Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm kia
Phim Truyền Hình

https://onlinephimxua.blogspot.com/p/tv-series.html

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Thảo, tối nay đi em khuyên nha.
00:05Không đi, hai người đi đi.
00:06Nè, không phải đâu, có tiệm này mới mở, ăn ngon lắm.
00:09Đi đi.
00:10Đã nói không đi mà, hai người đi đi.
00:12Không đi em khuyên, bộ trời có hay sao.
00:15Đi nha.
00:16Không đi đâu, đã nói là không đi mà.
00:19Tui không có gì đâu, mấy anh làm gì vậy chứ.
00:21Không có gì hả, thì đi đi.
00:23Ê, lần đầu tiên nghe chú rẻ đám cưới không xong.
00:27Ê, xị gì chứ, không phải à.
00:29Đụng xe máu chảy đầy người, đưa vô nhà thương, đưa vô bệnh viện cũng không xong.
00:33Dứt bài đi, dứt bài đi.
00:34Coi chụp hình em về luôn nè.
00:36Không coi, không coi.
00:37À, anh Hào, anh Hào, anh coi đây nè.
00:38Đời người thiệt là vắng số ha, bởi vậy số của mình không đón được đâu.
00:41Bà vợ khóc muốn chết luôn vậy đó.
00:43Dứt bài đi.
00:45Chồng của cô Hấn.
00:46Anh quen với người này à, là Dương Gia Lạc.
00:49Đang ở nhà thương nào?
00:50Này, đi đó.
00:52Nè, anh Hào, anh Hào.
01:22Dương Gia Lạc.
01:38Vô phòng đi con.
01:41Mày quên đi.
01:42Mày đừng đi đâu hết.
01:43Đừng có đánh con.
01:44Tao đánh chết mày.
01:45Đừng có đánh con.
01:46Đừng có đánh con.
01:47Thôi đi bà, đừng có đánh nó.
01:50Cả cuộc đời của tao quang minh chính đại
01:52Xưa nay chưa có làm gì trái lương tâm như thiên hạ hết
01:55Vậy mà mày làm chết đi con của người ta rồi
01:57Mày để tao ăn nướng người ta làm sao đây hả
01:59Đừng nói mà
02:00Đừng nói mà
02:01Tránh ra đi
02:02Đừng có thẳng đập tôi đi
02:03Đừng có đập tôi mà
02:04Thôi
02:17Hân
02:21Mày là ai
02:23Bác trai
02:25Thì ra là mày
02:27Mày
02:29Ba
02:30Đừng khóc nữa nha
02:32Bù ra đi
02:33Bù ra đi
02:34Đánh chết mày
02:35Đánh chết mày
02:36Bù ra đi
02:38Bù ra đi
02:40Bù ra đi
02:42Bù ra đi
02:44Bù ra đi
02:46Bù ra đi
02:48Bà bù ra đi
02:50Bà bù ra đi
02:52Anh lãi bà mà bà
02:54
02:56Anh lãi bà đừng có như vậy mà
02:58
03:04
03:06Tao muốn nhìn mặt mày nữa
03:14
03:18
03:49Mẹ
03:50Mẹ
04:06Lạc à Lạc
04:07Sao con lại bỏ má vậy hả con
04:09Mẹ
04:10Lạc à
04:12Lạc
04:14Lạc à Lạc
04:16Lạc! Lạc! Lạc!
04:19Mẹ! Mẹ!
04:20Bỏ má đi má con!
04:21Lạc! Lạc!
04:25Con! Lạc!
04:26Con! Lạc!
04:38Chịu má!
04:40Mẹ! Con có má ở đây nữa sao?
04:41Mẹ! Mẹ!
04:42Chịu má!
04:43Mẹ! Mẹ!
04:44Mẹ! Mẹ!
04:46Trái phô trai lại cho mẹ!
04:47Mẹ! Mẹ!
04:48Mẹ! Mẹ!
04:49Mẹ bỏ muộn trái lại cho tao!
04:53trái con trái lại!
04:56Mẹ! Mẹ!
04:58Mẹ ghé ph mötte boa gạo lại!
05:00Hoàng Lâm Nam Khàng Linh
05:04Lẹ ngồi xuống
05:07Mẹ!
05:10Mẹ!
05:12Mẹ!
05:13Chị yên tâm đi. Bắt đầu từ ngày hôm nay, tôi sẽ hứa với chị, tôi hứa với chị là không nhìn nữa là con gái.
05:27Hân à! Hân! Hân!
05:32Bà! Bà!
05:35Thực tế tôi không thể làm gì được. Một người đàn bài trong tai đen của những cưới của tôi mà không thấm như người đàn ông khác.
06:05Alo! Hả? Dạ được, dạ được. Cảm ơn ông nhiều nha.
06:14Cái anh chết rồi con Hân nó bị xỉu ngoài đường, người ta đem nó vô nhà thương rồi nè.
06:18Quý à! Mình mau đi thăm nó đi con à.
06:20Đi đi má.
06:21Không cho đi.
06:23Ông làm gì vậy? Nó là con của mình mà.
06:27Người nào buông ra khỏi cửa này, đừng bao giờ buông vô con nhà này nữa biết chưa.
06:32Bà!
06:33Bà!
06:38Bà! Đừng khóc nữa mà.
06:41Tính sau đây.
06:48Không phải về thăm nuôi đâu, trở ra đi.
06:50Cô y tá anh Tùng muốn hỏi, Phương hữu Hân đang nằm ở chỗ nào vậy?
06:52Cô đi về rồi.
06:54Cô bậy không về, cô bị bệnh còn cho cô về.
06:56Tại cô muốn về thì ai cầm được. Tiền thì không trả cho người ta. Nói nhiều quá đi. Đi đi đi đi đi.
07:00Anh kêu cho bà không được lên luôn.
07:02Anh kêu cho bà không được lên luôn.
07:24Khang à Khang.
07:26Mình chạy chung qua đám bệnh viện là không tìm được hổ nữa đâu.
07:29Mình đã cho anh em để ý rồi. Nếu có tin gì báo cho mày biết ha.
07:32Cảm ơn mày ha.
07:59Hào.
08:00Sao hả?
08:01Kiếm tất cả rồi. Kiếm đi kiếm lại cũng không được.
08:07Uống miếng nước trước đi.
08:15Khang.
08:16Cảm ơn nhiều.
08:19Làm cái gì vậy? Chơi trò khách sáu hả?
08:24Bây giờ tao không có gì lo.
08:26Chỉ sợ có khờ khạo để làm những chuyện bậy bạ thôi.
08:30Tại sao cũng không tìm tao chứ.
08:32Thiệt là không hiểu đổi.
08:34Đúng vậy mà. Bây giờ cái gì anh cũng làm không được.
08:39Thiệt tao.
08:41Alo.
08:45Hân.
08:46Anh biết lại em.
08:50Đừng khóc nữa Hân.
08:52Hân nói cho anh biết bây giờ em đang ở đâu.
08:54Em có biết không à. Anh đang lo lắng cho em nè.
08:56Anh đi rất nhiều chỗ tìm cả Hồng Kông, Cửu Long tìm em đó.
08:58Bây giờ em đang ở đâu vậy?
09:00Anh nói cho em biết đi. Đừng khóc nè Hân.
09:02Hân à.
09:03Hân.
09:09Alo.
09:12Alo.
09:14Sao ạ?
09:16Tao nghe được tiếng chuông.
09:44Sao?
09:46Sao?
09:47Sao?
09:48Sao?
09:49Sao?
09:50Sao?
09:51Sao?
09:52Sao?
09:53Sao?
09:54Sao?
09:55Sao?
09:56Sao?
09:57Sao?
09:58Sao?
09:59Sao?
10:00Sao?
10:01Sao?
10:02Sao?
10:03Sao?
10:04Sao?
10:05Sao?
10:06Sao?
10:07Sao?
10:08Sao?
10:09Sao?
10:11Sao?
10:12Sao?
10:13Sao?
10:14Sao?
10:15Sao?
10:16Sao?
10:17Sao?
10:18Sao?
10:19Sao?
10:20Sao?
10:21Sao?
10:22Sao?
10:23Sao?
10:24Sao?
10:25Sao?
10:26Sao?
10:27Sao?
10:28Sao?
10:29Sao?
10:30Sao?
10:31Sao?
10:32Sao?
10:33Sao?
10:34Sao?
10:35Sao?
10:36Sao?
10:37Sao?
10:38Sao?
10:39Sao?
10:40Sao?
10:41Sao?
10:42Sao?
10:43Sao?
10:44Sao?
10:45Sao?
10:46Sao?
10:47Sao?
10:48Sao?
10:49Sao?
10:50Sao?
10:51Sao?
10:52Sao?
10:53Sao?
10:54Sao?
10:55Sao?
10:56Sao?
10:57Sao?
10:58Sao?
10:59Sao?
11:00Sao?
11:01Sao?
11:02Sao?
11:03Sao?
11:04Sao?
11:05Sao?
11:06Sao?
11:07Sao?
11:08Sao?
11:09Sao?
11:10Sao?
11:11Sao?
11:12Sao?
11:13Sao?
11:14Sao?
11:15Sao?
11:16Sao?
11:17Sao?
11:18Sao?
11:19Sao?
11:20Sao?
11:21Sao?
11:22Sao?
11:23Sao?
11:24Sao?
11:25Sao?
11:26Sao?
11:27Sao?
11:28Sao?
11:29Sao?
11:30Sao?
11:31Sao?
11:32Sao?
11:33Sao?
11:34Sao?
11:35Sao?
11:36Sao?
11:37Sao?
11:38Sao?
11:39Sao?
11:40Sao?
11:41Sao?
11:42Sao?
11:43Sao?
11:44Sao?
11:45Sao?
11:46Sao?
11:47Sao?
11:48Sao?
11:49Sao?
11:50Sao?
11:51Sao?
11:52Sao?
11:53Sao?
11:54Sao?
11:55Sao?
11:56Sao?
11:57Sao?
11:58Sao?
11:59Sao?
12:00Sao?
12:01Sao?
12:02Sao?
12:03Sao?
12:04Sao?
12:05Sao?
12:06Sao?
12:07Sao?
12:09Hân à, vô phòng trước đi.
12:15Hân à, tối nay em ngủ ở đây nha.
12:21Thật ra em có nên gặp anh không?
12:23Thôi đi, nói mấy cái chuyện này làm gì?
12:27Đừng có nghĩ nhiều quá.
12:29Nghỉ sớm à, má.
12:31Cô Hân à, cô bằng vào đồ ngủ mới đây đi, thoải mái nhiều hơn.
12:34Cảm ơn bác.
12:35Còn bằng chải mới với khăn mới ở đây nữa.
12:37Cảm ơn.
12:39Hào à, con đi ngủ đi.
12:41Ngủ sớm đi cô Hân.
12:42Ngủ sớm hả?
12:45Cái cô đó, là bạn của con hả?
12:47Thì bạn đó.
12:49Thật ra là chuyện gì vậy chứ?
12:50Con có làm gì quá với người ta không?
12:52Sao má chưa phải gặp qua cô vậy?
12:53Má sao mới nghĩ gì vậy?
12:55Má ngủ sớm đi, mai mốt con nói cho má biết.
12:57Nhớ nói cho má nha.
12:58Được rồi.
13:07Cảm ơn bác.
13:08Cảm ơn bác.
13:39Cảm ơn bác.
13:40Cảm ơn bác.
13:41Cảm ơn bác.
13:42Cảm ơn bác.
13:43Cảm ơn bác.
13:44Cảm ơn bác.
13:45Cảm ơn bác.
13:46Cảm ơn bác.
13:47Cảm ơn bác.
13:48Cảm ơn bác.
13:49Cảm ơn bác.
13:50Cảm ơn bác.
13:51Cảm ơn bác.
13:52Cảm ơn bác.
13:53Cảm ơn bác.
13:54Cảm ơn bác.
13:55Cảm ơn bác.
13:56Cảm ơn bác.
13:57Cảm ơn bác.
13:58Cảm ơn bác.
13:59Cảm ơn bác.
14:00Cảm ơn bác.
14:01Cảm ơn bác.
14:02Cảm ơn bác.
14:03Cảm ơn bác.
14:04Cảm ơn bác.
14:05Cảm ơn bác.
14:06Cảm ơn bác.
14:07Cảm ơn bác.
14:08Cảm ơn bác.
14:09Cảm ơn bác.
14:10Cảm ơn bác.
14:11Cảm ơn bác.
14:12Cảm ơn bác.
14:13Cảm ơn bác.
14:14Cảm ơn bác.
14:15Cảm ơn bác.
14:16Cảm ơn bác.
14:17Cảm ơn bác.
14:18Cảm ơn bác.
14:19Cảm ơn bác.
14:20Cảm ơn bác.
14:21Cảm ơn bác.
14:22Cảm ơn bác.
14:23Cảm ơn bác.
14:24Cảm ơn bác.
14:25Cảm ơn bác.
14:26Cảm ơn bác.
14:27Cảm ơn bác.
14:28Cảm ơn bác.
14:29Cảm ơn bác.
14:30Cảm ơn bác.
14:31Cảm ơn bác.
14:32Cảm ơn bác.
14:33Cảm ơn bác.
14:34Cảm ơn bác.
14:35Cảm ơn bác.
14:36Cảm ơn bác.
14:37Cảm ơn bác.
14:38Cảm ơn bác.
14:39Cảm ơn bác.
14:40Cảm ơn bác.
14:41Cảm ơn bác.
14:42Cảm ơn bác.
14:43Cảm ơn bác.
14:44Cảm ơn bác.
14:45Em như vậy anh đi làm làm sao yên tâm được?
14:53Em không có gì đâu.
14:54Anh cứ đi làm đi.
15:05Anh đi làm nha.
15:12Bác ơi.
15:16Má nội ơi con đi làm.
15:18Ê ê ê.
15:19Con nhỏ đó sao rồi?
15:20Cô...
15:21Cô bây giờ tâm trạng chưa quyền đâu.
15:23Làm ơn ở nhà coi chừng cô dùm con nha.
15:25Anh sẽ ôm dì liền.
15:26Ờ được được được.
15:27Để nội coi dùm cho con cho.
15:28Con cứ gì kiên tâm đi làm đi.
15:29Cảm ơn nội.
15:30Ờ cô đi làm ha.
15:35Hao.
15:36Ờ Khang.
15:37Hôm qua anh kiếm được con không vậy?
15:39Kiếm được.
15:40Nhưng mà tâm trạng bây giờ còn giao động lắm.
15:42Tạm thời đưa cô về nhà để tao ở trước đã.
15:45Tự nhiên biết bao nhiêu điều xảy ra vậy.
15:48Chia tay nè.
15:49Quen với em Hân.
15:50Hôn phú cổ bị tai nạn chết.
15:52Cô lại nói phải có chồng.
15:53Ờ nhiều quá nhiều quá.
15:54Thôi đừng nghĩ nhiều nữa.
15:56Bác Trinh chào bác.
15:57Hai người ở bộ phận nào vậy?
15:58Làm ơn tới đây ký tên đi.
16:00Ờ được.
16:03Anh mới vô làm hả?
16:04Ờ.
16:05Ở trên mấy anh còn nhiều nữa.
16:07Tránh báo vì đồng đất lớn mà.
16:09Bộ anh biết sao.
16:15Thì đúng rồi. Chỗ cũ không làm.
16:18Chỗ cũ không làm thì đổ chỗ mới thôi.
16:20Không có gì đâu.
16:21Ông ngời biếc mũ được chưa?
16:22Thôi đi.
16:23Phải rồi.
16:24Xanh.
16:26Xảy ra chuyện gì vậy?
16:28Tờ báo mình bị người ta thu mô rồi.
16:31Tại sao mình biết gì hết vậy?
16:33Còn ở đó nói tin tức nữa.
16:35Anh em ở trang kinh tế thị trường tất cả bị đuổi hết trơn rồi đó.
16:39Nè. Vậy anh có biết ai thu mô tội trọng mình không?
16:44Nè các bạn công sữ. Bắt đầu ngày hôm nay.
16:46Tập đoàn Tài phiệt của ông Quân Liên đã chính thức mua tòa soạn của mình.
16:51Đúng vậy.
16:52Tập đoàn Ích Phong của giai đoạn Phong Điên bây giờ làm chủ ở đây.
16:55Ông là ai vậy?
16:56Đây là ông Thẩm Chí Quân.
16:57Là chủ nhiệm mới kim tổng viên tập của mình.
17:00Hờ. Đại danh của ông Quân.
17:01Tên chắc ai cũng nghe qua rồi chứ gì hả?
17:03Ở đây ngoại trường khác chủ ra.
17:05Tất cả mọi việc điền như cũ.
17:08Con người tôi dân chủ lắm.
17:10Nếu có chuyện gì cảm thấy bất mãn.
17:12Thì cứ trực tiếp gặp tôi.
17:13Hả?
17:15Tránh báo là một tờ báo lịch sử lâu đời.
17:17Cũng là một tờ báo tiến đối dựng chắc.
17:19Cho nên hy vọng tất cả quý vị ở lại làm cho tờ báo tốt hơn.
17:22Còn mục đích của tôi là mục tiêu thuộc của tờ báo tăng lên gấp đôi.
17:25Tôi tuyệt đối tin tưởng khả năng của quý vị.
17:28Còn về mặt khác, tôi đã đề nghị với bàn tổng sự.
17:30Năm nay sẽ tăng lương mạnh mẽ cho tất cả.
17:35Không làm trả ngày quý vị làm việc.
17:37Ráng lên hả?
17:39Nè, nè, nè.
17:40Ông chủ mình ngon quá hả?
17:42Ngon thế nào?
17:43Tăng lương đó.
17:47Thật không ngờ.
17:48Ông chủ nhiệm lương sáng lập ra tờ báo.
17:52Lại phải đăng cho người khác như vậy.
17:54Đường quân liên lệnh như vậy đó.
17:55Nhai người đâu có cần phải nhả xương.
17:57Nè, không phải đâu xanh à.
17:58Ông Thẩm Chí Huỳnh đó điệu lắm chứ.
17:59Tăng lương cho mình đó mà.
18:00À đúng rồi.
18:01Vậy thì lấy luôn ông đi.
18:02Đi đi.
18:03Đi đi.
18:04Hào.
18:05Anh nghĩ sao?
18:06Hẳn là con điên con già khốn nạn tao.
18:09Thẩm Giang Hào.
18:10Mời anh vô đây một chút.
18:12Nè, nè, nè.
18:13Tăng lương đó nha.
18:14Đi làm đi.
18:23Thế giới này nhỏ quá hả?
18:24Thế giới này nói nhỏ không nhỏ, lớn không lớn.
18:26Dù sao cũng có chỗ đứng chứ.
18:28Con người của tôi công tư rất là phần mình.
18:30Nếu anh làm được việc, tôi không tiết kiệm cho công ty đâu.
18:32Hữu hộ chi công việc này đối với anh rất là quan trọng.
18:35Có gì cứ nói thẳng, cần gì nói lòng dòng.
18:37Tôi công nhận nói cho anh biết là tôi không bao giờ làm có anh.
18:40Nếu mà anh vẫn còn thấy thích thú, thì cứ tiếp tôi ở lại xã hội đi.
18:43Tôi đã chuyển qua trang tin tức nội địa lâu lắm rồi.
18:45Nhưng mà tôi vẫn thấy anh ở xã hội thích hợp hơn.
18:47Ở trong trang đó không phải ai cũng làm nổi đâu.
18:49Nhưng mà anh thì lại khác.
18:50Anh là nhân tài.
18:51Anh có biết không hả?
18:53Cái thế giới này thật là bất công lắm.
18:56Mà tôi cảm thấy, chưa tới giờ cuối cùng, chưa định đoạt ai là người kiếm may mắn.
19:06Sao hả?
19:07Không có gì thắc mắc chứ.
19:08Nếu có gì thắc mắc, có gì gặp tôi.
19:11Anh em ráng làm việc đi nha.
19:12Dạ, chào ông Quân.
19:14À, ông Quân, ông Quân.
19:15Để tôi đưa ông đi.
19:16Nè, ông kêu anh vô nói gì vậy?
19:18Nói điều tôi qua trang xã hội.
19:20Có làm bậy hay không đó?
19:22Nhưng mà anh tính sao?
19:23Tôi không có dễ dàng chơi đâu.
19:25Hắn càng muốn mình nghĩ, thì mình càng không nghĩ.
19:28Để coi thế nào đã.
19:29Chủ nhiệm về kìa.
19:30Vô thưởng lượng cho ông coi sao.
19:36Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
19:46Nè Quân à, tôi với anh là bạn bè lâu nay.
19:48Vậy mà anh không giữ giúp tôi lần này sao?
19:52Thôi được, thôi được.
19:53Nếu như vậy, tôi không làm thiệt anh nha.
19:57Vô đi, vô đi.
19:58Nè, cái đầu đệ hôm nay làm hay lắm đó nha.
20:01Có chuyện gì đến đây?
20:06Không sợ mà nói thẳng với hai cậu nha.
20:09Tờ báo này, là tâm quyết 40 năm này của tôi.
20:14Nhớ lúc sáng lập nó ra, khi cậu còn chưa ra được.
20:19Trong đó trải qua biết bao nhiêu phong ba bão táp.
20:22Tôi vẫn hoàn toàn khắc phục.
20:25Lúc đó tôi còn trẻ.
20:29Bây giờ, tôi không còn trẻ.
20:31Lúc đó tôi còn trẻ.
20:35Bây giờ, tôi già rồi.
20:38Hai cậu biết không?
20:40Ông Đường Quân Liên, là do tôi suy nghĩ thật kỹ mới mời ông vô bang tổng sự để mà giúp cho tôi.
20:45Ai ngờ?
20:47Tôi lại cõng rắn cắn gài nhà.
20:49Ông đã có mưu đồ sẵn để chiếm đoạt tờ báo này của tôi.
20:53Ông thì tiền bạc quá nhiều.
20:54Thế lực lại mạnh.
20:56Cũng như tôi đã dân tờ báo này bằng hai tay cho ông.
21:01Giới gian quá của mình, dù sao cũng phải thua người làm thương mại.
21:06Tôi gì mà?
21:08Thì là vô phương rồi sao?
21:13Có đi về tôi giúp đỡ ông không?
21:15Có.
21:17Sao hả?
21:19Đi uống với tôi một ly rượu trước nha.
21:25Lâu quá, lâu quá, lâu quá.
21:27Tôi chưa hề uống rượu nha.
21:29Bình thường không uống bia.
21:31Đêm nào cũng biên bình luận, làm sao mà uống bia được chứ?
21:39Lập nghiệp khó, giữ nghiệp lại càng khó.
21:44Làm tờ báo này đã mấy chục năm nay rồi.
21:47Tôi thường nói với tôi, làm báo trí này là tâm nguyện suốt đời của tôi.
21:52Nếu một ngày nào đó tôi chết đi rồi tờ báo vẫn tồn tại,
21:55thì cuộc đời của tôi không gì ân hận nữa đâu.
21:57Nhưng mà, bây giờ tôi chưa chết thì tờ báo này đã...
22:01Thôi gì mà. Đi đi đi.
22:04Mặc dù ông ta đi, nhưng mà chúng tôi cũng vì ông mà làm tốt tờ báo.
22:07Không thể ai chiếm được mấy chục năm tâm nguyện của ông đâu.
22:10Được, được.
22:14À nè, các cậu còn trẻ lắm.
22:18Có mộng tưởng hay không?
22:20Mộng tưởng đó có không?
22:23Cậu nói trước đi.
22:24Cậu nói trước đi.
22:27Phổ biến sự thật, ngôn luồn sắc bén, dì dăng phục vụ.
22:33Nhột nhạt quá ha?
22:34Đâu phải, đúng lắm hả?
22:36Chỉ có sử dụng một máy ảnh, một cái dít, để làm sự thật.
22:40Hay.
22:43Còn cậu?
22:45Hả?
22:47Mộng tưởng của tôi à?
22:48Đúng rồi, mộng tưởng của cậu đó. Nói đi, nói đi.
22:51Đừng có cười tôi nha.
22:54Có phải có nói ra lắm không?
22:56Đâu phải.
22:57Vậy thì nói đi.
22:59Mộng tưởng của tôi là, làm vua báo chí.
23:03Hả?
23:06Hay, hay lắm.
23:07Nè, con người phải có trí khí chứ hả?
23:10Hồi tôi còn nhỏ ha, cũng giống như mấy cậu vậy đó.
23:13Tới bây giờ tôi còn cảm thấy rất tự hào.
23:15Mấy cậu đừng có cho tôi là tuổi già nha.
23:17Không có ngày nào tôi không có mộng tưởng đâu.
23:19Ngày hôm nay tôi vẫn có cái mộng tưởng cuối cùng.
23:23Cái gì vậy?
23:24Cái gì hả?
23:25Nè, ngày mai, tờ tránh báo không còn thuộc quyền lương lịch can của tôi nữa rồi.
23:31Nói cách khác, nó không còn thuộc về của tôi nữa.
23:33Cái mộng của tôi là ngày hôm nay biên luôn một tờ xã luận của tờ tránh báo cuối cùng.
23:41À, chào, chào, chào.
23:47Alo, ông Quân hả?
23:50Ông Kang, sao ở đây vậy?
23:52Đúng 12h tất cả nghiệp vụ của ông trong tờ báo phải ngừng nữa nha.
23:55Tôi biết rồi, nhưng tôi phải biên luôn một bài xã luận cuối cùng.
23:58Thôi khỏi cần tuổi già của ông nữa.
24:00Tôi đã mời ông Trung Khánh Luân phục vụ biên về xã luận tờ báo này rồi.
24:03Tôi tin rằng ông cũng biết người này.
24:04Ông Trung Khánh Luân, tôi có nghe qua.
24:06Ông là một bình luận viên rất có tư cách về bình luận chính trị.
24:10Nhưng mà, xã luận tránh báo tôi đã biên 40 năm nay rồi, thì hôm nay cũng không ngoại lệ được đâu.
24:15Tụ nhiệm đừng có lo tới ông nữa cái việc biên.
24:17Có tôi ở đây mà.
24:19Làm ơn.
24:21Nè, muốn biên thì có việc biên.
24:23Nhưng mà đánh hay là không là quyền của tôi.
24:34Nè nè, hai đứa bây làm gì vậy?
24:36Làm luận hả?
24:37Làm như vậy không có được đâu nha.
24:38Nè nè ông Quân à, tụi nó.
24:41Để coi ông làm sao nhận được phép đây.
24:43Anh bà, qua nhà ông Luân nhận bài đi.
24:45Không có mấy pháp cũng nhận được bài mà.
24:47Mai mốt hoặc bây giờ cũng được.
24:49Ông Quân rất thông minh, vậy tôi đi liền.
24:51Ờ, đi liền, đi liền.
24:52Tốn thời gian.
25:09Ờ, chủ nhiệm.
25:10Tôi biên xong rồi.
25:12Tôi lên khung nha.
25:13Cảm ơn cậu.
25:14Tôi dọ bài giùm anh nha.
25:15Đi đi.
25:16Đi đi.
25:17Cảm ơn, cảm ơn.
25:18Chủ nhiệm, mời qua bênh coi ha.
25:21Cảm ơn cậu.
25:24Xong hết, xong hết.
25:26Chủ nhiệm à, bài xãi lụng của ông thật là hay quá đó.
25:31Các anh em, tôi đã hết đi ăn khuya.
25:35Tất cả làm gì vậy?
25:38Bài xãi lụng đó tôi không trò đàn đâu.
25:40Rút ra.
25:41Thử coi.
25:43Chỗ này ai có quyền ăn nói đi hả?
25:44Là tôi đây.
25:46Chỗ này là chỗ sắp khuôn.
25:48Ở trong chỗ sắp khuôn, tôi chính là người được ăn nói.
25:55Tôi theo ông chủ nhiệm này đã 40 năm rồi.
25:58Báo hằng ngày xuất bản đều do một tay tôi in ra hết.
26:02Nếu ông nói không đăng bài xãi lụng này,
26:04thì tụi tôi không có cho ra báo.
26:06Để ngày mai cả Hồng Kông không có tờ báo này bán ra.
26:11Nè, ông Quân.
26:12Đem về rồi nè.
26:14Ê, đi ra đi.
26:16Cái gì vậy?
26:17Ông Quân.
26:24Ông Hà.
26:25Chủ nhiệm.
26:26Cảm ơn ông.
26:35Thiên hạ có cuộc tiệc nào mà không tan hả?
26:38Cảm ơn tất cả.
26:40Bao nhiêu năm này, đã góp sức cho tờ tránh báo.
26:45Dù tôi có miễn khuẩn cách mấy,
26:47cũng phải nói với tất cả anh em chào tạm biệt.
26:52Cậu Khang.
26:54Cậu phải nhớ kỹ những lời gì mà cậu đã nói với tôi nha.
26:58Chứa định.
26:59Chủ nhiệm bảo trọng.
27:06Một nhà báo chí tương lai hả?
27:11Phải ráng lên nha.
27:14Tôi hiểu. Cảm ơn.
27:23Cố gắng lên.
27:32Bảo trọng nha. Tất cả bảo trọng nha.
27:35Cảm ơn tất cả. Cảm ơn.
27:40Cảm ơn.
27:48Má, khuya về còn chưa ngủ.
27:50Coi luôn cái đoạn tivi này đã.
27:52Sao bữa nay vừa khuya vậy?
27:53Dạ phải.
27:54Ở tại tòa soạn có chuyện. Chủ nhiệm ra đi rồi.
27:56Giờ ông đưa Quân Liên làm chủ tờ báo.
27:59Đường Quân Liên?
28:00Phải cái ông tỷ phú đó không?
28:03Còn nữa, phụ tá của ổng là thằng con của ổng đó.
28:08Thiệt hả? Có làm khó gì con không?
28:11Bộ con của má ngu lắm sao? Dĩ bởi người ta ăn hiếp hả?
28:14Con thôi nghĩ đi.
28:15Tại sao phải nghĩ chứ? Cờ gì phải làm vậy?
28:20Ờ má, ăn cháo đi.
28:22Ờ.
28:26À, Hàu à.
28:27Gì má?
28:29Cái cô gái đó, ngoài trừ đi toilet ra, thì mấy ngày nay còn quấn ra khỏi cửa buồn.
28:33Má thấy cô khóc hoài à. Sợ thật là chuyện gì vậy chứ?
28:36Vì cô gây gỗ với nhà.
28:38Gây gỗ cái gì vậy?
28:39Mai mốt có câu hội cũng nói cho má biết.
28:41Ngoài má còn nói chuyện mà cũng phải chờ cơ hội sao? Thiệt thật, đâu phải vậy.
28:45Thôi đi, mai mốt có câu hội cũng nói cho má biết mà.
28:52Khăn à, anh mua vài bộ đồ đem về cho em nè. Em coi có thích không?
28:56Anh chọn lâu lắm đúng không? Coi đi.
29:00Bộ này nữa nè.
29:02Cảm ơn.
29:06Anh à, nếu em cảm thấy buồn, đi dạo cho đi vui nha.
29:09Nhớ qua nhà dậy không được đâu.
29:12Còn nữa, má với nội anh rất là tử tế lắm. Ra nói chuyện với bà đi vui đi.
29:24Nếu em cảm thấy vậy có thể chuột nội lỗi.
29:28Thì bắt đầu bữa nay anh làm theo em.
29:31Anh không ăn cơm.
29:33Không ngủ.
29:34Không đi làm.
29:37Cho tới khi nào em trở lại bình thường cũng thôi.
30:02Em xin lỗi.
30:04Em xin lỗi.
30:06Tại sao em nói xin lỗi em?
30:08Em xin lỗi.
30:10Em xin lỗi.
30:33Alo.
30:34Ông chủ nhiệm lại nhảy lầu tôi giận, từ trên nóc băng của tòa soạn.
30:39Thật ra mất tờ báo cũng đâu đến nội phải chết đâu.
30:41Ông đâu có phải là không có tiền.
30:44Anh có biết tại sao ông chủ nhiệm phải biếm một tờ xả luận cuối cùng không?
30:47Nhớ chưa?
30:48Vì bỏng tượng mà.
30:49Thì chính là bỏng tượng.
30:5240 năm tâm quyết phải mất đi trong một ngày.
30:54Cũng như một ngày vua mất nước vậy.
30:58Người đã mất đi cái bỏng tượng, đâu còn ý nghĩ gì nữa.
31:02Tao thì không nghĩ gì vậy.
31:05Nếu mình mất đi cái bỏng tượng thì mình không khỏi đến phải chết.
31:08Tao nhớ lúc tao còn nhỏ, một nhà ba người, chỉ có một cái giường.
31:14Hoàng đêm cháy đèn loa để làm bài thì bị người bên cạnh hâm đánh hâm giết.
31:18Ở trong lúc đó, tao mới hiểu rõ sống trên đời hoàn toàn phải hiện thực.
31:22Có sống được rồi, mới học theo người ta nói bỏng tượng.
31:26Còn nữa, nạn nhân Việt Nam vượt biển với nạn nhân Somalia
31:30Trong tâm của họ mà nói nếu sống sốt được, đó mới là bỏng tượng.
31:35Cuốn chi, tờ báo trước sau gì cũng cài cách thôi.
31:40Anh cũng cho rằng tờ báo phải có chấn đề hả?
31:46Kiệu cách của ông chủ nhiệm cũ giờ ngày này đã phôi phai rồi.
31:50Thời buổi này làm báo không phải ngôn luận sự thật nó đơn giản vậy đâu.
31:54Khách mua báo mà, không những chỉ là tờ báo, đó chỉ là thái độ của sự sống thôi.
32:00Tôi không được hiểu anh muốn nói cái gì.
32:02Tôi cảm thấy báo chỉ là ngôn luận, là sự thật. Phải nói sự thật.
32:07Nhưng mà báo phải là hình thức thương nghiệp không?
32:11Bắt luôn cái gì mua bằng tiền, cái đó đều là thương phẩm.
32:15Thương phẩm đó phải đạt yêu cầu cho khách hàng, rồi mới có thể đi lợi dụng khách hàng.
32:21Tao tin rằng sự việc quản lý đối với tờ tránh báo mà nói chưa hẳn là một điều xấu.
32:25Vậy anh muốn nói điều liên nhau với tờ báo mình là tránh đáng hả?
32:28Muốn kiểu mình được thực tế, trước hết là phải thắng. Sau đó thì mình làm được ông vua.
32:34Xưa nay tôi chưa hề nghĩ tới làm vua chúa. Tôi chỉ muốn làm một trung thận.
32:38Vậy tao với mày hơi cú rối.
32:41Chết rồi, chết rồi. Còn cái chậu kiểm của tao nè. Sao mà lâu quá trơn vậy?
32:46Tao nghĩ chắc là mày tứ nước nhiều quá chứ gì.
32:49Bà đừng có đổ thừa nha. Tôi làm không có ngừng tay.
32:51Ở đó mà rảnh ra tứ cây kiểm cho bà hả?
32:54Ây da, vậy thì phải làm sao đây? Biết trước như vậy thì phải làm sao đây?
32:59Chẳng hạn.
33:01Chẳng hạn.
33:03Chẳng hạn.
33:05Chẳng hạn.
33:07Ây da, vậy thì phải làm sao đây? Biết trước như vậy là không có mua loại này đâu. Sao mà kì cục quá vậy?
33:12Ây da, thiệt là tất chết đi được à.
33:16Con có thể cứu giảng được mà.
33:18Ây da, bị cô làm hết hồn. Cô Hân à, dốt cô có chuyện bước ra khói phòng rồi à.
33:25Cô Hân à, bộ có biết trong kiển sao?
33:27Dạ phải, bà nội đưa cho coi thử.
33:30Cảm ơn.
33:37Dạ xong rồi.
33:39Ây da, cô làm gì vậy?
33:42Cái chậu kiển này sở dụng nó bị úa là vì tươi nước quá nhiều.
33:45Nếu lá úa mình không ngắt bỏ đi thì ảnh hưởng tới rễ cây của nó.
33:48Nè, bây giờ cho ngắt hết mấy lá úa rồi để lại cái mầm non của nó.
33:51Nó sẽ sống trở lại bình thường.
33:53Nhưng bà nhớ đừng có tươi nước quá nhiều nha.
33:55Cảm ơn cô Hân nhiều nha cô Hân.
33:58Ây da, coi kìa, cô làm tất cái tài giờ hết à.
34:00Dạ.
34:01Đưa cái khăn qua đây.
34:03Nè.
34:05Làu đi cô.
34:06Cảm ơn bà.
34:07Ây da, sao mà kêu bà hoài khách xấu quá vậy?
34:09Kêu nội cho thân mà, khờn.
34:11Cảm ơn nội.
34:17Thưa bác, để con phụ cho.
34:18Hỏi đi, bác lặt xong rồi.
34:20Vậy để con rửa.
34:21Được rồi, để bác rửa được mà.
34:22Lặt mấy cọng mà.
34:23Để bác rửa.
34:24Để bác rửa.
34:25Để bác rửa.
34:26Để bác rửa.
34:27Để bác rửa.
34:28Để bác rửa.
34:29Để bác rửa.
34:30Lặt mấy cọng cãi thôi.
34:32Mà cứ đói rền hoài.
34:34Học theo tao nè.
34:35Chị Phương đi về quê rồi.
34:36Ở ngoài quán chỉ có một mình tôi thôi.
34:38Đâu phải như những người ở nhà từ sáng cho tớ tốt.
34:40Phải ăn là ngủ thì lại khỏe chứ.
34:42Mai mốt cháu xong rồi phụ cho bác nha.
34:44À không cần.
34:45Phải thức dậy sớm lắm.
34:47Ở ngoài chỗ bậy hay giờ bẩn.
34:48Bọn trẻ của tụi con làm không quen đâu.
34:50Ây da, nói ra.
34:52Thì tao cũng cảm thấy mình mấy tóc ê ẩm hết nè.
34:55Oh, tao nhớ ra rồi.
34:57Sáng nay mấy năm giờ sáng là tao thức dậy.
34:59Nào nấu nước chăm bình.
35:01Nào dọn dẹp.
35:02Nào lau bàn.
35:03Chờ hẳn chứ bây giờ mình mấy tóc ê ẩm hết trơn.
35:07Cô Hân à.
35:08Cô có thể ra ngoài này xoa bóp cái lưng dùm tôi chút không?
35:11Dạ đi.
35:21Thiệt khỏe quá đi.
35:24À nè.
35:25Cô Hân à.
35:26Cô quen với thằng Hảo của tôi bao lâu rồi?
35:30Dạ cũng mấy tháng rồi.
35:32Oh, bộ hai đứa chỉ mới quen đây thôi à?
35:35À, đúng rồi.
35:37Cô vì lẽ nào gây gũi với gia đình mà bỏ nhà ra đi vậy?
35:41Cô cứ nói cho tôi biết đi.
35:42Để coi tôi có thể giúp cho cô được không?
35:46Nội à.
35:47Nội có nhích đầu không để con bắt gió cho.
35:49Oh, phải phải.
35:50Nói ra thì cũng hơi nhích một chút.
35:52Cảm ơn cô nhiều nha.
35:55Má.
35:56Hảo, sao về sớm quá vậy?
35:57Dạ phải.
35:58Nội, Hân.
35:59Về đó hả?
36:00Dạ phải.
36:02Nội à.
36:03Mới đây để sang người ta bắt gió thôi à.
36:05Oh, có phải để con chờ phép không?
36:07Người khác thì nói vậy được.
36:08Nội thì không đâu.
36:10Má, ăn cơm được chưa vậy?
36:12Để con mua thêm đồ hả?
36:13Khỏi đi.
36:14Ở nhà đủ rồi.
36:15Ăn cơm xong con với cô Hân đi xuống lầu đi dạo cho vui đi.
36:17Đúng vậy.
36:18Ăn cơm xong đi dạo phố với cô Hân cho vui đi.
36:20Hả?
36:24Tặng cho em.
36:26Cái gì vậy?
36:27Cứ tháng ra biết liền.
36:32Anh nghe ông Trần nói á, mấy cuốn sách cấm quà này là mới nhất đó.
36:36Cho nên anh mua về để cho em coi cho đỡ buồn.
36:40Nhưng mà ở nhà cũng đâu có đến nỗi gì buồn.
36:47Anh nhìn em vậy là vui lắm rồi.
36:50Từ nay chúng ta vẫn vui vẻ vậy.
36:53Anh không để cho em phải khóc nữa đâu.
36:55Em phải đau khổ nữa.
36:57Suốt đời đời anh phải lo cho em.
37:02Để em yếu miệng nữa.
37:06Sao cái tay lạnh quá vậy?
37:09Nè.
37:23Cảm ơn dạ con.
37:29Thưa bà chủ à.
37:30Dạ có đây.
37:35À cô Hân à.
37:36Chỗ này vô bẩn quá cô về đi. Để đó bác lo được rồi.
37:39Dạ không sao đâu bác.
37:40Con làm quen rồi mà.
37:42Bác à, mai mốt đừng có kêu con bằng cô Hân nữa.
37:44Cứ kêu Hân được rồi.
37:46Cái nào cũng dừng hồ thôi.
37:47Vậy tớm như vậy có quen không hả?
37:49Dạ quen. Dạ quen.
37:50Nhà của con là tiệm bánh bông mà.
37:52Em hồi trước cũng thường hay tức sớm như vậy.
37:54Hèn chi là vậy.
37:56Con gái bây giờ ấy có đứa nào giỏi như cô vậy đâu.
38:21Hân à.
38:24Không sao, không sao.
38:26May quá, con thì bẻ hết rồi.
38:28Có sao không con?
38:29Không sao, không sao.
38:38Má.
38:39Hân đã ngủ rồi hả?
38:40Dạ ngủ rồi. Con ngồi nhìn cũng ngủ mà.
38:43Thao à.
38:44Má không phải đóc con đầu nhà.
38:46Nhưng mà dù sao cũng là con gái của người ta.
38:48Trước sau gì người ta cũng tới đây tìm con.
38:50Ít ra má cũng phải biết là chuyện gì chứ. Có đúng không?
38:53Má à, con đã nói rồi mà.
38:54Cổ gây gỗi với người nhà, bị người nhà đuổi đi đó mà.
38:57Có liên lạc tới con?
39:00Thật ra chuyện đó là như vậy.
39:02Trước khi cổ quen con đã có một người bạn trai rồi.
39:04Mà còn đến tới cưới hội nữa.
39:06Nhưng mà cái chuyện cưới hội đó là gia đình cổ bắt buộc cổ thôi.
39:08Cổ không muốn đâu.
39:11Cho nên nó gây gỗi với gia đình.
39:12Nên bị người nhà đuổi đi thôi.
39:16Có phải con thương cổ không?
39:19Không.
39:22Bây giờ là thời buổi gì chứ?
39:23Sao lại có cha mẹ kỳ vậy?
39:25Bộ thời Mẫn Thanh hay sao?
39:26Thiệt kỳ lạ.
39:37Tìm Nam Phương?
39:38Đâu?
39:39Khốn nạn, còn dám gọi điện thoại vậy hả?
39:41Mày cứ đi luôn đi.
39:42Nè, nè, nè.
39:44Sao ông không để tôi nghe chứ?
39:45Nó bây giờ đã ở đâu?
39:46Còn chỗ nào nữa?
39:47Chỉ chỗ của thằng đàn ông đó thôi.
39:49Tại sao ông không kêu nó về?
39:50Sao ông phải đuổi nó đi chứ?
39:52Tôi đuổi nó đi hồi nào?
39:53Tự nó bỏ đi thôi mà.
39:56Ông còn nói không phải đuổi hả?
39:57Anh Nam à, làm ơn anh nghĩ kỹ đi.
39:59Mình chỉ có một đứa con gái thôi.
40:00Mình chỉ có một đứa con gái thôi.
40:01Nhưng mà nó khốn nạn, nó báo hại cả nhà rồi.
40:03Có biết chưa hả?
40:05Hân à, ra ăn cháo đi.
40:11Không có gì chứ?
40:13Người em vừa mới gọi điện thoại cho ba.
40:21Đừng có nghĩ nhiều nữa.
40:22Trước sau vậy ông ba cũng hiểu em thôi.
40:29Em không có gì đâu.
40:31Hay là mình ra quán phụ bám nha.
40:33Được.
40:43Cho em n�.
40:44Ổn chưa?
40:46Arrived.
40:59Nè, có gì vậy?
41:02Thì có đồ coi đó.
41:04Cảm chí quân dừng công phòng làm sao?
41:06Không phải đâu, mới tới làm thôi mà.
41:08Mới tới?

Được khuyến cáo