đoạn này có thể là đoạn giá trị
00:24:36của gia đình quốc tế.
00:24:38Cảm ơn, Cara.
00:24:39Tôi rất cảm ơn.
00:24:46Đoạn giá trị của Leonardo da Vinci.
00:24:49Tôi lấy nó từ một đoạn giá trị tổ chức Italia.
00:24:53Da Vinci?
00:24:55Nó cũng là một bộ phim?
00:24:58Thật là thú vị.
00:25:01Cara,
00:25:02cô quá bình tĩnh.
00:25:05Cô biết,
00:25:06mẹ tôi đến từ Ý Tây
00:25:08và tôi rất cảm ơn
00:25:10được một đoạn giá trị.
00:25:13Tôi không nghĩ cô sẽ quan tâm
00:25:15đến những loại thông tin này.
00:25:17Ồ, mẹ tôi,
00:25:18tôi luôn giữ mẹ tôi
00:25:20giống như mẹ tôi.
00:25:23Cô chắc chắn biết
00:25:24làm sao để bình tĩnh.
00:25:26Cô muốn nói gì nữa,
00:25:28Isabella?
00:25:32Chỉ 10 phút thôi.
00:25:39Isabella,
00:25:40cô đang kế hoạch gì vậy?
00:25:42Nếu cô không dừng lại,
00:25:43tôi không thể giúp cô.
00:25:48Và cuối cùng,
00:25:51một nhà phòng
00:25:52ở tòa nhà Bloomberg.
00:25:54Tòa nhà Bloomberg?
00:25:56Nếu có ai giúp tôi một nơi như thế,
00:25:58tôi sẽ hẹn cô ở đó.
00:26:00Tốt nhất ở phía tây.
00:26:01Mẹ tôi,
00:26:02tôi mong tất cả những chuyện này
00:26:03sẽ ổn với cô.
00:26:04Gia đình của chúng tôi
00:26:05sẽ thích giúp
00:26:07Jacob.
00:26:08Tôi chỉ cần Brian
00:26:09nói đấy.
00:26:11Cô,
00:26:13tôi không thể hẹn Cara
00:26:15bởi vì tôi đã hẹn
00:26:17Isabella.
00:26:19Tôi xin lỗi.
00:26:20Tôi xin lỗi.
00:26:21Nó chỉ có vẻ
00:26:22như Robbins không đang dự đoán
00:26:23để hợp hợp với Jacob.
00:26:25Nó chỉ là một nhà phòng
00:26:26rất bất ngờ.
00:26:28Một nhà phòng đầy tiền
00:26:30không phải là một nhà phòng rồi.
00:26:32Isabella,
00:26:33cô chắc chắn không đủ
00:26:34để dự đoán.
00:26:36Nó chắc chắn là tòa nhà
00:26:37nhất trên tòa nhà Bloomberg.
00:26:38Bất ngờ.
00:26:40Robbins,
00:26:41cô chắc chắn
00:26:42nhà phòng của cô
00:26:43là tòa nhà
00:26:44nhất trên tòa nhà.
00:26:46Tôi đã nghe rằng
00:26:47tòa nhà của cô
00:26:48là tòa nhà
00:26:49nhất trên tòa nhà.
00:26:51Nó đáng giá 100 triệu
00:26:53và đã được mua mới.
00:26:55Cô chắc chắn
00:26:56là tòa nhà của cô không?
00:27:00Tại sao cô biết
00:27:01những thông tin
00:27:02rất rõ ràng?
00:27:04Cô Robbins.
00:27:06Chà,
00:27:07đúng rồi,
00:27:08nó không phải là tòa nhà nhất trên tòa nhà.
00:27:10Nó đã được mua
00:27:11khi chúng tôi bắt đầu tìm nó.
00:27:12Nhưng đó không có nghĩa gì.
00:27:13Ừ.
00:27:14Nó có gì với cô?
00:27:17Sibel,
00:27:18làm ơn dừng lại.
00:27:19Tôi chỉ muốn tìm được tòa nhà này.
00:27:20Tin tôi.
00:27:21Tôi đã làm được.
00:27:22Chỉ cần đợi 5 phút.
00:27:23Cô sẽ thấy.
00:27:25Ôi,
00:27:26thân thương của Ryan.
00:27:27Cô không có giá trị với tôi.
00:27:29Cô nói đúng.
00:27:30Tôi sẽ không bao giờ
00:27:31có giá trị với cô.
00:27:33Ryan,
00:27:35cô phải dừng lại.
00:27:37Cô trẻ,
00:27:39cô làm nhanh,
00:27:40cô đáng giá trị.
00:27:42Cô hiểu sai lầm rồi.
00:27:44Cô thấy,
00:27:45tôi chỉ nghĩ
00:27:46Cara không bao giờ có giá trị với tôi.
00:27:49Cô đang nói gì vậy?
00:27:52Cô thấy,
00:27:53nó thực sự
00:27:54rất thất bại.
00:27:57Nhưng cô thấy,
00:28:00cái này
00:28:02thực sự không có giá trị với tôi.
00:28:10Cô gái,
00:28:12cô thật sự có lẽ không có khả năng để làm thế này.
00:28:14Ryan,
00:28:15cái này không có lý nào.
00:28:16Cô có gì?
00:28:18Đó là ngày đến.
00:28:20Nói chuyện đi.
00:28:22Đi về với sự trân trọng.
00:28:23Nếu không,
00:28:25ra khỏi đây ngay ngay.
00:28:26Cara.
00:28:27Cái này không phải là của tôi, được chứ?
00:28:28Cảm ơn, cô.
00:28:29Cảm ơn, cô.
00:28:31Ryan,
00:28:32dừng lại.
00:28:34Cô nhìn này.
00:28:35Cô,
00:28:36cái này không phải là của tôi.
00:28:37Tôi đã gọi cô ra đây
00:28:38vì tôi phải phản ứng cho cô.
00:28:40Ồ, Ryan. Thật là một người đàn ông.
00:28:43Ryan, anh không có tiền như thế. Dừng lại đi.
00:28:53David Smith?
00:28:56Chỉ huy của nhóm phía Bắc?
00:29:00Có nghĩa là Moores cũng bị liên quan đến chuyện này không?
00:29:02Những người rất rất riêng?
00:29:11Một đoạn đàm màu đen tự nhiên.
00:29:22Chúa ơi, không phải là một người kinh tại ngày xưa.
00:29:26Một đoạn đàm màu đen tự nhiên.
00:29:36The Wrath of the Medusa
00:29:39Bởi Theodore Jericho
00:29:47Không thể nào!
00:29:48Ngay bên dưới lửa?
00:29:49Thật là ngu ngốc!
00:29:50Chỉ bằng cái này?
00:29:51Cái này?
00:29:55Và...
00:29:56một căn hội ở Beverly Hills.
00:30:00Anh ấy không thể bình tĩnh.
00:30:02Cái căn hội đó có giá 5 lần hơn giá của căn nhà của Kara.
00:30:06Tôi không thể tưởng tượng cái giá.
00:30:09Trong lúc này, sao chúng không cho hắn cả phòng?
00:30:15Cái gì?
00:30:16Làm sao Isabella có thể đảm bảo tất cả những thứ này?
00:30:21Isabella, anh có từng nói dối tôi không?
00:30:27Tôi không bao giờ nói dối, anh chỉ không bao giờ hỏi.
00:30:30Tôi đã sắp nói với anh và tôi không bao giờ có cơ hội.
00:30:32Ồ, và ngay lúc đó, tất cả những giấc mơ này sẽ được cho anh.
00:30:36Khốn nạn!
00:30:37Cô đã làm gì tất cả ngày?
00:30:39Tôi không biết, nhưng có vẻ như cô không phải người ta tưởng tượng.
00:30:42Những giấc mơ này là từ cô Moore.
00:30:45Cảm ơn anh, ông Smith.
00:30:47Chúng ta sẽ tiếp tục.
00:30:49Ông Moore có ý để tổ chức một hành trình đồng hành cho cô Moore.
00:30:53Đây là một yêu cầu cho Ryan Jacobs.
00:30:56Cái gì?
00:30:57Cha thật sự biết cách làm em buồn.
00:30:59Ông Smith, những giấc mơ này là từ cô hay Isabella?
00:31:04Ồ, chúng là từ...
00:31:10Ông Smith, những giấc mơ này là từ cô hay Isabella?
00:31:20Ồ, chúng là từ...
00:31:26Quá là một ngày!
00:31:29Thật thất vọng! Tôi không muốn thấy điều đó.
00:31:32Cô ấy đang cố gắng giữ bản thân lại không?
00:31:35Ông Smith, tôi có thể tham gia hành trình đồng hành không?
00:31:38Tôi có thể tham gia không?
00:31:39Vâng, thưa ngài. Nhưng tôi không có yêu cầu của ông bây giờ.
00:31:44Có chuyện gì không?
00:31:46Cris, cẩn thận đi.
00:31:52Cảm ơn, ông Smith. Tôi sẽ chắc chắn rằng Ryan sẽ đến bản thân vào lúc đúng.
00:32:01Ông Smith, tôi phải nói rằng những giấc mơ này thật tuyệt vời.
00:32:05Thật tuyệt vời.
00:32:07Với tất cả sự cảm xúc của tôi, tôi sẽ phải chuẩn bị vài giấc mơ để trở lại.
00:32:12Một giấc mơ có thể chơi được tốt.
00:32:14Những giấc mơ này thật tuyệt vời so với những giấc mơ.
00:32:17Giấc mơ để trở lại?
00:32:19Cái gì đặc biệt về nó?
00:32:21Ông không biết gì cả.
00:32:22Rõ ràng cô Moore đã thích Ryan.
00:32:25Khi ông ấy trở thành con gái của ông Moore...
00:32:30Đừng quan tâm. Tôi chỉ làm việc thôi.
00:32:33Những giấc mơ này là của ông và cô Moore.
00:32:35Cảm ơn rất nhiều, ông Smith. Tôi rất cảm ơn.
00:32:39Bây giờ, xin lỗi vì tất cả sự kết thúc của chúng ta.
00:32:42Chúc một buổi tối tốt, bà.
00:32:52Có vẻ như chúng ta đã bị bắt lại bởi ai đó.
00:32:54Isabella, có vẻ như những giấc mơ này không có gì để làm với cô.
00:33:02Cô nghĩ gì vậy?
00:33:03Thưa bà, cô có nghe được câu từ David không?
00:33:05Ông không bao giờ thông minh về Isabella...
00:33:07...và rõ ràng nói rằng những giấc mơ là từ ông và cô Moore.
00:33:14Ngoài ra, Isabella đã mẹ rồi.
00:33:17Tại sao ông Moore sẽ tìm mặt cho con gái của ông...
00:33:19...đã có tình hình với cô?
00:33:22Cô Robbins, Isabella chỉ là mẹ nhà thôi.
00:33:25Cô ấy không có gì để làm với David.
00:33:28Ông Smith là một tên nổi tiếng.
00:33:30Cô có cảm giác như thế nào để phân tích cô Moore?
00:33:33Cảm ơn Carson, người bảo vệ của cô.
00:33:36Cô bất ngờ tôi lắm.
00:33:38Rất vui khi được phân tích, cô Robbins.
00:33:40Cara, Ryan và tôi đã giết mẹ rồi.
00:33:43Đó là một sự thật.
00:33:44Thì...
00:33:45...cô không quên rằng...
00:33:46...Moore bây giờ đang tôn trọng Ryan.
00:33:48Chúng sẽ làm gì?
00:33:53Chúng tôi sẽ làm gì?
00:33:55Ryan...
00:33:56...chỉ là...
00:33:57...một lời nhắc lại cho vợ của cô, cô Moore.
00:34:00Cô ấy sẽ không thắng được chuyện này.
00:34:03Isabella...
00:34:05...tôi sẽ ngồi lại và xem bộ phim.
00:34:07Đi thôi.
00:34:15Tôi sẽ đưa cô về nhà.
00:34:19Ryan...
00:34:20...nếu cô vẫn còn nhớ tôi như mẹ của cô...
00:34:23...cô sẽ phân tích cô...
00:34:25...và có cơ hội để phân tích với tôi.
00:34:28Mẹ, cảm ơn.
00:34:30Đây không phải là về Isabella.
00:34:31Đây là về tôi...
00:34:32...và tôi sẽ quyết định mọi chuyện của mình.
00:34:34Ryan...
00:34:35...cô vừa mới phân tích Karen.
00:34:37Kẻ thù có thể và sẽ là mục tiêu của chúng ta.
00:34:39Mọi người muốn sự bình tĩnh.
00:34:41Cái này đúng rồi.
00:34:43Đi theo kế hoạch.
00:34:52Mẹ...
00:34:53...tôi sẵn sàng một kế hoạch...
00:34:54...để tìm được một trong những nhà hàng lớn nhất...
00:34:56...trong Mỹ...
00:34:58...sẵn sàng được giúp đỡ tiền...
00:35:00...từ nhóm phía Bắc.
00:35:01Chúng ta sẽ không bao giờ bị limited đến New York.
00:35:04Nhóm phía Bắc đã bị liên lạc với cô Moore.
00:35:07Cô ấy không đến cơ hội hôm nay.
00:35:09Có lẽ cô ấy không hạnh phúc.
00:35:12Tôi đã gọi...
00:35:13...Xavier Ludden...
00:35:14...một trong những nhà hàng lớn nhất...
00:35:16...trong Mỹ.
00:35:18Ông ấy rất thông minh...
00:35:19...và David thân thương ông ấy.
00:35:21Tôi sẽ gặp ông ấy tuần sau.
00:35:23Thì nếu ông có thể bảo vệ David...
00:35:26...tôi sẽ bảo vệ ông...
00:35:27...để không phải tham gia cuộc hòa hội của ông.
00:35:29Ông nói được rồi, bà mẹ.
00:35:31Bà mẹ.
00:35:32Tại sao bà không cho tôi lời gọi?
00:35:34Ông ấy không thích.
00:35:35Tôi thích.
00:35:36Chris.
00:35:37Tên ông không có trong lời gọi.
00:35:41Và tôi chắc rằng...
00:35:42...bà không phải là cô Moore.
00:35:44Tôi...
00:35:45Bà mẹ của ông biết ông tốt hơn...
00:35:46...nhưng ông không biết.
00:35:50Tôi không có ở đây.
00:35:56Nếu bà Moore bị tức giận...
00:35:58...thì ông Smith cũng có thể...
00:35:59Tôi không bị tức giận.
00:36:02Bà mẹ, có thể ông Moore...
00:36:04...đã gửi lời gọi trên mạng.
00:36:05Có khi ông ấy...
00:36:06...đã không thích tôi.
00:36:10Tôi là bà Moore.
00:36:13Bà mẹ, tôi sẽ đi...
00:36:14...đi tham gia cuộc hòa hội.
00:36:18Tôi sẽ giải thích tất cả.
00:36:21Ryan.
00:36:22Ông đang tham gia gia đình của chúng ta.
00:36:24Hãy làm sự quyết định thông minh.
00:36:34Ryan, cái quái gì vậy?
00:36:36Đừng nói ngu ngốc...
00:36:37...đến trước bà mẹ tôi.
00:36:38Ryan, ông là một tên ngốc.
00:36:47Tất cả mọi người gặp nhau.
00:36:49Bà Moore sẽ không bao giờ ở đây.
00:36:51Các bạn cũng vậy.
00:36:52Các bạn cũng vậy.
00:36:53Các bạn cần bà Moore...
00:36:54...để chắc chắn bà ấy cảm thấy ở nhà.
00:36:56Các bạn cũng vậy.
00:36:57Hãy chắc chắn...
00:36:58...tất cả mọi thứ ở đây...
00:36:59...đã không dễ dàng.
00:37:00Và các bạn.
00:37:01Tôi muốn các bạn chắc chắn...
00:37:03...với mọi người...
00:37:04...đã chắc chắn...
00:37:05...đã không dễ dàng.
00:37:07Đó là điều quan trọng nhất.
00:37:09Không ai sử dụng phòng này...
00:37:10...nếu không có bà Moore.
00:37:11Có câu hỏi không?
00:37:13Không.
00:37:14Vậy các bạn đang đợi gì?
00:37:15Đi đi.
00:37:17Khoan.
00:37:18Một điều nữa.
00:37:19Nếu bà Moore...
00:37:20...đã thích ở trung tâm hôm nay...
00:37:22...chúng ta sẽ trở thành...
00:37:24...nhà hôm nay...
00:37:25...đất nhất trên thế giới.
00:37:27Nhanh lên.
00:37:28Đi đi.
00:37:40Chắc là bà Moore rồi.
00:37:50Cảm ơn.
00:38:01Chào mừng bà Moore.
00:38:02Chúng tôi vui vẻ.
00:38:09Chào mừng bà Moore.
00:38:10Chúng tôi vui vẻ.
00:38:13Bà.
00:38:14Cô thấy cô ấy có...
00:38:16...cái thiết bị liên lạc...
00:38:17...của bà này không?
00:38:19Cô ấy có...
00:38:20...cái thiết bị liên lạc...
00:38:21...của bà này không?
00:38:22Cô ấy có...
00:38:23...cái thiết bị liên lạc...
00:38:24...của bà này không?
00:38:25Tôi chỉ thấy người dân tài năng lượng trên bà.
00:38:27Tại sao cô lại ở đây?
00:38:28Dù Carson đã gửi tiền cho cô...
00:38:30...tôi thực sự thấy cô lạ.
00:38:31Đừng có lỗi.
00:38:34Chào mừng bà Moore đến với hôm quả.
00:38:36Ồ, cảm ơn.
00:38:38Có một lỗi.
00:38:40Tôi là cô Moore...
00:38:41...mà cô đã đợi rất lâu.
00:38:44Cô?
00:38:47Cô không thể nhìn được...
00:38:48...cái thiết bị của cô Moore.
00:38:50Cái đó?
00:38:52Nó chỉ là cái thiết bị của Hermes.
00:38:53Cái gì đặc biệt về nó?
00:38:55Tôi có một cái thiết bị liên lạc.
00:38:57Cái đó hẳn không đẹp lắm.
00:38:58Cảm ơn, Isabella.
00:39:00Cô Moore.
00:39:01Làm ơn, đừng sợ.
00:39:03Bảo vệ! Bảo vệ! Bảo vệ!
00:39:05Bảo vệ! Bảo vệ!
00:39:06Cái gì?
00:39:07Nhìn kìa.
00:39:08Đó là cái thiết bị của SVP.
00:39:09Hôtel chỉ có hai cái thiết bị của SVP.
00:39:12Donald Moore và con gái của ông ấy mỗi người có một cái.
00:39:14Cô Moore là cô ấy không?
00:39:19Nhưng đợi đã.
00:39:20Cái chìa khóa của thiết bị của hôm quả là màu đen.
00:39:22Tại sao hôm quả của cô ấy là màu đen?
00:39:24Có lẽ cô ấy đang sử dụng...
00:39:26...một cái thiết bị bẩn để làm chúng ta bất ngờ.
00:39:29Cái thiết bị màu đen này...
00:39:30...đang sử dụng trong hôm quả của tất cả các hôm quả.
00:39:32Cái này không phải là một lựa chọn.
00:39:34Đợi đã.
00:39:35Nếu tôi có thể làm chúng tin tôi là cô Moore...
00:39:37...đó có nghĩa là tôi và Carson sẽ có một tổ chức tự do...
00:39:39...trong hôm quả đen không?
00:39:41Tôi phải để Isabella đi.
00:39:44Đừng lãng phí thời gian của tôi.
00:39:46Hãy giải phóng cô khốn nạn này.
00:39:50Đợi đã.
00:39:51Sẽ dễ dàng để biết cô Moore là ai.
00:39:53Ai đó mở cửa của hôm quả...
00:39:55...đang sử dụng.
00:39:58Tôi không có cơ hội.
00:39:59Tôi cần giải phóng cô ngay.
00:40:01Đừng chỉ đứng đó. Làm thứ gì đó đi.
00:40:03Sarah, chỉ cần vài giây nữa để giải phóng cửa hôm quả.
00:40:06Tôi tưởng tại sao cô lại thấy khó khăn.
00:40:10Được rồi.
00:40:12Được rồi.
00:40:14Đi xem nào.
00:40:24Cô vẫn không tìm được cửa hôm quả?
00:40:25Ờ...
00:40:26Đừng buồn nữa, cô Moore.
00:40:28Đúng vậy.
00:40:29Ai có cửa hôm quả sẽ thắng.
00:40:35Giúp tôi với cửa hôm quả.
00:40:37Chỉ cần 5 phút thôi.
00:40:41Cô Moore.
00:40:43Tôi là bác sĩ.
00:40:44Tôi vừa xong sửa cửa hôm này.
00:40:46Vui vẻ.
00:40:52Tôi đã tìm được nó.
00:40:53Được rồi.
00:40:57Daisy?
00:40:58Cô đang làm gì vậy?
00:40:59Ra khỏi đây! Ra khỏi đây!
00:41:09Cô đã xong sửa cửa hôm này.
00:41:10Hãy nhanh lên.
00:41:11Cô đã xong sửa cửa hôm này.
00:41:12Hãy nhanh lên.
00:41:13Cô đã xong sửa cửa hôm này.
00:41:14Hãy nhanh lên.
00:41:16Được rồi, được rồi, được rồi.
00:41:17Nhìn kìa.
00:41:18Thật ra, cô ấy là người thật.
00:41:20Cô ấy là người thật.
00:41:21Cô có gì muốn nói với cô không?
00:41:24Cô Moore,
00:41:25Cô có thể cho tôi một cơ hội dựa vào cơ hội của cô ấy?
00:41:29Được rồi,
00:41:30Cô có thể cho tôi một cơ hội dựa vào cơ hội của cô ấy?
00:41:33Sau tất cả, thế giới của tôi quá trình tưởng tượng.
00:41:41Cô Moore,
00:41:42Cô có thể xong sửa cửa hôm này.
00:41:44Đợi một chút, tôi đang tìm...
00:41:45Cô mong cho tôi biết,
00:41:46Cô mong cho tôi biết,
00:41:47Cô mong cho tôi biết,
00:41:48Cô mong cho tôi biết,
00:41:49Cô mong cho tôi biết,
00:41:50Cô chắc chắn sửa cửa hôm nay không?
00:41:58Này, Siri,
00:41:59Siri, sửa cửa hôm nay không?
00:42:01Cô Moore,
00:42:02Cô Moore, chào mừng đến với 4 Seasons Hotel New York.
00:42:09Cô Moore chưa bao giờ vừa vừa đến hotel.
00:42:13Cô sẽ có cơ hội để học về một cơ hội mới của chúng ta.
00:42:18Đúng rồi, tôi luôn thích nhà dân.
00:42:20Tôi thích nhà dân.
00:42:21Tôi thích nhà dân.
00:42:22Trừ khi có chuyện gì đó cần nhắc, tôi sẽ không ở đây.
00:42:24Tôi thích nhà dân.
00:42:25Trừ khi có chuyện gì đó cần nhắc, tôi sẽ không ở đây.
00:42:26Tuyệt. Chúng ta chưa thấy lỗi này trong 2 năm.
00:42:28Tuyệt. Chúng ta chưa thấy lỗi này trong 2 năm.
00:42:30Trịnh khổ do dân tượng tượng.
00:42:36Có vẻ như cô không bao giờ có thể thông báo,
00:42:37Có vẻ như cô không bao giờ có thể thông báo,
00:42:38trước khi tôi đã xác định.
00:42:44Tôi đã đặt cửa hôm nay của mình.
00:42:46Cha tôi không thể mở được cái này cả.
00:42:49Cô Moore.
00:42:51Cô có thể nói cho tôi cái gì trong đó không?
00:42:55Cái gì? Tôi có hàng ngàn cái bảo vệ như thế này.
00:42:58Làm sao tôi có thể nhớ mỗi cái?
00:43:00Cô ổn chứ, cô Moore. Tôi chỉ có một cái bảo vệ.
00:43:03Và tôi vẫn quên số pin của tôi.
00:43:05Cô có thể không nhớ cái password.
00:43:07Nhưng cô sẽ không bao giờ quên cái gì trong đó.
00:43:11Ờ...
00:43:12Cái bảo vệ của tôi.
00:43:15Không có gì đặc biệt.
00:43:16Nó chính xác lạ.
00:43:18Nó rất đặc biệt.
00:43:23Nó chính xác lạ.
00:43:24Nó rất đặc biệt.
00:43:26Nó là một cái bảo vệ khác mà Carson mua cho tôi khi anh ấy rất tội nghiệp.
00:43:30Trước khi tất cả chuyện bắt đầu.
00:43:33Nhưng...
00:43:34Ai sẽ để một cái bảo vệ khác như một cái bảo vệ khác trong một cái bảo vệ?
00:43:37Anh biết bảo vệ là gì không?
00:43:40Vì vậy, bảo vệ là...
00:43:44Có thể là một cái bảo vệ khác.
00:43:46Nó giữ được bảo vệ cho cô ấy.
00:43:48Cô chỉ quan tâm đến tiền thôi.
00:43:50Vì vậy, tôi sẽ không bao giờ mong cô hiểu sự quan trọng.
00:44:11Một cái bảo vệ khác.
00:44:13Nó chính xác là Cô Moore?
00:44:15Ôi trời, chúng ta đã thất bại một người khác cho Cô Moore.
00:44:18Chúng ta đã gọi cô Moore là một người tội nghiệp.
00:44:20Ôi trời.
00:44:22Sarah, chuyện đã kết thúc rồi.
00:44:23Đi về nhà nào.
00:44:26Cô ấy đã vào trong chuyện này.
00:44:27Họ đã dùng tôi.
00:44:28Sarah.
00:44:33Đúng.
00:44:34Isabelle là người hỏi tôi để để bảo vệ khác.
00:44:36Tôi thông báo.
00:44:37Cô có thể tự hào cô Moore để sống trong tượng tượng của quốc tế.
00:44:41Tôi sẽ gọi cảnh sát.
00:44:47Khoan, chuyện gì đang xảy ra đây?
00:44:49Ai tự hào cô Moore?
00:44:51Ông Burwood, là cô ấy.
00:44:53Cô ấy đã dùng Daisy để tự hào cô Moore.
00:45:01Tại sao?
00:45:03Tại sao tôi có thể tự hào một đám tội nghiệp ngu ngốc?
00:45:07Bọn khốn nạn.
00:45:08Đây là cô Moore thật sự.
00:45:11Cô Moore.
00:45:12Làm ơn trở về nhà nào.
00:45:16Cô.
00:45:17Tôi không biết cô là ai.
00:45:19Nhưng cô phải rời khỏi đây ngay lập tức.
00:45:22Khoan, khoan.
00:45:23Tôi là bạn của Carson Kanes.
00:45:26Tôi không quan tâm nếu ông ấy là Jeff Bezos
00:45:29hoặc Mark Zuckerberg hoặc Bill Gates
00:45:32hoặc Eli.
00:45:34Cô phải rời khỏi đây.
00:45:36Cô đều là một tên tội nghiệp ngu ngốc của quốc tế.
00:45:41Sarah.
00:45:42Và đó là cho tất cả ba người.
00:45:44Không ai trong New York sẽ gọi cô lần nữa.
00:45:47Cô sẽ không bao giờ làm việc ở thành phố này.
00:45:49Giờ thì ra khỏi đây.
00:45:53Sarah.
00:45:54Cô ổn chứ?
00:45:56Bọn họ là ai?
00:45:57Bọn họ là ai?
00:45:58Sao Isabella không biết cái máy bay
00:46:00để vào trang trạm quốc tế?
00:46:02Cô ấy là cô Moore thật chứ?
00:46:04Cái máy bay trong đó?
00:46:06Mày biết sao?
00:46:09Wayne là cha của Isabella.
00:46:11Hắn là người đưa cái máy bay cho Isabella.
00:46:14Cô Moore thật chứ?
00:46:15Cô ấy không quay lại đâu.
00:46:17Thì...
00:46:18Đó có lẽ có lý.
00:46:20Tuy nhiên là Wade rất bảo vệ cô ấy.
00:46:23Này.
00:46:24Một lần nữa tôi sẽ giúp cô trả lời lại.
00:46:28Một lần nữa tôi sẽ giúp cô trả lời lại.
00:46:35Wow, nhìn kìa.
00:46:38Làm sao tôi có thể giúp cô hôm nay?
00:46:41Ồ, Isabella, không thể nào.
00:46:44Tôi sẽ đi với Cecilia.
00:46:46Tôi nghĩ cô ấy có nơi tốt nhất trên trạm.
00:46:48Nhưng...
00:46:50Cô đang làm việc cho cô ấy không?
00:46:51Không, tôi không.
00:46:52Cô có thể cho tôi một cái uống nước không?
00:46:57Cô có thể cho tôi một cái uống nước không?
00:47:04Không có nước hả?
00:47:11Ồ, ờ...
00:47:12Tôi có một cái nước nữa.
00:47:16Xin lỗi.
00:47:19Tất nhiên rồi.
00:47:20Tất nhiên rồi.
00:47:25Cô đang cố gắng làm tôi sợ hả?
00:47:27Isabella, tôi đang ở đây để ăn.
00:47:29Đừng làm chuyện tự nhiên, được chứ?
00:47:31Được rồi.
00:47:32Cô biết gì không?
00:47:33Tôi sẽ không giúp cô hôm nay.
00:47:35Marlene!
00:47:37Tại sao cô lại ở đây?
00:47:43Để tôi giới thiệu tình yêu của tôi, Lydia.
00:47:48Tình yêu của cô?
00:47:49Vậy tôi làm sao?
00:47:50Khi nào chuyện này xảy ra?
00:47:53Được rồi, cô ổn.
00:47:54Nhưng...
00:47:55Lydia nên bị giết.
00:47:58Vậy là cô thù tôi hả?
00:47:59Vâng.
00:48:00Déjà vu.
00:48:02Cái quái gì?
00:48:04Im đi, Isabella!
00:48:05Nếu cô chỉ đến đây để cho biết tình yêu của cô...
00:48:07Tôi hiểu.
00:48:08Chúng ta đã kết nối rồi.
00:48:10Cô quá dễ dàng.
00:48:11Nhưng tôi đến đây để giới thiệu với cô rằng Ryan không thể chiến đấu.
00:48:13Vì vậy cô đã bị đánh.
00:48:15Cái gì?
00:48:16Ryan có Avery bên cạnh, đúng không?
00:48:19Vâng.
00:48:20Từ những gì tôi biết,
00:48:21Xavier chỉ đồng ý với Mors.
00:48:23Mors đồng ý với Ryan.
00:48:25Chúng không muốn đánh.
00:48:26Xavier và Levin sẽ đồng ý với Ryan.
00:48:28Khó nói.
00:48:29Nhưng, nếu Mors đồng ý với tôi,
00:48:31thì cô sẽ nói gì với Levin?
00:48:33Trong thế giới nào điều đó có thể xảy ra?
00:48:35Câu hỏi tốt.
00:48:36Trời ơi, Anag.
00:48:37Anag đã đánh cô.
00:48:40Để tôi giới thiệu với cô.
00:48:42Đây là Mors.
00:48:43Lydia.
00:48:46Tôi có một chị em?
00:48:47Cái gì?
00:48:48Cô làm như thế nào?
00:48:49Trong gia đình Mors.
00:48:51Vâng.
00:48:52Tôi là con gái duy nhất của ông Mors.
00:48:54Cha, cô đã làm gì vậy?
00:48:57Lydia giúp tôi với sự giúp đỡ từ Mors.
00:48:59Cô không có cơ hội nào.
00:49:01Khó nói.
00:49:02Ông Levin là một trong những người chủ tất cả,
00:49:04nhưng cô không bao giờ biết nếu có ai dưới mặt của ông ấy.
00:49:06Thật.
00:49:07Nhưng điều đó không tốt cho cô.
00:49:08Chỉ có Cécilia đã đánh ông Levin
00:49:10trong cuộc chiến đấu của người chủ tất cả.
00:49:12Nhưng,
00:49:13đó không phải là một truyền thuyết.
00:49:14Không ai biết cô ấy ở đâu.
00:49:15Cô ấy đã mất mất 3 năm trước.
00:49:17Được rồi.
00:49:18Mọi người đã nói rõ ràng rồi.
00:49:19Bây giờ, ra ngoài đi.
00:49:20Cô không sợ gì?
00:49:21Sợ gì?
00:49:22Cô biết không,
00:49:23nếu tôi là Cécilia?
00:49:26Một lần nữa?
00:49:27Tại sao cô luôn đùa với nhau?
00:49:29Chắc là bởi vì sự tự tin của cô ấy.
00:49:31Hãy trở thành một người sống sống.
00:49:33Đừng phân tích về những thứ cô không có.
00:49:36Hãy trở thành một người sống sống.
00:49:42Để xem chuyện gì sẽ xảy ra.
00:49:43Tôi không đợi được cậu đau khổ, tội nghiệp.
00:49:45Cái gì?
00:49:47Được thôi.
00:49:49Nhưng tôi sẽ bảo vệ cậu.
00:49:51Tránh xa...
00:49:53về vợ tôi.
00:49:55Tôi sẽ không nhìn cậu ấy cả.
00:49:59Cậu là Ryan Jacobs?
00:50:02Wow, cậu thực sự đẹp như họ nói cậu là.
00:50:06Tôi...
00:50:07đã một người một.
00:50:09Cô Hoever.
00:50:10Ồ, tôi không quan tâm.
00:50:11Cậu đã được một lời kêu gặp của tôi, đúng không?
00:50:14Tôi sẽ chắc chắn cậu sẽ ở đó.
00:50:17Lydia, cậu đã chuẩn bị bữa tiệc đó cho tôi, đúng không?
00:50:21Tôi là người cậu muốn, đúng không?
00:50:25Nó khó nói.
00:50:26Tôi là cô Moore.
00:50:27Sau tất cả, tôi có thể có ai cậu muốn.
00:50:30Được rồi, tôi không quan tâm về cậu.
00:50:32Đừng phân tích vợ tôi.
00:50:34Ông ấy chắc chắn sẽ gặp cậu sớm.
00:50:38Cô...
00:50:39Cô...
00:50:40Ông Moore muốn cậu về nhà ngay bây giờ.
00:50:46Cô...
00:50:47Ông Moore muốn cậu về nhà ngay bây giờ.
00:50:50Được rồi, tôi sẵn sàng.
00:50:53Tôi không thể đợi cậu ở đó.
00:50:55Được rồi.
00:50:56Cô ấy là ai?
00:50:58Cô ấy là con gái của ông.
00:51:00Cô ấy mới quay trở về từ Norway.
00:51:02Cô ấy sẽ đến bữa tiệc của gia đình hôm nay.
00:51:04Cô ấy không phải là cô Moore.
00:51:06Cô muốn đến với chúng tôi không?
00:51:07Ông...
00:51:08Ông Moore rất muốn gặp cậu.
00:51:11Tôi không thể.
00:51:12Tôi sẽ đến sớm.
00:51:13Được rồi.
00:51:14Hãy cho tôi biết khi nào.
00:51:16Lydia!
00:51:17Đến lúc rồi.
00:51:22Ồ, à...
00:51:23Không phải cậu, thưa ngài.
00:51:31Sarah, cậu có muốn cho tôi một cơ hội thứ hai không?
00:51:33Cậu có muốn đi bữa tiệc với tôi không?
00:51:35Bỏ cuộc đi.
00:51:40Tại sao Carson ở đây?
00:51:42Cậu có nghe thấy không?
00:51:43Không, không, tôi ổn.
00:51:44Nó là về cậu.
00:51:45Ông ấy nói Xavier không giúp cậu.
00:51:48Được rồi, không quan trọng.
00:51:51Nếu cậu an toàn, tôi có thể lo lắng về chuyện đó.
00:51:54Nó là về công việc của cậu.
00:51:57Tội nghiệp.
00:51:59Chúng làm tiền hơn một cách.
00:52:02Vậy...
00:52:03Cậu có nghĩ rằng điều đó quan trọng cho cậu không?
00:52:06Tất nhiên rồi.
00:52:08Cậu là vợ của tôi, đúng không?
00:52:11Vậy thì...
00:52:12Cậu sẽ phải sống.
00:52:14Có lẽ là lý do tự tin này.
00:52:17Cậu nhớ Morgan không?
00:52:19Không.
00:52:20Đó là một bí mật.
00:52:21Cậu đang làm gì ở đây?
00:52:25Tôi gần quên rồi.
00:52:28Tôi đến đây để mua đồ.
00:52:31Đi thôi.
00:52:33Đi thôi.
00:52:38Đây là lần đầu tiên tôi mở cửa này sớm như thế này.
00:52:42Chị có sẵn sàng không?
00:52:44Tôi có thể trả giá, chỉ cần cậu biết tôi sẽ...
00:52:46Tôi không cần tiền của cậu.
00:52:48Tiền không phải mọi thứ.
00:52:52Cậu nói đúng, nó không phải.
00:52:55Cái gì?
00:52:58Không gì cả.
00:53:00Đi thôi.
00:53:01Đi thôi.
00:53:03Đi thôi.
00:53:09Ồ, wow.
00:53:11Có vẻ như là mùi của ai đó.
00:53:14Tất nhiên rồi.
00:53:15Tôi đã nghĩ về cái này lâu rồi.
00:53:18Thật sao?
00:53:20Thử cái này.
00:53:23Cậu rất dễ thương.
00:53:34Cậu thử xem nào.
00:53:43Cậu thử xem nào.
00:53:53Cậu có sẵn sàng không?
00:53:56Tôi không biết...
00:53:58Tôi không thể tìm ra giá trị.
00:54:04Xin lỗi.
00:54:08Tôi sẽ lấy tất cả.
00:54:09Được rồi, xin lỗi.
00:54:21Cái gì ở đây?
00:54:23Cậu sẽ tìm ra sau.
00:54:24Tôi nghe bà Moore vừa trở về New York.
00:54:28Ừ, và bà ấy rất đẹp.
00:54:30Bà ấy không đẹp như tôi tưởng tượng.
00:54:33Đừng nói về bà Moore.
00:54:42Lidia, bà ấy rất đẹp.
00:54:46Ryan, cậu nghĩ sao?
00:54:51Cô, tôi đã có vợ rồi.
00:54:53Và tôi không có ý để mất cô ấy.
00:54:56Không phải một lời thân thương.
00:54:58Tệ quá, đó là cơ hội cuối cùng của cậu.
00:55:00Tôi không muốn phá hủy sự tôn trọng của cậu trừ khi tôi phải làm điều đó.
00:55:03Nhưng bây giờ, cậu sẽ đi xuống.
00:55:08Cô Moore?
00:55:11Đó là Xavier Ludden.
00:55:13Vậy là những gì Carson nói đúng.
00:55:16Xin lỗi, Ryan.
00:55:17Chúng đã giúp tôi rất nhiều.
00:55:19Tôi phải làm điều này.
00:55:21Đây chỉ là bắt đầu thôi.
00:55:23Cô ấy đối xử với gia đình của Moore.
00:55:25Tất nhiên là Xavier ở bên cô ấy.
00:55:28Cậu sẽ hối hận về chuyện này, ông Jacobs.
00:55:30Cậu không thể thắng chuyện này.
00:55:32Gia đình Robin sẽ giúp cô Moore.
00:55:35Gia đình Kingsley sẽ giúp cô Moore.
00:55:38Gia đình Johnson sẽ giúp cô Moore.
00:55:40Gia đình Hawthorne sẽ giúp cô Moore.
00:55:43Gia đình Grant sẽ giúp cô Moore.
00:55:47Ông Grant, sao cậu có thể...
00:55:48Tôi giúp Ryan Jacobs.
00:55:54Isabelle, làm ơn đừng bị liên quan đến chuyện này.
00:55:56Đừng lo. Tôi biết tôi đang làm gì.
00:56:02Cậu thật sự muốn bắt tôi hả?
00:56:07Tại sao không?
00:56:09Cậu chắc chắn không?
00:56:10Tại sao cậu có thể bắt tôi?
00:56:12Bởi vì...
00:56:14Tôi là Cecilia.
00:56:17Cô ấy là một nhà hàng nổi tiếng ở Mỹ.
00:56:19Làm sao cô ấy có thể là Cecilia?
00:56:22Không ai biết cô ấy đang ở đâu.
00:56:24Chính xác. Và cô ấy đã mất mấy năm rồi.
00:56:27Ngay cả nếu cậu là Cecilia, cậu vẫn chỉ là một cô.
00:56:30Cậu không có kế hoạch để ngồi bên cạnh mọi người.
00:56:33Mọi người ở bên cạnh cậu đang bắt với chiếc chiếc chiếc.
00:56:36Không phải là status.
00:56:38Làm ơn dừng lại.
00:56:39Làm cho tôi.
00:56:40Ha.
00:56:41Mấy chiếc chiếc chiếc mà cậu có.
00:56:43500 đô la.
00:56:45Và nếu tôi tham gia với cậu?
00:56:47Cảm ơn.
00:56:52Sarah, tại sao cậu lại cùng nhau?
00:56:54Cậu nghĩ cậu là người duy nhất có thể tìm được ai đó rất riêng?
00:56:57Riêng?
00:56:59Cậu là ai?
00:57:00Tôi là Chris Jacobs.
00:57:01Kế hoạch của tôi là 5% của công ty của tôi.
00:57:05Chris?
00:57:06Cậu đang làm gì vậy?
00:57:09Đó là rất nhiều tiền.
00:57:12Có vẻ như các anh em vẫn chưa đồng ý.
00:57:15Ryan, lựa chọn của cậu là đưa công ty này ra khỏi clip này.
00:57:18Tôi đến đây để giúp cậu.
00:57:20Thật vui khi các anh bắt đầu chiến đấu trước khi tôi có thể di chuyển.
00:57:24Tôi sẽ để 100 triệu đồng lên đường.
00:57:28Cậu thì sao?
00:57:29Cậu muốn di chuyển sao?
00:57:31Chiếc chiếc của tôi là 1% của cộng đồng của North Group.
00:57:38Cái gì?
00:57:39Cộng đồng của North Group?
00:57:40Cậu không thể làm thế.
00:57:41Cậu điên hả?
00:57:42Tất cả cộng đồng là của tôi.
00:57:44Tại sao tôi không có thể dùng nó để giúp chồng tôi?
00:57:46Cậu đang đề nghị gì?
00:57:48Khi đó là lần cuối cùng cậu đã nói chuyện với David?
00:57:50Tại sao cậu lại rất bất ngờ?
00:57:52Cái gì?
00:57:53Tất nhiên là cậu có thể.
00:57:55Cậu có thể nói tôi điên và tôi sẽ làm.
00:57:58Cậu là chủ của cộng đồng của North Group.
00:58:00Đó là thứ gì đó mới.
00:58:021% của North Group và 5% của Jacobs?
00:58:05Những số đó rất lớn.
00:58:08David!
00:58:10Bình tĩnh, Lydia.
00:58:11Cậu không thể thất bại.
00:58:12Cậu chỉ có 100 triệu.
00:58:14Nếu cậu thắng, cậu sẽ có tất cả tiền.
00:58:16Giờ thưa ông Smith đã đồng ý.
00:58:18Chúng ta có thể bắt đầu không?
00:58:21Được.
00:58:22Chris.
00:58:23Cậu có đồng ý gì không?
00:58:25Đồng ý của tôi?
00:58:26Ở đây.
00:58:27Đồng ý của Cécilia.
00:58:33Không.
00:58:35Cécilia?
00:58:37Để tôi ra khỏi đây.
00:58:39Đây là cuốn sách của tôi.
00:58:42Hãy xem.
00:58:44Cậu ấy đã lấy cuốn sách của tôi.
00:58:50Có vài cuốn sách rất đặc biệt ở đây.
00:58:54Và có vài cuốn sách mà tôi không thể thấy.
00:58:57Cậu đang làm gì vậy?
00:58:59Cậu sẽ làm tôi mất bắt.
00:59:01Xin lỗi, cô Moore.
00:59:03Tôi không thể giúp cậu thắng.
00:59:05Cậu có thể nhận ra khó khăn.
00:59:07Nhưng tôi đồng ý với cậu.
00:59:09Savior đồng ý với cậu.
00:59:11Đó có nghĩa là cậu Jacob Sponge không?
00:59:13Đợi.
00:59:14Tại sao mọi người không xem cái này?
00:59:16Tenny.
00:59:26Đây là vài bánh tráng mà tôi đã làm cho vợ tôi.
00:59:29Nhưng tôi nghĩ cậu có thể thích xem chúng.
00:59:33Một bánh tráng nhỏ.
00:59:36Từ Sublimation.
00:59:38Một bánh tráng nhiều tiền nhất trong thế giới.
00:59:43Nhưng họ chỉ có bánh tráng này trong bánh tráng khi...
00:59:46...Cecilia đến.
00:59:48Tại sao cậu lại làm bánh tráng?
00:59:51Cậu không biết đau khổ.
00:59:53Hoặc có khi ai đó làm cho cậu ấy.
00:59:56Cậu không nói cậu là Cecilia hả?
00:59:58Không, không phải tôi.
01:00:02Cậu có thể nói dối tôi không?
01:00:04Tôi chỉ muốn giúp cậu thôi.
01:00:06Cậu đã lấy bánh tráng của tôi hôm qua, đúng không?
01:00:09Đó chỉ là một lựa chọn.
01:00:12Đợi một phút.
01:00:13Có thể là Cecilia đã làm bánh tráng này...
01:00:16...và đưa nó cho Isabella, đúng không?
01:00:19Có lẽ cậu ấy đang làm cho Cecilia...
01:00:21...và Cecilia đã giúp cậu ấy.
01:00:27Carson.
01:00:28Tại sao cậu lúc nào làm như vậy?
01:00:30Xavier.
01:00:31Cậu nhớ cái bánh tráng này không?
01:00:33Cái gì đặc biệt vậy?
01:00:35Tôi có rất nhiều bánh tráng ở nhà.
01:00:37Chúa ơi.
01:00:39Đó là cậu.
01:00:43Nhiều hơn bánh tráng nào trong thế giới.
01:00:47Tại sao Xavier cảm thấy chắc chắn về cái bánh tráng này?
01:00:51Cái này là từ cuộc chiến thắng của Top Chef.
01:00:55Tôi đã bị thất bại, nhưng...
01:00:57...điều duy nhất tôi nhớ là...
01:00:59...không bao giờ thật ra gặp cô ấy.
01:01:01Nếu cậu muốn chắc chắn, cậu có thể thử một cái.
01:01:07Cảm ơn.
01:01:17Ryan, cái này cho cậu.
01:01:19Cảm ơn.
01:01:26Cảm ơn.
01:01:39Cậu làm tôi khóc.
01:01:45Cậu đang ở trước tôi.
01:01:48Cảm ơn.
01:01:55Nếu ông Jacobs và bà Moore thất bại cái này...
01:01:58...đi gửi bánh tráng của cậu đến những người thắng.
01:02:02Ryan, cái này cho cậu.
01:02:06Cảm ơn vì luôn ở bên cậu.
01:02:09Isabella, tại sao cậu tróng tên của cậu?
01:02:11Tôi tróng không?
01:02:13Cậu không bao giờ tin tôi.
01:02:14Đó là vấn đề của cậu.
01:02:15Cậu luôn đối xử với tôi như tôi chỉ là một người bà.
01:02:21Chris, tội lỗi cho cậu và Sam.
01:02:23Chúng tôi sẽ không bao giờ làm việc với một tên tội lỗi.
01:02:25Đợi, để tôi trả lời.
01:02:26Ồ, dừng lại.
01:02:28Bắt chúng ra khỏi đây.
01:02:29Bảo vệ!
01:02:35Lydia, cái quái gì đây?
01:02:38Cha tôi nói cô ấy đã mất mất lâu rồi và không ai biết cô ấy đang ở đâu.
01:02:43Không, cô ấy không thể là gái của tôi.
01:02:53Cậu là ai?
01:02:58Để tôi đi.
01:03:00Isabella, cậu đã phá hủy tôi.
01:03:03Bây giờ cậu sẽ trả lời.
01:03:05Sarah?
01:03:06Tôi không nghĩ cậu có thể nhận ra giọng hát của tôi.
01:03:11Sarah, dừng lại.
01:03:13Để tôi đi ngay bây giờ.
01:03:15Cậu vẫn còn ở trong tình trạng, phải không?
01:03:17Cậu không nghĩ tôi có thể làm hại cậu.
01:03:19Tại sao cậu lại làm việc này?
01:03:21Tại sao cậu lại thất bại tôi?
01:03:23Ừ, tại sao?
01:03:24Đó là một câu hỏi tốt, phải không?
01:03:26Cậu đã phá hủy cuộc sống của tôi, gia đình của tôi, tình yêu của tôi, bạn của tôi.
01:03:31Cậu quá tội nghiệp.
01:03:32Cậu có thể tội nghiệp với tôi vì sự ngu ngốc của cậu?
01:03:34Ồ, im đi.
01:03:35Cậu không phải nói chuyện này.
01:03:38Cậu chưa bao giờ cảm thấy như tôi cảm thấy.
01:03:41Cậu chưa bao giờ sống một cuộc sống như tôi.
01:03:42Cậu chẳng biết tôi là ai cả.
01:03:44Cậu đã được sống và sống đẹp.
01:03:46Cậu đã được sống và sống đẹp.
01:03:49Cậu chưa bao giờ có một ngày sống đẹp trong cuộc sống của cậu.
01:03:56Vậy thì tôi sao?
01:03:57Cậu không nên tự hỏi là tôi.
01:03:59Cậu không biết gì về tôi.
01:04:01Im đi!
01:04:03Tôi đến từ một gia đình không có ai.
01:04:06Bố tôi sửa sạch giam cho người.
01:04:08Bố tôi làm vợ.
01:04:10Với không có tội nghiệp.
01:04:11Cuộc sống của tôi thất bại!
01:04:14Với sự cố gắng này.
01:04:17Nó thất bại.
01:04:22Nhưng cậu...
01:04:24Cậu là nhà hàng quốc gia,
01:04:27con gái của gia đình mạnh mẽ nhất.
01:04:30Tại sao cậu lấy Carson?
01:04:32Cậu là một tên tội nghiệp.
01:04:33Tại sao cậu lấy mọi thứ khỏi tôi?
01:04:35Tại sao?
01:04:37Cậu có tất cả sức mạnh để thất bại hắn.
01:04:40Nhưng tại sao hắn?
01:04:41Tại sao cậu lấy hắn?
01:04:42Tại sao cậu lấy hắn?
01:04:43Vì tôi phải ra khỏi nhà hàng quốc gia tôi.
01:04:46Nếu... nếu Chris hoặc Carson hoặc ai đó gia đình tôi.
01:04:50Tôi sẽ...
01:04:51Tôi sẽ có thể để thức ăn trên bàn.
01:04:53Tôi sẽ có thể trở lại sống của mình.
01:04:55Tôi... tôi có thể làm mọi người hài lòng.
01:04:58Chúng ta sẽ không bao giờ gặp nhau như vợ thân đâu.
01:05:00Im đi!
01:05:02Tôi sẽ làm gì đó để có một cuộc sống tốt hơn như cậu và Lydia.
01:05:05Tại sao nó vô văn?
01:05:07Giết tôi sẽ không giải quyết mọi chuyện. Giết cậu? Không.
01:05:16Nhìn bức ảnh trên bàn. Nếu Ryan muốn cứu cậu, hắn phải bỏ mọi tiền của hắn.
01:05:22Sau đó, Chris đã hứa với tôi.
01:05:25Đó là tất cả cuộc sống của cậu? Người và tiền?
01:05:28Chúa ơi, tất nhiên không!
01:05:33Tôi... tôi chỉ cần rất nhiều tiền thôi.
01:05:36Tôi đang bệnh. Gia đình tôi đang bệnh.
01:05:40Tôi phải giải quyết nó.
01:05:42Ngay khi tôi rời khỏi cái cửa sổ này, những người bảo vệ của tôi sẽ đi tìm tôi.
01:05:46Isabella, tôi đang sống trong một thế giới bệnh.
01:05:50Tôi phải làm dùng. Làm dùng là khó. Cậu sẽ không hiểu.
01:05:55Cậu rất tội nghiệp. Cậu quá điên để tin Chris.
01:06:00Cậu rất tội nghiệp. Không phải tôi. Tôi không tội nghiệp và tội nghiệp như cậu.
01:06:04Tôi phải giữ hắn. Tôi phải. Hắn là người duy nhất còn lại.
01:06:09Bạn sẵn sàng.
01:06:11Điều quan trọng nhất là cậu nghĩ.
01:06:13Bởi vì...
01:06:14Oh, Brian.
01:06:15Đừng di chuyển. Nếu không, tôi sẽ giết cô ấy.
01:06:20Này, được rồi. Bình tĩnh. Bình tĩnh. Làm ơn đừng lo lắng.
01:06:24Giải quyết chuyện này. Tại sao cậu không bỏ cuộc với Isabella?
01:06:27Cậu và Isabella chưa bao giờ biết nhau.
01:06:30Được rồi, được rồi. Chúng ta có thể nói chuyện nếu cậu muốn.
01:06:32Nhưng đừng nói chuyện trước.
01:06:33Không, không, không. Nói chuyện trước.
01:06:35Tại sao cậu không chọn Lydia Moore?
01:06:42Bởi vì...
01:06:43Có thể chúng ta đúng là...
01:06:46Có thể tôi sẽ yêu cô ấy.
01:06:48Chết tiệt. Yêu?
01:06:50Thế đó là tất cả những gì cậu quan tâm đến?
01:06:53Hãy đăng ký kết hợp chuyển.
01:06:55Tôi sẽ không đăng ký.
01:06:57Đợi xăn. Để tôi nói thật với cậu...
01:06:59Xaire, cậu nói đúng, cậu nói đúng.
01:07:00Bọn ta chưa bao giờ biết nhau, được chứ?
01:07:01Chúng ta là cảm hứa tụi người.
01:07:02Tôi... tôi...
01:07:03Cậu biết.
01:07:04Tôi lớn lắng với Carson và tôi muốn làm gì đó để làm cậu ấy làm lắm.
01:07:08Nói ra là, Ryan đang làm cái gì đó với Kara để nguyện dự người hạn gặp.
01:07:12Cậu vô cùng là những người không biến giả.
01:07:13Bình tĩnh.
01:07:14Làm ơn, làm ơn, làm ơn, làm ơn hãy bình tĩnh, Charlotte.
01:07:16Cảm ơn, đừng bỏ cô ấy đi.
01:07:20Ryan!
01:07:21Ryan, nghĩ về chuyện đó, cô ấy sẽ mất mọi thứ.
01:07:23Im lặng đi!
01:07:24Không, không, không!
01:07:25Cô không có lựa chọn thứ ba.
01:07:27Nó là cô ấy hoặc là những tài sản.
01:07:31Được rồi, tôi xin lỗi.
01:07:32Tôi xin lỗi.
01:07:33Bỏ cô ấy đi.
01:07:35Bỏ cô ấy đi!
01:07:36Bỏ cô ấy đi!
01:07:37Bỏ cô ấy đi!
01:07:38Bỏ cô ấy đi!
01:07:39Bỏ cô ấy đi!
01:07:40Bỏ cô ấy đi!
01:07:41Bỏ cô ấy đi!
01:07:42Bỏ cô ấy đi!
01:07:43Bỏ cô ấy đi!
01:07:45Cô...
01:07:52Cô thủy tội tôi.
01:07:57Cô có thể thủy tội bà em?
01:08:02Cô đã dùng tôi.
01:08:04Cô đã kế hoạch tất cả.
01:08:06Cô là một tên khốn hơn tôi nghĩ.
01:08:08Tôi không nói cô phải làm điều này.
01:08:10Và tại sao cô thích cô ấy?
01:08:15Khoan.
01:08:16Cô đang đi đâu?
01:08:17Cô bị thương rồi.
01:08:18Xin lỗi, thưa ngài.
01:08:19Đó không phải nhiệm vụ của tôi.
01:08:23Cô nghĩ cô có thể đi được không?
01:08:24Cô chắc chắn không?
01:08:28Aaron đang đợi ngoài cửa đó.
01:08:31Tôi có vài chuyện gia đình để xử lý.
01:08:33Anh ấy sẽ đưa cô đến trạm bệnh và tôi sẽ gặp cô ở đó, được chứ?
01:08:37Anh không có thể làm gì cho tôi, đúng không?
01:08:42Tôi xin lỗi.
01:08:44Đi nào.
01:08:45Lối này.
01:08:46Anh hiểu chứ?
01:08:47Ừ.
01:08:48Được rồi.
01:08:49Đi nào.
01:08:54Ryan.
01:08:56Có vẻ như anh đã mất cái này rồi.
01:09:03Ồ, Ryan.
01:09:04Này, anh đang làm gì vậy?
01:09:14Anh đang làm gì vậy, anh?
01:09:24Cô đang làm gì vậy, anh?
01:09:26Ryan, cô đang làm gì vậy?
01:09:30Cô có thể làm tất cả những gì cô muốn.
01:09:32Tôi không quan tâm của cô.
01:09:33Nhưng cô có thể làm cô làm hại Isabel.
01:09:36Nghe này, anh.
01:09:37Đó là chuyện của cô.
01:09:40Họ đang đánh cô?
01:09:42Không có gì để làm với cô ấy. Anh hiểu chứ?
01:09:45Tôi sẽ không gặp cô ấy nữa, tôi thề.
01:09:49Tôi sẽ không gặp cô ấy nữa. Anh hạnh phúc không?
01:09:51Hạnh phúc.
01:09:52Anh muốn biết tại sao không?
01:09:54Nếu là lần sau khi bất kỳ gì xảy ra, tôi sẽ không là người làm bất kỳ gì.
01:10:00Tôi sẽ là người làm việc.
01:10:02Nếu là lần sau khi bất kỳ gì xảy ra, tôi sẽ không là người làm bất kỳ gì.
01:10:11Ryan.
01:10:13Ryan!
01:10:15Ryan, các anh đi đâu vậy?
01:10:19Ryan, tôi sẽ chết ở đây!
01:10:32Tôi đã nói với anh rằng chúng ta không nên lấy xe điện thoại.
01:10:36Anh là một tên khốn nạn.
01:10:38Nó có vui không?
01:10:39Vâng.
01:10:41Nhưng đây là ngày sinh nhật của bà mẹ.
01:10:49Xin lỗi, chúng ta đến trễ rồi. Có một chút trò chơi.
01:10:54Này, Rai.
01:10:55Sao anh không gặp chỗ ngồi ở đó?
01:10:58Chris.
01:11:00Xin lỗi, bà mẹ.
01:11:01Chúng ta đang đợi ông Greg đến và chúng ta cần một cái xe đó.
01:11:07Được rồi, mọi người. Tôi hiểu rồi.
01:11:09Tôi phải làm điều đó.
01:11:11Ryan, bà ấy không thích bà ấy hơn.
01:11:13Tại sao bà ấy không thích bà ấy?
01:11:15Cô ấy thực sự quan trọng hơn gia đình của bà ấy không?
01:11:20Khi ông Jacobs chết,
01:11:22là Ryan là người làm chuyện khi nhóm Jacobs đang gặp rắc rối.
01:11:25Bà ấy ở đâu với gia đình của bà ấy?
01:11:28Ông Octavian?
01:11:30Ryan.
01:11:31Tôi nghĩ bà ấy đã cho bà ấy tất cả những gì bà ấy có.
01:11:34Đó là sự thật.
01:11:46Chà, may mắn là là Chris là người lấy bà ấy,
01:11:48không phải là một người bình thường trên đường.
01:11:51Làm sao bà ấy có thể giữ anh em của bà ấy
01:11:53trong một ngôi nhà,
01:11:55hoặc trong một bãi biển?
01:11:58Nếu một người bình thường đã giết bà ấy,
01:12:00bà ấy sẽ làm điều tương tự?
01:12:02Ryan, tại sao bà ấy thích bà ấy?
01:12:06Bà ấy chỉ là một cô gái bình thường.
01:12:09Ryan, tôi muốn nhớ bà ấy rằng trong gia đình này,
01:12:11sự tổ chức là bằng lợi dụng và việc khó khăn,
01:12:14không phải bằng lợi dụng.
01:12:16Chris bây giờ là trung tâm của trung tâm Jacobs.
01:12:28Ông Greg chắc đã quên đêm sinh nhật của bà ấy.
01:12:32Bà ấy, đây là giáo quà của tôi,
01:12:34một đoạn đoạn của bà ấy.
01:12:36Tôi đã đợi mấy tháng cho nó.
01:12:38Hạnh phúc sinh nhật, bà ấy.
01:12:41Tốt lắm.
01:12:43Bà ấy và ông Octavian, tôi nghĩ...
01:12:46Tôi không phải ông Octavian.
01:12:48Đừng gọi tôi như thế.
01:12:50Xin lỗi, ông Octavian.
01:12:52Isabella là vợ tôi.
01:12:55Chà, nếu không phải bà ấy,
01:12:58tôi sẽ không bao giờ ăn với bà ấy.
01:13:00Khi chúng ta gặp lần đầu tiên,
01:13:02tôi nghĩ tôi sẽ mang giáo quà.
01:13:05Ryan không có tiền bây giờ.
01:13:06Bà có thể đảm bảo gì?
01:13:09Cảm ơn.
01:13:19Bánh bò của Wu?
01:13:21Tôi đã gặp bánh bò của Wu bằng cơ hội,
01:13:23và tôi nghĩ tôi sẽ đảm bảo cho bạn.
01:13:25Anh biết đấy, bánh bò rất rẻ.
01:13:30Một trong những bánh bò,
01:13:31có thể được tặng bởi một văn hóa.
01:13:36Một văn hóa hoàn toàn sẽ không có tiền.
01:13:39Tại sao bà lại dễ dàng như vậy?
01:13:41Bởi vì bà là gia đình của tôi bây giờ.
01:13:47Được rồi, nhìn này.
01:13:48Hãy gọi nó như thế nào.
01:13:49Bà đã sử dụng tiền của Ryan để mua bánh bò này,
01:13:51để được tôn trọng của chúng ta.
01:13:52Rất tuyệt vời!
01:13:53Đúng,
01:13:54sao một văn hóa có thể đảm bảo cho bánh bò này?
01:13:58Đợi, tôi xin lỗi,
01:13:59ai nói bà là một văn hóa?
01:14:03Chris.
01:14:04Ồ, không, không, không,
01:14:05không hẳn, đúng không, Chris?
01:14:08Bởi vì bà có vẻ rõ ràng.
01:14:11Vậy thì, bà là ai?
01:14:17Cecilia.
01:14:22Như mọi người biết,
01:14:24Cecilia là một văn hóa bán bánh bò của Michelin,
01:14:27nổi tiếng thế giới.
01:14:29Cecilia?
01:14:30Cô ấy là chủ của Menresa,
01:14:31một văn hóa bánh bò tốt nhất của New York.
01:14:33Tôi đã đợi gần một năm để tìm một văn hóa.
01:14:35Làm sao có thể?
01:14:38Isabella, hay là Cecilia,
01:14:40thực sự là người giúp tôi chiến đấu,
01:14:43và các bạn sẽ thấy nó trong bản tin sớm.
01:14:46Cecilia là văn hóa của tôi,
01:14:49một văn hóa bán bánh bò tốt nhất của New York.
01:14:51Tuyệt vời!
01:14:53Isabella, cảm ơn bà vì những giấc mơ thân thương.
01:14:55Cảm ơn bà.
01:14:57Chà, có vẻ mọi người đã bình tĩnh rồi.
01:15:00Bà chưa bao giờ thấy giấc mơ của tôi.
01:15:04Cảm ơn bà vì những giấc mơ thân thương.
01:15:15Một cái văn hóa nữa.
01:15:22Một số văn hóa nên rẻ và đặc biệt.
01:15:25Tại sao hai văn hóa nhìn giống nhau?
01:15:28Tôi muốn ông Greg ở đây.
01:15:29Ông ấy là một chuyên gia văn hóa.
01:15:31Một trong những văn hóa phải là thật.
01:15:33Không.
01:15:34Chúng ta không cần phải bảo vệ họ.
01:15:36Văn hóa của Chris chắc chắn là văn hóa nhất.
01:15:39Cảm ơn bà vì những giấc mơ thân thương.
01:15:45Cái đồ của Amazon.
01:15:46Cảm ơn bà vì những giấc mơ thân thương.
01:15:47Cảm ơn bà vì những giấc mơ thân thương.
01:15:48Này, nó là văn hóa thật.
01:15:50Anh em tôi sẽ không cho chúng tôi văn hóa thật như anh.
01:15:52Tôi không tin anh.
01:15:54Cô gái, tôi không biết vì sao họ đang làm điên, nhưng tôi có thể chắc chắn với cô, tôi đã hứa rằng Isabel không phải tôi.
01:16:03Được rồi.
01:16:04Anh biết gì không?
01:16:05Giấc mơ là của anh.
01:16:06Anh có thể quyết định làm gì với họ.
01:16:09Tôi chỉ mong anh sẽ không hối hận.
01:16:11Xin lỗi vì tôi lễ.
01:16:13Bridget, hẹn gặp lại.
01:16:20Tôi có nhớ gì không?
01:16:25Greg, anh không phải là người thân thương.
01:16:29Anh đã quên ngày sinh nhạc của chị em.
01:16:32Không, tôi không quên.
01:16:34Tôi cũng không quên.
01:16:38Cái quái gì đây?
01:16:42Thể đi.
01:16:44Chà, ông Greg, Chris đã mua cái đó.
01:16:46Đó là giá trị sinh nhạc của bà.
01:16:48Làm sao anh có thể gọi nó là văn hóa?
01:16:50Văn hóa hay không?
01:16:51Tôi có thể mua 10 văn hóa 100 đô la trên Amazon.
01:16:54Anh có thể mua nó nếu anh thích.
01:16:56Ông Greg, tôi đã tìm được 4 văn hóa đặc biệt.
01:17:01Tôi đã tìm một tháng.
01:17:02Làm sao chúng có thể là văn hóa?
01:17:04Ờ, tôi đã làm sai lầm.
01:17:14Không, không, không.
01:17:15Tôi đã tiền rất nhiều cho những cái văn hóa này.
01:17:17Không thể là văn hóa.
01:17:18Ông Greg, anh đã sợ tôi.
01:17:19Anh đã sợ tôi.
01:17:20Tôi nghĩ tôi đã mất một văn hóa thật sự.
01:17:27Cái này có vẻ thật sự.
01:17:30Thật sự, ông Greg.
01:17:32Không cần nhìn những cái này.
01:17:33Đây, nhìn những cái này.
01:17:35Nó thật sự, tôi chắc.
01:17:39Có 5 hay 6 văn hóa.
01:17:42Tuy nhiên, chỉ có một cái ở đây.
01:17:46Nói về văn hóa đó, ông Greg.
01:17:49Tôi sẽ cần anh để cẩn thận khi anh đi xung quanh bàn.
01:17:52Bởi vì có một chút xác ở mọi nơi.
01:18:03Ai làm chuyện này?
01:18:06Anh biết nó đáng gì không?
01:18:08Nhìn cái màu đen xanh xanh xanh.
01:18:10Thật tuyệt vời.
01:18:12Không, thôi nào, ông Greg già.
01:18:15Anh không thể sai lầm.
01:18:17Làm ơn, hãy nhìn văn hóa của tôi.
01:18:19Những cái này thật tuyệt vời.
01:18:21Đừng dành thời gian tôi để sử dụng màu đen xanh xanh xanh.
01:18:24Này, tôi đã học về văn hóa tất cả cuộc đời tôi.
01:18:28Anh có nghĩ tôi sai không?
01:18:32Ai làm chuyện này?
01:18:39Anh ấy làm chuyện này.
01:18:43Đó là một lợi dụng vì anh em đang xử lý công ty mà không phải anh.
01:18:46Nếu anh là người xử lý, nhóm Jacob sẽ bị phá hủy rất nhanh.
01:18:53Ông Greg, làm ơn.
01:18:54Bữa tiệc của mẹ, chúng ta có thể ngồi ăn đâu không?
01:18:57Tôi không có màu để ăn đâu.
01:18:59Làm sao anh có thể trông như không có gì xảy ra?
01:19:01Greg, dừng lại đi.
01:19:04Chúng tôi là gia đình Jacob.
01:19:12Anh ấy không biết sự khác biệt giữa một loại văn hóa thật và một loại văn hóa thật.
01:19:16Tôi không nghĩ anh ấy sẵn sàng.
01:19:22Đây là cho tôi.
01:19:24Vâng.
01:19:25Đây là cho cô.
01:19:28Cô có mùi ngon.
01:19:30Cô tên là gì?
01:19:32Isabelle.
01:19:34Được rồi.
01:19:35Hãy thưởng thấn thịt.
01:19:38Đợt nhân.
01:19:39Một chai nữa, làm ơn.
01:19:42Được rồi.
01:19:51Isabelle.
01:19:52Mặc dù cô là người phụ nữ tốt nhất ở Mỹ,
01:19:55tôi đoán cô đã nghe rằng cô Moore có một thứ cho con gái tôi.
01:19:59Và, chà, khi Ryan bắt đầu làm việc đó,
01:20:02nó sẽ làm mọi thứ rất khó khăn.
01:20:05Vâng, Ryan.
01:20:07Nếu cô hẹn với cô Moore,
01:20:09anh ấy sẽ không còn bị tìm kiếm ở New York.
01:20:12Và ai nói anh ấy có thể làm mọi thứ mà anh ấy muốn
01:20:14sau khi hẹn với cô Moore?
01:20:16Tất cả mọi người biết.
01:20:18Chúng ta không thể tưởng tượng tiền của ông Moore.
01:20:20Họ là người phụ nữ thật.
01:20:22Và tôi?
01:20:24Tôi đã trở thành một người phụ nữ?
01:20:29Thật sao?
01:20:31Thậm chí tôi cũng trông tốt hơn anh.
01:20:33Những người phụ nữ mà anh tưởng tượng
01:20:35chỉ có trong tâm trạng và kỷ niệm của anh.
01:20:39Anh thật vui vẻ.
01:20:41Tại sao anh không đi trả tiền cho bà mẹ của anh?
01:20:43Cô Elizabeth Alexander II.
01:20:46Để tôi xem anh có gì.
01:20:48Đừng ngu ngốc, Chris.
01:20:50Chỗ này chỉ dành cho VIP.
01:20:52Nếu không có card,
01:20:53ngay cả nếu anh có tiền,
01:20:54anh không thể trả tiền.
01:20:56Tại sao cô ấy không có card
01:20:57ở một chỗ nhỏ như thế này?
01:20:59Anh biết đấy.
01:21:00Đừng lo, Isabella.
01:21:01Tôi sẽ trả tiền.
01:21:02Không, không, không. Tôi sẽ trả tiền.
01:21:03Đừng lo.
01:21:06Cô, tôi sợ tôi không thể làm điều đó cho cô.
01:21:08Chúng ta có một sụp đội
01:21:09chỉ làm việc với card đặc biệt của chúng ta.
01:21:15Và nếu tôi không có card?
01:21:17Có lẽ cô có thể hỏi cho thị khách.
01:21:19Anh có thể là bạn hay gì đó.
01:21:21Không quá thất bại.
01:21:26Cô là của nhóm phía trước, đúng không?
01:21:28Tôi đã thấy logo của cô.
01:21:29Nếu cô là trong đội đó,
01:21:30card đó sẽ hoạt động.
01:21:36Chuyện gì đây?
01:21:37Tôi chưa bao giờ nghe về chuyện này.
01:21:39Cô có thể xem chuyện này một chút?
01:21:41Cô, tôi đã nói với cô
01:21:42chuyện này sẽ không hoạt động.
01:21:43Cô sẽ phá hủy máy.
01:21:45Làm ơn quan trọng.
01:21:47Nhà hàng của chúng ta
01:21:48chỉ có một khách SVIP
01:21:49đã đến.
01:21:50Chào mừng khách SVIP của chúng ta.
01:21:53Các quý ông và quý bà,
01:21:54đồ ăn của các quý bà là tự do.
01:21:56Tại sao cô ấy không có card?
01:21:58Để tôi giải thích.
01:21:59Nhà hàng của chúng ta
01:22:00chỉ có 4 người.
01:22:02Nhưng card của cô này
01:22:03là một card được đưa ra
01:22:04bởi đội Bắc.
01:22:05Có nghĩa là
01:22:06cô ấy là khách đặc biệt của chúng ta
01:22:07và luôn sẽ là.
01:22:09Cảm ơn.
01:22:10Nhưng chúng ta có một người ở đây
01:22:12không phải là khách đặc biệt
01:22:14và thực sự đề nghị
01:22:15để trả tiền.
01:22:16Vâng.
01:22:17Hắn sẽ trả tiền.
01:22:20Được rồi.
01:22:21Nó chỉ là món ăn thôi.
01:22:22Cảm ơn.
01:22:28Thưa ngài, card của anh không hoạt động.
01:22:30Nó có vẻ như đã bị bỏ.
01:22:32Bỏ hả?
01:22:34Bỏ hả?
01:22:49Chris Jacobs.
01:22:50Cô đang bị bỏ lỡ
01:22:51vì thử nghiệm và giết người.
01:22:52Cô có quyền để giữ im lặng
01:22:54hoặc không giải thích câu hỏi.
01:22:56Nếu cô bỏ lỡ quyền để giữ im lặng,
01:22:59cái gì cô nói,
01:23:00nó sẽ được dùng đối với cô
01:23:01trong trường hợp.
01:23:03Chris!
01:23:07Cô, chuyện này...
01:23:08chuyện này không phải.
01:23:10Cô...
01:23:11Cô là cô, đúng không?
01:23:12Cô là cô.
01:23:13Cô là cô.
01:23:17Cô.
01:23:18Tôi tin là cô nói
01:23:19chuyện này không phải về giải thích câu hỏi.
01:23:21Chuyện này về việc khó khăn.
01:23:23Cô đã gửi một người tù nhân
01:23:24để giải thích câu hỏi.
01:23:25Cô đã gửi một người tù nhân
01:23:26để giải thích câu hỏi.
01:23:28Một người phải cứu nhóm Jacob.
01:23:30Cô là người tù nhân tốt của tôi.
01:23:46Vậy bây giờ tôi đã giải thích
01:23:48vấn đề trong gia đình tôi,
01:23:51chúng sẽ không làm cô đau.
01:23:53Cảm ơn.
01:23:54Cô sẽ đi một vài ngày, được chứ?
01:23:56Nhưng cô có thể quay lại trước văn phòng.
01:23:59Nhưng... bây giờ David biết tôi là Cecilia,
01:24:01anh ấy đã đồng ý với chúng tôi.
01:24:02Anh ấy đã đồng ý với chúng tôi.
01:24:04Đúng, nhưng...
01:24:05Cô vẫn còn nhớ Mô.
01:24:06Và...
01:24:08Tôi lo lắng về những gì cô có thể làm.
01:24:10Cảm ơn tôi khi nói
01:24:11anh không phải lo lắng về chuyện đó.
01:24:14Tôi tin anh.
01:24:16Tôi chỉ...
01:24:17Tôi sẽ không yên tĩnh đến khi gặp cô.
01:24:19Khi tôi thật sự gặp cô.
01:24:21Có lẽ cô sẽ không bao giờ tin tôi là Nismore
01:24:23khi cô thấy tôi ở văn phòng.
01:24:36Ông Kingsley!
01:24:37Tôi tưởng...
01:24:38Cô đã rời New York rồi.
01:24:40Tìm kiếm việc của cô.
01:24:42Chà...
01:24:45Chào mừng!
01:24:47Ông Kingsley!
01:24:48Hãy cười với tôi nếu anh muốn.
01:24:50Tôi sẽ trả lỗi khi một lần một cô Nismore.
01:25:02Được rồi.
01:25:07Cô Smith.
01:25:08Cô Nismore, cô đẹp lắm.
01:25:11Carson.
01:25:12Cô đang gặp khó khăn không?
01:25:14Vâng.
01:25:15Vâng.
01:25:16Kể từ khi trả lỗi với ông Jacobs và ông Smith,
01:25:19họ đã đối mặt với tôi.
01:25:21Tội nghiệp của Carson.
01:25:30Ryan Jacobs đã đến.
01:25:41Cô sẽ không bao giờ chiến đấu với Ryan.
01:25:46Ryan.
01:25:47Tôi biết anh sẽ đến.
01:25:48Cô đang làm gì ở đây?
01:25:49Cô có nghĩ gì không?
01:25:50Cái hành trình này là cho tôi.
01:25:53À, cô vẫn đang hỏi về tôi không?
01:25:55Tôi không hiểu.
01:25:58Ryan cho cái gì đó tình trạng.
01:26:00Cô có thể phải chiến đấu với cô,
01:26:03nhưng đừng làm tôi sợ.
01:26:05Cô sẽ không bao giờ chiến đấu với Ryan.
01:26:13Ông Michael Moss đã đến.
01:26:21Ông Moss và công sĩ của tôi là các học sinh.
01:26:24Ông ấy sẽ nhận ra mặt tôi.
01:26:28Ông Moss từ New York?
01:26:29Có vẻ như một cuộc chiến đấu suy nghĩ rồi.
01:26:32Một trong những gia đình mạnh mẽ thứ hai ở phía tây.
01:26:38Không phải cô và ông ấy, các học sinh?
01:26:40Ừ, chúng tôi là.
01:26:41Isabella?
01:26:43Isabella, tại sao cô đang trốn khỏi tôi?
01:26:46Thôi nào, tôi không biết tên của công sĩ của tôi.
01:26:52Ông Jefferson Glean đã đến.
01:26:57Một gia đình mạnh mẽ thứ hai.
01:26:59Tôi phải lấy cơ hội này.
01:27:01Nếu không, công việc của tôi sẽ kết thúc.
01:27:03Ông Michael, cô đang trốn khỏe không?
01:27:06Cô chắc chắn không phải là Isabella.
01:27:08Làm sao?
01:27:10Tôi có thể nhìn thấy từ phía sau cô.
01:27:14Cô không phải là Isabella.
01:27:15Cô là ai?
01:27:16Và tại sao cô trông như là Isabella?
01:27:22Đó là cô.
01:27:24Isabella.
01:27:25Tôi đến đây để bảo vệ cô.
01:27:31Tại sao cô lại ở đây?
01:27:36Isabella, tôi cảm ơn cô vì đã giúp tôi trở lại nhà của cha tôi khi tôi còn trẻ.
01:27:45Như cô biết, tôi có chủ yếu về nhà ở một văn phòng, một công ty xây dựng và một đất đất.
01:27:50Chúng ta sẽ là một gia đình tuyệt vời.
01:27:52Cảm ơn tôi.
01:27:55Nhớ cái này.
01:27:56Cô đã đưa nó cho tôi khi chúng ta còn trẻ.
01:27:58Nó là một cây bóng.
01:28:00Tôi thấy nó như là một cơ hội tình yêu của chúng ta.
01:28:03Nó có vẻ như ông Dwayne và cô Moore có một vài cây bóng còn lại.
01:28:07Isabella.
01:28:09Cô có thể hẹn với tôi không?
01:28:13Isabella.
01:28:14Cô thật là tuyệt vời.
01:28:17Nhưng làm sao tôi có thể phát triển tình yêu của tôi?
01:28:23Jeff, tôi...
01:28:27Isabella.
01:28:32Tôi xin lỗi.
01:28:35Nhưng tôi đã hẹn với cô.
01:28:37Isabella.
01:28:39Tôi xin lỗi vì mọi thứ.
01:28:40Tôi sẽ hẹn với cô.
01:28:41Cô có nói rằng cô yêu tôi không?
01:28:47Tôi không cảm thấy gì.
01:28:49Nhưng tôi xin lỗi.
01:28:53Tôi xin lỗi.
01:29:06Tôi là Isabella Moore.
01:29:08Tôi là 25 tuổi.
01:29:10Tôi không có học sinh.
01:29:12Và tôi làm việc như một nhà học viên.
01:29:15Ryan, Jake.
01:29:17Cô có thể hẹn với tôi không?
01:29:22Vâng.
01:29:24Vâng, tôi sẽ hẹn với cô.