Liên Khúc Hoàng Tử Trong Mơ | Lê Như, Lưu Chí Vỹ

  • 6 năm trước
Ai lớn lên không một lần yêu, Khi biết yêu mơ mộng thật nhiều, Mơ người yêu thuỷ chung, Mơ tình duyên mặn nồng, Trọn đời giai ngẫu trăm năm bền lâu. Trong giấc mơ anh là hoàng tử, Anh đến bên em thật tuyệt vời, Anh nhìn em thiết tha, Trong vòng tay hiền hoà, Nụ cười say đắm như ru hồn em, Mộng vàng đắm saỵ, Người yêu của em không cần giàu sang, Người yêu của em đứng đắn đàng hoàng, Người yêu của em yêu chỉ mình em, Không bay bướm lả lơi, Không như én chiều trôi, Lời chót lưỡi đầu môi. Em ở đâu anh tìm chẳng ra, Trong đám đông nhưng người thật thà, Anh người em mến thương, Anh là ngôi thần tượng, Trọn đời em chỉ yêu anh mà thôi, Hoàng tử của em!

Chúng bạn thường hay bảo em rằng phước đầy nhà, Có được người yêu nổi danh là đấng hào hoa, Đời vui biết dường nào, tình say đắm ngọt ngào, Hỏi bạn rằng có người nào mà không mơ ước. Thế mà lòng em vẫn chưa được mấy hài lòng, Dẫu rằng người yêu của em cũng khá thủy chung, Đời đâu biết mà ngờ, hào hoa số nặng nợ, Bởi vì hào hoa cũng là, là đào hoa vậy thôi. Hào hoa là gì? Nếu không hào hoa là gì? Đào hoa là gì? Nếu không đào hoa là gi? Là một chàng đẹp trai, Phong lưu và duyên dáng, Đôi mắt đa tình nhiều cô si mê. Có chồng hào hoa chúng ta thường phải đề phòng, Bởi vì hào hoa mấy khi được tiếng thủy chung, Người mang tính đèo bồng tình bay bướm luỵ phiền, Khổ nhiều người cuộc đời khổ vì người yêu hào hoa.

Thôi là hết anh đi đường anh, Tình duyên mình chỉ bấy nhiêu thôi, Còn mong gì hình bóng xa xôi, Nhắc làm gì chuyện năm xưa, Cho tim thêm ngẩn ngơ. Thôi là hết em đi đường em, Từ nay sầu dẫm nát tim côi, Vì sao trời đành bắt duyên em, Lỡ làng cùng người em thương, Lỡ làng cùng người em yêu. Từ đây anh xin người yêu, Đừng oán trách hay giận hờn vì anh, Nếu trước chúng ta đừng quen, Thì thương nhớ không về trong đêm nay. Nhiều đêm chăn gối bên người không quen biết, Sao tim anh thấy nghe cô đơn, Tại em không nói, hay tại anh không biết, Mà tình ta tan vỡ theo thời gian. Thôi là hết, chia ly từ đây, Người phương trời, kẻ sống bơ vơ, Nhiều đêm buồn về chiếu tâm tư, Nghe lòng mình còn thương ai, Nghe lòng mình còn yêu ai.

Từ ngày hai đứa yêu nhau mộng ước thật nhiều, Từ ngày hai đứa yêu nhau lòng ước bao nhiêu, Mộng vàng hai đứa có chi là quá xa xôi, Ta mơ một mái nhà tranh ta mơ một túp lều tình, Đời mình đẹp mãi với em và anh, Đời mình đẹp mãi dưới túp lều xinh. Rồi mình đi kiếm liễu xanh mình kết làm mành, Rồi mình xin khóm trúc xinh trồng hết xung quanh, Ngoài vườn hoa cúc hoa mai nào khác chi tranh, Ban mai mình ngắm màu hoa ban đêm mình ngắm chị Hằng, Dù nghèo cuộc sống vẫn thêm hào hoa, Đời mình đẹp quá có ai bằng ta. Túp lều lý tưởng của anh và của em, Đâu đâu nào anh ơi, Túp lều lý tưởng của em và của anh, Đâu đâu nào anh ơi. Túp lều lý tưởng đó ta xây bằng duyên bằng tình, Không ai mà yêu bằng mình, Khi ta đứng nhìn một đàn con xinh, Tình mình không chắc dễ mua hạnh phúc bằng tiền , Vì tiền chưa chắc đã cho cuộc sống như tiên. Tình nghèo hai đứa ước mơ chỉ bấy nhiêu thôi ...